1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tướng Công, Rời Giường Ăn Chân Gà - Lưu Niên Ức Nguyệt (Update c54)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Hóng ~ing....... mềnh là mềnh rất mong chờ đó bạn nafyu à

    2. Pham Trang

      Pham Trang Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      412
      Đùi gà số 13: Giao dịch với giáo chủ

      Tô Thanh Thanh nịnh nọt theo giáo chủ, ngay cả việc Bạch Tử Sơ nhân cơ hội này lau bèn tay mỡ màng vào quần áo nàng, nàng cũng quan tâm.

      Nghĩ đến việc hôm nay có thể nhìn thấy được trân bảo, hai mắt nàng toả sáng, vất vả nhiều ngày cũng có uổng phí công sức a!

      Giáo chủ dẫn bọn họ đến góc phòng, đột nhiên quay lại, phất tay áo : “Quay người lại!”

      “Được được.” Bạch Tử Sơ nhu thuận kéo Tô Thanh Thanh quay lưng lại, Tô Thanh Thanh nghiêng đầu còn muốn nhìn lén, lại bị Bạch Tử Sơ nhét cái đùi gà vào miệng: “Nhìn lén có ma!”

      "..."

      Tô Thanh Thanh tức giận gặm đùi gà, từng ngụm từng ngụm cắn, khi nàng ăn xong giáo chủ cũng mở xong cơ quan. Nàng tuỳ tay vất xương gà xuống đất, xoay người theo giáo chủ.

      Bạch Tử Sơ quay đầu nhìn thoáng qua xương gà nằm lẻ loi dưới đất, thở dài: “Ném như vậy là sắp ngã sấp a!”

      “Á…” Lời vừa ra, Tô Thanh Thanh lảo đảo cái, giữ được trọng tâm, ngã sấp xuống, chuẩn bị ngã nhào vào người giáo chủ. Bạch Tử Sơ sửng sốt, vội đưa tay ra, nào biết lúc này, Tô Thanh Thanh lại vô ý túm lấy tay … Hai người đồng loạt ngã sấp xuống cùng nhau.

      Giáo chủ quay lại, ý tứ liếc bọn họ cái. Mời vừa rồi, nơi mà Tô Thanh Thanh ngã có cơ quan, nếu nàng sập bẫy, cứ thế qua, rất nhanh có ám khí bay ra, nhưng thế nào nàng lại né được, biết là Tô Thanh Thanh cố ý hay là vận khí nàng quá tốt. nhìn thoáng qua Bạch Tử Sơ bị liên luỵ cũng ngã sấp theo, ngón tay khẽ nhúc nhích, liền đóng cơ quan kia lại.

      Bạch Tử Sơ kêu vài tiếng, đứng lên: “Tô Thanh Thanh, ngươi làm sao vậy?”

      Tô Thanh Thanh ngẩng mặt lên, cười đến vô tội: “ phải vì ngươi vừa nguyền rủa ta sao?” Miệng nàng nở nụ cười, toát ra vẻ mặt đáng thương động lòng người, vô tội vô cùng. Hừ, muốn hại nàng sao? Còn non quá, nàng chết cũng phải mang đám người Bạch gia cùng.

      Bạch Tử Sơ ảo não, chà chà chân: “Tô Thanh Thanh, ngươi được nữa rồi!”

      Tô Thanh Thanh nhún vai: “Được chứ, ta …Uy, ngươi làm gì vậy?” Chỉ thấy trời đất trong khoảnh khắc bị đảo lộn, đầu nàng nhoáng lên cái, liền phát mình bị Bạch Tử Sơ ôm lấy, mang theo.

      “Ngươi được, ta ôm ngươi .” Bạch Tử Sơ thoải mái .

      "..." Tô Thanh Nhan cảm thấy cùng người ngốc chuyện là làm nhục trí lực.

      Bạch Tử Sơ ôm Tô Thanh Thanh theo giáo chủ, mà Tô Thanh Thanh chỉ nhàm chán nhìn xung quanh, lại nhìn trời.

      Hai huynh đệ này thần thần bí bí kỳ quái, nhưng thôi, đợi khi nàng có được thứ muốn có, nàng vẫy vẫy tay áo chạy lấy người. Về phần Bạch Tử Sơ, kẻ ngốc, đến lúc đó mang theo, nếu giáo chủ có ý đồ gì muốn đối phó với nàng, nàng lấy Bạch Tử Sơ làm lá chắn.

      Bước vào gian mật thất, Bạch Tử Sơ mới thả Tô Thanh Thanh xuống, sau đó thần kỳ rút ra cái đùi gà, ăn. Tô Thanh Thanh ai oán nhìn cái, ăn nhiều vào đến lúc cũng thành cái đùi gà.

      Mắt khẽ chuyển cái, Tô Thanh Thanh mới đánh giá hình dáng mật thất, chỉ thấy chung quanh phòng nạm vàng, tầng tầng kim quang toả sáng, hai mắt nàng sáng ngời, hoàn toàn bị màu vàng này hấp dẫn.

      Nơi này để rất nhiều bảo vật, có vũ khí, có đan dược, đợi chút, bảo vật quý hiếm!

      Nàng tiến lên, nhìn đến vũ khí lóng lánh, muốn sờ lên, nhưng người gặm đùi gà lại lăn đến, giơ tay cản nàng.

      "Tô Tiểu Nhan, sờ loạn có con."

      "..." Tô Thanh Nhan ai oán liếc cái, "Ngươi từ đâu nghe được chuyện ma quỷ."

      "Đại ca cho ta biết," Bạch Tử Sơ vừa cắn chân gà vừa , " thể sờ loạn, có thai, cần phụ trách."

      "..."

      Tô Thanh Nhan quyết định nên cùng nhiều lời.

      Giáo chủ gì thêm, tới bên, đập vào vách tường, có rất nhiều mảnh gạch bắn ra, bên trong hình như có đặt cái gì đó.

      Tô Thanh Nhan mở to mắt nhìn, chỉ thấy giáo chủ lấy ra cái cái hòm sắt.

      Giáo chủ tới : "Đến xem ."

      Tô Thanh Nhan cùng Bạch Tử Sơ ánh mắt đều nhìn chằm chằm vật kia.

      Hai tay vừa động, hộp sắt chậm rãi mở ra, tinh quang chợt lóe, liền ra vật bên trong.

      Chỉ thấy bên trong đặt gốc cây trong suốt, hoa lá xinh đẹp, lá cây tươi mát, đó là Ngọc Diệp Hoa lúc trước Tô Thanh Nhan tìm.

      "Này..." Tô Thanh Nhan kinh ngạc, Ngọc Diệp Hoa so với lúc trước nàng nhìn thấy còn có phần trong sáng lung linh hơn.

      Để nàng xem , giáo chủ đem hộp sắt đưa tới trước mặt Tô Thanh Nhan.

      Ánh mắt Tô Thanh Nhan bị hấp dẫn, giơ tay lên định chạm vào, liền thấy phanh cái, giáo chủ đem hộp sắt đóng lại, chặn ánh mắt tham lam của nàng.

      Tay động cái, đem cái hòm đặt sau lưng mình: “Tô Thanh Thanh, đây chính là Ngọc Diệp Hoa mà ngươi tìm bấy lâu nay.”

      Tô Thanh Nhan sửng sốt, sờ sờ đầu, giả ngu : "Ngươi gì vậy?"

      “Hừ, ngươi còn giả bộ, bổn toạ sớm biết ngươi là các chủ của Tố các, danh xưng giang hồ là vũ phi lang, khinh công của ngươi rất cao!”

      “Vũ phi soi? Oa, Tô Thanh Thanh, ra ngươi là sói a!” Bạch Tử Sơ vỗ vỗ tay .

      Tô Thanh Thanh liếc nhìn Bạch Tử Sơ cái, chuyện vô nghĩa với người ngốc. Nàng trầm giọng : “Ngươi biết, vì sao vạch trần ta?”

      Giáo chủ quay lơng lại, thần thần bí bí : “Bổn toạ muốn khảo nhiệm ngươi có phải có năng lực chiếu cố đệ đệ của bổn toạ.”

      “Hả?” Tô Thanh Thanh bị lời của doạ, chiếu cố Bạch Tử Sơ? Nàng nghiêng đầu nhìn Bạch Tử Sơ, mà Bạch Tử Sơ cùng quay sang nhìn chằm chằm nàng.

      thế chắc ngươi cũng hiểu, đầu óc đệ đệ ta có chút vấn đề, mà ta cũng hiểu Tố các các ngươi chính là làm sát thủ, chỉ biết giết người, bảo vệ người. Nhưng…” Giáo chủ đưa hộp sắt ra, “Nếu ngươi muốn có vật này, bổn toạ cùng ngươi giao dịch.”

      “Giao dịch gì?” Tô Thanh Thanh lạnh lùng, thu lại tươi cười hằng ngày, bình tĩnh lạnh nhạt. Nàng sớm cảm thấy giáo chủ hẳn có mục đích gì đó với nàng, chỉ nghĩ rằng mục đích này lại là vì đệ đệ .

      Giáo chủ đáp: “Giao dịch rất đơn giản, bổn toạ đưa ngươi bảo vật, còn ngươi phụ trách bảo vệ Bạch Tử Sơ, để sống đến tận thọ mới thôi.”

      “Hả?” Tô Thanh Thanh trừng mắt, rùng mình nhìn thoáng qua người nhàm chán nghịch tóc nàng, nàng muốn, nàng còn muốn…

      “À, bổn toạn biết ngươi cũng muốn, nhưng là ngươi đáp ứng kết hôn với , làm nương tử, che chở cho phu quân là chuyện bình thường phải sao?”

      Tô Thanh Thanh đem lời chuẩn bị nuốt xuống, tính toán ban đầu của nàng chỉ là này nọ, nên mới lôi Bạch Tử Sơ vào, mà nay…

      “Hừ, biết là ngươi muốn mà, nhưng thôi,” giáo chủ vung tay lên, “Bổn toạ đồng ý với ngươi, nếu ngươi gặp được người ngươi thích, nạp làm thiếp, nhưng Tử Sơ phải là lớn, được hưởng địa vị chính thê.”

      Ánh mắt Tô Thanh Thanh mở lớn hơn nữa, nàng vừa định lắc đầu cự tuyệt, nhưng lại chống lại được ánh mắt vô tội của Bạch Tử Sơ, thể nào lên lời được.

      “Tô Tiểu Nhan, ngươi cần ta sao?” Bạch Tử Sơ trừng mắt nhìn, trong mắt còn mang theo hơi nước, nghĩ đến khoảng thời gian ở chung với Bạch Tử Sơ, dù ngắn thôi nhưng cũng làm Tô Thanh Thanh mềm lòng. Nàng tuy xuất thân là sát thủ, nhưng nàng có ý chí sắt đá, bằng cũng chiếu có Bạch Tử Sơ đến thế.

      Nàng thở dài: “Ta đồng ý với ngươi. Ngươi đưa ta Ngọc Diệp Hoa, ta đáp ứng ngươi bảo vệ Tử Sơ.”

      “Rất tốt, nhưng miệng bằng chứng, tốt nhất chúng ta nên lập chứng từ.”

      "Được." Tô Thanh Nhan gật gật đầu, ánh mắt kiên định.

      Hai người lập chứng từ, ký kết, in lại dấu tay, giáo chủ liền cẩn thận đem cất vào cái phong bì, kéo tay Bạch Tử Sơ, trịnh trọng đặt vào tay Bạch Tử Sơ: “Tử Sơ, đây là chứng từ cần được bảo quản, cất đến nơi , nếu có chuyện gì, chứng từ này giúp ngươi.”

      Bạch Tử Sơ cũng hiểu tình nghiêm trọng, liền vội vàng tiếp nhận, sau đó,vén cạp quần lên, chuẩn bị đem lá thư này ném vào trong quần mình…

      Giáo chủ cùng Tô Thanh Thanh bị động tác này của làm hoảng sợ, giáo chủ vội vàng giữ tay : “Tử Sơ, ngươi làm gì?”

      Bạch Tử Sơ trừng mắt nhìn, chỉ vào trong quần mình : “Đại ca phải đặt vào nơi bí mật, ta muốn cất nó vào chân gà con của ta.”

      “Gà con.. Chân gà con?!?” Khoé miệng Tô Thanh Thanh giật giật, địa phương kia cũng có thể gọi là chân là con???

      "..."

      Khoé miệng giáo chủ cũng giật giật ngừng, vội vàng trịnh trọng cần đặt ở đó, cất vào ngực là tốt rồi.

      Bạch Tử Sơ liên tục gật đầu, cười cười đem chứng từ kia bỏ vào ngực mình, vỗ vỗ : “Cất rồi!”

      Giáo chủ thờ dài, có chút bất đắc dĩ với Tô Thanh Thanh: “Ngươi cũng biết Tử Sơ là như thế nào, chỉ mong ngươi có thể bảo vệ tốt cho , đừng để chịu uỷ khuất.”

      Tô Thanh Thanh gì, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó, vội hỏi: “Vậy sao ngươi tự mình che chở ?”

      "Bởi vì..."

      "Bởi vì đại ca có chân! Nuôi nổi ta!"

      "..."

      Tuy mặt giáo chủ che dưới mặt nạ, nhưng Tô Thanh Thanh có thể cảm giác được, giờ phút này nhất định thực thối.

      Tình cảm của giáo chủ đối với Bạch Tử Sơ mà , tác dụng ở chỗ ngày ngày cho ăn chân gà…

      Giáo chủ trừng mắt nhìn Bạch Tử Sơ cái, liền quay lại tiếp: “Kỳ , bổn toạ cũng có lý do. Chỉ vì nay Lưu Quang giáo nhìn có vẻ là bình ổn, nhưng thực tế, cũng tiềm nguy cơ tứ phía, nhiều người muốn chiếm vị trí của bổn toạn, mà bổn toạ yên lòng nhất chính là đệ đệ ngốc này, bổn toạ lo lắng, nếu có ngày bổn toạ , thế nào.”

      “Đại ca ?” Bạch Tử Sơ mở to ai mắt, có chút hề hề , “Đại ca đâu, muốn mình tìm chân gà? Sao cho ta theo?”

      Giáo chủ thở dài, tiến lên vỗ vỗ vai Bạch Tử Sơ: “Sau này, có nương tử của ngươi cùng ăn chân gà với ngươi.”

      Bạch Tử Sơ có chút tin tưởng nhìn Tô Thanh Thanh cái, đến khi nhận được ánh mắt khẳng định của nàng, đành mếu máo gật đầu.

      Tô Thanh Thanh dù sao cũng là người giang hồ, biết được tình thế như vậy, tuy là sát thủ giết người chớp mắt, nhưng danh dự vẫn nên mang theo trong người.

      “Vậy còn ngươi? Nếu ngươi rời , Tử Sơ biết được…”

      Giáo chủ vẫy tay cắt ngang lời nàng: “Ngươi nghĩ ai cho biết? Nếu có ngày như vậy, được dẫn về. Bổn toạ biết được Tố các các ngươi trọng danh dự, quan sát ngươi vài ngày gần đây, hiểu được ngươi nhịn rất nhiều, Tử Sơ náo loạn như vậy, cũng cáu giận, bổn toạ yên tâm giao cho ngươi. Về phần bổn toạ, mệnh là trời định, Tử Sơ rồi, bổn toạ cũng toàn tâm đối địch. Nếu bổn toạ gặp bất hạnh, hồn về với ông bà.”

      “Giáo chủ ngươi…” Tô Thanh Thanh thở dài, trong lòng áy náy : “Ta bội phục ngươi!” Nàng còn muốn nhiều hơn nữa, nhưng nghĩ nghĩ, nhiều lời hơn nữa cũng chỉ để câu bội phục mà thôi.

      “Ha ha…” giáo chủ bỗng nhiên cười ha hả, “Bổn toạ sống đến hôm nay mới lần đầu tiên có người bội phục, ở đây, mọi người thầm bất mãn cũng thầm chửi bới bổn toạn, ngươi là người đầu tiên tình bội phục ta. Nhưng lại biết….”

      bỗng nhiên xoay người, chậm rãi lột mặt nạ ra: “ biết khi ngươi nhìn thấy gương mặt của ta, ngươi nghĩ gì!”
      Last edited by a moderator: 7/9/14
      gaubonganvung, susu, Avehil5 others thích bài này.

    3. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      cho hỏi mình phải hóng bao nhiêu cái đùi gà ah :th_66::th_66::th_66:
      ủng hộ editor hết mình :th_8::th_8::th_8::Cheerleader::Cheerleader::Cheerleader:

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      :yoyo26: Editor cố lên cố lên, ủng hộ bạn hết sức luôn:tungtung:

    5. Pham Trang

      Pham Trang Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      412
      Tớ cũng chưa xem có bao nhiêu đùi gà, nhưng mà có lẽ là đủ mâm cỗ 7 món! :yoyo53::yoyo53::yoyo53:
      Hằng Lê thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :