123123123123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tướng quân sủng thê - Ngọc Tịnh Cam Lộ (91/116)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,544
      [​IMG]Edit: 1900[​IMG][​IMG]
      Chương 81: Cuối cùng cũng trở về!

      ‘Tổ mẫu, hai bảo bối đâu rồi?’ Tô Nhược U yếu ớt nhìn Bùi lão phu nhân, nhưng trong ánh mắt tràn đầy kiên trì.

      Bùi lão phu nhân chẳng để ý tự gạt lệ, chiếc khăn trong tay bà ướt đẫm, nhìn khuôn mặt nhắn tái nhợt của Tô Nhược U, bà đau lòng muốn chết, ‘U nhi yên tâm, hai bảo bối đều rất khỏe, được tổ phụ chúng ôm đó, tại con mệt mỏi lắm rồi, nghỉ ngơi , tổ mẫu ở bên con!’

      Biết được hai bảo bối đều khỏe mạnh, Tô Nhược U mới có thể yên tâm. ‘Tổ mẫu, vậy con ngủ lát, nhưng mà, người nhất định đừng quên đánh thức con nhé!’

      Tuy ở trong phủ, hai bảo bảo đều có người chăm sóc, nhất định xảy ra bất trắc gì, nhưng Tô Nhược U là mẫu thân của chúng, nàng vẫn an tâm được, đến tận giờ còn chưa được thấy bọn chúng mà giờ quá mệt mỏi, cho dù trong khoảng thời gian này nàng vẫn luôn chú trọng rèn luyện thân thể, nhưng vừa vượt cạn, tất cả khí lực đều xài hết rồi.

      Bùi lão phu nhân vội vàng đồng ý, nhưng bà chưa được mấy câu Tô Nhược U mệt mỏi mà ngủ tự bao giờ. Bà khẽ vuốt mái tóc ẩm ướt của nàng, giọng dặn dò công việc cho đám nha hoàn ma ma trong phòng, ‘Thiếu phu nhân ngủ, các ngươi làm việc nhàng chút, chỉ cần chút tiếng động làm nàng tỉnh, dù là ai cũng đừng mong lão bà ta nể tình.’

      Giọng của Bùi lão phu nhân rất , rất , nhưng tất cả mọi người trong phòng đều rùng mình cái, vội vội vàng vàng giọng đồng ý, kế tiếp thả động tác, chỉ e phát ra thanh quấy nhiễu đến giấc ngủ của thiếu phu nhân, lại chọc lão phu nhân vui.

      Tô Nhược U vừa ngủ là ngủ thẳng đến giờ Tuất, thấy nàng còn chưa tỉnh, Bùi lão phu nhân sốt ruột đành phải đánh thức nàng, ‘U nhi, U nhi, mau tỉnh, dậy ăn cơm con!’

      Lúc này, Tô Nhược U mới mơ mơ màng màng tỉnh lại, theo bản năng, nàng đưa tay đặt lên bụng của mình, ngày trước là bụng cao ngất, tại là vùng bằng phẳng, Tô Nhược U lập tức hoảng hốt ‘Tổ mẫu, bụng của con. . .’

      ‘U nhi, con đừng vội, hai cục cưng đều được sinh ra, đều sinh ra rồi.’ Thấy Tô Nhược U kinh hoảng, Bùi lão phu nhân vội vàng .

      ‘Sinh?’ tay vẫn đặt bụng như cũ, lúc này nàng mới nhớ đến sinh hai bảo bảo, nhớ đến nhi tử nàng hỏi ngay, ‘Tổ mẫu, hai cục cưng đâu ạ? Chúng ở nơi nào?’ Vừa nàng vừa vén chăn muốn xuống giường.

      Bùi lão phu nhân cuống quít ấn nàng nằm lại, ‘U nhi, trước tiên đừng gấp, ta sai người bế chúng qua cho con xem, bây giờ con ngoan ngoãn nằm giường, được đâu hết!’

      Vừa rồi , do Tô Nhược U nóng vội muốn gặp cục cưng, lúc này bị Bùi lão phu nhân quát, cảm xúc nàng cũng bình tĩnh được chút, tại cả người nàng đều mệt mỏi, so với chuyện nàng tìm cục cưng, bằng để người ta bế cục cưng tới nhanh hơn.

      ‘Tổ mẫu, con kích động nữa, người mau kêu người ta bế cục cưng tới cho con .’

      Trước khi lâm bồn Bùi phủ chuẩn bị kĩ càng vài bà vú, chờ đến lúc hai cục cưng được sinh ra bú sữa của ai giữ lại người đó. Ngày hôm nay, Tô Nhược U ngủ lâu như vậy, hai cái cục cưng được hai bà vú cho bú sữa, cũng may hai bà vú đều ở tại trong sương phòng của Quân Trúc uyển, chỉ chốc lát sau, hai cục cưng được bế tới.

      Tô Nhược U được nha hoàn nâng ngồi dậy tựa vào đầu giường, nàng mải mê nhìn hai cục cưng trước mặt, bởi vì là song sinh nên nhìn chúng hơn những đứa trẻ khác ít. Nhưng có lẽ do Tô Nhược U cùng Bùi Hạo đều có sức khỏe tốt, hoặc do trong khi Tô Nhược U mang thai được bồi bổ đầy đủ. Hai cục cưng giống những đứa trẻ bình thường đỏ đỏ hồng hồng, làn da nhăn nhúm như khỉ con khi vừa sinh ra, ngược lại hai cục cưng trắng mềm, tóc cũng đen và dày nữa.
      cái bà vú bế cục cưng đưa cho Tô Nhược U, cục cưng thứ hai đưa cho Bùi lão phu nhân ngồi ở góc giường, Tô Nhược U thương nhìn chăm chú hai con, bất tri bất giác, ánh mắt nàng ươn ướt.

      Hai cục cưng giống như có cảm giác, biết Tô Nhược U là mẫu thân chúng, đôi mắt tròn xoe chăm chú nhìn Tô Nhược U rời, dường như cảm nhận được ánh mắt mẫu thân, khóe miệng chúng toe toét cười tươi.

      Thấy hình ảnh ba mẹ con hòa hợp với nhau, Bùi lão phu nhân khỏi trêu ghẹo, ‘Hai tiểu tử này là, tổ phụ bọn chúng trêu chọc biết bao lâu, bọn chúng cũng thèm cười cái, bây giờ nhìn thấy con, ai trêu chọc mà cũng cười, đúng là mẫu tử tình thâm nha.’
      Khóe môi Tô Nhược U tràn đầy tươi cười, ‘Cục cưng à, mẫu thân đây.. .’
      [​IMG]
      Last edited: 14/11/17
      KhaiDoanh_347, Yoolirm Park, Pe Mick19 others thích bài này.

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Rốt cuộc Bùi hạo trở về. Thanks nàng
      1900 thích bài này.

    3. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,544
      Edit: 1900
      Chương 82: Phát kẹo, phát kẹo!


      Bùi hạo ôm tiểu nương tử khóc rối tinh rối mù trong lòng, có cảm giác cả trái tim đều vỡ nát, "U nhi, nàng đừng khóc nữa, lần này đều tại ta, nàng đánh ta mắng ta đều được, nhưng mà nàng đừng khóc, khóc nữa, mắt bị thương đấy."


      Giờ khắc này Tô Nhược U hoàn toàn để ý tới Bùi Hạo cái gì, từ sau khi biết Bùi Hạo mất tích, cả người nàng luôn như dây cung bị kéo căng , hoàn toàn dựa vào ý chí bản thân tự chống đỡ, tại nàng mới dám bộc lộ cảm xúc chân này, Tô Nhược U vốn dĩ kiểm soát được tâm tình của mình, nàng cũng muốn kiềm chế mà chỉ muốn bộc lộ ra ngoài, khóc to trận.


      Nhưng rốt cuộc đó phải tính cách con người của nàng, Tô Nhược U khóc lớn hồi, tiếng khóc mới dần xuống, Bùi Hạo cẩn thận lấy tay lau nước mắt má tiểu nương tử nhà mình, mà càng lau càng thấy nước mắt rơi nhiều, Bùi Hạo nóng nảy, đành cúi đầu hôn xuống đôi môi mềm mại kia!


      Trời biết, nhớ nàng biết bao nhiêu!


      Bùi hạo càng ngừng dùng môi, lưỡi vừa liếm vừa mút đôi môi mềm mại ngọt ngào của tiểu nương tử, tiếp theo dễ dàng cạy mở hàm răng đóng chặt rồi chen đầu lưỡi mình vào, quấn lấy đầu lưỡi Tô Nhược U dẫn dụ nàng hòa theo tiết tấu của , cùng trao đổi nước bọt.


      Hai người thân mật hôn môi làm cho Tô Nhược U quên cả khóc, mà nàng cũng gấp gáp muốn dùng phương thức này để xác định xuất trước mặt mình là chân .


      Dần dần, Bùi Hạo cảm thấy đủ, hôn môi chưa đủ, tay bắt đầu ngừng chạy loạn lưng Tô Nhược U, môi cũng bắt đầu xuống, hôn lên cần cổ thon dài, xương quai xanh xinh đẹp của Tô Nhược U. . .


      Nhưng khi tay leo lên ngọn núi cao vút nào đó Tô Nhược U lập tức giọng hừ ~ tiếng, nàng vội vàng chui ra khỏi lồng ngực .

      Đối mặt với đáy mắt đầy lửa nóng và nhu cầu mãnh liệt của ai kia. Tô Nhược U nhất thời xấu hổ đến nỗi khuôn mặt nhắn đỏ bừng, phải nàng cố ý đâu, "Ta đau. . ."


      ra từ sau khi mang thai, nhũ tiêm của nàng cũng lớn theo, vừa chạm vào là đau, cũng may Vương ma ma dạy cho nàng ít biện pháp giảm bớt đau đớn, tại vừa sinh xong đứa , tuy rằng vừa rồi miễn cưỡng cho bọn chúng bú, nhưng vừa chạm vào, vẫn bị đau.

      Bùi Hạo vừa nghe thấy tiểu nương tử nhà mình kêu đau, chút ham muốn cũng còn, chỉ còn lại lo lắng và bất an, "Đau thế nào? Ta gọi đại phu nhé?"


      Đêm hôm khuya khoắt, cho dù đại phu đến đây, cũng làm nên chuyện gì cả, lại , loại chuyện này, nàng biết mở miệng thế nào chứ? Đồ đầu gỗ này!


      "Chỉ cần chàng chạm vào, qua mấy ngày nữa dẽ tốt thôi. . ."


      Nghĩ đến tiểu nương tử nhà mình vừa sinh cho mình hai nhi tử, Bùi Hạo vừa tự hào, lại vừa áy náy, cho dù gấp gáp chạy về, chung quy vẫn là bỏ lỡ, Bùi Hạo lại ôm Tô Nhược U vào lòng, "Thực xin lỗi, U nhi, ta có thể ở bên cạnh nàng lúc đó..."


      đến đây, ngược lại Tô Nhược U thèm để ý, "Đều qua, chỉ cần chàng bình an trở về tốt rồi."


      Nghe nàng vậy, Bùi Hạo cảm thấy giống như có dòng nước ấm trào dâng trong lòng, thương ấn môi lên trán Tô Nhược U, "Đây là lần cuối cùng, về sau ta bao giờ bỏ lại mình nàng nữa."


      Tô Nhược U biết, nam nhân của mình dễ dàng ra lời thề loại này, , nhất định làm được! Lần này, hai người xa cách gần mười tháng, khiến cho Tô Nhược U nhận ra ràng nam nhân này là thể thiếu trong cuộc sống của mình, " Ừ, ta cũng muốn rời xa chàng nữa. . ."


      Kế tiếp, hai người bọn họ đều gì, cứ như vậy, lẳng lặng ôm nhau, giống như chỉ có dùng phương thức này mới có thể an lòng.


      Ước chừng thời gian uống cạn chung trà, Bùi Hạo mới nghĩ đến tiểu nương tử nhà mình vừa mới sinh đứa , cực kỳ cần nghỉ ngơi, vội đỡ Tô Nhược U nằm xuống, "U nhi, nhắm mắt lại, nàng cần nghỉ ngơi."


      Tô Nhược U ôm cổ Bùi Hạo muốn rút tay về, "Chàng ngủ cùng ta sao?"


      Nhìn ra tiểu nương tử hoang mang giường, Bùi Hạo lại hung hăng tự trách mình phen, lúc này đây, hù nàng sợ rồi...


      "U nhi, ta , nhưng mà ta ngủ thoát y phục như thế này bất tiện lắm."


      Khuôn mặt nhắn của Tô Nhược U lại đỏ lên, nàng vội vàng buông tay ra, hận thể tìm cái lỗ mà chui xuống, nhưng mà nàng rất sợ hãi khi quay người lại thấy tăm hơi ai kia nữa, có lẽ hết thảy chỉ là ảo giác của nàng thôi, Tô Nhược U cố nén thẹn thùng, mở to mắt nhìn Bùi Hạo cởi áo ngoài.

      Bùi Hạo khỏi thấy may mắn, trước khi tới tắm rửa và thay y phục, nếu người bẩn như vậy dám thân mật với nàng đâu.


      ra chạng vạng ngày hôm nay Bùi Hạo mới chạy tới bên ngoài cửa thành, lúc đó muốn trở về phủ ngay lập tức, nhất là khi nghe được thám tử báo, tiểu nương tử nhà mình vừa sinh hai cục cưng vào buổi chiều, Bùi Hạo đứng ngồi yên. Thế là cưỡi Xích Diễm chạy về, lần này trở về, nhất định thể xuất ở trước mặt người khác, chỉ cần có người phát , công sức cố gắng bấy lâu nay uổng phí hết , mà toàn bộ Đại Hạ đều có thể thay đổi long trời lở đất!


      Trước khi Bùi Hạo trở về, dù khuôn mặt thể , nhưng ràng khí áp thấp xung quanh dọa sợ đám hán tử theo hoảng sợ câm như hến. Đợi đến buổi tối, Bùi Hạo mới thừa dịp bóng đêm u ám, có thể tìm tiểu nương tử thơm mềm của mình. Lúc này tâm tình mới tốt hơn nhiều, "Chuẩn bị nước, gia muốn tắm rửa thay y phục."


      Thời gian qua lên đường gấp gáp, Bùi Hạo cảm thấy người đều là bụi bặm bẩn thỉu, dáng vẻ này làm sao có thể gặp tiểu nương tử cực kỳ xinh đẹp của mình được, tắm, phải tắm sạch!


      Sau khi thay đổi hết ba thùng nước tắm lớn, Bùi Hạo mới thấy nghiệp lớn xong, mà thời điểm xuất ở trước mặt mọi người lần nữa, thân cẩm bào so với các hán tử hôi hám, tóc tai bù xù trong viện khiến người ta trợn mắt há mồm, đây vẫn là vị phó tướng luôn dẫn bọn họ dãi nắng dầm mưa cùng chịu gian khổ đây sao? Nương nó chứ! Mọi người nhìn nhau: ngươi xác định tráo người đó chứ, đây ràng là tiểu bạch kiểm mà!


      Nhưng " Tiểu bạch kiểm" vừa liếc mắt quét tới, nháy mắt mọi người bình tĩnh lại, người này, đúng là mà! Nương ơi! Thế giới này rất huyền ảo, gà trong chuồng cũng có thể biến thành phượng hoàng!
      Last edited: 14/11/17
      KhaiDoanh_347, Yoolirm Park, Pe Mick20 others thích bài này.

    4. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      Ngóng nàng đập nhiều chương mới vào ta :))))
      1900 thích bài này.

    5. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Có ai ở trong nhà mình nằm ôm thê tử mình mà phải lén lén lút lút như Hạo ca chứ. Đúng là khổ~ :yoyo4:
      thuyt1900 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :