1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tướng Công, Rời Giường Ăn Chân Gà - Lưu Niên Ức Nguyệt (Update c54)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Pham Trang

      Pham Trang Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      412
      Sorry các tình , tại mấy hôm rồi ta ăn cưới, làm được truyện! Gửi đùi gà cho các nàng này!
      Đùi gà số 16: Hoa đùi gà bị ăn

      là đùi gà lớn nha!!!” Bạch Tử Sơ ngây ngốc nhìn thứ trong hòm, miệng mở rộng, nước miếng như muốn chảy thành thác.

      “Khụ, khụ, sai,” Giáo chủ quay lưng ho tiếng, tự hào : “Đó chính là Ngọc Diệp Hoa, bổn toạ để phòng ngừa bị người xăm soi, liền tự tay đem nghiền nát Ngọc Diệp Hoa, sau đó ngâm nước, rồi đưa vào tạo hình trong hầm băng, cuối cùng,…”

      “A a a a a, Bạch Tử Sơ, ngươi mau nhổ Ngọc Diệp Hoa ra!” thanh tê liệt vang lên sau lưng , khiến giật mình tức giận, nhưng mà, khi quay đầu lại nhìn, cảm thấy mình chỉ bị doạ giật mình, mà là tim sắp ngừng đập đến nơi rồi.

      Chỉ thấy cách đó xa, Bạch Tử Sơ cố gắng nhét Ngọc Diệp Hoa hình đùi gà vào miệng, mà điều khiến mở to mắt nhìn chằm chằm, chính là người ép buộc nhổ hoa đùi gà ra – Tô Thanh Nhan.

      “Bạch Tử Sơ, ngươi mau nhổ ra!” bàn tay Tô Thanh Nhan đặt lên vai Bạch Tử Sơ, tay còn lại cố gắng lôi hoa đùi gà ra.

      Nhưng mà, Bạch Tử Sơ là ai? Đùi gà tới tay rồi sao có thể để nàng cướp mang , gắt gao giữ đùi gà, trừng lớn hai mắt nhìn Tô Thanh Nhan, nhất quyết buông.

      Dưới lớp mặt nạ, ai nhìn sắc mặt Giáo chủ, nhưng từ hai nắm đấm từ tay , cũng có thể hiểu được, nhất định sắc mặt tốt.

      “6,” khụ tiếng, ngượng ngùng : “Mau nhả cái hoa đùi gà đó ra.”

      Bạch Tử Sơ mở to hai mắt, dùng sức mà lắc đầu, điều này khiến cho Tô Thanh Nhan cố gắng dùng sức lắc, lắc, lôi lôi, lại dùng sức lắc lắc lôi lôi…

      “A!” Nàng hét lên tiếng làm tinh thần tăng lên, dồn sức mạnh lần, rốt cuộc, ở thời khắc kích động lòng người, rút được hoa đùi gà ra!

      Mất đà khiến nàng phải lui lại mấy bước, mà sau khi ổn định được thân thể, liền cao hứng giơ đùi gà tay lên, lớn tiếng kêu: “Ha ha, ta có.”

      Nhưng mà ——

      "Dát chi dát chi dát chi" thanh vang lên trước mặt nàng, mặt nàng nháy mắt cứng đờ, quay lại, chỉ thấy Bạch Tử Sơ ngừng nhai, mặt toát ra thỏa mãn, rầm rầm ngụm, nuốt xong, thỏa mãn liếm liếm môi, than thở tiếng: "Đùi gà ngọt , ăn ngon."

      "A, a, a..." Tô Thanh Nhan trừng lớn hai mắt, cứng ngắc hạ đùi gà trong tay mình xuống, lúc này mới phát , hoa đùi gà trong tay chỉ còn lại nửa mà thôi, phần còn lại, cần nghĩ cũng hiểu là bị Bạch Tử Sơ nuốt vào trong bụng.

      Tay nàng giật giật mấy cái, cuối cùng lớn tiếng rống giận: "Bạch, tử, sơ!" Giận dữ mang theo nội lực đưa tay ném thứ gì đó trong tay đến chỗ Bạch Tử Sơ.

      "A ——" Cái miệng hé ra sớm chuẩn bị trước, đem phần hoa đùi gà còn sót lại nuốt vào, dát chi vài tiếng, rầm rầm nuốt xuống bụng, cuối cùng chút cũng có…

      Tô Thanh Nhan hoàn toàn sững sờ, đây chính thứ mà nàng phải vất vả lâu như vậy mới có được a!

      Mà lúc này, Giáo chủ lại dội gáo nước lạnh nữa: “Khụ, khụ, đây là Ngọc Diệp Hoa duy nhất của bản giáo rồi…”

      "... Bạch, tử, sơ!" Đáy mắt Tô Thanh Nhan toé lửa, nàng nheo mắt nhìn, rồi hung tợn hô tiếng, sau đó, hề báo trước mà vọt lên, bóp cổ Bạch Tử Sơ: “Ta bóp chết ngươi, kẻ tai hoạ này, cho người ăn đùi gà này, ta cho người ăn!”

      Xem ta bóp cổ ngươi, móc mắt ngươi, cắt mũi ngươi, đá cái chân gà con của ngươi!

      Sau trận leng keng thùng thùng, đại chiến rốt cuộc cũng chấm dứt. Lúc này Giáo chủ mới chậm rãi buông tay áo che mắt xuống, nhìn tình huống bi thảm trước mắt, đột nhiên cả kinh, chỉ nhìn thấy Tô Thanh Nhan lúc này ngồi người Bạch Tử Sơ chống nạnh cười lớn, mà Bạch Tử Sơ ngã chỏng vó đất, mắt mở to, hai tay bắt chéo trước đầu, miệng sùi bọp mép, thào : “Nữ nhân…. đáng sợ…”

      xong, liền ngất .

      ******

      Xe ngực lộc cộc đường, Tô Thanh Nhan bá đạo giương tứ chi nằm nhuyễn tháp trong xe ngựa, đồ ăn vặt nàng mang theo đều ném ở hai bên trái phải, mà Bạch Tử Sơ đáng thương kia chỉ có thể ngồi ở bên chân Tô Thanh Nhan, đặt chút mông lên nhuyễn tháp. (Nhuyễn tháp là cái để ngồi trong xe ngựa ấy ạ, mọi người xem phim cổ trang đều nhìn thấy nó cả rồi, tuỳ theo kích cỡ của xe mà làm cái ghế đó thích hợp ạ!)

      Bạch Tử Sơ mếu máo, sờ sờ cái mũi mình bị đánh đến sưng lên: “Nương tử Tô Tiểu Nhan!” Tay chân mò mẫm lên thắt lưng nàng.

      “Làm gì?” Tô Thanh Nhan nổi giận gầm lên tiếng, từ từ để ý đến nữa.

      Bạch Tử Sơ càng mếu máo: “Tô Tiểu Nhan, ta ngồi thoải mái!”

      “Vậy đứng !” Tô Thanh Nhan nổi giận gào thét, mới vừa rồi, phải ăn tham, chính mình cũng ức chế. Nếu như Giáo chủ núi phía Tây còn có Ngọc Diệp Hoa, khiến cho nàng tìm, chỉ sợ nàng sớm mổ bụng Bạch Tử Sơ, đào bằng được Ngọc Diệp Hoa ra.

      Bạch Tử Sơ đáng thương nhàng xê dịch, tiến đến bên người Tô Thanh Nhan, biết từ đâu lại lấy ra cái đùi gà, đặt trước mũi Tô Thanh Nhan: “Nương tử Tô Tiểu Nhan, ta cho ngươi đùi gà, ngươi cho ta chút chỗ ngồi được ?”

      Tô Thanh Nhan hất tay ra: “Tránh ra, cần lôi kéo ta, nay ta nghĩ muốn cấm ngươi động đến đùi gà!”

      Biểu tình mặt Bạch Tử Sơ quả thực giống muốn khóc, cuối cùng, đảo mắt cái, đem đùi gà đến miệng mình, vừa cắn vừa phát ra thanh thoả mãn, bao lâu, Tô Thanh Nhan cũng bị những thanh này khiêu khích mà đói bụng.

      Nàng vụng trộm liếc nhìn cái, nhìn đến đùi gà trong tay Bạch Tử Sơ, nhíu mày, vừa định chuyện, vừa vặn thấy Bạch Tử Sơ quay đầu nhìn, cười : “Tô Tiểu Nhan, có muốn ăn đùi gà ?”

      Tô Thanh Nhan nhướn mắt, lại nhắm mắt : “, ngươi biến !” Nàng giơ chân đá đá vào mông Bạch Tử Sơ, khiến cho Bạch Tử Sơ đáng thương chỉ có thể xê dịch, lại xê dịch, xê dịch nữa, kết quả ~~

      “Ôi!” ngã dập mông xuống sàng, lau miệng, đứng lên, trừng mắt nhin kẻ vô tình kia, hừ tiếng, rồi ra ngoài.

      Đánh xe là Thanh Từ - hộ pháp của Lưu Quang Giáo, lần này là do Giáo chủ bày mưu tính kế, để theo. Vốn là sau khi Tô Thanh Nhan lấy được Ngọc Diệp Hoa, trở về Tố Các, ai ngờ lại bị Bạch Tử Sơ ngáng chân, bọn họ đành phải thay đổi đường đến núi kia tìm Ngọc Diệp Hoa.

      Sau khi Bạch Tử Sơ rời khỏi, Tô Thanh Nhan mới mở mắt, ngẫm lại chuyện của mình, vừa rồi Bạch Tử Sơ bị mình đánh ít, chính mình còn thấy mình có phần quá đáng.

      Nàng bũi môi, xoay người ngồi dậy, gọi to: “Bạch Tử Sơ,Bạch Tử Sơ.”

      Nhưng hình như lần này Bạch Tử Sơ dỗi rồi nên trả lời, Tô Thanh Nhan lại gọi thêm vài câu, vẫn có người trả lời, lúc này mới cảm thấy có chút đúng, liền tiến lên vén màn xe lên, lại thấy Bạch Tử Sơ tựa lên đùi Thanh Từ, hai tay cầm đùi gà, ngủ say từ bao giờ.

      Khoé miệng Tô Thanh Nhan giật giật, người này rốt cuộc có thể ngủ bao lâu, ở đâu cũng có thể ngủ được, nàng ảo não, muốn giơ tay nhéo lỗ tai Bạch Tử Sơ, đột nhiên, xe ngựa lay động cái lớn.

      Thanh Từ rùng mình, ôm Bạch Tử Sơ quăng đến chỗ Tô Thanh Nhan: “Coi chừng .” xong, liền nhảy xuống xe ngựa, xoay người xem xét tình hình.

      Tô Thanh Nhan khẽ nhíu mày, ôm chặt Bạch Tử Sơ. Lúc này Bạch Tử Sơ còn chưa tỉnh, miệng vẫn táp táp thào gì đó.

      Tô Thanh Nhan bĩu môi, muốn đưa tay ra cướp đùi gà của , đột nhiên, mắt nàng loé lên cái, biểu tình lập tức thay đổi, có sát khí!

      “Tô…” Ba chữ “Tô Thanh Nhan” còn chưa kịp hô hết, thấy mấy kim châm lén bắn từ bên bắn đến, mà mục tiêu, chính là xe ngựa của ba bọn họ!

      Tô Thanh Nhan ngẩn người ra, nhưng rất nhanh có phản ứng, lập tức xuất chưởng, bẻ gẫy mấy mũi kim châm kia, đồng thời cũng rút kiếm ra chém đứt mấy mũi kim nữa

      Nhưng, địch trong tối, bọn họ ngoài sáng, mũi tên ngừng bay đến, cứ như vậy, bọn họ có thể chống được nhất thời, chứ thể được lâu.

      Tô Thanh Nhan nhếch môi, định quăng Bạch Tử Sơ về phía Thanh Từ, tự mình giải quyết đám lâu la kia, nhưng Thanh Từ lại quát lên tiếng: “Bảo họ Nhị giáo chủ!” Đợi khi vừa xong, lại xoay người hướng đến chỗ mũi tên bắn ra.

      Tô Thanh Nhan sửng sốt, giơ tay chụp vài mũi tên, liền bắt lấy dây cương ngựa muốn chạy trốn, đột nhiên trước xe ngựa xuất mấy vị che mặt, gì cứ thế công kích đến chỗ nàng.

      Tay Tô Thanh Nhan lật cái, vô số cánh hoa nằm tay, vừa muốn hất đến chỗ bọn họ, đột nhiên, Bạch Tử Sơ trong lòng nàng lại giật giật, biết là mơ đến cái gì, nhưng lại mê man cái gì đó rồi ôm nàng nằm ngửa ra phía sau. trận hoảng hốt qua, mũi tên bay nhanh cắm vào chỗ nàng vừa ngồi.

      Tô Thanh Nhan sửng sốt, mới vừa rồi nàng cũng nhận ra mũi tên kia, muốn tránh cũng khó, nhưng hiểu Bạch Tử Sơ này là cố ý hay vô tình, bị phá đám như vậy, mấy cánh hoa kia cũng bắn ra ngoài được.

      Nhưng, lúc này Bạch Tử Sơ còn chưa phát nguy hiểm đến gần, cúi đầu híp mắt, “Ô~~” chôn đầu trong ngực Tô Thanh Nhan, cọ mấy cái rồi thào: “Hai cái chân gà!”

      Tròng mắt Tô Thanh Nhan khẽ chuyển, đáy mắt xẹt qua hàn quang, trước khi nàng kịp ra chiêu mới, người bịt mắt phi thân lên, kiếm sắp đâm tới người Tô Thanh Nhan.

      “Giao Ngọc Diệp Hoa ra!” thanh chói tai phát ra từ phía người bịt mặt, mũi kiếm nhọn hoắt chĩa thẳng vào Tô Thanh Nhan.

      Lúc này, Bạch Tử Sơ ghé vào người Tô Thanh Nhan biết mơ thấy gì, đột nhiên duỗi tay chân đá loạn xạ vài vái, biết là vận khí tốt hay vận khí mấy tên kia xấu, dựa vào mấy chiêu thức đùi gà của , lại đánh lùi được những kẻ kia…

      Răng rắc, cằm Tô Thanh Nhan muốn rụng xuống, công phu đùi gà của Bạch Tử Sơ cũng có phần lợi hại ghê… Mà những kẻ kia còn chưa từ bỏ ý định, lại hướng kiếm đến người Bạch Tử Sơ, mà dường như Bạch Tử Sơ bừng tỉnh dậy, vươn hai cánh tay cái, ngồi dậy, lắc lư vài cái, phốc vài tiếng, kiếm của bọn người kia đều cắm vào đùi gà bên trong người , nhưng quỷ dị ở chỗ người bịt mặt có dùng sức thế nào, kiếm cũng hề động đậy.

      Tô Thanh Nhan nắm cằm vào chỗ cũ, phản ứng nhanh nhẹn lại, hất vài cánh hoa lên người bịt mặt kia, nhưng đột nhiên xe ngựa lắc lư kịch liệt vài cái, Bạch Tử Sơ đột nhiên nằm úp lên người nàng, khiến nàng giật mình, khiến cho cánh hoa lại đánh trật.

      “Bạch Tử Sơ!” Tô Thanh Nhan hung tợn quát lên, rồi túm lấy tóc dài của Bạch Tử Sơ, giật cho tỉnh ra: “Ôi~~~”

      Nhưng nguy hiểm còn chưa hết, chỉ thấy ngựa của bọn họ hý lên hồi, rồi như phát cuồng phi lên phía trước.

      Tô Thanh Nhan cả kinh, vôi vàng ôm chặt Bạch Tử Sơ rồi kéo dây cương, nhưng ngựa vẫn điên cuồng thét dài, hề cố kỵ gì mà cứ phi về phía trước, thể nào hãm lại dược. Đột nhiên, sườn núi phía sau trùng hợp truyền đến tiếng Thanh Từ thét chói tai, Tô Thanh Nhan rùng mình, chỉ sợ Thanh Từ gặp nạn rồi.

      Trong thời khắc nguy hiểm này, ngựa của bọn họ điên cuồng vọt về phía trước có mục đích, chỉ chốc lát sau, xuyên qua đám cây cối, nhưng lại chạy đến vách núi đen kia!
      mal, gaubonganvung, quỳnhpinky5 others thích bài này.

    2. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      biết ngay là kiểu gì cũng xảy ra chuyện mà

    3. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Thông báo tới Editor
      l
      - Khi edit xong 1 bộ truyện hãy vào topic Hỗ trợ thành viên
      - Báo số chương truyện hoàn thành để được cộng thưởng ruby

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Em biết chị @Pham Trang nè, chị edit rất nhiều truyện trong nhà nè, thuộc thành viên đb nha :yoyo45::yoyo45::yoyo45:

    5. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      BTS này chỉ giỏi làm hỏng việc ghét thế:yoyo61::yoyo61::yoyo61:
      thank nàng:yoyo51::yoyo51::yoyo51:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :