1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

TƯƠNG QUÝ PHI TRUYỆN - Tô Tiểu Lương (C189/189)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      Chương 143: Dưỡng nương phong ba [1]

      Năm ngày sau Dung nhi theo Bình vương gia xuất phát phía Nam. qua bên nào chào từ biệt Tương Như Nhân. Lần đầu xa nhà như vậy, những gì nên dặn Tương Như Nhân lại dặn thêm lần.

      Trong triều người phản đối đương nhiên có nhưng lần này số người thượng tấu ít hơn nhiều. Lần trước chuyện tấn phong quý phi quỳ trước Thừa Kiền cung bị Tô Khiêm Dương níu chặt hung hăng phê bình hồi.

      Chịu qua đau khổ liền biết thu mình hơn. Vì thế lần này cũng chỉ có vài người thượng tấu, còn lại gì. Tô Khiêm Dương căn bản thèm quản vài người bọn họ. Đại thần cũng thể "chiều", ngươi theo cái liền càng leo cao.

      Đến đầu tháng chín, Tương Như Nhân rốt cuộc cũng ra tháng. Thời tiết lúc này có chút se lạnh, Tương Như Nhân tắm táp qua lần. Hứa ma ma đem mọi thứ trong phòng cũng đổi mới. Cuối cùng mùi thuốc ám trong phòng cả tháng cũng phai .

      Ngủ trưa dậy dưỡng nương ôm Trạm nhi qua đây. Tương Như Nhân chọc hồi lại muốn ngủ
      Tương Như Nhân phân phó dưỡng nương kia "Đứa ở lại đây lúc, ngươi bận gì cứ ."

      Dưỡng nương kia lắc đầu, vẫn đứng canh bên cạnh Trạm nhi. Lúc đầu Tương Như Nhân để ý nhưng qua nhiều lần, nàng thấy dưỡng nương này đối với Trạm nhi quá mức để tâm.

      Lúc trước sức khỏe nàng chống đỡ nổi, hôn mê xong khỏe hơn chút cũng nửa tháng, có thời gian ở bên hài tử, thấy lạ cũng thôi. Nhưng sau khi nàng ở cử xong ngày ngày đều gặp con, vậy mà lại có vẻ vẫn muốn gần gũi dưỡng nương hơn.

      Kề cận dưỡng nương cũng bình thường, vì dù sao tại cho bú cũng phải nàng, đứa mới bây lớn vẫn là nhạy cảm chút với mùi hương sữa. Nhưng trong mười lần có đến tám lần vẫn là dưỡng nương này xuất , Tương Như Nhân liền thấy thích hợp. Nàng tuyển cho nhi tử tổng cộng ba dưỡng nương, lúc ra tháng bỏ người. Chờ đứa tròn tuổi lại bỏ người nữa, phái ma ma qua cũng vị dưỡng nương lưu lại cùng chăm sóc.

      Vài dưỡng nương tìm đến này khẳng định đều dụng tâm với Trạm nhi, thể trạng cũng là tốt nhất. Nhưng nhiều lần như vậy đều là dưỡng nương kia. Nếu Trạm nhi đặc biệt thân thiết với dưỡng nương đó nàng tin. Nhưng Tương Như Nhân nhìn vài lần, thấy vị kia bộ dáng đoan chính, ánh mắt nhìn Trạm nhi nhu hòa. Chẳng lẽ là do nàng đa tâm...

      Tương Như Nhân vẫn là tìm thêm dưỡng nương đến chăm sóc. Nhưng đến khi Trạm nhi ba tháng tình hình vẫn thay đổi. vẫn đặc biệt kề cận với Từ dưỡng nương kia. Đứa lớn lên khỏe mạnh, nhìn cũng có gì khác thường. Hứa ma ma đứa nếu quen người cũng là bình thường, lúc nàng còn chẳng phải cũng dính lấy Hứa ma ma. Tương Như Nhân đành đem tâm này buông lỏng, hơn tháng nay sai người nhìn kĩ Từ dưỡng dương này cũng phát gì.

      Mãi cho đến ngày đầu tháng mười , khi Tương Như Nhân muốn để đứa ngủ lại qua đêm ở phòng nàng, Tương Như Nhân mới phát dưỡng nương kia thực có vấn đề.

      Trạm nhi sắp bốn tháng, trước khi ngủ ăn chút, nửa đêm ăn thêm chút. Tương Như Nhân đều kêu cùng dưỡng nương. Nhưng đến nửa đêm kia, làm thế nào Trạm nhi cũng chịu ăn dù là đói. Kiểu gì cũng chịu bú dưỡng nương này, khóc đến khan cổ vẫn chịu ăn. Ở trong lòng Tương Như Nhân khóc đến đáng thương.

      Buổi tối trước khi ngủ cũng là dưỡng nương này cho bú, sau đó đều là nghỉ ở bên cạnh Tương Như Nhân, căn bản xảy ra chuyện gì. Nhưng Trạm nhi lại nhất quyết chịu bú. Tâm niệm vừa động, Tương Như Nhân lập tức nghĩ đến Từ dưỡng nương kia.

      Sai Hứa ma ma gọi người lại đây. Mới đầu Trạm nhi nguyện ý ở trong lòng Từ dưỡng nương bú. Nhưng mới ngậm chưa bao lâu lại nhổ ra, tiếp tục khóc quấy chịu ăn.

      Từ dưỡng nương là trong lúc mơ ngủ bị lôi tới đây, thấy Trạm nhi phản ứng như vậy cũng có chút hoảng. Tương Như Nhân ôm con, giọng lạnh lùng "Hứa ma ma, thỉnh thái y!"

      Hứa ma ma mời đến là thái y luôn kiểm tra thân mình cho Trạm nhi. Sau khi cẩn thận bách mạch cũng phát có gì khác thường "Quý phi nương nương, thân mình Lục hoàng tử có vấn đề gì. Chỉ là mạch tượng hư nhược chút do đói quá thôi."

      Tương Như Nhân đương nhiên biết con là đói "Đầu hôm vẫn bình thường, sao bỗng nhiên lại chịu ăn, hai dưỡng nương đều chịu."

      Thái y có chút lạnh gáy "Mạch tượng quả có vấn đề, thân mình Lục hoàng tử cũng rất tốt." Muốn trúng độc hoàn toàn chuẩn ra. Vô duyên vô cớ chịu ăn, lại chưa thể mở miệng chuyện, làm sao biết được.

      Trạm nhi khóc ở trong lòng Tương Như Nhân nhìn về phía hai dưỡng nương. Thời điểm nhìn thấy Từ dưỡng nương huơ tay bé muốn nàng ôm, mặt khác còn đẩy Tương Như Nhân ra. Tương Như Nhân nhìn Từ dưỡng nương kia, chỉ thấy nàng cúi đầu, nhưng có tiến lên ôm Trạm nhi.

      "Người đâu!" mặt Tương Như Nhân lộ chút tàn khốc " lục soát phòng Từ dưỡng nương."

      Từ dưỡng nương bị dọa quỳ xuống. Trạm nhi trong lòng Tương Như Nhân thấy nàng đến ôm mình khíc càng hung. Tương Như Nhân nhìn Từ dưỡng nương "Từ dưỡng nương, bây giờ ngươi còn kịp. Đừng đợi bản cung tìm thấy cái gì ở phòng ngươi, lúc đó muộn."

      "Nương nương, nô tì biết, nô tò chăm sóc Lục hoàng tử tốt. Nô tì làm chuyện gì có lỗi với Lục hoàng tử cả." Từ dưỡng nương quỳ ở kia xin tha, lắc đầu cái gì cũng biết.

      Rất nhanh Phùng Áng dẫn người lục soát trở lại. Trong tay bung theo cái mâm chứa các vật tình nghi, hầu bao, mấy cái bình lọ, hộp .

      Tương Như Nhân để thái y nhìn xem. Trạm nhi trong lòng giọng khóc nức nở, níu chặt y phục của nàng ủy khuất.

      nhàng vỗ vỗ con. Từ dưỡng nương quỳ ở kia thân mình khẽ run.

      Thái y kiểm tra cẩn thận, thời điểm lấy đến cái bình trong đó ngửi qua tỏ vẻ nghi ngờ.

      Tương Như Nhân nhìn . Thái y đổ chút bột trong lọ ra mu bàn tay, nếm chút, lập tức biến sắc "Nương nương, đây xác thực là bột phấn hoa túc."

      "Bột này quả có thể làm thuốc nhưng thể dùng nhiều vì có độc tính, dùng nhiều nghiện. Trong thái y viện nếu có dùng cũng rất cẩn thận khống chế liều lượng."

      Nghe thái y xong, sắc mặt Tương Như Nhân càng trầm "Ngươi thứ này ăn nghiện?"

      Thái y gật gật đầu, lúc này liền minh bạch ý tứ của nàng. Cầm đến chén nước pha lẫn ít bột phấn, gọi Từ dưỡng nương kia phòng kề vắt chút sữa hòa cùng hỗn hợp kia. Lấy thìa chấm chút đưa đến bên miệng Trạm nhi.

      Trạm nhi liền đón lấy, há miệng cái liếm thìa kia.

      màn này khiến người trong phòng đều thay đổi sắc mặt. Thái y rút thìa lại, Trạm nhi chưa ăn được liền khóc. Tương Như Nhân nhìn thoáng qua Từ dưỡng nương "Ngươi còn lời gì để !"

      "Nô tì biết thứ này có độc, nô tì hề muốn hại Lục hoàng tử, bô tì có." Từ dưỡng nương kinh hoảng xong, Tương Như Nhân quát lớn "Còn ngươi hại Lục hoàng tử, vậy thứ này từ đâu tới? Ngươi dùng nó làm gì?"

      "Nô tì chưa làm gì hết, nô tì chỉ đem nó thoa lên ngực. Nô tì cũng biết thứ này có độc. Cái gì nô tì cũng biết." Từ dưỡng nương vừa vừa dập đầu, chốc lát trán chảy đầy máu.

      Trạm nhi trong lòng Tương Như Nhân vẫn ầm ĩ. Tương Như Nhân vẫy tay sai Hứa ma ma lôi Từ dưỡng nương ra ngoài thẩm vấn, chuyển qua nhìn thái y. "Nếu như vừa mắt đầu nghiện sữa có pha thứ này, có thuốc giải hay ? "

      "Có có, nhưng Lục hoàng tử còn quá , sợ là phù hợp để uống dược." Thái y uyển chuyển "Liều lượng này rất ít nên mạch tượng Lục hoàng tử mới biểu lộ ra. Lục hoàng tử cũng có dấu hiệu trúng độc, chứng tỏ chỉ nghiện chút. Vì thế cách duy nhất nay là cai."

      Cái gọi là cai ở đây chính là cho tiếp xúc hay dùng thứ đó nữa, chậm rãi nghiện nữa. Nhưng quá trình cai đối với đứa rất tàn nhẫn. Để đói đến tận cùng lại chịu ăn, thời gian dài thân thể sao chịu nổi.

      Tương Như Nhân đè xuống tức giận trong lòng, bình tĩnh hỏi "Thái y xem phải như vậy bao lâu?"

      "Liều lượng trong bột kia nhiều, Lục hoàng tử cũng mới nghiện, xem chừng tầm tháng là có thể cai xong. Có điều trong vòng nửa năm thể để Lục hoàng tử lại tiếp xúc, nếu lại muốn ăn." Thái y nơm nớp lo sợ trả lười. Người lớn còn có thể dùng thuốc uống để ức chế cảm giác thèm nhưng đứa mới bốn tháng thể dùng được.

      tháng, phải khó chịu khóc quấy tháng như vậy. Tương Như Nhân lạnh lùng phân phó Thanh Thu tiễn thái y, nhàng vỗ về dỗ dành Trạm nhi.

      Trạm nhi bướng, dù đói cả ngày cũng nhất định chịu bú, cứ khóc nháo trong lòng Tương Như Nhân khiến nàng rất đau lòng.

      Sai dưỡng nương nặn sữa ra chén. Tương Như Nhân múc ít lên muỗng đút cho . vào muỗng nhổ ra hết phân nửa. Tương Như Nhân tiếp tục đút hết chén sữa, hơn nửa đều bị phun ra nhưng tốt xấu là vẫn vào được chút ít. Nhận khăn ấm từ Hứa ma ma, Tương Như Nhân nhàng lau khóe miệng cho .

      Trạm nhi khóc nức nở, Tương Như Nhân ôm ghé vào vai mình. Tiểu tử kia ủy khuất tựa vào bờ bai nàng bộ dáng khiến ai cũng đau lòng.

      Chỗ Hứa ma ma rất nhanh thẩm vấn ra kết quả. Thứ kia trong tay Từ ma ma, theo lời nàng là dưỡng nương khác cho nàng, là bí phương có hai, có truyền ra ngoài. Đem nó thoa lên rồi cho đứa bú, dần dần đứa quấn lấy nàng. Như vậy sau khi đứa đầy tháng bị đuổi, mà sau khi đầy tuổi, dựa vào Lục hoàng tử dính nàng có thể ở lại Chiều Dương cung làm dưỡng nương của Lục hoàng tử, vinh hoa phú quý.

      "Dưỡng nương đó là ai?"

      Hứa ma ma tên, Tương Như Nhân nhíu mày " phải người Tôn ma ma tuyển?"

      "Lúc trước Tôn ma ma tìm cho điện hạ bốn dưỡng nương, chỗ hoàng hậu đưa qua hai người. Người Từ ma ma đến hẳn là người bên hoàng hậu." Ngày đó Tôn ma ma chọn đều là người trung thực, thành . Làm dưỡng nương kiêng kỵ nhất là luyên thuyên, ở cạnh hoàng tử lâu dài, tâm bất chính lại lắm lời, vậy dưỡng hoàng tử ra bộ dáng gì.


      Dưỡng nương chăm sóc hoàng tử công chúa đều là muốn lưu lại, như vậy ở ngoài cung gia đình cũng tốt hơn. Nếu như sau khi hoàng tử công chúa đại hôn xong còn được giữ lại đức cao vọng trọng. Vì thế mà ít người tranh đoạt, cố gắng hết cách để lấy lòng hoàng tử công chúa.

      tại lại có người lợi dụng chuyện này đến hại con nàng. Nếu thời gian nghiện quá dài, coi như bị hủy rồi.

      "Người hoàng hậu đưa tới." Tương Như Nhân hừ cười tiếng " như vậy vài dưỡng nương được tuyển kia đều ra khỏi cung."

      Hứa ma ma gật đầu, dưỡng nương được chọn dĩ nhiên là rời cung về nhà.

      "Tìm!" Tương Như Nhân lớn tiếng ra lệnh "Quật ba thước đất cũng phải tìm ra cho bản cung!"
      tart_trung, SiAm, lehanh7 others thích bài này.

    2. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      là ác độc đứa mới chút xíu mà bị tính kế, hạ dược để nghiện rồi. May mà phát kịp chứ hậu quả khôn lường :yoyo62:
      Hue Khanh thích bài này.

    3. Lệ Vô Ưu

      Lệ Vô Ưu New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      7
      Hoàng hậu xem ra cảm thấy cái ghế của mình ngồi hết vui rồi nên muốn gây chuyện đây mà, trước giờ Như Nhân chưa có ý định lật đỗ nhưng sau chuyện này ...hoàng hậu tự cầu nguyện nhé!
      Hue Khanh thích bài này.

    4. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      Chương 144: Dưỡng nương phong ba [2]

      Phùng Áng bắt đầu thăm dò tin tức về dưỡng nương này, bắt đầu từ gia thế trước khi tuyển vào cung. Phùng Áng xuất cung chuyến, phát cả nhà Vương dưỡng nương này đều chuyển rồi.

      Hàng xóm trấn ba tháng trước toàn gia nàng chuyển . Trước đó nửa năm Vương dưỡng nương sau khi sinh con xonv được tuyển vào cung, đối với Vương gia này là việc vui. Nhưng ba tháng sau Vương dưỡng nương trở về, cũng từ biệt ai mà lặng lẽ chuyển .

      Phùng Áng lại tra thêm ba tháng trước. Sau khi phái người tra xong hồi cung đem tình hình báo cái với Tương Như Nhân "Nương nương, chuyện này có nên với hoàng thượng để hoàng thượng phái người tra nhanh hơn chút?"

      " tìm được Vương dưỡng nương kia, ai có thể làm chứng thứ kia trong tay Từ dưỡng nương là do Vương dưỡng nương cho. Chuyện nàu nếu nhứ có liên lụy đến hoàng hậu, chứng cứ phải ràng." Tương Như Nhân lắc đầu "Ba tháng trước chuyển rồi. Đây là sợ sau khi tình bại lộ truy tìm người, trước tiên trốn . Chuyện này, nhất định là hoàng hậu làm."

      Người là do hoàng hậu tuyển đưa qua, dù sớm hay muộn khi chuyện này bại lộ mũi giáo cũng hướng về phía hoàng hậu, như vậy quá lộ liễu. Hoàng hậu nếu muốn hại Trạm nhi cũng thể tự sai người phía dưới mình làm, nhược điểm quá lớn.

      "Vương dưỡng nương là ai đề cử vào cung? Bản cung nhớ được việc tuyển dưỡng nương vào cung này cũng có người chuyên phụ trách bên ngoài."

      "Nhà mẹ đẻ hoàng hậu, Triệu gia có phụ trách ít. Phùng Áng nghĩ nghĩ, lại báo ra hai nhà nữa, nhưng chẳng có liên quan gì."

      " thăm dò xem Vương dưỡng nương là ai đề cử vào cung. Cùng Triệu gia có quan hệ hay , nếu có tra cẩn thận xem là quan hệ với ai ở Triệu gia. Phải tìm được nhà Vương dưỡng nương. Nàng nếu đưa Từ dưỡng nương thứ đó, chắc nhận ít lợi lộc. Cả nhà vội như vậy, bản cung cũng tin bọn họ rời xa quê nhà. Dựa theo đường của bọn họ tra từng trấn ." Tương Như Nhân lập tức sai Phùng Áng ra cung lần nữa. Gọi Tử Hạ đến phân phó Bình Vương phủ truyền tin cho Bình vương phi.

      Phùng Áng ra ngoài, trong phòng lại vang lên tiếng Trạm nhi khóc quấy. Mấy ngày nay đến thời điểm đói bụng đều là như thế, khóc đến khàn cả giọng.

      Hai dưỡng nương đều có biện pháp gì. Tương Như Nhân chỉ có thể quyết tâm mạnh mẽ đút cho . Có đôi khi Trạm nhi sặc đến khuôn mặt nhắn đỏ lên. Tương Như Nhân nhìn mà lòng quặn đau.

      Thời điểm Bình Ninh đếu đều quá giờ ăn của Trạm nhi. Nhưng nàng cũng phát tinh thần đệ đệ đưi j tốt lắm. Đầu tháng còn khỏe mạnh kháu khỉnh rất hoạt bát, bây giờ trông lại luôn mệt mỏi, ghé vào trong lòng Tương Như Nhân. Bình Ninh dù dỗ thế nào cũng luôn thờ ơ xa cách.

      Thời điểm Tô Khiêm Dương đến chủ yếu là lúc Trạm nhi ngủ. Dù có thấy nhi tử tại có chút phối hợp với mình nhưng thế nào cũng nghĩ đến chuyện kia.

      Tương Như Nhân hỏi Tô Khiêm Dương vài chuyện về luật lệ cuẩ Đại Thiên "Nếu dân Lâm An thành đến nơi khác ở, họ có thể nào lại đăng ký danh hộ hay giả mạo thành dòng họ khác ?"

      Tô Khiêm Dương lắc đầu "Trừ khi là nương tựa được vào họ hàng thân thích, có thể ghi vào hộ của họ hàng mà cần đến nha môn đăng ký. Còn nếu tự mình đến ở lại, mỗi năm quan viên đều tiến hành kiểm tra hộ tịch. Nếu có người mới đến lập tức bổ sung, năm sau bọn họ còn phải tham gia đóng thuế. Vì vậy có khả năng đăng ký."

      "Nếu giả mạo dòng họ sao?" Tương Như Nhân tiếp tục hỏi. Tô Khiêm Dương bật cười "Nào có nhiều dòng họ để giả mạo như thế. Quan viên bắt bọn họ đăng ký để đối chiếu với hộ tịch của địa phương cư trú trước đó. đến nha môn nơi đó kia kiểm tra, liền biết họ gì, làm sao có khả năng dối. Nếu là khai gian lập tức bị đuổi ."

      "Hàng năm thường điều tra vào lúc nào?"

      "Sau mùa thu hàng năm, tầm thâng mười đến mười hai."

      Tương Như Nhân nhíu nhíu mày "Như vậy chẳng phải sơ hở lớn sao? Nếu ta muốn người ta tra được ta là ai chỉ cần hàng năm đến sau thời gian điều tra lại trốn lần, hay là lại đến nơi khác, cứ như vậy tuần hoàn là có thể trốn được." Nếu như vậy quan phủ muốn tra hộ tịch là khó như lên trời.

      "Cuộc sống lang bạc kỳ hồ bao người chịu được. mình còn đỡ, cả nhà sao có thể. Hơn nữa mỗi khi đặt chân đến nơi lại phải tính toán đến nhiều năm sau có lặp lại hay . Quan phủ cũng để tùy ý như vậy."

      Tương Như Nhân thấy Tô Khiêm Dương cũng đúng. Mang theo cả nhà có khả năng năm lại đổi chỗ. Nếu ở quan phủ tra ra tung tích Vương gia kia, có khả năng họ là nương nhờ nơi họ hàng thân thích.

      Tô Khiêm Dương thấy nàng suy nghĩ nghiêm túc "Sao đột nhiên lại hỏi chuyện này?"

      Tương Như Nhân hoàn hồn cười "Mấy ngày trước tiểu cung nữ ở Chiêu Dương cung kể vở kịch nhân vật hùng sau khi giết tham thần bị đuổi giết, thành công trốn thoát nhiều lần đuổi bắt. Cũng lưu lại dấu vết gì để người ta tra được."

      "Đó cũng là do phạm tội lớn mới bất đắc dĩ làm như vậy. Người bình thương ai có thể quen sống như thế. Tô Khiêm Dương bổ sung thêm "Dù có như vậy, Hình bộ cũng có biện pháp khác để truy tìm phạm nhân."

      Tương Như Nhân gật đầu. Dựa vào Hình bộ truy tìm nhất định nhanh hơn. Nhưng bây giờ chưa phải thời điểm. Ít nhất nàng muốn tìm được Vương dưỡng nương kia, hỏi gì nên hỏi trước rồi mới giao hoàng thượng xử lý.

      "Mấy hôm trước trẫm lại đây thấy tinh thần Trạm nhi tốt lắm, gặp trẫm cũng xa cách. Nên thỉnh thái y nhìn xem, có phải có chỗ nào thoải mái hay bị bệnh." Đề tài lại chuyển, đến Lục hoàng tử, Tô Khiêm Dương cũng phát điểm khác thường. Tương Như Nhân cười đến phía sau bóp vai cho "Thỉnh rồi. Dạo này trời lạnh, đứa thân nhiệt cao lại thấy nóng nên đạp tung chăn, hồi lại nhiễm lạnh nên mấy ngày nay có chút mệt mỏi. Qua vài ngày là ổn thôi."

      "Thời điểm mang thai an phận, xem ra sau này là tiểu võ tướng." Tô Khiêm Dương cười. Tương Như Nhân cười theo.

      Tô Khiêm Dương ngủ lại Chiêu Dương cung. Chuyện ăn khuya của Trạm nhi giao lại cho Tôn ma ma. Nàng còn có thể xuống tau đút, đổi là hai dưỡng nương kia. Trạm nhi vừa khóc các nàng sợ.

      Như vậy qua thêm mười ngày, tình trạng của Trạm nhi tốt hơn. Tiếp xúc bột túc chưa lâu, liều lượng cũng ít. Đứa lớn bằng đó ăn uống cũng nhỉ có như vậy, Trạm nhi dù đồng ý nhưng cũng chống nổi bản năng khi đói.

      Nhưng thân mình tròn trịa của tiểu tử kia cũng gầy vòng. Tương Như Nhân thấy chấp nhận ở trong lòng dưỡng nương bú thở dài nhek nhõm hơi. Phùng Áng cũng mang tin tức trở về.

      Dựa theo hộ tịch tra được mấy họ hàng gần của Vương gia, nhưng cách nào tra được họ hàng xa. Qua thăm dò hàng xóm, quen biết ra được vài nhà liền sai người xem xét.

      Lúc Vương dưỡng nương sinh hai đứa đầu từng làm nhũ mẫu ở nhà quyền thế, trong đó có Triệu gia. Vương dưỡng nương là nhũ mẫu của đứa thứ xuất ở Triệu gia năm. Sau trong phủ đổi người, nàng trở về nhà, cũng phạm qua sai lầm gì.

      Sau đó đề cử dưỡng nương gia thế trong sạch vào cung. Vương dưỡng nương cũng là được Triệu gia tiến cử.

      Xem qua xem lại mấy tin tức này đều liên quan đến Triệu gia, thoát khỏi can hệ. Giống như đinh đóng cột chắc chắn là hoàng hậu làm. Nhưng Tương Như Nhân vẫn cảm thấy trong đó có điều gì chưa tra ràng.

      "Triệu gia thứ xuất là ai?"

      "Là hài tử của Triệu gia ngũ thiếu gia. Triệu gia đại thiếu gia, nhị thiếu gia và tam thiếu gia đều là đích tử. Tiws thiếu gia và ngũ thiếu gia là di nương sinh ra. Ngũ thiếu gia thành thân ba năm trước đây, nay đứa cũng tầm hai tuổi."

      "Đề cử này do ai phụ trách?"

      "Là người phía dưới Triệu gia nhị thiếu gia."

      Tương Như Nhân gật gật đầu, suy nghĩ hồi "Vương gia nhà già trẻ đều có, thích hợp lặn lội bôn ba đường xa. Mặc dù là đổi địa phương thời gian lưu lại cũng lâu. tại mới hơn ba tháng, bọn họ được mấy nơi. Người theo phương hướng bọn họ rời nghe ngóng được phái hai nhóm . nhóm tìm họ hàng xa của bọn họ. nhóm khác ở các trấn, thôn xóm ven đường hỏi thăm. Cũng chẳng phải hai người là là cả nhà, thế nào lại có người chú ý đến."

      Phùng Áng nhận mệnh lui ra. Tương Như Nhân mở thư của Cố Ngâm Hoan, khóe miệng mỉm cười. Triệu gia này, xem ra cũng êm đềm hòa thuận như bên ngoài...

      Cuối tháng mười , trời rất lạnh. Trạm nhi rốt cuộc nghĩ đến mùi vị kia nữa. Hai dưỡng nương tận tâm, người rốt cuộc cũng linh hoạt hơn chút. Hơm bốn tháng, vất vả ăn no, nằm ở giường bắt đầu xoay người. Lật cái, bản thân tự vui vẻ cười khanh khách. Tương Như Nhân chạm đến còn biết trốn.

      Tôn ma ma cuối cùng cũng yên tâm. Chuyện này nếu phải vì nàng nơi lỏng cảnh giác với các dưỡng nương được đưa đến để người ta sai sử tiểu điện hạ cũng chịu khổ. Nhưng nương nương chưa từng qua nàng câu, vì thế Tôn ma ma lúc chăm sóc tiểu điện hạ càng là dụng tâm.

      Mấy ngày nay, Lưu ma ma được Tương Như Nhân điều qua chỗ Trạm nhi. Việc phía Ngự thiện phòng lúc này có thể giao cho Lan từ tay Lưu ma ma đào tạo ra. Có thêm Thanh Đông, Tương Như Nhân cũng yên tâm chuyện ăn uống.

      Tôn ma ma cùng Lưu ma ma chăm sóc Trạm nhi. Chờ Trạm nhi quen thuộc Lưu ma ma Tôn ma ma có thể quay lại bên cạnh Bình Ninh.

      Tương Như Nhân khẽ vuốt hai má nhắn khó khăn mới béo lại của nhi tử, chọc "Sao ngươi lại gặp nhiều sóng gió như vậy, hả?"

      Trạm nhi huơ tay chạm chạm mặt nàng, ước chừng là cảm thấy có thể chạm đến mặt nàng thú vị. Tương Như Nhân bất đắc dĩ nhìn , khanh khách cười. Tự đùa tự vui, sao vui. . .

      Giữa tháng mười hai, Phùng Áng hồi cung mang theo tin tức về nhà Vương dưỡng nương. Bọn họ truy đến nhà Vương dưỡng nương trước đó ở lại nhà họ hàng thân thích kia, cũng tầm mười ngày, toàn gia lại chuyển đến nhà họ hàng ở xa hơn tránh né lễ mừng năm mới.

      Bọn người Phùng Áng đường đuổi theo, đến thời điểm cả nhà Vương dưỡng nương vừa đến nhà họ hàng kia bị bọn họ bao vây. Dựa theo dặn dò của Tương Như Nhân, Phùng Âng trước mang Vương dưỡng nương và mấy đứa quay về Lâm An thành. thời người ở trong thành, có người trông coi. Chỉ đợi Tương Như Nhân tiếp theo thẩm vấn ra sao.

      --------------------------------------------
      https://www.wattpad.com/user/HueKhanh92
      tart_trung, SiAm, lehanh3 others thích bài này.

    5. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      Chương 145: Rốt cuộc là ai sai sử?

      Tương Như Nhân sai Phùng Áng mang mấy bình lọ kia xuất cung, đưa Vương dưỡng nương Bình vương phủ.

      ngày sau, Phùng Áng đem tin tức nàng mong muốn trở lại.

      Tương Như Nhân nhìn năm sáu tờ giấy nhận tội tràng kèm lọ kia, mặt lên chút vừa lòng. Tương Như Nhân thong dong phân phó "Thả Vương dưỡng nương ra, để nàng Triệu gia tìm người giúp trốn . Sau nửa canh giờ, ngươi Thừa Kiền cung tìm hoàng thượng bên Chiêu Dương cung xảy ra chuyện."

      Phùng Áng để tiểu thái giám cơ trí bên mình ra cung gửi thư Bình vương phủ. Mình ở trong cung đợi sau nửa canh giờ Thừa Kiền cung bẩm báo.

      Tôn ma ma ôm Trạm nhi qua đây. Tiểu tử kia vừa mới ngủ dậy, mê mê mông mông cáu kỉnh. Thời điểm đến trong lòng Tương Như Nhân còn ọ ẹ hai tiếng. Ở bàn bên cạnh đặt hầu bao của Từ dưỡng nương cùng cái chai kia. Tử Hạ nhìn Từ dưỡng nương quỳ ở bên.

      Hoàng thượng nhanh tới đây.

      Tô Khiêm Dương nghe Trần Phụng chuyển lời mau qua đây. Đến trong phòng thấy Tương Như Nhân ôm Trạm nhi ngồi ở kia, bên dưới quỳ là dưỡng nương.

      Tương Như Nhân thấy đến đứng dậy hành lễ. Tô Khiêm Dương đỡ nàng "Xảy ra chuyện gì?"

      Vài ngày trước đó thần thiếp thấy Trạm nhi có gì đó kì lạ, mãi vẫn tìm ra nguyên nhân. Mấy ngày nay phát ra là dưỡng nương bên cạnh Trạm nhi có vấn đề. Để được giữ lại lâu dài ở bên cạnh Trạm nhi, dưỡng nương này thế nhưng có lòng xấu dám hạ dược với Trạm nhi."

      Tương Như Nhân cho xem thứ bên trong chai kia. Tô Khiêm Dương vẻ mặt trầm xuống, lập tức sai Trần Phụng gọi thái y.

      Thái y đến chính là người lần trước.

      Thái y kia tiến lên kiểm tra xong liền lại những lời từng với Tương Như Nhân rồi lui qua bên. Tô Khiêm Dương nhìn về phía Từ dưỡng nương quỳ mặt đất "Ai cho ngươi lá gan lớn như vậy dám xuống tay với Lục hoàng tử. Người đâu, đem Hình bộ, thẩm vấn xét xử."

      Bên ngoài liền có hai cung ma thân hình cường tráng vào định kéo Từ dưỡng nương . Từ dưỡng nương bị nhốt lâu như vậy tinh thần suy sụp. Vừa nghe muốn Hình bộ, chỉ còn đường chết lập tức quỳ gối dập đầu kêu oan. Chưa đợi Tô Khiêm Dương tra hỏi khai toàn bộ chuyện nàng bị người xúi giục, nàng hề biết thứ kia có độc.

      Lúc trước đến Chiêu Dương cung là sáu dưỡng nương, cuối cùng giữ lại ba người. Lục hoàng tử đầy tháng xong kaij chỉ giữ hai người. Những người khác đều là lãnh chút tiền rồi trở về nhà.

      Lần mai phục này là tính toán từ lúc bắt đầu.

      Người là hoàng hậu đưa tới, là Triệu gia tuyển vào cung. Tô Khiêm Dương muốn tra, bên phái người tìm Vương dưỡng nương kia, bên phái người tra Triệu gia.

      Vừa vặn lúc này trải qua khó khăn, Vương dưỡng nương chạy tới Triệu gia cầu giúp nhưng chưa gặp được người bị phát , choáng váng ngất xỉu tại cửa Triệu gia.

      Mang về Hình bộ, Tô Khiêm Dương tự mình đến nghe thẩm vấn.

      ngoài dự đoán chuyện này có liên quan đến Triệu gia. Nhưng kết quả Tô Khiêm Dương tra được lại có chút khiến bất ngờ. Triệu gia là Triệu gia nhưng mũi giáo chỉ vào hoàng hậu, mà là chỉ vào trong sáu người mới vào theo đợt tuyển cử, Triệu tiểu nghi.

      Triệu tiểu nghi là Triệu gia thứ xuất tiểu thư, tuổi so với hoàng hậu hơn rất nhiều. Lúc hoàng hậu vào phủ thái tử, nàng còn chưa được sinh ra.

      Lúc trước tuyển tú, Triệu tiểu nghi tài mạo đều có gì nổi bật. Đều là dựa vào gia thế Triệu gia mà đường thẳng tiến vượt qua chung tuyển vào cung làm phi.

      Trước khi Vương dưỡng nương được tuyển vào cung, có vẻ mọi chuyện đưọc thương lượng ổn thỏa. Triệu gia đưa vào, hoàng hậu phân đến Chiêu Dương cung, Vương dưỡng nương xúi giục Từ dưỡng nương hạ dược Lục hoàng tử.

      Triệu tiểu nghi bị đưa Hình bộ tra hỏi. Câu trả lời của nàng rất dứt khoát, là hoàng hậu sai nàng làm vậy.

      "Ngươi hoàng hậu sai ngươi làm. Vậy Vương dưỡng nương kia cũng là do ngươi đề cử vào cung?" Hình bộ thượng thư vỗ án hỏi. Triệu tiểu nghi quỳ bên dưới, bộ dáng nhu nhược yếu đuối nhìn sao cũng ra kẻ chủ mưu.

      "Đúng, là hoàng hậu nương nương người nàng phái đến quý phi nương nương nhất định dùng. Đến lúc đó tuyển xong người xuất cung. Chỉ cần dạy dưỡng nương ở lại cách dùng thứ kia. Đến lúc đó người rồi tra ra cái gì." Chính là nghĩ tới Vương dưỡng nương này lại còn có ngày quay về, lại Triệu gia cầu hỗ trợ. Lúc trước lúc tìm nàng thấy là cái khôn khéo, lúc này mới thấy là ngu xuẩn. Rời khỏi Lâm An thành còn có thể trở về.

      loạt tra khảo xuống như vậy tựa hồ như mọi thứ ràng, nhân chứng, vật chứng đầy đủ. Vương dưỡng nương được Triệu gia đề cử vào cung. Hoàng hậu phái Vương dưỡng nương cùng người khác đến Chiêu Dương cung để quý phi tuyển. Triệu tiểu nghi sai cung nữ đưa thuốc kia cho Vương dưỡng nương, để nàng tính toán xem ai có khả năng được lưu lại, còn dạy nàng cách thuyết phục người kia, lấy chuyện chú ý nhất dụ dỗ.

      Vương dưỡng nương thành công thuyết phục Từ dưỡng nương đây là bí phương gia truyền, còn ở trước mặt ăn chút chứng tỏ có độc. Tương lai có thể ở lại bên cạnh tiểu hoàng tử hay tiểu công chúa, hưởng vinh hoa phú quý.

      Mà sau đó ba dưỡng nương này bị đưa ra khỏi cung. Vương dưỡng nương dắt nhà chạy trốn khỏi Lâm An thành. mạch ba tháng đều bặt vô tín. Mãi cho đến vừa rồi Vương dưỡng nương hồi Lâm An thành, trong Chiêu Dương cung quý phi lại phát chuyện này, thế nên mới sáng tỏ.

      Tô Khiêm Dương ngồi sau công đường nghe Triệu tiểu nghi khai này đó. Đợi Hình bộ thượng thư thẩm vấn xong đem chứng cung đến phía sau cho xem. Tô Khiêm Dương phân phó Hình bộ thượng thư " Nhốt Vương dưỡng nương và Triệu tiểu nghi lại. Triệu gia giải Triệu gia Nhị thiếu gia đến thẩm vấn chuyện đề cử. Những người có liên quan đều bắt lại chờ thẩm vấn."

      Hình bộ thượng thư nhận lệnh. Tô Khiêm Dương dẫn theo Trần Phụng rời .

      Dọc đường Tô Khiêm Dương gì, cho đến khi gần đến Thừa Kiền cung mới phân phó Trần Phụng "Phái người trông chừng Cảnh Dương cung, cho phép ai ra khỏi cung, cũng được có người vào thăm."

      Triệu gia bỗng nhiên ít người bị dẫn đến Hình bộ, rốt cuộc kinh động đến hoàng hậu.

      Mà thời điểm nàng biết được chuyện này ai nên thẩm vấn, nên bắt nhốt đều ở Hình bộ. Nàng muốn ra ngoài gặp hoạng thượng còn bị Trần Phụng đãn người đến chặn bên ngoài cho nàng ra.

      Đến cuối cùng là phải đợi đến Thái hậu ra mặt phóng thích hoàng hậu, hai người cùng đuổi đến Hình bộ. Lúc này bên trong, ít người bao gồm cả Triệu phu nhân quỳ gối ở nội đường. Hình bộ thượng thư thẩm vấn, Hoàng thượng dự thính.

      Triệu gia là hiểu sao bị bắt. Đúng là Triệu gia Nhị thiếu gia phụ trách đề cử người. Nhưng đây là ngàn chọn vạn chọn đưa vào cung, thể nào dám động tay động chân ở đây. Mấy dưỡng dương này đưa vào là hầu hạ ai, đều là hoàng tử công chúa. Lỡ có sai sót gì phải đều liên lụy đến đầu sao. Vì thế Triệu gia Nhị thiếu gia vừa tới liền luôn miệng kêu oan.

      Mà Triệu phu nhân bị bắt oan uổng, nàng chỉ là hạng nữ lưu. Vì lúc trước thứ tôn sinh ra nên tìm Vương dưỡng dương đến năm. tại Vương dưỡng nương bị bắt. Vậy cũng có liên can?

      Thái hậu và hoàng hậu cùng ngồi xuống dự thính. Hình bộ thượng thư liếc mắt nhìn hoàng thượng cái, lại tiếp tục thẩm vấn, gọi Vương dưỡng nương, Từ dưỡng nương cùng thái y lên hỏi qua lại lần. Sau đó hỏi Triệu gia nhị thiếu gia vì sao lại tuyển Vương dưỡng nương tiến cung.

      Ở trong chuyện này còn có chút mặt tối. phải là gia thế Vương dưỡng nương khong sạch nhưng tại sao trong nhiều người như thế lại được chọn. Tất nhiên có nhiều người có cạnh tranh, có cạnh tranh có hối lộ. Vương dưỡng dương nở Triệu gia làm nhũ mẫu năm vừa có quen biết, lại nhét thêm ít bạc, tất nhiên trúng tuyển.

      Triệu gia Nhị thiếu gia dĩ nhiên hết đường chối cãi, là khai ra hồi. Nhưng biết Vương dưỡng nương này có vấn đề.

      Hoàng hậu lạnh lùng nhìn màn thẩm vấn này, cho đến khi Triệu tiểu nghi bị dẫn ra, mặt hoàng hậu và Triệu phu nhân có ít biến hóa.

      Phản ứng của Triệu phu nhân Hình bộ thượng thư đều xem vào mắt. Đợi đến khi Triệu tiểu khi khai tất cả là do hoàng hậu sai sử Triệu phu nhân mới té ở đất, lớn tiến kêu oan uổng.

      "Đại nhân, toàn bộ chuyện này đều là mưu của Triệu tiểu nghi. Nàng muốn mưu hại hoàng hậu, hãm hại Triệu gia, kéo Triệu gia xuống vạn kiếp bất phục. Mong đại nhân nắm ."

      "Triệu tiểu nghi cũng là người Triệu gia. Triệu phu nhân, ngươi lời này thỏa. Triệu gia nếu vạn kiếp bất phục, chẳng lẽ Triệu tiểu nghi cí thể trốn thoát." Hình bộ thượng thư gõ án tiếng. Triệu phu nhân trừng mắt oán hận nhìn Triệu tiểu nghi " phải đại nhân. Nàng chính là muốn hãm hại hoàng hậu, hãm hại Triệu gia."

      Lúc này hoàng hậu đứng lên nhìn về phía Hình bộ thượng thư "Có thể để bản cung lời?"

      Hình bộ thượng thư liếc mắt cái qua phía hoàng thượng "Nương nương, mời !"

      Hoàng hậu nhìn Triệu phu nhân, lại nhìn đến Triệu tiểu nghi "Bản cung thân là đứng đầu cả cung, sau có thể dùng thủ đoạn hạ lưu như vậy hại Lục hoàng tử. Còn nữa, dưỡng nương là từ chỗ bản cung phân phó đến Chiêu Dương cung, nếu như có vấn đề gì bản cung nhận tiếng xấu đầu tiên. Triệu tiểu nghi, ngươi bản cung sai ngươi làm vậy, bản cung là sai ngươi như thế nào?"

      Triệu tiểu nghi vẫn là thong dong đem lời khai như lần đầu với Hình bộ thượng thư lại lần. Hoàng hậu tức giận quát lớn "Làm càn, bản cung sao có thể sai ngươi tìm Vương dưỡng nương ở bên ngoài rồi thông qua Triệu đại nhân để đưa vào cung."

      "Nương nương trước sau chuyện là hai mặt. Thiếp thân ăn ngay thẳng thẹn với lương tâm." Triệu tiểu nghi mực chắc chắn chuyện này là hoàng hậu sai sử.

      Tô Khiêm Dương nhìn về phía Triệu phu nhân "Triệu phu nhân, ngươi vì sao khẳng định Triệu tiểu nghi là muốn vu hại hoàng hậu, hãm hại Triệu gia?"

      Triệu phu nhân ánh mắt chột dạ, quanh co biết sao. Tô Khiêm Dương thần sắc như thường "Nếu vậy Triệu phu nhân chỉ ăn linh tinh, số việc phải có căn cứ mới được."

      "Đó là vì Triệu tiểu nghi hận nô tỳ, muốn trả thù nô tỳ. Vì thế nàng mới nghĩ mọi biện pháp hãm hại hoàng hậu." Triệu phu nhân vội vàng .

      "Triệu phu nhân thân là Triệu gia chủ mẫu. Triệu tiểu nghi tuy là thứ xuất nhưng ghi tạc dưới danh nghĩa Triệu phu nhân. Theo lý mà hẳn là kính trọng ngươi, sao lại có thể hận ngươi?" Tô Khiêm Dương tiếp lời nàng. Thần sắc Triệu phu nhân tái nhợt.

      Triệu phu nhân cúi đầu ánh mắt giãy giụa. Nửa ngày, nàng ngẩng đầu "Triệu tiểu nghi còn thứ đệ, sinh ra ốm yếu, năm trước bệnh chết. Triệu tiểu nghi luôn ôm hận trong lòng cho là nô tỳ hại chết đệ đệ nàng, lại luôn tra tấn thân mẫu nàng là Lý di nương. Lúc trước khi vào cung nàng cũng từng ở trong đồ ăn của nô tỳ hạ thuốc. Nô tỳ là niệm tình nàng đau mất đệ đệ, lại gây họa lớn nên tha cho nàng. Ai ngờ đâu nàng ngày càng gây chuyện nghiêm trọng như vậy, ngoan tâm nghĩ ra biện pháp này để hãm hại hoàng hậu, hãm hại Triệu gia."


      Triệu phu nhân càng càng thuận miệng. Triệu tiểu nghi quỳ ở phía trước nàng dập đầu với Tô Khiêm Dương "Hoàng thượng, đệ đệ của thiếp thân tuy là con của di nương nhưng chính là bị Triệu phu nhân hại chết. Di nương của thiếp thân cũng bị Triệu phu nhân hạ thuốc nhiều năm. Các di nương trong phủ đều bị Triệu phu nhân hạ thuốc vô sinh. Di nương phát sớm, dưỡng nhiều năm nên sau này mới có thiếp thân. Sinh hạ thiếp thân xong vài năm sau lại có thai. Thời điểm đệ đệ sinh ra thân mình yếu ớt. Đại phu bệnh người di nương đều đưa đến người đệ đệ. Nhưng Triệu gia phú quý, đệ đệ vẫn sống sót. Nhưng nào ngờ Triệu phu nhân dung nổi, vẫn là hại chết ."

      Tô Khiêm Dương nhìn nàng dập đến đầu đều là máu "Vậy nên chuyện Vương dưỡng nương này là do ngươi an bày?"

      Triệu tiểu nghi cúi đầu, khóe miệng có chút cười nhạo "Thiếp thân ngay cả di nương và đệ đệ đều bảo hộ nổi, nào có năng lực lớn như vậy, phái Nhị ca cùng người khác đến làm việc cho thiếp thân đây."

      Lúc này, thái hậu ngồi bên nhìn lâu mở miệng "Rốt cuộc là ai sai sử. Vương dưỡng nương này phải ở Triệu gia làm nhũ mẫu năm sao? Đem toàn bộ những người biết chuyện đến hỏi chút, ràng thôi."

      tart_trung, SiAm, Vydang3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :