123123123123123123123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tặng Quân Một Đời Vinh Hoa - Hoa Nhật Phi (102/187)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      ☆,Chương 23 tin đồn truyền
      Tạ Hộ dạo ở bên ngoài lúc rồi trở lại, phát trong sảnh nữ quyến lại thêm rất nhiều người, các phu nhân lúc nãy đánh mạt chược ở cách vách cũng ngừng tay, tốp năm tốp ba cùng chuyện phiếm cũng tản ra .

      vào thấy, ra có vài vị phu nhân ở Định quốc công phủ xuất , khó trách mọi người đều nể mặt, vây quanh chỗ.

      Vân thị vẫn ngồi ở sau cùng, Tạ Tân cũng ngồi bên cạnh bà, Tạ Hộ qua, Tạ Tân liền kéo chiếc ghế từ bên cạnh lại để Tạ Hộ ngồi xuống, Vân thị nghiêng đầu giọng hỏi: "Con đâu vậy ?"

      Tạ Hộ cười hì hì, : "Con bị lạc ở trong vườn."

      Vân thị cũng thêm gì rồi quay đầu , Tạ Tân lại gần hỏi: "Lúc nãy ở bên ngoài muội có nghe thấy người đánh đàn ?"

      Tạ Hộ 'Dạ?' tiếng, sau đó gật gật đầu: "Nghe thấy , có hay ?"

      Tạ Tân nghĩ nghĩ xong, : "Cầm tốt, tiêu cũng hay. biết ở nơi nào truyền tới , lúc nãy mọi người còn muốn tìm người đó, vừa vặn vài vị phu nhân của quốc công phủ tới, thấy người, đáng tiếc."

      "..."

      Trong lòng tiếng ‘Nguy hiểm ’, Tạ Hộ quay đầu nhìn vòng, nhanh chóng đổi chủ đề hỏi: "Lão phu nhân và đại phu nhân đâu rồi? Sao thấy các bà ấy?"

      Ở trong sảnh Tạ gia phu nhân chỉ có Vân thị và tam phòng Tôn thị, lão phu nhân Hình thị và đại phu nhân Triệu thị đều ở đây, Tạ Hành và Tạ Ngọc cũng thấy, chỉ có Tạ Xước theo Tôn thị cẩn trọng ngồi phía sau.

      "Được mời đến trong viện lão thái quân. Chỉ sợ lại muốn được thưởng ."

      Cùng Tạ Tân vài câu xong, Vân thị quay đầu lên tiếng cảnh cáo với các nàng, làm cho các nàng được nữa. Tạ Tân và Tạ Hộ liếc nhau, đành ngậm miệng.

      Tạ Hộ lúc này mới rảnh đánh giá vài vị phu nhân Quốc công phủ .

      Đương kim Định quốc công tên là Thẩm Diệp, là đại phòng trong phủ, đích tôn trưởng tử, thời trẻ tài hoa, kinh tài tuyệt diễm, nghe năm đó là tình nhân trong mộng của biết bao nữ tử khuê phòng trong kinh thành. Giai thoại tình cảm của Thẩm Diệp cũng khá nổi tiếng, mặc dù tên tuổi lan xa, tuấn mĩ bất phàm, nhưng lại giống những tài tử đương thời lưu luyến nhiều mỹ nhân, thủy chung ái mộ tiền tướng phủ thiên kim Lạc thị, hai người là thanh mai trúc mã, từ có hôn ước, chỉ là Thẩm Diệp thời trẻ chí ở bốn phương, 20 tuổi đỗ Thám Hoa lang, lại đường xuôi Nam, du sơn ngoạn thủy để tăng thêm kiến thức, 23 tuổi mới hồi kinh, thú Lạc thị vừa tròn 20 tuổi. Chuyện tình cảm của họ từng được lưu truyền rộng rãi, mà Thẩm Hấp chính là nhi tử duy nhất của Thẩm Diệp và Lạc thị.

      Nhìn vẻ ngoài, Thẩm Hấp quả thực chính là công tử được nuôi dưỡng cẩn trọng, nhưng Tạ Hộ lại biết, thân thế của Thẩm Hấp là bí mật kinh thiên. phải là nhi tử của Thẩm Diệp, mà của Thiên Hòa Đế . Năm đó Lạc thị và Thiên Hòa Đế xảy ra chuyện gì, Thiên Hòa Đế Thẩm gia lại xảy ra chuyện gì, bây giờ ai biết, nhưng dù thế nào, Tạ Hộ cũng nghĩ ra nguyên nhân sau này Thẩm Hấp muốn đem Định quốc công phủ diệt môn.

      Định quốc công Thẩm Diệp có hai đệ đệ, đều là đích xuất, bởi vậy cho dù lão quốc công mất , Thẩm gia cũng có phân phủ, sinh hoạt chung chỗ như cũ.

      Mặt khác hai vị lão gia Quốc công phủ cũng giữ chức vụ quan trọng trong triều đình, người là bảo vệ cửa trái Trung Lang tướng, người là gián nghị đại phu, phủ có 3 vị quan viên, Định quốc công phủ vinh hiển như thế nào cần phải .

      Vài vị phu nhân ngồi ở phía , theo thứ tự là mẹ cả nhị phòng Trường Tôn thị, còn có mẹ cả tam phòng Vạn thị, phía sau các bà là vị phụ nhân ăn mặc tầm thường, nhìn dáng vẻ là di nương Thẩm gia lão gia, nhân phẩm bề ngoài đều xuất chúng, là di nương nhân tài kiệt xuất.

      Thân sinh mẫu thân Lạc thị của Thẩm Hấp qua đời 2 năm trước, nghe tất cả nội vụ quốc công phủ do lão thái quân chủ trì, mẹ cả nhị phòng, tam phòng cùng nhau giải quyết, cho nên, cũng giống trường hợp hôm nay, ra xã giao chính là Trường Tôn thị cùng Vạn thị , lão thái quân đương nhiên cần ra mặt, chuyện gặp vãn bối này phái hai vị phu nhân tiến đến ứng phó hàn huyên phen, cũng coi như là người chủ hết sức.

      Nữ tử trẻ tuổi ngồi chung chỗ phần lớn là trò chuyện về nam nhân, mà nữ nhân có tuổi tác ngồi chung chỗ, phần lớn là trò chuyện con cái .

      Con cháu Thẩm gia trừ đại phòng, xem như cũng hưng thịnh, lão thái quân thích náo nhiệt, con cháu đầy đàn, từng lập quy củ cho Thẩm gia sinh nam hài nhi liền thưởng vạn lượng bạc, nhị phòng tam phòng thê thiếp thành đàn, ngày ngày đêm đêm triền miên cố gắng, rốt cuộc xứng đáng 4 chữ 'Con cháu đầy sảnh đường', chẳng qua, Thẩm gia con cháu tuy nhiều, lại có ai có thể qua được đích tôn đại công tử Thẩm Hấp , dĩ nhiên, đây cũng phải là chuyện gì xấu, chung đừng là Thẩm gia, là toàn bộ kinh thành, cũng có công tử nhà nào có thể thắng được Thẩm Hấp tài danh. Tĩnh An Hầu phủ Xuân Sơn công tử miễn cưỡng có thể sánh bằng , cũng thể đánh bại.

      Đột nhiên Trường Tôn thị nhìn Vân thị vẫn luôn im lặng mở miệng : "Vân Tranh hôm nay cũng tới rồi, lúc trước gặp muội, nghĩ rằng muội tới.”

      Vân thị nghĩ tới Trường Tôn thị đột nhiên mở miệng chuyện với bà, mặt sửng sốt, đừng là Vân thị, cả Tạ Tân cùng Tạ Hộ cũng sững sờ, nghĩ tới nhị phu nhân quốc công phủ lại quen biết mẫu thân cổng trước ra, cổng trong bước.

      Bị Trường Tôn thị gọi tên, Vân thị cũng im lặng, đứng dậy hành lễ với nhị phu nhân : "Dạ, nhị phu nhân quá lễ."

      Trường Tôn thị nhìn Vân thị vẫy tay, hai người tuổi tác kém bao nhiêu, nhưng thái độ Trường Tôn thị lại thủy chung đối với Vân thị như trưởng bối với vãn bối, Vân thị đành phải tiến lên nghe nàng chuyện, Trường Tôn thị cho Vân thị ngồi, :

      "Hai chúng ta đều từ Giang Nam gả đến kinh thành , từ cũng quen biết, nên giúp đỡ lẫn nhau, nhưng mấy năm gần đây muội ra ngoài, ta cũng gặp muội, hôm nay thấy , cần phải cạn ly rượu, được chối từ, được ?"

      mặt Vân thị đỏ ửng, bà xưa nay ít , càng ở trước mặt mọi người chuyện, Trường Tôn thị mạnh mẽ, làm cho bà có chút co quắp, đành phải đỏ mặt gật đầu: "Dạ. Nghe theo phân phó của nhị phu nhân."

      Trường Tôn thị đối với kính cẩn của Vân thị rất vừa lòng, nhìn thoáng qua trong đám người, lại hỏi: "Hôm nay chỉ mình muội đến ? Nghe muội sinh được hai nữ nhi, có đưa các nàng tới ?"

      Vân thị vội vàng gật đầu : "Dạ, có cùng. Tân Nương, A Đồng, mau tới đây hành lễ với nhị phu nhân."

      Tạ Tân cùng Tạ Hộ tiến lên, hành đại lễ với vị chủ mẫu ngồi , trưởng tôn phu nhân nhìn hai người đánh giá, ánh mắt dừng ở mặt Tạ Hộ, khóe môi mang theo ý cười, :

      "Đều là nương xinh đẹp, còn muốn đẹp hơn mẹ . Nhớ năm đó, muội ở Giang Nam cũng là nhất đẳng mĩ nhân, lời này sợ người khác chê cười, phủ của muội đều bị người ta san bằng mất, nay sinh nữ nhi, lại hề thua kém."

      Vân thị hiếm có tự tin như vậy, con cái xem như chỗ, nghe Trường Tôn thị khen hai khuê nữ, bà cũng nhiệt tình bật cười.

      Trường Tôn thị vẫy tay gọi Tạ Tân, Tạ Tân nhanh chóng lên, Trường Tôn thị nắm tay của nàng, nhéo nhéo, tán dương:

      " xinh đẹp, năm nay bao nhiêu tuổi ?"

      "Hồi nhị phu nhân, 15 tuổi ." Giọng Tạ Tân mềm mại, nghe liền biết tính tình rất dịu dàng.

      Trường Tôn thị hài lòng gật gật đầu, thần sắc nhìn mọi người hồi , chẳng lẽ Tạ gia nhị phòng bắt đầu gặp may mắn , được quốc công phủ phu nhân coi trọng ?

      Lại vẫy tay gọi Tạ Hộ, Tạ Hộ cũng giống Tạ Tân tiến lên hành lễ, Trường Tôn thị nhìn diện mạo Tạ Hộ, càng nhịn được tán dương.

      "Còn con? Bao nhiêu tuổi?"

      Tạ Hộ giòn giã đáp: "Hồi phu nhân, 11 tuổi ."

      "À, mới 11 tuổi." Trường Tôn thị hơi tiếc nuối : "Vậy cũng được, vội ."

      Hai nương nhị phòng Tạ gia, cứ như vậy bị người kêu lên tiến đến phen kỳ quái rồi lại phái trở về.

      Chẳng qua, sau khi các nàng trở về chỗ, tiếng nghị luận của người chung quanh dứt .

      "Nhị phu nhân muốn xem xét nương tử cho vị nào sao?"

      "Xem ra có vẻ rất coi trọng . Có thể là xem xét cho ai? phải là... Đại công tử chứ?"

      "Đại công tử? Ta thấy thể nào..."

      Các loại suy đoán truyền đến bên tai Tạ Hộ và Tạ Tân, Tạ Hộ bình thản, nàng sống lại 2 kiếp, dù thấy núi Thái Sơn sụp đổ trước mắt cũng thay đổi sắc mặt, huống chi, nàng cũng biết chi tiết hơn mọi người , Tạ Tân gả cho ai, Thẩm Hấp thú ai, nàng đều biết .

      Tạ Tân, trước khi Thẩm Hấp đăng cơ có thú chính thê, sau này làm Hoàng Đế mới sắc lập hậu cung, sắc phong thừa tướng chi nữ làm Hậu, còn lại phi tần cũng thiếu. Tuy rằng hậu cung đông đúc, nhưng trong ấn tượng của Tạ Hộ, Hoàng Đế Bệ Hạ cũng quang lâm hậu cung, trước lúc nàng chết, Hoàng đế bệ hạ cũng chưa có nhi tử, là kỳ quái.

      So với Tạ Hộ bình tĩnh, Tạ Tân có chút bình tĩnh . Hai má đều đỏ lên, cả hai tai cũng vậy, gục đầu xuống muốn chạm ngực, ngừng khẽ cắn môi dưới, nhìn thẹn thùng động lòng người, nhìn bộ dáng này, Tạ Hộ có thể hiểu được.

      chung lúc này đối tượng để loan truyền chuyện xấu là Thẩm gia đại lang, đây chính là đế quốc cấp mĩ nam cao ngất chính tầng mây, dù Tạ Tân đối với có tâm tư kia, nhưng bị người truyền như vậy, cũng rất thích, thậm chí còn có thể thành nghiện.

      Dù sao Tạ Hộ cũng nghĩ như vậy . Chỉ là tuổi còn , chủ tử muốn truyền chuyện xấu cũng đến người nàng, nếu đời này có thể cùng chủ tử truyền chuyện, dù bé , đó cũng là mộ phần tổ tiên phù hộ cho nàng, nay bởi vì tuổi tác còn , là có chút đáng tiếc nha!

      Tiểu kịch trường:

      Nữ chủ: cùng chủ tử truyền chuyện xấu, ngẫm lại cũng có chút kích động.

      Nam chủ: ai muốn cùng nàng truyền chuyện xấu? Đậu giá, Trẫm thích ưu tú, là lồi lõm khiêu khích! (ý ảnh chê chị nhà lép =D)

      Hoa thúc: khách quan ngươi làm sao có thể thay đổi nhanh như vậy, ngày hôm qua còn bồi người ta ngắm trăng sao, người ta xinh đẹp như hoa, hôm nay trở mặt nhận ! Mặt mũi ngươi để đâu?

      Nam chủ: chết ! Trẫm đường tắt!

      Nữ chủ: hu hu hu ... Bị nam chủ ghét bỏ như bệnh phù thũng phải làm sao? Nữ chủ sốt ruột, online chờ!
      Last edited: 25/11/15

    2. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Editor : Phượng Băng Phong
      ☆,Chương 24 tâm tư trong nước ( sửa sai )

      Thọ yến lão thái quân quốc công phủ vô cùng, vô cùng náo nhiệt .

      Giữa trưa dùng cơm, Tạ Hộ nhìn thoáng qua lão thái quân, bà cùng Hầu phủ lão phu nhân Hình thị hổ là thân tỷ muội, giữa mi mày vẫn có chút giống nhau , Hình thị thoạt nhìn nghiêm túc chút, vị kia lão thái quân thoạt nhìn lại ôn hòa, có thể nhìn ra được, thường ngày con cháu rất hiếu thuận, làm cho bà có nửa điểm u sầu.

      Đại phú tham gia yến tiệc cũng có ý tứ, nam nữ tị hiềm cũng là quy củ, ngẫu nhiên có vài vị nam tân đến hậu đường mời rượu, cũng là từng ngưỡng mộ, nhiều người ở lại chốc lát.

      Tạ Hộ cho rằng chủ tử Thẩm Hấp theo sau Thẩm Diệp đến, ai biết, Thẩm Diệp đến chỉ có mình , Thẩm Hấp cũng xuất , mà lão thái quân cũng quá quen với tình huống này, giống như đích tôn đến mừng thọ cũng khiến bà buồn.

      Dùng cơm xong, Vân thị khó tránh bị Trường Tôn thị gọi lên đánh mạt chược , Tạ Tân cùng Tạ Hộ và các nương khác cùng ngồi bên cửa sổ chơi búp bê, Tạ Hộ phải tiểu nương , búp bê trong tay xinh đẹp thế nào cũng khiến nàng hứng thú.

      Đúng vào lúc này, Tạ Hành cùng Tạ Ngọc mỉm cười vào, nhìn quanh vòng, liền đến chỗ các nàng, phía sau còn theo hai nữ hài nhi chưa từng thấy qua, chỉ thấy Tạ Hành và Tạ Ngọc so với buổi sáng, bây giờ đầu có thêm Bạch Ngọc trâm, cổ tay đôi vòng tay Phỉ Thúy, nghĩ đến hẳn là lão thái quân thưởng .

      "Chúng ta hẹn nhau cùng ra hồ chơi thuyền, các người muốn ?"

      Tính cách Tạ Hành tương đối hoạt bát, thể ngồi yên chỗ giống Tạ Tân, liền chủ động đưa ra ý định muốn chơi thuyền, Tạ Tân hỏi mấy vị khuê tú khác, mọi người đều tỏ vẻ hứng thú, nhóm người cùng .

      Tạ Hành nhìn lướt qua Tạ Hộ, trong ánh mắt chứa cảm xúc phức tạp, Tạ Hộ vốn thích nàng ta, lúc này suy đoán ánh mắt của nàng ta, chỉ lo theo Tạ Tân, cùng đến chỗ mặt hồ.

      Tạ Hành muốn du hồ, ra là mặt hồ nơi sáng sớm Tạ Hộ đánh đàn, mà hai nương theo nàng ta là Thẩm gia nhị phòng và tam phòng nương, người lớn kia là Thẩm Thiến, năm nay 14 , người gọi là Thẩm Vân, bằng tuổi Tạ Hộ, đều xinh đẹp, trong lòng lại thầm , bộ dạng những người khác trong Thẩm gia bằng Thẩm Hấp, người ngoài nửa điểm quý khí thúc ngựa cũng kịp .

      Có điều, Thẩm Thiến cùng Thẩm Vân xuất , thể nghi ngờ đối với chúng nữ mà loại kích thích, mọi người dần dần e dè, cố ý nịnh hót đến làm quen, bắt đầu hỏi ít chuyện của Thẩm gia, mặt mày Thẩm Thiến cùng Thẩm Vân mang theo cỗ ngạo khí, trước thân phận cao quý của hai người bọn họ, ngoại trừ công chúa có thể che lấp các nàng, nhưng trong tất cả tiểu thư phủ công hầu tướng lĩnh, có ai có thể cao hơn tiểu thư Thẩm gia?

      Chắc chắn phải cao ngạo, trong lời cũng tỏ vẻ hơn thua, hơn nữa chung quanh các nương cố ý nịnh hót làm thân, còn đem hai người nâng lên rất cao, đối với người nào chuyện đều như xả giận trong lòng ra, cứ như thế, hai người bị nhóm nương này vây quanh.

      Bởi vì các nương muốn chơi thuyền, nô bộc Thẩm gia sớm đem tất cả con thuyền chuẩn bị thỏa đáng, thuyền bốn người, ba con thuyền thả xuống, Tạ Hộ tưởng cùng Tạ Tân thuyền , nhưng trong chớp mắt, mọi người lên thuyền lượt, chỉ còn lại vị trí. Tạ Hành, Tạ Ngọc, còn có Thẩm Thiến ngồi chiếc thuyền, Tạ Tân nhìn nhìn Tạ Hộ, biết nàng nguyện ý cùng Tạ Hành ngồi cùng chiếc thuyền, liền cho Tạ Hộ ngồi cái khác, chính mình ngồi cùng Tạ Hành.

      Tạ Hộ suy tính trong lòng, kéo Tạ Tân, hai mắt vụt sáng lên : "Tỷ, muội sợ nước, muội tưởng tỷ muội ngồi cùng nhau."

      Tạ Tân khổ sở nhìn nhìn chung quanh, nhìn Tạ Hộ : "Đừng tùy hứng , người ta tất cả ngồi đàng hoàng, muội theo những tỷ tỷ kia cũng có việc gì ."

      Tạ Hộ quyết định chủ ý, túm lấy tay áo Tạ Tân buông, bởi vì nàng giằng co, khiến rất nhiều nương đều bất mãn , Tạ Hành muốn lên tiếng, liền thấy nương khác đứng lên, chính là ngự sử gia Vưu tiểu thư.

      "Được rồi được rồi. Cho tỷ muội các nàng ngồi cùng nhau , ta qua bên đó là được."

      Đến bây giờ, các thuyền mới có thể chuyển động.

      Tạ Tân ngồi thuyền nhìn thoáng qua Tạ Hộ, điểm trán nàng: "Muội nha! Quá hiểu chuyện , trở về nhất định cho mẫu thân biết, khiến cho người phạt muội!"

      Tạ Hộ le lưỡi cái, cũng biết vì cái gì, dù sao nàng nghĩ muốn Tạ Tân ngồi cùng thuyền với Tạ Hành, chỉ cảm thấy hôm nay thần sắc Tạ Hành có gì đó ổn.

      Con thuyền hướng giữa hồ, những dãy lục bình lênh đênh, nhìn cảnh sắc hai bờ sông, vì tăng thêm hứng thú, từ lúc các nương ngồi thuyền, còn có người hướng hai bờ sông hắt nước vào, tiếng cười các nương từ mặt hồ truyền ra, được rồi trong chốc lát, Tạ Hộ hiểu được nguyên nhân Tạ Hành các nàng muốn du hồ , buổi sáng nàng đánh đàn hành lang giữa hồ, vài vị nam tử, hoặc trò chuyện, hoặc nâng chén đối chúc, hoặc gộp đôi thành thơ, xem ra đều là tài tử từ thư phòng ra, mà người đứng ngẩn người bên mặt hồ, phải Xuân Sơn công tử tuấn nhã như ngọc chứ là ai?

      Con thuyền của các nương dần dần tới gần hành lang, công tử trẻ tuổi lớn mật la lên hai tiếng, chọc cho khuôn mặt nương cả thuyền đỏ ửng, rồi lại nhịn được thẹn thùng nhìn lại.

      Nếu hôm nay những nương này cùng các tài tử gặp nhau ở mặt hồ, nhiều nhất là quan sát lẫn nhau, giống như mọi người hay truyền miệng, mặt nước gặp nhau, cho mọi người triệt hồi tầng phòng ngự, lấy thủy đưa tình, mọi người chỉ biết giai thoại lãng mạn, mặt nước nhìn xa, mọi người đều nhìn ràng, bởi vậy hành vi lớn mật ít, cũng có người gì, ngược lại tăng thêm chân tình.

      Cả thuyền đều nhìn Lý Trăn, Tạ Hộ cũng ngoại lệ, chỉ là từ góc độ này nhìn lại, xác thực nhìn ràng.

      Bỗng nhiên nghe thấy phía trước tiếng kêu sợ hãi, quay đầu nhìn lại, liền thấy thuyền Tạ Hành đột nhiên lắc lư mấy cái, Tạ Hành mất thăng bằng, liền ngã xuống mặt nước, Tạ Ngọc tưởng kéo được nàng, nhưng cũng bị Tạ Hành lôi kéo ngã xuống, Thẩm Thiến vội vàng cũng đứng lên, bị Tạ Ngọc lôi kéo cánh tay, ba người cùng rơi xuống nước, đột nhiên tình huống trở nên hỗn loạn .

      Ngay cả Tạ Hộ cũng sợ ngây người, nhất thời cũng biết thế nào, suy cho cùng đây là quỷ kế Tạ Hành quỷ kế hay các nàng ngoài ý muốn rơi xuống nước.

      "Cứu mạng —— có người rơi xuống nước , nhanh tới cứu mạng!"

      Bà mụ thuyền nhanh chóng xuống nước, nhưng 3 chiếc thuyền có khoảng cách nhất định, muốn chạy qua cứu người cũng dễ dàng, mắt thấy mấy nương ở trong nước đạp nước, trong lòng mọi người đều lo lắng có tai nạn chết người hay .

      hành lang giữa hồ mấy vị nam tử hăng hái xuống nước, bởi thuyền của Tạ Hành các nàng cách hành lang xa, vài người đến được chỗ mấy vị nương, Thẩm Thiến biết bơi, đạp nước lâu chìm xuống, may mắn được người kéo lên.

      Tạ Hành các nàng cũng được cứu trợ, được người kéo lên phía hành lang, các vị tài tử đều phi lễ chớ nhìn, xoay người sang chỗ khác, tự động cởi y phục của mình vứt cho Tạ Hành các nàng nhịn được ho khan.

      Phía sau hai chiếc thuyền cũng theo đến ven hành lang, Tạ Tân ở thuyền yên tâm hỏi: "Hành tỷ nhi, Ngọc tỷ nhi, mọi người thế nào? có việc gì chứ?"

      Vẻ mặt Tạ Hành bị dọa sợ, liều mạng bắt được cánh tay của người cứu nàng, chịu buông ra, khóc nức nở, nước mắt lã chã, bộ dáng nhìn mà thương xót, Lý Trăn bất lực nhìn nương yếu ớt trong khuỷu tay, cũng biết nên làm thế nào, nghe Tạ Tân mở miệng hỏi, liền với nàng:

      "Ngươi nhanh lên bờ, nương bị sợ hãi, nơi đó có quần áo, phủ thêm cho nương ."

      Lý Trăn cũng chật vật chịu nổi nhưng lại hề tổn hại dáng vẻ tuấn khi cứu người, kéo tay Tạ Hành xuống, nhổm dậy, đến bên chỉnh lại y phục

      Thẩm Thiến bị các nương vây quanh đỡ dậy, chưa tỉnh hồn, Tạ Tân cùng Tạ Hộ lên bờ, từ mặt đất nhặt lên kiện y phục sạch , khoác lên người Tạ Hành, hỏi: "Các người xảy ra chuyện gì? yên lành sao lại rơi xuống nước?"

      Tạ Hành nhìn nhìn Tạ Ngọc, Tạ Ngọc bọc y phục sạch , đột nhiên đứng dậy, chỉ vào Vưu tiểu thư đứng ngẩn ở bên :

      "Là nàng ta, nàng ta lắc thuyền, khiến chúng ta đều rơi xuống nước ."

      Vưu tiểu thư sợ ngây người, nghe Tạ Ngọc vu hãm, sắc mặt đại biến, xua tay, : "Ta, ta có! Là thuyền, thuyền tự đung đưa ."

      Tạ Hành cũng dùng giọng nũng nịu giọng ngập ngừng : " phải ngươi là ai? Chúng ta đều rớt xuống nước, chỉ mình ngươi ở thuyền, lần này may có công tử cứu giúp, nếu phải bọn họ, chúng ta chỉ sợ đều... Đều bị ngươi độc thủ ."

      " , phải ta. Các ngươi tin tưởng ta, ta, ta làm gì muốn hại các ngươi té xuống nước! Ta biết bơi, ta sợ bị chìm sao? Các ngươi đừng ta, ta có!"

      Thẩm Thiến được các nương đỡ lên, lấy ra tư thái chủ nhân, nhưng giọng điệu cũng khá hơn bao nhiêu, chỉ nghe nàng :

      "Được rồi được rồi, ai có lỗi chờ hồi hẳn , tại chúng ta trở về thay y phục , may mắn có chuyện gì, bằng quốc công phủ chúng ta cũng biết làm sao. thôi."

      Chúng nương lúc này nhận lệnh, người đỡ người, ướt sũng chật vật từ hành lang lên bờ.

      Tạ Tân đỡ Tạ Hành, nương khác đỡ Tạ Ngọc, Tạ Hộ theo sau các nàng, trong lòng lóe lên tia cười lạnh, bánh xe vận mệnh chuyển động, tình huống này, nàng thấy hết , nhất ̣nh do Tạ Hành nghĩ ra quỷ kế, nhất tiễn song điêu, vừa hại người, lại cùng Lý Trăn thân cận , từ đó có ân tình cứu mạng, muốn dây dưa cũng có cớ, ràng hợp lý .

      ra Tạ Hành khẳng định muốn hại Tạ Tân hoặc Tạ Hộ , nghĩ tới cuối cùng, Vưu tiểu thư lại lên, các nàng rơi xuống nước, tất nhiên sớm lên kế hoạch, Thẩm Thiến trước đó có biết hay quan trọng, nhưng Tạ Hành cùng Tạ Ngọc khẳng định biết , hai người lúc này mới ngươi lôi kéo ta, ta lôi kéo ngươi rơi xuống nước, các nàng biết bơi, mới dám làm vậy.

      Từ trước đến giờ nàng coi khinh Tạ Hành , nghĩ người sáng suốt như Lý Trăn mắc câu, mà kiếp trước Lý Trăn có mắt tròng món hàng tâm cơ thâm trầm độc ác, là cái gì mà có thù đều báo .

      Nghĩ đến đây, Tạ Hộ khỏi nhìn qua Lý Trăn, tự chủ cười lạnh tràn ra cánh môi.

      Lý Trăn vắt khô vạt áo, vừa ngước mắt liền nhìn thấy Tạ gia Tiểu Ngũ quẳng cho cái cười lạnh, trong lòng kinh ngạc, nhưng ý cười cũng bao lâu, chỉ chợt lóe lên, khiến người ta hiểu làm sao, lại ý vị sâu xa.

      Tiểu nha đầu kia đến cùng cười cái gì? vẻ mặt ta nhìn thấu ngươi .
      Last edited: 25/11/15
      duyenktn1, ly sắc, Hương Thảo14 others thích bài này.

    3. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Editor : Phượng Băng Phong
      ☆,Chương 25 cố ý tính kế

      Ba tiểu nương cùng rơi xuống nước, đây cũng phải là chuyện , làm chủ nhà Định quốc công phủ hề nhân nhượng chuyện này, phen tra hỏi xong, ở trong hậu viện cũng dâng lên trận phong ba .

      Vưu tiểu thư hô to oan uổng, Tạ Hành cùng Tạ Ngọc mực chắc chắn là nàng ta đẩy các nàng xuống nước , Vưu tiểu thư lúc ấy ghét bỏ Tạ Hành cản tầm mắt ngắm nhìn tài tử bên bờ, lúc này mới ra tay đẩy nàng, Thẩm Thiến cũng nhớ được tình huống cụ thể lúc đó, chỉ cảm thấy thân thuyền đung đưa, mơ hồ rơi xuống nước, lời của nàng ta càng khiến Vưu tiểu thư hết đường chối cãi, ngự sử phu nhân liên tục giải thích với Tạ gia và Thẩm gia, thể rửa sạch hiềm nghi người Vưu tiểu thư, hai mẹ con đành chịu đựng mọi người chỉ điểm trong sảnh.

      Tạ Hộ thở dài, Tạ Tân cũng biết nên gì, nàng biết tại sao Tạ Hành các nàng lại rơi xuống nước , nhưng nàng biết Vưu tiểu thư và Tạ Hành các nàng cừu oán, có khả năng ra tay đẩy các nàng, dù Tạ Hành có bài bản hẳn hoi, nhưng Tạ Tân vẫn tin tưởng, Vưu tiểu thư phải loại người hại người khác vì muốn nhìn nam nhân, ra tay hại 1 lúc 3 mạng người.

      Nghĩ lại nếu Tạ Hộ kéo nàng ngồi cùng thuyền, nếu nàng vẫn ngồi cùng thuyền với Tạ Hành chắc chắn bây giờ nàng đứng ở vị trí của Vưu tiểu thư, nhìn thoáng qua vẻ mặt tự nhiên của muội muội uống trà, Tạ Tân cổ quái nhìn nàng chằm chằm trong chốc lát, trong lòng hoài nghi, chẳng lẽ tiểu nha đầu này sớm biết Tạ Hành rơi xuống nước nên lúc đầu mới giữ nàng lại?

      Tạ Hộ uống ngụm trà nóng, lại lịch cắn miếng điểm tâm, nhìn thấy tỷ tỷ nhìn nàng, liền tự động cầm khối điểm tâm đưa cho tỷ tỷ, vô tâm vô phế :

      "Tỷ, điểm tâm này ăn rất ngon, tỷ nếm thử xem."

      "..."

      Tiểu cật hóa này hẳn có lợi hại như vậy. Tạ Tân nghĩ thầm.

      **

      Thọ yến của lão thái quân Định quốc công phủ đương nhiên vì chuyện mấy tiểu nương phát sinh mà bị ảnh hưởng, chỉ tội nghiệp mẫu nữ Vưu tiểu thư, hết đường chối cãi còn bị Thẩm gia làm chủ tiễn khỏi phủ, quả nhiên là oan khuất tới cực điểm.

      Tạ Hành, Tạ Ngọc cùng Thẩm Thiến có chuyện gì, mỗi người ở phòng ấm uống chén trà gừng quế hoa, thay y phục xong ra . Cả buổi chiều, các nương đều tụ họp lại tranh luận chuyện Vưu tiểu thư tâm địa ác độc, còn tự thêm vào rất nhiều tình vô căn cứ, các nàng rất ràng, cứ như các nàng tận mắt thấy Vưu tiểu thư làm chuyện xấu vậy.

      Tạ Tân và Tạ Hộ đương nhiên theo phía sau phụ họa thêm, hai tỷ muội an phận ở góc, quyết tâm tìm náo nhiệt, Tạ Tân với Tạ Hộ, đợi ngày khác ngự sử phủ thăm Vưu tiểu thư, an ủi nàng, Tạ Hộ gật đầu tỏ vẻ tán thành.

      Buổi tối dự thọ yến xong, khách tự rời khỏi , Tạ Hộ và Vân thị cùng những người khác ở ngoài sảnh hành đại lễ với lão thái quân, rồi cùng Thẩm gia đại phu nhân Trường Tôn thị cáo từ, Trường Tôn thị kéo tay Vân thị, mời lần tới gặp mặt, thấy bà nhiệt tình như vậy, Vân thị gật đầu đáp ứng .

      Mẫu nữ ba người ở xe ngựa chờ đợi Tạ Cận và Tạ Thiều, hai người được Thẩm phủ tôi tớ đỡ ra, hai cha con uống rất nhiều , hai má đỏ bừng .

      Cưỡi ngựa được , Vân thị và Tạ Tân đỡ Tạ Cận lên chiếc xe ngựa to, lại để cho người khác chuẩn bị chiếc xe ngựa cho Tạ Thiều, để Tạ Hộ giúp đỡ .

      Hai huynh muội lên xe, xe ngựa bắt đầu di chuyển, Tạ Hộ vắt cái khăn lạnh chuẩn bị lau mặt cho Tạ Thiều, gương mặt say rượu kia đột nhiên mở to hai mắt làm Tạ Hộ nhảy dựng.

      Nhanh chóng nhìn quanh 4 phía, xác định xe , Tạ Thiều mới trở mình ngồi dậy, nhận lấy khăn trong tay Tạ Hộ lau mặt và tay.

      Tạ Hộ kinh hãi: "Huynh giả say ?"

      Tạ Thiều thấy Tạ Hộ trừng mắt nhìn, : "Gào to cái gì? Chúng ta giả say, đám người kia còn rót rượu bắt chúng ta uống đến chết!"

      "Có ý gì? Chẳng lẽ cha cũng giả vờ say ?"

      Tạ Thiều : " giả bộ sao được, những người quan cấp thấp đều phải uống, uống đến chết ai quản?"

      Tạ Hộ biết bàn rượu còn có quy củ này, biết Tạ Thiều sao, mình cũng yên tâm, ngồi xuống, Tạ Thiều vén rèm xe lên, hít sâu hơi, :

      "Ta hôm nay lần đầu tiên đến Định quốc công phủ được mở mang. Quả thực có thể tiến quan trường đều là lão hồ ly, từ trước ta cho rằng những người làm quan đều lớn tuổi, nghĩ tới còn có những người này, mỗi ngày cùng bọn họ đấu đấu chơi đùa cũng rất vui ."

      Tạ Hộ thấy huynh trưởng mình thích thú với chuyện đấu đá biết nên gì, phải kiếp trước vào cung vì nghĩ rằng trong triều toàn những lão già đùa giỡn vui sao? Chuyện này cũng có cách nào, kiếp trước xuất thân là phú thương, cùng triều đình nửa điểm cũng liên quan!

      "À đúng rồi muội biết mẫu thân Thẩm đại lang mất khi nào ?"

      Tạ Hộ sửng sốt, nghĩ tới Tạ Thiều đột nhiên đổi chủ đề, Tạ Thiều thấy Tạ Hộ thất thần, nhịn được thêm: "Hôm nay Thẩm đại lang xuất ! Mặc y phục trắng tham dự thọ yến, muội nhìn thấy sắc mặt Định quốc công lúc đó, hận thể xông lên cắn chết Thẩm đại lang."

      Tạ Hộ nghe xong, trong lòng căng thẳng, nghĩ nghĩ lúc, mới : "Nghe mất 2 năm ."

      Tạ Thiều giật mình: "À, 2 năm. cũng là người con có hiếu, nhưng mà chắc chỉ có kỳ quặc nhất, giữ đạo hiếu trong lúc chuẩn bị tiệc thọ yến, Định quốc công phủ kì quái ."




    4. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Editor : Phượng Băng Phong
      ☆,Chương 26 khinh người quá đáng

      Vân thị cảm thấy A Đồng bất bình thường liền hỏi:

      "A Đồng, con làm sao vậy? Nơi nào thoải mái sao?"

      Tạ Hộ im lặng buông đũa xuống, chỉ cảm thấy trong lòng buồn bã vô cùng, nhìn Tạ Tân câu khó hiểu: "Tỷ, tỷ hồ đồ. Tam phu nhân vì cái gì muốn dẫn tỷ kinh triệu phủ? Bà làm sao có thể trùng hợp xuất ở Ngự sử phủ? Tỷ chuyến này…phải làm sao bây giờ?"

      Tạ Tân hiểu nhìn Tạ Hộ, lại nhìn nhìn Vân thị, đợi nàng chuyện, Vân thị liền lên tiếng:

      "A Đồng, con làm sao vậy? Rốt cuộc con muốn gì?"

      Tạ Hộ tâm tư rối bời, thở dài, : "Chúng ta xảy ra chuyện lớn rồi ."

      xong câu đó, Tạ Hộ liền vội vàng xoay người, rời khỏi phòng ăn, đến thư phòng gặpTạ Cận.

      Lúc Tạ Hộ đến, Tạ Cận dùng cơm, vừa ăn vừa xem sách, thấy Tạ Hộ đột nhiên vào, hiểu buông đũa, hỏi:

      "Làm sao vậy?"

      Tạ Hộ trực tiếp đến trước án thư của Tạ Cận nghiêm mặt : "Phụ thân, nữ nhi muốn hỏi người chuyện. Kinh triệu phủ doãn La đại nhân đối với người có ảnh hưởng ?

      Tạ Cận nhíu mày nhìn nữ nhi trước mặt mới cao đến bụng ông, hề hứng thú với chuyện nàng , mặt lạnh : "Đây phải chuyện con nên lo lắng, trở về .”

      Tạ Hộ lại quật cường , dùng hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm Tạ Cận, từng câu từng chữ:

      "Cha, hôm nay tỷ tỷ bị tam phu nhân mang kinh triệu phủ, Hòa phủ doãn La đại nhân còn có di nương đánh mạt chược buổi chiều, ngày ấy con ở Định quốc công phủ ngẫu nhiên nghe người , kinh triệu phủ Doãn muốn tái giá mà tam phu nhân đem tỷ tỷ qua... Con sợ..."

      Tạ Cận nghe xong Tạ Hộ , cũng nhíu mày: "Con cái gì? Tam phu nhân mang tỷ tỷ con kinh triệu phủ?"

      Tạ Hộ liên tục gật đầu: "Dạ. Vừa rồi tỷ tỷ mới trở về, con nghĩ đến ngày ấy nghe được, trong lòng sợ hãi, liền đến tìm phụ thân . Chuyện kia con dám cho mẫu thân và tỷ tỷ nghe, chuyện này nên làm sao bây giờ?"

      Tạ Hộ miệng như vậy , trong lòng thầm khẩn cầu Tạ Cận ngàn vạn cần là loại người bán nữ cầu vinh, nàng biết, kinh triệu phủ doãn La đại nhân là thân huynh đệ với Lại Bộ Thị Lang La Ngọc Lương, kiếp trước tuy bị bức bách, nhưng khẳng định là Tạ Cận muốn dùng chuyện này cầu xin chức vị, nghĩ tốt xấu cũng là chính thê của quan to tam phẩm, cho nên mới mở con mắt nhắm con mắt, đấu tranh liền đem Tạ Tân gả , nhưng bây giờ, Tạ Cận nhập Lại bộ, chỉ hi vọng ông cần giẫm lên vết xe đổ, vì chức quan mà tổn hại hạnh phúc cả đời của nữ nhi.

      Tạ Cận im lặng rất lâu, nhìn Tạ Hộ hồi lâu mới thở dài, :

      "Chuyện này cũng nhất định giống con nghĩ, con cho mẫu thân và Tạ Tân là đúng, nhưng chuyện này do con ngẫu nhiên nghe được, cũng chưa chắc thành ." Tạ Cận tới đây dừng lát, sau đó lại an ủi Tạ Hộ sầu não, thêm vào câu: "Cho dù là , phụ thân cũng khoanh tay đứng nhìn , con về trước, đừng lo lắng quá nhiều, mọi chuyện có ta lo.”

      Tạ Cận câu ‘Mọi chuyện có cha lo’ quả làm cho Tạ Hộ bình tâm chút, nghĩ chính mình tại cấp bách, cũng thể làm gì, vẫn là nhờ Tạ Cận tranh thủ, nàng chán nản gật gật đầu, thêm gì nữa, hành lễ lui về sau ra ngoài.

      ***

      Suốt mùa hè, Tạ Hộ đều vì chuyện Tạ Tân mà lo lắng, nhưng từ lúc tam phu nhân đem Tạ Tân kinh triệu phủ, suốt cả hai tháng đều có bất cứ động tĩnh gì, mắt thấy mùa hè nóng bức cứ trôi qua như vậy, ngay cả Tạ Hộ khỏi hoài nghi, chẳng lẽ mình nhớ nhầm?

      Cuối tháng chín, nắng gắt cuối thu còn sót lại, buổi trưa mặt trời nóng như lửa.

      Hôm nay Hầu phủ nhị phòng nghênh đón vị khách, Lại Bộ Thị Lang chi thê Vương thị, tam phẩm cáo mệnh phu nhân, Vân thị tuy gả vào Hầu phủ, nhưng tướng công quan cấp cao, tự nhiên sánh được với cáo mệnh phu nhân, ở phòng bên tự mình dâng trà tiếp đãi bà, hai người chuyện rất lâu, đến trưa, Vương thị mới từ phòng bên ra, Vân thị hồn thất lạc phách đưa bà đến cửa, Vương thị dắt tay Vân thị, vỗ hai lần, cười :

      "Đây là chuyện tốt đó. Đừng có ủ rũ như vậy, người nhìn chằm chằm vị trí kia rất nhiều, ta cũng cảm thấy vị trí này nên để cho Nhị nương, nhưng đại bá nhà ta lại động chân tình với Nhị nương, khuyên như thế nào đều nghe."

      Vân thị bị Vương thị túm lấy tay, vội vàng rút ra, hai tay đong đưa, : ", . Chuyện này cũng phải trò đùa, ta chờ Nhị lão gia trở về hỏi kỹ, dù sao cũng là chuyện đại cả đời, thể trò đùa, thể."

      Vương thị nhìn Vân thị rút tay về, khóe miệng nhếch nhếch cười, :

      "Hai người cứ tự nhiên thảo luận chuyện này, hôm nay ta đến truyền lời thôi, nếu quý phủ đồng ý , trước đồng ý chuyện này, sính lễ tuyệt đối bạc đãi nhị nương, dù sao cũng là nương Hầu phủ, gả qua làm đích thê, tam phẩm cáo mệnh có sẵn."

      Vân thị vẫn lắc đầu, hoàn toàn bị lời của Vương thị dọa sợ , Vương thị hôm nay tuy ngoài miệng, cho nên cũng mang tín vật gì, xem ra, mối hôn này đại bá vẫn thiệt thòi, tiểu nương 15 tuổi, dựa vào cái gì mà gả cho quan to tam phẩm, tuy làm chính thê, nếu có bản lĩnh cũng chẳng hề gì, mặc dù xuất thân Hầu phủ, thân cha lại là tiểu phẩm quan, nàng gả chỗ tốt, đại bá kia còn phải kêu tiểu phẩm quan tiếng nhạc phụ, quả thực quá sức thuyết phục.

      Aliren, duyenktn1, ly sắc13 others thích bài này.

    5. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      ☆,Chương 27 hôn con cái

      Tạ Tân nay đâm lao phải theo lao, mặc dù vẫn cảm thấy chính mình thành thân qua loa như vậy rất ổn, nhưng muốn nàng gả cho lão đầu tử La đại nhân kia, nàng tình nguyện chết, vì tranh thủ thời gian, vào đêm hôm đó, Tạ Cận gọi Hách Phong đến.

      Hách Phong mới 20 tuổi, dáng người cao lớn cường tráng, ngũ quan tính tuấn mĩ, nhưng cũng đứng đắn, mặt chữ điền rất có khí phách, cương nghị, đôi mày kiếm khiến hai mắt sáng ngời có thần, cách năng càng kiêu ngạo nịnh nọt, thoải mái hào phóng, vừa thấy liền biết phải người tầm thường.

      Tạ Tân thấy cũng dịu chút tình nguyện trong lòng, đối đãi thượng khách theo quy củ, kính cẩn dâng trà cho Hách Phong, Hách Phong nhìn thấy vị thiên kim Hầu phủ tự mình dâng trà, tư thái tuyệt đẹp, mềm mại tao nhã, dung mạo càng xinh đẹp vô cùng, nhất thời ngây ngẩn tại chỗ cũng biết tiếp nhận chén trà trong tay Tạ Tân thế nào, khiến Tạ Tân mặt đỏ tới mang tai, biết làm thế nào.

      Trước khi đến Hầu phủ, Tạ Cận thoáng đề cập mục đích đến đây, hai người xem mặt, đáy lòng đối với việc này hề mưu cầu điều gì đặc biệt, bởi vì phụ mẫu mất sớm, còn có đệ đệ tuổi, cho nên, muốn thú thê tử hiền lành, vừa có thể quán xuyến nhà cửa, thứ hai có thể chiếu cố đệ đệ, bắt buộc thân phận cao thấp, chỉ mong phu thê hòa hợp, giúp đỡ lẫn nhau.

      Hầu phủ tiểu thư, xuất thân quá tốt, chỉ sợ tính tình dịu dàng, lại càng chiếu cố người, bởi vậy, chỉ định xuất vì nể mặt rồi tìm cớ cự tuyệt, nhưng bây giờ thấy vị tiểu thư này, đừng là cự tuyệt , ngay cả người cũng cứng đơ ra, toàn thân như mắc phải ma chướng, si ngốc nhìn chằm chằm nữ tử xinh đẹp trước mặt, chỉ cảm thấy nữ nhân trong thiên hạ này cũng ai xinh đẹp bằng nàng.

      Tạ Tân đỏ mặt, kính trà xong, trái tim cũng muốn nhảy ra ngoài. Vị Hách Phong công tử này tuy tuấn mỹ, nhưng khí phách nam tử lại muốn tập kích nàng, như muốn đem nàng trói lại, bá đạo khiến nàng muốn trốn, nhưng chân nàng như mọc rễ, muốn chạy cũng chạy thoát.

      Tạ Hộ và Tạ Thiều trốn ở tấm bình phong chứng kiến đôi uyên ương từ đầu tới cuối, hai người nhìn cái, ánh mắt có ý ‘thành công’, rồi mỗi người che miệng cười trộm .

      Dù sao trong mắt Tạ Hộ, tỷ phu Hách Phong tốt hơn La đại nhân nhiều.

      Thấy phản ứng hai người tệ, Tạ Cận bảo Tạ Tân trở về, còn ông gọi Hách Phong đến thư phòng, đem tất cả chuyện cho biết, Hách Phong là nam nhân có trách nhiệm, cái gì phải của cướp về, nhưng nếu là của , tuyệt đối buông tay.

      Đêm nay gặp mặt, sớm sớm để ý Nhị nương Hầu phủ, tuy rằng biết thân phận của mình, xác thực có chút xứng với nàng, nhưng cái này cũng gây trở ngại Hách Phong muốn nàng, có khát vọng, có ý chí, cũng có năng lực, dù tại chưa thể lo cho nàng được cái gì nhưng tương lai chắc chắn có thể.

      Nghe xong lời hề che giấu của Tạ Cận, Hách Phong hề lùi bước, ngược lại sinh ra dũng khí mạnh mẽ, vào đêm hôm đó cùng Tạ Cận bàn lễ vật cầu hôn, ước định ba ngày sau tới cửa cầu hôn.

      Hơn nữa trước khi ước định cầu hôn, thể tiết lộ ra ngoài.

      Từ từ dặn dò công việc, hai người ở thư phòng thương nghị đến đêm khuya, Hách Phong mới từ thiên môn rời khỏiHầu phủ.

      ****

      Đêm nay Tạ Hộ chủ động cầu ngủ cùng Tạ Tân, nàng rửa mặt xong, bò lên giường Tạ Tân, Tạ Tân ngồi ở trước bàn trang điểm chải mái tóc đen nhánh, có chút mất hồn mất vía, Tạ Hộ xoay người lại, khuôn mặt nhắn tinh xảo cọ lên gối sa tanh, nhìn qua Tạ Tân, khỏi lên tiếng hỏi:

      "Tỷ, tỷ cảm thấy Hách Phong thế nào?"

      Đột nhiên trong tai nghe thấy hai chữ kia, lược trong tay Tạ Tân run lên rơi xuống, vội vàng chụp được, quay đầu nhìn Tạ Hộ, chỉ thấy nàng nằm phía trong rèm che, hé ra khuôn mặt xinh đẹp như tiên tử trong tranh, sợi tóc đen xõa lên gối sa tanh, càng lộ vẻ sáng bóng.

      Nhớ nửa năm trước, tiểu nha đầu này vẫn là bộ dáng ốm yếu khô héo, nay lại càng xinh xắn, chỉ biết nương xinh đẹp như vậy, tương lai gả nơi nào, buông lược trong tay xuống, Tạ Tân buộc tóc lại, sau đó đến bên giường, cũng nằm xuống.

      Nhìn màn trướng thêu hoa, Tạ Tân lại nghĩ tới bá đạo của người nọ, sau lúc chưa phục hồi lại tinh thần, vẫn là Tạ Hộ đẩy nàng cái, nàng mới bình tĩnh lại, nhìn Tạ Hộ cười ngọt ngào, :
      duyenktn1, ly sắc, Hương Thảo17 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :