Tường vi xinh đẹp - Ái Táo ( sắc 18+ )

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 38.2
      “Tường Vy.” đôi mắt xinh đẹp giống như trước kia nhìn chằm chằm tôi, trong ánh mắt xẹt qua mảng kinh diễm, rồi lại là dày đặc thống khổ, “Em thất ước.” Nửa ngày u mở miệng.

      “Em có đến nơi chúng ta ước định khi lên đại học. Hơn nữa, em còn thay số di động, đổi số QQ (*y!h TQ), liên hệ với , theo gặp mặt, cùng bạn bè cũ họp lớp, em…là trốn sao?”

      Lời của như mũi tên sắc bén, chiếu vào tim tôi.

      Tôi giống như con thỏ bị kích động nhảy dựng lên, giọng hơi cao,” Vậy sao? Cậu lừa tôi suốt 3 năm, chẳng lẽ tôi còn muốn mỗi ngày bị lừa gạt sao?”

      Thanh của tôi run nhè , “Bị gạt suốt 3 năm còn chưa đủ, chẳng nhẽ 4 năm đại học còn muốn tôi tự mình dâng lên cửa, bị cậu giỡn chơi sao?”

      “Em cái gì? đâu có lừa em chuyện gì.” Biểu tình bi thương lên mặt .

      “Cậu là con trai, lại lừa tôi coi cậu là nữ, làm cho cậu thành bạn tốt của ôi suốt 3 năm… cậu ăn đậu hũ của tôi lâu như vậy, cậu phải luôn cười tôi ngốc, tôi bị cậu xoay đến chóng mặt?” Có chút tự giễu mở miệng hỏi lại, tôi nhìn , cố gắng bình tĩnh tâm tình bị kích động.

      chưa từng là nữ a..” hơi hơi kinh ngạc, “Tường Vy, chẳng lẽ em cho rằng là nữ?” Ys cười lên khuôn mặt xinh đẹp của .

      “Câm miệng.” Tôi thẹn quá quát.

      Bàn tay tiếp xúc hầu kết nam tính, bộ ngực bằng phẳng, nhéo cái.

      “Tường Vy.” ôn nhu mở miệng, “Lần đầu tiên nhìn thấy em, nhất kiến chung tình…”

      Tiếng chuông thanh thúy dễ nghe vang lên, ” xin lỗi, tôi có điện thoại.” Tôi đứng dậy đến bên cửa sổ, ấn nút nghe máy.

      “Tường Vy, là mình, đây là di động của Phượng Húc…ngô. ra chỗ khác cần quấy, ha..” Thanh khàn khàn, hơi hơi tiếng thở dốc truyền tới.

      “Ân, là mình.” Gỉa vờ như nghe thấy bọn họ làm cái gì.

      “Phượng Húc…ha…để cho em , thứ 7 tuần sau viện của chúng ta…muốn…cùng khoa tin tổ chức tiệc tối hữu nghị…ngô…để cậu làm chủ trì.” Thanh đứt quãng .

      “Vì cái gì? Mình có thuộc hội radio của trường đâu? Hơn nữa, mình thực tập.” Nhíu mày, tôi có chút bất mãn.

      “Đây là…hội học sinh quyết định……nếu bà hài lòng…phải tìm…Bạch Kỳ…A…”Điện thoại của màng bị cắt đứt.

    2. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 39
      Trong phút sơ xuất, chúng tôi lại thành cái tư thế này.

      Tôi thoải thoải nằm sô pha, đầu gối lên đùi , nhìn Chiêu Quân hơi hơi cúi đầu, đôi mắt hoa đào chứa đầy tình chăm chú nhìn tôi, làm cho người ta mê say.

      Hai người câu được câu chuyện phiếm, khí rất hòa hợp.

      cách khác, em với hội trưởng học sinh Bạch Kỳ từng có quan hệ, muốn nhân dịp này chỉnh em?”

      Đúng vậy, ngày đó ràng , ‘”Tôi chán ghét , sau này cần xuất trước mặt tôi.”

      (đọc đến đây mình chợt ghét con nv chính dễ sợ =.,= TMD)

      Là tôi chạy thoát, nghe theo lời , bao giờ xuất trước mặt .

      Nhưng là chơi chưa đủ, lại tới tìm tôi gây phiền toái.

      Tâm nam nhân như kim đáy biển, biết suy nghĩ cái gì.

      Nghĩ vậy, nội tâm nổi lên trận cay đắng, như vậy là muốn chê cười mình sao! lại nghĩ ra trò chơi mới mẻ gì nữa?

      Nhưng là lần này, tôi nghĩ bồi chơi.

      “Sớm biết phiền toái như thế, còn bằng thực ước định của chúng ta, cùng ăn cùng uống…” Phiền não vô tận trong vô ý thức ra.

      Nhìn thấy sắc mặt đen chút, tôi lè lưỡi làm mặt quỷ, kéo ra cái tươi cười xin lỗi.

      muốn tìm , liền làm theo suy nghĩ của mình, đừng làm cho xem thường em.” thanh khàn khàn mê người phát ra từ đôi môi đỏ mọng.

      còn nhìn tôi, , “Tường Vy, tin tưởng , em là người chủ trì tốt nhất.”

      “…” Tôi gì, nội tâm như ăn mật trở nên ngọt ngào, vẫn như vậy hiểu biết tôi nha!

      giúp em.” Lời của làm tôi an tâm, tựa như mèo tự vào người , nhớ lại thời gian trung học tốt đẹp.

      “Có cậu làm bạn bè tốt.” Tôi cười ngọt ngào, ngón tay thuận ngực vẽ mấy vòng, vụng trộm ăn đậu hũ.

      Nghe thanh cười dễ nghe của mĩ nhân, tôi đem nay muốn: đem nay thấy được tốt!

      Ngày trước mình vì cái gì trốn gặp mặt ? Mục đích của mình đêm nay là cái gì?

      “Tường Vy.” Tay nhàng vuốt mặt tôi, mang đến cảm giác tê dại làm cho tôi thoải mái, vẫn làm bạn của em.”
      Friendangel2727 thích bài này.

    3. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 40
      Tựa vào ghế, nhìn Tường Vy đứng trước cửa, phiền muộn nhiều ngày trong lòng bỗng biến mất vô trung, cỗ đói khát nảy sinh làm cho có chút khẩn cấp.

      Nàng quả nhiên đến đây

      Nội tâm có chút đắc ý, nàng tựa như Tôn Ngộ biết tự lượng sức mình, vô luận giãy dụa như thế nào đều thoát khỏi lòng bàn tay .

      Khuân mặt nhắn của bé cúi đầu, chu miệng lên, làm bộ dạng ủy khuất.

      “Em đến rồi.” đè nén xuống ưu tư của mình, giả bộ biết gì hỏi, “Em có việc gì tìm sao?”

      Nước mắt bé giọt đất, biến mất thấy.

      Ánh mắt của tối sầm lại, hy vọng có thể cảm nhận lần nữa cảm giác ấy, cự vật dưới thân cũng thoáng ngẩng dầu, phải điều chỉnh tư thế.

      “Là liên quan đến hữu nghị vào thứ 7 tuần sau.” Nàng ngẩng đầu, mắt đẹp thẳng tắp nhìn , kiên định , “Mong hội học sinh hủy bỏ quyết định này.”

      nhàng cười, có vẻ như biết làm sao ,”Tường Vy, đây là chuyện quyết định.”

      “Quyết định này là của .” Con mồi cũng ngốc.

      hơi cười, tránh ánh mắt nàng, chậm rãi , “Tường Vy, em có biết, thế giới này, muốn có được cái gì phải trả giá tương ứng với nó?”

      Nàng có chút hiểu, muốn cái gì?”

      Vấn đề này, rốt cuộc cũng hỏi. Đáy lòng rống. Tôi nghĩ muốn em!

      “Em.” nhìn nàng ngoéo ngón tay thon dài, “Em lại đây.”

      Nàng tựa hồ tin vào tai mình, vẻ mặt kinh ngạc.

      “Nhanh chút lại đây.” có chút kiên nhẫn .

      Nàng chậm rãi bước từng bước đến trước mặt .

      “Lại đây, ngồi lên đùi .” ra lệnh.

      Nàng chần chờ nhìn lên đùi , lớp vải che được cự vật dựng lều trại.

      chỉ muốn ôm em.” ôn nhu tươi cười.

      “A..” Nàng thét tiếng kinh hãi, bị hung hăng kéo ngồi thân. Thân thể mềm mại bao trùm thân , cự vật để ý cách lớp vải để ở chỗ tư mật của nàng.

      cần.” Tay bé để ngực .

      Tay lớn bắt lấy khuân mặt nhắn của nàng, nhắm ngay đôi môi đỏ mọng tưởng nhớ lâu hung hăng cắn xuống,”Ngô…” Nghe được tiếng nàng đau hô, giảm bớt lực đạo, đầu lưỡi linh hoạt nhân cơ hội tiến vào trong miệng nàng, ngừng hút chất lỏng ngọt ngào.

      Tay kia nhanh chóng cởi ra áo nào, tay bắt lấy no đủ dùng sức bóp vài cái, nhón tay nhàng hướng nhũy hoa mà niết, nhìn hoa đào chịu nổi đùa bỡn, bộ dạng run rẩy, vừa lòng nở nụ cười.

      Mở ra đùi đẹp của nàng khóa mình người , nơi tư mật bởi vì có quần lót cho, trực tiếp đối mặt cùng cự vật của , theo cái hôn của , hoa dịch theo đó chảy ra, dính lấy cự vật của , làm chỗ hai người dinh dính hoạt hoạt .

      “Em chịu nổi ? Tiểu lẳng lơ.” lời hàm hồ, gắt gao dây dưa nàng, rất kiên nhẫn an ủi nàng, “Dâm thủy chảy nhiều như vậy.”

      “Ngô… cần.” Nghe được , nàng bắt đầu giãy dụa. Hoa huyệt chạm cự vật, mang đến trận tê dại.

      là lẳng lơ dâm đãng.” gầm , thẳng lưng hung hăng vọt vào tiểu huyệt của nàng, gậy thịt tựa hồ bị nụ hoa ấm áp bao lấy, tinh tế tầng tầng nụ hoa mềm vuốt phẳng cự vật.

      “Ngô… dễ chịu.” thở dài tiếng, ngẩng đầu hơi hơi hí măt. Khoái cảm mất hồn như vậy, tựa hồ như ăn được đồ ăn bao lâu thấy trong mộng.

      Tay bắt lấy eo của nàng, cao thấp di động thân hình, tiểu huyệt gấp trí lưu luyến rời khỏi cự vật, ngụm ngụm đóng mở, rồi lại rất nhanh nuốt vào toàn bộ cự vật thô to nóng bỏng, thẳng tắp đánh sâu vào tử cung.

      “Em muốn bẻ gãy sao? Tiểu lẳng lơ.” ngụm ngậm hoa đào phấn hồng của nàng, dùng sức hút. Nghe được thanh kiều của nàng, cự vật càng thêm hung ác đâm mạnh vào tiểu huyệt, thình lình xảy ra làm tiểu huyệt theo phản xạ gắt gao co rút lại.

      “Ngô…ha…ân…học trưởng… chúng…nhanh chóng bị …làm hư…” Nàng trốn thoát, chỉ có thể tiếp nhận cự vật từng cái đâm sâu vào, cảm nhận từng cái gậy thịt đâm vào hoa tâm, sóng lại sóng tê dại lần lượt ập tới.

      “Tiểu lẳng lơ, làm hư em!” giữ chặt thắt lưng nàng, tốc độ nhanh hơn, cự vật trướng lớn vòng hung hăng đâm vào tiểu huyệt, quy đầu để ở sâu trong tử cung, hung hăng bắn dịch trắng vào khắp ngõ ngách bên trong.



      “Ngô.” Bạch Kỳ u chuyển tỉnh, trước mặt mảng tối sầm.

      “Lại là mộng sao?” Nét mặt tuấn tú nổi lên mảnh thản nhiên.

      thân thủ hướng phía dưới sờ soạng, lại mảnh ướt át.

      Tường Vy, dưới đáy lòng thầm thề, em làm tôi đêm nay gặp mộng xuân. Chờ em trở về cầu tôi, tôi nhất định phải làm em 3 ngày 3 đêm xuống được giường!
      Friendangel2727 thích bài này.

    4. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 40
      Tối hôm qua đêm yên giấc, sáng nay tâm tình sảng khoái tôi đến trường sớm. mỉm cười vào phòng học.

      “Cậu…” Tôi trợn mắt há hốc mồm khi thấy người ngồi cuối lớp, “Chiêu Quân?” tôi thể tin vào mắt mình.

      “Hi, Tường Vy!” đứng dậy, tự tiếu phi tiếu nhìn tôi, hơi cười cười, là giáo viên thực tập mới, tên Vương Chiêu Quân, mong em sau này giúp đỡ nhiều hơn.”



      Những ngày sau, tựa như kiếp sồng trung học, hai chúng tôi mỗi ngày đều dính lấy nhau. Lúc học, chuyên chú nhìn tôi giảng bài, tan học, chăm chỉ chấm bài cho học sinh.

      Buổi tối, kéo tôi vào phòng học trống, cất bước lên bục giảng, đôi mắt đẹp tình, khóe môi tao nhã tạo đường cong chu lên hé mở,” Tường Vy, thời điểm em lên làm chủ trì đứng giống , hai chân khép lại, đôi tay rủ xuống, đôi mắt nhìn phía vách tường cần tập trung nhìn bất cứ ai,…”

      Dưới chỉ đạo của , tôi rất nhanh nắm được ít bản lĩnh của người chủ trì.

      “Giọng của em rất hay.”

      Hai má có điểm nóng lên, nội tâm như nở hoa.

      khí trong phòng đột nhiên trở nên rất kì quái, tôi hơi cúi đầu, dám nhìn thẳng mặt .

      “Tường Vy.” thanh trầm thấp tiếp tục , “Kỳ …lần đầu tiên gặp em, nhất kiến chung tình…”

      Tiếng chuông thanh thúy uyển chuyển vang lên, “Uy? Thanh Oánh?” Tôi tiếp điện thoại, “Trong trường học có việc gì sao?”

      “Tường Vy, Phượng Húc bảo tôi tiếng nhanh chút quay lại, nhiều ngày diễn tập thể thiếu bà.” Thanh Oánh bên kia vui vẻ kêu la, “Nhanh chút trở về, tôi nhớ bà.”

      “Tôi cũng nhớ bà.” Tôi mỉm cười, lâu ăn hiếp này.

      “Tôi biết bà suy nghĩ cái gì, bà bắt nạt được tôi đâu.” Nàng đắc ý dào dạt ,“Tường Vy, tôi chuyển ra ngoài ở.”

      “A?”

      “Bởi vì Phượng Húc thuê căn nhà gần trường ở, tôi muốn dọn qua đó.” Nàng vui sướng tuyên bố.

      Tôi khẽ lắc đầu, cái tiểu bạch thỏ thuần khiết đáng cứ như vậy bị sói lớn tà ác phúc hắc ăn trọn.

      “Được rồi, vậy phải thường xuyên về thăm tôi nha!” Làm cho tôi nhìn xem bà bị ăn như thế nào.

      “Hảo, vậy bye bye.”

      Cất điện thoại, ngẩng đầu nhìn mĩ nhân cười, “Cậu vừa rồi cái gì?”

      ..” vừa mở miệng, tôi liền phi thân đến bên cạnh , “Mình phải trở về diễn tập a.”

      “Nhưng là, luyện tập nhiều ngày, mình có chút lo” Đôi tay đặt trước ngực , véo , cố ý ăn đậu hũ. Lầm bầm lầm bầm cho .

      “Nếu , cậu cùng mình ?” Ý nghĩ lạ đột nhiên ra trong đầu.

      “Hảo.” vui vẻ cười.

      Tôi có chút hoảng hốt, nụ cười của phong tình vạn chủng nở rộ như hoa, xinh đẹp động lòng người.
      Friendangel2727 thích bài này.

    5. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 41
      Vừa về đến nhà được 2 ngày, tôi từng nghĩ đến trăm ngàn lời ác ý làm động tâm tình.

      Tâm tình tôi nhớ mãi quên về Bạch Kỳ, về việc làm tôi thống khổ, vì mà người tiều tụy, cơm nước tiêu.

      Nhưng là tôi vẫn thể ngờ rằng, mình có thể hưng phấn tâm tình nhảy nhót như vậy, lại chỉ muốn nhanh quay về trường học.

      Tôi nghĩ, bọn họ làm sao cũng nghĩ được, ra tôi lại rất cảm ơn quyết định này của bọn họ.

      Bởi vì, chẳng phải Chiêu Quân khen giọng tôi rất hay sao!



      Lúc chúng tôi trở lại trường học sắc trời tối muộn.

      Thừa dịp bảo vệ chú ý, tôi kéo bay nhanh vào cửa, đường chạy thẳng vào lầu 2 ký túc xá.

      “Chiêu Quân, đây là phòng ngủ của mình. Mình ngủ nơi này, cậu ngủ bên giường Thanh Oánh .” Tắm rửa xong, tôi thoải mái trèo lên giường.

      “Tường Vy, mình trở về!” tiếng hô to, Thanh Oánh hùng hổ phá cửa xông vào, nhìn đến nam nhân đứng đằng sau tôi, nàng có chút kinh ngạc đứng nguyên tại cửa.

      “Nhĩ hảo, Thanh Oánh. là Vương Chiêu Quân.” tươi cười .

      Thừa dịp tắm, Thanh Oánh đến gần tôi thầm bên tai,” Bà như thế nào lại mang tên đàn ông trở lại?” Thanh Oánh ngạc nhiên .

      “Bà nhìn kỹ , xinh đẹp như vậy, trông giống đàn ông sao?” Tôi cười cười điểm lên trán nàng.

      “Tường Vy.” Nàng bỗng nhiên ôm chặt tôi,” Thấy bà vui vẻ như vậy tôi rất mừng.”

      “Ân.” Tôi cũng ôm chặt nàng.

      “Vậy tôi trước, Phượng Húc chờ.” Nàng vẫy vẫy tay, lén lút thầm,”Chẳng lẽ là con ? Tôi đây lần sau về nhìn lại xem.”



      Tường Vy quay lại, nghe được tin này Bạch Kỳ mừng rỡ, nàng chung quy ngoan ngoãn quay lại.

      Tại đây, nàng có thể trốn nơi nào?

      Nhìn đồng hồ treo tường, 12 giờ, ôn nhu cười, khó có thể kiềm chế tâm tình, quyết định trước tiên gặp nàng.

      ….

      Ánh trăng rọi vào làm nhìn hết căn phòng, ánh sáng tự tầng lụa mỏng manh bao trùn thân hai bé . (vâng, là 2 bé ạ =.,:). Tường Vy nhắn nghiêng người bám vào nam nhân bên cạnh, tay khoát lên trước ngực bằng phẳng của , cái đùi đẹp đặt bụng, tư thế ngủ làm váy cuồn cuộn nổi lên, lộ ra viền mông đáng tròn tròn xinh xinh. Nam nhân hơi nghiêng người, tay lớn bao trùm bên mông.

      Lúc Bạch Kỳ tiến vào từ cửa sổ, đập vào mắt chính là cảnh tượng nồng đậm gian tình như vậy.

      Mới có mấy ngày, nàng liền hồng hạnh xuất tường? (*ngoại tình)

      bình tĩnh nhìn tư thế ngủ bất nhã của nàng, hai tròng mắt tối lên cơn sóng gió động trời, hận thể tiến vào hung hăng bắt nàng ra mà chà đạp.

      nheo lại tròng mắt, nhìn đến Tường Vy ngủ mông lung lấy tay đè bộ ngực bằng phẳng, nghe được nàng vô ý thức mơ, ” Mĩ nhân nhi, đến đây, làm cho gia ôm cái nào.”

      Cố gắng đè nén nội tâm tức giận, xoay người rời .

      đôi mắt tựa hoa đào dưới ánh trăng nhàng mở ra, nhìn bóng dáng người kia rời , tay nhàng kéo ra Tường Vy nằm trong lòng, tay lớn thuận mép giường tiến vào trong chăn nhàng lôi kéo, cái quần lót trắng noãn có chút ẩm ướt.
      Friendangel2727 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.