1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Tập Truyện] Lời Âu Yếm Ngọt Ngào- Vi Vi An Đích Thế Giới- Quyển 1- Phùng Mật

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Hahaa đáng thương quá sợ bị lòi đuôi kìa
      Cảm ơn Lựu đạn nhiều
      huyen1604Vân_08 thích bài này.

    2. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      19.Báo ân

      Tối ngày đó, Lệ đại gia vội vàng nhảy cửa sổ mà chạy trốn, tuy rằng qua mặt Lệ Nhuận Du, lại cẩn thận ngã trong rừng, chân phải còn bị bẫy chuột kẹp cái, về đến được phòng chân cũng hết được, sau mấy ngày liền đau đến nhịn được, ban đêm sao còn nghĩ đến chuyện nữ nhi được nữa, càng thêm ghi hận, chướng mắt với Lệ Nhuận Du.

      Người này tính tình kém, thích ngược đãi nha hoàn cùng mấy gã sai vặt, tùy tùng hầu hạ mấy ngày nay khổ thể hết, nhìn chủ tử nhà mình đen mặt nặng nề, đương nhiên cho rằng còn đắm chìm trong bi thương do lão phu nhân qua đời, còn phải là do nhị phu nhân ở Biệt Xuân Viện.

      Nhớ đến ngày đó, chủ tử nhà mình khập khiễng trở về, đầu ngón chân cùng màu với gương mặt, chỉ là được, cái trán còn u cục, cũng bị hạ nhân ngầm chế diễu.

      Đợi tức giận qua , Lệ đại gia lại bắt đầu suy nghĩ vớ vẩn.

      ăn được mỹ nhân, tâm ngứa ngáy khó nhịn, cả ngày canh giữ linh đường, liếc mắt cái nhìn chăm chăm chớp mắt với thân ảnh nhu mị xinh đẹp kia, nàng ngược lại chỉ cho bóng lưng, nhưng chỉ như vậy có thể tưởng tượng được chính diện của nàng mê người đến cỡ nào.

      quên được hình ảnh nàng trong tịnh phòng ngày hôm đó, ánh trăng sáng ngà soi cằm, cổ, xương quai xanh, xuống chút nữa bị bóng đen bao phủ, lại chọc người tò mò đến tận cùng, gỡ ra hai tay e thẹn che đậy, ngụm ngậm lấy nụ hoa run run kia.

      Đây mới là chuyện sung sướng nhất nhân gian.

      trận lửa dục bùng cháy từ chân đến giữa háng, Lệ đại gia cúi đầu nhìn thấy, huynh đệ của mình sung to đứng thẳng lên, nếu phải có ống tay áo che đậy, sớm hay muộn cũng làm cho nha hoàn nhìn thấy mặt sợ hãi cũng xấu hổ.

      muốn đến nhà bên nghĩ ngơi lát, vậy mà nhìn thấy Mật Nhi trước mặt đứng dậy rời , Lệ đại gia rời linh đường, vội vã đuổi theo, may mắn là xung quanh bóng người, đúng là hay lắm, khoé mắt lại nhìn thấy thân ảnh màu trắng, quyết tâm cất bước đuổi theo.

      Nhưng khi đuổi đến cùng, trước mắt chỉ là hồ nước, nơi nào có bóng dáng mỹ nhân.

      Trở lại linh đường, Mật Nhi lại ngoan ngoãn ngồi ở chỗ đó, tựa như chưa từng ra bên ngoài, Lệ đại gia nhất thời hoa cả mắt, đợi người chú ý, nhịn được giọng hỏi “Đệ muội, vừa rồi muội đâu?”

      gặp Nhuận Du.” Mật Nhi rũ mắt nhìn khắp lượt, thấy ai nhìn chăm chăm nơi này, có chút bạo gan “Đại ca, người biết đâu, Nhuận Du dính ta chặt, thoát thân được.”

      Nhìn bộ dạng đáng thương của nàng, Lệ đại gia hận thể lập tức ấn nàng vào trong ngực mà hung hăng xoa nắn, trước nhịn cái , giọng dỗ dành “Bảo bối, đừng lo lắng, sau này nhà này đại ca làm chủ, cần kiêng dè dè người tàn phế như vậy, muốn làm gì đều có thể làm.”

      Mật Nhi chần chờ “Chính là vẫn luôn uống thuốc đại phu đưa đến, nghe lúc sinh thời lão phu nhân tìm rất lâu, rất linh nghiệm.”

      “Vậy là có thể chơi ngươi?” Lệ đại gia nhướng mày .

      Mặt đẹp Mật Nhi đỏ bừng, ngại quanh đây đều là tiếng khóc thương, cắn môi lên tiếng.

      Lệ đại gia biết doạ nàng sợ, cười khe khẽ từ cổ họng, mặt lại như có gì “Với đại ca cũng cần lừa gạt, nếu ngươi mang thân thể mình cho gã nam nhân bên ngoài, sao lại thể đau lòng chút vì đại ca ngươi, rốt cuộc sau này, Lệ gia là do ta định đoạt, mà phải ngươi trong lòng còn nhớ thương tên tàn phế đó.”

      Phút chốc, gương mặt Mật Nhi biến trắng.

      “Đại ca vậy phải để doạ ngươi” Lệ đại gia thấp giọng dụ dỗ “Chọn ngày , trốn ta lâu như vậy, đều là sớm hay muộn cũng đến thôi.”

      Mật Nhi nắm chặt khan, nghĩ nghĩ “Đêm mai vẫn ở chỗ cũ .”

      “Được.” Lệ đại gia đồng ý cách thống khoái.

      Trong nháy mắt ngày, đêm qua, thấy màn đêm lại trùm xuống, Lệ đại gia chắc mẩm Mật Nhi dám đến muộn, sớm ở trong động giả sơn mà đợi, chuẩn bị tuỳ ý ôm nàng từ phía sau.

      Nhưng chờ lâu cũng chưa từng thấy bóng dáng Mật Nhi đâu, Lệ đại gia dục hoả đốt người, khó lòng dằn nổi, đôi mắt quay tít, bỗng dừng lại, thấy thân ảnh mảnh khảnh đối diện đến, nhanh đem đầu cùng thân mình lùi về phía trong, mãi đến khi người đến gần mới lặng lẽ đưa tay ra, muốn đem nàng ôm chặt lại.

      Lúc này gió đêm đột nhiên thổi đến, làm cho đôi mắt mơ mơ màng màng, chờ phản ứng lại được mỹ nhân sớm xa.

      Nếu dưới mí mắt mình lại muốn chạy trốn, có cửa đâu!

      Lệ đại gia, lần này cho Mật Nhi có cơ hội chạy thoát, xuyên nhanh qua dãy giả sơn, nhành hồng, cành liễu, trừng cơn gió quất vào đình viện, dọc theo đường , bám theo chặt, chờ ý thức được lại phát theo người đến phật đường.

      Gian phật đường này ngày thường là chỗ ở của lão phu nhân, nay lão phu nhân mấy ngày, hạ nhân lười biếng, tầng bụi dính vâth dụng, theo tác động của mành châu, làm cho mặt dính dầy bụi bẩn, trong lúc nhất thời che miệng ho khan.

      Lại thấy mỹ nhân trốn sau mành, xinh đẹp, yểu điệu đứng đó, chỉ cho bóng dáng xinh đẹp, trong lòng liền ngứa ngáy, mặt lại đầy tức giận “Đệ muội, chờ chỗ cũ, đưa đại ca đến nơi này là muốn làm gì.”

      “Nhuận Du dường như biết, thể tiếp tục chờ đợi ở đó được. Đưa đại ca đến đây, cũng là tiện chuyện.” Mật Nhi giải thích lại mang theo uỷ khuất “Làm trò trước mặt Bồ Tát, đại ca hẳn có chừng mực, cần ép người.”

      Lệ đại gia vẫn cười như cũ, giọng điệu lạnh lùng “Sao vậy, bảo bối, ngày hôm qua thái độ cũng phải như thế này. Ngươi là cho đại ca biết, Nhuận Du khi dễ ngươi?”

    3. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      biết hai vợ chồng nhà này tính kế gì cho tên đại ca kia đây
      Mong kịch cao trào quá
      Mèo Tuki thích bài này.

    4. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      19. Báo ân(tt)

      Giống như bị đúng điểm đau, Mật Nhi che tay áo nghẹn ngào “Còn phải là ngài quấn lấy ta, để Nhuận Du nhìn ra manh mối, đêm nay ta muốn ra ngoài, còn ngăn cản cho , cuối cùng khuyên can mãi chỉ cho ta nửa canh giờ. Đại ca, ta có thời gian, hôm nay muốn chính là đem chuyện cùng ngài, sau này ngài đừng nghĩ về ta nữa, nay trong lòng ta chỉ có mình Nhuận Du thôi.”

      “Vậy chuyện gã nam nhân ngoài kia tính làm sao?” Lệ đại gia cam lòng, ép hỏi.

      “Là ta cẩn thận phạm sai lầm, mấy hôm trước cắt đứt rồi, để Nhuận Du biết.” Mật Nhi cầu xin “Cũng xin đại ca cần ra chuyện này.”

      được.” Lệ đại gia nhướng mày trừng mắt, tức giận dâng trào, “Ngươi cho ta là đứa trẻ để đùa bỡn à, vẫy tay đến, xua tay ? Phùng Mật, ngươi coi lại cho tốt, rốt cuộc có mấy ngày thất hẹn cùng ta, bây giờ lại mấy lời hỗn trướng này, là cảm thấy Lệ Nhuận Du còn có thể che chở cho ngươi, vẫn là đại ca chạm được người sao?

      “Ta có ý này.” Mậy Nhi giống như bị cơn tức giận của doạ sợ, run run “ Đại ca, lúc trước là ta mắc sai lầm, mê muội mà đưa ngài đến, bây giờ ta biết sai rồi, ngài là đại ca của tướng công ta, nên kính, nên ngưỡng, ngài cũng là vì mặt mũi Nhuận Du mà tha cho ta .”

      Lệ đại gia nghe trong lời của nàng đều là Lệ Nhuận Du, tức giận “Mở miệng là Lệ Nhuận Du, còn phải là tên tàn phế ai thèm muốn sao, ngươi gả cho , nhưng thân thể là chưa cho . Ngươi, các ngươi rốt cuộc là nhìn trúng tên phế vật đó cái gì chứ?”

      Các người? Mật Nhi dò hỏi “Đại ca, ngài làm sao vậy?”

      Lệ đại gia thở dài hơi, vẻ mặt phẫn nộ tan , mặt chậm rãi nở nụ cười “Đại ca có ý gì khác, đêm này liền muốn thương ngươi, làm chuyện Lệ Nhuận Du làm được, được sao?” Vừa , vừa bước vào trong.

      Mật Nhi vội vàng trốn, tối lửa tắt đèn nhìn lắm, tựa hồ như ngã trúng thứ gì đó, ngã mạnh mặt đất, Mật Nhi nắm tượng phật làm vũ khí, giọng đều là run rẩy “Đại ca, nơi phật tự linh thiên, làm những chuyện thế này sợ trời phạt hay sao?”

      Dựa theo ánh sáng nhàn nhạt, thấy nàng cầm trong tay là tượng phật bàn, gương mặt hiền từ, cầm hoa mỉm cười, tựa như phổ độ chúng sinh, loại bỏ điều xấu xí thế gian, nhưng những lời này của Mật Nhi lại chọc cho Lệ đại gia cười ngừng, vẻ mặt càng thêm bén nhọn “Ta làm nhiều việc thiếu đạo đức rồi, sợ hai chuyện này nữa đâu.”

      Mật Nhi khó “Ngươi thể như vậy, nãi nãi còn nhìn ngươi….”

      Lệ đại gia tay kéo Mật Nhi vào trong ngực, thấy nàng cúi đầu ngượng ngùng nhìn , thân mình đầy chống cự, khỏi cúi đầu giọng “Biết nãi nãi chết như thế nào ?”

      Lời ra liền cảm thấy đúng, thân thể Mật Nhi căng cứng, sợ đến suông lời “ Nghẹn bánh tôi, tắt trong cổ họng, phun nhiều máu.”

      “Người cho là như vậy?”

      “Đại ca, ngươi, ngươi hồ đồ…” Người trong ngực khẽ run rẩy, nhìn nàng còn có thể nhận thấy cằm răng va cằm cặp vào nhau, lạnh buốt.

      “Ta hồ đồ?” dường như nghe được chuyện gì rất buồn cười, “Ba năm nay, ta là rất tỉnh táo.”

      “Trong mắt nãi nãi có ta, chỉ có Lệ Nhuận Du của ngươi, cứ nghĩ rằng ngoài ý muốn mà chết , nãi nãi liền coi trọng ta, nghĩ chết ngược lại còn tàn phế.”

      càng càng thêm hưng phấn, lời càng nhanh càng kích động “ Liền cho là đệ đệ thành phế nhân, nãi nãi cũng nhìn ta. Ta liền hạ độc mỗi ngày bào thuốc của bà, là độc mãn tính, ngày uống ít, màu mùi, thời gian dài thành kịch độc, liền cho là đột nhiên ăn bánh trôi, sặc máu mà chết đại phu cũng tìm ra được nguyên nhân, chỉ nghĩ đó là chuyện ngoài ý muốn, cũng giống như trận lửa lớn ba năm trước, hahaha!!!”

      Làm trong trong đêm trước mặt thần linh, ép buộc mỹ nhân nghe những chuyện dơ vẩn của mình, có loại kích thích rùng mình nên lời, cả phòng im ắng, Lệ đại gia rốt cuộc bình tâm lại, bỗng nhiên cười đưa tay vỗ má nàng, lại bị Mật Nhi hung hăng hất ra.

      Biết được chân tướng này, Mật Nhi là kinh sang giận, chút cũng khuất phục trước dâm uy của , mà còn cao giọng chấp vấn “Ngươi làm vậy để làm gì?”

      Lệ đại gia kích động, lạnh giọng ngả ngớn “Ta làm như vậy phải là vì ngươi, ngươi là bảo bối trong lòng ta, cần biết dùng cách gì, cũng phải đoạt cho bằng được.”

      “Gạt người, ngươi căn bản phải vì ta.” Mật Nhi biết lấy sức lực đâu ra mà đẩy mạnh đứng ở cạnh bàn, khuôn mặt cùng thân mình đều chìm trong bóng tối, chỉ có đôi giày thiêu là lộ dưới góc váy, nổi bật dưới ánh trăng.

      “Là tâm tư ngươi quá nặng, mất hết lương tri, ba năm trước là chuyện vô cùng sai, bây giờ chẳng những hối cải mà ngược lại còn nhiều lần tái phạm, phụ mẫu ngươi nuôi người thành súc sinh thế này, hẳn là chết nhắm mắt.”


      thể tin được mỹ nhân nhu mì luôn nghe lời còn có lúc nhanh mồm nhanh miệng như vậy, Lệ đại gia nhướng mày : “Hừ, bọn họ sớm chết, cho là sớm trở về trả thù, nhân gian nào có ác quỷ nghiệt gì. Tai hoạ đến, từng người chạy , phu thê cũng ngoại lệ, trong lòng ngươi còn nhớ thương tên tàn phế kia, đó là bởi vì ngươi nếm đủ thống khổ, ngoan ngoãn mà đến cạnh ta, hầu hạ ta, bảo đảm làm nơi có chỗ đứng ở Lệ gia, lo ăn mặc, nếu cố chấp nghe lời, vậy đừng trách đại ca trở mặt…”

      Lời khó nghe được phun ra, Mật Nhi cười lạnh cắt đứt “Báo ứng chưa đến, là vì chưa đến lúc!” Giọng bỗng nhiên trầm thấp, khan khan như giọng nam nhân.

      Đôi mắt Lệ đại gia híp lại, chợt nhìn giày thêu dưới váy nàng, vậy mà lại lớn hơn gấp đôi chân nữ nhân, đột nhiên tỉnh ngộ, cao giọng quát “Ngươi phải nàng! Ngươi rốt cuộc là ai!”

      Giọng bật ra, phật đương tối đen liền sáng đèn.

      Mật Nhi trước mặt chậm rãi xoa da mặt, lộ ra khuôn mặt nam nhân.

      Khoé mắt Lệ đại gia khoé mắt cơ hồ nứt ra “Tiện nhân, ngươi dám tính kế ta!”

      Đột nhiên lao đến muốn đánh người.

      Mật Nhi đưa tay đỡ, nhanh tránh ra, làm Lệ đại gia suýt chút nữa là té ngã xuống đất, mà Mật Nhi ra khỏi bức mành, hành lễ với hai người ở phía sau “Lão phu nhân, nhị công tử.”

      Lệ đại gia nghe thế thân mình run lên, ngay sau đó chậm rãi xoay người, hai mắt màu đỏ tươi, thể tin được nhìn người ngồi xe lăn, trong tay còn cầm nến, làm thấy ràng lão phu nhân tóc trắng xoã bên cạnh, tức khắc sợ đến chân mềm nhũn, bùm cái quỳ mặt đất.

      “Súc sinh!” lão phu nhân chùn mi, khoé miệng rũ xuống, gõ mạnh quải trượng xuống đất, khoẻ mạnh vô cùng, lấy đâu ho ra máu mà chết thảm. “Nếu mà ta , Nhuận Du cùng Mật Khi còn bị ngươi khi dễ thành dạng gì, ngươi súc sinh mà.”

      Lệ Nhuận Du như hiểu ra điều gì, thân hình chấn động, ngay sau đó quỳ bò đến, nghĩ muốn đến ôm chân lão phu nhân khóc lóc, “Nãi nãi, là tôn nhi bất hiếu, là tôn nhi nhất thời hồ đồ, người muốn đánh muốn phạt đều được, chỉ cần cho tôn nhi cơ hội sửa sai.”

      còn chưa đụng đến được đầu ngón tay của lão phu nhân, bị Mật Nhi ấn mạnh xuống đất, liền nghe thấy lời lạnh nhạt của lão phu nhân “Từ nay, Lệ gia chỉ có đứa cháu duy nhất, đó là Nhuận Du, từ nay về sau, ngươi còn mang họ Lệ, chỉ là con chó của thành Thượng Dương, hừ, ngay cả heo chó còn còn lương tâm hơn so với ngươi,”

      Rốt cuộc, thân là cháu ruột mà lão phu nhân muốn cắt đứt là cắt đứt cũng là hạ quyết tâm rất lớn, lại nghĩ Lệ Nhuận Mộng lại cười ha ha, giọng khàn khàn như quỷ nơi địa ngục, vừa khóc vừa cười, dưới ánh nến, khoé mắt lại chảy ra hai dòng lệ máu.

      “Nãi nãi, người bất công, ràng con mới là đại tôn tử của người, Lệ Nhuận Du , là cái gì chứ, chỉ là đứa bé bên ngoài do phụ thân mang về, lúc trước nếu phải là do con, nó sao có thể ở lại Lệ gia, để làm nhị thiếu gia chứ. Nãi nãi, người là khi dễ tôn nhi, phụ mẫu rồi người lại cần tôn nhi!” Lệ Nhuận Mộng cực kỳ thê lương “Người là nhẫn tâm mà.”

      xong, ngụm máu phun ra, tung toé bắn quần áo lão phu nhân.

      Bên cạnh, Lệ Nhuận Du lần đầu nghe đến thân thế bản thân, nhất thời khiếp sợ gì.

      (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

    5. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      20.1
      Gần đây thành Thượng Dương xảy ra chuyện hiếm lạ.

      Lệ lão phu nhân đàu thất hôm đó, người của Lệ gia gọi hồn nhưng lại đêm linh hồn bà về thậy, doạ ngất xỉu ít người.

      Cách vài ngày gọi đạo sĩ đến, đạo sĩ khen “Có ngôi sao may mắn, rơi vào quý phủ, cứu lấy mạng lão phu nhân, trời cao có mắt, chính là đại hỉ.”

      Lại bấm độn ngón tay “Chỉ là hoạ phúc cùng, lão phu nhân sau khi chuyển kiếp, sát khí chưa tan, nếu để quá lâu là hoạ của người khác, bần đạo xem có cách có thể đem sát khí người dời , hơn nữa người này phải là nam nhân tinh tráng, còn là phải có lòng hiếu thuận, cam tâm tình nguyện, nếu bằng trời cao đồng ý, gây đại hoạ.”

      Cuối cùng Lệ đại gia chủ động xin ra trận, đem sát khí người lão phu nhân gánh chịu, cũng bỏ hết tật xấu, lâu ngày lộ diện.

      Chuyện này giả khó phân, thành Thượng Dương lại đồn đãi đến ồn ào huyên náo, sao ai lại tìm hiểu.

      …..

      Buổi tối hôm đó, xử lý Lệ Nhuận Mộng nửa điên nửa dại xong là đêm khuya.

      Biệt Xuân Viện vẫn còn ánh đèn, Mật Nhi gục bàn buồn ngủ mông lung, nhận thấy quay về, tỉnh dậy, cởi áo choàng cho , lấy thau nước ấm, ngâm khắn thấm nước đưa cho .

      Chuyện xẩy ra đêm nay nàng biết , Lệ Nhuận Du sớm đem kế hoạch cho nàng biết.

      Đêm đó hai vị sư phó giả cải trang nàng, dụ dẫn Lệ Nhuận Mộng vào phật đường, là trò trước mặt phật tổ, nếu Lệ Nhuận Mộng chịu nhận tôi, liền có thể để con đường sống, nhưng nếu chấp mê bất ngộ vì nhân gian mà xử lý.

      ra theo kế hoạch, sớm thực vào ngày thứ hai hẹn hò ở núi giả, Lệ Nhuận Du liền để Trần sư phó giả giọng nàng đứng đợi nơi cửa động núi giả, chỉ là ngày đó lão phu nhân ăn bánh trôi, bệnh tình liền nguy cấp, nàng cùng Lệ Nhuận Mộng từ bỏ kế hoạch, vội vàng đến đó, may mà đại phu đế kịp, lão phu nhân gặp trở ngại gì, nhưng phun chậu máu kia lại là .

      Bắt mạch cho lão phu nhân là vị lang y giang hồ, y thuật vô cùng lợi hại, lúc trước cho Lệ Nhuận Du phương thuốc cũng là , chỉ là Lệ Nhuận Du nản lòng thoái chí, tiếp tục uống.

      Lúc này bắt mạch, lại khám phá ra mưu lớn.

      Trong cơ thể lão phu nhân tàng trữ độc mãn tính, mà nới phát ra độc, trải qua quá trình kiểm tra, vậy mà xuất phát từ canh thuốc mỗi ngày bà dùng.

      Muốn tra ra ai hạ độc cũng khó, chân tướng sau lưng lại làm người sợ hãi, giận sôi người.

      Để Lệ Nhuận Mộng chính miệng thừa nhận là có khả năng, vì thế mới nghĩ ra cách bất đắc dĩ này, để ở phật đường mà ra chân tướng từng câu từng chữ.

      Chỉ là Lệ Nhuận Du vạn lần ngờ được, phụ mẫu ân ái như vậy sau lưng lại che giấu ngờ.

      Trong trí nhớ khi còn của , mẫu thân luông dịu dàng với , có đôi khi là cảm thấy được còn tốt hơn cả đại ca, khi đó chỉ là tiểu hài tử, có nghĩ được điều gì, chỉ có những lúc vô tình, nhìn thấy mẫu thân mình trong phòng rơi lệ, lão ma ma bên cạnh giọng an ủi, khoé mắt liếc nhìn thấy , lại mang theo ác độc, nhưng cuối cùng lại bị mẫu thân ngăn lại, đuổi ra ngoài mà thôi.

      Mà phụ thân đối với mẫu thân rất tốt, rất tốt, mọi dịu dàng đều dành hết cho bà.

      Nhưng bây giờ nghĩ lại, có lẽ chỉ là loại áy náy bồi thường.

      Ánh đèn dầu như hạt đậu, sâu kín thầm, Lệ Nhuận Du bỗng nhiên ôm nàng, bí mật thân thế cứ lên cửa miệng, muốn lại thôi, lại thấy Mật Nhi điềm tĩnh, đành lòng nhìn nàng ưu phiền hơn.

      Bí mật này, phải để nó chìm sâu đáy cốc.

      Mật Nhi nghĩ cái khác, cho rằng mệt mỏi, liền dựa vào ngực , ôn nhu “Sau chuyện này, tướng công có tính toán gì ?”

      Lệ Nhuận Du vuốt chóp mũi nàng, ánh mắt dịu dàng nhìn nàng, “Tất nhiên là muốn sinh mấy oa oa với nàng rồi.” Bàn tay to tìm được mông nàng, kéo tiểu khố xuống, chậm rãi xoa mông nàng, làm nàng động tình, “Gần đây vì bận rộn, chúng ta lâu rồi thân thiết qua.”

      “Vậy tướng công muốn chỗ nào?” Mật Nhi dùng dằng mũi chân, bị vuốt ve mắt cá, đùi cũng bị bắt được, nghe giường?”

      Mật Nhi đỏ hồng gương mặt, lắc đầu “ phải cái này, chỉ là….”

      “Chỉ là cái gì? Mỹ nhân da trắng môi hồng, tình như nước, chọc cho Lệ Nhuận Du cúi đầu liên tục trêu đùa cái lưỡi của nàng. Mật Nhi ở trong lòng ưm a, hờ khép mắt “Tướng công là xấu, lên giường nhưng muốn để chàng đè mông, người ta muốn cưỡi là cưỡi người chàng.”

      “Trứng hư hóng, liền như vậy liền nghĩ muốn khi dễ tướng công?” Lệ Nhuận Du xoa xoa mặt nàng, ôm nàng đến giường.

      Giường màn rủ xuống, màn gấm ấm hồng, Lệ Nhuận Du tách chân Mật Nhi ra, côn thịt thô cứng, chọc chọc vào, Mật Nhi kẹp chặt hông , vặn vẹo cái eo, giống như rắn nước chậm rãi mà khó khăn nuốt lấy, cưỡi người nam nhân tận hứng, hai đôi thỏ bị niết đến sưng to.

      Cuối cùng chịu được, để thẳng lưng chủ động đưa đẩy, lười nhác mà dựa vào người , đôi mắt như say. Rầm rì được, nữa …”

      Lệ Nhuận Du ôm lấy bờ mông nàng, cố ý trêu đùa hoa cúc, lại sờ đến thứ lông xù xì, kéo ra lại thấy cái đuôi lông trắng, khỏi nhìn mỹ nhân nằm trong ngực mình, mồ hôi đầm đìa, mị nhãn như tơ, mang theo nét ửng hồng hưng phấn, nhưng còn phải là tinh sao.

      Cảnh xuân đêm tiêu tan, hôm sau tỉnh lại, Lệ Nhuận Du còn thấy bóng dáng, Mật Nhi đứng dậy nhìn bốn phía, dưới thân lại chảy ra từng luồng dịch nóng, đó là tinh hoa đêm này nam nhân lưu lại trong người nàng, bây giờ chậm rãi chảy ra, hoa huyệt run run, dường như còn chứa đựng côn thịt lửa nóng của nam nhân.



      Lão phu nhân chết sống lại, tuy là hoang đường, lại là . người ngoài khen ngợi Lệ Nhuận Mộng hiếu đạo, ngờ đến bị gian cầm trong phòng tối ở Lệ gia, khéo dài hơi tàn, biết bên ngoài xuân thu thay đổi thế nào.

      Từ thời khắc bị giam giữ, cũng tuyên bố Lệ nhị gia hết bệnh, Lệ gia hoàn toàn thay đổi.

      Toàn bộ thành Thượng Dương đều bàn tán chuyện nhà Lệ gia.

      nhiều ngày, Mật Nhi phát Lệ Nhuận Du hay sớm về trễ, dường như rất bận, đến thân mật buổi tối cũng ít dần, còn tinh hoa nóng bỏng tràn vào cuống họng, làm ấm áp dạ dày, khỏi trong lòng thầm.

      Bất quá lại có vị khách lại đến.

    6. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Huhu phát ra bí mật có khi nào mời đạo sũ đến
      Truyện sắp ngược rồi chăng huhu

      Cảm ơn bạn editor nhiều lắm
      Last edited by a moderator: 9/4/19

    7. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :