1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tịch thiếu phúc hắc bá sủng vợ - Nhất Dạ Chi Linh (2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 63: Người gây chia rẽ

      Editor: Trang Lyn

      Hai người ra khỏi cánh rừng, mấy người ngồi cạnh đống lửa đều đứng lên, nhìn hai người bọn họ. Đặc biệt là Dĩ Đồng, ánh mắt mập mờ thôi.

      Tiêu Tiệp chột dạ đỏ mặt, dám nhìn ánh mắt mọi người, nhưng người đàn ông ôm mặt vẫn thay đổi.

      Đoàn người chờ bọn họ trở về, để tìm khách sản ở.

      Có lẽ do là mùa du lịch, cho nên việc tìm khách sạn tương đối khó, đợi bọn họ vất vả tìm được nơi, lại chỉ còn ba phòng đơn.

      Mệt mỏi cả ngày, Tiêu Tiệp cảm thấy cả người đều đau nhức, nhất là người kia còn hành hạ như thế! Lúc này cả người mềm nhũn, giống như xương dựa vào lòng Tịch Âu Minh. Nếu như lúc này xuất cái giường, nhất định mạnh mẽ nhào đến, trực tiếp ngủ!

      Nghe thấy lời nhân viên phục vụ, ngẩn ra, sau đó lo lắng nhìn Tịch Âu Minh.

      Đêm khuya rồi, lại tìm nữa cũng khó mà tìm được. Ba phòng đơn, nếu như là ba đôi tình nhân sao, nhưng trước mắt lại có đôi phải.

      Cho nên, cách tốt nhất chỉ có thể là, hai người đàn ông ở phòng, hai người phụ nữ ở phòng.

      " Tịch, đều do em tốt, nếu như em theo, mọi người gặp phải chuyện này." Kiều Đại Tâm cúi đầu tủi thân, dáng vẻ muốn khóc.

      Vẻ mặt Hàn Mặc cũng khó coi, cậu cũng là kiên quyết theo.

      Tịch Âu Minh nhíu mày, Tiêu Tiệp biết, mỗi khi gặp phải vấn đề khó giải quyết, cũng theo thói quen nhíu mày. Chỉ là lúc này, hai đôi vợ chồng, chia rẽ ai cũng tốt.

      Hàn Mặc cười chua chát: "Tôi ở lại trong xe đêm."

      xong xoay người rời luôn.

      Trong lòng Tiêu Tiệp buồn bã, theo bản năng muốn lên kéo cậu lại, tuy bây giờ là mùa hè, nhưng ở trong xe đêm, cũng bị cảm lạnh. Nhưng eo bỗng cang thẳng, quay đầu lại thấy vẻ mặt vui của Tịch Âu minh.

      " ."

      Tịch Âu Minh lạnh nhạt , hôn cái mặt , buông ra, cũng ra ngoài.

      "Tôi cũng xem chút." Tả Huyền Dạ .

      Sau đó, ba người đàn ông lại cùng nhau quay về, vợ chồng Dĩ Đồng ở chung phòng, Tịch Âu Minh Hàn Mặc phòng, Tiêu Tiệp Kiều Đại Tâm phòng. Mặc dù có chút tiếc nuối, thể ở chung phòng với Tịch Âu Minh, Nhưng mà, trước mắt sắp xếp như thế là tốt nhất, cũng thể để người khác ngủ trong xe!

      "Em muốn ngủ!" Sau khi những người khác trở về phòng, Tiêu Tiệp làm nũng với Tịch Âu Minh.

      "Ngoan, Đại Tâm quen em, nên chỉ có thể sắp xếp như thế. Chỉ buổi tối thôi, ngày mai về rồi, chịu đựng chút. Lần sau, trả lại cho em lần du lịch hai người
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 64: Sóng gió đến

      Editor: Trang Lyn

      Sau khi trở về, Tiêu Tiệp nhạn được điện thoại của Kim Huyền, hẹn gặp mặt ở quán cà phê.

      Lúc đến, Kim Huyền ngồi ở đó rồi, vẫn thế, vẫn đeo chiếc kính gọng kim loại kia, nhìn dáng vẻ lịch , nhưng thực ra rất lắm mưu nhiều kế.

      "Xin lỗi! Chuyện xảy ra ngày hôm đó, chưa kịp với ." Tiêu Tiệp .

      " sao, ít nhất Tịch Thiếu cũng phá hủy miếu của tôi." Kim Huyền cười đùa, ra sau đó tìm Tịch Âu Minh, nhưng lại bị từ chối gặp mặt, hơn nữa còn có loại cảm giác cả đời qua lại.

      Chỉ là cũng may, vẫn còn đứng tư cách bạn bè, có xuống tay nặng với .

      đưa thẻ cho Tiêu Tiệp: "Đây là khoản tiền cuối cùng, mặc dù chuyện hôm đó chưa xong, nhưng mà cuối cùng khách hàng vẫn hài lòng với biểu của , cho nên đồng ý."

      Trong lòng Tiêu Tiệp vui mừng, rằng khách hàng khiếu nại , chuẩn bị xong tâm lý được nhận khoản cuối này, hơn nữa còn dự định mượn tiền Dĩ Đồng, để trả khoản tiền cuối cùng.

      "Cảm ơn !" Tiêu Tiệp chân thành , cứ như thế, hôm nay có thể bày tỏ rồi.

      Cuối cùng Tiêu Tiệp cũng cảm nhận được cảm giác khi gặp chuyện vui tinh thần thoải mái, sau khi cầm đồng hồ trong tay, cảm thấy cả người đều lâng lâng. Nghĩ đến chuyện buổi tối tặng đồng hồ cho , biết có vẻ mặt thế nào?

      chưa từng tặng vật quý giá như thế, lúc trước mua cà vạt cho hưng phấn như thế, lần này chắc càng hưng phấn hơn trước!

      Trong phòng sách.

      Mỗi ngày đều vào đây xem sách, cho dù là hôm xã giao đến khuya, cũng đến phòng sách lát, chỉ nghĩ đến đây đọc sách.

      Tiêu Tiệp để hộp của mình quà lên bàn, thẳng đến kệ sách kế bên, kiễng chân lên, muốn nhìn lại chiếc đồng hồ trong hộp đó lần trước.

      "Em ở đây làm gì." Bỗng nhiên giọng lạnh lùng vang lên sau lưng.

      Tiêu Tiệp ngẩn ra, mới mười giờ, phải xã giao đến mười giờ mới về sao?

      Tiêu Tiệp nhanh chóng bước đến bên cạnh bàn, dùng người che hộp quà, nghĩ, tặng quà ít nhất cũng phải tự mình tặng, như thế mới vui.

      "A, tặng cho ." tay giơ ra, túi đựng hộp quà tinh xảo yên lặng nằm trong tay .

      Tiêu Tiệp buông tha bất kỳ thay đổi nào mặt , quả nhiên, trong mắt lên vui mừng, sau đó nhận lấy
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 65: Tại sao muốn xin lỗi

      Editor: Trang Lyn

      " phải luôn hỏi em tại sao lại ra ngoài làm việc sao? phải luôn thắc mắc đường đường là phu nhân tổng giám đốc như em, tại sao lại làm loại công việc đó sao? Bây giờ em cho biết, chính là vì chiếc đồng hồ đeo tay này, bởi vì chiếc đồng hồ này cả thế giới chỉ có chiếc, em cảm thấy đáng giá dùng món đồ độc nhất đó. Tất nhiên, đồ tốt giá cả cũng bình thường, nhưng mà, em có bao nhiêu tiền, chiếc đồng hồ này là em trả theo kỳ."

      " tặng em rất nhiều đồ, mỗi món đều rất quý giá, rất đắt tiền. Bởi vì có tiền, cho nên có thể chút do dự mà mua, tặng cho em, hoặc tặng cho người khác.

      Nhưng mà, em giống, em có tiền, em chỉ có thể trả tiền theo kỳ. Mặc dù chúng ta kết hôn, nhưng mà em muốn dùng tiền của mình để mua, bởi vì em cảm thấy dùng tiền của mua đồ cho phải là tặng."

      Hôm nay là ngày thanh toán khoản tiền cuối cùng, lấy được chiếc đồng hồ này... Nếu muốn... Cũng được thôi."

      Toàn bộ quá trình chuyện, giọng Tiêu Tiệp rất bình tĩnh, nhưng bàn tay run rẩy lại lộ ra cảm xúc của .

      Hóa ra, chiếc đồng hồ giấu trong phòng sách chính là điểm yếu của , ngốc, hóa ra trái tim sớm có chủ. còn ngu ngốc mong chờ tình của , giao toàn bộ trái tim cho , nhưng đổi lấy lại là bị chà đạp như thế.

      Nhưng lại sao còn đến trêu chọc chứ? Chẳng lẽ biết, lừa gạt tình cảm của người khác là ghê tởm nhất sao?

      Bước của ổn định, đầu hơi choáng váng, bịch, ném chiếc đồng hồ đeo tay quý giá kia vào trong thùng rác. Cứ như thế , chúng ta... Cứ như thế .

      Toàn thân giống như bị người ta rút hết toàn bộ sức lực, người hơi nghiêng về phía trước, cổ tay lại bị người nắm chặt...

      Trong mắt, từ tràn đầy tức giận và phẫn nộ điên cuồng lộ ra bối rối, chỉ có thể nắm chặt tay .

      Nhìn thẳng vào đôi mắt xinh đẹp nhưng lúc này lại luống cuống đến nỗi sợ hãi kia, bây giờ mới cảm thấy áy náy? cảm thấy quá muộn sao?

      Tiêu Tiệp mệt mỏi cười : "Tịch Thiếu, còn sổ sách gì chưa tính toán ràng sao? Hoặc là vừa rồi cái tát kia hạ xuống, nên giải trừ được nỗi hận trong lòng , bây giờ muốn bổ sung lại cái tát kia?

      Dứt lời, nghênh đón, nhắm mắt lại, nhưng chờ lúc lâu vẫn có động tĩnh gì. mở mắt ra, Tịch Âu Minh rũ mắt xuống, cho nên thấy cảm xúc trong mắt , nhưng bàn tay nắm chặt cổ tay lại run rẩy. Mà hướng mắt
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 66: Rời

      Editor: Trang Lyn

      "Ôi, chủ, làm sao thế?" Dì Lâm nghe thấy tiếng cãi nhau tầng, vội vàng chạy đến xem, nhưng lại thấy cậu chủ bế chủ tức giận.

      Nhìn tình huống trước mắt này, trong lòng thở dài, sao cậu chủ lại cãi nhau với chủ đây?

      Tịch Âu Minh lời nào, bế Tiêu Tiệp vào thẳng trong phòng, cẩn thận đặt lên giường.

      Nhìn ánh mắt buồn bã kia, trong lòng Tịch Âu Minh thầm cảm thấy đau đớn, nhưng cũng biết nên làm thế nào để tha thứ cho .

      Mà Tiêu Tiệp giống như mất hồn, nhắm chặt hai mắt dựa vào đầu giường.

      "Có đói bụng , bảo dì Lâm chuẩn bị đồ ăn cho em?" Tịch Âu Mih cẩn thận nâng mặt lên, dè dặt hỏi.

      Tiêu Tiệp quay mặt sang chỗ khác, gì. biết, dễ dàng tha thứ cho mình.

      "Xin lỗi Tiệp Nhi... Xin lỗi!" Tịch Âu Minh dính sát vào mặt , ngừng mở miệng xin lỗi. Mặc dù biết, lúc này có nhiều lời xin lỗi hơn nữa, cũng bù đắp được nỗi đau vừa gây ra cho .

      Qủa nhiên Tiêu Tiệp
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 67: Trái tim của Tịch Thiếu

      Editor: Trang Lyn

      Tiêu Tiệp từ chối lời thỉnh cầu của tài xế, cũng coi như từ chối lời thỉnh cầu của Tịch Âu Minh, muốn làm mọi người chú ý, nhà bà ngoại ở nông thôn, lái chiếc xe đắt tiền như thế vào, thích hợp.

      Lúc đến nhà ga, Tiêu Tiệp nhìn thấy đôi tình nhân từ biệt nhau, dáng vẻ khó chia ly.

      Bỗng nhiên nhớ đến, lúc học đại học có lần bà ngoại bị bệnh, phải về, người kia cũng ở đây cùng mình tạm biệt.

      Lúc đó bọn họ vẫn còn ở chung chỗ, lúc đó, tất cả còn chưa xảy ra. Khuôn mặt tuấn tú của buồn rầu, đôi môi mỏng mím chặt, đôi đồng tử kiêu ngạo chìm xuống, ôm chặt chịu buông tay, giống như máy bay làm bọn họ mãi mãi chia lìa.

      Lúc đó, rất muốn cùng , nhưng lại lấy lý do còn chưa đến lúc mà từ chối.

      Vì dỗ dành , cũng ôm chặt lấy , giọng dỗ dành bên tai , lần lại lần : Lần sau, lần sau cùng em. Cho dù , em cũng kiên quyết lôi ."

      ra lúc đó vẫn còn lời chưa ra: Lần sau, chính là chính thức gặp mặt phụ huynh.

      Nhưng mà, lại có lần sau.

      Mà bây giờ, mình cũng từ chối Tịch Âu Minh, cũng mình lên đường. đnag suy nghĩ, có phải ông trời thầm sắp xếp tất cả hay , chờ bọn họ theo đúng vở kịch.

      Vậy cuối cùng kết cục của như thế nào? Giẫm lên vết xe đổ? Tịch Âu Minh là người thứ hai sau Hà Liên sao? vì người phụ nữ khác, mà vứt bỏ sao?

      Bỗng nhiên uống hớp rượu lớn, vị thiếu gia trong phòng nhịn được trêu chọc : "Tịch Thiếu, đây chính là năm 1982, phải nước đâu, rượu thể rót như thế, rất tổn hại đến sức khỏe."

      Những người khác nghe thấy, cũng nhao nhao hùa theo. Bởi vì quyền cao chức trọng, người trong phòng cũng đối xử với rất cung kính, dám khinh suất. Vì vậy khi ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào người kia, người nọ lập tức xin tha: "Ngài uống, ngài uống ~"

      Nhìn lại liên tục uống mấy ly nữa, lại có người lên tiếng khuyên giải: "Ôi, Tịch Thiếu, vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường hòa giải, có gì là khó giải quyết cả, ngài cần gì phải vì chuyện này mà tức giận làm tổn thương mình."

      Hóa ra những chuyện kia nhà Tịch Thiếu, sớm lan truyền trong giới rồi. Đáng lẽ, vật họp theo loài, cái vòng này cứ như thế, nhà ai phát sinh chuyện lớn như hạt đậu hôm sau nhất định bị truyền ra, đây cũng phải chuyện lạ gì.

      Mấy người cũng biết chuyện vợ Tịch Thiếu tức giận bỏ nhà ra , đến nỗi nguyên nhân thế nào, cũng có nhiều phiên bản, tóm lại thế nào vẫn còn cần phải nghiên cứu thêm. Chỉ là lúc này người trong cuộc ở đây uống rượu, cũng có ý muốn giải thích, đạo lý lòng hiếu kỳ hại
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :