1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

TƯƠNG QUÝ PHI TRUYỆN - Tô Tiểu Lương (C189/189)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      ờ tức quá ta nhầm. :)) Tố như vớ con em bả tốt nhất sống ko tốt, Hừ. đọc truyện kia thấy con em bả ác nhân thất đức quá trời ... hy vọng 2 con mẹ này tac gia cho 1 cái kết cục hài lòng người xem. =D

    2. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      Chương 47: Hữu nghị lâu dài
      Đầu tháng chín, Tương gia nhị tiểu thư xuất giá. Từ Tương gia cưới Trình đại tiểu thư đến bây giờ lại kết thân với Trương thượng thư khiến ít người chú ý. Phân tích cẩn thận thấy hai mối hôn này liền trực tiếp cột ba gia tộc vào với nhau đặt sau lưng thái tử. Thực lực là còn gì sánh bằng.

      Tương Như Nhân và Trương Thấm cũng tham gia hôn này. Có điều hai nàng ở trong phủ thái tử coi như có thân thích, tất nhiên trở nên gần gũi hơn chút. Nhưng hai nàng chỗ này gần gũi, thái tử phi chỗ kia có chút vi diệu.

      Vài ngày sau khi hôn lễ kết thúc, buổi sáng thỉnh an xong, thái tử phi liền lưu lại Trương trắc phi chuyện.

      Giữa tháng chín, buổi sáng ánh nắng quá nóng. Thái tử phi dẫn nàng vào nội đình Dao Hoa các ngồi thưởng trà quả lát.

      Vừa vặn vườn hoa hồng mới nở, những cánh hồng tràn ngập góc sân. Thoang thoảng từ xa còn có mùi đan quế hương quyện vào gió thổi tới.

      "Chúng ta lâu lại ngồi ngắm hoa như thế này."
      Thái tử phi nhìn ra bên ngoài đình, trong vườn này được chăm sóc tinh tế, dường như là quanh năm suốt tháng đều có thể thưởng hoa.

      "Nương nương ngài bận rộn."

      Triệu Nhị đẩy mấy đĩa bàn về phía Trương Thấm "Còn nhớ mấy thứ này ? Trước kia mỗi lần ngươi đến nhà, ta đều chuẩn bị trước cho phần."

      Trương Thấm nhìn xuống, nở nụ cười, là mấy thứ sáu năm trước nàng hay thích ăn " ngờ khẩu vị tỷ tỷ vẫn thay đổi. Mấy thứ này ta còn hay ăn nữa."

      Tay cầm chén trà của Triệu Nhị dừng chút, rồi lại nở nụ cười theo "Là ta sơ sót, vẫn cho rằng muội còn thích ăn những thứ này "

      Trương Thấm gì, chỉ chậm rãi uống trà. Triệu Nhị rất nhanh cho người đổi chút điểm tâm. Lúc này mang lên chủ yếu là những thứ phòng bếp hay đưa Ấn Nguyệt các.

      "Ngươi thân mình tại đỡ nhiều chưa? Trước đây thái y đến tái khám thế nào? Cũng qua hai năm rồi..."



      Trương Thấm buông chén, ngẩng đầu nhìn nàng, nở nụ cười mang theo chút chế nhạo "Kết quả tái khám tỷ tỷ còn phải hỏi ta sao? phải có người sớm lại tường tận với tỷ tỷ!"

      Sắc mặt Triệu Nhị khẽ thay đổi. lâu sau, nàng thở dài tiếng "Trương Thấm, muội thế này mệt sao?"

      " hồi chuyện ăn uống, hồi hỏi ta thân thể thế nào, bây giờ lại hỏi ta mệt hay . Thái tử phi, cuối cùng là ngài muốn gì?" Trương Thấm là có nhẫn nại tiếp tục vòng vo với nàng, thẳng thắn hỏi.

      Đối mặt với khí thế bức người của nàng, Triệu Nhị dường như là chống đỡ nổi. Đáy mắt ánh lên vẻ mệt mỏi,thanh cơ hồ như cầu xin "Ta có ý gì khác. Chỉ là muốn tìm ngươi vài lời vậy thôi."

      Trương Thấm nhìn biểu tình này của nàng "Thái tử phi còn sợ có người chuyện cùng sao?"

      Triệu Nhị cười khổ chút, nhìn chén trà bàn, đưa tay vuốt ve miệng chén "Ngươi còn nhớ lời từng trước hôn của chúng ta chăng? "

      Trương Thấm hừ tiếng. Triệu Nhị ngẩng đầu có chút ý cười "Ngươi , trước đây chúng ta là tỷ muội. Sau khi thành thân vẫn có thể làm tỷ muội, cùng nhau hầu hạ thái tử."

      "Nhưng tại sao vài năm gần đây, mặc cho ta càng nỗ lực xích lại gần, ngươi lại càng trở nên xa lạ? "

      Trương Thấm nở nụ cười "Ta nghĩ ngươi lại có thể rối rắm như thế. Điểm này giống ngươi."

      Nhìn cả sân nở đầy hoa, Trương Thấm tiếp tục "Trong lòng ngươi so với ta hẳn là càng ràng hơn, tình nghĩa tỷ muội này là thể tiếp tục duy trì. Vào phủ thái tử này, cùng lắm chúng ta chỉ có thể xem như người có quen biết."

      Nhưng lời trong sáng trước khi xuất giá giờ còn có thể đem ra nà sao?

      Tất nhiên là thể!

      Kia coi như từng là tỷ muội, nhưng bây giờ khác, cố gắng theo đuổi để làm gì. Trương Thấm nàng chuyện bí mật cho thái tử phi biết. Mà giống như vậy, thái tử phi cũng với nàng chuyện muốn người biết.

      Triệu Nhị bị nàng dồn đến á khẩu gì được. Nàng biết rất tình nghĩa tỷ muội này là còn duy trì được nữa. Nhưng thể cùng nàng, chẳng lẽ có thể cùng Tương trắc phi duy trì được sao? lí giải được, bằng lúc này Triệu Nhị là đố kị.

      Nàng cũng biết từ khi nàng ngồi vào vị trí thái tử phi này, nàng và Trương Thấm là còn hay qua lại, còn như lúc thân mật khắng khít để có thể chia sẻ những bí mật. Nhưng sâu trong thâm tâm nàng vẫn có chút cam lòng.

      Nàng cũng cần người để nàng giải bày đôi chuyện, người lúc nàng buồn khổ có thể khuyên giải đôi điều. Nàng thể lúc nào cũng có đủ kiên cường như vậy.

      "Ngươi như vậy làm cho người ta thương tâm." Triệu Nhị cười khổ.

      Trương Thấm cho là đúng "Triệu tỷ tỷ, con người hay thay đổi. Trước kia ta thích ăn cây phỉ, bây giờ . Mà ngươi, trước đây cũng giống với tại. Thế nên đừng đem tình nghĩa tỷ muội ra làm gì." đến tình thế này còn gì mà tình hữu nghị, còn phải tự lừa dối nhau sao.

      xong Trương Thấm đứng lên "Trà uống xong, thiếp thân có việc xin trước, thể bồi nương nương ngắm hoa."

      Thấy nàng rồi, Triệu Nhị cúi đầu xoay chén trà, thào "Nếu cùng bản cung nhiều năm như thế còn có tình nghĩa, làm sao còn có thể cũng người khác có cái tình nghĩa gì đâu. . ."

      Cuối thu qua, rất nhanh sang đông. Năm nay tuyết đột nhiên rơi sớm, cuối tháng mười đầy trời. Triều đình liền hạ bố cáo muốn tăng cường công tác phòng bị tuyết tai.

      Đến tháng mười hai, sau mồng tám tháng chạp, dân tị nạn chạy đến Lâm An thành ngày càng nhiều hơn.

      Tất cả các quan viên đều mở cửa tiếp tế, cho cháo cho áo bông. Để tránh trong thành náo loạn, mấy cửa thành cùng miếu thờ xung quanh đều dựng lên các chốt tị nạn. Các phủ nếu có lương thực, y phục hay ngân lượng đều có thể trực tiếp đưa qua đó. có người ghi nhận rồi phân phát lại cho dân chạy nạn.

      Đến giữa tháng mười hai, trận đại tuyết ngừng mấy ngày, mọi người được hít thở chút khí ấm. Triều đình phân người đến các nơi gặp tai ương tu sửa phòng ốc, tranh thủ muốn để dân chúng được an ổn ăn lễ mừng năm mới.

      Ông trời có vẻ cũng thấy dân chúng khổ sở, tuyết ngưng hẳn đến bảy tám ngày rồi mới lả tả rơi tiếp.

      Lúc này ở Lâm An thành dân tị nạn đa phần đều trở về nhà. Chỉ còn lại bộ phận nhà cửa bị thiệt hại quá nặng cách nào tu sửa nên triều đình đành thống nhất an trí để họ ở lại vài cái miếu thờ. Chờ đến đầu xuân tuyết tan trùng tu lại nhà cửa.

      Trong phủ thái tử, mấy ngày trước tuyết rơi lớn nên thái tử phi miễn thỉnh an. Bên trong Linh Lung các, Hứa ma ma nhân ngày tuyết ngừng rơi sai người tranh thủ cào tuyết trong sân .

      Mấy người Phục linh tuổi còn ham chơi, liền đắp vài cái người tuyết giữa bồn hoa, khuôn mặt nhắn lạnh cóng đến đỏ bừng. Hứa ma ma làm bộ muốn đánh nàng mới chịu chạy về thay quần áo. Chạy tới chỗ cách xa Hứa ma ma còn quay lại hướng bà làm mặt quỷ.

      Tương Như Nhân đứng bên cửa sổ nở nụ cười. Thanh Đông ở phía sau đổi lò sưởi "Nàng ta sắp dạy hư hết bọn tiểu cung nữ thà rồi!".

      "Cũng tốt!" Tương Như Nhân quay lại nhìn gương mặt nàng bất đắc dĩ " Náo nhiệt chút có gì tốt." Đôi khi nàng nghe mấy tiếng cười này đó, tâm tình cũng khá hơn.

      "Như vậy sau này, thuyết thư ở Linh Lung các chúng ta cũng còn chỉ có mình nàng, mà có thêm cả đám tiểu đồ đệ rồi!" Thanh Thu mang theo thực hộp tiến vào, cười trêu "Nếu ngày nào đó tiểu thư thấy nhàm chán liền kêu nàng vào vài chuyện, nàng chắc là kể được ít chuyện đây."

      Thanh Đông giúp lấy canh ra, thổi thổi rồi đặt lên bàn "Tiểu thư, nhân lúc còn nóng hãy uống . Đây là phương thuốc sư phụ vừa khai cho ngài. tại ngừng dược, ngài cần bồi bổ thân thể cho tốt."

      tháng trước Tương Như Nhân ngừng dùng tị tử dược hoàn. Thanh Đông liền xuất phủ chuyến đến chỗ Dương đại phu đem về cho nàng mấy phương thuốc. Đều là thuốc bổ nên cũng cần che giấu gì. Tương Như Nhân để Thanh Đông trực tiếp dược phòng trong phủ cắt thuốc, phối hợp với dược thiện ba ngày ăn lần, dùng hơn nữa tháng nay...

      Buổi tối thái tử đến. giường, Tương Như Nhân nằm gọn trong lòng thái tử muốn nhắm mắt lại, bỗng nhiên Tô Khiêm Dương đưa tay nhéo lưng nàng cái. Tương Như Nhân sợ nhột lập tức thanh tỉnh, còn chưa kịp đầu bay tới tiếng "Béo!"

      Tương Như Nhân cáu thẹn. Tô Khiêm Dương dường như muốn xác nhận lại đưa tay nhéo thêm cái, khẳng định "Quả là béo!"

      Vừa dứt lời, người trong lòng liền thoát ra ngoài. Tương Như Nhân đưa mặt vào trong, quay lưng về phía . Tiện đà nhấc chăn lên che chỗ lưng vừa bị nhéo nhéo.

      Tô Khiêm Dương nhìn tay kia vụng trộm rời xuống từ chăn, cười khẽ tiếng, ôm nàng từ phía sau. tay lại vòng lên đặt trước ngực nàng "Kỳ thực béo chút cũng tốt" Chỗ cần to cũng to ra ít.

      Tương Như Nhân nhịn được nữa, quay người lại trừng mắt nhìn "Điện hạ cứ thử dùng dược thiện tháng thử xem!" Dương đại phu lần này khai dược quá bổ a, hại nàng tăng cân ít. Hiệt tại lại nhắc đến, nàng thực thấy bản thân béo hơn rất nhiều.

      "Bản cung cũng chưa tốt." Tựa hồ là tìm ra đến hứng thú, thấy nàng gân cổ đỏ má, tiện tay nhéo nhéo thêm chút, xúc cảm tệ, như ý tình cực tốt "Năm ngoái nàng đổ bệnh hồi cũng hồi phục, thời cũng chỉ là tẩm bổ trở lại mà thôi."

      Tương Như Nhân ở trong lòng giãy giụa lên án "Điện hạ biết đối với nữ nhân có hai thứ cần kiêng kị là tuổi tác và cân nặng hay sao?"

      Tô Khiêm Dương ánh mắt ảm ảm, bỗng nhiên ôm thắt lưng nàng thấp giọng nhắc nhở "Đừng lộn xộn!"

      Thân thể cứng đờ, Tương Như Nhân rất nhanh cảm nhận được vật kề sát thân biến hóa ở bên dưới. Nhiệt độ trong chăn bỗng chốc tăng vọt, mặt Tương Như Nhân đổ hồng.

      "Thế nào lại thể béo hay gầy? Gầy quá cũng tốt, có chút thịt mới được." Nửa ngày, Tô Khiêm Dương thấy nàng khẩn trương liền lật nàng lại đè xuống dưới thân. Khởi động cánh tay nhìn nàng.

      Tương Như Nhân vội đưa hai tay che ngực, run giọng "Khoan... Tắt đèn!"

      Tô Khiêm Dương cũng có kéo màn ra thổi đèn mà là càng thêm hưng trí nhìn nàng "Bản cung thay nàng kiểm tra chút, rốt cuộc là béo hay béo."

      Dứt lời, ôm nàng dậy ngồi lên người mình. Nhìn nàng áo ngủ đều tuột đến cánh tay, lộ ra chút phía trước ngực "Nhìn thế này có vẻ là béo lên ít, như vậy thoát quần áo càng là phải cẩn thận hơn chút"

      ". . ."

      Tương Như Ngân biết chính là cố ý, nhìn bộ dạng nhàn tản, cầm lấy tay đặt ở hông nàng đưa lên vạt áo ngủ kia, bộ nhu nhược "Điện hạ, bằng ngài giúp thần thiếp cởi bỏ !"

      Cũng chính là như vậy phất cái, dây lưng áo quấn đơn giản liền tuột ra, vạt áo ngủ của Tương Như Nhân buông lỏng. Góc độ này chỉ nhìn thấy nửa ngực căng tròn mà còn thấy được cái bụng bằng phẳng của nàng.

      Dưới thân Tô Khiêm Dương nóng lên, Tương Như Nhân ngay lập tức cảm nhận được. Hai người đối mặt, sau đó là cảm giác nghiêng trời lệch đất, nàng lại trở về nằm dưới thân .

      Tương Như Nhân phối hợp đưa hai tay ôm lấy cổ , mỉm cười, nâng người khẽ khàng bên tai "Điện hạ, ngài kiểm tra như thế nào?". . .
      Last edited: 29/4/16
      lehanh, Halong-ngoc, tart_trung10 others thích bài này.

    3. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      Các nàng nghỉ lễ vui ? ^^ Mình trở lại rồi đây hihi. Mình làm việc theo lịch công tác luôn ấy.
      Ngày nghỉ là thành thành thực thực nghỉ. Ngày làm việc chăm chỉ quên bài hoho
      Tôm Thỏ thích bài này.

    4. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      Chương 48: Nón xanh to
      Đêm ba mươi là đón ở trong cung. Năm nay đoàn người tham gia của phủ thái tử là náo nhiệt hơn. Ngoại trừ thái tôn có thêm Nhị điện hạ An nhi và tiểu quận chúa Lệ Vân còn ở giai đoạn tập tễnh học . An nhi so với Lệ Vân hơn ba tháng, đứa gần tuổi rưỡi năng chưa lưu loát, nắm tay nhũ mẫu thỏa mãn, liền bước theo phía sau thái tôn non nớt gọi ca ca.

      Thái tôn cũng làm tròn bổn phận tiểu ca ca, phối hợp nắm lấy bàn tay bé của , trước mặt mọi người dẫn đến phía trước thái hậu, dạy cách quỳ xuống hành lễ như thế nào với lão nương nương.

      An nhi mặc y phục khá dày, thế nào quỳ xuống được. Liền giống như quả cầu kéo tay thái tôn đặt mông ngồi phịch xuống đất. Cũng hề kêu đau mà quay sang hướng thái hậu cúi đầu, non nớt chúc mừng "Cung hỉ phát tài"

      Mọi người thấy đều nở nụ cười. Tuần nhi muốn ôm đứng dậy nhưng thân y phục tròn tròn quá khó nên nhũ mẫu từ phía sau vội bước lên nâng lên. Thái hậu nương nương cười ban thưởng vài thứ, An nhi rất thích, cũng quên đặt mấy thứ vào lòng ca ca.


      Thái hậu thấy thế, cười nhìn hoàng hậu " đứa có lòng dạ tốt" Những đứa được nuông chiều từ bé làm sao có thể biết chia sẻ như vậy đâu, là khó có được.

      Hoàng hậu cười gật gật đầu nhìn thoáng qua Kim lương nhân.


      Cũng chính là các nàng làm thế nào biết được đứa tuổi rưỡi muốn lấy niềm vui của ca ca, lại phải hoàn toàn tự phát từ tâm mà là do Kim lương nhân hàng ngày luôn dạy phải đối xử tốt với thái tôn.


      Gần đến giữa khuya, Thái hậu rời . Ngoài điện bắt đầu bắn pháo hoa. Tương Như Nhân khoác thêm áo choàng bước ra đại điện. Bầu rời đêm sáng rực, pháo hoa ngũ sắc nở rộ nhìn vô cùng rực rỡ. Đặc biệt nền trời còn có tuyết lất phất bay, những mái điện cũng đóng tầng tuyết dày, tất cả gian ngập trong màu trắng . . .


      đường trở về phủ, khắp phố lớn ngõ đều vang lên tiếng pháo mừng năm mới. Còn trông thấy vài đứa ngỏ nghịch ngợm chạy ra đầu ngõ chơi pháo bị người nhà gọi về, tiếng cười rộn rã.


      Bên trong phủ thái tử, Linh Lung các, Tử Yên sớm dẫn theo đám cung nữ trang hoàng tốt, đốt pháo.

      Tương Như Nhân buồn ngủ, đứng nhìn pháo hoa chút Lưu mama mang theo thực hộp thiện phòng vừa đưa lên, là sủi cảo vừa hấp xong còn nóng, nhấc dĩa ra khỏi lồng mà hơi bay nghi ngút.


      Ăn khuya xong, thời điểm Tương Như Nhân ngủ vẫn còn nghe tiếng đốt pháo ở bên ngoài.


      Ngày hôm sau mùng vào cung tế bái. Mấy ngày đầu năm đều là bận rộn, đến mùng năm Tương Như Nhân mới về thăm Tương gia chuyến. Đợi qua mười lăm, ở Lâm An thành, người hồi hương thăm người thân cũng đều trở lại.

      Tương Như Nhân cũng cảm thấy khác mấy, chỉ là so với ngày thường náo nhiệt hơn chút. Khí trời ngày càng ấm hơn. mùa đông qua, dường như nàng béo lên ít.


      Tôn ma ma đến đo kích cỡ cho nàng để cấp cho tú phòng may y phục. Nhìn kích thước được ghi lại, Tương Như Nhân giật mình "Vòng eo to ra ít a"


      Tôn ma ma cười đáp "Tiểu thư còn cao lên mà, eo chỉ lớn thêm chút thôi"

      " ?" Tương Như Nhân thở dài.

      Tử Hạ đến "Tiểu thư, thêm trang cho Cố thất tiểu thư nô tỳ đưa qua rồi, lúc đó còn gặp sính lễ Bát vương phủ đưa đến, Cố phủ là vô cùng náo nhiệt."


      Tương Như Nhân mỉm cười nhớ tới Tô Khiêm Mặc qua lời kể của thái tử "Xem ra sính lễ rất phong phú đây!"


      Tử Hạ gật gật đầu "Cũng biết có hay , bên ngoài truyền nhau là Tô Đô thống đem tất cả những gì hoàng thượng ban cho đều mang đến Cố gia "

      trận vang dội hai năm trước, Tam thiếu gia Bát vương phủ là được ban cho ít của cải, đều bỏ được, đủ thấy thành ý cỡ nào ...


      Vào tháng hai, khí trời dần dần ấm lại. Trong Lâm An thành xôn xao chuyện hôn của Bát vương phủ và Cố phủ vào tháng năm tới lại có tin đồn mới nổi lên về Lục thế tử phi.


      Lời truyền cái thai mà Lục thế tử phi mang kia chẳng phải của Lục thế tử, là dã chủng.



      Tin tức như vậy nhanh chóng thu hút chú ý của mọi người hơn xả chuyện hôn kia. Lục thế tử phi cũng sắp sinh rồi, nếu cái thai phải của Lục thế tử vậy là của ai?


      Ban đầu là truyền quanh vài cải hẻm , mấy ngày sau, tin lan rộng khắp thành. Truyền đến trong tai Lục vương phi khiến bà tức giận mém ngất xỉu. Chẳng phải vì nghi ngờ đứa kia phải của con trai mình mà vì lời đồn như thế vũ nhục cho Lục vuơng phủ.


      Lục vương phi lập tức phái người tra, muốn bắt cho được kẻ bịa chuyện đặt điều kia.


      Lâm An thành dưới nhiều người như vậy, quét vòng, bắt được hết. Lại để cho người ta Lục vương phủ làm thế là vì chột dạ. Tuy biết chân tướng nhưng vì thanh danh của Lỵc vương phủ mà phải tìm cách áp chế .


      Người nhiều chuyện lời ra lời vào như thế là bộ phận, còn thêm nhóm người có lòng tốt muốn phân tích giúp Lục thế tử xem cái thai đó có thể là của ai.


      Tất nhiên thể là kẻ vô lại ven đường hay kẻ vô danh tiểu tốt nào rồi.


      Vì thế đám người rảnh rỗi liền thấy có việc để làm. Đem tất cả những mối quan hệ quen biết trước khi xuất giá của Lục thế tử phi liệt kê ra. Danh sách chừng năm sáu người, trong đó gồm cả Tương gia đích trưởng tôn, Tương Cảnh Trí.


      Đoán mãi cũng ra là ai. Chỉ có điều vài ngày sau lại có thêm tin chấn động được truyền ra. Lục thế tưt phi và Tam hoàng tử có qua lại.

      Nhóm người này nào có để ý chuyện tin là từ đâu đến hay do ai truyền ra. Họ chỉ biết ra là còn có Tam hoàng tử tham gia đây. Tam hoàng tử cùng Lục thế tử chẳng phải còn là đường huynh đệ sao? Chậc chậc! Đây là coi trọng tẩu tử tình nan tự mình?


      Vốn chỉ là mấy lời đồn đãi vô danh, ai, cũng chỉ là người khác đố kị xằng xiên, qua mấy ngày rồi cũng chìm. Nhưng tại lời đồn chạm đến danh dự của Tam hoàng tử, quan phủ thể quản.


      Hạ lệnh truy bắt mấy thuyết thư dám chuyện này. Nhất thời khắp phố lớn ngõ người trốn chạy ít. kể mà nghe được có người báo quan phủ đến vội vàng chuồn ra cửa sau, hồi yên tĩnh lại đến chỗ khác kể tiếp.


      Mà trong Lục vương phủ, Kỳ Tố Như tức giận động thai sinh non.

      Vốn là còn ba tháng mới lâm bồn, nhưng nay mới chỉ hai tháng hai mươi ba ngày Kỳ Tố Như bắt đầu có dấu hiệu muốn sinh, đau suốt đêm. Đến buổi chiều ngày hai mươi tư, giờ Mùi, Kỳ Tố Như sinh hạ nhi tử.

      Lục vương phi vừa nghe sinh vào giờ Mùi sắc mặt trầm xuống vài phần, nhìn đến đứa khỏe mạnh mập mạp trong lòng bà đỡ mới dãn ra, sai người chăm sóc tốt cho Lục thế tử phi."


      Đợi Lục vương gia trở vêg, Lục vương phi liền đem chuyện giờ sinh của đứa với "Đứa này sao lại sinh ra vào cái canh giờ mang điềm xấu như vậy chứ!"


      Lục vương gia gần đây cũng nghe ít nhàn ngôn toái ngữ, giờ lại nghe mấy lời này của Lục vương phi, lập tức trầm mặt nghiêm giọng quát "Cái gì mà điềm may điềm xấu, người ta bừa bàng cũng hùa theo bừa. Đứa sinh ra khỏe khoắn như vậy chính là tốt, quan trọng gì cái giờ Mùi."


      Lục vương phi nhất thời ủy khuất "Chuyện này sao lại là ta bừa. Vương gia nghĩ thiếp muốn tốt cho đứa sao!"


      "Vậy nàng liền ngừng tranh cãi . Bên ngoài đồn đãi khiến hai đứa phải khó chịu, giờ nàng làm bà bà còn này kia. phải là biết lo toan cho cái nhà này sao."


      "Ta thế nào lại biết lo cho cái nhà này? Ta biết vương gia còn trách ta, trách ta ngăn cản hôn của Doanh nhi cùng đứa Cố gia kia."

      Lục vương phi thấy thái độ Lục vương gia như vậy liền nghĩ gì sảng khoái nhắc lại chuyện làm mai với Cố gia lúc trước " Trong lòng ngươi luôn luôn muốn báo đáp Cố quốc công. Ta đồng ý ngươi liền ta lo cho cái nhà này "


      "Ngươi bậy bạ gì đó!" Lục vương gia quát lớn "Này hài lòng, kia cũng hài lòng. Con dâu do chính ngươi chọn giờ ngươi cũng hài lòng, vất vả sinh hạ đứa khỏe mạnh, ngươi lại mở miệng gì mà điềm xấu. Ngươi đúng là có gì cũng tự tìm việc. Còn dám nhắc lại chuyện Cố gia với ta? Ngươi lúc đó chịu đáp ứng cố tinhf gây , suýt nữa còn hủy danh dự của nương nhà người ta. Ngươi ta phải làm thế nào đối mặt với Cố huynh ở trời có linh thiêng?"


      Lục vương phi bị nạt như vậy, nhất thời ngây ngẩn cả người, nửa ngày mới phản ứng lại, hai mắt đẫm lệ rưng rưng nhìn "Vương gia vậy mà lại chỉ trích ta. Ta phải đều là nghĩ cho Doanh nhi hay sao?"


      "Nếu ngươi suy nghĩ cho Doanh nhi cần nhắc lại chuyện này." Lục vương gia thấy nàng khóc đến bất vi sở động, trực tiếp rời . . .


      Lúc Tô Khiêm Doanh chạy về đến Kỳ Tố Như ngủ, gắn qua nhìn đứa . Lúc này nhìn đến đứa khỏe mạnh hồng hào như vậy, những cảm giác xáo trộn mấy ngày nay chẳng còn lại gì. cùng thế tử Bát vương phủ cùng tuổi, người ta có con chạy nhảy khắp nhà. lại bây giờ mới có con, cảm giác này tất nhiên là khác biệt.


      Ba ngày sau, Lục vương phủ đích trưởng tôn làm lễ tắm ba ngày, khách nhân đến ít. Mà trong Lâm An thành, người ăn mừng Lục thế tử thành công đội nón xanh càng nhiều hơn.


      Cũng chẳng hiểu tại sao sau khi đứa sinh ra, lời đồn càng ngày càng thịnh. Có truyền Lục thế tử phi với mấy thiếu gia các nhà, cũng có truyền Lục thế tử với Tam hoàng tử. Tóm lại mấy tin tức này giống như lửa cháy mãi ngông ngừng, gió xuân thổi lại bùng lên.


      Lục vương phủ chịu nỗi nhiễu này, trong cung hoàng thượng và hoàng hậu cũng đều bị kinh động.


      Hoàng thượng lập tức sai người tra. Năm sáu ngày sau, Lâm An thành còn nơi nào dám công khai đồn thổi chuyện này.


      Nhưng vẫn có người đoán ra. Vô duyên vô cớ bao nhiêu người , sao lại là Lục thế tử phi? Nhất định trong đí có vấn đề."


      Vì thế vẫn có ít người ngầm cân nhắc.


      Ngay sau tiệc đầy tháng vô cùng náo nhiệt ở Lục vương phủ ngày. Lại có thêm tin tức khiến cho mọi người phải sợ hãi, cùng Lục thế tử phi cấu kết phải ai khác, đúng chính là Tam hoàng tử a.


      Có người ở trong tiệc đầy tháng quan sát đích trưởng tôn thấy đứa này dù vừa đầy tháng nhưng mặt mũi có nét thoáng giống hoàng thượng.


      Tin này vừa truyền ra liền hơn nhiều.


      Dù chẳng có bao nhiêu người được gặp qua hoàng thượng nhưng người lời này nhất định là thấy qua. Nếu là đứa của thái tử cùng hoàng thượng có điểm tương tự có gì kỳ quái. Đây lại là tôn tử của huynh đệ vó nét giống hoàng thượng, lại còn phải là huynh đệ cùng thân mẫu, khiến người ta khỏi tưởng tượng.



      thực tế đứa vừa tròn tháng có thể có bao nhiêu điểm giống đâu, nếp nhăn mới sinh cũng chỉ vừa dãn ra hết. Nhưng đời chính là như vậy, ngươi giống càng xem càng thấy giống, càng xem càng kinh ngạc.


      Đến cuối cùng Lục vuong phi nhìn đứa im lặng ngủ trong tã mà bắt đầu hoài nghi. Rốt cuộc con dâu có cùng Tam hoàng tử gian díu hay ?


      Đây hoàn toàn là hành vi đại nghịch bất đạo a. Ngẫm thấy sợ, Lục vương phi khí có thể tin. Nhưng người đời cũng ngốc. Tại sao từ trước khi con dâu bắt đầu lâm bồn có người bám lấy chuyện này tha, dù hiàng thượng sai người tra khảo cũng thể dẹp yên. có lửa làm sao có khói đây?

      lehanh, Halong-ngoc, tart_trung9 others thích bài này.

    5. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      Chương 49 : Kỳ Tố Như gặp chuyện
      Mà ở bên trong hoàng cung, người có hành động quyết đoán nhất đối với chuyện này chính là thái hậu.

      cái gì lời đồn đãi tốt lại trực tiếp đến đầu hoàng gia, chẳng phải là vũ nhục thiên gia hay sao? thể để mặc như thế được!

      Thái hậu hành động mạnh mẽ vang dội, trực tiếp điều người tra, truy bắt tất cả những kẻ tung tin, sinh về thẩm tra.

      Chỉ mới qua hai ngày mọi tin đồn đều bị dập tắt. Nhưng bên trong hoàng cung có người thấy Tấn phi bị thái hậu nương nương triệu kiến, khi ra khỏi Duyên Thọ cung cơ hồ là thất hồn lạc phách.

      Nhưng nhân vật chính trong lời đồn là Tam hoàng tử lại chẳng thấy đâu. Thái hậu sai ám vệ tìm. Đến giữa tháng tư, khi mọi lời đồn vất vả lắm mới dẹp yên lại có tin tức chấn động khác từ Lục vương phủ, đích trưởng tôn chưa đầy hai tháng tuổi chết. Nhũ mẫu chăm sóc nhảy hồ tự sát, lúc vớt lên tắt thở. Thái y qua khám đứa là bị độc chết, có khả năng là do nhũ mẫu kia hạ độc. Nhưng bây giờ cía người có thể là hung thủ kia cũng tắt thở, tử vô đối chứng.

      Lục vương phủ tra được nhưng bên thái hậu lại tra ra. Tam hoàng tử vốn bặt vô tín kia vào trước lúc có tin tức về đích trưởng tôn xuất . Thái hậu liền sai người ra, muốn đưa Tam hoàng tử trở về nhưng ngoài ý muốn biết được chuyện Lục thế tử phi xuất phủ. . .

      Kỳ Tố Như bây giờ như muốn phát điên rồi. Nàng nhận được thư của Tam hoàng tử là chính sai người độc chết đứa . Trong cung thái hậu thanh tra, nếu tra ra được đứa phải của Lục thế tử nàng mất mạng.

      Tay nắm chặt thành cửa sổ xe ngựa, trong mắt nàng tràn đầy hận ý. cái gì sợ nàng mất mạng, chẳng qua đều vì thẻ diện của hoàng gia mà thôi. chỉ Tam hoàng tử vội giết chết đứa vì sợ có liên quan đến mình, mà ngay cả thái hậu nương nương cũng muốn thần biết quỷ hay giải quyết chuyện này.

      "Ta để các ngươi như ý! " Kỳ Tố Như oán hận thốt lên. Ban đầu là Tam hoàng tử đáp ứng nàng, mắt thấy nàng sắp sinh hạ đứa , địa vị ở Lục vương phủ dần ổn định lại truyền ra tiếp lời đồn đãi gì đó. Kỳ Tố Như cảm thấy nàng giống như bị trúng kế vậy.

      Sau những ý niệm điên cuồng người đều đặc biệt tỉnh táo hơn. Từ lần bị đánh thuốc vũ nhục lần trước, nhận thư uy hiếp của Tam hoàng tử, rồi gặp trong cung ngưỡng mộ nàng. Nhưng bây giờ ngẫm nghĩ lại ràng nàng chỉ gặp qua được mấy lần, chuyện có mấy lần, nơi nào có thể khiến động tâm với nàng như thế.

      Đây cái bẫy lớn chờ nàng nhảy vào! Chủ động cầu Tam hoàng tử, đợi thời điểm có thai đứa nơm nớp lo sợ, đến khi sinh hạ đứa , nàng tưởng rằng đợi được đến ngày an ổn bỗng nhiên cho nàng kết quả vạn kiếp bất phục.

      Xe ngựa rất nhanh chạy đến tửu lâu. Nơi này nàng vô cùng quen thuộc, từ cửa sau trực tiếp vào hậu viện thấy được lầu các kia.

      Kỳ Tố Như thẳng lên lầu hai, nhìn cánh cửa quen thuộc mà lúc này trong lòng đau xót. Kỳ Tố Như bước lên đẩy cửa vào. Bên trong lúc này vẫn cái bàn như trước, giờ phút này lại giống như trào phúng nàng.

      Cũng chính là ở đây, nàng mấy lần bị vũ nhục, lại đều là trong tình huống vô ý thức.

      "Lục thế tử phi. Ngươi tới nơi này có người theo dõi đấy chứ?" Trong phòng yên tĩnh bỗng vang lên tiếng cùng tiếng bước chân gõ xuống sàn khiến người ta giật mình sợ hãi.

      Kỳ Tố Như bỗng quay mặt về môtj hướng, Tam hoàng tử bước ra từ bóng tối, vẻ mặt tản mạn đứng tựa cửa.

      "Tam hoàng tử! Ngươi là cố ý, là cố ý đúng ?" Kỳ Tố Như oán hận gào lên rồi xông về phía đó toan đánh .

      Tô Khiêm Trạch dễ dàng chụp được cánh tay đánh tới của nàng, nở nụ cười " Ta là muốn giúp ngươi thôi. Nếu để thái hậu tra ra được ngươi chắc chắn chết rất thảm!"

      Kỳ Tố Như đáy mắt có chút sợ hãi, ngược lại càng thêm hận ý "Tam hoàng tử, ngươi bày trăm phương nàng kế như vậy rốt cuộc là vì cái gì?"

      Tô Khiêm Trạch đưa tay còn lại thân thiết vén tóc nàng, kề sát bên tai "Chẳng vì gì. Ngươi muốn đứa , bản điện hạ liền giúp ngươi. Thế nào lại là trăm phương nghìn kế chứ!"

      Kỳ Tố Như đẩy ra, thân mình lảo đảo tựa vào khung cửa đối diện. Bỗng nhiên bật cười ha ha, nụ cười kia mặt nàng thực khiến người ta phải sợ hãi "Giúp ta? Rốt cuộc là giúp ai phải trong lòng Tam hoàng tử ngươi chẳng phải ràng rồi sao?"

      Tô Khiêm Trạch khó có được giương mắt xem nàng, tựa hồ nổi lên chút hứng thú với lời nàng . Ký Tố Như vốn cũng . Nhưng suy nghĩ lại nguyên nhân Tam hoàng tử xuống tay với nàng, trền đời này có cừu hận với nàng lớn như vậy. Trừ bỏ Tương gia đại tiểu thư kia còn ai vào đây! "Tam hoàng tử! Ngài nguyện ý để người ta phái . Tương Như Nhân cho ngài cái gì hay ho để ngài đáng giá vì nàng làm vậy. Thậm chí còn có thể khiến ngươi thân bại danh liệt."

      Kỳ Tố Như lại nga tiếng, cười càn rỡ nhìn Tô Khiêm Trạch, trong mắt mang theo chút nhìn thấu "Ta biết rồi, ngươi thích nàng!"

      Phảng phất như tìm ra được đáp án. Kỳ Tố Như trong cười mang lệ, vẻ mặt xinh đẹp ngày xưa nay nhìn qua dữ tợn chịu nổi. Nàng cười đến mức như đứng nổi phải dựa vào khung cửa, càng nhìn càng cảm thấy người trước mặt còn buồn cười hơn nàng "Xem ra Tam hoàng tử ngài phải là thích đường tẩu mà là thích trắc phi của ca ca mình đây!"

      Tô Khiêm Trạch nhanh chóng thu lại vẻ mặt, hướng đến gần nàng, cầm tay kéo nàng đến bên mình "Nhưng tại, người ta thích chính là Lục thế tử phi ngươi a!"

      " bậy!" Lời của Tô Khiêm Trạch càng khiến Kỳ Tố Như thét chói tai hơn. Nàng thoát ra khỏi , chịu đau giằng phát lại bị bắt lấy tay con lại.

      "Ngươi bậy! Ngươi là vì Tương Như Nhân trả thù ta. Ngươi muốn ta phải chết đúng ? Ha ha ha tại tử vô đối chứng, nhũ mẫu kia cũng chết, Thái hậu thể tra ra được đứa có phải máu mũ của thế tử hay . Chẳng lẽ ngươi muốn thừa nhận trước mặt thiên hạ là ngươi tư thông với đường tẩu. Vậy Tam hoàng tử ngươi hi sinh ít, là tình thâm ý trọng a!"

      Kỳ Tố Như hồi khóc hồi cười. Thất bại thế này nàng cam lòng. Dựa vào cái gì lại thế này, dựa vào cái gì bị như vậy? Nàng vì muốn sống sót tốt mà tranh thủ chút có gì sai?

      Tô Khiêm Trạch đáy mắt lên chút chán ghét. Rồi bỗng nhiên lại hung hăng ôm chầm lấy nàng cách hung hăng, dù nàng giãy giụa thế nào cũng nơi lỏng, mắt nhìn về phía cửa haha tiếng "Vậy là nàng xác định đứa là của ta. Ai nàng nhớ đâu, ai tử vô đối chứng chứ!"

      Vừa dứt lời, cửa phòng phịch tiếng mở ra, đội thị vệ xuất .

      Thân hình Kỳ Tố Như run lên dữ dội. Tô Khiêm Trạch tiện đà ôm nàng, trước mặt mọi người " phải sợ!"
      Rồi lại ghé sát vào tai nàng thầm "Xem , như vậy chạy thoát rồi!"

      Lúc trước còn đoán coi Tam hoàng tử và Lục thế tử phi có quan hệ hay . Bây giờ ràng trước mặt rồi, cần phải đoán nữa.

      Kỳ Tố Như và Tô Khiêm Trạch đều bị mang .

      Khác biệt là Kỳ Tố Như bị giải đến Hình bộ còn Tô Khiêm Trạch bị đưa vào cung.

      Lúc này Lục vương phủ còn chưa biết chuyện gì. Hơn nửa ngày sau, Thái hậu nương nương ra quyết định xong triệu Lục vương gia vào cung, lúc này trời cũng tối.

      Màn đêm xuống, Lâm An thành yên bình tĩnh lặng. Nhưng sau yên lặng đó lại chính là trận ồn ào sắp cuốn tới.

      Ngày kế tiếp mặt trời vừa ló dạng, Hình bộ bí mật khai thẩm. Thẩm tra kết luận Lục thế tử phi cùng người khác tư thông, sợ tình bại lộ nên độc chết đứa chưa đầy hai tháng tuổi.

      Toàn bộ quá trình thẩm vấn xử lí hề có nửa chữ nhắc đến Tam hoàng tử ( ôi đây chính là COCC trong truyền thuyết ). Phút cuối thẩm vấn có gọi Kỳ lão gia cùng Lục vương gia đến, coi như là để bọn họ tận mắt chứng kiến bản án được kết lại thế nào.

      Kỳ Tố Như hoàn toàn biết gã nam nhân quỳ cạnh nàng thao thao bất tuyệt kể lễ nhận tội này là ai. Nàng nhìn đại nhân ngồi trước mặt, vừa định động chút tức khắc phía sau có người chặn lại.

      Trong tai ngừng chui vào lời kẻ kia, nhưng nàng ra lại chẳng nghe được gì.

      Thẳng đến khi người phía trước vỗ án "Phạm phụ Kỳ Tố Như, ngươi có nhận tội ?"

      Kỳ Tố Như liếc nhìn gã kia cái, cười nhạo "Muốn gán tội cho người khác sợ gì có lí do!"

      "To gan!"

      Lại tiến vỗ án vang lên.

      "Chứng cứ phạm tội ràng, ngươi hà cớ gì còn thoái thác?"

      "Xóa sạch tội danh của Tam hoàng tử như vậy còn là chứng cứ phạm tội sao? Đẩy hết mọi thứ lên đầu ta là chứng cứ phạm tội sao? Đại nhân, gã nam nhân này là ai ta hề biết! Ngài muốn ta nhận tội tất nhiên là thể."

      "Chớ có xạo . Ngươi hề biết nam nhân này. Vậy tại sao lại biết nhiều chuyện về nguơi như thế?"

      "Đó là bởi vì bọn họ gây mê ta" Kỳ Tố Như hét lên. Vậy mà nàng vẫn tưởng là mình quan hệ với Tam hoàng tử.

      Kỳ lão gia ở bên gì. Kỳ gia nếu còn muốn sống sót nhất định phải vứt bỏ nàng. Huống chi chuyện này có muốn cứu cũng cứu nổi. đành lòng nhìn nữ nhi vật vã, Kỳ lão gia cúi đầu.

      có ai trả lời Kỳ Tố Như, đưa lên chính là ly rượu độc. Kỳ Tố Nhu cười nhìn chất lỏng trong suốt kia. Chẳng vì cái gì khác, nàng chết chính là để duy trì thể diện của hoàng gia. Tam hoàng tử đem chính bản thân liên lụy vào, nàng chẳng thể còn đường sống."


      Kỳ Tố Như bị người đè bả vai ấn đầu, ly rượu kia trực tiếp rót vào miệng trôi xuống cổ họng. Dòng chất lỏng như thiêu đốt cổ họng vào mang theo cảm giác vô cũng khó chịu. Kỳ Tố Như ngã xấp xuống mặt đất, tầm mắt bắt đầu mơ hồ.


      Vẫn cố gắng từ dưới đất bò dậy, Kỳ Tố Như trong ngực trận đau đớn, khoẽmiệngbtràn ra chút vị tanh. nhìn phương hướng, nàng chỉ biết nhìn lên oán "Tam hoàng tử, bảo hộ nàng như vậy ngươi cam tâm sao. Loại tư vị cầu mà được này cố gắng mà chịu . Ha ha ha ha ha các ngươi có kết quả tốt, ngươi có kết qyả tốt... ta nguyền rủa các ngươi, ta nguyền rủa ngươi. . ." Lời còn chưa dứt, hai mắt Kỳ Tố Như bỗng trợn to rồi nàng đổ sầm xuống đất, bất động. . .

      Ba ngày sau Lục vương phủ phát tang. Lục thế tử phi chịu nổi đả kích vì cái chết của đứa , bi thương quá độ, lâm bệnh ra .

      Lâm An thành lúc trước lời đồn gì cũng biến mất. biến mất cũng sửa thành chuyện Lục vương phủ mẫu tử tình thâm.

      Bên trong hoàng cung, Tô Khiẻm Trạch bị nhốt ba bốn ngày.

      Lúc bị đưa về hoàng cung liền có Thái hậu tra hỏi, rồi đến cả hoàng tgượng nhưng đều bày ra bộ dáng bất cần, thừa nhận cũng phản bác chọc hoàng thượng tức giận đến mức muốn phế thân phận hoàng tử của , cuối cùng phải nhờ thái hậu và hoàng hậu khuyên can.

      Dùng lời của thái hậu mà , là Lục thế tử phi đoan chính, muốn đem hoàng gia nhóm cùng tha xuống nước. Xử tử Lục thế tử phi, khiển trách Kỳ gia. Về phần Tam hoàng tử, cũng thể để tiếp tục tự do tùy tiện như thế nữa.

      Vì thế hoàng thượng ban xuống đạo thánh chỉ phong Tam hoàng tử thành Định vương. Thái hậu ban xuống thêm đạo ý chỉ định ra hộn cho Tam hoàng tử. Đại hôn xong lập tức rời kinh đến đất phong.

      Hôn này định cũng rất vội vàng, là ngay đầu tháng sáu.

      Tam hoàng tử vốn là ở tuổi làm mai, thậm chị còn chậm hơn hai năm so với các hoàng tử khác. Định hôn vội như thế cũng có mấy kì quái.

      Đối tượng được thái hậu ban hôn cho Tam hoàng tử là cháu bên mẫu tộc của thái hậụ, Hứa hầu phủ Lục tiểu thư. Lúc này đây Tam hoàng tử cực kì yên tĩnh tiếp nhận chuyện ban hôn này. . .

      ------------------------------------------------------
      Vũ Nguyệt Nha hài lòng rồi hen ^^
      tart_trung, lehanh, Halong-ngoc11 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :