1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tối nay khai trai, sếp thật mạnh mẽ - Hàn Dẫn Tố (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 54: Cầu hôn với .

      Editor: Diệp Thanh Trúc.

      Hôn nhân đối với những khác có lẽ là loại cam kết và hạnh phúc, nhưng đối với Ngu Vô Song nó chỉ là trói buộc mà thôi. luôn cho rằng, đời này mình thể có gia đình hoàn chỉnh hạnh phúc, nhưng sợ, có được tất có mất, có đầy đủ như vậy, sao có thể van xin mọi chuyện được như ý?

      Nhưng bây giờ, người đàn ông trước nay luôn thâm trầm lại nghiêm túc thành khẩn hứa kết hôn với , có biết hôn nhân có nghĩa là gì ?

      Lâm Vinh Gia cũng thấy được nghiêm túc của , mí mắt nặng nề giật cái, cuối cùng lạnh mặt lái xe rời , câu nào.

      ra hề tin những lời đó, người đàn ông này sớm còn là thằng nhóc nghèo nam đó nữa rồi, hơn vài tuổi, nghiệp cũng tốt hơn nhiều.

      Giản Uyển Như gả vào Mạnh gia còn bị Mạnh Trăn Tỳ tìm mọi cách ngăn cản chứ đừng đến Ngu Vô Song từng có quan hệ với Mạnh Thiếu Văn.

      . . . . . .

      Xe của Lâm Vinh Gia biến mất rất nhanh trước cửa biệt thự, Ngu Vô Song lại vẫn nhìn chăm chú vào người đàn ông bên cạnh, ánh mắt kinh ngạc, trong lòng lo sợ bất an nhưng biết nên gì cho phải.

      ra đây phải là lần đầu tiên đối mặt với chuyện như vậy, giống như lần trước ở bữa tiệc từ thiện, cũng là vợ chưa cưới của , nhưng thái độ lần này của quá mức thong thả nghiêm túc, khiến có cảm giác đùa mà thành .

      Đè nghi ngờ trong lòng xuống, nhếch đôi môi đỏ mọng, cười tiếng nhạt nhẽo như có như : "Lâm Vinh Gia vẫn luôn cho mình là đúng như vậy, đừng để trong lòng, sau này em cố gắng gặp nữa."

      Hoắc Cố Chi chậm rãi thu lại ánh mắt lạnh nhạt, nhìn lướt qua khéo léo bên
      cạnh, cũng cười, chỉ lạnh lùng đáp tiếng: "Ừm!"

      vẫn lạnh nhạt như trước, cũng giải thích gì với lời vừa nãy, Ngu Vô Song thấy vậy khỏi mím chặt môi, trong lòng có cảm giác rất lạ.

      nên biết sớm mới phải, quan hệ của thế nào, dù kết hôn cũng chỉ là diễn trò thôi.

      ràng chuyện như vậy xảy ra biết bao nhiêu lần nhưng tại sao lần này lại coi là ? Còn khẩn trương muốn tìm đáp án?

      Lý Xương thấy vậy sớm gấp đến dậm chân, ông chủ bị làm sao thế? Lời đến như vậy rồi mà biết thổ lộ tiếp à?

      Nhất thời hai người cũng lên tiếng, yên lặng ở cửa trong chốc lát, cuối cùng Ngu Vô Song vẫn cười : "Đúng rồi, tại sao hôm nay làm?"

      Lúc cười lên trông cực kỳ xinh đẹp, đôi mắt cong cong cực kỳ đáng : "Bảo bảo ở nhà phải ? Em xem nó!"

      Thấy muốn bước vào cửa, Lý Xương liền nhịn được ho hai tiếng ngăn cản: " Ngu, tiểu thiếu gia có ở nhà, A Cửu dẫn cậu ấy đến khu vui chơi rồi."

      Dứt lời, ông nhịn được thầm gấp, bình thường ông chủ của bọn họ là người cơ trí tuyệt đỉnh, tại sao bây giờ lại đần độn thế?

      cũng nhìn xem mình năm nay bao nhiêu tuổi rồi, vẫn muốn tiếp tục như vậy sao? Lúc ông bằng tuổi con trai ông biết mua xì dầu rồi, vậy mà ông chủ lại chẳng có chút gấp gáp nào cả!

      Lời này vừa ra, Ngu Vô Song liền hiểu, nhíu mày, nhìn thẳng vào Hoắc Cố Chi, giọng điệu lộ ra bất đắc dĩ: " làm liền đuổi bảo bảo ra ngoài? Nó vẫn còn , sao hiểu chuyện được, tại sao thể kiên nhẫn với nó chút?"

      thừa nhận, lúc vội mà bên cạnh có đứa bé quấy rầy đúng là có chút phiền phức, nhưng bảo bảo như vậy, mới vừa được bốn tuổi có thể biết cái gì? thể giảng đạo lý cho nó liền giở thủ đoạn cứng rắn ra à?

      " cảm thấy mình làm vậy có lỗi!" Chuyện này Hoắc Cố Chi hề nhường nhịn, lạnh lùng nhìn nổi giận, giọng lạnh thấu xương: "Nó bốn tuổi rồi, lại là bé trai, vẫn nghịch ngợm gây còn ra thể thống gì? Chúng ta nuôi con trai, phải nuôi con , nếu là công chúa có thể để mặc nó làm nũng chơi đùa!"

      Lý Xương nghe vậy nhịn được thầm liếc mắt, đàn ông có tình cảm kinh khủng, ông là ông già hơn bốn mươi tuổi cũng biết phụ nữ là phải dỗ dành.

      Nhưng ông chủ lại dùng thái độ này chuyện với mình mến, phải tự làm mình thoải mái sao?

      Ngu Vô Song cảm thấy lúc trước mình thực muốn hơi nhiều, người đàn ông máu lạnh như vậy có thể ra lời tình cảm gì?

      thằng bé bốn tuổi cũng so đo, có thể có bao nhiêu tình cảm?

      "Hoắc Cố Chi, như vậy đúng là khiến em thất vọng!" Cắn đôi môi đỏ mọng, đứng trước mặt , sắc mặt kiên định, mơ hồ lộ ra ảm đạm: "Em rất đồng ý với cách giáo dục đó của , nếu ngại Bảo Bảo biết chuyện của , vậy lúc trước nên thu dưỡng nó, em nhớ nó vẫn còn người thân đời!"

      Lời vừa ra, tuấn nhan lạnh nhật của Hoắc Cố Chi càng thâm trầm lạnh lão, mắt phượng nhìn chằm chằm vào trước mặt, tim như bị dao cắt.

      còn thất vọng về ?! quên là năm đó ai cứu , cho sinh mạng thứ hai sao?

      " Ngu, đừng hiểu nhầm ông chủ, ông chủ phải người như thế." Thấy tình huống càng ngày càng tồi tệ, Lý Xương nhị được, vội vã lên nháy mắt với Hoắc Cố Chi: "Đúng rồi, ông chủ, phải vừa rồi cậu muốn kết hôn với Ngu sao? Tôi thấy hai người mau định , tránh để Ngu lại bị người đàn ông khác quấy rầy!"

      Ngu Vô Song nghe vậy, mặt mũi tức giận cứng đờ, ánh mắt sáng lấp lánh, nhất thời á khẩu trả lời được.

      Hoắc Cố Chi là người thế nào? Sao thể nhìn ra ám hiệu của Lý Xương, lại thấy sắc mặt bé kia cổ quái, khóe môi khỏi vểnh lên, cười ra tiếng: "Cũng may có Lý nhắc nhở... cảm thấy làm như thế cũng tệ, có thể ngăn cản đào hoa của em, Vô Song, em thấy thế nào?"

      "Được, được, được, đương nhiên là được rồi!" liên tục ba chữ "được", vẻ mặt Lý Xương tươi cười, ánh mắt mập mờ đảo quanh hai người, bên môi nở nụ cười tươi rói.

      Nhưng trong lòng lại nghĩ: Ông chủ nên sớm nghĩ thông như vậy mới đúng, Ngu hơn cậu ta mười tuổi, lại là chuyện gia thiết kế thời trang, nhãn hiệu xa xỉ phẩm mà sáng lập ra ngay cả quý tộc Pháp cũng săn đuổi chứ đừng đến người thường! Trong những người theo đuổi Ngu, ông chủ tính là ưu việt, chỉ dựa vào phần tình nhiều năm thôi.

      trầm ngâm nhìn Ngu Vô Song, giống như là quên chuyện vui lúc trước, trong lúc choáng váng liền tiến lên hai bước, ôm chặt vào trong ngực, bên môi nở nụ cười nhàn nhạt, mập mờ : "Em thấy thế nào? So sánh với Lâm Vinh Gia em ghét, hợp mắt em hơn đúng ?"
      Last edited by a moderator: 2/4/15
      dungggChris thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      <Chương 55>: Công việc, lại công việc!

      Thế là hôm nay mọi người được đọc hai chương của Trúc của Lan liền nha. Hôm nay đẹp giời, nếu trước mười giờ mà có hai mươi lượt chia sẻ. Lan post tặng mọi người chương nữa nhé ^^

      Ngu Vô Song sợ đến ngây người, hoàn toàn theo kịp tốc độ của , ràng vừa rồi còn chuyện của bảo bảo, thế nào mà đảo mắt cái nhảy sang chuyện kết hôn?

      Đôi mắt trong suốt lóe ra tia u ám. Hoắc Cố Chi nhìn thấy, càng thêm tiếng len, mắt khóa chặt vào , muốn bỏ qua bất kì thay đổi nào mặt , “Sao? Em định như nào?”

      Giọng nam tính trầm thấp vang lên, là dễ nghe, Lý Xương hiểu ý sớm chạy trước, chỉ để lại đôi nam nữ đứng ôm nhau.

      Hoắc Cố Chi vốn chỉ muốn cho Lâm Vinh Gia nghe thấy nên mới vậy, nhưng bây giờ nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng của tiểu nha đầu, trong lòng dần lên men suy nghĩ, bọn họ biết nhau cũng mười ba năm rồi, sớm từ thằng nhóc trẻ tuổi thành ông chú “trung niên”.

      Thời gian đợi ai, hy vọng có thể ở cùng qua nhiều năm nữa, nhưng trong lúc này, phải khiến danh chính ngôn thuận trở thành người phụ nữ của , khiến những tên đàn ông kia phải từ bỏ tâm địa xấu xa của mình.

      Nghĩ tới đây, trong mắt Hoắc Cố Chi thoáng qua tia sáng, kìm được mà vén lọn tóc xòa xuống trán , chân mày khóe mắt đều lộ ra vẻ nhu tình, môi kéo lên, năng trơn chu: “Thừa lúc thời tiết gần đây rất tốt, trước tiên chúng ta có thể đính hôn, sau đó ra ngoài hưởng tuần trăng mật, về phần hôn lễ, phải chuẩn bị kĩ mới được”.

      suy tính chu đáo, nhưng lại hoàn toàn bỏ quên suy nghĩ của , Ngu Vô Song được dịu dàng ôm vào trong ngực cảm thấy thoải mái.

      Đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm người đàn ông ngừng , bất thình lình lên tiếng: “Hoắc Cố Chi, đừng suy nghĩ nhiều nữa, em đồng ý kết hôn cùng ”.

      Có phải ấy quên quan hệ giữa hai người? với , chỉ là người phụ nữ để giải quyết nhu cầu sinh lý mà thôi!

      Đúng, thừa nhận. hai người dây dưa nhiều năm như vậy, quả là có chút tình cảm ở đây, nhưng thứ tình cảm này còn chưa đủ để trở thành lý do gả cho !

      “Em gì?” Hoắc Cố Chi nghe vậy, mắt phượng liền híp lại, ánh mắt sắc bén nhìn Ngu Vô Song, sắc mặt trở nên xám xịt: “Ngu Vô Song, nếu có gan lại lần nữa!”

      câu cuối cùng, cơ hồ như quát lên, sắc mặt trầm, nhìn qua cực kì khiếp người.

      Nhưng Ngu Vô Song cũng sợ, trong lúc này, cũng lùi lại bước: “Hoắc Cố Chi, có phải dã quên, em trở về đây là vì mục đích gì? Mỗi ngày em đều bận rộn như vậy, nào có thời gian nghĩ đến chuyện kết hôn với . Hơn nữa cảm thấy chuyện hai chúng ta kết hôn rất thực tế sao?”

      Bị nắm chặt lấy cánh tay, đau đến trắng bệch cả mặt, nhưng vẫn cứng rắn : “Chuyện buồn cười như vậy, sao có thể nghĩ ra?”

      Hoắc Cố Chi chỉ muốn trêu đùa , đối với chuyện này cũng có bao nhiêu hi vọng, nhưng thế nào cũng ngờ lạnh lùng từ chối như vậy, còn : buồn cười?

      tức giận đến tái xanh cả mặt, lồng ngực phập phồng, nắm chặt lấy cổ tay , mắt phượng lạnh lùng nheo lại, trầm ra: “ lấy em còn có thể lấy ai nào? Ngu Vô Song, em đừng quên, ai là người cứu em, ai là người cho em tất cả thứ này! Kể cả khi tất cả chuyện này kết thúc, em cũng chỉ có thể ở cùng Hoắc Cố Chi !”

      tức giận, nên năng mà giữ lại chút phong độ nào, giọng như muốn gây , tức giận đến tim can đều đau, thể nào cũng thể ngờ đến, lần đầu tiên cầu hôn với người phụ nữ lại nhận được đáp trả thế này!

      Chẳng lẽ Hoắc Cố Chi tốt? Khiến cho chán ghét như vậy? Năm năm rồi, chẳng lẽ tình cảm năm năm sống chung kia chỉ là giả dối?

      Nhìn người đàn ông trước mặt vì tức giậ mà quá phận, lửa giận hừng hực chỉ có thế khiến vô lực đối mặt, Ngu Vô Song rũ mắt, thu lại suy nghĩ, cười lạnh trong lòng.

      Nhìn , đây mới chính là , lúc nào tốt cưng chiều thương , nhưng khi tức giận lại chỉ hận thể đem bóp chết.

      Tựa như bây giờ, câu là trở mặt, căn bản là để cho có cơ hội suy nghĩ.

      ấy coi hôn nhân là cái gì? Trò đùa sao? Bây giờ chơi nổi nữa rồi!

      im lặng của khiến trái tim của Hoắc Cố Chi như co lại, lạnh lẽo dần dâng lên, khiến tâm đau đớn lạnh buốt!

      tức giận đè xuống giường, đôi mắt hung dữ, quả quyết : “Ngu Vô Song, cho em thấy , người đàn ông đứng trước mặt em là ai? cho em biết, đời này em chỉ có thể ở cạnh ! Có phải em vẫn còn nghĩ đến Mạnh Thiếu Văn? Đáng tiếc là ta kết hôn rồi, bên cạnh còn có người vợ so với em còn mềm mại hơn nhiều!”

      Hoắc Cố Chi phải người đàn ông lỗ mãng nhiều lời, thường xuyên ở căn cứ nhiều năm, sống chung với đám đàn ông thô lỗ, sao có thể hiều được suy nghĩ của ?

      Cho nên năm đó, mới có thể làm ra những chuyện như thế kia. Nếu như năm đó thời gian hai người bên nhau đủ dài, cự tuyệt , có thể hiều. Nhưng tại, sau bao nhiêu chuyện như vậy, hoàn toàn ngờ còn có lý do để cự tuyệt!

      Sức lực của người đàn ông rất lớn, Ngu Vo Song bị ép chặt vào tường đau đến mức nước mắt muốn chảy ra, nhưng điều khiến tâm đau đớn nhất chính là câu “Có phải em vẫn còn nghĩ đến Mạnh Thiếu Văn?”

      kéo môi, trong lòng đau đớn đến khó chịu, nhưng vẫn nhịn xuống, quật cường nhìn , chợt cười thảm tiếng: “Làm như thế này, có phải rất vui vẻ ? Hoắc Cố Chi, có từng vì em mà suy nghĩ hay , tuần lễ thời trang Paris vừa mới kết thúc, em bắt tay vào chuẩn bị buổi trình diễn thời trang ngày hôm nay, Giản Uyển Linh còn sống rất tốt, trong lúc này, nghĩ em suy nghĩ chuyện kết hôn với ?”

      thay đổi rồi, khiến em cảm thấy xa lạ!”, Ngu Vô Song biết vì sao quan hệ giữa hai người lại trở nên như vậy, khi ánh mắt tĩnh mịch của nhìn , thấy bóng dáng của mình trong đó, sao nó lại bé đến vậy?

      biết, tất cả mọi thứ có hôm nay đều là cho, nếu như , sớm vùi xác trong biển sâu, sao có thể có được thành công như ngày hôm nay.

      Nhưng muốn cuộc sống mãi như vậy, có thể trợ giúp trong tất cả mọi việc, nhưng muốn hoàn toàn phụ thuộc vào .

      “Công việc, lại là công việc!”, nụ cười lạnh mặt Hoắc Cố Chi càng sâu, lạnh lẽo nhìn chằm chằm , bàn tay nắm lấy cổ tay từ từ rơi xuống, sau đó cười nhạt tiếng.

      “Có phải chỉ mình em bận ? Mỗi năm em đều có hai buổi trình diễn thời trang, lần này xong lại chuẩn bị cho lần sau! Là thay đổi hay em thay đổi? Ngu Vô Song, hối hận khi cùng em quay về, nếu biết chuyện thành ra như này nên sớm trói em ở bên , khiến em chỉ có thể phụ thuộc vào mà sống!”

      thanh trầm thấp vang lên, mơ hồ lộ ra ảo não hối hận, Hoắc Cố Chi từ trước đến giờ đều là vui buồn lộ, nhưng hôm nay lại lộ ra vẻ tuyệt tình lạnh lùng, lời càng khiến người ta cảm thấy tổn thương.

      Dứt lời xong, lạnh lùng rời mắt , trong lòng tràn đầy thất vọng, mỗi lời ra đều vì muốn cự tuyệt , căn bản phải vì công việc, mà đơn thuần là từ chối mà thôi!

      Ngu Vô Song nghe vậy, sắc mặt càng thêm tái nhợt, cắn chặt đôi môi đỏ mọng, đôi mắt trong suốt thoáng qua giãy giụa nhưng cuối cùng vẫn giải thích gì.
      Last edited by a moderator: 3/4/15
      dungggChris thích bài này.

    3. oxy501

      oxy501 Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      122
      Cảm thấy ghét NVS. Haiz

    4. oxy501

      oxy501 Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      122
      Cảm thấy ghét NVS. Haiz

    5. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      @oxy501 : đàn bà càng xấu xa, đàn ông càng :yoyo36:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :