1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tướng công yêu nghiệt đừng dụ dỗ ta - Hồng Ngọc (73C+3NT)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 34 :Tiến cung


      " Bẩm thất vương, vương phi hoàng thượng cho mời hai ngài vào cung ạ"
      -" Nha , ta công công về báo với hoàng huynh ta vào sau"
      -" vâng thất vương"

      vào gian phòng mở cửa nhìn thê tử ngủ say.

      -" Mị nhi,..."

      Có người giả bộ nghe, quay mông ra ngoài ngủ tiếp.

      -" Mị nhi nàng có muốn vào hoàng cung chơi đùa"

      Đôi con mắt nhắm tịt bỗng nhiên mở ra đầy ánh sáng ngời

      -" Phong chàng hiểu ta nha, đợi ta lát"

      nhìn thê tử của mình đầy sủng nịnh ung dung thưởng trà chờ đợi.

      -" phong ta "
      -" Khoan Mị nhi ăn sáng hãy chưa muộn mà"

      Nàng nhìn thâm tình vốt ve khuôn mặt nhéo liếc

      -" Ta biết mình dậy muộn chàng cần xéo ta"

      Tên chết bằm này nghĩ do ai mà nàng dậy muộn như vậy sao? Còn móc nàng chứ? Nàng biết giờ gần trưa như vậy còn bảo nàng ăn sáng. Hứ

      -" Mị nhi , dậy muộn . Vào bây giờ có thể ăn trong hoàng cung. Phủ ta đỡ tốn. "

      nhìn nàng cười

      -" vậy ra chàng chê ta ăn nhiều sao? Ta về phủ thừa tướng . Ta hưu chàng"
      -" thôi đừng nháo. Ta sai. Nàng ăn ít"

      Nàng biết cho nàng vui . Cũng thể sủng ái của đối với nàng

      -" Được ta tha cho chàng , thôi vào hoàng cung thôi"
      -" Nga, mị nhi"


      ... .....
      ... .....

      -" Thất vương, thất vương phi đến"

      Giọng eo éo của thái giám vang lên, và nàng cùng sóng bước vào đại điện.

      " Thần đệ, thần muội tham kiến hoàng thượng"

      ÂU Dương Dật khẽ mỉm cười nhìn xuống khoát tay:

      -" Đệ , đệ muội bình thân"
      -" Tạ hoàng thượng"

      Nàng và khẽ cúi người hành lễ , rồi lặng lẽ về chỗ của mình.
      -" biết hoàng thượng gọi thần đệ vào hẳn có việc gì chăng?"
      -" Haha thất đệ suy đoán đúng, ta biết đệ nắm trong tay Uyển các nên muốn nhờ số nhân lực của đệ"
      -" Hoàng huynh ruốc cuộc có việc gì ?"


      " Người đâu, mang vào"

      Âu Dương Dật gọi , thái giám cùng hai binh lính bưng vào rương gỗ to

      -" Hoàng huynh đây là..."
      -" Đệ cứ mở ra"

      Két.... rương được mở ra nàng đứng dậy nhìn vào. Trong rương tất cả đều là sỏi đá.

      -" Đệ thấy, người Tư Ba quá khinh thường chúng ta. Ta bàn với Tứ đệ đánh với Tư Ba trận để cho ra nhẽ việc này. "
      -" Vậy..."
      -" Ta muốn mượn Uyển các của đệ kết hợp với 2 các khác và binh sĩ sang đánh để đánh nhanh thắng nhanh"

      " được"

      Tất cả đồng loạt nhìn lại phía phát ra giọng . Nàng đứng lên nhìn về phía Âu Dương Dật


      -" Hoàng Thượng người thấy có điểm kỳ lạ sao?

      Âu Dương Dật nhìn nàng mở miệng

      -" biết hoàng muội có cao kiến gì"
      -" Cao kiến muội giám chỉ là tại sao Tư Ba lại đưa lễ vật như vậy ? "
      -" Ý của muội là..."
      -" Nếu ta đánh Tư Ba bọn có lý do chính đáng để sang đánh chiếm nước ta"
      -" Và ..."
      -" Đây cũng chỉ là để xem nước ta có nhân tài thôi, quá đơn giản"

      Âu Dương Dật vỗ tay khen ngợi

      -" Hoàng muội quả nhiên thông minh , vậy biết phải làm như thế nào để phải trí?"
      -"Hoàng thượng Tư Ba đem sỏi đá ta lấy sỏi đá trộn với đất cát của ta đưa sang tư ba phải tốt sao thể hiểu biết của nước ta mà còn gắn bó với Tư Ba. Phần còn hoàng thượng hiểu"
      -" Hiểu hiểu mà hoàng muội đừng gọi ta là hoàng thượng nữa gọi ta là hoàng huynh giống như thất đệ "
      -"..... hoàng muội "


      -" Hoàng huynh việc ở đây cũng xong đệ xin đưa vương phi của mình về phủ"
      -" Nha, mau "

      Nàng và cúi đầu hành lễ xong nhanh chóng ra khỏi hoàng cung,chưa ra khỏi hoàng cung nàng bắt gặp lại tứ vương gia đứng trước nàng đoạn khá gần. Nàng nhìn chằm chằm tứ vương gia bàn tay của nắm chặt lấy tay của nàng. Nàng nhìn cười trấn an rồi nắm tay đứng trước mặt tứ vương gia chào hỏi

      -" Tứ vương gia nhĩ hảo"

      Xong nàng nắm tay lên xe ngựa về thất vương phủ
      '


      Chương 35 : Âu Dương Tuấn

      là Âu Dương Tuấn là tứ Vương gia của Thiên Thần quốc. vương gia cao ngạo khiến nhiều thiên kim tiểu thư phải mê mệt bởi .

      Tất cả điều mong được gả cho làm chính thế hoặc tiểu thiếp được hưởng biết bao nhiêu quyền lực địa vị vật chất. cho nên tất cả các vị thiên kim tiểu thư đều cố gắng mê hoặc cố bày ra các bộ dạng để cùng giường với mà đòi vị trí trong phủ tứ vương gia.

      Nàng ấy (Vương Vũ Mị) cũng là trong số các vị thiên kim tiểu thư danh giá luôn bám theo . Nàng ấy bày tỏ với mong được làm chính thê chỉ mong làm tiểu thiếp chỉ cần sủng nàng .

      chán ghét ý định đó của nàng . Nàng ấy chả là gì để cho phải chuyên sủng cả. Nữ nhân như nàng chỉ nên ở nhà đợi phu quân sủng ái chứ phải đưa ra điều kiện đó.

      Từ lần đó đâm ra ghét nàng đến cực điểm. Nhưng dù tìm cách bêu xấu nàng hủy hoại thanh danh nàng để nàng ra đường ghặp ai để bị làm phiền bởi nàng. Nhưng rồi nàng vẫn tìm trong lúc với sườn phi của mình nàng đường đột chạy lại níu tay . Liệu có nữ nhân nào đường đột nắm tay nam nhân? Nhưng vì gia thế nàng đành phải nhẫn nhịn phẩy tay nàng rồi bỏ . Để nàng ấy ở lại cùng sườn phi của mình. Đến lúc sau hai nàng gây gổ là người luyện võ nên có thể nghe từng câu chữ hai nàng .

      thể để hai nàng làm mất mặt mình được đành phải ra mặt. Vừa ra biết ngay sườn phi mình giở trò nhưng đành phải giữ danh dự mới ra tay cho nàng ấy chưởng khiến nàng bay đập đầu vào cột. làm vậy phần chán ghét nàng phần để cảnh cáo nàng .

      Sau khi chưởng nàng mới ôm sườn phi mình . Sau khi bỏ , thành công nàng còn làm phiền cũng tìm . Nàng tỏ ra vẻ chán ghét . nghĩ nàng đây là lạc mềm buộc chặt. Đến khi được hoàng huynh hạ chỉ cho nàng vào ở vào trong vương phủ của mình chán ghét cực điểm.

      Lúc gặp nàng nàng tỏ vẻ quen, để ý, còn chạy lại níu tay . Đến lúc nàng ghặp thất đệ của nàng lại gần gũi lại luôn đến viện của thất đệ ở cùng nhau thưởng trà chơi đùa.

      tin nàng lại thích tên tàn phế đó. Nên cũng trêu đùa cùng nàng vậy.

      Đến khi đến viện của nàng , nàng tắm vừa tắm vừa ngâm khúc. biết nàng hát khúc gì nhưng rất hay. Hay hơn các khúc nghe. biết nàng tắm vì muốn xem biểu của nàng khi thấy nam nhân trong khuê phòng ra sao nhưng nàng có hét lên như nghĩ. Nàng chẳng thèm để ý . Nàng cũng chưa mặc y phục chỉ lấy mảnh vải cuốn quanh người, thế là tự nhiên ra trước mặt .

      giương mắt nhìn nàng , nàng cũng nhìn xong quay mặt . Tự động đứng trước mặt nam nhân chưa thay y phục lau tóc. cũng chỉ là nam nhân, nhìn khung cảnh phong tình thế trước mặt khỏi trận khô nóng dưới thân. Nàng nẹt vải quanh ngực có thể thấy khe ngực nảy lên trong mỗi lần nàng hô hấp, giọt nước theo tóc nàng chảy xuống khe đó khiến trận kích thích thôi. Và còn cả đôi chân trắng thon gọn được che lấp của nàng khiến tiểu đệ của nổi phản ứng khi nghĩ đến.

      Để tránh ngượng ngùng đành phải mở miệng hỏi nàng đây chăng là quyến rũ . Nàng chỉ nàng mặc cho phu quân tương lai xem, bỗng lòng có vị ngọt chảy vào . Đến lúc muốn lấy lại vẻ lạnh nhạt của với nàng đành phải lấy nàng nhưng nàng lại bảo lấy đến khi còn ai, vị thất đệ vô năng của vào đem theo giỏ hoa quả các nước cống phẩm tới. Đệ đệ của còn khoác áo che xuân cho nàng. trừng mắt nhìn đệ đệ run rẩy cúi đầu xuống. ngờ sau đó nàng lại ôm đệ đệ của mình dúi đầu xuống ngực nàng như thế nhất là lúc chưa mặc y phục . nhìn gai mắt. Nàng còn gì mà bảo vệ đệ đệ còn bảo cút sang bên.

      Đến khi quản gia tìm có việc mới bỏ sau đó cũng vì danh dự của mình đến lúc yến tiệc trong hoàng cung chọn phi cho các vương gia mới gặp lại nàng. Đến lúc gặp lại nàng lại xin thành hôn với đệ đệ của . Đệ đệ của lại ngồi xe lăn, khuôn mặt dịch dung. Tức giận phản đối việc thành hôn đó, tức giận bảo đệ đệ của mình cởi dịch dung đứng dậy.

      phản đối hôn lễ ra đủ mọi lý do nhưng cuối nghe nàng , từ lúc ra tay chưởng nàng tim nàng chết còn thương như trước đây, giờ nàng chỉ thương thất vương gia, đệ đệ vô năng của . Cuối hoàng huynh đồng ý ban hôn cho nàng và thất đệ . sau đó khỏi sửng sốt Thất đệ lại là người nắm giữ Uyển các? hỏi hoàng huynh nhưng thấy huynh ấy gì có lẽ hoàng huyng biết từ trước.

      Ngay sau đó , luôn tìm cớ để thấy nàng tìm cớ vào phủ thừa tướng gặp nàng bởi nghĩ nàng hoàn toàn có thể quên . Nhưng cuối nàng đều lảng tránh muốn gặp .

      Sau đến khi thành hôn cũng tham dự, cuối cùng đến hôm nay mới gặp lại nàng . Nàng cùng thất đệ vui vẻ còn nắm tay nhau. Nàng càng ngày càng đẹp hối tiếc. Nhìn nàng nắm tay đệ đệ đến bên chào hỏi xong nắm tay đệ đệ nhanh chóng hồi phủ khỏi cười khổ.

      Nếu như tay chưởng nàng có lẽ giờ người bên nàng là , người nàng nắm tay là . giờ quá muộn màng để hối tiếc. giờ hiểu cảm giác của nàng trước kia. Giờ chính tay đánh chết tình của nàng dành cho . hối hận

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 36 : Công chúa Tư Ba

      Ngồi xe ngựa nàng tựa vào lòng nhắm mắt thư thái hỏi:

      -" Phong nếu ngày đó ta gặp chàng liệu chàng thú nữ nhân khác"

      trầm mặc nhìn nàng âu yếm lát sau

      -" Mị nhi nếu ngày đó nàng kiếm ta ta bây giờ đến cuối vẫn chỉ độc"

      Nàng ngẩng đầu lên, nhìn vào đôi mắt khuôn mặt của hỏi thêm:

      - Nếu bây giờ ta vẫn còn thương Tứ Vương chàng buông ta ra chứ?"

      Bàn tay bỗng siết chặt, ý lạnh lẽo nổi lên tràn lan, ôm chặt nàng lạnh

      -" , ta bao giờ buông nàng . Nàng có tình ý với ai ta giết cho dù nàng hận ta ta buộc chặt nàng bên mình!"
      -" Phong ta lỡ thích ai lẽ ta bảo vệ được ?"

      im lặng, nặng nề

      -" Ta biết nàng đủ khả năng! Nhưng nàng lại dễ thương người ta tin chắc chắn nàng chỉ thương ta"

      Nàng cảm động rất hiểu nàng. Trong lời của vừa có nhu vừa có cương

      -" Phong, sao chàng tin ta ?"
      -" Bởi ta nàng"

      Nàng chủ động ôm cổ hôn lên đôi môi mấp máy . thấy nàng bất ngờ hôn , sửng sốt từ bị động chuyển chủ động ôn nhu hôn mãnh liệt. Trong xe ngựa cảnh xuân dạt dào đến khi về tận phủ thất vương.

      ... ....
      ... ....

      5 ngày sau
      Trước cổng kinh thành có hai đôi con ngươi nhìn từ tửu lâu nhìn xuống đoàn xe ngựa xa hoa đẹp đẽ tiến vào . chính giữa là cái kiệu khiêng bằng 8 người. Trang phục bọn họ mặc khác biệt rất nhiều so với Thiên Thần Quốc . Nam nhân áo chỉ là vạt mỏng. Quần chính là kiểu dáng hai ống bóp vào chân, rộng thùng thình. Nữ nhân bên kiệu là bộ dáng áo mỏng ở trong giống như là áo lót của thời đại. Váy cũng may bằng bốn mảnh ở trong chính là cái quần đùi ngắn thời đại nàng ngờ Tư Ba có trang phục như vầy nàng nghĩ chắc hẳn cũng phải kín mít như nàng ai dè xuyên thấu.
      Nàng nhìn lại chính mình và bộ trang phục nặng nề này lòng khỏi long lanh nhìn bộ trang phục Tư Ba mát mẻ mặc vào mùa nóng vầy à.

      -" Mị nhi nghĩ gì vậy nha?"

      giọng ngọt ngào cắt ngang suy nghĩ của nàng.
      Nàng nhìn lại bằng đôi mắt long lanh

      -" Phong ta muốn "

      Lập tức tay nàng bị nắm chặt

      -" Mị nhi ta cho nàng gần gũi nam nhân nàng chuyển nữ nhân? "
      -" Phong đau tay , ta ta muốn bộ đồ của !"

      Tay thả lỏng hơn nhàng mơn mớn tay nàng .

      -" việc gì lát vào cung ta lấy cho nàng"

      xong cười vui vẻ ôm nàng mà lại biết hậu quả đề ra khôn lường cho bản thân mình.

      -" Ừm vậy nha!"
      -" Thôi bọn họ cũng vào đến hoàng cung rồi ta đưa nàng vào khỏi mất công hoàng huynh cho người mời vào"
      -" Ân, nên thôi"

      ôm nàng dùng khinh công bay nóc nhà tiến vào hoàng cung chính điện. biết bao nhiêu mũi dáo cung tên chuẩn bị giương bắn bao lời hô hào thích khách. Đến lúc nàng và đáp xuống mới dần lui ra quỳ xuống thứ tội.
      Nàng nhìn mảnh khỏi cười cợt. Từ lúc phô trương thân thế của bản thân bọn quan lại đại thần trong triều dần rụt rè e sợ hơn trước chứ đối xử như trước đây. mảnh chỉ trích . Chế giễu đâu cũng luôn có lời ra vào.

      " Thôi hoàng đệ, hoàng muội mau vào. Đừng để mọi người đợi lâu"

      Giọng uy nghiêm mà trầm ấm của Âu Dương Dật vang lên trong đại điện.
      Nàng và cùng sóng bước vào bên trong. đến giữa khẽ khom người bái kiến sau cùng nhau lại bàn dành cho vương tử. Nàng nắm tay lại nhíu mày khó chịu khi có đôi mắt nhìn nàng chằm chằm giấu diếm. Nàng nhìn thẳng lại đôi mắt nhìn mình, nương xinh đẹp trong bộ đồ trắng trong . Tóc đen dài mượt thả ra được tết lại với nhau ít sợi bằng lụa mỏng trắng. Váy cũng trắng chỉ có duy nhất điểm đỏ là cái đai của nàng ta . Cái đai này nhìn tượng trưng cho thân phận cao quý giàu có mà được làm ra , đai của nàng ta bằng vàng cứ mỗi đầu là có lục lạc theo là các sợi rua dài ngắn khác nhau vòng quanh hông. Điểm chính giữa là viên hồng ngọc đỏ sẫm làm điểm nhấn. Nàng nhìn nữ nhân này khỏi khen thưởng. biết cách tạo đểm, nhưng nàng lại có chút nhớ mong bởi nhìn lại hồng ngọc đỏ sẫm này nàng lại buồn, vui, nhớ và cả tiếc nuối.
      Trong lúc nàng đánh giá vị nương kia vị nương kia cũng đánh giá nàng. Ánh mắt khẽ lóe lên đau thương, nhớ mong sau biến mất. Nhưng miệng lại khỏi ra

      " Mi i miss you so much"

      Màng quay lưng lại nhìn vị nương kia lòng bối rối , sững sờ hạnh phúc. nhìn nàng khó hiểu nhìn theo ánh mắt nàng nhìn lại vị nương kia sau lại nhìn nàng lòng khỏi lo lắng" lẽ nàng thích nữ nhân? Mà nữ nhân kia cũng vô lễ giám liếc mắt đưa tình" tay nắm chặt cúi đầu. Còn toàn đại điện trầm mặc mảnh khó hiểu.

      Chương 37 : Công chúa Hải Lạp Mĩ Bạch

      Nàng sửng sốt nhìn chằm chằm nàng ta nghi hoặc xen lẫn chút vui mừng. Cứ thế nàng cứ nhìn nàng ta mong sao suy đoán của nàng là đúng.

      -" Who are you"

      Nàng đáp trả lại bằng tiếng như nàng ta . Nàng mong nhận được câu trả lời mình muốn nghe.

      -" Devil or Angel"

      Nàng ta xong mỉm cười nhìn nàng ngọt ngào. Riêng nàng lại rung động thôi Devil dịch ra chính là Ác quỷ , Angel dịch ra chính là Thiên thần . Nếu như ghép lại nghĩa của nó là Ác quỷ hay Thiên thần. Hồi tưởng lại nàng luôn được các bạn học gọi là thiên thần bởi khuôn mặt xinh đẹp và tính cách đáng hồn nhiên của nàng và yếu đuối nữa nhưng họ lại sau bộ mặt thiên thần đó nàng chính là kẻ chuyên ám sát kẻ khác kẻ vô tình máu lạnh hay thẳng thừng là chuyên giết người . Họ chỉ nhìn nàng với mặt là giàu có xinh đẹp yếu đuối luôn bị bắt nạt bởi các đàn chị các bạn cùng học. Cho đến khi nàng bị người phát khi nàng ra tay xử kẻ được phân phó ở trong khách sạn người bắt gặp nàng xử lý đó chính là người bạn học của nàng kẻ xấu xí. Nàng còn tính xử lý nàng ta để tránh hậu họa về sau những bỗng bắt gặp nàng ta lấy khẩu súng ra từ khay chuyển đồ ăn nhắm thẳng vào nàng đùng quả nàng kịp trở tay nhưng phải bắn nàng mà bắn kẻ ở sau lưng nàng ta cố gắng với cây súng để bắn nàng. Nàng lại nhìn lại kẻ xoay khẩu súng đó. Nàng mới cất khẩu súng dắt đính quần cười

      " Cùng loại người sao bạn học Phạm Mĩ Bạch ?"

      Nàng ta cũng cất khẩu súng, lấy khăn ướt lau mặt lau tay , nàng nhìn lại khuôn mặt đó , xấu xí thay bằng thanh tú xinh xắn.

      -" Cùng loại bạn học Vương Vũ Mị"

      Từ lần đó nàng và nàng ta dù là vụ ám sát của ai đều cùng nhau làm. Sau vì những vở diễn của nàng cùng Bạch trước ánh sáng nên quyết tâm nàng và Bạch lấy tên Devil or Angel để làm tổ chức của 2 nàng trước và sau ánh sáng 2 con người khác nhau. Mặc dù vậy nhưng nàng và Bạch cũng thân thiết với nhau ở trường để tránh sinh nghi. Nhưng sau biến cố đó nàng ở đây, mà giờ Bạch lại đó.

      Nàng chậm rãi buông tay ra, nhìn nàng nghi hoặc tay nắm tay nàng siết chặt lại nhìn xuống tay nàng vỗ tay rồi từ từ bước lên đứng trước mặt nàng ấy ôm chầm lấy. Nàng ấy cũng ôm chầm lấy nàng. Vui mường, hạnh phúc

      " Mị à ta nhớ ngươi lắm"
      " Bạch ngươi vẫn ưa trắng ha !"

      Nhìn nàng ôm chầm lấy nữ nhân kia lại còn nhớ nhung cái gì đó có vẻ như quen biết nhau nhưng nếu nghĩ đúng đó chính là công chúa Tư Ba sao nàng lại quen biết được trầm mặc nhìn.

      Mà cũng chỉ riêng toàn bộ người trong đại điện đều im lặng nhìn đến lúc nhất định Âu Dương Dật mới giả bộ ho đánh thức mọi người.

      " Khụ Khụ Khụ"

      Ba tiếng ho dứt cũng là lúc hầu hết mọi người đều thôi nhìn mà cũng là lúc nàng mới buông Bạch ra về chỗ của ngồi nhìn Bạch . Bạch cũng nhìn lại nàng mỉm cười rồi lên chính giữa đại điện :

      -" Hải Lạp Mĩ Bạch công chúa xin ra mắt hoàng thượng"

      Bạch xong quay lại nhìn nàng cười tủm tỉm . * tốt là bạn ta chí ít công chúa! Tốt* nàng thầm trong lòng vui vẻ ra mặt. Nàng định đứng lên bỗng dưng đứng dậy kéo theo nàng.

      -" Hải Lạp công chúa ta là Thất vương còn đây là sủng phi của ta"

      nhấn mạnh hai chữ sủng phi còn ôm chặt nàng vào lòng đánh dấu. Nếu như nàng đoán sai phu quân của nàng ghen rồi à! Haxx lẽ nghĩ nàng thích Bạch? Đúng là nàng lưu trữ thùng dấm chua à! Kểu này chắc ghen suốt á ! Ai nàng chắc nhưng nhìn đôi mắt lóe lên của Bạch mà coi , tha hồ ăn dấm chua !

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 38 : Trò chơi ghen tuông

      Âu Dương Dật khẽ gật đầu xem như sau lại nhìn Hải Lạp Mĩ Bạch công chúa trầm ngâm suy nghĩ nhíu mày.
      Mĩ Bạch nhìn lấy cái nhíu mày của hoàng thượng buột miệng:

      -" hoàng thượng có điều gì còn muốn chăng ? "
      -" A Hải Lạp công chúa nhìn ra?"

      Nàng nghe Âu Dương Dật mà khinh thường thôi! ta thể ràng như vậy bảo sao lại nhận ra chứ? Mà ta cũng xem thường Bạch Bạch rồi, để nàng ta chỉnh chết tên hoành đế này cho bõ dạ. Hừ.

      Thầm suy nghĩ trong lòng nàng nắm chặt tay Phong liếc nhìn bày ra vẻ xem kịch vui , mà Phong cũng hiểu được suy nghĩ của nàng cũng lười ra tay bóc nho đút cho nàng xem kịch.

      -" Hoàng thượng ngươi lại chê cười rồi"
      -" Hải Lạp công chúa cần khiêm tốn như vậy"

      Âu Dương Dật ngồi long sàn cười .

      -" Hoàng Thượng nếu như ngài cho phép Hải Lạp ..."
      -" Nha, công chúa cứ "
      -" Hoàng Thượng ngài nhầm rồi, Hải Lạp phải loại người khiêm tốn đâu, chẳng qua lúc nãi ngài biểu quá ràng . Cho nên tất cả mọi người ở đây đều nhạn ra thôi"

      Âu Dương Dật nghẹn họng , mặt đỏ lên vì xấu hổ bởi trước đây dù là vậy cũng đâu ai dám ra. Đại điện lần nữa lại trầm mặc mảnh.

      " khụ khụ khụ"

      Ba tiếng ho vang lên, đánh thức cả đại điện Âu Dương Dật đưa mắt vui vẻ cảm kích nàng. Nhưng ra những lúc thế này nàng ghét im lặng quá độ thôi chứ đâu có ý giúp chứ? Nàng lờ ánh mắt đó quay lại nhìn để tiếp tục đút nàng ăn.

      Lúc này Âu Dương Dật mới tránh ngại ngùng :

      -" Nếu trẫm lầm Hải Lạp công chúa và Thất vương phi gặp nhau lần đầu sao lại có vẻ quen biết?"

      Đây phải suy nghĩ riêng của Âu Dương Dật, mà cả cả người trong toàn bộ đại điện đều nghi hoặc nhìn lại nàng và Hải Lạp công chúa.

      -" biết Hoàng Thượng có tin là gặp trong mộng chăng?"

      Hải Lạp công chúa cười với nàng rồi quay lên với Âu Dương Dật

      -" Gặp trong mộng ? "
      -" Đúng nha!"
      -" Thế nào là gặp trong mộng?"
      -" biết Hoàng Thượng có nghe chăng ta bị trượt chân rơi xuống nước hôn mê ?"
      -" Có nghe qua!"

      Âu Dương Dật gật đầu

      -" Lúc đó ta đoán là Thất Vương Phi đây cũng có thời gian ngủ mê man?"
      -" Đúng"

      Hải Lạp công chúa cười nhàng :

      -" Chính lúc đó chúng ta gặp nhau và được lệnh gắn kết 2 nước Thiên Tư nếu gặp đại nạn"

      Các đại thần cùng sứ giả Tư Ba khỏi suy nghĩ , Tư Ba biết riêng Thiên Thần Quốc lại càng nhưng sau khi nhớ màn tỉnh cảm trước đó cũng Thất phi thể gặp trước được Công Chúa nên cũng bán tính bán nghi.
      Sau hồi suy nghĩ Âu Dương Dật nghe xong cũng chỉ loa qua gật đầu cho có, lát sau phân phó

      -" Công chúa đến đây đường xa hơn nữa phải diện kiến Trẫm , vậy biết công chúa muốn đến ở phủ nào để trẫm phân phó?"
      -" Tạ hoàng thượng Hải Lạp muốn ở phủ ....."



      Chương 39 ::Trò chơi ghen tuông (p2)

      -" Tạ Hoàng thượng Hải Lạp muốn ở phủ Thất vương gia"

      -" được"

      Lời của Hải Lạp công chúa chưa dứt giọng người khác chen vào

      -" Thất vương sao lại được cơ chứ?"

      Hải Lạp công chúa cười ái muội nhìn nàng làm nàng nổi trận gia gà

      -" Ta "
      -" Nhưng ta muốn đến phủ ngài ở "
      -" Đừng thách thước ta"
      -" Ta ngài.... "

      " Hỗn láo các người có còn coi trẫm còn ngồi đây? "

      Âu Dương Dật tức giận tay đập mạnh xuống long bàn phẫn nộ

      -" Hoàng Thượng tha tội "
      -"Hừ, hoàng đệ sao lại thể cho công chúa vào ở chứ! "
      -" muốn "


      Hừ công chúa này chắc chắn có tình ý với phu nhân sao có thể để ta thân cận nàng được hơn nữa lúc nãi hai người còn tình tứ như vậy. đựơc nhất định được.

      Cái suy nghĩ này của hăns nào có thể ra? Đường đường các chủ, vương gia mà phải lo cái tình này. ra mất mặt của .

      Âu Dương Dật nghe xong phát hoả. Có người nào đứng trước vua của nước mà trả lời như vậy chăng? Bình thường để cho thất đệ muốn làm gì làm tránh phạt cho dù trước đây thất đệ giả bệnh giả ngu nhưng tại quá lắm rồi nếu giờ hạ chỉ đâu còn là uy nghiêm của vua nữa!

      -" Hoàng đệ, nhiều! Trẫm tuyên chỉ Hải Lạp công chúa nghỉ ngơi tại phủ thất vương gia. "

      Âu Dương Dật xong tự mình đứng dậy phất tay về tẩm cung nghỉ ngơi.

      -" Tạ Hoàng Thượng "

      Hải Lạp công chúa vui mừng tạ ơn liếc mắt khiêu khích nhìn thất vương gia nghiến răng nghiến lợi sau lại chuyển sang nhìn nàng tay giơ chữ V cười tít mắt. Còn nàng chỉ biết lắc đầu. Sau này phủ thất vương tha hồ ' nhộn nhịp '.

      ... ...... ....
      Hoàng thượng rời tất cả quan lại đại thần cũng rời , nàng cũng " đành phải " vui vẻ nắm tay " lôi" để lườm mắt với Bạch nữa. Hazz cái số nàng...


      Tại cửa lớn Thất vương phủ mảnh nhộn nhịp diễn ra. Thứ nhất là đón tiếp công chúa là dịp vui. Thứ hai là lạnh run vì chủ nhân vui vì có khác nhân đế khiến cho toàn bộ nô tài luôn phải chịu cảnh sống cùng tử thần khiến người làm luôn tìm cách lẩn trốn muốn giáp mặt vị chủ tử này.

      -" Vương gia, biết tiểu nhân nên an bài cho công chúa ở viện nào? "

      nhíu mày suy nghĩ, dù ghét công chúa này nhưng nếu an bài nàng ta ở viện làm mất mặt của mà cũng của Thiên Thần Quốc thôi cứ tùy tiện vậy nhưng quan trọng hơn nàng ta là bằng hữu của nàng!

      -" An bài cho công chúa viện tốt vào nhưng cách xa viện của Vương Phi xa chút."
      -"Thuộc hạ "
      -" Ân, khoan cách xa xa cho ta"
      -" Vâng "

      Sau khi suy nghĩ lại quyết định vẫn tốt nhất là nên cách xa thêm chút để đảm bảo an toàn hơn nữa cũng để cho còn có thời gian ân ái với nàng dù sao cũng lâu rồi chưa được ăn mặn khổ sở phải ăn chay trong khi nó ra trước mắt chỉ có thể nhìn sờ mó mà chẳng thể làm được gì!

      " Vương gia an bài xong... nhưng.... "
      -" có gì ngươi "
      -"Bẩm Vương Gia nhưng sau khi an bài chỗ ở cho công chúa, công chúa đến chỗ ở của Vương phi... "
      -" Sao ngươi từ sớm."

      Sau khi đến nhìn thấy nàng và công chúa kia trò chuyện vui vẻ nhìn chói mắt. Mà dường như nàng cũng quên diện của chỉ lo chuyện với công chúa kia khiến muốn giết người.

      -" Mị Nhi "

      Câu của ngân dài ngọt ngào! Nhưng đối với nàng nổi da gà.

      -" A, Phong chàng đến rồi sao? Vào nhanh lên"

      Nàng nhìn bây giờ quả muốn trêu ghẹo!

      -" Ấy ấy chàng ngồi đầu kia, Bạch mau ngồi đây nha! "
      -" Mị Nhi!!!!! "


      Nàng biết mình làm vậy là hơi hơi quá đáng nhưng vui nha! Mà nàng cũng muốn giúp Bạch chút thôi nha!

      -" Ôi Mị thân ái! Ta ngươi quá"

      Xong Bạch lao vào nàng với tốc độ ánh sáng, hôn chụt phát lên mặt, tay ôm chặt cổ nàng đầu lại rúc xuống ngực nàng dụi dụi. Mà Nàng cũng xoa đầu Bạch dụi trước ngực

      " A Rắc Rầm"

      Nàng nhìn chiếc bài chỗ ngồi bị chẻ thành 2 nửa. Khuôn mặt nghiệt của vẫn cười tươi nhìn nàng. Ôi chao, ghen đáng quá!

      bực dọc nhìn màn hận tại nàng còn ở đây chứ nếu giết nàng ta! Sao nàng ta giám ôm hôn dựa đầu trước ngực nàng như vậy! Mấy chỗ đó là của riêng địa phận riêng của .

      Suốt mấy ngày nàng luôn bị làm phiền cũng là Bạch có thời gian nghỉ ngơi mệt mỏi hơn cả lúc nàng phải giải quyết mấy ông chủ lớn ở đại.

      -" Thôi mấy người muốn làm gì làm ta ngủ"

      Nàng vừa dứt lời hai giọng khác xen

      -"Mị Nhi!! "
      -" Mị Mị à"

      Nàng quay thèm để ý. thấy nàng nên quay sang nhìn công chúa

      -" Ngươi tránh xa Nàng cho ta! "
      -" á"
      -" Đừng thách thức nhẫn nại của ta"

      ta xong liền quay , Bạch nàng còn khinh khỉnh cáu ghắt nhưng trong lòng nàng lúc ngãi rét run người nhìn khủng bố. Nhưng bất quá còn có Mị Mị bảo vệ nàng.

      Mấy ngày sau

      -" Ta giết ngươi"

      xong bóng dáng cầm kiếm lao công chúa tiếng hai kiếm va chạm nhau. hình như bây giờ mới biết công chúa này cũng biết võ công chứ phải là bình hoa di động như nghĩ nhưng võ công của công chúa này điểm nội lược.

      -" Võ công của ngươi nghĩ thắng được ta? "
      -" Ta biết cho nên.... Mị à cứu mạng ta với"
      -" Ngươi.... ta giết ngươi"

      lao thêm lần nữa đưa mũi kiếm đến thẳng vào cổ họng của công chúa này nhưng bóng dáng của nàng lại lao vào ngăn cản may kịp xoay kiếm để khiến nàng bị thương tổn.

      -" Mị nhi nàng tránh ra để ta giết ả"
      -" Nàng là bằng hữu của ta! cho ta biết vì sao muốn giết nàng ấy? "
      -" có gì chỉ là chướng mắt "

      chỉ có thể là chướng mắt chứ sao ghen cùng nữ nhân. Nhất là khi hai nữ nhân cùng tắm chung cùng ngủ chung cùng thay đồ chung cùng ăn chung cùng du ngoạn chung.... thẳng ra là muốn.

      -" Phong ta lại hiểu chàng"

      Xong nàng quay sang nhìn Bạch

      -" Thôi ngươi nên chấm dứt trò này nha nếu mạng của ngươi ta cũng cứu được nữa"

      với Bạch xong nàng bước lại gần đặt tay lên ngực nàng

      -" Phong ta chỉ có mình chàng, hơn nữa ta nữ nhân"

      Nàng xong chủ động ôm hông dụi đầu trước ngực

      -" Ôi chào ghê quá ta đây nhìn hai người các ngươi như vậy ta ngập gato chết mất"

      Nàng chỉ biết nhìn Bạch mà lắc đầu cười, mà từ lúc 2 nàng ở đây tính cách của Bạch dường như vui vẻ hơn lúc trước rất nhiều. còn u ám buồn rầu như trước đây


      -" Mị nhi, gato là gì? "
      -" Giống chàng đó, là ghen nha. Hahaha"

      Nàng và cùng cười vui vẻ hạnh phúc cùng nhau

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 40 : Dạo chơi kinh thành

      -" Mị Mị mau cùng ta "


      Nàng khó chịu nhìn Bạch hăng hái đứng trước giường của mình trong khi nàng và còn ôm ấp thẳng ra y phục chưa có mặc môi chạm môi hơn hết thượng nàng!

      -" Ngươi.... nữ nhân biết lễ giáo! Đây là hành động công chúa nơi khuê phòng sao? "
      -" Ách Thất vương ngài về Mị sao? "
      -"Ngươi.... "
      -" Haha"
      -"Hừ đồ nữ nhân biết liêm xỉ"

      giận đỏ mặt, chuyện tốt của mới bắt đầu bị phá hư lại còn bị bóc mẽ nhưng công chúa này cũng có chỗ đúng nên giờ cũng chỉ biết như vậy thôi bởi tính cách nương tử cũng cách khá khá giống với công chúa này nếu như tiếp như vậy lẽ tự bêu xấu nương tử của mình nàng còn chưa đủ sủng nàng chưa đủ sao xấu nàng được. Mà lòng cũng muốn nương tử của mình như vậy.


      -" Thôi hai người các người gây chuyện chưa đủ sao ta còn rất mệt nếu muốn gây chuyện ở bên ngoài mà gây chuyện"

      Mặc dù nàng miệng thế nhưng cũng nhanh tay che thân thể tướng công nàng lại.

      -" Thôi mà Mị, cùng ta "
      -" Ngươi thấy nàng mệt sao? cút ra ngoài! "

      " Cút ra ngoài để tiếp tục hành " lời này chỉ trong lòng chứ ra tránh công chúa này gây


      -" Hừ. , ta ra để hai người các ngươi ân ái với nhau sao? "
      -" Ngươi chê mình sống quá lâu sao? "

      Khí lạnh lan tràn toàn phòng chưa được 5 giây bỗng dưng bị dập tắt hoàn toàn.

      -" Thôi! Bạch có gì ngươi nhanh ! Phong chàng có ý gì sao? "
      -" Ân, "

      nhanh chóng trả lời nở nụ cười nghiệt khí lạnh trong phòng biến mất dường như xuất .


      -" Rồi Bạch ngươi muốn gì?
      -" Mị ngươi cũng biết ta mới đến nơi này thôi nha, ta muốn dạo kinh thành "
      -" Muốn tự mình ! Ta liên quan "

      Nàng gằn từng chữ


      -" Mị Mị"
      ......
      -" Mị Mị"
      ... ....
      -" Mị Mị"
      ......
      -" Mị Mị"
      -" Rồi, ta cùng ngươi "
      -" Hì ngươi ghê nhưng mà ngươi tính tình vẫn như ngày nào khó chịu quá "
      -" Rồi rồi ra trước "
      -" Ra làm gì? "

      Bạch nhìn nàng tỏ vẻ vô tội

      -" lẽ ngươi muốn nhìn thân thể phu quân ta? "
      -" Ôi được như vậy sao? "
      -" Phong chàng giết nàng cứ giết ta ngăn"
      -" Vi phu đáp ứng"
      -" Nha, hai người các ngươi bắt nạt ta. Ta "

      Nàng nhìn Bạch khóc ra nước mắt vừa lại vừa thụt lùi ra đóng cửa mà khỏi phì cười.

      -" Phong thôi chàng mau bỏ ta ra! "
      -" Ta còn rất mệt nha! "
      -" Thôi nào, đưa nàng ấy dạo kinh thành nhưng sẵn tiện ta cũng phải vào viện dò thám tình hình các chứ? "
      -" Còn sớm"
      -"Phong chàng cũng nên về Ám Tinh các ! Có người rục rịch rồi nha! "
      -" Ân, ta biết rồi"

      Chương 41 : Dạo chơi kinh thành ( p2)

      ra nàng cũng biết ai trong các của rục rịch muốn tạo phản đâu nhưng bởi vì nàng cũng muốn thăm lại kỹ việc của mình mở ra nhưng lại cho nàng cứ mực giữ nàng bên người nên nàng đành phải bịa chuyện như vậy đúng tốt mà đúng thôi cũng trách tội nàng nếu dám uỷ khuất nàng hắc hắc đảm bảo ngủ ở thư phòng cho biết mặt.


      -" Mị nhanh nha! Mà người nghĩ gì mà cười vui vậy nha! "

      Nành nhìn Bạch ra bộ săm soi lắc đầu.

      -" Gì vậy chứ? "
      -" Haxx"
      -" Chuyện gì"
      -" Nếu người muốn biết tốt nhất nên kiếm 1 hảo phu quân lúc đó ngươi biết ta nghĩ gì nhưng chỉ sợ ừ.... ừm... "
      -" Khỏi lo ta kiếm 1 hảo phu quân tốt còn sủng ta hơn cả phu quân ngươi nữa, những người chỉ sợ là ý thế nào? "


      Bạch Bạch ngây thơ mắc bẫy của nàng bị nàng đeo tròng vào cổ mà :


      -" ta sợ cả đời này ngươi cũng có ai lấy haha"
      -" Mị chết tiệt ngươi trùng ta sao? "
      -" à nha"
      -" Ta đường đường đại mĩ nhân của Tư Ba sao có gả được, chỉ sợ người muốn lấy ta xếp từ đây sang đến Tư Ba còn chưa đủ! "
      -" Rồi rồi ta biết ngươi đẹp, sao giờ ngươi có muốn ra thành nữa ? "
      -" Đương nhiên ta tìm ngươi là vì chuyện này mà! Sao lại chứ! "
      -" Vậy nhanh chút, ta có bất ngờ cho ngươi "
      -" sao? "
      -" Hỏi nhiều, "
      -" Khoan ngươi đem theo thuộc hạ hay nha hoàn sao? "
      -" Ta thích, ngươi làm công chúa lâu nên quen sống có người lẽo đẽo sau hả? "

      Nàng dương mắt thách thức Bạch

      -" nha! Nhưng có bọn theo lỡ ta mua gì còn có người cầm giúp! "
      -" Ngươi đừng ta ngươi muốn mua đồ như lúc trước nha! "
      -" Đúng, "


      Bạch kéo nàng ra khỏi phủ thất vương thăm ngó hết gian hàng này sang gian hàng khác. May mắn nàng nhất quyết đem theo thuộc hạ hay nha hoàn nếu bị Bạch giỡ cả kinh thành này về phủ của nàng mất!
      " A đẹp quá! "
      " Ngon, ta mua"
      " rất hay ta thưởng "
      " Cảnh đẹp mà người cũng đẹp, ta ưng"
      ... ...


      Nàng mới chỉ đưa Bạch tham quan số nơi nàng biết thôi chứ chưa gọi gì là đẹp mà Bạch như vầy rồi nếu nàng biết có cảnh đẹp hơn hành động ra sao nữa!

      -" Ngươi làm ta mất mặt quá! "
      -" Đâu thể trách ta à! Ngươi cũng lúc trước ta và làm nghề gì mà! Đâu có thể đâu chơi xa được chứ. Hơn nữa ngươi đến đây sớm hơn ta nha! "

      Cái này nàng cũng thể nào trách Bạch được bởi lúc trước hai nàng là sát thủ đâu có thời gian có thể chơi xa tham quan, thời gian tham quan chủ yếu là đột nhập vào nhà, khách sạn để xử lý mấy ông trùm thế giới được tổ chức giao cho nên đến lúc hai nàng ở đây nàng cũng hiểu tại Bạch thế nào.

      -" Mị Mị a kẹo hồ lô này nghe tên lâu giờ mới nếm, ngon nha! "

      Nàng nhìn Bạch cắt đứt suy nghĩ của mình tại còn giơ cao chiếc kẹo hồ lô nhìn ngắm và nuốt từng cái từng cái đôi mắt còn long lanh như bắt được vàng nàng có cảm giác xấu hổ muốn độn thổ! Chí ít cũng phải như nàng dù nàng đến đây cũng gần năm nhưng lo bận trả thù thành hôn rồi kĩ viện.... nàng chưa nếm qua cái kẹo hồ lô trong truyền thuyết cổ đại như thế nào. Nhưng nàng cũng đâu lố như Bạch vậy? Nhìn Bạch bây giờ " giống như nhà quê lên thành phố, chính xác đúng là nhà quê lên thành phố"

      " Mị ngươi nghĩ gì? "

      Nàng quay lại nhìn Bạch

      -" Nghĩ ngươi làm mất hết hình tượng của ta"
      -" Hì hình tượng chó má gì? Mà ngươi lúc nào cũng trưng ra cái bộ mặt lạnh nhạt đó làm gì chứ?Ngươi và ta đâu có còn như lúc trước nữa đâu! Hơn nữa bây giờ ngươi còn lạnh nhạt hơn cả lúc trước nữa"
      -" có công chúa nào như ngươi ? Thôi bữa khác ta cho ngươi biết sau! Nhưng bây giờ ngươi muốn dạo kinh thành nữa hay ta về! "
      -" Đâu nha vậy có vương phi nào giống như ngươi chăng?"
      -" Ngươi đúng là.... giờ ngươi còn muốn nữa ? "
      -" Ân, ta muốn đến kĩ viện "
      -" Được mai ta đưa ngươi ! "

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 42 : Bội lòng

      -" A hôm nay ngươi dậy hảo sớm nha"
      -" Ừ giờ ta đưa ngươi "


      ra tối hôm qua có về, chắc trong các xảy ra chuyện gì đó nếu nhất định chuyện trong các mà về phủ. Có lẽ nàng đoán đúng rồi sao chỉ là thuận miệng mà ra. Tối qua nàng ngủ mà ở bên trống trải chợp mắt được bao. Khiến nàng mong mau sáng!

      -" Mị ngươi trông thất thần nha! "

      Nàng cười cợt

      -" Vậy sao? Thôi ta đưa ngươi "
      -" Nha"

      Bạch nhìn nàng đầy vẻ khó hiểu

      " Tây Môn Kĩ Viện"

      Nàng nhìn đập vào mắt bốn chữ Tây Môn Kĩ Viện nhưng lại chần chừ muốn bước chân vào bởi lòng nàng tại lo cho kĩ viện này mà ở chỗ mặc dù biết võ công cao cường nhưng nàng cũng khỏi suốt ruột tiếng Bạch bên tai

      -" Mị ngươi chắc hẳn là có chuyện "
      -" Có, Nhưng lát nữa ta giải quyết sau. Nhanh vào "

      Nàng cùng Bạch sóng đôi bước vào. bóng dáng vàng chanh xinh đẹp tiến lại gần nàng khẽ khóm người xuống cúi chào giọng:

      -" Dạ Lan bái kiến chủ nhân"
      -" Ân, lui xuống kêu Vũ Ý, Vũ Ái, Tiêu Yến, Dương Cầm, Tĩnh Huyên, Nhạc Hương, Nhạc Vân, Hương Thanh, Hương Huyền lên phòng gặp ta"
      -" chủ nhân"

      Dạ Lan cúi người bước lên khán đài mỉm cười nhìn xuống đám thiêu thân dưới đài :

      -" Chư vị tại xin mạn phép 9 hoa khôi của Tây Môn xin lên lầu... "
      -" Mama tại sao 9 người cùng lên à? Chúng ta đến đây đều chủ yếu thưởng thức tài nghệ cuả các nàng. Mama cho lên hết chúng ta ở lại làm gì nha! "

      Tiếng ồn ào náo loạn vang lên xung quanh khán đài

      -" Chư vị các nàng lên để chuẩn bị tiết mục mới. Hơn nữa trong 9 vị hoa khôi của Tây Môn các vị có thể chọn người để mở mạng che mặt! "

      Nàng gật đầu khen thưởng Tĩnh Huyên trong loạn mà rối. Quá bình tĩnh.

      -" Được được đến lúc đó Tĩnh Huyên nương phải mở mạng ra"
      -" Tĩnh Huyên "

      Xong Dạ Lan đưa các nàng lên lầu đôi mắt nhìn nàng chủ ý

      -" Oa Mị Mị chuyện ngươi là chuyện này? "

      Đôi mắt Bạch sáng long lanh đầy thích thú

      -" Ân"
      -" Vậy nhanh, ta muốn nhìn qua lượt các nàng "
      -" Ân, "

      Nàng nhàng bước lên lầu vào phòng chính giữa có thể nhìn xung quanh ngồi xuống bộ bàn ghế điêu khắc xa hoa nạm đá quý nhấp môi vào ly trà nhàn nhã.

      -" Chủ nhân, các nàng đến"
      -" Ân, Dạ Lan ngươi cho các nàng vào "


      -" Bái kiến chủ nhân"

      Các nàng quỳ khóm lưng cúi chào nàng

      -" Ân, Đóng cựa "

      Cạch Cạch
      Tiếng cánh cửa đóng , nàng nâng mắt lên nhìn từng người

      -" Mọi chuyện lượt "
      -" Bẩm chủ nhân.... "

      Tĩnh Huyên liếc lại nhìn Bạch sau nhìn nàng hoài nghi

      -" sao, nàng là người của ta cứ "

      -" Chào, ta tên Bạch"
      -" Xin chào Bạch nương "

      Dạ Lan nhanh chóng đáp lại còn các nàng khác khẽ gật đầu chào hỏi

      -" Rồi báo cáo "

      Nếu như dịp khác nàng có thể dong dài với các nàng được nhưng phải hôm nay, nàng khá lo cho Phong

      -" Bẩm chủ nhân ở quan lại có chuyện gì quan trọng lắm nhưng giang hồ gần đây có biến động "
      -" A, biến động sao? "
      -"Liên quan đến Ám Tinh các "

      Nàng giật mình

      -" Sao? . "
      -" Chủ nhân chuyện này Tĩnh Huyên cũng lắm, tốt nhất nên hỏi Tiêu Yến cùng Dương Cầm vì hai nàng cùng nghe qua"
      -"Nhanh"

      Nàng thúc dục

      -" Bẩm chủ nhân chúng thuộc hạ nghe con của các chủ Ám Tinh các cũ trở về và theo lời các chủ tiềm nhiệm gả cho tân các chủ "

      Rắc Rắc

      Chiếc bàn gỗ nạm đá quý đáng giá cả mấy chục vạn nẻ đôi. Hơi lạnh khiến các nàng run rẩy. Bởi đây là lần đầu tiên thấy chủ nhân các nàng ra tay

      -" Mị Mị mau giảm băng à"

      Bạch nằm giường tay cầm chùm nho ăn ra vẻ vô tâm vô phế

      -" Ngươi lo gì con tiểu hồ ly đó lẽ ngươi đối phó được nàng? "

      Hơi lạnh dần thay vào là nụ cười toan tính

      -" Hừ ta xem nên cho nàng ta chết như thế nào! Dám muốn nam nhân của ta? Chưa đủ sức "
      -"Ngươi là giết nàng cho nhanh, đừng hành hạ nha! "
      -" Hành hạ? Đúng ý ta nên xẻo thịt hay rút máu? "
      -" Hazz cách nào cũng được nhưng nhanh chút"
      -" ta trêu đùa cùng nàng ta "
      -" Thôi tùy ngươi"


      Các nàng nghe chủ nhân cùng vị nương tên Bạch đối đáp mà lạnh kinh cả người may các nàng đối nghịch cùng chủ nhân. Mà cũng vị nương tên Bạch này là gì đối với chủ nhân nhưng cái vẻ Bạch nương bày ra trước mặt các nàng đảm bảo cũng là người như chủ nhân lãnh độc.

      ( lãnh : lạnh nhạt, băng; độc : độc ác)

      -" Còn chuyện gì nữa? "

      Nàng gấp rút hỏi, nàng muốn nhanh chóng giải quyết chuyện ở đây để đến Ám Tinh các xem dạng nữ nhân gì dám ao ước nam nhân của nàng.
      Dạ Lan lên trước mặt nàng dâng lên quyển sổ, nàng khó hiểu nhíu mi

      -" Chủ nhân việc chủ nhân giao cho Thương Thu dặn chúng thuộc hạ làm xong, xin dâng chủ nhân "

      Nàng bất ngờ hỏi lại

      -" Ta giao? "

      Chương 43: Bội lòng (p2)

      Nàng bất ngờ về việc Dạ Lan . Nàng có giao cho Thương Thu làm gì sao? Hay có kẻ dám mạo danh nàng? trường hợp này thể xảy ra! Bởi Thương Thu biết nàng là nữ nhi mà người giang hồ biết các chủ Huyết Tinh các là nam nhi Lãnh Mị chỉ cần Thương Thu tiếp xúc qua có phải giả mạo hay . Chỉ có nguyên do duy nhất :NÀNG BỊ PHẢI BỘI! :
      ngờ nàng tại cũng bị phản bội như " nàng của xưa " Tĩnh lặng hồi nàng mới lên tiếng

      -" Đem lại "

      Dạ Lan dâng lên nàng quyến sách khá dày. Bên ngoài bìa ghi đây là quyển gì. Nàng lật bìa nhìn những dòng chữ được ghi chép đầy đủ gọn gàng đập vào mắt là Thanh Phong Quốc. Tất cả thông tin ở đây đều liên quan đến Thanh Phong Quốc và chủ yếu là Hoàng Hậu Thanh Phong Quốc.

      Haha giờ nàng . Đây chính xác là chỉ thị của " nàng " các chủ Huyết Tinh Các. Các Chủ Huyết Tinh Các, các chủ cơ đấy.
      ngờ nàng chưa gặp Thương Thu có hai tuần trăng chưa đến Huyết Tinh các hai tuần trăng mà nàng ta dám phản nàng.
      Nàng mỉm cười nửa miệng lạnh rét.

      -" Ân, được rồi Dạ Lan ở lại, Tĩnh Huyên ngươi cùng các nàng khác xuống đối phó với đám nam nhân ở dưới"
      -" chúng thuộc hạ cáo lui"

      Nàng nhìn Bạch nhàn nhã vừa ăn vừa xem kịch vui mà lòng cũng có nơi phát tiết.

      -" Mị Mị ngươi đừng lấy ta làm chỗ phát tiết nha! Ta vô tội à! "
      -" Hừ, tự nhiên ta muốn thấy mặt ngươi nữa. "
      -" Đừng nha! "
      -"Hừ "

      --- ---
      -" Dạ Lan ngươi đến gọi Thương Thủy gặp ta, ta bỗng nhiên rất nhớ nàng ta à "
      -" Thuộc hạ xin lui"
      -" Mị Mị à ngươi muốn làm gì nàng à? "
      -" Ngươi nghĩ sao? "


      -" Chủ nhân Thương Thủy đến "
      -" Mau vào à"
      -" Tham kiến chủ nhân "
      -" Nha, mau ngồi xuống à"
      -" Tạ chủ nhân "

      Nàng cười thấy đáy mắt

      -" Thương Thu, Thương Thủy các ngươi đủ lông đủ cánh muốn tạo phản sao? "

      Thương Thủy sợ hãi nhanh quỳ xuống cúi đầu

      -" Chủ nhân thuộc hạ hiểu ngài gì "
      -" hiểu sao? "
      -" Thương Thủy ngươi có biết Thương Thu là chủ nhân mới của thuộc hạ ta? "
      -"Chủ nhân thuộc hạ biết tỷ tỷ của mình lại như vậy. Mong chủ nhân tha tội"

      Nàng đứng dậy vươn tay nâng khuôn mặt tái mét của Thương Thủy nhìn sâu vào đáy mắt bên tai

      -" Thương Thu, Thương Thủy là tên ta ban cho hai ngươi, mọi thứ ngươi có tại, mọi thứ ngươi làm tại ta cho được cũng lấy được. Ta cho các ngươi ánh sáng cũng có thể ban cho các ngươi bóng tối. Nhớ lời ta đừng bao giờ phản bội ta, đừng bội lòng của ta"
      -" Chủ nhân thuộc hạ biết tội. Xin người khai ân với tỷ tỷ của thuộc hạ. Cầu xin người"
      -" Cầu ta? Còn tùy tâm tình"


      Nàng thả khuôn mặt của Thương Thủy ra ngồi ngay ngắn nhấp môi vào ly trà nguội lạnh

      -" Lãnh Độc ngươi còn xuất đừng trách ta ra tay với nàng! "
      -" Phu nhân xin thứ tội"
      -" Trông coi nàng cho tốt nếu đừng mong gặp nàng lại "
      -" Tạ phu nhân"
      -" Đưa nàng xuống , lát ta gặp nàng ta "
      -" phu nhân"
      -" Lui xuống "
      -" R... "


      -" Khoan"

      Chưa nhìn nàng cũng biết giọng từ đâu ra. Trừ Bạch ra người nào còn cả gan trong lúc nàng tỏa uy như vậy.

      -" nương biết có việc gì? "
      -" Ta tên Bạch. Ngươi rất đẹp trai. Ta thích ngươi"

      Lãnh Độc hơi hoảng đối với vị nương gặp chưa được nửa khắc thích nam nhân nhưng rồi cũng trở lại vẻ lạnh nhạt khom người

      -" Tạ nương nhưng trong lòng tại hạ có người thương "
      -" Kho... "
      -" Thôi lui xống"

      Nàng cắt lời Bạch

      -" Thuộc hạ xin lui"

      Trong phòng chỉ còn lại hai người nàng và Bạch. Bạch mở lời

      -" ngươi lúc nào cũng phá ta"

      Nàng hừ mũi

      -" Ngươi có là bằng hữu của ta ? lo lắng chút nào cho ta sao? "
      -" Ngươi lẽ giải quyết được nàng ta? "
      -" Hừ đồ bằng hữu hiểu ta "
      -" Tất nhiên, ta với ngươi sinh ra cùng thế giới ta hiểu ngươi đâu còn là bằng hữu của ngươi"

      ( cùng thế giới : ở đây phải đều là người tương lai xuyên cùng sinh ra để làm đặc công, để ám sát và cùng hiểu nhau)


      Chương 44: Bội lòng (p3)

      -" Mị Mị ngươi muốn đâu vậy nha? "

      Nàng nhìn Bạch tỏ vẻ ngây thơ biết gì mà khóe mắt khỏi giật giật

      -" Hừ ngươi muốn cùng ta? "
      -" Ôi, Mị Mị à người ta cũng muốn nha"
      -" muốn sao? "
      -" Ân, nhanh nha nha"
      -" Được, ta cho ngươi"
      -" Ôi ngươi ghê, rồi nhanh nào! "
      -" "

      Nàng cùng Mị bước ra khỏi phòng bắt gặp Vũ Ý cùng Vũ Ái mặt đỏ lựng đứng trời trồng trước cửa phòng nàng mà giám nhìn thẳng vào nàng khiến nàng cảm thấy khó hiểu!

      -" Hai người các ngươi có chuyện gì sao? "
      -" Chủ nhân, "
      -" Thuộc hạ xin lui trước "

      Vũ ý, Vũ Ái gấp rút trả lời rồi lằng lặng nhanh

      -" Mị Mị hai nàng đó bị gì chăng? "
      -" Ta , thôi về phủ ta . Ta cần thây đồ rồi mới có thể ! "
      -" Ân"

      Nàng biết lúc mình cũng là lúc Vũ Ý, Vũ Ái liếc mắt nhìn nhau đầy ý.

      Nhưng mà ra Vũ Ý và Vũ Ái ngang qua cửa phòng hai người nghe trúng đoạn chuyện đầu đuôi của hai nàng sinh ra nghĩ bậy nghĩ bạ. Mà hơn nữa lúc ra ngoài Bạch do nằm giường mà y phục nhăn nhúm lại nhìn hai người ám muội vô cùng.

      " Vương phi, công chúa nhĩ hảo"

      Trần quản gia khẽ cúi người chào hỏi nàng cùng Bạch

      -" Ân, Vương gia các ngươi hồi phủ chưa ? "
      -" Bẩm Vương phi vương gia vẫn chưa hồi phủ "

      Hừ, chỉ là tiểu hồ ly sao còn chưa đối phó xong chứ! Nàng phải nhanh chóng xử lý việc ở Huyết Tinh các rồi đến Ám Tinh các để xem tiểu hồ ly muốn mơ mộng nam nhân của nàng ra sao.

      -" Ân, lui "
      -" Vâng vương phi"

      Trần quản gia lui nàng quay sang nhìn Bạch

      -" Ngươi thay bộ y phục của Thiên Thần Quốc , nếu ngươi mặc vầy bọn chúng ngươi là người Tư Ba"
      -" Ân, ta liền "

      Bạch xong cũng về viện để thay đổi y phục. Nàng nhìn Bạch đoạn khá xa rồi mới dùng khinh công bay về gian phòng của nàng thay đổi bộ y phục nam nhân màu huyết. Tóc bối cao, để lựa thưa vài sợi bên vai. Khóe mắt vẽ giọt lệ. Bên hông đeo thanh kiếm Huyết Ám mà đời các chủ đời này truyền đời khác để nhận thân phận

      -" Mị Mị ta xong rồi"

      Nàng quay mặt lại nhìn Bạch mặc y phục nữ nhân của Thiên Thần Quốc gật đầu khen. Quả đẹp. Nữ nhân đẹp mặc y phục gì cũng đẹp, giống nàng.

      -" Ầy, Mị ngươi mặc y phục nam nhân quyến rũ nha! "
      -" Tốt, ta ban ơn cho ngươi. Ngươi là tình nhân của ta"
      -" Ân, tình lang"

      Nàng ôm Bạch nép trong ngực mình. Dùng khinh công bay về hướng Huyết Tinh các đến.
      Đáp xuống giữa đại sảnh, trong lúc đám nô tài lau dọn nàng nghiên ngang ôm ngang eo của Bạch ngồi ghế chủ để Bạch ngồi người nàng giả hoa hoa công tử vuốt ve Bạch mỉm cười tựa nghiệt đập bàn.

      " Rắc, rầm"

      -" Ồ, là cái bàn này quả nên thay, yếu. Ta chỉ chạm cũng gãy nữa! Người đâu mau dọn dẹp"

      tên nô tài nhìn nàng hoài nghi nhưng cũng nhanh chân dọn dẹp. Còn đám nô tài ở đây lâu chỉ đứng run chỗ run rẩy thôi. Bởi thứ nhất đây là gỗ trầm hương loại gỗ chắc khỏe và hương từ thân gỗ rất thơm ,thứ hai bọn họ còn nhớ màn ghê rợn trước kia.

      -" Ngươi mau triệu tập các chủ viện cho ta"

      Nàng ngồi vuốt ve Bạch tay chỉ bừa vào tên nô tài gần đó.

      -" Vân... vâng các... các chủ"

      Tên nô tài chạy biến khoảng chưa đến nửa khắc các chủ viện tập trung lại cúi đầu bái kiến nàng

      -" Bái kiến chủ nhân "
      -" Ân, ngồi "
      -" Tạ các chủ"
      -" Ân, Thương Thu nàng đâu? "
      -" Bảm các chủ nàng ấy ra ngoài tại chưa hồi"
      -" Nha"

      Khuôn mặt nàng mỉm cười, tay nắm chặt vào thành ghế bóp mạnh thành ghế rời mảnh

      -" Mau bắn pháo triệu tập nhanh"

      Giọng nàng tức giận thé cao khiến những người có nội lực hay nội lực kém đều phải bịt tai lại

      - " Vâ... vâng"

      " Đùng"

      tiếng pháo kêu vang cả bầu trời nàng cứ ngồi đó tay ôm Bạch trêu đùa giả vui vẻ. Nửa khắc sau bóng dáng bạch y đáp xuống.
      Nàng ngồi nhìn Thương Thu thân bạch y khuôn mặt thanh tú bước vào chính điện

      -" Tham kiến chủ nhân"
      -" Nha, lại đây"
      -" chủ nhân"

      Đôi mắt Thương Thu nhìn nàng đầy khó hiểu khi thấy nữ nhân ngồi trong lòng nàng

      " Phanh- Hự"

      Nàng vung tay chưởng Thương Thu đập mình vào bước tường gần đó. Tay nàng đẩy Bạch ra bước lại gần Thương Thu khẽ vuốt khuôn mặt tái nhợt đôi môi thổ huyết lạnh giọng

      -" Thương Thu à Thương Thu ngươi đủ lông đủ cánh rồi sao?"
      -" Chủ khụ khụ nhân, Thương Thu hiểu gì!"
      -" hiểu gì? Thế đây là cái gì?"

      Nàng lấy ra trong ngực quyển sách đập xuống trước mặt Thương Thu. Thương Thu nhìn quyển sách rơi xuống đất run rẩy

      -" Chủ Nhân, xin người tha tội! Thuộc hạ chỉ muốn nhanh báo thù"
      -" Nhanh báo thù hay là nhanh làm chủ"
      -" Chủ nhân, thuộc hạ giám"
      -" Thương Thu à Thương Thu ngươi còn quá non nớt. Chính xác là ngươi nghĩ ta quên rồi đúng chứ?"
      -" Chủ nhân.... xin tha tội"


      Thương Thu dập đầu trước mặt nàng giọng run rẩy sợ hãi

      -" Thương Thu giờ ngươi nghĩ ta xử tỷ muội các ngươi ra sao?"

      Nàng ngồi xuống trước mặt Thương Thu tay chống cằm làm bộ suy nghĩ, môi nở nụ cười nhạt


      -" Chủ nhân xin giết thuộc hạ nhưng xin người tha cho muội muội của thuộc hạ . Ngàn lần xin tha cho nàng"
      -" A, tha cho nàng? Được thôi"
      -" Tạ chủ nhân"
      -" Bất quá ngươi nghĩ ta xử ngươi ra sao , Thương Thu hay nên trưởng công chúa Thanh Phong quốc Ái La Tá Thương Ngọc Diệp?"

      Nàng dùng nội lực truyền cho Thương Thu mỉm cười rạng rỡ nhìn nàng ta. Thương Thu ngã sụp xuống môi run rẩy nên lời chỉ có đôi mắt hoảng loạn ngừng rơi lệ.

      -" Chủ nhân, người , xin người giết thuộc hạ nhưng van người tha cho muội muội của thuộc hạ. Cầu người!"
      -" Vậy ta giết ngươi ai báo thù cho ... sao nhỉ ... cố hoàng hậu?"

      Khi nghe nàng nhắc đến đôi mắt Thương Thu khẽ lóe sáng tràn sát khí giọng run khẽ

      -" Vậy chủ nhân ngài tha cho thuộc hạ sao?"
      -" Tha? Ta giết ngươi nhưng bất quá"
      -" Chủ nhân xin "
      -" Tốt"

      Nàng quay lên Bạch ôn nhu hỏi

      -" Mĩ nhân nàng nghĩ sao?"
      -" Nha, chàng giết nàng ta cứ như cũ mà làm"
      -" Ân"

      Bạch và nàng quá hiểu nhau chỉ cần cử chỉ cũng hiểu ý tứ của nhau suy tính

      -" Thương Thu ta dạo gần đây rất thiếu huyết hay ngươi cung cấp cho ta bát này nhỉ?"

      Nàng lấy bát uống rượu đặt xuống trước mặt Thương Thu

      -" Tạ chủ nhân tha tội chết"

      xong Thương Thu rút thủy chủ bên người cắt vào lòng bàn tay máu cứ thế chảy dòng dòng theo vết cắt . màu đỏ tươi ghê rợn hòa cùng với mùi máu tanh trong khí.

      -" Chủ nhân, huyết có ...xin dâng người"

      Do thiếu máu mà cũng do nàng chưởng nàng ta trước đó mà giọng suy yếu hẳn

      -" Tốt"

      Nàng cầm lên nhấp môi uống bát huyết vừa mới đưa . Các chủ viện nhìn màn này tất cả đều run rẩy chỉ dám đứng im như khúc gỗ động đậy, còn đám nô tài sợ đến mức có người ngất xỉu còn có kẻ phải lén . Còn riêng nàng có lẽ " nàng lúc trước" mỗi khi giết người xong đều nếm máu của bọn họ nên nàng bài xích mùi vị tanh tưởi này.
      Nàng uống xong huyết vừa mới được dâng còn lưu lại bêb khóe miệng dòng máu . Môi đỏ giờ phủ thêm lớp máu nhìn vào trông ghê rợn .

      -" Thương Thu lại đây"

      Nàng ném chén máu vừa dùng xong ngồi vị trí chủ ghế ngoắt tay với Thương Thu.
      Thương Thu suy yếu bước lại nàng

      " Rắc"

      Á A A A A

      Nàng nắm lấy tay trái của Thương Thu bẻ ngược ra sau thế là gãy tay trái của nàng ta . Sau nàng phất tay Thương Thu lùi lại ôm tay trái gãy của mình cúi đầu

      -" Tạ chủ nhân tha mạng"
      -" lâu nữa đâu ta báo thù giúp ngươi! Nhưng tại tốt nhất nên chờ đợi "
      -" chủ nhân"

      xong nàng nhìn vào Thương Thu chật vật thân bạch y giờ này nhiễm đỏ nàng sai người phân phó

      -" Người đâu mau đưa nàng ta chữa trị"

      Sau khi có hai tên nô tài đưa Thương Thu nàng mới gằn giọng lại với các chủ viện tập trung tại đây

      -" Đây là kết cục của kẻ phản ta làm việc sau lưng ta nhưng chưa chắc còn sống được như nàng ta. Hừ"


      Xong nàng quay sang ôm Bạch phi thân . Mà để lại lời đồn sau các chủ của Huyết Tinh các là quỷ Hút máu

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :