123123123123123123123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tặng Quân Một Đời Vinh Hoa - Hoa Nhật Phi (102/187)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      HannahNguyen đây, nàng vất vả r nhỉ, ko s, ta vẫn ủng hộ nàng dài dài, cố lên :hoan ho::Cheerleader:
      Băng Phong thích bài này.

    2. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      ☆,Chương 4 nuôi dưỡng bản thân
      Vân thị lấy cho Tạ Hộ ít trái cây, lột cho nàng quả cam đường, múi thịt vàng chanh thoạt nhìn vô cùng mê người, nghĩ đến thấy ngọt.

      Tạ Hộ bịt mũi, bỏ miếng vào miệng, nhanh chóng nuốt xuống nhanh. Nhưng đồ ăn vừa mới đến dạ dày, lập tức liền nôn ra, lặp lặp lại như thế. Ước chừng Tạ Hộ ăn gần 1 tiếng đồng hồ mới miễn cưỡng ăn được mấy múi, vị ngọt trong miệng hề khiến nàng thấy sung sướng , ngược lại còn để lại cảm giác ghê tởm, loại cảm giác này quá khó chịu.

      Vân thị muốn lột cho nàng trái thứ hai, Tạ Hộ lại lắc đầu, ngăn cản bà, sau đó Tạ Hộ nằm xuống, với Vân thị: ‘Nương, con ăn vài miếng đỡ hơn rồi, nương về nghỉ trước . Ở đây có Hàm Hương chăm sóc con, sáng mai con ăn cháo trắng, cho dầu gạo nhiều chút, cần thêm dưa muối.’

      Nhìn sắc mặt nữ nhi tốt lắm, Vân thị rất lo lắng, nhưng bà cũng biết tính tình nữ nhi, trước giờ rất cáu kỉnh, có hai, bây giờ có thể chuyện với bà là tốt lắm rồi, thấy nàng vừa rồi cũng chịu ăn vài thứ vào bụng, Vân thị cũng yên tâm chút, đem cam đường còn lại đưa cho Hàm Hương.

      ‘Chăm sóc ngũ tiểu thư cho tốt, để ý nàng chút.’

      Hàm Hương cúi người hành lễ với Vân thị, thấy Tạ Hộ nhắm hai mắt lại, liền đặt cam đường ở 1 bên, nhàng buông màn màu hồng nhạt cho Tạ Hộ.

      Thực ra Tạ Hộ thể nào ngủ được, chẳng qua do trong bụng rất khó chịu, cổ họng giống như có vật gì chặn lại, muốn nôn ra mới dễ chịu, nàng vẫn cố gắng cho mình nôn ra, nước mắt lưng tròng, ra sức nuốt xuống.

      Cứ như vậy nhịn gần nửa canh giờ, cảm giác buồn nôn kia dần biến mất, sau đó, Tạ Hộ mới an tâm, hóa ra chỉ cần nhịn chút, cũng phải ăn được thứ gì, ý thức được điều đó, nàng cũng lo lắng nữa.

      Sáng sớm hôm sau, quả nhiên Vân thị bưng chén cháo nhiều dầu gạo vào, thấy Tạ Hộ tự thức dậy, Hàm Hương thay nàng chọn bộ váy có nhụy hoa đào hồng nhạt, đầu búi tóc, tuy rằng nhìn vẫn gầy như vậy, giống như cái mắc áo bằng gỗ (ý là gầy quá như bơi trong bộ y phục ^^) có tinh thần phấn chấn, nhưng so với bộ dạng sống chết hôm qua tốt hơn nhiều rồi.

      Nàng hành lễ với Vân Thị, khiến Vân thị bị dọa sợ. Lúc này Tạ Hộ mới ngồi xuống, muốn Hàm Hương đem bát cháo bưng đến trước mặt mình, nàng dùng chiếc muỗng bạc khắc hoa múc thìa to vào trong miệng. Sau đó nuốt xuống, chờ đợi, cảm giác khó chịu qua , cho vào miệng tiếp, lại đợi, như thế lặp lặp lại, chén cháo ăn khoảng nửa canh giờ mới xong. Vân thị cũng thúc giục, ở bên chờ, mỗi lần Tạ Hộ ăn muỗng, nụ cười của bà càng sâu thêm phần, được rồi được rồi, chỉ cần nữ nhi chịu ăn gì đó, trong lòng bà cũng đỡ lo lắng hơn.

      Ăn cháo xong, bên ngoài có nha hoàn tới đưa tin, là thái y trong cung đến bắt mạch cho ngũ tiểu thư.

      Tạ Hộ có chút bất ngờ nhìn Vân thị, vừa nãy nàng chỉ lo ăn cháo, lại phát khóe mắt Vân thị ửng đỏ, đáy mắt nhàn nhạt màu xanh, theo Tạ Hộ biết, Vân thị khóc chủ yếu cũng chỉ có vài nguyên nhân.

      Hoặc bởi vì nàng, hoặc bởi vì nhị lão gia, hoặc chính là ủy khuất ở chỗ đại phòng và tam phòng.

      Hôm qua nàng mới tỉnh ngộ, cũng bắt đầu ăn, Vân thị có lẽ vì nàng mà khóc, mà nhị lão gia nhiều ngày làm nhiệm vụ ở ngoại thành, Vân thị càng vì ông mà khóc, như vậy chỉ có lý do cuối cùng. Đại phu nhân dáng vẻ cao cao tại thượng kia, trong phủ cũng chỉ có bà và lão thái quân là cáo mệnh* phu nhân, có bản lĩnh truyền đạt ý thỉnh thái y trong cung .

      Nhưng thường ngày bà ta xem thường Vân thị, sao lại chủ động thỉnh thái y đến. Nhất định là Vân thị đau khổ đến cầu xin. Tuy rằng Vân thị tính tình yếu đuối, nhưng cũng biết tự trọng, thầm nén giận cũng rơi nước mắt làm mất thể diện nhị phòng, lần này vì nàng mà cầu xin đại phu nhân, nghe lời lạnh nhạt của bà ta, trong lòng chắc chắn cực kỳ khó chịu.
      Last edited: 25/11/15
      linhdiep17, LILi, ly sắc15 others thích bài này.

    3. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      ☆,Chương 5 Hoa Ý - Trúc Tình

      Chap này có mấy đoạn chuyên môn về bệnh, thuốc đông y nên ta nhờ google giúp đỡ

      ---


      Hai nha đầu Thúy Bình và Thúy Cẩm này rất trung thành. So với Hàm Hương qua 2 năm nhịn được dựa thế đại lão gia bị đánh chết hai nha đầu này vẫn luôn trung thành và tận tâm hầu hạ nàng đến năm 20 tuổi nhập cung, hề có dụng tâm gì cả.

      Nhớ tới việc sau khi nàng nhập cung, hai nha đầu này bị đưa đến cho người coi ngựa trong phủ, mã phu kia là người nát rượu, Thúy Cẩm chết vì bị dìm nước trong lần say rượu, mà Thúy Bình cũng tốt hơn bao nhiêu, mã phu kia uống rượu làm hại chủ tử, nên bị đuổi ra khỏi phủ, nghe sau này Thúy Bình bị bán đổi lấy rượu uống, tìm được tung tích nữa .

      Nàng thầm thở dài, Tạ Hộ mới mở miệng với Hàm Hương:

      "Thay ta tạ ơn phu nhân."

      Hàm Hương lĩnh mệnh , Tạ Hộ nhìn hai nha đầu quỳ :

      "Các ngươi đứng lên . Ta thích hai cái tên Thúy Bình và Thúy Cẩm này, ta đổi tên khác cho các ngươi, có được ?"

      Thúy Bình và Thúy Cẩm liếc nhau, hai nha đầu này rất thông minh, xem ra ở tạp phòng nếm trải đau khổ ít, được Vân thị nhìn trúng đưa đến hầu hạ tiểu thư là đại ân đại đức rồi, đường đến đây các nàng còn lo lắng tiểu thư có thu nhận các nàng , bây giờ nghe tiểu thư vậy, trong lòng rất vui vẻ, được tiểu thư đổi tên nghĩa là thu nhập các nàng, vội vàng dập đầu:

      "Dạ, xin tiểu thư ban tên cho."

      Tạ Hộ nhìn các nàng, khuôn mặt Thúy Bình to trắng nõn, Thúy Cẩm có chút đen gầy, hai người tuy bằng Hàm Hương linh hoạt xinh xắn, nhưng cũng coi như ngũ quan sáng sủa, tuy nhìn có hơi già trước tuổi, hơn nữa dáng vẻ cũng cao lớn, vì thế chỉ vào khuôn mặt to của Thúy Bình :

      "Ngươi gọi là Hoa Ý ."

      Lại chỉ vào Thúy Cẩm : "Ngươi gọi là Trúc Tình. nhớ chưa ?"

      Hoa Ý cùng Trúc Tình liếc nhau, lại hướng Tạ Hộ dập đầu, nhận cái tên này: "Dạ, nô tì nhớ kỹ."

      Tuy rằng nhận hai nha đầu này, nhưng Tạ Hộ cũng biết, nay vẫn chưa thể trọng dụng các nàng, thứ nhất từ bé Hàm Hương hầu hạ bên cạnh nàng, tuy rằng sau này khó tránh khỏi việc cậy quyền, nhưng lúc này tùy tiện thay đổi là bạc tình, thứ hai, Hoa Ý Trúc Tình tuổi tác cũng còn , tuy thông minh, cũng chưa thể hiểu hết mọi việc, cho nên, Tạ Hộ quyết định trước mắt đem các nàng đặt ở ngoài phòng dùng 2 năm, chuyên môn hầu hạ nàng những việc sinh hoạt rửa mặt hằng ngày, chuyện bên người và trong phòng vẫn giao cho Hàm Hương làm.

      Quyết định như vậy khiến ba nha hoàn đều hài lòng, Hàm Hương vì hai nha hoàn mới tới mà có cảm giác bị gạt bỏ, hai nha đầu kia cũng đến mức gây khó dễ, ở ngoài phòng chậm rãi bắt đầu học là tốt nhất .

      Tạ Hộ ăn cháo 3 ngày xong, phát đồ ăn giai đoạn đầu khó để nuốt trôi.

      Ngày thứ ba, nàng ăn nửa cái bánh bao nhưng cũng có cảm giác muốn ói, Vân thị mỗi lần đều ngồi ở bên người nàng nhìn nàng ăn, kiên nhẫn mười phần chờ nàng ăn xong, sau đó cho nàng rửa tay, lau mặt, súc miệng.

      Như vậy dưỡng hơn tháng, cố gắng của Tạ Hộ cũng được đền đáp, nhưng thần sắc lại như trước thay đổi, dù sao nàng cũng phải đứa trẻ mười tuổi, số việc nàng hiển nhiên biết hết, kiếp trước Tạ Hộ trước hai mươi tuổi đều ở Hầu phủ, có ý định xuất giá, cũng rời xa nhà, 20 năm đều ở khuê phòng, nên quyết tâm đọc sách, học viết chữ, sau này vào trong cung, bắt đầu học lại từ đầu, trong cung hầu hạ người đều có học vấn rộng, gần như các phương diện đều cần thiết, cũng may mắn nàng ở ngoài cung cần cù, so với người khác cũng thông minh hơn, sau khi nhập cung học cái gì cũng nhanh.

      Trong cung, quý nhân có bài thuốc canh Trường Xuân, dùng để dưỡng tỳ thận.

      Trong y kinh có , thận là gốc của tiên thiên, tỳ là gốc của hậu thiên. Dương khí của tỳ thận cùng tương trợ lẫn nhau, giúp ích trong việc sưởi ấm cho tay chân thân mình, tiêu hóa đồ ăn, tỳ thận có tác dụng tương hợp lẫn nhau. Nếu tỳ dương hư suy, hoá sinh được tinh vi để nuôi dưỡng đầy đủ cho thận dương, làm cho tỳ hư liên quan đến thận.

      Tỳ dương hư tiêu hóa được cơm nước, khí huyết đủ, cho nên mặt trắng bệch. Dương hư có đủ sưởi ấm cơ thể cho nên người lạnh tay chân lạnh. Tông khí đầy đủ tinh thần rã rời.

      Vì vậy mới khí huyết tràn đầy, cơ thể khỏe mạnh, tinh thần mới có sức sống

      Canh Trường Xuân kia chính là phương thuốc có thể chữa trị.

      Tạ Hộ hầu hạ bên cạnh Thái phi, từng thấy qua phương thuốc kia, nhớ kỹ trong lòng, vừa lúc cần dùng.

      Bởi canh Trường Xuân dùng nguyên liệu phổ thông, bởi vậy, Tạ Hộ có thể tự mình ứng phó, liền lén gọi Hàm Hương, với nàng ta:

      "Ngươi ra cửa hiệu thuốc bắc mua thuốc đem về, nhớ kỹ đơn thuốc: thục địa hoàng, sinh địa hoàng, thiên đông, mạch môn đông, đảng sâm, Phục Linh, sơn dược, ngũ vị tử, tam tiễn*, câu kỷ tử, ngô thù du, dây tơ hồng, đỗ trọng, phúc bồn tử, nhớ kỹ chưa?"

      Người khác Tạ Hộ biết, nhưng đối với Hàm Hương lại đặc biệt, Hàm Hương cũng xuất thân là con nhà quan, chẳng qua sau này phụ thân nàng phạm tội, nữ quyến thành quan nô, bởi vậy Hàm Hương biết chữ, biết viết, đặc biệt trí nhớ cực kỳ tốt, bất luận là sách gì, nhìn lần, trong vòng 3 ngày nhất định nhớ hết từng chữ, chính bản lĩnh này về sau nàng kế thừa văn võ song toàn của đại lão gia.

      Bởi vậy, bất quá chỉ là phương thuốc thôi, Tạ Hộ lo lắng Hàm Hương nhớ hết.

      Quả thực, Hàm Hương chỉ hơi ngừng chút, sau đó chắc chắn gật đầu, : "Tiểu thư cứ yên tâm, nô tì lấy thuốc về, người có muốn tiếng với phu nhân ?”

      Tạ Hộ nhìn nàng : " hay đều giống nhau, ngươi làm trước , bao giờ phu nhân hỏi ta trả lời. Sau khi lấy được đưa cho ta xem."

      Hàm Hương gật đầu lĩnh mệnh: "Dạ. Nhưng mà tiểu thư... Đơn thuốc này là trị bệnh gì vậy? Nếu phu nhân hỏi tới nô tì còn biết mà trả lời?"

      "Ngươi với phu nhân, đây là phương thuốc kích thích ta ăn ngon miệng, ăn nhiều hơn. Phu nhân làm khó ngươi." Tạ Hộ ôn nhu .

      Sau khi Hàm Hương , Hoa Ý bưng đĩa trái cây rửa vào, hành lễ với Tạ Hộ, sau đó mới đưa trái cây đặt chỗ bồn hoa trong góc bức rèm che, phải để ăn, là nha đầu kia có tâm, biết Tạ Hộ thích hương liệu, nhưng mùi trái cây vẫn có thể chịu đựng được.

      Thân thể Tạ Hộ cũng khá hơn, hơn nửa ngày đều ở góc thư phòng, cho nên, Hoa Ý đem trái cây đặt ở cạnh thư phòng.

      Kiếp trước cầm kỳ thi họa có gì Tạ Hộ thông thạo, ở Hầu phủ nàng học để giết thời gian rảnh rỗi, sau năm 20 tuổi nhập cung, cầm kỳ thi họa lại biến thành kỹ năng sinh hoạt cơ bản, bởi vì ngươi biết, lúc nào ở trong cung các quý nhân đột nhiên muốn nghe đàn, viết chữ, nếu ngươi có thể ứng phó tốt, chủ tử tất nhiên rất xem trọng, cuộc sống cũng dễ chịu hơn, bởi vậy, mặc dù ở trong cung, trình độ của nàng cũng có mất , chỉ tiếc, bây giờ thân thể của nàng yếu ớt, mặc dù kiếp trước bàn tay đẹp say mê viết, vẽ tranh, tiếng đàn uyển chuyển, nhưng kiếp này vẫn chưa đến mức điêu luyện, đó là do cơ thể nàng cho phép, tưởng có thể sử dụng những kỹ năng của kiếp trước nhưng trước sau đều có sức.

      Nghĩ đến đây, Tạ Hộ nhịn được nghĩ ra ý tưởng, nếu luyện tập ở khuê phòng, làm sao có thể dưỡng thân thể tốt, quan trọng là phải tẩm bổ, thứ hai là vận động, ở trong khuê phòng, hoạt động chủ yếu là dạo với a hoàn ở trong vườn, thân thể linh hoạt, khỏe lên cảm thấy mệt, tự nhiên cần tiêu hao năng lượng nhiều hơn, ăn nhiều hơn.

      Trúc Tình vào truyền ý: "Ngũ tiểu thư, nhị lão gia trở về, ở thư phòng cùng nhị tiểu thư và nhị công tử, phu nhân người hỏi cơ thể tiểu thư thế nào, nếu có thể nên đến gặp, nhị lão gia rất nhớ tiểu thư."

      Tạ Hộ đặt bút trong tay xuống, bình tĩnh nhìn thoáng qua Trúc Tình, gật gật đầu, : " Được, ta biết. Ngươi kêu Hoa Ý vào, hai người giúp ta trang điểm."

      Trúc Tình lĩnh mệnh, gọi Hoa Ý, hai người thay nhau cầm mấy bộ y phục cho Tạ Hộ chọn, Tạ Hộ chọn bộ váy lụa mỏng trắng như tuyết viền lá sen, bộ y phục này kiểu dáng đổ có gì mới, hơn nữa còn khá rườm rà, rất nhiều lớp, mặc rất nặng, chẳng qua thích hợp để Tạ Hộ mặc khi gầy giơ xương, mặc vào khá dày, làm cho nàng nhìn bớt gầy , lại gọi Hoa Ý búi tóc hình xoắn ốc cho nàng, mấy ngày nay sắc mặt khá hơn chút, nhưng vẫn tránh được hơi tái nhợt, Tạ Hộ dùng tay quét tầng son mỏng lên hai gò má, thần sắc đỡ hơn rất nhiều, nhìn mình trong gương, Tạ Hộ lại thở dài hồi, chẳng khác nào cái xác, tất cả là do mình tự giày vò bản thân, cũng biết phải mất bao nhiêu năm mới có thể trở lại như lúc đầu.

      Chẳng qua, bây giờ phải lúc than vãn, phụ thân của Tạ Hộ, nhị lão gia Tạ Cận ở trong thư phòng Đông uyển chờ nàng.

      Tạ Hộ xuất thân là nhị phòng Hầu phủ, xếp thứ năm.

      Phụ thân của nàng - Tạ Cận là con trai thứ hai của lão Hầu gia, là huynh đệ ruột thịt với đại lão gia Tạ Thai, thân phận cũng coi như cao quý, chỉ tiếc, mẹ đẻ của Tạ Thai và Tạ Cận qua đời sớm, lão hầu gia lại tái giá, là lão phu nhân nay, vị lão phu nhân này dưới gối con, ở trong mắt bà, con cả đại phòng hay con thứ nhị phòng, tam phòng cũng khác biệt ( đều chán ghét giống nhau ), mà mấy năm gần đây, lão hầu gia lại càng sủng ái lão di nương tam phòng, mặc dù thế lực tam phòng mỗi năm lại lớn hơn, cũng hề so với đích tử, mà đại phòng Tạ thai lại là người được phong chức tước theo tước vị của lão hầu gia, khí thế cũng thua kém, hổ phụ sinh hổ tử, bởi vậy, khí thế yếu nhất ở Hầu phủ, chính là nhị phòng Tạ Cận.

      Tạ Cận thể so với đại ca văn võ song toàn, lại là người được phong chức vị theo phụ thân, thể so với tam phòng Tạ Quyền được sủng ái, cùng kiểu con nhà quan bình thường giống nhau, con đường nhàng, hết lời cầu xin lão hầu gia cho ở ngoại thành làm chức quan nhàn tản, mỗi ngày chăm chỉ ở nha môn trông coi những việc vụn vặt, dù sao cũng dễ chịu hơn ở nhà sống uổng phí.

      Tạ Hộ ấn tượng người phụ thân Tạ Cận này, kiếp trước lưu lại vài chữ ‘thất bại thảm hại’ ở mặt, Tạ Cận có bản lĩnh hay , nàng biết, dù sao người ta nữ nhi kị phụ thân, kiếp trước tính tình nàng cũng có đòi hỏi điều gì, càng quản phụ thân có tài hay . Chỉ biết, kiếp trước Tạ Cận cũng có tài, nếu có triển vọng, nhị phòng cũng đến mức bị lạnh nhạt sau khi lão hầu gia chết, còn làm cho nàng bị bắt cóc phá hỏng thanh danh.

      ---

      Chú thích : bệnh của chị nhà do cơ thể ăn hoặc ăn quá ít lâu ngày dẫn đến suy nhược cơ thể trầm trọng, ăn vào lúc nào cũng nôn ra, thần sắc trắng bệch, như cái xác hồn

      *tam tiễn : theo ta hiểu và google chỉ dạy đó là 3 tên bài thuốc gồm các nguyên liệu sau đây. chung đọc sơ sơ công dụng đều có chữa bệnh của chị nữ 9 hết. Ta ngồi search từng bài thuốc, từng tên thuốc nên mấy nàng có nhận xét xin hãy tay

      Tam Tiễn

      Trương Cảnh Nhạc

      Bổ khí, kiện tỳ, dưỡng huyết, ích can. Trị can tỳ hư tổn, tinh huyết bất túc, chóng mặt, sốt rét, trúng phong làm cho đủ máu để dưỡng gân.
      Dược vị : Bạch thược, Chích thảo, Đương quy, Nhân sâm, Táo nhân,Thục địa

      Tam Lăng Tiễn II

      Lý Diên

      Trị trong bụng có hòn khối (do thịt, rượu và máu kết lại), bụng đau xốc lên tim, bụng đầy ăn được, lợm giọng muốn nôn.

      Dược vị : Nga truật, Nguyên hoa,Tam lăng

      Tam Dương Tiễn

      Trương Cảnh Nhạc

      Trị can và tỳ hư, tinh huyết hông đủ, đầu váng, mắt hoa, sắc mặt vàng úa, trúng phong sốt rét, mồ hôi nhiều.

      Dược vị : Chích thảo,Đương quy, Nhân sâm, Táo nhân, Thục địa, Thược dược

      Last edited: 25/11/15

    4. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      ☆,Chương 6 răn dạy chỉ bảo
      Tạ Hộ xuyên qua hành lang gấp khúc, qua mảnh vườn xinh đẹp, đến nơi Tạ Cận ở - Bình Dương cư.

      đến cạnh cửa Tạ Hộ ngẩng đầu liếc mắt nhìn cái tấm biển chỗ kia, gì, vào sân, trong viện bọn hạ nhân hành lễ với nàng, chờ nàng vào chủ viện, mới đứng dậy làm việc tiếp. Những quy củ cơ bản này ở trong Bình Dương cư có , sau này Vân thị theo đại phu nhân đến phủ Vương gia vài lần, mới học những quy củ này trở về .

      Tạ Hộ vào thư phòng, nhìn thấy phụ thân Tạ Cận ngồi ở phía sau chồng sách, nghiêm túc tra hỏi việc học của Tạ Tân và Tạ Thiều.

      Tạ Cận cũng được xem như khôi ngô tuấn tú, có tướng mạo, tính tình điềm tĩnh, môi hai đường râu cá trê, mũi cao thẳng, chỉ có điều luôn mím môi, khiến cho người ta cảm giác rất nghiêm túc.

      Tạ Tân đọc thuộc lòng sách vở mấy ngày nay học cho Tạ Cận, Tạ Hộ vào cũng dám tiến lên, đứng ở phía sau hành lễ với Tạ Cận, sau đó lui đến phía sau ca ca Tạ Thiều, Tạ Thiều quay đầu nhìn nhìn nàng, đôi mắt to đen bóng đầy giảo hoạt, Tạ Hộ ngẩng đầu liếc mắt nhìn người ca ca này, Tạ Thiều quả tệ, so với Tạ Cận càng thêm xuất sắc, mặt trắng như ngọc, mày kiếm mắt sáng, đôi mắt có thể là linh động sâu sắc, hơi hơi nhướn lên đôi mắt đào hoa nhìn vào liền biết là vị công tử đa tình, năm nay 14 tuổi, vóc người dĩ nhiên khá cao, cao lớn vững chãi như cây Tùng, nay chưa thú thê tử.

      Theo lý thuyết mà ngay cả muội muội của mình cũng nên đánh giá như vậy, nhưng từ lúc Tạ Hộ tiến vào sau , đôi mắt nhìn Tạ Hộ đánh giá ngừng, Tạ Hộ cũng có chút ngượng ngùng, đành phải giương mắt trừng , bị trừng mắt, Tạ Thiều có chút ngoài ý muốn, sau đó liền nở nụ cười láu cá với Tạ Hộ, nụ cười Tạ Thiều vừa ngây thơ vừa mang vẻ láu cá, đúng là chiêu thần kỳ của khiến nữ tử lưu luyến, lúc cười, nhìn có vẻ đa tình, nhưng khi cười, có thể chắn chắn là vị công tử đa tình, bởi vì ai nhìn ra cười châm biếm hay cười, tiếp theo bị mê hoặc.

      Mặc dù kiếp trước Tạ Thiều có gì đặc biệt, nhưng đối đãi với Tạ Hộ rất tốt, văn hay, võ tốt, suốt ngày ở bên ngoài bôn ba, khi Tạ Hộ nhập cung năm ấy, còn chưa thú thê, tuy nhiên, lúc Tạ Hộ nhập cung, ngược lại cho nàng lễ vật rất lớn, ước chừng ba mươi hai vạn ngân phiếu, cho nàng như vậy, những ngân phiếu này giúp cho nàng đỡ những phiền phức trong cung rất nhiều. Bởi vậy, mặc kệ người ca ca này, người bên ngoài nhìn thấy thế nào, Tạ Hộ đối với cũng có hảo cảm .

      Mà Tạ Thiều chỉ cảm thấy muội muội này có chút khác biệt, mặc dù từ trước đến nay nhìn nàng, nhưng nha đầu kia tự phụ cao ngạo, luôn luôn để ý đến , khiến muốn người bổ đầu nàng ra xem bên trong có cái gì, nhưng hôm nay lại rất khác, nàng ngẩng đầu nhìn nhìn , hơn nữa còn mơ hồ nhìn cong khóe môi lên, lần này ngược lại khiến Tạ Thiều được tự nhiên .

      Bên kia Tạ Tân thuộc lòng xong sách, Tạ Cận lại khảo mấy chỗ quan trọng, Tạ Tân cũng đều trả lời lại, Tạ Cận lúc này mới gật đầu, nhìn Tạ Thiều, Tạ Thiều vội vàng thu hồi vẻ tươi cười, lo lắng qua.

      Tạ Hộ cũng nhân cơ hội này tiến lên hành lễ với Tạ Cận, ánh mắt Tạ Cận nghiêm túc dừng ở người Tạ Hộ, :

      ‘Đứng lên . đỡ bệnh chút nào chưa ?’

      Tạ Hộ nhổm dậy, kính cẩn đứng ở bên đáp lời: ‘Thân thể tốt hơn nhiều, trước đó vài ngày nữ nhi hiểu chuyện, sau khi bệnh nặng, nữ nhi nghĩ thông suốt .’

      Tạ Hộ nhớ lại, đó là trong lúc nàng bắt đầu tuyệt thực, Tạ Cận đến thăm nàng, nhưng lại bị tính tình cáu kỉnh của nàng chọc giận, ra thể trách Tạ Cận, do Tạ Hộ rất khó nghe, nàng Tạ Cận có bản lĩnh, có tiền đồ, dám vì nàng cùng đại phòng đối nghịch, thể vì nàng mà đem bài thơ Tạ Hành cướp đem trở về, những lời này xong Vân thị sợ hãi quỳ xuống, Tạ Cận đánh nàng coi như nhân từ lắm rồi .

      Ngẩng đầu liếc mắt nhìn Tạ Hộ, Tạ Cận buông sách trong tay, chăm chú nhìn nàng lâu xong mới :

      ‘Ta xem qua bài thơ kia của con, tuy ở tuổi này con có thể viết ra được những dòng thơ hiếm như vậy, chỉ là ý thơ đủ, con có cố gắng trau chuốt từ ngữ, quả thực con có tài văn chương, nhưng lại rỗng tuếch, lại là Hoa Gian phái, nữ tử cho rằng làm thơ phải sâu xa mới có thể vinh hiển, sau này nên bớt làm loại thơ kia , bị người khác lấy , đối với con phải là chuyện tốt.’

      Tạ Cận chuyện, mỗi câu đều xâm nhập vào trong lòng Tạ Hộ, nếu nàng là tiểu nữ hài 11 tuổi, chắc chắn là hiểu được lời của Tạ Cận, nhưng nàng sống lại lần nữa sao có thể hiểu.

      Bài thơ bị Tạ Hành đánh cắp kia, là viết về cảnh tượng yến hội ngày xuân hoa lệ, chính xác là dùng thơ Hoa Gian phái, có những thiếu niên cố chấp rằng thơ Hoa Gian đều lấy chủ đề tình cảm nam nữ, ca yến tiệc rượu là chính, đối với nữ tử mà như vậy có trang nghiêm, ý của nó là phải rèn luyện ngôn ngữ, tư tưởng của lão Trang chú trọng ý nghĩa triết lý, đây mới thích hợp với tiểu thư khuê các.

      ‘Dạ. Nữ nhi nhớ kỹ.’ Tạ Hộ nghe theo lời chỉ dạy khiến Tạ Cận giãn lông mày ra, gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Tạ Thiều.

      Tạ Thiều bị nhìn đến vô cùng căng thẳng, vội vàng nghiêm trang đứng thẳng, thái độ chỉnh tề, Tạ Cận ngược lại phải gọi học thuộc lòng, mà hỏi: ‘Hôm qua ta gặp Tô sư phụ, ông ấy con hai ngày này vẫn chưa đến tập võ.’


      Giọng Tạ Cận nhàng nhưng lại rất nghiêm khắc, khiến Tạ Thiều láu cá cũng khỏi sinh ra sợ hãi trong lòng, cúi đầu .

      Tạ Cận cũng nổi giận, cứ chờ như vậy, vẫn tiếp tục uống trà, càng như vậy, Tạ Thiều càng hoảng hốt, cuối cùng đợi Tạ Cận buông ly trà, Tạ Thiều cũng quỳ xuống, cúi đầu :

      Last edited: 25/11/15
      Chris, Hà Nguyệt Hi, linhdiep1713 others thích bài này.

    5. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      ☆,Chương 7 Năm lượng vàng ( sửa sai )
      Tạ Hộ ra từ thư phòng, mặt có bất kỳ thần sắc bất thường, hai tay giấu trong tay áo, ngay cả Hàm Hương chờ ở ngoài nhìn cũng thấy gì khác, hai người qua chỗ hoa viên, liền thấy sau núi giả nhảy ra người, là Tạ Thiều.

      Tạ Thiều phất phất tay với Hàm Hương, làm cho nàng thối lui vài bước, Hàm Hương nhìn nhìn Tạ Hộ, được cho phép, mới lui đến phía sau, cho hai huynh muội bọn họ chuyện.

      Tạ Thiều lại gần hỏi nàng: "Cha gì với muội ?"

      Tạ Hộ trừng hai mắt to, bộ dáng kia, giống như chú chó đáng thương, Tạ Thiều nghĩ trong lòng như vậy, chỉ thấy Tạ Hộ đưa hai bàn tay của mình ra, lòng bàn tay trắng nõn 3 lằn bị đánh đỏ thình lình ra trước mặt Tạ Thiều, Tạ Thiều thấy cũng cực kỳ kinh ngạc, thậm chí còn cà lăm chút.

      "Cha, cha đánh muội ?"

      Đừng chỉ Tạ Thiều giật mình, chính Tạ Hộ cũng giật mình, bởi vì ở trong trí nhớ của nàng, kiếp trước chịu đánh cũng chỉ có Tạ Thiều, Tạ Tân trước giờ hiền lương nghe lời, bị đánh, mà nàng trước giờ phục quản giáo, phụ thân cũng quan tâm, bởi vậy Tạ Cận chỉ đánh mình Tạ Thiều, nghĩ tới sống lại kiếp này, lần đầu tiên cùng phụ thân gặp mặt, liền bị đánh vài cái, đây cũng là điều Tạ Hộ thể tưởng tượng được .

      Tạ Hộ thu hồi hai tay, Tạ Thiều mới lấy lại tinh thần, nhìn Tạ Hộ : "Ái dà, cha cũng mạnh tay quá rồi, dù sao cũng là nữ nhi của mình."

      Tạ Hộ cười cười, : "Ca ca cái gì đó, nếu làm sai, tất nhiên bị trách phạt, phụ thân bởi vì huynh là nhi tử người đánh, lại càng bởi vì muội là nữ nhi đánh muội. Thương thế của huynh có nặng ?"

      Tạ Thiều kỳ quái nhìn thoáng qua Tạ Hộ, dù nhìn vẫn bình thường nhưng sao vẫn có cảm giác muội muội mình có điều gì đó khác thường, hoạt động chút gân cốt, : "Ta đương nhiên sao, năm ngày mười ngày lại đánh trận, lưng ta trở nên rắn chắc ."

      Mắt đào hoa Tạ Thiều quét qua Tạ Hộ, đem nàng thần bí kéo tới phía sau núi giả, sau đó từ trong người lấy ra quyển sách, giao cho Tạ Hộ, :

      "Nè, muội muốn văn tập của Xuân Sơn công tử, ta vất vả mới mượn của được, hứa xem xong còn phải trả cho ."

      Tạ Hộ cúi đầu nhìn thoáng qua sách trong tay, chữ bìa màu xanh lam khiến hai mắt nàng đau đớn.

      Xuân Sơn công tử là danh hiệu tự xưng của Lý Trăn, sau khi đậu cử nhân, do Tĩnh An Hầu phủ bỏ vốn in văn tập, tổng cộng chừng trăm bản, bao nhiêu người trước nàng cũng mượn được, nghĩ tới Tạ Thiều lại thay nàng mượn được. Đây là mong muốn kiếp trước của Tạ Hộ, chẳng qua, sau khi trải qua đời, sớm còn vui vẻ, thay vào đó cảm giác bị cứa vào vết thương lòng.

      Đem văn tập trả lại cho Tạ Thiều, Tạ Hộ ngẩng đầu ưỡn ngực : "Nhanh cầm về, huynh còn muốn muội bị phụ thân đánh sao? Chuyện nam nữ trao đổi riêng tư, sau này cho phép làm.. ."

      Nếu như nàng mượn chỗ văn tập từ Tạ Thiều mượn ở Lý Trăn, chuyện đó có thể gọi là ‘Trao nhận riêng tư’ , hơn nữa còn là đơn phương , truyền ra ngoài hay.




      Last edited: 25/11/15
      Chris, Hà Nguyệt Hi, linhdiep1716 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :