1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tướng quân sủng thê - Ngọc Tịnh Cam Lộ (91/116)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. meowluoi

      meowluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      3,409
      Chương 39: Cuộc chiến của hai vương.

      Edit: meowluoi.

      “Đại tiểu thư khen sai rồi, ta liễu yếu đào tơ sao có thể so với đại tiểu thư như trăng sáng, đại tiểu thư khen như vậy làm dân nữ xấu hổ.”

      Khóe miệng Tô Nhược U khẽ nhếch, nhất cử nhất động hồn nhiên, mặc dù lời ngoài miệng là nịnh nọt, nhưng thần sắc kiêu nịnh, có nửa phần hoảng loạn.

      Người nào mà hiểu, lời này vừa ra làm nổi bật phong thái đại tiểu thư Bùi phủ, kém so với nương nhà người ta.

      nghĩ tới mình chạm vào cây đinh mềm, lúc này Bùi Nhàn mới thầm đánh giá nữ nhân vọng tưởng muốn bay lên làm phượng hoàng.

      Nhưng mà là người Bùi gia, cho dù tại mình rơi vào thế hạ phong, Bùi Nhàn vẫn đổi sắc mặt.

      “U nhi tỷ tỷ khiêm tốn quá rồi, tỷ như vậy, muội hơi xấu hổ.”

      Bùi lão phu nhân im lặng nhìn U nhi và đại tôn nữ nhà mình đấu đá nhau, ừm, bà quyết định giúp, nhìn xem, U nhi nhà bà phản ứng rất tốt.

      Đều là nữ nhi gia, Bùi lão phu có thiên vị ai, cảm thấy giữa các nàng nên chung đụng, va chạm, chỉ cần sau này ngày U nhi gả cho Bùi gia, Nhàn nhi chính là tiểu , U nhi là đại tẩu của nàng, các nàng vì người khác tham dự mà ghi hận lẫn nhau, bằng để các nàng tự mình tìm ra thích hợp đôi bên.

      Dù sao, Bùi lão phu nhân hiểu, U nhi và đại tôn nữ nhà mình đều phải là người hồ đồ.

      Thấy sai biệt lắm, Bùi lão phu nhân mở miệng.

      “Hai người các cháu cần đẩy qua đẩy lại, các cháu đều xinh đẹp trong mắt nãi nãi!”

      Lời này vừa ra, Tô Nhược U và Bùi Nhàn đều xấu hổ cúi đầu, cái cúi đầu này làm những người ở đây kinh sợ.

      Nếu Tô Nhược U xinh đẹp chọc hoa đào, câu tâm nhiếp phách, mà Bùi Nhàn lại trong trắng thuần khiết làm người ta thương nhớ, tình si.

      Hai người xinh đẹp khác nhau, nhưng đều đẹp nhất làm người ta mê say.

      “Nãi nãi, cháu sao?”

      Lúc này Bùi Ninh nghiêng cái đầu , đứng bên cạnh Bùi lão phu nhân, vẻ mặt thỉnh cầu tán dương.

      Nhìn nữ nhân trước mặt búi tóc hình xoắn ốc, y phục màu xanh nhạt, tâm Bùi lão phu nhân mềm nhũn, tôn nữ nhà bà đáng như vậy!

      “Ninh nhi của nãi nãi rất xinh đẹp, sau này càng xinh đẹp hơn, đến lúc đó U nhi tỷ tỷ và Nhàn nhi tỷ tỷ cũng phải xếp sau Ninh nhi.”

      “Đó là đương nhiên.”

      Vẻ mặt kiêu ngạo tự mãn người thường làm được, Bùi Ninh hề cảm thấy có gánh nặng trong lòng, giống như bản thân mình đúng là như vậy, làm mọi người buồn cười.

      Tô Nhược U nhìn đôi mắt bồ đào nhị tiểu thư Bùi phủ giống người nào đó, mặc dù biết Bùi mẫu và đại tiểu thư Bùi phủ bất mãn với mình, nhị tiểu thư Bùi phủ tuổi còn tình cảm với nàng cần cũng biết, nhưng Tô Nhược U nhìn bộ dáng nàng xinh đẹp, chút nào chán ghét.

      Nhìn nàng giống như muội muội nhà mình, cảm giác tiểu nương mặc dù ngang ngược nhưng vẫn mất thiên chân hồn nhiên, trời sinh có lực hút, giống như tam muội nhà mình, có thể là người gặp người thích.

      Lúc này Tô Nhược Nhị người gặp người thích thèm đếm xỉa đến tình cảnh nhà mình, dù sao tiểu thư Tô gia phải là người mảnh mai, nàng tin tưởng sức chiến đấu của nhị tỷ nhà mình! Còn Nhị tỷ lạnh lùng thích chuyện, được rồi, Nhị tỷ nàng từ vậy, cho dù nàng lời cũng làm cho người ta cảm thấy xấu hổ, nàng cũng cần quan tâm.

      tại tính toán trong lòng của nàng hôm nay là phu nhân tiểu thư quý phủ nào đến, nhìn xem, ba tỷ muội các nàng vừa đến phải làm mọi người kinh ngạc sao, hiệu quả tốt như thế, đợi tí nữa thừa dịp các nương thưởng thức, nàng có thể…

      Ha ha ha!

      Mà Bùi lão phu nhân dẫn Tô Nhược U tới mỗi phu nhân chào hỏi.

      Cuối cùng, Bùi phu nhân giới thiệu quý phu nhân ngồi bên tay phải, “U nhi, đây là trưởng công chúa Chiêu Nghi của Vĩnh Định Hầu phủ.”

      Vừa nghe lời này, trong lòng Tô Nhược U thầm than, chẳng trách cuối cùng Bùi nãi nãi mới giới thiệu người này, thân phận quá tôn quý, dám long trọng, mất mặt, từ khi ra đời đến nay lần đầu tiên Tô Nhược U gặp người hoàng thất.

      Tô Nhược U giữ vững tinh thần, đem giáo dưỡng ma ma dạy lúc trước, cung kính hành lễ với trưởng công chúa Chiêu Nghi.

      “Dân nữ Tô Nhược U bái kiến trưởng công chúa Chiêu Nghi.”

      “Mau dậy , người trong nhà sau này cần đại lễ này.”

      Ngoài dự đoán, đại công chúa Chiêu Nghi chỉ dịu dàng , còn đối với mình xưng là “Người trong nhà”, Tô Nhược U hiểu chuyện gì xảy ra, ngàn vạn lần đừng bảo nàng là người người gặp người thích, nàng nhận nổi…

      Tô Nhược U có quy củ khấu tạ lần nữa mới đứng dậy, trưởng công chúa Chiêu Nghi nhiệt tình quá gọi mình đến bên cạnh, bà kéo bàn tay bé của Tô Nhược U, thương , “Nhìn xem, bộ dáng quý khí như vậy, ta nhìn là thích.”

      Lúc này Tô Nhược U mới dám quan sát trưởng công chúa Chiêu Nghi, chỉ thấy trưởng công chúa Chiêu Nghi ngũ quan tinh xảo, mặc dù hơn bốn mươi tuổi, nhưng khuôn mặt trắng nõn tì vết, y phục màu vàng quả quý khí hơn người, tuy hơi thở thu liễm, nhưng vẫn làm cho người ta dám sinh tạp niệm.

      Lúc này Tô Nhược U được trưởng bối khen xấu hổ, biết nội tình, Tô Nhược U cảm thấy mình nên ít hơn tốt.

      Có thể nhìn ra tiểu nương trước mắt căng thẳng, nhưng trưởng công chúa Chiêu Nghi thân phận tôn quý, những năm nay người có thể bình tĩnh trước mặt bà có mấy người, tiểu nương này lần đầu gặp mặt, có thể mặt đổi sắc cười tủm tỉm tệ.

      Nhưng ai bảo bà được người nhà mình nhờ vả, nhất định phải chiếu cố kỹ người đại tôn tử nhà mình.

      Biết những năm này lão nhân nhà mình nhàn rỗi ở nhà, thời gian trôi qua thú vị, kể từ khi Bùi lão gia mời đến dạy bảo tiểu tử Bùi gia đến, lão nhân nhà mình buồn bã ỉu xìu như trước kia, mỗi ngày mặt mày đều hớn hở, tuy nhiên mỗi ngày đều nhắc đến chuyện xấu hổ của tiểu tử Bùi gia, trưởng công chúa Chiêu Nghi sao có thể biết nam nhân nhà mình rất thích tiểu tử Bùi gia, nếu năm đó nàng đồng ý để Lý lão hầu gia mang Nhị tiểu tử nhà mình cùng Bùi Hạo pha trộn chỗ.

      Cũng vì vậy, trưởng công chúa Chiệu Nghi nợ Bùi Hạo phần nhân tình, sau này đừng để Bùi Hạo thường xuyên xuất trước mặt mình, nương này giống hài tử Bùi gia, trưởng công chúa Chiêu Nghi càng nhìn càng thích.

      Hôm nay vài người cũng ngầm hiểu, trưởng công chúa Chiêu Nghi đến làm người ta vinh hạnh.

      Nhưng gặp “Người ” trong tin đồn của Bùi Hạo, trưởng công chúa Chiêu Nghi tất nhiên phải nhìn kĩ, cho nên từ khi ba tỷ muội Tô Nhược U xuất , trưởng công chúa Chiêu Nghi liên tục biến sắc quan sát Tô Nhược U.

      Vừa rồi đại nương Bùi gia biến sắc ngáng chân nàng, nếu như phải Tô Nhược U phản ứng nhanh nhạy, trong nháy mắt lĩnh ngộ, hơn nữa lời lại thấy biết sâu cạn, cũng làm mất phong thái của mình, tứ lưỡng bạt thiên cân*, độ lửa vừa vặn, tại trưởng công chúa Chiêu Nghi tán thưởng đại tiểu thư sinh trưởng ở thương gia này.

      *: Dùng lực lượng giải quyết vấn đề lớn, lấy thắng ít.

      Tuy ba tỷ muội Tô Nhược U phong thái tự nhiên, còn xấu hổ, trưởng công chúa Chiêu Nghi từ lớn lên trong hoàng cung sống hơn nửa đời người mỹ nhân nào mà chưa thấy qua, tuy nữ nhi gia dung mạo rất quan trọng, nhưng trong mắt trưởng công chúa Chiêu Nghi mỹ nhân vờn quanh, mỹ nhân thức thời biết tiến lùi mới là đạt tiêu chuẩn.

      Hơn nữa, tại trong mắt trưởng công chúa Chiêu Nghi Tô Nhược U đạt tiêu chuẩn.

      Nếu đại tôn tử nhà mình có ý trung nhân, hôm nay là ngày đầu tiên gặp mặt, trưởng công chúa Chiêu Nghi tất nhiên keo kiệt, lễ ra mắt phải đưa.

      Trưởng công chúa Chiêu Nghi cởi vòng tay hồng ngọc của mình, đeo lên tay Tô Nhược U.

      “Trưởng công chúa, dân nữ cảm tạ ngài ưu ái, nhưng cái này được, dân nữ thể nhận…”

      Những năm nay của cải Tô gia tích lũy rất nhanh chóng, Tô Nhược U hiểu, tục ngữ đúng, ngọc thạch may mắn, vô giá, có thể , ngọc màu đỏ luôn dẫn đầu, huống chi vòng tay tay trưởng công chúa Chiêu Nghi đỏ như mào gà, đây còn là cực phẩm, “Lễ ra mắt” này Tô Nhược U dám nhận.

      “Biết ngươi giàu nứt đố đổ vách, nhưng cần dọa nha đầu U nhi nhà ta, nàng còn , nhận nổi lễ này, ngươi nên đổi lại cái khác .”

      Bùi lão phu nhân có thâm ý, chưa cho, nhưng mà “Đổi lại”, trưởng công chúa Chiêu Nghi nghe thấy liếc Bùi lão phu nhân, cái gì cũng muốn chiếm tiện nghi!

      “Thôi vậy, cái này ta giữ lại cho con.”

      xong, trưởng công chúa Chiêu Nghi mang trâm vàng hoa hải đường cắm lên đầu Tô Nhược U, nhìn thoáng qua, rất hợp.

      “Cảm tạ trưởng công chúa.”

      Biết thể cự tuyệt nữa, Tô Nhược U vội vàng cúi người hành lễ.

      “Vậy mới ngoan.”

      Quà của trưởng bối, chính là tâm ý, vừa rồi nàng thiếu suy nghĩ, tại Tô Nhược U vui vẻ tiếp nhận, trong lòng trưởng công chúa Chiêu Nghi rất hương thụ.

      Thấy bà bà và trưởng công chúa Chiêu Nghi thân phận tôn quý đều bị nữ nhân kia giành vinh quang, Phương thị lâu mở miệng nhịn được nữa, tiếp tục như vậy, ai còn biết ý tứ của bà bà, đến lúc đó trong lòng người ta nguyện ý, nghĩ chút sau lưng còn có Bùi lão phu nhân và trưởng công chúa Chiêu Nghi…

      “Nương, chúng ta ở chỗ này chuyện, cần trói buộc tiểu nương, bảo Nhàn nhi và Ninh nhi dẫn mọi người dạo trong vườn.”

    2. meowluoi

      meowluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      3,409
      Chương 40: Gia thế khinh người.

      Edit: meowluoi.

      Bùi lão phu nhân làm sao biết trong lòng tức phụ nhà mình suy nghĩ gì, nhưng cho nàng làm, trong lòng nàng càng khó chịu hơn, bà liền thuận theo, bà muốn nhìn xem nàng có thể gây sóng gió gì!

      “Ngươi xem lão bà này, mải tán gẫu chỉ lo mình cao hứng, tuổi càng lớn càng thích gây phiền cho người khác. Nha đầu Nhàn nhi, nhà chúng ta nhờ cậy cháu, cháu dẫn tỷ tỷ muội muội ra vườn chơi , phải chú ý, thể thất lễ.”

      Biết nãi nãi vì mình lót đường, Bùi Nhàn mỉm cười gật đầu tiếp nhận.

      “Tổ mẫu phân phó, Nhàn nhi dốc sức làm, nhưng Nhàn nhi biết, nếu lúc đó có chỗ nào chu toàn, mong các tỷ tỷ muội muội cần ghét bỏ Nhàn nhi.

      Lời vừa ra, mọi người đều bày tỏ sao, giống như Bùi Nhàn làm gì chu toàn, mọi người trách cứ, ngược lại còn an ủi nàng.

      Tô Nhược U mỉm cười nhìn mọi người, “Đại tương lai” này, thủ đoạn tầm thường…

      khắc sau, Bùi Nhàn dẫn mọi người đến Phù Dung Các.

      Bên trong Phù Dung Các có cái hồ, nước ao xanh biếc, bên bờ trồng cây phù dung, ánh mắt trời vừa lúc, hoa dần dần đỏ thắm, còn có hoa nở hai màu, nửa trắng, nửa hồng. Ba màu khác nhau nhưng tôn nhau lên, nhìn rất xinh đẹp.

      Tô Nhược U hòa mình vào phong cảnh, nhìn về phía bầu trời xa xa, ngắm cây phù dung thanh khiết, phấn nộn, hưởng thụ, uổng công mình đến đây.

      có người nhìn nổi nàng thảnh thơi.

      Bùi Nhàn sắp xếp mọi người chu toàn, thành thạo, nàng vốn là người nổi bật, hơn nữa địa vị ở Bùi phủ, có người nào biết, ai muốn làm nàng thoải mái ở phong yến.

      chỉ có người làm nàng thoải mái, còn có người nịnh bợ Bùi phủ, nịnh nọt Bùi Nhàn, lời êm tai.

      Loại người này Bùi Nhàn gặp nhiều rồi, tất nhiên có biện pháp ứng phó, đối với người nịnh nót này, có cảm giác lúng túng, còn tương đối hưởng thụ, trăm phương ngàn kế đối với nàng trung thành.

      Trong đó có thứ nữ Hoàng Vi Vi của hộ bộ thị lang càng quá mức. Mọi người đều biết, hộ bộ phụ trách quản lý hộ tịch tài chính và kinh tế, ranh giới cả nước, đất đai, hộ tịch, thu thuế, nhận tất cả công việc tài chính, vốn là công việc béo bở, nhưng từ xưa đến này, công việc này rất nguy hiểm.

      Bùi phụ được thăng chức làm Thượng thư lệnh, mọi người trong kinh thành đều biết, phụ thân nhà mình là người lãnh đạo trực tiếp, kể từ khi Hoàng gia nhận được thiếp mời, có thể vừa mừng vừa sợ.

      Ngạc nhiên mừng rỡ cần phải , có thể tham dự yến hội của Bùi phủ, là vinh hạnh đặc biệt. Những năm gần đây, Bùi phu nhân theo phu nhậm chức, ở kinh thành, mà Bùi lão phu nhân thân phận tôn quý, nhưng dù sao bối phận cũng chỉ để bày biện, trong nhà chỉ có Bùi Hạo “Danh chấn kinh thành”, yến hội tất nhiên ít càng thêm ít, những người kia muốn thông qua đám người leo vào Bùi phủ!

      tại Bùi phụ kiêu căng hồi kinh, mà lúc này Bùi phủ lại mở phong yến, mọi người nhịn được suy đoán, Bùi gia muốn thay đổi phong cách an phận ban đầu, còn có an bài khác sao?

      Cho nên, kể từ khi Hoàng gia nhận được thiếp mời ngạc nhiên mừng rỡ, lại cảm thấy sợ hãi, mặc dù là mở phong yến cho hai vị tiểu thư, hai vị tiểu thư quả hàng năm ở kinh thành, phong yến chủ yếu là muốn hai vị tiểu thư biết tiểu thư mỗi nhà, để sau này lại, nhưng bọn họ biết nên đưa lễ như thế nào đây?

      Đưa , sợ Bùi phủ thích, ngay cả nhà mình cũng thấy được. Đưa lớn, chỉ sợ Bùi phủ diễn, nịnh bợ được ngược lại hỏng việc, chọc Bùi phủ thích.

      # Bàn luận tặng lễ vật nhà mình#

      Hoàng gia suy nghĩ rất lâu quyết định tặng lễ vật tốt, lại nghĩ xem nên bảo ai tham gia. Hoàng thị lang có bốn nữ, đích ba thứ, vốn Hoàng thị lang thương trưởng nữ Liễu di nương sinh ra, mà Hoàng Vi Vi là đích nữ bằng, Hoàng lão phu nhân quá hồ đồ, quyết định mang theo nhi tức và đích nữ đến tham gia yến hội.

      Tham dự phong yến Bùi phủ, Hoàng Vi Vi thề phải giao hảo tốt với Bùi Nhàn, thể bắt tay nhau phải có quan hệ tốt.

      Nhưng đến bây giờ ở Phù Dung Các, mọi người ca ngợi, lời nịnh nọt Bùi Nhàn nào cũng có, Hoàng Vi Vi biết, mình chắc chắn có đất diễn.

      Lúc Hoàng Vi Vi thực được kế hoạch, nàng liền liếc thấy Tô Nhược U ngồi lẻ loi mình xuất thần.

      Nếu như , ngay từ đầu Bùi lão phu nhân bảo vệ khiến mọi người bắt đầu có hứng thú với Tô Nhược U, nhưng Bùi phu nhân và Bùi đại tiểu thư ràng lãnh đạm, làm thái độ mọi người đối với nàng biết ra sao, bà bà và tức phụ bất hòa, cần kéo các nàng vào lôi đài.

      Việc này là muốn ép các nàng đứng thành hàng sao?

      Cuối cùng trưởng công chúa Chiêu Nghi cũng tham dự vào, trong khoảng thời gian ngắn mọi người bắt đầu chú ý tới đại tiểu thư vô danh của Tô gia, khá hơn là ai tiến lên quan tâm về “Nhân vật trọng tâm”.

      Hoàng Vi Vi do dự hết lần này đến lần khác, cuối cùng cắn răng, cảm thấy nên làm! vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, nếu nàng chọn đại tiểu thư Bùi gia đầu tiên, vậy nàng nên bắt đầu!

      Hoàng Vi Vi tiến lên phía trước, thừa dịp mọi người tán gẫu, làm như vô tình hỏi câu, “Ngày hôm nay ta mới gặp được Tô tiểu thư, quả là được mở rộng tầm mắt, ngờ ở bên trong kinh thành lại có tiểu mỹ nhân như vậy, ta hiểu biết nông cạn, biết quý phủ của Tô tiểu thư là gì, sau này đến phủ quấy rầy, xem có thể dính chút phúc khí hay .”

      Hoàng Vi Vi để ý Bùi Nhàn, quả nhiên, lời nàng vừa ra, Bùi đại tiểu thư liền có hứng thú, mỉm cười, theo người ta bắt chuyện, im lặng nhìn chằm chằm bên cạnh.

      Chỉ động tác này của nàng, mọi người đều quay đầu nhìn theo ánh mắt của Bùi Nhàn, đột nhiên Phù Dung Các vừa mới náo nhiệt yên tĩnh trở lại.

      Tô Nhược U dường như cảm giác được tầm mắt của mọi người, để ý bị người khác quấy rầy, khẽ quay đầu thoáng nhìn về phía Hoàng Vi Vi.

      “Vị tiểu thư này khen sai rồi, gia phụ là thương nhân, có quý phủ, nếu vị tiểu thư này chê, sau này mua đồ có thể đến phố Trường Hạng thành nam tìm Nhược U, Nhược U luôn chào đón.”

      Lời này vừa ra, nụ cười mặt Bùi Nhàn cứng đờ, nàng ta rất bình tĩnh, sợ bị mất mặt!

      Mà lúc này Hoàng Vi Vi xuống đài được, nàng cố ý chèn ép Tô Nhược U, xưa nay nàng luôn mua đồ trang sức ở Như Ý Phường, dần dần thành khách quen của Như Ý Phường, ngày nàng ngẫu nhiên gặp Tô Nhược Nhị ở cửa hàng, hiếu kỳ hỏi câu, gã sai vặt cũng biết nàng, liền lắm miệng là tam tiểu thư nhà mình.

      Vốn cho rằng nếu nàng lời này Tô Nhược U xấu hổ trả lời, dù sao, hôm nay đều là quý nữ nổi danh trong kinh thành, nàng ta là nữ nhi thương nhân, là người ti tiện, coi như gián tiếp dùng việc này làm nhục Tô Nhược U.

      Nhưng ai nghĩ, nữ nhân này lại bình tĩnh trả lời, có khó mở miệng, hơn nữa, từ lúc Tô Nhược U trả lời đến bây giờ, Tô Nhược U nhìn qua nàng, giống như nàng chỉ là tôm tép ngu ngốc, quan trọng, làm người ta chê cười.

      “Nhìn đầu óc của ta này, ta mải tán gẫu liền quên mất, tại chắc hẳn mọi người cũng biết , U nhi tỷ tỷ, ta liền giới thiệu qua cho tỷ.”

      Bùi Nhàn đột nhiên nghĩ đến ý kiến hay, phải muốn gả đến nhà nàng sao? Nàng liền làm nàng ta hiểu chút, nàng ta và các nàng chênh lệch như thế nào…

      “Vậy làm phiền Nhàn nhi muội muội.”

      Ngược lại Tô Nhược U có nhiều phản ứng lắm, dịu dàng đáp ứng.

      Bùi Nhàn cười, đây là muốn chống đối nàng sao?

      “Người vừa cùng tỷ tỷ chuyện là đích nữ của Hộ bộ thị lang Hoàng Vi Vi.”

      Lúc này Tô Nhược U mới ngẩng đầu đánh giá Hoàng Vi Vi, Hoàng Vi Vi ăn mặc khiêm tốn nhưng mất phong thái, mặc dù màu sắc y phục hơi trầm, nhưng nhìn kỹ, thân xiêm y của nàng đều là gấm vóc Tô Châu ở cửa hiệu của Nhị muội, trang sức đeo người cũng từ Như Ý Phường của tiểu muội nhà mình, còn tướng mạo kém chút, tuy trang điểm hợp với ngũ quan và phong thái, nhưng cũng mất vẻ xinh đẹp.

      “Dân nữ Tô Nhược U bái kiến Hoàng tiểu thư.”

      Lúc này Tô Nhược U biết Bùi đại tiểu thư muốn làm nàng mất mặt! Nhưng đường do mình chọn, cho dù muốn thay đổi đường, nhưng hôm nay đường đụng nhầm tảng đá, Tô Nhược U muốn qua, nàng ta chán ghét mình, mình có thể chịu thua sao!

      Trong lòng Bùi Nhàn vui mừng, nữ nhân biết xấu hổ vọng tưởng gả đến nhà nàng, tại nàng cho nàng ta biết khoảng cách hai nhà sâu như thế nào!

      Lúc này Bùi Nhàn liền vui vẻ kéo Tô Nhược U câu “ cần đa lễ”, chẳng nhiều lời, nàng , tất cả mọi người nhìn sắc mặt nàng, biết nàng cố ý làm Tô Nhược U khó xử, tất nhiên có người dám động nàng làm nàng mất hứng, vì vậy đem bộ dáng cao ngạo ngày thường của mình xuất ra, chuyện như vậy, các nàng đều rất thuần thục.

      “U nhi tỷ tỷ, đây là đại tiểu thư, tứ tiểu thư Trung thư lệnh gia.”

      “U nhi tỷ tỷ, đây là nhị tiểu thư, tam tiểu thư, ngũ tiểu thư của môn hạ Lệnh gia.”

      “U nhi tỷ tỷ, đây là đại tiểu thư, tam tiểu thư của Cảnh Dương Hầu gia.”

      “U nhi tỷ tỷ, đây là đại tiểu thư, nhị tiểu thư, tam tiểu thư của Ngự sử đại phu gia.”



      Tô Nhược U kiêu nịnh bái kiến, thần sắc để ý chút nào, ngược lại nhìn trong lòng Bùi Nhàn bực bội, đúng là cây có vỏ chắc chắn chết, người để ý mặt mũi vô địch thiên hạ! Nếu da mặt mỏng, xấu hổ ngẩng đầu lên được, nếu người này phải biết ý đồ của nàng, nàng nhất định khen câu rất phong độ!
      QTNZ, KhaiDoanh_347, Yoolirm Park31 others thích bài này.

    3. duongduong

      duongduong Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      70
      Càng ngày càng ghét Bùi Nhàn
      Tks edit nhiều nha !
      saoxoay, Usagimeowluoi thích bài này.

    4. meowluoi

      meowluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      3,409
      Chương 41: Phúc lợi.

      Edit: meowluoi.

      Bên này Bùi Hạo cũng rất lo lắng, biết tiểu nương nhà đến nhà mình, nhưng có cách gặp người, làm nóng lòng.

      Bùi Hạo khó chịu, Bùi Hưng theo cũng hiểu được, thiếu gia nhà dễ dàng gì ở yên trong phòng.

      Những năm gần đây thiếu gia nhà mình quen thói nhiều, thích nương liền vội vàng với người trong nhà, Bùi Hưng làm gã sai vặt bên người thiếu gia nhà mình, mặc dù những năm này có “Bên người” quá, nhưng ánh mắt vẫn có, nhìn thiếu gia nhà mình sốt ruột như vậy, Bùi Hưng cảm thấy rất sợ hãi.

      Thiếu gia nhà có thể nghẹn đến bây giờ dễ gì, nhưng hôm nay giống, hôm nay lão phu nhân cử hành phong yến cho hai vị tiểu thư, bên trong đều là nữ quyến mỗi phủ trong kinh thành, thiếu gia nhà mình hơn mười sáu, cần phải kiêng kỵ.

      Sợ thiếu gia nhà mình tức giận, Bùi Hưng vội vàng khuyên, “Thiếu gia, hôm nay hậu viện được…”

      sớm phái người thăm dò, lúc này đại tiểu thư nhà bọn họ dẫn tiểu thư mỗi phu tới Phù Dung Các, thể được!

      “Ta còn biết chắc! Bằng thiếu gia ta còn đứng ở chỗ này lãng phí thời gian sao?”

      Nền nhà bị Bùi Hạo qua lại, thấy Bùi Hưng vẫn còn ở chỗ này lảm nhảm, càng nhìn càng tức!

      “Ngươi có việc gì làm mà ngây ngốc ở chỗ này, đừng có đứng trước mặt ta nữa, thấy phiền sao.”

      Bùi Hưng nén giận, lên tiếng, tại thiếu gia nhà nổi nóng, ủy khuất, tức giận!

      Nhìn Bùi Hưng thành đứng trong góc, Bùi Hạo tiếp.

      Sắp đến giờ ngọ, Bùi Hưng ngẩng đầu nhìn thiếu gia nhà mình, do dự lát, vừa qua vừa giọng hỏi câu, “Thiếu gia, chúng ta có nên dùng bữa…”

      Bùi Hạo mở miệng ra, cũng biết hôm nay mình giận chó đánh mèo với Bùi Hưng, nhìn bộ dáng Bùi Hưng giống như tiểu tức phụ bị khinh bỉ, lại chịu nổi, đại lão gia, bộ dáng này là thế nào!

      Lười phản ứng lại , Bùi Hạo biết tại thể đùa giỡn, làm Bùi Hưng khó xử, thoáng gật đầu cái.

      Lúc Quân Trúc Uyển bày thiện, bên Vinh An Đường cũng dùng thiện.

      Hôm nay người đến khoảng năm cái bàn tròn lớn, Tô Nhược U là “Nhân vật quan trọng”, lại lần nữa hiểu tầm quan trọng của mình trong câu chuyện.

      Vấn đề chỗ ngồi tất nhiên là định theo nữ quyến mỗi phủ, mà Tô Nhược U là nữ thương hộ ti tiện nhưng lại có quan hệ tốt với Bùi lão phu nhân.

      Trưởng công chúa Chiêu Nghi và Bùi lão phu nhân ngồi bàn chủ vị, Bùi Nhàn, Bùi Ninh vì là nhân vật chính, ngồi bên tay phải Bùi lão phu nhân, mọi người mong chờ xem ai có thể ngồi bên tay trái của trưởng công chúa Chiêu Nghi, trưởng công chúa Chiêu Nghi liền gọi Tô Nhược U lại gần.

      “Hôm nay con ngồi cạnh ta .”

      Tô Nhược U sợ hãi, nhưng nhìn nụ cười hiền lành của trưởng công chúa Chiêu Nghi, cùng với ánh mắt khích lệ của Bùi nãi nãi, Tô Nhược U cố gắng giữ bình tĩnh, mỉm cười ngồi vào.

      Từ khi ra đời tới nay có thể đây là bữa cơm mà Tô Nhược U dùng được tự nhiên, Tô Nhược U im lặng cảm thán trong lòng, quả nhiên cơm quyền quý nhà người ta “Ăn ngon”!

      Dùng thiện xong, mọi người bồi Bùi lão phu nhân dùng trà, hôm nay người đến đều biết, nếu như bọn tiểu bối chỉ nhìn ra Bùi lão phu nhân và trưởng công chúa Chiêu Nghi nâng đỗ Tô Nhược U, như vậy các nàng vẫn còn u mê, đây là hành động biểu lộ ràng của Bùi lão phu nhân, người nào mà biết, đại tiểu thư Tô gia Tô Nhược U thân phận ti tiện, chính là cháu dâu bà chọn trúng!

      Hơn nữa trưởng công chúa Chiêu Nghi thân phận tôn quý sao có thể tương trợ? Nhưng biết vì sao, trưởng công chúa Chiêu Nghi bình thường mắt cao hơn đầu, là nãi nãi của hỗn thế ma vương kia, hành động như vậy, mọi người còn hiểu sao.

      Bây giờ nhìn lại, cháu dâu này là Bùi lão phu nhân nãi nãi chính quy và nãi nãi trưởng công chúa Chiêu Nghi chọn trúng, nhưng được tâm “Bà bà” Phương thị!

      Tất cả mọi người suy xét trong lòng, cân nhắc, nên đắc tội Bùi lão phu nhân và trưởng công chúa Chiêu Nghi hai người có thân phận cao nhất hôm nay, lén lút kết thân cùng Phương thị, vật lộn lần, hay là sớm buông tha, giả vờ biết, thể đắc tội cả hai?

      Lúc này Tô Nhược U nếm thử hồng trà Kỳ Môn, hồng trà Kỳ Môn rất thơm, có thể hồng trà Kỳ Môn là trà cực phẩm, bề ngoài mềm mại, màu đen bóng, nước đỏ tươi sáng ngời, mùi thơm thanh thuần, rất ngon.

      Lúc Tô Nhược U đắm chìm trong hương trà, nha hoàn thêm trà tới cúi người nhàng vào tai nàng câu, liền đứng dậy rời , bên tai Tô Nhược U thoáng hồng, ràng trong lòng nàng gợn sóng.

      Lúc này Tô Nhược U còn nhã hứng thưởng trà, nâng chén trà lên, khỏi ngầm bực, cái đồ trời đánh này!

      Khi bình tĩnh lại tâm tình, Tô Nhược U quyết định mặc kệ, nhìn thấy hôm nay bao nhiêu người đến sao, hơn nữa, hôm nay nàng được mời đến làm khách, sao có thể làm chuyện biết xấu hổ.

      biết xấu hổ, nhưng nàng biết!

      Lúc Tô Nhược U đứng ngồi yên, nha hoàn vừa mới thêm trà xuất , lúc này nàng thừa dịp thêm trà cho Tô Nhược U thầm câu, “Đại tiểu thư, ngài đừng làm nô tỳ khó xử, ngài biết rồi đấy, ngài vị kia chắc chắn bỏ qua.”

      Ô, biết xấu hổ, còn muốn đùa giỡn nàng ở đây!

      Nàng muốn đánh trận!

      có cách nào, dựa vào tác phong ngày xưa của người nào đó, nàng biết còn làm ra những chuyện như thế nào nữa, cuối cùng lại hỏng việc, bằng mình thỏa hiệp, còn có thể có đường sống.

      Nghĩ tới đây, Tô Nhược U khỏi thở dài hơi, còn cách nào, nàng đành phải nghe theo, sau này hai người ở cùng nhau, cuộc sống sau này rất đáng mong đợi!

      Tô Nhược U ra lệnh cho Thanh Nhạn lặng lẽ bảo Lưu ma ma, mình uống nước trà quá nhiều, muốn thay y phục, Lưu ma ma nghe xong cười thầm, lập tức ra lệnh cho nha hoàn mang Tô Nhược U ra ngoài.

      theo tiểu nha hoàn, Tô Nhược U còn suy nghĩ nên thoát thân như thế nào, nghĩ tới tiểu nha hoàn mang nàng đến phòng, liền cáo lui, “Tô đại tiểu thư, vừa rồi ma ma còn phân phó chuyện khác, nô tỳ cáo lui trước.”

      Cả người Tô Nhược U đứng xấu hổ, nghĩ nhiều như vậy, trong tiềm thức cảm thấy chuyện này tiến hành thuận lợi đến kỳ lạ.

      Thấy bốn bề vắng lặng, Tô Nhược U liền dẫn Thanh Nhạn rời , đến Phù Dung Các.

      Mặc dù Thanh Nhạn cảm thấy tiểu thư khác thường, nhưng là nha hoàn bên người tiểu thư, những điều nên nàng vẫn biết.

      Cùng vào cửa Phù Dung Các, Tô Nhược U dừng bước chân, nhìn hành lang gấp khúc trước mắt, ho tiếng, “Thanh Nhạn, ngươi ở đây chờ ta.”

      “Dạ, tiểu thư.”

      Trong lòng tràn đầy nghi hoặc, nhưng nên hỏi, Thanh Nhạn kìm nén.

      Cũng may Thanh Nhạn hỏi, nhưng Tô Nhược U vẫn cảm thấy xấu hổ, dừng chân lát, ho tiếng mới vào.

      Quẹo trái tiến vào phòng khách, Tô Nhược U trông thấy bóng dáng có người phía sau tấm bình phong, Tô Nhược U dừng bước chân.

      Bùi Hạo rất mong chờ, vừa thấy người đến, làm sao còn đứng vững sau tấm bình phong, lúc này phải chạy ra, nhưng suy nghĩ kĩ lại, nên xúc động, nhưng mà vẫn bỏ được.

      “Nàng tự mình tới hay là ta qua thỉnh nàng lại đây.”

      Nếu phải vì suy nghĩ đến danh dự của nàng, còn để ý khối bình phong làm gì!

      Tô Nhược U vốn để tâm nghe được lời này càng thể để ý, nàng bước nhanh tới, nàng tin, có thể làm gì mình!

      Từ khi Tô Nhược U bắt đầu qua, ánh mắt Bùi Hạo giống như xuyên thấu qua bình phong rơi người nàng, lúc này có bình phong che, Tô Nhược U cảm giác kiêng nể gì cả, ánh mắt ở người mình nóng bỏng vô cùng, làm người ta tâm hoảng ý loạn.

      “Đừng nhìn.”

      Cuối cùng chịu nổi ánh mắt càn rỡ của , Tô Nhược U cúi thấp đầu, cái cổ đỏ tươi làm Bùi Hạo căng thẳng.

      Biết tiểu nương nhà mình chịu đựng nổi, nóng lòng quá người bỏ chạy có thể mất nhiều hơn được, Bùi Hạo hít sâu hơi, cố gắng giữ vững tâm tình, lúc này mới mở miệng, “Nàng xinh ta mới nhìn.”

      Nàng định đem chuyện buổi sáng mình bị khí dễ ra, nhưng Tô Nhược U với , nàng tức giận nên phát giận với phát giận với ai!

      “Nhiều người xinh lắm, huynh mà nhìn!”

      Nhìn tiểu nương nhà mặt được tự nhiên, Bùi Hạo càng cười vui vẻ, ô, tiểu nương nhà học được ghen tị rồi sao? Bùi Hạo rất thích tư vị này, rất sảng khoái!

      “Nhưng mà phải là U nhi nhà ta, tướng mạo U nhi nhà ta đẹp như tiên, sao có thể giống người khác được.”

      Tô Nhược U nhìn bộ dáng của vừa ngọt ngào vừa thẹn, biết xấu hổ!

      Trong lúc hai người im lặng, Bùi Hạo càng mải mê nhìn y phục lộng lẫy của tiểu nương nhà hôm nay, nhìn xem, tiểu nương nhà sao lại xinh đẹp như vậy chứ!

      Làn da, khuôn mặt, đôi mắt, cái mũi, cái miệng nhắn kia, ừm, tiểu nương nhà xinh đẹp như vậy cái miệng đào nhắn, Bùi Hạo càng cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, nhớ đến tư vị của tiểu nương nhà mình, Bùi Hạo càng muốn nếm thử.

      Phát giác được ánh mắt Bùi Hạo biến hóa, Tô Nhược U lùi về sau bước, “ có việc gì muội trước, bị người ta phát xong…”

      Lúc này nếu để nàng , từ nay về sau tên của Bùi Hạo viết ngược lại!

      Bùi Hạo bước tới như mũi tên bay, tay phải giữ chặt cánh tay tiểu nương nhà , hơi dùng sức chút, trong nháy mắt tiểu nương nhà nằm trong lồng ngực mình, tay trái nâng khuôn mặt nhắn tiểu nương nhà , cúi đầu chạm vào đôi môi đào mình đợi rất lâu.

    5. meowluoi

      meowluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      3,409
      Chương 42: Thêm phúc lợi.

      Edit: meowluoi.

      Bản thân cũng có kinh nghiệm gì, kinh nghiệm duy nhất đều đạt được người tiểu bạch thỏ Tô Nhược U, nhìn đôi môi đào của tiểu nương nhà mình, Bùi Hạo mang theo thô bạo, ngậm vào trong miệng, gặm quan tâm.

      gặm loạn hồi, Tô Nhược U kiều như cánh hoa, cái miệng nhắn vô cùng mịn màng sao có thể chịu được, đầy lát sau, Tô Nhược U cảm giác được môi mình dường như bị thiêu đốt, giảm bớt sợ hãi vì bị đánh lén, Tô Nhược U lập tức bị hành động thô lỗ làm giận.

      Cái người biết xấu hổ này, thể ôn nhu chút được sao!

      đúng, ôn nhu cũng được, việc này căn bản được!

      Tô Nhược U vội vàng giằng co, giãy giụa muốn tránh nhưng ôm càng chặt!

      Tô Nhược U thấy giãy giụa thoát được, cố gắng giãy giụa vô ích nữa, chỉ dùng tay phải bị khống chế, giơ tay lên.

      “Bốp - -”

      thanh thanh thúy vang lên làm Bùi Hạo gặm cắn kiềm chế được, chỉ thấy nghi hoặc nhìn tiểu nương nhà giơ tay phải lên, trong mắt thể tưởng tượng nổi.

      Đây là tiểu nương nhà động chút là đỏ mặt sao?

      Chỉ tiếc Bùi Hạo chỉ biết biết hai, bởi vì con thỏ nóng nảy còn cắn người, huống chi nương nhà từng giết Bá Vương Hoa!

      Nhưng lúc Tô Nhược U đánh người xong, mình lại luống cuống, thầm thở dài mình đúng là có tiền đồ, Tô Nhược U cảm thấy lúc này mình tuyệt đối thể kinh sợ, nếu về mặt võ trấn áp được kẻ địch, như vậy nhất định phải áp đảo khí thế kẻ địch!

      Lúc này Tô Nhược U ưỡn ngực của mình.

      “Nếu huynh còn dám dính vào, muội đánh huynh!”

      Lúc này Bùi Hạo mới phục hồi lại tinh thần, ô, nàng là có bản lĩnh! Bùi Hạo từ đến lớn, đánh người nhiều đếm xuể, nhưng có mấy ai đánh được . Bởi vì cái gọi là người sống bằng mặt cây sống bằng vỏ, là đại lão gia, chuyện hôm nay bị tiểu nương đánh, coi như người nhà mình cũng được!

      được thế nào, có thể đánh trả lại sao, nhìn khuôn mặt mềm mại của tiểu nương nhà , Bùi Hạo thể nào xuống tay được, da tiểu nương nhà mềm mại như vậy, hôn cái còn sợ rách da, nếu bàn tay này hạ xuống, đau lòng như thế nào!

      Tô Nhược U phát ánh mắt Bùi Hạo lương thiện nhìn trở lại người mình, lại ưỡn ngực, thua trận nhưng thua người, khí thế hôm nay của nàng thể yếu !

      Bùi Hạo nhìn bộ dáng chột dạ “Cây ngay sợ chết đứng” của tiểu nương nhà , ngược lại rất vui vẻ.

      Ừm, ngực của tiểu nương nhà còn rất bằng phẳng!

      Ai có thể biết đại gia ngày hôm nay bị thua thiệt, Bùi Hạo khắp nơi đùa giỡn với tiểu nương nhà , quen miệng thành nghiện, cũng tìm được cân bằng.

      “Đừng cố gắng nữa, có gì phập phồng, vùng đất bằng phẳng!”

      “Huynh!”

      Hai tay Tô Nhược U che ngực, nhất thời tìm được từ nào thích hợp mắng .

      biết xấu hổ!”

      Những lời này Bùi Hạo nghe nhiều rồi, tại bị tiểu nương nhà mắng câu như vậy, sao nghe càng thấy càng vui vẻ!

      “Ta biết xấu hổ nên mới bị nàng đánh.”

      Lời này vừa ra, Tô Nhược U biết gì, ai bảo thực nàng đánh , nhưng mà, đáng đời ! Sờ đôi môi sưng đỏ của mình, Tô Nhược U trừng mắt với Bùi Hạo.

      Lúc này nhìn nương nhà bị giày vò thảm, cũng biết lúc trước mình thô lỗ, Bùi Hạo thầm tự trách mình, làm nương nhà bị thương, nhưng mà vì sao nhìn bộ sáng tiểu nương nhà như vây, trong lòng càng cao hứng chứ!

      Tựa như lưu lại ấn ký của mình, Bùi Hạo cảm thấy bộ dáng tại của tiểu nương nhà cũng rất tốt.

      “Nhưng mà, ta chỉ biết xấu hổ với mình nàng mà thôi.”

      Da mặt người này sao lại dày như vậy? Sao có người biết xấu hổ đến trình độ này!

      Tô Nhược U hít sâu hơi, thầm khuyên bảo chính mình, đừng nên theo suy nghĩ của , được để cảm xúc của quấy nhiễu…

      Sau khi Tô Nhược U tỉnh táo hoàn toàn, mới mở miệng .

      “Như vậy còn việc gì nữa, muội trở về đây, sau này huynh được tùy ý làm bậy như vậy.”

      Vừa nghe tiểu nương nhà phải , lúc này Bùi Hạo mới nhớ tới, chính còn chưa , sao có thể để nàng được?

      Bùi Hạo kéo tiểu nương nhà lại, lúc Tô Nhược U hoảng sợ cho rằng lại muốn làm gì, Bùi Hạo thả tay ra, “Ta có chuyện muốn cho nàng.”

      Bùi Hạo động thủ động cước, hơn nữa còn cùng mình thương lượng, Tô Nhược U cảm thấy hành vi này nên được khích lệ, cũng giãy giụa, nhẫn nại đợi Bùi Hạo tiếp.

      “Nhưng mà, nhưng mà…”

      Mặc dù Bùi Hạo nghe huynh đệ mình , cảm thấy nhập quân doanh nên tiếng với tiểu nương nhà , dù sao, mang binh đánh giặc cũng phải đùa giỡn, phải phụ trách nương người ta. Trong thâm tâm cảm thấy con đường từ chọn, nữ nhân này cũng do chọn trúng, vô luận nàng cái gì, đều buông tay!

      Đúng vậy, tại thông báo cho nàng tiếng, cho nàng quyền lựa chọn, sau đó vô luận nàng chọn cái gì, nàng cũng phải là của !

      “Ta chuẩn bị nhập quân doanh!”

      Bùi Hạo thừa thế xông lên, bật thốt ra.

      Kể từ ngày gặp Bùi Hạo lần đầu tiên, Tô Nhược U hữu ý vô ý lúc nào cũng vô hình thăm dò được rất nhiều tin tức của Bùi Hạo, là người ghét văn thích võ, quân doanh cũng là điều tất nhiên, Tô Nhược U nghĩ tới ngày hôm nay với mình, chính là chuyện này.

      Đột nhiên cảm động tới, đối với Tô Nhược U mà Bùi Hạo là người thô lỗ, Tô Nhược U nghĩ tới ra quyết định của cho nàng.

      Cho nên, để nàng ở trong lòng, chừng, còn chiếm vị trí rất lớn. Chấn động quá lớn, Tô Nhược U nhất thời biết nên cái gì, nhìn ánh mắt nóng bỏng của người trước mặt, Tô Nhược U nhàng , “Muội biết.”

      “Chỉ có thế sao? Muội có gì muốn bày tỏ à?”

      Đáp án này ngoài dự liệu của Bùi Hạo, phản ứng của tiểu nương nhà khác xa so với dự liệu của , chút kinh ngạc cũng có, ánh mắt thể hiểu được nhìn mình.

      Ánh mắt đó, Bùi Hạo cũng có ý kiến gì, chỉ cảm thấy trong ánh mắt tiểu nương nhà tựa hồ tản ra hào quang, sau khi nhìn thấy trong lòng ấm áp, thỏa mãn nên lời.

      “Muội có thể bày tỏ cái gì.”

      Cái người biết xấu hổ này, bình thường phải rất cơ trí sao? Sao hết lần này đến lần khác lại ngốc như vậy, lúc này bọn họ danh phận, nàng có thể cái gì!

      xong, Tô Nhược U oán trách trợn mắt với Bùi Hạo.

      Cái trợn mắt này làm Bùi Hạo hiểu, biết tiểu nương nhà những phản đối, còn cam chịu ủng hộ lý tưởng của mình, lúc này trong lòng Bùi Hạo ngọt ngào nên lời và thỏa mãn, tiểu nương nhà quả nhiên rất tốt!

      “Mấy ngày nữa phụ thân ta đến, tranh thủ trước Tết trung thu ta đến nhà nàng kết thân.”

      Nhìn tiểu nương như hoa như ngọc nhà , Bùi Hạo nhịn được ra.

      Nhắc tới việc này, Tô Nhược U liền nghĩ đến mẹ con thỉnh thoảng ngáng chân mình, Tô Nhược U muốn câu với , “Vậy trước hết huynh phải qua ải nương và muội muội của huynh trước !”

      Nhưng nàng phải người lắm mồm, Tô Nhược U chỉ để trong đầu lát rồi ném luôn, chuyện như vậy có người còn sốt ruột hơn nàng, người nào đó phải vội vã muốn kết thông gia sao? Đến lúc đó để tự nhìn xem nương và muội muội của giở thủ đoạn.

      Các người có bản lĩnh bảo nam nhân này thú chính mình ! Tô Nhược U lạnh lùng nghĩ, Bùi gia quyền cao chức trọng, ai giống như con thiêu thân trấn trụ người này, dù thế nào mình cũng rất thích xem náo nhiệt.

      Bị ý tưởng chọc cười, Tô Nhược U nhịn được bật cười, Bùi Hạo hiểu ra sao, lời buồn cười lắm sao, có thể chọc nàng vui vẻ?

      Nhìn thời gian còn nhiều, Tô Nhược U thể , “Lần này muội phải , đến lúc đó lại được…”

      Biết mình thể ở lại nữa, có thể đây là lần ly biệt, bọn họ biết bao lâu sau mới có thể nhìn thấy mặt, Bùi Hạo cảm thấy để tiểu nương nhà như vậy, nếu mình bị thua thiệt, vì thấy mặt nàng, chờ rất sốt ruột, tại lại giống như tặc, cho phép!

      “Nàng cứ như vậy sao?”

      Lời này làm Tô Nhược U mê mang, nàng như vậy có thể làm gì?

      Nhìn khuôn mặt nhắn nghi hoặc của tiểu nương nhà , Bùi Hạo ai thán tiếng, sao nàng lại hiểu chứ!

      “Nàng hôn ta cái mới được !”

      Tô Nhược U sờ đôi môi sưng đỏ của mình, ánh mắt lên án người nào đó biết xấu hổ giở trò lưu manh, nàng như vậy mà còn dám mở miệng lời này?

      phải là ta có kinh nghiệm sao? Đợi huynh luyện mấy lần còn như vậy nữa!”

      cho cùng phải là ăn chay quá lâu, mà vì tiểu nương nhà quá ngon miệng, khống chế nổi!

      Lười phản ứng lại, chủ nhân hếch mũi, cho vẻ mặt hòa nhã, lúc này Bùi Hạo cũng thêm gì nữa, tiểu nương nhà muốn chạy, càng mất nhiều hơn được.

      lần nữa Tô Nhược U bị Bùi Hạo kéo vào trong lòng, nhưng mà lần này biết nặng , nhàng liếm trước, sau đó từ từ ngậm, trằn trọc, đảo, động tác dịu dàng, buông miệng nàng ra!

      Tô Nhược U thiếu chút nữa ngạt chết, vội vàng nhéo Bùi Hạo, mới có cơ hội thở lát.

      đợi nàng thở bình thường, Bùi Hạo nhìn cái miệng nhắn của tiểu nương nhà , hai mắt lại phát sáng, đem đầu lưỡi mình tới, chỉ cảm thấy tiến vào thế giới mới, hóa ra tiểu nương nhà chỉ cánh môi ăn ngon, trong miệng lại ấm áp như xuân.

      Trong miệng có thêm dị vật cũng làm Tô Nhược U sợ hãi, dùng tay đẩy người này, dứt khoát cầm tay nàng thả, Tô Nhược U bị quậy làm tâm hoảng ý loạn, lòng chỉ muốn đem phiền lòng đẩy ra, đẩy như nào cũng được, Bùi Hạo chế trụ tay tiểu nương nhà , hôn đến khi mồ hôi Tô Nhược U đầm đìa, ngừng thở gấp, Bùi Hạo mới cao hứng rời .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :