1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

TƯƠNG QUÝ PHI TRUYỆN - Tô Tiểu Lương (C189/189)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      Tại có thời gian mới chăm đc ấy hihi, mấy bữa sau bận rộn sợ ko đc thế
      Tôm Thỏ thích bài này.

    2. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      Chương 20: Ngày thường ở phủ thái tử
      Tháng tư đối thái tử phủ mà hề yên ổn, đầu tiên là hoàng thái tôn bệnh, tiếp theo là Trương trắc phi đẻ non, việc hợp với việc, hai người lương nhân lúc đó theo thái tử phi trở về cứ như vậy bị lãnh lạc.

      Thẳng đến đầu tháng năm, thái tử mới chỗ người trong đó là lương nhân Diệp Vãn Sương, cũng chính là cả đêm, ngày thứ hai, thái tử liền phụng mệnh Đại Thiên thành cách Lâm An thành đại khái bốn năm ngày đường thay hoàng thượng làm việc, chuyến này phải mất hơn hai mươi mấy ngày.

      Vắng thái tử, thái tử phủ có chút đơn.

      Sáng sớm thỉnh an thái tử phi, Tương Như Nhân thấy Kim lương nhân chưa được sủng hạnh, nghe là bị bệnh, Triệu Nhị nhìn các nàng ngồi xuống, dặn dò, "Hôm nay khí trời khó chịu, ban đêm vẫn còn lạnh, các muội nên chú ý thân thể nhiều hơn, Lâm An thành nay ít người bị nhiễm phong hàn. "

      Thời gian giao mùa dễ dàng sinh bệnh nhất, phong hàn tuy là bệnh nhưng rất khó chịu và dai dẳng, thái tử phi vậy tự nhiên chiếm được tán thành của mọi người.

      "Nương nương ngài càng là phải chú ý thân thể." Ngồi ở dưới Diệp lương nhân khuôn mặt nhắn hồng nhuận thành khẩn , có thể xếp ở Kim lương nhân trước hầu hạ thái tử, đối với nàng mà cũng là loại kiêu ngạo.

      Thiếu Trương trắc phi, thỉnh an có vẻ an tĩnh rất nhiều, vào chỗ ngồi thái tử phi cùng Tương Như Nhân nhiều, ba lương nhân cũng đều là phối hợp làm nền chút, về phần Diệp lương nhân, là người mới nên nhiều quá cũng được, thế là chưa được thời gian nén nhang, mọi người liền giải tán.

      Tương Như Nhân từ từ về Linh Lung các, ngang qua Phượng Dương các, Tương Như Nhân nghiêng đầu nhìn lại, bụi cây bên trong đường mòn chẳng biết lúc nào trổ ra mấy bông hoa màu vàng nhạt , đón gió đung đưa, có hương gì nhưng cũng tô điểm thêm cho mảnh xanh biếc xung quanh.

      Chỉ dừng lại phút chốc, Tương Như Nhân tiếp tục về Linh Lung các, ngày như hôm nay mới rãnh rỗi, ở Tương gia nàng thường phải tổ chức yến hội hay giúp đỡ mẫu thân xử lý gia , hôm nay trong phủ thái tử, những việc này đều cần nàng làm.

      Về tới Linh Lung các, Thanh Thu rót bầu trà lài mới phơi nắng trong tiểu đình của viện tử, bàn còn đặt hai quyển sách.

      Đổi bộ quần áo, Tương Như Nhân tới trong đình, thưởng hoa xem sách, cũng có vài phần thích ý.

      Chỉ chốc lát Lưu ma ma tới, Lan theo phía sau, trong tay mang theo cái hộp đựng thức ăn.

      "Nương nương, đây là phòng bếp đưa tới canh thuốc khu hàn khư ẩm, thái tử phi phân phó phòng bếp nấu để phòng phong hàn." Lưu ma ma đem chén thuốc bưng tới đặt xuống bàn.

      Tương Như Nhân nhìn thoáng qua, sai Thanh Thu cắt , sau khi dùng cơm trưa mới uống, để lại Lưu ma ma, "Cũng biết Kim lương nhân sinh bệnh gì? "

      "Phòng bếp vừa đưa sang chỗ Kim lương nhân là thuốc an thần, là Kim lương nhân hai ngày này đêm thể chợp mắt, lòng buồn bực tích tụ, người tiều tụy rất nhiều." Tương Như Nhân đáy mắt lộ ra nhanh cái tán thưởng, cái này Lưu ma ma biết cũng nhiều.

      "Trong phủ mặc dù thái tử phi phân canh thuốc, nhưng mà những thứ này trước đó thế nào bản cung cũng biết, hôm nay bản cung mua ít dược thảo ở bên ngoài phủ về muốn nấu cho người Linh Lung các uống, chẳng biết Lưu ma ma nhưng có suy nghĩ gì?" Tương Như Nhân nhàng vuốt cái chén, nhấp miếng trà lài, đối Lưu ma ma vừa cười vừa .

      Lưu ma ma mặt lên chút chần chờ rồi quỳ xuống, "Nương nương, nô tỳ có câu này biết có nên hay ?" Tương Như Nhân nhìn nàng, nụ cười mặt dày đặc vài phần, "Ngươi ."

      "Nương nương cố tình vì Linh Lung các dưới đun nấu canh thuốc dự phòng phong hàn, đó là phúc khí của chúng tiểu nhân, chỉ là từ bên ngoài phủ mua thuốc về, đúng là thích hợp, tuy xuất phát từ ý tốt của nương nương, nhưng nếu để kẻ hữu tâm lấy này đắn đo, nương nương liền khó có thể ." Trong phủ có hiệu thuốc, lấy thuốc đều là đăng ký trong danh sách, như vậy sắc thuốc cho người phía dưới dùng cũng chỉ có thể là thái tử phi sai làm, cho nên bất luận là lĩnh ở trong phủ hay là lén mua về, đều phải là hành động gì tốt.

      "Lưu ma ma phân tích có lý." lúc lâu, Tương Như Nhân "Là bản cung sơ sót."

      "Nương nương là vì chúng tiểu nhân mà suy nghĩ." Lưu ma ma đầu cúi rất thấp, nhìn thấy nụ cười mặt Tương Như Nhân, lát sau, Tương Như Nhân còn thêm, "Giả sử bản cung nhất định phải cho Linh Lung các dưới làm việc này, Lưu ma ma có thể có cách nào tốt? "

      Thân thể quỳ của Lưu ma ma run lên, trắc phi nương nương là muốn cho nàng cơ hội.

      Lăn lộn nhiều năm như vậy Lưu ma ma làm sao , trả lời tốt, sau này là có thể để trắc phi nương nương nhìn vào mắt, ở trước mặt nương nương cũng có thể vài lời; trả lời sai, nàng chính là rời khỏi Linh Lung các, này dưới phủ thái tử tôn quý cũng có chỗ nào tốt, đối với các nàng mà , quan trọng nhất là chọn đúng chủ tử.

      "Nương nương nếu vẫn thương tiếc chúng tiểu nhân, có thể hướng thái tử phi xin chỉ thị, nếu thái tử phi đáp ứng, chỉ là Linh Lung các mà toàn bộ phủ đều có thể nhận quan tâm này, nếu thái tử phi giao cho bản thân nương nương làm, nương nương có thể sai người đến hiệu thuốc lấy thuốc về sắc." lại cho việc, mọi việc trong phủ thái tử đều phải xin chỉ thị từ thái tử phi, thái tử phi đồng ý, vậy có thể làm, thái tử phi nếu muốn bản thân tự lo liệu tức là dễ dàng hơn, phủi cũng được.

      Trả lời đúng là kín kẽ, Tương Như Nhân liếc mắt nhìn Tử Hạ, Tử Hạ vào trong phòng, Tương Như Nhân đặt cái chén lên bàn, "Ngày gần đây rất thèm ăn, Lưu ma ma, bản cung bỗng nhiên muốn ăn ít mứt hoa quả từ Bách Bảo trai ở phía thành tây. "

      Lưu ma ma thân thể căng thẳng rốt cuộc thả lỏng, nàng thở phào nhõm, ngẩng đầu nhìn Tương Như Nhân đáp "Cái này nô tì có thể thay nương nương làm."

      Tương Như Nhân ý bảo Tử Hạ vừa quay lại đưa túi bạc cho Lưu ma ma "Mang bạc mua còn dư lại liền thưởng cho ma ma khổ cực chạy chuyến này."

      Lưu nhận lấy "Tạ nương nương!"

      Thẳng đến khi rời Linh Lung các khá xa, Lưu ma ma mới mở túi cẩm ra xem, bên trong ràng là năm mươi hai thỏi bạc, bổng lộc hàng tháng tại của nàng chẳng qua cũng chỉ ba lượng bạc. . .

      Ăn ngọ thiện xong, Tương Như Nhân nghỉ ngơi phút chốc, lúc tỉnh lại sắc trời có chút tối sầm, Thanh Thu chỉ huy hai tiểu cung nữ đem chậu hoa trong sân dời đến trong tiểu đình, cũng lâu sau trời liền mưa.

      Lúc đầu còn là giọt hai giọt, lát sau lớn dần, từ bên ngoài trở về Tử Hạ cùng Tử Yên đều ướt đẫm, dưới mái hiên hành lang đạp loạt vết chân ướt, Tôn ma ma sai người lau khô để tránh cẩn thận lại trượt chân.

      Trong phòng Tương Như Nhân nhìn mái hiên xả nước mưa, trận mưa xuân này tới đột ngột, dấu hiệu gì, tính toán thời gian, hôm nay thái tử vẫn chưa tới đại thiên thành.

      Thanh Đông vội vã đến, đầu vai còn ướt chút nước mưa, nàng đem phong thư đưa cho Tương Như Nhân, "Trình gia tiểu thư đưa tới."

      Tương Như Nhân mở phong thư ra, xấp dầy.

      Cân nhắc đến thư từ qua lại quá nhiều lần tốt, Trình Bích Nhi là nghẹn đủ, phải nhiều chuyện rồi mới gửi qua, chỉ nhìn đơn giản xấp thư này cũng biết nàng phải chỉ viết trong lần.

      Tương Như Nhân tốn ít thời gian để đọc xong những lá thư này, khẽ thở dài hơi, nàng cũng muốn gặp các nàng ấy, có điều hôm nay làm gì còn được tự do như trước khi xuất giá.

      Thanh Đông trải giấy bút ra xong mài mực, Tương Như Nhân suy nghĩ chút, viết cho Trình Bích Nhi phong thư dài.

      Ngoài phòng mưa còn chưa dừng, từ khe rãnh của mái hiên chảy thành dòng suối , Tương Như Nhân để bút xuống, từ trong tay Thanh Đông lấy bìa thư, nhét thư vào, "Ngày mai đưa ra ngoài, tiện thể ngươi đem ít trà lài ra phơi nắng theo, ta nghĩ nàng ta chắc là thèm rồi."

      Thanh Đông hiểu ý, thay nàng đem đồ vật đều mang , Tương Như Nhân ra phòng ngoài, mưa rơi hơn chút.

      Gió xen lẫn nước mưa thổi tạt vào, cảm giác mát lạnh, Tương Như Nhân ngẩng đầu nhìn mông lung, từ rất xa nghe được loạt tiếng bước chân tới gần.

      Nhìn về phía cửa, Lưu ma ma che dù vội vã tới, trong lòng ôm hộp thức ăn , chạy tới dưới mái hiên, vội vàng thu ô, Hứa ma ma sau lưng Tương Như Nhân qua thay nàng cầm gì đó, Tương Như Nhân trở vào trong phòng, cũng lâu sau, Lưu ma ma thu thập thỏa đáng mang theo hộp đựng thức ăn vào.

      "Nương nương, đây là mứt hoa quả từ Bách Bảo trai, chưởng quỹ mứt hoa quả này mới ngâm xong, nay mai ăn là tốt nhất, nô tỳ tự làm chủ mua trước cho nương nương hai hũ." Lưu ma ma mở hộp đựng thức ăn, Thanh Thu tiến lên nhận hộp đựng, đến bên cạnh lấy ra ít, Tương Như Nhân xiên lên viên bỏ vào trong miệng, gật đầu, "Khổ cực cho ngươi, xuống phía dưới đổi bộ quần áo, đừng để bị lạnh."

      "Vâng." Lưu ma ma lui ra ngoài, Tương Như Nhân ăn đến viên thứ tư, bên Hứa ma ma cười nhắc nhở , "Tiểu thư, cũng thể ăn quá nhiều!"

      Tương Như Nhân vi quyệt dưới miệng, cuối cùng vẫn buông cây thăm bằng trúc xuống, hỏi Thanh Thu "Này hai hũ hết bao nhiêu bạc?"

      "Tiểu thư, ở Bách Bảo trai hai hũ này có thể bán mười hai lạng, thông thường bên trong cửa hàng, mấy lạng bạc là có thể mua được mứt loại ." Thanh Thu cười híp mắt thu lại mứt hoa quả, nếu các nàng nhắc nhở tiểu thư cũng có thể ăn liên tục nhiều.

      "Nhũ mẫu, ngươi xem Lưu ma ma người này thế nào? "

      "Nếu là lòng hướng về tiểu thư, ở trong phủ làm việc dễ hơn rất nhiều, ta hỏi thăm chút, nhân duyên nàng ta ngược lại tệ, nhưng chẳng biết tại sao trước đây chỉ là quản ở phòng ăn cùng y phòng, chưa hề hầu hạ ở trước mặt thái tử phi."

      "Giống nhũ mẫu vậy, phòng ăn cùng y phòng đều là nơi tương đối phức tạp, nàng vậy mà có thể được nhân duyên tệ, cùng nàng thường ngày khiêm cung, cẩn thận; vừa vặn là người có thể hợp thời khuyên ngôn."
      Hứa ma ma thấy tiểu thư nhà mình khen Lưu ma ma như thế , đại khái hiểu ý của nàng, " Còn Lý ma ma cùng Dương ma ma?"

      Tương Như Nhân liếc qua mâm mứt hoa quả, cười , "Đem Lưu ma ma này thu vào dễ dàng hơn thu phục hai người kia, chờ các nàng ở trong phủ này thời gian để bớt ngạo khí trong hoàng cung rồi hãy ." Này trực tiếp từ trong cung phái xuống, thế nào đều có tư thái tài trí hơn người, nếu đánh tan kiêu ngạo lúc này, nàng sau này còn có khả năng lay động sao. . .

      Sắp đến thời gian ăn bữa tối mưa rốt cuộc cũng ngừng, bầu trời sáng thêm chút sao với lúc còn mưa, Tương Như Nhân để Bạch ma ma chuẩn bị vài thứ, vào bữa tối chuyến đến Ấn Nguyệt các.

      Trương Thấm tỉnh ngủ bao lâu, sẩy thai cũng chỉ mới được nửa tháng nên nàng vẫn còn phải nằm.

      Biết được Tương Như Nhân tới, Trương Thấm sai người thay quần áo cho mình, Tương Như Nhân vào, nhìn thấy nàng tinh thần có vẻ tốt, cười , "Mưa mới vừa dừng, nghĩ ngươi cũng sắp tỉnh, ta tới thăm chút."

      Trương Thấm gầy gò nhiều, mặt lên chút hờn trách, "Ta xem ngươi là lấy cớ tới ăn cơm có! "

      bên có cung nữ dọn chỗ cho nàng, Tương Như Nhân ngồi ở bên giường, "Ta mang cho ngươi mấy vị thuốc, trong phủ tuy rằng thiếu, nhưng năm đủ luôn là dùng tốt chút."

      Trương Thấm cũng khách khí, "Luôn là ngươi có tâm ý, ta từ chối, nếu ngươi qua thăm sớm mấy ngày, ta đây chỉ sợ là đành đóng cửa tiếp nổi khách."

      Tương Như Nhân tất nhiên là biết nàng mấy ngày hôm trước người còn có vẻ bệnh, hôm nay nhìn sắc mặt cũng chưa được tốt lắm.

      Trương Thấm quay đầu nhìn chằm chằm cửa sổ đóng kín, "Cuối tháng là có thể tránh nóng ở sơn trang Thưởng Hà rồi, ngươi biết đâu, hàng năm chuyến này, đều rất nhộn nhịp. "

      Hàng năm thời điểm tháng sáu hoa sen nở rộ, trong hoàng cung đều tổ chức sơn trang nghỉ ngơi, các nàng là nhất định đến, người được mời cũng thiếu quan gia tiểu thư, Tương Như Nhân cũng vài lần, năm nay chỉ là thay đổi thân phận mà thôi.

      xong mặt Trương Thấm lại thoáng chút phiền chán, "Năm nay ta lại muốn nữa."

      "Ra ngoài hít thở khí cũng tốt, thế nào lại muốn , ngươi , ai chỉ đường cho ta đây a?! " Tương Như Nhân cười híp mắt nhìn nàng, Trương Thấm ngẩn ra, tiếp theo cười mắng, "Còn cần ta chỉ đường gì chứ, Tương gia tiểu thư còn thiếu chỗ nào chưa sao."

      Hai người , cung nữ đến, "Nương nương, thái tử phi sang đây thăm ngài."

      Nét mặt Trương Thấm khẽ biến, Triệu Nhị vào, nhìn thấy hai người bọn họ cười , " cái gì mà vừa đến bên ngoài nghe thấy tiếng cười của các ngươi? "

      Tương Như Nhân đứng lên hành lễ, "Gặp qua thái tử phi." Hành lễ xong nghiêng người nhường vị trí lại cho thái tử phi.

      Tiếp theo với Trương Thấm, "Thời gian còn sớm, Trương tỷ tỷ, ta về trước, ngày khác trở lại thăm ngươi." . . .
      SiAm, lehanh, song ngư8 others thích bài này.

    3. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      Chương 21: Đều tự cảnh giác
      Tương Như Nhân rời , cung nữ lại dời ghế tới, Triệu Nhị sau khi ngồi xuống nhìn Trương Thấm, mặt có chút hiền hoà, "Ngươi và Tương muội muội trò chuyện có vẻ hợp? "

      Trương Thấm cười cười, "Ta với nàng ta giống nhau, làm sao trò chuyện hợp! "

      cho cùng đơn giản chính là khoảng cách giữa chính phi và trắc phi, Triệu Nhị mấy năm nay cũng nghe thành quen, "Ngươi trước đây còn cùng nhau vào phủ là duyên phận, có thể cùng nhau hầu hạ điện hạ, như vậy tỷ muội chúng ta cũng cần xa nhau."

      "Phải, ta ban đầu là như vậy." Trương Thấm nhìn nàng có chút tiếc nuối, khóe miệng lại lên chút khinh thường, đó là trước đây a, trước đây lâu rồi.

      Triệu Nhị hề để ý cái này, "Ngươi dưỡng thân mình cho tốt, cuối tháng nghỉ hè sơn trang liền chớ , quay qua quay lại lắc lư cũng khó chịu."

      "Sinh cũng chẳng qua nghỉ ngơi nửa tháng, tại sao lại , vất vả mới được ra khỏi phủ chuyến, tỷ tỷ hay là nhìn vị ở thiên hương uyển kia , ta đây biết bản thân, luẩn quẩn trong lòng." Trương Thấm mặc dù ra ngoài cũng biết sáng nay thỉnh an thiếu người.

      " qua đó rồi, bản cung còn có thể sợ ngươi luẩn quẩn trong lòng sao." Ai có thể luẩn quẩn trong lòng chứ Trương Thấm nàng cũng phải loại người như vậy.

      "Tiểu nương lớn lên rất đơn giản, Diệp lương nhân vào phủ cũng thị tẩm, nàng còn phải đợi điện hạ trở về, này luẩn quẩn trong lòng a, người thế nào chẳng tiều tụy." Trương Thấm có vài phần thở dài, ở trong phủ tốt làm sao tiều tụy, vừa có ai khi dễ nàng, đều là tự mình nghĩ ra mà thôi, tuổi còn quá trẻ.

      Triệu Nhị mặt lộ chút bất đắc dĩ, trấn an vỗ vỗ tay của nàng, "Ngươi cũng đừng nghĩ nhiều như vậy, nghỉ ngơi cho tốt."

      Trương Thấm thu hồi thần sắc, hướng về phía Triệu Nhị cười cười, "Có chuyện này phải phiền phức tỷ tỷ, hôm nay chỗ của ta thuốc thang dùng nhiều như vậy, phòng bếp mỗi ngày đưa tới đưa cũng nhiều, những thuốc này bằng để bên trong Ấn Nguyệt các ngang tự sắc, đỡ mất công thiện trong phòng an bài."

      Triệu Nhị nét mặt khẽ nhúc nhích, chỉ là dừng như vậy hồi, lập tức cười , "Được! " . . .

      Tháng năm Lâm An thành mưa liên tục, cứ cách vài ngày lại mưa, càng ngày khí trời càng thêm nóng, đến đầu tháng sáu vào hạ.

      Trong phủ thái tử đều phân công băng các viện, phòng bếp mỗi buổi chiều còn đưa tới canh ngân nhĩ đậu xanh giải nhiệt.

      Lúc này Lâm An thành nhất hiển sum xuê.

      Tới gần chạng vạng, bên trong phòng ăn đúng là vội vàng ngất trời, Thanh Đông theo Lan vào phòng ăn, về hướng gian chính bị giày vò.

      Trong phòng mỗi bếp lò đều đặt lô ấm sôi sục, hoặc là tiên thuốc hoặc là bảo thang, hai người bà tử bên canh lửa, hai người đầu bếp nữ ở bếp lò bên cạnh bận rộn.

      Tựa hồ là cảm giác được có người tới, đầu bếp nữ vừa lưu loát hạ từng nhát dao xuống khối nấm khuẩn , vừa quay phía sau gọi, "Vương bà tử, mau xem chút người từ Linh Lung các đưa thuốc thang gì tới."

      "Hạ , ta đây phải là tự mình đến báo tập cho ngươi sao!" Lan gọi khiến Hạ xoay người lại, thấy nàng cười mắng, "Nha đầu chết tiệt kia, tự mình đến cũng phải đăng tập" xong nhìn thoáng qua Thanh Đông , "Vị này chính là?"

      Lan lôi kéo Thanh Đông tiến lên từng bước, cười hì hì , "Vị này chính là Thanh Đông bên người Tương nương nương."

      "Phòng ăn bên trong rất loạn, muốn đăng tập nên là ở bên ngoài, các ngươi ra ngoài trước ." Hạ lộ ra cái gì nét mặt, mỗi ngày vào mấy canh giờ này bên trong phòng bếp đều bề bộn nhiều việc, nào có rảnh rỗi mà để ý tới là người nào trong viện ai tới.

      "Hạ , Thanh Đông nương là tới thay Tương nương nương làm thang thuốc này." Lan thấy nàng để ý tới, ở bên nhắc nhở, lúc này ngay cả người bên cạnh Hạ cũng ngừng tay quay đầu lại nhìn, "Đây đều là chuyện của phòng bếp, làm sao có chỗ để tự làm." phải là các nàng muốn đắc tội với người khác, là chỗ này đều quá bận rộn, người tùy tiện tiến đến làm này làm kia, này toàn bộ đồ ăn trong phủ đều bị trì hoãn.

      "Hạ yên tâm, Thanh Đông chỉ cần được sắp xếp cho chỗ, làm phiền các ngươi." Thanh Đông tiến lên đối cùng nhan , "Phiền phức các vị."

      Hạ cùng đầu bếp nữ khác nhìn thoáng qua nhau, nếu là trong viện người khác, các nàng có thể trực tiếp giao cho chủ phòng bếp, nhưng Linh Lung các vị kia...

      "Ai nha Hạ đại của ta ơi, ngài liền dàn xếp lần này , nếu là quấy rầy các ngươi, chúng ta dưới cũng chưa về là được, nương nương mấy ngày nay là phút cuối kinh nguyệt, thân thể rất khó chịu, ăn cái gì đều vừa miệng, bằng cũng tới đây ngừng với ngài a!" Lan thấy các nàng do dự, tiến lên níu cánh tay Hạ làm nũng, Lan tuổi còn , lớn lên vừa đáng , Hạ bị nàng cầu có cách, "Các ngươi làm trước vậy, đợi lát nữa vẫn phải tiếng cùng ma ma chủ ."

      Lan vội vàng gật đầu, "Được rồi, đợi lát nữa ta tự mình với ma ma chủ , lúc này nàng phải cũng bận sao." xong đem Thanh Đông kéo đến bên bàn.

      Thanh Đông cũng nhiều lời, trực tiếp đem hộp đựng thức ăn đặt lên bàn, từ bên trong lấy ra mấy vị thuốc ngâm tốt, Lan cơ trí ôm tới cho nàng mấy hũ đựng sạch, Thanh Đông bày ra con gà ác, cầm bên chậu nước làm sạch xong, lưu loát thiết đao.

      Đem gà ác để vào trong vò, Thanh Đông đem thiết tốt đoán bỏ vào, lại thêm mấy vị thuốc ngâm tốt, múc gáo nước từ từ đổ xấp nửa.

      Đậy nắp, Thanh Đông đem hủ dời đến bếp, bên có bà tử châm lửa, Thanh Đông nhìn thế lửa kia, đứng ở bên canh chừng.

      bên bà tử hảo tâm nhắc nhở, "Này có chúng ta nhìn là được rồi."

      Thanh Đông cười lắc đầu, "Phải nhìn lửa, còn phải thêm nước, thể rời khỏi được."

      Hạ liếc mắt nhìn đồ còn dư lại bàn, nàng làm trong phòng này nhiều năm như vậy, mỗi ngày bảo thang tiếp xúc cũng ít, cho nên đối với những thứ này nhận biết tệ. hổ là Lâm An thành Tương gia, chính là mấy thứ này, so với trong thiện phòng quả thực tốt hơn rất nhiều, thảo nào Linh Lung các vị kia ăn quen đồ mấy tháng trước đưa đến, nuôi như thế hỏi sao nàng lại ăn kém.

      Lan thay Thanh Đông dọn sạch những thứ còn dư, Thanh Đông nhìn chằm chằm lửa kia, thỉnh thoảng cùng Lan vài câu về điểm quan trọng khi nấu canh này, nửa canh giờ sau, Thanh Đông hạ lửa còn liu riu rồi đậy nắp lại.

      Lúc này phòng ăn còn bận rộn như trước, Hạ cũng tiến đến xem, trong ngày thường các nàng nấu canh ít cũng phải canh giờ, mới nửa canh giờ liền đậy nắp, vị ra thế nào, nghĩ vậy, Hạ nhìn Thanh Đông ánh mắt thêm chút khinh thường, rốt cuộc là thiếp thân nha hoàn được cưng chiều làm sao rành được mấy việc làm tay chân ở phòng bếp.

      Nàng nghĩ, bên kia Thanh Đông ôn nhu với Lan "Sắc thuốc khác với nấu canh, canh giờ quá dài vị thuốc đông y nồng át hết mùi vị của những thứ còn lại, uống vào ngon, nương nương đối với món ăn luôn coi trọng."


      Lan nghe xong gật đầu, Lưu ma ma dặn qua bản thân, phải nghe Thanh Đông tỷ tỷ.


      Qua gần nửa canh giờ, Thanh Đông cầm lấy bên hậu bố bọc lấy hũ từ lò lửaxuống, xốc nắp lên, mùi thơm nồng nặc bay ra, thêm vào gia vị, Thanh Đông cầm lấy cái muỗng múc ít đến trong bát thử vị, tiếp theo đậy nắp lại để vào giữa hộp đựng thức ăn, nhìn Hạ cười , " phiền Hạ , có người với ma ma quản , Hạ cần lo nghĩ gì đâu."

      Hạ cười nhìn các nàng ra ngoài, lát sau lấy áo choàng ngắn vào gian trong phòng bếp, vài câu với người ngồi trong phòng, người đó trực tiếp mang theo nàng rời , hướng đến Dao Hoa các. . .

      Bên trong Linh Lung các, Tương Như Nhân thỏa mãn uống xong chén canh gà ác, đối bên Thanh Đông khen, "Chính là mùi này, canh phòng bếp nấu mùi vị ăn được."

      Hứa ma ma đưa khăn tay qua, "Là tiểu thư quen ăn vị Thanh Đông nha đầu kia nấu, trong thiện phòng gì đó đều là làm cho thái tử cùng các vị nương nương, làm sao lại ăn được."

      Tương Như Nhân đứng dậy, ở trong phòng lại tiêu thực đưa lời bình, " phải nó vị tốt, mà là nắm giữ cách làm, phải dược thiện gì cũng đều toàn bộ cách thủy ra mùi vị." Nhiều năm soi mói như vậy, tại để nàng quản, nàng đành chịu, nhưng cái gì tới miệng nàng còn lâu nàng mới chịu.

      hồi Tương Như Nhân ngồi xuống, với Thanh Đông, "Cũng thể phòng kẻ có tâm, nếu dùng biện pháp này, muốn táy máy tay chân vào dược thiện quá dễ." Chuyện Trương trắc phi đẻ non Tương Như Nhân là nhìn ra nguyên nhân, nhưng nàng cũng ngu, Trương trắc phi giống như là kiểu người u buồn tích lại thành hại thân, hoàng gia cũng chọn người thân thể tốt hầu hạ thái tử, nếu lúc vào phủ thân thể là tốt, sau này sao lại thay đổi như vậy, cần nghĩ nhiều cũng biết là do người khác.

      "Có cần phái người phòng ăn tiếng với ma ma quản ạ? "


      Tương Như Nhân lắc đầu, " cần, sáng sớm ngày mai ta tự mình với thái tử phi." . . .

      Sáng sớm hôm sau thỉnh an, ngoại trừ Trương trắc phi đều đến đông đủ, thái tử phi ít về chuyện vài ngày sau sơn trang nghỉ hè, tiếp theo nhắc tới tin thái tử sắp trở về "Trước đó vài ngày đại thiên thành nhiều mưa, trì hoãn chút thời gian, hai ngày nữa điện hạ về đến Lâm an."

      Trong mọi người Diệp lương nhân cùng Kim lương nhân phản ứng lớn nhất, Kim lương nhân là vất vả chờ thái tử trở về, vào phủ sắp hai tháng rồi.

      Thái tử phi nhìn ở trong mắt cũng gì thêm, ngồi ở phía dưới Tương Như Nhân mở miệng cười, "Suýt nữa lại quên, tại đây còn phải khẩn cầu tỷ tỷ ban chút ân a."

      Thái tử phi hòa khí nhìn nàng, Tương Như Nhân cũng vòng vo, thẳng vào chuyện hôm qua phòng ăn "Cũng là thần thiếp sớm thưa với nương nương, đến lại xấu hổ, cái miệng này là trước đây ở nhà nuôi cho kén, mấy ngày nay ăn cái gì cũng vừa miệng, cho nên thể làm gì khác hơn là mặt dày đến cầu thái tử phi ban ân, sau này dược thiện khi thiếp có nguyệt xin giao cho thiếp tự phái người sắc được ? "

      đợi thái tử phi cái gì, Nghiêm lương nhân lanh mồm lanh miệng, nhìn Tương Như Nhân nghi ngờ , "Uống ngon mà, đồ thiện phòng nấu lẽ nào có thể kém hơn đồ trong nhà nương nương sao? "

      Tương Như Nhân cười, "Là ta thích ăn."

      Nhà mẹ đẻ có tiền, Tương Như Nhân cũng có dự định giấu diếm, Lâm An thành ai chẳng biết Tương gia giàu có và sung túc, xem tiểu thư như nàng cử hành nhiều yến hội như vậy, có của cải dồi dào lại có thể tiêu xài như vậy sao, Tương gia tiểu thư từ chính là quý dưỡng, ăn đều là tốt nhất, huống chi nàng là đích trưởng, bên người nha hoàn đều được đặc biệt đưa học những thứ này, thế nào thể soi mói ra.

      Nghiêm lương nhân lầm bầm tiếng hỏi lại, hỏi tiếp cũng chỉ có thể là hâm mộ cùng ghen tị.

      Thái tử phi nhìn Tương Như Nhân cười , "Xem ra phòng bếp phủ thái tử còn chưa làm muội muội vừa lòng đâu."

      Tương Như Nhân trợn mắt nhìn có chút nghịch ngợm "Nương nương, ngài cái cảm giác có thể ăn ngon nhưng được có khó chịu , thiếp cũng có nhiều ham thích, chỉ đối với chuyện này rất tỉ mỉ, những năm qua đều thế đổi được, thể làm gì khác hơn là xấu hổ đến chỗ nương nương cầu tình."

      Triệu Nhị ngẩn ra, lập tức nở nụ cười, "Xem ngươi kìa, nếu bản cung đáp ứng lại thành ra ủy khuất ngươi, chỉ là chút chuyện, ngươi là biết cân nhắc, tháng cũng chỉ mấy ngày, đồng ý với ngươi đó là chuyện đương nhiên, nhưng đừng đổi lại người , đến lúc đó ở phòng ăn dễ nhớ mặt hơn, miễn cho chúng biết."


      Tương Như Nhân đứng dậy hành lễ, "Tạ nương nương thành toàn."

      Trong phòng hoà thuận vui vẻ, lúc rời , Tương Như Nhân lại tạ ơn thái tử phi.

      Nhìn cả đám đều rời , Triệu Nhị thu hồi cười, sắc mặt vi ngưng, chuyện phòng ăn nàng sớm biết, chỉ là nghĩ tới Tương trắc phi hôm nay trước mặt mọi người ra, vừa xin lỗi vừa khẩn cầu, quy củ là quy củ, nhưng việc cũng lớn, cũng thể thành toàn.

      "Nương nương, hôm nay đáp ứng Tương trắc phi, ngày mai nếu có lương nhân đến cầu, đây phải là phá hỏng quy củ? " bên ma ma đối với việc thái tử phi sảng khoái đáp ứng như vậy vẫn có chút lo lắng.

      Triệu Nhị khẽ hừ tiếng, "Đầu bếp ở phủ kém trong nhà Tương trắc phi, chẳng lẽ so ra kém nhà các nàng? " Ngoại trừ Tương Như Nhân, còn có ai ngại đồ từ thiện phòng ăn ngon, chính là thái tử cũng ăn như vậy. Nàng làm thái tử phi, tất nhiên có thể dựa theo quy củ đáp ứng nàng. Nhưng nếu như sau này vì thế Tương trắc phi gầy đói tiều tụy lại để thái tử biết, ngược lại là nàng làm thái tử phi thông tình đạt lý, chút chuyện như vậy đều quản tha.

      Ma ma do dự chút, tiếp theo xin chỉ thị, " Có nên tiếng chỗ Cố ma ma? "

      Triệu Nhị gật đầu, ánh mắt lóe lên, "Điện hạ chừng còn muốn tra xét chuyện Trương trắc phi, phòng ăn để cho nàng kiềm chế chút, đừng để bắt được cái gì sai lầm, đến lúc đó bản cung cũng tiện ra mặt bảo hộ nàng." . . .
      SiAm, song ngư, tart_trung8 others thích bài này.

    4. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      Chương 22: Tình như vậy
      Xế chiều hôm đó thái tử trở về, Tô Khiêm Dương trở lại trực tiếp Dao Hoa các, quần áo phong trần mệt mỏi cũng kịp đổi.

      Thái tử phi hầu hạ ở Dao Hoa các thay đổi bộ quần áo, sai người mang hoàng thái tôn tới.

      "Điện hạ vừa mấy ngày liền gặp mưa xuân, thiếp còn lo lắng đường trậm trễ." Triệu Nhị đứng ở trước mặt thay cài nút áo, nhàng vỗ về nếp uốn cổ áo, ngẩng đầu nhìn , cười rất nhu hòa.

      Tô Khiêm Dương cầm hờ tay nàng, xoay người ngồi xuống, "Khi trời bắt đầu mưa ta tới đại thiên thành rồi." Chuyến này còn nhanh hơn vài ngày, nếu phải do việc tu bổ đê sông ở đó có vấn đề, sớm trở lại.

      Triệu Nhị đến bên cạnh ngồi xuống, rót cho chén trà, cửa truyền đến tiếng động, thái tôn Tô Ngạn Tuần đến, hướng Tô Khiêm Dương lễ phép hành lễ, "Phụ vương."

      Tô Khiêm Dương hướng vẫy vẫy tay, Tô Ngạn Tuần khéo léo đến bên cạnh , Tô Khiêm Dương xoa đầu con "Ngày mai theo phụ vương tiến cung thăm hoàng nãi nãi."

      Tay bé của Tô Ngạn Tuần khoát lên đùi Tô Khiêm Dương, nhỉ tiếng hỏi "Mẫu phi có cùng chúng ta ?"

      Tô Khiêm Dương ngẩng đầu nhìn qua Triệu Nhị "Cùng ."

      Tô Ngạn Tuần thỏa mãn gật đầu, mặt mang theochút gầy yếu mỉm cười, nằm bên cạnh Tô Khiêm Dương "Tuần Nhi lâu được gặp hoàng gia gia và hoàng nãi nãi."

      Tô Khiêm Dương ngồi giữa và Triệu Nhị ôm vào lòng, đáy mắt nhu hòa.

      Triệu Nhị nhìn hai phụ tử, nét mặt vui mừng, bên ma ma thấp giọng nhắc nhở câu, nhũ mẫu của Tô Ngạn Tuần đến, trong tay bưng chén thuốc, "Tiểu điện hạ, ngài nên uống thuốc rồi."

      Tô Ngạn Tuần tay bé tiếp nhận chén kia, chẳng thèm nhíu mày cái ùng ục uống hết chén thuốc nồng mùi kia, Triệu Nhị cầm khăn tay thay lau nước thuốc ở khóe miệng, cầm lấy mứt hoa quả chuẩn bị bên cạnh đưa ăn giảm đắng.

      Tô Ngạn Tuần há mồm chỉ cắn chút, lắc đầu ăn nữa.

      Hài tử biết điều như vậy, làm sao khiến người ta đau lòng.

      Tô Khiêm Dương sờ sờ đầu của , "Tuần Nhi ngoan."

      Ở Dao Hoa các ngây người hơn canh giờ, lúc ra sắc trời sẩm tối, Tô Khiêm Dương con đường hướng về Phượng Dương các, khi đến trước Linh Lung các ngừng bước chân, sau đó lại về hướng Ấn Nguyệt các . .

      Mùng sáu tháng sáu, nghỉ hè tại sơn trang Thưởng Hà, Tương Như Nhân theo thái tử phi trước, đồng hành còn có Trương trắc phi cùng mấy người lương nhân, thái tử phủ chuyến này coi như là cả nhà đều , đoàn người trùng trùng điệp điệp.

      vào qua lối cửa khác so với các vị tiểu thư, sau khi kiệu được khiêng đến lầu các được an bày tốt trong sơn trang, Tương Như Nhân tiến vào gian phòng, mở cửa sổ ra đó là thấy cảnh hồ rất đẹp.

      Có cung nữ mang trà đến, Tương Như Nhân ngồi xuống tháp bên cửa sổ, cúi đầu nhìn hồ hoa sen, nổi hồ nước trong suốt là những mảng lá xanh ngọc, điểm thêm những bông hoa phớt hồng, thanh lệ thoát tục.

      bao lâu Thanh Thu tiến đến bẩm báo, là mấy vị công chúa cũng tới, cùng muốn đến đài diễn xem kịch.

      Lúc Tương Như Nhân qua thời gian vẫn còn sớm, chọn chỗ tầm thường ngồi xuống, bao lâu, thái tử phi liền cùng mấy vị công chúa xuất , cười hì hì bên cạnh thái tử phi chính là vị công chúa cùng mẹ sinh ra với thái tử, thất công chúa Tĩnh Thù, sau lưng là nhị công chúa cùng Ngũ công chúa.

      Lục tục lại có người tới, đài cũng sắp mở màn Trương trắc phi chậm chạp xuất , nhìn thấy Tương Như Nhân, tới bên cạnh nàng ngồi xuống, giọng cười , "Ngươi chọn được vị trí tốt đấy chứ! "

      Tương Như Nhân cười cười, "Ta còn tưởng rằng ngươi đến cơ."

      Trương Thấm nhướng mày, hướng phía thái tử phi đằng trước nhìn thoáng qua, trong giọng có chút nghi hoặc, " đúng là nhìn thấy Tứ công chúa cùng các vị tiểu thư Kỳ gia? "

      "Làm sao vậy?" Tương Như Nhân chuyện gì, Trương Thấm liếc giận nàng "Ngươi lại còn về các nàng sao, thế nào so với ta thành thân nhiều năm người cũng bằng."

      Tương như nhân cũng phủ nhận, ngữ khí nhàn nhạt, "Ta cùng với các vị tiểu thư Kỳ gia quen."

      "Ta cũng chỉ là vừa mới tới lúc, gặp được muội muội trong nhà mới biết được chút ít." Trương Thấm cũng thừa nước đục thả câu, "Vốn ta nghĩ là tin đồn thể tin, có điều hôm nay thấy Tứ công chúa cùng Kỳ gia tiểu thư, việc này liền hơn vài phần, chẳng biết ngươi cùng Cố gia tiểu thư có quen hay , Cố gia Thất tiểu thư phải là mở mấy cửa hàng sao, buôn bán cũng tệ, biết Cố gia Thất tiểu thư nơi nào đắc tội công chúa, chọc Thất công chúa tìm người cố ý phá tiệm của nàng buôn bán được, sau đó việc này lại để Hoàng hậu nương nương biết."

      Tương Như Nhân mặt vô cùng kinh ngạc, tiệm của Ngâm Hoan bị người ta gây nàng cũng biết, dạo trước Trình Bích Nhi viết thư cho nàng có kể, nhưng lúc đó giải quyết được gì, tra được nguyên do nên cũng gây nữa, liền cứ thế cho qua.

      " là Thất công chúa, cùng Tứ công chúa có quan hệ gì? " Tương Như Nhân đè thấp thanh , Trương Thấm mặt có chút châm chõ "Thế nào quan hệ đây, Tứ công chúa tác phong chính là hung ác, ngươi biết trong phủ nàng thường có thị thiếp của phò mã bị mất tích à? " Về chuyện bê bối này của phủ Tứ công chúa chẳng giấu gạt được ai.

      Tương Như Nhân gật đầu, Trương Thấm tiếp "Trong chuyện này chính là Tứ công chúa giựt giây ra chủ ý, Kỳ gia tiểu thư tác động thêm, Thất công chúa tâm tính rất đơn thuần, Hoàng hậu nương nương biết cũng có chút nổi giận, phỏng chừng nghiêm túc cho người tra xét, phải hôm nay Kỳ gia nhị tiểu thư tránh dám ra sao."

      số việc chính là như vậy, lưu truyền ra bên ngoài, tức là bị truyền khắp phố lớn ngõ thành Lâm An nhưng vẫn bị ở phía sau, người biết nhiều nhưng dù gì với nhau họ cũng cố gắng để nó bị lan ra ngoài.

      Chuyện liên quan đến bộ mặt hoàng gia, hoàng hậu biết nhất định là đè xuống, nếu điều tra xong, biết rằng Kỳ gia cũng có phần, chẳng biết xử trí như thế nào, nghĩ vậy, Tương Như Nhân trong lòng khỏi cả kinh.

      "Chẳng biết Hoàng hậu nương nương tra như thế nào? " Tương Như Nhân thu lại đáy mắt ngờ vực vô căn cứ, cười hỏi cùng Trương Thấm.

      Trương thấm lắc đầu, "Muốn tra chuyện này có gì khó, Tứ công chúa trong ngày thường đều ưa náo nhiệt, hôm nay lại tới, phải là rất kỳ quái sao."

      Rốt cuộc bản thân tự suy ra là nhiều, cụ thể tình huống là chuyện gì xảy ra các nàng cũng ràng lắm, trong cung vị nào quyết định làm cái gì các nàng nắm được, nhưng Tương Như Nhân biết điều đó là nếu muốn truy cứu các công chúa khẳng định lãnh trách nhiệm, chỉ xui xẻo cho những tiểu thư dính vào chuyện này.

      Nghĩ vậy, thái dương Tương Như Nhân giật liên hồi, như có dự cảm chẳng lành. . .

      Cũng chính là ngày thứ ba từ nghỉ hè sơn trang trở về, dự cảm của Tương Như Nhân trở thành ...
      Sáng sớm mùng chín, Tương Như Nhân vừa dùng xong bữa có người tới bẩm có người nhà tới bái phỏng.

      Sau khi đưa người đến, Tương Như Nhân ở nhà kề thấy được đại ca hơn ba tháng gặp nét mặt tiều tụy.

      Tương Như Nhân sai người pha trà, bất động thanh sắc nhìn , "Đại ca thế nào lại rảnh rỗi mà tới đây? "


      Tương Cảnh Trí nhìn ánh mắt trong suốt của nàng, nét mặt có chút khổ sở, tay cầm cái chén run lên, thở dài , "Nhân Nhân, đại ca có chuyện muốn nhờ ngươi giúp."

      Tương Như Nhân để ly xuống bình tĩnh nhìn , cũng lời nào.

      Tương Cảnh Trí xiết chặt cái chén, giật giật miệng, "Nhân Nhân, đại ca biết mình có tiền đồ."


      Những lời này xong, Tương Như Nhân liền hiểu là vì ai mà đến, hướng phía Thanh Thu nhìn thoáng qua, người trong phòng đều lui ra ngoài, Thanh Thu đóng cửa lại, Tương Như Nhân lúc này mới lên tiếng, "Đại ca biết mình tiền đồ, còn tới cầu cạnh ta."

      Tương Cảnh Trí nét mặt có vẻ gấp gáp, nhìn Tương Như Nhân giải thích, "Nhân Nhân, chỉ lần này, giúp Tố Như tay, bằng Kỳ gia đều có thể chịu liên lụy, ngươi là thái tử trắc phi, chỉ cần ngươi van cầu thái tử, cái này. . ."

      "Nên cái gì?" Tương Như Nhân lạnh mặt nhìn , "Ngươi vì nàng cầu ta, để muội muội của ngươi ủy thân cầu thái tử, chỉ vì nàng? Dựa vào cái gì? Tương gia chúng ta thiếu nàng được? "

      "Ta. . ." Tương Cảnh Trí ánh mắt né tránh, ngả ngả mà mở miệng, "Tố Như nàng, đẻ non."

      Tương Như Nhân hừ tiếng, Tương Cảnh Trí hồi tưởng lại lá thư kia cảm thấy trong lòng như bị cắt đau đớn, "Trước đây bởi vì Kỳ gia, Tố Như mới nhẫn tâm tổn thương ta gả vào Lục vương phủ, hôm nay Kỳ gia gặp nạn, Tố Như nàng thể khoanh tay đứng nhìn, Nhân Nhân, ngươi vì Tương gia mà vào phủ thái tử, cảm giác của Tố Như ngươi chắc hiểu, muội muội nàng chỉ là bị người ta lợi dụng làm chuyện hồ đồ, Như Nhân, ngươi giúp nàng tay ."

      Tương Như Nhân nhìn thoáng đại ca phóng khoáng minh bị biến thành như vậy, tức ra lời, vì nữ nhân, vì nữ nhân như vậy, muốn mình tạm nhân nhượng lợi ích toàn cục mà cầu thái tử, để cho nàng bị thái tử coi thường, để Tương gia bị thái tử coi thường, thực đủ hào khí, bỏ được Tương gia để mặc nữ nhân kia sai khiến.

      "Ngươi phải là đại ca trước đây của ta." lúc lâu, Tương Như Nhân chậm rãi mở miệng, "Ngươi để ý bồi dưỡng của tổ phụ và phụ thân, để ý đến trách nhiệm với Tương gia, vì nữ nhân như vậy, để muội muội của ngươi là ta đến trước mặt thái tử cầu tình, ngươi nghĩ rằng ta là ai, ta phải là thái tử phi, ta cũng chưa vì thái tử sinh hạ được thậm chí nữ nhi, ngươi xem, ta dựa vào cái gì để cầu, có tư cách gì để cầu." Muốn nàng hạ thấp tư thái để thái tử đối với nàng nảy sinh khoảng cách, này đại ca, đúng là đại ca tốt.

      "Nhân Nhân, đại ca chỉ cầu ngươi chuyện này, chỉ cần Kỳ gia vô , ta sau này liền bao giờ ... cùng nàng lui tới nữa, đại ca hết hy vọng, đại ca chỉ là đành lòng nhìn nàng ở Lục vương phủ trôi qua những ngày tốt, Nhân Nhân, đại ca biết mình vô dụng." Tương Cảnh Trí vừa vừa quỳ xuống.

      Ngoài phòng Thanh Thu các nàng chợt nghe tiểu thư nở nụ cười, cười cực kỳ lớn tiếng, ngay sau đó các nàng nghe trong phòng vang ra cái tát, Tử Yên mặt có chút lo lắng, cùng Thanh Thu nhìn thoáng qua nhau, tiểu thư chưa bao giờ nổi giận quá như vậy.

      "Tương Cảnh Trí, ngươi có còn là đích trưởng tôn của Tương gia chúng ta hay ? " Tương Như Nhân phất tay trực tiếp cho cái tát, cười mang theo lệ, theo quỳ xuống, hung hăng bắt được cổ áo của , "Ngươi ban đầu đáp ứng ta thế nào, hôm nay ngươi lại làm gì, đem so ta cùng nàng ngươi chọn hi sinh muội muội ngươi là ta để bảo toàn cho nàng, nàng cho ngươi cái gì, ngươi đến tột cùng muốn vong ân phụ nghĩa tới khi nào, tổ phụ cùng phụ thân biết chuyện này, bị ngươi chọc giận thành bộ dáng gì nữa, ngươi có nghĩ tới hay ? "

      "Nhân Nhân, đại ca cam đoan với ngươi, nếu là sau này còn liên lạc lại đại ca chết tử tế, chỉ cần lần này ngươi giúp Tố Như." Thực là heo dầu mông tâm, đến phân thượng này ngay cả tự tôn cũng cần, Tương Như Nhân cũng nhìn thấy Tương gia đích trưởng tử dáng vẻ hăng hái như trước đây nữa, hôm nay xem ra tới đây chẳng qua là kẻ vô liêm sỉ vì nữ nhân mà màng tới gia tộc, quan tâm đến thân muội.

      Nhưng Tương Như Nhân lúc này vẫn hiểu điểm, bản thân nếu đáp ứng , còn có thể tìm biện pháp khác, thậm chí thực dám hi sinh Tương gia thay Kỳ gia cầu tình, nghiêm trọng nhất, chính là cùng lúc tát vào mặt Tương gia, khiến Lục vương phủ hổ thẹn, hoàng gia nổi giận.

      Sau đó Kỳ Tố Như đứng ra khóc lóc kể lể đây hết thảy đều là đại ca tự mình đa tình, nàng biết gì cả.

      "Đưa ta lá thư nàng viết cho ngươi! " Tương Như Nhân buông tay ra, đứng lên, thu lại tất cả bi thương, từ cao nhìn xuống nhìn , xem như người xa lạ.

      Tương Cảnh Trí do dự chút, vẫn từ trong lòng lấy ra phong thơ, Tương Như Nhân đưa mắt đọc qua ràng, a tiếng, quả là tình thâm ý trọng, nàng là bị Kỳ gia bắt buộc, tình đích thực vẫn là đại ca.

      Kỳ Tố Như đời này sống thành công, có thể làm cho nam nhân ưu tú cam tâm vì nàng như vậy, ngay cả gia tộc của mình cũng có thể để ý, hôm nay biến thành bộ dáng như vậy.

      Nếu để tổ phụ biết, người tức giận đến chết.



      lehanh, song ngư, tart_trung6 others thích bài này.

    5. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      Chương 23: Cầu tình đại giới
      Tương Như Nhân siết chặt giấy viết thư trong tay, từ lâu có cảm giác chỉ tiếc rèn sắt thành thép , hôm nay ngoại trừ thêm thất vọng chẳng vòn gì, nàng cúi đầu nhìn Tương Cảnh Trí, "Đáp ứng ta ba chuyện, ta giúp ngươi."

      Tương Cảnh Trí đáy mắt dấy lên tia hy vọng, "Đại ca đáp ứng ngươi, sau này cũng gặp lại nàng, cũng cùng nàng qua lại!"

      Tương Như Nhân đưa tay ngăn lại, lạnh lùng , "Thứ nhất, ba ngày này về sắp xếp hôn , nội trong ba tháng phải thành thân, trong vòng năm phải sinh hạ nhi tử, nếu thai đầu là nữ nhi, cứ tiếp tục sinh đến khi sinh hạ nhi tử mới thôi. Thứ hai, từ nay về sau đoạn tuyệt liên hệ. Thứ ba, chuyện này thể để cho người thứ 3 biết."
      "Được!"

      "Trong đó chỉ cần điều ngươi nuốt lời, ta lập tức đích thân báo cáo với Hoàng hậu nương nương về chuyện của Kỳ gia, cũng báo cho tổ phụ cùng phụ thân biết việc này." Tương Cảnh Trí nhất nhất đáp ứng, "Nhân Nhân, đại ca đáp ứng ngươi ba ngày định ra việc hôn nhân, nhưng chuyện bên kia, ba ngày phải quá lâu sao? "

      Tương Như Nhân hừ tiếng nở nụ cười , "Ngươi vẫn dám cùng ta điều kiện sao, ngươi càng nhanh đính hôn, ta lại càng mau làm thỏa chuyện này."

      Tương Cảnh Trí cơ hồ là dám ngẩng đầu nhìn ánh mắt của nàng, quá mức lạnh lùng, lạnh lùng đến hình như cho tới bây giờ đều phải là đại ca của nàng, Tương Cảnh Trí phải là ý thức được cầu của mình có bao nhiêu quá phận, nhưng chính là khắc chế nổi, mặc kệ mọi thứ cố gắng giúp đỡ nàng đau khổ chống trọi giữa Lục vương phủ, mặc kệ mọi thứ mà làm chút gì đó cho nàng.

      biết mình là gặp hạn, chìm sâu vào vũng lầy tình cảm này dứt ra được, mặc dù là rất ràng nhưng vẫn bất lực.

      "Nhân Nhân." Trong khí yên tĩnh, Tương Cảnh Trí gọi nàng tiếng, biết nên tiếp tục gì.

      Tương Như Nhân rũ xuống mắt, tầm mắt rơi vào mặt đầy cặn bã của , làm gì còn có nửa điểm bộ dáng mà nàng sùng bái khi còn bé, "Ngươi , chờ ngươi làm xong việc đáp ứng ta, ta tự nhiên giúp ngươi." . . .

      Tiễn bước Tương Cảnh Trí, Tương Như Nhân đứng yên lâu ở đó, Hứa ma ma mang theo Tử Yên cùng Thanh Thu canh ở bên ngoài, mặc dù lo lắng cũng dám quấy rối.

      Thời gian trôi qua lâu mới có thanh vang lên từ nhà kề , Tương Như Nhân bước ra, thần sắc bình thường, "Nhũ mẫu, gọi Thanh Đông đến đây!"

      Trở về bên trong phòng, Thanh Đông rất nhanh đến, Tương Như Nhân để Tử Yên ra ngoài canh chừng, nhìn Thanh Đông, nét mặt vi ngưng, "Thanh Đông, ngươi theo sư phụ của ngươi mấy năm nay, có từng nghe qua về thuốc tránh thai tổn thương đến thân thể? "

      Trong phòng Hứa ma ma cùng Thanh Đông nghe xong đều chấn động, Hứa ma ma lập tức mở miệng, "Tiểu thư, người tính làm gì? "

      Tương Như Nhân đáp, chỉ là nhìn về phía Thanh Đông, Thanh Đông lắc đầu, "Thuốc ngừa thai hoặc nhiều hoặc ít đều có hại thân, nhưng mà sư phụ từng nhắc qua, sau khi ngưng dùng thuốc ngừa thai nữa năm mà điều dưỡng thoả đáng vẫn khôi phục được thân thể, nhưng tóm lại vẫn là nên."

      Thuốc ngừa thai cũng chú ý liều dùng nặng hay . Liều thuốc nặng, uống nhiều khả năng là trực tiếp tuyệt tử, liều thuốc , uống nhiều cũng dễ hại thân, đều là những thứ các nữ tử chốn thanh lâu thường dùng, dược liệu phức tạp cũng đắt.

      "Hai ngày nữa ngươi ra phủ chuyến, hỏi sư phụ của ngươi chút, có cách gì để bị thương thân, rồi hỏi xem có thể làm thành dược hoàn ." Tương Như Nhân suy nghĩ chút, mở miệng phân phó.

      Thanh Đông cùng Hứa ma ma nhìn thoáng qua nhau, "Tiểu thư, thuốc này là muốn cho ai dùng? "

      Tương Như Nhân cầm lấy cái chén uống ngụm trà, "Ta ăn."

      Trong phòng an tĩnh trong phút chốc, Hứa ma ma thần sắc đại biến, "Đại tiểu thư của ta, trong đầu ngài là ý tưởng gì mà sao lại làm chuyện nhue vậy, ngài đây là muốn tổn thương bản thân a? " ở thái tử phủ, người người đều muốn sớm mang thai, sinh hạ hoàng tự, mẫu bằng tử quý, thế nào tiểu thư lại muốn tránh thai?

      Tương Như Nhân khóe miệng có chút khổ sở, thanh đè thấp vài phần, "Nhũ mẫu, đây là biện pháp duy nhất để có được giúp đỡ từ thái tử phi, lại thể báo cho thái tử. "


      Hứa ma ma cũng biết đại thiếu gia tới chuyến, tiểu thư bỗng nhiên có dự định như vậy chắc chắn cùng thiếu gia có liên quan "Tiểu thư, đại thiếu gia cùng ngài chuyện gì? "


      Tương Như Nhân nhìn các nàng mắt ân cần quan tâm, đem chuyện Kỳ gia, Cố gia cùng Thất công chúa đại khái lần, "Nhũ mẫu, chuyện này thể để cho tổ phụ biết, càng thể để phụ thân biết, đây là việc xấu trong nhà." Việc xấu trong nhà thể truyền ra ngoài, ngoại nhân biết chuyện này đồn thổi kiểu gì, biết lại sanh ra chuyện gì nữa, hôm nay Tương gia thế vượng, biết có bao nhiêu người nghi cách tìm lỗi của Tương gia để có thể chèn ép Tương gia.


      "Đại thiếu gia làm sao . . ." Hứa ma ma nhìn đại thiếu gia lớn lên càng là khó có thể tin làm sao có thể làm ra chuyện hồ đồ như vậy, "Tiểu thư cũng thể tự mình làm chủ, phải thương lượng cùng phu nhân mới đúng a, chuyện này lớn như vậy."


      Tương Như Nhân nở nụ cười, trong giọng có nét kiên định, " với mẫu thân cũng giải quyết được gì mà chỉ tăng thêm phiền não cho nàng, chuyện này theo ta mà , cũng phải là có chỗ tốt."


      "Thế nào còn là có lợi cho tiểu thư? Người ở trong phủ này, sinh ra hoàng tự mới có thể ngồi vững vàng vị trí, làm sao có thể dùng thuốc tránh thai để nhờ thái tử phi về phía hoàng hậu biện hộ giùm?" Hứa ma ma trong đầu vô cùng lo lắng, Kỳ gia tiểu thư ma chướng!

      "Hoàng thái tôn thân thể tốt mọi người đều biết, chẳng biết nhũ mẫu có nhớ kỹ hay khi thái tôn sinh ra từng có lời đồn đãi thái tôn sống quá mười tám tuổi? "


      "Đó cũng chỉ là nghe đồn phố, tiểu thư hôm nay vào phủ phải là cũng nhìn thấy, thái tôn cùng lắm là thân thể yếu đuối chút, dưỡng tốt làm sao lại sống quá mười tám tuổi."

      "Bất luận hay giả, hoàng tự kế tiếp ra đời nhất định phải chịu chú ý của mọi người." Thái tôn thân thể suy yếu, hoàng tôn thứ hai ra đời nhất định là phải chịu quan tâm, "Lấy tình cảnh Tương gia bây giờ, hôm nay ta thể tranh cái thứ hai này." Chí ít ở mấy năm này là thể, chỉ có cùng thái tôn tuổi càng lớn, hài tử mới có thể càng an ổn lớn lên.

      cũng đến mức này, Hứa ma ma biết tiểu thư là hạ quyết tâm, nhưng ba năm a, ba năm quang qua, trong phủ lại thêm ít nhiều người mới, nay đúng là thời cơ tốt nhất, tiểu thư lại hết lần này tới lần khác muốn buông tha.

      Hứa ma ma còn là lo lắng thái tử phi đáp ứng, "Tiểu thư, hôm nay thái tử phủ con nối dòng đơn bạc, ngài như vậy, thái tử phi đáp ứng sao? "

      "Đương nhiên đáp ứng." Tương Như Nhân khóe miệng khẽ cười, "Nếu có thể , ta nghĩ trong lòng thái tử phi nhất định hy vọng tất cả hài tử của thái tử đều do mình nàng sinh ra, nàng là thuận nước giong thuyền, làm sao lại đáp ứng? " . . .

      Đại ca đối Kỳ Tố Như rốt cuộc có bao nhiêu chung tình? Tốc độ làm mai cũng là nhanh, ngày thứ hai Tương Như Nhân liền nhận thư từ Tương phủ việc hôn nhân của đại ca định rồi.

      Nguyên bản mẫu thân toạc mồm mép đều có cách nào quyết định việc hôn nhân, bỗng nhiên đại ca sau khi trở về, cái gì cũng , trực tiếp ứng mẫu thân đề xuất hộ, ngay cả là gia đình kia thế nào đều ngại.

      Tương Như Nhân xem xong thư nhàng thả vào chậu đồng, nhấc nến châm xuống, lửa bén vào giấy viết thư, đảo mắt thành tro tàn.


      Tương Như Nhân xem xong rồi tín, nhàng đặt ở chậu bên trong, đem giá cắm nến xuống cũng, hỏa xà tịch quyển tín, đảo mắt thành tro tẫn.

      Tương Như Nhân cho đến bây giờ cũng chưa từng căm hận người nào như vậy, mưu toan thông qua đại ca hướng nàng cầu chút gì.

      "Kỳ Tố Như, ngươi có tư cách gì?" . . .

      Hai ngày sau, Tương Như Nhân theo thái tử phi tiến cung.

      Trong Vạn Thọ cung, Tương Như Nhân ngồi bên dưới cạnh thái tử phi, mím môi cười an tĩnh nghe hoàng hậu cùng thái tử phi chuyện, ngày gần đây chuyện khiến hoàng hậu phiền lòng cũng ít, liền nhắc tới kiện thất công chúa kia, trong đó dính vào còn có vài thế gia tiểu thư, hoàng hậu tra xét đều điều tra xong, trong lúc nhất thời cũng rất nhức đầu, chưa dám quyết đoán.

      ra ban đầu Thất công chúa chỉ muốn cung nữ thăm dò Cố gia, nhưng cung nữ này bị người ta mua chuộc, trở về cố ý đem tất cả tiểu thư Cố gia đều rất kém cỏi, nhất là Cố gia nhị tiểu thư, quả thực chẳng biết liêm sỉ.

      Thất công chúa Tĩnh Xu nhất thời nghĩ Cửu đường ca của nàng bị người ta lừa gạt, nhưng nàng ở trong cung bị buộc tay buộc chân nhiều lắm, thế là lúc này Tam công chúa cùng Tứ công chúa xuất giá ra chủ ý cho nàng rồi sai người làm giúp nàng.


      May mà Tĩnh Xu chỉ là tính tình bộc trực nhưng bản tính xấu, chỉ cần chỉnh nàng là được rồi, để cho nàng bị hao tổn tâm trí có hơi sức lừa gạt cửu đường ca, dù sao đường ca bây giờ có ở Lâm An thành, đợi trở về nàng khuyên rồi lại khuyên, đường ca nhất định tìm được đường tẩu tốt hơn, Tứ công chúa cùng Tam công chúa ra chủ ý xấu khác, Tĩnh Cu đều hết thảy hủy bỏ, cái gì hại đến mạng người nàng làm được.


      Bên cạnh có ma ma bị mua chuộc nghĩ kế, còn có hai người tỷ tỷ giựt giây, bên ngoài lại thêm mấy người thế gia tiểu thư làm đồng bọn giúp đỡ kiểm tra tình hình, tiệm của Cố gia Thất tiểu thư cứ như vậy bị gà chó yên giằng co tròn tháng, cái này cũng chưa hết, chỉ là kế hoạch tiếp theo chưa kịp thực thi hoàng hậu phát , trực tiếp chặt đứt.

      "Chuyện này, bản cung quyết thể nuông chiều!"

      Thái tử phi nghe hoàng hậu , hợp thời mở miệng khuyên nhủ, "Mẫu hậu, nhi thần xem Kỳ gia nhị tiểu thư chính là tiểu nương cái gì cũng đều hiểu, nhất định là giống Tĩnh Xu bị dụ dỗ, cái gì cũng hiểu được, nghe liền làm theo, mẫu hậu phạt nàng ở nhà chép sách để Kỳ phu nhân hảo hảo quản giáo là được, các công chúa từ lớn lên ở trong cung, cùng mấy người thế gia tiểu thư giống nhau, có thể nảy ra cái ý xấu gì, đoán chừng đều là cung nhân bên người giựt giây."

      Hoàng hậu thở dài hơi, đây cũng phải là vấn đề thiên vị hay thiên vị, Tứ công chúa có thể trực tiếp hồi cung xúi giục muội muội làm loại tình này. Bên trong phủ Tứ công chúa sớm tiếng oán than đầy trời, gả mới qua năm, thiếp thất của phò mã cũng giết chết ba, hài tử càng là nghi ngờ bị bóp chết , danh tiếng hoàng gia đều sắp bị các nàng tổn hại hết.

      " Hai người tiểu nương liền theo như ngươi , nhắc mẫu thân các nàng trở về giáo dưỡng phen, về phần mấy hài tử này, ngươi liền cần phải để ý đến, các nàng chưa chắc cảm tạ ngươi, lúc này nhịn nữa để các nàng nhớ lâu chút, đến lúc đó xem còn có ai dám tùy tiện." Hoàng hậu quyết ý đối mấy người công chúa trừng phạt nghiêm khắc, thái tử phi kính cẩn nghe theo mà gật đầu, nàng cũng chỉ có thể tính là nửa người trong hoàng gia, mấy người thế gia tiểu thư còn có thể khuyên hai câu, còn nhóm công chúa đều là nữ nhi ruột thịt của hoàng thượng, muốn phạt muốn thưởng, cũng đến phiên nàng xen mồm. . .

      Ra khỏi cửa cung, thái tử phi ở phía trước ngừng bước, quay đầu lại nhìn Tương Như Nhân, "Ngươi bản cung cũng giúp, Hoàng hậu nương nương như vậy, chắc là hướng Kỳ gia truy cứu chuyện này."

      "Đáp ứng thái tử phi, thiếp nuốt lời." Tương Như Nhân lần thứ hai lập thệ, thái tử phi nhìn nàng, gật đầu, "Ta tin ngươi." xong lên xe ngựa trước mặt.

      Chờ Tương Như Nhân lên xe ngựa phía sau, phu xe rất nhanh đánh xe hướng về thái tử phủ.


      Triệu Nhị đưa tay xốc lên ít mành, ánh mắt vi tán, tâm tư trôi dạt đến thời gian hai ngày trước Tương trắc phi đến chỗ nàng cầu tình.

      Tương trắc phi bắt rất chuẩn chuyện trong lòng nàng lo lắng nhất, đúng vậy, Triệu Nhị nàng là thái tử phi nhưng phải là thánh nhân, nàng lo lắng nhất chính là nhi tử yếu ớt nhiều bệnh của nàng, vì sau này, nàng nguyện ý làm chuyện gì đó.

      Trong vòng ba năm thai cái này lợi thế quá mức mê hoặc, có thể cho Tuần Nhi thời gian nhận càng nhiều quan tâm từ hoàng thượng cùng thái tử, tương lai chuyện xấu nhiều như vậy, theo nàng, thời gian càng nhiều, vị trí của Tuần Nhi mới có thể càng ổn định.

      Trước đây Tương Như Nhân vào phủ nàng liền có cảm giác bất an, đây là hoàng thượng đối với Triệu gia cảnh giác, để thế gia tiểu thư cao hơn so với thân phận nàng đến thái tử phủ hạ mình dưới nàng, giống như là thả con mãnh hổ ở bên cạnh mình, tùy thời đều có khả năng vồ đến.


      "Nương nương đáp ứng Tương trắc phi, tương lai nếu nàng đổi ý mang thai hoàng tự, phải là có bằng chứng phản bác hay sao? " bên ma ma lo lắng, Triệu Nhị lắc đầu, "Nàng nếu có thể cầu như thế, nhất định làm được, điểm ấy cần lo lắng." Nàng chỉ là tin, Tương trắc phi cùng Kỳ gia tiểu thư đích tình nghị có thể thâm hậu đến phân thượng này, để cho nàng làm ra hy sinh lớn như thế.

      "Chuyện tra như thế nào?"


      "Tương trắc phi khi còn bé quả có chuyện rơi xuống nước suýt nữa chết đuối, Lục thế tử phi cùng Tương trắc phi từ gần gũi, tình như tỷ muội, người hai nhà qua lại nhiều lần, nếu là Lục thế tử phi cứu Tương trắc phi, cũng phải thể nào." . . .
      SiAm, lehanh, tart_trung6 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :