1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tướng công yêu nghiệt đừng dụ dỗ ta - Hồng Ngọc (73C+3NT)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 65





      -'' Mị Nhi, nàng giận ta sao?''
      -'' Thủy Nhi giám, xin các chủ minh giám'' hờn dỗi chu môi đỏ xinh
      -'' Ân, Vậy Thủy Nhi của gia có gì muốn với gia?'' cười tà mị hỏi
      -'' ''

      Nàng trả lời câu ngắn gọn, khiến có cảm giác mất mát... lâu lắm rồi nàng chưa tỏ vẻ hờn dỗi ủy khuất này đối với vậy mà tự dưng bây giờ lại thôi. Nhưng nếu như nàng muốn cùng nàng diễn trò vậy.
      Tay ôm eo nàng khóa đùi , tà mị thổi khí bên tai giọng ám muội

      -'' Thủy Nhi nếu như có gì muốn với gia cùng gia đàm luận chút ở giường,Ân?''

      Nàng vùng vẫy thoát ra nhíu mày

      -'' chơi nữa''
      -''A, tại sao nha, nên tiếp tục''
      -'' ''

      Nàng đứng bên nhìn nam nhân đẹp cách nghiệt bày ra bộ dáng phong tình yếu ớt như chờ người khác tới thỏa sức chà đạp quyến rũ nàng, khiến nàng trận nuốt nước miếng ừng ực nhưng lại chợt nhớ lúc giường ta lại '' ngọa long ngạo hổ *'' khiến nàng trận đau nhức tới ba ngày. Nàng lại trấn tĩnh lại
      (* ý chỉ mạnh mẽ, nhiều sức lực)

      -'' Phong, chàng có phải là thất vương gia phu quân của ta vậy''

      bất ngờ khi nàng vậy
      -'' Ân...''
      -'' Sao giờ chàng lại có bộ dáng này, thất vương lúc trước ngây thơ đơn thuần của ta''
      -'' Haha'' cười lớn tiếp '' Mị nhi ra ta thấy bộ dáng giờ rất tốt, rất vui, rất thú vị''

      Nàng cắn môi thầm '' vẫn là tiểu bạch kiểm tốt hơn, nàng vẫn dễ để khinh dễ hơn''

      -'' Mị nhi, hay bây giờ ta vậy, nàng thể khinh dễ được ta?''
      '' KHỤ KHỤ'' nàng bị trúng tim đen, giả ho lảng

      -'' Phong ta nghĩ nên kết thúc trò chơi này thôi, bây giờ cũng quá chán rồi''
      -'' Ân, vậy nàng muốn...?
      -'' Đóng cửa thả chó nhưng... để cho bọn chúng cái lỗ chó vậy dễ dàng theo đám chó săn tìm về chủ của chúng'' Đôi mắt nàng lên vẻ quỷ quyệt lạnh lùng
      -'' Ân theo nàng''

      lười biếng đáp. Dù sao ý kiến của nàng quá tệ. Nếu chỉ có hai người bọn họ thể nào phong tỏa tin tức , biết được nhiều về Ám vậy.

      -'' Ta muốn ngay bây giờ'' nàng lạnh lùng

      chỉ mỉm cười , đứng dậy ôm eo nàng cùng đến chính điện ngay ngắn ngồi xuống vị trí chính chủ

      -'' Ảnh hồn''

      bóng đen ra sau cung kính trả lời

      -'' Chủ nhân''
      -'' Tập hợp mọi người lại đây, nhất là '' mời hai người kia'' tới''
      -'' ,chủ nhân''

      Ảnh hồn biết rất chủ nhân đến hai người nào, xem ra chủ nhân quyết định ra tay , nhưng Ảnh hồn lại quên, chọc đúng tổ ong

      -'' Ảnh hồn, trong vòng nửa khắc phải đầy đủ mọi người. Ân''

      Nàng nhướng mi

      -'' , phu nhân''

      Ảnh hồn sao lại quên việc này, phu nhân nhất định còn trả thù việc lúc trước đối với phu nhân. Nhưng chỉ nửa khắc ... quá . Khinh công tốt có tốt nhưng Ám tinh các này đâu phải ? Hơn nữa mọi người đâu tập trung chỗ? Ảnh hồn muốn khóc

      -'' Phong chàng đoán xem bao lâu nữa nàng ta có mặt?''
      -''Ân, cứ chờ''

      --- ----nửa khắc sau---- --------

      -'' Chủ nhân đầy đủ'' Ảnh hồn trả lời
      -'' Lui ''

      xong đứng dậy nhìn xung quoanh lượt,

      -'' Ta triệu tập mọi người ở đây đều có việc cần '' ánh mắt nhìn về phía Tĩnh Hàn cùng Như Nhu đứng
      '' tại trong Ám có kẻ mạo danh, đáng chết''

      Tay Như Nhu nắm chặt trong ống áo , sau lưng là trận mồ hôi lạnh

      -'' Nên ta sát kẻ đó, Lãnh Độc''

      Lãnh Độc hiểu ý xông lên sát về phía Như Nhu và Tĩnh Hàn. Tĩnh Hàn khẽ giật mình ngờ lại bị phát sớm như thế này, đứng trước bảo hộ Như Nhu gắng biện minh

      -'' Các chủ , hình như đây có chút hiểu nhầm ''
      -'' Hiểu nhầm, đừng quên đây là nơi nào. Chỉ chút thông tin của hai người lẽ ta tra ra?''

      Tĩnh Hàn biết thể biện minh thêm, quay lại Như Nhu thầm '' tiểu thư chúng ta nên rút''
      Như Nhu khó chịu, mặc dù nàng bây giờ rất sợ nhưng... tiện nhân kia vì cớ gì có thể an tọa ngồi ở đó .
      '' Tĩnh Hàn giết tiện nhân kia rồi cùng ta rút''

      Tĩnh Hàn lúc này mới nhìn lại nữ nhân ngồi ở khuôn mặt xinh đẹp tinh khiết mở mắt to nhìn vô tội, ... ra tay sát nàng được.
      '' Tiểu thư kịp được''

      Tĩnh Hàn với Như Nhu, bỗng luồng nội lực cực mạnh đánh trúng . Gắng chống đỡ, tay ôm chặt Như Nhu dùng khinh công trốn thoát.

      -'' cần đuổi theo, cho người thầm lặng theo bọn chúng về hướng nào.''
      -'' Chàng sao có thể chưởng ta mạnh như vậy chứ''

      Tất cả mọi người đều tập trung vào nguồn giọng bất ngờ khi thấy ''Thủy muội muội'' tay chống cằm mắt nhìn xa xăm thưởng thức ly trà

      -'' ta nhìn nàng, ta thích''
      -'' Ân, ta chỉ lo mạng sống được . đưa ta đến chủ nhân sau lưng ''
      -'' sao, mạnh nhưng đảm bảo vẫn sống''

      Nàng gật đầu với ngước lại nhìn thấy mọi người tập trung vào nhìn nàng

      -'' A quên mất chuyện, ta phải tên Thủy nhi. Tên ta chữ Mị''

      Lúc nàng xong , mọi người mới nhớ ra vị nương cải trang nam tử, huyết y đỏ rực khiến mọi người khiếp sợ thôi. ngờ , chỉ thay y phục màu khác, tóc bối kiểu khác lại có thể trời vực như vậy... ngờ
      Last edited by a moderator: 30/5/16

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 66

      Nàng và ngồi xe ngựa đến thẳng Thanh Phong quốc cũng được 3 ngày đường. ra dọc đường cũng có gì đáng trở ngại cho lắm ngoại trừ gặp mấy toán cướp, mấy tiểu nương khả ái tính kế lên giường tướng công nàng, mấy hoa hoa công tử... cũng nhiều.

      -'' Phong, chúng ta như vậy liệu có ổn'' hình như lúc nàng mới chỉ cho Thương Thu biết còn chưa cùng thuộc hạ phải
      -'' Ân sao'' ngồi tựa vào xe ngựa, tay ôm eo nàng , tay lại vuốt tóc lên trêu đùa
      -'' Nhưng ta quên ... quên đem theo độc dược rồi''
      -'' sao, sao, cần thiết bảo Lãnh Độc chế ra chút''
      -'' Vậy được''

      Ngoài xe ngựa, Lãnh Độc đánh xe nghe chủ nhân mà suýt hộc máu nội thương. Chủ nhân nghĩ chế ra được chút độc dược dễ lắm sao? hơn nữa dược độc đâu ra chế?

      -'' LÃnh Độc caca'' tiếng Thương Thủy
      -'' Có chuyện'' ...
      -'' , có gì''

      Thương Thủy chỉ lặng lặng nhìn Lãnh Độc, lời. Nhưng tâm lại nổi trận mâu thuẫn .

      Kinh thành Thanh Phong Quốc
      -'' Phong, chàng xem ở đây cũng tệ nha'' Đôi mắt nàng sáng rực khi nhìn vào những đồ trang sức bên ngoài
      -'' Ân , nàng thích cứ lấy'' ra sức chiều chuộng

      Đột nhiên xe ngựa dừng hẳn, tiếng Lãnh Độc bên ngoài
      -'' Chủ nhân , quan binh cầu khám xét''

      Mắt nàng nhắm hờ an ổn nằm trong lòng đáp

      -'' cho, với bọn chúng vương gia Thiên Thần quốc đến''

      xong nàng nhanh chóng luồn tay vào trong ngực tìm kiếm vương bài ném ra ngoài cho Lãnh Độc sẵn tiện xoa xoa nắn nắn ngực chút. Đậu hủ của lâu rồi nàng chưa ăn, hảo non mềm

      -'' A , khoan thông báo thêm tiểu công chúa Ái La Tá Thương Ngọc Như.... trở về'' môi đỏ phun ra câu , nở nụ cười sâu toan tính.
      -'' Chủ nhân...''

      Ngọc Như run run giọng chủ nhân nàng muốn làm gì

      -'' Thương Thủy của ta, cần gì phải dấu diếm? Cứ gặp thẳng mà đánh, mà chưởi cho ta. Có gì gia gánh giúp lo''

      xong nàng chỉ tay vào mặt , đắc ý cười
      -'' Chủ nhân, đến nơi''

      dìu nàng bước xuống cổng cung điện, phía xa là các vương gia, công chúa , hoàng thượng phụ thân danh nghĩa của nàng và hoàng hậu diễm lệ xa hoa đứng. Xem ra tên nô tài đó thông báo rất nhanh.

      -'' Hoan nghênh, biết có việc gì mà thất vương lại lặn lội xa xôi đến đây?'' Hoàng thượng Thanh Phong quốc tươi cười hỏi
      -'' có việc được đến sao?'' giọng nàng hỏi vặn lại

      Tất cả mọi người đều tập trung tìm kiếm giọng , ra là nương xinh đẹp. Nhưng dù xinh đẹp, thân nữ nhi có quyền ở đây.

      -'' biết nương là...? '' giọng nhu mì ngọt ngào của hoàng hậu đầy thâm tình hỏi
      -'' Thất vương phi''

      Môi hoàng hậu nở nụ cười mẫu nghi thiên hạ dặn dò

      -'' Ta nghĩ nương là nương thôn dã, vậy ta để tâm. Nhưng khi là thất vương phi, người của hoàng tộc nên chú ý chút''
      -'' Phong, bà bà kia là ai?''

      Nàng nguyện liếc mắt hỏi, nhưng sau câu của nàng lại khiến mọi người sửng sốt thôi. Nhã Ý hoàng hậu xưa được người ca tụng là đại mỹ nhân của Thanh Phong quốc, giờ mặc dù còn trẻ trung xinh đẹp như xưa vẫn đến mức được gọi là bà bà.

      -'' Đây là hoàng hậu'' mỉm cười ôn nhu
      -'' À tên ... ừmm ... là Nhã Ý'' nàng giả bộ chợt nhớ tên trả lời

      '' TO GAN, DÁM GỌI TỤC DANH HOÀNG HẬU'' mama tâm đắc của hoàng hậu lên tiếng
      Nàng nhíu mi khó chịu bịt tai lại :

      -'' Ta điếc ngươi, cần thiết to như vậy. Mà ngươi chỉ là mama thấp kém . Hoàng thượng còn chưa ngươi dám cậy chủ mình? Phong chàng bẻ gãy tay bà già kia cho ta''

      Tiếng nàng vừa dứt cũng là lúc hai tay của mụ bị gãy hét lên tiếng đau đớn sau ngất . Hoàng hậu NHã Ý giọng có chút kìm chế

      -'' Thất vương, thất vương phi hai người đến đây có tình khiêu chiến uy nghiêm của Thanh Phong quốc chúng ta?''

      Nàng chỉ liếc mắt nhìn người tự xưng là mẫu nghi thiên hạ , tay khẽ đẩy ra làm bia chắn. cười khổ, bước ra che chở nàng trước mặt với Hoàng thượng Thanh Phong quốc

      -'' Bổn vương tin chắc Hoàng thượng cũng nghe số tin đồn về bổn vương lúc trước và giờ thế nào. Nên bổn vương và thê tử của mình đến đây đều có việc''
      -'' biết thất vương có việc gì''
      -'' Hỏi nàng'' liếc nhìn nàng mỉm cười đưa đẩy công vụ
      -'' A, ra là Như Nhu'' nghe nàng xong , liếc mắt lại nhìn người tiến gần

      vương gia lên tiếng
      -'' Đó là muội muội của bọn ta, quận chúa Như Nhu''

      Dáng người càng tiến gần, nàng càng suy nghĩ. Quận chúa? Ở đây có người vương thúc sao?

      -'' NHư Nhu đến trễ xin Hoàng thượng, Hoàng hậu tha tội''

      Nàng cười nhạt, nàng ta vẫn như vậy, bộ mặt giả dối xấu xí. Như Nhu sau khi cúi đầu chào lễ chợt nhìn đến nàng và đứng miệng phụt ra câu

      -'' Tiện nhân, ngươi...''

      Nàng chưa xong bị cái tát giáng xuống, khóe miệng chảy bên máu.

      -'' Muốn chết, nàng là thê tử của ta. Là thất vương phi của bổn vương.''

      Như Nhu như chợt tỉnh lại nhớ ra nam nhân trước mặt là ai , sửa lại bộ dáng

      -'' Như Nhu biết Thất vương lại là các chủ Ám tinh các. Vậy Thủy Nhi muội đây hẳn là Vương Vũ Mị con của thừa tướng đại nhân?''

      Tiếng Như NHu như tiếng sét bên tai mọi người. Ai lại biết Ám Tinh các các là nơi như thế nào, sát thủ ra sao. Chỉ có từ tàn nhẫn. Mới đầu chỉ nghĩ Thất vương gia có Huyết Uyển đó là quá tốt ngờ vị các chủ tàn nhẫn đó lại thoạt nhìn vẻ mặt này.

      -'' Ân , vậy Như Nhu nương cũng đâu phải kẻ yếu đuối , đúng '' nàng mỉm cười đáp trả

      -'' Thôi, hãy đến chơi ở Phượng cung rồi chuyện. Còn các phi tần cùng vương gia hãy về nghỉ ngơi'' hoàng hậu xong , chú ý sắc mặt bên của hoàng thượng rồi tiếp -'' Thần thiếp xử lý vậy tiếp đón vương gia chu đáo. Xin Hoàng thượng an tâm nghỉ ngơi bảo trọng long thể''
      -'' Hoàng hậu cứ thế mà làm'' Hoàng thượng xong, được thái y dìu vào tẩm cung nghỉ ngơi

      Lúc này nàng mới để ý , ở đây Hoàng hậu nắm toàn quyền và rất thông minh, bà ta sợ nàng ra bộ mặt của Như Nhu làm hỏng chuyện của bà ta . Còn phụ thân danh nghĩa của nàng hình như ... trúng độc. Trò chơi lần này thú vị.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 67


      -'' biết thất vương gia cùng vương phi đến đây có việc gì?''

      Hoàng hậu ngồi vị trí chính chủ, bên là '' Quận chúa'' hỏi thẳng vào vấn đề mà mắt Như Nhu Quận chúa lại liếc căm hận về phía nàng.

      Nếu như vị Hoàng hậu này thẳng thắn hỏi nàng cũng thẳng thắn đáp lời, chả có gì phải đáng lo.

      -'' Báo thù''

      Hoàng hậu nàng biết trong cung đấu xảy ra rất nhiều , chính bản thân nàng có thể leo lên được vị trí này dễ nên Nhã Ý nàng thừa biết lần này hai người này đến đây chả có gì tốt đẹp.Nhưng lại nghĩ nàng ta có thể thoải mái đến để báo thù. Nàng chưa từng gặp nàng ta. Hay thất vương biết Nhu nhi là... thể được. Chuyện này chỉ có nàng , Nhu nhi và biết thể có người ngoài.

      -'' Hoàng hậu, ngươi cần gì phải làm bộ mặt bất suy đó? ''
      -'' Bất suy? Ý của ngươi là gì?'' Như Nhu đứng bên nãy giờ nghe hai người mà nàng khó chịu
      -'' Ngu ngốc, bất ngờ và suy nghĩ. Chắc mẫu thân của ngươi cũng ngu kém mới có thể sinh ra ngươi.'' Nàng xong cười ý nhìn về phía Hoàng hậu tay cầm ly trà trắng bệch.
      -'' Tiện nhân , ngươi... Á... tay .. tay ta''

      đứng bên nàng dù có nghĩa để ý , tiện nhân này lại dám chỉ tay vào nương tử của , còn mắng nàng '' tiện nhân'' phế tay cũng quá .
      Giọng điệu của trở nên lạnh sát khí tỏa ra cả căn phòng đến đáng sợ

      -'' Ngươi muốn chết''
      -'' Ta...ta.. Á .. Đau... '' Như Nhu run rẩy mặt tím tái hét lên
      -'' Thất vương, nàng còn . Mong ngài nể mặt bổn cung tha nàng'' Giọng Hoàng hậu lạnh lại nhìn chằm chằm vào
      -'' Hoàng hậu, ngươi là ai mà chàng phải nể mặt ngươi''Nàng đứng sau lưng vọng cùng nụ cười khinh miệt
      -''Bổn cung...'' Vẫn thể gì. Nàng là Hoàng hậu như vậy chưa đủ để nể mặt sao?
      -'' Thôi tha nàng ''

      buông tay Như Nhu ra nhưng ánh mắt vẫn tỏa ra sát khí nhìn nàng ta.

      -'' Quả nhiên là chủ nhân của Ám Tinh các , thân thủ bất phàm '' Hoàng hậu nở nụ cười giả dối khen thưởng
      -'' A quên, quên '' Nàng bỗng dưng hét lên , sau lại nhìn chằm chằm Như Nhu nở nụ cười

      -'' Như Nhu sao bây giờ lại là Quận chúa? ''
      -'' Nàng cứu bổn cung , nên phong tước cho nàng'' Hoàng hậu miễn cưỡng trả lời
      -'' Ân, ta còn nhớ nàng ta bảo mình là con của cố tiền nhiệm các chủ nha'' nàng bày ra bộ dạng nghi hoặc
      -'' Nàng với bổn cung . Nàng bị ép''

      Nàng giương môi cười nhạt. Bị ép? rất tốt. Suy nghĩ rất sâu. Đáng tiếc đụng phải nàng.

      -'' Nha, nên vậy. Chứ ra ta và tướng công của mình rất ghét kẻ sai. biết đến lúc đó chàng làm gì đâu!'' nàng hảo tâm nhắc nhở
      -'' Vậy chuyện báo thù Vương phi , làm hiểu lầm coi như xong''
      -'' Chưa. Ta đồng ý giúp tiểu công chúa Ngọc Như báo thù. vậy làm sao ta?'' Nàng giả bộ nhíu mi đau đầu
      -'' Vậy Vương phi có ý gì?'' Hoàng hậu lời rít ra từ kẽ răng
      -'' Đành vậy. Giúp nàng báo thù'' nhún vai trả lời

      Hoàng hậu đứng dậy , tay đánh mạnh xuống mặt bàn

      -'' Tốt, tốt lắm. Các ngươi như vậy đừng trách ta nể mặt hoàng thượng Thiên Thần quốc. Các ngươi bây giờ chỉ có có về. Ám vệ''

      Hoàng hậu vừa dứt lời xuất mấy chục tên Ám vệ bao vây nàng và trong vòng. Nhã Ý hoàng hậu cười lạnh nhưng lại khiến trong mắt nàng trở thành trò đùa dở tệ nhất. Vị hoàng hậu này bị ngu sao? Bà ta nghĩ có thể điều khiển Ám tinh các hùng mạnh , các Ám vệ nguy hiểm như vậy mấy Ám vệ của bà ta có cửa thắng? Đùa sao.

      -'' đáng tiếc'' tiếng than thở của nàng vang lên
      -'' Tiện nhân ngươi có ý gì?'' Như Nhu lúc này ỷ lại số đông , sợ hãi lần nữa lại mắng chưởi nàng
      -'' Cứ xem''

      chỉ lát sau mở ra con đường máu. Xác của ám vệ nằm la liệt. Hoàng hậu mặt tái lại, Như Nhu run rẩy. Nàng cười giơ ngón tay cái khen thưởng , chân lại bước lại gần Như Nhu tay vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của nàng ta giọng ngọt ngào

      -'' Tỉ tỉ à, Thủy nhi tính bây giờ với ngươi nha. Nể tình '' tỉ muội'' muội muội đây cho tỷ và MẪU THÂN mình ba ngày cố gắng giết được muội cùng chàng nha. sau ba ngày chính là ngày chết của tỷ tỷ và mẫu thân mình nha!''

      xong nàng quay lưng ra ngoài sóng vai cùng trở ra ngoài hoàng cung đột nhiên quoay lại vọng

      -'' Hoàng hậu à, nếu như người có chờ Ám vệ báo tin Ngọc Như công chúa chết cần chờ đâu. Haha'' nàng bước để lại tiếng cười thanh thoát vang vọng.

      Hoàng hậu Nhã Ý ánh mắt nhìn đôi nam nữ bình thản bước hận lúc này thể xé toạc xác nàng ta, sau lại nhìn đến Ám vệ nằm chết dưới đất chân đạp mạnh gần thi thể gần đó lạnh lùng bước qua .

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 68 : Ngày đầu

      -'' Mẫu thân, bây giờ chúng ta phải làm sao?'' Như Nhu hốt hoảng hỏi
      -'' Nhu nhi, yên tĩnh để mẫu thân tính kế'' Nhã Ý hoàng hậu ngừng xoa tay
      -'' Mẫu thân, người nhất định phải giúp ta báo thù. Giúp ta giết được tiện nhân kia''
      -'' Ân, Nhu Nhi con có chắc nàng ta biết võ công?''
      -'' Ân , nhưng có biết chút khinh công. Nếu để con đấu với nàng nhất định thắng.'' Như Nhu tay nắm chặt đôi mắt lên tự mãn
      -'' Xác định?'' nàng ngồi lên được vị trí này chỉ có thể rút ra kinh nghiệm thể đánh giá con người qua vẻ bề ngoài. Nhất chính nàng là ví dụ điển hình

      -'' Vâng, mẫu thân''
      -'' Vậy được rồi. Như vậy dễ đối phó hơn Thất vương...à các chủ Ám tinh các khó nếu như nàng ta còn có nữa chúng ta thất thủ''
      -'' Mẫu thân, hay là chúng ta nhờ phụ thân con?''
      -'' Chưa đến lúc. Đợi đến khi ám sát được hai người bọn họ sẵn tiện ta giết luôn tên hoàng đế này. Giá họa cho bọn chúng''

      Mặc dù lần này hành động có chút bất tiện nhưng, nàng cũng có thể lợi dụng Vương gia Thiên Thần quốc giá họa. mũi tên trúng hai đích.

      '' Choang''

      -'' Ai?''
      -'' Hoàng ... hoàng hậu... tha mạng. Nô...nô tỳ nhất định ra'' cung nữ khuôn mặt tái mét ngừng dập đầu cầu xin
      -'' A, ra là ngươi. Ngươi mau đứng lên, lại đây" Như Nhu cười tươi ra vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra

      Cung nữ run rẩy đứng dậy, bước chầm chậm lại phía Quận chúa đứng. Bởi nàng nghĩ rằng Quận chúa cầu hoàng hậu tha mạng cho nàng.

      -'' Quận chúa...''

      Như Nhu nhanh bước lại phía cung nữ đứng dang tay ôm nàng ta vào ngực mình an ủi

      -'' Ta tin tưởng ngươi ...''

      Cung nữ nghe xong khuôn mặt khôi phục chút huyết sắc. Nhưng cơn đau lại đánh thức nàng, nhìn xuống ngực mình bị thanh thủy chủ cắm sâu. mặt thể tin nổi nhìn Quận chúa vốn ngay từ lúc đầu mới vào cung được rất nhiều hảo cảm, nhu mì hiền lành này

      -'' Bởi kẻ chết như ngươi thể được''

      Như Nhu lạnh lùng nhìn thi thể cung nữ ngã xuống lấy chân đá sang bên máu dính vào đôi hài của mình miệng mắng chưởi '' tiện nhân đáng chết''
      -'' Mẫu thân, giờ chúng ta nên làm gì?''
      -'' Hai người bọn họ ở cùng Ngọc Như sao! Như vậy sẵn tiện tiễn ba người bọn chúng lên tây thiên''

      --- ------ ----Tẩm cung của Ngọc Như công chúa---- ------ ---
      -'' Phong, chàng xem mụ ta tính kế với chúng ta như thế nào?'' nàng nhà nhã hỏi
      -'' Ân quan trọng'' cưng chiều đáp
      -''Nhưng ta lại rất chờ mong à!''
      -'' Để từ từ mới thú vị''
      -'' Nhưng tại ta lại phát chuyện rất thú vị nha !'' nàng nháy mắt với
      -'' Ân chuyện gì?''
      -'' Ta đói bụng.''
      -'' Ân''
      -'' Lúc qua qua vườn thượng uyển nghe mấy cung nữ ở đây có cây đào năm mươi năm mới ra trái lần''
      -'' Ân''
      -'' Đúng dịp này chín''
      -'' Ân, nàng còn biết gốc đào đó được canh gác rất cẩn ''
      -'' Ách.. đúng nhưng đâu phải ta muốn đâu. Con chàng muốn nha''
      -'' Ân, con ta...con ta?''

      vui mừng dám tin hỏi lại, chuẩn bị làm phụ thân ? tiểu mị nhi nhi khả ái kêu là phụ thân? Nghĩ đến đây tâm tình của vui hơn rất nhiều

      -'' Ân, tháng'' tay nàng vuốt bụng của mình, tháng bây giờ vẫn chưa có thể thấy nhô ra
      -'' Mị nhi, cảm ơn nàng'' bây giờ chỉ có thể vậy niềm vui này đến với quá bất ngờ.

      -'' Chủ nhân, đến giờ dùng bữa...''

      Lãnh Độc chưa xong thấy chủ nhân của mình ôm phu nhân thẳng vào phòng ăn khuôn mặt lên nét cười hòa ái hiếm gặp, đành theo bước vào phòng ăn
      -'' Cả hai ngươi cùng ăn '' nàng mỉm cười Ngọc Như , Lãnh Độc
      -'' chủ nhân''

      Cả hai ngồi xuống mà thể nào nuốt nổi thức ăn, chủ nhân hôm nay quá mức chăm sóc phu nhân. Đến kẻ như khỏi ngượng ngùng. Chú ý chút đến Thương Thủy , nàng cúi đầu ăn mà khuôn mặt đỏ như trái gấc. Dù là công chúa sinh ra ở trong cung , nhưng nàng vẫn quá đơn thuần.
      ---Đêm tẩm cung Ngọc Như công chúa---

      Mấy bóng dáng hắc y nhân lẻn vào, xác định được đúng nơi người ngủ khẽ đâm lỗ bên cánh cửa thổi luồng khí vào phòng. Thấy người trong phòng động tĩnh liền rút ra ngoài.
      mồi lửa châm lên cả tẩm cung của phủ công chúa chìm đắm trong sắc lửa. Hắc y nhân mỉm cười tự mãn, nhiệm vụ hoàn thành...

      -" Oa, đẹp nha. Nhưng hơi nóng. Chàng có thấy vậy?"
      -" Ân, hơi nóng"
      -"Ngọc Như, ngươi có thấy vậy?"
      -" Vâng,chủ nhân"

      Hắc y nhân bất ngờ, có kẻ đứng sau tai sao lại biết. Quay lại nhìn bốn người nhàn nhã ngắm nhìn lưng nổi trận lạnh sống lưng phải lúc trước đó cho bọn chúng ngửi ảo mộng sao ? Bất quá nếu như lúc nãi thất thủ, bây gìơ nhất định bọn họ phải chết.

      -" Lên, sát hết cho ta"

      Nàng nghe xong mà khỏi buồn cười. Mấy người này bị ngu hết sao. Đường đường là các chủ Ám tinh các, các chủ Huyết tinh các dễ giết vậy? Nực cười.

      -'' Haha, tốt lên lượt. Đỡ mất công ta''

      Hai bên giao chiến chỉ có nàng và Ngọc Như đứng xem và Lãnh Độc đối phó hắc y nhân.Nhận ra sơ hở hai hắc y nhân tách riêng tấn công về phía nàng đứng, mỉm cười tay khẽ bắn ra loạt ngân châm , trúng tử huyệt cả hai trợn mắt cam lòng ngã xuống.

      -'' Phong, quá lâu. Chàng thấy vậy sao?''
      -'' Ân, nhanh''

      xong cũng thu lại dáng vẻ đùa cợt vừa rồi, ra tay lãnh tuyệt , đoản kiếm tay chảy đường máu dài của hắc y nhân.

      '' Xong'' nàng vui vẻ hỏi lại , nhận được cái gật đầu mới bước lại bên , nhìn xung quanh tất cả đều chết. Đều bị vết kiếm đâm sâu vào tim. Nàng cười hài lòng , nhưng trong lòng khỏi lạnh lại. Dù là lúc trước hay tại nàng ... chưa bao giờ sát người vô tội. Quay lại nhìn đến Ngọc Như khuôn mặt mặc dù kiên cường nhưng đôi bàn tay nắm chặt kia. Chứng tỏ bây giờ Ngọc Như vẫn bị kinh hãi. còn là Thương Thủy sợ chết thay tỉ cầu tình.

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 69 : Ngày thứ hai

      Hoàng hậu Thanh Phong quốc tay nắm chặt chén ngọc trong tay ném mạnh về phía ám vệ đứng trước mặt. Khuôn mặt xinh đẹp trở nên nhăn nhúm lại

      -'' Phế vật , phế vật. Chỉ có mấy người bọn chúng mà các ngươi thể ám sát được. Ta nuôi các ngươi phí bạc''

      Ám vệ đứng bên chịu đựng cơn thịnh nộ, cúi đầu

      -'' Chủ nhân, chúng thuộc hạ thất trách xin người tha tội''
      -'' Cút, Cút''

      Sau khi mắng chưởi lúc với ám vệ, Nhã Ý hoàng hậu lại bắt đầu tính kế khác. Nếu như giờ thể giết bọn họ bằng ám sát chỉ có thể giết công khai. Mà tối nay chính là cơ hội tốt. Nhân dịp tẩy trần cho Vương gia Thiên Thần quốc.

      --- ------ ----- Phủ Ngọc Như công chúa---- ------ -----

      '' Thánh chỉ đến'' tiếng bán nam bán nữ của công công vang lên, tất cả nô tài trong phủ công chúa đều nhanh chóng bỏ công việc ra tiếp thánh chỉ. Nàng cùng ra cũng vừa ngủ dậy xong. Nhíu mày liễu khó chịu tiếp thánh chỉ.

      -'' Xin Thất vương cùng vương phi quỳ xuống tiếp chỉ'' công công gắt lên
      -'' đọc thánh chỉ . Hai cút xéo về'' nàng khó chịu nhìn tên ẻo lả làm mất giấc ngủ của mình lười biếng gắng gỏng

      Thái công công run rẩy nuốt nước miếng nhìn nữ nhân tựa vào ngực nam nhân đứng bên, khuôn mặt nữ nhân lộ vẻ lười biếng quyến rũ. Còn nam nhân đứng bên nàng lại lộ ra vẻ lạnh lùng nhìn hung ác vào mình.

      -'' Nô nô tài xin đọc. Phụng thiên thừa phật hoàng thượng chiếu vết. Nay hai nước Thanh Phong quốc và Thiên Thần quốc kết bằng giao hữu. Nhân dịp Thất vương gia Thiên thần quốc đến , trẫm quyết định mời thất vương và vương phi giờ ngọ tối nay tham dự yến tiệc, tẩy trần'' '' Mời hai vị tiếp chỉ'' Thái công công đóng lại thánh chỉ hai tay run run dâng lại
      -'' LÃnh Độc, tiếp chỉ''

      Nghe xong thánh chỉ truyền đến nàng chỉ nhàn nhạt nhắm mắt tựa vào ngực ngủ , phất tay sai Lãnh Độc tiếp thánh chỉ .

      -'' Phong chàng nghĩ sao?'' đôi mắt nàng vẫn nhắm chặt hỏi
      -'' Ân, tốt''
      -'' Tối nay nhất định rất náo nhiệt nha''
      -'' Ân. Nhất định''

      Tối tại hoàng cung Thanh Phong quốc

      -'' Mẫu thân, lần này nhất định phải giết được tiện nhân đó''

      Như Nhu đứng bên hoàng hậu vị trí tối cao liếc mắt về phía đôi nam nữ sóng vai bước vào. Nữ nhân mặc sắc y đỏ tươi , dây đai áo bộc ngang thắt gọn lại vòng eo mảnh khảnh, bên hông lại treo chuỗi ngọc như các tiểu thư khác mà lại là sợi chuông khi bước đều mang theo tiếng '' đinh đinh'' vui tai. Nam nhân khuôn mặt xinh đẹp đẹp đến mức nghiệt khó phân ra nam nhân hay nữ nhân cùng mặc bộ sắc y đỏ tươi, bên hông đeo vương bài hoàng thất. Bú tóc kiểu thành thục nam nhân cùng tiến vào thu hút tất cả mọi người trầm trồ ghen tỵ.

      -'' Chúng ta đến trễ mong hoàng thượng lượng thứ'' tiếng khàn khàn của nam nhân vang lên làm ít công chúa tiểu thư mê muội
      -'' , sao. Thất vương, vương phi mau ngồi'' Hoàng thượng khẽ cười
      -'' Đa tạ''

      Nàng ngồi bên đôi mắt nhìn mảnh xa xăm ngoài hoàng cung. lại cưng chiều bóc vỏ nho đưa vào miệng cho nàng để ý vũ khúc của các mỹ nữ xung quanh

      '' Hoàng thượng, hôm nay tiệc tẩy trần của thất vương nên Như Nhu cũng có khúc xin góp vui'' Như nhu đỏ mặt đứng trước chính điện nhìn về phía Thất vương bóc vỏ nho cho thê tử . Ghen tỵ.

      -'' Haha quận chúa muốn góp vui , nên thưởng thức'' hoàng thượng cao hứng cười
      -'' Khoan'' hoàng hậu bỗng đứng lên làm thu hút mọi ánh nhìn '' nếu như chỉ có mình quận chúa vui. Nên mời cả Thất vương phi cùng thi tài.''

      Tiếng hoàng hậu kéo dài '' bất quá thắng thua nên có phạt có thưởng. Người thua đáp ứng cầu của người thắng. biết Thất vương phi nghĩ sao?''

      -'' Được thôi, hi vọng quận chúa cũng thực '' nàng cười nhạt đáp
      -'' Như Nhu quận chúa cũng vậy'' hoàng hậu cười tươi

      Bởi trong lần này người thua phải đáp ứng cầu của người thắng trong đó có cả cái chết. phần thưởng thú vị

      Như Nhu bước lên đài vì hôm nay mà nàng phải chọn bộ y phục trắng thanh thoát , mềm mại tôn lên những đường cong cơ thể thiếu nữ, phải luyện cầm liên tục . Cầm được đưa lên đài , đôi tay Như Nhu nhanh chóng đánh ra khúc nhạc nhàng êm ai khiến người ta chìm đắm vào như say men rượu ngọt. Khó dứt ra. Hoàng hậu nhìn biểu của mọi người mỉm cười chắc thắng phía Như Nhu. Tiếng đàn vừa dứt là tiếng khen ngợi vỗ tay ngừng . Như Nhu chỉ cúi đầu mỉm cười , đôi mắt lại nhìn phía nàng khinh thường.
      Nàng nhàng bước lên đài, vẫn dùng cây hắc cầm chuẩn bị trước. Đôi tay đánh '' tang tang'' hai tiếng chói tai làm mọi người phải nhíu mày lại sau đó lại là khúc u oán, than khóc khiến người nghe phải run rẩy , cứ mỗi tiếng '' tang tang'' mọi người như lại thấy khung cảnh quỷ môn quan mở ra như cảm giác có u hồn bên cạnh mình nổi trận lạnh sống lưng sau lại tiếng cầm chuyển biến nhàng như tìm thấy tia sáng êm ả như trúng mộng cảnh. Tiếng cầm chấm dứt lâu mọi người mới hoàn hồn , nhìn nữ nhân sắc y đỏ đài

      -'' Vương phi của ta thắng'' lạnh lùng tuyên bố, ai dám cãi lại bởi là như vậy. Hoàng hậu lại mang nét mặt gượng cười

      -'' Vương phi thắng, biết điều kiện là gi?''
      -'' Mạng của nàng ta'' nàng đứng đài cao ngạo nhìn Như Nhu run rẩy
      -'' Vương phi , ta... ta...'' vẫn thể gì. Đôi mắt Như Nhu chảy ra hai hàng lệ làm rung động nam nhân ở đây thôi
      -'' Vương phi mong người đổi điều kiện khác'' Nhã Ý hoàng hậu
      -'' Đổi? được thôi. Vậy ngươi hãy bò bốn chân sủa gâu gâu 4 tiếng. ''
      -'' Ta...ta..''
      -'' Chọn 1 trong hai''

      Như Nhu bất lực bò xuống kêu 4 tiếng gâu gâu. Đôi mắt đẫm lệ. Vũ nhục này nàng báo thù. Bây giờ sống là thiết yếu.
      Nàng cười mỉa mai đứng đài to
      '' ra có những thứ còn nhục nhã hơn là cái chết. Đó chính là ngươi vừa làm. Cẩu nên ở chỗ xứng đáng cho cẩu''

      Như Nhu nghe xong khuôn mặt trắng bệch. Nàng ta cố tình giết nàng. Nàng ta muốn thấy nàng bị vũ nhục. Muốn nàng thành trò cười cho mọi người. Tôn nghiêm của nàng, danh dự của nàng đều bị nàng ta phá hủy, phá hủy tất cả.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :