1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tướng môn độc hậu - Thiên Sơn Trà Khách (8)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. L Khuynh Tâm

      L Khuynh Tâm Well-Known Member

      Bài viết:
      468
      Được thích:
      1,031
      Chương 46: Cược mệnh

      “Đến lượt ta ”

      Ba từ được Thẩm Diệu thốt ra nhàng , nhưng lại mang theo chút hàn ý khó hiểu thấu. Giống như thanh từ chín tầng mây truyền đến, nặng nề nện ở trước mặt Thái Lâm.

      Mồ hôi lạnh trán Thái Lâm chầm chậm theo gương mặt chảy xuống, kinh ngạc nhìn Thẩm Diệu ở trước mắt.

      Thẩm Diệu tiến lên vài bước, xoay người nhặt trường cung đất. Mọi người trong toàn trường đều nhìn theo nhất cử nhất động của nàng, ngay cả ánh mắt cũng nỡ rời .

      Đây quả thực là việc ngoài dự liệu của mọi người. Vốn nghĩ là lần này Thẩm Diệu sợ tới mức ngất hoặc là bị luống cuống trước mặt mọi người, nhưng cố tình nàng việc cũng có làm.

      Ngược lại là Thái Lâm mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, ba tên tên cũng trúng.

      Giây phút trầm mặc ngắn ngủi qua , dưới đài , mọi người bắt đầu đứng lên sôi nổi nghị luận.

      “Quả là hổ phụ vô khuyển nữ! Thẩm gia tiểu thư là can đảm!” Người chuyện là người ngày thường có giao tình cùng Thẩm Tín rất tốt, ban đầu nghe Thẩm Diệu là bao cỏ ngu xuẩn thực còn có chút hoài nghi, hôm nay vừa thấy, chỉ những lời này đều là lời đồn đãi. Có khí phách dũng cảm bậc này , làm sao có thể là bao cỏ ? ràng là có người cố ý động vào, cố ý bôi đen thanh danh của tiểu nương.

      tệ, ngươi xem mới vừa rồi nàng mắt cũng chớp, kia mũi tên bắn lệch kia tùy thời có thể xẹt qua hai má a. nương này là có phong độ của đại tướng, nếu là ta ở đó , ước chừng cũng bị dọa nhảy dựng .”

      “Ngươi cũng nhìn xem nàng là xuất thân từ nhà ai? Con của Thẩm tướng quân còn có thể nào là đồ hư hỏng ? Xem ra ban đầu những lời kia đều là đồn đãi, thể tin, ai, khó trách có người cố ý muốn bôi đen nàng , mộc tú vu lâm phong tất tồi chi ( hoa nở cành hướng về núi chắc chắn bị gió làm gãy : tức là cái đẹp bị ghen tị ý :) ), còn tuổi xuất sắc như vậy, khó trách làm người ta ghen tị.”

      Phần lớn thái độ của người quan trường đối Thẩm Tín đều rất tốt, dù sao có rất nhiều lợi ích tương liên. Huống hồ bọn họ cả ngày ở triều đường làm việc, bằng cả phụ nhân thận trọng ở hậu trạch, đối với các vật ánh mắt cũng đồng, ngày trước đều là Thẩm Diệu tuổi còn , nay tuổi càng lớn, tự nhiên liền phát huy ra mặt ưu tú.

      Chu vương cùng Tĩnh vương liếc nhau, Tĩnh vương lắc đầu thở dài:“Xem ra hai người chúng ta đều sai lầm rồi, nàng đúng là có gan lớn người.”

      “Lão Cửu bây giờ liền hối hận ?” Chu vương cười nhìn về phía Phó Tu Nghi:“ Nữ tử khác biệt như vậy, ban đầu sao lại cự tuyệt ?”

      “Người trong đêm bao giờ có thể thay đổi như vậy, nều phải Thẩm ngũ tiểu thư gặp được cao nhân, chính là nàng ban đầu cố ý giả ngu, vô luận là như thế nào, lão Cửu ngươi cũng đều là thua thiệt.” Tĩnh vương .

      Phó Tu Nghi mỉm cười :“Yểu điệu thục nữ, đáng tiếc đều phải là người trong lòng ta.” Hối hận sao? Phó Tu Nghi cũng biết là, bộ dáng trầm tĩnh của Thẩm Diệu ở trong mắt , dường như có chút chói mắt. cũng tin người trong đêm có thể thay đổi thành hai người khácnhau, chăng lẽ là từ trước đến nay đều giả ngu, nhưng vì sao lại phải giả ngu, chẳng lẽ nàng cố ý làm như vậy để mình ghét bỏ ?

      Bùi Lang bưng ly trà lên rồi lại đặt xuống, biết vì sao, vừa rồi lại gắt gao vì Thẩm Diệu lo lắng phen. Mà nàng lại ngoài dự kiến của mọi người ổn định , chỉ có ổn định , còn làm cho Thái Lâm sợ tới mức bắn tên đều tốt.

      Thẩm Diệu thế nhưng lại lợi hại như thế?

      “Quả nhiên là diệu nhân a.” Dự thân vương vừa lòng nở nụ cười, nhìn chằm chằm dáng người của Thẩm Diệu sít sao tha:“ biết....... tư vị ra sao đâu?”

      Bùi Lang nhíu nhíu mày, lời này của Dự thân vương, ước chừng lại là suy nghĩ cái gì dơ bẩn- chuyện làm người ta cảm cảm thấy hổ thẹn. Đáng tiếc người khác vi ngôn khinh ( lời ns ko có trọng lượng), nên thể làm cái gì.

      “Ngươi thua.” Lầu các thượng, Tạ Cảnh Hành tà tà dựa vào cửa sổ ngồi, khí định thần nhàn ( khí cứng rắn, thần sắc nhàn nhã ).

      “Dĩ nhiên là kết quả này!” tròng mắt của Tô Minh Phong đều bị trừng ra ngoài, nhìn nhìn Tạ Cảnh Hành, rồi lại nhìn lên đài xa xa, hỏi:“Ngươi phải sớm biết?”

      “Nguyện ý thua cuộc.” Tạ Cảnh Hành đứng lên, vỗ vỗ bụi đất người.

      “Được a, ta nhận thua, muốn phạt cái gì?” Tô Minh Phong đáp sảng khoái.

      “Phạt ngươi sau trận này tỷ thí, cho ta uống rượu mừng, nữ nhi hồng ủ 20 năm như thế nào?”

      “Ngươi đúng là hắc tâm .” Tô Minh Phong mắng, lập tức lại ý thức được cái gì, nghi hoặc hỏi:“Bất quá, vì sao mà chúc mừng? Có chuyện gì đáng để cao hứng sao?”

      tại có, lập tức có.” Tạ Cảnh Hành nhướng mày:“ Chuyện phi thường đáng cao hứng.”

      đài, Thẩm Diệu đem thảo quả tử đưa cho Thái Lâm. Thái Lâm tiếp nhận thảo quả tử tay có chút run, hỏi:“Thẩm Diệu, ngươi có từng học quá bắn tên.”

      “Chưa từng.” Thẩm Diệu mỉm cười nhìn :“Hôm nay là lần đầu tiên chạm vào cung tên, bất quá nếu có thể bắn ba tên , tên thứ nhất trúng, còn có hai tên sau, tóm lại là có thể học được.”

      Thái Lâm rùng mình cái, thể tin nhìn Thẩm Diệu:“Ngươi thể ở đó bậy?”

      Mới vừa rồi Thẩm Diệu biểu bình tĩnh thong dong, giống như là thường xuyên cùng người khác làm loại chuyện này là bình thường. may mắn nghĩ Thẩm Diệu nhất định là quen tay, dù sao Thẩm Tín cũng là Uy Vũ đại tướng quân, cũng có khả năng tự mình dạy nữ nhi nhà mình bắn cung. Nhưng tại Thẩm Diệu lại hôm nay là lần đầu tiên chạm vào cung?

      Nàng sao dám!

      :“Ngươi cái gì cũng học, làm thế nào có thể bắn tên? Thảo quả tử này ràng là bắn trúng, ta chẳng phải là công chịu chết?”

      “Thái công tử buồn cười,” Thẩm Diệu bình tĩnh mở miệng, thanh của nàng cao thấp, thời điểm chuyện vừa vặn có thể cho người trong toàn trường nghe được. Tất cả mọi người đem bộ dạng phục tùng của nữ tử mặc tử y kia thu hết vào trong mắt, cố tình khí thế lại của bức ng.

      “Mới vừa rồi thời điểm Thái công tử chọn ta lên sân khấu, cũng từng hỏi qua ta có hay học bắn. Mới vừa rồi thời điểm hướng ta bắn tên, cũng từng hỏi qua ta có thể hay chịu chết, như thế nào đến thời điểm ta bắn tên, liền hỏi ta có thể hay , có thể hay ?”

      Lời này làm Thái Lâm á khẩu trả lời được, xác thực, chỉ là vì giúp Thẩm Nguyệt xả giận, cố ý tuyển Thẩm Diệu-người chưa từng học bắn. Nhưng tại cũng là tự bê đá đập chân mình.

      “Thẩm nương, khuyển tử bất hảo, bản quan thay hướng ngươi xin lỗi, ngươi chớ so đo. Chính là ngươi từ xưa đến nay xác thực chưa học bắn, như vậy khó tránh khỏi xảy ra chuyện ngoài ý muốn , ngươi cũng đừng truy cứu.” Thái đại nhân rốt cuộc nhịn được, phu nhân nhà mình thỉnh thoảng lại sử dụng ánh mắt đó nhìn mình ,đột nhiên mở miệng. Lời vừa ra khỏi miệng nét mặt già nua liền đỏ lên, nhưng là có biện pháp khác , tuy rằng dọa người, nhưng so với việc con trai nhà mk mất mạng xác thực tốt hơn .

      thậm chí dùng “Bản quan”, đến uy hiếp Thẩm Diệu. Tuy rằng khi dễ tiểu nương như vậy tốt, nhưng Thái đại nhân cũng có chút thầm oán Thẩm Diệu biết biến báo ( giống tùy cơ ứng biến ý), trong giọng tự chủ được mang theo chút uy nghiêm.

      Nhưng Thẩm Diệu làm sao bị quan viên bé hù dọa? Nàng cùng Hung Nô giao chiến , cùng hoàng thất tần quốc giao chiến, cùng Minh Tề đế vương giao chiến, thần tử, đúng là để vào mắt.

      Vì thế tất cả mọi người trơ mắt nhìn Thẩm Diệu hất cằm lên, Thái đại nhân vốn là đứng ở dưới đài, vì thế từ xa nhìn lại, giống như phủ phục ở bàn chân Thẩm Diệu như thần tử bình thường. Mà lời của Thẩm Diệu lại làm cho mọi người trợn mắt há miệng.

      Nàng :“Thái đại nhân, mới vừa rồi ta cá mạng của chính mình, tại đến phiên Thái Lâm đến cá. Giấy sinh tử lập, giấy trắng mực đen ràng, đó là nếu ta hôm nay bị bắn chết , cũng là đường đường chính chính tia nửa điểm quan hệ, nguyện thua cuộc.”

      đợi Thái đại nhân chuyện, nàng vừa tiếp tục :“ người nào lập chữ tín, đây là quy củ Thái Lâm tự mình đưa ra, tại lật lọng, chẳng lẽ Thái đại nhân ở trong quan trường tác phong cũng như thế, khi tình thế đúng, lập tức có thể sửa quy củ?”

      ------ đề lời với người xa lạ ------

      Đoán! đứa này có thể hay mất mạng!
      thuyt thích bài này.

    2. L Khuynh Tâm

      L Khuynh Tâm Well-Known Member

      Bài viết:
      468
      Được thích:
      1,031
      Chương 47: Hồng tâm

      Mới vừa rồi Thái Lâm :“Quảng Văn đường cũng có cố ý vì ai đó mà làm trái quy củ. Lúc khiêu chiến người nào đó quy củ chính là quy củ, như thế nào, đường đường nữ nhi của Thẩm đại tướng quân, cũng nhát gan như chuột nhắt?”

      Lời của còn văng vẳng bên tai, nay Thẩm Diệu liền nguyên vật hoàn trả, trực tiếp đánh vào mặt Thái đại nhân, dứt khoát làm Thái Lâm á khẩu trả lời được.

      “Quy củ là các ngươi định , nay cũng là các ngươi mặc kệ , cứ coi là lời miệng, như thế nào liền thành như thế ấy? Đại nhân của Minh Tề đều như thế sao?” Lời của nàng sắc bén, lưu tình đem việcphóng đại, Thái đại nhân mồ hôi lạnh đầy đầu nhất thời chảy xuống.

      Trong quan trường nhiều đồng liêu như vậy, ở đây hôm nay có thân cố của , tự nhiên cũng có kình địch. Lời này của Thẩm Diệu dừng ở trong tai người có tâm, ai biết có ng lấy ra làm tấu chương hay ko , huống chi nơi này còn có ng của hoàng thất, sảy cái đem tới nghi kỵ của hoàng thất, đừng là Thái Lâm , chỉ e là toàn bộ Thái gia cũng gặp tai ương.

      “Thẩm gia tiểu thư sai.” Người chuyện là Dự thân vương, cổ quái hướng Thẩm Diệu cười cười, :“Thái đại nhân, Thái công tử chính mình lập quy củ, tự nhiên là muốn chính mình đến hoàn thành.”

      Dự thân vương khi nào có hảo tâm phụ họa giúp người giải vây, lời này vừa ra, nhất thời ánh mắt mọi người liền hướng Thẩm Diệu, trong đó có các loại ý tứ hàm xúc, có “quả nhiên là vậy” , cũng có khinh thị .

      Chu vương cùng Tĩnh vương liếc nhau, Tĩnh vương thở dài:“Ngay cả Vương thúc cũng mở miệng .”

      “Có lẽ chúng ta Vương tẩu trẻ tuổi?” Chu vương xong, chính mình cũng hiểu được buồn cười, lắc đầu .

      Dự thân vương lên tiếng, Thái đại nhân cho dù có cái gì bất mãn giờ phút này cũng vạn vạn dám phản bác . Trong lòng tuy rằng kinh sợ, nhưng cũng chỉ có thể kiên trì :“Là...... Là hạ quan suy nghĩ chu toàn.” Bi phẫn trừng mắt nhìn Thái Lâm, cái rồi xoay người .

      Thái Lâm trơ mắt nhìn phụ thân rời , trong lòng cũng phải vội. vốn cảm thấy, Thẩm Diệu ước chừng cũng chỉ là miệng lưỡi lợi hại, nhưng đối diện vs đôi mắt trong suốt kia của Thẩm Diệu ,trong lòng kìm được có chút phát lạnh. Nàng giống như dã thú bình tĩnh , ràng là tiểu nương chưa trưởng thành, sao lại sinh cảm giác dọa người như vậy.

      thấp giọng : “Ngươi nếu làm ta bị thương, Thái gia nhất định tha cho ngươi.” Đây cũng coi như uy hiếp. Thái Lâm tại cũng là đâm lao phải theo lao, tài bắn cung kia của Thẩm Diệu, nếu là bắn trật phần, mạng này của cũng đảm bảo . Thời điểm cùng với hảo bằng hữu săn bắn, cũng từng gặp qua thời điểm tên bắn lệch, bắn vào mắt con mồi hoặc là mông, tóm lại phải tên mất mạng, bộ dáng giãy dụa của con mồi đúng là thảm thiết. Chẳng lẽ nay chính mình chính là sơn dương đợi làm thịt ?

      uy hiếp như vậy, chỉ hy vọng Thẩm Diệu xuống tay biết đúng mực chút, nhàng kéo kéo cung, làm bộ cũng sao.

      lại thấp giọng :“Nếu ngươi lần này thức thời, ngày sau...... Ngày sau ta ở Quảng Văn đường tìm ngươi phiền toái.”

      Thẩm Diệu nhướng mày, giương mắt nhìn .

      Thái Lâm thần sắc khẩn trương, dường như sợ nàng đáp ứng. Đáng tiếc người như vậy, nàng đời trước thấy cũng nhiều. Bất quá là bắt nạt kẻ yếu, nay là sợ cho nên nhả ra, khi việc hôm nay qua, Thái Lâm tất nhiên bình thường như trướcđây , thậm chí còn bởi vì mất mặt mà tìm thời cơ trả thù.

      Giống như con chồn vừa dời rừng rậm, nghĩ đến chính mình ở trong rừng rậm xưng bá , gặp gỡ mãnh lang liền thay đổi sắc mặt, nhưng ít hôm sau có cơ hội, con chồn này vẫn tìm phương pháp nóng lòng muốn tỷ thí.

      Đáng tiếc nàng cho tới bây giờ phải là lang, nàng là lão hổ. Muốn làm như thế nào để chồn vĩnh viễn dám lại tiến lên trêu chọc, phải là...... ngụm cắn đứt cổ , làm cho vĩnh viễn, vĩnh viễn cũng dám có tâm khiêu khích.

      Nàng mỉm cười:“Hồi nãy ta hỏi qua ngươi, ta ngay tại nơi này, ngươi dám giết sao, tài bắn cung của vừa rồi ngươi thay ngươi trả lời vấn đề này.”

      tại vấn đề này đến trước mặt của ta , ngươi muốn nghe xem câu trả lời của ta sao?”

      Khuôn mặt nàng nhắn trơn bóng như ngọc, còn mang theo chút non nớt, giống như ấu nha sinh trưởng ngày xuân đáng thương đáng , nhưng lời lại hung tàn làm người ta tim đập nhanh.

      “Ta dám.”

      xong câu đó, nàng liền xoay người đến đài bắn tên.

      Thái Lâm kinh ngạc đứng ở tại chỗ, thẳng đến quan khảo nghiệm gọi tên , mới hồi phục lại tinh thần. Lúc này mới phát tất cả mọi người trong toàn trường nhìn , trong ánh mắt lộ ra thần sắc xem kịch vui.

      Ánh mắt của rất xa dừng ở người phấn y nữ tử ở nhóm nữ quyến, Thẩm Nguyệt cùng người bên cạnh cái gì, vẫn chưa hướng đài liếc mắt cái, có chút mất mát, liền cảm thấy hành động của chính mình thời khắc này làm cho người ta ghét bỏ .

      Vốn là khơi mào , tại nào có đạo lý lùi bước. Nếu là bại bởi tay nữ tử, sợ là Thái gia trở thành trò cười cho cả kinh thành, huống chi, huống chi còn có Thẩm Nguyệt ở dưới đài nhìn.

      Nếu là xấu mặt, ngày sau còn như thế nào …

      Đối mặt Thẩm Nguyệt?

      nữ tử nho , đáng sợ như vậy, hay là nàng còn dám giết người? Cho dù lập giấy sinh tử, giết người cũng phải chuyện có thể dễ như vậy.

      Nghĩ thông suốt điểm này, Thái Lâm liền ở trong lòng chính mình khuyến khích mình, ra vẻ bình tĩnh tiêu sái đến ba trượng ngoài vạch trắng bên ngoài, đem thảo quả tử đặt ở đỉnh đầu.

      Mọi người nhìn cái , lại nhìn Thẩm Diệu cái, cảm thấy cảm giác có chút kỳ quái.

      Xa xa, Tạ Cảnh Hành mở miệng :“Ngươi đoán, trúng hay trúng?”

      “Đương nhiên trúng.” Tô Minh Phong trừng mắt : “ đến nàng có hay có lá gan dám bắn Thái Lâm bị thương, cho dù nàng dám, nàng có năng lực này sao? nữ tử khuê các tập võ vốn là ít, còn lại là Thẩm Diệu, ngươi ở Định kinh nên biết, nàng cái gì cũng học.”

      Tạ Cảnh Hành cúi đầu cười:“Chưa hẳn.”

      “Ngươi hay là muốn cùng ta cược ván?”

      “Hà tất làm điều thừa, ta đều thấy được kết cục.”

      Tô Minh Phong quen thói bằng hữu lấy việc chút thần bí, nhân tiện : “kết cục gì?”

      Tạ Cảnh Hành lười biếng :“Ngươi thua.”

      Thẩm Nguyệt nhìn Thẩm Diệu đài, tự dưng tâm thắt lại. Nàng giọng hỏi Trần Nhược Thu:“Nương, nàng bắn thương Thái công tử sao?”

      “Tự nhiên .” Trần Nhược Thu nhìn nữ nhi chính mình hôm nay bị Thẩm Diệu biến thành có chút cử chỉ điên rồ , khỏi trong lòng thở dài. Nghĩ rốt cuộc là vẫn còn trẻ, còn thiếu kiên nhẫn. Nàng :“Làm sao còn có bắn trúng dễ dàng như vậy, ta nghe đại bá ngươi qua, kéo cung cũng cần khí lực , Ngũ muội muội ngươi trong ở trong phủ ngày thường khi nào kéo qua cung bắn qua tên, sợ là đem cung kia rớt ra cũng tốn khí lực. Ngươi liền nên suy nghĩ bậy bạ , Ngũ muội ngươi chính là đùa giỡn ?”

      Thẩm Diệu là đùa giỡn sao?

      Đương nhiên phải.

      Nàng giơ tay, cài tên, kéo cung, động tác liền mạch lưu loát, lưu loát như là sớm luyện tập quá trăm ngàn lần. có nũng nịu kéo được, cũng có do do dự dự biết làm như thế nào. Động tác thể hợp quy tắc hơn , làm cho người ta chút nghi ngờ nàng là tay bắn cung thuần thục.

      Ngay sau đó, tên rời cung mang theo sát ý hướng Thái Lâm tới.

      Toàn trường an tĩnh lại, ở cực độ trong yên tĩnh, tên rơi đất phát ra tiếng vang thanh thúy.

      Mà mũi tên, còn mang theo 1 điểm hồng.

      ------ đề lời với người xa lạ ------

      Trà trà ngày mai biện hộ, mấy ngày nay tồn cảo tương làm việc, cầu cá nhân phẩm [づ ̄3 ̄]づ╭?~
      thuyt thích bài này.

    3. L Khuynh Tâm

      L Khuynh Tâm Well-Known Member

      Bài viết:
      468
      Được thích:
      1,031
      Chương 48: Đệ tam chi ( Tên thứ ba )

      đài dưới đài, khí đông cứng lại thành mảnh yên lặng.

      Đánh vỡ cục diện này là Thái Lâm, đưa tay lên sờ sờ má trái, chỗ vừa mới bị mũi tên sượt qua, ra vết máu đỏ sẫm.

      Tất cả mọi người sợ ngây người.

      Thẩm Diệu thế nhưng lại dám bắn, phải làm cho tên rơi ở nửa đường, cũng phải cố ý bắn lên trời, nàng cách thảo quả tử gần cũng gần, xa cũng xa, lại cố tình bắn sượt qua má Thái Lâm.

      Thái Lâm cao giọng quát:“Thẩm Diệu ngươi làm cái gì!” Lời còn chưa dứt, tên thứ hai mang theo kình phong bay đến, chính xác sượt qua má phải của , Thái Lâm nhất thời cảm thấy má phải có trận nóng rát đau, đưa tay lên sờ, phát vết máu .

      cơ hồ muốn điên rồi. thể tin trừng mắt Thẩm Diệu, Thái đại nhân cũng rất muốn ngăn lại, nhưng Dự thân vương vẫn ngồi ở phía trước, làm sao cũng dám động.

      Nhiệm Uyển Vân lập tức đứng dậy:“Ngũ Nhi có phải điên rồi ? Nàng sao dám làm bị thương Thái gia thiếu gia?”

      “Ngũ nương của quý phủ các ngươi cũng là lợi hại ,” Dịch phu nhân ra vẻ giật mình : “Nữ tử tầm thường nào có này lá gan a.Làm bị thương Thái gia tiểu thiếu gia, phải ngày sau hai vị lão gia ở trong triều ko tốt hay sao ?”

      Lời này cũng là chạm đến lòng của Nhiệm Uyển Vân cùng Trần Nhược Thu . Các nàng phía trước nghĩ Thẩm Diệu làm ra chút chuyện mất mặt, ai biết Thẩm Diệu ko những mất mặt, còn làm bị thương Thái Lâm. Nếu là Thái gia bởi vậy đối đầu với Thẩm phủ, Thái gia văn thần chiêu số, đắc tội Thái gia, hai huynh đệ Thẩm quý cùng Thẩm Vạn còn như thế nào có thể có kết quả tốt ? Vừa nghĩ tới điều này, Nhiệm Uyển Vân liền lo lắng thôi, hận thể lập tức trói Thẩm Diệu đem đến Thái gia giải thích. Nàng muốn lớn tiếng la lên ngăn hành động của Thẩm Diệu lại, lại bị Trần Nhược Thu đè tay lại.

      “Muội muội, ngươi làm cái gì vậy?” Nhiệm Uyển Vân hờn giận :“Trơ mắt Nhìn ngũ tỷ muội gặp rắc rối có phải hay ? Nhỡ lão gia quay lại hỏi đến, ai đảm đương được trách nhiệm này?”

      Trần Nhược Thu quả thực bái phục nhị tẩu này. Nàng xuất thân so với Nhiệm Uyển Vân cao quý hơn chút, lại tự xưng là là thư hương thế gia. Cưc kì khinh thường động tác tầm thường như vậy, nhưng ý tg của nàng tự nhiên hơn Nhiệm Uyển Vân là bao. Nàng :“Nhị tẩu nghĩ quả sai,nhưng mới vừa rồi cũng nghe đến, ngay cả Dự thân vương gia cũng lên tiếng , nếu ngươi cho là vì sao Thái lão gia đến bây giờ cũng lên tiếng, trơ mắt nhìn chính mình con trai bị thương? Nhị tẩu cho dù chuyện, nơi này ngươi làm chủ sao? chi bằng yên lặng theo dõi kỳ biến, nếu là hỏi đến, chỉ coi là tiểu hài tử náo loạn.”

      “Khó có thể liền có thể nhìn?” Nhiệm Uyển Vân trong lòng biết Trần Nhược Thu có lý,nhưng vẫn nhịn được mà lo lắng:“Nếu là ngũ tỷ muội xuống tay biết nặng , gặp phải đại họa làm sao bây giờ? Giấy sinh tử là chuyện, nhưng lời đồn đãi ở Định kinh vẫn là chuyện khác.”

      “Sợ cái gì, ngươi nhìn thấy vừa rồi ngũ tỷ muội ra tay?”

      Trần Nhược Thu cười :“Nàng ràng chính là học bắn cung , chính là cố ý làm hỏng dung mạo của tiểu tử Thái gia thôi, chính là ở cố ý trả thù. Bất quá nàng cũng thực lợi hại, nếu trầy da hai má đơn giản như vậy.” Trần Nhược Thu thở dài tiếng:“Tóm lại ng cũng đắc tội , khi như vậy, liền thuận theo tự nhiên , ngũ tỷ muội nếu là xuống tay ngoan độc , chỉ sợ ngày sau muốn đảm cái thanh danh hung tàn ngoan độc.”

      Lời của các nàng rơi vào trong tai hai tỷ Thẩm Thanh cùng Thẩm Nguyệt sót chữ. Các nàng tuổi còn quá , còn hiểu chuyện trong quan trường, chỉ nghe đến câu cuối cùng.

      Thẩm Nguyệt nhìn ống tay áo Thẩm Diệu đài, hôm nay nàng trấn định tự nhiên, đại làm náo động, là rất khiến người chán ghét. Nàng nghĩ, nếu Thẩm Diệu đem Thái Lâm bắn chết tốt rồi, như vậy lưng Thẩm Diệu là mạng người, người như vậy ngoan độc, sau này ai dám thú, ai dám gần?

      Trầy da như bây giờ, chính là lợi hại, mà phải ngoan độc.

      Càng là nghĩ như vậy, Thẩm Nguyệt trong mắt càng lên ít tia sáng trông suốt. Như vậy nàng lòng muốn khó xử Thẩm Diệu, an nguy của Thái Lâm, sớm bị nàng ném ra sau đầu, thậm chí hy vọng Thái Lâm dùng chính tánh mạng của mình giúp Thẩm Diệu thành toàn cái ác danh.

      Dưới đài mọi ng tuy rằng nghị luận ầm ĩ, nhưng lại ngại cho thể diện của Dự thân vương, đều dám ns ra tiếng, vợ chồng Thái gia, giờ phút này lòng nóng như lửa đốt, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn con trai của chính mình đứng ở đài làm bia đỡ.

      “Thẩm Diệu, ngươi rốt cuộc muốn như thế nào?” Liên tục hai tên đều sượt qua hai má, toàn bộ mặt nóng rát đau, Thái Lâm đối vs Thẩm Diệu trừ tức giận ra, còn có tia sợ hãi. đột nhiên phát , Thẩm Diệu cũng có cái gì là dám , nàng ràng chính là người điên, nàng cái gì đều dám làm!

      Cách có chút xa, thanh của Thẩm Diệu có điểm mơ hồ, truyền đến dưới đài, lại có thể rơi vào trong tai Thái Lâm. Thanh của nàng nhàng bay bổng, giống như từ mây truyền đến, làm cho người ta dám ngưỡng mộ.

      Nàng :“Giáo huấn ngươi a.”

      Thẩm Diệu bỗng nhiên dương cao giọng :“Còn tên cuối cùng!”

      Tất cả mọi người trong toàn trường gắt gao nhìn chằm chằm tên kia. Thái Lâm chân đều muốn mềm ra , hung hăng cấu mình phen mới ngăn cho mk ngã xuống. Bởi vì nhìn thấy, Thẩm Diệu nhắm tên ở ngay đầu của .

      thực sợ hãi, đó là loại sợ hãi đối với người của Thẩm gia, sợ đến mức muốn sống. Loại này sợ hãi thế tới rào rạt, lấy hết toàn bộ lực chú ý của thời khắc này. rất muốn thoát bàn kiểm tra này, nhưng mũi tên của Thẩm Diệu nhắm ngay , giống nhu chạy trốn tới chân trời góc biển đều có thể đuổi theo.

      “Thẩm gia tiểu thư khỏi quá mức mạnh.” Đại nhân ở nhóm nam quyến tuy là kính nể Thẩm Diệu thong dong trấn định, nhưng cũng vì nàng thời khắc này biểu bóp cổ tay. Phải biết rằng nữ tử hiếu thắng quá cũng phải là chuyện tốt, nàng tại cắn Thái Lâm đtha, đơn giản chính là trả thù vừa rồi Thái Lâm đối nàng khiêu khích. Nhưng Thái Lâm vẫn chưa tạo cho nàng thương tổn gì, Thẩm Diệu tại nhưng làm bị thương mặt Thái Lâm, tuy nam tử thể giống như đứa đc chiều chuộng, lưu sẹo cũng có gì, nhưng lại ở mặt...... Rốt cuộc là khó coi.

      “Thế này mới giống nữ nhi của Thẩm tướng quân a,” Cũng có ng vì Thẩm Diệu trầm trồ khen ngợi :“Nếu là chỉ biết là bị ng khi dễ mà hoàn trả trong lời , Thẩm tướng quân biết cũng tức giận đến mức người ngã ngựa đổ .”

      “Nhưng ngươi nhìn cái tại nàng đem mũi tên nhắm ngay đầu Thái Lâm, đây là tính muốn lấy tánh mạng Thái Lâm, cũng tránh khỏi quá mức ngoan độc .”

      Hai chân Thái Lâm phát run, nhìn tử y nữ tử ở xa xa giống như nhìn ác quỷ. Nàng dung mạo ôn hòa tú lệ, ánh mắt trong suốt thậm chí mang theo vài phần thiên chân. Nhưng động tác kia chút chần chờ cũng có.

      Thẩm Diệu giọng :“Tên thứ ba.”

      buông tay, tên trong phút chốc bay ra ngoài, mang sát ý sắc bén hướng về phía trán Thái Lâm mà đến, làm Thái Lâm sợ tới mức “Bùm” tiếng quỳ xuống, miệng hét thảm tiếng:“Cứu mạng!”

      “Lâm nhi!” Thái phu nhân cùng Thái đại nhân nhất tề phát ra tiếng thét kinh hãi.

      Toàn trường mọi người đứng lên, thân dài cổ nhìn đài trạng huống.

      Thái Lâm êm đẹp tê liệt ngã xuống đài, mà thảo quả tử tròn vo kia, bị tên đen hướng tới ,xuyên thủng lỗ đen .
      thuyt thích bài này.

    4. L Khuynh Tâm

      L Khuynh Tâm Well-Known Member

      Bài viết:
      468
      Được thích:
      1,031
      Chương 49:

      Im lặng trong im lặng… bộ dáng thảo quả tử đại châm chọc, chiếu lên Thái Lâm hoa hoa mặt, sợ hãi rơi nước mắt, chiếu lên Thẩm Diệu gật đầu, tư thái lạnh nhạt.

      Nàng thu cung, xoay người nhặt thảo quả tử đất, mắt liếc Thái Lâm cái, bỗng nhiên cười khanh khách :“Ngươi thua.”

      Bộ dạng nàng vốn là có vài phần trẻ con, hôm nay từ đầu đến cuối đều có vẻ quá mức trầm tĩnh, lại làm cho người ta xem tuổi của nàng. Nay tiếng cười trong trẻo yếu ớt, lại còn có vài phần thiên chân. Mọi người tinh tế đánh giá, lại cảm thấy ngu dốt ban đầu phải là ngu dốt, tiểu nương này bộ dạng con mắt sang lấp lánh, thế nhưng có vài phần ung dung hoa lệ.

      Thái Lâm câu cũng được, mặt còn vết máu chưa lau khô , mà nước mắt đổ rào rào xuống, đem vết máu vựng khai (khơi dậy), làm cho khuôn mặt giống như 1 bông hoa hồng khối trắng khối, vô cùng chật vật. Mà giờ phút này cũng còn cái gì gọi là mặt mũi, chính là khinh nhìn Thẩm Diệu, ánh mắt tràn đầy sợ hãi.

      Thẩm Diệu nhướng mày, cuối cùng cũng biết sợ hãi , sợ là tốt rồi, giết gà dọa khỉ, ngày sau bên người này toàn là xà trùng thử nghĩ (rắn sâu chuột kiến : chỉ những ng có tài là bao ), tóm lại là muốn phải an phận chút.

      Bọn hạ nhân sợ tới mức nhuyễn chân Thái Lâm đc đỡ xuống đài. Mà khảo nghiệm quan đến bên người Thẩm Diệu, kết quả thấy tên xuyên qua thảo quả tử, kinh ngạc hỏi:“Thẩm nương từ trước cũng từng học bắn?”

      chỉ độ chính xác cao, mà kéo cung cũng đủ khí lực. tiểu nương nũng nịu như Thẩm Diệu , kéo như thế nào lại thành thạo, huống chi mũi tên cuối cùng mọi người đều nhìn ràng, Thái Lâm sợ tới mức ngã xuống, mà Thẩm Diệu trong tình huống Thái Lâm nhúc còn có thể bắn trúng thảo quả tử, đương nhiên là ko thể ko làm ng ta kinh ngạc .

      Học qua? Thẩm Diệu hơi hơi nghiêng đầu, lâm vào trầm tư.

      Đó là khi nàng Tần quốc làm con tin năm thứ nhất, hoàng thất Tần quốc vô luận là công chúa hay hoàng tử đều thích khi nhục nàng, nhìn vị hoàng hậu như nàng chịu nhục tựa hồ là điều cực thú vị, nàng cố tình thể phát hỏa, bởi vì khi đó Minh Tề ở mượn binh của Tần quốc.

      Công chúa hoàng tử nghĩ ra loại phương pháp mới, đó là ngày ngày kiểm tra giống Thái Lâm đài lập quy củ như vậy.

      Đổi người đặt thảo quả tử. Thời điểm Hoàng thất tần quốc đem nàng làm bia ngắm, cố ý bắn loạn tóc của nàng, bắn rách quần áo của nàng, thậm chí “Ngẫu nhiên” cẩn thận bắn thương cổ tay của nàng linh tinh . Mà nàng chỉ có thể cắn răng chịu được.

      Khi đó, mỗi đêm mỗi đêm, nàng đều ở trong phòng chính mình, thận trọng dựng cái bia ngắm, chăm chỉ luyện tập, nàng đem bia ngắm này thành ng thương tổn của nàng, luyện được , cố gắng bắn, rốt cuộc cũng có thể bách phát bách trúng.

      Khả đến ban ngày, đến lượt nàng bắn tên, nàng như cũ cố ý bắn lệch, hoặc là vô lực làm rớt cung. có biện pháp, ng ở dưới cùng mái hiên thể cúi đầu, nàng phải còn sống trở lại Minh Tề, nhìn thấy Uyển Du cùng Phó Minh.

      Cứ như vậy ý nghĩ muốn sống làm cho người ta giằng co suốt 1 năm. Hôm nay Thái Lâm nhắc lại, đột nhiên khiến cho nàng nghĩ tới này khuất nhục này, kiếp này nàng có nhược điểm gì ở tay người khác, tự nhiên là muốn giết liền giết, nghĩ bắn liền bắn. Nếu bị trói buộc cuộc sống, ai chọc nàng, nàng liền hung hăng trả lại. Thái gia dám lấy Thẩm Tín chuyện, khiến cho bọn họ sợ mình mà im miệng!

      Đây mới là việc nàng phải làm .

      Nàng mỉm cười:“Từng thấy huynh trưởng ở trong viện tập luyện, thấy cũng nhiều, y theo hồ lô họa biều ( hình như là tranh hay sao ý), ngờ được hôm nay chó ngáp phải ruồi.”

      Trực tiếp đem vợ chồng Thái gia dưới đài tức giận ngưỡng mã trở mình. Chính con trai mình năm ngoái từng đạt nhất giáp bắn tên , hôm nay cái cũng có bắn trung, còn tự bêu xấu trước mặt mọi người. Thẩm Diệu bất quá là y theo hồ lô họa biều lần đầu tiên kéo cung, liền bắn trúng thảo quả tử, cái này gọi tình gì?

      “Ba, ba, ba.” Tiếng vỗ tay thanh thúy vang lên, mọi người quay đầu, thấy Dự thân vương vỗ tay:“Quả thực tồi.”

      Thẩm Diệu liếc mắt nhìn , chưa lên tiếng.

      Quan khảo nghiệm cất cao giọng :“Bước bắn nhất môn, còn có người nào khác cần phải khiêu chiến ?”

      Ván này tự nhiên là Thẩm Diệu thắng, những người khác tự nhiên cũng có thể lên khiêu chiến Thẩm Diệu. Nếu là người khiêu chiến, Thẩm Diệu hoàn toàn xứng đáng nhất giáp.

      Nghe những lời này, Thẩm Nguyệt sắc mặt lập tức khó coi. Lần đầu tiên kiểm tra, nàng bị Thẩm Diệu đoạt nổi bật. Nàng nhìn Chu vương Tĩnh vương rất xa cái gì Phó Tu Nghi, nắm chặt tay vừa buông ra. Trong lòng đem kẻ tiền đồ Thái Lâm mắng ho chó huyết lâm đầu.(máu chó đầy đầu)

      Nhưng ngay sau đó, liền nghe được đài có ng kêu:“Ta muốn khiêu chiến Thẩm Diệu!”

      Bên nhóm nam quyến vị thiếu niên đứng lên. Người này bất quá cũng chỉ mười sáu mười 7 tuổi, sinh (ta nghĩ là sinh trong học sinh )cũng coi như tồi, đáng tiếc đôi mắt che giấu được sành đời cùng khôn khéo, cho dù giọng điệu khiêm tốn, cũng có loại cảm giác làm bộ làm tịch.

      Chỉ nhìn liếc mắt cái, Thẩm Diệu chỉ biết người kia là ai . Trong lòng nàng có chút buồn cười, đây đúng là con vợ kế của Tạ gia Lâm An hầu, thứ đệ của Tạ Cảnh Hành, nhị thiếu gia Tạ Trường Võ.

      Người này khác bản lĩnh thực có, lại cực vì khéo đưa đẩy, ở trong quan trường làm bộ làm tịch, dày công tôi luyện vuốt mông ngựa. Sau toàn bộ Tạ gia suy sụp, này đôi con vợ kế cùng Phương thị bằng vào trợ cấp của tân hoàng ,Tạ gia trôi qua thập phần dễ chịu, Tạ Trường Võ cùng đệ đệ Tạ Trường Triều thậm chí đc vào triều đình làm quan. Nàng lúc ấy thập phần thích hai huynh đệ này, bởi vì hai huynh đệ con vợ kế Tạ gia là đứng bên cùng Mi phu nhân, cùng phó thịnh giao hảo, thậm chí thường xuyên giúp đỡ phó thịnh chèn ép Phó Minh.

      Thẩm Diệu sở dĩ nhắc nhở Tạ Cảnh Hành tìm cơ hội diệt trừ thứ đệ của chính mình, cũng là ở vì chuyện này canh cánh trong lòng. Hai người này thể lưu, lưu trữ chính là thù.

      Nay của nàng thù còn chưa báo , người này lại chủ động đưatới cửa. Nhưng là vì cái gì? Nàng xem liếc vị trí Thái lão gia cái, gương mặt Thái lão gia bình tĩnh, Tạ Trường Triều tựa hồ trấn an .

      Đúng rồi, gần đây hai huynh đệ tạ gia phải chuẩn bị tại triều phụng lang Thái đại nhânlàm chuyện gì đó sao?, luôn luôn chủ động cùng Thái Lâm giao hảo. Đáng tiếc Thái Lâm muốn kết giao vẫn là Tạ Cảnh Hành, đối hai huynh đệ cũng để ý tới, nhưng hôm nay phải đúng là cơ hội tốt?

      Phải biết rằng cuối năm năm nay đời trước, cũng chính là thời điểm nàng gả Phó Tu Nghi thành công, Tạ Trường Võ cùng Tạ Trường Triều đều là thủ hạ của Thái đại nhân. Sau đó....... Hai năm sau, Thái gia bị cuốn vào tham ô án, xét nhà diệt tộc .

      Có rất nhiều tình biến đổi , nhưng lại có rất nhiều tình chưa từng thay đổi. Tựa hồ trải qua thay đổi, kết cục còn chưa thay đổi.

      Hai huynh đệ Tạ gia muốn dùng biện pháp này để lấy lòng Thái gia, lại muốn cho nàng mất thể diện?

      Thẩm Diệu muốn trả lời, thấy bên dưới đột nhiên xuất thanh …vặn vẹo.

      Thanh kia lười biếng , mang theo chê cười, :“Ngày thường ở nhà cùng ca ca luyện, tại ngược lại đến khiêu chiến cùng tiểu nha đầu? Tạ Trường Võ, ngươi càng sống càng tụt lùi.”

      Tạ Cảnh Hành xuất đài, ôm ngực tự tiếu phi tiếu nhìn hai vị thứ đệ bỗng nhiên ngây người dưới đài, nở nụ cười:“Ta đến khiêu chiến các ngươi như thế nào? Cũng cho ta quản giáo đệ đệ chút, đừng học thứ hèn nhát, cùng nữ nhân đánh nhau mất mặt xấu hổ đều đến đây.”

      vừa liếc nhìn Thẩm Diệu, :“Ngươi xuống ."
      thuyt thích bài này.

    5. L Khuynh Tâm

      L Khuynh Tâm Well-Known Member

      Bài viết:
      468
      Được thích:
      1,031
      Chương 50: Kích tướng

      Thẩm Diệu vẫn nhúc nhích theo dõi .

      Nàng nhắc nhở quá Tạ Cảnh Hành, tự nhiên cũng làm tốt lắm ,Tạ Cảnh Hành lên đài chuẩn bị, lại nghĩ rằng là tại là loại tình cảnh này, trong lòng ra có chút dở khóc dở cười. Này giống như là Tạ Cảnh Hành dường như cố ý vì nàng giải vây, nhưng lại phải là như thế.

      Tạ Trường Võ cũng dự đoán được Tạ Cảnh Hành hội đột nhiên lao tới. hôm nay vốn là chỉ là vì lấy lòng Thái gia nhân, nghĩ nếu Thẩm Diệu muốn đắc tội Thái gia nhân, chỉ cần mình làm cho Thẩm Diệu xấu mặt, thay Thái gia giáo huấn Thẩm Diệu, Thái gia tự nhiên đối vs mình tràn ngập hảo cảm. Tuy rằng nhìn qua Thẩm Diệu xác thực bắn tồi, nhưng nữ tử cùng nam tử khí lực vốn cách nhau rất xa, huống chi Thái Lâm sở dĩ thất bại, là vì phía trước khinh địch.

      Nhưng Tạ Trường Võ phải là người khinh địch, nếu có thể, thậm chí có thể động chút tay chân ở tên đài, dù sao Thẩm Diệu phải người thường xuyên tập võ, khẳng định là nhìn ra.

      tính tốt như vậy lại vạn vạn nghĩ tới huynh trưởng nửa đường lại ra.

      chỉ có hai huynh đệ tạ gia ngây người, mọi người dưới đài cũng kinh sợ. Nếu hôm nay Lâm An hầu ở đây, chỉ sợ cũng muốnđơ ra tại chỗ. Hàng năm kiểm tra, Tạ Cảnh Hành tham gia, bất quá việc cứ như thế, mọi người nhưng cũng biết văn võ đều tồi , nhất là võ, mặc dù thể so sánh thử, có thể có quá vài lần tùy ý ra quân (đại ý là í xuất chiêu ), biểu đều làm người ta nhìn với cặp mắt khác xưa. Nếu trong lời náo động khó tránh khỏi dẫn tới hoàng gia kiêng kị, thanh danh chiến trường của Tạ Cảnh Hành, thậm chí thua gì nhiều năm lão tướng.

      Bất quá tham dự kiểm tra hàng năm, phải vì đánh mất kiêng kị của hoàng thất. Thuần túy là bởi vì người này câu nệ tiểu tiết, giống như sinh mấy căn phản cốt, hoặc là cố ý cùng phụ thân đối nghịch, tóm lại là xem trọng biểu đài kiểm tra. Nguyên nhân vì tham dự, mọi người chỉ phải đem ánh mắt hướng hai ng con vợ kế của Lâm An hầu phủ, Tạ Trường Võ cùng Tạ Trường Triều cũng là làm việc cực nhọc, hàng năm kiểm tra cũng có thể lấy vài cái nhất giáp.

      Nhưng năm nay, tiểu Hầu gia tạ gia bất cần đời cùng hai thứ huynh đệ nổi tiếng so sánh thử, đến tột cùng ai thắng?

      Tuy rằng thanh danh Tạ Cảnh Hành bên ngoài, nhưng mọi người luôn có thói quen nhận việc trước mắt mình. Tạ Cảnh Hành ở trong thành Định kinh, chưa từng phô bày tài hoa của chính mình. Nhóm Phụ nhân chỉ có thể theo lão gia nhà mình đôi câu vài lời trung biết thiếu niên vạn phần tuyệt diễm, nhưng tai nghe là giả, chung quy là vẫn tồn vài phần hoài nghi.

      Đồng dạng thiếu niên này, tuy rằng hâm mộ Tạ Cảnh Hành có thể tự tại vô câu (câu trong câu nệ), nhưng hâm mộ nhiều lại có chút ghen tị. Nay mắt thấy có lẽ có thể làm giảm nhuệ khí của Tạ Cảnh Hành, xác thực là có chút cao hứng. Thêm nữa hai huynh đệ tạ gia trong ngày thường cũng giao hảo vs nhiều người, thiếu niêntrong nhóm đều thiên về phía Tạ Trường Võ cùng Tạ Trường Triều .

      Nhưng ra các thiếu nữ, sớm vì Tạ Cảnh Hành dung mạo tuấn tú trước mắt mà đỏ mặt, nhìn khí độ bất phàm, cùng loại ăn chơi trác táng khí chất mềm nhũn ở thành Định kinh hoàn toàn bất đồng . tuấn uy vũ mang theo huyết khí hàn băng, nhưng lại cố tình lại luôn tà khí cười cười, liền càng làm cho sức quyến rũ bất phàm. Ngay lúc này đây, nữ hài tử trong nhóm đều lòng dạ xem trọng Tạ Cảnh Hành.

      Thẩm Diệu đài đem vẻ mặt của tất cả mọi người thu hết vào đáy mắt, ước chừng những người này đều cảm thấy, Tạ Cảnh Hành giờ phút này lên khiêu chiến hai vị đệ đệ của chính mình bất quá là tâm huyết dâng trào,nổi tính tình của quý công tử lên . Bất quá...... Thẩm Diệu mỉm cười, Tạ Cảnh Hành phải ng dễ đối phó, nếu muốn lên đài kiểm tra, liền chặt đứt đường trở ra của hai thứ đệ của mình toàn thân trở ra là ko có khả năng. Tạ Cảnh Hành cùng của nàng bất đồng ở chỗ, nàng tuy rằng ở mặt ngoài làm việc cuồng vọng, vẫn còn là cóquy, biết từ từ toan tính, mới có thể đạt tới mục đích của chính mình.

      Nhưng Tạ Cảnh Hành, ước chừng là ỷ vào phía sau có Lâm An hầu phủ, ra lại chỗ nào sợ hãi.

      Nhưng phía sau , chỉ có Lâm An hầu phủ sao?

      Trong lúc nàng suy nghĩ, Tạ Trường Võ dưới đài lên tiếng :“Đại ca, này...... Chỉ sợ tốt.”

      “Có cái gì tốt ?” Tạ Cảnh Hành nhìn thoáng qua Thẩm Diệu, vừa liếc nhìn Tạ Trường Võ, bỗng nhiên nở nụ cười, :“Cũng là ngươi nghĩ đến, Thẩm Diệu so với bản hậu đến, cũng có tính khiêu chiến?”

      “Phì” tiếng, đầy tớ đều nở nụ cười.

      Tạ Cảnh Hành tiếp tục đánh giá Thẩm Diệu:“ nội lực võ công, ngươi lại chọn nàng phần bắn tên, ngươi cũng là người tập võ, chọn nữ tử tay trói gà chặt tỷ thí, ca ca ta cũng vô pháp lý giải.” bỗng nhiên dương môi cười, thanh trầm thấp hàm chứa từ tính:“Bất quá tiểu nha đầu bộ dạng tồi, ngươi nếu là lấy dung mạo để chọn, lại danh xứng với thực.”

      Lần này, khóe miệng nhóm thiếu niên cười đứng cả lên, có người thậm chí hướng Thẩm Diệu ném ánh mắt ái muội. xác thực, nay Thẩm Diệu cởi ra hình tượng vụng về, ngũ quan cả người tựa hồ như sang cả lên, nàng vốn là sinh cũng tồi, bộ dáng ngây thơ đáng , lại vô cùng trầm tĩnh , hai loại này đối lập làm cho người ta di đui mù. Chính là nàng từ trước tới nay hình tượng quá mức ngoan cố, trong lúc nhất thời làm cho người ta khó sửa. Nhưng câu của Tạ Cảnh Hành lại coi như chọc ra tầng giấy mỏng kia, t nhóm hiếu niên liền chút do dự nhận thức đồng dạng, Thẩm Diệu quả thực là tiểu mỹ nhân đặc biệt.

      Nhóm nữ hài tử cũng cao hứng , lời này của Tạ Cảnh Hành, ràng chính là ở khen dung mạo Thẩm Diệu thôi. Thẩm Nguyệt cùng Thẩm Thanh nhất tề thay đổi sắc mặt, tuy rằng nay các nàng đều tâm nghi Phó Tu Nghi, nhưng đời nam nhi tuấn tuyệt thế nhiều như vậy, cũng chỉ có mk Phó Tu Nghi. Tạ Cảnh Hành thiếu niên như vậy, ở thành Định kinh, thậm chí toàn bộ Minh Tề đều độc nhất vô nhị, thiếu niên như vậy lại khen bao cỏ, làm cho Thẩm Nguyệt cùng Thẩm Thanh ghen tị thôi.

      Dịch Bội Lan nhíu nhíu mày, than thở :“Tạ tiểu hậu gia mù sao, như thế nào lại cảm thấy bộ dạng Thẩm Diệu đẹp mắt .”

      “Chắc là bị Thẩm Diệu dùng biện pháp gì mê hoặc.” Bạch Vy cắn môi gắt gao nhìn chằm chằm thiếu niên đài:“Thẩm Diệu biết cảm thấy thẹn, từ trước gắt gao dây dưa Định vương, nay lại dây dưa tạ tiểu hầu gia .”

      Các nàng nghị luận như vậy Thẩm Diệu cũng biết, nhưng cho dù biết, cũng bất quá là cười mà qua. Bởi vì nàng biết, Tạ Cảnh Hành lời này có mục đích , phải là vì trêu chọc nàng, cũng phải là vì nàng mà giải vây, mà là ở dùng phương thức, làm hai huynh đệ tạ gia thể cự tuyệt buộc lên sân khấu.

      Bình tĩnh mà xem xét, hai huynh đệ tạ gia tự nhiên muốn chống lại Tạ Cảnh Hành, thắng bại trước , nhưng Tạ Đỉnh từ trước đến nay đều thương con trai trưởng, con vợ kế cùng con trai trưởng khiêu chiến ở đài kiểm tra, Tạ Đỉnh nghĩ như thế nào, chỉ biết nghĩ là huynh đệ bất hòa. Mà Tạ Đỉnh bất công khẳng định đối hai huynh đệ bọn họ bất mãn.

      Lúc này, Tạ Trường Võ cùng Tạ Trường Triều khẳng định tìm phương pháp chối từ, nhưng Tạ Cảnh Hành cũng là diệu nhân, cũng ép, liền trực tiếp kích tướng.

      Đúng vậy, Tạ Trường Võ muốn khiêu chiến Tạ Cảnh Hành, lại muốn khiêu chiến Thẩm Diệutay trói gà ko chặt, khỏi quá mức kỳ quái. Tâm tư cơ hồ cứ như vậy biểu ràng ở trước mặt mọi người.

      Vì đánh mất ý niệm này trong đầu mọi người, vì chứng minh phải muốn đặt chủ ý lên Thái gia, Tạ Trường Võ đành phải lên đài, cùng Tạ Cảnh Hành tỷ thí trận. Đây là cử chỉ bất đắc dĩ, nhưng đáp ứng sau, muốn lợi dụng Thẩm Diệu đặt Thái gia lên bàn tính cũng thất bại , cũng chính là thua.

      kiên trì đứng dậy:“Nếu ca ca lên tiếng, tiểu đệ thể ko theo.”

      Tạ Cảnh Hành làm sao cho cơ hội thầm oán chính mình, chiến trường, làm cho ai thua, tuyệt đối thua cực lưu tình.

      người đủ,” nhíu mi:“Tam đệ, cùng lên .”

      ------ đề lời với người xa lạ ------

      Biện hộ xong rồi! Kế tiếp muốn chiếu tốt nghiệp chiếu ~\[≧▽≦]/~
      Vũ Nguyệt Nhathuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :