1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tướng công yêu nghiệt đừng dụ dỗ ta - Hồng Ngọc (73C+3NT)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 45: Hỗn loạn

      Nàng nhanh chóng giải quyết việc ở Huyết Tinh các . Cũng cảnh cáo Thương Thu khi làm việc sau lưng nàng mà dám dùng người của nàng. Tất cả hầu như xong! Chỉ trừ cái tên nam nhân thối của nàng biết tại sao hai ngày về phủ . Làm nàng khác gì mấy phi tần trong hoàng cung ngồi đợi tướng công sủng ái. Hừ đúng càng nghĩ càng sôi máu mà . Nếu nàng điều tra được có ý gì với tiểu hồ ly đó cứ chờ xem nàng nhất định phải hành hạ cho bõ cục tức này và xử lý luôn nữ nhân kia. Dù con cố các chủ nàng cũng giết.

      "Nhưng trước tiên nàng phải giải quyết cục nợ này ."

      Ánh mắt nàng bắn đến Bạch Bạch vô tội vui vẻ vì xem màn vừa rồi mà lát nữa vị Mị Mị thân ái cấp mình cho kẻ khác!

      Nàng bước lại gần Bạch giả bộ bất ngờ có kẻ ám toán giơ tay phòng thủ đôi mắt sắc lạnh khiến Bạch cũng tin có kẻ đột nhập vào phủ thu hồi vẻ vui cười ánh mắt Bạch quét xung quanh phòng thủ nhưng cái đau sau ót khiến cho Bạch phải quay mặt lại nhìn kẻ đánh mình . Ánh mắt Bạch tức tối nhìn kẻ đánh mình ý thức cuối cùng là suy nghĩ nhất định phải trả quyền này sau cũng ngất lịm tay nàng.

      Nàng ôm Bạch ngất lim vào xe ngựa cho người với nha hoàn của Bạch thu xếp đồ dọn . Sai Trần quản gia đưa bao thư nàng viết gửi cho Tứ vương gia đưa " Công chúa..." đến ở phủ Tứ vương gia chuyến .

      Cuối cùng sau khi đưa Bạch nhờ Tứ vương trông coi nàng ấy , nàng cũng thay lại y phục nữ nhân trắng phiêu dật nhàng mà thuần khiết chứ mị chúng sinh như bộ y phục màu huyết kia. Dùng khinh công đến Tây Môn Kĩ Viện chuẩn bị cho kế hoạch của nàng.

      Nàng lằng lặng đến căn phòng Dạ Lan chỉ là phòng của Thương Thủy khẽ đẩy cửa vào nàng nhìn đầu giường Thương Thủy trùm chăn tròn vo lộ ra đôi mắt sung húp vì khóc nhiều , đầu tóc rối chưa chải gọn ,khuôn mặt thanh tú tiều tụy ít . Còn Lãnh Độc vẫn đứng đó trông coi Thương Thủy nhưng tròng mắt mảnh nhu tình hiếm ít.

      -" Tham kiến phu nhân/ chủ nhân"

      Thấy nàng Thương Thủy vội xuống giường hành lễ , Lãnh Độc ở bên đỡ nàng xuống rồi cũng quỳ xuống hành lễ

      -" Ân, Thương Thủy ta chưa giết tỷ tỷ ngươi đâu! Sửa lại dung nhan của ngươi "

      Nhìn dung nhan của Thương Thủy nàng hiểu đươc nỗi lo của nàng nên nàng cũng thẳng để cho Thương Thủy khỏi lo lắng cho Thương Thu.

      -" Đội ơn chủ nhân"

      Thương Thủy nghe nàng xong dập đầu xuống đất liên tục tạ ơn

      -" Rồi đứng lên , ngươi tiếp tục thực hành thuần thục về độc cho ta! Còn ngươi Lãnh Độc ta có việc cho ngươi "
      -" chủ nhân"
      -" theo ta"

      Sau hồi nàng suy tính với Lãnh Độc, cuối cùng cũng cho ta kết

      -" Phu nhân, làm vậy thể được,thuộc hạ đâu thể làm đại ca của người "
      -" Lãnh Độc ngươi nghe lời ta?"

      Nàng nhướng mi khó chịu nhìn Lãnh Độc

      -" Lãnh Độc giám"
      -" Tốt ! Làm Đại Ca"
      -" Phu nhân..."
      -" Kêu muội muội"

      Lãnh Độc chần chừ lúc sau cũng mở miệng

      -" Muội"

      Nàng hài lòng lao vào ôm cổ " đại ca" của mình nhàng

      -" Đại ca huynh đưa ta đến chỗ các chủ nha"

      Lãnh Độc thấy nàng lao nhào vào lòng mình , thân hình bỗng cứng ngắc tay run nhè giọng bối rối

      -" Mu... Muội biết võ công mà?"

      Nàng nhu thận bên tai Lãnh Độc

      -" Đại ca huynh bị gì sao? Ta đâu biết võ công ? chút cũng biết!"

      Nàng cười yếu ớt , nhưng nếu là cao thủ thấy bao phần nội lực được ra theo từng câu chữ nàng

      -" Muội ta hồ đồ quên mất"
      -" Nga, đại ca ta nên rồi chứ?"
      -" Ân, nên nên"

      Lãnh Độc run rẩy dùng hai tay ôm eo nàng dùng khinh công bay về địa chủ chính của Ám Tinh các . Đáp xuống chính điện nàng vẫn ôm cổ Lãnh Độc , Lãnh Độc tay cũng vòng qua eo nàng như lúc đưa nàng đến đây.

      -" Lãnh Độc ngờ ngươi cũng có lúc đưa nữ nhân ra mắt các chủ sao?"
      -" Haha chắc Lãnh Độc ngươi chọn ngày lành tháng tốt rồi chứ?"
      ....

      người rồi lại người hầu hết đều suy nghĩ nàng là nữ nhân của Lãnh Độc cứ bu dần đông làm nàng khó chịu thôi

      -" Đây là muội muội của ta "
      -" Chào các vị"

      Nghe vị" Đại ca " của mình mở lời trước nàng cũng phải nhu thuận chút để tỏ ra tiểu thư khuê các chứ!

      -" Lãnh Độc ngờ ngươi có vị muội tử rất đẹp nha! "
      -" Đúng so với tiểu thư Như Nhu còn đẹp hơn gấp vạn lần à!"
      -" Rất nhu mì nha"
      -" Đúng đúng ! Lãnh Độc hay ngươi gả muội tử ngươi cho ta. Ta chăm sóc nàng tốt"
      -" Hừ các ngươi? xứng"

      Lãnh Độc mở miệng từ chối . Còn nàng cứ tiếp tục làm tiểu muội yếu ớt nhu thuận nép vào ngực đại ca vậy!

      -" Hừ ý ngươi là sao?"
      -" Ngươi khinh chúng ta?"
      -" Ngươi muốn muội tử của mình làm các chủ phu nhân?"
      -" Các chủ phu nhân có người ngồi rồi Lãnh Độc ngươi đừng mơ mộng"

      Lãnh Độc cáu giận

      -" Các ngươi..."

      Lãnh Độc chưa hết lời nàng tự nhiên cắt ngang

      -" Các vị có phải các chủ phu nhân là Như Nhu nương đó?"

      Nàng nhìn vào đám nam nhân đó giương đôi mắt to tròn ngập nước tay nắm vạt áo caca mình tựa như sắp ngã . Làm đám nam nhân đứng điên đảo thôi , mĩ nhân đẹp mà còn yếu ớt như vậy làm khơi dậy dục vọng nam nhân muốn hảo ôm vào lòng an ủi âu yếm.

      -" nương đúng như vậy nên nương chết tâm hơn"

      Nàng nhìn lại phía người . Đó là nam nhân còn khá trẻ nhìn cũng chỉ mới qua 20 tuổi ta chỉ đứng tựa vào cột chứ lại phía bên nàng. Khuôn mặt góc cạnh nam tính phía khóe mắt phải có vết sẹo ngắt do đao gây ra nhưng làm mất vẻ đẹp đó mà làm đậm thêm vẻ nam tính của nam nhân kia. Nhận xét xong nàng cũng mở lời

      -" Xin hỏi trước đây phải có các chủ phu nhân sao?"
      -" Cái đó ta biết nhưng tại chính là vậy"

      Nam nhân đứng đó đáp lời nàng nhưng đây phải câu trả lời nàng muốn nhưng tiếp sau cũng có lời khác đáp lại

      -" Tiểu muội trước kia đúng là có nhưng hai tuần trăng này thấy bóng huyết y của nương đó đâu. Hơn nữa các chủ cũng nhắc đến nên nương đó và các chủ có duyên có phận rồi"
      -" Nha, tiểu muội hiểu"

      Nàng tính hỏi thêm nhưng nhìn thấy bóng dáng bạch y trước mắt làm nàng nổi lên ý trêu chọc....

      Chương 46: Hỗn loạn (p2)

      Nàng nhìn bóng dáng bạch y đến càng gần lòng nàng càng thêm khẩn trương thôi , bây giờ nàng cho nếm chút gia vị mặn mà của tình thêm đậm. Mà lúc này nàng chính là khuê nữ nên phải yểu điệu nhàng được làm mất mặt Đại Ca nàng nên cách tốt nhất là giả vờ vấp ngã. Mà thử hỏi đời đại đại mỹ nhân vấp ngã có nam nhân nào nảy sinh thương tiếc muốn chở che? Mà lúc chở che tránh khỏi đụng chạm tay chân à!
      Ý tưởng này của nàng đúng là nhất trong các nhất mưu nữ nhân.

      Nghĩ là làm nàng giả bộ quay lưng ngược đường tiến đến , được hai ba bước nàng" vô tình" giẫm phải vạt áo trước tưởng chừng như là sắp ngã , may có Lãnh Độc nhanh tay ôm eo nàng vào lòng và các vị nam nhân tuổi gần " trẻ" hỏi han an ủi

      -" Ruốc cuộc là có chuyện gì mà ồn ào vậy nha"

      Biết lại gần tay Lãnh Độc dường như rụt lại , nếu như vậy tong kế hoạnh của nàng sao? được, nhất định được.
      Nàng quay người lại nép khuôn mặt mình vào lồng ngực Lãnh Độc dùng nội lực truyền

      " Để lặng như vậy cho ta"

      Lãnh Độc nghe xong cũng run tay ôm lại eo nàng. Nhìn nàng và Lãnh Độc bây giờ giống như là tình lang chứ giống huynh muội chút nào khi cả hai ôm ấp thâm tình như vầy!

      -" Tham kiến các chủ"

      Tất cả đều quay lại bái kiến , nàng cũng thức thời xoay người lại cúi đầu "tham kiến"

      -" Nga, nữ nhân này là người của ngươi sao?"

      nhìn nhìn như nhìn đến cười hỏi

      -" Các chủ đây ... muội muội của thuộc hạ"
      -" Nha, ta biết nha"

      Nàng biết truy vấn Lãnh Độc nên cũng nhìn thẳng mà trả lời

      -" Các chủ, tiểu nữ thân thể từ hàn yếu, tránh lại gây phiền toái đại ca nên mới huynh ấy nhắc đến"

      Lúc nàng ngước mặt lên với con ngươi xẹt tia bất ngờ

      -" Nàng..."

      vốn định " nàng làm gì ở đây " nhưng nàng lại mở lời cho ra ý khác

      -" Tạ Các chủ còn nhớ. Tiểu nữ chính là vị nương được người cứu lúc trước"

      nhìn nàng sáng tỏ. Vậy ra nàng biết chuyện này trong lòng thầm khổ , nếu bây giờ nàng muốn diễn kịch bồi nàng diễn tốt

      -" A đúng ngờ muội lúc này lại xuất ở đây"

      Con ngươi nàng xẹt ý tra hỏi
      " chàng muốn nhìn thấy ta?"

      nhìn đôi mắt như xuyên thủng kia chỉ có thể ủy khuất liếc mắt lại
      " Mị nhi ta đâu có ta chỉ bất ngờ thôi"
      " Chàng mê muội con tiểu hồ ly đó rồi sao?"
      " Ta đâu có"
      " Ta hưu chàng"
      Nàng và đối đáp bằng hai loại ánh mắt khác nhau nhu tình sát ý.
      nhìn thấy ánh mắt nàng bắn dội về phía mình mà khuôn mặt vẫn thẹn thùng cười mà trong lòng lo lắng

      -" Thôi các người ra hết riêng Lãnh Độc và muội hạy ở lại"
      -" chủ nhân"

      Lúc trong điện còn bóng ai mới lạnh lùng ra lệnh

      -" Lãnh Độc ngươi ôm Phu Nhân của ta thế chưa đủ sao?"

      nhìn chướng mắt khó chịu. Lãnh độc vội buông eo nàng ra thức thời

      -" Thuộc hạ có tội xin ra đứng ngoài sân trông coi chộc lỗi"

      Xong cũng biến ra để mình nàng cùng ở lại trong điện. Nàng cũng nhìn mặt nữa lặng lẽ ngồi lên vị trí các chủ nhâm nhi ly trà nguội.

      tiến lại gần nàng bế nàng lên khởi động con xoay tiến vào căn phòng bí mật bên đó . Bước vào ngồi nhuyễn ghế tay ôm hông nàng cho nàng mặt đối mặt mình hai chân lại vòng qua eo

      -" Mị nhi ta thực tình điều tra nàng ta chứ có ý gì với nàng ta"
      ....
      -" Ta chỉ nàng"
      .....
      -" Ta nàng"
      ......
      -" Cả đời cả kiếp ta vẫn chỉ nàng"
      -" Tốt lần này ta tha cho chàng nếu có lần sau ..."

      Nàng giơ tay nhéo còn cố với ra sau lấy nghiên mực chưa mài giơ ra trước mặt cảnh cáo

      -" Ta lấy nghiên mực đập chết chàng , chưa ?"
      -" Ân ta biết"

      Nàng nghi ngờ nhìn giọng lúc trước có như vầy giờ có chút khàn đặc . Nàng nhướng lên quan tâm hỏi

      -" Phong , chàng sao vậy?"
      -" Mị nhi đừng nháo"

      Sau nàng cảm thấy có thứ gì đó chỉa thẳng vào hoa cúc* của nàng, khiến nàng run rẩy thôi

      (*hoa cúc: ai hay đọc đam mỹ chắc hẳn biết đây là gì rồi . Chưa đọc xin luôn là lỗ đ*t đó )

      -" Mị đây là do nàng nên nàng phải chịu"

      giọng thêm đặc do dục vọng nhưng nàng đâu biết lúc nàng với tay lấy nghiêng mực hương nữ nhân thơm xông thẳng vào mũi khó kiềm chế nàng ngồi xuống còn dập mạnh xuống tiểu đệ của lại còn xoay trở lung tung làm tiểu đệ ngủ say lâu thức dậy. Nên lần này nàng phải bồi đủ

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 47: Sắc xuân

      vừa xong bá đạo trụ đầu nàng hôn lên đôi môi thơm mịn thèm khát lâu , lưỡi nhanh chóng luồn lách trêu đùa dày vò chiếc lưỡi thơm tho xinh của nàng.

      hôn sâu lấy hết dưỡng khí trong khoang miệng nàng làm nàng khỏi bật ra vài tiếng rên nhè . Đến cuối cùng khí sắp hết trong đầu nàng mới lên suy nghĩ
      " người ta có thể chết vì hôn"

      Nàng cố vùng vẫy đẩy đầu ra hít dưỡng khí , lại kẹp chặt nàng lại hôn tiếp đến khi nàng sắp ngất mới buông nàng ra nhả theo sợ chỉ bạc trắng dâm mỹ .

      Nàng cố vươn đầu hít từng ngụm khí , hít lấy hít để . Tay lúc này lại an phận tay đưa xuống vuốt mông đẹp của nàng tay còn lại tháo đai áo vuốt ve bộ ngực non mềm mại trêu đùa cùng hai hạt chân châu dưới bàn tay dựng thẳng. Hơn nữa ngay cả bên dưới tiểu huyệt của nàng được tiểu đệ đệ của chiếu cố ma sát nhè sinh ra cảm xúc .

      Giọng càng ngày càng đặc

      -" Mị nhi bồi ta, ta muốn nàng"
      -" Ưm ... ư Phong khoan...khoan"
      -" Ta chờ được"

      Giọng quẫn bách của vang lên

      -" Để ta , chàng A Ưm để ta cấm động đậy"

      Nàng dụ ngọt rồi đẩy ngã nằm nhuyễn ghế nàng nhàng tháo từng phụ kiện mặc đến lúc ngay cả tiết khố cũng còn nàng mới khoác thêm cho chiếc áo choàng ngoài. Nhìn bây giờ muốn nhào vào ăn ngay , thân hình vòng eo săn chắc đôi chân thon dài.

      Xong nàng đứng dậy bước cách xa hai sải chân tháo từng phần bộ y phục mình, tháo chiếc trâm cài đầu xuống tóc đen ba ngàn sợi đua nhau đổ xuống. Nàng mới vuốt tay chia tóc thành hai bên trước ngực nàng xong nàng mới tháo yếm của mình ném lại phía .
      nằm ngửa tay chống đầu, tay còn lại nhanh chóng chụp lấy chiếc yếm nàng ném lại đưa lên mũi hít hơi thỏa mãn rồi để bên mị hoặc :

      -" Mị nhi của ta hảo thơm"

      Nàng ngại ngùng khẽ đỏ mặt vì lời của phần là vì cả người nàng lõa thể trước mặt mà còn làm tiểu đệ lộ liễu trước mặt nàng thêm to lồ gân xanh nổ lên dữ dội. Đôi con ngươi nhìn nàng như muốn nuốt chửng chỉ đến lúc thấy nàng vẫn còn mặc tiết khố thoáng nhíu mày.

      -" Mị nhi"

      cấp bách kêu gọi nàng mau đến an ủi , nàng chỉ chầm chậm lại gần rồi ngồi quỳ trước bụng dưới của ngón tay lạnh chạm vào đầu dương vật nàng ấn xuống , dòng chất lỏng trắng đục theo tay nàng rò rỉ ra ngoài.

      Nàng chỉ dùng đầu ngón tay trêu chọc khiến cho tiểu đệ được an ủi phồng to nay còn muốn phát nổ

      -" Mị nhi mau"

      Nàng nhìn khó chịu rên rỉ mà nàng muốn ăn tươi . đâu biết lúc nàng làm vậy có bao phần xấu hổ bao phần ham muốn cùng mà dâm thủy chảy xuống đùi nàng, nàng phải khắc chế mình.

      -" Hình phạt hoàn ta thưởng cho chàng"

      xong nàng tự động tháo tiết khố phô bày mảnh vườn rậm rạp ẩm ướt trước mặt , nàng leo lên bụng khẽ đưa tiểu huyệt đụng chạm thân mật cùng tiểu đệ đệ.
      Nước dâm thủy của nàng chảy thêm nhiều chảy thẳng xuống tiểu đệ đệ của khiến hưng phấn thôi. mở mắt mờ mịt

      -" Mị nhi ta nàng"

      Sau hai tay trụ mông đẹp của nàng dập mạnh xuống tiểu đệ hưng phấn . Nàng hoa huyệt bao bọc toàn bộ tiểu đệ lớn của . nâng mông nàng lên rồi kết hợp giơ cao mông của mình va chạm mạnh khiến nàng ngâm nga thỏa mã

      "A A ƯM Ư A "

      "A A A"

      "Nhanh nha"

      Cứ mỗi lần xuyên trong nàng là mỗi lần nàng " dục tiên dục tử" thể khép miệng ngân nga. Đôi tay bóp mạnh mông nàng giơ chân nàng chạng ra hết cỡ miệng lại cắn mút hai hạt chân châu . Giọng ái muội bên tai

      -" Nếu nàng mang thai sinh con xong chỗ này khi ta ân ái chắc chắn tiết ra sữa đến lúc đó ta cần dùng điểm tâm"

      chỉ tay vào hai hạt chân châu của nàng làm nàng khỏi tưởng tượng ra cảnh nàng cùng ân ái tay bóp ngực nàng sữa từ các đầu hạt bắn thẳng vào mặt . Mặt nàng bỗng chốc đỏ lên giở giọng trách móc

      -" Phong A chàng A A đồ dâm dục"
      -" Nha, ta dâm dục chỉ riêng nàng"
      ....
      -" Nên ta tiếp tục dâm dục "

      xong bồng nàng xuống thảm lông gần bên để đầu nàng xuống dưới mông chổng lên trời hai chân bị bắt chạng ra tay nâng mông nàng tay cầm tiểu đệ đệ dồn dập tấn công
      dồn dập khoái cảm liên tục tấn công nàng làm nàng ngâm nga thôi

      -" Phong...A... ta ... Ư...A... chịu được, chậm ... chậm"

      Nàng trong đợi khoái cảm mong chịu chậm chút để nàng kịp thích ưng nhưng tiếc chậm lại mà còn động nhanh hơn, mạnh hơn

      -" Mị nhi ... chịu khó ta chậm được"

      tiến công dồn dập nhưng miệng vẫn bên với nàng

      -" .... A ... Ư... của chàng... to... to quá ... Á ... chậm..."
      -" Ư... Mị nhi ta chậm được"

      rong ruổi sau lưng nàng nghe giọng nàng rên rỉ khó nhịn còn khen tiểu đệ to mà tiểu đệ của chính là tượng trương cho đặc điểm chứng minh là nam nhân. Như vậy hỏi sao nhịn được?
      Ôm nàng quay mặt về phía mình bắt chạng hai chân nàng ra làm hoa huyệt thêm mở rộng động thân cái tiểu đệ lần nữa chui tọt vào hoa huyệt nóng ẩm đó. Giơ chân nàng cao lên động thân mạnh chạm tận điểm cuối cùng xong phóng ra dòng nước trắng đục dính nhơm nhớp vào trong tiểu huyệt . quay người cho nàng nằm nghỉ , nhưng vẫn chịu rút ra cứ ngâm trong tiểu huyệt đó mà an dưỡng.

      -" Phong rút ra"

      Nàng nằm người khàn giọng

      -" Cứ để vậy"
      -" Ta mệt"
      -" Ta biết"

      mặt dày nhưng vẫn chịu rút ra còn nàng vừa mới nghỉ chưa được nửa nén nhang lại cảm thấy hoa huyệt mình dần dần căng ra theo biến hóa của dương vật , nhăn mi mệt nhọc

      -" Phong..."
      -" Ta làm thêm hiệp nữa "

      Sau đó lại đè lên người nàng tiếp tục triền miên ân ái ám muội cùng tiếng rên rỉ , bộ lông dưới đất ướt đẫm tinh dịch nhơm nhớp.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 48: Gặp mặt

      Sau hồi hoan ái,nàng nằm bên cạnh mệt mỏi mở miệng

      -" Phong, chàng tính sao với nàng Như Nhu kia?"

      âu yếm ôm nàng đùa nghịch cùng mái tóc của nàng mỉm cười ra vẻ để ý

      -" sao , ta chưa từng nghe ông ta về con của mình. Có gì ta cho người điều tra"

      Nàng ngước đầu lên nghi hoặc nhìn

      -" Phong sao lại là ông ta?"
      -" Nha, ta phải đồ đệ của tiền nhiệm các chủ!"
      -" Và..."
      -" Tiền nhiệm các chủ có đồ đệ mà sư phụ ta cứu giúp ông ta mạng lúc sắp chết mới truyền lại cho sư phụ ta , sau sư phụ ta làm được 3, 4 ngày du ngoạn lại quăng chức này cho ta"
      -" Ừ, nếu vậy lỡ như nàng ta là con của tiền nhiệm các chủ, vậy chàng tính sao?"
      -" Ân sao. Lúc đó nàng ta tự kiếm sư phụ ta mà lấy! Dù sao chỉ thị cũng là lấy tân các chủ mà. Ta là tân tân các chủ thôi! đáng quan tâm"
      -" Nha, ta muốn gặp nàng ta dù sao tại ta cũng nên ở đây."

      đoạn nàng vùng dậy cố tách khỏi cái ôm ấp của để mặc lại đồ, bỗng có đôi tay ôm ngang eo nàng cho nàng di chuyển

      -" sao, Lãnh Độc đối phó được"
      -" Nhưng ta..."
      -" sao , yên tâm sáng mai ta đưa nàng ra . Đây ai biết chỗ này"

      với nàng như vậy cũng bởi có lý do. Thứ nhất chỗ này chỉ có các chủ biết thứ hai muốn ôm nàng ngủ.
      Nàng nghe xong cũng bận tâm gì nữa nằm ép vào lồng ngực chìm vào giấc ngủ
      ... ......
      ... ......

      Phía ngoài mật thất

      ... ......
      ... ......

      -" Lãnh Độc sao ngươi đúng đây? Muội muội ngươi đâu?"
      -" Ta đưa nàng về lấy đồ. Mai nàng mới quay lại"
      -" Ân , có gì ta có nên kêu ngươi tiếng đại ca?"
      -" Hừ mơ tưởng"

      Lãnh Độc hừ lạnh tiếng trong lòng khỏi vui khi người gặp họa. Nếu sau khi phu nhân xử lý xong " Như Nhu tiểu thư " kia ra mặt của phu nhân lúc đó chắc chắn có chuyện vui. Hơn nữa lần trước gặp rồi mà tại chỉ thay y phục màu khác, tính cách cũng nhàng hơn , yểu điệu hoen chút mà quên người nào đập phá hết toàn bộ vật trang trong các . Mà tưởng phu nhân là bình hoa di động. Hừ đến lúc biết Ám các khó yên . Nhưng Lãnh Độc cũng có chút thương hại cho mấy người bọn họ , mặc dù tính cách thể tốt nhưng thực tâm chưa bắt ép con nhà lành bao giờ. Mà tại chắc phải bàn bạc với Ảnh Hồn tính toán bạc để mua lại đồ cũng như trợ giúp phu nhân thực à!
      đoạn Lãnh Độc dùng khinh công thi triển mất

      Còn nàng nằm yên ổn bên khỏi sịt mũi suy nghĩ biết ai nhắc đến nàng khiến nàng bị nhắc như vậy đúng lúc nàng gần ngủ đánh cờ với chu công phải hảo trừng phạt chút.

      Chương 49: Gặp mặt(p2)

      Nàng mơ màng thức giấc , nhìn xung quanh nhận ra đây là gian phòng mình ở vương phủ lười nhác ngồi dậy mở miệng

      -" Người đâu , chuẩn bị cho ta rửa mặt"

      nha hoàn nhanh chóng mở cửa tiến vào đem theo chậu rửa cùng khăn lau mặt , nàng nhìn tay cầm của nha hoàn đó đỏ lên đoán chắc nha hoàn này đứng đây khá lâu. Còn người sai bảo chắc chắn là phu quân thân của nàng. Rửa mặt , thay y phục xong nàng cho người ra ngoài đóng cửa. Tự tay gói gém ít đồ ngồi lặng giường tay nghịch tóc :


      -" Lãnh Độc"

      Nàng vừa kêu lên, thấy Lãnh Độc đứng trước mắt mình nghiêm chỉnh cúi đầu

      -" Phu nhân"
      -" Ân, Phong đưa ta về lúc nào?"
      -" Chủ nhân từ lúc rạng sáng đưa phu nhân về"
      -" Chàng lâu chưa?"
      -" Bẩm , chủ nhân được khắc. Chủ nhân còn dặn thuộc hạ khi phu nhân tỉnh dậy liền đưa phu nhân "
      -" Nga, nên "

      Nàng ngồi dậy khỏi giường mở cửa bước ra khỏi phòng liếc mắt về phía Lãnh Độc. Hiểu ý nàng Lãnh Độc rụt rè lại bên ôm nàng dùng khinh công về Chính Điện Ám tinh các.
      Vừa bước xuống nhìn xung quanh nàng thấy thuộc hạ đâu, chỉ có vài nô tỳ, nô bộc lau dọn. Lãnh Độc bước lại gần nàng e ngại :

      -" Muội, muội cứ dạo trước ta đưa đồ muội đem cất vào phong"
      -" Nha, đại ca"

      Nàng cất lời với Đại Ca mình xong cũng quay lưng cất bước về phía ao nơi tiếng cười nữ nhân tập trung tại đó

      " Tiểu thư người đẹp, ta chưa thấy ai đẹp như người cả"
      " Đúng đúng"

      Nàng bước lại càng gần càng nghe to tiếng , tiếng nịnh nọt của đám nô tỳ. Bước lại đến nơi , nàng nhằm trúng bậc cao mà vờ vấp xuống. Rên tiếng làm tập trung chú của mọi người

      " Á, đau quá"

      Nàng cúi gầm mặt xuống giả vờ đau lắng nghe tiếng bước chân tới gần nàng

      -" nương , nàng sao chứ?"
      -" Cảm tạ nương, ta sao!"

      Nàng xong lại nghe tiếng xung quanh

      -" Tiểu thư , người tốt"
      -" Vừa đẹp lại vừa tốt. Các chủ lấy được tiểu thư đúng là có phúc"

      Tiếng nịnh nọt càng lên cao, môi nàng càng nở nụ cười lạnh

      -" Các ngươi chớ bậy"

      Nàng ta xong liền quay lại phía nàng nhàng đỡ nàng lên

      -" nương, ta tên Như Nhu biết nương tên gì?"
      -" Bạch Thủy tên ta"

      Vẫn thấy nàng cúi mặt Như Nhu cất lời

      -" Thủy nương sao cứ mãi cúi mặt vậy"
      -" À , ta do thói quen thôi"

      Nàng xong liền ngước mặt lên trong lòng cười rạng rỡ" Hừ, đại mỹ nhân ta đẹp lắm đúng " nhưng tỏ ra ngoài vẫn ngây thơ hiểu gì.

      -" Như Nhu nương sao vậy"

      Nàng nhìn bộ mặt ba người đứng đơ nhìn mình

      -" có gì, Thủy nương đẹp"

      Như Nhu tỏ vẻ vui vẻ ra mặt nhưng nàng biết Như Nhu nắm chặt tay trong ống áo

      -" Vậy sao? Cảm tạ"

      Nàng cười

      -" biết nương là ai?"

      Như Nhu tỏ vẻ tò mò hỏi

      -" À, ta là muội muội của Lãnh Độc"
      -" Lãnh Độc"
      -" Nha, đại ca ta là thuộc hạ của các chủ"
      -" Vậy đại ca Thủy nương là...."
      -" Ta cũng nữa , đại ca ta ra"
      -" Vậy sao?"

      Nàng nhìn Như Nhu có chút ngoài ý muốn mà nàng có thể đoán chắc tiểu thư con " cố các chủ " này là giả. Nếu như chí ít phụ thân cũng phải cho " nữ nhi mình" trong các có những phân vụ nào, chứ phải là dò hỏi nàng như vậy!

      Chương 50: Gặp mặt( p3 )

      -" Muội muội mau diện kiến các chủ"

      Nàng còn tính nán lại thăm dò thêm vài câu với nàng ta, nhưng xem ra khó đợi đến nàng đến thế sao? Nàng nhìn Ảnh Hồn đứng cách đoạn , ánh mắt khẩn thiết lại phía mình bắn đến làm cho nàng khỏi có cái cảm giác " nàng là trung tâm của vũ trụ " à!

      -" Nga, Ảnh Hồn caca"

      Tiếng ngọt ngào " caca" khỏi khiến Ảnh Hồn rùng mình cái.
      Nàng cất chân bước , tiếng phía sau lại vọng lại

      -" Muội quen với Ảnh Hồn sao?"

      Như Nhu ánh mắt " thâm tình" vui vẻ hỏi nàng

      -" Nha,Thỉnh thoảng huynh ấy có cùng đại ca ta đến cốc động thăm ta, biết có gì chăng...?

      Nàng ngân dài câu phía sau, ánh mắt dò hỏi Như Nhu

      -" , ta chỉ thấy với sư huynh muội đều lãnh như nhau đột nhiên hỏi han nhàng như vậy quen"
      -" À, vậy thôi Bạch Thủy xin cáo từ"

      Nàng xong cứ thế mà cất bước , trong lòng khỏi khinh bỉ. Đúng khinh bỉ, mới đầu còn là nương giờ nhảy cái sang muội muội. Đúng là ngọt ngào . Nhưng cái từ muội muội này nàng nhận nổi à .
      Lỡ như " muội muội " nàng lỡ ra tay sát tỷ tỷ Như Nhu đó làm sao à? Nên tốt hơn hết từ muội muội đó nên nhận à! Mà suy tính lại nàng quan tâm điều này làm gì chứ? Đâu phải phong cách của nàng?...

      Vừa vừa suy nghĩ mà đến chính điện lúc nào hay. Nhìn xung quanh chính điện chỉ có mình Ảnh Hồn đứng trước nàng và ngồi phía còn lại thấy bóng ai. Nàng tự động bước chân lên phía ngồi đùi ghé sát

      -" Chàng nhớ ta vậy sao?"
      -" Đúng nha, rất nhớ "

      xong dùng lực ôm nàng dính chặt vào lồng ngực ,tay lại bắn đầu vuốt ve khắp người nàng chịu an phận

      -" Phong, đây là chính điện. Mà hơn nữa tối qua ta còn mệt nha!"
      -" Ân, ta quá "
      -" Phong ta có chuyện muốn với chàng"
      -" Ân"
      -" Ta nghĩ ta là giả"
      -" Ta biết"
      -" Chàng biết, vậy chàng ..."
      -" sao, sao ta có cách, nàng cứ vui vẻ đùa với nàng ta chút"
      -" Nha, vậy ta nha!"

      Nàng đứng dậy muốn thoát ra , tay lại gì xuống trầm giọng

      -" Nàng lại muốn chơi gì nha?"
      -" Chàng cứ bỏ ta ra , lát sau chàng biết à"
      -" Nha,..."

      Nàng đứng dậy thoát khỏi vòng tay của rồi chạy vụt ra ngoài.
      chỉ biết ngẩn ngơ nhìn bóng nàng mỉm cười đầy sủng nịnh. Chợt lại nhớ đến lại lúc nàng vừa bước đến , suy nghĩ gì mà để ý đến nơi, lúc đến lại còn nhìn xung quanh thấy ai rồi tự động leo lên người ngồi . Còn bảo cho làm bậy. đâu có định làm bậy gì chỉ muốn ôm nàng chút. Mà nàng như vậy sinh ra muốn trêu ghẹo chút à!

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 51 : Trò chơi bắt đầu

      " Bạch Thủy nương, vạn lần được đây là phòng các chủ..."

      Tiểu nha hoàn chạy rối rít theo nàng bước đến cửa phòng .

      -" Nha, các chủ bảo ta có thể thăm quan các gian phòng mà!"

      Nàng nũng nịu đôi mắt to tròn tỏ vẻ ngây thơ nhìn nha hoàn!

      -" Bạch Thủy nương nhưng đây là phòng các chủ, lúc trước Như Nhu tiểu thư vào bị giáo huấn rất nặng nha! nương vạn lần nên à!"
      -" sao mà, các chủ cho ta vào bất cứ gian nào"

      Nàng ượm ừ qua chuyện với nha hoàn bên mình rồi đẩy cửa vào phòng

      -" Oa đúng là phòng của các chủ vật dụng ở đây giá trị liên thành à!"

      Nàng bộ bất ngờ ngắm nghía khắp phòng, sờ soạn các vật dụng được trang trí bày biện giá. Nha hoàn bên hốt hoảng
      -" nương nhanh ra nếu các chủ..."
      -" Ta làm sao?"

      Giọng lạnh băng, khuôn mặt mị đứng dựa vào cột nhìn tiểu nha hoàn hốt hoảng, nhìn tiểu tinh nín cười trong phòng mình

      -" Các... các chủ xin tha tội"
      -"Tha tội?"

      cao giọng với nha hoàn quỳ xuống mà đôi mắt lại liếc về phía nàng

      -" Nô ... nô tỳ với nương nhưng nàng nghe..."
      -" Nha..."

      nhìn trực tiếp lại phía nàng hạ giọng

      -" Muội có gì với ta?"

      Nhướng mi nhìn tiểu tinh xem trò

      -" Caca Bạch Thủy, à Thủy nhi chỉ muốn nhìn phòng huynh lát thôi à!"
      -" Nhìn phòng ta? Chỉ như vậy?"
      -"Nha!"
      -" Vậy tiểu nào lúc nãi trèo lên giường ta thượng?"
      -" Caca muội chỉ muốn xem nó có êm thôi nha!"

      giả bộ tức giận quay lưng lại phía nàng nhìn lên trời môi mỏng khẽ mở

      -" Thủy nhi ta nên phạt nàng ra sao?"

      Nàng bước ra khỏi phòng lại gần tay giật giật ống áo

      -" Ca đừng giận muội, đừng phạt muội , muội sợ đau! Oa oa"

      xong nước mắt nàng trào ra ngừng khóc lớn. quay lại nhìn nước mắt nàng trào ra dù biết đây là nàng giả bộ nhưng khỏi xót xa! Quay lại vòng tay ôm nàng trong ngực an ủi

      -" Thủy nhi ngoan, ta phạt nàng đừng khóc!"

      Vừa xong khẽ nhăn mi rồi rùng mình ôm nàng chặt hơn giọng điệu quan tâm

      -" Lúc vào đây nàng có chạm lung tung phải ?"
      -" có à"

      Nàng ngước lên trả lời

      -" Hôm khác nàng muốn vào phòng ta chơi nhớ trước với ta, ta đưa nàng vào bởi trong phòng này độc dược được ta bầy khắp nếu chắc chắn mất mạng! Nên nhanh vào phòng ta chữa độc cho nàng"

      xong còn làm ra bộ dạng nàng trúng độc cầm tay nàng lên bắt mạch nhăn mi

      -" Vậy sao?"

      Nàng ngây thơ hỏi lại

      -" Đúng"
      -" Nha, nhanh vào muội muốn chết à!"
      -" Ân"

      với nàng xong quay sang nha hoàn ngơ ngẩn quỳ dưới chân phân phó

      -" Ngươi lui xuống thông báo bây giờ được ai tới gần phòng của ta! Lui "

      xong tay ôm eo nàng vào phòng đóng cửa.

      -" Mị nhi nàng làm như vậy lỡ tiểu đệ của ta có làm sao là nàng hết vui dục nha!"

      Nhớ lại lúc nãi ôm nàng , nàng liền nương tay bấm tiểu đệ của cái còn vuốt lên vuốt xuống! Thử hỏi ngoài nương tử còn có ai giữa thanh thiên bạch nhật trước mặt người khác làm vậy?

      -" Nếu đệ đệ chàng hư ta kiếm đệ đệ khác như vậy là ổn! Biết đâu đệ đệ khác làm ta cảm thấy dục tiên dục tử hơn cũng nên à!"

      Nàng giả bộ nhìn chằm chằm phần thân của vuốt cằm đánh giá

      -" Vậy nha! biết hư chưa nàng giúp ta tìm hiểu được chứ?"
      -" Nên ?"
      -" Nên à"

      xong liền lên giường mở rộng vạt áo cởi quần cùng khố ra , lấy tay nàng đặt lên tiểu đệ của

      -" Phong, chàng càng ngày càng dâm dục nha!"
      -" Nhờ ơn mị nhi "
      -" Phong tiểu đệ của chàng ta cảm thấy càng ngày càng nha!"

      Nàng đáng động vào lòng tự trọng của nam nhân

      -" Ân , lát nữa nó to"
      -" Vậy chăng?"
      -" Đúng à, nàng thử là "

      Tay nàng bắt đầu vuốt ve đệ đệ , tay viết từng chữ lên bụng . Nhìn sâu đôi mắt

      -" A Thủy nhi ta biết rồi nha, nên tiếp tục sao!"
      -" Caca huynh hư nha, muội với đại ca cho xem"
      -" Thủy nhi đại ca muội là thuộc hạ của ta nha"
      -" Caca huynh hư"

      Tiếng dần dần im hẳn thay vào là tiếng rên ám muội của nữ nhân

      -" Nàng ta cuối cũng hành động chắc hẳn đến sáng mai tin các chủ Ám Tinh các sủng ái muội muội Bạch Thủy lan rộng"

      Nàng xong ghét bỏ lau tay lên áo của , đứng dậy

      -" Mị nhi, nàng ta rồi nàng cũng nên giúp ta tiếp tục công quan trọng!"
      -" Chàng... tự ... xử!"
      -" thể à, nàng châm ngòi nên dập nha!"
      -" Ngoan, xử lý xong nàng ta ta cho chàng ăn no caca à"

      Xong nàng vô tư lên giường nằm trước ngực ngủ, còn đau khổ điều hòa dưỡng khí

      Chương 52 : Trò chơi bắt đầu( p2)

      -" Tiểu , nên dậy rồi nha!"

      chống cằm đôi mắt nhìn cả thiên hạ ngủ trước ngực mình, ôm chặt thắt lưng mình buông.

      -" Phong, để ta ngủ thêm lát! Mấy hôm có chàng ta ngủ yên nha!"

      Nàng trở tay vọt lên ôm mặt giọng ngái ngủ ,miệng lẩm nhẩm .

      -" Ân, nhưng nàng ôm ta vậy khiến ta khó nhịn nha!"
      -" Phong để ta ngủ lát"
      -" Mị nhi..."
      -" Đừng nháo!"

      Nàng xong đâu thể gì được! Nhưng lúc nàng ôm mặt trước ngực như vậy hai khỏa tròn mềm trước ngực chạm vào mặt cọ xát như vậy, thân là nam tử hán có phản ứng cũng lạ đời! Hơn nữa lúc qua nàng ngủ cởi bớt vạt áo ngoài cho nàng dễ ngủ chỉ trừ bỏ yếm ra nên lúc này mặt cảm nhận cực kì ràng.
      nhịn lại cảm xúc chuẩn bị trào dâng giọng dụ dỗ ngọt ngào

      -" Vậy nàng muốn chơi với nàng ta nữa sao ?"

      Vừa cất lời xong, nàng nhanh chóng mở mắt ngồi dậy giọng tràn ngập toan tính, tay vuốt ve theo từng góc cạnh khuôn mặt

      -" Nha, sao lại chơi? Cứ cho nàng ta chờ như vậy nàng ta mới thêm chắc chắn!"
      -" Ân, nhưng Mị nhi!"
      -" Có gì sao?"

      Nàng mỉm cười , tay tiếp tục vuốt ve dần dần xuống yếu hầu chọc ghẹo

      -" Nàng tính chơi với nàng ta ra sao?"
      -" Chàng cứ chờ ! Nhưng trong thời gian ta chẩn bị này chàng nên nhớ TA CÓ NỘI CÔNG"
      -" Ân, ta biết "
      -" Mà thôi ta nên được rồi bây giờ ra chắc chắn có chuyện hay"
      -" Ân"
      -" Chàng phải bế ta ra!"
      -" Được rồi ta bế nàng ra"

      nghe nàng phải bế nàng ra hiểu nàng muốn chơi trò gì muốn làm gì nhưng cũng muốn quan tâm! Nàng chơi vui là được còn về phần Như Nhu kia nếu như có hành động gì động đến nàng cho nàng ta ngay lập tức xuống báo danh với Diêm vương! Mặc dù khả năng đó khá là thấp.
      nghĩ thầm trong lòng mà đôi môi chợt mỉm cười mà quên mình bế nàng ra khỏi phòng! Khiến cho những lời xì xầm càng nhiều, ánh mắt tò mò, soi mói càng đông. Mà tất cả đều dẫn đến kết luận " Bạch Thủy nương là tri kỉ của Các chủ" bởi khi mọi người nhìn thấy Các chủ bế nương mà mỉm cười vui chứ đả thương khuê nữ người ta hay các nương khác! Nên từ đây mà vị các chủ máu lạnh được chuyển sang vị các chủ chung tình!

      "Đúng là lạ đời, chỉ bế nàng rồi cười như vậy mà chuyển được hình tượng cho ? là dễ à~" nàng đứng bên cạnh nhìn những ánh mắt bắn lại phía mình sau lại bắn sang đều hai chữ " chung tình" mà lòng khỏi tự ngẫm!

      -" Các chủ, biết người có quan hệ gì với vị nương này?"

      suy nghĩ vội, giọng nam nhân vội chen vào cắt đứt.

      -" Nàng là phu nhân của ta!"

      Giọng lạnh lùng tay chống cằm trước bàn nhìn nam nhân đứng trước mặt mình

      -" Vậy biết Như Nhu các chủ xử trí nàng ra sao?"

      Vẫn giọng điệu đó, chút lo sợ hỏi trả lại

      -" Hừ, đó là chuyện của bản các chủ khiến ngươi bận tâm! Mà dường như ngươi vượt quá khuôn phép của mình rồi Tĩnh Hàn!"
      -" Tĩnh Hàn đâu dám"
      -" Tốt nhất nên thế , đừng tưởng ngươi cứu được Như Nhu mà lên mặt cùng ta"
      -" Tất nhiên, các chủ"

      Nàng nghe màn đối thoại của hai nam nhân mà đôi mắt chợt nhíu lại nhìn nam nhân tên Tĩnh Hàn kia! Dường như nàng có gặp qua...
      Đúng, là nam nhân gặp lần đầu tiên khi " đại ca" nàng đưa nàng đến đây , trong khi mấy tên nam nhân khác bu lại nàng tên Tĩnh Hàn này bị sắc đẹp của nàng dụ dỗ.
      Bỗng hai đôi mắt chợt chạm nhau, nàng khẽ mỉm cười gật đầu với coi như chào hỏi, nhìn khẽ giật mình rồi nhanh chóng dời thèm chào nàng làm nàng sinh ra cái cảm giác " mình rất xấu " tay vuốt ve khuôn mặt của mình mắt nhìn lại chực như muốn khóc

      -" xấu, chẳng qua thấy nàng quá đẹp nên mới giật mình"

      nhìn đôi mắt đẹp đẽ của nàng bắn lại phía đầy buồn rầu, nên cất lời khẳng định để nàng khỏi suy nghĩ lung tung ! Nhất là sau khi thấy được màn nhìn mắt của nàng và Tĩnh Hàn kia có thể khẳng định nàng rất bất ngờ khi tên nam nhân kia bỏ như vậy mà vệt đỏ mặt khi nhìn thấy nàng cười với !

      -" ?"

      Nàng hỏi lại chắc chắn

      -" , ta bao giờ dối nàng"
      -" Có nha"

      Giờ hết cách với nàng à! Liệu nàng có hành động như vậy ai nghĩ Các chủ Huyết tinh các Lãnh Mị người ra tay sát ghê rợn phanh thây phản đồ, lại còn nếm thử máu là nàng đây? Mà còn chưa kể nàng là vương phi và là con của thừa tướng đương triều à ! trông nàng chả khác gì oán phụ bị bỏ rơi à~

      -" Ách, có sao? Nhưng nàng vẫn phải tin ta, nàng rất đẹp"
      -" Ân , vậy thôi ta ra chơi chút, chàng ở lại cùng mọi người và đại ca ta "

      xong nàng vụt chạy ra ngoài tay còn vẫy vẫy cùng mọi người, khuôn mặt đề ra vẻ ngây thơ vô tội, ngồi mà khuôn mặt phải nén cười ra tiếng!
      Mà Lãnh Độc khi nghe nàng nhắc đến hai chữ " đại ca" còn trưng ra bộ mặt đó lại còn vẫy tay khiến khóe miệng cứng đơ của co rút hồi! Đúng là quỷ trong lốt thiên tiên.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 53: quá sức

      Cuối cùng nàng cũng có thể thực theo đúng kế hoạch thu luôn mẻ lưới lớn. Nhưng cái cảm giác muốn ở trong lòng nàng là sao chứ?

      Cái cảm giác tên nam nhân kêu Tĩnh Hàn kia liên quan rất nhiều tới Như Nhu. Nàng tại nên xử trí thế nào,nếu ta cùng phe với nàng ta, nàng ra tay sát ? Hay thả ? Hay Như Nhu là chủ mưu còn chỉ vô tình cứu được? Nàng rất khó để suy tính bởi...

      ta có đôi mắt rất đẹp, màu xanh của bầu trời! Đều mảnh lạnh nhạt bị ai níu giữ được giống như là vô tâm với mọi thứ! Vô tâm của đó, đôi mắt xanh ngọc bích đó tất cả đều giống với của " ta" nam nhân nàng từng say đắm.

      Nàng nhớ lúc xuyên qua thân thể này từng nhủ, nhất định nàng sống phải tốt, giành tình ái cho tên nam nhân nào nữa nhưng nàng lại bị hấp dẫn bởi tên nghiệt mà đem lòng , lấy làm lão công của nàng. tự nhủ lòng phải quên tên nam nhân kia để sống vui vẻ nhưng song nàng vẫn làm được! Vẫn quên được tên nam nhân kia. Khi nàng nhìn thấy Tĩnh Hàn đặc điểm giống tên nam nhân kia mà nàng lại mềm lòng đành hạ sát.

      Còn nhớ lúc nàng chưa xuyên qua đất nước này 15 tuổi nàng làm sát thủ giết người. Ai ai trong tổ chức đều nàng lãnh huyết vô tình. Đến 20 tuổi nàng . 25 tuổi nàng chết tay người nàng , cứ nghĩ đến chết nàng cũng được thấy " " , thấy " " đến bên ôm nàng trong vũng hoa máu đó nhưng chỉ cười lạnh đôi mắt xanh chút cảm tình chỉ trong vắt mảnh lạnh nhạt giọng lạnh lùng ấm áp . Tất cả mọi thứ lúc này nàng mới nhận ra mình là món đồ chơi được sắp đặt sắn cho mọi chuyện.

      Nhưng đến tại mọi thứ hoàn toàn thây đổi. Nhưng kí ức trước kia . Tất cả mọi thứ đó.

      Từ xa lại gần tiếng bước chân chậm rãi đến gần nàng, chỉ nhìn lưới qua chầm chậm

      -" nương lẽ sắp được làm các chủ phu nhân vui đến độ thương tâm"

      Từ lúc ta còn chưa bước lại gần, nàng biết có đôi mắt nhìn về phía đây nhưng ác ý chỉ tò mò. ngờ, nguyên lai là !

      -" Xì, huynh tính chọc ta?"
      ....
      -" ra, ta rất nhớ nhà, muốn về lại đó?"

      -" Các chủ đối với tốt sao?"

      -" huynh ấy rất tốt với ta. Nhưng ta vẫn muốn về lại ở đó! Nếu được thăm thôi cũng tốt"

      Nàng cúi đầu trầm im lặng

      -" Ta đưa "

      Nàng trầm mặc lúc

      -" Ta hiểu , vậy ... "

      -" ra ta nhớ đường vào cốc, bởi mỗi lần ta ra ngoài đại ca ta đưa ta !"

      thủ thỉ khuôn mặt nàng khẽ ửng hồng xấu hổ giả bộ giám ngước nhìn Tĩnh Hàn

      -" Vậy sao! Ta với đại ca tiếng. chờ ở đây"

      -" Ân, cảm ơn huynh Tĩnh Hàn"

      Nàng chưa xong cũng chỉ biết đành lại ngồi bên bệ nghĩ đến lời mình mới !

      " Nhà" từ lúc nàng thành thân cùng Phong cũng lâu nàng chưa gặp được phụ mẫu cùng ba huynh trưởng. phần nàng cũng quá nhiều việc liên tiếp xảy ra trong các . phần nàng cũng quên mất tại nàng còn có phụ mẫu huynh trưởng tại đây.

      -" Muội muốn về nhà?"

      Quay đầu nhìn Lãnh Độc đứng bên Tĩnh Hàn trầm hỏi nàng

      -" Muội... rất nhớ nhà. Hơn nữa muội còn quên số thứ...."

      Nàng cúi đầu khẽ , đôi mắt nhàn nhạt liếc qua Tĩnh Hàn đứng bên chưa di chuyển

      -" Hai huynh muội các ngươi chuyện , ta có việc trước!"

      Hiểu ý nàng xong cũng biến mất thấy bóng dáng. Nàng ngồi thầm lặng thăm giò khí tức của Tĩnh Hàn xa còn thấy, lúc này mới ngồi dậy cùng Lãnh Độc

      -" Ta có chút việc cần giải quyết nên ngươi vờ cùng ta che mắt"

      -" Vâng , phu nhân"

      -" Còn nữa, ngươi đến Tây Môn kĩ viện chuyến thông báo cho Thương Thu ta sắp về rồi ở đó đợi lệnh ta!"

      -" V...

      Rắc...

      -" Ai?"

      Chương 54 : quá sức(p2)

      " Nghe xong còn muốn chạy ư? Đừng hòng!"

      Vươn tay lấy hòn sỏi dưới chân nàng phi về phía bên bóng người vừa xuất

      Bụp- Phụt

      -" Hừ, Lãnh Độc ngươi xem đó là kẻ nào?"

      Nàng đưa mắt liếc nhìn thi thể nàng vừa hạ sát , lấy khăn từ trong ngực ra lau tay ghét bỏ

      -" Phu nhân đó là nha hoàn bên cạch của Như Nhu nương"
      -" A, lại là nàng ta sao?"

      Nhướng mi thú vị , nàng ngồi lên bệ chống cằm mỉm cười suy tính

      -" Phu nhân, vậy nên sao với nàng ta về cái chết của nha hoàn này?"
      -" sao ! Cứ thôi. Bất quá ta cải biến chút!"
      -"Cải biến..."
      -" Ngươi nghĩ sao nếu bấy giờ ngươi với mọi người nha hoàn này nghe lén chuyện của các chủ và bị ngươi hạ sát để răn đe?"
      -" Phu nhân,nếu như vậy cũng khó để nghi ngờ"
      -" Đúng vậy nên bây giờ ngươi cứ thoải mái cùng ta còn xác của nha hoàn này cứ để như vậy. Lát có người phát !"
      -" , phu nhân"
      -" Tốt bây giờ đưa ta "
      -" Mạo phạm rồi phu nhân"

      xong Lãnh Độc vòng tay qua eo nàng bế nàng ra khỏi Ám Tinh các thẳng đến Thất vương phủ

      -" Thôi dừng , ta có ý định về thất phủ. Ngươi cứ làm việc ta giao còn ta về phủ thừa tướng chuyến"
      -" Vâng, phu nhân"

      Nàng xong liền lằng lặng mà bước thẳng vào phủ thừa tướng. Mấy tên nô tài giữ cửa thấy nàng muốn chạy vào báo tin nhưng nàng ra hiệu giữ im lặng bởi nàng muốn tạo bất ngờ cho phụ mẫu!

      -" Phụ thân, mẫu thân hai người khi nào mới muốn cho Mị nhi? Nàng giờ đây là thất vương phi."
      -" Dù vậy nhưng con quên thất vương võ công ... yếu! Chỉ sợ đấu lại"
      -" Nhưng trong tay thất vương lại có Huyết Uyển của tiên hoàng. Chỉ cần vậy con thống lĩnh"
      -" Như vậy liệu có nên? Mị nhi nàng sống tốt! Ta muốn cho nàng... hận thù này hay cho qua?" Mẫu thân nàng


      Dù đứng còn cách đoạn nhưng những người luyện võ công có nội lực thâm hậu như nàng nghe lén khó nhưng có chuyện nàng ràng cho lắm" Phụ mẫu và đại huynh của nàng gì? Hận thù? Cho qua? Ruốc cuộc nàng nghĩ trí nhớ của thân thể này nàng ngờ còn có khuất mắc?"

      -" thể nào . Mẫu thân người quên cái chết của thế nào rồi sao?"
      -" Ta... quên"
      -" Phụ thân người muốn đến khi nào mới cho Mị nhi?"

      " Triết Nam, ta thấy mẫu thân con cũng có lý! Hay thôi hãy xem như chưa có việc này. Dù sao chúng ta cũng xem Mị nhi như con ruột..."


      Đầu nàng ong cái! Ruốc cuộc cái gì đây? Lúc trước nàng là con nuôi , đứa con nuôi ra để mua bán lợi dụng! Đến khi nàng có thể sống lại thêm lần nữa nàng cũng là con nuôi. Ông trời quá ưu ái gia đình cho nàng à? Nàng giờ muốn hỏi những người thân " gia đình" nàng lại muốn lợi dụng nàng làm gì?

      " Mị nhi muội đến lúc nào vậy?"

      Nàng ngước đầu nhìn tam ca của mình cười hỏi, bên là băng sơn nhị ca nàng

      -" Nhị ca, tam ca lâu rồi mới gặp"

      Tiếng động ngoài cửa khiến cho phụ mẫu và đại ca nàng chuyện phải dừng lại hốt hoảng

      -" Tuấn Dật, Khải hai con... Mị nhi... con về lúc nào?"

      Tiếng mẫu thân nàng ngắc ngứ, lo lắng nhìn lại phía nàng hỏi

      -" Mị nhi về được lúc..."

      Nàng mỉm cười

      -" Vậy con nghe hết"

      Nàng nhìn phụ thân đứng trước mặt mình uy nghiêm hỏi thẳng mình

      -" Vâng Mị nhi nghe "
      -" Con có gì muốn hỏi chúng ta?"

      " Chúng ta?" Vậy ra mọi người đều chỉ riêng nàng là . Nàng nghĩ thầm trong lòng

      -" Con tin người cho con"
      -" Đúng, vào cả đây. Ta với con tất cả!"


      Nàng bước theo sau phụ thân vào thư phòng ngồi xuống ghế gần cuối im lặng chờ đợi phụ mẫu nàng

      -" Mị nhi, ta mong con biết chuyện này! Hơn nữa ta luôn coi con là hài tử ruột của chúng ta"

      Mẫu thân nàng mắt rơm rớm lệ

      -" Đúng vậy Mị nhi"

      Ba huynh trưởng nàng lên tiếng trấn an

      -" Mị nhi sao! Giờ mong phụ mẫu cho con nghe!"
      -" Mị nhi ra, của ba huynh con là..."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :