1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tịch thiếu phúc hắc bá sủng vợ - Nhất Dạ Chi Linh (2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 44: Ngày đầu tiên làm
      Editor: Trang Lyn

      "Ánh mắt rất chính xác!" Tiêu Tiệp nhịn được khen ngợi, đúng là biết phiên dịch, ban đầu lúc viết nguyện vọng, ghi thiết kế thứ nhất, thứ hai là phiên dịch.

      Mặc dù sau đó đặc biệt học hai cái này, nhưng cũng đặc biệt chuyên tâm, nên hai môn học đều lấy được AA.

      "Nếu như tôi là người muốn tìm, mà tôi lại có chuyện cầu xin , cung coi như là duyên. Bỏ qua những thứ đó, chúng ta chút về thỏa thuận ." Tiêu Tiệp .

      " cầu của tôi rất đơn giản, chỉ cần giữ bí mật, chuyện tôi làm việc ở Túy Hồng Trần. Tôi làm ở đây lâu, chỉ cần nhận đủ thù lao tôi cần, tôi rời ngay, Tịch Âu Minh biết đâu."

      Kim Huyền ngây người, vẻ mặt có chút khó xử, gì.

      "Tôi biết như thế rất khó cho , nhưng mà... Xin nhờ!" Tiêu Tiệp chân thành .

      Kim Huyền nhìn Tiêu Tiệp, : " quả nhiên giống những người khác, khó trách tên kia quan tâm như thế. Thôi được, dù sao đến nơi này của tôi cũng khác những nơi khác."

      như thế là đồng ý rồi, Tiêu Tiệp thở phào nhõm.

      "Cậu điên rồi!" Dĩ Đồng kêu lên, giọng kinh động kia làm cho mấy bàn khác đều quay lại nhìn , vội vàng cúi đầu xuống, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Tiêu Tiệp.

      "Mình với cậu, phải để cậu mắng mình.Là mình tin tưởng cậu, cho nên mới với cậu." Tiêu Tiệp lạnh nhạt .

      "Mình thà rằng cậu tin mình, với mình! Cái mày là muốn mình tức chết đây!" Dĩ Đồng tức giận .

      "A, vậy coi như mình chưa cũng được." Tiêu Tiệp rất bình tĩnh, nhàn nhã uống cà phê, bộ dạng nóng vội.

      "Tốt lắm tốt lắm, thua cậu! Cậu muốn thế nào? thẳng !" Dĩ Đồng cách nào duy trì được bình tĩnh, có gì đó, vĩnh viễn che giấu mình.

      Trong mắt Tiêu Tiệp lộ ra ánh sáng giảo hoạt, ra mục đích cuối cùng của chuyến này, nghiêm túc : " hay lắm, là cậu tự nguyện đó nha. Đến lúc đó đừng có đổ thừa là mình ép buộc cậu giúp."

      Lửa giận của Dĩ Đồng vẫn chưa hạ xuống: "Quen biết cậu coi như là mình xui xẻo, nếu để cho Tịch Âu Minh biết, có khi còn lột da mình!"

      " biết, phải còn có Tả Huyền Dạ che chở cho cậu sao?" Tiêu Tiệp cười .

      Vừa rồi cơn giận của Dĩ Đồng còn cao ngất trời, lúc này khí thế yếu
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 45: Si mê chân?
      Editor: Trang Lyn

      "Chuẩn bị tốt chút, lát nữa cùng tham gia hoạt động từ thiện." Tịch Âu Minh cũng theo lên tầng, vừa vừa .

      "Hoạt động từ thiện gì? Em muốn ." Tiêu Tiệp suy nghĩ từ chối luôn, luôn thích tham gia những tiệc rượu kia, lại có chuyện gì, làm gì?

      "Bình thường cũng tùy em, nhưng lần này đại diện tập đoàn Tịch Âu, em là phu nhân tổng giám đốc nên nhất định phải !" Giọng điệu Tịch Âu Minh rất cương quyết, cho phép từ chối.

      Đây là hoạt động từ thiện tổ chức mỗi năm lần trong giới thương nghiệp, hầu như tất cả những người trong giới đều tham gia, tất nhiên cũng có vài người nước ngoài.

      Trong Roll Royce, Tiêu Tiệp mặc chiếc váy dài lệch vai, tóc dài buông xõa, khuôn mặt xinh đẹp chỉ trang điểm . thích trang điểm quá nhiều, Tịch Âu Minh từng khen , làn rất trắng, cần dùng những thứ đồ dư thừa này để che giấu. Nhưng mà, người tạo mẫu cho nhiều lần nhấn mạnh, tham dự loại hoạt động từ thiện này, ít nhất cũng phải trang điểm chút, xem như là tôn trọng hoạt động này. Cho nên, đành phải trang điểm nhạt.

      "Tịch Âu Minh."

      "Ừ." Ánh mắt Tịch Âu Minh vẫn còn nhìn máy tính xách tay, chỉ đơn thuần qua loa cho xong! Nhìn cũng chưa nhìn cái!

      "Chân em đau!" Môi đỏ mọng cong lên, làm nũng .

      Đôi giày cao gót này quá cao, ít nhất cũng phải mười lăm phân trở lên. Theo như bình thường, lấy chiều cao của , nhiều nhất cũng chỉ tám phân. Nhưng mà lúc chọn lễ phục, nhân viên phục vũ đôi giày này rất hợp với , còn bộ lễ phục này chỉ có thể phối với đôi giày này.

      Mà thời gian cũng gấp, nên cũng đủ để chọn bộ lễ phục khác. Vì vậy đành lấy bộ này, bây giờ còn chưa đường bao lâu, chân bắt đầu đau.

      lúc oán giận, bàn tay ấm áp của Tịch Âu Minh cầm chân lên, để lên đùi , bỗng nhiên, Tịch Âu Minh phát sau chân hơi nổi mụn, lông mày nhíu chặt, đây là bị giày cọ sao? Vừa nhàng xoa bóp cho , vừa : "Ngoan, lát nữa cố xử lý nhanh mọi chuyện, uất ức em rồi."

      Tim Tiêu Tiệp cảm thấy rung động, Tịch Âu Minh luôn vô ý làm ra hành động khiến người khác cảm thấy rung động. Bàn chân ấm áp của đặt đầu gối , bàn tay thon dài của giống như có ma lực, nhàng xoa bóp chút cảm thấy còn đau đớn như trước nữa.

      Nhớ đến Tịch Âu Minh thường xuyên khen chân trời sinh rất đẹp, trắng nõn, rất hấp dẫn. Trong lòng rất vui mừng. Bỗng nhiên, chợt nhớ từng thấy trong sách có bài báo cáo.

      đàn ông si mê chân chịu được chân ngọc gợi tình, nếu dùng chân ở dưới gầm bàn cọ chân đàn ông, hoặc đụng cái...
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 46: , ngất
      Editor: Trang Lyn

      , ngất.

      Nhất thời, tất cả mảnh hỗn loạn.

      ngất cũng rất có trình độ, từ từ ngã về phía Tịch Âu Minh, như thế cũng đến nỗi đỡ kịp, cũng muốn ngã xuống đất, như thế rất đau!

      Khi thấy vẻ mặt căng thẳng của Tịch Âu Minh lúc ôm , trong lòng cảm thấy rất áy náy, nhưng cũng có biện pháp khác. Chỉ có thể khéo léo chuyển mặt vào bên trong, liền hoàn toàn yên tâm "ngất".

      Nhưng mà thái độ của Tịch Âu Minh làm cho đoán trước được, vốn tưởng rằng, là vợ của , ngất, ít nhất cũng phải hốt hoảng chứ?

      Nhưng mà trừ lúc ngất xỉu còn khẩn trương, từ lúc ôm ra khỏi tiệc rượu vẻ mặt rất khó coi, bây giờ vừa để vào trong xe, có động tĩnh gì nữa.

      Bây giờ là tình huống gì? Chuyện gì xảy ra? Ít nhất trước khi mở miệng, biết xảy ra chuyện gì, còn đắc ý vì kĩ thuật diễn cao siêu của mình.

      "Em còn định giả vờ ngất đến khi nào, chẳng lẽ còn muốn đưa bệnh viện sao?"

      Tiêu Tiệp giật mình, hóa ra nhìn ra? thể như thế sao?

      Trong lòng biết thể tiếp tục giả vờ được nữa, nếu đưa bệnh viện, đúng là làm khó cho bác sĩ.

      Vì thế còn cách nào khác đành bò dậy, chột dạ : "Sao nhìn ra được?"

      "Chỉ bằng việc kĩ thuật diễn xuất của em rất kém." Giọng hơi lạnh lùng rồi lại có chút bất đắc dĩ.

      Tiếp tục ra những lời làm Tiêu Tiệp càng thấy xấu hổ hơn.

      "Vì biết em thích tiệc rượu, cho nên bắt đầu từ lúc bước vào bữa tiệc, vẫn luôn chú ý đến em, rất sợ em cảm thấy khó chịu. Toàn bộ quá trình em thể rất tốt, cho dù có người đến chào hỏi em cũng đáp lại rất tốt. Nhưng mà, từ lúc những người nước ngoài kia xuất , em mới bắt đầu khẩn trương."

      "Em biết những người đó, có đúng hay ?" Mặc dù là câu hỏi, nhưng gần như khẳng định.

      Tiêu Tiệu lập tức khẩn trương bác bỏ: ", em biết!"

      Khi thấy mắt hơi nheo lại, nhìn , nhất thời tiếp được. lúc lâu, trong xe vẫn rất yên tĩnh, bầu khí rất đè nén, hai người cũng gì. Tịch Âu Minh thậm chí còn nhắm hai mắt lại, bắt đầu nghỉ ngơi, bộ dạng lấy được đáp án của bỏ qua.

      Tiêu Tiệp cúi đầu xuống, bộ dạng biết lỗi, : "Xin lỗi..."

      vốn hơi nhắm mắt, nghe vậy chơt mở mắt ra nhìn , sau đó thở dài: " cho biết nguyên nhân là gì."

      Sao có thể được! Lời này chỉ dám trong lòng, dám ra khỏi miệng.

      " cũng biết, em thích tham gia những loại tiệc rượu này, với lại còn
      [​IMG]
      Last edited: 26/10/16
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 47: Em có nghe thấy gì hay ?
      Editor: Trang Lyn

      Mấy ngày liên tục, đều bình an hoàn thành công việc, mà Tịch Âu Minh cũng phát ra cái gì. Chỉ là, nhớ có lần, Tịch Âu Minh tùy ý hỏi câu.

      "Hôm nay lại ra ngoài với Dĩ Đồng sao?"

      Mà câu trả lời của là khẳng định, trừ lấy cớ này, còn có thể tìm cái nào chứ? Chỉ là, phát , lúc ra câu kia, Tịch Âu Minh cũng thêm gì nữa, ngược lại ánh mắt nhìn có chút lạ... Phức tạp, rối rắm, còn có chút ý tứ.

      Tại sao? đều làm rất tốt, có chỗ nào sơ hở. Hơn nữa nếu như phát ra điều gì, cũng nhất định ra, mà biểu như thế này.

      Giải thích duy nhất chính là, có lẽ trong công việc gặp chuyện phiền lòng, mà lại vội lo chuyện của mình, có nhiều thời gian chú ý đến , cho nên mới tức giận? Lúc này cũng chỉ có thể giải thích như thế, là tự an ủi có lẽ đúng hơn.


      Thầm nghĩ đến đây cảm thấy mình đúng, dù thế nào cũng nên ném chồng sang bên. Vì thế quyết định, hôm nay nghỉ ngày, tự mình làm cho vài món ăn, để tỏ lòng xin lỗi.

      Tập đoàn Tịch Âu.

      Kiều Đại Tâm cẩn thận bưng cốc cà phê vừa pha xong vào trong phòng làm việc, thấy Tịch Âu Minh vẫn miệt mài xem tài liệu. nhàng để cốc cà phê lên bàn, giọng .

      " Tịch, cà phê pha xong."

      Tịch Âu Minh ngẩng đầu lên, nhìn , nhíu mày : "Sau này những chuyện thế này em cứ để cho thư ký làm, công vệc của em bây giờ chủ yếu là học tốt ngiệp vụ công ty."

      "Chỉ là em thấy công việc của Tịch rất vất vả, nên muốn tự mình làm cho chút việc ~" Giongj có chút yếu ớt, mềm mại giống như trong gió, gió thổi cái là lay động. Tịch Âu Minh để tài liệu trong tay xuống, xoa mi tâm, ý vị sâu xa : "Đại Tâm, lúc đầu chị em muốn chăm sóc tốt cho em, giống như người trai vậy, em hiểu ? hy vọng em có thể để tâm nhiều hơn vào công việc, mà phải tốn thời gian người ."

      Tịch Âu Minh rất thông minh, chút tâm tư đó của Kiều Đại Tâm sớm nhìn thấy . Mặc dù trong lòng khinh thường nhưng cũng đối đãi với người phụ nữ khác theo kiểu, dùng lời lẽ nặng nề làm tổn thương người ta, hay thậm chí dùng quyền lực giải quyết. Vốn tưởng để ý đến tự động buông tha, nhưng bây giờ nhìn lại, ỷ vào khoan dung càng ngày càng có phép tắc.

      Ánh mắt Kiều Đại Tâm từ chứa đầy nước mắt: "Em biết thích em, nhưng mà cũng thể ngăn cản em thích . Hơn nữa lúc chị xảy ra chuyện, còn đồng ý với em, nhất định bao thù cho chị! Nhưng mà bây giờ lại cưới người phụ nữ kia, còn đối xử với ta tốt như thế, thấy có lỗi với chị sao?"

      Tiêu Tiệp qua khu thư ký, nhưng lại thấy bóng dáng Kiều Đại Tâm, nghĩ thầm, bây giờ ta còn chưa làm sao? phải thích chú ý người phụ nữ này, chỉ là mặc dù nhìn dáng vẻ người phụ nữ này nhu nhược, nhưng mà lại có thể nhìn ra thù hận trong mắt ta. A, cần phải , chỉ là vì Tịch Âu Minh thôi.

      Trong lòng nhịn được có chút oán giận, Tịch Âu Minh
      [​IMG]
      thuytthienbinh2388 thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 48: Bạch Tiêu Tiệp, Hà Thiếu
      Editor: Trang Lyn

      "Thế nào? Rất khó ăn sao?" Tiêu Tiệp hồi hộp hỏi, vốn lúc nấu xong, muốn nếm thử xem mùi vị như thế nào, nhưng lúc đó quá nóng, với lại thời gian cũng gấp, vì thế chỉ có thể tạm thời tin tưởng tay nghề của mình, nghĩ đến mình cũng từng nấu ăn qua, cũng đến nỗi khó ăn.

      Nhìn thấy bộ dạng lo lắng của Tiêu Tiệp, khóe miệng Tịch Âu Minh hơi nhếch lên, : "Mùi vị này sao lại ăn ngon như thế!" Sau đó ăn hết bát cháo.

      Tiêu Tiệp xấu hổ, có cần khoa trương như thế , mới vừa rồi vẫn còn suy nghĩ có ăn được ! Bây giờ cháo đều bị ăn hết, cũng thể nếm thử xem rốt cuộc có đúng như hay .

      Nhưng mà, nhìn ăn hết đồ mình nấu, trong lòng cũng khỏi vui mừng. Chỉ nấu nồi cháo cũng có thể làm cho vui mừng như thế, vậy lần sau tặng quà cho , biết vui mừng đến thế nào.

      Thầm nghĩ đến đây, Tiêu Tiệp càng thêm quyết tâm phải cố gắng trong công việc, sớm ngày lấy quà tặng .

      Lúc vào thang máy, Tiêu Tiệp thấy Thẩm Nhã Lâm, tay ta ôm chiếc hộp, bên trong chứa ít đồ của ta. Mà đối phương cũng nhìn . Nhưng mà làm cho Tiêu Tiệp cảm thấy thắc mắc là, ánh mắt Thẩm Nhã Lâm lại tràn đầy giễu cợt và thương hại.

      Giễu cợt, cái này làm cho Tiêu Tiệp có thể tiếp nhận được, suy cho cùng đây cũng phải lần đầu tiên Thẩm Nhã Lâm dùng ánh mắt giễu cợt nhìn , với lại, còn bị dùng quyền riêng đuổi việc. Chỉ là, thương hại trong mắt ta là ý gì?

      Tiêu Tiệp muốn để ý đến ta, thẳng vào thang máy.

      "Chờ chút." Thẩm Nhã Lâm giữ tay , "Bạch Tiêu Tiệp, từ rất lâu trước kia tôi bắt đầu tin chắc rằng, đồ thuộc về người khác, cho dù xảy ra chuyện gì, cuối cùng cũng thuộc về người đó. Mà đồ thuộc về mình, cho dù trong quá khứ có nhiều điều tốt đẹp thế nào, hoặc từng có nhiều lời thề kiên định thế nào, cuối cùng cũng có cách nào thay đổi là nó mất ."

      Tiêu Tiệp gỡ tay ta ra, lạnh nhạt : "Tôi có hứng thú với những thứ khó hiểu này, còn muốn cảm thán đời người, nghĩ vài lời tạm biệt chỗ này . Còn nữa, cản đường tôi."

      "Trước kia tôi vẫn luôn ghen tỵ với , bởi vì cướp món đồ thuộc về tôi! Nhưng mà, cuối cùng chứng minh cho dù cướp cuối cùng cũng thuộc về ! Bây giờ cũng giống như thế! cho rằng có thể có mãi mãi, nhưng có khi đến ngày nào đó có. Mặc dù tôi ghét dùng quyền riêng đuổi việc tôi, nhưng tôi trách . Bởi vì nếu như đổi lại là tôi, tôi cũng dễ dàng bỏ qua cho , thậm chí cho con đường sống. Bạch Tiêu Tiệp, cố gắng nắm chắc thời gian, hưởng thụ cuộc sống bây giờ của , những tháng ngày an nhàn của còn nhiều nữa đâu."

      " phải bị kích động vì bị đuổi việc chứ, hay là phát sốt nên đầu óc choáng váng? Cho dù cuộc sống hạnh phúc của tôi chấm dứt, cũng đến phiên đứng đây khoa tay múa chân với tôi, dù thuộc về tôi sao? Ít nhất tôi cũng từng có. Mà , cho dù là quá khứ, hay tại, từng có sao? có? Cho nên đừng giả bộ ở đây người khác, bởi vì chính bản thân cũng tốt hơn chút nào đâu! Cho dù hôm nay tôi có cái gì, nhưng tôi so với cũng vui vẻ hơn gấp trăm lần, bởi vì tôi biết đủ, giống , ăn trong chén nhìn trong nồi. Cuối cùng cũng có cái gì. Đó mới đúng là đáng buồn!"

      Tiêu Tiệp vẫn còn băn khoăn chuyện Thẩm Nhã Lâm phá hoại hạnh phúc gia đình Dĩ Đồng, nên chút cũng lưu lại đường sống. Mặc dù
      [​IMG]
      thuytthienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :