1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tặng em một hạnh phúc - Tả Vi (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5.1

      Sau khi Phan Khiết Như rời , Đường Tâm gọi cho bên đại diện để thảo luận về nội dung kịch bản, sau đó lại nhận được điện thoại từ mẹ .

      đúng lúc, cũng định gọi hỏi mẹ tuần sau có đến tham dự hôn lễ của mình hay .

      “Con vừa chuyển tiền rồi đấy, mẹ nhận được chưa?” Mỗi tháng đều gửi mấy vạn cho mẹ.

      “Nhận được rồi.” Lý Nghi Trăn đáp xong lại ấp úng mở miệng: “Hâm Hâm này, mẹ có chuyện muốn thương lượng với con.”

      “Chuyện gì?” Mỗi lần mẹ gọi tên riêng của dịu dàng như vậy lại có dự cảm chẳng lành.

      “Con biết đấy, hai con. . . .”

      Biết ngay mà!

      “Nó ở Thượng Hải xảy ra chút chuyện, con có thể giúp nó lần được ?”

      “Công ty ấy chẳng làm ăn được gì cả! Mẹ, con với mẹ rồi, ấy hợp với việc kinh doanh đâu, hai người khuyên ấy trở về Đài Loan tìm công việc khác .” nhịn được nữa, khẽ gắt lên, cảm thấy việc kinh doanh của cái người trai tự cho là đúng kia căn bản là cái hố đốt tiền lớn, thu cái gì mua cái gì mà phải bồi thường hết cả vốn lẫn lãi, thua lỗ ê hề.

      Vậy mà tên kia cũng chẳng có cảm giác gì, bởi vì đó là đồng tiền mồ hôi xương máu của người khác!

      “Con đừng con như vậy, chỉ vì thời vận thích hợp, lại gặp bên đối tác rắp tâm lừa gạt, với lại lần trước là vì tài chính biến động. . . .” Lý Nghi Trăn vẫn theo thường lệ, mở miệng bênh vực con trai.

      Bởi vì thói quen nịnh nọt chồng kế, cũng sợ bị người đời bà ta là mẹ kế xấu xa, vậy nên hai mươi năm nay, bà ta luôn hết lòng hết dạ nuôi nấng hai đứa con riêng của chồng, chăm sóc bọn họ vô cùng cẩn thận, đứa lớn làm bác sĩ, đứa thứ hai học vớ học vẩn cũng tốt nghiệp vào được sở nghiên cứu.

      Nếu đem so sánh từ lúc tiểu học, Đường Tâm phải vừa chăm sóc cho em mới sinh, vừa gánh vác phần việc nhà, lên trung học bắt đầu làm thêm để kiếm tiền tiêu vặt, học đại học xong là rời khỏi nhà tự mưu sinh, cứ như và mẹ mình chẳng hề có quan hệ máu mủ gì vậy.

      Cho tới nay, mẹ vẫn luôn khúm núm trước mặt cha dượng, đối xử với cũng khác xa so với ba đứa con còn lại, khiến thể ý thức được là mình ăn nhờ ở đậu nhà của bọn họ, vậy nên từ sớm chuyển ra sống độc lập, muốn sống trong căn nhà lúc nào cũng phải nhìn sắc mặt của người khác, nhưng nơi đó vẫn còn tình mẫu tử có cách nào bỏ được, khiến lần nào cũng nhẫn tâm cự tuyệt lời cầu xin giúp đỡ của mẹ mình.

      “Cần bao nhiêu?” trực tiếp hỏi giá, chẳng thèm nghe mẹ mình lải nhải bao che cho cái tên phá gia chi tử kia.

      “Có lẽ. . . ít nhất là . . . tám trăm vạn.”

      “Cái gì?” muốn rớt điện thoại. Lần trước bởi vì mẹ khóc lóc sướt mướt bảo cha dượng định thế chấp căn nhà bọn họ ở để trả nợ cho cái tên kia, đành lòng nhìn hai ông bà lớn tuổi mà còn phải vay mượn, vậy nên đem bốn trăm vạn tích cóp mấy năm để trả nợ cho cái tên kia, kết quả là bây giờ ta lại nợ gấp đôi!

      “Con có nhiều tiền như vậy, nhiều lắm cũng chỉ có năm mươi vạn thôi.” Cục diện rối rắm này khiến thực bất lực. cũng phải là máy in tiền, diễn hai năm ròng rã mới bắt đầu kiếm được chút, năm ngoài đầu tư cho cả mở phòng khám, còn bỏ ra khoản cho em du học, bây giờ cũng chẳng còn dư lại bao nhiêu.

      “Chẳng phải con sắp kết hôn với con trai của tập đoàn lớn sao? Có thể hỏi mượn cậu ta được ? hai con nếu chồng con nguyện ý giúp nó chuyện kinh doanh bên kia được thuận lợi hơn.” Lý Nghi Trăn thuật lại lời của con trai, tin tưởng với năng lực của con rể, tuyệt đối có thể giúp được chuyện này.

      Trái tim của Đường Tâm trở nên lạnh giá, ngờ mẹ lại mở miệng với những lời như vậy.

      Cuộc điện thoại này có dụng ý từ trước sao? Bọn họ coi là gà đẻ trứng vàng rồi à?

      người mẹ, bình thường Lý Nghi Trăn cũng ít khi chủ động liên lạc với con , chỉ có lần bị vướng vào scandal hút thuốc phiện bà ta mới gọi điện tới hỏi là hay giả, cũng hỏi có cần giúp đỡ gì . Hôm nay con mình sắp gả cho người đàn ông nổi tiếng phong lưu, bà ta làm mẹ cũng có được câu lo lắng, trái lại còn vội vã muốn sử dụng quan hệ này để vay tiền giúp cái tên phá gia chi tử kia....

      Ha! ngờ mẹ ruột quan tâm đến còn bằng người trợ lý, dường như chỉ có lúc nào muốn nhờ cậy mới có thể nhớ đến mình vẫn còn đứa con lưu lạc ở bên ngoài.

      “Con can dự đến chuyện làm ăn của ta, cũng thể vay tiền giúp ta.” quả quyết từ chối cầu của mẹ mình, để bọn họ đem Vệ Nghị Phong trở thành máy rút tiền được, thậm chí còn cảm thấy càn phải để cho Vệ Nghị Phong biết cái suy nghĩ này của bọn họ khiến xấu hổ.

      Trong điều kiện trao đổi hôn nhân, bỏ ra rất nhiều tiền vì , giúp giải quyết hết tất cả những vấn đề khó khăn, sao có thể mặt dày mà đòi hỏi nhiều hơn ở được?

      Nếu cha dượng lại muốn thế chấp nhà để alfm chuyện điên rồ cũng quan tâm nữa!

      “Hâm Hâm.... Con đừng như vậy, giúp nó thêm lần nữa được ? Nếu hai con qua được lần này, công Thành Y .... Công ty thê thảm, chừng phá sản mất.” Giọng của mẹ lập tức trở nên nức nở nghẹn ngào.

      “Con xin mẹ, giờ người nên khóc là ai chứ?” Lần nào ‘chùi đít’ giúp tên kia xong đều khóc ra nước mắt đấy!

      “Mẹ, tuần sau con kết hôn, mẹ và chú có đến ?” vờ như nghe thấy mẹ mình đổi giọng, hỏi thẳng vào vấn đề, thầm nhủ lần này mình tuyệt đối được mềm lòng, phải để cho cái tên phá gia chi tử kia nếm chút đau khổ.

      “Cái này.... Đương nhiên là mẹ đến rồi, còn chú con, để mẹ hỏi xem ông ấy rảnh .” Chồng bà ta là giáo sư về hưu, quan niệm tương đối bảo thủ, vẫn luôn hài lòng con dấn thân vào cái nghề này, ít khi thừa nhận với bên ngoài là mình có đứa con như vậy, lần trước scandal Đường Tâm hút thuốc phiện tiêm ma túy, ông ta nổi giận đùng đùng, biết lần này có đồng ý tới tham dự hôn lễ của hay .

      “Được, mẹ tranh thủ trả lời sớm cho con biết, hai ngày nữa con chuyển khoản năm mươi vạn, đừng gì thêm nữa.” cũng nhanh chóng cúp máy, tắt nguồn điện thoại. Trong lòng hiểu được tỷ lệ cha dượng tới tham dự hôn lễ cao, mà cũng chỉ vì quan hệ với mẹ nên mới mời ông ta đến dự mà thôi.

      Nhưng buồn cười là, tuy trước giờ cha dượng vẫn có thiện cảm đối với , từ tới lớn cũng chỉ xem như người ngoài, nhưng mỗi khi trong nhà cần tiền, lại chưa từng nghe thấy ông ta phản đối mẹ điện thoại đến hỏi , hiển nhiên cha dượng đối với số tiền mà kiếm được so với còn bao dung hơn nhiều.

      “Ha ha....” ngồi ghế sofa, khẽ cười tự giễu, cười giá trị của bản thân mình trong cái nhà kia còn mỏng hơn cả đồng tiền, cho dù làm nhiều hay ít, làm đúng hay sai trong mắt bọn họ, cũng chỉ là người ngoài, ai lòng coi trọng tồn tại của .

      Đột nhiên, trong đầu lại ra khuôn mặt tuấn tú ngang ngạnh, khuôn mặt kia luôn mang theo ánh mắt khiến người ta cảm thấy hứng thú, khóe môi cong lên cười như có như , thỉnh thoảng những lời khiến người ta mặt đỏ tim đập, chi cần hơi lơ là chút là lại động tay động chân với ....

      hiểu vì sao lại đột nhiên nghĩ tới Vệ Nghị Phong, trong giờ phút tâm tình trở nên tối tăm mù mịt, người đàn ông lúc nào cũng khiến phải hết sức chú ý đối phó này lại đột nhiên xông vào trong tâm trí , gạt những cảm xúc bất an mơ hồ, khiến có thể thở phào nhõm, cảm thấy mọi chuyện dường như cũng tệ đến thế.

      Nhưng..... rốt cuộc vì sao lại là ? Vì sao lúc vui người đầu tiên nghĩ đến lại là cái người đàn ông lúc nào cũng dùng ánh mắt sỗ sàng để nhìn ?

      Roẹt __________

      Côrút quyển tạp chí từ dưới ngăn bàn, trang bìa là hình Vệ Nghị Phong, trán vẫn còn dán băng y tế nhưng làm giảm khí chất phong độ của , trong hình, phía vết thương của còn được ghi dòng tiêu đề nổi bật __________

      Đây là cái giá của chuyện ‘’!

      giơ cao tờ tạp chí, sững sờ nhìn chữ ‘’ to và ràng bên gương mặt tuấn lãng của , trống ngực lại vô duyên vô cớ đập thình thịch, mỗi lúc nhanh.....

      , điều này quá hoang đường rồi! Giống như diễn kịch mà cẩn thận lại diễn quá lố vậy, mấy ngày nay phải tập trung chuẩn bị cho hôn lễ, truyền thông lại càng bám sát, mức độ tiếp xúc tay chân của hai người ngày càng nhiều, vậy nên mới có thể sinh ra loại cảm giác như sắp kết hôn với người đàn ông mình , nhưng ra mọi chuyện phải như vậy!

      Đúng, phải như vậy, có khả năng....

      đem cuốn tạp chí nhét vào dưới cùng của ngăn bàn, nhắm mắt làm ngơ, giống như làm vậy có thể giúp tỉnh táo lại, suy nghĩ miên man nữa.

      Nhưng có số việc phải là mình muốn thấy xảy ra.

      ***

      Ngày kết hôn, mặc dù phải là ngày nghỉ, thế nhưng vẫn thu hút chú ý của mọi người, chủ đề tập trung vào đám cưới hào môn, vẫn có rất động người đến tham dự, trong đó thiếu chính khách, thương nhân, những nhân vật thuộc tầng lớp quan trọng và phần lớn đám ca sĩ diễn viên nổi tiếng, đương nhiên giới truyền thông cầm máy đứng ở trường, sắn sàng chụp ảnh, chuẩn bị ghi chép đầy đủ về buổi hôn lễ xa hoa và trang trọng này.

      Hôm đó, Vệ Thanh Sơn cũng đến, nhà trai chỉ có vợ chồng bác đến tham dự và phát biểu, nhà chỉ có mẹ dâu thay mặt đến tham dự, điều này khiến cho mọi người xôn xao bàn tán, nhưng hai bên gia đình cũng ai ra mặt trả lời, vẫn giữ thái độ im lặng.

      Về phần dâu rốt cuộc có thai hay ?
      Last edited by a moderator: 28/5/15
      Friendangel2727 thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5.2

      Dựa vào cách dân gian, nếu dâu chưa mang bầu lúc bước xuống xe hoa phải nhờ trưởng bối hoặc bà mai cầm rá tre để che lên đầu, như vậy có thể giúp cho dâu xu cát tị hung (tránh xấu tìm tốt). Nếu dâu bị nghi là mang bầu phải dùng cây dù đen để che, tránh hung thần làm ảnh hưởng đến bào thai, dẫn đến sinh non.

      Vì vậy có rất nhiều phóng viên đứng canh trước cửa nhà Đường Tâm từ rất sớm, tất cả máy ảnh đều hướng về chiếc xe hoa màu đen đầu, chờ đợi khoảnh khắc xuất . . . . .

      Quả nhiên là có bung dù! Nhưng đây phải là dù đen, cũng phải là dù che mưa, mà là cây dù làm bằng vải lụa, có viền ren bằng tơ màu trắng, đồng màu với bộ lễ phục mặc. Chuyện này. . . . .

      Mọi người nhìn hồi, cũng đoán được rốt cuộc là dâu có mang thai hay , chỉ chụp được dáng vẻ mỉm cười tự nhiên của dâu.

      “Trông vẻ mặt của bọn họ buồn cười đấy!” Đến phòng nghỉ của dâu, Phan Khiết Như đảm nhiện làm phù dâu cũng quên được dáng vẻ trợn mắt há mồm, vô cùng buồn cười của đám phóng viên, may mà Đường Tâm đoán được chiêu này của bọn họ.

      “Chị sớm là mình có thai, tại bọn họ tin đấy chứ.” Bọn họ thích ‘xào nấu’ tin tức như vậy, vậy cũng cho thêm chút ‘nguyên liệu’ để tăng phần hấp dẫn, để buổi hôn lễ này thú vị hơn chút.

      Phan Khiết Như nhìn vẻ mặt tươi cười của Đường Tâm, đột nhiên cảm khái nắm lấy tay . . . .

      “Chị Đường Tâm, chị nhất định phải hạnh phúc đấy!”

      “Ừ.” gật đầu, nhìn vẻ mặt đành lòng của trợ lý, quả thực còn giống mẹ ruột của hơn là người mẹ ruột kia.

      “Nếu bây giờ chị hối hận em vẫn đứng bên cạnh chị.” thấp giọng bổ sung câu.

      Đường Tâm bật cười, phát cái trợ lý này cũng rất giỏi ‘đóng phim hài’.

      “Chị hối hận, nhưng vẫn cần em tiếp tục ở bên cạnh chị.” Đường Tâm cảm động ôm lấy trợ lý, thuận tiện chuẩn bị bao lì xì để đưa cho ấy, cám ơn hôm nay ấy tới giúp đỡ, trong khoảng thời gian này cũng giúp rất nhiều chuyện, giảm bớt ít áp lực cho .

      Cốc cốc ——

      Vệ Nghị Phong dẫn theo trợ lý tiến vào phòng nghỉ, hôm nay Thi Văn Khiên phải làm phù rể cho ông chủ, vậy nên cũng được nghỉ ngơi.

      “Hai người phải là xấu tôi đấy chứ?” Vệ Nghị Phong trêu đùa, nhìn hai dựa sát vào nhau.

      Hôm nay mặc bộ âu phục được cắt may thủ công, vóc dáng cao lớn hoàn mỹ làm tăng thêm khí chất ngạo nghễ của tầng lớp quý tộc, càng nhìn càng cảm thấy ‘oai hùng tỏa sáng, khí vũ hiên ngang’.

      làm gì xấu cần phải lo lắng chúng tôi xấu .” Đường Tâm phản ứng rất nhanh, đáp trả lại , mỉm cười nhìn dáng vẻ phóng khoáng tự nhiên của , trái tim lại chợt như có chút xao động.

      trợ lý bên cạnh hình như lại có chút chột dạ, lủi sang bên thu dọn đồ đạc, đem vị trí nhường lại cho chú rể.

      “Hôm nay rất đẹp.” Thi Văn Khiên mở miệng khen Phan Khiết Như đứng ở bên cạnh. Khoảng thời gian này phải thường xuyên giúp ông chủ lo mọi chuyện lớn cho hôn lễ nên cũng thường hay liên lạc với , ấn tượng cũng tệ lắm.

      “Hôm qua, hôm trước, hôm trước nữa tôi cũng xấu.” Phan Khiết Như tức giận liếc ta cái, bởi vì luôn khao khát món chiến lợi phẩm khó có được này, như vậy càng thỏa mãn lòng hư vinh của đàn ông.

      “Còn phải xem biểu của như thế nào .” Cố từ chối cho ý kiến, ra mấy ngày nay vừa nghĩ tới vấn đề mình rốt cuộc hay là , tâm tình của lại trở nên rối bời, quyết định nhìn xem đặt niềm tin bao nhiêu vào cuộc hôn nhân này, giao ra bao nhiêu cho , đáp lại cho cũng tương đương như vậy.

      Chẳng qua dựa vào tình huống trước mắt, dường như nhích chút ra khỏi vạch xuất phát, trộm chút tâm tư của

      “Yên tâm, buổi tối tôi cố gắng hết khả năng của mình, bảo đảm làm cho em ngừng đạt đến cao trào.” cam đoan hứa hẹn với đêm nay đêm tân hôn mất hồn.

      Ai với chuyện này chứ! biết xấu hổ….

      Mặt đỏ đến mang tai, trừng mắt với người đàn ông trong gương, sau đó vội vàng liếc mắt nhìn hai người còn lại trong phòng, may mà bọn họ nghe thấy, nếu chẳng còn mặt mũi nào để gặp người khác nữa.

      “Chẳng phải hai người còn đón khách sao? Sao còn chưa ra ngoài nữa.” vội vàng đuổi người, sau đó đẩy ra xa chút, để phát lỗ tai mình ửng hồng.

      “Lát nữa gặp lại.” khẽ mỉm cười, trực giác cho rằng việc cự tuyệt cùng ngượng ngùng chợt khuôn mặt chỉ là mánh khóe lạt mềm buộc chặt mà thôi, thế nhưng vẫn rất dễ dàng khiến động lòng.

      mang theo trợ lý rời khỏi phòng nghỉ, vừa nghĩ tới thân thể tuyệt đẹp của dưới lớp tơ lụa màu trắng, trong cơ thể lại trào dâng loại kích động, máu nóng sôi sục, lại giống như chàng thiếu niên ngây ngô chờ đợi đêm xuống để được động phòng cùng với dâu của mình.

      ….

      ***

      “Mười, chín, tám, …”

      Đêm khuya, hôn lễ kết thúc cách trọn vẹn, đôi vợ chồng mới cưới trở về khu nhà cao cấp có giá lên đến hàng tỷ đồng, sau khi Đường Tâm cởi bỏ bộ lễ phục cùng với mớ trang sức vướng víu, rốt cuộc mới có cảm giác đại công cáo thành, từ trong mộng trở về thực tế, cũng vì vậy, bắt đầu cảm thấy khẩn trương đối với đêm tân hôn này.

      “Bảy, sáu, năm,…” đứng trước gương ở trong phòng tắm, bắt đầu đếm ngược, cố gắng tiêu hóa cảm xúc căng thẳng trong lòng mình.

      Cái này cũng phải trách Vệ Nghị Phong miệng lưỡi đứng đắn kia, khi lại linh tinh ở trong phòng nghỉ, cơ thể rắn chắc khỏe mạnh chỉ quấn chiếc khăn tắm quanh hông, làn da màu lúa mạch còn vương những giọt nước mỏng manh, cứ thế ra trước mắt , nhờ có ánh đèn lại càng trở nên rệt, đúng là tú sắc khả xan mà. (sắc đẹp có thể thay cơm)

      Nếu đem so cách chuẩn xác quả giống như con gà béo vừa mới được nướng xong, hương thơm ngào ngạt, hại suýt chút nữa chảy nước miếng.

      “Bốn… bốn..năm, sáu…” nghĩ đến bờ mông săn chắc của bên dưới chiếc khăn tắm, rất có tiền đồ mà bị chính suy nghĩ đen tối của mình ảnh hưởng, những con số đếm cũng quay vòng vòng trong đầu.

      “Bình tĩnh chút !” gõ gõ đầu, muốn cái người trong gương đừng có háo sắc như vậy nữa, cũng phải là chưa bao giờ nhìn thấy trai đẹp, lúc làm việc cũng từng ôm hôn rồi, như nhau cả thôi mà, có gì đặc biệt chứ.

      “Ba, hai, !” đếm xong hơi, cuối cùng kiểm tra đồ ngủ người mình, chỉnh lại mái tóc dài mềm mại, nhìn vào trong gương nở nụ cười quyến rũ, sau đó bước ra khỏi phòng tắm.

      Còn chưa được vài bước sững sờ ngay tại chỗ, mở to mắt nhìn người đàn ông chỉ mặc chiếc quần lót tứ giác ngồi nghiêng người ghế sofa góc 45 độ.

      làm gì vậy?”

      “Làm ấm người.” kết thúc động tác ‘vịn ghế’, thoải mái đứng thẳng người, vung mạnh tay.

      “Ấm… ấm người?” đứng hình, ánh mắt theo bản năng nhìn vào chiếc quần lót của , trong đầu lại lên số hình ảnh kì quái, gót chân lặng lẽ nhích về phía sau chút…

      “Nhìn em có vẻ rất khẩn trương.” buồn cười nhìn dáng vẻ có chút cứng ngắc của , trong lòng lại cảm thấy khó hiểu, tại sao lại có phản ứng bối rối giống như những ngây thơ trong trắng vậy?

      ra bình thường, chỉ cần có thời gian hay có thói quen làm số động tác thân thể, như vậy những vừa tập thể dục mà còn có thể giúp đầu óc tỉnh táo, vừa rồi cũng bởi vì nhàm chán nên mới tùy tiện làm vài động tác để giết thời gian mà thôi, thuận miệng trêu chút, ngờ lại giống như cho là ‘dốc hết công sức’ để chuẩn bị công tác giường với , hơn nữa nhìn dáng vẻ của hình như là bị dọa sợ.
      Last edited by a moderator: 30/5/15
      Friendangel2727 thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5.3

      “Ai khẩn trương chứ!” Bản tính chịu thua lập tức trỗi dậy, bước mấy bước về phía trước, dáng vẻ ung dung đến bàn trang điểm, cầm lược chải mái tóc dài đen nhánh.

      vui sướng thưởng thức đường cong duyên dáng người , bờ mông gợi cảm dưới lớp vải lụa nhất định vô cùng căng mẩy đàn hồi, hệt như quả đào chín mọng khiến người ta thèm thuồng. . . .

      “Tới đây.” ngồi giường lớn, vỗ vỗ vào chỗ bên cạnh, thể chờ đợi thêm được nữa, chỉ muốn lập tức dùng hành động để xác nhận suy đoán của mình.

      buông lược, quay đầu lại nhìn người đàn ông cao ngạo phách lối kia, thầm nghĩ ta coi là chó hay mèo sao?

      , tới đây.” ngoắc ngoắc ngón tay với , trong ánh mắt xinh đẹp lại mang theo vài phần khiêu khích, hiểu lúc so tài với đàn ông cần phải dùng tới sức quyến rũ, còn lâu mới để mình biến thành vật cưng của .

      bật cười nhìn dáng vẻ xinh đẹp quyến rũ của , bây giờ cần phải để tâm đến phản kháng của nữa. Phụ nữ quá nghe lời chẳng còn gì thú vị, mà lại là thử thách mê người.

      bước xuống giường, về phía xinh đẹp gợi cảm, nhàng ôm lấy thân thể ấm áp ngát hương thơm, ánh mắt tinh tế ngắm nhìn dung nhan xinh đẹp, bàn tay khẽ vuốt ve khuôn mặt ửng hồng, làn da mịn màng . . . .

      “Em trang điểm.”

      sao?” nhìn mình trong gương, ràng là được chăm sóc rất tốt nha!

      “Thoạt nhìn càng trẻ ra, nước da trắng hồng, vô cùng mịn màng.” thích muốn buông tay, khẽ vuốt ve làn da nhẵn mịn, thành tán thưởng vẻ đẹp của phải nhờ son phấn, làm tăng thêm cảm giác tươi mát trong lành, vốn tưởng phải nhờ vào mỹ phẩm và đồ trang sức mới có được nhan sắc xinh đẹp động lòng người như vậy.

      Trước đây có ít phụ nữ ở trước mặt chỉ dám cởi hết quần áo chứ dám tháo bỏ trang sức, cứ như trước khi trang điểm và sau khi trang điểm là hai người hoàn toàn khác nhau vậy, quả thực cũng có chút lo lắng vợ mình cũng là người phụ nữ sống bằng lớp mặt nạ như vậy. Nhưng may vẻ đẹp của là do trời sinh!

      Trong lúc vô tình, Vệ Nghị Phong cũng phát bắt đầu xem Đường Tâm chính là vợ mình, hề có chút khó khăn của người vừa bước chân vào hôn nhân.

      Khóe môi Đường Tâm khẽ cong lên, má đào hây hây, ánh mắt như hồ nước thu khẽ lướt qua đôi mắt nhìn mình chằm chằm giống như nam châm, trong lòng lại cảm thấy lâng lâng.

      thể phủ nhận, phụ nữ đều thích được người khác khen ngợi, mà những lời tán thưởng của người đàn ông này lọt vào tai lại càng thêm đặc biệt dễ nghe, khiến đóa hoa trong lòng nở rộ…

      “Tôi muốn nhìn chút xem những nơi khác người em có đẹp như vậy hay .” hé môi cười, bàn tay lập tức trượt xuống mông rồi bóp cái – quả nhiên là vô cùng đàn hồi.

      giật mình, hai má ửng hồng, ngờ lại đánh lén mình như vậy! biết là thể nào lơ là với người đàn ông này mà…

      nhìn gò má hồng hào ướt át khuôn mặt trắng nõn, lửa dục trong lòng lại lập tức bùng lên, trực tiếp ôm về phía giường lớn.

      Lưng của vừa chạm vào drap giường lại lập tức bị thân thể cao to đè lên, bàn tay vội vã kéo dây áo ngủ của xuống.

      “Đợi chút!” gạt tay ra, dùng sức đẩy ngồi sang bên, sau đó vội vã ngồi dậy, kéo dây áo ngủ lên, bàn chân trắng nõn chống lên vòm ngực rắn chắc của . “Ưu tiên phụ nữ.”

      dùng vẻ mặt dịu dàng đáng nhắc nhở bình tĩnh, chớ nóng vội, cũng cho phép nóng vội. mặt bởi vì trong lòng rất hoảng loạn, mặt lại cam tâm để mặc cho người khác định đoạt, vậy nên quyết định đảo khách thành chủ, dựa vào tiến độ của chính mình để tiến hành việc tiếp xúc thân mật này.

      “Em muốn làm thế nào?” Ánh mắt trầm xuống, vuốt ve thân thể nõn nà của , giọng trầm thấp lại mang theo hưng phấn chờ mong.

      đoán có lẽ là biết, động tác nâng chân này lại khiến có thể nhìn quần lót bên dưới đồ ngủ của , chiếc quần lót viền tơ nho như như , che lấp vườn hoa bí mật khiến đàn ông suy nghĩ viển vông, hay cũng có lẽ đây vốn là thủ đoạn mà cố gắng sử dụng để hấp dẫn

      Nhưng dù là thế nào cũng thừa nhận mình rất hưởng thụ.

      Đường Tâm nở nụ cười quyến rũ, rút đôi chân đẹp, dáng vẻ trêu người ngả về phía

      Tốt lắm! Ngay cả bộ ngực căng tròn của cũng như như trước mắt , nhất định là cố ý…

      Nhưng vẫn hưởng thụ, hơn nữa lại càng mong đợi động tác kế tiếp của .

      vươn tay, đầu ngón tay nhàng mơn trớn khuôn mặt cương nghị tuấn tú, từ lông mày, mắt, mũi, bờ môi…

      ***

      đột nhiên há miệng ngậm lấy ngón tay của , ở trong miệng mập mờ đùa giỡn, nơi đáy mắt thâm trầm lại như ám hiệu cho làm chuyện xấu.

      Vành tai nóng lên, đột nhiên rút ngón tay về, xấu hổ trừng mắt liếc cái.

      Khóe môi Vệ Nghị Phong lộ ra nụ cười đắc ý, trông rất gian trá.

      Hành động biết xấu hổ của kích thích ý chí chiến đấu của Đường Tâm, ngón tay thon dài ngà ngọc lại lần nữa mon men trượt lên thân thể cường tráng, mang theo chút khẩn trương, chút kích thích, chậm rãi thăm dò từng đường cong người , từ bả vai rộng lớn, lồng ngực vạm vỡ, cơ bụng sáu múi…

      dừng lại, trong nháy mắt liền vứt bỏ rụt rè sau khi giao chiến, nghĩ mình cần xấu hổ khi chạm vào thân thể của chồng, điều này là hoàn toàn hợp pháp, hơn nữa tin tưởng cũng khách khí với , vậy nên ra tay trước chiếm được lợi thế, nghĩ vậy, càng sờ soạng nhiều hơn!

      Ánh mắt trầm xuống, bên dưới càng trở nên căng cứng, giống như cũng mong đợi to gan chạm vào.

      Đường Tâm tò mò, vươn tay khẽ nắm lấy, chưa bao giờ cẩn thận chạm vào thân thể đàn ông như vậy, cảm giác dường như cách lớp vải, thứ ở bên dưới tay vừa nảy lên, tỏa ra nhiệt độ nóng bỏng, lan đến tận bàn tay của , khiến hai má ửng hồng, nhưng ngoài cảm giác thẹn thùng lại có thêm chút hưng phấn! biết lúc sờ có phải cũng có cảm giác này hay ?

      ngước mắt nhìn , lại phát khuôn mặt căng ra, ánh mắt sắc bén so với mọi ngày lại càng trở nên sâu thẳm, tựa như cất giấu hai ngọn lửa cháy hừng hực ở bên trong…
      Last edited by a moderator: 30/5/15
      Friendangel2727 thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 6.1


      Tình cảm mãnh liệt trôi qua, bầu khí trong phòng vẫn còn đọng lại những tiếng hít thở ám muội. . . .

      Vệ Nghị Phong vắt khăn nóng, lại làm chuyện trước nay chưa từng có, tự tay phục vụ phụ nữ, giúp vợ mình lau sạch những dấu vết còn lưu lại sau trận hoan ái, làm cho cảm thấy thoải mái hơn chút.

      Đường Tâm co chân, níu lấy góc mền, thẹn thùng nhìn ngồi xổm giữa hai chân mình, động tác nhàng, hề giữ hình tượng trước mặt như mọi ngày, khiến có chút quen, rồi lại bị dịu dàng này của khiến có cảm giác như mình là người phụ nữ được nâng niu quý trọng như bảo bối. . . . .

      Giờ phút này, có thể cảm nhận tình cảm trong lòng mình, cũng có cách nào phủ nhận mình , bởi vì cho dù thân thể vẫn còn chút đau đớn, nhưng chỉ cần nhìn đến người đàn ông trước mắt này lại cảm thấy vui vẻ, trong lòng lại có loại cảm giác ấm áp dễ chịu biết làm sao để , nhắc nhở rằng, người đàn ông này nằm ở vị trí nơi trái tim . Từ trước đến giờ, chưa từng nảy sinh cảm giác này với bất kỳ người đàn ông nào, nhưng lúc này lại rất thích đôi tay dịu dàng và ánh mắt chăm chú của . . . .

      “Đừng nhìn như vậy, nhịn được mà muốn em thêm lần nữa đấy.” đột nhiên ngẩng đầu, cười ranh mãnh.

      Gò má đỏ bừng, kéo chăn lên che kín thân thể trần truồng, quay lưng tránh khỏi ánh mắt xấu xa của .

      Đáng ghét! suốt ngày phải đề phòng cái đám sắc lang ở bên ngoài, sao cuối cùng lại phải người đàn ông đứng đắn như vậy. . . .

      Trong chốc lát, cũng bò lên giường, vươn cánh tay ra. . . .

      “Xích qua đây.” vỗ vỗ vào cánh tay rắn chắc của mình, muốn nằm lên.

      nhúc nhích, dứt khoát kéo vào trong ngực, để nằm đúng vị trí như mong muốn, cuối cùng mới hài lòng nở nụ cười.

      “Vì sao cho biết là em có kinh nghiệm?” Bàn tay khẽ vuốt ve gò má trắng hồng mềm mại của , ngờ ‘bộ mặt ’ của lại khác xa so với tin đồn ở ngoài như vậy, hơn nữa, biết nghĩ về như thế nào, thế nhưng lại hề giải thích, vẫn mực để tưởng lầm rằng đêm nay có thể cùng đại chiến vài trận oanh liệt, rốt cuộc lại vì thương vừa nếm thử mùi đời, chỉ có thể chuyện với chăn bông mà thôi, tâm tình lúc này rối bời.

      Nhưng cũng thừa nhận là mình rất cao hứng, bởi vì là người đàn ông duy nhất được trông thấy dáng vẻ xinh đẹp của lúc đạt đến cao trào, tuy chưa từng phát sinh quan hệ với xử nữ, nhưng vẫn có bản tính nguyên thủy của sinh vật giống đực, có tư tưởng độc chiếm với người phụ nữ mà mình để ý. . . .

      Đúng vậy, giờ phút này trong lòng nhận định Đường Tâm chính
      là người của mình, điều này khiến điên cuồng, cảm giác say đắm thân thể mềm mại thơm ngát của , cảm giác hai người bọn họ phù hợp đến thế, giống như được sinh ra là vì , hiểu cảm giác của chính mình, khả năng buông tay là cực kỳ thấp, cho dù là chiếm được lòng hay chiếm được thân thể của thi cũng quyết định rồi. muốn , có cơ hội trốn thoát.

      Đường Tâm yên lặng nằm trong vòng tay của , cũng biết rằng ở trong lòng người đàn ông này, vị trí của mình tiến thêm bước lớn, phải là khoảng cách rất xa, trái lại còn sắp sửa bị người ta vùng dậy theo đuổi…

      tin sao?” nhàn nhạt hỏi lại, hoài nghi làm sao có thể dễ dàng tin tưởng người phụ nữ vướng đầy scandal như vẫn còn trong sạch? Dù sao ở ngoài, nếu mình trong sạch hoặc đứng ra chỉ trích những gọi bị người khác cường bạo, căn bản là chẳng có ai tin…

      Mới đầu cũng muốn đứng ra giải thích nhưng càng về sau lại phát những kẻ bề ngoài đạo mạo thực ra đều là những tên ngu ngốc, càng để ý đến ánh mắt của người khác chỉ càng làm cho mình khổ sở, vậy nên dần dần cũng gì thêm nữa, chỉ cần những tin đồn kia ảnh hưởng tới công việc của tất cả đều sao cả.

      Vệ Nghị Phong bị hỏi cũng á khẩu trả lời được, quả thực với những lời đồn đại mà bên ngoài truyền ra, cũng có khả năng tin tưởng nữ thần gợi cảm, hào quang bốn phía này lại chỉ là con cừu khoác tấm da hồ ly.

      người đàn ông nông cạn.” vuốt ve hàng lông mày thanh tú của , ngưng mắt nhìn vào đôi mắt sáng ngời mà vô cùng thích, giọng điệu có chút xin lỗi, thừa nhận là mình cũng chỉ nhìn bề ngoài rồi kết luận giống như những người phụ nữ khác, nhưng lại càng cảm thấy thương hơn, phải trải qua bao nhiêu tin đồn và áp lực nặng nề thế nào mới có thể tôi luyện được tính cách kiên nghị, lung lay trước gió táp mưa sa, ánh mắt vẫn bình thản như vậy.

      Trong ký ức, chưa từng nhìn chăm chú vào đôi mắt của bất kỳ người phụ nữ nào, cũng chưa bao giờ cảm thấy người phụ nữ nào đặc biệt, nhưng người phụ nữ nằm trong ngực lúc này, lại giống như những người bình thường khác, hấp dẫn ánh mắt của , thậm chí là cả trái tim … Có lẽ, trước khi lý trí của quyết định bắt lấy trái tim cũng chìm đắm say mê đặc biệt này rồi, vậy nên mới có thể lúc nào cũng muốn chiếm lấy , chinh phục cách triệt để.

      cũng chỉ giống như những người khác, tin tưởng vào những gì báo chí truyền thông đưa tin thôi mà.” mỉm cười như chẳng hề để ý, dù sao cũng sớm quen bị mọi người hiểu lầm rồi, hơn nữa, gặp ít đàn ông nông cạn nhưng cứ thích tự đề cao bản thân, luôn cho rằng mình là người tinh tế và sâu sắc, vậy nên khi thẳng thắn thừa nhận bản thân mình nông cạn, lại khiến cảm thấy thích thú.

      “Sau này như thế nữa, từ nay trở là người tin tưởng em nhất, hiểu em nhất, em nhớ là ngày hôm nay chúng ta kết hôn rồi chứ?” dùng ánh mắt kiên định để chứng minh lời của mình, hứa hẹn sau này mình trở thành người chồng độc nhất vô nhị, nắm tất cả mọi chuyện liên quan đến .

      Sau khi phát phải là loại phụ nữ mà từng nghĩ… đột nhiên cảm thấy áy náy với chuyện mình lợi dụng để trả thù ông nội, nhưng hề hối hận vì kết hôn với , chỉ cảm thấy may mắn vì mình có được , thậm chí còn cảm thấy so với việc chọc tức ông nội việc có thể có được lại khiến vui hơn rất nhiều.

      Trong lúc khuôn mặt của ông nội hề thấy chút ánh sáng trong lòng lại có vô vàn tia sáng rực rỡ và vui sướng.

      “Chỉ là hoàn thành giao ước của chúng ta mà thôi.” Côgiội cho gáo nước lạnh, nghe thấy giọng dịu dàng như nước này, Đường Tâm lại muốn thể ra cảm động trong lòng mình, tuy ánh mắt của rất chân thành, nhưng dám ôm ấp quá nhiều hy vọng về cuộc hôn nhân này, dù sao giữa bọn họ chỉ là cuộc giao dịch, nếu ôm ấp quá nhiều tình cảm lãng mạn, đến lúc đó chỉ khiến cho mình càng thêm chật vật khổ sở mà thôi.

      Bởi vậy nghĩ cho dù có cũng nên thoải mái chút, chỉ cần đặt quá nhiều hy vọng vào tình cảm của mà chỉ đơn thuần hưởng thụ cảm giác người, như vậy cho dù ngày nào đó đột nhiên muốn trở về cuộc sống độc thân, rời khỏi thế giới của cũng long trời lở đất, phải chịu đựng quá nhiều bi thảm…

      người lý tưởng hóa, trong lòng tính toán lần đặt cược này có bao nhiêu phần trăm khả thi, thế nhưng lại như ác ma, luôn thích khảo nghiệm định lực của , trong lúc còn do dự lại hôn lên môi , hơn nữa lại còn dùng dịu dàng xấu xa, tiết tấu triền miên, phảng phất như dùng sợi tơ mềm mại mà chắc chắn quấn quanh lòng , khiến dây cung trong lòng ngừng lắc lư rung động, khiến hoảng hốt, cảm thấy dường như là cũng có chút , nếu tại sao nụ hôn của lại dịu dàng như chất chứa vô vàn tình cảm đến vậy…

      Đường Tâm thử tìm về chút lý trí còn sót lại, thế nhưng bị sương mù che phủ, trong mắt chỉ nhìn thấy người đàn ông mà mình ngoài ý muốn , lại cảm thấy mình rất vô dụng, có cách nào đoán được tình của , trái tim cũng chỉ có thể để mặc cho dẫn dắt, dù ngày nào đó nó bị tổn thương bây giờ cũng có cách nào ngăn lại tình của mình dành cho .

      kỳ lạ, đối với người đàn ông này, lại quyết định để mặc cho mình trở thành đứa ngốc, cứ coi như cũng là được rồi, như vậy cũng cảm thấy vui hơn chút cần phải hao tâm tốn sức do dư được mất.

      “Giao ước của chúng ta chính là em trở thành vợ . Nhớ kỹ, từ nay về sau em chỉ thuộc về mình .” bình thản nở nụ cười, mặc kệ giội cho ít nước lạnh, thế nhưng vẫn kiên quyết hôn sâu, vòng tay ôm chặt vào trong ngực, bá đạo cho phép lùi bước, chỉ có thể chậm rãi hòa tan vào trong lòng , vô lực tựa vào khí thế cường hãn của .

      Thứ muốn, cho đến bây giờ vẫn chưa bao giờ thất bại. Mà thứ nắm trong tay từ nay về sau cũng hề buông ra… Khoảnh khắc ôm vào lòng, lại có cảm giác cần phải để vĩnh viễn thuộc về mình, bởi vì mạnh mẽ chạm vào trái tim , làm lòng chấn động.

      “Ưm…” Chỉ tiếng nức nở của cũng có thể dễ dàng khơi lên dục vọng bên dưới của .

      Cái gì gọi là tự làm tự chịu, chính là giống như bây giờ.

      Đáng chết…
      Last edited by a moderator: 31/5/15
      Friendangel2727 thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      tuần sau, Đường Tâm cùng với dàn diễn viên tham gia hoạt động tuyên truyền cho bộ phim thần tượng, đây cũng là lần đầu tiên xuất kể từ sau khi kết hôn ——

      “Lá bài này tượng trưng cho năng lượng hạnh phúc, chứng tỏ ở trong mối quan hệ mà mình rất hài lòng, cũng vô cùng nhiệt tình và tích cực đối với tình cảm này, khắp nơi đều tràn ngập ánh mặt trời, trong lòng chờ mong tương lai của hai người . . . .” Trong chương trình, bọn họ ngồi ở bên cạnh nghe người bói bài Tarot giải thích với Đường Tâm, tại chìm trong cuộc hôn nhân mỹ mãn mà bao nhiêu người mơ ước, hoàn toàn là vừa may mắn vừa hạnh phúc.

      Nếu là trước đây tin vào kết quả bói toán này, bởi vì bất kỳ ai cũng biết, vừa kết hôn với tổng giám đốc của tập đoàn Hoàng Long, đại khái cũng có thể đưa ra những suy luận hợp tình hợp lý như vậy, cho dù đằng sau có tốt như thế nào cũng thể bêu rếu trước mặt người trong cuộc.

      Thế nhưng bây giờ, sau khi rơi vào lưới tình lại cảm thấy những lời bói toán này chuẩn! Bởi vì cuộc sống tân hôn của và Vệ Nghị Phong quả thực là trôi qua trong hạnh phúc mỹ mãn, mặc dù là kết hôn chớp nhoáng, nhưng bọn họ sống chung với nhau lại ngoài ý muốn mà vô cùng ăn ý, cho tới giờ cũng chưa từng xảy ra va chạm vui, thậm chí ngay cả những lúc ‘đấu võ mồm’ cũng cảm thấy ngọt ngào giải thích được. . . .

      kỳ lạ! Cuộc đời chưa bao giờ cảm thấy vui vẻ hạnh phúc vì người khác như vậy, có lẽ đây là ma lực của tuần trăng mật mà người ta vẫn thường hay , hơn nữa, hình như ngay cả Vệ Nghị Phong cũng bị loại ma lực này ảnh hưởng, mấy ngày nay, chỉ cần hết giờ làm là lại chạy về nhà tìm , ngay cả lúc làm việc cũng ngừng gọi điện thoại cho , khoa trương nhất chính là ngày đầu tiên làm sau khi kết hôn ——

      điểm danh với em đấy à?” nhịn được mà trêu . Buổi sáng tính, nhưng suốt từ chiều tới giờ gọi cho tới bảy cuộc điện thoại rồi, hoài nghi rốt cuộc là làm việc hay .

      “Đúng vậy, sợ em nghĩ ở bên ngoài lêu lổng, cho nên tranh thủ lúc rảnh rỗi điện thoại báo cáo tình hình với em. Em có cần chuyện với thư ký hay trợ lý của ?” mặt dày đem mọi ‘tội lỗi’ đổ lên người bà xã của mình.

      cần, tiết kiệm tiền điện thoại chút , đừng quấy rầy người khác làm việc.” muốn bị nhân viên của nghĩ là loại phụ nữ mắc bệnh đa nghi đâu.

      “Em thích gọi cho em sao?” Giọng của có chút đáng thương.

      phải. . .” nhịn được mà cất giọng an ủi.

      “Vậy bây giờ em làm gì?” Giọng của lại lập tức trở nên hồ hởi vui sướng.

      “Năm phút trước vừa hỏi em rồi mà.”

      “Cũng qua năm phút rồi còn gì. . . .”

      Kết thúc chương trình, Đường Tâm ngồi trong phòng hóa trang nghĩ đến mấy câu ngây thơ của chồng mình, trong lòng lại cảm thấy vui vẻ, nhất là lúc nghĩ đến , sở dĩ gọi cho nhiều như vậy —— “Bởi vì nhớ em, vợ à!”

      vừa thu dọn đồ đạc, khóe môi lại khỏi cong lên, trong lòng lại dâng lên chút ngọt ngào.

      biết có phải là do trúng độc tình quá nặng rồi hay , mà mỗi lần ông xã dùng giọng điệu thâm tình để chuyện với , hoặc những lúc lén lút liếc mắt đưa tình với , trong lòng lại có cảm giác ấm áp và hạnh phúc, càng lúc càng cảm thấy cũng , bởi vì loại cảm giác tâm linh tương thông này căn bản là thể nào giả vờ, chỉ có thể ngầm hiểu lẫn nhau. . . .

      Huống hồ, cho dù hôm nay cố tình dùng lời ngon tiếng ngọt để dụ dỗ vui vẻ, làm cho có ảo giác là mình cũng được thương, thế nhưng tình nguyện bị dịu dàng dụ dỗ, bởi vì cũng rất thích cảm giác bọn họ nhau, nghĩ tới tâm tình của lại vui vẻ tựa như bồng bềnh mây. Dù sao cũng kết hôn rồi, cũng chẳng cần phải sợ lừa tài gạt sắc, cứ để tạm thời làm ngốc nghếch chìm đắm trong tình , tha hồ trở nên ngốc nghếch có làm sao đâu.

      “Chị Đường Tâm, lại có điện thoại này.” Phan Khiết Như đưa chiếc điện thoại có hơn mười cuộc gọi nhỡ cho .

      nhìn cái rồi bỏ thẳng vào trong túi xách.

      “Chị nghe à?” Hình như lại là Vệ Nghị Phong gọi tới.

      nghe.” Tuy là , nhưng đàn ông thể quá nuông chiều, nhất là đối với loại đàn ông kiêu căng ngạo mạn như Vệ Nghị Phong, tự với mình là được nghe ——

      *


      “Vì sao ấy cứ mực chịu nghe điện thoại của tôi chứ?” Trong phòng làm việc, Vệ Nghị Phong trừng mắt nhìn điện thoại của mình, vẻ mặt lúc nhìn trợ lý cứ như nhìn thấy người ngoài hành tinh vậy.

      “Có thể là ấy bận ghi hình.” Trưa nay ta mang tài liệu đến, lại đúng lúc nghe thấy boss của mình gọi điện thoại.

      “Ghi hình gì mà lâu như vậy!” Chương trình chỉ phát sóng có tiếng đồng hồ, chẳng lẽ phải quay suốt cả buổi chiều sao?

      “Khó lắm, với lại chẳng phải ấy dặn nếu có chuyện gì cần phải gọi sao?” Hôm trước ‘phụng mệnh’ boss, dùng điện thoại của mình để gọi cho Đường Tâm, ấy bảo nhất định phải truyền lại lời ‘cảnh cáo cuối cùng’, còn bảo từ nay về sau đừng có giúp cho boss làm mấy loại chuyện ‘đầu cơ trục lợi’ này nữa.

      “Sao lại có chuyện gì?! Tôi muốn hỏi hôm nay ấy ghi hình có thuận lợi hay . Vì sao ấy cứ mực chịu nhận điện thoại của tôi?” Vệ Nghị Phong ấm ức gào thét, hiểu mình ‘ thương quan tâm’ đến vợ mới cưới có gì đúng, vì sao lại hiểu chứ. . . .

      “Đúng vậy.” Thi Văn Khiên đứng bên cạnh giả vờ đáp lại, sau đó lặng lẽ thu dọn mớ tài liệu bàn, định quanh quẩn ở chỗ này nữa, chỉ muốn lặng lẽ rút quân, khéo lại bị cuốn vào chuyện nhà của người khác phiền toái lắm.

      Từ sau khi boss của kết hôn, chỉ số thông minh thường hay xuất dấu hiệu thoái hóa, đôi lúc trở nên rất khó chuyện. . . .

      Chẳng qua đối với Vệ Nghị Phong mà , thế giới của sau khi cưới lại càng thêm tuyệt hảo, gió xuân phơi phới. ngờ lãng tử chỉ vì đeo lên chiếc nhẫn cưới mà lại có thể vui vẻ như vậy, thậm chí còn cảm thấy cuộc sống của mình cũng bởi vì có thêm người phụ nữ ở bên cạnh mà càng thêm phong phú. . . .

      Nhưng vẫn là như thế. Chỉ tuần sau khi kết hôn, dường như vợ mình, quả thực luôn vì mà rơi vào trạng thái thần hồn điên đảo, thời thời khắc khắc nghĩ đến , trong đầu luôn tràn ngập hình bóng , từ cái nhăn mày cho đến nụ cười của , thậm chí còn muốn vội vàng làm cho xong việc để chạy đến bên cạnh , ước gì có thể đem thu rồi bỏ vào trong túi, đâu cũng mang theo như hình với bóng.

      Mới đầu còn hoài nghi, biết có phải là mình bị cảm giác mới lạ quấy nhiễu, vậy nên mới đột nhiên trở nên cuồng nhiệt với người phụ nữ như thế , thế nhưng mỗi lần nhìn thấy , nghĩ về trong lòng lại dâng lên loại tình cảm dạt dào, đó là loại cảm giác khó có thể hình dung, cũng có cách nào kìm chế, trước giờ chưa từng trở nên như thế, mà hôm nay lại sinh ra cảm xúc lạ lẫm đối với này, vì vậy vô cùng hiểu , chính là tồn tại đặc biệt trong lòng , ai có thể thay thế.

      Nhưng cho dù nghĩ thế nào cuộc sống hôn nhân của cũng mỹ mãn ngoài dự đoán của mọi người, chỉ có thứ duy nhất hoàn mỹ, đó chính là vợ của phải là người phụ nữ thích bám người, điều này khiến cho người đàn ông thường xuyên bị tình thiêu đốt như lại cảm thấy có chút trống rỗng. . . .

      Đây là báo ứng sao? Trước kia vẫn luôn cảm thấy chán ghét đám phụ nữ cứ suốt ngày bám chặt lấy mình, nhưng bây giờ lại người phụ nữ cứ thích để cho phải đuổi theo, cũng chỉ vì muốn được nghe giọng của mà vô số lần bị cảnh cáo. . . . Điều này có đạo lý rồi!

      Thế nhưng thái độ này của vợ vẫn khiến tim dao động thôi, mỗi ngày tan tầm là thể chờ được, chỉ muốn chạy ngay về nhà để gặp vợ , bỏ hết tất cả những buổi xã giao cần thiết, cho dù có thời gian hưởng tuần trăng mật ngay cả ba ngày sang Nhật công tác, cũng muốn mang theo vợ cùng, bàn xong công việc đá bay trợ lý, gạt phăng đối tác, quan tâm cái khỉ khô gì đến đám cán bộ địa phương, trực tiếp lái xe chạy thẳng về khách sạn suối nước nóng, vừa bước vào nhà vội vàng nhìn bốn phía xung quanh, tìm kiếm bóng hình xinh đẹp của vợ ——

      “Bà xã! Đường Tâm. . . Tình . . . Bé cưng của . . . .” hưng phấn đẩy ra cánh cửa kiểu Nhật, lần lượt tìm kiếm từng gian phòng, tất cả những kiểu xưng hô buồn nôn đều được sử dụng, thế nhưng bên trong ngôi biệt thự lớn như vậy lại tìm được bóng dáng người trong lòng.

      Lúc cảm thấy buồn bực lại nghe thấy tiếng nước chảy róc rách truyền đến từ bên ngoài phòng ngủ.

      đẩy ra cánh cửa khép hờ, men theo tiếng nước đến bể bơi lộ thiên bên trong sân nhà, phát bóng hình xinh đẹp của như như trong làn khói trắng, rốt cuộc cũng hiểu vì sao mình gọi nãy giờ mà có ai trả lời rồi.

      Dưới bầu trời đầy sao, Đường Tâm đeo tai nghe, hai mắt nhắm lại, trong miệng khẽ ngâm nga bài hát, đường cong lung linh hấp dẫn dưới lớp khăn tắm tựa vào bên mép hồ, da thịt trắng nõn lên màu hồng nhạt, khiến người ta càng nhìn càng cảm thấy giống như mỹ nhân ngư nằm cạnh hồ nước, xinh đẹp nhưng lại có chút lười biếng, dáng dấp mê hoặc lòng người.

      Ánh mắt mê muội nhìn cảnh đẹp trước mắt, cảm thấy lần này ‘bỏ gần tìm xa’, lựa chọn khách sạn suối nước nóng cách nội thành cả trăm cây số quả nhiên là sáng suốt!

      cởi hết quần áo, cũng vội xuống nước mà chỉ ngồi bên cạnh hồ, cúi thấp người, vươn tay vốc ít nước rồi tưới lên nụ hoa trước ngực , tựa như tưới thêm vài phần tươi đẹp lên người . . . .

      Hàng mi dài nhàng rung động, Đường Tâm khẽ mở đôi mắt còn vương hơi nước, nhìn thân hình cao lớn ngồi bờ hồ, khuôn mặt cương nghị như điêu khắc, khẽ mỉm cười, dáng vẻ xinh đẹp dịu dàng mang theo chút quyến rũ, giống như chìm đắm trong tình .

      cúi đầu, thâm tình hôn lên môi , bờ môi dịu dàng quyến luyến, khiến như có chút men say, cảm giác mơ màng. . . “Nghe nhạc như em nguy hiểm, lỡ có ai vào bắt cóc cũng biết.” tháo tai nghe của xuống, ánh mắt nhìn giữa làn khói trắng, bàn tay thuận thế đặt lên bầu ngực cao vút dưới làn nước, nhàng xoa bóp, chỉ chốc lát sau trêu chọc nụ hoa đứng thẳng, xinh đẹp và ướt át, giống như khao khát được đoạt lấy.

      “Trong này trừ ra làm gì còn ai vào đây bắt cóc chứ.” khẽ cắn môi, chán ghét thân thể mình lại dễ dàng bị dụ dỗ như vậy, chỉ cần khiêu khích chút có thể khơi dậy ham muốn của , khiến cảm thấy dường như mình trở thành người phụ nữ lẳng lơ phóng đãng, biết biết xấu hổ.

      “Bất kỳ người đàn ông nào trông thấy dáng vẻ này của em cũng đều biến thành người xấu.” khẽ nở nụ cười đầy tà khí, nhàng mút lấy vành tai , thân thể cao lớn chậm rãi trượt xuống hồ, khẽ nâng thân thể mềm mại của lên chút, để khuôn mặt mình ở trước ngực , tha hồ làm chuyện xấu. . . .

      “Chờ chút, có mang. . .” khẽ nghiêng người, dưới tư thế mắc cỡ chết người này, vẫn còn nhớ đến việc quên làm công tác chuẩn bị, lỡ may ‘xảy ra án mạng’ ——

      “Em mang thai.” xong, ra sức tiến vào cơ thể ấm áp của , tiếp đó lại dũng mãnh tiến công, khiến ngừng thở dốc, mỗi cái va chạm vào bên trong cơ thể căng chặt của lại dấy lên từng đợt sóng, kéo đến bên bờ khoái cảm cực hạn, mà cũng hề kìm nén tình cảm cuồng nhiệt trong lòng, thỏa sức chạy theo khao khát nguyên thủy nhất.

      muốn mọi thứ thuộc về , cũng muốn đem toàn bộ giao cho . . . . kịp ngăn cản, vẫn còn mấy câu hỏi trong đầu, nhưng chưa kịp hỏi bị lửa tình mãnh liệt của thiêu trụi, ngay cả lý trí cũng chẳng còn, chỉ biết hành động theo bản năng, hưởng thụ cảm giác bị ôm chặt, khẩn thiết cầu được nhiều hơn nữa.

      Khi thân thể hai người quấn quýt chặt chẽ, phía dưới vẫn tiếp tục từng đợt va chạm nóng bỏng, tình cảm trong lòng bọn họ cũng trở nên rực rỡ sinh động, theo từng tiếng hít thở trầm thấp, tình cũng dần dần được khắc họa dưới đáy lòng, đến lúc này thể bị xóa nhòa. . . .
      Last edited by a moderator: 31/5/15
      Friendangel2727 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :