1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tịch thiếu phúc hắc bá sủng vợ - Nhất Dạ Chi Linh (2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 72: Sau này, cũng ăn mình!

      Editor: Trang Lyn

      Giống như chỗ ngồi kia phải của , cũng phải của , mà là của người phụ nữ khác. ta dùng máy vi tính của , lách tách lách tách biết đánh cái gì.

      Người kia nghe thấy tiếng mở cửa, cũng ngẩng đầu lên, lúc thấy người đến, cuối cùng cũng đứng lên, từ từ đến cạnh .

      "Tiểu Nam, vừa rồi, vẫn cố gắng thuyết phục tôi ra ngoài, hóa ra chính là vì ấy sao?" Người phụ nữ kia , giọng rất kiêu ngạo.

      Tiểu Nam cúi đầu xuống, dám câu nào. Trong đầu chỉ có câu , cậu làm hỏng chuyện! Tổng giám đốc chắc chắn giết cậu!

      Hóa ra Tiểu Nam sớm biết, chẳng trách liên tục ngăn cản cho đến phòng làm việc, ngay cả Tiểu Nam cũng như thế, người kia thế nào? Đáy lòng
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 73: sợ vì thế mà ấy hận sao?

      Editor: Trang Lyn

      biết từ lúc nào, các nhân viên ở đây đều ngẩng đều lên nhìn về phía này. Hình như tất cả mọi người đều cười, cười đường đường là vợ tổng giám đốc lại bại bởi tiểu tam. Đặc biệt là Kiều Đại Tâm và Thẩm Nhã Lâm, cười đến vui sướng.

      Bỗng nhiên nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện, Kiều Đại Tâm, Kiều Đại Vân. Ngay cả tên cũng giống nhau như thế, chẳng trách lần đầu tiên nghe thấy cảm thấy lạ. Hơn nữa còn luôn cảm thấy quen, hóa ra lại là chị em sao? Tịch Âu Minh luôn miệng phải chăm sóc em bạn, hóa ra người được gọi là bạn đó chính là Kiều Đại Vân sao?

      Lúc này, cảm thấy mình rất ngu. Bỗng nhiên nghĩ đến câu , rất hợp với tình cảnh và tâm trạng bây giờ của .

      Nếu như người đàn ông ra khỏi quỹ đạo, vợ ta nhất định là người biết cuối cùng.

      chính là người ngu ngốc biết cuối cùng đó, có nhiều gợi ý như thế, nhưng lại nhìn ra. Lại còn ngu ngốc bảo vệ thứ hạnh phúc đáng buồn cười kia, hóa ra từ lúc mới bắt đầu định trước phải . Từ lúc mới bắt đầu, thua.

      gỡ bàn tay kia ra, giống như muốn bỏ hết chút liên quan cuối cùng giữa bọn họ. câu, chậm rãi bước .

      Lúc đến thang máy, có người gọi . quay đầu lại, là Kiều Đại Vân. Bỗng nhiên nhớ đến, lần trước chính là ở đây, Thẩm Nhã Lâm cũng gọi lại. Lúc ấy Thẩm Nhã Lâm còn , ngày tháng tốt lành của còn bao lâu, muốn hưởng thụ khoảng thời gian này tốt. Bây giờ nghĩ lại, cuối cùng là ý này sao?

      Hóa ra mọi người đều biết, tất cả đều chờ để cười nhạo . Mà bây giờ, chuyện cười, cũng thấy.

      Kiều Đại Vân dùng dáng vẻ người chiến thắng nhìn , nụ cười rất động lòng người: "Còn nhớ những lời tôi với ? đấu lại tôi, Bạch Tiêu Tiệp. Lần trước vì sao thua, lần này vẫn thế. Kiếp sau đầu thai cũng đừng làm người, bởi vì làm người rất thất bại!"

      "À đúng rồi, nhân tiện cũng cho tin tốt, gần hai tháng nữa Hà Liên về. biết ấy trở về để làm gì ?"

      Kiều Đại Vân cười tiếng: " ấy trở về để kết hôn với tôi."

      Trong nháy mắt Tiêu Tiệp cảm thấy giọng mình như bị chặn lại, : "Nếu cũng sắp kết hôn rồi, tại sao còn muốn tranh đoạt người đàn ông này với tôi?"

      Kiều Đại Vân : "Tôi từng , tôi nhìn quen sống tốt. Loại người giống như , nên sống đau khổ cả đời!"

      Tiêu Tiệp chậm rãi lui về phía sau, : "Được, tôi biết rồi."

      cùng người phụ nữ khác ăn cơm, để cho người phụ nữ khác khiêu khích , bây giờ còn đến ra oai với . bảo về nhà, thế nhà ở đâu? là chồng ai, còn là vợ của ai?

      Dây dưa cũng còn ý nghĩa gì nữa rồi?

      "Chị, chị muốn kết hôn cùng Hà Thiếu sao?" Thành công thấy Tiêu Tiệp nhếch nhác rời , Kiều Đại Vân hài lòng xoay người, nhưng thấy em Kiều Đại Tâm thận trọng hỏi.

      "Tại sao lại hỏi cái này?" Kiều Đại Vân hơi nhíu mày.

      Kiều Đại Tâm hơi kích động : "Nếu như chị kết hôn
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 74: Chúng ta ly hôn

      Editor: Trang Lyn

      "Đây là chuyện của , nhớ, có lần sau." Giọng Tịch Âu Minh nhàng truyền đến, lại mang theo chút đau khổ.

      "Chẳng lẽ quên sao? Ba năm trước người làm hại em là ấy! Em thiếu chút nữa... Bị ấy phá hủy, quên rồi sao? Hay là bây giờ hoàn toàn để ý đến cảm giác của em nữa? Dù bây giờ em có chết trước mặt , cũng có thể thờ ơ sao?"

      "Đừng dùng cái chết để uy hiếp , em biết ranh giới cuối cùng của rồi đấy. Chuyện ba năm trước muốn truy cứu nữa, nhưng mà bây giờ dám khẳng định, Tiệp Nhi nhất định làm ra chuyện tổn thương đến người khác.''

      Nụ cười của Kiều Đại Vân, càng ngày càng lạnh lẽo: " chắc chắn như vậy sao? Cứ tin tưởng ấy như thế mà muốn tin tưởng em?"

      Tịch Âu Minh gì, im lặng ngầm thừa nhận.

      "Được, được! Em hiểu, hoàn toàn hiểu." Kiều Đại Vân cười lạnh lẽo, cắn chặt môi, run rẩy chạy ra khỏi phòng làm việc.

      ——

      Tiêu Tiệp lang thang mình đường, ngồi xe, vì biết nên đâu? Thế giới rộng lớn như thế, nhưng hình như có chỗ cho nương thân.

      Mặt trời giữa trưa là nắng nhất, đặc biệt là vào loại thời tiết tháng sáu như này. Ánh nắng nóng hừng hực chiếu vào người, nhưng lại chút cũng cảm giác được. ra chỉ cần cẩn thận cảm nhận, cảm giác được phần da thịt lộ ra ngoài bị phơi cháy. Nhưng, dù thế nào cũng thể bằng nỗi đau của trái tim.

      Tất cả kiên trì của vào giây phút đó đều tan biến hết,
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 75: Em cũng đừng nghĩ muốn thoát khỏi !

      Editor: Trang Lyn

      Tiêu Tiệp : "Tịch Âu minh, chúng ta ly hôn ."

      "Em... gì?" dám tin, trong đôi mắt thâm thúy của Tịch Âu Minh tràn đầy thể tin nổi. Tiệp Nhi của vừa mới gì? Ly hôn? Muốn ly hôn với ai?

      , , điều này thể nào?

      "Em , chúng ta ly hôn ." Tiêu Tiệp rất kiên nhẫn lặp lại.

      " đồng ý!" Tịch Âu Minh mím chặt môi, đôi mắt nhìn chăm chú vào , giọng rất cương quyết.

      "Cho dù là tội phạm tử hình, cũng cơ hội tranh tụng." bá đạo nắm tay buông.

      "Còn có gì để giải thích đây? Tịch Âu Minh, mãi đến hôm nay em mới phát , hóa ra mới là người núp sâu nhất. gì mà em chỉ mình em tất cả đều là lời lừa gạt, ra lúc đầu cưới em mục đích cũng là vì người nào đó? Em đúng ?"

      Lưng Tịch Âu Minh dần cứng đờ, hai tay nắm chặt, môi trắng bệch, nhưng vẫn lên tiếng.

      Tiêu Tiệp từng bước ép sát: "Tại sao gì? Kiều Đại Vân, Kiều Đại Tâm? Rốt cuộc còn chuyện gì gạt em nữa? Tại sao chuyện, phải muốn giải thích sao?"

      "Tiệp Nhi, làm bất kỳ chuyện xấu nào cả... biết em giận , hôm nay... Là đúng, nhưng dù em tức giận thế nào nữa, cũng thể lấy chuyện ly hôn ra làm trò đùa."

      Tiêu Tiệp cười tự giễu, đến lúc này rồi, vẫn chịu bí mật trong lòng ra. "Em giận , cũng phải đùa, em rất nghiêm túc chuyện ly hôn với ."


      "Tiệp Nhi!"

      Tịch Âu Minh
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 76: ,

      Editor: Trang Lyn

      Tịch Âu Minh nhìn , ánh mắt thay đổi liên tục, cuối cùng cắn răng : " đồng ý, em là vợ của , sinh ra là người nhà họ Tịch, chết là ma nhà họ Tịch, em cũng đừng nghĩ muốn thoát khỏi !"

      "Âu Minh, em chỉ muốn chứng minh, bản thân có thể tự mình sống, dù , em cũng có thể sống tốt..."

      " cần —— Em có là được rồi! Em muốn làm việc, vậy đến tập đoàn Tịch Âu, em muốn ở riêng, vậy đến thư phòng ngủ. Nhưng mà, em thể rời khỏi nhà họ Tịch, rời nửa bước!"

      "Vậy có gì để , xem ý kiến chúng ta luôn đồng nhất, như vậy cuộc sống còn có ý nghĩa gì? Hay là , muốn dùng quyền thế nhà họ Tịch, giam lỏng em, trói buộc em?" Tiêu Tiệp giễu cợt nhắm mắt lại.

      "Vô ích thôi, Tịch Âu Minh, nếu như làm như thế, em hận ." Tiêu Tiệp mở mắt ra, đáy mắt bình thản.

      "Dù sau này nghe lời em, dù làm cho em tức giận, dù mãi mãi đối xử tốt với em, em vẫn kiên quyết muốn dọn ra ngoài, muốn rời khỏi ?" Tịch Âu Minh bi thương .

      "Đúng." Âu Minh, giữa chúng ta, có quá nhiều chuyện ràng. Em còn hơi sức để làm nữa, điều em muốn, rất đơn giản.

      Tìm người đàn ông mình, thương mình, trong mắt chỉ có mình. Chỉ đơn giản như vậy mà thôi, mà , tại làm được.

      "Được, được." Trước mặt Tịch Âu Minh là bóng tối, giống như đêm khuya giữa mùa đông lạnh giá, lạnh lẽo tận trong tim. Bóng tối làm người ta bị choáng váng, rất đau đớn, lạnh đến tê tái. chút ánh sáng cuối cùng cũng tắt , giận quá hóa cười, giọng lạnh nhạt : "Vậy tùy em!"

      Lạnh lùng hết rồi rời , giống như nán lại giây nữa, đau đớn đến chết.

      ——

      bị giam lỏng, trong nhà lớn nhà họ Tịch bốn phía đều có vệ sĩ, ngày thường những người này nhìn thấy đều sợ hãi cúi đầu chào, nhưng lúc này lại giống như đeo mặt nạ, bày ra bộ mặt lạnh nhạt,
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :