1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tịch thiếu phúc hắc bá sủng vợ - Nhất Dạ Chi Linh (2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 68: Kiều Đại Vân trở về

      Editor: Trang Lyn

      Cho dù bị giẫm đạp, cũng vẫn luôn nhịn được mà tặng món lại món, chỉ vì đổi lấy nụ cười của . Nhưng người phụ nữ tim phổi này, lúc nào nhận quà của cũng mang vẻ mặt lạnh nhạt, vẻ mặt chút gì là vui mừng. Dù như thế,lúc nhìn bất kỳ món đồ xinh đẹp nào vẫn luôn nhịn được, ý muốn mua về tặng .

      Khó có thai sao chứ? Chỉ cần có là đủ, nếu như muốn, cùng lắm làm thụ tinh trong ống nghiệm.

      vợ mình, đến mức thể kiềm chế được.

      sớm còn tồn tại bất kỳ ý nghĩ xấu nào, bắt đầu từ khoảnh khắc trái tim chìm đắm vào. Liền muốn cùng người phụ nữ này trải qua hết đời, , sau sau nữa cũng muốn ở cùng nhau!

      Về chuyện chiếc đồng hồ đeo tay, mấy ngày nay luôn suy nghĩ. Là lỗi của , dù xếp đồng hồ đeo tay vào vật cấm, nhưng ngàn lần nên vạn lần nên vứt chiếc đồng hồ Tiêu Tiệp tặng .

      Đây là quà Tiêu Tiệp tặng cho ! Là tốn biết bao nhiêu tâm tư, cố gắng rất nhiều mới mua được. Vậy mà lại bị chà đạp như thế.

      Nhưng mà, bây giờ những điều này có tác dụng sao? Tiệp Nhi tin , sau đó trở về sao?

      ——

      Tiêu Tiệp nhìn phong cảnh xung quanh thôn, hít thở bầu khí trong lành, đáy lòng cảm thấy thoải mái, hóa ra bầu khí trong lành cũng có thể làm sạch tâm hồn con người.

      Thấm thoát trôi qua tuần, toàn bộ tuần này, cái gì cũng muốn suy nghĩ, chỉ yên lặng ở nhà bà ngoại, bà ngoại lớn tuổi, nhưng mà có số việc vẫn còn có thể tự lo được. Nhưng sau khi Tiêu Tiệp đến, rất nhiều chuyện liền tự mình làm.

      Giặt quần áo, nấu cơm, rửa bát sót loại nào.

      Bỗng nhiên chuông điện thoại vang lên tiếng lại dừng lại, đây là tiếng chuông tin nhắn của .

      nhìn, nhưng mà cũng biết là ai gửi tin nhắn đến.

      Vừa phơi quần áo xong, nghe thấy tiếng ồn ào ngoài cửa. đỡ bà ngoại ra ngoài nhìn, nhìn biết, vừa nhìn liền giật mình, trước cửa nhà bà ngoại có chiếc xe bóng loáng đậu.

      Rất nhiều người trong thôn đều mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào chiếc xe này, giống như nhìn thấy bảo vật quý hiếm vậy, đối với những người dân nông thôn chất phác mà , chiếc xe sang trọng như thế, xác thực được coi là bảo vật hiếm có.

      Đáy lòng Tiêu Tiệp mơ hồ thoáng qua loại cảm giác quái dị, nhìn hai chiếc xe này thế nào cũng cảm thấy quen thuộc. chưa kịp suy nghĩ, người trong xe xuống xe.

      Lại là Tiểu Nam! Lần này Tiêu Tiệp cần suy nghĩ cũng biết chiếc xe này của ai! Chỉ là cũng nhà bà ngoại ở đâu, làm sao lại tìm được?

      Lúc Tiểu Nam mở cửa ra, Tịch Âu Minh toàn thân mặc bộ tây trang màu đen lóe sáng ra sân.

      "Tiểu Nam lấy đồ trong cốp xe ra chia cho các vị ở đây!" Tịch Âu Minh vung tay phân phó.

      Sau đó chính mình đến trước mặt Tiêu Tiệp và bà ngoại, cười đến thoải mái : "Bà ngoại, con là chồng của Tiệp Nhi, lần đầu tiên gặp mặt, xin người thông cảm!"

      xong còn lễ phép cúi chào, tỏ ý vô cùng kính trọng.

      Bà ngoại sững sờ hồi lâu, nhưng rốt cuộc cũng là người từng trải, rất nhanh khôi phục lại như cũ, bình tĩnh : "Ha ha, đứa bé ngoan, mau vào nhà, mau vào nhà!"

      Nhưng Tịch Âu Minh vẫn nhúc nhích, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào Tiêu Tiệp, sau đó mặt tràn đầy uất ức : "Vợ,
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    2. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      huhu!!! khóc dòng sông...cố lên editor ơi

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 69: Để cho chết ràng

      Editor: Trang Lyn

      "Tiêu Tiệp, máy bay sắp cất cánh rồi, cậu muốn đến gặp ta sao?"

      Trong phòng trọ, Dĩ Đồng với Tiêu Tiệp.

      Từ sau kiện "bắt cóc" lần trước, Hà Liên chưa từng xuất trước mặt các , ngay cả Kiều Đại Vân cũng biến mất theo. Nhưng mà hôm nay, lại có người , bọn họ chuẩn bị ra nước ngoài.

      Hà Liên dẫn Kiều Đại Vân theo.

      Máy bay bay lúc hai giờ, bây giờ rưỡi chiều, nếu như bây giờ đến, vẫn còn kịp.

      Tiêu Tiệp miễn cưỡng nở nụ cười: "Mình , có ích gì chứ?"

      " gặp ta lần , có lẽ, ta thay đổi chủ ý." Dĩ Đồng đành lòng , đôi tình nhân bọn họ, ở trong trường từng gây xôn xao biết bao, làm bao nhiêu người phải ghen tị.

      Tiêu Tiệp còn từng với dưới lần, cho dù trời long đất lở, cũng chia rẽ được hai người bọn họ. Nhưng hôm nay, chỉ vì hiểu lầm nho , làm cho bọn họ xa nhau sao?

      , ở trong mắt Dĩ Đồng , bắt cóc chó má gì đó, đều là giả. Cho dù có chứng cớ, cũng tuyệt đối tin tưởng Tiêu Tiệp, ấy là người lương thiện như thế, nhất định làm loại chuyện đó.

      Lòng tự ái của ấy cho phép bản thân làm chuyện đó, dù Hà Liên thích người khác, ấy biết, nhất định rời chút do dự, tuyệt đối dây dưa.

      "Cái này nhất định là mưu của Kiều Đại Vân, đều do ta! Từ sau khi ta xuất , tất cả mọi chuyện đều thay đổi. Tiêu Tiệp, cậu thể buông tay như thế được, cậu phải cho ấy biết, đời người chỉ có , ngàn vạn lần đừng để bản thân hối hận!"

      Đôi mắt Tiêu Tiệp sớm đẫm lệ, dù trước đây từng , muốn để ý đến người kia nữa. Nhưng mà, sau khi biết gặp tai nạn xe, vẫn muốn lén lút đến nhìn .

      Mặc dù bị người bên cạnh cản lại, nên thấy, nhưng biết, ở tận sâu trong đáy lòng, vẫn
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 70: Quay về là tốt rồi

      Editor: Trang Lyn

      "Thực ra, tôi và có thù oán gì. Chỉ là ngày đầu tiên chuyển trường, lần đầu tiên nhìn thấy , tôi liền cảm thấy... Ghét rồi! Thực ra nên trách chính mình, trời sinh ra khuôn mặt khiến người ta ghét!" Vẻ mặt Kiều Đại Vân vừa dữ tợn vừa đầy vẻ mỉa mai, hợp với vẻ ngoài hiền lành của ta.

      "Trong mắt mọi người và Hà Liên là cặp xứng đôi nhất hạnh phúc nhất? Vậy sao? Tôi chính là thích dáng vẻ tự cho mình là thanh cao kia của ! Tôi muốn xem tình của các người có bao nhiêu kiên định, kết quả thế nào? Còn phải bị tôi chia rẽ!"

      " cam tâm sao? Vậy chỉ có thể trách chính bản thân thể giữ được người đàn ông này. Là do tôi tìm người diễn vụ án bắt cóc cưỡng hiếp như thế nào? Có chứng cớ sao? Bây giờ người khác chỉ cho rằng đó là người do tìm đến!"

      "Vốn dĩ tôi còn cho rằng Hà Liên tin tưởng , tiếc là, khi nhìn thấy tấm hình tôi chuẩn bị cho ta, chậc chậc, thấy được vẻ mặt lúc đó của ta. Tôi nghĩ, nếu như lúc đó ở trước mặt ta, có khi ta phá hủy ! Hóa ra cái các người gọi là tình cũng chỉ như thế, tin tưởng giữa các người cũng chỉ có vậy thôi!"

      "Bây giờ, tôi sống cuộc sống hạnh phúc, mà , mãi mãi sống trong khiển trách của người khác, đau khổ đến hết đời ! Được rồi, máy bay sắp cất cánh, tôi cũng theo kẻ bại tướng này nữa." Kiều Đại Vân điên cuồng xong, lại giễu cợt nhìn Tiêu Tiệp, rất đắc ý.

      " chỉ vì thích người khác hạnh phúc, liền tự biên tự diễn màn bắt cóc kia?" Giọng Tiêu Tiệp nặng nề mà bình tĩnh , chỉ trong chốc lát, từ phẫn nộ chuyển sang bình tĩnh.

      phải quan tâm, mà là... Hoàn toàn thất vọng.

      "Đúng! Chỉ bởi vì thích ! Với lại, biết ? Có người trời sinh thể thành bạn, mãi mãi chỉ có thể là địch. Mà lần đầu tiên tôi nhìn thấy , tôi biết, chúng ta mãi mãi là địch!"

      "Cảm ơn !" Tiêu Tiệp cực kỳ bình tĩnh.

      " gì?" Vẻ mặt Kiều Đại Vân thể thể tin nổi, là nghe nhầm sao? Người phụ nữ này phải tức giận vì bị bỏ rơi sao? Tại sao phải cảm ơn? ta điên rồi sao?

      " đúng là điên! Nếu như tình giữa các người đủ kiên định, dù cho tôi có hãm hại thế nào cũng tan vỡ, Bạch Tiêu Tiệp, muốn trách, chỉ có thể trách Hà Liên đủ !"

      "Tôi điên, trong lòng tôi rất . Đối với chuyện này tôi trách , tôi lòng cảm ơn ! Là cho tôi thấy đoạn tình cảm này, cũng để cho tôi thấy trái tim người đàn ông này!"

      "Nhưng mà ~" Tiêu Tiệp nhìn , gằn từng chữ: "Lấy phá hủy hạnh phúc của người khác làm niềm vui, có thể được hạnh phúc sao? Hôm nay ta có thể vứt bỏ tôi, ngày mai ta cũng có thể vứt bỏ !"

      Kiều Đại Vân thèm để ý : "Hạnh phúc của
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 71: oán trách thím

      Editor: Trang Lyn

      Đáy lòng Tiêu Tiệp vui mừng, còn muốn thêm, bị ôm lấy, lên tầng.

      Kinh hãi, " muốn làm gì?"

      "Làm chuyện muốn làm." Tịch Âu Minh khẽ , vẻ mặt đàng hoàng.

      Sắc mặt Tiêu Tiệp đỏ rực, bây giờ người đàn ông này chuyện càng ngày càng ~thô tục! cam lòng đập vào người , miệng cũng chịu yếu thế : " tên lưu manh này!"

      Nụ cười mặt Tịch Âu Minh thay đổi, "Đối với vợ mình, gọi là giở trò lưu manh, mà gọi là... Tán tỉnh."

      Bởi vì ôm công chúa, cho nên xong bàn tay vây quanh ngực , còn cố ý ấn vào mềm mại của , sau đó còn giống như thầy giáo dạy học sinh : "Thế này mới gọi là giở trò lưu manh."

      Tiêu Tiệp ngẩn người, mới hiểu được mình bị cợt nhả*.

      * Cợt nhả: trêu đùa cách sỗ sàng, đứng đắn.

      Lần này cho Tiêu Tiệp có bất kỳ cơ hội nao đánh trả, bởi vì đến giường.

      Sau chuyện này Tiêu Tiệp xoa thắt lưng đau nhức mãi thôi, cuối cùng sâu sắc cảm nhận được, dục vọng của đàn ông, phai nhạt theo thời gian, mà càng tích lũy, đợi đến khi có cơ hội bùng nổ, làm cho cả người cũng muốn hòa tan theo.

      Đồng thời cũng rút ra bài học kinh nghiệm, sau này, sau này thể để cho người đàn ông của mình đói bụng như thế được. Bởi vì, nợ cái này lãi suất rất cao, bị đòi lại cả vốn lẫn lời, ngay cả mảnh vụn cũng còn!

      Còn giống như sói đói đòi lấy, làm cho hầu như trừ mấy thanh kia, cách nào phát ra được những thanh khác. Cho nên mấy lời muốn trao đổi với , cũng bị nuốt vào bụng.

      Tiêu Tiệp vừa xuống cầu thang, bị Yên Nhiên cười hì hì kéo ra vườn xem hoa cúc mới nở.

      Dọc đường người giúp việc nhìn thấy các , lúc chào hỏi đều có chút lệ nóng doanh tròng*, làm Tiêu Tiệp rất ngạc nhiên. Mới ở nhà mười mấy ngày, người giúp việc trong nhà trở nên xúc động như thế?

      * Lệ nóng doanh tròng: Nước mắt vui mừng.

      "Chị dâu, cuối cùng chị cũng trở về, nếu , có lẽ họ phá hủy cái nhà này."

      "Nhìn vẻ mặt khoa trương của em kìa." Tiêu Tiệp cười .

      " phải em khoa trương đâu, chị thấy dáng vẻ u kia của họ, đúng là dọa chết người!" Bộ dạng đó Yên Nhiên nghĩ lại mà thấy sợ.

      ? Tối nào chuyện điện thoại với cũng đều tốt? Ở đâu khoa trương như Yên Nhiên chứ?

      "Ơ, thiếu phu nhân của chúng ta quay về! Tôi còn tưởng rằng thiếu phu nhân chán ngây ngốc ở Tịch gia, muốn đổi nơi khác chứ?" Mẹ Yên Nhiên vừa nhìn thấy Tiêu Tiệp liền dương quái khí* .

      * dương quái khí: nghĩa đen là khí quái lạ trong trời đất, nghĩa bóng chỉ những người lời lẽ, cử chỉ quái đản, kỳ lạ hoặc lời , thái độ chân thành, khiến người ta đoán ra.

      "Là Tiêu Tiệp nhớ bà ngoại, cho nên mới chuyến, chưa với mọi người, là Tiêu Tiệp đúng." Lần này thể trách thím, nếu đúng như lời Yên Nhiên , tất cả bọn họ đều chịu tức giận vô cớ của Tịch Âu Minh!

      " phải thím cháu, phụ nữ, nên động chút là bỏ
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :