Chương 60.1:: Lúc nào mới có được trái tim của em?
Cầu hôn thành nên mấy ngày nay, sắc mặt người nào đó đen đến đáng sợ, bảo bảo chuyên phá phách cũng biết nhìn ánh mắt người khác mà hành động, cho nên mấy ngày này bảo bảo ở nhà rất ngoan, chỉ có Ngu Vô Song làm như có gì xảy ra, vội vàng làm việc của mình.
Đều là nam nữ trưởng thành, Hoắc Cố Chi vì cảm xúc tốt này mà bỏ bê công việc.
Ngược lại, tại công ty internet của phát triển, mỗi ngày đều làm việc đến đêm khuya, phải họp là công tác, bận rộn hơn Ngu Vô Song nhiều, cho nên mấy ngày nay rất khó thấy được bóng người của ở nhà.
Ngu Vô Song ngược lại gấp, nhưng chịu nổi những người theo dõi mình, Hà Cửu là thuộc hạ cũ của Hoắc Cố Chi, ta sinh ra trong sơn thôn ở Vân Nam, trong nhà có rất nhiều chị, ta tuổi nhất trong nhà, cũng là người hiểu chuyện nhất, vừa trưởng thành liên ghi danh tham gia quân ngũ vì muốn tăng thêm gánh nặng cho gia đình.
ta và Hoắc Cố Chi có tình đồng đội, năm đó Hoắc Cố Chi bị thương, phải giải ngũ, ta cũng giải ngũ theo. Những năm ta bên cạnh , giúp ít việc, tại bảo bảo cũng thích ta.
Năm năm trước, ta chính mắt thấy Hoắc Cố Chi nhảy xuống biển sâu để cứu Ngu Vô Song, đương nhiên biết tình cảm của đối với hơn những người khác.
Sáng sớm ngày hôm đó, là ngày thứ ba Hoắc Cố Chi về, Ngu Vô Song ngược lại sao, vẫn như ngày thường: rời giường, mặc quần áo, trang điểm, sau đó xuống lầu ăn điểm tâm.
Nhưng Hà Cửu bình tĩnh được như vậy, ánh mắt u oán nhìn ở đó Ngu Vô Song ưu nhã cắt trứng chiên, giọng trầm thấp của ta vang lên: "Ngu tiểu thư, nhiều ngày rồi mà đại ca chúng tôi chưa trở về, lo lắng chút nào sao?"
Chậc chậc, đều người phụ nữ xinh đẹp là đóa hoa hồng có gai, ta thấy rất đúng!
Ngu tiểu thư này có khuôn mặt quyến rũ, đồng dạng, tính tình của cũng kiêu ngạo đến đáng sợ, ngay cả đại ca của ta cũng thèm cho mặt mũi, đây ràng phải là muốn sống chung với nhau!
" ấy là người trưởng thành, muốn đâu, là chuyện tôi có thể quán sao?" Ngu Vô Song ngồi ghế, chân dài trắng ngọc ưu nhã gác lên nhau, vừa ăn bữa ăn sáng, vừa cười trêu chọc bảo bảo bên cạnh, thèm để giọng oán trách của Hà Cửu vào tai: "A Cửu, ấy là ông chủ của , cũng là em của , nếu như biết lịch trình của ấy, tôi biết sao?"
Ngày đó cầu hôn thành, người đàn ông kia liền trở mặt hoàn toàn, mấy ngày liền về, tuy mấy ngày trước có về lần, nhưng mà lấy mấy bộ quần áo xong liền ra ngoài.
Đối với chuyện này, Ngu Vô Song phải quan tâm, nhưng có tư cách để . Hơn nữa, mọi người đều là người trưởng thành, cũng tin vì giận mới về nhà, có thể là công ty có chuyện!
Cái người tên Hà Cửu này, trước kia ở trong quân đội quanh năm, sau đó theo Hoắc Cố Chi, tính tình ông chủ rất lạnh nhạt, cả ngày có mấy câu, cũng vì vậy mà ta rở nên trầm mặc an tĩnh.
Mấy năm gần đây dẫn bảo bảo chơi, tính tình mới bắt đầu sinh động trở lại, nhưng muốn đấu võ miệng với Ngu Vô Song phải luyện tập thêm.
ta mới câu, liền đống lời giải thích, Hà Cửu đành im lặng, ta vò đầu, khuôn mặt trần đầy mê mang: "Nhưng lúc này đại ca rất thần bí, tôi căn bản biết ấy đâu, tôi hỏi Nhĩ Đông, cậu ta đại ca ở công ty, ai biết ấy đâu!"
Ngu Vô Song nghe vậy, kinh ngạc chút, mắt phượng sáng trong thoáng qua tia phức tạp, mím môi môi đỏ mọng, như có như cười hai tiếng: "Có lẽ là ra ngoài du lịch! cũng biết, lịch trình của ấy ổn định, ai mà biết ấy đâu?"
Có thể biết được nguyên nhân ba mẹ cãi nhau nên mấy ngày nay bảo bảo rất ngoan, lúc còn ở nước Pháp, nó học, sau khi trở về nước cũng vội tìm vườn trẻ cho nó, mà để cho nó chơi suốt ngày.
Đứa này từ rất thông minh, nhưng rất nghịch ngợm, phút cũng rảnh rỗi, bình thường nó thích đến lớp học, vì thế khóc lóc om sòm đòi ở nhà. Nhưng gần đây lại trở nên hiểu chuyện, còn nghịch ngợm như trước, sau khi ăn điểm tâm xong đến trường dưới hướng dẫn của Hà Cửu.
tại thấy Ngu Vô Song vân đạm phong khinh, quan tâm đến tung tích của Hoắc Cố Chi như vậy, bảo bảo nóng nảy, nó để ý tới bữa sang ngon miệng trước mắt, mắt to chớp chớp, đáng thương nhìn Ngu Vô Song, cắn môi, giọng : "Mẹ, ba ra ngoài du lịch sao dẫn chúng ta theo?"
(*) Vân đạm phong khinh: nhàn nhạt như mây trôi, nhàng như gió thổi, màng đến điều gì.
Mặt Hà Cửu như quả mướp đắng, trong lòng thầm nghĩ, ngờ Ngu tiểu thư nghĩ thoáng như vậy, lại có thể nghĩ đại ca ra ngoài du lịch.
đến lúc này, còn có tâm tư du lịch sao?!
Mấy năm nay, Ngu Vô Song trở nên khéo léo, cuộc sống ăn nhờ ở đậu, đương nhiên bằng cuộc sống thiên kim đại tiểu thư trước kia, nhưng từ trước đến giờ, cuộc sống của và người đàn ông kia luôn hài hòa, cần cũng biết có loại ăn ý.
Như chưa bao giờ đối mặt với những chuyện như tại, cho nên khi bảo bảo hỏi thăm, sửng sốt mấy giây, sau đó cười nhạt: "Cái này mẹ biết, nếu như con tò mò cứ gọi điện thoại hỏi ba!"
Bảo bảo nghe vậy, sợ đến mức vội im lặng. Muốn nó gọi điện thoại cho ba? phải tìm chết sao?
Ba tại rất muốn đưa nó về nước Pháp, muốn nhìn thấy nó nữa, oa oa oa.
"Ngu tiểu thư, lo lắng cho đại ca sao? Dù chỉ ít?" Hà Cửu biết tình cảm của Hoắc Cố Chi với Ngu Vô Song, năm đó, lúc bị em ruột tàn nhẫn sát hại, đại ca của bọn họ chẳng câu, liền nhảy xuống biển cứu người.
Khi hôn mê bất tỉnh, đại ca bọn họ rất cẩn thận chăm sóc , còn với Tống Ngạn rằng người phụ nữ rất quan trọng với , muốn có việc gì mà sống sót!
ta chưa từng thấy người phụ nữ nào có thể để đại ca lo lắng như vậy, cẩn thận chăm sóc từ quần áo đến chi phí sinh hoạt.
Nhưng Ngu tiểu thư vẫn hờ hững, kiêu ngạo như cũ, còn có tâm trạng ăn điểm tâm, có lẽ đại ca bị bộ dáng này của chọc tức.
Nghĩ tới đây, giọng Hà Cửu hơi tức giận: "Ngu tiểu thư, nếu tôi có sai cái gì mong tha thứ. Tôi và đại ca ở trong quân đội ngây ngốc trong thời gian dài, nên hơi thô kệch! Nhưng ngay cả tôi cũng nhìn thấy tình cảm của đại ca dành cho , tại sao máu lạnh như vậy? cho ấy chút cơ hội!"
Căn bản cho cơ hội suy nghĩ, ta hùng hồn đống, bộ dáng kia có chút căm phẫn.
Bảo bảo yên lặng ăn xong thức ăn trong khay, cắn môi giọng : "Cái kia. . . Cái kia. . . Con thấy hôm nay chú Cửu rất bận, nếu để chú Lý đưa con học chứ?"
Đối mặt với lửa giận của Hà Cửu, Ngu Vô Song rũ cặp mắt, yên lặng tiếp thu.
Tình đồng đội giữa những người đàn ông này luôn vững chắc như núi, nhưng mà những chuyện phiền muộn này muốn trước mặt bảo bảo, nghe nó như vậy, lúc này mới gật đầu cười lên tiếng: "Được, vậy con mau cầm cặp sách tìm chú Lý !"
"Hẹn gặp lại mẹ!" Bảo bảo nghe vậy, leo từ ghế xuống, nó tiến lên hôn hai má Ngu Vô Song cái, trước khi còn tiếng nịnh nọt Hà Cửu: "Hẹn gặp lại chú A Cửu!"
. . . . . .
Con mắt chứa ý cười nhìn chăm chú vào bảo bảo chạy ra ngoài, lúc này Ngu Vô Song mới chậm rãi thu hồi tầm mắt, nhìn lướt qua người đàn ông đứng bên cạnh lập như cây tùng bách, mặt lộ vẻ bất đắc dĩ, giọng : "A Cửu, ngồi xuống rồi chúng ta chuyện!"
Người đàn ông này là thuộc hạ cũ của Hoắc Cố Chi rồi, những năm qua theo bọn họ qua nước Pháp định cư, cũng giúp ít việc.
có thể để người ngoài vào mắt, nhưng vẫn cảm kích với người tên Hà Cửu này, thấy ta căm phẫn như thế, trong lòng cũng chẳng dễ chịu, nhưng chuyện tình cảm này phải hai câu ba lời là có thể hiểu !
"Ngồi xuống cần, Ngu tiểu thư có gì cứ , đừng ngại!" Hà Cửu tức giận, vốn muốn chuyện với như vậy. Mấy năm nay, đều theo đại ca bọn họ, sớm nhận được tán thành của em bọn họ, mặc dù ngoài miệng kêu Ngu tiểu thư, nhưng có ai biết, đây chính là chị dâu của bọn họ?
Nhưng đến cuối cùng, bọn họ mừng hụt, trái tim người phụ nữ này căn bản đặt người đại ca bọn họ!
Càng nghĩ ta càng tức, giọng càng them sắc bén: "Tôi biết tại Ngu tiểu thư có bản lãnh lớn rồi, là mode giới Pa¬paver¬rn¬hoeas, cũng là nhà thiết kế thời trang đắt khách nhất. Nhưng đừng quên, những thứ này là ai cho ? có đại ca của chúng tôi, ngay cả mạng cũng còn, gì đến cuộc sống như ngày nay?"
Hà Cửu là người nóng nảy, được Hoắc Cố Chi cứu mấy lần chiến trường, cho nên từ đó, ta liền thầm htề sống chết mà trung thành với Hoắc Cố Chi.
Tuổi của đại ca còn , ấy cũng muốn gia đình hạnh phúc, nhưng người phụ nữ này vô tâm, lại từ chối lời cầu hôn của đại ca!
Từ trước đến giờ, người đàn ông này (HC) là người tốt, đàng hoàng thà, Ngu Vô Song cho tới bây giờ cũng biết ta có mặt dọa người như vậy.
Đối mặt với phẫn nộ bất bình của ta, lựa chọn im lặng, lông mi dày đậm rũ xuống, nhưng trong lòng nhịn được mà cười lạnh tiếng.
Nhìn mà xem, em của ngoài mặt tôn trọng kính , thực tế khác hoàn toàn!
Last edited by a moderator: 8/4/15
dunggg, Thanh Hằng và Chris thích bài này.