1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tận Xương - Tô Lưu

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Juliah

      Juliah Active Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      153
      Soát lỗi giúp mình nha!!!!
      Chương này dài mình chia làm 3 phần để dễ edit...

      ☆, chương 47.1: Cực hạn

      biết vì sao, bị Nghiêm Túc nhìn như vậy, thân Phương Châm lại nổi da gà.

      ràng là người tuấn dật dễ nhìn như vậy, như thế nào mà ánh mắt bắn tới đây lại làm cho người ta thoải mái được.

      Phương Châm lập tức nhớ tới đêm hôm đó chính tại trong cái phòng này mà phát sinh hết thảy. Vốn dĩ phải nhanh quên , kết quả vừa nhìn thấy Nghiêm Túc tất cả ký ức đều xông ra, như thế nào đều đuổi được.

      khỏi khẽ thở dài cái, hỏi: " đến khi nào vậy ?"

      "Vừa tới bao lâu. Em đâu vậy ?"

      " làm chút việc."

      Phương Châm tỉ mỉ, Nghiêm Túc cũng hỏi kỹ, đem tạp chí đặt lại từ sô pha đứng lên, nhìn Phương Châm chỉ đạo: ", nếu em trở lại, vậy liền bắt đầu ."

      "Bắt đầu cái gì?"

      "Chuyển nhà."

      Phương Châm vừa nghe xong lời này liền rất cao hứng: "Dọn nơi nào?" Nơi này quá đắt, khiến mỗi ngày đều sống trong lo lắng.

      " Trong tiểu khu cách nơi này xa, cùng trong tòa nhà. Bất quá so với nơi này hơn chút, có phòng khách và phòng ngủ, vừa đủ cho mình em lưu lại."

      Phương Châm mặt lập tức xụ xuống, vẫn là khỏi nơi này, như thế nào vẫn là Tôn Ngộ rơi vào tay phật Như Lai vậy.

      Nghiêm Túc vừa nhìn mặt mũi tự động lý giải thành ý tứ khác, vì thế lại : "Em nếu thích nơi này muốn phòng ở quá cứ tiếp tục ở lại . vốn cảm thấy nơi này rất tốt, suy xét đến cầu của em, cố ý nhờ người tìm hộ phòng ở. Căn phòng như của tiểu khu này quả khan hiếm."

      "Tôi có ý này. Tôi là muốn có thể hay ở lại cái tiểu khu này, em có thể tự tìm được phòng ở để chuyển ra ngoài."

      "Cũng có thể." Nghiêm Túc thế nhưng lại có phản đối, hai tay ôm ngực vẻ mặt bình tĩnh biểu tình, "Em tùy tiện nơi nào tìm phòng ở cũng được, tìm được cho biết tiếng, ta thuê phòng ở cách vách phái hai người 24/24 giờ bảo hộ em."

      Vậy còn bằng ở nơi này. Phương Châm quả thực cảm thấy Nghiêm Túc là cố ý , này là cố ý làm khó mà.

      "Thôi, vẫn là ở tiểu khu này ."

      Nghiêm Túc hài lòng gật đầu, nhưng mặt hề lộ vẻ vui sướng, chỉ thân thủ tiếp đón Phương Châm: " thu xếp chút gì đó, với em cùng nhau dọn. Bởi vì cách đó gần nên gọi người lại đây, sợ em thoải mái."

      Mấy ngày hôm trước Nghiêm Túc phái người đóng gói đồ của Phương Châm đưa tới, phòng ở bên kia ltrả lại. Đương nhiên là Phương Châm trả lại cho Từ Mỹ Nghi, Từ Mỹ Nghi lại trả cho Thẩm Khiên. Chỉ là việc này Phương Châm cho Nghiêm Túc, cố ý gạt .

      Nghiêm Túc cũng để ý phòng ở kia là ai cho Phương Châm, dù sao bây giờ cũng là chiếm ưu thế. Phương Châm vào ở nhà của , làm việc tại công ty của , tin tưởng xa trong tương lai trở thành nữ chủ nhân nhà , đeo tạp dề ở trong phòng bếp bận việc vì mà giặt quần áo nấu cơm sinh con, ngày bị người ta gọi là bà Nghiêm cũng quá xa .

      Nếu Phương Châm biết bất quá chỉ là chuyện dọn cái nhà thôi, thế nhưng Nghiêm Túc lại liên tưởng đến tương lai xa xôi như vậy, phỏng chừng thành tâm tán tưởng câu: tiên sinh, não ngài hoạt động là tốt a.

      Tuy Nghiêm tiên sinh não hoạt động rộng nhưng khi làm việc cũng là người nghiêm túc. Đồ đạc của Phương Châm đại bộ phận cũng được bày ra, như trước vẫn còn nguyên xi trong bao. Bởi vì ngay từ đầu hề có ý định ở lại nơi này,cũng tính toán việc chuyển nhà đương nhiên vội vã đem đồ vật nhất nhất bày ra.

      Nghiêm Túc đem tất cả những thùng này đặt đến chỗ, đặt bên sô pha phòng khách và bàn trà, sau đó để Phương Châm trở về phòng thu thập những vật linh tinh, chính mình hai tay ôm cái rương ra cửa, thang máy lên tầng .

      tìm cho Phương Châm căn phòng kia ở tại tầng 18, cả tầng chỉ có duy nhất phòng ở. Phía còn có tầng nhưng cũng có để cho người ở. Thang máy được thiết kiết mật mã, người bên ngoài lên đến tầng 18 tất yếu phải có mật mã mới được. Đây là vì bảo vệ cho Phương Châm, cũng tiện cho cùng Phương Châm hai người thế giới, cho phép người liên quan xem phong cảnh đến quấy rầy.

      Đương nhiên đem chuyện mật mã cho Phương Châm ràng.

      Phụ nữ nha, cần cùng chuyện quá phức tạp, đơn giản dễ hiểu là được rồi. nhiều hơn nữa tưởng tưỡng được càng nhiều chuyện.

      Chuyện chuyển nhà tiến hành thuận lợi. Trước sau chỉ dùng hơn giờ liền làm xong. Phương Châm cũng hỏi qua Nghiêm Túc phòng này tiền thuê bao nhiêu, dù sao có hỏi cũng trả lời, chỉ biết lấy chuyện cha mẹ em trai ra , nhắc nhở phải biết bảo trọng thân thể để có thể bắt đầu phá cái gia đình kia thành mảnh .

      Nghĩ đến đây Phương Châm khỏi có chút cảm kích Nghiêm Túc, chuyện ra tòa của em trai bởi vì có hỗ trợ mới có thể tiến hành thuận lợi như vậy. trước kia đối với như vậy, thiếu chút nữa hại mất mạng, kết quả chẳng những có trả thù ngược lại mà còn tận tâm tận lực giúp . Phương Châm cảm thấy chắc đời trước nhất định thắp rất nhiều nhang, đời này mới có thể gặp nam nhân như Nghiêm Túc.

      đối tốt với phải nhìn thấy cảm giác được, chỉ là cái tốt này sử dụng nổi cũng thể nhận được. Hai người bọn họ có quá nhiều điểm thích hợp, từ gia thế bối cảnh, cho đến hoàn cảnh trưởng thành, còn có ân oán tình thù, trở ngại cho bọn họ có thể chất đầy phòng ở này, Phương Châm quả thực dám nghĩ đến cảnh tượng sau này hai người ở cùng chỗ là như thế nào.

      Nghiêm Túc tại thích có lẽ là xuất phát từ cảm giác mới mẻ nhất thời, chung quy đàn ông chính như vậy rất khó tiếp xúc được loại phụ nữ bình thường mà biết gì như . Ăn thức ăn đầy mỡ hoài tất nhiên phải thay đổi khẩu vị thôi. Nhưng hôn nhân lại là việc cần phải thận trọng, khi quyết định chính là muốn sống cả đời bên nhau. Phương Châm phải loại phụ nữ cầm được cũng buông được, hôm nay cùng người này tốt đẹp ngày mai lại cùng người kia ôm ôm ấp ấp. sợ hãi có ngày cùng Nghiêm Túc cảm tình nhạt phai, chính mình muốn con đường nào cũng biết.

      Con dâu nhà giàu dễ làm như vậy sao? Phụ nữ xuất thân danh môn còn khó có thể ứng phó chu toàn, huống chi loại gia đình cực kỳ dư thừa còn lại người từ trong tù ra. Nghiêm Túc nếu đem mang ra ngoài gặp người có hậu quả gì? Nếu có người lấy quá khứ của khoe cho thiên hạ bọn họ nên phải đối mặt thế nào?

      Nghĩ đến đủ loại thích hợp, Phương Châm đối mặt việc Nghiêm Túc chủ động trừ khi thối lui về phía sau có phương pháp nào khác.

      Cự tuyệt, mới là đúng kết quả tốt nhất cho hai người.

      Nhưng hiển nhiên Nghiêm Túc cũng phải người thường, cự tuyệt bình thường với là vô dụng . có bản lĩnh quyết định đến mọi tình cảnh cách tột đỉnh. Phương Châm ngượng ngùng ra được lời ác độc đem đuổi , cắn người miệng mềm bắt người ngắn tay *, đối phương có ân với , cũng thể lấy oán trả ơn.

      * cắn người miệng mềm bắt người ngắn tay: ăn của người ta, năng với người ta cũng mềm mỏng hơn.

      Vì thế tình này bắt đầu trở nên có chút phức tạp.

      Nhìn Nghiêm Túc chuyển xong đồ đạc hướng phía sô pha ngồi xuống Phương Châm trong lòng lập tức minh bạch, xem ra vị gia này hôm nay vốn định ở chỗ này ăn cơm tối.

      Chẳng lẽ ngươi cho rằng hảo tâm giúp ngươi chuyển xong nhà, sau đó nước miếng cũng uống liền mang theo vẻ mặt ấm áp tươi cười rời ?

      Đừng có nằm mộng, trời còn chưa tối đâu. Phương Châm ở trong lòng yên lặng chửi thầm phen, đơn giản chủ động mở miệng: "Đồ đạc trước hết cứ chậm rãi thu thập , có đói bụng , có muốn ăn cơm chiều hay ?"

      "Muốn, đến chủ yếu là tới dùng cơm ."

      Da mặt đủ dày.

      Phương Châm vì thế vào trong phòng bếp, mở tủ lạnh ra muốn nhìn xem có chút gì thích hợp để nấu hay . Vốn là cũng ôm hy vọng, vừa chuyển đến sao trong tủ lạnh có thể có cái gì? Kết quả khiến ngoài dự kiến, riêng gì tủ lạnh, toàn bộ phòng bếp đều chất đầy các loại nguyên liệu nấu ăn, đồ gia vị. Thoạt nhìn giống như là cái phòng bếp thường xuyên có người sử dụng, nồi nia xoong chảo mọi thứ đều có đầy đủ, tùy tiện lấy đại thứ gì đó ra cũng có thể làm bàn thức ăn.

      Phương Châm tâm tình khỏi trở nên vui vẻ, xoay người hướng ra bên ngoài phòng khách kêu: "Ai, muốn ăn cái gì?"

      Nghiêm Túc từ sô pha đứng lên, đến cửa phòng bếp dựa vào khung cửa trầm tư lát, ra đáp án khiến Phương Châm hộc máu: "Bánh bao."
      My Nam Anh, levuong, Suuuly9 others thích bài này.

    2. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      sói bắt đầu dụ dỗ thỏ để cưới về làm vợ:yoyo36::yoyo36::yoyo36::yoyo36::yoyo36:
      Juliah thích bài này.

    3. Juliah

      Juliah Active Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      153
      ☆, chương 47.2: Cực hạn

      Phương Châm đưa tay xem đồng hồ, hơn sáu giờ , lúc này làm bánh bao đời nào mới có thể ăn được a. nghĩ nghĩ đến năng lực của mình cùng tính tình biết nhân gian khó khăn Nghiêm thiếu gia mà giải thích: "Làm bánh bao cần phải nhào bột, nhào bột tốn rất nhiều thời gian, chốc thể ăn được."

      " quan hệ, giúp em làm."

      Đây phải là vấn đề người làm. Nhào bột cần phải có thời gian đại thiếu gia à. Phương Châm nhớ tới Nghiêm Túc từng nấu canh, nhưng ở phương diện nấu ăn tựa hồ chốc thể thông.

      " xem nếu tại làm bánh bao chừng nào mới có ăn?"

      "Lo lắng thời gian làm cái gì, có thể ăn được là tốt rồi ? Vừa nhào bột vừa chuẩn bị nguyên liệu là được. em có làm ?"

      "Làm."

      "Vậy là được rồi. Làm culy giúp em thu dọn đồ đạc nữa ngày trời, dù sao cũng phải thương tiếc chút chứ." Nghiêm Túc khi chuyện tiến vào rồi. sớm cởi áo khoác, người chỉ mặt chiếc áo sơ mi của bộ vest, cả người nhìn qua rất có khí chất của model.

      vừa vừa xắn tay áo, ánh mắt chuyên chú nhìn khiến người khác phải tim đập chân run.

      Trước sắc đẹp Phương Châm có chút cầm lòng trụ, ma xui quỷ khiến liền đáp ứng nhiệm vụ làm bánh bao này. Nghiêm Túc xắn tay áo xong hỏi: "Muốn làm gì?"

      Phương Châm mở tủ lạnh ra nghĩ nghĩ, cầm ra khối thịt heo đông lạnh giống như cục đá, đặt lên tấm thớt: "Băm thịt."

      Đây đúng là thể lực sống phải người cao to như Nghiêm Túc là được. Nghiêm Túc cũng luống cuống, cài tạp dề lên sau đó cầm lấy khối thịt nhìn nhìn, chọn chiếc dao sắc bén đem thịt cắt làm đôi, nửa bỏ vào lại tủ lạnh nửa kia bỏ vào lò vi sóng để rã đông.

      Lúc Nghiêm Túc băm thịt Phương Châm vẫn liếc mắt nhìn , khỏi cảm thán đàn ông cùng phụ nữ ở phương diện thể lực khác biệt. Thịt đông lạnh thành như vậy Phương Châm căn bản thể cắt xuống cm nào, Nghiêm Túc nhưng lại có thể dễ dàng đem thịt phân thành hai. Nếu Nghiêm Túc phải là quân tử, ở trong cái phòng này cho dù có tâm tư xấu, Phương Châm cũng có đường nào để trốn .

      Nghiêm Túc phát Phương Châm nhìn chăm chú, vì thế liền hỏi: "Sao vậy, mặt có vết bẩn à?"

      " có."

      "Em nhào bột được , tay em có lực ra sao? Nếu em dạy , đến giúp em."

      Cái chủ ý này sai, làm bánh bao nhào bột là mấu chốt, đàn ông lực đạo mạnh yếu khống chế đều rất tốt giúp bề mặt bột đều đều bóng loáng dễ dàng lên men hơn. Phương Châm vừa nghe hai lời liền đem chậu bột đưa qua, bắt đầu từng bước chỉ đạo Nghiêm Túc nhào bột như thế nào.

      Nghiêm Túc ở phương diện này là người mới, cho dù lực lĩnh ngộ cao cũng có chỗ làm đúng. Phương Châm là người dạy đương nhiên phải tự mình làm mẫu, hai người bốn tay nhào bột qua lại, tất nhiên dẫn đến đụng chạm.

      Mặc dù là có mang bao tay, nhưng độ ấm ở đầu ngón tay vẫn lơ đãng truyền tới tay của đối phương. Vừa mới bắt đầu Phương Châm còn chưa cảm thấy, mực chỉ giáo Nghiêm Túc nhào bột như thế nào. Dần dần cảm thấy có chút đúng, bởi vì cảm thấy rệt động tác trong tay Nghiêm Túc chậm lại.

      vừa ngẩng đầu, liền thấy cỗ ánh mắt nóng bỏng chặt chẽ dán lên mặt của , quả thực muốn đem cả người hòa tan .

      -------------------------------------------------------------------------------

      Đêm hôm đó bánh bao rốt cuộc làm thành như thế nào Phương Châm quả thực thể nghĩ ra.

      Dù sao bột cũng nhồi xong, lúc nhồi xong thau sạch tay sạch, dính chút bột thừa nào, quả thực có thể là hoàn mỹ.

      Nhưng Phương Châm mặt cũng hồng hồng có thể là hoàn mỹ tương đương.

      Nghiêm Túc nhìn như vậy khỏi mỉm cười: "Xem ra trong phòng hơi nóng, nên cởi thêm cái áo mới được."

      vừa vừa cởi bao tay, đem áo sơmi bên ngoài cởi ra khiến cho khó hiểu, thuận tay hướng sofa phòng khách ném, lúc quay lại còn cởi nút áo sơ mi. Đối với này giải thích: "Băm thịt sử dụng tương đối nhiều lực, ra nhiều mồ hôi."

      Kết quả là lúc băm thịt Nghiêm Túc toát rất nhiều mồ hôi, vì thế cái sơ mi kia của càng lúc càng được mở nhiều nút hơn, từ cái đến hai cái rồi đến ba cái. Phương Châm tận mắt thấy trước ngực da thịt càng lúc lộ càng nhiều, cuối cùng vẫn là thể nhìn nổi nữa, chủ động đề nghị: "Nếu tôi bật điều hòa cho nha?"

      " cần, như vầy cũng rất mát mẻ."

      Mát mẻ kiểu gì, ràng là đùa giỡn lưu manh! Phương Châm bất đắc dĩ trợn mắt cái, xoay người ra khỏi phòng bếp, chờ đến lúc Nghiêm Túc đem thịt băm hoàn toàn mới lần nữa vào ướp gia vị.

      Nghiêm Túc đứng ở bên cạnh xen mồm: "Làm bánh bao thịt sao?"

      "Đêm nay có thể ăn được bánh bao thịt là tốt lắm rồi, làm tiếp cái khác nữa trời cụng sáng rồi."

      " kỳ cũng ngại cùng em cùng nhau làm đến hừng đông." Nghiêm Túc xong lời này người bên canh nhất thời lạnh toát, trước ngực ba cái nút áo được cởi bỏ, lộ ra mảng lớn bóng loáng da thịt. Cơ bắp trước ngực theo hô hấp phập phồng, quả thực là gợi cảm đến cực điểm.

      Hơn nữa lời kia khiến người khác phải hiểu lầm, tuy rằng biết là ám chỉ chuyện làm bánh bao này, nhưng liên tưởng đến tình của hai người trước kia, Phương Châm đành phải nuốt nước miếng.

      Cái động tác rất này đương nhiên thể tránh được ánh mắt của Nghiêm Túc, vì thế vừa cười vừa đứng lên: "Em nghĩ đâu vậy ? Kỳ nếu em nghĩ lời của như vậy cũng ngại. thường xuyên tập thể hình nên thể lực rất tốt, lúc này làm xong bánh bao ăn xong, lại tắm rửa cái ít nhất cũng gần mười giờ . Từ mười giờ đến sáu giờ sáng là tám tiếng, hẳn là OK."

      OK cái đầu của chứ OK. Phương Châm muốn bay lên cước hủy diệt cái địa phương dưới rốn tam tấc của Nghiêm Túc. Nhưng vẫn còn sót lại ít lý trí, giả vờ trấn định đáp: " cần, tôi có hứng thú."

      xong xoay người muốn , lại bị Nghiêm Túc duỗi tay trực tiếp kéo trở về. cả người đâm sầm vào lồng ngực Nghiêm Túc, cơ bắp rắn chắc đâm khiến toàn thân xương cốt đau, khỏi nhe răng.

      "Được rồi, thừa dịp còn có chút khí lực làm bánh bao nhanh lên . Nấu ăn cơm chết đói mất."

      Phương Châm thời điểm chuyện đầu liều mạng hướng sang bên, tận lực cách lồng ngực Nghiêm Túc xa chút. sợ đối phương duỗi tay trực tiếp đem đầu ấn vào trước ngực , làm cho hai má chút cự ly bị ngăn trở ngại dán lên làn da bóng loáng trước ngực.

      Chuyện như vậy khiến Phương Châm muốn phát điên luôn rồi.

      Nghiêm Túc chịu đựng xúc động cười to trêu chọc nàng: "Có cái gì mà phải xin lỗi, so với chuyện khác em việc gì cũng làm ."

      "Việc kia là ngoài ý muốn."

      "Vậy hôm nay liền đem ngoài ý muốn kia biến thành thuận theo tự nhiên ." Nghiêm Túc vừa vừa nâng cằm Phương Châm lên, bắt phải nhìn mình, "Em hẳn là nên tuân theo ý muốn của chính mình ."

      "Ý muốn của tôi chính là muốn cùng có bất kỳ chuyện liên quan nào."

      "Phụ nữ dối là dễ nghe."

      "Tôi dối."

      "Tự em đến xem biểu ngày hom đó của em, ràng em tại chính là dối."

      "Chuyện ngày đó chả có nghĩa gì cả, chúng ta tình cũng có phát sinh."

      Nghiêm Túc cảm thấy Phương Châm là người rất mạnh miệng. Xem bộ dáng cứng cổ cùng tranh cãi, Nghiêm Túc muốn ôm dậy ném lên giường, sau đó hung hăng cỡi quần đánh mông .

      sờ gốc rễ của dạo chơi vòng, thế nhưng lại dám thực chất hề có tình gì phát sinh. cho rằng là loại đàn ông tùy tiện sao, bởi vì có tiền nên có thể chơi phụ nữ khắp khắp thiên hạ, cho nên nhiều hơn hay thiếu người đều quan trọng?

      Cả đời đây là lần đầu người con mà làm nhiều chuyện như vậy, mà này từ đầu đến cuối đều để ở trong lòng?

      Nghiêm Túc trong phút chốc ánh mắt nhíu lại, mày nhăn thành đường, chuyện ngữ khí cũng bén nhọn hơn vài phần: " nghĩ tới em lại là phụ nữ tùy tiện đến vậy. tình này trước kia em thường xuyên làm?"

      Lời này ra có chút thương tâm, Phương Châm cắn cắn môi chuyện. Nên như thế nào đây, nàng cùng La Thế từng tiếp xúc thân mật, nhưng tình này quả chưa từng làm qua. Hôm đó là lần đầu tiên.

      Nghiêm Túc lời này khiến có chút căm tức, tổn thương lòng tự trọng, cằm lại bị kiềm chế thế nào cũng thoát được, vì thế hung tợn mở miệng: " sai, chuyện này đối với tôi quả tính là cái gì. đừng quên tôi thiếu chút nữa là kết hôn, tôi cùng La Thế còn cái gì mà chưa từng làm qua, chúng tôi ngay cả đứa cũng có, khác gì các cặp vợ chồng bình thường. còn trông mong tôi là đơn thuần trong sáng sao?"

      Nghiêm Túc sắc mặt trầm tới cực điểm, lực đạo tay cũng khỏi tăng thêm ít. Phương Châm lúc ra rất thống khoái, nhưng vừa nhìn thấy có biểu tình trong lòng lại khỏi sợ hãi. nhớ tới tư thế Nghiêm Túc thái thịt vừa rồi, hai người bọn họ thể lực quá cách xa, phải là đối thủ của .

      Phương Châm thân thể khỏi run lên, muốn chút gì đó để dịu bầu khí. Nhưng lời còn chưa thoát ra khỏi miệng thấy trời đất rung chuyển, ngay sau đó chợt nghe thấy chính mình hét lên tiếng, hai chân nháy mắt cách xa mặt đất, bị vác lên vai như khiêng bao tải, thẳng ra khỏi phòng bếp.

      Phương Châm nhìn sàn nhà tim đập nhanh như thể muốn nổ tung. Nghiêm Túc khách khí khiêng đến bên giường, sau đó dùng lực ném lên giường. Bị ném xuống trong nháy mắt Phương Châm đau đến mức phải kêu to tiếng, nhưng rất nhanh ngay cả kêu cũng thể kêu được
      My Nam Anh, seattle, levuong12 others thích bài này.

    4. Juliah

      Juliah Active Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      153
      Mọi người ơi máy tính mình bị hư rồi!!!
      Mình cũng biết khi nào sửa xong ......

    5. Juliah

      Juliah Active Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      153
      Chương 47.3: Cực hạn
      Nghiêm Túc cả người triệt để đè lại, từ đầu đến chân đem chặt chẽ ràng buộc giường, đợi Phương Châm phản kháng đôi môi lập tức nặng nề đè lên.

      Nụ hôn này quả thực là muốn hôn Phương Châm cho đến chết. cơ hồ thể hô hấp được, vài lần muốn dời miệng ra chỗ khác nhưng lại đều thành công. khí bên trong phổi giống như là triệt để bị hút , đến lúc thần trí Phương Châm có điểm mơ hồ, hai mắt tối sầm cơ hồ muốn ngất xỉu.

      Đến lúc này Nghiêm Túc mới buông ra, tùy ý nhìn cả người run rẩy kịch liệt vì hô hấp, trong cổ họng phát ra tiếng thở dốc khó chịu đến cực độ.

      Nghiêm Túc kỳ có chút đau lòng, nhưng rồi lại bị tức giận trong lòng đánh thẳng. chịu đựng phản ứng sinh lý to lớn của bản thân, cắn răng với Phương Châm: "Xem ra chuyện ngày hôm đó quả quá trẻ con , nên em hoàn toàn có để ở trong lòng. Là do nhất thời mềm lòng, sớm biết rằng em như thế này nên tiến thêm bước mới phải. Bất quá hôm đó có quan hệ gì hôm nay cũng như vậy."

      Phương Châm thể tin trợn to hai mắt: ", muốn làm gì?"

      Tuy rằng đó là câu nghi vấn, nhưng trong lòng có đáp án rất ràng .

      "Em yên tâm, phòng này cách phi thường tốt. Hơn nữa nơi này cũng coi như là tầng cao nhất, tầng có ai ở, cách vách cũng có hàng xóm, vô luận phát sinh chuyện gì cũng cùng em có quan hệ, cũng có ai nghe được, em cần phải ngượng ngùng."

      Phương Châm quả thực bị dọa đến sợ, ở trong lao tù 5 năm, nhưng cũng chưa bao giờ cho rằng có giờ phút mà lại sợ hãi đến như vậy. Nghiêm Túc hoàn toàn khác với những người cùng tù với , các cho dù có hung tàn lại hung hãn, nhưng còn có cảnh ngục có thể quản các nàng. Nghiêm Túc lại được như vậy, ai có thể quản được . Nơi này là địa bàn của , giống như vậy, có kếu đến nát cổ họng cũng có người nghe .

      cỗ tuyệt vọng tràn ngập trong cõi lòng , Phương Châm ánh mắt đau xót cơ hồ muốn rơi lệ. Nhưng càng ở trong thời điểm như thế này lòng tự tôn càng cho phép rơi lệ. Cho dù bị buộc đến hoàn cảnh tuyệt vọng, Phương Châm biết từ nơi nào đến lại có cỗ dũng khí, cắn răng đáp trả Nghiêm Túc: " định làm cái gì vậy, chuẩn bị cưỡng gian sao? cảm thấy dưới tình huống này cùng tôi phát sinh quan hệ, tôi thương sao?"

      "Chẳng lẽ cưỡng em em sao? Phương Châm, em là người lòng dạ sắt đá. đối với em tiêu phí biết bao tinh lực cùng tình cảm, nhiều đến mức ngay cả cũng có chút bị mê hoặc . Nhưng cái gì cũng có được, được đáp trả ôn nhu từ em, thậm chí cũng lời hay ý đẹp. Em đừng có cho rằng là thần tiên, chính là bản thân , đối với em tự nhận mình có là người rất kiên nhẫn, nhưng em thể hết lần này đến lần khác khiêu chiến cực hạn của . Chắc em từng nghe qua câu: Độ nhẫn nại của đàn ông là có hạn chế ."

      "Nhưng thể nhịn thêm chút nữa sao?"

      Phương Châm hơi mím môi, chuyện ngữ khí rệt có yếu vài phần. khí trong phòng nguyên bản là giương cung bạt kiếm bởi vì những lời này lập tức hòa hoãn rất nhiều, Nghiêm Túc thậm chí lộ ra tia mỉm cười: "Em đây là cầu sao?"

      Phương Châm thuận tiện bò lên : "Đúng là tôi cầu xin đấy. Nhẫn cũng đều nhẫn rồi , lại nhẫn nhịn thêm đoạn thời gian . mà đối với tôi cưỡng ép, tôi vĩnh viễn thương đâu. muốn đem những điểm hi vọng còn sót lại kia phút dụi tắt sao?"

      "Em ý tứ này là nếu hôm nay buông tha em, em thử thương ?"

      "Được, tôi cố gắng." Phương Châm nháy mắt có tình có lệ với đối phương. Thừa dịp tại có cơ hội chuyển đổi vội vàng đem người khống chế cho tốt, thuận lợi thoát khỏi nguy hiểm mới là phương án tốt nhất. Lúc lời này Phương Châm trong lòng khỏi thở dài, cũng phải muốn thương Nghiêm Túc, mà cảm thấy chính mình nổi người đàn ông này.

      Hai người bọn họ, người khuyết điểm cũng có có thể là hoàn mỹ, người khuyết điểm đầy người khiến người ta phải phát bệnh, cùng nhau ở chung chỗ có hạnh phúc sao?

      Nhưng bây giờ phải là lúc suy xét cái này, Phương Châm vì muốn Nghiêm Túc tin tưởng, chỉ có thể tiếp tục dối: "Chuyện của La Thế ở trong lòng tôi chính là cây gai. cho tôi chút thời gian để tôi có thể đem cái gai này nhổ bỏ. Hai người đương mà người trong lòng có khúc mắc, mọi chuyện cũng có kết quả “ có hiểu ý của tôi ?"

      " hiểu." Nghiêm Túc sờ cái trán bóng loáng của Phương Châm, nhàng hôn lên mặt nàng cái, " vốn cho rằng 5 năm thời gian này đủ cho em thoát khỏi cái gai này, nghĩ đến..."

      "Đó chính là con người , thời gian tuy rằng có thể xóa nhòa mọi thứ, nhưng cũng là cần quá trình nhất định. có thể lại cho tôi chút thời gian được ?"

      Nghiêm Túc nhìn Phương Châm lời nào, lâu sau qua mới thở dài hơi: " như thế nào lại đối với em đến mềm lòng như vậy. Ngay cả cũng thể giải thích được."

      Nghe như thế gánh nặng trong lòng Phương Châm liền được trút , tảng đá lớn rốt cuộc cũng buông được nửa. Kết quả đợi triệt để buông tảng đá lớn này xuống, Nghiêm Túc lời vừa chuyển, vừa tựa như cười chế nhạo : "Có đôi khi lại cảm thấy em vĩnh viễn để cái gai này đâm sâu vào trong lòng em. Nếu quả là như vậy chi bằng tại giữ chặt lấy em, cũng chẳng sợ chiếm được tình cảm của em, chỉ cần thân thể của em là tốt rồi."
      My Nam Anh, levuong, Suuuly11 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :