1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tịch thiếu phúc hắc bá sủng vợ - Nhất Dạ Chi Linh (2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 77: Trước kia Kiều Đại Vân sao?

      Editor: Trang Lyn

      Sau khi quay đầu , ánh mắt Tịch Âu Minh ảm đạm rất nhiều, từ chối giúp đỡ của người giúp việc, chính tự treo áo khoác, cũng tự mình thay giày.

      Sau đó đến chỗ , ngồi xuống bên cạnh. biết có phải cảm giác sai hay , mà lại nghe thấy giọng hơi mệt mỏi, : "Sao bây giờ lại thích xem chương trình giải trí, phải trước kia thích xem mấy phim tài liệu sao?"

      Có lẽ là liên quan đến tính cách, nên từ trước đến nay Tiêu Tiệp đều xem mấy phim thần tượng hay bất kỳ chương trình giải trí nào. Ngược lại đối với những chương trình mà người bình thường thích, như phim tài liệu lại rất thích, đối với những chuyện trong phim tài liệu cũng cảm thấy khá hứng thú.

      Trước kia Tịch Âu Minh còn , giống những người phụ nữ khác.

      Nhưng mà, hôm nay lại xem những phim tài liệu kia.

      Tiêu Tiệp ngẩn ra, vẻ mặt cũng hơi hoảng hốt, sau đó khẽ cười, : " cũng , đó là trước kia. Xã hội cũng tiến bộ, phát triển, thay đổi, gì con người? Nếu như bản thân thay đổi, có lẽ ngày nào đó bị xã hội đào thải cũng biết, thấy đúng ?"

      Tịch Âu Minh sững lại, trong lòng cười khổ, tùy tiện câu, phản bác như thế. Hơn nữa còn lời hai nghĩa, ngầm cho thay đổi, cũng giễu cợt tiếp tục như thế bị xã hội đào thải.

      Nhưng mà, cũng nghĩ lại, cho dù trời có sập xuống, cũng còn có .

      Tiêu Tiệp xong cũng cảm thấy bản thân phản ứng hơi quá, vì vậy : "Xin lỗi, em hơi kích động, mong để trong lòng."

      xong lại tiếp tục xem ti vi, hoàn toàn để ý đến tồn tại của .

      Cả phòng khách im lặng lúc lâu, chỉ còn giọng hài hước của người chủ trì trong ti vi và khách mời, quả thực khi xem đến đoạn hài hước Tiêu Tiệp cũng cười theo, giống như trước kia ở cùng Tịch Âu Minh, giống như người bên cạnh tồn tại.

      Tịch Âu minh cũng gì, mặc dù ánh mắt vẫn nhìn vào ti vi, nhưng cũng biết nội dung thế nào. ràng cái này là chương trình giải trí, nhưng sao càng xem càng cảm thấy chua xót, hốc mắt cũng càng ngày càng cay.

      còn chưa ăn cơm, nhưng Tiệp Nhi của còn quan tâm giống như trước kia nữa. Bọn họ nhất định phải tiếp tục như thế sao? thể quay về như trước kia được sao?

      Bỗng nhiên, ngồi xổm xuống bên cạnh Tiêu Tiệp, quỳ chân bên cạnh , nắm tay , tay bị nắm rất chặt, có chút đau.

      Thực dọa Tiêu Tiệp sợ hết hồn, vội vàng : " làm gì vậy?"

      "Tiệp Nhi, đừng như thế." Giọng hơi khàn giọng , hình như rất mệt mỏi.

      Đừng như thế? như thế nào chứ? giúp người phụ nữ khác nhục nhã , bảo về nhà ăn cơm mình. đều làm, còn muốn như thế nào nữa chứ? Vì trong lòng từng bị tổn thương, nên chỉ cần hơi thoáng qua, hay thực chạm vào liền có thể coi mọi việc chưa từng xảy ra sao? Tiếp tục dễ dàng tha thứ việc gần gũi người phụ nữ khác, sau đó lần lại lần tổn thương sao?

      , để cho bản thân biến thành ti tiện như thế, cho dù là cũng để cho bản thân mình trở thành con người hèn mọn như thế? sao? Khi cha mẹ qua đời cũng tìm đến cái chết, bởi vì biết
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 78: Chuyển nhà

      Editor: Trang Lyn

      "Người chính là em!" Sau khi biết tất cả mọi chuyện, Tịch Âu Minh đau khổ ân hận, bước sa chân hận thiên cổ cũng chỉ như thế. nên dung túng Kiều Đại Vân, hóa ra trước kia ta từng làm nhiều chuyện quá đáng như thế! Thực ra từ lúc mới bắt đầu sai rồi, cho dù là ai, cho dù có phải người phụ nữ trong lòng hay . đều nên để Tiêu tiệp rơi vào cảnh đau khổ như thế. Tiêu Tiệp sai, mới là vợ chứ phải Kiều Đại Vân. Giúp người phụ nữ khác sỉ nhục vợ mình, đúng là thằng khốn! Nhưng mà, dù thế Tiêu Tiệp cũng thể chối bỏ ! Sao Tiệp Nhi của có thể nghi ngờ tình của đối với được chứ?

      trở thành Hà Liên thứ hai, cũng cho phép bản thân trở thành Hà Liên thứ hai! Càng cho phép Tiêu Tiệp quay đầu , là của ! Kiếp này, kiếp sau bọn họ cũng vẫn dây dưa với nhau!

      Tiêu Tiệp cũng để ý đến lời của Tịch Âu Minh, khóe miệng kéo lên nở nụ cười : "Hà Liên cũng từng thề son sắt em, kết quả lại tin em; cũng em, lại vì người phụ nữ khác mà tổn thương em. , ai cũng biết , nhưng chân chính hiểu được ý nghĩa của nó rất ít... Âu Minh... Chúng ta hãy xa nhau thời gian, để bản thân tỉnh táo chút, suy nghĩ lại cuộc hôn nhân của chúng ta, có lẽ vài ngày sau có cách nhìn khác?"

      Lúc Tiểu Nam được thông báo đến nhà tổng giám đốc gấp, cảm giác ràng có gì đó bình thường. Người lúc nào cũng bình tĩnh cho dù tức giận cũng vô cùng lạnh lùng, vừa rồi tức giận ném hết tài liệu và những đồ vật khác bàn làm việc.

      khắc cậu cũng dám chậm trễ, lập tức làm theo lời căn dặn của tổng giám đốc, đến nhà họ Tịch đón người.

      Lúc cậu đến, Tiêu Tiệp thu dọn xong toàn bộ đồ đạc của mình, xách hành lý chuẩn bị ra cửa.

      Mặc dù biết xảy ra chuyện gì, nhưng từ sau lần xảy ra chuyện ở phòng làm việc kia, làm cho cậu đoán ra rất nhiều chuyện. Khẽ thở dài, thiếu phu nhân là muốn ồn ào đến thế nào đây?

      Cho dù là tức giận nữa, cũng thể ồn ào đến mức bỏ nhà ra !

      "Thiếu phu nhân, ... muốn chuyển ra ngoài?" Tiểu Nam cẩn thận dò hỏi lần nữa.

      "Nếu như phải đến giúp tôi, vậy mời tránh ra." Lúc nhìn thấy Tiểu Nam xuất ở nhà họ Tịch, Tiêu Tiệp cũng nhìn ra chút gì đó.

      Sau khi những lời đó, lúc lâu Tịch Âu Minh giữ nguyên tư thế kia, rất lâu sau mới nhả ra chữ, được.

      Tiệp Nam lập tức cung kính nhận lấy hành lý trong
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 79: Giỏi rót rượu

      Editor: Trang Lyn

      "Tổng giám đốc trở về!"

      biết ai la, toàn bộ khu vực phòng làm việc lập tức im lặng, hơn nữa mọi người đều ngồi rất nghiêm chỉnh, giống như vẫn hăng hái làm việc, chút lơ là.

      Tiêu Tiệp nghe thấy loạt tiếng bước chân, tối thiểu cũng phải có mấy người. Nhưng tất cả mọi người đều cúi đầu, có ai ngẩng đầu lên, cho nên Tiêu Tiệp cũng im lặng cúi đầu, nhìn lung tung.

      "Pha cho tổng giám đốc cốc cà phê."

      Có người bỏ lại câu rồi lướt qua như cơn gió, ngẩng đầu lên lần nữa thấy bóng người vừa chuyện là ai.

      Có người kéo kéo vạt áo , Tiêu Tiệp quay đầu lại, liền thấy Chu Diệp đứng đối diện nháy mắt với , " chuyện với đấy."

      "Cái gì?"

      Bỗng dưng tỉnh ngộ, "Gọi tôi pha cà phê cho tổng giám đốc?"

      Chu Diệp cười đến vui sướng, " cần nghi ngờ, sau này công việc này chính là phận của !" Quá tốt rồi, cuối cùng cũng có người phân công công việc cho , sau này cần đối mặt với gương mặt lạnh đến đông chết người đó, mặc dù dáng dấp đẹp trai, nhưng cũng
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 80: Scandal bay đầy trời

      Editor: Trang Lyn

      Buổi sáng lúc đến công ty, Tiêu Tiệp liền cảm thấy được cỗ hơi thở rất mãnh liệt, hơn nữa còn có liên quan đến . Dọc đường , chỉ nhân viên, mà ngay cả dì quét dọn cũng liên tục liếc mắt nhìn .

      Vừa vào khu vực làm việc của thư ký, Chu Diệp mắt đầy trái tim bay đến, vẻ mặt tươi cười rất kỳ lạ.

      " ngờ động tác của lại nhanh thế, trong khoảng thời gian ngắn như vậy nắm được tổng giám đốc, Tiêu Tiệp tôi rất sùng bái !"

      xong còn làm bộ mặt si mê, làm cho Tiêu Tiệp sao hiểu nổi.

      "Đây, cái này là chứng cớ!" Vừa rồi hai tay vẫn trống , nhưng lúc này biết lấy ở đâu ra tờ báo, hai tay cầm quơ quơ trước mắt .

      Đập vào mắt Tiêu Tiệp đầu tiên là mấy chữ nổi bật:

      —— Tổng giám đốc tập đoàn Lãnh Thị mang theo niềm vui mới chơi hộp đêm, thân thiết cản rượu cho .

      Trong bài báo còn kèm theo mấy tấm hình, chụp phải rất , nhưng vẫn lộ khuôn mặt đẹp trai của Lãnh Phong Thần, còn bên cạnh , chỉ lộ ra bóng lưng yểu điệu.

      Trong hình thân mật rót rượu cho Lãnh Phong Thần, mà ánh mắt Lãnh Phong Thần nhìn rất dịu dàng. Trong ánh đèn êm dịu càng mập mờ, nhìn cảnh này, rất làm cho người ta mơ mộng.

      Nội dung khái quát bài báo như sau: Lãnh Thiếu người bên cạnh chưa bao giờ xuất người đẹp, cuối cùng cũng có niềm vui, lúc đồng nghiệp mời rượu quan tâm cản rượu cho , rất cưng chiều, ghen chết người khác!

      Đối với thân phận của , phóng viên còn chưa biết , chỉ ngầm suy đoán, có lẽ là thiên kim nhà giàu nào đó, chỉ là hơi ít lộ mặt cho nên mọi người biết.

      "Mặc dù chụp chính diện , nhưng mà hôm qua lúc và tổng giám đốc ra ngoài, phải mặc bộ quần áo này sao? Mọi người trong công ty nhìn thấy rất ! Hơn nữa dáng vẻ này, bóng lưng xinh đẹp này, phải còn ai?"

      đợi Tiêu Tiệp mở miệng chuyện, Chu Diệp bôm bốp ra.

      "Oa! ngờ tổng giám đốc lại là người dịu dàng như thế, còn quan tâm giúp cản rượu! lợi hại! Tiêu Tiệp, lần đầu tiên nhìn thấy sơ yếu lý lịch của , tôi biết phải là người bình thường, chắc chắn làm lên việc lớn. Cho nên mới vụng trộm điều đến, bây giờ nhìn lại quả nhiên là lựa chọn sáng suốt! xem, tại phải đúng sao? Ha ha, tôi quá thông minh, quá tài giỏi..."

      "Tôi lúc đầu phỏng vấn ràng phải là thư ký, lại bị phân đến khu vực thư ký, hóa ra là do ở sau lưng giở trò!" Tiêu Tiệp giả vờ tức giận, giọng trầm.

      "Hỏng! lỡ miệng!" Lúc này Chu Diệp
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 81: Hai người đều im miệng cho tôi

      Editor: Trang Lyn

      Lãnh Phong Thần hai mươi tư tuổi, thế ấy hai mươi chín tuổi? Trời ạ, ấy dùng phương pháp bảo dưỡng đặc biệt gì sao? Tại sao nhìn trẻ như thế? Tiêu Tiệp dám khẳng định, nếu như Lãnh Liên ăn mặc trẻ trung chút mà phải mặc quần áo trưởng thành như thế này, cùng Lãnh Phong Thần, mọi người nhất định cho rằng họ là người chứ phải chị em!

      "Sao lại giật mình như thế? Chị giống người phụ nữ hai mươi chín tuổi sao?" Lãnh Liên nhã nhặn cười .

      Tiêu Tiệp vội vàng gật đầu: "Quả giống, da chị đẹp giống như của các ngôi sao vậy, làm cho người ta hâm mộ!" Được rồi, bị Chu Diệp lây nhiễm, bây giờ cũng động chút là dùng từ hâm mộ này.

      Lãnh Liên khẽ cười, tiếng cười của cũng rất hay, "Nhưng mà, chị lớn hơn nó năm tuổi."

      Sau đó Lãnh Liên gì nữa, giống như cố ý cho Tiêu Tiệp biết những chuyện này, làm cho yên tâm chuyện gì đó.

      Lúc Tiêu Tiệp rời , bỗng nhiên Lãnh Liên lo lắng mấy câu làm thể nào giải thích được, ấy : "Đối xử tốt với cậu ấy, có em ở đây, chị yên tâm rồi."

      Lúc ngồi xe đường về công ty, Tiêu Tiệp càng nghĩ càng cảm thấy đúng. Tại sao Lãnh Liên lại với những câu như thế? Hơn nữa giữa hai đầu lông mày của ấy mơ hồ lộ ra u buồn, hơn nữa lúc cuối còn nhắn nhủ những lời đó với , giống như loại đoạn tuyệt.

      Lãnh Liên và Lãnh Phong Thần, tuyệt đối phải quan hệ chị em đơn giản như thế!

      "Quần áo tôi đâu?" Hai chân gác lên bàn làm việc, Lãnh Phong Thần ngồi ghế tổng giám đốc nhíu mày hỏi.

      Hoàn toàn giống phong cách của tổng giám đốc! Lại ở ngay trong phòng làm việc ' để ý hình tượng' như thế.

      Trải qua mấy ngày tiếp xúc, Tiêu Tiệp cũng biết thói quen của vị tổng giám đốc này. Mặc dù hai mươi tư tuổi, nhưng vẫn còn giống như đứa trẻ vậy, lúc lời nào trầm muốn chết, vừa mở miệng ra toàn lời lưu manh, chút nghiêm chỉnh nào!

      Nghĩ đến người ngoài đánh giá ta là: người đàn ông trưởng thành chững chạc!

      Tiêu Tiệp liền muốn mạnh mẽ phản bác: Trưởng thành chững chạc? Hừ, còn giống đứa hơn? Ở trước mặt người quen mang bộ dạng đứng đắn, quần áo gọn gàng ngăn nắp, chuyện chừng mực. Ở trước mặt luôn làm vẻ mặt lưu manh, chuyện biết lớn !

      "Lấy được rồi!" xong đưa túi cho người đối diện, người kia cũng tức giận, vững vàng đón lấy, sau đó còn .

      "Con thô lỗ như thế làm gì? Phải cười nhiều chút biết ? Nếu có nếp nhăn!"

      "Chuyện tôi có nếp nhăn hay liên quan đến ! Xin hỏi đại tổng giám đốc, cuộc hẹn hôm nay ngài định đẩy đến hôm nào?" đến việc này Tiêu Tiệp lại muốn hung hăng gõ vào đầu ta, thử xem đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Lãnh Thị, làm việc lại chỉ dựa vào tâm
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :