Tường vi xinh đẹp - Ái Táo ( sắc 18+ )

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 34
      (đừng hỏi vì sao lại lạc đề, này là mơ thôi)

      “Ngô…học trưởng…” Thanh kiều rên rỉ ở bên tai, niêm ngấy thở dốc, hô hấp dồn dập, khẩn cấp đem tất chân kéo xuống, nhấc lên tạp dề ngắn ngủi, đảo mắt nhìn đến tiểu huyệt mấp máy ở sâu trong, lộ ra phấn thịt non mịn.

      Ngón tay thuận đóng mở cắm vào lại bị tiểu huyệt gắt gao xoắn. Rốt cuộc chịu nổi, đỡ cự vật nhiễm mật dịch, hung hăng tiến vào, vách thịt mềm mại ngừng đè ép cự vật, ngụm ngụm tham lam hút.

      “A…học trưởng… thoải mái…ngô….” Giọng mềm mại kiều lại phát ra, bên trong lưu luyến mê say.

      Cự vật hung hăng xâm nhập thịt huyệt, chạm đến cửa tử cung, chỗ thịt mềm chịu nổi run rẩy mở ra, cần…ha…” nàng trong miệng kháng cự, hoa huyệt lại gắt gao cắn, lưu luyến của rút ra, lại vì hung hăng xam nhập hưng phấn thôi, thịt mềm bị gắt gao vây quanh, mật dịch ào ạt theo từng cái xâm nhập ra vào rơi xuống bắp đùi.

      cần…học trưởng…em sắp bị …ngô…làm hư…” Tay bé để ở trước ngực, hạ thân cũng đón hùa theo ý .

      “tiểu lẳng lơ, muốn làm hư em!…hô….Tiểu dâm vật hấp tôi dễ chịu” dưới thân tiến lên nhanh hơn, mỗi lần đều đem bé dưới thân thoải mái rên rỉ, môi mỏng càng phát ra nhiều lời thô lỗ chịu nổi.



      Trời hơi sáng, di động thân mình, tay lớn hướng bên cạnh ôm ôm, bóng người.

      Mở ra hai con mắt tối đen, tay hướng hạ thâm sờ sờ, quả nhiên ướt mảnh.

      lâu, đều phát sinh chuyện này. nhíu mi ngẫm nghĩ, vừa mới trưởng thành tình này cũng phát triển qua.

      Trong khoảng thời gian này, cảm thấy thích hợp. Tinh thần yên, cảm giác được có vật gì đó thoát ly mình ngày càng xa. Loại cảm giác này làm cho có chút thất thố, có chút kinh hoàng.

      tựa hồ thể khống chế chính mình hành vi.

      Ví dụ như, mỗi ngày đều tự chủ được đến thư viện ngồi xuống, tự tiện lấy quyển sách xem, lại xem cái gì đều vào. Ngẩng đầu, thấy nàng im lặng đọc sách, thanh nhã mê người ngồi chính diện. Mắt hơi hơi nhắm, lại phát người ngồi bên cạnh lại là Nguyệt Kỳ, chăm chú nhìn .

      Trước kia là chịu đựng dạy nàng tự học, cảm thấy việc đó hết sức nhàm chán. Vì sao hiệ tại lại cảm thấy hơi hơi hâm mộ chính mình lúc đó?

      Lại ví dụ như, buổi tối, chính khó có thể vào giấc ngủ.

      Luôn nhứ lại buổi tối hôn đó, tại gian tủ quần áo ( giờ này có lẽ các bác hiểu, vâng, giả dạng “Bạch Lân” để xem độ chung thủy của chị =.,:), ngăn chặn bé con đáng giãy dụa, gắt gao bắt lấy eo của nàng, hung hăng kéo hướng cự vật, gậy thịt đều sát nhập, xé rách lá chắn, tinh tế thưởng thức cự vật bị tên khí vây quanh, ngừng xoắn gấp.

      tưởng tượng ngày đó đưa nàng đến bên hồ ngắm cảnh, đem nàng ấn mặt đất, tùy ý đùa bỡn.

      Nghĩ đến bị nàng truy vấn có thích nàng hay , vừa thích, nàng liền rơi nước mắt, rơi xuống tay . nhàng vuốt ve nơi từng lưu nước mắt của nàng, cảm giác nóng bỏng, vẫn như tại nơi đáy lòng.

      Vì cái gì chính mình lại vứt bỏ nàng sớm như vậy? Trò chơi sinh đôi, nàng nghĩ ra, liền bồi nàng chơi. Nhìn nàng tựa như rơi vào mạng nhện sống chết giãy dụa khiến cảm giác thoải mái.

      Còn có ngày đó, ở sân thể dục, khi ra , nàng giống như bị đả kích lớn, gương mặt nhắn cố nén nước mắt, cắn chặt dôi môi đỏ mọng, trợn tròn đôi mắt chăm chú nhìn .

      Mỗi khi nghĩ đến đây, nội tâm liền phiền muộn.

      “Kỳ?” Tiếng phía sau kêu gọi hoàn hồn, “Sớm như vậy liền tới tìm em?”

      Nghiêng người ngoái đầu nhìn lại, nhìn đến mới từ lầu chạy hổn hển xuống dưới lầu, đứng ở đối diện, tươi sáng cười, là đến đưa bữa sáng cho em sao?”

      Nhìn xuống bữa sáng trong tay, bất động thanh sắc liếc cửa sổ lầu hai, bóng người. Tao nhã xoay người, vứt bữa sáng vào thùng rác.
      Friendangel2727 thích bài này.

    2. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 35
      Nhắc tới Vương Chiêu Quân, đại gia đều nghĩ tới tứ mĩ nữ cổ đại của Trung Quốc, trong đầu tự nhiên ra ” Trầm ngư lạc nhạn, bế nguyệt tu hoa.”

      …… muốn biết chi tiết về VCQ thỉnh seach gg =.,

      Tôi tìm cái góc ở dãy thứ 3 làm chỗ ngồi, lười biếng tựa vào tường, nhìn đến người thứ 2 bước vào lớp học, mắt khỏi sáng ngời, xinh đẹp đáng vào phòng học, đôi mắt sáng ngời trong veo đưa mắt nhìn chằm chằm tôi, kiều diễm tới bên cạnh tôi, tươi sáng cười, ôn nhu hỏi, “Mình có thể ngồi chỗ này ?”

      “Có thể.” Tôi thản nhiên cười, vui vẻ đáp ứng.

      Vào lúc đó, tôi đơn thuần thể nghĩ rằng chính mình trêu chọc phải cái nghiệt có kiếp sống đào hoa suốt thời trung học.

      nếu gặp người so với mình còn đẹp hơn, thẳng thắn , khẳng định nội tâm có điểm thoải mái.

      Nhưng là nếu người này yếu như hoa đào trước gió, mĩ mạo tựa như Lâm Đại Ngọc, tôi lập tức hi sinh chính mình thành tù binh.

      cái mĩ nhân như vậy, đặc biệt nhu nhu nhược nhược như xương, cần người chiếu cố. Kỳ tâm tư kín đáo, sớm đem hết thảy chuẩn bị tốt, chỉ chờ tôi tựa sâu gạo vui vẻ hưởng thụ cuộc sống trung học.

      Rất nhanh, chúng tôi trở thành bạn tốt ngoài mặt, có chuyện gì đều cùng nhau ở chỗ.

      lớp học cùng nhau vụng trộm viết thư truyền tay, cùng nhau làm thí nghiệm, cùng nhau sáng sớm chạy bộ đến trường, cùng nhau tan học về nhà. Cuối tuần cùng nhau dạo phố mua quần áo, cùng nhau siêu thị mua đồ ăn vặt và đồ dùng hằng ngày.

      Làm cho tôi khó hiểu là, cái mĩ nữ hoàn mỹ như vậy, lại có nam sinh theo đuổi.

      Chẳng lẽ nàng xinh đẹp đến mức các nam nhân có dũng khí? Vẫn là…tôi liếc mắt nhìn bộ ngực của nàng cái, vùng đất bằng phẳng. Chẳng lẽ trong mắt nam sinh, dáng người so với dung mạo quan trọng hơn sao?

      Nghe đu đủ có thể nâng ngực, làm tôi mỗi ngày đều đưa trái đu đủ cho nàng. Nàng cười tủm tỉm nhận, linh hoạt bóc vỏ, trộn lẫn với bơ, để mặt bàn. Nhìn cái bát đầy đủ hương vị như vậy, tôi thèm dãi nhân lúc nàng quay chú ý, đem toàn bộ đều ăn vụng rớt.

      Dần dần tôi phát , các nam sinh ánh mắt nhìn nàng đều tò mò, còn có các nữ sinh ánh mắt nhìn tôi cũng rất kỳ quái.

      Học kỳ sau cha mẹ tôi luôn bận công tác.

      Buổi tối mình trong phòng tối đen là việc khủng bố, nhưng là luôn ở tại nhà người thân thực tiện.

      Sau buổi học thêm vào thứ Sáu, tôi nước mắt đáng thương oán giận kể với nàng chuyện này, nàng nhàng xoa đầu tôi, hai tròng mắt thu thủy gợn sóng,”Như vậy , sau giờ học mình có việc, mình đến nhà cậu ngủ được ?”

      “Vậy nhà của cậu tính sao?”

      cần lo lắng, ba mẹ mình trước mắt sống ở thành phố này.”

      “Nha? trước đây sao cậu cho mình? Mình đây có thể yên tâm mà đến nhà cậu chơi?” Hai mắt tỏa sáng nhìn nàng.

      “Cậu nha, như thế đến quấy rối. Thực làm mình lo lắng.” Nàng nhíu mi, làm bộ dạng khó xử.

      “Sao vậy? Mình làm gì có hể nhu thuận nghe lời. được, mình muốn . Cậu đến nhà của mình cũng vào. Đúng rồi, mình hôm nay quên mang cái đó, cảm thấy có điểm khó chịu, cậu có mang hay ?” Hạ thân có cảm giác dinh dính ngây ngấy.

      Nàng mang ra trong túi sách cái bọc , “Có nha.”

      Cầm đến, chạy hướng toa lét, còn quên quay đầu làm cái mặt quỷ.
      Friendangel2727 thích bài này.

    3. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 36
      Mới tù phòng vệ sinh ra, tôi bị nam sinh xa lạ gương mặt ửng đỏ đưa phong thư, còn chưa được câu thấy xoay người chạy trốn.

      Trở lại phòng học, tôi đắc ý đứng trước mặt Chiêu Quân, “Vừa rồi có nam sinh đưa cho mình thư tình nhờ chuyển giao cho cậu nha, để cho mình tới xem.”

      “Tường Vy, mình thích bạn lâu, mình mong được trở thành bạn trai bạn. Di? Dĩ nhiên là thư tình của mình nha, oa, hảo vui vẻ.” Bổ nhào vào thân nàng, thoải mái , “Biểu tình thế nào khó coi, được rồi, cậu xinh đẹp như vậy, khẳng định bọn họ chỉ dám trong đầu tưởng niệm cậu.”

      Cẩn thận nhìn tờ giấy tay, vẻ mắt hưng phấn , “Sống đời lần đầu tiên mình được thư tình,nha? Vì cái gì có địa chỉ? nam sinh sơ ý. như vậy mình làm sao biết là ai nha?”

      Giấy viết thư bị nàng lấy , “tê” tiếng xé thành 2 nửa, quăng đến thùng rác.

      “Được rồi, cậu đùng khó chịu, cậu bộ dạng xinh đẹp như vậy, những nam sinh viết thư tình cho cậu, đều là quá mức nông cạn.” Thấy nàng rất cao hứng, tôi thuận miệng an ủi.

      “Mình nghe , muốn bộ ngực đầy đặn phải được người khác xoa nắn giúp, mà từ mình liền ngủ với mẹ.” Lặng yên hồi, nàng u .

      “Vớ vẩn, mình từ trước đến giờ chưa nhờ mẹ động qua, chính nó tự phát dục.”

      Mỹ nhân tiếp tục im lặng cúi đầu.

      Nhìn được vẻ mặt của nàng, tôi thở dài , “Được rồi, cậu hôm nay tới nhà mình giúp mình .”



      Về nhà, ăn cơm xong, làm xong bài tập, chúng tôi ngồi giường xem tivi.

      Nàng trong túi xách lấy ra gói to, kéo ra bên trong là bộ nội y.

      “Này, cho cậu.” Nàng đưa cho tôi.

      Tôi hưng phấn cầm lấy, bay nhanh cởi quần áo người, mặc vào, đắc ý dào dạt giả học làm người mẫu trước nàng qua lại.

      “Đẹp ?”

      “Ân.” Nàng đột nhiên quay mặt hướng khác.

      mau, phải là bị dáng người hoàn mĩ của mình mê đảo.” Cười đánh về phía nàng, đem nàng ấn ngã giường, cảm giác đôi tay của mình cạm vào bộ ngực bằng phẳng.

      Mặt nàng chậm rãi đỏ, tôi dùng sức nhéo cái.

      “A.” tiếng hô , nàng ôm lấy tôi, cánh tay dùng sức chống đỡ, xoay người đem tôi đặt dưới thân. Tay nàng nhàng đặt ở ngực tôi, xoa xoa, đôi mắt nhìn chằm chằm tôi.

      Bị nàng xem có chút ngượng ngùng, tôi giãy dụa như muốn ngồi dậy.

      “Đừng nhúc nhích.” Nàng gắt gao ngăn chặn tôi, lát là được.”

      Đành phải tùy ý để tay nàng trước ngực tôi chơi đùa.

      “Để sau này ngươi trưởng thành, ta muốn hung hăng chà đạp ngươi.” có biện phát nhúc nhích tôi thề với trời.



      tại kiếp sống trung học của tôi qua, ký ức xấu xí cũng được cấp bởi Vương Chiêu Quân.

      Tôi bị tên nam nhân nàng giả trang ăn đậu hũ suốt 3 năm trung học, có thể nghiến răng nghiến lợi sao?
      Friendangel2727 thích bài này.

    4. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 37
      “Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi liên lạc được xin vui lòng gọi lại sau..”Ấn tắt máy, Bạch Kỳ nhíu mày, ngón tay thon dài cầm lên văn kiện, tròng mắt tối đen lướt nhìn qua xấp giấy.

      Hôm nay buổi sáng vô ý thức bước đến dưới cửa sổ ký túc xá của nàng, làm cho đột nhiên ràng tâm ý của mình. Tên khí (cái trong hoa huyệt ạ =.,:) quá mức tốt đẹp, làm cho thân thể tham luyến thôi. Chính là thân thể khát vọng làm cho mạc danh kỳ diệu nhận ra ít chuyện.

      Muốn đem nàng ăn lần nữa. Thanh hung ác nơi đáy lòng gầm rú.

      Nhưng là, tại tìm nàng được, ảo não nhắm lại hai con mắt.

      “Kỳ.” Cửa mở tiền động, Nguyệt Kỳ đem đến trước mặt phần văn kiện, “Khoa văn cùng khoa tin thứ 7 tuần sau tiến hành hữu nghị, đây là thư của bọn họ, mau xem qua.”

      Nàng xem nhắm mắt dưỡng thần, khuân mặt tuấn nhã, mũi cao ngất, môi lại hơi mỏng.

      Nàng cúi đầu như bị mê hoặc, nhàng bao trùm môi mỏng của , vươn lưỡi liếm liếm cánh môi.

      Cảm xúc này, là Tường Vy? trong mảng xúc cảm ngày càng nét.

      “A…”, nguyên nhân là vành tai của bị cánh môi hung ác cắn, giây lát, thân hình bé khóa ngồi người .

      tay bé che khuất đôi mắt , tay khác khẩn cấp thoát ra quần áo, vừa lòng nhìn đến cự vật của ngẩng cao đầu, búng hai chân chính mình, làm cho gậy thịt đâm vào cơ thể của mình, đường thông suốt đến chỗ sâu nhất của nàng.

      Loại cảm giác này…. hơi thất thần, đúng, phải Tường Vy.

      Thân hình mềm mại nữ tính chủ động đong đưa người , cao thấp di động, qua lại xoay quanh cự vật của , miệng nhắn phun lên thanh rên rỉ,”A…Kỳ… giỏi quá….sáp em thoải mái…Dùng sức….chính là nơi đó…A…”

      Căn bản phải Tường Vy!

      hung hăng đẩy tay nàng, rút ra cự vật, nhìn thấy mật thủy, nội tâm cảm thấy ghê tởm. Nhìn đất Nguyệt Kỳ quần áo chỉnh tề té ngã mặt đất, rút ra khăn tay, cẩn thận lau chính mình.(ặc, cứ tưởng tốt bụng đưa cho ẻm lau =.,:)

      đè nén xuống cảm tình mênh mông mãnh liệt, thấp giọng hung ác cảnh cáo, “Sau này, rời xa tôi chút. Tôi nghĩ gặp lại .” Đáy lòng vô tình bổ sung , nếu lần sau, tôi bỏ qua cho dễ dàng như vậy.

      “Thùng thùng thùng.” Sau 3 tiếng đập, cửa bị mở ra.

      Phượng Húc đứng ở cửa nghẹn họng trân trối nhìn cảnh tượng hỗn loạn bên trong,” xin lỗi, tôi đến đúng thời điểm…” Lời còn chưa dứt, lại thấy Nguyệt Kỳ cúi đầu rưng rức tông cửa ra.

      lắc đầu, hơi hơi thở dài, lại bị Bạch Kỳ làm tổn thương.

      vào, nhìn bàn văn kiện hỗn loạn, nhặt lên xem, ” Khoa văn cùng khoa tin cùng hợp tác quan hệ hữu nghị?”

      Bạch Kỳ sửa sang quần áo, nghe như vậy, giống như có chút suy nghĩ, môi mỏng nhàng mở ra, “Chủ trì là ai?”

      tại chưa có.”

      “Vậy làm cho Tường Vy đến đảm nhiệm .”

      “A? bé có thể làm sao?”

      là hội học sinh quyết định, phục bảo ấy đến tìm mình.”

      Này là tình làm cho người ta chờ mong a!

      hơi hơi cười, lúm đồng tiền có thể so với cảnh xuân ba tháng rực rỡ chỉ có hơn chứ kém, nội tâm có nỗi lo lắng nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh.
      Friendangel2727 thích bài này.

    5. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 38.1​
      Giữa trưa tan học, tôi về nhà ăn cơm.

      Cơm đặt bàn, mẹ đột nhiên hỏi, “Tường Vy, buổi chiều con đừng học, ngủ lát, rồi mẹ đưa con thẩm mĩ viện làm tóc.”

      Tôi ăn lại bị nghẹn, vẻ mặt khó xử, “Nhưng là…”

      nhưng nhị gì hết, mẹ .” Mẹ đập bát cơm xuống bàn, kết luận.

      Tôi khẽ thở dài cái, buông ra bát đũa, có chút oán giận biết làm sao. ràng là mình xem mắt, mẹ thế nào mà so với mình còn chờ mong hơn, cũng để ý tâm tình con mình như thế nào.



      Mọi ngày có thói quen ngủ trưa, đột nhiên được nghỉ ngơi, làm cho tôi ngủ được, nhìn đèn treo trần nha, suy nghĩ mục đích.

      Học trưởng, mới có bạn . Tin này tựa như con đỉa cứ bám riết lấy tôi, phiền cái thân.

      Bạn của tên là Nguyệt Kỳ. Con đỉa đột nhiên cắn, tôi bừng tỉnh, mới vừa rồi mình nghĩ cái gì a?

      đầu giường có con thỏ bông, này là lễ vật Vương Chiêu Quân đưa cho tôi.

      Buổi tối cùng gặp mặt. Né 3 năm, cuối cùng vẫn tránh khỏi.

      (đoạn tra trong bản convert ý là vừa đến đưa thỏ nghịch chị nhưng ta thấy hơi vô lý nên sửa)

      Buồn rầu nhắm mắt, nhàng thở hơi. Chi bằng hết thảy ân oán đêm nay làm !

      ..

      Buổi tối 6 giờ tôi đứng do dự ở trước cửa nhà hàng, dưới chân như dính đinh, làm sao cũng thể di chuyển, cúi đầu nhìn chân, cảm giác được cơn gió thổi vào mặt.

      “A di hảo, cháu là Vương Chiêu Quân.” thanh trầm thấp dễ nghe truyền vào lỗ tai, đôi giày màu trắng đập vào mắt, nội tâm hơi run lên.

      “Tường Vy.” đến trước mặt tôi, nhàng , “Em xinh đẹp.”

      Đôi mắt tôi có điểm nở, khỏi đem đầu cúi thấp, nội tâm 1 lần lại 1 lần : “Tường Vy, ngươi phải hận nghiến rưng nghiến lợi sao? phải muốn nguyền rủa chết , phải quyết định ràng với sao?”

      Tôi chớp chớp mắt, cắn răng hung hăng ngẩng đầu, nhìn đến đôi mắt aôn nhu nhìn mình, ở trước mặt tươi sáng mỉm cười. Hơi thất thần, bộ dạng vẫn phong hoa tuyệt mĩ như vậy.



      đợi tôi hoàn hồn, kéo tay tôi hướng bên trong .

      “Mẹ.” Tôi giãy dụa quay đầu, hướng cứu viện duy nhất gọi.

      “Dì vừa rồi ra ngoài.” gắt gao nắm tay tôi,dùng sức kéo tôi đến ghế lô có đèn mờ mịt.

      “Cậu…nơi này chỉ có hai chúng ta sao?”

      “Ngoan, ngồi đây.” trước đem tôi ấn xuống sôfa. Rồi mới đến đối diện, tao nhã ngồi xuống.
      Friendangel2727 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.