1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Tập Truyện] Lời Âu Yếm Ngọt Ngào- Vi Vi An Đích Thế Giới- Quyển 1- Phùng Mật

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Mất máu với đôi này quá huhu
      Vân_08 thích bài này.

    2. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      5. Báo Ân
      Edit: Lựu Đạn


      Ban đêm yên ắng, Lệ Nhuận Du ngủ yên giấc, mở to mắt mà nhìn gương mặt xinh đẹp của tiểu thê tử, cơn buồn ngủ cuối cùng cũng dần dần đến.

      Chờ ngủ mê, Mật Nhi còn trong cơn ngủ say lặng lẽ mở mắt, đến gần gương mặt thổi hơi, liefn vào cơn mơ của .

      Trong giấc mơ của Lệ Nhuận Du, bên ngoài có người giữ cửa cầm lồng đèn đỏ treo cao cao, bên trong tân nương thanh nhã ngồi ngay ngắn giường, là tân lang mặc bộ hỉ phục đỏ thắm, bị đám bằng hữu đá văng vào trong tân phòng.

      Dưới ánh nến ấm áp, cẩn thận mà mở khăn voan trùm đầu của nương tử ra, mặt tràn đầy kích động và ý cười thỏa mãn.

      Mật Nhi thức dậy là lúc trời sáng tỏ, nhìn nam nhân say giấc mà cười lên ngọt ngào.

      Có da thịt gần kề, thái độ Lệ Nhuận Du đối với Mật Nhi tốt hơn rất nhiều, nhưng có vài chuyện vẫn là rất cố chấp, giống như chuyện Mật Nhi hàng đêm hầu hạ tiểu tiện, càng cho phép nàng xi xi cho , nhưng mỗi đêm cũng đều để nàng tắm gội.

      Trong phòng tắm đầy hơi nước, Mật Nhi thường trần truồng đứng trước mặt , có chút ngại ngùng mà dùng tay che lấy bầu ngực, nhưng Lệ Nhuận Du lại cho nàng làm như vậy, dùng ánh mắt trầm tĩnh ôn nhu chăm chú nhìn khắp thân thể trắng nõn xinh đẹp của nàng.

      ràng là ngay cả tay còn chưa chạm vào mà lại thường làm cho nước xuân thiếu nữ tràn lan, đôi mắt như sóng ngầm, giống như vừa bị ai đó hung hăng trêu chọc qua.

      Cự long nam nhân có thể bị phế nhưng những ngón tay thon dài rất là linh hoạt, đem hoa huyệt thiếu nữa đùa bỡn kéo cánh hoa ra cả bên ngoài, mật dịch dầm dề, toàn bộ nhà tắm đều mang theo hương vị hoan ái của bọn họ.


      Lệ Nhuận Du thích ngửi mùi vị này, trầm mê đến nỗi gần như là biến thái, Mật Nhi lại thích vỗ về chơi đùa cự long bên dưới của , mấy năm nay nó cứ nằm yên mà miềm oặt như vậy, nhưng vẫn có vẻ rất lớn, có thể thấy trước đây nó hùng dũng biết bao nhiêu.

      Ba năm trước, ôm nàng trong lòng, rình trộm xem đại công tư tuyên dâm cùng nha hoàn ngay cửa động giả sơn, thấy đại công tử trước là đem nùng tinh trắng sữa bắn vào miệng nha hoàn nọ, sau lại bắn lên vách đá lạnh lẽo, còn bắt nha hoàn kia liếm sạch cự vật của mình.

      đường trở về, Lệ Nhuận Du hơi thở thô gấp, cự vật to lớn muốn phình lên muốn chọc rách đũng quần, làm cho nha hoàn nhìn thấy thêm ngượng ngùng cùng tò mò, hận thể mà thành ính quỳ gối giữa hai chân , đem bạch trọc đẩy ra ngoài để cho dạ dày các nàng chứa hết những dòng sữa nóng bỏng đó.

      Cự vật của chưa từng chạm qua nữ nhân, lại có thể làm cho nữ nhân kinh ngạc cảm thán dứt.

      Bây giờ trong viện còn các nha hoàn trước kia nữa, cự vật của chỉ thuộc về mỗi mình nàng mà thôi, liếm mút cự vật của là chuyện mỗi ngày hai người đều phải làm, thậm chí mỗi lúc cuồng nhiệt có khi phải làm đến mấy lần.

      Cự vật của tuy mềm, nhưng trái tim là vật sống, đau lòng, cũng thương tiếc, mỗi khi ánh mắt nhu tình của nhìn Mật Nhi nằm dưới giuwac hai chân mình, kiên nhẫn và cẩn thận vuốt ve cự long của mình, đôi mắt hạnh long lanh dịu dàng nhìn , đem tình ý trong lòng hề cố kỵ mà trao hết cho , để cho biết được tim nàng thân xác nàng, tất cả đều đặt ở chỗ .

      Lệ Nhuận Du phải là người có ý chí sắc đá, trãi qua mất năm sống dở chết dở, vô cùng tra tấn, cũng khát vọng có ánh mặt trời chiếu thnagwr vào đáy lòng đầy sương mù của , trong lòng đầy cảm kích, cũng muốn cho nàng cao trào, cũng muốn cho nàng nếm trãi lạc thú mà nữ nhân nên có.

      Mật Nhi chứa đựng cự vật của trong miệng, hai đùi nàng bị nam nhân tách ra, thịt đầy non nớt, xấu hổ phun ra ái dịch thơm ngát, Lệ Nhuận Du hai mắt đỏ đậm, hô hấp gấp gáp hơn, mở to miệng mút lấy, liếm láp cánh hoa của nàng, đầu lưỡi ướt át tìm được hoa hạch mà hung hăng mút mát.


      Mật Nhi bật rê rĩ những tiếng rên như ai oán, ngồi kẹo hông , sóng tình uyển chuyển, đưa đẩy tình ý, mà nam nhân ngậm lấy hoa huyệt của nàng của rất tuấn tú diễm lệ, vẻ mặt như bừng sáng.

      Hai người họ lớn lên tốt, tính tình như đá lạnh ngâm trong nước ấm, chỉ có bản thân mới biết được nóng lạnh.

      Mà trong mắt người ngoài, Trương ma ma trong viện cùng ma ma khác đều cảm thấy họ xứng đôi.

      Quan hệ cùng tình hình gần đây của bọn họ đều truyền đên stai lão phu nhân, biết được hai người bọn họ rất tốt, Phùng Mật lại càng bỏ bê tôn tử nhà mình, trong lòng đầy yên tâm, càng cho người khác quấy rầy bình yên thường ngày của bọn họ.

      Hôm nay trời nắng ấm, Mật Nhi mang ghế nằm đặt trước cửa, trãi tấm thảm lông dày, đỡ Lệ Nhuận Du đến nằm, bản thân cũng ngồi xổm bên xoa bóp bắp đùi xơ cứng của , hơn canh giờ cũng than mệt nhọc.

      Trương ma ma bận rộn trong bếp liền đem cảnh này đặt vào trong mắt, lại nhìn thấy thiếu gia bổng nhiên cầm lấy tay phu nhân đặt lên miệng hôn hôn lại xoa xoa, thái độ thân mật bieru lộ rất tự nhiên, cũng bên cạnh người bên cạnh còn có người hay .

      Mật Nhi lại xấu hổ, dính vào trong ngực , ngay chỗ Trương ma ma nhìn thất được, hôn hôn vành tai của , thân mình bỗng chốc cứng đờ, Mật Nhi lo lắng hỏi “Sao vậy?”

      lúc sau, Lệ Nhuận Du giọng hơi cứng “ Mật Nhi ngoan…Nàng liếm chút nữa .”

      Mật Nhi thấy mắt nhuốm màu tình dục, biết muốn làm cái gì, đôi mắt hạnh to tròn lộ ra ướt át mê người, khẽ cắn môi, khóe mắt liếc đến nhìn Trương ma ma ở trong bếp, đôi môi đỏ bừng dán lên vành tai đàu tiên chỉ là liếm láp nhè , sau đó lại cuốn vào răng mà nhay cắn, hàm răng dùng sức nhay nhay, làm cho Lệ Nhuận Du phải nắm chặt thảm lông, hơi thở loạn nhịp, ngay sau đó nghiêng mặt đến lấp kín miệng nàng.

      Mật Nhi sa vào tình ý ngọt ngào của , trong lòng lại có chút lo lắng sợ Trương ma ma nhìn thấy, thầm làm phép, mang sào trúc phơi quần áo trong viện di chuyển đến che cảnh trước mắt.

      Như vậy liền ngăn được Trương ma ma nhìn trộm, cũng để cho hai người càng sa vào hương vị tình dục say lòng người hơn, chờ đến khi Lệ Nhuận Du buông nàng ra, nhìn thấy đôi môi Mật Nhi sưng đỏ, đôi mắt hạnh to tròn ướt đẫm đầy nước, giống như chảy thẳng vào tim , đẹp đến nao lòng, làm người càng thêm muốn thương .

      Vẫn còn là buổi chiểu nhưng Lệ Nhuận Du công khai kéo đẩy quần á của thiếu nữ trong ngực mình, đem quần áo cùng trung y cởi đến khủy tay, còn dư lại áo yếm màu trắng thêu hoa mẫu đơn, hai cánh tay tựa như ngó sen lộ ra bên ngoài, bàn tay lướt qua, da thịt chỗ ấy liền có chút run rẩy, Mật Nhi nắm lấy góc áo “ Nhuận Du, tướng công, chút, thiếp chịu nổi.”

      “Nàng ngoan nào, để ta hầu hạ nàng chút.” Lệ Nhuận Du cúi đầu cách yếm liếp mút đóa hoa căng cứng của nàng, vừa ngậm vừa cắn, hết mút lại liếm, chọc cho cả người Mật Nhi đều ngứa ngấy, nước xuân tình từng dòng từng dòng chảy ra từ mật huyệt, đem cự vật mềm nhũn giữa chân nam nhân dính nước ướt đẫm.

      Bộ ngực sữa thiếu nữ vặn vẹo như rắn trước mặt Lệ Nhuận Du, đôi tay ôm lấy cổ , tham lam cắn nuốt yết hầu của , khóe môi dính đầy nước miếng, đôi mắt đầy mê hoặc, tiếng rên rĩ mềm mại như muốn hòa tan vào xương cốt.

      Cảnh tượng này có bao nhiêu là dâm đãng, chỉ riêng mình là người có thể nhìn thấy, thân thể Lệ Nhuận Du có chút biến hóa nào, đáy lòng lại nẩy sinh ra cảm giác đầy nhộn nhạo. liếm láp đến ướt đẫm nữa thân trần trụi chỉ còn mỗi áo yếm của nàng, vẫn còn chưa thỏa mãn, lần nữa lại tấn công đôi gò bồng của nàng, làm đến đỏ hồng, sưng to nặng trĩu, tất cả chỉ toàn là nước bọt của .

      Sau hồi lâu bày tỏ tình ý với nàng xong, Lệ Nhuận Du lại giúp nàng mặc từng chiếc quần cái áo cẩn thận. Chờ cho Trương ma ma từ phòng bếp ra, bà từ khe hở của sào trúc phơi quần áo mà lặng lẽ nhìn vào bên trong cái.

      Phu nhân mới vào cửa tựa đầu lên gối của thiếu gia, hai mắt khép lại, phu thê hai người nằm chung chỗ ngủ vùi dưới ánh mặt trời, cảnh tượng cực kỳ ấm áp.

      Căn bản là bà nhận ra được, tuy là thiếu gia tuấn tú nhà mình nhắm mắt nhưng tay lại rất thành , nằm trong áo của thiếu nữ, bao trọn bầu ngực đầy đặn của nàng.

      Mật Nhi vốn định cởi áo yếm bị dơ ra giặt sạch nhưng buổi tối lại quên mất, Lệ Nhuận Du nhéo nắn eo mềm mại của nàng, cúi đầu cách lớp yếm mỏng mà trêu chọc nụ hoa , ngày hôm sau thức dậy Mật Nhi liền phát người mình trần trụi có mảnh vải, yếm cũng thấy đâu, bàn tay đẹp trắng nõn của lại ắm trọn bầu ngực mình, tuy là ngủ những mà vẫn cứ xoa nắn ngực nàng.

      Mà trãi qua khoảng thời gian bị xoa nắn, mút mát, bầu ngực của tiểu mỹ nhân lại lớn hơn gấp đôi, thậm chí cả bàn tay nam nhân cũng còn ôm trọn được, bầu ngực tuyết trắng từ khẽ tay trào ra ngoài, ngón tay thon dài khi khi nặng, mà xoa xoa, sau này mỗi ngày, mỗi buổi sáng Mật Nhi đều bị xoa nắn như vậy mà thức tỉnh.

      Buổi sáng Mật Nhi ở trong sân phơi quần áo, Lệ Nhuận Du lại tựa cửa sổ nhìn nàng, dưới ánh mặt trời, thê tử xinh xắn xoắn tay áo lộ ra đôi cánh tay ngó sen mềm mượt, khuôn mặt xinh đẹp tỏa sáng như bạch ngọc, người nàng cũng có chút buồn bã khổ sở nào.

      Càng khiến cho người dời mắt được chính là đôi gò bồng đầy đặn căng tràn trước ngực nàng, quần áo cũng thể che hết được, vào mỗi đêm đều chủ động dâng lên miệng cầu xin liếm mút, từng chút từng chút cũng biết thỏa mãn, xoa rồi lại xoa đến to lớn hơn.

      Mà trong khoảng thời gian này Mật Nhi cũng bám riết tha, mỗi ngày đều xoa bóp chân cho , mỗi đêm còn thực chức trách của thê tử, đem quần áo người thoát sạch , trần truồng đứng trước mặt .

      Lệ Nhuận Du chỉ cần ngón tay cũng đủ trêu chọc nàng, ngón tay cũng có cắm vào nộn thịt khiến nàng liên tục cao trào, hao huyệt chảy ra chất dịch trong suốt ướt đẫm tay cùng khăn trãi giường, chật vật chịu nổi.

      Ngày hôm sau thức dậy, thê tử xinh đẹp cả người trần trụi nằm trong ngực , ngón tay của vẫn còn cắm trong hoa huyệt ẩm ướt của nàng, có thể cảm giác được bên trong co rút như thế nào, giống như cái miệng hút chặt lấy cố chấp cho rời , ái dịch chảy ra cũng đủ làm tay cùng đệm giường ẩm ướt đến lợi hại.

      Nhưng kỳ lạ chính là, người vẫn nhàng thoải mái,sạch , ngay cả khăn trãi giường cũng sạch , Trương ma ma vào dọn dẹp cũng nhìn ra được chút dấu vết dâm mĩ nào, thế cho nên mấy ngày này, bà cũng thể biết được phu thê bọn họ ở giường điên cuồng đến mức như thế nào…..


      (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
      A fang, Lierose DuDu, Khủng Long57 others thích bài này.

    3. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Phu thê nhà này tình thú quá, con dân chịu nổi huhu
      huyen1604 thích bài này.

    4. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      6. Báo Ân
      edit: Lựu Đạn


      Mấy năm nay lão phu nhân còn ôm hi vọng rằng Lệ Nhuận Du có thể đứng lên, thầm tìm kiếm danh y khắp nơi, cuối cùng cũng tìm được phương thuốc, dặn dò Cao Tân ngày ngày nấu cho uống.

      giờ Cao Tân có ở đây chuyện này liền rơi lên đầu của Trương ma ma, Mật Nhi chủ động xin giết giặc, mỗi buổi sáng nàng tự mình đưa tận miệng cho , có điều là nàng dùng muỗn mà dùng chính cái miện thơm tho của mình, đem chất lỏng đen tuyền đắng chát khó nuốt đó từng ngụm ngậm vào đút cho , đút cong còn phải cùng môi lưỡi trao đổi mùi vị trong chốc lát, uống xong thuốc cũng quá canh giờ, mỗi lần như vậy Lệ Nhuận Du đều dem mỹ nhân hôn đến mê mang, đôi mắt rưng rưng lệ mới bằng lòng bỏ qua cho nàng.

      Làm xong việc này, Mật Nhi lại giúp xoa bóp đôi chân, nhưng lại thầm truyền khí vào đôi chân cứng đờ của , qua chời gian thân thể liền chuyển biến tốt hơn, đến lúc đó cũng làm người khác thấy nghi ngờ.

      Cách đến vài ngày, nơi đây liền có vị khách mời mà đến.

      Mật Nhi đnag phơi quần áo trong viện, nước chạy theo cánh tay ướt vào trong tay áo, định làm xong việc chạy về phòng thay quần áo khác, bỗng nhiên cửa viện truyền đến ồn ào.

      Lệ đại thiếu gia đến về phía nàng, lúc bốn mắt nhìn nhau, trong mắt Lệ Nhuận Mộng liền xuất kinh diễm trong chớp nhoáng, ngay sau đó dừng bước mỉm cười hỏi “ Đây là tiểu tức của nhị đệ phải ?”

      Trương ma ma nhìn Lệ đại thiếu gia lâu chưa từng đặt chân đến nơi này, vội vội vàng vàng mời vào nhà, Lệ Nhuận Mộng vừa , vừa nhìn dán chặt vào thân thể Mật Nhi, đôi mắt hẹp dài của cùng Lệ Nhuận Du rất giống nhau, trời sinh tình phong lưu.

      Mật Nhi lại nhớ đến năm xưa trốn tránh mọi người, cùng nha hoàn kia tuyên dâm nơi cửa động, mùi vị ngây mũi ghê tởm cứ quấn quanh mũi nàng, lại thấy ánh mắt càng rỡ của , Mật Nhi liền hung hăng trắng mắt liếc .

      Giống như tiểu hồ ly chỉ biết cắn người, Lệ Nhuận Mộng cười như có như , dời ánh mắt người nàng sang nơi khác, quay đầu hỏi Trương ma ma “Nhị đệ ở đâu?”

      “Nhị thiếu gia ở phòng chính.” Trương ma ma nhìn ra giữa hai người có chút thích hợp liền ấp úng .

      Lệ Nhuận Mộng nhấc chân đến chính phòng, chuẩn bị bước vào ngưỡng cửa liền ly trà nóng từ bên trong ném ra, hướng thẳng vào .

      Ầm! tiếng, chén trà rơi đất bể năm bể bảy, Lệ Nhuận Mộng, đứng ở bên, quần áo cũng dính chút nước trà, cũng giận đệ đệ của mình lỗ mãng, chỉ hỏi “Nhị đệ, ai lại trêu chọc đệ, ca ca làm chủ cho đệ!”

      “Cút…” Lệ Nhuận Du nằm ghế, mắt cũng thèm nhìn ta, giọng điệu lạnh như băng quát to lên.

      Nhìn thấy đến đây, Mật Nhi xem như , huynh đệ bọn có hiềm khích, đặc biệt là Lệ Nhuận Du cực kỳ thích xuất của Lệ đại thiếu gia.

      Nhận ra có ánh mắt nhìn chăm chăm mặt mình, Mật Nhi liền đưa mắt nhì liền thấy ánh mắt ngả ngớn của Lệ đại thiếu gia, bầu khí liền trở nên giằng co,Mật Nhi trong lòng càng thêm ưa , trực tiếp quay đầu thèm nhìn ta.

      nhìn thấy mặt mỹ nhân, Lệ Nhuận Mông phong lưu kia hậm hực nhìn, lại nhìn thấy đệ đệ nằm ghế, lúc trước là còn dậy nỗi, nhưng biết khi nào, nhìn khuôn mặt trắng nõn, khí sắc hồng nhuận, giữa chân mày khi trước là oán khí bây giờ lại có mấy phần ấm áp như xuân, càng làm cho thêm phần tuấn tú nghiệt hơn.

      Cái đệ đệ này của , từ đến lớn đều tuấn mỹ như vậy, ngay cả khi tàn hơi còn sót lại chút cũng làm cho bao nhiêu nữ nhân thần hồn điên đảo muốn sống muốn chết.

      Nghĩ như vậy, Lệ Nhuận Mộng cười cười, ngay cả ngưỡng cửa cũng bước vào, liền “Nếu nhị đệ có việc, vậy đại ca hôm nào lại đến thăm đệ.” Dứt lời liền nghênh ngang rời , khi ngang qua người Mật Nhi, nàng liền ngửi được mùi son phấn rất đậm, nghe rất gay mũi, bọn họ vừa , nhịn được ho , lại nghe thấy Lệ Nhuận Du dặn dò “Trương ma ma, người lui xuống trước .”

      Trương ma ma nhìn qua cùng Mật Nhi, sau đó liền ra ngoài rồi đóng cửa lại.

      Lệ Nhuận Du nằm ghế, đưa mắt nhìn Mật Nhi.

      “Đến đây.”

      Mật Nhi vừa mới qua, liền bị đôi tay khỏe mạnh của ôm vào lòng ngực, nàng ghé đầu vào ngực , cảm nhận được bàn tay to mơn trớn cổ nàng, đem y phục màu vàng nhạt của nàng cởi dến khủy tay, lôi kéo đôi gò bồng của nàng ra ngoài, vừa xoa nắn vừa hôn lên khóe môi nàng “Mật Nhi, có biết vừa rồi ta thấy nhìn nàng như thế nào ?”

      Bầu khí liền trở nên kiều diễm, Mật Nhi có chút sững sốt chút mới hiểu được đến tên nào, lắc đầu.

      “Ở trong mắt ta, bất luận là nữ nhân nào cũng có thể đè dưới thân mà phóng túng, chẳng sợ phụ nhân ăn xin nơi đầu đuyờng hay ni trong am miếu, chỉ cần nhìn trúng liền chiếm lấy vào tay.” Giọng điệu thong thả, hơi thở tràn ngập lạnh lẽo, thân thể Mật Nhi khẽ run, cắn môi nhìn , Lệ Nhuận Du đưa tay sờ sờ gương mặt nàng, nhàng ra “ đối với nàng có tâm tư gì, cũng đừng nghĩ có thể giấu được ta, chỉ là lòng nàng nghĩ gì ta biết được.”

      “Mật Nhi, ta chỉ là người tàn phế, chỉ là nữa bán thân bất toại, cho nàng được hài tử, càng thể cho nàng cả đời. bây giờ nàng còn trẻ, có lẽ cảm thấy ta đáng ghét, nhưng thời gian lâu dài trong nhà lại phải chỉ có mình ta là nam nhân….” bàn tay khác của còn ở trong yếm của nàng xoa nắn bồng đảo, đầu ngón tay thô lạnh lại kẹp lấy đầu nụ hoa xinh đẹp của nàng, như có như trêu chọc nàng “Nếu là sau này coi trọng nàng, mà nàng cũng mệt mỏi đối với ta, nên phải làm sao bây giờ?”

      xong, nhận ra đôi mắt hạnh xinh đẹp của nàng ngập đầy nước, dịu dàng lau giúp nàng “Đừng khóc, ta có ý khác.”

      Lời này chính còn tin được, Mật Nhi cảm giác được bàn tay lau nước mắt cho mình run rẩy nhè , giống như trái tim cũng run rẩy. Nàng quay mặt lau nước mắt, giọn đầy chắc chắn “Thiếp ai cũng cần, thiếp chỉ cần chàng.”

      Lệ Nhuận Du hề chớp mắt “Tuyệt thay lòng?”

      Mật Nhi ôm lấy “Nhất định hối hận.”

      Lệ Nhuận Du cười cười, đem xiêm y của nàng cởi sạch, lúc này ngay cả yếm cũng ném mặt đất, đôi tay thay phiên nhau xoa nắn đôi gò bồng của nàng, cúi đầu cắn nuốt, đem hoa cắn đến sưng đỏ, đem hoa đào nở rộ ngậm vào trong miệng dùng hàm răng xinh đẹp nghiền cắn nát…..

      Mật Nhi chịu nỗi trêu đùa như vậy, vòng eo mềm mại cọ vào eo , mũi chân cong lên dán vào chân ngừng dục “A, Nhuận Du, hút sâu chút nữa, ưm ưm umw~~~~ đầu ngực rất ngứa, Nhuận Du chàng mau giúp thiếp giải ngứa …”

      Lúc này Lệ Nhuận Du chậm rãi dừng lại, nhìn đôi mắt đẹp của Mật Nhi mơ màng, trần đầy lo lắng, cầu xin, ôm chặt nàng lại, dán vào gương mặt nàng những lời dâm dật “Mật Nhi, ta rất hài lòng về nàng, bây giờ nàng đồng ý với ta, về sau nàng chính là của ta, gò bồng này chỉ có ta mới có thể sờ nắn, liếm mút, trong miệng của nàng chỉ ta mới có thể phòng dịch vào, còn có nơi này….”

      Ngón tay thon dài cắm vào mật huyệt bắt đầu càn quấy, tiếng nước dâm lãng, tiếng nam nhân dịu dàng, tựa như những lời thương dịu dàng nhất.

      “Động thịt dâm đãng đầy nước này chỉ có thể để ta cắm, ta làm, nếu để người khác chạm vào, có bao nhiêu người ta giết bấy nhiêu, lại dùng xích sắt đem nàng trói lại, từng chút từng chút chơi đùa nàng, chơi đùa đến hư cái miệng lẵng lơ này, để nàng chỉ có thể dùng miệng mà ngậm lấy mệnh căn của ta mà thôi.”

      Lệ Nhuận Du chưa bao giờ qua những lời lộ liễu bại hoại đến như vậy, Mật Nhi nghe liền nghĩ đến cảnh bị dùng xích xắc trói lại, mông bị bắt vểnh lên để ngón tay phóng túng cắm vào, dưới thân chảy đầy nước dâm nồng, đưa đầu lưỡi liếm sạch.

      Nghĩ đến chuyện dâm đãng như vậy xẩy ra người mình, Mật Nhi càng thêm động tình, nằm chôn trong ngực rầm rì, Lệ Nhuận Du nắm lấy cằm nàng, dịu dàng “Nếu nghe chưa , tướng công có thể lại lần nữa cho nàng nghe.”

      Đây là lần đầu tiên dùng xưng hô danh nghĩa phu thê mà với nàng, hoa huyệt lại ngứa lại càng muốn phóng túng, thân thể Mật Nhi mềm mại dính lên người , chủ động đưa tay sờ cự long mềm oặt giữa hai chân “Nhuận Du, chàng thích thiếp, thiếp cũng thương chàng, chuyện này, vĩnh viễn cũng thay đổi.”

      Lệ Nhuận Du cho rằng nàng bị dọa sợ, nghĩ rằng nàng có thể kiên quyết đến như vậy, lại thấy khóe mắt nàng nữa mê nữa hoặc như vậy, tâm tình càng thêm nhộn nhạo, khó cầm lòng cùng nàng hôn môi triền miên, dần dần nhận ra cự long bên dưới dần ngẩng cao đầu thẳng đứng lên, đánh thẳng vào vòng eo mảnh khảnh của tiểu nương tử, hai người rất ăn ý cùng dừng lại, thở dốc, lại rũ mắt nhìn xuống, Mật Nhi đưa ngón tay trẵng nõn chạm vào cự long nữa mềm nữa cứng kia, khỏi che miệng cười, mê hoặc lòng người, Lệ Nhuận Du như chết sống lại cui sướng cùng động tình, bắt lấy tay nằm phủ lên cự long cứng rắn nóng hổi kia, khẽ bên tai nàng như thúc giục” Nó đứng lên là vì nàng, Mật Nhi, nương tử tốt của ta, nàng sờ sờ nó .”

      Mật Nhi nghe xong, ngoan ngoãn nắm lấy cự long to lớn kia, nhưng đôi tay của mỹ nhân đâu quá , cả người nàng trần trụi quỳ gối giữa hai chân , dùng miệng ngậm lấy nó, cự long nhanh chóng bị cái miệng ẩm ướt của Mật Nhi đánh cho buông vũ khí đầu hàng, bắn ra luồng tinh dịch nóng ấm lưu lại dư vị trong nàng hồi lâu.

      “Mật Nhi còn muốn ăn thêm.” Mật Nhi e lệ mà nấp vào ngực , giọng thỏ thẻ, chọc cho hai mắt Lệ Nhuận Du càng thêm ý cười dịu dàng, vén tóc đen ngực nàng, nhàng cắn mút lên đầu vai trắng nõn mềm mại của nàng.
      (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
      A fang, Lierose DuDu, Matcha260454 others thích bài này.

    5. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      7. Báo Ân
      edit: Lựu Đạn


      Trương ma ma gần đây nhận ra số lần nhị thiếu gia cùng thiếu phu nhân ra cửa rất ít, cả ngày đều đóng chặt cửa phòng, chút động tĩnh cũng có, cũng biết bọn họ ở trong đó làm gì, có điều trước đây nhị thiếu gia cũng thích ra ngoài, chừng bây giờ cũng cho phép thiếu phu nhân ra ngoài luôn.

      Trương ma ma nghĩ nhiều, cúi đầu chỉ lo làm việc của mình.

      Bà đâu biết được, mấy ngày nay, phu thê nhà họ trốn trong phòng ra ngoài, tình phóng túng, điên loan đảo phượng sung sướng mê người.

      Từ lần trước, đại thiếu gia đến đây, vô tình kích thích ghen ghét cùng sợ hãi giấu tận sâu đáy lòng của Lệ Nhuận Du, rồi lại bị Mật Nhi dùng đôi gò bồng mềm non mịn kia chà sát quả thù du ngực , thậm chí nàng còn nâng cao cái mông tuyết trắng lên như con chó trước mắt , chủ động dâng hoa huyệt đầy mật ngọt dâm đãng đến bên miệng , vẫn chưa thể thỏa mãn.

      đem Mật Nhi nhốt trong phòng, cho nàng mặc trung y, nữa thân chỉ có mảnh yếm đỏ thắm mỏng manh, giấu được đôi đóa hoa xinh đẹp, bên dưới lại càng được phép mặc tiểu khố.

      Từ ngày đến đêm, Mật Nhi chỉ có biết kêu rên mềm mại, bàn tay nam nhân cắm sâu vào hoa tâm, ngón tay cắm chọc ngoáy ra vào hoa huyệt, lôi kéo từng dòng nước ngọt ngào ra ngoài, dùng đầu lưỡi vào liếm sạch, sau đó lại giữ chặt đầu của nàng, hôn nàng từng ngụm đưa đẩy mật dịch cho nàng thưởng thức, kết thúc rồi chưa thỏa mãn còn hỏi nàng “Có mùi vị gì nào?”

      Mật Nhi bị chơi đùa đến hỏng, giọng mềm nhũn, lại càng làm thêm phần mê hoặc, chỉ “Uống rất ngon, Mật Nhi còn muốn nếm thử.”

      Lệ Nhuận Du liền đem nước bọt của mình đưa vào miệng nàng, sau hồi lâu mới thả người ra, đáy mắt tràn đầy tình ý muốn rời.

      Lệ Nhuận Du hoang đường như vậy, đêm từng đêm đều làm khăn giường nhăn nhúm cùng ướt đẫm, nhìn ra hình dạng, vốn định hôm ra để cho Trương ma ma dọn dẹp nhưng qua hôm sau thức dậy lại thấy khăn giường mới tinh như lúc đầu, lại nhìn thê tử xinh đẹp nằm trong ngực mình ngủ ngon lành trêu người như vậy, trong lòng càng thêm buồn bực.

      Ngoài ra còn có chuyện, càng làm buồn bực thậm chí vui sướng chính là từ lần trước cự long có phần đứng lên, Mật Nhi nằm giữa hai chân , chủ động dùng miệng vuốt ve , là có hiệu quả, xem ra bệnh của cỉa thể chữa.

      Màn đêm buông xuống, trong phòng ánh nến mảnh tối sờ soạng, tựa như tiếng người, nhưng mà nếu nghe thạt cẩn thận có thể nghe ra tiếng thở dốc nặng nề, từ chút từ màn trướng bay ra, chút ánh sáng chiếu vào mơ hồ còn nhìn thấy da thịt trắng nõn của thiếu nữ, dựa người vào đầu giường dùng ta mở rộng hai chân mình ra, mà bên dưới ràng là cái đầu của nam nhân.

      Đầu tóc đen nhánh của Lệ Nhuận Du trêu chọc mông non mềm thiếu nữ, đầu lưỡi ướt át ngang dọc tung hoành sâu vào lối chật hẹp của thiếu nữ, ngừng mút liếm mật dịch chảy ra ngoài, nuốt vào miệng, yết hầu ừng ực vang lên.

      Đôi mắt hẹp dài của nhìn gắt gao khuôn mặt thiếu nữ, hai tay bắt lấy đôi gò bồng đảo, vừa xoa vừa nắn, có khi ép lại tạo thành khe rãnh sâu, thiếu nữ bị đùa bỡn đến thở thành hơi, tay dần mất sức, đôi chân rớt xuống khép lại, nhanh chóng bị tách ra.

      Lệ Nhuận Du kéo ngược đầu nàng lại , Mật Nhi liền nằm người , để dùng môi miệng hút lấy mật huyệt của mình, mà nàng lại dùng cái miệng nhắn của mình đem cự long còn ngủ gật của ngậm lấy, vừa lớn lại vừa nóng, thẳng đánh sâu vào cổ họng nàng.

      Đều trọn vẹn đó là nó vẫn cứ mềm nhũn, nhưng Mật Nhi vẫn từ bỏ, từng chút liếm láp lấy, mà cảm nhận được lữa nóng trong miệng ngày nóng hơn, tựa như thanh sắt nung trong miệng nàng, Mật Nhi liền đẩy ra, vậy mà lại nhìn thấy được cự long ngủ gật của trở nên nóng bỏng đỏ au trong tay mình.

      Mật Nhi đưa chiếc lưỡi thom tho của mình liếm lấy cự long to lớn trong tay, chưa ngậm mút thỏa mãn, luồng tinh dịch nồng đậm trắng sữa phun trào, nhuộm đầy đôi ngực nàng, trong màn trướng tràn mật hơi thở nhàn nhạt, Lệ Nhuận Du kéo Mật Nhi vào ngực, hôn nàng hết lần này đến lần khác, thầm “Xin lỗi nàng.”

      Tuy rằng Lệ Nhuận Du rất kích động vui mừng vì thân dưới có thể phản ứng nhưng lại nghĩ lại nhanh kết thúc như vậy, đối với Mật Nhi tràn đầy có lỗi, Mật Nhi đưa đầu lưỡi của mình ra cùng lưỡi triền miên, hơi thở có chút thông, cuối cùng liền nằm trong ngực mà dồn dập thở gấp.

      Lệ Nhuận Du lau mồ hôi trán nàng, dịu dàng ra lệnh “Ngủ .”

      Mật Nhi lại e thẹn nắm lấy tay đặt vào hoa huyệt của mình “ Ở đây ẩm ướt, tướng công sờ sờ nó .”

      Cũng biết đêm nay lăn lộn bao nhiêu lâu, Lệ Nhuận du trong mờ đều cắm trong người nàng, đem hai chân nàng đặt đầu vai mình, cự long thô to đỏ rực cọ cọ xung quanh hoa huyệt, nước xuân tuôn trào, thiếu nữ nằm dưới thân run rẩy e thẹn ,gọi từng tiếng tướng công nghe mền nhũn cả người, vậy còn nâng hai đôi gò núi trắng nõn dâng lên miệng , liền vừa dùng sức xoa keis đóa hoa đỉnh núi, và mạnh mẽ đòi hỏi bên dưới của nàng.

      Đem nàng đè dưới thân, đặt nàng tựa vào bàn thâm nhập từ phía sau, ôm nàng đến cửa sổ nghiêng người vào, làm cho nàng liên tục rên rĩ, sữa nước giao hòa chảy theo bắp chân xuống dưới, mặt đất toàn là mật ngọt.

      chỉ như vậy, bàn, giường, bàn xích đu trong việc cũng lưu lại dấu vết ân ái của hai người, thậm chí còn dùng tư thế ôm hai tử tiểu để ôm nàng dọc hành lang, từng mỗi bước chân , cự long chôn sâu trong hoa huyệt nàng lại đội lên, cơ hồ mở cửa tử cung của nàng đem sữa ấm đổ đầy vào đấy, cái bụng phình to, tựa như mang thai.

      Mật Nhi giống như con hồ ly , mềm nhũn nằm đầu vai , trong miệng rầm rì kêu tên , khóc thút thít xin tha thứ, lại kịch liệt đâm rút trong cơ thể nàng, ra vào kéo theo hoa môi ra ngoài, bên trong là nước sữa trộn lẫn vẩy bọt trắng.

      Bụng trướng đến độ thể chứa thêm được gì nữa, Mật Nhi lại khóc lóc nằm đầu vai rầm rì rên rĩ, “Ca ca đừng dừng lại, Mật Nhi còn muốn, mau cắm thửng bụng của Mật Nhi .”

      Lệ Nhuận Du lúc tỉnh dậy chính là đem Mật Nhi đè xuống dưới thân mà trêu chọc dâm đãng, có thể cảm nhận được cự long của mình gương cao vũ khí nằm trong hoa tâm của thiếu nữ, thô đỏ đến to lớn, thiếu nữ kiều khóc lóc, cả người cong lên bám lấy bờ vai , đồng thời cũng đưa đồi núi tuyết trắng đến trước mặt .

      “Nhuận Du, Nhuận Du.” Mật Nhi ngừng hôn môi , vui thích cùng cực mà khóc lên, “Chàng mau cắm sâu vào rồi chủ động mở rộng hai chân đưa hoa huyệt ướt đẫm đầy xấu hổ cho đẩy cự long cứng rắn nóng bỏng vào.

      Mỹ nhân xấu hổ rơi nước mắt, đôi mắt mang đầy nước như vậy tội nghiệp đến độ nam nhân muốn trêu chọc ngừng, Lệ Nhuận Du lại cắn chặt răng, dựa vào cổ nàng, tham lam ngậm mút lấy thơm ngọt, cũng kích động cười “Mật Nhi, Mật Nhi ngoan của ta, sao nàng lại làm như vậy được?”

      “Nhưng liên quan đến thiếp” Mật Nhi mang thân thể mềm nhũn ngát hương quấn lên người , cười hì hì “Điều là công lao của chàng, ca ca tốt.”

      Lệ Nhuận Du lại vuốt ve khuôn mặt nàng, tất cả đều là nỡ “Nếu có nàng, ta đến bây giờ cũng chỉ là kẻ tàn phế ai cần.”

      Lời này chọc cho Mật Nhi rơi nước mắt, Lệ Nhuận Du cúi đầu hôn lên nước mắt của nàng, giọng “Bảo bối ngoan, nàng khóc làm gì, để tướng công thương nàng có được , đem bụng của nàng sinh ra oa nhi xinh đẹp có được hay ?” Lời vừa dứt thẳng lưng đẩy cự long vào sâu bên trong.

      Mật Nhi bấu chặt vai , rên rĩ nho , thể biết được là vui sướng hay đau đớn nữa, đôi mắt rưng rưng nhưng rơi lệ, đồi núi đôi như ngọc chạm vào nam nhân biến hóa đủ loại hình dạng, giữa hai chân bên dưới thanh gậy sắt đầy nóng bỏng mạnh mẽ va chạm vào huyệt thịt non nớt của thiếu nữ.

      Thấy nàng nhíu mày kêu đau, liền chậm rãi ra, ngay sau đó liền mạnh mẽ xông vào.

      Hoan ái kịch liệt hồi lâu, nhìn thấy Mật Nhi khóc đến đôi mắt hồng hồng như hồ ly , Lệ Nhuận Du thương tiếc nàng lúc này mới đem sữa nóng bắn ra ngoài, tất cả đẩy hết vào bụng nàng, dùng cự long chắn lại cửa động, giọt cũng thể ra.

      Lệ Nhuận Du tay vòng qua bờ vai tràn trụi của nàng, tay chậm rãi vuốt ve bụng nàng, bên trong tất cả đều là sữa nóng đặc sệt của , có lẽ sau hôm nay sinh mệnh mới được hình thành.


      Nghĩ đến đây, dịu dàng hôn lên mặt cùng xương quai xanh của Mật Nhi, lại chọc cho hai đóa hoa núi tuyết đứng thẳng lên mới bằng lòng buông tay, mà Mật Nhi sớm mệt đến nỗi ngủ vùi trong lòng .
      (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
      A fang, Lierose DuDu, Anhdva56 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :