1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tướng quân thấy ta có nhiều bệnh - Hàn Hoa Nhất Mộng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Để dành

    2. ~Ngọt~

      ~Ngọt~ Active Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      121
      Chương 9: Phản kích

      Nghe thấy động tĩnh, Hàn Huyền nghiêng đầu nhìn về phía người ở ngoài cửa phòng, Thẩm Lạc cũng nhìn , tầm mắt hai người gặp nhau, nhưng hề có triền miên hay ám muội gì. Thẩm Lạc ngắm nhìn con ngươi sâu thẳm của Hàn Huyền, ở trong đó cất giấu biết bao tâm tình, khiến nàng thể thấu hết.

      Nàng chỉ nhăn mày, lẳng lặng nhìn Hàn Huyền, : "Hàn tướng quân, ta cảm thấy hình như bây giờ ngươi rất cần ta tới ôm ngươi cái, hôn ngươi cái." Trong giọng còn mang theo điểm chắc chắn.

      Nếu dựa theo tình phát triển trong thoại bản, vào đêm trăng tròn hoa thắm, Hàn tướng quân say nhèm, Thẩm Thất tiểu thư cũng nhuốm hơi say, có phải dệt nên đoạn sầu triền miên, thể miêu tả tình tiết?

      Thẩm Lạc nhịn được nghĩ vậy, cẩn thận quan sát người kia hồi, nhưng mà mặt Hàn tướng quân nhìn ra chút men say, nàng cũng vẫn còn thanh tỉnh lắm. Chỉ sợ là rất khó.

      Ấy thế mà Hàn Huyền lại đưa tay ra vẫy nàng vào.

      Ố? Hàn tướng quân chủ động như vậy, chẳng lẽ bị hấp dẫn rồi? Thẩm Lạc tức cúi đầu, đưa tay sờ sờ chóp mũi, khoé miệng cong cong xoay người đóng cửa phòng lại, tự thấy ngượng ngùng tới bên người Hàn Huyền.

      "Hàn tướng quân, ngươi gọi ta à?" Đứng trước mặt Hàn Huyền, Thẩm Lạc vẫn cúi thấp đầu, giọng ngại ngùng hỏi câu. Cách rất gần, Thẩm Lạc có thể ngửi thấy mùi rượu nhàn nhạt người .

      Nhưng khi Hàn Huyền định tầm mắt người nàng, nhìn nàng cũng biết.

      lúc lâu sau mà vẫn có người đáp lại, Thẩm Lạc muốn ngẩng đầu lên bàn tay ấm áp chạm lên đỉnh đầu nàng. Hàn Huyền đưa tay xoa xoa đầu nàng, động tác ôn nhu. Thân thể Thẩm Lạc cứng ngắc lại trong nháy mắt, lại từ từ thả lỏng.

      "Thẩm nương." Hàn Huyền rốt cục gọi nàng tiếng. Có lẽ là do uống rượu, nên giọng của có chút khàn, mang theo lười biếng nhưng lại vô cùng mê người. : "Chuyện chiều nay, hi vọng ngươi đừng để trong lòng."

      Nếu như cẩn thận ngủ thiếp , nghe thấy tiếng Thẩm Lạc gõ cửa, cũng phát sinh màn kia. Chuyện này phải ràng, tránh cho nàng suy nghĩ lung tung.

      "Ừ, Hàn tướng quân, ta để ý đâu..." Thẩm Lạc thấp giọng đáp lại, ngừng đè những hình ảnh lướt qua trong đầu nàng xuống.

      Chẳng mấy chốc, hai gò má Thẩm Lạc đỏ ửng lên. Nàng nhất thời cảm giác được mặt mình bị thiêu đến cháy tàn luôn rồi, lại thêm tiện ngẩng đầu. Hàn Huyền tiếp: "Hai bình hạt thông kia..."

      Nhắc đến cái này, Thẩm Lạc có chút kích động, gấp rút : "Ta biết, Hàn tướng quân lần đầu tiên tặng lễ vật cho ta, ta nỡ ăn, phải cố gắng giữ gìn tốt."

      Đột nhiên nhớ tới lời Tú Hoà, Thẩm Lạc ngửa đầu nở nụ cười ngọt ngào: "Hàn tướng quân, ngươi là lợi hại quá , nhân hạt thông rất khó lột, ngươi làm thế nào vậy?"

      Bên ngoài cũng có bán hạt thông được lột vỏ, trong thời gian ngắn mà có thể lột ra được cả đống như vậy, lại còn hạt nào cũng tốt, chắc chắn là phải tốn rất nhiều công sức. Nghĩ đến Hàn tướng quân vì nàng mà làm như vậy, còn giải thích chuyện hồi trưa với nàng, rồi còn chủ động xoa đầu nàng nữa chứ...

      Tất cả những chuyện đều khiến Thẩm Lạc vui thích đến thành lời luôn rồi, ngượng ngùng rốt cục bị nàng ném sang bên, đem đôi mắt sáng người trong suốt đối diện với Hàn Huyền. Hàn Huyền hề dời mắt.

      Tiểu nương này bình thường đều luôn dễ dàng thoả mãn như vậy, chút chuyện cỏn con thôi cũng đủ khiến nàng vui vẻ vô cùng. Nụ cười ngọt như đường, lời ra cũng toàn mang theo đường mật. Hàn Huyền nhìn Thẩm Lạc, mặt mày nhiễm phải chút ôn nhu dịu dàng, : "Có là gì đâu."

      Thẩm Lạc lập tức : "Nếu ta thích, ngươi lột cho ta ăn mỗi ngày, đúng ?" mặt viết "Ta biết" đắc chí vô cùng.

      "Có thể." Im lặng nửa buổi, Hàn Huyền bỗng nhiên gật đầu: "Vì vậy phải nhớ ăn những hạt kia luôn, đừng giữ lại làm gì." Nếu qua mấy ngày, mùi vị của chúng liền thay đổi, lại chẳng ăn được nữa.

      Lời này quả thực khiến Thẩm Lạc hề dự liệu được mà.

      Hôm nay Hàn tướng quân ôn nhu dễ chuyện quá mức, Thẩm Lạc cứ tưởng mình nằm mơ ấy chứ. Nàng đưa tay véo véo mặt mình, xúc cảm chân thực, đúng là nằm mơ rồi.

      " cần hiểu lầm, chỉ là hôm nay suýt chút nữa làm liên luỵ đến ngươi nên ta muốn bồi thường thôi." Thấy Thẩm Lạc ngây ngô cười, Hàn Huyền thể giải thích thêm.

      Thẩm Lạc bỗng tỉnh ngộ, gật đầu cái. Đợi đến khi Hàn Huyền đáp tiếng, nàng còn : "Kỳ thực so với những thứ này, ta còn muốn cái khác hơn nữa cơ, Hàn tướng quân, ngươi biết là cái gì ?"

      Ánh mặt trần trụi của Thẩm Lạc lại lộ ra, Hàn Huyền thấy chính mình biết cũng chẳng để làm gì. từ bệ cửa sổ nhảy xuống, cúi đầu nhìn Thẩm Lạc, "Thẩm nương, ngày mai ta có chuyện phải làm, mà thể để người nào theo được."

      "Vậy ngày mốt sao?"

      "Cũng có việc rồi."

      "Còn ngày kia?"

      "Có việc nốt."

      "Sau này sao? Có việc luôn." Thẩm Lạc tự hỏi tự trả lời, thở dài: "May mà ta hiểu chuyện, bằng nếu là người khác, còn biết làm loạn đến thế nào đây. htq, ngươi vẫn chưa mang ta dạo quanh quận Thanh Hà đâu đấy."

      "Ngươi có thể tự ."

      " có ngươi cùng á, ý gì đây?" Thẩm Lạc cây ngay sợ chết đứng hỏi ngược lại.

      Hàn Huyền duy trì tư thế cúi đầu nhìn nàng, bởi vì dáng vẻ trợn tròn mắt của nàng mà bật cười tiếng. lại trầm ngâm, phảng phất như suy nghĩ chuyện du ngoạn cùng nàng. Thẩm Lạc liền phát hện, kỳ thực chỉ cần nàng , Hàn tướng quân nghiêm túc đối đãi.

      Hàn tướng quân nghiêm túc suy nghĩ công việc.

      Tiếng huyên náo mơ hồ đường từ ngoài cửa sổ truyền đến, gió đêm mát lạnh cuốn theo vài sợi hương mai vào trong phòng. Hàn Huyền đứng bên cửa sổ, quay lưng với cửa, Thẩm Lạc liền đứng trước mặt . Chỉ cần cúi đầu, khoảng cách giữa hai người ngay lập tức được kéo gần lại.

      Thẩm Lạc lẳng lặng nhìn Hàn Huyền, bỗng trong lòng hơi động. Nàng nhàng gọi: "Huyền ca ca." Ba chữ đơn giản trong miệng nàng thoát ra, mãi mãi đều mang theo ngọt ngào tựa mật ong.

      Hàn Huyền hả tiếng, thấy nàng vẫy tay ra hiệu, trong miệng dường như còn gì đó, liền cúi đầu, thậm chí hơi khom người nghe xem Thẩm Lạc muốn điều gì. hề phòng bị, cũng chẳng cảnh giác.

      Nhưng lại nghe thấy Thẩm Lạc gì nữa.

      Bỗng, bờ môi mềm mãi in lên môi . Thẩm Lạc bước từng bước khập khiễng, ôm lấy cổ , kéo gần lại khoảng cách hai người. Nàng dùng kỹ xảo ngây ngô mà mới lạ, vươn đầu lưỡi, ý muốn cạy mở hàm răng ra.

      Thân thể thơm mềm gần kề thân mật, có thể cảm giác được mềm mại trước ngực nàng. Thân mình căng cứng, yết hầu dưới lăn lăn, đột nhiên cảm thấy miệng lưỡi có chút khô khốc.

      Lý trí lưu lại sau khi say rượu cho biết, nên mau chóng đẩy người trước mặt ra. Song, khi Thẩm Lạc dùng đầu lưỡi trúc trắc liếm môi , cái thứ gọi là lý trí kia liền ngay lập tức đứt đoạn.

      Hết lần này tới lần khác, quá tam ba bận, nàng nghĩ phản kích sao?

      Ánh mắt Hàn Huyền nóng lên, đưa tay nắm chặt lấy eo Thẩm Lạc, chỉ động tác này thôi khiến hai người đổi vị trí cho nhau. Lưng Thẩm Lạc chống lên cửa sổ, nàng thấy bóng người Hàn Huyền phủ xuống, bên tai là thanh vò rượu đập xuống đất.

      giống như trận cuồng phong, chớp mắt liền bao phủ lấy nàng. Đầu lưỡi của xông tới, giống như chiến mã sa trường, đấu đá lung tung, quyết chí tiến lên, ở môi lưỡi của nàng mà tuỳ ý phóng túng.

      Mãi đến khi bàn tay đặt lên nơi mềm mại trước ngực nàng, lý trí nháy mắt liền trở lại, ý thức được mình vừa làm những gì, Hàn Huyền đem Thẩm Lạc buông ra. Thẩm Lạc cảm giác như mình suýt chút nữa thể hô hấp nổi nữa rồi, môi lưỡi tê dại, rốt cục cũng được buông ra, nàng lại thở hồng hộc.

      Khi hôn nàng, bá đạo mà thô bạo, dường như tràn đầy dục vọng xâm chiếm. Giống như loại cảm giác nóng rực thiêu cháy nàng, cơ hồ muốn đem nàng hoà tan. Nhờ dựa vào cửa, nàng mới đứng dậy nổi.

      Hàn Huyền mất kiểm soát.

      , hai người cũng đều vô cùng ràng. Thẩm Lạc nghĩ thầm, Hàn tướng quân nín nhịn như vậy, làm rồi chỉ sợ cũng muốn ăn quỵt luôn, ngày mai hẳn ăn điểm tâm cùng nàng.

      Nhưng mà Hàn Huyền lại : "Về sau như vậy nữa." Thẩm Lạc đáp, lại : "Nghỉ sớm chút." Quay người rời khỏi phòng.

      Thẩm Lạc nhìn bóng lưng , đưa tay khẽ vuốt môi. thể sưng miệng về phòng để Tú Hoàvà Tú Miêu xem được, nàng cũng xoay người, nhìn về phía ngoài cửa sổ. đường, người đường dần tản , trăng sáng soi khắp nẻo, ồn ào bị bình lặng chiếm chỗ.

      Đêm đẹp như vậy, hay là cùng Hàn tướng quân ngắm sao, ngắm trăng, bàn luận lý tưởng sống? Nàng doạ Hàn tướng quân chạy mất nữa chứ? Thẩm Lạc chống khuỷu tay lên bệ cửa sổ, tựa đầu lên tay, nhìn bóng đêm, than tiếc.

      .

      Hôm sau, khi Thẩm Lạc thức dậy, Hàn Huyền ở trong khách điếm. Hỏi chưởng quỹ, biết Hàn tướng quân vẫn chưa trả phòng, nàng mới an tâm. Tuỳ tiện dùng qua điểm tâm, Thẩm Lạc mang Tú Hoà cùng Tú Miêu ra ngoài.

      Nếu đến quận Thanh Hà chuyến, nhất định phải mua lễ vật về để tặng tổ phụ tổ mẫu, ca ca tỷ tỷ rồi còn đệ đệ. nghi ngờ gì nữa, chuyện này phải hết sức để tâm.

      Dù sao cũng chẳng có chuyện gì để làm, từ trước đến giờ Thẩm Lạc luôn rất tuỳ tiện, dọc theo con đường trong thành phồn hoa nhất, dạo từng cửa hàng , thấy thứ gì hợp ý liền do dự mà mua về.

      đến cửa hàng may, Thẩm Lạc liền nhớ lại lúc Hàn Huyền mua xiêm y cho nàng, khoa tay múa chân thân hình của Hàn Huyền, chỉ hai bộ bảo chủ quán bọc lại.

      Bữa trưa dùng cơm trong tửu lâu nổi danh nhất thành, dùng cơm xong lại uống nước trà, nghe tiên sinh trầm bổng du dương kể chuyện xưa, Thẩm Lạc mới tiếp tục mua lễ vật. Ở trong ngọc khí các, Thẩm Lạc nhìn trúng thanh ngọc lá sen quy du bội (*).

      (*) Ngọc bội hình con rùa nằm lá sen màu xanh ngọc.

      "Cái này... Có phải để Hàn tướng quân đeo đặc biệt thích hợp ?"

      Thẩm Lạc chỉ vào chúng, hỏi Tú Miêu và Tú Hoà. Hai người ló đầu ra tinh tế nhìn, khỏi thẹn thùng, đưa cái gì đưa, lại nhất định phải đưa cái thứ vương bát (*) này là sao? Tuy ngọc bội kia rất có ý nghĩa, nhưng tiểu thư lại muốn đưa cho người mình thích mới sợ chứ.

      (*) Biểu tượng bị cắm sừng, ý mắng người bị vợ ngoại tình.

      cùng suy nghĩ với Tú Hoà và Tú Miêu , Thẩm Lạc càng xem càng thoả mãn. Nếu sau này Hàn tướng quân luôn tránh nàng, lễ vật này, chẳng phải phi thường thích hợp hay sao? Thẩm Lạc đắn đo suy nghĩ, mắt nhìn xa xăm.

      "Lạc biểu muội?"

      Thẩm Lạc nhìn chằm chằm ngọc bội, bốn phía vang lên giọng nửa quen nửa lạ. Nàng quay đầu nhìn, liền thấy người mặc cẩm bào xanh đen, khuôn mặt nam tính mang theo ôn tồn lễ độ, vui mừng mỉm cười nhìn mình, cất bước tới.
      duyenktn1, SiAm, Bờm xinh5 others thích bài này.

    3. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :