1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tướng quân sủng thê - Ngọc Tịnh Cam Lộ (91/116)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Những người thần kinh thô như Bùi Hạo có bổ não mà nhét mấy thứ cong cong vẹo vẹo tâm cơ này nọ ấy cũng thấm nỗi đâu
      Tồn Tồn thích bài này.

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Nhà lão Bùi này vui ghe. T rất thích tính cách cũa Bùi nãi nãi. Vậy mới dưỡng ra tính cách Bùi Hạo như thế. Thanks Nàng
      Tồn Tồn thích bài này.

    3. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Bùi lão phu nhân rất khí phách, ta thích bà nhất truyện này đấy :yoyo53::yoyo53:

    4. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 61 Nghỉ ngơi bôi thuốc.

      Tô Nhược U nhớ cuối cùng mình trở về như thế nào, đợi khi nàng phục hồi tinh thần có người cởi hết y phục của nàng, mà người này – Dĩ nhiên là người khiến nàng mất hết mặt mũi – Bùi Hạo Bùi đại thiếu gia.

      “Chàng làm gì thế?”

      giữa ban ngày đấy, chàng có thể chú ý chút , như thế ảnh hưởng…

      “Làm gì? Nàng xem ta có thể làm gì? phải ta rồi sao, ngủ!”

      xong Bùi Hạo cũng đợi Tô Nhược U kịp phản ứng, vẫn tiếp tục làm tiếp động tác hầu hạ tiểu nương tử nhà thay y phục, nhìn xem -- xứng với chức phu quân tốt biết bao nhiêu!

      đến chuyện này, Tô Nhược U lại càng giận, nhưng nàng cũng biết nàng nổi giận với người này chẳng có tác dụng gì cả, nên nàng chỉ có thể vừa trốn tránh hai bàn tay kia vừa hít sâu ổn định tâm tình của mình.

      “Phu quân, U Nhi muốn thương lượng với chàng chuyện…”

      “Chuyện gì thế?”

      Bùi Hạo vẫn để ý mà tiếp tục cố gắng thay y phục cho tiểu nương tử nhà mình. Nương nó! Y phục của nữ nhân sao khó cởi như thế? là muốn xé nó ra cho rồi….

      Tô Nhược U kéo kéo bàn tay to của Bùi Hạo chút, thành công dời lực chú ý của Bùi Hạo sang người mình, sau đó nàng mới tiếp: “U nhi muốn , sau này phu quân có thể đừng chuyện trong khuê phòng chúng ta cho người ngoài nghe , ngay cả tổ mẫu cũng được .”

      Mặc dù Tô Nhược U cố gắng trấn định nhưng vẫn sợ hết hồn, đối với chuyện này da mặt nàng tương đối mỏng, như thế là cực hạn rồi, lời còn chưa hết nàng xấu hổ mặt đỏ bừng.

      Nhưng bây giờ Bùi Hạo rảnh để thưởng thức vẻ mặt xấu hổ của tiểu nương tử nhà mình, có cảm giác mình bị oan uổng gần chết, tính nóng đột nhiên bộc phát, “Ta đến chuyện khuê phòng của chúng ta khi nào?”

      Có mất trí nhớ cũng phải cái dáng vẻ này đâu, chẳng lẽ quên những chuyện mình mới vừa ở Vinh An đường rồi chăng?

      “Phu quân, lẽ chàng nhớ mình gì với tổ mẫu lúc nãy hay sao?”

      “Đương nhiên ta nhớ, phải ta với tổ mẫu là dẫn nàng về nghỉ ngơi hay sao? Nhắc đến mới , ta thế là vì ai? Còn phải vì nàng chắc?”

      Tô Nhược U nhắm mắt cũng có thể cảm nhận được người đối diện lên án “Nàng là vật có lương tâm”, sao nàng lại biết thương nàng nên mới thỉnh cầu tổ mẫu cho nàng về nghỉ ngơi chứ? Mấu chốt là ở phía trước cái câu đó đấy!

      “Nhưng mà…Phu quân cũng nên ... là cả đêm qua thiếp nghỉ ngơi tốt được…”

      như thế người ta muốn suy nghĩ miên man cũng được, dù sao hôm qua là đêm động phòng hoa chúc mà, chàng còn có thể ta nghĩ ngơi tốt…

      đúng là nàng có nghỉ ngơi tốt mà…”

      đúng là tú tài gặp binh lính – thể lý được. Tô Nhược U rất muốn rống to với câu, đến tột cùng ai hại nàng nghỉ ngơi tốt! Nhưng ai bảo da mặt nàng dày như ai đó, quá bất công…

      quan tâm đến Tô Nhược U tức giận thành cái dạng gì rồi, Bùi Hạo vẫn luôn chiến đấu hăng hái với bộ y phục của tiểu nương tử nhà mình, cuối cùng Bùi Hạo cũng tháo được dây thắt lưng, sau đó thuần thục cởi áo ngoài của Tô Nhược u ra, thấy tiểu nương tử nhà mình giãy giụa vô nghĩa ngừng, bỗng ngồi xổm xuống, dùng tay bế Tô Nhược U vào lòng như bế đứa trẻ, sau đó vỗ nhè lên tiểu nương tử vẫn chịu an phận trong lòng mình cái, ‘Ngồi yên ở đó, nếu ngã thể trách ta được đâu.’

      Lúc này Tô Nhược U mới chịu ngồi yên, bàn tay kia vừa chạm vào mông của nàng, cái loại cảm giác vừa thẹn lại xen lẫn cảm giác lạ lẫm nào đó, nhanh chóng quét sạch tất cả giác quan của nàng, trong nháy mắt khuôn mặt nhắn hoàn toàn bị nhuộm thành màu đỏ.

      Bùi Hạo bế thẳng Tô Nhược U đến bên giường sau đó cẩn thận đặt nàng xuống, tiếp theo cũng cởi bỏ ngoại bào chui vào, sau cùng dưới thể tưởng tượng nổi của Tô Nhược U , còn chu đáo buông màn lụa mỏng xuống.
      ‘Chàng cũng ngủ hả?’

      trách được Tô Nhược U hỏi như thế, nhìn Bùi Hạo sinh lực tràn trề giống với người được nghỉ ngơi tốt, hai người bọn họ hợp thành đôi giống như lấy bổ dương, rút sạch tinh lực của nàng rồi còn cần bổ sung cái gì nữa.
      Lời này khiến Bùi Hạo vui, ‘Đương nhiên rồi, tối hôm qua phải đều do ta dùng sức hay sao, giày vò hơn nửa đêm, ta cũng cần phải nghỉ ngơi tốt mới được!’

      Người này, giây đùa bỡn nàng là chịu được đúng ? Tô Nhược U dứt khoát thèm để ý đến , thích sao cứ làm vậy , nàng thể trêu vào trốn được à…

      Tô Nhược U kéo chăn chui vào, đưa lưng về phía Bùi Hạo, nàng rất mệt, nhưng chờ đến khi Tô Nhược U tiến vào mộng đẹp, người nào đó liền làm cho nàng hoảng sợ.

      ‘Chàng làm gì đó?’

      Lúc mơ mơ màng màng ngủ, biết là mơ hay tỉnh mà bị người khác kéo quần xuống có thể kinh hãi hay ?
      ‘Ta có thể làm gì chứ? phải là bôi thuốc cho nàng sao, lại , đêm qua có chỗ nào người nàng mà ta chưa xem, ngạc nhiên như vậy làm gì?’

      Cái gì gọi là ‘đêm qua có chỗ nào của nàng mà ta chưa xem’? Cái gì gọi là ‘ngạc nhiên như vậy làm gì’? cần ‘hảo tâm’ nhắc nhở đâu ha, nàng còn là hoàng hoa khuê nữ gì nữa được chưa!

      Mặc kệ Tô Nhược U tức giận đến mức đỉnh đầu sắp bốc khói, Bùi Hạo vẫn cố gắng cởi quần tiểu nương tử nhà mình như cũ, hoàn toàn xem chuyện này là chuyện quan trọng.

      đến tối hôm qua trễ như vậy, Bùi Hạo còn ôm tiểu thê tử nhà mình đến tịnh phòng tắm rửa sạch , sau đó phát chỗ đó của tiểu nương tử nhà mình sưng chịu nổi, lúc đó rất nóng nảy, chỉ còn thiếu chút nữa là nửa đêm sai người gọi đại phu, may là có Thanh Nhạn xuất kịp thời, đưa thuốc mỡ lúc trước Vương ma ma chuẩn bị ra, để lúc tiểu thư nhà mình cần dùng tới, nhưng Thanh Nhạn lại bị gia đuổi ra ngoài.

      giỡn à, nơi đó của tiểu nương tử nhà sao có thể để người khác nhìn thấy? Còn có, những nơi khác cũng được nhìn!
      Vì vậy, tối hôm qua Bùi Hạo tự mình bôi thuốc cho Tô Nhược U lần, trong suốt quá trình cần , dù sao Tô Nhược U cũng ngủ như chết có cảm giác gì, ngược lại người nào đó bôi thuốc mặc y phục cho tiểu nương tử nhà mình xong, lại xông vào tịnh phòng lần nữa.

      Nhưng bây giờ Tô Nhược U vẫn tỉnh táo, đương nhiên ngoan ngoãn phối hợp với rồi, đầy khắc sau Bùi Hạo nổi giận, đâu còn tâm trạng vui sướng mà bôi thuốc nữa.

      ‘Có chuyện gì vậy?’

      Bùi Hạo bực mình hỏi câu, lúc ngẩng đầu lên mới chú ý tới hai gò mà phiếm hồng của Tô Nhược U, đôi mắt hoa đào mông lung ướt át, xinh đẹp gì sánh được.

      Nhìn thấy lửa giận trong mắt Bùi Hạo, mặt của Tô Nhược U càng đỏ hơn, ‘Thiếp tự bôi là được rồi…’

      xong nàng giật lấy bình sứ trong tay Bùi Hạo, Bùi Hạo làm sao để nàng giật được, nhân cơ hội kéo Tô Nhược U vào lòng, hai lời trực tiếp cởi trung y và tiết khố của nàng ra, sau đó kéo hai chân của nàng, chen người vào giữa, ngón trỏ và ngón giữa lấy thuốc bôi vào, động tác gọn gàng, làm liền mạch.

      Tô Nhược U căn bản có đủ thời gian và năng lực phản kháng, đợi đến khi nàng phản ứng kịp phát trong cơ thể mình có dị vật khấy động, tuy rằng có thuốc ở phía , cảm giác mát lạnh đánh lui ít đau đớn nóng rát, nhưng qua lúc lâu rồi, chuyện này kết thúc được chưa…

      Ngay từ đầu Bùi Hạo cố gắng kiềm nén dục hỏa phun trào trong người. Trong lòng liên lục mặc niệm: bôi thuốc, bôi thuốc, đây là bôi thuốc…Nhưng ngón tay vừa vào, Bùi Hạo cảm nhận được ràng bên trong vô cùng ấm nóng và chặt chẽ, thời gian trôi qua, chuyện bôi thuốc này dần dần biế chất, ngón tay Bùi Hạo đặt trong đó lại bắt đầu thăm dò sâu vào trong mật địa mà vẫn lưu luyến quên đường về kia.

      Ngón tay Bùi Hạo ngừng ra ra vào vào, chỉ lát sau, Bùi Hạo cảm giác được trong đó ngừng tiết ra nước, giống như phát ra trò chơi mới, ngón tay lập tức càng ra vào nhanh hơn, biết đụng đến nơi nào, chỉ nghe được tiểu nương tử nhà mình rên lên tiếng ‘Ách..’ từ đỉnh đầu, thanh kia khiến Bùi Hạo nhịn được muốn động thân xông tới. Quyến rũ đến nổi thần kinh căng thẳng của muốn nổ tung, động tác ngón tay liên tục, Bùi Hạo ngẩng đầu lên, dùng tay kia đỡ lấy Tô Nhược U, đẩy nàng ngã ra giường, cứ như vậy quan tâm sấn tới…

      Nhưng cuối cùng Bùi Hạo vẫn nhớ tới sức khỏe của tiểu nương tử nhà mình, đầy khắc, thiếu niên thân mình trần trụi bước ra khỏi màn lụa, may mà người trong phòng sớm bị Bùi Hạo đuổi ra hết nên mới có thể kiêng nể như vậy. bước nhanh đến tịnh phòng, trong lòng ngừng cảm thán..Nương nó chứ, thành thân rồi sao lại yên như thế!
      Lúc này, Tô Nhược U nằm chăn đệm uyên ương đỏ thẫm đầy hoan hỉ, y phục người bị cởi sạch từ lâu, thân thể bạch ngọc, tóc đen lộn xộn, làn da vốn trắng nõn bây giờ đầy chấm đỏ li ti rất đáng sợ, nhưng cũng lộ ra loại mùi vị mật đào quen thuộc, mang theo vài phần ngây ngô, vài phần ngọt ngào, vài phần thành thục quyến rũ…

      Bỗng nhiên, Tô Nhược U nhớ đến người nào đó dừng tay vào thời khắc mấu chốt lúc nãy, lần nữa nàng phúc hậu cười ra tiếng, mặc dù người nào đó tự làm tự chịu, nhưng cũng lòng thương mình nên mới uất ức cho bản thân, nhớ lại chút kiến thức Vương ma ma dạy mình lúc chưa xuất giá, Tô Nhược U cảm thấy bây giờ phải để người nào đó khắc chế chút mới tốt, nàng có mặt mũi làm ra mấy chuyện xấu hổ muốn chết kia…
      Last edited: 2/7/18
      KhaiDoanh_347, Yoolirm Park, Pe Mick22 others thích bài này.

    5. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Bùi Hạo thành quá cũng phải chuyện tốt nha!!! Tiểu nương tử xấu hổ rồi... hí hí hí

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :