1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tướng công yêu nghiệt đừng dụ dỗ ta - Hồng Ngọc (73C+3NT)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 24: Trả thù(p1)

      Dạ Lan sau khi quay lên nhìn nàng nàng hiểu nam nhân dưới kia là ai, nàng ngước mắt nhìn Dạ Lan lên sàn diễn.
      Dạ Lan nhìn nam nhân nắm tay mình giả bộ ngơ ngác :

      -'' Công tử biết công tử là....."
      -'' DẠ LAn , mama là nàng sao?'

      Dạ Lan thầm cười trong lòng khuôn mặt xinh đẹp nhìn bộ khó hiểu.

      -'' Đúng ta là Dạ Lan, biết công tử đây là ai?''
      -'' DẠ Lan là là Trương Lâm đây, vị hôn phu của nàng nha''
      -'' A ra là trương huynh, nhìn huynh bây giờ còn như xưa nữa ha''

      Nàng ta mỉa mai, Trương Lâm ngại ngùng đúng bây giờ sa sút nha, đánh trống lảng giả bộ :

      -'' DẠ Lan bây giờ nàng khác trước cũng nhiều , đẹp hơn rất nhiều''
      -'' ĐA tạ trương công tử quá khen''
      -'' Dạ lan nàng khách khí thế làm gì , chúng ta vợ chồng chưa cưới nha''
      -'' Trương công tử chớ vậy đó là trước kia, còn bây giờ hôn phu của ta sắp đến nha, thể bừa''

      Dạ lan cười, trong lòng nàng có chút buồn rầu nhưng khi lại nhớ đến tên này lén lút bán nàng mua hoan chút buồn rầu đó trong nàng biến mất.
      Trương Lâm nghe nàng xong khỏi sửng sốt, nàng bây giờ có vị hôn phu khác , nhưng giờ bỏ được hỏi khéo nàng

      -'' Chúc mừng nàng , vậy kĩ viện này là do vị hôn phu nàng làm chủ sao"
      -'' đây là kĩ viện ta làm chủ nha''

      Trương Lâm khỏi sửng sốt, mấy năm trước nàng là thê chưa cưới của , sai gì nàng làm nấy bất quá lúc đó nàng được đầy đặn cùng xinh đẹp như bây giờ nên mới đem giấy hôn phối bán cho lão già khú thú nàng, sau nàng lại mất tích. Đến lúc này nàng trở lại lại là chủ nhân của kĩ viện lớn như vầy, trị giá chắc ít hơn vài vạn hoàng kim chỉ cần nhìn bộ bàn ghế , sân khấu, ngay cả y phục của nô tỳ cũng được làm từ vải chất lượng tốt. Còn chưa các nương ở đây đều mặc lụa thượng hạng nha, nhìn người Dạ Lan nàng cũng mặc lụa đầu cài trâm vàng, trâm bạc, chỉ cầm lấy 1 trâm đầu nàng cũng đủ để ăn ba bữa no say.
      Nhìn Trương Lâm giơ mắt đánh gí nàng tròng mắt tràn đầy vẻ ham hố trang sức cùng y phục nàng mặc. Dạ Lan khỏi khinh thường .

      -'' DẠ Lan vậy vị hôn phu của nàng là ai? Dáng dấp , gia cảnh ra sao?''

      Trương Lâm nghĩ chỉ cần gia thế của vị hôn phu này chắc làm quan lại hay con quan lại bởi trong quan lại ai lại để nhi tử mình thú kĩ nữ chứ? Nếu khuôn mặt ta tốt '''' có cơ hội

      -Nha, Mị làm quan, dáng dấp cũng được, gia cảnh cũng bình thường nhà chứa toàn giấy vàng bạc ''

      Trương lâm nghe Dạ Lan xong khỏi vui mừng vì dáng dấp ở đay trong chốn này cũng coi như là tuấn tú hơn nữa gia cảnh tên kia chắc bán vàng mã . có cơ hội.

      Nàng nhìn hai người dưới sảnh , nội công nàng cao, khỏi vui khi nghe thấy Dạ Lan đối đáp tên bạc nghĩa kia, DẠ Lan hảo thông minh nha đối đáp rất khéo. Đúng nha, nàng làm quan nha, dáng dấp nàng cũng được nha, chỉ là đệ nhất mỹ nhân thôi nha, gia cảnh nàng lại càng bình thường chỉ là con của Tể Tướng , phu nhân của các chủ Ám Tinh các, bản thân Lại là Các Chủ Huyết tinh Các , Thê của tHẤT VƯƠNG , Bà chủ giấu mặt của Tây Môn này .Rồi vài lần mắng chưởi tứ vương, Rồi vài lần gặp hoàng thượng Rồi vài lần cùng ăn cùng thôi mà, đâu có gì qua đâu. Hơn nữa nhà nàng chứa toàn giấy vàng bạc nha, toàn ngân phiếu bằng giấy , toàn thỏi vàng thỏi bạc chỉ có mười mấy thùng ngọc thôi à như thế vẫn chưa tính là đầy nên DẠ Lan vậy quá đúng nha, tên Trương kia hiểu đươch hay tuỳ Dạ lan toàn chưa hết nha.
      Nàng vui vẻ cảm thấy ánh mắt nhìn nàng quay lại thấy vui trừng mắt nhìn nàng , lẽ ghen? ghen với nữ nhân?
      Vui nha!

      Chương 25 : GHen, Quá đẹp, Trả thù

      Haxx nàng bấp phải chuyện gì thế này? sao cứ trừng mắt nhìn nàng vậy? chuyện nàng đóng giả làm hôn phu cho Dạ Lan cũng nằm trong kế oạch thôi nha, Ách ánh mắt này của nàng có cảm giác an toàn nha, kiểu nhìn từ người nàng nhìn xuống dưới , rồi lại soi lên đầy suy tính như vầy tốt à , .....

      -'' Dạ Lan nàng tha thứ cho ta ta bị lão ép buộc''

      ''Chết dẫm nàng suy nghĩ mà sao cái tên Trương Lâm kia cứ phá rối nàng như vậy chứ?'' Nàng liếc mắt ám chỉ Dạ Lan, DẠ lan nhìn lên nhận ánh mắt của nàng gật đầu rồi quay sang tên phụ bạch kia

      -'' Trương công tử có chuyện gì ngày mai hãy bây giờ chúng ta phải đóng rồi''
      -'' Được ta ngày mai tới''

      đoạn tên Trương lâm quay gót . Nàng nhìn từ lầu xuống , mệt nhọc cởi khăn vứt xuống về phòng, 10 người nàng chọn nhìn nàng rồi cung kính cúi đầu còn số người THương thu chọn các nàng biết về nàng cứ nghĩ nàng là muội của Dạ lan nên cũng quá cung kính với nàng. Vừa vào đến cửa phòng nàng cất tay đóng cửa cơn lốc từ đâu tới nhanh chóng thay nàng đóng cửa rồi lại nhanh chóng ôm nàng lên giường lớn. Nàng đau khổ khi quá chuyện tiếp theo xảy ra,

      -'' Phong đừng đây phải phủ chàng hay Ám tinh các đâu, các nàng biết mất''

      Giọng mị hặc cổ áo rộng mở, khuôn mặt giận giỗi đỏ lựng đai lưng tháo ra để lộ cơ ngực săn chắc 6 múi rệt, mơ hồ nàng còn nhìn thấy cả tiểu đệ đệ của dựng sẵn lên , còn ướt đẫm đầu đỉnh tiểu đệ đệ đó lan ra ngoài quần của .

      -'' Mị nhi nàng cần ta sao, nó vì nàng mà lên nha''

      Ách khuôn mặt như thế giọng mị hoặc, uỷ khuất như thế sao nàng chống cự nổi đây nhất là lúc còn hành động cho nàng nữa chứ, tay nắm lấy tay nàng chà xát lên tiểu đệ đệ đó , tay nàng vừa động vào dường như nó còn có nguy cơ lớn hơn, hơn nữa tinh dịch ngày càng tiết ra ướt cả tay nàng ,

      -'' Phong, ta.... ....''
      -'' Mị nhi, Mị nhi , ưm ư ưm ư ư ta ư ư''

      Đây tuyệt đối là cố tình nha, nàng cố kìm nén mà sao lại rên lên mị hoặc nàng như vậy chứ, ách đồ mặc đâu rồi sao thấy nữa , ách sao tay nắm chặt chăn vậy chứ, còn uốn éo chăn nữa chứ? Mĩ nam loã thể vầy sao nàng chụi được đây nhất còn cắn chặt chăn miệng, nhả ra sợi chỉ trắng chảy xuống nữa chứ?
      đây nhất định là cố tình nhất định cố tình.
      Nàng chống đỡ hết nổi rồi, nàng nhanh chóng bò lên giường, à bò lên người liếm sợi chỉ bạc nơi khoé miệng , tay nhanh chóng thoát y phục của chính mình, khi chỉ còn lại chiếc yếm cùng quần lót mỏng mang, nàng cúi người xuống, tháo chiếc yếm ra, để lộ bộ ngực căng tròn mê người, cúi xuống thêm chút tay nàng vân vê hạt đậu ngực , miệng lại cắn mút hạt đậu kia, rên nhè , dần dần liếm xuống nàng ngắm nhìn cự long của nhìn nhìn nàng hiểu sao lúc đó nó vừa của nàng, cúi người xuống nàng liếm đỉnh cự long của run nhè , liếm theo sợi gân đó, cuối nàng ngậm cả vào trong miệng, đến khi sắp phun ra nàng liền nhả ra tức khí giọng thúc giục

      -'' Mị nhi, nàng là tinh hại ta''

      Nàng cười sau đứng dậy thấy liền cố bắt nàng , nàng xô ngã mị

      -'' Ngoan đợi ta lát''

      Xong nàng lấy tay hạ xuống tháo chiếc quần lót của mình để lộ khu rừng rậm thần bí của mình , nàng nằm lên người chà xát lên cự long dựng thẳng lên của , nhàng chà xát khiến hưng phấn thôi, nhưng nàng chỉ chà xát, có thêm hành động nào, quá lâu, thể nhịn được , quay người đè lên nàng

      -'' Nàng làm ta khổ sở''

      Xong tiến công thần tốc vào nàng tạo ra mùi vị hoan ái đậm đặc cùng tiếng ngâm nga mê người

      Sáng ra vừa mở mắt nàng cảm thấy mệt nhọc vô cùng quay sang bên lại thấy khuôn mặt nghiệt của nhìn nàng cười tươi rói, chết tiệt giờ nàng mới nhớ ra tốt qua mình bị dụ dỗ lên giường à, có đạo lý nữa vậy trời, đáng nhẽ ra nàng mới là người dụ dỗ chứ sao lại là như vầy, phải nữ nhân luôn dụ dỗ nam nhân lên giường sao? từ khi nào lại là nam nhân dụ dỗ nữ nhân lên giường vầy. Nàng cũng quên mất phu quân của nàng đâu phải nam nhân bình thường chứ chính xác là hồ ly thành tinh nha, sau nàng nhất định phải chú ý quên.

      -'' Mị nhi nàng nghĩ gì vậy nha''
      -'' Chàng dụ dỗ ta''
      -'' Đâu nha, do nàng hãm hiếp phu quân nha''
      -'' Phong , chàng loã thể trước mặt ta, còn có cái đấy của chàng nó dựng lên''
      -'' Nha, ta nóng quá nên mới loã thể nha, nó dựng lên chắc do lúc tối nàng nhìn ta chằm chằm nha''

      xong ra sức gật đầu cho là đúng, nàng mới tự nhắc mình xong là hồ ly tiến hoá người mà.

      -'' Thôi kệ chàng''
      -'' Sao lại kệ ta chứ Mị nhi?''
      -'' Ta .....''

      '' Chủ nhân trời sáng mời người dậy, hơn nữa Dạ Lan báo tên kia tới nên tiến hành bước tiếp theo chứ ạ''

      Nàng vọng ra

      -'' Ân, ta kêu Dạ Lan tới đây''

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 26 : trả thù ngọt ngào

      SÁng ra nàng phải cố đuổi hồ ly, giờ lại giúp Dạ Lan đối phó tên ham tài. Đúng là, hazz số của nàng từ kiếp trước tới kiếp này luôn tay luôn chân luôn dính tới máu phải.

      -'' Chủ nhân, Dạ lan tới''
      -'' Ân ngươi lui ra''

      '' Dạ Lan tham khiến chủ nhân''
      -'' Ân, ngươi lại đây ngồi ''
      -'' Chủ nhân người muốn làm gì sao?''
      -'' Đúng nha''

      Tầm nửa khắc sau

      - '' Thương Thu ngươi vào ''
      -'' Chủ nhân''
      -'' Ngươi thấy sao?''

      Thương thu quay sang nhìn Dạ Lan chút bất ngờ, sau khỏi bỡ ngỡ nhìn nàng

      -'' Chủ nhân , Dạ Lan nương rất đẹp còn đẹp hơn trước kia nữa''
      -'' Nha tốt như vầy mới khiến cho tên kia hối hận nha''

      Nàng đắc ý cười , nàng vẽ tâm mi của Dạ Lan bông hoa sen , viền từng cách hoa là nàng lấy những hạt đá trâm cài để đính vào . Nàng bối tóc cho Dạ Lan nhàng thanh thoát, chỉ lấy dải lụa trắng mỏng cố định hai bên tóc của dạ LAn , còn phía trước rủ xuống chút cho trông bí , quyến rũ.

      -'' Dạ Lan ngươi cùng Thương Thu đợi ta ''

      xong nàng mang theo y phục nam nhân vào tấm bình phong , bước ra là vị công tử tuấn tú đến mị cực điểm, Dạ LAn , Thương thu nhìn nàng khỏi bị hấp dẫn. Thương thu che dấu giỏi nên nhanh chóng quay mặt , còn Dạ lan khỏi nhìn thất thần đến đỏ mặt. Nàng lại bên Dạ Lan, tay vòng qua eo nàng kéo nàng vào ngực mình, đưa nàng đến trước gương đồng trêu ghẹo :

      -'' Dạ Lan nàng xinh đẹp xứng đôi với ta''
      -'' Chủ nhân, ......''

      Nàng để tay lên miệng của Dạ lan

      -'' Bảo bối, nàng phải kêu ta là Mị caca nha''

      Nàng cười ngắt nghẻo trêu ghẹo Dạ lan, xong quay sang Thương Thu

      -'' Tiến hành theo lời ta mà làm''

      Xong nàng dùng khinh công ra khỏi phòng để lại hai người ngơ ngác

      PHÍA DƯỚI LẦU
      mảng ồn ào nhao nhác

      '' Các vị hôn nay Kĩ viện chúng ta mama tặng các vị khúc mời mọi người chê'' Tiếng Tĩnh Huyên thanh thoát nhàng cất lên, nam nhân phía dưới dường như im mảng.
      Từ lầu xuống là mama của Tây Môn kĩ viện này, nàng dường như đẹp hơn rất nhiều so với hôm qua, thanh thoát, phiêu dật như tiên nữ khiến cho nam nhân phía dưới khỏi chảy nước miếng khỏi có suy nghĩ hung hăng đặt nàng dưới thân. Lại càng khiến cho Trương Lâm mảnh nhộn tình.

      -'' Các vị ta là Dạ Lan là mama kĩ viện này hôn nay để đáp tạ các vị đến nên ta xin hát khúc mua vui cho các vị''
      -'' Nha nha Dạ Lan nương mau hát à''

      Vì thấy Dạ Lan còn trẻ hơn nữa lại xinh đẹp như vậy nên có ai kêu nàng là mama mà kêu luôn là nương

      -'' Tạ các vị''

      Nàng ra hiệu cho Tiêu yến , Dương cầm cùng số người khác phía sau bắt đầu đàn khúc cho Dạ Lan, tiếng cầm nhàng tiếng tiêu du dương hoà làm khiến khúc nhạc mở đầu đầy nhung nhớ buồn đau. Vũ Ý , Vũ Ái nàng để cho hai người tự biên tự diễn , nhưng nàng chỉ dặn thêm là vũ với dải lụa. hai người này làm nàng thất vọng, quả nhiên dải lụa mềm mại nhàng ôm trọn hai người bay mà đầy u buồn. Giọng Dạ Lan cất lên :

      ♥♥♥ Cửa sổ phía tây, tuyết phủ trắng thềm đá dưới mái hiên
      Đàn hương tắt, có bóng người đơn ngủ
      Xuân hoa tàn, trăng mùa thu, dịu dàng lại chẳng nhún nhường
      Tôi đặt bút, nét mực uyển chuyển in xuống
      Giấy Tuyên Thành lộn xộn, hận biết nên làm sao xếp lại
      Vết thương thành sẹo, lưu lại vài mảnh ký ức
      Quan ải trùng điệp, vó ngựa biến mất nơi cuối đường cổ xưa
      Lại đêm cùng rượu say, ánh đèn lẻ loi, bóng người chưa nghỉ
      Gió bắc lạnh thấu xương, Thiên Sơn đầy gió tuyết
      Sương trắng đọng tóc, bám đầy cổng tre ngoài kia
      Ly thư khó viết, bàn lại dày thêm mấy trang
      Trạm dịch biên ngoại, ngàn năm bia đá cũng nghiêng
      Gió bắc lạnh thấu xương, nỗi đau cũ giờ xa
      Chữ "Duyên" khó dứt, đốt tương tư tế thời thơ ngây
      Năm tháng lặng im trôi, chuyện phong nguyệt xưa kia dần nhạt nhòa
      Chữ "" ngươi khắc bia đá thiếu nét. ♥♥♥♥♥♥♥♥

      ( http://mp3.zing.vn/bai-hat/Ly-Thu-Critty/IWAI8FZZ.html )

      thể giọng hát của Dạ Lan hay nhưnbg cũng khiến tâm người ta xót xa xao xuyến. '' khúc khiến người mê, vũ khiến thành đổ''
      Dù chưa đến được giới hạn đó nhưng Dạ Lan làm nàng thất vọng đưa cho nàng bài hát này

      -'' Hay Dạ Lan nương hát hay''
      --'' ĐA Tạ''

      Dạ lan cúi người cảm tạ rồi quay lưng để cho các vị tỉ muội khác lên biểu diễn nàng ta vừa vừa tính đến 5 cánh tay chợt nắm lại.....

      Chương 27 : Trả thù ngọt ngào (p2)

      '' Dạ lan ta ngờ nàng hát hay đến vậy''

      DẠ lan quay sang nhìn Trương lâm nở nụ cười nhìn ra trong đáy mắt giọng:

      -'' Đa tạ Trương công tử''
      -'' LAn nhi sao nàng lại gọi ta là trương công tử nha!''

      ta nhăn mi lôi tay áo ý ôm nàng

      -'' Công tử thỉnh tự trọng''
      -'' LAn nhi nàng và ta là phu thê ngoại giá nha''

      ( ngoại giá : Ý chưa cưới)

      -'' xin lỗi nếu công tử cứ dây dưa với ta như thế này là hỏng thanh danh cùa ta mất''
      -'' Lan nhi nàng và ta là phu thê ngoại giá nên hỏng thanh danh gì chứ''
      -'' Công tử ngài nên nhớ giờ ta còn là phu thê ngoại giá của ngài nữa''

      ta chỉ lo lo suy nghĩ cây sâu xa của nàng, nếu vào làm ở kĩ viện cho dù thân thể trong sạch nhưng cũng mang lại tiếng xấu, nên ta có ôm ấp nàng cũng chả mấy ai trong đám ngựa đực này quan tâm mà còn cổ vũ ý chứ. ra trong câu của nàng ám chỉ thanh danh còn tồi tệ hơn cả kĩ nữ như nàng.

      -'' LAn...''
      -''Lan nhi nàng sao vậy''

      Trương lâm vốn với nàng giọng khác chen vào, ta quay lại khỏi sửng sốt, chỉ có ta mà tất cả mọi người ở đây, nam nhân dù quá cao nhưng khuôn mặt thực đẹp đẹp hơn tất cả nữ nhân ở đây, đúng chuẩn nghiệt, lại thêm làn da mịn trắng, khoé mắt bên trái còn có vít hình giọt lệ , nhìn phong chủng vạn tình, chỉ khiến nữ nhân điêu đứng mà còn cả những tên '' tha trai ăn hết'' nhìn cũng muốn hung hăng áp đảo dưới thân mà âu yếm, ngay cả Dạ lan có chuẩn bị trước cũng khỏi mê đắm, Trương lâm bây giờ hoàn toàn hoá đá.

      -'' Vị công tử đây có thể bỏ tay ra khỏi thê tử ta''

      Trương Lâm hoàn hồn

      -'' Công tử đây chính là Mị sao?
      -''Đúng nha''
      -''Sao sao có thể''
      -'' SAo nha''

      Trương Lâm nhìn dạ lan ánh mắt khó hiểu

      -'' Mị chàng ấy cũng bình thường hơn tất cả nam nhân ở đây nha''

      Sặc hoàn toàn, nàng liếc nhìn Dạ Lan, công nhận tài ăn rất tốt, bình thường hơn tất cả nam nhân ở đây nha chỉ là đẹp bình thường nha!

      ''Ngươi là Mị sao''
      -'' Đúng nha, ngươi làm gì với thê tử của ta vậy nha''

      Trương lâm cười cứ như là mình tất cả

      -'' Đúng như ngươi nghĩ, ta và nàng thương nhau do nàng dận ta nên mới bồi ngươi thôi, giờ mong ngươi buông tha nàng ra''
      -'' Ha ha, ta nghĩ gì nha''
      -'' Ngươi , ngươi đừng uất quá bừa''
      -'' Có sao?''

      nàng nhìn Dạ Lan

      -'' Nàng thương ?''
      -''Mị caca ta thương ta thương chàng nha''

      Dạ lan chủ động sà vào lòng nàng dụi dụi vài cái

      -'' NHa, ngươi thấy rồi chứ nang thương ta nha....''
      -'' ngươi.....''

      chưa xong nàng bồi lại câu khiến nghẹn họng

      -'' chỉ Dạ Lan nha, tất cả nữ nhân đều chỉ nguyện được ta sủng ái các nàng chọn ngươi nếu so với ta haha''

      Trương Lâm nghẹn họng đành phải quay sang với DẠ lan

      -'' Lan nhi, nàng nghe chứ, là hoa hoa công tử, chỉ lấy 2,3 tiểu thiếp đâu mà có lẽ mấy chục nàng , cũng thú nàng làm thê đâu, nàng chỉ là trong các tiểu thiếp mà thôi, nàng nghuyện ý sao?"'
      -'' Ta nguyện ý làm thiếp của Mị''

      Nàng tỏ vẻ hoa hoa công tử cười lớn sau nhìn lên sàn diễn cùng lầu hỏi:

      -'' Vậy các nàng cũng nguyện ý chọn ta hay ''

      ĐÁm nữ nhân sau lưng nhận ra nàng là chủ nhân bọn họ hơn nữa được dặn dò của chủ nhân mà phần lớn cũng do chủ nhân các nàng quá suất nên đồng thanh

      -'' Chọn ngươi''
      -'' Vậy làm thiếp nha''
      -'' Nguyện ý''

      nàng sắp xếp quá hoàn mỹ nha, Trương Lâm xấu hổ giận đỏ mặt quay sau ta quay lại :

      -'' Ngươi.... ......

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 28 : Khoe của

      "Nha , ta làm sao nha?''

      Nàng ra bộ mệt mỏi dựa vào cột chính, đôi mắt khép lại đầy phong tình nhìn Trương Lâm hỏi lại.

      -'' Đồ Đồ ẻo lả, tiểu bạch kiểm''
      -'' A tiểu bạch kiểm nha '' nàng mở mắt hờ lại ra vẻ suy nghĩ
      -'' Hừ , DẠ lan nàng xem ta ẻo lả như thế sao bảo vệ cho nàng được''

      Nàng tỏ vẻ đăm chiêu chú ý Dạ Lan đối đáp lại.
      Trong lòng Dạ lan giận lạnh mặt , bảo vệ DẠ lan nàng mà đem nàng bán cho người khác mà bảo vệ sao? TRong lòng nàng dù nghĩ vậy nhưng khuôn mặt vẫn tỏ ra ý cười nhợt nhạt đôi mắt đầy thâm tình :

      -'' Trương huynh dù có vậy ta cũng nguyện ý, tại còn nghèo hèn nữa, có gì ta bỏ chút bạc đến số ÁM để thuê người bảo vệ chúng ta cũng được''

      TRương Lâm tái mặt dù phải người giang hồ nhưng cũng rất muốn thuê người của ÁM tốn rất nhiều bạc, phải mấy nghìn lượng mới có thể, muốn ám sát cũng phải mất mấy vạn lượng hoàng kim để thuê. muốn mắng chưởi nàng ngu si nhưng vì đại cục sau của tốt nhất nên im lặng. Vì cục tức có chỗ phát tác nên dồn vào ''MỊ công tử'' bên

      -'' Ngươi đáng mặt nam nhi để cho nữ nhân phải bảo vệ mình''

      Nàng cười cợt

      -'' Mặt nam nhân? nó là cái quái gì? thể ở bên người mình thương đó mới là mất mặt nam nhân . NẾu nam nhân thế gian coi trọng cái đó ta đây dẫm đạp nó''

      Nàng tưởng chừng là chủ yếu với Trương Lâm nhưng đôi mắt lại bắn về góc khuất xa đó, ánh mắt nhìn nàng cười khổ cùng kiên định nàng khỏi vui vẻ quay .
      CÒn đến từ rất lâu, mà đúng là cắm rễ nơi này nhìn nàng diễn trò, lại nghe nàng hơi run nha, Đúng ai quan tâm nhưng về phần lão bà của được làm được nha nên thách thức nàng.

      Trương Lâm nghe nàng xong mặt tái xanh có chủ ý phản bác lại lời nàng , nàng cắt ngang

      -'' Ngươi thương DẠ Lan''
      -'' Đúng''
      -'' Ta và ngươi cạnh tranh công bằng''
      -'' Cạnh tranh, ý ngươi cạnh tranh như thế nào?''
      -'' Hai ngày nữa là lễ Trung thu ngươi biết chứ?''
      -'' sao"
      -'' Ta và ngươi làm tặng nàng cái đèn đem đến đây đưa cho các vị ở đây cùng xem ai đẹp hơn người đó có nàng''
      -'' Được''
      -'' Quân tử tứ mã nam truy, lời định''
      -'' Ta chỉ sợ ngươi giữ lời còn ta ngươi cần lo''
      -'' Tốt bây giờ ngươi nên về nha, nàng tại rất mệt nên ta đưa nàng nghỉ ngơi''
      -'' Ngươi....''
      -'' Ta nghe''

      Nàng câu, quay lưng nắm tay của DẠ Lan lên lầu. Trương lâm thực muốn thổ huyết '' ta'' nghe mà lại đáp lại với nghe thôi nhịn chờ có được Dạ Lan và gia tài này lúc đó '' ta'' tự đại với nữa.
      Mà dường như TÀi huynh năm trước có làm cho hoa khôi Hoan Xuân kĩ viện đèn lồng hình con phượng hoàng, có lẽ nên đến hỏi mượn về sửa sang thêm chút ''
      (Tg: Huynh đệ chốn thanh lâu kĩ viện ý mà)
      TRương Lâm mừng ra mặt nhanh chóng quay , nàng ôm Dạ lan lầu hai nhìn xuống lòng khỏi khinh bỉ quay mặt nhìn Dạ Lan bị nàng ôm đến đỏ mặt nhịn được ghẹo mở miệng

      -'' Nha, Lan nhi đỏ mặt khỏi đáng làm cho gia hoả dục đốt người*''

      (* hỏa dục đốt người: Cái này các nàng cứ hiểu là nhịn được ABC đó nha còn ABC là gì ta tiện ra khụ khụ''

      -'' Chủ nhân, đèn lồng...''
      -'' Lan nhi nàng cần lo , cứ chuẩn bị hầu hạ dưới thân ta cho tốt là được nha''

      Nàng câu quá ràng , hành động gợi tình vuốt ve DẠ Lan , nàng ta mặt đỏ càng đậm hơn, Dạ Lan chúi gầm mặt xuống, trêu ghẹo Dạ Lan nàng bỗng nâng cằm Dạ Lan lên nhìn hết sức nghiêm túc sau mở miệng hỏi

      -'' Lan nhi phải nàng kìm lòng nổi thương nhung nhớ ta rồi chứ? sao mặt đỏ dữ dội như vậy''
      -'' Chủ nhân''

      Dạ Lan khuôn mặt tại Đỏ sang Xanh chuyển Tím sau thoát ra khỏi tay nàng nhanh chóng chạy . Nàng nhìn bóng dáng DẠ Lan cười sảng khoái. Nhưng lại biết à, ai ôi

      Dạ Lan lúc nghe nàng lòng xúc động nha ngẹn muốn tử à, nhưng ra nếu biết chủ nhân là nữ nhi nàng cũng kìm lòng được mà * thương nhung nhớ* chủ nhân mất, mà chỉ có nàng mà tất cả nữ nhân ở đây mất.

      chương 29 khoe của

      -" chủ nhân người tính làm sao...."
      -" nên lo nha"
      -" chủ nhân...."
      -" Ân ta "
      -"chủ nhân"


      nàng nhăn mày lệnh giọng

      -" Dạ Lan người hỏi hơi nhiều"

      Dạ lan quỳ sụp mặt tái xanh run cầm cập

      -" chủ nhân thứ tội Dạ lan biết sai"
      -" lui"

      là nàng ta quá xem thường nang nha. Nàng nội tâm có tính toán của riêng mình rồi nàng sáng kiến đây minh chuyện này đơn giản


      hai ngày sau

      -" chủ nhân đến"

      Thương thu đến bên nàng lạnh nhạt
      Nàng nhấc mi mắt muốn ngủ giọng lười biếng vang lên

      -" Ân ta biết"

      Nàng bước từng bước nhàng đến trước mặt ta tựa lưng vào cột im lặng nhìn

      -" Mị công tử hảo"
      -" Hảo"
      -" biết đêm nay công tử cho ta xem cái gì à"
      -" Trương công tử cứu đưa của huynh trước ta sau"
      -" được"

      Dạ Lan bước xuống đứng trước mặt 2 người rồi đến bên " Mị"

      Trương Lâm nổi oán khí nén giận


      -" Lan nhi ta cho nàng bất ngờ, đem vào"

      ta sai người đưa chiếc đèn lông đến đặt trước mắt hai người tỏ vẻ đắc ý

      Nàng nhìn chiếc đèn lồng hình con phượng hoàng toàn thân màu đỏ nhìn khá đẹp nếu người so với hôm nay phải là nàng có lẽ thua
      may cho đó gặp phải nàng

      -" Lan nhi rất đẹp đúng "

      trương lâm cười thỏa mãn nhìn nàng. long cứ nghĩ nàng làm được chiếc nào đẹp hơn . và lúc đó dạ lan và cả gia tài của nàng thuộc về nên khỏi cười thành tiếng.

      nàng nhàn nhạ phẩy tay đem người đưa vào. Tất cả mọi người đêu phải trố mắt để nhìn .

      nó hình tròn đơn giản phức tạp như con phượng hoàng mà trương lâm đưa nhưng thứ đặc biệt giấy được lót xung quanh chính là những viên hồng ngọc hay những viên đá quý khác tất cả khung làm bằng vàng giá trị lên tới hàng vạn hoàng kim đây chứng tỏ là người có tiền.

      trương lâm nhìn saí quoai hàm ánh mắt khỏi bị mê đắm vi số của cải được gắn chiếc đèn lồng này. Lần nữa ta khỏi quay sang nhìn Dạ Lan.

      -" Nhà của Mị chỉ toàn vàng bạc mấy viên ngọc này ít lắm được mấy thùng thôi"

      Toàn thể mọi người sốc hoàn toàn. Nhà có mấy thùng mà là ít sao? Trời 1 chiếc đèn lồng giá trị liên tới vài vạn hoàng kim chê ít?

      Nàng lòng khen thưởng Dạ lan đối với bọn nhiều nhưng riêng nàng còn thấy ít chưa có bạch ngọc ngàn năm nha chưa có kim cương nữa. Nhưng thôi hôm khác bảo lão công kiếm bây giờ nàng còn phải lo vụ này nha!

      -" Chưa xong đâu, thắp lên"

      Dứt lời cây nến được thắp sáng bên trong chiếc đèn lồng đó, ánh sáng được thắp lên chiếu rọi qua từng viên ngọc từng viên là từng màu nên nó rọi ra đẹp.
      ( tg: giống quả cầu ở các quán ba vũ trường ý)

      Giò mọi người tự hiểu ai là người thắng.

      -" Giờ phiền huynh tránh xa Lan nhi của ta, ta thắng"
      -" Ta...."
      -" Người đâu đem trương công tử ra và trả chiếc đèn lồng này cho chính chủ nhân"

      Nàng vừa xong tất cả mọi người dường như nhận ra chiếc đèn lồng này. Lời chỉ trỏ khinh bỉ đều dồn Vào trương lâm.


      Nàng ung dung tiêu sái cất chân ôm mỹ nhân Trương lâm nghiến răng nhục nhã quay ra.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      chương 30 khiếp sợ

      Dạ Lan mặc dù thỏa mãn những gì nàng lam cho dạ lan những nàng thấy đó mới chỉ là phần mở đầu cho tất cả nàng quá về ta con người tham lam tất cả những việc muốn làm đều lên trong đôi mắt của đôi mắt thấp kém hèn hạ con người vô sỉ.

      -" chủ nhân Dạ lan đa tạ người thay thuộc hạ sỉ nhục "
      -" A Dạ Lan người biết chủ nhân người là ai chứ?"
      -" Chủ nhân Dạ lan hiểu ý của người?"
      -" Ngươi cho răng trương lâm bỏ qua cho ta sao"
      -" chủ nhân ý người là....."
      -" Đúng tất cả chỉ mới bắt đầu trò chơi ta là con chuột để cho con mèo là săn đuổi nhưng con mèo quá ngu ngốc để có thể bắt được con chuột là ta haha"
      -" Chủ nhân Dạ Lan nghĩ trương lâm có gan như vậy...."
      -" có nghĩa là đám người kia người hiểu ý ta chứ"
      -" Chủ nhân..."
      -" Đúng trò chơi này thú vị hơn suy tính lúc đầu của ta"


      Nàng cười rất lạnh khiến cho Dạ lan lạnh ở bên khỏi rùng mình.

      Còn diễn bước tiếp theo nếu như nàng đoán lầm trò chơi này mèo vờn chuột này chuyển thành chuột với mèo những mèo chuột thấy điều đó nàng định đoạt ra tay che trời.

      -" Dạ lan bảo thương thu đến gặp ta "


      Chủ nhân thuộc hạ có mặt


      -" tốt huyết tinh các như nào rôi".
      - Chủ nhân, trong các vẫn bình thường nhưng...."
      -" Tiếp"
      -" Có kẻ muốn mua đầu của người!"
      -" bao nhiêu"


      nàng khép hờ đôi mắt muốn ngủ cách lười biếng như xem đây chỉ là trò đùa trò đùa vô vi đối với những hài tử với nhau

      -" 30 vạn hoàng kim "
      -" chỉ như vậy"



      nàng tại rất bực mình nha!muốn lấy đầu của nàng mà chỉ 30 vạn hoàng kim ? 30 vạn?
      ta rất xem thường nàng nha! khuôn mặt nàng nhăn lại giữa lông mi thầm suy nghĩ

      Thương Thu thấy nang như vậy trong lòng khỏi lo lắng

      -" Chủ nhân"


      Nàng gắt gỏng

      -"Gì "
      -" Người....."
      -" Ngươi nghĩ ta lo sợ?"


      Thương Thu cúi gằm mặt xuống dám nhìn lên đôi mắt của nàng
      -" người quên ta là ai sao mỹ nhân của ta "
      -" chủ nhân thuộc hạ biết sai"

      sao nàng lại quên chủ nhân nhà nàng chứ con người lãnh huyết vô tình thủ đoạn thâm độc giết người ghê tay ung dung tiêu sái đẹp cách mê hoặc người khác chủ nhânđã làm hại người khác đó là may mắn cho bọn họ rồi trong những kẻ đó là có khả năng suy nghĩ có thể biết được chủ nhân nhà nàng chứ mơ tưởng viển vông
      -" Thương thu ta chỉ đánh giá 30 vạn hoàng kim thôi "

      tài năng suy nghĩ của chủ nhân nàng đúng là có hai người ta lo hãi mình bị giết còn chủ nhân nàng lo sợ tiền mình bị giết quá ít

      -" Chủ nhân...."
      -" Ta biết nguời muốn mạng của ta"
      ... ...
      -" Chủ nhân...."
      -" ta chưa đem tiền đúng chứ?"
      .....
      -" chủ nhân đúng"
      -" nga có chuyện gì ?"
      ......
      -" lui xuống trò chơi này bắt đầu ngay thôi!"


      Thương Thu ai oán lui ra chủ nhân nhanh nhanh chóng bắt kịp thông tin từ lúc nào vậy là chủ nhân với nàng hay nàng mới là thuộc hạ báo với chủ nhân là nàng rất ai oán nha

      Chương 31 : Khiếp Sợ


      -" Thương Thu trò chơi bắt đầu được rồi"
      -" Dạ chủ nhân vậy có cần gọi Dạ lan chủ nhân"
      -" Dạ Lan? "


      Nàng ra hiệu cho Thương Thu lui ra còn chính mình ở trong phòng thay đồ 1 bộ đồ nam nhân trắng toát. vẫn như cũ vẽ giọt lệ ở bên khóe mắt trái đầm chất liệu mỹ mê hoặc chúng sinh dáng người cao gầy nhìn thoáng yếu đuối nàng nhìn ở trong gương đồng tử kỉ lầm bầm
      " con mẹ nó lão nương quá đẹp"

      nàng xoay người muốn ra và đợi bọn chúng đến bất quá bấp phải bức tượng thịt đứng trước mặt nàng khuôn mặt vui nhăn lại đám giọng giận dỗi cất lên

      -" Nàng hồng hạnh vượt tường quyến rũ người khác"

      Trời đất gì vậy cái gì mà hồng hạnh vượt tường nàng chỉ giả làm nam nhi thôi mà phải lúc trước lúc nào cũng làm như vậy sao sao bây giờ bây giờ lại dở chứng? Thôi nàng nhịn dù sao cũng lâu nàng chỗ với rồi. Nàng vòng tay mình bên hông chủ động ôm ủy khuất dụi đầu trước ngực làm nũng ngờ lại vô tình cho em ra chuỗi lừa tình sôi sục trong vì mấy ngày nay được ở cùng với nàng.


      -" Phong chẳng biết ta muốn ở cùng với chàng ma ta cũng nhớ chàng lắm chứ bộ"

      Nàng lại giả bộ ủy khuất tay vẽ vòng tròn trước ngực .
      kiềm chế nha! Nếu nàng cứ làm như vậy có lẽ kiềm chế nổi
      Nàng tại nghĩ dỗ được để ý mình bị xiết chặt trước ngực nam nhân,
      ôm nàng lên giường mà câu. Lần này nàng hiểu nha ! Ôi trời nàng còn phải dụ đám người kia nữa chứ lần này ăn nhanh làm sao nàng có đủ sức mà nhất định là phải dùng lời ngọt à!

      -" Phong...."

      tiếng của nàng ngân dài ngọt ngào,

      .....

      trực tiếp hành động luôn, ôi trời!

      -" Phong chàng để ta sau khi về ta chiều chàng nha!"
      ....
      tiếp tục im lặng tiếp tục hành động

      -" Phong lúc đó chàng muốn làm gì cũng được mà cho ta nha?"
      -" ? Tốt nàng có thể!"

      Ách nàng vừa gì vậy nhìn đôi mắt lóe sáng của nàng biết ngay trong đầu phu quân nàng suy nghĩ đen tối rồi , chết cha chắc nàng bị chiên giòn, nấu luộc, ủ , ăn nhanh mất thôi! Kiểu này 4 ngày nào xuống giường được mất

      -" Phong...."
      -" Thôi ta nàng nên làm việc á"

      xong phi thân biến mất. Bởi biết nàng muốn thay đổi chủ ý sao có thể đánh mất cơ hội ngày ngày được ở bên nàng chứ

      phi thân để nàng cười khổ trong lòng. Nhưng rồi nàng cũng phải chụi chứ sao!

      -" Thương Thu kêu Dạ Lan cùng ta ra ngoài chuyến!"
      ......
      -" Dạ Lan tham kiến chủ nhân"
      -" Tốt Dạ lan xem kịch cùng ta"
      -" Dạ chủ nhân,"


      -" Thương Thu ngươi đâu?"
      -" Chủ nhân phải người cùng..."
      -" Cả 2 "
      -" Dạ"


      Nàng ung dung hai bên hai mỹ nhân vào hẻm giọng điệu trêu ghẹo vang, nàng ghé sát tai Thương Thu , Dạ Lan giọng trêu ghẹo nhưng....
      " Đến giờ xem kịch rồi nha!"

      hai người phối hợp ăn ý với nàng giả bộ đánh vào ngực nàng cúi mặt, khóe miệng nhếch lên.

      giọng nam nhân thô kệch vang lên

      -" A ôi 2 tiểu mỹ nhân!"

      Trước mặt nàng xuất 1 đám mang đao kiếm, nhìn còn sau gốc cây còn thấy Trương Lâm, cười mỉa mai nhất định trương lâm định làm hùng cứu mỹ nhân sau đó vừa có mỹ nhân vừa có tiền tài của nàng kế hoạch rất thông minh nhưng đối với nàng chỉ là múa rìu qua mắt thợ quá ngu xuẩn trương lâm nghĩ Dạ lan tại còn là của ngày xưa quá tức cười dường như cả hai đều nhận ra môi khỏi cười


      -" A các vị biết có việc gì kiếm tại hạ"
      -" Có, ngươi giàu có như vậy sao chia bọn ta ít nha?"
      -" ra là vậy nếu ta "
      -" chết , huynh đệ xông lên, bắt rồi cướp hai mỹ nhân"

      Nàng đứng lặng mĩm cười Dạ Lan bên hiểu ý ra đón

      -" Tiểu mĩ nhân đến với gia sao"
      -" Hừ gặp bọn ta coi như số ngươi tận"
      -" Ngông cuồng, lên bắt ả"

      Dạ lan lao lên đánh với cả đám, nàng chờ quá lâu

      -" Thương thu giúp nàng"

      đoạn thương thu cũng rút thủy chủ* xông lên

      (* thủy chủ: dạng kiếm nhưng hơn dài khoảng 2 gang tay)

      Bỗng từ sau lưng nàng tập kích, nàng mỉm cười bàn tay thon dài dơ lên ba ngón cuối chụm thành nắm đấm hai ngón đầu cong hình lưỡi liềm, móng tay dài sắc nhọn bóp ống dẫn thức ăn ở cổ tên kia," phụt, rắc " hai tiếng vang lên ngón tay nàng đâm vào họng tên kia giữa mạch máu chảy ngừng tất cả dường như ngừng tay nhìn nàng. Nàng rút tay ra liếm máu dính đầu ngón tay chép miệng

      -" máu này vừa ý ta"
      -" Vậy máu này"

      Dạ Lan lần đầu thấy nàng như vậy khỏi bồi hồi nhưng Thương thu lại khác với nàng nhìn thấy chủ nhân làm nhiều nhưng cũng chủ động đem thủy thủ của mình đưa cho chủ nhân nếm vị máu dính đó.

      -" "
      -" Vậy để thiếp lấy tiếp cho chàng thử"

      là làm Thương Thu lại lao lên nàng nhắc nhớ
      -" Nhưng để riêng tên cầm đầu cho ta"

      Nàng vừa nhàn nhã liếm máu đầu ngón tay

      -" A quỷ chạy mau"

      Màn quỷ dị diễn ra, tên nam nhân hét lên rồi quăng đao bỏ chạy

      -" để sót"

      Nàng xong Thương thu và Dạ Lan lao lên ra tay hạ từng người. Bắt được tên cầm đầu nàng nắm đầu

      -" về với tên kia đừng dại dột động đến ta, còn chuyện tốt nay lộ ra ngoài ngươi...."

      Nàng vung tay xẹt vệt máu chảy ra, tên cầm đầu run rẩy

      -" tạ ơn tiểu nhân nhất định im lặng đến chết nhất định nhắn lại ta"

      Xong ôm khuôn mặt chạy . nàng ngoắt tay Dạ Lan, Thương Thu quay ra biến mất.

      góc nọ có người ngường run rẩy khiếp sợ tột cùng
      nơi khác có người đôi mắt lại lên vẻ chiều sủng nịnh ấm áp

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 32 : Làm nũng


      ánh mắt dõi theo bóng hình miệng
      " Tiểu tinh này lo chơi vui vẻ để ý đến ta xem lúc nàng về ta có phạt nặng "
      Câu nhìn theo bóng hình xa nghe như là trách móc nhưng ra đầy sủng nịnh chiều phải ai cũng nhận được.



      ... ...... ...
      ... ...... ...

      -" Dạ Lan ngươi hài lòng chứ?"
      -" Tạ chủ nhân nhìn Trương lâm run rẩy Dạ lan sung sướng thôi"
      -" Tốt, bây giờ ngươi làm mama cho tốt . Tây Môn này là nơi thu thập tin tức , có việc gì Thương Thu báo lại với ta "
      -" Dạ chủ nhân "
      -" Lui ra"
      -" Thương Thu ngươi trở về các để Thương Thủy ở lại đây, nếu có chuyện gì ngươi trợ giúp tay, chuyện lớn nhớ bắn pháo"
      -" chủ nhân, vậy người...."
      -" Ta có việc gấp cần làm , đừng hỏi nhiều lui ra"

      ra nàng cũng có việc gì gấp đâu chẳng qua nếu nàng về nhất định bị Phong chiên xào luộc giòn đủ kiểu mất lần này nhất định phải về làm nũng với để bỏ qua cho nàng nếu ba bốn ngày xuống được giường mất.
      Thân ảnh nhanh chóng biến mất để lại gian phòng trống trơn.

      " Có kẻ đột nhập mau bắt"

      Nàng ung dung ngồi ghế chủ ở đại điện nhàn nhã uống hớp trà thưởng thức.
      Để ý thấy thanh kiếm chỉa vào mình, nàng phất tay thanh kiếm liền rơi xuống đồng loạt lại có người khác chỉa vào.

      -" Ngươi là người phương nào? Sao tự dưng xông vào các chúng ta?"

      Nàng nâng đôi mắt đẹp nhìn lên cười

      -" Ta là ai cũng cần báo với ngươi."

      Nàng chính là vậy ngông cuồng tự mãn,

      -" Ngươi muốn chết"
      -" Ta còn muốn sống nha! Ta chưa có hài tử sao chết dễ dàng được?"
      -" Ngươi..."

      Có lẽ vui chơi cũng có đủ rồi nàng nghiêm mặt lạnh giọng :

      -" Các chủ các ngươi đâu?"
      -" Ngươi tìm các chủ?"
      -" Ngu ngốc lẽ ta tìm ngươi?"
      -" Ngươi... các chủ đâu liên quan ngươi!"
      -" A sao?"

      Nàng đưa mắt nhìn tên với mình , có lẽ cũng chỉ là chủ nhánh nào đó của .

      -" Ảnh hồn"
      -" Ngươi to gan ngươi nghĩ Ảnh hồn chủ là thuộc hạ của ngươi?"
      -" Ân đúng nha! Ảnh Hồn, Lãnh Độc.... 3 giây"

      Lần này nàng rống khá to nha.

      Bỗng nam nhân khuôn mặt khá tuấn tú vào, quỳ chân trước mặt nàng

      -" Lãnh Độc tham kiến phu nhân"

      Hóa đá, nam nhân đẹp đây là phu nhân bọn ? Tất cả đồng loạt quỳ xuống

      -" Ảnh hồn đâu?"
      -" Bẩm phu nhân Ảnh hồn cùng các chủ"
      -" ..."
      -" Đúng vậy phu nhân"
      -" Tốt,"


      Nàng xong cũng dùng khinh công biến mất khỏi đại điện

      Tại thất vương phủ


      -" Mị nhi nàng về rồi sao còn chưa vào?"


      ngồi trong thư phòng đọc sách nhìn vào cuốn sách vọng ra.

      -" A sao chàng biết là ta ?"
      -" Mùi hương của nàng"
      -" Chàng giống cẩu nha"

      nhìn nàng tươi cười đáp

      -" Vậy nàng chính là thê của cẩu rồi"
      -" Phong, chàng đối đáp càng ngày càng lợi hại nha"
      -" Cảm tạ Mị nhi"
      -" Ân chàng xem gì vậy?"
      -" Nàng tự coi"

      Nàng nhanh chân bước lại gần , ách cung xuân đồ? Tên khốn khiếp này lẽ.... Nàng cười trừ hỏi

      -" Phong sao chàng xem máy thứ này?"
      -" A hay nha có mấy tư thế ta chưa thử nhất định xem để học hỏi thêm"

      đưa ra bộ mặt vô cùng nghiêm túc nhìn nàng mà lại chuyện ân ái chứ! Chuồn phải chuồn

      -" Ách ta đói bụng ăn chút lát ta bồi chàng"

      túm ngược nàng lại

      -" Vậy ta cùng ăn"

      à nàng muốn ăn kiểu đó đâu nha sung sướng nhưng nàng mệt lắm nha! muốn à


      Chương 33: Làm nũng (2)


      -" Mị nhi,...."

      Lời ngân dài đầy vẻ ngọt ngào sủng nịnh

      Nàng quay mắt nhìn tỏ vẻ dận dỗi

      -" Mị nhi.... ta biết lỗi rồi nha!"

      Nàng ló đầu ra

      -" "
      -" Ta nên biết kiềm chế như vậy"
      -" Và...."
      -" Làm nàng mệt mỏi"
      ...
      -" Ta xin lỗi mà"
      -" Hứ có thành ý "
      -" Đợi ta lát"

      xong liền phi thân ra ngoài nàng quay lưng lại lén nhìn theo "lòng vui vẻ bởi lão công của nàng hiểu ý nàng chứ giống như lúc trước Nam làm nàng đau khổ. Ách giờ nàng có chồng nha được nghĩ về Nam nữa, coi như nàng trả ân tình vậy, đúng vậy chỉ trả ân tình mà thôi"
      Nàng tự mình tự mình suy ngẫm gật đầu cực kì đúng để ý bóng dáng vào.

      -" Mị nhi nghĩ gì vậy nha?"
      -" Ách , mà chàng đưa cái gì vậy?"

      Nàng giật mình đánh trống lảng. nhìn nàng biết nàng dối nhưng thôi. Ai bảo quá sủng lão bà của chứ.

      -" Nha , đẹp , lúc nàng bỏ mặc ta , ta săn nó thấy đẹp nên tính tặng nàng"

      giả bộ oan khuất

      -" Oa con hồ ly này đẹp nha chàng ghê! Chụt"

      Nàng mi coi như là cảm ơn vậy dù sao thời gian qua khiến " tiểu thê tử " của nàng ủy khuất rồi.

      -" Rồi giờ nàng với phu quân đk chưa ?"
      -" Ta... ta nghĩ đến người"
      -" Nha ...."

      tỏ vẻ ủy khuất cắn tay áo nhìn nàng như thê tử bị ruồng bỏ.

      -" Phong ta tại rất nghiêm túc chàng thôi đùa !"
      -" Ân "

      khôi phục lại vẻ lạnh nhạt thường ngày nhìn nàng.

      -" Tên là Nam "
      -" Ân"
      -" Ta từng rất thương "
      -" Ân"

      nghe nàng cười càng ngày càng sâu
      "Rắc... Rắc..."

      -" Bình tĩnh nghe ta "

      Nàng nắm lấy đôi tay to của nắm chặt phát ra tiếng đáng sợ đó. Nàng biết là người bá đạo sao chịu được cảnh lão bà mình thương nhớ người khác chứ? Nàng biết nhẫn nhịn mà thôi.

      -" Phong chàng biết tại ta rất chàng nha"

      Nàng lời thay từ thương để hiểu chủ động ngồi vào lòng ôm thắt lưng rắn chắc của nhàng

      -" Ta biết Mị nhi , nàng tiếp"

      Nàng bình tĩnh lại ngực cũng hô hấp nặng nhọc như trước thoải mái ôm tiếp

      -" chính là người ta từng thương từng hại ta , ta từng rất hận nhưng tại ta rất vui vì nhờ ta mới có thể làm thê tử của càng ta rất hạnh phúc"
      -" Mị nhi! Vậy ta cần cảm ơn rồi!"
      -" Haha đúng vậy phải cảm ơn"

      Nàng và cười vui vẻ để con hồ ly giương đôi mắt to nhìn lạ lùng , rồi từ từ bò lên ngực nàng để tách ra. " ti ti"
      Hồ ly kêu , nàng cúi xuống nhìn tiểu hồ ly nằm trong ngực mình liền tách ra. Ánh mắt ai oán nhìn nàng , nàng cười :

      -" lẽ chàng tranh cùng hồ ly đáng như vầy "

      Nàng bế tiểu hồ ly lên trước mặt , tiểu hồ ly nhìn bằng đôi mắt đáng ngập nước .

      -" Thôi được rồi chỉ hôm nay thôi!"

      ra. Nàng ôm tiểu hồ ly ra vườn chơi đùa cùng nó, con hồ ly này nàng và cả có lẽ cũng ngờ được....


      ... ...... ...... ......
      ... ...... ...... ......

      bây giờ phát điên nha con hồ ly chết tiệt này sao lúc nào cũng cản vậy chứ? Muốn ôm nàng nó lại bò lên ngực nàng nằm. Muốn ân ái nó cũng nằm giường cho làm gì. biết trước vậy đêm nàng con hồ ly này hừ

      -" Mị nhi...."
      -" nha"
      -" ta..."
      -" được ta còn phải chăm tiểu hồ ly nó quá ốm yếu"

      Nàng trêu chọc con hồ ly này béo múp chứ ốm yếu nỗi gì? Mà tiểu hồ ly thấy vậy cũng biết phối hợp cùng nàng đưa đôi mắt ti hí đáng nhìn .
      tức có chỗ phát tiết có ai đời nào vương gia các chủ phu quân bị con vật tranh thê của mình chứ ? Ôi trời nó còn lấy ngực nàng làm nơi ở , cũng muốn à.
      Xách tiểu hồ ly đắc ý túm ra ngoài đóng cửa . bước lại gần nàng rúc đầu trước ngực nàng cọ cọ giọng ủy khuất

      -" Nàng khi dễ ta, hix"

      Nhìn thút thít nàng đành phải đồng ý theo vậy.

      -" Tiểu phong phong ta ủy khuất chàng ta sai"

      Nghe được lời nàng lại có cớ hơn , đầu cũng cọ nhanh hơn trước ngực nàng . Nàng biết chỉ giả bộ thôi , nhưng thôi cứ để vậy từ lúc công bố quyền lực của mình nàng chưa được sủng . Chỉ toàn sủng nàng. Thôi cứ vậy cứ vậy để nàng được sủng như trước đây.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :