1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tướng Công, Rời Giường Ăn Chân Gà - Lưu Niên Ức Nguyệt (Update c54)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. fujjko

      fujjko Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      489
      huhu, ta đọc chương này lúc nửa đêm,vừa đọc vừa tưởng tượng ... sợ quá
      mal thích bài này.

    2. Pham Trang

      Pham Trang Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      412
      @fujjko , dễ thương mà, ta cũng làm lúc tối, ở nhà mình, vừa làm vừa tưởng tượng ra, thấy cũng thú vị, chắc tại xem nhiều phim ma rồi nên bị chai. :013:

    3. fujjko

      fujjko Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      489
      @Pham Trang chác ta cũng phải luyện can đảm kiểu này quá
      Pham Trang thích bài này.

    4. Pham Trang

      Pham Trang Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      412
      Đầu tuần vui vẻ nhé cả nhà! Love ya!!!
      Đùi gà số 21: Có tiền cũng làm được

      Bạch Tử Sơ thở dài nhìn người ngất xỉu kia, kỳ hôn mê sâu, khỏi nhăn trán, người này là các chủ giết người chớp mắt của Tố Các sao? Tuy thân thủ nàng giỏi, nhưng khi ở Lưu Quang giáo, ám khí đánh đến, nàng lại nhận ra, mà nay ở đây, lại bị doạ đến hôn mê luôn, thắc mắc cũng được a!

      Nghe Tố Các chính là nơi cực cường đại, nếu đến chức các chủ, thủ đoạn phải cực phi thường luôn, mà nữ nhân này, tại sao nhìn mãi mà ra lợi hại a? Hay là tất cả chỉ là lời đồn? Hay là, nàng lại phải là các chủ sao?

      Trong khi Bạch Tử Sơ còn mải mê suy nghĩ, Tô Thanh Nhan hừ tiếng, từ từ tỉnh dậy, nàng nhìn thoáng qua xung quanh, phát mình ở dưới gốc cây đại thụ, cả kinh, vội vàng nhổm người dậy, quay đầu hỏi xung quanh: “Quỷ đâu? Quỷ đâu?”

      Bạch Tử Sơ bĩu môi, hờn giận : “Nương tử Tô Tiểu Nhan!”

      Tô Thanh Nhan quay lại, nhìn thấy Bạch Tử Sơ bĩu môi, ngồi xổm bên cạnh nàng, lại đáng thương mút ngón tay mình.

      Nàng trừng mắt nhìn, phát trời sáng, nhìn ra xa, thấy Nhạc phủ cách đó xa, nàng nghi ngờ : “Bạch Tử Sơ, chúng ta ra khỏi Nhạc phủ?”

      Bạch Tử Sơ ngoan ngoãn gật đầu đáp: “Ra rồi!”

      Tô Thanh Nhan tiếp tục nghi ngờ hỏi: “Làm sao chúng ta ra được? phải là có người giúp chứ?”

      Bạch Tử Sơ chớp chớp mắt : “Như thế nào á?” giơ bàn tay mình ra, nhớ lại : “Ngô, sau khi Tô Tiểu Nhan bị quỷ doạ đến ngốc, ta liền đem khiêng Tô Tiểu Nhan ra, vì thế, chúng ta cứ thế mà ra!”

      Khoé miệng Tô Thanh Nhan giật giật, tiếp: “Vậy, bọn thị vệ cũng ngăn ngươi lại sao?”

      Bạch Tử Sơ nháy mắt mấy cái: “Ta khiêng Đùi gà con của ta , vì sao bọn họ phải ngăn ta lại?”

      "..."

      Tô Thanh Nhan cảm thấy nàng nhất định là ngốc rồi mới chuyện với lại kẻ ngốc này.

      Lắc lắc đầu, thôi giờ bọn họ cũng ra, cũng quản nhiều như vậy. Vì thế, nàng đứng lên, vui vẻ kéo tay Bạch Tử Sơ, nghêng ngang bước : “ nào, hôm nay thu hoạch nhiều, chúng ta ăn cơm thôi.”

      “Nhưng là, nương tử Tô Tiểu Nhan, ngươi có tiền sao?”

      Tô Thanh Nhan quay đầu, hung hăng trừng mắt nhìn Bạch Tử Sơ cái: “Tại sao lại có, phải lúc trước ở trong phòng nữ nhân kia … sao…” Câu kế tiếp, nàng nhìn thấy Bạch Tử Sơ lấy từ trong lòng ra chiếc trâm, lúc lúc , dần dần lộ hoàn toàn. Nàng dại ra nhìn cái trêm kia, tại sao lại quen mắt thế nhỉ, tựa như là, là chính nó, chính là chiếc trầm lúc trước nàng tiện tay lấy đầu nữ nhân Đùi gà kia.

      Tô Thanh Nhan trố mắt, lại sờ sờ người mình, tìm nửa ngày trời cũng thấy trâm kia đâu, ngay cả ngân phiếu cũng thấy bóng dáng. Nàng ngạc nhiên ngẩng đầu, lại thấy ngân phiếu phất phơ trong tay Bạch Tử Sơ, nhịn được mà nuốt nước miếng, Bạch Tử Sơ là kẻ ngốc, ai lại đem ngân phiếu quạt quạt giữa đường thế kia.

      “Bạch…Bạch Tử Sơ, ngươi kiềm chế nha, nào… đưa ngân phiếu kia … cho ta!”

      Tô Thanh Nhan giơ hai tay ra muốn bắt lấy, lại sợ Bạch Tử Sơ thấy nó ngứa mắt mà xé. Xé….xé…!!!

      “Roạt” thanh vang lên, ngân phiếu trong tay Bạch Tử Sơ bị xé thành hai nửa, nghĩ nghĩ, cảm thấy thanh này đặc biệt êm tai, liền vui vẻ, tiếp tục xé, xé, xé…

      “Ta xé ngươi, Bạch Tử Sơ!!!!!” Tô Thanh Nhan gầm lên tiếng, nhào đến Bạch Tử Sơ, đánh , đá .

      “A--- đau quá a, Tô Tiểu Nhan, chút, đau đau a!!!”

      Vì thế, người đường được chứng kiến cảnh Tô Thanh Nhan leo lên người Bạch Tử Sơ, đánh tới đánh lui, mà lỗ tai cũng bị kéo tới kéo lui.

      Lúc này Tô Thanh Nhan thay y phục màu đen, khôi phục lại trang phục màu đỏ ngày thường, váy dài, lại leo lên lưng nam nhân, khiến càng có thêm nhiều người xem, nhưng tại Tô Thanh Nhan có quan tâm nhiều như vậy, hừ hừ tiếng, để ý đến.

      Bạch Tử Sơ cõng nàng tới lui, ngẫu nhiên phù hợp kêu vài tiếng bất mãn, nhưng khi Tô Thanh Nhan kéo kéo lỗ tai , lại tránh được.

      “Nương tư Tô Tiểu Nhan, ta đói bụng.” Bạch Tử Sơ sờ sờ bụng, chu miệng , từ sau khi ra khỏi Nhạc phủ, Tô Thanh Nhan ngủ cả buổi tối, mà phải trông nàng, chưa nhắm mắt chút nào, là muốn ngủ, lại bị nàng dắt đường dạo, cả người đều mệt mỏi.

      “Muốn ăn gì?” Tô Thanh Nhan cúi người, tiến đến bên tai hỏi.

      Bạch Tử Sơ gật gật đầu: “Ta đói, muốn ăn Đùi gà!”

      Tô Thanh Nhan nhướn mắt lên: “ có tiền, được ăn, ngươi đem ngân phiếu kia cầm có tiền ăn.”

      Bạch Tử Sơ nghi hoặc hỏi: “ có tiền được ăn sao?”

      thừa!” Tô Thanh Nhanb vỗ vỗ đầu , muốn mắng vài câu nữa, nhưng lại nghe thấy lời thầm mà bụng nàng truyền ra, nhất thời chuyển tay, sờ sờ bụng mình, “Ta cũng đói bụng, Bạch Tử Sơ, nhanh bán…thân…” Bá cái, ánh mắt Tô Thanh Nhan phòng đến tay Bạch Tử Sơ, ánh mắt tập trung vào cái trâm mà Bạch Tử Sơ cầm tay.

      Tô Thanh Nhan đình chỉ tất cả động tác, thân thể run rẩy tập trung tìm kiếm cơ hội Bạch Tử Sơ chú ý, muốn đoạt lấy, nhưng Bạch Tử Sơ lại cất nó vào lòng, vỗ vỗ: “Cái thứ kim loại này, giống Đùi gà a, nếu có thể ăn được tốt quá!”

      “Ha ha ha, ăn, ăn, ngươi chỉ biết ăn mà thôi!” Tô Thanh Nhan kích động, nhảy dựng lên, giơ tay đến giật quần áo Bạch Tử Sơ.

      “A, Tô Tiểu Nhan, ngươi làm gì?” Bạch Tử Sơ vội che ngực, bảo hộ trinh tiết bản thân, nhưng mà Tô Thanh Nhan lại hồn nhiên chưa phát giác ra động tác này có gì thích hợp, còn cố gắng phân cao thấp với quần áo của Bạch Tử Sơ. Hai người cứ kéo kéo, giữ giữ đường cái, dẫn người xem ngày đông, kết quả, “roạt” tiếng, quần áo của Bạch Tử Sơ bị xé rách.

      Bạch Tử Sơ sửng sốt, nhất thời biến sắc, miệng kéo ra, lớn tiếng khóc: “Cường đạo a – a – a - !!!”

      "..."

      Tô Thanh Nhan biến sắc, nàng nhìn đám người chỉ trỏ lại, chống nạnh mà mắng to: “Nhìn gì, là tướng công của ta, ta làm gì lại có vấn đề sao?”

      Lời vừa , khiến mọi người lại nàng là nữ nhân biết kiểm điểm bản thân, mặt Tô Thanh Nhan ngày càng đen, muốn phát hoả, lại nghe thấy tiếng bước chân đến: “Tránh ra, tránh ra…”

      Mấy thân ảnh lập tức đẩy đám người ra, đến trước mặt hai người Tô Thanh Nhan. Người đến là vài nha dịch, bọn họ xoa thắt lưng nhìn phong cảnh phía trước, chỉ thấy Tô Thanh Nhan đứng trước Bạch Tử Sơ nhìn bọn họ chằm chằm, mà Bạch Tử Sơ lại sau lưng Tô Thanh Nhan, ách, nhăn mặt nhìn bọn họ.

      Nha dịch đánh giá hai người họ từ xuống dưới, lạnh lùng : “Đứng trước công chúng, biểt kiểm điểm bản thân, phải là người tốt, người đâu, bắt cho ta!” Lời vừa , người hầu phía sau tiến lên muốn bắt hai người kia, đột nhiên, bàn tay trắng nõn giơ ra ngăn cản bước chân bọn họ.

      Tô Thanh Nhan lạnh lùng : “Các ngươi sao lại bắt chúng ta?”

      “Hừ, hôm nay nha phủ chúng ta nhận được có người báo oán, rằng có kẻ trộm lẻn vào trộm ngân phiếu của Nhạc phủ, nhìn hai người các ngươi giống với người nơi đây, có thể đoán ra ngân phiếu là do các ngươi trộm.”

      “Nực cười, nhiều ngân phiếu như vậy, làm sao ngươi biết đó là của Nhạc phủ?” Tô Thanh Nhan bất mãn cười .

      “Hừ, ngân phiếu của Nhạc phủ đều có ấn ký của đặc thù của Nhạc phủ, người sáng suốt chỉ cần nhìn là biết, đừng hòng biện bạch, tìm cho ta!”

      Nghe , trong lòng Tô Thanh Nhan lộp bộp rơi, nàng nghi hoặc nhìn cái người chậm rãi nếm tóc nàng – Bạch Tử Sơ, chẳng lẽ đây là mục đích mà Bạch Tử Sơ xé ngân phiếu?

      Nghĩ đến đây, nàng lại cảm thấy Bạch Tử Sơ có điểm ngốc lạ, đêm qua khi nàng bị doạ mà ngất , vì muốn thử Bạch Tử Sơ, nhìn xem phản ứng thế nào. Ai biết được lại khiêng nàng lên, cứ thế nghêng ngang ra ngoài, biết thị vệ vì sao lại thả chi . Nhưng tại, phải là lúc nàng nên lo lắng cho vấn đề này, chuyện bây giờ là nha dịch tiến dần lên, muốn khám thân thể nàng.

      Lúc này, Bạch Tử Sơ chậm rãi bước lên, ôm lấy eo nàng, chuyển lưng cái, hoàn toàn biến thành đứng trước mặt nàng.

      Giờ này, Tô Thanh Nhan mới phát Bạch Tử Sơ cao hơn nàng rất nhiều, tuy rất gầy, nhưng đứng sau lưng , lại có cảm giác an toàn hiểu từ đâu mà về.

      Nhưng, khi Bạch Tử Sơ vừa mở miệng, lại đem cảm giác vừa mới loé lên của nàng đập vỡ.

      “Tô Thanh Nhan là Đùi gà của ta, các ngươi thể sờ loạn, sờ lung tung gặp ma!”

      Nửa đầu vừa tốt, nửa câu sau muốn…

      “Tô Thanh Nhan ngực, mông, thịt, hai mắt phình ra như con ếch, rất khó xem, sờ ta , ta cái gì cũng có, vô tư sờ!”

      "..."

      Khoé miệng Tô Thanh Nhan giật giật, nhịn được mà trừng mắt nhìn. Đợi chút, trong đầu có thông minh vừa loé, mời vừa rồi, trong lời của Bạch Tử Sơ, nàng thế nào lại nghe có gì đúng lắm.

      Nàng nhăn mày nghĩ, tại sao lại nghĩ ra sớm, thực là rất đơn giản, cái cách là Bạch Tử Sơ đối phó với nha dịch thực rất đơn giản nha!

      Chỉ thấy nha dịch vừa nghe thấy Bạch Tử Sơ như vậy, cũng ghét bỏ Tô Thanh Nhan, lại đánh giá Bạch Tử Sơ phen, liền quay sang khám Bạch Tử Sơ.

      Nhưng vừa chạm đến người Bạch Tử Sơ, vặn vẹo thân thể, cười : “Rất ngứa, rất ngứa, ôi, ngứa chất mất!” Cuối cùng, khiến cho mấy vị nha dịch kia tức giận vì tìm được gì mà bỏ .

      Đợi bọn họ bỏ xa, Tô Thanh Nhan mới kéo kéo Bạch Tử Sơ, thấp giọng : “Nha, trâm kia đâu?”

      Bạch Tử Sơ xoay xoay người, cười nửa ngày, cười : “Gì?”

      “Trâm vừa rồi đâu?” Tô Thanh Nhan : “ phải bị bọn họ lấy rồi chứ?”

      “À,” Bạch Tử Sơ cười thành tiếng, cẩn thận nhìn bốn phía xung quanh, rồi thần thần bí bí kéo Tô Thanh Nhan đến góc ai chú ý, thấp giọng : “Ta cất nó ở đây này…”

      Nhưng, vừa nhìn thấy nơi mà Bạch Tử Sơ cất giấu đồ, hai mắt Tô Thanh Nhan lại trừng lớn.
      mal, gaubonganvung, Ledoan20998 others thích bài này.

    5. fujjko

      fujjko Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      489
      " sờ ta , ta cái gì cũng có, vô tư sờ": Công nhận mặt dày , độ tự kỷ hề thua kém Bạc Cận Ngôn ca ca. Rốt cuộc giấu đồ chỗ nào vậy? :yoyo20::yoyo20::yoyo20:
      Temmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm :yoyo19::yoyo19:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :