Tương Tư Triệu Hữu Thời - Kim Bính (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 11: Bắt gian con trai (kết)
      Edit: Linh

      Triệu Hữu Thời vốn luôn ăn ngay , mà việc này cũng phải là chuyện lớn gì, nhưng vừa muốn chuyện, đột nhiên nghĩ đến Địch Mẫn vô duyên vô cớ giấu diếm mẹ Địch, chắc phải có nguyên nhân, thể thay Địch Mẫn giải thích, bởi vậy chỉ : "Cháu làm thêm ở đây."

      Địch mẫu : "Cháu đổi việc hả? nghỉ làm ở quán trà rồi sao?"

      Triệu Hữu Thời : " ạ, việc làm thêm bên này ảnh hưởng đến việc bên quán trà."

      Cuối cùng cũng đợi được thang máy, Triệu Hữu Thời biết mẹ Địch có vào hay , đợi đến khi người bên trong ra hết, mẹ Địch mới vừa vừa vào thang máy: "Vậy cháu làm ở trong này, có đụng phải Mẫn Mẫn của cháu ? Vừa rồi bác nhìn thang máy ngừng vài lần, cũng biết nó ở tầng nào ."

      Triệu Hữu Thời biết nên dối như thế nào, may là người trong thang máy cũng nhiều, cố ý để bị chen vào trong góc, làm bộ như nghe thấy, lại lấy di động ra nhắn tin nhắn, lát sau thấy mẹ Địch kêu lên: "Tiểu Thời, bác vào tầng này trước , cháu lên tầng mấy?"

      Triệu Hữu Thời làm bộ như nghe , "Bang" cửa mở, hành khách chen nhau ra bên ngoài, thuận tiện cúng đẩy mẹ Địch ra ngoài, : "A? tạm biệt dì!"

      Mặt đỏ bừng, giống như vừa đánh giặc xong, những người đứng bên cạnh kỳ quái nhìn , chắc là rất tò mò với thính lực của .

      Thang máy đến tầng 23, Triệu Hữu Thời chạy về phía công ty, có chút gấp gáp gõ cửa, Đinh Sĩ Lỗi mở cửa kỳ lạ hỏi: " sao vậy, sao phải như ma đuổi? vậy Muốn WC? Địch Mẫn ở bên trong rồi."

      Tại sao Triệu Hữu Thời luôn có cảm giác Địch Mẫn thường xuyên WC, nhất là trong những thời khắc quan trọng. chạy đến trước cửa nhà cầu, hô lên: "Địch Mẫn, em có nhắn tin nhắn , có thấy hay ? Mẹ tìm đến đây đó ."

      Bên trong lập tức truyền ra tiếng xả nước, cửa ngay lập tức mở ra, Triệu Hữu Thời xém chút nữa bị Địch Mẫn đụng vào, lui nhanh về phía sau bước, Địch Mẫn thuận tay đỡ lấy bờ vai , hỏi: "Em có với mẹ cái gì ?"

      Triệu Hữu Thời nhìn biểu tình của Địch Mẫn, cảm thấy quả nhiên mình đoán đúng, vội vàng tiết kiệm thời gian : "Dì hỏi em có nhìn thấy ở khu này hay , em có, Dì cũng chưa xác định lên tầng mấy , vừa rồi dì lên tầng 11. Dì là tới bắt thông dâm , nghi ngờ ở chung với con ở đây."

      Đinh Sĩ Lỗi và Lý Giang có chuẩn bị trước ,nghe thấy mấy câu này, thiếu chút nữa phun cả điểm tâm ra, Địch Mẫn vỗ cái lên đầu Triệu Hữu Thời, Triệu Hữu Thời "Úi da" kêu tiếng.

      "Câu sau cùng có thể cần ."

      Địch Mẫn cầm di động ở bàn, : "Mình ra ngoài trốn ."

      "Mẹ nhìn thấy vào thang máy , sau này giải thích như thế nào với dì?"

      Triệu Hữu Thời lo lắng thay , biết có phải phải giúp đối chiếu lời khai cho khớp hay , ai ngờ Địch Mẫn cười đáp: "Giải thích? liền là ở chung với ."

      Quả nhiên thể đối với quá tốt, Triệu Hữu Thời hối hận vừa rồi với mẹ Địch.

      Địch Mẫn rời khỏi bao lâu, có người lại gõ cửa, Triệu Hữu Thời và hai người Đinh Lý liếc nhau, mới ra mở cửa, ngoài cửa quả nhiên là mẹ Địch, Triệu Hữu Thời làm bộ như giật mình: "Dì!"

      Địch mẫu kinh ngạc: "A, cháu làm ở đây hả!" Bà thò đầu vào trong, ngó dáo dác, nhìn thấy nhân vật khả nghi, giọng với Triệu Hữu Thời, "Dì làm phiền đến con làm việc, con giúp dì lưu ý chút Mẫn Mẫn của con nhé?"

      Triệu Hữu Thời : "Dạ được ạ ."

      Tiễn bước mẹ Địch, Triệu Hữu Thời thở phảo nhõm, Lý Giang : "Mẹ cậu ấy vẫn thay đổi, may là dì biết chúng ta."

      Triệu Hữu Thời tò mò, nhịn được hỏi: "Địch Mẫn vì sao lại muốn gạt dì, công ty cũng đâu có vấn đề gì."

      Đinh Sĩ Lỗi : "Ai biết, dì ấy đặc biệt rất lo lắng cho cậu ấy, năm cậu ấy học năm thứ nhất đại học ,có tham gia sinh hoạt câu lạc bộ, mẹ cậu ấy còn lén trộm di động của cậu ấy gọi điện thoại hỏi câu lạc bộ là làm cái gì , còn tưởng rằng di động của cậu ấy bị trộm."

      Lý Giang ngay lập tức : "Mẹ cậu ấy phản đối cậu ta gây dựng nghiệp, có thể là lo lắng việc gây dựng nghiệp có rủi ro, đối với người già việc này mãi cũng thông, cho nên tốt nhất là dấu, ngờ mẹ cậu ấy đúng là thần thông quảng đại."

      Đinh Sĩ Lỗi cười : " làm thám tử tư cũng đáng tiếc!"

      Cả ngày hôm đó Địch Mẫn cũng xuất nữa, Triệu Hữu Thời tan tầm về nhà, lúc ăn cơm chiều bèn nhắc tới chuyện này với chị , Triệu Hữu Vi bừng tỉnh: "Thảm nào buổi trưa hôm nay lúc chị mua thức ăn về Dì ấy chờ ở dưới lầu, hỏi chị hôm nay công ty có tăng ca , bình thường công ty có thường xuyên tăng ca ."

      Triệu Hữu Thời hỏi: "Vậy chị thế nào?"

      " chị đúng tình hình thực tế thôi, ai mà ngờ được những việc này chứ, em ngoại lệ nha." Triệu Hữu Vi cười, "Em đúng là quỷ linh tinh, học được dối lúc nào thế, nếu mẹ của Địch Mẫn biết, nhất định lột da em."

      Triệu Hữu Thời ngượng ngùng: "Em dối, em chỉ có trả lời mà thôi." Dừng chút, lại hỏi, "Dì Địch làm như vậy hình như là quá khoa trương rồi?"

      Triệu Hữu Vi nghĩ nghĩ, rồi : "Có thể là bởi vì chuyện của Địch Thành cho nên dì quá lo lắng cho Địch Mẫn."

      "Địch Thành?"

      "Ừ, lúc Địch Thành gặp chuyện may em còn học tiểu học, chắc là em cũng có ấn tượng, khi đó Địch Mẫn cũng mới học lớp 6 hoặc lớp 5 thôi, ( Ở TQ cấp tiểu học học 6 năm) chị cũng nhớ lắm." Triệu Hữu Vi , "Nghe tiền Địch Thành kiếm được sạch lắm, sau này cũng chết được rang, có đợt Dì Địch còn điên điên khùng khùng , ngày nào cũng đầu tóc bù xù chạy trong hẻm tìm Địch Thành, em còn nhớ em cũng từng bị Dì ấy coi là Địch Thành?"

      Triệu Hữu Thời mơ hồ nhớ lại đoạn hình ảnh, có buổi tối ở trường tập luyện cho liên hoan ca nhạc chào mừng năm mới, rất muộn mới về nhà, vừa tạm biệt bạn học rồi vào hẻm Ngô Đồng, liền bị mẹ Địch nắm lấy, mẹ Địch hình như còn kêu: "Sao con tan học lại chạy chơi? Muộn thế này mới trở về, sao bây giờ mới về!"

      hoảng sợ vô cùng, hô hấp dồn dập còn bình thường, xương ngực đau đớn, sợ tới mức khóc lóc kêu la, sau đó có người hô tiếng, hình như là "Địch Thành về nhà rồi kìa", mẹ Địch vội vội vàng vàng chạy về nhà, còn bị người ôm lấy dỗ dành: "Đừng khóc đừng khóc, Tiểu Thời ngoan, khóc, ngoan , khóc." Người kia ngừng lau nước mắt cho , lại giúp xoa xương ngực, sau đó cha mẹ chạy đến, đau lòng luống cuống chân tay.

      Triệu Hữu Thời nhớ lại, cái người ôm và dỗ , chẳng phải là Địch Mẫn hay sao!

      Cuối cùng Triệu Hữu Vi : " năm đó Địch Thành là ngời an phận, chị thấy Địch Mẫn chỉ có hơn chứ kém của cậu ta, cũng phải người an phận. Đáng thương thay cho tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ, cũng may bây giờ Dì Địch sống cũng rất khá."

      Cuộc sống của Mẹ Địch bây giờ cũng tồi, nhưng vẫn luôn bận tâm đến con trai, hôm nay bà bắt được Địch Mẫn, chờ ban đêm khi Địch Mẫn về đến nhà, bà bất động thanh sắc hỏi: "Công ty tăng ca gì mà muộn thế?"

      Địch Mẫn : "Đúng vậy, buổi sáng con còn làm chút chuyện khác, lúc về lại công ty muộn, nên bận rộn đến bây giờ."

      Mẹ Địch đăm chiêu: "Làm chuyện gì khác nữa?"

      "Con có người bạn muốn mua nhà, muốn mua ở gần cao ốc Thời Đại, cậu ấy nhờ con xem hộ."

      Mẹ Địch còn : "Đúng rồi, hôm nay mẹ thấy Hữu Vi, tại sao con bé có tăng ca?"

      "Ngành của chúng con khác nhau, với lại ngành của ấy từ trước đến giờ rất ít phải tăng ca."

      Mẹ Địch cảm thấy câu trả lời của Địch Mẫn thực mơ hồ, bà cẩn thận suy xét nhưng nhất thời tìm thấy tì vết, nhưng trực giác của bà cho bà biết câu trả lời này có vấn đề, vài ngày tiếp theo bà im lặng giám sát Địch Mẫn, khôi phục cuộc sống hàng ngày như bìnhthường, Địch Mẫn có lúc về nhà ăn cơm, có lúc lại ăn ở bên ngoài, ngẫu nhiên tăng ca, bà theo dõi vài lần, thấy Địch Mẫn lại đến toà nhà kia, khỏi có chút hiểu ra sao, nhưng rốt cuộc bà cũng an tâm, buông lỏng giám sat , cho đến đến hôm đó sau khi tập luyện buổi sáng trở về.

      Hôm nay Triệu Hữu Thời đứng ở trạm xe buýt đợi xe, bao lâu nhìn thấy Địch Mẫn, nhìn bốn phía, bị Địch Mẫn lôi túm tóc đuôi ngựa.

      "Tìm cái gì đâu, mẹ có ở đây đâu."

      Triệu Hữu Thời thở phào: "Em cảm thấy vẫn nên thẳng thắn với Dì , cứ dấu diếm như vậy tới khi nào, cả tuần này cứ lén lén lút lút như là ăn trộm vậy."

      "Ba lượt!"

      Triệu Hữu Thời khó hiểu, ba lượt gì?

      Địch Mẫn cười : "Em lập lại ba lượt rồi đó, có phải là bây giờ em với quá quen thân hả, càng ngày càng biết lễ phép?"

      Triệu Hữu Thời còn muốn chuyện, xe bus đột nhiên đến , hành khách chen chúc lên xe, chen nổi, bị người khác xô đẩy , thấy có người ôm hông mình, căng thẳng, run lên chút quay đầu nhìn, thấy Địch Mẫn dán phía sau , ôm hông của , chỉnh phương hướng chút, đem ôm dán vào bên người, lách thành con đường vào trong xe, đường bảo vệ vào xe , còn có thể nhàn nhã bên tai : "Bình thường em cứ ngồi xe như vậy hả? Lần sau bị ép thành thịt kẹp!"

      Triệu Hữu Thời muốn phản bác, sau khi đứng vững, Địch Mẫn lại đột nhiên nắm lấy tay , đưa tay đặt lên gậy đỡ, dẫn lấy việc thay giành được chỗ đứng tốt, lại ôm hông của hơi nâng vào bên trong, Triệu Hữu Thời biến thành đầu gỗ, động cũng cần động, Địch Mẫn sắp xếp thỏa đáng.

      Cuối cùng Địch Mẫn bảo vệ trong lòng, nhìn nhìn nhan sắc vẫn như bình thường của , : "Em có ngốc , mặt cũng đỏ?"

      Triệu Hữu Thời nháy mắt mấy cái: "Em nhìn thấy Dì ."

      Địch mẫu cầm kiếm đứng ở phía sau trạm xe, trong lòng trăm mối tơ vò, muốn giơ kiếm ngăn xe bus lại. Nhưng bà dựa vào trực giác của phụ nữ trung niên và đầu óc trinh thám, kéo từng sợi tơ của chiếc kén trong lòng ra, cuối cùng bừng tỉnh đại ngộ.

      Thảm nào bà lại đụng phải Triệu Hữu Thời xách đồ ăn vào toà nhà lớn kia.

      Thảm nào con trai của bà đột nhiên kêu bà cho hương diệp và hoa tiêu vào trong món giò heo hầm.

      Thảm nào ngày đó Triệu Hữu Thời là lạ , làm như nghe thấy câu hỏi của bà.

      Đáp án thực rất ràng, mẹ Địch cảm thấy rất mỹ mãn.

    2. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Mẹ Địch quá đáng , hí hí hóng chương sau các nàng?
      Chó Điênroi_se_yeu_ai thích bài này.

    3. roi_se_yeu_ai

      roi_se_yeu_ai Well-Known Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      343
      mẹ Địch có vẻ thích THT nhỉ:yoyo38: ko biết bao giờ THT mới có tc với Địch Mẫn ha:yoyo14:
      Chó ĐiênLinh Sờ Tinh thích bài này.

    4. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      có tui hóng chương sau nà
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    5. ngocanh

      ngocanh Active Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      230
      Hóng hóng.hehe. Những công nhận mẹ a có tiềm chất làm điệp viên
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :