1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tướng công yêu nghiệt đừng dụ dỗ ta - Hồng Ngọc (73C+3NT)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 70: Ngày cuối cùng


      Nàng thỏa mãn nhìn Như Nhu chật vật đứng lên , đôi mắt bắn sắc hận về phía mình môi nàng càng cười rạng rỡ.

      -'' Tiệc đủ, bổn vương trước. Cảm tạ hoàng thượng đón tiếp''

      chịu nổi ngu dốt của nàng ta , chỉ bị dọa chút như vậy mà sẵn sàng quỳ xuống kêu giống cẩu. Bây giờ ở lại cũng chỉ làm bẩn mắt hơn nữa mục đích của nàng cũng xong.
      Hoàng thượng ngồi long sàn sắc mặt có chút nhợt nhạt, cười phất tay cho lui.

      -'' À nha, hoàng hậu thân ái. Người còn ngày nha''

      cần hỏi cũng biết tiếng từ ai, tay dù nắm chặt nhưng khuôn mặt vẫn nở nụ cười hiền từ

      -'' Ân, vương phi lo, ta vẫn nhớ rất '' hai từ rất cuối dường như được nghiết răng mà
      -'' Vậy tốt''

      Vốn tiệc này mở ra là vì hai người mà lúc nàng và rời cũng là lúc tiệc kết thúc . Hoàng thượng được thái y dìu về tẩm cung dưỡng bệnh. Hoàng hậu sau khi đáp trả lời vương phi Thiên Thần quốc bỗng nổi giận, đập phá hết đồ đạc của Phượng nghi cung. Quận chúa vì nhục nhã đòi tự vẫn may nhờ hoàng hậu khuyên giải giờ ở cùng Hoàng Hậu nương nương.

      -'' Mẫu thân, người phải giải nhục cho ta. Phải khiến nàng ta nhục nhã cho hàng vạn nam nhân đều có thể cưỡi đều có thể làm chồng''

      Như Nhu khuôn mặt xinh đẹp bỗng trở nên vặn vẹo, tay cầm thủy chủ rạch từng đường lên mặt bàn như tại là khuôn mặt của người nào đó . Bỗng đôi mắt chợt sáng vụt lên

      -'' Mẫu thân, dù sao bây giờ đối đầu với Thất vương gia cùng Ám tinh các rồi bằng đánh cược ván.''
      -'' Ý con là...'' Hoàng hậu tỏ ý sáng tỏ
      -'' Vâng. cứ nhờ phụ thân bảo tên nam nhân kia cùng vài chục người võ công thâm hậu chút ám sát trực tiếp.''
      -'' Tốt cứ như vậy. Trước sau gì chúng ta cũng đối đầu ''
      -'' Mẫu thân đợi con lát''

      Như Nhu ra huýt , con bồ câu bay đến, lấy cây trâm từ đầu xuống buộc chặt vào chân sau thả bay .
      khắc sau, nam nhân xuất tại phượng nghi cung, đôi mắt lạnh thẳng đến hai nữ nhân ngồi ở điện. Cúi đầu cung kính

      -'' Tiểu thư''
      -'' Ta có việc ngươi mau đưa thêm khoảng vài chục người võ công cao chút đến phủ tiểu công chúa sát Thất Vương phi , Thất Vương xong sát luôn tiện nhân Ngọc Như ''
      -'' tiểu thư'' xong nam nhân cũng vận khinh công biến mất

      Hoàng hậu từ lúc nhìn thấy nam nhân này , tâm bỗng lên quoái dị. Cảm giác nam nhân này quen mắt

      -------Đêm phủ Ngọc Như --- ------

      -'' Các hạ đến chơi xin cứ tự nhiên'' nữ nhân ngồi chủ tọa mỉm cười vọng ra ngoài sân, đám hắc y nhân tay cầm kiếm tỏa ra sát khí
      -'' Nếu biết, xin đắc tội'' tiếng lạnh lùng vang lên '' giết sạch''

      Nàng mỉm cười nhàn nhã bước ra khỏi phòng nhìn , Lãnh Độc, Ngọc Như ra tay sát đám hắc y nhân. Nghiêng mình tránh kiếm, tay cầm lên Huyết kiếm được bọc gọn gàng. Lâu lắm rồi nàng chưa cho nó uống máu phải.

      '' Keng'' tiếng kim loại va chạm nhau, nàng nghi hoặc nhìn nam nhân chém sượt vai nàng. Đôi mắt này... nàng lùi ra cố giữ khoảng cách nhưng đôi mắt đó lại khiến nàng tò mò , vận khinh công nàng nhanh chóng xuất bên nam nhân vươn tay kéo mũ che xuống, khuôn mặt quen thuộc nhìn thẳng vào nàng

      -'' Xin lỗi''

      Tĩnh Hàn mấp máy môi . Bởi lúc nhìn thấy nàng bước ra cùng mấy người này sáng tỏ nhưng thể giết nàng. Dù có chút động tâm nhưng thù mẫu thân, muội muội . thể vì tình cảm nam nữ mà quên . đợi thời cơ. Chỉ mong kiếp sau bồi tội nàng.
      Nàng thất thần nhìn nam nhân cố giết nàng trong lòng lại nổi lên tia đau đớn. Đôi mắt kia ta trước kia giết nàng đôi mắt cũng lên như vậy. Đắm chìm vào dòng thời gian suy nghĩ lại để ý đến kẻ đánh lén

      '' phập phập'' tiếng châm đâm vào bả vai nàng, định thần lại tay phải cầm kiếm bỗng chuyển sang tay trái. Đôi mắt đỏ ngầu đầy hận ý. Vươn tay lên sát tên đánh lén nàng sau điểm huyệt của Tĩnh Hàn trọng lúc ta thất thần . Thân ảnh nàng nhanh vụt qua mấy hắc y nhân. Tất cả đều chết kịp hét lên. Cầm Huyết kiếm liếm vị máu thân kiếm. Ánh mắt sắc lạnh quay qua nhìn người cuối cùng còn sống. Tĩnh Hàn.

      -'' Mị nhi bình tĩnh. Để ta xem thương thế nàng''

      đâu lòng nhìn vết châm còn cắm vào bả vai phải của nàng

      -'' Ta sao, Lãnh Độc đưa vào đây'' nàng cười với miệng sai sử Lãnh Độc

      Chân bước nhanh về gian phòng khách, tự động xé mảng áo bên vai xuống rút ra hai ngâm châm độc. Lại nghe giọng rống lên

      -'' Mị nhi sao nàng lại ở đây xé''
      -'' Tại sao ?'' nàng nghi ngờ hỏi lại, nàng bị châm đụng trúng phì phải xé ra mới rút châm trị độc được

      biết lại nàng đều quay sang mắng mấy người tại đây

      -'' Quay mặt ta móc mắt . hiểu''

      Lãnh Độc nhắm mắt an thần, nhìn sang tên Tĩnh Hàn đôi mắt nhìn chằm chằm bả vai nàng , bộc phát nộ khí tay vận chưởng nhắm thẳng tim ... dừng lại đột ngột

      -'' Muội...muội''

      Nàng nhíu mày nhìn kẻ vừa kêu nàng muội muội

      -'' Ngươi kêu ta?''
      -'' Muội muội , Ngọc nhi , Ngọc nhi''
      -'' Thả ra''

      Lãnh Độc miễn cưỡng thả ra , Tĩnh Hàn bước chân run rẩy muốn ôm nàng lại bị thanh kiếm vắt ngang cổ. Biết khó tin, lùi ra sau, tay cởi đai áo ngoài lộ ra thắt lưng cường tráng nhưng bên vai trái có vết bớt hình mặt trăng. Hiểu chuyện gì xảy ra , bởi lúc trước mẫu thân từng với nàng , nàng có vết bớt rất xinh đẹp hình mặt trăng. Kiếp trước nó nằm ở bên trái sau xuyên đến đây thấy đâu ai ngờ lại nằm bên phải vai. Vậy Tĩnh Hàn là đại ca ruột của nàng?

      -'' Đại ... ca''
      -'' Ngọc nhi, đại ca vô dụng. Suýt giết chết muội muội''

      Nàng bất ngờ nhìn đại ca mình, lần đầu nàng thấy vẻ mặt đau khổ của vẻ mặt sầu bi này. Chợt nhớ ra trọng điểm nàng hỏi

      -'' Đại ca , sao huynh lại giúp kẻ giết mẫu thân?''

      Tĩnh Hàn nghe xong khuôn mặt tưởng chừng như tuyệt vọng

      -'' Ta cần chiếm lòng tin của bà ta''
      -'' Đại ca , cần làm vậy. Huynh giờ cứ ở đây . Ngày mai muội giúp huynh trở lại danh vị thái tử''
      -'' Ngọc nhi, biết muội chết ta rất vui mừng. Giờ còn có các chủ Ám tinh các đây chỉ cần chăm sóc muội tốt là ta vui mừng''
      -'' Nhưng muội lại muốn nha. Huynh cứ theo ý muội. Sáng mai chuẩn bị làm thái tử . Báo thù để muội và phong lo. Còn Lãnh Độc giờ ra ngoài tung tin phủ Ngọc Như công chúa có thích khách. Thất vương phi bị thương''
      -'' phu nhân''

      Sáng mai ngày rất náo nhiệt nha!

      -------------------

      Chương 71: Hé mở


      Ngày hôm nay có đại rất lớn xảy ra. Vương phi Thiên Thần quốc bị ám sát , thương thế chưa nặng . Mà Thất vương lại rất sủng ái nàng nếu như tìm ra kẻ đứng sau chắc Thanh Phong quốc gặp Thiên Thần quốc chiến trường , quan trọng hơn Thất vương gia rất được Hoàng thượng Thiên Thần quốc bảo hộ lại còn là Các chủ Ám tinh các. Lần này đắc tội bên nào cũng chết huống hồ hai bên đều đắc tội.

      '' Khụ khụ , các ngươi giải thích chuyện này thế nào?'' Hoàng thượng ho ra ngụm máu lớn nhăn mày quát

      Tất cả đều chìm vào trong im lặng ai dám đáp lời nêu '' sáng kiến''

      -'' Ta nghĩ tính đòi chút quyền lợi''

      Tiếng lảnh lót vang ngoài điện, năm bóng người đẹp cách lạ thường bước vào trong đó có nam nhân đeo mặt nạ , càng khiến đại điện im ắng hơn bao giờ hết.

      -'' biết Vương phi muốn gì''

      Hoàng thượng mặc dù còn rất yếu nhưng đối đáp với người '' ngoài '' nàng đây lại luôn gắng tỏ ra mạnh khỏe, lộ nửa điểm yếu ớt. Môi khẽ nhếch lên

      -'' Vậy nên mời Hoàng hậu cao quý đến để cùng đòi lại chút quyền lợi chứ, hoàng thượng''
      -'' cần, bổn cung ở đây''
      Hoàng hậu thân mặc cẩm y đỏ rực , đầu đội mũ phượng nghêng ngang bước vào. bên là quận chúa Như Nhu mắt liếc lại nàng cười hả dạ. Chắc nàng ta nghe tin nàng bị thương. Đúng là kẻ ngu.

      -'' Vương phi có chuyện cần tìm bổn cung''
      -'' Đúng nha. Chắc ở đây ai cũng rảnh để nghe sáu câu chuyện của ta chứ?''
      -'' Chuyện ư? Vương phi xin mời '' hoàng hậu bất ngờ nhanh chóng đáp lại
      -'' Chuyện đầu tiên là việc mẫu phi của trưởng công chúa Ái La Tá Thương Ngọc Diệp cùng muội muội của mình Ái La Tá Thương Ngọc Như bị người khác hạ độc mà chết hại hai nàng phải lưu lạc ở Thiên Thần quốc làm thuộc hạ ta
      Chuyện thứ hai là ta có giao ước báo thù cho hai nàng, trong vòng ba ngày nếu giết được ta. Bọn chúng chết. Nên ta mới bị thương nha!''

      Nàng tỏ vẻ đáng để ý vết thương của mình nháy mắt

      -'' Chuyện này là do ngươi vậy ngươi còn dám đòi chút quyền lợi''

      Nhu Nhu nghĩ mình nắm bắt được sơ hở chen miệng vào

      -'' Câm miệng, chó khôn chớ cản chủ. Chuyện thứ ba là về hoàng phi Vương Vũ Tiếu. Nàng lúc sinh xong tiểu công chúa liền bị người khác ám sát đường về thăm nhà . Tiểu hoàng tử ép rơi xuống vách núi. Tiểu công chúa lại có tin tức.
      Chuyện thứ tư là... hoàng thượng , ngài bị cắm sừng rất to''

      Hoàng thượng nghe xong khuôn mặt lại biểu từng cái từng cái khác nhau, nhưng đến cuối vẫn câu. Còn hoàng hậu khuôn mặt lại tái huyết sắc.

      -'' Câu chuyện thứ năm là tất cả việc làm đều là người làm. Chính là Nhã Ý hoàng hậu''
      -'' Thất vương phi nên vu khống ta''

      Hoàng hậu tâm run rẩy lo lắng,mặt ngoài lại tỏ vẻ bình thản coi như người đó phải mình

      -'' Nha nên có chứng cớ , ta quên. Nhưng còn chuyện nữa xin hỏi Hoàng Thượng ngài còn nhớ tên con trai và con mình với hoàng phi Tiếu?''

      Nghe xong câu hỏi , đôi mắt Hoàng thượng lên tia đau đớn. Đứa con trai thông minh hiếu thuận của mình cùng đứa con chưa ôm ấp lần.

      -'' Nam hài tử tên Ái La Tá Thương Hàn Dương, nữ hài tử tên Ái La Tá Thương Ngọc Ngọc''
      -'' Vậy nếu như tiểu hoàng tử còn sống, người là Thái tử Thanh Phong quốc?''
      -'' Đúng '' Hoàng thượng trả lời dứt khoát nhưng tâm lại dao động. Liệu còn sống.

      Nàng mỉm cười hài lòng, ra sau tay lôi kéo nam tử

      -'' Thái tử caca huynh nhanh bỏ mặt nạ ra nha''

      Mặt nạ được nam tử cất xuống đôi mắt hoàng thượng nhuốm ướt . Hoàng Hậu như chợt nhớ điều gì cất tiếng kịp suy nghĩ

      -'' Bộ dạng hoàng thượng lúc trẻ''
      -'' Nhi thần tham kiến phụ hoàng'' Hàn Dương quỳ xuống đôi mắt lặng nhìn về phía hoàng hậu , quận chúa đứng.
      -'' , có khả năng. ta sao thể là thái tử? tên Tĩnh Hàn, là thuộc hạ của ta'' Như Nhu nhìn nam nhân quỳ xuống đôi mắt lên tia hoảng sợ

      Hàn Dương tự mình đứng dậy đôi mắt rét lạnh nhìn chằm chằm vào hai người giọng trào phúng mà chua xót

      -'' Ngươi nghĩ vì sao ta phục tùng mệnh lệnh của ngươi? phải cần lòng tin của đôi gian phu dâm phụ , phụ mẫu ngươi . Ngươi nghĩ ta nghe ngươi sai khiến''
      -'' Ngươi....''
      -'' Còn câu chuyện nữa, tiểu công chúa Ái La Tá Thương Ngọc Ngọc vẫn còn sống . Nàng là ta''

      ------------------------

      Chương 72 : Đại cục (1)


      '' Còn câu chuyện nữa, tiểu công chúa Ái La Tá Thương Ngọc Ngọc vẫn còn sống . Nàng là ta''

      Câu của nàng như chấn động lại tất cả đại điện. Ái La Tá Thương Hàn Dương còn sống, lại thêm Ái La Tá Thương Ngọc Ngọc. Nàng còn là vương phi của kẻ bọn họ lo lắng phải gặp nhau chiến trường. Như vậy mọi chuyện dễ dàng giải quyết hơn.

      -'' Ngươi , ngươi...'' hoàng thượng kích động lên lời
      -'' Phụ hoàng của ta , người bị lẩm cẩm rồi sao?''

      Đây chính là câu đại nghịch bất đạo. Chê vị vua già lẩm cẩm nhưng tại ai còn tâm trạng để suy nghĩ tới nó?

      -'' Tiện nhân, chả trách ngươi luôn cố tình vờn với bản cung. Xưa giết tận được hai nghiệt chủng các ngươi có nghĩa bây giờ còn sơ xuất như vậy. Các ngươi tất cả phải chết.'' Hoàng hậu lúc này biết bản thân mình còn đường chối cãi, cũng ngại ra. Nhã Ý nàng chuẩn bị từ trước.

      -'' Vậy ngươi đồng ý với tội trạng ta kể ra? Như vậy là tội chết nha'' nàng nhìn hoàng hậu kích động , vui vẻ nhắc nhở ít
      -'' Hoàng Hậu , nàng thực làm như vậy?'' Hoàng thượng kích động thổ ngụm huyết lớn
      -'' Đúng, đến nước này còn cho ngươi biết thêm, quận chúa Như Nhu là con ruột của ta . Tất cả đều do ta an bài. Hôm nay tất cả các ngươi đều phải chết. Đừng hòng bước ra khỏi đại điện''
      -'' Phiền phức , mau đưa người của ngươi ra. Đỡ tốn thời gian.Hiểu?''

      Từ đầu đến cuối câu, nhưng ngờ khi lại đả kích người như vậy. Tình cảnh này còn lo tốn thời gian, còn hỏi hiểu ! Chỉ có chó mới hiểu tiếng người

      -'' Tốt, ta cho các ngươi chết sớm chút'' '' Ra ''

      Tiếng vừa cất, các công công cung nữ đều bị giết sạch, nội vẹ trong cung cũng bị tráo người, tất cả đều chĩa kiếm gươm thẳng vào hoàng đế cùng quan lại đại thần. Mà ghế phượng xuất nam nhân , tay ôm eo hoàng hậu thân mật . cũng biết đây là gian phu. Nhìn xung quanh đây tập trung ít nhất cũng khoảng năm trăm người.

      -'' Mệt rồi đây'' nàng thở dài khẽ
      -'' Hahaa ngươi biết sợ rồi sao tiện nhân" Như Nhu ỷ lại số người cũng như phụ thân ở đây vui vẻ đay nghiến
      -'' Tất nhiên, nhiều người như vậy..'' tiếng kéo dài
      -''tiện nhân hôm nay ngươi phải chết''
      -'' Sợ rằng giết rất mất thời gian''

      Vế sau được ra , đại điện lại truyền tiếng cười to

      -'' Tiểu nữ nhân, nên quá ngông cuồng. Dù có các chủ Ám tinh các ở đây ngươi cho rằng bảo hộ ngươi hoàn toàn bị thương tích gì?''
      Nam nhân cuồng vọng
      -'' xấu xí'' câu để ý uy hiếp chỉ như đây là trò chơi

      Nam nhân tức giận, mặt nổi lên từng tia máu.

      -'' Vũ Phong, chàng nên tức giận cùng nàng ta . Cứ trực tiếp giết'' Nhã Ý hoàng hậu nắm tay của nam nhân kêu Vũ Phong đó lạnh lùng
      -'' Giết nàng''

      hắc y nhân ra tay chĩa mũi kiếm đâm thẳng vào ngực trái nàng, mỉm cười xoay người lấy Huyết kiếm bọc gọn trong túi vải sau lưng , đâm thẳng vào ngực trái tên hắc y nhân đó , rút kiếm ra máu tươi chảy theo dọc đường kiếm. Nàng ung dung nhìn máu chảy ra liếc nhìn đôi dâm phụ đứng phía

      -'' Ta chưa bao giờ cần bảo hộ''

      Tiếng vừa dứt, hắc y nhân khác lại gần nàng nhưng phải chĩa kiếm mà đưa cho nàng ngoại bào màu đỏ tươi , tóc nàng cũng được thả xuống, ba ngàn sợi tóc đen đều được rũ xuống, tay nàng vén lên bên tai . Nở nụ cười mị hoặc cầm kiếm giơ lên liếm lớp máu tươi còn dính thân kiếm .
      màn khiến bao người run sợ, Hàn Dương chưa bao giờ thấy vẻ mặt này của nàng tâm có chút gợn , lại nhìn sang ba người đứng bên cạnh mình vẻ mặt vẫn ung dung riêng Thất vương ánh mắt lại có chút... sủng nịnh.

      -'' BẢn lĩnh như vậy mà đòi giết ta? Hơn nửa người của các ngươi thay bằng thuộc hạ của ta! Ngạc nhiên chưa!''
      -'' Lên, giết ả, ai giết được ta thưởng nghìn lượng vàng''

      Hòang hậu biết thế cục đổi, hơn nữa nàng ta còn có võ công. Chỉ đành đánh vào tiền tài

      -'' Ai bước bước là kẻ thù của Ám tinh các , Huyết tinh các''

      Câu vừa dứt ra , tất cả dường như sụp xuống. Ám Tinh các đối phó khó còn thêm Huyết tinh các? Như vậy chỉ còn đường chết mà thôi.

      -'' may, các chủ Huyết tinh các là ta Lãnh Mị'' '' À nha quên chuyện khác hai công chúa Ngọc Diệp , Ngọc Như đoán xem họ là ai nha!''

      Những chuyện động trời liên tiếp xảy ra , câu ra làm người ta phải suy nghĩ sâu xa. Thân phận của hai công chúa .

      -'' Hai nàng là thuộc hạ của ta nha. Đáng tiếc quyền chỉ là thấp hơn ta , lại cao hơn ít người mà thôi''

      Cái ít người của nàng là khoảng hơn mấy trăm người trong các thôi , chưa tính thêm cả bên ngoài.

      -'' Ngươi ... ngươi'' Hoàng hậu nghẹn họng , biết gì cho phải
      -'' Nên ta nhất định phải giết ngươi''

      Lưỡi kiếm nhắm đâm thẳng ngực trái

    2. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 73 : Đại cục cuối


      Lưỡi kiếm đâm thẳng ngực trái Hoàng hậu mà tới
      '' Phập'' máu chảy dọc theo lưỡi kiếm chảy xuống nhưng đây phải máu của Hoàng hậu mà là nam nhân đứng bên nàng ta Vũ Phong. Rút kiếm ra máu chảy áo ạt, Hoàng hậu vẫn còn ngơ ngác nhìn, chỉ có Như Nhu lao tới đỡ phụ thân mình, răng nghiến chặt , nước mắt chảy dài

      -'' Phụ thân, phụ thân''

      Tiếng yếu ớt , nữ nhi cầm máu cho phụ thân mình , đôi mắt lại bị nhòa lệ ngừng khóc . màn tình thâm gia đình có thể khiến bao người đau lòng thương xót nhưng lúc này nàng lại hề có cảm xúc thương hại nào.

      -'' Ngậm miệng, ồn ào'' tiếng nàng gắt lênh , lạnh băng tình cảm
      -'' Ngọc nhi, muội...''

      Tiếng chưa dứt hết câu Hàn Dương phải im lặng, ta chưa bao giờ nhìn thấy vẻ mặt ánh mắt lạnh băng tia cảm xúc này của nàng.

      -'' sao, kệ nàng ấy. Những lúc hành nàng rất lạnh lùng'' vẻ mặt lại luôn ý cười dào dạt

      luôn cảm thấy cả đời mình luôn luôn là người thông minh, đa mưu nhất nhưng từ khi biết nàng cho đến lúc hai người thành thân mới nhận ra con người khi mình nổi bật hơn tất cả vẫn luôn cho mình là tài tình nhất nhưng ra vẫn chưa bao giờ là nhất chẳng qua người tài giỏi hơn chưa xuất và đối với chính là nàng. Đa mưu, tài trí , sắc bén.

      -'' ngờ ngươi lại thâm tình với nàng ta như vậy'' nàng mỉa mai nhìn nam nhân ngã xuống ôm vết thương ngực
      -'' Ta nàng làm vì nàng có gì sai'' Vũ Phong nhắm mắt cười
      -'' Ngươi làm vì sai, nhưng sai ở chỗ nhầm người''
      -'' Ta chưa bao giờ hối hận khi nàng, dù nàng là hoàng hậu''

      '' Haha'' tiếng cười của nàng cao mà lạnh lùng như thấu tâm gan

      -'' Hoàng Hậu, bà nghe chưa ta hối hận nha''

      Ánh mắt Hoàng hậu ngay lúc này có chút né tránh do dự

      -'' Ngu ngốc, ngươi nghĩ bà ta ngươi làm điều này bây giờ vì tương lai hai người các ngươi?''
      -'' Ngươi, ý gì?'' Vũ Phong do dự hỏi
      -'' Bà ta chẳng qua lợi dụng ngươi vì nam nhân khác mà thôi, đúng chứ Thừa tướng đại nhân''

      Tiếng nàng vừa cất ra cả đại điện dường như hít ngụm khí lạnh, Hoàng hậu thông dâm với hai kẻ , người trong giang hồ, thừa tướng đương triều

      -'' Ngươi, ngươi bậy. Ta là thừa tướng sao có thể làm điều đó với Hoàng hậu'' Tiêu thừa tướng đáp lại

      Nàng trả lời Tiêu thừa tướng mà quay lại với nam nhân nằm rạp mặt điện kia

      -'' Sao, tin! Còn chuyện đặc sắc hơn, ái nữ ngươi coi như bảo bối đó cũng phải con ruột của ngươi''

      '' Phụt'' ngụm máu tươi đỏ tràn ra khóe miệng, ánh mắt vô thần nhìn phía Hoàng hậu

      -'' Ngươi bậy, ta là con của phụ thân ta, ngươi bậy'' Như Nhu vẫn như vậy nhưng ánh mắt lúc này lại đầy hoảng loạn
      '' Mẫu thân , người . Ta là con của phụ thân và người. Mẫu thân người mau a. Mau ''

      Đáp lại hai ánh mắt , giọng hoảng loạn là cái im lặng đáng sợ. Vũ Phong tay chống mặt đất đứng dậy, mỗi lần bước máu lại ồ ạt chảy ra

      -'' Nhã Ý, nàng trả lời ta. Đó có phải ''

      Tay nắm chặt -'' Đúng. Như Nhu phải con ngươi mà là con của Tiêu Văn''

      Tiêu Văn đây phải nhũ danh của Tiêu thừa tướng là ai.

      -'' Ngươi bậy , ta giết ngươi'' Tiêu Văn vùng ra lấy thủy chủ tính đâm thẳng tim hoàng hậu nhưng lại ngờ bị kiếm của nàng đâm qua tim. Đến cuối vẫn chịu nhắm mắt bởi Tiêu Văn chưa lần lộ mặt nhưng đến cuối sắp đạt được lại bị phơi bày. can tâm.

      -''Hoàng hậu , bây giờ cũng đến lúc bà nên ra ''
      -'' Ta tự kết thúc phải do ngươi'' xong cũng lấy trâm cài phượng hoàng cuống đâm thẳng tim đôi môi lại mấp máy '' Vũ Phong, Nhu Nhi ta xin lỗi''

      Kết thúc tính mạng, linh hồn họ về đâu? Nàng tự hỏi rất nhiều lần. Nhưng dù đâu linh hồn đó liệu có nhớ, giữ lại được kí ức hay chỉ là nắm cát bụi hòa cùng đất? Câu hỏi luôn làm khó nàng.

      Tất cả mọi việc đều được công chiếu thiên hạ từ hôm đó , Hàn Dương lên ngôi vua, Tiêu thừa tướng và Hoàng hậu thông dâm được ban thuốc độc tự vẫn , quận chúa Như Nhu con riêng hoàng hậu ban vải trắng treo cổ chết. Thất vương, vương phi của mình cùng hai kẻ hầu trở về Thiên Thần quốc nhất định hai nước hòa giao mãi mãi, dân chúng phải chịu chiến tranh xảy ra . Mọi người đều vui vẻ, tất cả mọi thứ đều có kết cục nhưng đó đâu phải hết ! Hoàng cung luôn luôn có những bí mật thể cho người ngoài biết. Những bí mật thú vị.

      Hoàn chính văn

      Ngoại truyện 1: Hàn Dương , Tĩnh Tâm




      tên là Ái La Tá Thương Hàn Dương, tên được chính mẫu thân đặt cho mình. Nghe nhũ mẫu bảo , ngay lúc sinh ra đó là mùa đông lạnh nhất Thanh Phong quốc nhưng lúc đó ánh mặt trời lại ấm áp hơn bao giờ hết. Mọi người đều bảo là điềm lành trời ban cho Thanh Phong quốc. Nên mọi việc làm đều có người quan sát, đều có người đều ám hại nhưng chưa bao giờ thành công.

      Đến ngày mẫu thân sắp có đệ đệ hoặc muội muội , lúc đó chính là lúc bắt đầu những chuỗi ngày mẫu thân gặp nguy hiểm . Có ngày nhìn thấy mẫu thân bị trúng độc ói ngụm lớn máu rồi ngất nhưng may mắn hài nhi trong bụng mẫu thân sao. Cứ tiếp diễn rất nhiều , từng hỏi mẫu thân có biết người hãm hại ! Mẫu thân chỉ cười nhạt rồi đánh vào mông điểm cái mũi rồi :

      '' Hài tử ngoan nên những thứ này''

      Sau đó cũng hỏi lại mẫu thân, ngoan ngoãn làm hài tử ngoan. Nhưng rồi đến lần chính tai nghe nha hoàn của Nhã Hoàng phi hạ độc nhiều lần như vậy Tiếu Hoàng phi vẫn chết mới biết người hãm hại mẫu thân mình là ai. nhưng vẫn làm hài tử tốt, lại với mẫu thân trước rồi sau đó cho phụ hoàng biết để trị tội Nhã Hoàng phi nhưng lúc đó mẫu thân khuôn mặt lại khẽ biến đổi , dặn kĩ phải quên chuyện này. lúc đó vẫn hiểu tại sao mẫu thân lại vậy.

      Cho đến lúc mẫu thân sinh tiểu muội muội mới ràng tất cả, mẫu thân muốn bảo vệ , nhưng chẳng qua bảo vệ sai cách. Xe ngựa của mẫu thân bị rơi xuống vách núi, rơi xuống động có lão quoái nhân, còn muội muội biết nơi nào .

      được lão quoái đó cứu sống nhưng sau khi cứu sống xong lão lại đưa về lại kinh thành bỏ . từ người sống trong nhung lụa ăn sơn hào hải vị bỗng chốc trở thành tiểu khất nhi mặc vải rách nát ăn đồ thừa người khác cho. vẫn cam chịu để có thể sống đợi phụ hoàng vi hành gặp để có thể báo thù. đợi , đợi qua mấy năm vẫn chưa gặp được phụ hoàng nhưng lại nghe tin Nhã Hoàng phi được phong làm Hoàng hậu. căm hận phụ hoàng.

      Rồi đến ngày, tiểu nương đến trước mặt , ngông cuồng bắt về làm hộ vệ cho nàng. Từ kẻ nhu nhược được học võ công , được học ám sát. Còn tiểu nương đó , từng ngày lại thay đổi khác , xinh đẹp hơn nhưng từ nương ngông cuồng nhưng tốt bụng nàng lại biến thành nương ngông cuồng tự đại , lòng dạ hiểm ác. lại trở thành tay sai của nàng.
      Rồi đến lúc 16 tuổi , mới biết được nàng là con của kẻ thù , và bao việc ám sát làm đều giúp cho kẻ thù. Lòng dường như chết .

      Qua mấy năm sau lại tiếp tục cố gắng để có tin tưởng hơn. lại gặp nương khác , nàng cười tựa xuân sang, xinh đẹp kiều, hiền dịu khiến người khác mê đắm. Nàng thanh mát như tên của nàng , Thủy nhi. Lần đầu biết rung động trong tim, đánh mất tim cho nàng. Nhưng đến khi biết nàng là người của Các chủ trái tim vẫn thôi rung động. Cố kìm chế , cố nén , trái tim lại thêm đau. lúc này , ái mộ nàng. Sau vì đại cục còn gặp lại nàng, nhưng đến lần gặp lại là lần nhận lệnh ám sát thất vương gia, thất vương phi . Nàng lại là thất vương phi , nàng tên Vương Vũ Mị . lần này tự cười nhạo chính bản thân mình.
      kiếm nàng rút ra mới nhận ra nàng phải là Thủy nhi kia hiền lành nhu nhược mà nàng tựa như mị hoặc ma quỷ , kiếm như vũ.
      Đến khi tên bắn trúng vai nàng nàng mới ra tay, lạnh lùng dứt khoát. NÀng tự mình xé áo rút tên , trong lòng tràn ngập đau buồn xót xa bỗng chuyển sang bất ngờ ảo não. Vết bớt bên vai nàng, vết bớt hình trăng non, mới biết nàng là muội muội , lại ái chính muội muội mình.

      Nhưng với nàng , nàng bất ngờ mấy, chỉ lặng lặng gọi tiếng caca bảo chuẩn bị lên ngôi, mọi việc báo thù nàng lo liệu.
      Sáng hôm sau , nàng đúng quả lo liệu mọi việc, còn biết thêm bất ngờ , muội muội lại là các chủ Huyết tinh các , Lãnh Mị . Mọi việc đều được nàng làm xong, lên ngôi vua , công chiếu thiên hạ. Muội muội cùng thất vương trở về Thiên Thần quốc.

      Còn lại có thêm nha hoàng mới, kêu nàng là ''nô nô'' thoải mái khi trêu đùa nàng , bắt nạt nàng nhưng ''nô nô'' lại thay đổi quá nhiều , nàng cáu gắt , chỉ cam chịu tiết kiệm lời . Dù bị nô tỳ khác bắt nạt nàng cũng chỉ cam chịu cho câu, dù hỏi nàng cam chịu thân phận này nàng cũng chỉ cười đây là do nàng tự làm, tự gánh chịu.
      Từ lúc đó cảm thấy thú vị khi trêu chọc nàng, mà nàng lại chỉ bộ mặt buồn. Có lúc cho người sai nàng xuống bộ phận giặt ủi vào mùa đông lạnh buốt , đến khi triệu lên hỏi nàng cam chịu, nàng cũng gật đầu đồng ý , đôi mắt trong suốt oán trách. bỗng cảm thấy nàng... đẹp. Bất ngờ với suy nghĩ của chính mình.

      Đến hai năm sau, quen thuộc với diện của nàng . Đại thần trong triều mong lập hậu lấy phi, lập '' nô nô'' làm hậu cung nữ làm hậu sau cho giải tán hậu cung. Bởi lúc trước khi Ngọc nhi rời , muội ấy muốn có thêm người bị như mẫu thân, cho là rất đúng, xảy ra chuyện huynh đệ tương tàn . Còn '' nô nô'' ban tên khác gọi là Tĩnh Tâm, Tĩnh Tâm Hoàng hậu mong nàng như tên của nàng.
      Tâm Nhi nàng khi nghe xin rút lại thánh chỉ. Còn nàng là con của người phạm trọng tội , xứng đáng. Còn mong lập người khác làm hậu. Đến khi hỏi Tâm nhi nàng có tình cảm với hay sao , nàng lúc này chỉ khóc lời.

      Ngày mười tám tháng sau, đại hôn của hoàng thượng, thiên hạ đại xá. Nghe Hoàng thượng lấy cung nữ làm Hoàng hậu, nghe người trong cung ra cung nữ kia là người có tài có sắc ngoan hiền cam chịu, hay so đo. bậc mẫu ni thiên hạ đúng nghĩa. Nhưng ai biết '' nô nô'' xinh đẹp ngoan hiền đó với Như Nhu quận chúa từng ỷ thế con riêng của kẻ phạm trọng tội là . Chính xác hơn Như Nhu được Hoàng thượng đại xá tha tội , tái sinh ra '' nô nô'' hiểu nghĩa , ngoan hiền, Tĩnh Tâm Hoàng hậu hiểu lý nghĩa.

      Nhưng dù sao, hoàng cung là nơi bí hiểm, nhiều bí mật!

    3. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Ngoại truyện 2 : Đôi long phượng

      Nàng làm tất cả xem như cũng xong , xem như nàng trả ân tình khi nhập vào thân xác này của người ta. Bây giờ nàng có thể sống riêng cho bản thân mình mà còn bận tâm. Ít nhất là như vậy. Nhưng tại bản thân nàng cảm thấy rất chóng mặt, rất muốn nôn.

      -'' Mị nhi, nàng có chuyện gì sao? Sắc mặt nàng được tốt ''

      nhìn sắc mặt của nàng mà lòng lo lắng thôi, chưa bao giờ thấy nàng suy yếu như thế này trừ lần trước trúng độc

      -'' LÃnh Độc, mau vào xem nàng có bị trúng độc ''

      ngồi xích qua bên để chừa chỗ trống cho LÃnh Độc vừa đủ vào bắt mạch.
      Lãnh Độc vừa cầm tay lên bắt mạch khuôn mặt khẽ biến đổi làm trái tim nhảy lên hồi hoảng loạn.

      -'' Các chủ, phu nhân có gì đáng lo ngại. Chẳng qua phu nhân mang thai. được tháng''

      nghe xong khuôn mặt tràn đầy ý cười, sắp được làm phụ thân, sắp có tiểu mị nhi đáng khả ái. Nhưng lại nhìn đến khuôn mặt tái nhợt nhạt của nàng ngủ mê mà khuôn mặt lại biến mất ý cười.

      -'' Nữ nhân có thai đều mệt mỏi như vậy sao?''
      -'' Các chủ ra phu nhân có thai rất khỏe mạnh, nhưng chỉ cần các chủ tiết chế chút đợi qua ba tháng phu nhân khỏe mạnh , bình thường trở lại''
      '' Khụ khụ khụ khụ'' ho tràng liên tục khuôn mặt lại nhìn tránh sang nơi khác

      -'' Ngươi ra ngoài ''
      -'' Vâng, chủ nhân nhưng ngài nhớ lời thuộc hạ ''

      Trả lời xong , khuôn mặt lạnh của Lãnh Độc vẫn đổi bức ra ngoài ngồi cùng Thu Thủy che khuôn mặt đỏ bừng lại. ra biểu của Thu Thủy như vậy cũng đúng thôi. BA ngày đường trở về hai vị đại nhân ngồi trong xe luôn phát ra những thanh ái muội những chuyển động rung chuyển ngừng trong xe cũng đủ khiến người khác đỏ mặt lánh . Đúng là chỉ riêng hai vị chủ nhân này của bọn họ mới dám làm giữa thanh thiên bạch nhật. Lại còn để ý có hai con người nam nữ ngồi đánh xe cho bọn họ ngồi ngoài nghe hết.

      -'' Các chủ về đến nơi''

      ôm thiên hạ của mình nghe xong cũng đành lòng kêu nàng dậy, lại nghe giọng của nàng cất lên.

      -'' Phong, chàng đỡ ta dậy''

      ôm eo của nàng bước ra ngoài kinh thành Thiên Thần Quốc , mọi người tập trung rất đầy đủ. Hẳn sớm biết tin ngày bọn họ trở về. tính dìu nàng về phủ lại bị bóng người ghét cay ghét đắng lao vào ôm nàng phía sau còn có tứ ca lại gần

      -'' Mị Mị à, ngươi làm ta nhớ ngươi quá nha''
      -'' Bạch nha à, ngươi buông ta ra , ngộp chết ta.''

      xong nàng lúc này mới để ý lại BẠch nhi của nàng , chả trách lúc bị Bạch ôm, nàng có cảm giác gì đó đúng. Bạch mang thai. Nhưng con của ai?

      -'' Bạch, ngươi có thai''
      -'' Đúng nha''
      -'' Con của ai'' nàng hoài nghi
      -'' Của tên Tứ vương gia gì gì đó''

      Nàng bất ngờ nhìn Bạch , ngờ lại là thích tên tứ vương đó.

      -'' , mị Mị hiểu nhầm người ta nha. Chẳng qua là mượn giống của ta thôi chứ đời nào ta gả cho ''

      Nghe Bạch xong nàng lại nhìn thấy Tứ vương khuôn mặt đen như than đến gần

      -'' Thất muội, mong muội với nàng giúp ta''
      -'' Tứ huynh an tâm''

      Nàng vỗ vai tên tứ vương đó cái lại nhìn thấy đôi mắt trừng tròn với nàng, lại ghen tiếp sao

      -'' Bạch , ta với ngươi. Lần sau được làm vậy'' nàng chưa hết câu nhận được cái gật đầu đồng tình từ tên tứ vương đó
      '' Lần sau muốn mượn giống phải tìm nam nhân nào đó đẹp như phu quân của ta. Ngươi thấy chưa''

      Nàng kéo lên cho Bạch xem , nhận được trầm trồ cùng hiểu được lời răn dạy vô cùng nghiêm túc của nàng

      -'' Ân, ta kiếm người khác''

      Bạch vừa trả lời vừa tỏ ra sùng bái với nàng xong lại nhận được giọng hét lên của hai nam nhân

      '' Mị nhi / Bạch nhi''

      Rồi kéo cả hai vị tiểu nương về phủ của mình đóng cửa. Yến tiệc chào mừng hai nhân vật chính trở về chỉ còn lại vị hoàng đế chưa có hoàng hậu cùng mấy vị đại thần ngồi đối thơ
      --- ------ ------ ------ ---
      8 tháng sau

      Thất vương phủ hôm nay nhộn nhịp hơn hẳn bởi Thất vương phi sinh

      -'' Vương gia , ngài thể vào được'' mama ngăn cản cho vào trong
      -'' Tránh ra , các ngươi nữ nhân sinh con đều hét hết mà nàng vào lâu như vậy tại sao ta lại nghe thấy''
      -'' Vương gia , vương phi là người có tính cách kiên cường nên ngài mới hét lên thôi. Vương gia an tâm''
      -'' Nhưng ta...''

      '' Oe oe'' tiếng khóc cất lên, mama bên trong mới vui mừng hét lên

      -'' Là tiểu thư rất xinh đẹp''

      Lòng lúc này mới hẳn, nhưng lần này lại nghe tiếng nàng rên to, muốn đạp cửa vào

      '' Còn hài tử, công tử tuấn tú''

      Lần này xong, mới được các mama mở cửa cho vào. giường lúc này là thiếu phụ nằm im hai bên là hai hài tử khóc.

      -'' Mị nhi, vất vả cho nàng''
      -'' Hài tử , hài tử của chúng ta rất xinh đẹp'' nàng vui vẻ ngắm nhìn con
      -'' Đúng rất xinh đẹp giống như nàng ''


      Ngoại truyện 3: Lưu kí bút


      trôi qua tám năm , ta từ tiểu công tử tuấn tú thành đại công tử đẹp trai ngời ngời. Ai gặp cũng muốn phi lễ vài cái người ta. Lúc đầu có chút khó chịu nhưng giờ thoải mái. Bởi mẫu thân

      '' Lãng nhi, bọn bởi vì thích bộ mặt đẹp trai ngời ngời của con nên mới phi lễ''

      Ta cho rằng mẫu thân rất đúng , ta rất đẹp trai , tuấn tú mà. Nhưng khổ nỗi, ta còn có muội muội song sinh giống nhau y hệt chỉ khác khóe mắt muội ấy có nốt ruồi như ta. Nhưng bọn ngu ngốc luôn theo muội ấy lại nhận ra, làm hại đại danh bổn công tử ta nhiều lúc bị mấy tên đeo bám. Về ta lại hỏi mẫu thân, nàng lại bảo

      '' Bởi con giống bán , nên sao đâu''

      Ta lại nghi hoặc hỏi mẫu thân bán là gì, mẫu thân lại chỉ tay sang phụ thân cười

      '' giống như phụ thân con''

      xong , phụ thân mặt đen xịt lại ôm ngang hông mẫu thân về hướng phòng , muội muội ta lại đưa theo mấy tên tiểu quỷ dò hướng phụ mẫu cười

      '' Đại ca , chúng ta sắp có thêm đệ đệ , muội muội''

      Ta nhìn sáu cái đầu to khác nhau mà trán nổi gân hắc tuyến. Muội muội song sinh của ta kêu Âu Dương Phượng, đệ đệ thứ ba kêu Âu Dương Phương, đệ đệ thứ tư kêu Âu Dương Lăng , Đệ đệ thứ năm kêu Âu Dương Tần, muội muội thứ sáu kêu Âu Dương Mĩ . Mà tất cả đệ đệ muội muội này đều do tay ta chăm lo. Để riêng hai phụ mẫu trốn tránh trách nhiệm đó hưởng gian riêng. Nhưng mỗi lần hưởng gian riêng ta lại có thêm đệ muội hoặc đệ đệ khác.

      Như vậy còn chưa xong, hai người bọn họ vẫn còn trẻ trung sinh lực như vậy mà bắt ta tiếp nhận hai cái Ám các gì gì đấy. Dù sao ta cũng là người thôi mà. May mắn vẫn còn các cậu dì, ông bà ngoại giúp ta, nếu ta cũng trốn nhà lên núi ở mất.

      Nhưng biết làm sao được, dù sao đây cũng là nhà của ta. Hai phụ mẫu vô lương đó cũng đối xử tốt với ta chỉ bắt ta làm quá phần công việc chút thôi chứ nhiều đâu, lệ trong lòng ta khóc à. Ít nhất bây giờ cho đến sau này gia đình ta vui vẻ.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :