1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tướng quân vô địch - Hạ Kiều Ân (Chương 10.2/10) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 10: (2)

      đủ rồi!

      Trước mặt tiểu nữ nhân chậm lụt quá độ, chỉ có thể nhắm nghiền mắt lại, cắn răng : “Đương nhiên là bởi vì ta nàng, quỷ tha ma bắt nàng đến thảm thương…”

      “Chàng gạt người! ràng chàng phải thành thân với Dạ Lạc công chúa…” Nàng xác định nhìn , đầu óc suy nghĩ loạn cả lên.

      nàng? nàng?

      Nàng nghe lầm chứ?

      “Nữ nhân kia là chỉ định phi tử của Hoàng thượng. Ta chỉ phụng mệnh hộ tống nàng nhập kinh.” đè nén bản thân mình bình tĩnh để giải thích ràng. “Người ta muốn chỉ mình nàng, từ đầu tới cuối chỉ cần mình nàng. Nàng cho rằng ta vì lẽ gì bỏ mặc nữ nhân kia ở bên ngoài, lại bởi vì giọt nước mắt của nàng mà mất tất cả lý trí, như người điên la to lớn?”

      “Ta…” Nàng há to miệng, nhưng biết trả lời như thế nào, lại cảm thấy, hình dung đúng.

      Bộ dáng vừa rồi của quả giống như điên cuồng. Nhưng ngàn vạn lần nàng đều ngờ, điên cuồng bởi vì nàng. Nàng càng nghĩ tới, Dạ Lạc công chúa lại là chỉ định phi tử của Hoàng thượng.

      Rốt cuộc ai mới là người ?

      Nàng ràng nghe được lời đối thoại của đại nương và đại thúc. Bọn họ , trở lại nông trường, thành thân, chẳng lẽ người muốn cưới hoàn toàn là người khác?!

      “Vậy rốt cuộc người chàng muốn thành thân là ai?” Nàng hút vào hơi, cảm giác trái tim lơ lững lồng ngực.

      “Còn có thể là ai? Đương nhiên là nàng đó!” thất bại gầm , thể tin được, cho tới tận bây giờ, nàng vẫn nhìn tình huống. “Nàng còn hiểu à? Ta trở về trước thời hạn cũng chỉ vì muốn thành thân với nàng!”

      “Nhưng mà…”

      có nhưng mà!”

      Đáng chết! Cho dù chiến trận khó khăn gian khổ như thế nào, đều có lòng tin có thể thắng lợi. Mà nàng hết lần này tới lần khác khiến nếm đủ mùi vị bại.

      Nàng làm bất cứ điều gì, nhưng lại có thể khiến thế giới của long trời lở đất. Thậm chí, chỉ cần giọt lệ của nàng là có thể đủ khiến khoanh tay đầu hàng.

      Trong mắt mọi người, có thể là vô địch. Trước mặt nàng, chẳng qua chỉ là phàm phu tục tử bị tình làm cho khốn đốn. Nhưng nếu cuối cùng, dùng lời thể nào đạt được tin tưởng của nàng, như vậy rất vui lòng ‘cố gắng hết sức’, dùng hành động chứng minh tất cả!

      “Á! Chàng làm cái gì? Đừng kéo chăn ra…”

      “Im miệng.”

      “Nhưng ——"

      "Im miệng."

      "Vậy, vậy đợi chút ——"

      loạt tiếng rủa thầm vang lên lần nữa. Lần này, nhiều lời, chỉ cúi đầu hôn nàng.

      Hôn nàng sâu.

      Khi bên ngoài truyền đến tiếng cười đùa vui vẻ của mọi người, Ấn Tâm mới từ từ mở mắt ra mơ mơ màng màng.

      Nhìn thạch ốc có chút vừa xa lạ vừa quen thuộc, nàng hoang mang mở bật mắt ra, sau đó mới nhận ra đây phải là phòng của mình.

      Ôi, đây là thạch ốc của Thú Tướng quân. Vì sao nàng lại ở chỗ này?

      Ngồi bật dậy, nàng nhìn thấy chăn hồng, màn hồng, nén đỏ đầy cả phòng, trong lòng chút đau khổ, ngược lại tràn đầy thẹn thùng, hạnh phúc và vui sướng. lꝢ€quɣɖ©ɳ Nàng lại cúi đầu nhìn thấy áo hồng, váy hồng, vớ hồng phủ đầy mình mới từ từ nhớ lại, mình thành thân rồi!

      Nàng nhớ tới sau khi … ăn nàng…. Ăn nàng ‘sạch sành sanh’ nàng ngủ thiếp vì mệt mỏi quá độ!

      Đó là giấc ngủ thoải mái nhất, an lành nhất từ trước tới nay.

      Nàng có nhớ , ôm nàng như thế nào, vuốt ve mái tóc dài của nàng như thế nào, dán vào tai của nàng như thế nào, thầm những lời thân mật mà chỉ có tình nhân mới trao đổi cho nhau, xóa tan nhưng lo lắng cuối cùng còn sót lại trong lòng nàng.

      Sau đó, biết qua bao lâu, đến khi nàng tỉnh lại, nàng liền phát ôm nàng, đầu phủ khăn cưới, trong đại sảnh tràn ngập tiếng người, mơ mơ màng màng làm lễ thành hôn với , bái thiên bái địa…

      Trời ơi! ra !

      trở về là vì thành thân với nàng!

      , , rất nàng!

      Bên ngoài màn nỉ đột nhiên có tiếng động truyền đến, Đông Phương Thú Thiên đóng cửa phòng, tới.

      Dưới ánh nến, nàng nhìn , nhìn nàng, khí thân mật lan tỏa gian phòng. Ký ức hoan ái khiến người ta mặt đỏ tim đập bỗng nhiên tràn về trong đầu óc, khuôn mặt nàng đỏ bừng lên, vội vàng ôm mặt, trốn vào chăn bông.

      Nụ cười sảng khoái nhất từ trước đến giờ vang dội cả thạch ốc, kéo nàng mặt nàng từ trong chăn hỉ ra, cho nàng trốn tránh.

      có chuyện muốn à?”

      “Ách…” Nàng đỏ bừng mặt, biết nên cái gì?

      chứng minh, sai, cưới nàng. Ngược lại, nàng hình như… giống như… hiểu lầm cái gì?

      “Hả?” nhíu mày.

      “Ta…” Nàng lại đỏ mặt, [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    2. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      thanks ban nhieu

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :