1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tống hồ nhập lang khẩu - Thiên Nham (41 chương+ 3 pn)

Thảo luận trong 'Truyện Đam Mỹ'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 5

      “Vương.” Thị nữ nhanh chóng quỳ lên mặt đất.

      “Ngươi còn đợi ở đây làm gì, còn xuống.” Hai tròng mắt vàng bạc tức giận liếc qua thị nữ cái, lập tức ánh mắt chuyển lại người Kim Cát.

      “Ngươi… Ngươi tới làm gì?” Cái miệng mếu máo, Kim Cát hung tợn trừng y, hận thể cắt thịt của y xuống.

      Đêm qua trải qua thảm đau quá mức, từ trước đến nay được sủng lên trời, bây giờ lại chịu nhiều đau khổ, tuy rằng trong khổ có mang thích thú…

      Thắt lưng của , chân của , có chỗ nào mỏi!

      “Đến xem cưng a, tiểu tù binh, chúng ta từ từ chuyện.” Hất vạt áo bào, ngồi vào bên giường, vuốt ve lồng ngực trần trụi lộ ra bên ngoài của , cười thực tối.

      “Giữa chúng ta có chuyện gì hay để !” Quay …, nhìn y.

      , cưng tên là gì, cưng vì cái gì muốn tới ám sát bổn vương?” Nâng cằm lên, để cho hai tròng mắt đỏ như lửa kia nhìn mình.


      “…” Lạnh lùng trừng y, quật cường chịu mở miệng.

      Lang tộc muốn chiến tranh với Hồ tộc, y thân là Lang Vương lại biết?

      Hừ, khẳng định là trêu chọc , mới để cho y làm thế đâu!

      “Cưng , đúng ? Bổn vương có biện pháp cho cưng ra!” Tinh quang chợt lóe qua đôi mắt vàng, mang theo tia nghiền ngẫm.

      Bàn tay vung lên, thân thể Kim Cát lập tức lộ toàn bộ trong khí, cảm thụ được khí lạnh như băng, nhịn được rùng mình cái.

      “Nơi này đỏ, nhưng có sưng, xem ra năng lực thích ứng của cưng tồi.” Kéo cặp đùi thon dài ra, Lang Vương vươn hai ngón tay bắt đầu sờ soạng trong hậu huyệt của .

      cắn chặt răng, chết cũng hé răng, lại nhân biến hóa trong cơ thể mà đỏ mặt, thân thể run ngừng.

      “Là muốn tiếp tục, hay là muốn ?” Đụng đến đó chút, ác ý cong ngón tay lên đâm vào.

      “A… cái gì…” Cả cơ thể như cánh cung lên dây dựng thẳng lên, tránh né đầu ngón tay ngừng tàn sát bữa bãi, ngay cả suy nghĩ muốn chết Kim Cát cũng có.

      mục đích cưng ám sát bổn vương, bổn vương cũng muốn về sau ngủ bên tiểu thích khách!” bàn tay khác cũng nhàn rỗi, phủ lên toàn thân .

      Lại vì làn da đẹp của mà ngạc nhiên, luyến tiếc thu tay, hận thể mỗi ngày được ôm .

      “Ta… Ta gọi là Kim Cát…” Khóc thành tiếng, trốn lại trốn thoát, tránh cũng tránh được, trong lòng ngừng ủy khuất.

      “Ai, Tiểu Cát Cát, cưng lại khóc rồi, tiểu quỷ thích khóc.” Lang Vương hít tiếng, thu hồi bàn tay tiến vào hậu huyệt , liếm nước mắt khóe mắt .

      “Ngươi nghĩ ta muốn khóc à, đều là tại ngươi!”

      Thủy triều dục vọng rốt cuộc cũng lui, nuốt nước miếng, nước mắt mông lung, há mồm liền cắn lên cánh tay y.

      Đem tất cả tức giận ngày hôm qua phát tiết ra, gắt gao, dùng hết khí lực toàn thân, cho đến khi cảm thấy trong miệng có mùi máu tươi, mới nhả ra.

      “Cắn đủ rồi sao?” Lạnh nhạt thu hồi tay, cũng để ý.

      “Ngươi đau sao?” Hai mắt đỏ rực đẫm lệ trừng lớn, Kim Cát tò mò nhìn miệng vết thương do mình gây ra.

      Mình dùng lực cũng , chẳng lẽ y đau sao?

      Hay là do da của Lang Vương dày hơn da của người khác, sợ đau?

      đau, cưng cắn tuyệt đau, cưng thuộc về ta, về sau chỉ cho cắn ta, biết ?” Nâng lên đôi môi đỏ mọng của của , vừa hôn vừa liếm.

      “Ngươi…” Trong lòng kêu to biến thái.

      Bàn tay Lang Vương vung lên, hắc mang chợt lóe, miệng vết thương huyết nhục mơ hồ lập tức biến mất thấy.

      Lúc này Kim Cát mới nhớ tới, pháp thuật của Lang Vương cao thâm, tiểu thương như vậy căn bản đáng gì, đáng thương răng nanh của , bây giờ vẫn còn hơi hơi đau!
      bé La thích bài này.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 6


      giường nằm ngày đêm, Kim Cát mới có thể xuống giường được, chưa được hai bước mệt thở hồng hộc, nằm sấp bàn, ngừng mắng to Lang Vương.

      “Sắc lang chết tiệt, hại ta thành như vậy, ta nhất định phải lột da của ngươi, ăn thịt, lấy xương của ngươi cho cẩu!” Dùng tay phải đấm đấm thắt lưng.

      “Tiểu Cát Cát, tinh thần tồi nha.” thân hắc y, Lang Vương vén màn doanh trướng, thần thái sáng láng nhìn .

      Lang Vương tuấn mỹ như thần, cổ áo để mở toát ra vẻ khảng khái, tóc đen bung ra, tùy ý rối tung bờ vai, bóng loáng như thác nước, cái mũi cao thẳng, đôi tuấn mâu vàng bạc để lộ ra thần thái khiếp người, dạng ý cười.

      Trong mắt Kim Cát lập tức ra tia quang mang kinh diễm, si ngốc nhìn y, thiếu chút nữa chảy cả nước miếng.

      Ngày hôm qua hỗn loạn chịu nổi, căn bản thấy bộ dáng của Lang Vương, hôm nay nhìn kỹ, là vô cùng tuấn mỹ, so ra hề kém cỏi với đệ nhất mỹ nam tử của Hồ tộc – đại ca .

      “Tiểu Cát Cát, nhìn ngây người, thế nào, nhìn có vừa lòng ?” Cố ý kéo rộng cổ áo ra, lộ ra lồng ngực rắn chắc màu đồng cổ, Lang Vương ném cho cái mị nhãn.

      “Ta khinh, đừng có bảo ta là Tiểu Cát Cát, khó nghe muốn chết!” Khuôn mặt đỏ lên, Kim Cát nhíu mày, hừ lạnh tiếng.

      Nhịn xuống, nhất định thể để cho Lang Vương nhìn ra suy nghĩ của mình!

      “Làm sao vậy? Ai chọc giận làm cưng vui?” Cười lớn tiếng, nhanh về phía trước, ôm vào lòng, vô cùng thân thiết vuốt đầu tóc hồng của .

      “Còn phải là ngươi, đến bây giờ thắt lưng vẫn đau!” Tức giận liếc y cái, hếch mũi lên.

      “Còn thoải mái sao?” Trong đôi mắt vàng liên tục lên ý cười, bàn tay đưa ra ôm lấy eo .

      tiểu hồ ly mảnh mai a, suy nghĩ vì hạnh phúc về sau, xem ra trước hết phải huấn luyện nhiều!

      “Ngươi… Ngươi chừng nào thả ta ?” Trốn tránh được, khuôn mặt đỏ ửng của nghiêm lại, gắt gao trừng y.

      Phục sức Lang tộc chết tiệt, mặc trường bào bên ngoài, phía dưới ngay cả nội khố cũng có, dễ dàng bị Lang Vương đắc thủ.

      Y… Y làm cái gì…

      cần sờ loạn khắp nơi được , rất ngứa a…

      “Bổn vương đáp ứng thả cưng lúc nào?” Nâng cằm lên, nhìn từ cao.

      “Ngươi… Ngươi có biết ta muốn ám sát ngươi, ngươi thả ta , chẳng lẽ còn muốn ta giết ngươi a?!”

      Run rẩy, cảm giác ngón tay trong cơ thể bắt đầu quấy rối, ý thức của dần dần trở nên mơ hồ, hai tròng mắt khép hờ thành khe hở.

      Liếm liếm khóe miệng, đột nhiên cảm giác miệng rất khô…

      “Nguyên nhân nào khiến cưng trở thành thích khách, trước khi biết ràng nguyên nhân cưng muốn ám sát bổn vương, cưng cho rằng ta thả cưng sao?” Cúi đầu trộm hôn lên đôi môi đỏ mọng của cái, Lang Vương tà tà cười.

      là phản ứng đáng , tiểu hồ ly rất đơn thuần, chịu nổi khiêu khích, lập tức đầu hàng.

      “Ngươi biết sao? Ngươi phải muốn tấn công Hồ tộc của chúng ta, muốn chiếm lãnh địa của Hồ tộc?” Dù mơ hồ, cũng phát tình có chút hợp.

      Cảm giác được cự vật nóng cháy đâm vào cái mông của mình, lập tức tỉnh lại, nắm chặt cánh tay của Lang Vương, chịu thả lỏng thân thể.

      “Bổn vương là Lang Vương, chiếm lĩnh Hồ tộc các người làm gì?” Sắc mặt Lang Vương thoáng biến đổi, hỏi lại , vẫn dừng lại hành động đùa bỡn.

      Mùi thơm lạ lùng bay vào mũi, tiểu huyệt ấm áp ướt át mê người ngay trước mặt, nếu vào, thế nào cũng thể nào nổi!

      “Ta nào biết… Ta là nghe người trong tộc , hơn nữa đại binh của các ngươi tiếp cận, chẳng lẽ còn giả bộ?” Mặt Kim Cát càng ngày càng hồng, tiếng thở dốc cũng càng lúc càng lớn.

      Lang căn lớn muốn chậm rãi tiến vào hậu huyệt ướt át, chính là chỉ tiến vào nửa làm cho chịu nổi, cơ hồ muốn khóc thành tiếng.

      Đừng tiến vào nữa, sắp được, nóng quá, nóng quá a!

      “Cưng nghĩ sai rồi, việc này là bổn vương đến chỗ các ngươi hỏi cưới, cũng phải đến đánh giặc.” Nhéo lên chóp mũi của cái.

      “A… Hỏi cưới?” Trong lòng hiểu đau xót, Kim Cát mếu máo, lên tiếng.

      “Đúng vậy, tộc trưởng các ngươi cố ý muốn kết thân với bổn vương, đây là thư tộc trưởng các người gửi cho bổn vương.” Thấy vẻ mặt tin của , Lang Vương lấy từ trong ngực ra phong thư để vào tay .

      Quên mất trong cơ thể còn có cự vật tồn tại, đôi mắt đỏ mở to, nâng tay giật lấy bức thư trong tay Lang Vương, nhanh chóng đọc đọc lại hai lần.

      như vậy… Ngươi đến cầu thân?” tin.

      Lang Vương thành thân với ai? Nữ tử đẹp nhất Hồ tộc bọn họ chính là nhị tỷ ôn nhu của

      “Đương nhiên là , ngươi cho là bổn vương mang nhiều người ngựa như vậy đến để du sơn ngoạn thủy sao?” Nhìn ra lạc tịch (lạc lõng và tịch mịch) trong mắt , Lang Vương giảo hoạt cười.

      “Vậy ngươi muốn thành thân với ai?” Đôi mắt đỏ như lửa mất thần thái.

      “Bổn vương quen nữ tử trong Hồ tộc các người, nghĩ trong tộc cưng hẳn là quen nhiều Hồ nữ xinh đẹp, muốn giới thiệu cho bổn vương vị ?”

      “Ta…” Mắt hồ bắt đầu ướt át, nước mắt từng giọt từng giọt theo hai má chảy xuống.

      hiểu, trong lòng rất đau rất xót, cũng biết vì cái gì…

      “Tiểu Cát Cát, khóc cái gì, chẳng lẽ luyến tiếc bổn vương thành thân?” Liếm liếm hai má của , Lang Vương đắc ý thôi.

      Vật này khẳng định là trốn được, vừa nghe thấy y muốn thành thân, đều khóc thành như vậy.

      “Quỷ… Điên mới luyến tiếc!” Thẹn quá thành giận, muốn đẩy Lang Vương ra, lại bị Lang Vương khóa trong lòng, thể động đậy

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 7

      “Nghe Hồ Vương các ngươi có nữ nhi là Ngân Hồ, lớn lên kiều mỵ động lòng người, có phải ?” Bàn tay duỗi ra, ôm chặt vòng eo nhắn của , đem đè lên dục vọng dựng thẳng đứng của mình, bắt buộc đối mặt với mình.

      “Ngươi… Ngươi nghe ai ?” Thở dốc ngừng, trong đầu trống rỗng, Kim Cát trừng lớn hai mắt.

      Rất tê rất trướng… Sắp đâm thủng rồi, nhưng loại cảm giác sắp thăng thiên này, rất thích…

      “Việc này cưng cần quản, về sau ta liền cưới Ngân Hồ, được ?” Đưa đẩy nhàng, đột nhiên rút lang căn về, Lang Vương ngậm vành tai của , chậm rãi hỏi.

      “A…” sớm thực tủy biết vị, trong cơ thể cảm thấy hư , khó kìm lòng được rên rỉ tiếng.

      Hậu huyệt co rút kịch liệt, cư nhiên tự động tìm kiếm lang căn, nuốt vào, bị lấp đầy sau, mới hít mũi, thở dài thỏa mãn hơi, làn da trắng như tuyết bày ra quang mang trân châu, sặc sỡ lóa mắt.

      “Tiểu Cát Cát, học thực mau, bổn vương rất thích!” Hôn mạnh lên đầu vai bóng loáng của cái.

      Mùi thơm lạ lùng lần thứ hai tràn đầy doanh trướng, Lang Vương ôm chặt vào ngực, muốn lần lại lần, cho đến khi ngừng cầu xin tha thứ, mới vừa lòng bỏ qua.

      thân thể dâm đãng!” Nhìn tiểu huyệt phấn hồng ngừng co rút chảy ra chất lỏng màu trắng ngà, dục vọng của y lại bộc phát lần thứ hai.

      … Từ bỏ…”

      “Cái miệng phía dưới của cưng hình như phải cần, ngậm bổn vương rất chặt!” Luyến tiếc rời tiểu huyệt ấm áp, Lang Vương lại đâm lang căn vào lần thứ hai, sâu.

      “Ô…” Hậu huyệt vừa tê vừa ngứa, liều mạng co rút lại, muốn đẩy cự vật ra, nhưng tác dụng lại hoàn toàn ngược lại.

      “Đừng hút, bổn vương sắp bị cưng ép bắn, tiểu hồ!” Nguyên bản thầm nghĩ bất động trong cơ thể đợi, nghĩ tới bị kẹp cái, thiếu chút nữa bắn ra, Lang Vương tức giận thúc cái.

      “Vương, nhị điện hạ tới!”

      lúc Lang Vương muốn tiếp tục tiến công, ngoài doanh trướng vang lên thanh của thị nữ.

      “Thực mất hứng, gặp!” Hai tròng mắt chợt lóe hàn quang, cũng quay đầu lại quát tiếng, Lang Vương giận tự uy.

      “Vâng, Vương.” Thị nữ thức thời lui xuống.

      Lang Vương cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của Kim Cát, thào tự : “ muốn đem giấu cưng , cưng là rất ngon!”

      “Ưm…” Vô ý thức đáp lại nụ hôn khí phách của y.

      “Nhị điện hạ, Vương Thượng tại rảnh gặp ngài.”

      “Tránh ra.”

      “Nhị điện hạ…”

      Ngoài trướng vang lên nhiều tiếng bước chân hỗn độn, chân mày Lang Vương cau lại, bàn tay vung lên, sàng đan (khăn trải giường) liền bao chặt lấy Kim Cát, chỉ lộ ra khuôn mặt đỏ hồng của .

      “Vương huynh, ngươi cũng vội a!” Ý tứ trào phùng mười phần.

      Đẩy liêm vào là gã nam tử, có vài phần tương tự với Lang Vương, chính là tóc tro mắt tro, thiếu phần khí thế uy nghiêm của Lang Vương.


      “Hắc Sâm, ngươi càng lúc càng lớn mật, ngay cả doanh trướng của bổn vương cũng dám xông vào!” Trần truồng xuống giường, cầm lấy ngoại bào khoác lên, trong đôi mắt vàng bạc lộ ra tức giận.

      về phía trước vài bước, ngăn cản ánh mắt tìm kiếm của Hắc Sâm, Lang Vương lạnh lùng nhìn y.

      “Vậy là phá hỏng hưng trí là tốt của Vương huynh, Vương huynh vội vàng ôm mỹ nhân, có từng biết gần đây có ít huynh đệ chết?” Trong phòng tỏa ra mùi tình dục dâm mị, hơn nữa giường hỗn độn, Hắc Sâm lập tức hiểu mình phá hỏng cái gì.

      “Bổn vương sớm biết, cần ngươi phải tới nhắc nhở.”

      “Vương huynh biết là tốt rồi, huynh đệ chết , tử trạng dị thường, hình như là trúng mị hương của Hồ tộc, làm cho tinh tẫn nhân vong.”

      “Nga… Việc này cần ngươi quản, bổn vương điều tra .” Trong mắt Lang Vương nổi lên hàn ý.

      Mấy ngày gần đây, quả chết ít huynh đệ, chết rất kỳ quái, toàn bộ đều là lộ thể trần truồng, tứ chi khô héo, máu còn, giống như trúng phải mị hương của Hồ tộc, bộ dáng bị hút nguyên khí.

      “Ngươi bậy… Hồ tộc chúng ta biết dùng mị hương giết người lung tung!” Kim Cát dần dần tỉnh táo lại, nghe được bọn họ chuyện, cắn răng cố gắng ngồi dậy.

      Mị hương của Hồ tộc bọn họ phải dễ có như vậy, mị hương là đến từ hồ hơn ngàn năm trong tộc, Hồ tộc bình thường căn bản lấy được mị hương, thân là con trai tộc trưởng, đương nhiên biết mình trời sinh liền mang mùi thơm lạ lùng.

      , nguyên là tiểu mỹ nhân Hồ tộc, mắt hồng tóc hồng, có loại phong tình rất khác, khó tránh Vương huynh luyến tiếc buông tay.” Trong đôi mắt tro của Hắc Sâm lên ánh sáng kinh diễm.

      “Hắc Sâm, thu hồi ánh mắt của ngươi, là thuộc về Lang Vương Hắc Trạch ta.” Mắt lộ ra hung quang, giống như lãnh thổ của mình bị người khác lấn chiếm, Lang Vương để lộ ra răng nanh sắc bén với huynh đệ của mình.

      “Hắc Trạch, ta phải thuộc về ngươi!” Rốt cuộc biết tên của Lang Vương, Kim Cát kêu cực kỳ dễ dàng.

      “Ngoan, tại phải lúc thảo luận cưng thuộc về ai, phải cưng mệt mỏi sao? Nên ngủ giấc ngon .” nghĩ tranh chấp với vào lúc này, bàn tay Hắc Trạch vung lên, hắc mang phủ lên đầu của .

      Chỉ chốc lát sau, vốn buồn ngủ liền dần dần tiến vào mộng đẹp…

      “Xem ra vương huynh thực thích tiểu mỹ nhân này.” mặt Hắc Sâm lên nụ cười khó hiểu.

      “Hắc Sâm, việc này hình như liên quan đến ngươi!” Hắc Trạch sờ sờ mái tóc hồng của Kim Cát, cũng ngẩng đầu lên.

      “Nếu có ngày Vương huynh chơi chán rồi, liền tặng tiểu mỹ nhân này cho ta, nhất định có loại tư vị khác với mỹ nhân của Hồ tộc nha, ha ha.” Cười to vài tiếng, trong mắt Hắc Sâm tràn đầy dục vọng tham lam, gắt gao nhìn chằm chằm Kim Cát ngủ say.

      “Tốt lắm, có việc gì ngươi xuống trước .” Bàn tay vung lên, Lang Vương xanh mặt hạ lệnh trục khách.

      “Ô…” Giống như nghe được lời của Hắc Trạch, Kim Cát an phận văn vẹo thân thể.

      “Tiểu Cát Cát, đừng sợ, cưng thuộc về bổn vương, bổn vương tặng cưng cho người khác!” nhàng kéo vào lòng ngực, thương hôn lên gương mặt của , rồi mới ôm nằm lên giường.
      bé La thích bài này.

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 8


      “Ưm…”

      Ban đêm, Kim Cát vì buồn tiểu mà tỉnh, đột nhiên phát bên cạnh có thêm người, bị dọa hoảng sợ, thân thể cứng ngắc, sau lúc lâu cũng dám động.

      Chờ đến lúc phát người ngủ bên cạnh là Lang Vương, mới nhàng thở ra…

      Nhìn Lang Vương hai mắt nhắm, phát ra tiếng hít thở đều đều, ý niệm xuất trong đầu.

      Lúc này trốn còn đợi lúc nào?

      cũng muốn tiếp tục ở đây làm tù binh, dũng mãnh như Lang Vương, chỉ sợ ngày nào đó chết giường y.

      Nâng lên cánh tay Lang đặt người mình, nhàng di chuyển người ra ngoài, ngay trong nháy mắt tưởng như thành công kia, Lang Vương ngáp cái, cả thân mình đều đè lên, thiếu chút nữa đè đến tắt thở.

      “Này…” Bất đắc dĩ, đẩy mạnh cái, ý đồ muốn đứng dậy từ dưới thân Lang Vương.

      “Bảo ta Trạch, Tiểu Cát Cát.” Vốn ngủ say, Hắc Trạch trợn to đôi mắt nhìn , tinh quang bắn ra bốn phía.

      “Đứng lên, ta muốn tiểu.” Trướng khó chịu, Kim Cát tức giận lấy tay đập đập y.

      Xem ra là trốn được, có chút nản lòng thoái chí.

      “Gọi tên ta, ta cho cưng đứng lên.” Lang Vương lại bắt đầu đùa giỡn vô lại.

      “…”

      Bị đả bại hoàn toàn, Kim Cát đảo cặp mắt trắng dã, từ trong lỗ mũi hừ tiếng.

      “Cái gì? Ta có nghe thấy.” Chớp mi tà nhìn , cố ý tăng thêm sức nặng của mình.

      “Trạch! Mau để cho ta đứng lên!” Nổi giận gầm lên tiếng, vẫn là thỏa hiệp.

      “Tiểu Cát Cát, đừng tức giận, bổn vương đưa cưng .” Hắc Trạch đem trở thành trẻ mới sinh, ôm vào lòng, đứng dậy ra ngoài.

      “Này… Này… Ta cũng phải mao hài ba tuổi, để ta tự mình làm!” Giãy giụa, Kim Cát tức giận, khuôn mặt đỏ bừng.

      “Cưng dám cưng chạy trốn?” Trong mắt lang lộ ra hiểu .

      “Ta…” Thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi của mình.

      “Vẫn là cưng muốn giải quyết ở trong này sao?” Đảo qua bốn phía.

      ra ngoài vẫn tốt hơn.” Tính thích sạch , cũng nghĩ nửa đêm bị mùi lạ làm cho thể ngủ.

      Lang Vương ha ha cười, ôm vào chỗ yên lặng, để lên mặt đất, thẹn thùng xoay người, lại sau lúc lâu cũng tiểu được.

      “Ngươi… Ngươi có thể nhìn ta được ?” Cảm giác phía sau có ánh nhìn nóng bỏng, nhìn chăm chú vào mình, khẩn trương vô cùng, khỏi bắt đầu run rẩy.


      tiểu được sao? Muốn bổn vương giúp cưng ?” Bàn tay nóng bỏng bất ngờ đặt lên mông của .

      Xúc cảm nhẵn bóng, làm cho y lưu luyến tha, cúi đầu liếm lên cổ cái.

      cần! Ngươi đừng lại đây!” Thét chói tai, ôm lấy hạ thân chạy đến sau cái cây, Kim Cát nhìn có vẻ chạy rất xa.

      là sợ, nếu lại bị tiếp tục làm như vậy, hoài nghi mình rất nhanh bị tinh tẫn nhân vong, chết dưới khố của Lang Vương…

      Kiểu chết này dọa người, mới muốn!

      “Cưng chạy cái gì? Sợ bổn vương như vậy a?” Thanh lộ ra tức giận.

      “Ta… Ta…” Ấp úng, Kim Cát dám ra lời trong lòng.

      “Ta cái gì mà ta, giải quyết nhanh lên, bổn vương mang cưng tắm ôn tuyền (suối nước nóng).” Lang Vương cũng vội vã tiến lên.

      “A? Nơi này có ôn tuyền sao?” Nuốt nuốt nước miếng, tâm động thôi.

      Thân thể rất đau nha, rất muốn tắm nha, chính là mấy ngày nay Lang Vương đều canh giữ bên cạnh, trong mắt luôn tỏa ra kim quang, tự nhiên dám đưa ra cầu tắm rửa.

      “Cưng cho bổn vương lừa cưng sao? Còn phải vì thấy thân mình cưng mấy ngày nay làm lụng vất vả quá độ, hảo tâm mang cưng , thôi!” Sớm nhìn ra khát vọng trong mắt , Hắc Trạch giảo hoạt lại cố ý như vậy.

      Kỳ , mấy ngày trước muốn dẫn đến, chỉ là…

      , , ta đương nhiên muốn ! Chờ, rất nhanh xong.” Tâm tình được thả lỏng, vấn đề liền giải quyết rất nhanh.

      thôi, ôn tuyền có hơi xa nơi này chút, cưng nhắm mắt lại, ta mang cưng bay .” Lần thứ hai ôm vào lòng, Lang Vương dùng tay bịt hai mắt lại.

      Lỗ tai ngừng truyền đến tiếng gió vù vù, thời gian chỉ bằng uống chén trà , Lang Vương liền buông tay ra ──

      Đỉnh núi cao, thanh sơn nước biếc, trùng trùng điệp điệp thúy thúy, ngẫu nhiên có chim hót, hồ nước màu trắng ngà ngừng bốc khói lên.

      “Oa, nơi này xinh đẹp!” Kim Cát hét lên tiếng, kinh hỉ vọt qua.

      “Bổn vương biết ngay cưng thích.” Thấy hưng phấn như thế, đắc ý thôi, hai tròng mắt của Hắc Trạch nheo lại thành đường chỉ.

      “Ngươi sao lại tìm được nơi này?”

      Nhanh chóng nhảy vào trong nước, vui vẻ bơi qua bơi lại, cảm thụ được dòng nước ấm áp lướt qua bên người, sớm quăng ân oán đến chín tầng mây, bày ra khuôn mặt tươi cười nhìn Hắc Trạch đứng bên bờ hồ.

      Khuôn mặt Hắc Trạch lập tức đổi màu, chần chừ chút, : “Năm ngày trước, bổn vương phát thi thể huynh đệ Lang tộc ở trong này, chắc hẳn kiểu chết như vậy cưng cũng có thể biết.”

      Nguyên nhân chính là như thế, y mới dám mạo muội đưa đến nơi này.

      “Ngươi chính là mị hương sao? Ta nghĩ ngươi nghĩ sai rồi, Hồ tộc chúng ta giết người vô tội lung tung, huống chi mị hương phải dễ dàng có được như thế…” lắc lắc đầu, vì tộc nhân của mình mà biện giải.

      “Bổn vương biết có phải do mị hương quấy phá , nhưng huynh đệ Lang tộc chết ít, bổn vương nhất định phải điều tra ràng, làm lễ vật đưa cho những huynh đệ chết.” Nắm chặt hai tay, mặt Hắc Trạch lên tia u.
      bé La thích bài này.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 9

      “Có thể… Có thể là hiểu lầm, ngươi cần quá thương tâm…” Bị vẻ tối tăm của y cuốn hút, Kim Cát cũng lộ ra thần sắc lo lắng.

      Bất tri bất giác, Kim Cát bị Hắc Trạch cuốn hút, tư tưởng đơn thuần bắt đầu vì Hắc Trạch mà đau lòng.

      “Có lẽ là hiểu lầm, chuyện này, phải cưng kêu thắt lưng xương sống đau sao? Bổn vương ấn ấn cho cưng là được.” Cởi ngoại sam, Lang Vương lộ ra thân hình tinh tráng, chậm rãi vào trong nước.

      “…” Nhìn thấy Hắc Trạch tiến gần mình từng bước, Kim Cát muốn chạy lại chạy được, ngơ ngác đứng tại chỗ.

      “Chỗ này đau sao?” Bàn tay xoa nắn phần eo mẫn cảm của , nhịn được run lên chút.

      “Ừm…”

      nghĩ tới Lang Vương có kĩ năng mát xa tuyệt hảo như thế, vốn khẩn trương thôi, chỉ chốc lát sau nheo mắt hồ, tựa vào lồng ngực của Hắc Trạch, thoải mái lầm bầm.

      “Nơi này… Còn có nơi này…” Vô ý thức chỉ huy, hoàn toàn xem Lang Vương phía sau.

      “Ngươi…” Có chút dở khóc dở cười, Lang Vương vẫn ấn lên nơi chỉ.

      Nguyên bản, là suy nghĩ vì tính phúc sau này của mình, mới hạ mình mát xa cho , nghĩ tới đường đường là vua của Lang tộc cư nhiên lại bị coi thành gã sai vặt để sai bảo, là khóc ra nước mắt a!

      “Ô…” Thân thể mệt mỏi được giải phóng, Kim Cát thả lỏng cả thể xác và tinh thần cúi đầu, buồn ngủ.

      “Tiểu Cát Cát, ta muốn cưng!” Giai nhân trong ngực, dục vọng lại bị nhóm lên, Hắc Trạch cúi đầu ghé vào lỗ tai của .

      “Hừ…” Căn bản nghe thấy Lang Vương cái gì, vô ý thức cúi đầu thấp xuống.

      lên tiếng, coi như cưng đáp ứng rồi, ngày mai cũng nên trách bổn vương thương hoa tiếc ngọc.” Liếm liếm mỗi, đôi tay tiến vào trong nước.

      Tiểu huyệt sớm được y làm dịu, dễ dàng tiếp nhận ngón tay y, theo xâm lấn của dị vật, giương cái miệng nhắn, mở ra đóng lại, giống như mời gọi y tiến vào.

      “Ưm…” Cảm giác được dị vật xâm lấn, nhíu mày, thoáng xoay thắt lưng, lại làm cho dị vật tiến vào càng sâu.

      “Thực ngoan, nào, mở chân ra.” Ở bên tai nhàng dụ dỗ mở thân thể của mình ra, nhất cử nhất động của Hắc Trạch ôn nhu đến cực điểm.

      Ôn tuyền ngừng tản ra nhiệt khí, thân thể Kim Cát dần dần biến thành màu phấn hồng, cặp đùi thon dài dưới dẫn đường của Hắc Trạch, đặt lên lưng của y.

      là ngon miệng cực kỳ!” Cúi đầu cắn lên nhũ tiêm hồng của , ngừng mút vào, Hắc Trạch si mê thôi.

      Có nước suối làm dịu, huyệt khẩu phấn hồng sớm mở ra hoàn toàn vì y, nhìn tiểu huyệt thèm đến dãi, Lang Vương gầm tiếng, đem lang căn màu đỏ tím đâm vào.

      Kim Cát gian nan mở hai mắt, bốn phía trắng xóa, cái gì cũng thấy .

      “A… Chẳng lẽ ta nằm mơ sao?” thào tự hỏi.

      Như thế nào lại có loại mộng xuân này a?!

      Chẳng lẽ ham muốn của thỏa mãn?

      a, mới bị Lang Vương đặt giường làm mấy lần, hẳn là

      “Đúng, cưng nằm mơ!” Hắc Trạch buồn cười lên tiếng.

      đáng ghét, đại sắc lang chết tiệt, ngay cả nằm mơ cũng buông tha ta!” Khuôn mặt nhăn nhó, Kim Cát làm nũng tiếng, mếu máo.

      “Cưng chán ghét bổn vương như vậy sao?” Đôi mày đẹp đẽ cau lại, mặt Hắc Trạch đen nửa.

      Nếu dám ghét, nếu cùng đại chiến ba trăm hiệp, y kêu Lang Vương!

      “Đương nhiên ghét, sắc lang đáng ghét, chỉ cần bị ngươi đè, ta liền khống chế được thân thể của mình!” Đôi môi đỏ mọng chu lên, vẻ mặt đầy ủy khuất.

      thích loại cảm giác này, mỗi lần đều cảm thấy mình giống loại bánh mì lớn, bị đặt ở bếp lò chiên giòn, bị chiên qua chiên lại, rất thống khổ!

      “Cưng ghét bổn vương? Vậy thích làm loại chuyện này với bổn vương ?” Nghe ra cái gì, Hắc Trạch lộ ra nanh sói sắc bén, ở bên cổ mơn trớn.

      Nương theo nước suối ấm áp, y bắt đầu tinh tế đưa đẩy, có rời khỏi, cũng phải đưa cả cái vào, mỗi lần đâm vào, liền tê tê, lại lui ra sau chút.

      Loại phương thức lướt qua thế này, lập tức làm mặt Kim Cát đỏ lên, thở dốc ngừng, khóc ra nước mắt.

      “Rốt cuộc là ghét hay là thích?” Quyết định phải nghe lời từ trong miệng , Hắc Trạch cố nén dục vọng, để cho thỏa mãn.

      ghét…”

      Chân dài khom xuống, ràng ngồi xuống lưng Hắc Trạch, hậu huyệt liều mạng mút vào lang căn nóng bỏng, trong hai mắt đỏ như lửa của Kim Cát lộ ra dục vọng thiêu đốt.

      “Vậy sau này bổn vương muốn, cưng cho, có đúng ?” Tuyệt tình kéo dài khoảng cách, Hắc Trạch nhìn từ cao.

      “Ô…”

      Thình lình xảy ra hư làm cho thống khổ vô cùng, thiếu chút nữa đứng được, ngã vào trong nước.

      là ngốc, đứng đều đứng vững, còn mau lại đây.” Hắc Trạch vốn muốn nhân cơ hội huấn phục , lại nỡ nhẫn tâm, tiến lên kéo vào lòng, nhàng vỗ về tấm lưng bóng loáng của .

      “Ta nằm mơ đúng ?” Nghiêng đầu, trừng mắt nhìn, Kim Cát nghĩ mình ở trong mộng.

      Đúng, nhất định là nằm mơ, khi nào Lang Vương đối xử ôn nhu với như thế?!

      “Đúng vậy, cưng chính là nằm mơ!” Dọn sạch những hòn đá làm vướng chân mình, Hắc Trạch nghiến răng nghiến lợi trừng .

      “A nga… Dù sao cũng mơ, ta nghĩ làm cái gì làm cái đó!”

      Hoan hô tiếng, chủ động bổ nhào vào lòng Hắc Trạch, vươn bàn tay bé, nắm lấy lang căn trướng thành màu đỏ tím, đẩy vào hậu huyệt phía sau.

      “Ngươi quá tuyệt vời!”

      Gầm tiếng, hai tròng mắt vàng bạc lóe ra quang mang chói mắt, Hắc Trạch đẩy lang căn của mình vào cơ thể lần thứ hai, bắt đầu mạnh mẽ đâm chọc.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :