Tường vi xinh đẹp - Ái Táo ( sắc 18+ )

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 42​
      Dưới thân có thân hình ấm áp, tôi thuận tay xoa bóp, “Ngô..” thanh trầm thấp truyền vào tai.

      “A? Chiêu Quân?” Tôi giật mình mở mắt, nhìn đến lông mi giật giật vài cái mở ra hai tròng mắt nghiêng đầu nhìn tôi,“Buổi sáng tốt lanh, Tường Vy.”

      Tay trắng noãn như ngọc của đặt trung vươn vai cái, chu môi ngáp.

      “Thỉnh đem đùi ngọc của em ly khai.” liếc mắt tôi cái.

      “Ngô… ngượng ngùng, hôm qua mình ngủ ở giường của mình, biết tại sao liền tới bên này…” Tôi giống như bị bỏng nhảy vội xuống giường, khúm núm nhìn biểu của , cẩn thận giải thích.

      Bất luận trước kia thế nào, tại biết mĩ nhân nhi là nam, cùng ngủ chung mọt giường.

      đem em ôm tới, nội tâm .

      có gì, giường của cũng là của em.” nhìn tôi cái.

      “Ân, vốn là giường của mình, mình nghĩ lúc nào ngủ cũng được.” Tôi giả ngây giả dại coi như biết ý tứ của .

      “Được rồi, mình phải tập diễn.” Tôi bay nhanh vệ sinh cá nhân, đổi quần áo thích hợp.

      cùng em.”



      Khi chúng tôi đến sân vận đọng, nhìn mọi người đều bận rộn công tác, ai quan tâm đến hai người chúng tôi.

      Lần đầu tiên đứng sau cánh gà, tò mò nhìn mọi người bận rộn chuẩn bị, trong lòng rất là kích động.

      Xa xa nhìn đến Phượng Húc tới, vẻ mặt xin lỗi, với tôi, “Tường Vy, em bị hủy bỏ tư cách.”

      “Vì sao?” Giống như chậu nước lạnh đổ xuống đầu tôi.

      “Này…đây là Bạch Kỳ quyết định, cậu ấy em vẫn đến diễn tập, tôn trọng người khác lao động, liền thay người.” Vẻ mặt của rất là khó xử.

      Yên lặng xuống dưới, bước bước hướng bên ngoài ra.

      Bỗng nhiên nghe tới thanh khuếch đại truyền tới, “Bây giờ mời người chủ trì lên sân khấu.”

      Theo phản xạ quay đầu, nhìn đến đôi tuấn nam mĩ nữ lên đài, Bạch Kỳ thân màu trắng với vị nữ sinh tóc dài mặc lễ phục xinh đẹp, xem ra là đôi kim đồng ngọc nữ.

      Hai tròng mắt như vô tình nhìn qua tôi bên này, thản nhiên liếc mắt cái.

      Tôi đột nhiên nhớ tới lời trước đây với tôi, “Tường Vy, tôi chán ghét .”

      ra đại thiếu gia còn trêu tôi chưa đủ, muốn mượn lần chủ trì này xem bạn mới của , bên ngoài phong lưu khoái hoạt cười ngầm tôi bên này thương tâm rơi lệ.

      Nhưng tôi thương tâm sao?

      Vì chuyện này lạm dụng chức quyền, đem tôi xoay quanh người, chỉ để thỏa mãn tư dục của mình?

      chuyện buồn cười.

      Trước mặt bỗng tối đen, tay lớn mang theo ấm áp che mắt tôi, thanh trầm thấp dán bên tai tôi,“Tường Vy, đừng nhìn, có bên cạnh em.”

      Đẩy tay ra, tôi nhắm mắt xoay người tiến vào trong lòng .

      Như vậy, tôi cái gì đều cần, cái gì đều muốn.

      Friendangel2727 thích bài này.

    2. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 43
      Tôi bị Chiêu Quân bế lên, bước nhanh ra khỏi sân vận động.

      Tôi gắt gao ôm vai , đầu chôn trước ngực, ngửi thấy hương thơm tự nhiên người , khuôn mặt nhắn nhàng cọ cọ, nhàng , “Chiêu Quân, mình muốn uống rượu.”

      Thế là đưa tôi đến quán bar thuê phòng. Sau khi cẩn thận đem tôi đặt sô pha, hắng đứng dậy mở chai rượu vang, rót vào ly rồi đưa cho tôi.

      Nhận lấy cái li đỏ tươi xinh đẹp ướt át, ngửa đầu ngụm uống cạn, đầu lưỡi ban đầu cảm nhận được vị ngọt, tiếp theo nhận được cảm giác hơi cay cay, như cảm giác cho tôi vậy.

      Nước mắt chịu khống chế rơi xuống, vô tận thất vọng cùng hối hận tập kích tâm trí tôi.

      Hận chính mình nhận thức im lặng.



      “Tường Vy.” ôn nhu nhàng gọi tên tôi, ngòi xuống cạnh tôi, ngón tay thon dài lau những giọt nước mắt má, nhìn tôi lần uống sạch ly rượu khiến hai má hồng hồng, đôi mắt đẹp điểm toàn men say.

      đoạt lấy bình rượu trong tay tôi, “Em say rồi.”

      có.” Mạnh miệng phản bác, đứng dậy vươn tay đặt ở bộ ngực bằng phẳng, tay muốn đoạt lại rượu.

      “Ngô…” bụng có vật cứng rắn ma sát, tôi khó chịu cựa quậy.

      “Đừng nhúc nhích.” đè lại tôi, cho tôi lộn xộn.

      “Ô…” Tôi bất mãn khóc, tay dùng sức nhéo lấy nhũ hoa của ,” Cậu thích mình…cậu cho mình động, cậu luôn bắt nạt mình. Ô… tại cậu lại muốn bắt nạt mình…”

      Nhanh chóng cởi ra áo , nhìn bộ ngực trắng noãn, bất mãn làu bàu,” Vẫn chưa trưởng thành sao? thể, để mình mát – xa chút, chúng nó nhất định biến lớn.”

      Tay bé mềm mại nắm hai bên ngực, nhàng vuốt ve, nhìn chúng nó chịu nổi chà đạp ở khí run , tôi mở ra cái miệng nhắn vươn đầu lưỡi khẽ liếm mút.

      đôi tay lớn bất tri bất giác cởi ra quần áo của tôi, tay cam lòng lên bên no đủ, đầu tiên là ôn nhu xoa nắn, thỉnh thoảng ngón tay chạm lấy nụ hoa đào, mang đến cho tôi từng trận tê dại.

      cần…” Đẩy ra tay , đôi môi đỏ mọng tiến tới xương quai xanh chậm rãi lưu luyến hút, nhàng cắn, bất chợt ngẩng đầu nhìn đôi mắt như thu thủy gợn sóng, men say chọc người.

      Tay lớn xoẹt qua bụng, tách ra cây cối rậm rạp, vào bụi hoa, thuận hoa huyệt búng nhè , mang đến cỗ cảm giác tê ngứa.

      “Ngô…” Tôi nhịn được rên rỉ, cảm nhận được ho huyệt khẩn cấp truy đuổi tay , quyến rũ mời gọi.

      “Tường Vy.” ngẩng dầu hôn môi tôi, đầu lưỡi linh hoạt truy đuổi cái lưỡi thơm tho, chỉ bạc trong suốt theo khe miệng chậm rãi chảy xuống.

      Khó nhịn được viền mông ở bụng ma sát, mật dịch từng chút rỉ ra oa huyệt, theo từng cái ma sát mà dính bụng . Dưới thân cự vật càng cường tráng, dữ tợn đầy gân xanh xông ra, kêu gào muốn tiến vào cơ thể tôi.

      Nhìn thấy vết hôn ngân cơ thể ban nãy biến mất, tôi bất mãn ngậm xương quai xanh của lần nữa cắn xuống.

      nắm chặt eo , nhắm ngay tiểu huyệt dùng sức kéo xuống, gậy thịt hung hăng sát nhập tử cung.

      “Ngô…” Hai người cùng nhau kêu rên, tôi há miệng, đưa mặt áp vào lòng rên rỉ, cảm giác được cự vật cực đại thao tiểu huyệt nhắn.

      Tiểu huyệt ngừng khép mở co rút lại, tiết ra càng nhiều mật dịch bôi trơn cho kẻ xâm nhập.

      “A…” tiếng thét chói tai, hung hăng đứng dậy đặt tôi xuống dưới, cái đùi ngọc bị nhấc lên, ngồi chồm hỗm, cự vật gắt gao cắm trong thịt huyệt, đột nhiên nâng lên động tác làm cự vật đâm càng sâu.

      “Tường Vy” thanh trầm thấp của hơi chút khàn khàn, ngừng ca ngợi, “Bảo bối của , em đẹp, tiểu huyệt mất hồn, kẹp chặt chẽ, ngụm ngụm mà hút…”Cự vật ở hoa huyệt tùy ý ma sát, mỗi lần rời được chút lại mạnh mẽ đâm vào, ngừng dùng quy đầu trêu chọc, tạo ra từng sóng khoái cảm mãnh liệt.

      “Ngô…Ha…A…Ân… thoải mái…” Gắt gao ôm lấy hai vai kiện mỹ của , cảm giác được cự vật vui đùa tại hoa huyệt khiến toàn thân tê dại mềm mại, cố gắng nâng lên bộ ngực sữa, theo nhịp ra vào ngừng nẩy lên đưa tới trước mặt .

      ngụm ngậm lấy bên hoa đào nở rộ, tinh tế nhấm nháp, dùng răng nhàng cắn phệ.

      Gậy thịt ở tiểu huyệt hung mãnh đánh sâu vài, 3 nông 1 sâu. Khi chuyển hướng nhắm ngay chỗ thịt mềm mà đâm chọc, huyệt thịt ngừng co rút lại, ngừng cắn cự vật, mật dịch theo từng đợ co rút làm lây dính cự vật.

      “Bảo bối, em tả sao, mật dịch ấm áp ướt áp lâm tại gây thịt của , khiến cảm thấy dục tên dục tử…” hơi hơi rút ra cự vật đem tôi bế lên, đôi đùi ngọc mềm mại vô lực quấn lấy thắt lưng , càng làm cho cự vật của dễ dành xâm nhập tiểu huyệt ướt sững, hung hăng đưa đẩy.

      Tự thế như vậy làm cự vật vào càng sâu, mỗi lần tiến vào đều chạm vào cửa tử cung mềm mại, hơi hơi đau đớn trộn lẫn hỗn tạp tê dại lan tràn toàn thân. cần…sắp bị làm hư…” Tay bé để ở ngực hơi dùng sức, bị đâm sâu làm cho càng khó chịu.

      “Bảo bối nhi… em…” ngừng, “Làm cho hảo hảo cảm thụ em…” ôm chặt lấy tôi, mỗi lần đều dùng hết sức đâm mạnh tới nơi sâu nhất.

      “Ngô… cần…”

      “Bảo bối nhi…”

      ……………………..

      Tiếng rên rỉ cùng thở dốc đan vào nhau cùng chỗ tại bên trong ghế lô mờ mịt vẫn chưa tan.
      XuxuFriendangel2727 thích bài này.

    3. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 44​
      đứng ở đài, ánh mắt vẫn nhìn nàng, tham lam nhìn khuôn mặt thanh tú của nàng.

      Nhưng là, lúc ánh mắt nhìn vào khuôn mặt nhắn bỗng nhiên trắng bệch, nội tâm đột nhiên đau xót. Nhìn đến xoay người nhào vào trong lòng nam nhân kkhác, nội tâm giống như bị hung hăng đâm đao, khó nhịn đau đớn.

      “Đừng …” Đáy òng có thanh chua xót kêu lên, ” Là do muốn kích thích em chút, xem nội tâm em rốt cuộc có hay …”

      Nhưng là tứ chi cứng ngắc, như thế nào cũng bất động, chỉ có thể nhìn thấy giai nhân bị người khác bế lên, dần dần xa.

      , giống như làm việc thể tha thứ.

      trận mở mịt, trước mặt bỗng trở nên tối đen, chờ khôi phục, thân ảnh hai người kia sớm biến mất.

      Ném trong tay bản báo cáo, nghiêng ngả lảo đảo chạy xuống đài, nội tâm Bạch Kỳ chỉ có duy nhất ý tưởng, nhất định phải tìm được nàng!

      …..

      Ông cha ta tường , xúc động là ma quỷ.

      Còn , rượu sau loạn tình.

      Hai câu này rất sai!

      Con người khi bị kích thích mãnh liệt, làm ra việc mất lý trí, ngoài dự đoán của mọi người.

      Thời điểm sáng sớm tỉnh lại, toàn thân đau nhức khong thôi, xương cốt đều ê ẩm khiến ttôi phải thấp giọng rên rỉ. Dưới thân là thân hình cứng rắn, đôi tay dịu dàng vuốt ve da thịt bóng loáng như tơ tằm, đôi mắt hoa đào hơi thanh tỉnh ủy khuất nhìn chằm chằm tôi.

      “A…” tiếng thét chói tai bị tôi khó khăn nuốt vào, tôi nhìn mắt hơi hơi phiếm hồng, ký ức của tối hôm qua như nước lũ lan tràn ra:

      Tói hôm qua tôi uống rất nhiều rượu vang, hảo tâm tới đoạt cốc của tôi, rồi tôi thuận theo đem đè sôpha, rồi…. Liền như con hổ đói bổ nhào vào ăn luôn .

      “Tường Vy…” u mở miệng, “tối qua…”

      “Tối hôm qua là việc ngoài ý muốn.” Tôi vội vàng cắt ngang lời rồi rời khỏi thân hình của , nhìn bên cạnh lộn xộn quần áo tìm cái của mình mặc vào, “Chiêu Quân, chúng ta liền coi như chưa có chuyện gì xảy ra được ?”

      Phía sau hề động đậy, tôi im lặng quay lại nhìn chu môi, giọt nước mắt nóng hổi theo đôi mắt xinh đẹp của chảy ra, Từ xa nhìn lại, như bức tranh mỹ nhân ai oán, làm cho người ta khỏi xót xa.

      “Tường Vy.” cúi đầu nức nở bằng thanh làm cho người ta mất hồn, ” Em là rũ bỏ trách nhiệm với sao?”

      Tôi vẻ mặt hắc tuyến, loại tình này nữ nhân cần chịu trách nhiệm?

      “Tối hôm qua, em phá tấm thân xử nam của , làm lần rồi lại lần..” Nhìn đến ánh mắt hoài nghi của tôi, ủy khuất mở miệng.

      Giống như có đạo sét đánh xuống dưới, tôi mặt đỏ tới mang tai vội vàng che miệng . Bỗng thaáy long ba tay hơi ngứa, đầu lưỡi của trong lòng tay tôi nhàng vươn ra liếm.

      Vội vàng rrụt tay, ở quàn áo của lau hai lần, lau nước miếng của .

      “Tường Vy.” còn ôn nhun nhìn tôi,” lần đầu thấy em liền nhất kiến chung tình (* tình sét đánh), chúng ta ở bên nhau ba năm lại có chút hiểu lầm, nhưng bây giờ lại quay về bên nhau, tu thành chính quả.”

      “Em…” Ấp úng lại bị cắt ngang, “Tường Vy, em.”

      “Em có biết điển cố chim nhạn của Chiêu Quân sao?”

      “Ân.”

      “Bởi vì chim nhạn này xinh đẹp động lòng người, Chiêu Quân phải nó vào ánh mắt đầu tiên. Nhưng là, nó lại chưa từng chú ý đến chính mình. Biết nó đặc biệt thích thanh trong trẻo vui mừng, vì để hấp dẫn lực chú ý của nó, Chiêu Quân mỗi ngày khổ luyện nhạc khí, đơn độc trông mong có ngày nó nhìn đến mình…”

      Nghe thấy thanh dễ nghe của giảng giải, nước mắt chịu khống chế mà rơi xuoóng.

      “Chiêu Quân.” Nhào vào trong ngực , khuôn mặt nhắn chôn trước ngực, đem nước mắt chùi lồng ngực bóng loáng.



      Chúng tôi bàn bạc xong, chuânt bị hồi ký túc xá thu dọn hành lý, trở về nhà.

      Đảo mắt cái chúng tôi về tới ký túc xá, tôi lấy ra cái chìa khóa, mở của ra vào.

      Đột nhiên, cái tay lớn siết chặt miệng tôi, đem tôi kéo vào phòng ngủ, chân bay nhanh đá tới cửa.
      nainguyen2311996Friendangel2727 thích bài này.

    4. Friendangel2727

      Friendangel2727 Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      28
      Ahhhhh hay quá mong chương mới quá :xitmau::xitmau::xitmau:

    5. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 45​
      Ngô…” tiếng kêu đau đớn, tay người này bị tôi cắn.

      “Tường Vy.” thanh dễ nghe mang tia khàn khàn ở bên tai tôi nhàng kêu.

      “Học trưởng?” Tôi thoát khỏi tay , xoay người lùi hai bước, ve mặt khiếp sợ nhìn . Mới đêm thấy, trở nên tiều tụy, môi mỏng có chút khô nứt, đôi mắt đỏ chung quanh có quầng thâm, những sợi râu lún phún mọc cằm. thế nhưng lại trở nên chật vật như vậy!

      “Tường Vy, nghe giải thích.” mở miệng, tay lớn tưởng bắt lấy tay tôi, theo phản xạ tôi tránh.

      Đôi mắt của lên nét bi thuwơng, môi mỏng có chút run rẩy, ” Tối hôm qua, nghe được em trở về, lập tức tới tìm em, lại nhìn đến em cùng nam nhân khác ôm nhau mà ngủ. Sau đó, mới nhờ Phương Húc đến với em như vậy, những việc mà em thấy, đều là thử em…Tường Vy, Nguyệt Kỳ làm chủ trì chỉ là tạ thời thay thế cho em chưa trở về…., luôn muốn chờ em trở về, cùng em chủ trì tiệc tối.”

      Tôi chuyên chú chờ xong, giợi nên cái tinh quang mỉm cười, , “ quên? Hôm đó ở sân thể dục , chàn ghét tôi, muốn nhìn thấy tôi.”

      Tạm dừng chút, “Vẫn là, lại diễn trò sao? Lại muốn dùng khổ nhục kế? hay mỹ nhân kế?”

      có.” vội vàng giải thích.

      “Tôi thích nghe.” Tôi đánh gãy lời của , kiên quyết , “Bạch Kỳ học trưởng, tôi vĩnh viễn quên được câu kia, tôi đáp ứng rời , vì cái gì còn muốn trêu chọc tôi? Là do tôi là cái nữ sinh bình thường, hiểu 36 kế, cũng chơi cùng đủ! Mời cần nữa làm phiền cuộc sống của tôi.!”

      “Tường Vy.” Thân thủ của nhanh chóng bắt được tôi, hai tay gắt ga đem tôi ôm ở trong lòng, “ em.”

      Bị vây kín khiến tôi khó thở, tôi hét to tiếng, “Chiêu Quân (mịe, bạn ghét con này vãi =:)

      tiếng “tê” cửa bị mở ra, Chiêu Quân vọt vào, “Buông ấy ra!’ quyền đấm vào thắt lưng của .

      Thừa dịp đau rút tay về, Chiêu Quân kéo tôi vào trong ngực .

      “Có đau hay ?” Tôi quá sợ hãi nắm lên tay , tỉ mì xem lại rồi nhàng thở ra tiếng.

      “Bạch Kỳ học trưởng.” Nhìn đến thắt lưng bị đau của , ánh mắt bi thương muốn chết, tôi tiến vào trong ngực Chiêu Quân, nắm chặt tay , bình tĩnh mở miệng, “Kỳ , chỉ là muốn xem tôi bộ dạng dãy dụa , tại tôi là người đầu tiên lệch mong muốn muốn của , nên cảm thấy thất bại, cho nên nghĩ buông tay.”

      Buông tha tôi, cũng là buông tha chính .” Tôi khẩn thiết đề nghị.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.