Tắm Cho Đại Ca - Kinh Thành Nam Sủng

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương thứ 15 Tiểu Bá Vương khu Thiết Đông


      Sau khi Trang Hào , Hoa Kì cũng suy nghĩ nhiều, dứt khoát kiên quyết lựa chọn nhà tắm Ngũ Hành. Khu Thiết Đông là khu vực mới phát triển, trước kia ai hỏi thăm, đất đáng vài đồng tiền, nhưng mà khu vực bình thường như vậy, bất chợt xông vào tầm mắt mọi người, nhất thời danh tiếng vang xa.



      Hoa Kì ngồi trong xe buýt, nhìn xe càng càng xa, khỏi có chút sợ, trong lòng cậu hiểu, mình cố ý lựa chọn đến khu Thiết Đông làm, nhất định có cách nào gặp Trang Hào thường xuyên, nhưng cậu thể làm như vậy, người luôn phải sống, cậu thể làm gì chỉ chờ Trang Hào xuất .



      Nhưng mà, Hoa Kì chưa bao giờ nghĩ mình và Trang Hào ở giai đoạn nào.



      Xe buýt vào khu Thiết Đông, Hoa Kì bắt đầu hết nhìn đông tới nhìn tây, nơi này xây dựng đúng là được, hai bên đường phố nhà lầu liên tiếp, quán ăn chỗ ăn chơi gì cũng có, lối bộ lại toàn trai đẹp mỹ nữ, cẩn thận nhìn, đúng là khu Thiết Đông kém khu Hướng An cùng khu Nam Sơn bao nhiêu, nhiều lắm cũng coi như là mỗi nơi có nét riêng mà thôi.



      tới khu Nam Sơn, Hoa Kì tự nhiên nghĩ đến Chương Viễn, từ lần đàm thoại trước, Hoa Kì mơ hồ nhận thấy, Chương Viễn cùng khu Thiết Đông có liên hệ.



      Hoa Kì khỏi nhếch khóe miệng, dạo đúng là chuyện phiền toái ngừng!



      Hoa Kì theo địa chỉ tờ giấy Tiểu Lý đưa tìm được nhà tắm Ngũ Hành, nhà tắm này mới vừa khai trương mấy ngày, mặt trước còn có bóng bay cùng các loại lẳng hoa, Hoa Kì từ bên qua nhìn kỹ người tặng hoa, người trong đó thiếu chút nữa khiến Hoa Kì cười ra tiếng, tên là Lý Nhị Cẩu, chúc Tứ gia buôn bán thịnh vượng.



      Hoa Kì bĩu môi, giờ niên đại gì, còn có người tên này, đúng là đủ quê.



      “Cậu tìm ai?” Trong nhà tắm ra người, từ ăn mặc có thể nhìn ra là phục vụ sinh.



      Hoa Kì nín cười : “Tôi được người bạn giới thiệu tới phỏng vấn.”



      Phục vụ quan sát Hoa Kì: “Phỏng vấn gì?”



      “Tắm kỳ.”



      “A, vậy được, cùng tôi vào.” Phục vụ đẩy cửa ra mang theo Hoa Kì vào đại sảnh, trong đại sảnh có vẻ hơi trống trải, thiết bị cũng đầy đủ hết, nhưng lại có ít khách nam nữ đứng xếp hàng nơi quầy tiếp tân lấy thẻ.



      “Quản lý, có nhóc tới phỏng vấn tắm kỳ.” Phục vụ hướng thét gọi người đàn ông mang giày tây trong quầy tiếp tân.



      Người đàn ông gật đầu cái, buông công việc trong tay ra: “Trước kia làm sao?”



      Hoa Kì : “ làm.”



      “Làm bao lâu?”



      Hoa Kì : “Hơn ba năm.”



      Quản lý cười: “Càng già càng lão luyện a, vậy tốt, nơi này mới vừa khai trương cần nhân viên kỳ cựu như cậu, tên là gì?”



      “Hoa Kì, đóa hoa hoa, cờ xí kỳ.”



      Quản lý chợt nhớ tới có người đề cập với y: “Cậu là bạn của Cao sư phụ giới thiệu tới đúng ?.”



      Hoa Kì liên tục ngừng gật đầu, cười : “Đúng, quản lý trí nhớ tốt.”



      Quản lý cười cười: “Vậy được rồi, nếu cậu có kinh nghiệm như vậy, hi vọng cậu đến chỗ tôi làm việc tốt, đem kinh nghiệm tích lũy trước kia dạy cho người ở đây.”



      “Ngài yên tâm, cái này nhất định, được làm được là câu mẹ tôi thường .” Hoa Kì có vẻ tràn đầy tự tin.



      Quản lý thưởng thức : “Vậy được, hôm nay cậu làm luôn , chỗ này tôi nhiều khách, tắm kỳ tổng cộng chỉ có ba người, rất vội. Về phần tiền công, cứ dựa theo tiền lương lúc ở nhà tắm cậu làm lúc trước, cậu đừng với người khác, nghe ?”



      “Được, nhưng mà. . . . . .” Hoa Kì hơi do dự.



      Quản lý hơi nhíu lông mày quan sát Hoa Kì: “Thế nào? Có khó khăn?”



      Hoa Kì cười lắc đầu: “Cũng phải là chuyện gì lớn, tôi cho là hôm nay chỉ tới đây phỏng vấn, cho nên lúc tới mang hành lý, nhà tôi ở vùng ngoại ô.”



      “Này, này phải là chuyện gì, cậu cứ làm trước, chờ Chủ nhật tôi cho cậu nghỉ ngày về lấy là được.”



      Quản lý hào khí như thế, Hoa Kì cũng nhăn nhó, đồng ý tiếng hôm nay liền làm việc, nhưng chuyện cũng có thuận lợi như Hoa Kì dự liệu, lúc cậu vào nhà tắm nam ba tắm kỳ công bên trong người phản ứng, bất đắc dĩ Hoa Kì đành phải buồn bực chờ việc, rốt cuộc mười phút sau, Hoa Kì đụng phải người khách đầu tiên, nhưng động tay bị người đàn ông cao hơi gầy bên cạnh đoạt .



      Hoa Kì biết, mình bị xa lánh.



      Nhưng mà sao cả, chờ bọn họ làm nổi nữa, chắc chắn có việc.



      thực tế Hoa Kì nghĩ lầm rồi, cũng đánh giá thấp thực lực ba người này, tuyệt kỹ của bọn họ là gạt người, lừa gạt thế nào, chà phía trước sau lưng lần là xong, hoàn toàn cùng cấp bậc với nhà tắm trước, đừng nhắc tới phục vụ hạng sang trọn bộ gì.



      Hoa Kì mặc đồng phục làm việc ngồi ở giường bên cạnh nhìn, từ thủ pháp tắm kỳ của bọn họ hoàn toàn có thể kết luận là ngoài tắm rửa ở nhà từ đến lớn ra, căn bản có bất kỳ kỹ thuật gì.



      Hoa Kì nhìn lâu, cũng cảm thấy có nghĩa, liền nằm chết dí ấm giường lim dim, ai ngờ ngủ ngon lại bị giường chấn động mà tỉnh.



      Hoa Kì giương mắt nhìn tắm kỳ công mập mạp bên cạnh : “Làm gì?”



      Mập sư phụ trợn mắt nhìn Hoa Kì cái: “Tứ gia mời cậu tới ngủ à? Cậu biết làm việc?”



      Hoa Kì bĩu môi: “ có ai tìm tôi tắm kỳ, tôi có thể làm gì?”



      “Hắc, thằng nhóc này muốn làm việc? thấy nhà tắm khắp nơi đều là nước đục sao, cậu thể lấy giẻ lau lau cái?”



      Hoa Kì chép chép miệng, chậm rãi xuống ấm giường, tới bên tường cầm giẻ lau nhà bắt đầu kéo.



      Hoa Kì nghĩ, loại chuyện này là ai cũng gặp phải, chỉ cần vào xã hội, chịu chút chèn ép cũng có gì, tóm lại thời gian lâu, bọn họ hiểu mình là dạng người gì, tự nhiên đối đãi với mình như thế nữa.



      Ôm ý nghĩ như vậy, cuối cùng Hoa Kì cắm rễ ở nhà tắm Ngũ Hành, nhưng ba ngày sau, Hoa Kì sửng sốt chà xát qua ai, phân tiền cũng có, ngược lại thành tạp công ở nhà tắm.



      Trong ba ngày này, Hoa Kì trừ ăn cơm ra hầu như ra khỏi nhà tắm, buổi tối lúc ngủ, ba người tắm kỳ công kia ngược lại rất là hào phóng, giường lớn gì cũng cho Hoa Kì, điều này làm cho Hoa Kì ít nhiều hơi vui mừng, nhìn ra. . . . . . dính dáng tới ích lợi, ai tranh tới tranh lui?



      Rốt cuộc nhịn đến buổi tối ngày thứ tư, nhà tắm rửa tiến hành giảm giá, ngày này nhà tắm có ít người, đa số là đàn ông, đoán chừng là vì nơi này phục vụ đặc biệt mà đến?



      Trong nhà tắm nam, Hoa Kì vẫn như cũ cầm giẻ lau nhà kéo kéo chung quanh, tự đắc như vẽ tranh đùa, tùy ý hạ bút. Mà ba người tắm kỳ sư kia lại mệt mỏi thở được, từng cái rũ cụp mặt, như sống dậy nổi.



      Hoa Kì ở bên hé miệng cười trộm, đáng đời, cho các người giành, sớm muộn gì cũng mệt chết các người, đến lúc đó tôi liền có cơ hội rồi.



      Lúc Hoa Kì chế giễu, cửa nhà tắm nam đột nhiên bị đẩy ra, ba người đàn ông thân hình cao lớn vào, Hoa Kì nhìn lướt qua người đàn ông cầm đầu kia, và Trang Hào dạng, vai trái xăm hình, là con rồng, màu sắc rực rỡ. Nhìn mặt người đàn ông này, đừng , đúng là kém Trang Hào, nhưng ánh mắt của có chút hung ác, làm cho người ta dám nhìn thẳng.



      Hoa Kì nhìn hai mắt, nhìn khi tới vội vàng cúi đầu làm bộ lau nhà.



      “Tứ gia, nơi này của cũng quá bận ? Muốn chà xát tắm rửa cũng được.” người đàn ông phía sau gã xăm hình oán giận .



      Gã xăm hình cười : “Vậy đừng chà xát, lên lầu tìm nàng nào đó .”



      “ĐM, ngày hôm qua mới vừa đập tứ pháo, tới.”



      Gã xăm hình trêu ghẹo : “Đáng đời, cẩn thận sớm muộn gì cũng bất lực.” xong, Gã xăm hình lấy khăn tắm bên hông xuống, thân thể xích lõa tới phía dưới vòi hoa sen dội thân thể, ánh mắt tình cờ quét qua Hoa Kì, cau mày : “Mày là ai?”



      Hoa Kì ngẩn ra, ngẩng đầu lên cười : “Tôi là nhân viên nơi này.”



      nhảm, tao biết mày là nhân viên sao, tao là hỏi mày làm gì.” Gã xăm hình nhịn được .



      Hoa Kì đàng hoàng : “Tắm kỳ.”



      “Tắm kỳ? Ai chiêu mày vào?”



      Hoa Kì tới Ngũ Hành mấy ngày rồi, sửng sốt có người chuyện nhiều với cậu, cho nên cũng có cơ hội hỏi quản lý tên gì, chỉ có thể : “Quản lý thích mặc tây trang đó.”



      Gã xăm hình hì hì cười: “A, tao biết rồi.”



      Hoa Kì cảm thấy giải thích được, chẳng lẽ mình hình dung sai sao? Người quản lý đó từ sớm đến muộn ngừng đổi tây trang, chuyên cần ngày đổi bốn lần.



      “Mày mày là tắm kỳ, vậy xoa xoa cho tao.” Gã xăm hình tắt vòi tắm, tới ấm giường trống nằm xuống: “Đến đây .”



      Hoa Kì muốn cự tuyệt, sau lưng lại bị mập sư phụ đẩy cái: “Nhanh qua, là ông chủ đó.”



      “Ông chủ?” Hoa Kì sững sờ, vạn vạn ngờ ở đây đụng phải ông chủ Ngũ Hành.



      “Kì kèo gì đó? Nhanh lên.” Gã xăm hình nhắm mắt lại thúc giục.



      Hoa Kì vội vàng : “Tới.” Hoa Kì chạy đến rương quần áo lấy túi công cụ, lúc trở về lại lấy chậu nước ấm, mang theo khăn tắm hỏi “Ca, muốn chà xát thế nào? Chỉ kỳ bùn hay là toàn bộ?”



      “Tùy mày.”



      “Được rồi, vậy tôi làm.” Hoa Kì nghĩ thầm, người đàn ông trước mặt này là ông chủ a, vì tiền đồ tương lai, hôm nay phải xoay cánh tay bộc lộ tài năng, vì vậy, Hoa Kì đem toàn bộ sở học ba năm qua dùng lên người gã xăm hình, cái gì trước kỳ bùn, sau xoa bóp, bôi dầu thơm, từ đầu đến chân ngay cả ngón chân đều lọt, ngay cả cúc hoa của Gã xăm hình cũng chào hỏi. (Làm nghề này em ăn đậu hủ của biết bao người a :v)



      Đợi Hoa Kì chà xát xong, Gã xăm hình dường như ngủ quên, có lẽ Hoa Kì đột nhiên thu tay lại làm cho cảm thấy có chút thích ứng, lúc này mới từ từ mở mắt, kêu rên : “Thủ pháp tệ, trước kia làm qua?”



      Hoa Kì hả hê : “Nhà tắm Cổ Lãng.”



      “Nhà tắm Cổ Lãng?” khóe miệng Gã xăm hình nhảy lên, từ từ rời ấm giường, ngồi xếp bằng xuống, mà nhị đệ giữa hai chân cũng đứng thẳng, Hoa Kì khỏi nhìn qua hai lần, thầm thầm , lớn như vậy a. (⊙o⊙)



      Gã xăm hình hình như nhận ra cái gì, cười giỡn tự đắc duỗi ngón tay gẩy gẩy nhị đệ, nó như lò xo tự đắc dưới búng lên, : “Nhà tắm mới khai trương, người cũng tuyển đủ, thủ pháp thuần thục giống như mày tao mời ít, có thể tới được mấy cái, tao thấy hay là như vậy, mày coi như sư phụ mới của nhà tắm nam , tiền lương tao tăng hai ngàn cho mày.”



      Hoa Kì há miệng: “ à?”



      Gã xăm hình xem nhìn bộ dạng Hoa Kỳ thấy tiền sáng mắt, khỏi cười : “.”



      “Được, tôi bảo đảm phụ ông chủ kỳ vọng.”



      Gã xăm hình giơ tay lên gãi gãi đầu, đứng dậy khỏi ấm giường xuống tới, lúc lướt qua Hoa Kì : “Làm rất tốt, tao bảo đảm nơi này thể kém nhà tắm Cổ Lãng.”



      Hoa Kì cười láo lĩnh : “Ngài yên tâm, tôi nhất định cố gắng gấp bội.”



      Gã xăm hình vỗ vỗ bả vai Hoa Kì, tới dưới vòi tắm cọ rửa mình.



      “Bàng Suất ở đây ?” cửa nhà tắm bị đẩy ra, người đàn ông mặc đồ ở nhà hổn hển thở gấp : “Bàng Suất có đây ?” |



      “Mày mù à? thấy tao ở đây sao?” Hoa Kì nhìn soi mói, Gã xăm hình thế nhưng quay đầu lại.



      “Đại ca, em tìm được rồi, nhanh , xảy ra chuyện.”



      Bàng Suất xem thường tắm : “Có rắm phóng .”



      “Chúng ta. . . . . .” người đàn ông mặc đồ ở nhà liếc nhìn Hoa Kì, hung hăng trừng cậu cái mới tới bên cạnh Bàng Suất, hạ thấp giọng : “Tuần trước chuyện kia bị người phát , thằng nhãi Trang Hào vừa rồi mang theo mười mấy người đập công ty Lâm Sơn, rất nhiều huynh đệ bị đưa đến bệnh viện.”



      “Mày cái gì?” Bàng Suất đóng vòi hoa sen, căm tức nhìn người đàn ông : “Trang Hào dám đối đầu với tao đúng ? Được, sớm muộn gì tao cũng cho biết ông đây lợi hại.”



      Hoa Kì ở bên nghe mà trong lòng run sợ, cậu vạn lần ngờ, ông chủ tại của mình lại có quan hệ với Trang Hào.



      lại là Tiểu Bá Vương khu Thiết Đông —— Bàng Suất.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương thứ 16 Có phải lén lút với người khác sau lưng tôi hay ?


      Kể từ khi Hoa Kì biết Bàng Suất đối đầu với Trang Hào, cậu liền bắt đầu lưu ý từng cử động của Bàng Suất, có thể thu vào đáy mắt tuyệt bỏ qua, trong lúc vô hình Hoa Kì thành gián điệp, ngay cả nhà cầu cũng vậy. Có ngày, Hoa Kì nghe người sát vách gọi điện thoại là Bàng Suất, nén hô hấp lên tiếng, chờ đến khi điện thoại cắt đứt, Hoa Kì sửng sốt được đến tin tình báo có lợi gì, ngược lại Bàng Suất ở sát vách gõ cửa cái: “Mang giấy ?”



      Trong lòng Hoa Kì run sợ đem hai tờ giấy cho Bàng Suất, Bàng Suất nhận lấy, chốc lát còn : “!@#$%$@, mày thể cho nhiều chút à, quá mỏng dễ rách.”



      Hoa Kì bị hù run lập cập, cuối cùng đem toàn bộ đều cho .



      Bàng Suất hài lòng từ trong nhà cầu ra ngoài, lúc trải qua phòng Hoa Kì gõ cửa: “ hồi nhà cầu xong đến đại sảnh tìm quản lý, cho biết về sau nơi này mỗi ngày đều phải bỏ khăn giấy, khu nhân viên cũng phải hoạch định.”



      Hoa Kì khô quắt lên tiếng, cử động này lại khiến Bàng Suất thẹn quá thành giận, hướng về phía cửa đá cước: “Tao chuyện với mày đấy, câm sao?”



      Hoa Kì cả kinh: “A. . . . . . A tôi biết rồi.”



      Bàng Suất cau mày, nghĩ thầm giọng này rất quen tai, cũng đoán nhiều, sửa sang lại quần áo mở cửa ra ngoài.



      Cuối cùng Hoa Kì thở phào nhõm, lúc này vấn đề tới, tất cả giấy đều cho Bàng Suất, vậy sao cậu ra ngoài? Sau đó Hoa Kì cứ ở trong cầu tiêu chờ a chờ, rốt cuộc sau mười mấy phút nghe được có người tiến vào mới được giải thoát.



      Hoa Kì mở cửa ra, đứng ở cửa là phục vụ khu nghỉ ngơi, mặt mày hớn hở : “ cũng nhịn được a, nếu là tôi, sớm dùng quần cộc lau.”



      Hoa Kì bĩu môi: “Chú ghét bẩn sao.”



      Phục vụ cười : “ cũng có thể chọn dùng. . . . . .”



      “Dừng lại, tôi có nhiều ý tưởng buồn nôn như vậy, tôi chờ người.” Hoa Kì rửa tay, chút để ý ân nhân của mình, mở cửa chạy ra ngoài.



      Hoa Kì xem như mọc rễ ở Nhà tắm Ngũ Hành, ít nhân viên cũng nhận ra cậu, thằng nhóc mặt mày như con , may nhờ bản thân Hoa Kì có đàn bà, bằng bị chèn ép chết?



      Hoa Kì tắm rửa xuôi gió xuôi nước, hoặc có thể là như gió mùa xuân, tương đối tươi mát.



      Nguồn gốc tất cả đều là vì Bàng Suất, chỉ cần Bàng Suất tới nhà tắm, nhất định tìm Hoa Kì giúp tắm kỳ, mỗi lần chà xát xong sau đều có thể nằm ngủ ngon. Hơn nữa, mỗi lần Bàng Suất tới đều mang cho Hoa Kì ít đồ, rượu thuốc lá đồ ăn ngon cần phải nhiều lời, có giá trị ngay cả là đồng hồ tay cũng đưa cho Hoa Kì rồi.



      Vì vậy, từ từ, Hoa Kì tới đầu đỉnh sóng gió, trở thành đối tượng mọi người hâm mộ đố kỵ.



      Hoa Kì biết xã hội hiểm ác, nếu muốn làm việc lâu dài phải có ánh mắt, chỉ đơn giản lấy lòng ông chủ, ngay cả đồng nghiệp cũng phải như thế. Vì vậy, mỗi lần Hoa Kì nhận được ân huệ gì từ Bàng Suất, cũng chia sẻ cho mọi người, trừ đồng hồ đeo tay, cậu len lén dấu .



      giờ Hoa Kì là khổ sai khu nam, thực, trong tay có quyền lợi gì, cho dù có cũng chưa chắc có người nghe thằng nhóc chưa mọc đủ lông.



      Hoa Kì cũng để ý những thứ này, ngược lại mỗi lần Bàng Suất xuất , đoàn người a dua nịnh hót mới khiến Hoa Kì cảm thấy chán ghét.



      Lúc Bàng Suất xuất lần thứ năm, Hoa Kì giọng với , “Ông chủ, về sau ngài đừng tiếp tục mang đồ cho tôi, các đồng nghiệp nhìn tốt.”



      Bàng Suất liếc Hoa Kì, “Có gì thể được sao? Ông chủ thưởng cho nhân viên có năng lực quá bình thường, nếu ai oán hận, bọn họ cũng cố gắng cho tao xem.”



      Hoa Kì chuyện nữa, nhưng mỗi lần thu đồ, trong lòng đều được tự nhiên.



      Rốt cuộc nhịn đến Chủ nhật, Hoa Kì đơn giản thu dọn tý chuẩn bị về nhà lấy hành lý, ra đến cửa tắm rửa, quản lý chạy tới, nhét 500 tệ cho cậu, là tiền tắm tuần này.



      Hoa Kì gật đầu cái nhận, bọc áo khoác nhung chậm rãi ra ngoài.



      Cuối tuần này lạnh khác thường, gió lạnh và khô ráo thổi mặt rất thoải mái, Hoa Kì tới trạm xe buýt, chưa đợi đứng vững, liền bị người từ phía sau bụm miệng đường kéo về phía sau.



      Hoa Kì giùng giằng, nhưng lại phí công.



      Hoa Kì bị bắt đến trong ngõ cụt, người sau lưng buông tay ra Hoa Kì ngồi liệt đất thở hổn hển: “Các vị đại ca, có gì từ từ , tôi đắc tội chỗ nào, vậy cho tôi xin lỗi.”



      Trước mặt Hoa Kì đứng năm sáu thằng nhãi, trong tay mỗi người cầm cọc gỗ, thằng nhóc cầm đầu nghe Hoa Kì lại thẹn quá thành giận, nhấc chân đá mạnh cằm Hoa Kì, Hoa Kì nhanh nhẹn tránh khỏi, khiến cước này đá lên ngực.



      “Mày giỏi, mày còn tránh phải hay ?” Người nọ nhấc chân đá cước.



      Hoa Kì tự biết là tránh thoát, chỉ có thể ôm đầu mặc cho bọn đấm đá.



      “Nhãi con, về sau đàng hoàng chút cho tao, chớ cản đường người khác nghe thấy chưa?” Người nọ cầm gậy gỗ hung hăng đánh Hoa Kì gậy, Hoa Kì đau nhếch miệng, vội vàng : “Biết.”



      Người nọ còn muốn động thủ, lại bị người sau lưng ngăn cản: “Ca, đừng đánh, thằng nhãi này chưa lớn, giáo huấn chút là được.”



      “ĐM.” Người nọ thu tay, còn : “, xem người có tiền , đừng làm cho chúng ta làm trận mất công.”



      Chốc lát, Hoa Kì liền cảm thấy có người sờ loạn người cậu, cuối cùng sờ tới túi quần liền lôi 500 tệ quản lý mới vừa cho cậu ra ngoài.



      “Ca, chỉ có 500.”



      “!@#$%$@, có liền cầm.” Người nọ tới Hoa Kì trước mặt, ngồi xổm người xuống : “Nhóc, nhớ hôm nay dạy dỗ, còn có lần sau liền cho mày nếm mùi đau khổ.”



      Nghe tiếng bước chân hỗn loạn càng xa dần, cuối cùng Hoa Kì thở phào nhõm, thần kinh căng thẳng cũng chậm rãi nhả ra, đồng thời cảm giác đau đớn cũng nương theo mà đến, Hoa Kì từ từ ngồi dậy, thử giật giật cánh tay, cũng may, đánh quá nghiêm trọng.



      Hoa Kì đỡ tường đứng lên, mỗi bước đùi đau như kim châm, bất đắc dĩ, Hoa Kì ra khỏi ngõ , tới ven đường ngăn cản chiếc xe.



      Hoa Kì giờ nhất định trở về nhà được, lựa chọn duy nhất là trở về nhà tắm.



      Trước khi xuống xe, Hoa Kì lôi trong túi ra năm tệ thanh toán tiền xe, may nhờ người nọ soát người quá cẩn thận, nếu năm tệ này cũng bị mất.



      Hoa Kì cà thọt chân đẩy cửa kính lớn của nhà tắm, mới vừa có mấy bước, liền nhìn thấy Bàng Suất ôm gồi ghế sa lon nơi đại sảnh, ánh mắt tò mò rơi lên người Hoa Kỳ.



      “Nhóc, mày đánh nhau?” Bàng Suất hiếu kỳ .



      Hoa Kì cười khổ : “ có, tôi nào có bản lãnh đó.”



      “Vậy mày đây là tự chỉnh? Toàn thân cao thấp đều là tuyết , còn có khuôn mặt, còn máu đấy.”



      sao?” Hoa Kì giơ tay lên lau mặt cái, đừng , đúng là thấy đỏ.



      Bàng Suất nhíu mày: “Có phải gặp chuyện hay ? Có chuyện với tao, dám đụng đến người của tao muốn lăn lộn đúng ?”



      Hoa Kì bụm mặt : “Tôi cũng biết, mới vừa đứng chờ xe buýt, kết quả bị mấy người túm vào trong ngõ hẻm, kết quả cứ như vậy.”



      “!@#$%$@, tao muốn nhìn người nào bản lãnh lớn như vậy.” Bàng Suất phất tay với người bên cạnh cái: “ cho tìm cho tao, tìm cho ra mấy thằng nhóc đó.”



      Bàng Suất tiểu đệ nhận chỉ thị, vội vàng ra khỏi nhà tắm.



      “Được rồi, chớ đứng ngốc ra, vào trong tắm cái , có việc gì liền đàng hoàng tắm rửa làm công cho tao.” Bàng Suất to dặn dò .



      Hoa Kì gật đầu cái, cà thọt từ từ lung lay vào.



      Vào cửa nhà tắm nam hết sức vắng vẻ, chỉ có ông già độc ngâm tắm.



      Hoa Kì từ từ cởi quần áo, đứng phía trước gương quan sát mình, vết thương sau lưng cùng bắp đùi nghiêm trọng, từng chỗ bị đánh qua có thể thấy , xem chừng ngày mai bị bầm. Nhìn lại mặt mình, trừ má phải đến gần lỗ tai có lỗ ra, có chỗ bị thương.



      Hoa Kì thở dài tiếng, cảm khái mình dễ mà, chậm rãi leo lên ấm giường, nhắm mắt lại chậm rãi lấy lại tinh thần.



      Khẩn trương cao độ từ từ bình phục, cái giấc này Hoa Kì ngủ đặc biệt chìm, ngay cả buổi chiều tắm rửa nhộn nhịp cũng tỉnh lại, sau đó mập sư phụ kêu mắng mới đánh thức cậu dậy được.



      Hoa Kì dụi dụi mắt ngồi dậy, ngáp cái : “Mấy giờ rồi?”



      Mập sư phụ ngang qua Hoa Kì: “Tám giờ rưỡi, nhiều người vội quá nếu tôi gọi cậu.”



      Hoa Kì bĩu môi, ôm bắp đùi bị thương từ từ để xuống đất, đứng dậy Hoa Kì liếc nhìn thẻ tắm: “Số mười tám? Số mười tám tắm kỳ đâu.”



      Hoa Kì ngáp tới rương quần áo, lúc qua gương, Hoa Kì khỏi quét mình hai mắt, xem thôi, xem liền ngay cả mình cũng sợ hết hồn, đùi trái mảng tím bầm ứ đọng nhìn sấm người.



      Hoa Kì dám nhìn lâu, vội vàng lấy túi công cụ trong rương quần áo, quay người lại la câu: “Số mười tám đâu? có tôi gọi người tiếp theo.”



      “Đây.”



      Hoa Kì thuận thanh nhìn sang, dưới vòi tắm đứng người đàn ông, cánh tay trái quấn băng, mà băng sớm bị nước chảy ướt nhẹp, người đàn ông chút để ý, nhưng mà. . . . . . Hoa Kì cảm thấy bóng dáng người đàn ông này nhìn có chút quen mắt.



      Hoa Kì từ từ tới, lúc Hoa Kì muốn tới gần người đàn ông đột nhiên nghiêng đầu.



      Hoa Kì bị hù ngã lui mấy bước, mắt mở to nhìn chằm chằm : “, tới?”



      Trang Hào làm động tác suỵt, giọng : “Làm bộ như biết tôi.”



      Hoa Kì gật đầu cái, hắng giọng giận : “Người này người này, tìm nửa ngày, nhanh lên, tôi rất bận.”



      Trang Hào căm tức nhìn Hoa Kì, nghe lời nằm chết dí lên ấm giường, hạ thấp giọng : “Nếu phải là hoàn cảnh đặc biệt, tôi nhất định cước đá chết cậu.”



      Hoa Kì mang theo khăn tắm, làm bộ như tắm kỳ cho Trang Hào: “Sao lại tới đây? sợ Bàng Suất nhận ra à?”



      Trang Hào giọng : “Thằng nhãi kia chỉ gặp qua tôi hai lần, vẫn là hai năm trước, hơn nữa lần này tôi tới là đeo kính mát, đoán chừng nhận ra.”



      “Chớ đoán chừng, ngộ nhỡ nhận ra, còn có thể ra khỏi nhà tắm này?”



      Trang Hào cười cười: “Tôi ngốc như vậy.” Trang Hào nghiêng đầu liếc nhìn bắp đùi Hoa Kì: “Rốt cuộc là ai đánh?”



      Ánh mắt Hoa Kì quét qua bốn phía, thấy ai chú ý bên này, liền dùng giọng cực kỳ : “Em cũng biết, chẳng qua em có thể xác định là đồng nghiệp của em, bởi vì Bàng Suất đối với em tốt, mỗi lần em tắm kỳ cho đều tặng đồ cho em.”



      Mặt Trang Hào nhất thời trầm xuống: “Cậu giỏi, có phải cậu liếm o0o cho hay ?”

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương thứ 17 khách làng chơi trùm đầu


      Hoa Kì cường điệu trọng điểm, năng lực nghiệp vụ của mình mạnh, công việc biểu đột xuất, ông chủ cho ân huệ khiến đồng nghiệp hiểu lầm, đây cũng là điều khiến Hoa Kì lý giải sâu sắc hàm nghĩa câu ở cao xử bất thắng hàn (chỗ cao lạnh), vì vậy dẫn đến kết quả như vậy. Ai ngờ Trang Hào bỏ qua trọng điểm, hiểu sai tình, điều này khỏi làm cho Hoa Kì lại vui mừng vừa tức giận.



      Mặc dù, điều kiện gia đình Hoa Kì ưu việt, nhưng từ cha cậu dạy bảo lớn lên, người có thể nghèo, nhưng thể có chí khí, phải tiền nào cũng có thể tùy tùy tiện tiện cầm.



      Nghĩ tới đây, Hoa Kì nâng khăn tắm ở trước ngực Trang Hào hung hăng chà xát mấy cái.



      Trang Hào đau cau mày: “Cậu giỏi, muốn chà rách da hả? thấm nước chà xát?”



      Hoa Kì mở miệng, nhưng mà lên tiếng.



      “!@#$%$@, cậu liếm o0o cho còn vui lòng nghe?” Trang Hào nghiêm túc .



      “Em có.”



      “Vậy vì sao cho cậu đồ? Cậu đừng cho tôi biết, Bàng Suất thằng nhãi kia coi trọng năng lực làm việc của cậu?” Trang Hào cười khẩy : “Cậu đừng quên, cậu chỉ là tắm kỳ công.”



      Hoa Kì nhất thời trả lời, xoay người đem khăn tắm thấm ướt, sau đó kéo cánh tay Trang Hào vừa chà xát vừa giọng : “ sai, em chỉ là tắm kỳ công, vậy còn tới tìm em làm gì?”



      Mặt Trang Hào đỏ lên, cũng biết là bị bồn tắm hun nóng, hay là bị Hoa Kì nghẹn.



      Trang Hào ho khan mấy tiếng, hất mặt nhìn bắp đùi Hoa Kì : “Có người thả gió, cậu bị đánh, tôi xem chừng là Bàng Suất tìm người làm.”



      “Bàng Suất? thể nào?” Hoa Kì ngừng tay, giật mình : “Bàng Suất còn biết em tên là gì, làm sao có thể cố ý thông báo cho ?”



      Trang Hào liếc mắt: “Cậu coi Bàng Suất là người ngu? Lúc cậu tới nộp đơn có phải trước kia làm việc ở đâu ?”



      Hoa Kì gật đầu cái: “ qua .”



      “Đừng ngừng tay, tiếp tục chà xát.” Trang Hào dặn dò.



      Hoa Kì vội vàng để tay người Trang Hào, như còn sức mà lau lau chung quanh.



      Trang Hào hạ thấp giọng: “Cổ Lãng mở địa bàn của tôi, mặc dù ông chủ có giao tình gì với tôi, nhưng dựa theo cá tính của Bàng Suất, cho người hỏi thăm, đoán chừng người đánh cậu cũng là tìm, kiếm cớ dẫn tôi đến.”



      Hoa Kì nghe phát mộng, kinh ngạc : “Nếu quả đoán đúng, vậy còn tới? sợ gặp chuyện may à?”



      “Đm cậu, nếu phải vì cậu ông đây phải dây vào nguy hiểm này hay sao?” Trang Hào vươn đầu ngón tay chọc chọc mảng tím bầm đùi Hoa Kì: “Nếu cậu đừng làm nữa?”



      “Vậy cũng được, từ chức em ăn gì uống gì? Há mồm đón gió à?”



      Trang Hào nén giọng : “Khu Hướng An lớn như vậy còn có chỗ chứa cậu sao? Ta là. . . . . .” Trang Hào chưa hết lời, tắm kỳ công cao cao trong phòng tắm liền mang theo người khách tới, Trang Hào chặt đứt đề tài, ngắt lời : “Tôi , chỗ này có phòng bao sao?”



      Hoa Kì làm bộ : “Tiên sinh, nơi này của chúng ta có phòng bao, nhưng mà. . . . . .”



      “Nhưng mà cái gì?”



      Hoa Kì do dự lát hay là rồi, nhưng mà vẻ mặt rất mập mờ: “Tiên sinh, phòng bao có cung cấp dịch vụ đặc biệt.”



      Trong giây lát Trang Hào đỏ mặt thông suốt, trừng tròng mắt : “Vậy đổi lại phòng bao cho tôi.” Trang Hào đứng dậy xuống ấm giường, lúc mang dép còn : “Tôi muốn ngủ lát.”



      Nhìn Trang Hào đỏ mặt, Hoa Kì xem chừng lại nghĩ sai lệch, kịp hết lời, Trang Hào quấn khăn tắm ra khỏi nhà tắm nam.



      Hoa Kì vội vàng ném khăn tắm vào trong chậu, với tắm kỳ công bên cạnh: “Ai, giúp tôi nhìn chút, tôi nhà cầu.”



      Hoa Kì đuổi theo bóng dáng Trang Hào lên lầu hai, đợi vào phòng bao nhìn thấy phục vụ sinh chạy ra, phục vụ sinh hết sức nhăn nhó, Hoa Kì vội vàng tới: “Thế nào?”



      “Ai nha, tới vừa đúng lúc, biết xoa bóp chứ?” Phục vụ nắm cánh tay Hoa Kì .



      Hoa Kì gật đầu cái: “ a, thế nào?”



      “Haiz, đừng nữa, bên trong có. . . . . .” Phục vụ giọng, tiến tới bên tai Hoa Kì : “Bên trong có tên gay, thích nam.”



      “Gì?” Hoa Kì mắt trừng tròn, dám tin : “Cậu bên trong là. . . . . .” Hoa Kì chỉ vào trong phòng chung.



      Phục vụ khẳng định ánh mắt nhìn thẳng Hoa Kì: “Cũng trách được, vừa lên muốn xoa bóp, nhưng nơi này đều là nữ, nào có nam a, người này cũng quá biến thái.”



      Hoa Kì bĩu môi: “ biến thái, được, chuyện này tôi giúp cậu, nhưng tiền boa phải cho tôi.”



      “Ơ, tôi đây dám đồng ý, nhưng tôi giúp tranh thủ.” Phục vụ nghĩ nghĩ đưa tay đẩy cửa, đầu ngón tay vừa chạm vào cửa phòng lại rút về : “Tôi vào đâu, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy gây, hoảng chết.”



      “Được rồi, vậy cậu vội , có chuyện tôi gọi cậu.” Hoa Kì khẽ mỉm cười với đẩy cửa vào phòng bao.



      Phục vụ đứng ở cửa, nhíu mày suy nghĩ nửa ngày, càng nghĩ càng thấy rất thích hợp, Hoa Kì tích cực như vậy vào phòng bao, chẳng lẽ ta cũng thế. . . . . . Mẹ ơ, phục vụ bước bước dài xông ra ngoài.



      Hoa Kì vào phòng bao, cách nào ức chế nội tâm nụ cười, định dựa vào cửa nhìn Trang Hào cười khúc khích.



      Trang Hào cởi hết nằm ấm giường lên, hơi híp mắt lại : “Cậu bị ngu đấy à? Cười gì đó?”



      Hoa Kì hắng giọng cái, thu lại nụ cười : “ gì với phục vụ?”



      “Hả?” Trang Hào sửng sốt: “Tôi giúp tôi tìm người xoa bóp, tìm nam sư phụ ở nhà tắm lầu là được.”



      Hoa Kì gật đầu: “À, ra là chuyện như vậy, trách được người ta cho rằng là gay.”



      “ĐM , ai là gay?” Trang Hào giận kềm được ngồi dậy, chỉ vào cửa : “Tên vừa rồi tinh trùng lên não đúng ? Ông đây chỗ nào giống gay? Mả mẹ nó, muốn ăn đòn chứ gì?”



      Hoa Kì gãi gãi đầu: “Được rồi, em thấy là nghẹn thời gian quá lâu.”



      “Cậu giỏi, ông đây nơi nào nghẹn thời gian dài?” Trang Hào đỉnh đạc tách chân, triển nhị đệ mềm nhũn cũng rất lớn của mình : “Tối hôm qua ông đây còn tìm tiểu thư, đêm làm bảy lần.”



      là lợi hại.” Hoa Kì từ từ tới bên cạnh Trang Hào, mặt đối mặt từ từ dán lên: “Ca, muốn ?”



      muốn, ngày hôm qua làm bảy lần rồi.” Trang Hào hai tay để sau ót nằm xuống.



      Hoa Kì cười cười, cúi đầu nhìn nhị đệ chíp bông, chơi tâm nổi lên, cố ý thổi chíp bông mấy hơi.



      Trang Hào co rụt chân, trầm mặt : “Chớ đùa, tôi còn có chuyện muốn .”



      Hoa Kì quệt mồm, rất tình nguyện ngồi bên cạnh , giọng : “Em muốn từ chức, từ chức mẹ em mắng chết em.”



      “Cậu giỏi, tôi thấy cậu đúng là liếm o0o cho Bàng Suất rồi, sau đó trả lại tiền cho cậu.”



      Hoa Kì hất mặt, nhe răng cười tiếng: “ sai rồi, em có, dù em muốn liếm, cũng chỉ liếm người.”



      Trang Hào khó nén lúng túng, vội vàng nhắm mắt lại : “Cậu từ chức tôi tìm việc làm cho cậu, khu Hướng An công việc tốt hơn nhiều.”



      Hoa Kì theo dõi nửa ngày lên tiếng, Trang Hào nhịn được, len lén mở mắt trái, thấy Hoa Kì nhìn mình chằm chằm, vội vàng nhắm mắt lại : “ĐM, có được hay câu.”



      Hoa Kì cúi đầu, chơi đầu ngón tay : “Em muốn từ chức.”



      Trang Hào hoàn toàn kiên nhẫn, mở mắt mắng: “Ngươi có từ hay , cho cậu biết, hôm nay ông đây tới là nhìn trước kia cậu thay tôi chắn ghế, hôm nay tôi đem lời tất, cậu từ chức, về sau liền đường ai nấy .”



      Từ lúc Hoa Kì biết Bàng Suất là đối thủ của Trang Hào cũng biết, nếu như mình tiếp tục làm việc ở nơi này, nhất định cơ hội gặp mặt Trang Hào ít , nếu như nhất định phải chọn công việc hoặc , Hoa Kì ai cũng chọn.



      Hoa Kì chép chép miệng, cười hì hì leo lên ấm giường, tiến tới bên tai Trang Hào : “Ca, nếu hay là như vậy , về sau thứ bảy chủ nhật em đến chỗ được ?”



      Trang Hào đưa lưng về phía Hoa Kì, khẽ giật giật thân thể: “Biến, tôi cần gặp cậu sao.”



      Hoa Kì buồn cười : “Cứ như quyết định như vậy.”



      “ĐM, cậu quyết định có giá trị sao?” Trang Hào nghiêng đầu qua nhìn Hoa Kì chằm chằm .



      “Mặc kệ, dù sao cứ quyết định như vậy.” Hoa Kì ngồi dậy, giơ tay lên cởi đồng phục làm việc ném xuống đất, cười nhàng : “Ca, muốn ?”



      “Biến, ông đây thích đàn bà.” Trang Hào lần nữa nhắm hai mắt lại.



      Hoa Kì xem thường : “Ca, em muốn rồi.”



      “Biến nhanh, cẩn thận ông đây cước đá cậu ra.”



      Hoa Kì đương nhiên để ý Trang Hào mắng, ngược lại cúi đầu, đưa lưỡi liếm ngang hông Trang Hào.



      Liếm hồi lâu, Trang Hào từ đầu đến cuối cũng động, ngược lại nhị đệ lại tinh thần, rất giống cột cờ.



      Trang Hào mặc dù động, tư thế cũng có chút kỳ cục, nhưng cũng cách nào trở ngại động tác của Hoa Kì, cậu thò người lên trước, thành nửa vòng tròn áp Trang Hào phía dưới, cúi đầu mở miệng liền có thể ngậm nóc nhị đệ.



      Trang Hào cảm nhận được ấm áp, cũng có như lúc trước nghĩ đằng nẻo, ngược lại động thân đem nhị đệ đâm toàn bộ vào.



      Được ám hiệu, Hoa Kì bắt đầu cố gắng cày cấy, qua lại động vài chục cái mới vừa định đổi lại tư thế, chỉ nghe thấy cửa phòng bao bị người đạp mấy đạp.



      “Hoa Kì, mày ra cho tao.”



      Hoa Kì ngẩn ra, cọ ngồi dậy: “Ca, bên ngoài là Bàng Suất.”



      “ĐM, là. . . . . .” Trang Hào đứng dậy nghĩ mặc quần áo, đưa tay túm áo sơ mi giá áo làm thế nào cũng túm xuống, Trang Hào tức giận dùng sức lôi mấy cái, mắt thấy giá áo sắp đổ, Hoa Kì vội vàng nhảy xuống giường đỡ.



      Hoa Kì đem giá áo đặt lại chỗ cũ, giọng : “Ca, nằm, đừng động ha.”



      “ĐM, tránh thoát, cùng lắm liều chết mà đánh.” Trang Hào nghĩ xuống giường, rồi lại bị Hoa Kì đẩy trở về: “Ca, nằm, tự em có biện pháp, khẳng định tốt hơn đánh nhau.”



      Trang Hào nhìn chằm chằm Hoa Kì mấy giây, bất đắc dĩ thể làm gì khác hơn là theo lời Hoa Kì nằm sấp ấm giường.



      Hoa Kì vội vàng từ mặt đất nhặt đồng phục làm việc lên che đầu Trang Hào, xác định có chỗ sơ hở mới mở cửa ra ngoài.



      Mở cửa Bàng Suất cà nhắc nhìn vào trong phòng bao nhìn hai lần: “Người trùm đầu nọ là ai à?”



      Hoa Kì cười đùa : “Ông chủ tới?”



      Bàng Suất cau mày : “Tao hỏi mày, người nọ là ai?”



      “A. . . . . . Là khách hàng của tôi, ngủ thiếp .”



      “Khách hàng? Tôi nghe người khác gay?” Bàng Suất quan sát Hoa Kì xích lõa, còn : “ĐM, đầu năm nay còn có chơi con trai?”



      Hoa Kì lúng túng biết làm sao, chỉ có thể nhắm mắt : “A, đoán chừng lưu hành thôi.”

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương thứ 18 Chạy trốn cửa sau

      Hoa Kì nghiêm túc quan sát vẻ mặt Bàng Suất, hình như quan tâm lắm đối với người trong phòng, ngược lại rất có hứng thú với mình.

      Bàng Suất tiếc nuối thở dài, tay phải đáp lên bả vai Hoa Kì : " thực, mặc dù mày là . . . , tao vẫn cảm thấy thằng nhóc mày tệ, làm sao có thể thích đàn ông?" Bàng Suất lắc đầu cái, tiếc hận : "Được rồi, nhanh vào , có thời gian chúng ta hàn huyên chút."

      Hoa Kì giải thích gì, hớn hở : "Ừ, vậy tôi vào làm việc."

      Hoa Kì hoàn toàn quan tâm khiến Bàng Suất rất khiếp sợ, muốn lại thôi nghẹn tương đối khó chịu, sau chỉ có thể thở dài tiếng, nện bước vững vàng lại trong hành lang dài lầu hai.

      Hoa Kì đưa mắt nhìn Bàng Suất rời , thấy rẽ vào cửa thang lầu mới dám đẩy cửa trở lại phòng bao.

      "Ca, sao."

      Trang Hào lật người ngồi dậy, báo oán : "Chưa bao giờ uất ức như vậy."

      Hoa Kì cười : "Cái này gọi là tránh voi chẳng xấu mặt nào, ngộ nhỡ cùng tranh luận, bọn họ người đông thế mạnh, làm sao ứng phó được?"

      Trang Hào thở dài tiếng: "Được rồi, nếu cậu muốn từ chức vậy tôi về." Trang Hào xuống giường, đứng trước mặt Hoa Kì nhanh chóng mặc quần áo.

      Hoa Kì đứng bên mỉm cười nhìn.

      Sau khi Trang Hào mặc chỉnh tề, thuận tay lấy ra hai ngàn tệ trong túi đưa cho Hoa Kì: "Tiền phòng bao tôi xuống dưới lầu đưa, số tiền này chính cậu giữ ."

      Hoa Kì cũng từ chối, nhận lấy tiền : "Ca, giận em?"

      Trang Hào bĩu môi chê cười: "Tôi giận cậu làm gì? Tôi với cậu lại quen, nếu phải nhìn trước kia cậu giúp tôi, tôi lười tới đây." Trang Hào giơ tay lên nắm khoá kéo áo khoác, kéo đến vị trí xương quai xanh: "Được rồi, tôi đây."

      Hoa Kì vẫn cười như cũ, chỉ coi lời Trang Hào là trận gió.

      Trang Hào nhìn Hoa Kỳ cười rực rỡ như cũ, khỏi mắng: "!@#$%$@, vô tâm vô phế." xong, Trang Hào kéo cửa phòng bao ra ngoài.

      Hoa Kì vội vàng nhét tiền vào trong túi quần, chạy theo ra ngoài.

      "Ca, thể ra ngoài như vậy, Bàng Suất nhất định ngồi trong đại sảnh lầu ." Hoa Kì đuổi kịp bên cạnh , giọng : "Nhà tắm có cửa sau, từ chỗ đó ."

      Trang Hào mắt Hoa Kì: "Cậu mặc quần áo sao?"

      Hoa Kì cúi đầu nhìn thân thể gầy yếu của mình, mỉm cười : " còn kịp nữa, , em sợ đuổi kịp."

      "ĐM." Trang Hào liếc mắt: "Cửa sau ở đâu?"

      Hoa Kì vừa cười vừa kéo quần: "Em mang ."

      Hoa Kì mang theo Trang Hào đường tránh né xuống lầu hai, lúc ngang qua khu bán rượu, trong quầy bar còn ghé đầu nhìn ra ngoài hai mắt, bĩu môi còn mắng câu biến thái.

      Trang Hào nghe vào trong lỗ tai rất thoải mái, làm bộ muốn trở về rống hai câu, nhưng quay đầu nhìn Hoa Kỳ, vẻ mặt bình thản như nước, khóe miệng khẽ nhếch lên như mỉm cười, hai má ửng đỏ mắt nhìn phía trước, giống như những lời đó trước mặt cậu chỉ như đám mây nhàng.

      Lúc này Trang Hào lại có chút hâm mộ Hoa Kì vô tâm vô phế, người như vậy hiểu được thỏa mãn, biết đủ, thể thừa nhận, mỗi lần cùng Hoa Kì đều vui vẻ, vui vẻ xuất phát từ nội tâm.

      Toàn bộ lửa giận của Trang Hào đều tiêu tán, dọc theo đường nghe theo Hoa Kì an bài, chỉ dẫn, cuối cùng tới cửa sau nhà tắm, cái cửa kiếng rất , cửa mặc dù có xích sắt nhưng khóa lại, bên cạnh còn chất đống thùng áo tắm khách xuyên qua.

      "Ca, từ nơi này ." Hoa Kì chạy tới đẩy cửa ra, gió mạnh ùa vào, Hoa Kì đông lạnh khẽ run rẩy.

      Trang Hào gật đầu cái, tới cửa: "Trở về thôi, nếu nơi này làm nổi nữa tới tìm tôi."

      Hoa Kì cười cười: "Người như em có thói quen rất nghiêm trọng, đến chỗ quen rồi muốn rời , chỉ cần nơi này xa thải em... chắc em ."

      Trang Hào cảm thấy câu đó của Hoa Kì có hàm ý khác liền gì nữa, mà chỉ cau mày : "Ừ, vậy cậu bảo trọng."

      câu bảo trọng lại như cây búa nặng đập trong lòng Hoa Kì, rốt cuộc vẻ mặt cũng đổi, cậu khẽ mất mác : "Ca, sau này vẫn có thể gặp phải ?"

      Trang Hào lên tiếng, đưa lưng về phía Hoa Kì ra ngoài.

      Hoa Kì thấy Trang Hào càng càng xa, nháy mắt ngay cả bóng dáng cũng bị bóng đêm cắn nuốt kia, Hoa Kì hướng về phía hô: "Ca, tuần sau em nghỉ, làm hoành thánh cho ăn."

      Chốc lát, cách truyền đến câu: "Muốn nhân thịt bằm rau thơm."

      Hoa Kì thở phào nhõm, khóe miệng nhếch lên, theo thói quen lộ ra nụ cười mỉm.

      "Ơ, cậu làm gì ở đây?"

      Hoa Kì sững sờ, vội vàng quay đầu lại, đứng phía sau là quản lý phòng giặt là, bình thường Hoa Kì ít qua lại với , cho nên quen thuộc cỡ nào.

      "A. . . . . . Tôi đến tìm đồng phục làm việc của tôi, biết có bị lẫn vào quần áo của khách hay ." Hoa Kì thuận miệng bịa chuyện cũng thuận lợi thành chương.

      Quản lý phòng giặt là hỏi nhiều, nhưng mà hiếu kỳ : "Hoa Kì, cậu thích người đàn ông?"

      "Gì?" Hoa Kì ngờ chuyện này truyền nhanh như thế, chỉ mới hai giờ có thể trở thành chuyện cười trong nhà tắm này, nếu chờ thêm năm ba ngày nữa, có phải tất cả mọi người trong thành phố đều biết hay ?

      "Chậc chậc, cậu còn thừa nhận à?"

      Hoa Kì nhún nhún vai: "Như vậy cũng tốt hơn so có người biết tên tôi, phải hỏi tôi tên là gì, biết tôi trả lời thế nào ?"

      Quản lý sửng sốt: "Ý cậu là gì?"

      Hoa Kì nhe răng cười tiếng: "Bình thường đối với loại vấn đề như thế này, tôi chỉ ba chữ." Hoa Kì hạ thấp giọng, hình như chỉ dùng miệng hình cho biết: "Chó tới hỏi." xong, Hoa Kì nhìn vẻ mặt , mang theo mỉm cười .

      Hoa Kì phải vô tâm vô phế, mà là chưa bao giờ vì nhàn mà lãng phí tế bào não thôi.

      Lúc này, Hoa Kì nhận thấy, trong nhà tắm này, cuộc sống tương lai tràn đầy nhấp nhô.

      Hoa Kì trở về lầu hai, từ trong phòng bao lấy áo cùng túi công cụ, lúc xuống lầu vừa đúng đụng phải người phục vụ đớt đó, hai người mặt đối mặt nhìn mấy lần, phục vụ tránh né cậu xa như tránh ôn dịch.

      Hoa Kì bĩu môi bỏ qua người này.

      Dọc theo đường , Hoa Kì gặp được ít đồng nghiệp, ánh mắt bọn họ đa số là chán ghét, cũng có rất tò mò, Hoa Kì nhìn tất cả mà trở về nhà tắm nam, vừa vào cửa nghe thấy bên trong có người : "Ai, xem đàn ông cùng đàn ông làm như thế nào?"

      "Còn có thể làm gì, thống mông chứ sao."

      hồi tiếng cười, sau đó lại có người : " dính phải cứt hay ?"

      "Chậc chậc, người này ghê tởm mà."

      "Chúng ta cảm thấy ghê tởm, nhưng người ta chưa chắc cho là như thế, có khi còn cảm thấy gia tăng tình thú đấy."

      " là rừng vốn lớn loại chim nào cũng có mà."

      Hoa Kì cách màn vải nghe hồi lâu, có thể đem chuyện này làm thành chuyện cười chỉ có ba tắm kỳ công bên trong, rốt cuộc lại để cho bọn họ chờ đến cơ hội lấy mình ra giải sầu.

      Nghe tiếp cũng có nghĩa, Hoa Kì cố ý đạp cửa cái, sau đó đỉnh đạc vào: "Ơ, mấy à đều bận sao?"

      Ba tắm kỳ công nhìn chằm chằm Hoa Kì mấy lần, cười nhạo : "Bận cũng có bận như cậu."

      Hoa Kì tiện tay ném túi công cụ lên ấm giường: "Cũng trách được, vừa động thủ vừa phải dùng tài hùng biện, tôi đều mệt chết rồi, các người cũng biết giúp tôi chia sẻ chút." Hoa Kì cố ý đưa đầu lưỡi liếm môi vòng, vẻ mặt tương đối mê người.

      Ba tắm kỳ công hai mặt nhìn nhau, cũng lên tiếng, chừng nghĩ Hoa Kì thế nhưng lại phản kích?

      Hoa Kì cởi quần áo, đứng ở vòi tắm tẩy rửa mình, trong miệng còn ngâm nga tiểu khúc, bộ khoan thai tự đắc coi trời bằng vung, lúc Hoa Kì mới gội đầu xong, cửa có người la câu: "Hoa Kì, cậu ra ngoài xuống, Tứ gia tìm cậu."

      Hoa Kì tắt vòi tắm: "A, tôi biết rồi."

      Hoa Kì nhanh chóng lau khô thân thể, thay đồng phục làm việc ra ngoài, lúc trải qua ba tắm kỳ công, còn cố ý câu: "!@#$%$@, lại bận rộn, để cho người ta sống sao."

      Trong lòng Hoa Kì tức giận, từ lúc tới nhà tắm này chịu ba người bọn lấn áp ít, bình thường còn chưa tính, mình bỏ qua bọn họ, ăn ngon uống tốt phúc lợi cũng phân nhiều nhất, sau này khác, cứ chăm chăm sống cuộc sống của mình, có nửa xu quan hệ tới bọn họ, còn cười sao?

      Hoa Kì mang theo hơi thở u oán ra khỏi nhà tắm, đến đại sảnh lại thấy bóng dáng Bàng Suất.

      "Hoa Kì." Quản lý từ cửa vào.

      Hoa Kì : "Quản lý, chú thấy được ông chủ đâu ? Có người ngài ấy tìm tôi."

      "Chuyện này tôi biết, ông chủ ở phòng VIP lầu bốn chờ cậu."

      "Hả?" Hoa Kì kinh ngạc : "Lầu bốn? Tôi tới nơi này lâu như vậy, còn chưa lầu bốn đâu."

      Quản lý cười tiếng: "Vậy còn nhìn xem."

      Hoa Kì nhếch miệng cười khúc khích: "Được, vậy tôi lên đây."

      Hoa Kì lên thang máy lầu bốn, vừa ra thang máy liền nhìn thấy hành lang phủ thảm nhung màu đỏ hoa văn nhạt, tường treo biểu thị xin chớ mang giày, Hoa Kì vội vàng cởi giày phóng ở kệ bên cửa, nện bước lạo xạo từ từ hành lang.

      Hoa Kì nghe , lầu bốn nhà tắm tổng cộng có ba phòng VIP, hai gian kích thước siêu cấp lớn, dùng để mở tiệc mời khách quý, về phần hưởng thụ cái gì, Hoa Kì dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được. Mà trong đó có gian là gian tư nhân của Bàng Suất, cho nên, Hoa Kì hề nghĩ ngợi trực tiếp tới gian phòng ở giữa.

      Đến cửa, Hoa Kì hít hơi dài, giơ tay lên gõ cửa phòng.

      " vào."

      Hoa Kì nhàng vừa đẩy cửa phòng liền mở ra, nương theo mà đến cũng là tiếng đàn bà rên rỉ, Hoa Kì cứng đờ thế nào cũng bước được, biết có nên vào hay .

      Hoa Kì đứng ở cửa do dự, cửa phòng bị người bên trong kéo ra, Bàng Suất xích lõa thân : " mày vào còn đứng ở cửa làm gì?"

      mặt Hoa Kì phủ tầng đỏ ửng, lúng túng : "Tôi sợ làm kỳ đà cản mũi."

      "Bớt nhảm, nhanh vào." Bàng Suất xoay người vào phòng bao, Hoa Kì bất đắc dĩ theo, mới vừa hai bước lại nghe thấy Bàng Suất : "Khóa cửa lại."

      Hoa Kì ngẩn ra, xoay người lại khóa cửa.

      Hoa Kì chậm rãi vào, mỗi bước là có thể nghe ràng bên trong truyền đến tiếng phụ nữ rên rĩ, lúc cậu qua phòng vệ sinh sắp thò đầu ra, lại thấy chân giường ngồi người đàn ông khác.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương thứ 19 Tha cho tôi



      Hoa Kì biết lấy từ gì để hình dung cảnh tượng trước mắt, suy nghĩ chút cuối cùng hai từ ‘ dâm loạn ’ trong sọ não nhảy ra, tương đối khít khao hình dung, khít khao đến cậu hận thể xoay người lại co cẳng chạy.



      Lúc Hoa Kì dự bị xoay người lại chạy trốn giọng Bàng Suất từ bên trong truyền đến: " vào, đứng ngốc ở cửa làm gì?"



      Hoa Kì nuốt ngụm nước bọt, bất đắc dĩ nện bước cứng ngắc vào.



      Trường hợp trong phòng có thể là kinh thiên địa - khiếp quỷ thần, đến gần nhìn, cảnh tượng này là có điểm quen thuộc, khác cảnh màn ảnh DVD trước kia bao nhiêu.



      Trong phòng bao trừ Bàng Suất ra còn có hai nam, ba nữ, Hoa Kì đều chưa từng thấy qua, đoán chừng phải khách quen của nhà tắm, nhưng xem ra cũng rất tuấn.



      Bàng Suất ngồi ghế sofa, bên cạnh là tính là nhiều son dầy phấn, số tuổi khác Hoa Kì nhiều lắm, mà giường lại nằm sắp hàng hai khác, mặt nhìn quá quen thuộc, bởi vì đồng thời bị hai người đàn ông này đè ép, người trần truồng quả thể làm chuyện biết xấu hổ.



      Ánh mắt Hoa Kì loạn chuyển chung quanh, thỉnh thoảng quét hai nam hai nữ giường, mặt nóng khó có thể hình dung.



      Bàng Suất nghiêng đầu nhìn Hoa Kì cười : "Thế nào, có cảm giác chưa?"



      Hoa Kì cúi đầu, cằm như muốn chống lên ngực rồi.



      "Hỏi mày đấy." Bàng Suất nhịn được rống to tiếng, dọa Hoa Kì rụt cổ, liền vội vàng lắc đầu: "Ông chủ, nếu. . . . . . nếu có việc gì tôi về trước."



      "Trở về cái rắm." Bàng Suất vươn tay níu lại Hoa Kì, chơi liều kéo Hoa Kì ngồi xuống ghế sa lon trung gian, lúc ngồi xuống Hoa Kì còn va vào trẻ bên cạnh, Hoa Kì vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi."



      trẻ khẽ mỉm cười, lắc đầu cái: " có việc gì."



      Bàng Suất buông tay Hoa Kì, say sưa ngon lành nhìn trường trực tiếp giường, cười : "Hoa Kì, trước kia xem qua phim heo chưa?"



      Hoa Kì ừ tiếng, như cũ cúi đầu.



      Bàng Suất nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Hoa Kì: "Có cảm giác ?"



      Hoa Kì suy nghĩ chút: "Ừ."



      "Chậc, có cảm giác chứng minh cậu còn có thể bình thường, nhưng mà. . . . . ." Bàng Suất nhô người ra, chỉ vào trẻ bên cạnh : "Hôm nay tao giúp mày trị tật xấu này, tao đều tìm cho mày rồi, mặc dù còn trinh, nhưng kỹ thuật tệ, thử chút."



      "Ngài cái gì?" Hoa Kì mãnh liệt ngẩng đầu lên, cười toe toét miệng rộng kinh ngạc : "Ông chủ, ngài đừng đùa tôi...tôi tới được."



      Bàng Suất trầm mặt, ánh mắt từ mặt Hoa Kì đường xuống phía dưới dừng ở đũng quần: "Cái gì, nơi kia của cậu dùng được?"



      Hoa Kì khoát tay áo: " phải là dùng, mà là tôi có kinh nghiệm, lần đầu tiên của tôi còn đấy." Hoa Kì quay đầu lại liếc nhìn trẻ sau lưng, quay đầu lại tiếp: "Ông chủ, tôi muốn trao lần đầu tiên cho người mình thích."



      "Mả mẹ nó, niên đại nào rồi còn kiểu này? Đàn ông có chú ý nhiều như vậy, nên làm phải làm." Bàng Suất đưa tay đẩy Hoa Kì: "Nhanh lên cho ông đây, nếu đừng có ở nhà tắm của tao nữa, tao xấu mặt."



      " được được, tôi làm được, ông chủ ngài tha cho tôi ." Hoa Kì đứng dậy muốn , lại bị Bàng Suất lôi trở lại, đè bả vai : "Giờ có cảm giác đúng ? Vậy nhìn giường cho tao." Bàng Suất nâng cánh tay đáp vai Hoa Kì, giống như nửa ôm, sau đó với người giường: "Vương Chấn, Côn Tử, hai người đổi lại tư thế, mông hướng bên ngoài, để Hoa Kì nhìn cẩn thận."



      "Được, chúng ta đổi." Vương Chấn cùng Côn Tử ôm người đổi tư thế, ở bên giường khởi động, mỗi động tác đều ràng, ràng khiến Hoa Kì dám nhìn.



      Bàng Suất thấy Hoa Kì có chút đỏ mặt, trêu ghẹo : "ĐM, xử nam đúng là giống, tao vừa lên năm nhất trung học cũng đức hạnh này, thấy con cũng đỏ mặt." xong, Bàng Suất với người giường: "Này, hai người kia gọi to lên chút."



      Vì vậy, thanh khàn khàn tê tâm liệt phế bắt đầu, mỗi tiếng đều khiến Hoa Kì đau gan.



      Bàng Suất nhìn, thỉnh thoảng cúi đầu nhìn Hoa Kỳ: "ĐM, mày còn cứng?"



      Hoa Kì xấu hổ : "Ông chủ, tôi với ngài, mỗi lần tôi xem phim heo đều nhìn chằm chằm vào đàn ông, chưa bao giờ chú ý tới nữ, ngài tha cho tôi , tôi được."



      "ĐM, tao đúng là tin." xong, Bàng Suất lôi tay Hoa Kì áp lên đùi trẻ sờ sờ, Hoa Kì bị dọa nhanh chóng thu tay lại: "Ông chủ, đại ca, ngài là ruột của tôi, tôi được, tôi có cảm giác với phụ nữ, tôi thích nam, thích người mạnh mẹ, cái loại cao lớn đó, ngài hãy tha cho tôi ."



      Bàng Suất có dùng sức cũng cưỡng được ý nghĩ của Hoa Kì, suy nghĩ chút liền buông lỏng tay, Hoa Kì được tự do liền đứng lên: "Ông chủ, tôi về trước đây, ngài bận rộn." xong, Hoa Kì co cẳng chạy.



      "Đợi lát nữa, tao cho mày chưa?" Bàng Suất theo: "Tao tin điều này, có đàn ông thấy đàn ông có cảm giác?" xong, Bàng Suất liền tụt cái quần con duy nhát người lỏa thể trước mặt Hoa Kì, cúi đầu liếc nhìn cái đó của mình, lúc ngẩng đầu liền du côn cười : "Thế nào, nhìn gốc cây của tao có lớn ? Có cảm giác ?"



      Hoa Kì khỏi nuốt ngụm nước bọt, cậu thể thừa nhận, gốc cây của Bàng Suất khác của Trang Hào là mấy. Mà ngay cả vóc người Bàng Suất cùng Trang Hào đều là dạng, thuộc kiểu hình tinh tráng, có thịt dư thừa, mà giống nhau vai trái đều xâm hình, khác ở chỗ, người Trang Hào có rất nhiều sẹo hơn.



      Bàng Suất thấy Hoa Kì nhìn đăm đăm, khỏi chép chép miệng, lại tới trước vài bước: "Hoa Kì, đàn ông làm thế nào?"



      Hoa Kì lên tiếng, nhưng mà nhìn, bởi vì này khắc cậu bắt đầu nhớ nhung Trang Hào rồi.



      "Mày nhìn cái gì?" Bàng Suất lại hỏi, tay lại cứng rắn nâng cái đó lắc lắc mấy cái: "Có muốn liếm hay ?"



      Hoa Kì ngước mắt nhìn Bàng Suất, chợt trong đầu thoáng qua ý nghĩ, khỏi nhếch khóe miệng lên, mặt duy trì ửng đỏ vốn có, cậu nện bước loạc xoạc về phía Bàng Suất, chút do dự cầm lấy cái đó của Bàng Suất, hèn hạ ti tiện câu: "Vẫn luôn muốn liếm, ông chủ để ý ?"



      Bàng Suất cau mày lên tiếng.



      Trong lòng Hoa Kì cười trộm, vụng về cúi người xuống, há mồm dự định ngậm cái đó của Bàng Suất Bàng Suất rống to tiếng: "Đm mày, nhanh cút cho tao, cho mày phụ nữ mày cần lại thích chơi loại này." Bàng Suất xoay người, cái đó thuận thế trơn tuột khỏi tay Hoa Kì.



      Hoa Kì mỉm cười đứng lên: "Tôi đây, ông chủ ngài bận rộn ." Hoa Kì chút do dự, nhanh như gió vọt ra khỏi phòng bao.



      Đây là cuộc đánh cược can đảm, nếu phải Hoa Kì hoàn toàn chắc chắn, cậu cũng dám mạo hiểm lớn như vậy.



      Đàn ông lăn lộn bên ngoài phải nắm cho chặt, bọn họ sĩ diện, rất thích chơi, chơi cũng tương đối to gan, kích thích, nhưng những thứ này đều phải hợp lẽ thường, hơi nghịch lẽ thường, chưa chắc họ đón nhận.



      Dĩ nhiên, ở đây phải loại bỏ thành phần sứt mẻ, dân liều mạng trượt băng chơi độc, bất cứ giá nào.



      Sau khi thành công thoát hiểm, Hoa Kì trở về nhà tắm, lúc này gần tới giờ đêm, trong nhà tắm trống rỗng, bên trong quanh quẩn truyền tới tiếng nhạc xập xình từ dưới đất, hợp với tiếng bước chân Hoa Kì, nghe có chút giống cảnh trong phim kịnh dị.



      Nhà tắm này thiết kế đầy đủ, từ quầy rượu, đến tắm rửa xoa bóp, phòng ăn hạng sang đầy đủ, Hoa Kì nghĩ, bao lâu, nhà tắm này đổi tên là khu Giải Trí.



      Nhưng mà, dù nơi này thay đổi thế nào, Hoa Kì vẫn như cũ là tắm kỳ công nho ở nơi này.



      Giằng co ngày, Hoa Kì hơi mệt, đầu vừa đụng đến gối liền ngủ, khi tỉnh dậy là mười giờ hôm sau, cách giờ làm việc còn có nửa tiếng.



      "Oáp. . . . . ." Hoa Kì ngáp cái, từ trong chăn đưa cánh tay ra, mười ngón tay co dãn lung tung.



      "Cậu tỉnh?"



      Hoa Kì nghiêng đầu nhìn mập sư phụ giường bên cạnh: "Ừ, tỉnh."



      "Cho cậu." Mập sư phụ thuận tay ném qua bình , Hoa Kì nhanh mắt nhận lấy, đưa đến trước mắt nhìn, là bình dược trị liệu máu ứ đọng, Hoa Kì kinh ngạc : "Cho tôi?"



      "Ừ, vật quý của tôi, thích hợp trị máu bầm đùi cậu."



      Hoa Kì nháy nháy mắt, nghĩ thầm mặt trời mọc từ hướng tây sao? Nếu như phải, sao mập mạp lại đột nhiên thiện tâm đại phát? Chẳng lẽ lại có mưu quỷ kế gì?



      "Yên tâm , có độc." Mập sư phụ nhìn Hoa Kì cười cười: "Tôi nghe ông chủ rồi, ngày hôm qua cậu tìm , để tôi thay thế vị trí của cậu, tôi ngờ."



      "Gì?" Hoa Kì kinh ngạc .



      " em, trước kia xin lỗi cậu, về sau chúng ta đều là người nhà." Mập sư phụ đứng dậy tới trước mặt Hoa Kì, cười : "Cậu còn nửa giờ nữa là phải rời giường."



      Nhìn bóng dáng mập mạp, Hoa Kì khỏi cảm khái lòng người dễ thay đổi.



      Hoa Kì bị Bàng Suất dáng chức, heo sư phụ lại biến thành tắm kỳ công, ra trong lòng Hoa Kì, sư phụ cùng nhân viên kém nhau mấy, dạng việc phải làm, còn phải làm nhiều hơn nhân viên bình thường.



      Lúc này, Hoa Kì bắt đầu lo lắng tiền lương của mình, biết Bàng Suất có thông báo quản lý hạ tiền lương xuống hay , nghĩ đến đây, tâm Hoa Kì bắt đầu đau.



      Liên tiếp hai ngày, Hoa Kì ra nhà tắm, thức ăn cơm nước đều do mập sư phụ cho người mang đánh tới. Có mấy lần quản lý tới đây, Hoa Kì rất muốn hỏi chút vấn đề lương bổng của mình, nhưng lời đến miệng lại nuốt trở về, vì vậy chuyện này người nhắc tới.



      Về phần Bàng Suất, từ lúc đêm hôm đó như bốc hơi khỏi nhân gian, cho đến tối ngày thứ ba, mới xuất ở nhà tắm lần nữa.



      "Tôi các người phải dọn dẹp vệ sinh nhà tắm cho xong, hồi ông chủ có bạn tới đây." Quản lý mở cửa quát mập sư phụ.



      Mập sư phụ cười : "Ngài yên tâm , tôi bảo đảm thành vấn đề."



      "Vậy tốt, hồi liền đến."



      thực tế sáng sớm mập sư phụ liền được Bàng Suất ra lệnh, để vệ sinh nhà tắm, Hoa Kì từ miệng mập sư phụ biết được, người tới lần này là người đầu tư khác của nhà tắm, chẳng qua là mới vừa vào nhóm.



      Ngày này, nhà tắm nhận khách vãng lai, mọi người nhìn qua tương đối đều rỗi rãnh, mãi cho đến mười giờ rưỡi đêm, đám người mênh mông cuồn cuộn vào nhà tắm.



      "Tới rồi tới rồi." Phục vụ ở cửa mở miệng kêu: "Nhìn dáng dấp như mới vừa cơm nước xong, uống năm mê ba man."



      Dù sao Hoa Kì cũng hơi tò mò, chen đến cửa nhà tắm nhìn ra phía ngoài, đúng lúc nhìn Bàng Suất vịn bả vai người tới, Hoa Kì bĩu môi chuẩn bị lùi về nhà tắm, lúc cậu rụt cổ lại liền nghe tiếng quen thuộc: "Hoa Kì, thằng nhóc cậu sao lại ở nơi này?"



      Hoa Kì phản xạ có điều kiện lại thò đầu ra, thấy người nọ Hoa Kì sững sờ, vội vàng : " nhận lầm người." xong, trượt chui vào nhà tắm.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :