1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tướng Công, Rời Giường Ăn Chân Gà - Lưu Niên Ức Nguyệt (Update c54)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. windlove_9693

      windlove_9693 Active Member

      Bài viết:
      292
      Được thích:
      181
      Ai thế nhỉ, ai làm cho A thành ngốc luôn rùi

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      truyện này hài chết được......hóng tiếp:021::021::021:
      thank nàng:034::034::034:

    3. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      biết là ai kia nhỉ?mà lúc nào mới bỏ đc lớp ngụy trang đây?

    4. Pham Trang

      Pham Trang Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      412
      Ta làm nốt phiên ngoại cho bộ Hiền thê xui xẻo, nên truyện này đành phải chậm lại chút, các nàng thông cảm chút nhé, chỉ 13 chương thôi, ta cố gắng làm nhanh. Nếu như dân tình bên này kêu gào nhiều, ta tranh thủ làm bên này xen kẽ vậy! Các nàng thấy sao?
      Mizuki thích bài này.

    5. Pham Trang

      Pham Trang Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      412
      Ta quay lại! Chào mừng cả nhà nào! :yoyo69::yoyo38:
      Đùi gà số 18: bị đùi gà dụ .

      “Vị công tử này, làm sao vậy, phải là bị dung nhan của ta doạ sợ chứ?” Nàng kia nhàng hất tóc dài của mình, bàn tay trắng nõn lướt qua cằm mình, đôi môi có chút mở ra, bày ra động tác quyễn rũ.

      Bạch Tử Sơ gần như hoá ngu, cố gắng mở to mắt nhìn, lại chớp chớp mấy cái rồi mới phun ra: “Là … là …”

      Nàng kia mỉm cười, thân hình nhăn nhó tiến lên, : “Công tử ca, trong phủ ta có rất là nhiều đùi gà a, đủ mười xe đùi gà lớn cho ngươi a, ngươi đến làm khách ở phủ ta được chứ?”

      Bạch Tử Sơ há miệng thở dốc, choáng váng hết nửa ngày, mới : “Ngươi, phủ các ngươi nhiều Đùi gà sao…” giang cánh tay ra, khua mấy vòng lớn, khoa chân múa tay .

      Nàng kia cười đến sáng lạn: “Đương nhiên, ngươi muốn có bao nhiêu có, trăm xe cũng có chơi.”

      Bạch Tử Sơ đứng lên, vỗ tay : “Tốt quá tốt quá.”

      Nàng kia nở nụ cười: “Vậy ngươi về cùng ta chứ?”

      “Được a được a!”

      … Bạch Tử Sơ, cái Đùi gà nhà ngươi! Ta còn ở đây, ngươi mau ở lại trông ta.

      Nhưng mà Bạch Tử Sơ lại nghe thấy tiếng của Tô Thanh Nhan được, mừng rỡ gật đầu, vừa muốn cất bước , bỗng nghĩ đến cái gì đó, ngừng lại: “Nhưng là…”

      Tô Thanh Nhan giả chết nghe thấy câu này, mới thở phào an tâm, hừ hừ, xem ra ngươi còn nhớ đến ta nằm đây.

      Nhưng, giây tiếp theo, nàng lại bị lời của Bạch Tử Sơ chọc đến thiếu chút nữa tức giận mà nhảy dựng lên.

      “Nhưng là, ngươi cứ đưa Đùi gà cho ta ăn trước , nếu thấy ngon, ta theo ngươi!”

      ...

      Vì thế, vào ngày đẹp trời, âu Đùi gà được đưa đến trước mặt Bạch Tử Sơ, nhìn vào âu Đùi gà đầy ắp, lại ngửi mùi hương thơm ngát toả ra, cả người Bạch Tử Sơ nhất thời sung sướng…

      A, Đùi gà lại biết ?

      đuổi theo, Đùi gà lại tiếp, lại tiếp tục đuổi theo…

      Cuối cùng, Bạch Tử Sơ bị nàng kia dùng âu Đùi gà dụ dỗ , từng bước từng bước theo người ta, lưu lại nữ tử bọc trong chiếu, nằm lặng trong gió thổi vi vu…

      Giờ tý qua, người đường còn náo nhiệt để xem nữa, liền rời xa nơi này, góc phố náo nhiệt khôi phục yên tĩnh. trận gió thổi qua, thổi bay góc chiếu lên, lộ ra gương mặt sáng sủa của người bị bỏ quên, chiếu bỗng giật giật, lại giật giật, cuối cùng, đột nhiên, người chết bỗng đứng bật dậy, xoa xoa thắt lưng nhìn bốn phía, phẫn nộ rống to:

      "Xác chết vùng dậy a!"

      Liên tiếp các câu “Xác chết vùng dậy a” vang lên, đem câu “Đùi gà chết tiệt” của Tô Thanh Nhan nhấn chìm hoàn toàn. Cuối cùng, Tô Thanh Nhan giận giữ, rống lớn tiếng: “Câm miệng!!!”

      Đắc ý nhìn mọi người bị nàng hù, nàng vui vẻ hất tóc, nghênh ngang bước .

      Nhưng là…

      “Nương, ngươi nhìn kia, sau lưng nàng có cái gì vậy?”

      “Hả? Để ta nhìn xem, nha, là đùi gà!”

      Đùi gà? Hả? Đùi gà! Thân mình Tô Thanh Nhan cứng đờ, vội đưa tay sờ sờ sau lưng mình, tốn sức sờ được thứ gì đó, lôi lại, phát tờ giấy, đó dùng loại chữ viết cong vẹo mà viết: “Tô Tiểu Nhan là Đùi gà độc hữu của Tô Thanh Nhan,” bên cạnh còn diêm dúa vẽ cái Đùi gà.

      “…” Khoé miệng Tô Thanh Nhan giật giật, tình cảnh này là Bạch Tử Sơ trả lại con dấu cho nàng sao? nàng chính là Đùi gà của riêng sao?

      Tô Thanh Nhan phẫn uất vò nát tờ giất kia, muốn ném nó , nhưng nghĩ nghĩ, lại đem nó mở ra, cẩn thận nhìn nét chữ kia, chỉ cảm thấy chữ kia viết lên loạn, thẳng thẳng, mà nghiêng nghiêng, nhưng Tô Thanh Nhan lại giật mình, nhìn cách viết này, cảm giác như phải là nghiêng lệch tự nhiên, mà là do cố ý a, nàng sờ sờ lên chữ viết, giật mình cảm thấy, cách viết này rất là quen thuộc, lực cầm bút này, nàng gặp ở đâu đó rồi.

      Nàng nhíu mày, trầm tư hồi lâu, lại lắc lắc đầu, nghĩ ra. Trước kia nàng chưa bao giờ thấy Bạch Tử Sơ viết chữ, xác nhận là hiểu gì cả. Thôi, vẫn là đừng nghĩ nhiều quá.

      Nàng thu tờ giấy kia lại, cất vào lòng, vỗ vỗ. Sau đó chạy đường, hỏi thăm chỗ này chỗ kia xem rốt cuộc cái nơi mà Bạch Tử Sơ bị dụ dỗ đến là nơi nào. Biết đó là Nhạc phủ, nàng lấy ra y phục màu đen mang theo, tìm chỗ thay ra, đợi khi màn đêm buông xuống, liền chạy đến Nhạc phủ.

      Đợi đến giờ dậu, quang cảnh bên đường hoang tàn vắng vẻ, mọi nhà đều đóng cửa nghỉ ngơi.

      Mà đây chính là dễ dàng cho Tô Thanh Nhan hành động. Sáng nay nàng thám thính được, Nhạc phủ này chính là trong các nhà giàu trong thành a, nghe bọn họ còn có chút quan hệ với triều đình, ngày thường bọn họ làm gì cũng ai biết, nhưng lại kiếm được nhiều tiền, gia tài bạc triệu. Thảo nào khó trách vì sao nàng kia lại sám có thể đưa ra mười xe Đùi gà cho Bạch Tử Sơ, đại danh như thế, Tô Thanh Nhan tin bọn họ có thể là thương nhân bình thường.

      Nhưng mà, tình hình của người ta có quan hệ gì với nàng, tại nàng chỉ muốn đem Bạch Tử Sơ bị Đùi gà mê hoặc mà cứu ra.

      Nàng đến vào ban đêm, rất nhanh leo lên đến bờ tường, xoay người vài cái, liền đột nhập được vào bên trong. Nàng xuất thân từ sát thủ, bản lĩnh đương nhiên chơi, mà trước đó, nàng còn cẩn thận hỏi thăm được tình hình các thị vệ trong phủ, nắm chắc được vấn đề này, nàng tin tưởng bị người phát ra.

      Nàng thám thính được, vào giờ Hợi, thị vệ ở đây giao ban, có thể nhân cơ hội này mà lẻn vào lại bị phát .

      Nhưng là, nàng lại biết cái tên Đùi gà Bạch Tử Sơ kia ở góc nào, đến lúc đó tìm kiếm thực phiền toái, nàng cũng sợ mình quấy nhiễu đến các thị vệ, bị phát ra.

      Giờ này nàng tránh ở trong đám cây cối, chờ thời cơ. Nhưng có lẽ là ông trời giúp nàng, khi nàng thấy nhàm chán, sắp ngủ gật rồi, nghe thấy tiếng bước chân truyền đến, tiếng mở cửa vang lên, có người vào trong phủ.

      Tô Thanh Nhan khẽ di chuyển muốn nhìn, lại nhìn người, chỉ có thể mơ hồ thấy dấu vết qua tầm lá cây, người đến là nam tử, nhất định là người có tuổi, nghe tiếng bước chân trầm ổn, biết là người có võ công, hơn nữa, nghe tiếng thị vệ nhìn thấy , đều dừng bước lại, cùng cung kính gọi: “Thừa tướng.”

      Thừa tướng? Tô Thanh Nhan cả kinh, thừa tướng phải nên ở kinh thành sao? Sao lại đến đây? Lại còn đến nhà phú thương nữa, nghĩ đến những lời đồn trước đó, hoá ra có việc quan lại cấu kết với thương nhân , xem ra những cấu kết, mà còn có quy mô lớn nha.

      Nhưng lần nữa, việc này có quan hệ với nàng, thị vệ võ công cũng bình thường, lực chú ý lại bị thừa tướng hấp dẫn, lúc này hành động, phải đợi đến bao giờ?

      Gió phất qua đúng lúc, lá cây lay động phát ra tiếng vang sàn sạt, Tô Thanh Nhan thừa cơ hành động, khinh công khẽ dùng, hướng đến phía trái bọn họ, hư ảnh nhoáng cái, đến dưới mái hiên, nàng giơ cả chân tay ra, đặt lên xung quanh, chống đỡ thân thể.

      Vừa vúi đầu nhìn, giờ mới phát mình ở dưới mái hiên, mà người ở đây lại yên lặng, tất cả đều yên tĩnh. Nàng liếc mắt nhìn người bên ngoài, thừa dịp hai thị vệ sắp qua, rất nhanh giơ tay ra, ôm lấy cái cột, mượn lực xoay người vài cái, đem thân thẻ mình leo lên nóc nhà, nằm sắp xuống. (Đoàn này tác giả viết hơi rối, đại ý mọi người có thể hiểu là nàng Tô sau khi dùng khinh công bay đến chỗ mới trong tư thế con dơi đậu nóc nhà, đến khi có thời cơ, nàng bèn chuyển người leo lên nóc nhà cho dễ trốn.)

      bao lâu sau, nàng liếc mắt nhìn thấy có hai nam nhân tới, vừa vừa thấp giọng tâm . Dựa vào tiếng bước chân, Tô Thanh Nhan dám khẳng định, người bên trái là người mà mọi người vừa gọi tiếng: thừa tướng.

      Liếc nhìn thấy thừa tiếng kia chòm râu trắng xám, dù mặt có nét tang thương, già nua, nhưng mắt lại sáng như đuốc, khôn khéo, loại giảo hoạt khó dùng lời mà hết được.

      Người này dễ chọc. Dù sao cũng là người giang hồ kiến thức rộng rãi, Tô Thanh Nhan liếc mắt cái là có thể nhận ra bản chất con người thừa tướng kia.

      Nàng nheo mắt, nhìn đến hướng bọn họ bước đến chính là nơi mình đứng, rơi vào đường cung, nàng đành phải hạ thấp người, chờ khi bọn họ vào nhà, tìm cơ hội xoay người xuống.

      Mà lúc này, loé mắt cái, nàng nhìn thấy thân ảnh màu trắng cách đó xa, lúc này Bạch Tử Sơ chú ý đến cái Đùi gà trong tay, vẻ mặt ngu si, mà người bên cạnh dùng sức mà cọ cọ vào người , …

      Hai mắt Tô Thanh Nhan trừng trừng, na na na na… nữ tử kia có thể so với Đùi gà a, đó gọi là mỹ nhân sao?

      Bộ dáng cũng là quá Đùi gà

      Nàng rầm tiếng, đây là loại hình mà Bạch Tử Sơ thích?

      Lắc đầu, nàng cắn chặt răng, Bạch Tử Sơ là mặt hàng phiền phức, đều là nàng tự tìm rắc rối, nếu phải đáp ứng bảo vệ Bạch Tử Sơ, chỉ sợ nàng bán cho nữ nhân Đùi gà kia, sau đó ôm tiền chạy lấy người rồi.

      nghĩ nhiều, Bạch Tử Sơ dần biến mất trong tầm mắt Tô Thanh Nhan, theo nàng kia càng lúc càng xa.

      Mà lúc này, thừa tướng cũng vào phòng, cùng người bên cạnh thấp giọng bàn chuyện.

      Nhưng Tô Thanh Nhan đối với chuyện của người ngoài có hứng thú, cho nên khi nhìn thấy thủ vệ rời , nàng bắt đầu nhích người, muốn bò xuống tìm Bạch Tử Sơ.

      Đúng lúc này, cuộc đối thoại trong phòng làm nàng bỗng dừng bước chân lại.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :