1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tịch thiếu phúc hắc bá sủng vợ - Nhất Dạ Chi Linh (2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 54: hãy nghe em
      Editor: Trang Lyn

      "Cho nên, bắt đầu từ lần thứ mười, ra ngoài gặp , dạo phố với , đều là viện cớ?" Giọng Tịch Âu Minh lạnh tanh giận đến mức thể kiềm chế nổi, trong mắt phát ra ánh sáng muốn hủy diệt.

      Tay Dĩ Đồng cũng nhịn được bắt đầu phát run, giống như hoàn toàn chịu khống chế của bản thân, biết sai rồi! Sớm biết thế lúc đầu nên đồng ý với Tiêu Tiệp, đêm lắm có ngày gặp ma, cẩn thận nhìn vào mắt Tịch Âu Minh----- Diêm La Vương~

      "Đúng ~" Yếu ớt trả lời, có cảm giác như bị nghiêm hình bức cung ở trong ngục.

      "Tịch Thiếu, cậu sao thế? Nhìn xem này bị dọa rồi." Trương đổng đến, thấy tình cảnh này, nhịn được mở miệng giải vây cho này.

      Người đẹp mềm mại như hoa như ngọc này, làm sao lại đắc tội Tịch Thiếu?

      Khóe miệng Tịch Âu Minh lạnh lùng nhếch lên cái, ánh mắt rét lạnh, nên sớm nghĩ đến, những thứ kia đều là viện cớ, đúng là càng ngày càng trôi chảy, càng ngày càng thuận miệng hơn, cần đến bản nháp, lá gan được nuôi cho mập rồi!

      "Bây giờ ấy ở đâu?" Tịch Âu Minh cũng để ý đến vị Trương đổng kia, nhìn về phíaDĩ Đồng lạnh lùng . Nếu thông đồng với nhau, Thẩm Dĩ Đồng nhất định biết hành tung của Bạch Tiêu Tiệp.

      Trương đổng khó xử cười, cũng dám lên tiếng lần nữa. Chuyện cười, bây giờ ai cũng có thể nhìn ra, lúc này Tịch Thiếu tức giận đến mức nào, lại đụng vào phải tự tìm cái chết sao?

      Dĩ Đồng giật giật khóe miệng, từ đầu đến cuối đều dám ra. Chuyện này đúng là làm khó , cũng được, mà ... Tình hình trước mắt, được phép lựa chọn sao?

      "!" Giọng lạnh lùng đưa ra tối hậu thư cuối cùng.

      Dĩ Đồng nhắm hai mắt, khẽ cắn răng, Tiêu Tiệp, xin lỗi!

      Mấy chiếc xe sang trọng chậm rãi dừng ở trước Túy Hồng Trần, trong đó có người đàn ông xuống từ chiếc xe, cả người đều toát ra cỗ hơi thở lạnh lẽo, cần lên tiếng cũng đủ làm cho người ta hiểu: người khác đừng lại gần.

      Dĩ Đồng cũng run sợ xuống từ chiếc xe khác, ngẩng đầu lên nhìn Túy Hồng Trần lộng lẫy. Trong đầu nghĩ, Tiêu Tiệp, cậu tự cầu phúc ! Cái này thể trách mình, amen!

      Vừa rồi lúc Tịch Âu Minh nghe từ miệng mấy chữ Túy Hồng Trần, vẻ mặt kia, u đến mức làm cho đến bây giờ nghĩ lại vẫn phát run. Quá kinh khủng! Tiêu Tiệp đây là gả cho người gì thế này!

      "Hôm nay rất vui có thể quen biết Bạch tiểu thư, cũng cho chúng tôi thấy được hiểu biết của người Trung Quốc, chúng tôi kính ly!" người nước ngoài đeo kính .

      Những người khác cũng nhao nhao cầm ly rượu lên, Tiêu Tiệp cầm ly
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 55: Người khó cầu

      Editor: Trang Lyn

      "Minh, Minh, nghe em , cầu xin , dừng lại, nghe em có được ?" Tiêu Tiệp để ý đến mọi người xung quanh cười nhạo, lúc này trong mắt chỉ có mình Tịch Âu Minh.

      "Ồ, tiểu thư, muốn đâu? Đuổi theo như thế? bằng ở lại bồi mấy đây vui đùa chút?" Mấy tên ngăn cản đường của Tiêu Tiệp nhìn qua cũng biết là bọn con nhà giàu ăn chơi lêu lổng.

      "Tránh ra!" Tiêu Tiệp tức giận , nhìn bóng dáng Tịch Âu Minh càng ngày càng xa, nôn nóng đến phát điên.

      "Này, mấy làm gì đấy? Có biết chúng tôi là ai ? Còn mau bỏ tay ra, bỏ tay ra!" lâu sau, mấy vệ sĩ theo dừng lại trước mấy tên nhà giàu kia.

      Dĩ Đồng hết sức áy náy : "Tiêu Tiệp, xin lỗi! Đều tại mình tốt, nếu như mình bơi, cũng gặp phải Tịch Âu Minh, như thế ta cũng phát ra. Hôm nay là ngày cuối cùng rồi, do mình xử lý tốt chuyện, rất xin lỗi!"

      Nhưng Tiêu Tiệp giống như nghe thấy gì, hoảng hốt đẩy tất cả người cản đường ra, để ý mọi thứ xung quanh chạy về phía cửa. Nhưng mà đợi đến khi chạy tới cửa, lại vừa vặn thấy lạnh lùng đóng cửa xe lại, nhìn cũng thèm nhìn cái lái xe .

      "Âu Minh..." Tiêu Tiệp lấy tốc độ nhanh nhất lên xe trở về nhà, vừa vào cửa, lại thấy vẻ mặt giật mình của dì Lâm: " chủ, sao thế? Sao sắc mặt lại hoảng hốt như thế? Có phải gặp chuyện gì hay ?"

      Tiêu Tiệp để ý đến lời của bà, bắt lấy tay bà, nôn nóng hỏi: "Cậu chủ về chưa? về rồi sao? Có phải trở về rồi ?"

      Gấp đến mức năng , cũng biết mình gì.

      Dáng vẻ mất hồn này của , làm dì Lâm bị dọa sợ: " chủ đừng gấp, cậu chủ làm, sao bây giờ lại trở về được? Buổi tối về! chủ?"

      Vừa nghe thấy chưa về, Tiêu Tiệp giống như mất hết sức lực. chưa trở về, vậy đâu? phải nơi nào tìm ?

      Điện thoại di động? Đúng rồi, gọi điện cho !

      hoảng hốt lấy điện thoại ra, nhưng lại phát quên mang điện thoại về. vội vàng chạy vào trong nhà, cầm máy bàn bấm dãy số vẫn luôn nhớ trong đầu.

      có người nghe, mặt đối mặt cũng chịu nghe giải thích, sao lại nghe điện thoại đây? đúng là hồ đồ mới cho là nghe điện thoại.

      Nên làm gì bây giờ?

      Ngoài cửa lớn biệt thự vang lên tiếng xe hơi, đáy mắt Tiêu Tiệp vui mừng, lập tức chạy ra ngoài, gấp đến mức thiếu chút nữa đụng vào xe.

      "Âu Minh!"

      Tiêu Tiệp mừng rỡ gọi, nhưng mà giây sau đó, ánh sáng trong mắt tối lại.

      "Tiêu Tiệp, là mình, cậu quên mang theo điện thoại di động." Dĩ Đồng , thấy bộ dạng mất mác của , nhất thời hiểu .

      Tiêu Tiệp nhịn hồi lâu cuối cùng cũng nhịn được nữa : "Nên làm thế nào bây giờ? Làm thế nào đây? ấy trở về, vậy ấy đâu? ấy có thể mãi mãi tha thứ cho mình hay ?"

      Vừa vừa ngồi xuống, ôm lấy mình, nước mắt rơi lã chã.

      "Tiêu Tiệp, cậu đừng có gấp, có lẽ ấy chỉ nhất thời nghĩ ra, cho nên mới chưa về nhà. Chờ ấy nghĩ thông suốt, về thôi. Cậu đừng vội!" Chưa bao giờ nhìn thấy Tiêu Tiệp khóc như thế, Dĩ Đồng cũng luống cuống, vội àng an ủi.

      Nghe thấy Dĩ Đồng như thế, trong mắt Tiêu Tiệp lại lóe lên ánh sáng lần nữa: "Có ? ấy nghĩ thông suốt trở về? tha thứ cho mình sao?"

      Giống như con nít cần được bảo đảm, nhìn dáng vẻ kia của Tiêu Tiệp Dĩ Đồng dám nhìn thẳng vào mắt , chỉ có thể gật đầu : ", , nhất định . Các cậu là vợ chồng,
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 56: Người phụ nữ tham tiền
      Editor: Trang Lyn

      Hộp đêm.

      Ánh đèn màu sắc sặc sỡ ngừng lóe lên, sân khấu những ăn mặc thiếu vải, ngừng nhảy những điệu nhảy làm lòng người rung động, trong khí có đủ các loại mùi, tiêu biểu là mùi của rượu.

      Trong ghế lô* hoa lệ.

      *Ghế lô: ghế ngồi được thiết kế đặc biệt trong kịch trường, gian có vài chỗ ngồi.

      Mười mấy người cả nam lẫn nữ, ngồi thưa thớt ghế salon, lộn xộn, có người cầm míc hát lên những tiếng ca muốn đòi mạng. Có người cầm nút chai nghịch, có người thể quyền thuật, thậm chí còn có người đánh bóng bàn.

      Riêng chỉ có góc, hai người ngồi im lặng.

      “Âu Minh, cứ tiếp tục như thế cũng phải là cách, trốn tránh giải quyết được vấn đề, phải dũng cảm đứng ra. Hỏi nguyên nhân, Tiêu Tiệp đến đó nhất định là có lý do bất đắc dĩ, cậu lại cho ấy giải thích chút? Với lại, mặc dù thể Kim Huyền rất thân với chúng ta, nhưng mà cũng coi như là người có tình nghĩa, có cậu ấy ở đó, cậu cần lo lắng có người quấy rối Tiêu Tiệp.”

      sai hai người đó chính là Tịch Âu Minh và Tả Huyền Dạ.

      Hóa ra Tả Huyền Dạ sớm lấy được tin tức thuộc hạ, tối hôm nay Tịch Âu Minh xuất ở đây. biết mọi chuyện trước, thể để cho vợ mình biết được, nếu chừng lại xảy ra chuyện gì nữa, cho nên giấu vợ, mình đến.

      Lúc Tịch Âu Minh nhìn thấy , lại lộ ra chút ngạc nhiên nào, giống như mọi chuyện đều trong dự liệu của mình.

      Nghe thấy lời Tả Huyền Dạ , Tịch Âu Minh dùng ánh mắt lạnh lùng liếc cái.

      “Được, được, là mình nhiều chuyện. đến những chuyện vui kia nữa, đến, chúng ta uống rượu.” Tả Huyền Dạ biết điều chuyển sang đề tài khác.

      Tịch Âu Minh mặt biểu cảm, yên lặng coi rượu như nước hơi uống xuống. Tả Huyền Dạ biết phải làm sao, chỉ có thể cùng bạn uống rượu.

      “Ơ, hai vị đại gia, chúng ta đến đây là để giải trí, mà phải là để uống rượu !” thấy bên này hai người, nhìn qua cũng biết giàu cũng quý, lập tức đến chào hỏi.

      vừa xong, đám hồ bằng cẩu hữu* lập tức phụ họa theo: “Đúng vậy, đúng vậy, Tịch Thiếu, Tả Thiếu! Uống rượu có ý nghĩ gì? Cũng phải tìm cho mình thú vui chứ, nhậu nhậu! Có phải hay ~”

      *Hồ bằng cẩu hữu: bè mà phải bạn, bạn xấu.

      Có mấy to gan, thấy bọn họ phản đối, cũng dũng cảm đến.

      Tả Huyền Dạ hiểu Tịch Âu Minh, tưởng rằng vẫn giống như trước kia, đuổi người đến mức thảm hại, vì để cho xảy ra tình huống lúng túng, muốn mở miệng giải quyết mấy người này trước, vừa muốn lên tiếng, bảo những người đó nên đến quấy rầy.

      Làm sao biết thế nhưng Tịch Âu Minh lại cười nhạt, cứng rắn ngăn lời Tả Huyền Dạ định lại.

      Mọi người cũng nhìn thấy nụ cười câu hồn kia của , biết có trò hay! Vị đại gia này từ sau khi kết hôn vẫn luôn tự giữ mình rất tốt, mấy em ở quán rượu chết cũng thể đến gần người .

      Cũng biết hôm nay gặp chuyện vui gì, lại có thể làm cho vị này bài xích những em này! Đúng là mẹ nó hiếm có!

      có mắt sớm đến gần, tay chạm đến bộ quần áo kia, ơ, cảm giác này, phải mấy triệu mua được!

      “Đến, vị gia này, mình uống rượu có ý nghĩa gì? Em uống cùng !”

      Tịch Âu Minh đẩy kia ra, mặc cho ta dựa vào người mình, dùng cả thân thể mềm mại cọ vào .

      So sánh, Tả Huyền Dạ cũng thản nhiên như thế, ngừng từ chối lời mời của mấy , tranh thủ nhìn sang Tịch Âu Minh, lại bị hành động của làm cho ngạc nhiên.

      Xem ra lần này tịch Âu Minh rất tức giận, lại từ chối những này. Nhìn cũng thể là hưởng thụ, cũng có vẻ mặt khó chịu, Tả Huyền Dạ cảm thấy càng ngày càng hiểu người bạn chơi từ đến lớn này của mình.

      “Phụ nữ các người, có phải có tiền, cũng vẫn thể làm các người yên phận?” Tịch Âu Minh trào phúng ra những lời này, từng chữ đều hết sức nhấn mạnh. Cũng biết có phải hỏi người phụ nữ bên cạnh hay , hay là những người khác xung quanh.

      Lời này vừa ra, lập tức làm cho những người con nhà giàu khác nhìn chăm chú, suy nghĩ có phải vị gia này gặp việc khó gì hay ? Còn lập tức bắt đầu suy nghĩ, có thể vì Tịch Thiếu giải quyết vấn đề là chuyện vô cùng vinh hạnh. Hận thể lập tức vắt ra cách, giúp Tịch Thiếu giải quyết vấn đề khó khăn.

      Tả Huyền Dạ cũng ngạc nhiên, vô thức nhìn về phía , quả nhiên vẫn rất để ý chuyện Tiêu Tiệp đến Túy Hồng Trần. Đúng là, cách làm của Tiêu Tiệp,
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 57: Ngay cả cơ hội cuối cùng em cũng cần!
      Editor: Trang Lyn

      Thấy hai người bỗng nhiễn xuất , trong ghế lô nhất thời yên tĩnh lại, ngạc nhiên nhìn hai người ở cửa.

      “Đồng Nhi? Sao em lại đến đây? phải em ngủ rồi sao?” Tả Huyền Dạ vội vàng đến bên cạnh Dĩ Đồng, nhíu mày .

      “Bởi vì em giả vờ ngủ, Dạ, đừng trách em. bảo vệ bạn , em cũng thế. Em thể trơ mắt nhìn Tiêu Tiệp càng ngày càng tiều tụy.” Dĩ Đồng .

      “Càn quấy!” Tả Huyền Dạ nhịn được mắng.

      “Tả Thiếu, đừng trách cậu ấy, cũng do tôi bảo ấy làm, muốn trách trách tôi !” Tiêu Tiệp , sau đó về phía người kia.

      tránh ra, ấy phải người có thể chạm vào!” Tiêu Tiệp với vị tiểu thư kia.

      Tất cả mọi người đều mang dáng vẻ xem kịch vui, có lẽ vị tiểu thư xinh đẹp này là trong những người tình của Tịch Thiếu, cũng đến đây ầm ĩ. Tịch Thiếu là người thế nào, làm sao có thể để vô lý như thế!

      Dễ nhận thấy, vị tiểu thư kia cũng nghĩ như vậy, ta giễu cợt : “Ơ, cho rằng là ai, tôi thể chạm vào chẳng lẽ có thể chạm sao?”

      Tịch Âu Minh từ khi bắt đầu vào, câu cũng , ánh đèn trong ghế lô lúc sáng lúc tối chiếu vào người , khiến cho lộ ra cỗ hơi thở thần bí.

      vẫn lạnh lùng, cầm trong tay ly thủy tinh đế cao. Nghe thấy , mới đưa đôi mắt hẹp dài lên nhìn, chẳng qua là vẫn im lặng nhìn chăm chú vào Tiêu Tiệp, khóe miệng vẫn giữ nguyên độ cong, ánh mắt kỳ lạ mà lạnh nhạt.

      Người phụ nữ kia thấy Tịch Thiếu có bất kỳ động tác gì, cho rằng cũng thích người phụ nữ này. Vì thế, ta càng thêm lớn mật : “Còn tránh ra! Cản trở tầm mắt Tịch Thiếu của chúng ta! Nghĩ rằng mình là ai, dựa vào cái gì mà kêu tôi rời ?”

      Lần này, vẻ mặt Tịch Âu Minh như cười như , đôi mắt hẹp dài lộ ra vẻ u, vẫn chuyện, giống như là muốn nhìn xem tiếp theo làm thế nào.

      Mặc dù nhìn thấy Tịch Âu Minh lạnh lùng Tiêu Tiệp rất đau lòng, nhưng so sánh, vẫn thể nào chịu đựng nổi việc người phụ nữ này dựa vào chồng mình gần như thế.

      Chỉ thấy , cầm ly rượu đỏ vừa mới rót ddaayd ở bàn, đến, khóe miệng hơi nhếch lên: “Tôi chỉ bằng cái này!”

      Dứt lời, chất lỏng màu đỏ chảy xuống.

      “A!” Người phụ nữ kia nhảy cẫng lên, cả người bị giội làm cho nhếch nhác, hơn nữa còn là giội từ đầu xuống.

      “Con điếm này!” Người phụ nữ kia cũng tức giận, nhìn những thứ khác bàn, thuận tay cầm lên. Lúc cầm lên, còn do dự nhìn Tịch Âu Minh chút, thấy có động tĩnh gì, mới yên tâm đập về phía Tiêu Tiệp!

      Những vật kia bay về phía Tiêu Tiệp, nhưng chờ đón, lại là thanh va chạm khác. Thân thể kia bay ra ngoài, đụng vào chiếc bàn cách đó xa sau đó lăn xuống sàn.

      “Người phụ nữ của tôi, còn chưa đến phiên đánh!”

      Người phụ nữ kia bị đá cước, đau đến mức lăn lộn mặt đất, đến mấy phút có người vào nâng ta ra ngoài.

      Mọi người cũng giật mình há to miệng, vừa rồi bọn họ thậm chí còn kịp nhìn thấy, cước của Tịch Âu Minh đá như thế nào.

      Cuối cùng Tiêu Tiệp cũng rơi
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 58: Tai nạn xe cộ
      Editor: Trang Lyn

      Tịch Âu Minh kinh hãi đến cực điểm, nhìn về phía tài xế quát lớn: “Cậu lái xe kiểu gì đấy!”

      Vừa tức giận vừa vội xuống xe, người kia nằm ở cách đó xa vài mét, nhúc nhích, Tịch Âu Minh bước nhanh đến, nếu như phải ngực vẫn phập phồng biểu vẫn còn sống, Tịch Âu Minh dám bảo đảm, mình có phát điên tại chỗ hay .

      Tịch Âu Minh cẩn thận ôm dựa vào vai mình, cẩn thận kiểm tra toàn thân , tài xế vừa cho xe lăn bánh, cho nên cũng bị thương nghiêm trọng. mặt có vài vết xước, chảy máu, còn những nơi khác người nhìn thấy, rốt cuộc biết có sao ?

      Loại cảm giác xác định này, muốn ép đến phát điên rồi! Trong đầu chỉ có thanh điên cuồng gào thét, sao! nhất định có chuyện gì!

      “Còn đứng ngây ra đó làm gì? mau lái xe cho tôi! đến bệnh viện!” Nhìn về phía tài xế vẫn còn sững sờ gào thét, phải lập tức đến bệnh viện, khắc* cũng thể trì hoãn.

      *Khắc: đơn vị đo thời gian của ngày xưa, khắc bằng phần tư giờ tức là mười lăm phút.

      Tả Huyền Dạ lái xe nhanh đến,: “Mau lên xe!” Bây giờ tên tài xế kia làm gì còn có thể lo lái xe được nữa? ngất tại chỗ là tốt rồi!

      Trong bệnh viện!

      hành lang màu trắng, Tịch Âu Minh mang dáng vẻ gì là của người chờ ngoài phòng bệnh, mọi người cũng nhìn ra lúc này tâm trạng của thế nào.

      để ý đến ngăn cản của Tả Huyền Dạ, Dĩ Đồng khẽ cắn răng, đến trước mặt Tịch Âu Minh.

      “Tôi biết bây giờ tâm trạng tốt, cũng muốn nghe bất kì lời nào của tôi, nhưng mà nhất định tôi phải . Mặc dù túc giận việc Tiêu Tiệp đến Túy Hồng Trần, nhưng mà động cơ của ấy đều là tốt, hơn nữa cũng là vì . Nếu như cho ấy cơ hội, sau này người hối hận nhất định là ! cần nghi ngờ nhân cách của Tiêu Tiệp, ấy là rất tốt, đáng để đối xử tốt! Có số việc, nhất định phải giải thích mới có thể buông được, bây giờ ấy , đương nhiên có lý của ấy. Mấy ngày về nhà, hầu như ấy giấc ngủ ngon, vừa rồi lúc ôm ấy chắc cũng phát , quầng thăm mắt ấy rất đậm. Còn nữa, cho dù muốn bỏ nhà ra , cũng xin đừng tắt điện thoại, như thế làm cho người quan tâm rất lo lắng! Hầu như mỗi buổi tối Tiêu Tiệp đều ôm điện thoại ngủ, tôi gọi cho ấy cuộc, chuông còn chưa kịp kêu nghe máy, điều này lên cái gì? ấy rất nôn nóng rất lo lắng cho nên mới có thể liều chết cầm điện thoại di động như thế, dù là ở giường, vì muốn bỏ qua cuộc gọi của bất kì ai!”

      Dĩ Đồng
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :