1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

TƯƠNG QUÝ PHI TRUYỆN - Tô Tiểu Lương (C189/189)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      Liên quý nghi này ngu mà còn tỏ ra nguy hiểm. bước trong cung đều như tầng băng mỏng. Ghê , ghê :yoyo59:
      Hue Khanh thích bài này.

    2. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      Chương 134: Người mới kiêu ngạo
      Thái hậu phái người lại đây như vậy, buổi tối hoàng thượng là thể đến. Trước sau đều có cung ma đứng canh, thể lọt qua.

      Trong Khải Tường cung, mấy người Thanh Đông Ngự thiện phòng lĩnh thức ăn này nọ cũng có hai cung ma kèm giống như phạm nhân vậy. Tình hình này khiến mọi người trong cung cho rằng Hiền phi nương nương lại phạm lỗi gì rồi. Bằng tại sao nửa đêm Thái hậu lại mang đoàn người đến Khải Tường cung. Sau đó lại phái thêm người canh giữ.

      Mà đối với mấy người vừa mới tiến cung kia Hiền phi cũng chỉ là được nghe qua lời đồn mà thôi. Chờ các nàng vào cung người vẫn bị giam, xem ra chịu sủng a.

      Cứ như vậy trôi qua mười ngày, hoàng thượng đến. Tương Như Nhân cũng biết bên ngoài Khải Tường cung có ngươi canh giữ nghiêm ngặt nên vào được, an tâm dưỡng thai.

      Ngày nhanh chóng vào hạ, mặt trời càng chói chang, giữa tháng năm, đến xế chiều mặt trời gay gắt như giữa trưa. Ngủ giấc dậy, Tương Như Nhân ra sân tản bộ, nhìn thấy cánh diều ở xa xa bầu trời.

      Diều cách khá xa, Thanh Thu đỡ nàng "Hình như là thả từ phía Hoa Dương cung."

      Ở trong Hoa Dương cung phải là tân phi tử tuyển năm nay sao. Lúc đến đây Đức phi có qua với nàng, muốn an bày cho vài người họ ở chung, mấy người bất hòa càng cho ở cung.

      Nhìn, diều kia đứt dây từ cao trụy xuống, thuận theo hướng gió rơi vào Khải Tường cung. Tương Như Nhân nhìn con diều vừa rơi xuống, vướng cửa tiểu viện kia, là con bươm bướm màu sắc rực rỡ.

      "Lấy xuống , đợi lát nữa có người tới nhận." Tương Như Nhân vào phòng, phân phó Thanh Đông sai người lấy diều xuống. bao lâu sau, cách Khải Tường cung xa xuất bốn thân ảnh. Hai người ở phía trước y phục hoa lệ hơn, phía sau là hai cung nữ theo hầu. Nữ tử váy màu lam nhạt lôi kéo tay nữ tử y phục phấn hồng, người có chút do dự, muốn tiến tới phía Khải Tường cung bên này "Bạch tỷ tỷ, đây chính là nơi đó a. Chúng ta trở về làm cái khác là được mà. Nên trở về thôi."

      Bạch quý nhân trừng mắt nhìn nàng cái "Hay cho ngươi là tiểu nghi mà chút bản lãnh cũng có. Diều là thổi hướng nàu, chúng ta vào muốn tìm nó có gì đúng. Huống chi ngươi cũng nơi đó như lãnh cung, có gì tiện."

      "Nhưng... " Nữ tử phấn y do dự, có điều bị người kia kéo đến cửa Khải Tường cung. Nữ tử vận cung trang lam nhạt với cung ma canh cửa "Ma ma, diều của chúng ta rơi vào bên trong, có thể vào chút để nhặt nó ?"

      " thể!" Cung ma canh ngửa trực tiếp ngăn cản nàng "Nơi này cho phép tùy ý ra vào!"

      "Vậy, ma ma có thể giúp ta vào xem, làm phiền ngài nhặt nó giúp ta." Vừa , Bạch quý nhân vừa lôi kéo tay cung ma kia, thuận tiện đưa qua nén bạc.

      Cung ma kia tay thu vào nhanh chóng, cùng người canh cửa còn lại nhìn thoáng qua, người gõ cửa, cung ma canh giữ bên trong mở ra "Chuyện gì?"

      "Diều của quý nhân và tiểu nghi rơi vào trong đó, ngươi tìm giúp các nàng ." Vừa dứt lời, Bạch quý nhân phía sau cung ma kia nhìn thấy diều ở tay cung ma đứng bên trong cách đó xa, chỉ vào "Chính là cái kia!"

      Cung ma bên trong kia chẳng nhìn qua các nàng cái, ba tiếng đóng sập cửa lại. Bạch quý nhân cùng tiểu nghi đều hơi sửng sốt chút. Hồi sau cửa lại mở, cung ma kia trực tiếp ném diều ra, "Lần tới còn rơi vào đây cần đến tìm nữa." xong, lại ba tiếng đóng cửa lại.

      Bạch quý nhân mặt hơi đỏ lên, dậm chân muốn gì đó. Tiểu nghi phấn y ở bên cạnh nhanh chóng nhặt diều lên, lôi kéo Bạch quý nhân rời . Đợi cách khá xa cửa cung, Bạch quý nhân trừng mắt nhìn nàng "Ngươi lôi kéo ta làm gì. Mấy cái cung ma kia vô phép. Ta dù sao cũng là sắc phong quý nhân, ngươi là sắc phong tiểu nghi, các nàng cần hành lễ với chúng ta sao!"

      "Ngươi nhớ người trụ ở nơi đó là ai sao. Cung ma cũng có phân chia phẩm cấp a." Ngụy tiểu nghi bất đắc dĩ nhìn nàng "Diều đều tìm được ngươi còn hướng bên trong ngó nghiêng, người ta còn cáu kỉnh với ngươi sao."

      Bạch quý nhân cho là đúng "Phân chia cấp bậc sao? Cũng chỉ là nô tài. phi tử mang thai còn bị giam cầm, ngươi có gì phải sợ. Nếu nàng lợi hại, sao đến giờ còn chưa được ra ngoài." Thấy diều rơi vào Khải Tường cung, nàng muốn nhân cơ hội nhìn xem Hiên phi. Đáng tiếc cung ma canh giữ khó khăn, bóng dáng cũng chưa thấy.

      "Nhưng nàng vẫn là Hiền phi nương nương. Ngươi a, rất biết trời cao đất rộng." Ngụy tiểu nghi lôi kéo nàng về hướng Hoa Dương cung, vừa nhắc nàng "Đường tỷ qua trong cung này đơn giản như vậy, cái gì cũng cần biết, cứ ngoan ngoãn ngây ngốc là được."

      Bạch quý nhân biết biết miệng. Hai người về tới cửa Hoa Dương cung, vừa vặn trực tiếp đối mặt với La cơ muốn ra ngoài.

      Hai người vừa đối mặt, mắt nổi tia lửa, sấm chớp đì đùng. Bạch quý nhân hừ tiếng, La cơ ôn nhu nhìn nàng "Đây phải Bạch muội muội sao, tìm thấy diều rồi à? Ta rồi, bản lãnh đủ đừng thả cao quá, ngươi xem phải là bị đứt dây sao, a còn bị gãy."

      Bạch quý nhân tức giận "La Kiều Kiều, ngươi đừng làm bộ làm tịch, ta còn biết ngươi sao. Cái chủ ý bỏ kim vào giày của ta cũng chỉ có thể là ngươi nghĩ ra, khiến ta bị loại ngay vòng sơ tuyển, ngươi chắc là thất vọng ."

      Sắc mặt La cơ nhất thời khó coi "Ngươi là đồ ngậm máu phun người. Ngươi thấy ta cho người nhét kim vào giày ngươi lúc nào? Bản thân cẩn thận còn trách người khác. Ngươi có gì hay, ngươi bị loại từ vòng sơ tuyển cùng ta có liên quan gì, dù sao phân vị ngươi vẫn thấp hơn ta."

      Bạch quý nhân dậm chân, oán hận nhìn La cơ ra ngoài. Ngụy tiểu nghi lôi kéo nàng "Hay rồi, ngươi lại trêu chọc vào nàng làm gì!"

      Bạch quý nhân lại trừng mắt về phóa nàng "Ngươi còn biết giúp ta!" xong nổi giận đùng đùng về viện của mình.

      Nếu Đức phi nhìn đến vài người này nhất định nhận ra. Vì sao? Bạch quý nhân kia phải là tú nữ hôm sơ tuyển ở ngoài điện bị kim đâm thương chân sao, trực tiếp vượt qua sơ tuyển vào vòng sau. Mà La cơ kia chính là người bị nàng oan uổng.

      Đừng thấy các nàng xung khắc như nước với lửa mà lầm, trước khi nhập cung họ cũng có quen biết, quan hệ còn tệ.

      Vốn gây ra chuyện như vậy là để lại ấn tượng xấu, khẳng định qua chung tuyển. Nhưng ngày hôm đó Trần Phụng sáu người quá ít, hoàng thượng tùy ý rút thêm vào quyển cho đủ lại vô tình lấy cả hai nàng vào.

      Sau đó Đức phi an bày nơi ở lại thấy, a, hai nàng đều tuyển, liền đem hai nàng đều xếp vào cung.

      Bạch quý nhân nổi giận đùng đùng về phòng, cung nữ phía sau vội vàng theo sau "Quý nhân đừng nóng giận lại hại thân mình."

      "Ta muốn uống canh gà, sao bây giờ vẫn chưa mang lại đây?" Bạch quý nhân tức tối bước vào phòng, vẫn chưa thấy canh gà mình cầu nửa ngày đâu, trong lòng lửa giận càng bốc lên, hướng về phía cung nữ kia phát giận."

      "Để nô tỳ lấy cho ngài." Cung nữ kia vội vàng ra ngoài. Bạch quý nhân kêu nàng "Ta với ngươi!"

      Cung nữ kia vội khuyên "Vậy tốt. Ngự thiện phòng là nơi hỗn tạp, thân mình quý nhân tôn quý."

      Lời còn chưa dứt, Bạch quý nhân tự ra ngoài "Ngươi biết cái gì." Đường đến Ngự thiện phòng vòng qua Thừa Kiền cung. Nàng còm chưa thấy qua hoàng thượng đâu, biết đâu có cơ hội gặp mặt.

      Nếu có thể là người đầu tiên được sủng ái, để xem La Kiều Kiều kia còn làm sao mà kiêu ngạo. Từ đến lớn vẫn luôn áp bản thân bậc, luôn giả bộ đáng thương, đáng ghét.

      Cung nữ kia làm sao ngăn được nàng.

      Chỉ biết theo sau nàng về phía Ngư thiện phòng, Bạch quý nhân còn đặc biệt nhìn thoáng qua hướng lối Thừa Kiền cung kia, sau đó chuyển hướng Ngự thiện phòng. Đến cửa Ngự thiện phòng khiến người ta ngăn cản, chính xác là thỉnh rời "Vị quý nhân này, đây là Ngư thiện phòng, được tùy ý ra vào."

      Người lời này là công công lớn tuổi chút, cười tủm tỉm nhìn Bạch quý nhân, khẩu khí xem như sai.

      Bạch quý nhân nhìn "Ta cũng phải tùy ý ra vào. nửa ngày rồi canh gà của ta vẫn chưa thấy đưa qua. Đây phải là khi dễ bản quý nhân sao. Ta muốn vào xem coi có phải các ngươi đem canh gà của ta cho người khác ." xong trực tiếp vào trong.

      Thời điểm xế chiều này ở Ngự thiện phòng là bận rộn ngút trời, ai rảnh để quản nàng. Vị công công kia cũng thể ngăn cản nàng, nếu lỡ làm bị thương sao, phi tử quý nhân này đó đều chiều chuộng, chỉ có thể đường lui nhường nàng vào.

      Vì sao ai ngăn đón. Vì ai cũng bận rộn, rảnh để ý đến bỗng nhiên có người y phục bất phàm xuất . tại đều chuẩn bị bữa chiều cho các cung, chậm trễ ai đảm đương nổi.

      Bạch quý nhân nghe cung nữ kia thẳng đến nơi đun canh. bếp đều có mấy siêu nấu. Bạch quý nhân vào khiến cho vài người để ý, trong đó người hỏi nàng "Ngươi là người cung nào?"

      "Canh gà của ta đâu? Nửa ngày rồi còn đưa qua. Ngự thiện phòng các ngươi làm việc kiểu gì vậy hả?" Khẩu khí của Bạch quý nhân như vậy ra chấn được vài người trong phòng. Bạch quý nhân tới nhìn thoáng qua bàn thấy có siêu canh vừa nhấc xuống, tiểu cung nữ kia múc qua thố canh tinh xảo.

      Đây phải canh gà sao? Bạch quý nhân trực tiếp vẫy vẫy tay với cung nữ kia "Canh gà của ta cần múc ra. Tiểu Mai, trực tiếp bỏ vào thực hộp, mang ."

      "Ôi ngươi đây là!" Người trong phòng đều kinh ngạc. A, chưa thấy qua trường hợp chặn lấy đồ như vậy. Trực tiếp lấy nắp siêu đậy lại bỏ vào thực hộp. hỏi của ai cứ thế mang . Là người ở cung nào đến a, lại lớn mật như vậy.


      Bạch quý nhân mang theo cung nữ đường rời bị ngăn cản. Cung nữ múc canh trong phòng koa kinh ngạc, thố tinh xảo ở bên cạnh mới múc được hai thìa thôi, tình huống gì đây a.

      lâu sau, người lớn tuổi có vẻ như chủ ma ma bước vào, nhìn thấy vài cung nữ đều thất thần, quát lớn "Còn thất thần làm gì, nơi nơi đều bận rộn, các ngươi còn lo nhìn lửa, lỡ quá lửa hay thờ gian, các ngươi tự đôn tự dùng luôn ."

      Sau đó ma ma kia nhìn về phía bàn, biến sắc "Canh gà đâu?"

      Cung nữ kia bị nàng rống run bắn cả người, giật mình đánh rơi cả cái thìa cầm tay. cung nữ khác đứng bên cạnh "Ma ma, vừa rồi có hai người đến, mang cả canh gà và siêu luôn rồi."

      phải sớm như vậy đến lấy rồi chứ, ma ma kia nhìn nàng "Người cung nào? Có phải cung nữ ma ma của Khải Tường cung ?"

      Tiểu cung nữ lắc đầu "Chúng ta cũng biết là người cung nào. Tiến vào liền hỏi canh ga nàng đâu sao chưa có. Sau đó nhìn đến bàn, liền của nàng, rồi cầm luôn."

      "Vậy các ngươi còn lập tức đuổi theo lấy về!" Chủ ma ma rống các nàng tiếng "Đó là Thanh Đông nương ở Khải Tường cung tự mình đến đôn. Người ta vừa rời lúc biến mất. Các ngươi là đầu gỗ sao, vậy cũng biết cản lại."
      lehanh, tart_trung, song ngư5 others thích bài này.

    3. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      Chương 135: Trở lại Chiêu Dương cung
      Nhưng đợi mấy cung nữ chạy ra tìm, người thấy đâu. Chủ ma ma sai cung nữ đun cái khác, bản thân đứng ở cửa đợi Thanh Đông.

      Đến lúc phía bên Tương Như Nhân biết được tin cũng ai là người mang canh .

      Chính là nàng có chút dở khóc dở cười. Từng thấy qua ăn mày đường tranh đồ ăn, chưa từng thấy qua ở trong cung hỏi ràng của ai lại trực tiếp đến Ngự thiện phòng lấy đồ. thân phận quý nhân, đến Ngự thiện phòng vốn nên. Cho dù là trong nhà mình ở ngoài cung nữa cũng chưa từng thấy qua tiểu thư nhà nào hiểu cấp bậc lễ nghĩa như vậy.

      Thanh Đông bực bội "Nương nương, đó là dược liệu lần trước hoàng thượng sai Trần công công đưa tới để nấu canh cho ngài, mấy ngày nay chân ngài phù nhiều. Nhưng chờ người truy tới Hoa Dương cung kia canh cũng uống hết rồi. Bạch quý nhân kia còn biết nhận sai, nàng làm sai biết đây là nấu cho ngài, do Ngự thiện phòng ràng."

      Ngự thiện phòng nào từng gặp qua tình huống thế này, người ta ở Ngự thiện phòng nhiều năm như vậy, thấy qua kẻ ỷ thế hiếp người cố ý đoạt thứ của người khác, đó cũng là cao áp thấp. Chưa từng gặp qua kẻ có đầu óc hỏi cũng hỏi ràng cứ thế đoạt .

      Tương Như Nhân cười cười "Tức cái gì, có người làm chủ cho bản cung." Nàng đây phải còn chưa được ra sao, vẫn là phi tử trong lãnh cung. Người mới làm ra chuyện như vậy, chỗ Đức phi rất nhanh biết, bên hoàng thượng cũng thể biết trễ...

      Đức phi đem chuyện này báo với hoàng thượng, cũng tình huống. Tô Khiêm Dương vừa nghe canh gà Ngự thiện phòng chuẩn bị cho Hiền phi cũng dám đoạt, đừng đến giáo dưỡng ra sao, lá gan lớn thế nào, cung quy học đều bỏ đâu?

      Thế là trong vòng hai ngày, Bạch quý nhân ở Hoa Dương cung bị biếm thành cung nữ giặt giũ, ngoài ra còn có hai quý nhân trong cung cũng bị biếm thành cung nữ. La cơ kia tuy bị biếm thành cung nữ nhưng bị hạ thẳng xuống đáp ứng, so với cung nữ cũng khác biệt lắm, thậm chí còn có khi lại thiệt thòi hơn.

      Bốn người này chính là đám nguqoif lúc trước hoàng thượng tùy ý liệt vào danh sách do Trần Phụng sáu người quá ít. Quả nhiên tùy tiện tuyển là tốt, hoàng thượng liền quả quyết đem cả bốn người cùng xử lý thể, tránh ngày sau lại sinh .

      Hai cái quý nhân kia đúng là bị liên lụy lôi xuống nước. Lúc vận khí tốt, vốn có cơ hội lại được tuyển làm quý nhân. Nay vận khí hư, lại rơi xuống vị trí cũ.

      Có lẽ lúc ấy Bạch quý nhân là bực bội với La cơ nên mất lý trí nên mới làm ra chuyện như vậy. Nhưng hoàng thượng truy cứu tội, ai quan tâm ngươi là vì tâm tình tốt hay vì cái gì. Chỉ biết ngươi phạm sai phải chịu phạt.

      Thế này mới tiến cung được bao nhiêu ngày đâu, ân sủng còn chưa kịp hưởng tự đem mình kéo xuống. Người khác chỉ có thể , Bạch quý nhân này cũng là độc nhất a.

      Hoàng thượng làm sao có thể thừa nhận là bản thân nhất thời thèm để ý, tùy tiện tuyển vài người các nàng vào cung. Lúc trước khi tuyển tú, các tú nữ cũng phải trải qua phần kiểm tra phẩm đức. Nhưng hỏi han cũng chưa chắc là , nhìn thấy cũng chưa chắc nhìn được .

      Vì thế hoàng thượng truy đến chất lượng phê chỉnh tú nữ năm nay nhất định có vấn đề. Đám Bạch quý nhân có vấn đề, vẫn còn sáu người kia. Trong cung có người thích gây chuyện thị phi như thế làm sao hậu cung có thể an bình. Để ngừa vạn nhất, ràng đều nên biếm thôi.

      Lúc này thái hậu ra mặt.

      Nàng đưa ra được lý do thoái thác. Mấy người tú nữ này đó bản tính vẫn là thuần lương, nếu là tâm cơ thâm trầm Bạch quý nhân cũng chẳng thể làm ra chuyện như vậy. Các nàng chính là thiếu người dẫn dắt. Ngụ ý là bên trong hậu cung thiếu hoàng hậu chủ trì cung vụ. Hai người Đức phi và Thục phi còn rất nhiều chuyện vướng chân vướng tay, tất nhiên là có nhiều băn khoăn. Nếu muốn hậu cung hài hòa, tốt nhất là nên sớm thả hoàng hậu ra chủ trì đại cục, dạy dỗ người mới.

      Đây chình là bậc thềm. Tô Khiêm Dương cũng phải muốn đem sáu người còn lại đều biếm thành cung nữ. Tấu chương trong triều cung ít, thời thái hậu nương nương vừa , Tô Khiêm Dương nể tình đáp ứng. Có đạo lý, hậu cung thiếu hoàng hậu an ổn. khi như vậy, Hiền phi cũng sắp sinh. Lúc trước hai người cùng bị giam lại, tại cùng được thả ra.

      Hoàng thượng là hạ quyết tâm nhóm cùng giam cùng thả. Thái hậu luôn muốn hoàng hậu trở ra chủ trì cung vụ cũng đồng ý. Đầu tháng sáu, hoàng thượng hạ chỉ bỏ lệnh cấm Hoàng hậu và Hiền phi. Đức phi và Thục phi giao trả cung vụ, Thái hậu chuyển lại phượng ấn cho hoàng hậu. Cuối cùng nửa năm giam cầm này cũng trôi qua...

      Hứa ma ma và Thanh Thu dẫn người don dẹp trong ngoài Chiêu Dương cung lại lần, đốt dược thảo xua tà khí.

      Cái gì nên phơi cũng đem ra phơi, nên ném cũng ném ít. Bận rộn hai ngày, xong xuôi mới đón Tương Như Nhân từ Khải Tường cung trở về. Ở cửa được hai người nâng bước qua chậu than xả xui. Hứa ma ma còn lấy nhành liễu nhúng qua nước cúng trong bình ngọc lộ Quan phẩy ít lên đầu, lên quần áo Tương Như Nhân, miệng chút gì đó.

      Làm xong tất cả, Tương Như Nhân bước vào phòng, nhìn quanh vòng, khẽ thở ra hơi, rốt cuộc về nhà mình.

      thời nàng là có thai gần chín tháng. Hoàng hậu làm chủ miễn cho nàng thỉnh an. Đáy lòng hai người vẫn là còn chút gì đó. Hoàng hậu làm vậy, nàng cũng vui vẻ tự tại.

      Ngồi xuống chưa được hồi, Bình Ninh và Dung nhi cũng quay về. Bình Ninh gần như là chạy đến bên nàng nhưng nhìn mẫu phi bụng lớn như vậy, dám bổ nhào vào lòng nàng, chỉ cầm lấy cánh tay nàng. Tiểu nương cẩm xúc còn chưa ổn định, nhìn nàng, lúc khóc, vừa khóc còn vừa "Mẫu phi, về sau được Khải Tường cung kia nữa. Ta đều được gặp ngài."

      khí đoàn tụ bị nước mắt của nàng khiến cho xúc động, Hứa ma ma đứng bên cạnh vành mắt cũng ướt át. Tương Như Nhân xoa xoa đầu nàng " , về sau nữa."

      Bình Ninh cẩn thận sờ sờ bụng nàng, vừa nức nở "Mẫu phi, có phait sắp sinh rồi ?"

      "Đúng vậy, tháng sau sinh rồi. Đến lúc đó ngươi phải chăm sóc ."

      Khóe mắt còn vương lệ, Bình Ninh gật gật đầu, hứa hẹn "Yên tâm, ta và đệ đệ nhất định chăm sóc tốt."

      Tương Như Nhân lau nước mắt cho nàng. Dung nhi tới, thân thiết gọi tiếng mẫu phi.

      Nhi tử và nữ nhi khác biệt. Đến tuổi này, Bình Ninh vẫn có thể kiêng nể gì nhào vào lòng nàng làm nũng. Dung nhi . Ở trước mặt nàng ra dáng tiểu nam tử hán. Giống như lúc còn , Dung nhi hứa với nàng rằng lớn lên bảo hộ tỷ tỷ cùng mẫu phi.


      Bình Ninh vẫn quên đệ đệ kéo qua, mỗi người bên, làm nũng nàng "Mẫu phi, ta rất nhớ ngài."

      Tương Như Nhân chọc nàng "Ở Trường Hi cung có gây họa đấy chứ? Có phải gây thêm phiền toái cho Thục phi đúng ?"


      "Nào có a." Bình Ninh bĩu môi "Ta rất ngoan. tin ngài hỏi đệ đệ."

      Dung nhi phối hợp gật đầu "Chúng ta gây phiền toái cho Thục phi nương nương. Thục phi rất thích tỷ tỷ."

      Bình Ninh kiêu ngạo nhìn Tương Như Nhân "Ta khiến mẫu phi mất mặt."

      Tương Như Nhân xoa mặt nàng, ôn nhu "Ở Trường Hi cung lâu như vậy, thời trở về. Ngươi có chuẩn bị đáp lễ cảm tạ Thục phi nương nương và đại tỷ của ngươi chưa?"

      "Này, phải là do quá vội đến gặp mẫu phi sao." Bình Ninh biện giải câu, ngẩng đầu nhìn Tương Như Nhân, cuối cùng kéo đệ đệ "Vậy mẫu phi nghỉ ngơi trước. Buổi chiều ta và đệ đệ lại đến."

      Tương Như Nhân gật đầu, Bình Ninh và Dung nhi ra ngoài. Tôn ma ma đến.


      Tương Như Nhân thu vài phần ý cười nhìn Tôn ma ma "Ngày trước bản cung còn ở Khải Tường cung ra được nên biết ngọn nguồn tình. Tôn ma ma, ngươi cho bản cung biết chuyện Bình Ninh và Lệ Viện đánh nhau, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"

      Tôn ma ma biết nương nương ra ngoài sớm muộn gì cũng hỏi đến, đem từ đầu đến cuối chuyện ba công chúa và hai quận chúa đánh nhau kể lại "Trưởng công chúa đến trước bảo hộ công chúa. Thái hậu nương nương vốn là muốn ém chuyện nhưng hoàng thượng đồng ý, thu lại thân phận quận chúa của Dung Nguyệt tiểu thư và Hàm Lộ tiểu thư. Hai vị công chúa sau đó cũng từng tiến cung cầu xin."

      " tại thế nào?" Thanh Tương Như Nhân lạnh vài phần "Các nàng vẫn bị cấm trong nhà?"

      Tôn ma ma gật đầu "Đúng vậy, còn cấm ở trong nhà. Hoàng thượng phái vài ma ma đến dạy. Có điều nghe mấy vị ma ma kia có nhiều lúc cũng trị được bọn họ."

      "Dạy ở trong phủ công chúa tất nhiên thể trị được, đau ngứa còn có hai vị công chúa che chở." Tương Như Nhân hừ tiếng. Dám xấu Bình Ninh và Dung nhi phải hoàng thượng thân sinh, thậm chí còn thai trong bụng nàng cũng là dã chủng. Tiểu nương mười mấy tuổi tâm địa có thể ác độc như vậy. So với công chúa Tĩnh Lan năm đó, nữ nhi này của nàng ta, đúng là chỉ có hơn chứ có kém!

      Vài cái ma ma làm sao dạy nổi. Tương lai lại tiến cung, nàng ta làm sao quản được cái miệng kia, Tương Như Nhân nàng cũng thể để nàng ta nhục nhã như vậy.

      "Hôn của Dung Nguyệt định khi nào?"

      "Là tháng ba năm sau, định thân với Công bộ thị lang Tề gia đại thiếu gia, thời là Thị đọc ở Hàn lâm viện, mới vào có hai năm thôi, cũng coi như có chút bản lãnh."

      Cũng phải. Hôn nữ nhi của công chúa sao có thể kém. Tĩnh Lan kiểu gì chẳng vì nữ nhi mà chọn người có tương lai đầy hứa hẹn. Chỉ cách tầng quan hệ với hoàng gia, vị hôn phu này tất nhiên là chọn tốt.

      Nhưng Dung Nguyệt có xứng hay ? Tương Như Nhân cười lạnh, phân phó "Chuẩn bị giấy bút." . . .

      Qua mười ngày sau, Tĩnh Lan công chúa tiến cung cầu khóc. Ở trước mặt Thái hậu cơ hồ là khóc muốn ngất . Vì sao? Hôn của Dung Nguyệt và Tề gia đại thiếu gia cũng định hơn năm, sang năm là xuất giá. Thế nhưng vài ngày trước, đột nhiên Tề gia đem những thứ phủ công chúa đưa qua lúc đính hôn trả về, còn muốn thu lại hôn thư và tiểu sính của bọn họ, muốn giải trừ hôn ước.

      Ở nhà Dung Nguyệt sau khi biết tiên trực tiếp muốn tìm cái chết. Nàng bị từ hôn. Tề gia vậy mà dám từ hôn nàng. Nàng lúc trước ghét bỏ Tề đại thiếu gia thân phận thấp. Tề gia có tư cách gì mà từ hôn.

      Tĩnh Lan khóc cầu thái hậu "Thái hậu nương nương, nàng biết sai rồi, cũng hối cãi. Hoàng thượng vừa thu lại thân phận quận chúa của Dung Nguyệt, Tề gia kia mắt chó nhìn người thấp, đòi từ hôn. Vậy Dung Nguyệt nhà chúng ta từ nay còn làm sao mà gả ."

      Thái hậu bất đắc dĩ nhìn nàng "Ngươi cảm thấy Tề gia chỉ vì Dung Nguyệt có thân phận quận chúa mới từ hôn sao?"

      Tĩnh Lan thút thít " là cái gì, chẳng phải vì tại bọn họ thấy Dung Nguyệt chỉ còn là tiểu thư bình thường sao."

      "Tĩnh Lan, ngươi cho rằng thân phận quận chúa là nguyên do Tề gia từ hôn sao?" Trưởng công chúa ở bên cạnh nhìn vừa mắt "Đến bây giờ ngươi còn biết là nguyên do gì. Khó trách nhóm ma ma đến vài tháng rồi mà còn chưa dạy được Dung Nguyệt!"
      lehanh, tart_trung, song ngư4 others thích bài này.

    4. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      Chương 136: Ai hung tàn hơn ai
      Lời của Trưởng công chúa những khiến Tĩnh Lan nghĩ lại mà còn khiến nàng thấy Trưởng công chúa là chê cười nàng. Cũng đúng, năm đó khi giết chết thiếp thất và thứ tử, bị phò mã bẩm báo đến chỗ thái hậu nàng còn chưa tỉnh. Hôm nay nàng làm sao ý thức được ngôn hành của mình ảnh hưởng rất sâu đến nữ nhi, dưỡng xấu nữ nhi.

      "Trưởng tỷ có đứa của mình tất nhiên hiểu cảm giác này." câu ra của Tĩnh Lan khiến sắc mặt Trưởng công chúa nhất thời đen, nàng giận dữ phản cười "Nếu ngươi có lý như thế hôm nay hà tất đến chỗ thái hậu cầu tình, trực tiếp Thừa Kiền cung cầu hoàng thượng là được rồi. Để hoàng thượng ban lại thân phận quận chủa, xem coi Tề gia có từ cái mối hôn này hay !"

      Sắc mặt Tĩnh Lan khẽ biến, nàng tới đây là muốn thái hậu tạo áp lực với Tề gia, để họ từ hôn này. thời lại muốn nàng tìm hoàng thượng, tức là quản sao. Tĩnh Lan quỳ đến trước mặt thái hậu khóc kể "Tề gia này phải là bác mặt hoàng gia sao. Thái hậu, ngài phải làm chủ cho chúng ta a."

      "Ai gia làm nổi." Thái hậu nhìn thoáng qua Tĩnh Lan, ngữ khí nhàn nhạt "Năm đó lúc thị thiếp và thứ tử của phò mã chết ai gia nhắc qua ngươi làm việc thể quá phận. Ngươi ở bên ngoài sở tác sở vi đều đại biểu là thể diện hoàng gia, chính ngươi cũng cố kị, người khác làm sao có thể còn bận tâm thể diện của ngươi. Dung Nguyệt ba lần bốn lượt khẩu xuất cuồng ngôn, giựt giây Tứ công chúa khiến các công chúa tỷ muội bất hòa. thời mới bị Tề gia từ hôn. Ngươi ai gia làm sao có thể làm chủ cho ngươi." Nàng mà đứng ra làm chủ, sau này Tề gia ngày ngày gà bay chó sủa, kết quả là nàng làm mai đúng.

      Lại chút, Tĩnh Lan cũng phải là thái hậu thân sinh. Hôm nay đổi lại là chuyện của Tĩnh Xu công chúa và Hàm Lộ giống vậy.

      Tĩnh Lan nghe được, ngồi sững đất, lẩm bẩm "Thái hậu nương nương ngài cũng giúp đỡ chúng ta, làm chủ cho chúng ta, hai mẹ con ta làm sao còn mặt mà sống, bằng chết còn hơn." Dứt lời liền lao đầu về góc bàn bên cạnh thái hậu, phanh tiếng xụi xuống kề bên dọa thái hậu hoảng sợ.

      Ma ma đứng bên vội tiến tới đưa tới đặt dưới mũi, vẫn còn thở. Trưởng công chúa nâng thái hậu bị hoảng sợ dậy, mặt có giận "Nâng nàng vào phòng kề ."

      Đưa thái hậu vào tẩm thất, ngồi xuống xong xoa xoa ngực cho nàng. Vừa rồi tình huống đúng là có chút giật mình.

      "Chờ nàng tỉnh liền đưa nàng hồi phủ công chúa ." Thái hậu khôi phục thần sắc, than tiếng cả giận "Phụ hoàng ngươi ngoại trừ thườn ngươi nhất, đối với mấy đứa còn lại vẫn sủng ái, nhất là sau khi ngươi Nam Sơn tự. Nhưng duy nhấy chỉ có Tĩnh Lan là xem hơn chút. Thế nên đứa kia từ cũng tranh gường háo thắng, chuyện tuyển phò mã lúc trước cũng là như vậy."

      "Vậy cũng thể là lý do để nàng lấy cái chết uy hiếp." Trưởng công chúa tiếp nhận trà ma ma bưng tới "Tề gia muốn từ hôn rồi, chẳng lẽ hoàng gia lại ra mặt áp chế bọn họ, để người ta nhìn ra sao."

      "Lúc trước hôn này phải rất tốt, sao bỗng nhiên Tề gia lại muốn hối hôn. Tĩnh Khanh a, ngươi hỏi thăm chút xem Tề gia này là có ý gì." Thái hậu nghĩ nghĩ, nhắc Trưởng công chúa hỏi thăm chút tin tức có liên quan. Nếu là Tề gia đúng hoàng gia cũng thể để bọn họ tùy ý khi dễ. . .

      Bên Chiêu Dương cung, Tương Như Nhân nghe Tử Hạ bẩm báo xong, mặt có chút ý cười.

      Tề phu nhân là ngươi thông minh, gia mẫu có bản lãnh, nàng bỏ phần ít trong việc giúp đỡ trượng phu ngồi vị trí Thị Lang như tại. Tề gia tổng cộng chỉ có hai nhi tử. biết Tĩnh Lan công chúa làm người ra sao, lại biết nàng dưỡng ra nữ nhi như vậy. Tề phu nhân làm sao có thể để trưởng tử rước Dung Nguyệt về làm dâu trưởng.

      Lúc ấy đáp ứng chuyện này cũng vì nghĩ đến Dung Nguyệt là quận chúa, mẫu thân là công chúa, ra từ hoàng gia có thể ít nhiều giúp trưởng tử có trợ lực. Nhưng trợ lực lớn thế nào cũng gánh nổi người con dâu ngang tàn như vậy. Tề phu nhân tình nguyện trưởng tử từng bước lên, cưới con dâu môn đăng hộ đối mà hiền thục chút chứ đồng ý cưới người như vậy về nhà, rước họa cho Tề gia.

      "Nương nương, nghe Tĩnh Lan công chúa choáng váng ngã xuống trong Thọ cùng cung." Cuối cùng Tử Hạ bổ xung câu. Tương Như Nhân gật đầu "Ngươi lui ."

      Tử Hạ lui ra ngoài, Tương Như Nhân liếc nhìn thư để bàn, cầm lên thả vào chậu đốt cháy sạch.

      Người té xỉu, vậy bên thái hậu khẳng định là cầu được cái gì. Phía bên hoàng thượng càng cần . Có điều cũng phải là thể gả, cuối cùng vẫn tìm được mối hôn .

      Tiểu thư xuất ra từ phủ công chúa, thân phận này vẫn đủ để hấp dẫn nhiều người. Tề gia muốn từ hôn, người khác nhất định chối từ. Tương Như Nhân nàng người tốt làm được, cũng thể để người ta sống hết quãng đời còn lại ở trong nhà...

      Sau khi tỉnh lại Tĩnh Lan công chúa bị đưa về phủ, bên phía hoàng thượng câu cũng thèm hỏi. Trong phủ công chúa ầm ĩ ra sao cũng là chuyện của phủ công chúa.

      phải Tĩnh Lan Tề gia chất vấn qua, nhưng Tề phu nhân cũng phải người dễ trêu chọc. Biết nàng tiến cung ra được kết quả gì, tâm muốn từ hôn càng kiên định, đem toàn bộ điều xấu muốn người biết của Dung Nguyệt kể ra hết trước mặt Tĩnh Lan thiếu chữ, suýt nữa khiến Tĩnh Lan tức đến muốn xĩu. Hôn thư muốn lui lui, muốn cũng phải lui. Tề gia nàng phải là đại viện nhà cao cửa rộng gì nhưng cũng thể cưới con dâu như vậy về nhà.

      Tĩnh Lan dù mãnh liệt cũng phải dã phụ chịu được mất mặt. làm được loại chuyện như các ngươi muốn cưới hôm đó ta cho nữ nhi mặc giá y đến cửa nhà ngươi, cho vào đâm chết ở cửa nhà ngươi, sinh làm người nhà ngươi chết cũng làm ma ám nhà ngươi.

      Nghĩ tới nghĩ lui, Tĩnh Lan nghĩ tới loan truyền ra ngoài chút tin tức bại hoại thanh danh của Tề gia trưởng tử, chỉ thích tầm hoa vấn liễu mà còn lớn bụng khuê nữ nhà người ta lại chịu trách nhiệm, nhân phẩm cực kém, tính tình khó chịu, nghe thích uống rượu, còn thích đánh nữ nhân.

      Tóm lại là cứ sao để làm hư thánh dánh của Tề đại thiếu gia.

      Nam nữ chưa lập gia đình, trong các tiêu chí để đối phương bình xem bọn là thanh danh như thế nào. Các nhà quyền thế đối cới điều này rất coi trọng, thanh danh kém, đó là vết bẩn đối với toàn bộ gia môn.

      Chính vì thế những lời đồn này lan ra, ít nhiều cũng có ảnh hưởng đến thanh danh của Tề đại thiếu gia.

      Tề gia biết làm sao, đối với chuyện này bọn họ chỉ có thể nhẫn. Bởi vị bọn họ thể làm ngược lại bại hoại thanh danh của phủ công chúa.

      Chẳng qua bọn họ làm, tự nhiên vẫn có người làm.

      Ví như Dung Nguyệt quận chúa trước đây Thái học viện luôn khi dễ các thế gia tiểu thư, ví như Dubg Nguyệt quận chúa kiêu ngạo ương ngạnh, ở trong mắt nàng bản thân nàng chính là thân phận tôn quý, nhìn ai cũng vào mắt. Ví như Dung Nguyệt này tâm địa ác độc, từng có nha hoàn đánh mất trâm cài của nàng mà bị đánh chết.

      Mấy thứ này xem qua đều là người trong phủ công chúa lan truyền ra. Tĩnh Lan đem người dưới phủ gõ qua lần, thị thiếp của phò mã thêm người bị thương.

      Được rồi, liên quan đến thanh danh Tĩnh Lan công chúa cũng lên sàn rồi.

      Có nhiều người từ hôn cũng có thể dĩ hòa vi quý. Còn phủ công chúa và Tề gia lại trực tiếp trở mặt thành thù. Phủ công chúa chấp nhận được bị Tề gia từ hôn như vậy, còn Tề gia chỉ ước sớm chút phân quan hệ.

      Nháo loạn đến cuối tháng sáu, trời ngày càng nóng, dân Lâm An thành cũng sắp để chuyện này trôi qua bỗng nhiên có người tới phủ công chúa cầu hôn Dung Nguyệt.

      Cầu hôn là Tần hầu phủ, qua thời cực thịnh, tại cảnh nhà sa sút, chỉ còn lại Hầu phủ là cái thùng rỗng cùng danh hiệu Hầu gia. Nhưng vẫn là hôn của tiểu hầu gia, xem sao cũng thấy tốt hơn so với Tề gia gấp trăm lần. Muốn danh có danh, muốn địa vị có địa vị, chỉ là thiếu tiền chút. sao, phủ công chúa có tiền. Tĩnh Lan trực tiếp tự minhg nhận định, đáp ứng hôn này!

      Sau đó Tĩnh Lan liền tức tốc trả về hôn thư và tiểu sính của Tề gia còn níu giữ, cứ như sợ Tề phu nhân giữ lấy chịu buông hôn này. Chờ đến lúc Thái hậu biết, Tĩnh Lan và Tần gia định xong hôn rồi.

      Thái hậu nương nương thở dài, hôn sao có thể coi như trò đùa như vậy. Tần gia thế nào cũng chưa biết lắm, sao có thể tùy tiện đáp ứng. Trưởng công chúa lại ở bên cạnh khuyên nàng "Mẫu hậu, nhiều chuyện như vậy ngài quản sao nổi. Nàng nếu nguyện ý cứ kệ nàng . Đến lúc đó ngài mà nàng lại trách ngược lại sao giúp nàng."

      "Thôi." Thái hậu đứng dậy ra ngoài phòng, "Ai gia cũng xen vào."...

      Đến đầu tháng bảy, Tương Như Nhân mang thai được chín tháng, ngày lâm bồn cũng gần đến, trong Chiêu Dương cung sớm chuẩn bị ma ma đỡ đẻ. Hoàng hậu cũng phái ma ma và nhũ mẫu qua đây cho có lệ, dùng hay là chuyện của Tương Như Nhân.

      Hoàng thượng đến quang minh chính đại. Có điều mấy ngày nay Tương Như Nhân ngủ càng được an ổn, thường xuyên nửa đêm chân phù đến đau tỉnh dậy. Có đôi khi là gặp ác mộng mà tỉnh, mơ thấy trẻ sơ sinh máu chảy đầm đìa.

      Tô Khiêm Dương nề hà vẫn ôm nàng, an ủi nàng. Tương Như Nhân cũng có cách nào quan tâm tâm tình thế nào, bản thân thấy thế nào thoải mái làm thế ấy.

      Có mấy lần trong lòng khó chịu, thậm chí còn hướng về phía Tô Khiêm Dương lớn, cáu kỉnh cũng bớt. Nhưng Tô Khiêm Dương đều nhường nàng, ôn tồn dỗ nàng.

      Như vậy ba bốn ngày, thái y khoảng cách đến ngày Tương Như Nhân lâm bồn quá nửa tháng. Ở Chiêu Dương cung, Tương Như Nhân và Tô Khiêm Dương gây gổ.

      sai, phảo Tô Khiêm Dương phát giận Tương Như Nhân trầm mặc, hay Tương Như Nhân phát giận Tô Khiêm Dương nhường nàng, mà là hai người ngươi câu ta câu, gây gổ.

      Trần Phụng và Phùng Áng đứng bên ngoài biết nên làm gì bây giờ, cũng thể vào khuyên a. Nhưng hoàng thượng và Hiền phi nương nương đây là cãi nhau. Giọng Hiền phi nghe qua hung dữ.

      Trong phòng, Tương Như Nhân đứng kia mặt tức giận trừng mắt Tô Khiêm Dương. Mà Tô Khiêm Dương cũng là mặt xám xịt, nàng bảo , đứng đó . Tương Như Nhân tức giận lên giường, thả rèm xuống, nhắm mắt làm ngơ.

      Sắc mặt Tô Khiêm Dương càng khó coi.

      Nhưng kỳ thực nén nhang trước, hai người còn rất tốt.

      Tô Khiêm Dương với nàng chờ đứa này sinh ra đại xá thiên hạ. Lúc trước Bình Ninh và Dung nhi sinh ra, tiệc đầy tháng cũng chưa làm cho bọn họ, lần này xem như bù hết vào đứa này . Tích đức nhiều cho , để khỏe mạnh cường tráng lớn lên.

      Đối thoại ấm áp như vayah nghe sao cũng thể là nguyên nhân cãi nhau.

      Có điều sau khi đến chuyện đại xá này, Tô Khiêm Dương nhắc đến câu Trưởng công chúa từng qua, để Định vương gia rời khỏi hoàng cung hồi đất phong. Tương Như Nhân tỏ vẻ đồng ý, nhiều thêm câu. Thế là Tô Khiêm Dương ghen tị. . .
      lehanh, Halong-ngoc, tart_trung8 others thích bài này.

    5. trạch nữ

      trạch nữ Well-Known Member

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      525
      thanks bạn editor nhiều nha. mình đọc hết phần convert và có theo dõi truyện này do bạn đăng ở trang khác nữa. Như để đáp lại công sức bạn bỏ ra edit mình vẫn vào đây like ủng hộ bạn.
      Cũng lấy làm tiêc, vì truyện hay như vầy nhưng ít bạn đọc hay like.
      FIGHTING :th_73:
      Hue Khanh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :