1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

TƯƠNG QUÝ PHI TRUYỆN - Tô Tiểu Lương (C189/189)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      Chương 38 : Tam hoàng tử đồn đãi
      Yến hội gần bắt đầu Kỳ Tố Như mới vội vã trở về, tới ngồi xuống cạnh Lục vương phi, nỗ lực duy trì ý cười, che giấu nội tâm còn chưa tỉnh hồn.

      Lục vương phi nhìn nàng cái, " nơi nào mà tìm được, yến hội sắp bắt đầu rồi."

      Kỳ Tố Như cười cười, "Trước kia là xem đèn, vô tình xa chút nên trở về mới muộn."

      Lục vương phi gật đầu, cũng nhiều, Kỳ Tố Như lòng sửa lại váy chút, lá cây còn chưa kịp phủi tà váy theo động tác nàng rơi xuống mặt đất.

      Ánh mắt chuyển hướng lên đài tiệc rượu, trong đầu Kỳ Tố Như thoáng qua lời tam hoàng tử , Lục thế tử sắp nạp thiếp, còn là quý thiếp, mặc dù phụ mẫu đều mất nhưng mấy năm nay gửi thân cho Mộc gia, Mộc gia chắc chắn mặc kệ, còn nữa, cái tốt nương gia, làm thiếp vốn là ủy khuất nàng, cứ như vậy, bên trong Lục vương phủ Vương phi cùng thế tử cũng bạc đãi nàng.

      Nếu để cho nàng sớm sinh ra trưởng tử, nàng dù là thế tử phi sau này ở trong lòng bọn họ còn được bao nhiêu phân lượng.

      Nghĩ tới đây, Kỳ Tố Như dùng dư quang liếc nhìn vẻ mặt trầm tĩnh Lục vương phi, ánh mắt híp lại, thể, nàng quyết thể để chuyện này phát sinh, bằng nàng đây hết thảy đều là nước chảy về biển đông.

      Nếu là lúc trở lại Kỳ Tố Như đối với lời tam hoàng tử còn thấy khó tin lúc này nội tâm của nàng bắt đầu dao động, người là như thế, dục niệm ở trong lòng ngày càng vô pháp ngăn chặn, lễ pháp giáo dưỡng ở trước mắt nàng bỗng nhiên thành mây bay, theo nàng, từ cổ chí kim ít nhiều đế hoàng là mang theo tinh phong huyết vũ thượng vị, chuyện dơ bẩn cùng mạng người sau lưng của bọn họ còn thiếu sao, chỉ khi nào công thành danh toại, tất cả trôi qua đều coi vào đâu, mọi người chỉ nhìn vào công lao, còn lại đều coi như biết.

      Ý nghĩ như vậy ở trong lòng càng điên cuồng lên, Kỳ Tố Như nhìn đài xuất ca vũ, nghe tiếng vui mừng, đáy mắt dần dần nổi lên tia ngoan ý. . .

      Sau khi thu yến chấm dứt, trong phủ thái tử tường an vô , nuôi hài tử nuôi hài tử, an thai an thai, hay bởi vì thái tử có việc nên mấy ngày gặp, thái tử phủ này càng là an tĩnh.

      Bên trong Linh Lung các, Hứa ma ma mang theo mấy cung nữ đem băng bồn ở các gian nhà đều dọn xuống, qua thu, ban đêm mát mẻ ít, những thứ này cũng cần dùng tới nữa.

      Tương Như Nhân ra ngoài phòng, giữa trưa mặt trời vẫn còn gay gắt, quay lại trong phòng thấy Thanh Đông theo Lưu ma ma xuất phủ cũng trở về.

      Theo phía sau Thanh Đông là tiểu nha hoàn cùng dẫn ra ngoài - Phục Linh, cũng là từ Tương phủ mang tới, nay mới mười tuổi, người rất lanh lợi, lớn lên cũng đáng , mấy người Thanh Đông đều rất thích.

      Phục Linh mở thực hộp ra, bên trong mua về chính là món điểm tâm ngọt Tương Như Nhân thích ăn từ Bách bảo trai.

      Mở hộp liền ngửi thấy được hương thơm, Tương Như Nhân nhìn từng nắm từng nắm vàng óng ánh ra "Đây là món mới của Bách bảo trai?"

      "Đúng vậy tiểu thư." Phục Linh nhanh chóng đem đĩa lấy đồ ra, "Chưởng quỹ kia nghe là tiểu thư sai mua, lập tức liền giới thiệu cho chúng nô tì vài loại này, nhờ phúc nếm ít, Thanh Đông tỷ tỷ cái này hợp khẩu vị tiểu thư liền mang về cho ngài."

      Tương Như Nhân dùng cây thăm bằng trúc đâm ít, viên này bên ngoài ra là bao bọc lớp da, cắm vào mềm tựa hồ bột gạo nếp chế thành, cũng biết thêm cái gì mà ra hoàng sắc.

      Tương Như Nhân cắm viên đưa vào trong miệng, mới vừa cắn cái, hương vị hoa quả ngọt ngào liền tràn ngập, cắn thêm vài cái còn có thịt quả từ bên trong lớp vỏ lộ ra, hoa quả ngọt mà ngấy, trong đó xen lẫn từng khối thịt quả , hơn nữa mang theo chút mùi vỏ quả, trong lúc ăn đều là mùi quả ngập tràn.

      Tương Như Nhân đáy mắt lên chút kinh hỉ, "Là mật vọng."
      (quả xoài)

      Phục Linh nhếch miệng cười, "Chính là mật vọng, món điểm tâm này tên là mật vọng tứ hỉ." Cứ như vậy bốn người tiểu cầu, giá cũng thấp, Tương Như Nhân nếm cái, buông cây thăm bằng trúc xuống, còn có chút chưa thỏa mãn, "Bách bảo trai bỏ ra ít vốn." Cây xoài sinh trưởng ở Đại Nay, trong cung ăn được cũng là vật phẩm tiến cống hoặc chuyên đến các tiểu quốc phía nam mua về, trong đó đường xá xa xôi, người nhà bình thường khả năng nghe cũng chưa nghe qua, chưởng quỹ Bách bảo trai Tương Như Nhân cũng có biết, là người thường xuyên nghĩ ra ý tưởng, lần này là đúng là kém phần đặc biệt.

      "Chỉ ngươi miệng ngọt." bên Thanh Đông vỗ Phục Linh cái "Sau khi ra ngoài chỉ biết nghe ngóng linh tinh, suýt nữa mọi người tìm được."

      Phục Linh cúi đầu le lưỡi cái, trộm nhìn lén Tương Như Nhân, thấy nàng tức giận liền đánh bạo " vất vả mới ra ngoài hồi mà~~."

      Tương Như Nhân thích nàng, "Để mọi người tìm khó khăn như vậy, ngươi nghe được chút gì rồi? "

      Phục Linh đáy mắt phấn chấn chút, tựa hồ là những thứ tiểu tin đồn này đối với nàng lực hấp dẫn cực lớn, hạ thấp giọng "Tiểu thư, ngài còn nhớ tiểu quan nổi danh Lâm An thành, Thích công tử ?"

      Thanh đông muốn ngăn cản Phục Linh, Tương Như Nhân ý bảo nàng để Phục Linh tiếp, "Ân, là rất nổi danh." Làm tiểu quan đứng đầu Lâm An thành, nghr Thích công tử xinh đẹp làm mê đảo đám nam tử cùng với bộ phận nữ tử may mắn gặp qua , mà làm tiểu quan, thanh cao cùng ngạo nghễ chính là trong những nguyên nhân thành danh của , nếu như người nam nhân sinh ra so với nữ nhân còn xinh đẹp hơn, này phải muốn đố kỵ chết đám người sao.

      "Thích công tử trước giờ vẫn là độc, chẳng biết từ lúc nào Thích công tử lại cùng Tam hoàng tử lại gần gũi, ở thanh quan phường cũng có thể thường nhìn thấy Tam hoàng tử vào tìm Thích công tử, nhưng những thứ này là chuyện cũ năm xưa, ngày hôm nay nô tỳ nghe được là chuyện về phong tấn Hầu phủ tiểu thiếu gia cùng Thích công tử."

      Phục Linh quả thực chính là chân truyền của thuyết thư đích thực, thời khắc mấu chốt dừng chút, khẽ hắng giọng, tiện đà "Phong tấn Hầu phủ tiểu thiếu gia coi trọng Thích công tử, muốn mua về nuôi dưỡng trong trạch viện, ném vạn kim cho thanh quan phường là đưa cho Thích công tử chuộc thân, nhưng Thích công tử đáp ứng, Tiền thiếu gia phục, bạc cũng cần, lại bị Tấn Hầu gia biết, cấm túc trong nhà, nhưng ngờ chính lại bò ra khỏi phủ, cả ngày canh giữ ở gần thanh quan phường, muốn lấy chân tâm cảm kỳ nhân."

      Phục Linh vui vẻ, chú ý tới Tương Như Nhân nghe được Tam hoàng tử sắc mặt khẽ biến, nhưng nghe đến cuối cùng Tương Như Nhân hết chỗ rồi, xem dáng dấp hưng phấn của tiểu nha đầu Phục Linh này, Tương Như Nhân nhịn được vỗ cái lên đầu nàng, "Ngươi bên trong đầu là nghĩ cái gì, thế nào lại thích nghe tin tức như thế."

      Phục Linh bị vỗ như thế, nhất thời có chút yểu xìu "Này, bên ngoài truyền những thứ này nhiều nhất a." Còn lại gì mà tiểu thư nhà ai nhảy sông, sanh con, hoặc bỏ trốn đều quá bình thường.

      Thanh Đông nhìn được nữa, trong ngày thường quen lẫn vào mấy cung nữ giảng những thứ này còn chưa tính, trước mặt tiểu thư nàng còn làm trò giảng trực tiếp như vậy, kéo nàng cái, với Tương Như Nhân, "Tiểu thư, Phục Linh đây đều là bậy, bên ngoài tin đồn tin được mấy phần a." Dứt lời, kéo Phục Linh ra.

      đường qua hành lang, Phục Linh liếc nhìn Thanh Đông cái, tự biết hơi quá, rồi lại giọng cãi lại chút, "Cũng hoàn toàn là giả." Thấy được ánh mắt Thanh Đông ném tới, vội vàng tư thái đoan chánh "Giả, thể tin, ta sau này bao giờ ...nghe nữa!"

      Bên này Tương Như Nhân nhìn nữa đĩa điểm tâm, cảm giác muốn ăn phai nhạt vài phần, nhắc tới Tam hoàng tử, Tương Như Nhân trong lòng vẫn có điểm khúc mắc, vẫn chậm chạp định hôn , có phải nguyên nhân phần do mình hay ?

      Chí ít ở mấy năm trước, tam hoàng tử trước mắt nàng tuy rằng kềm chế được, tuy rằng coi vào đâu người hiền lành, nhưng... ít nhất ... làm ra chuyện như thế này, cùng tiểu quan dính dáng vào chỗ.

      Tương Như Nhân cảm thấy hơi đau đầu, tam hoàng tử người này, nghĩ mãi cũng ra đến cùng tính toán cái gì. . .

      Giấc ngủ trưa qua , đến chạng vạng, bầu trời chợt u rất nhiều, nương theo vài tiếng sấm rền, bao lâu sau mưa tầm tả, cơn mưa nãy khá to, ồn ào hơn canh giờ, thời điểm mưa tạnh trời cũng tối rồi.

      Ngày thứ hai thức dậy, Tương Như Nhân biết được Thiên Hương uyển xảy ra chuyện.

      Ngày hôm qua sau nửa đêm, Nhị điện hạ bỗng nhiên sốt cao, đến bây giờ vẫn chưa từng lui, Thiên Hương uyển dưới cấp bách xoay quanh.

      "Tiểu thư trước tuổi cũng có bệnh gì ." Hứa ma ma múc cho nàng chút cháo, ở bên "Tuy còn chưa có hỏi nguyên do nhưng ước chừng chính là sơ sót đây."

      Hứa ma ma đoán có sai, ngày hôm qua chạng vạng hồi dông tố, lúc mới đầu oi bức, Kim lương nhân thấy hài tử cứ khóc nháo khó chịu, liền thay cởi bộ y phục đặt vào trong nôi, có đắp chăn mà chơi đùa với . Sau đó mưa lâu khí trời lại từ từ lạnh xuống, đúng lúc thêm quần áo cho đứa , cứ thế để cho nhiễm lạnh, đến khuya gần về sáng phát sốt.

      Hài tử mới ba tháng khóc ngừng thực khiến người đau lòng, thái tử phi cũng gì Kim lương nhân, Kim lương nhân tự mình cũng khóc thành nước mắt đầy người, đây rốt cuộc cũng là người phía dưới sơ sẩy, mấy thứ này Kim lương nhân hiểu, lẽ nào ma ma hầu hạ hay nhũ mẫu cũng đều hiểu sao.

      Vì vậy thái tử phi hạ lệnh đổi nhũ mẫu cho Nhị điện hạ, còn lại những người chiếu cố Nhị điện hạ lĩnh trượng trách, thu thập trực tiếp dọn hết.

      Hài tử vậy cũng tiện cắt thuốc, thái y đề nghị lau khăn nhiều lần cho hạ nhiệt, lại điều ra canh hạ sốt thêm thuốc vào trong cho uống.

      Thi châm xong, đến buổi chiều hạ sốt nhiều, đứa cũng làm ầm ĩ, trong mắt còn ngập nước cứ thế ngủ.

      Buổi tối chờ thái tử trở về, cơn sốt lui hoàn toàn.

      Thái tử phi che giấu chuyện Kim lương nhân cởi bớt quần áo của hài tử, sợ thái tử biết đối với Kim lương nhân sinh thêm chán ghét, cho nên chỉ đại khái lần là người phía dưới bao giờ toàn tâm, nay người cũng thay đổi, cơn sốt cũng lui, mọi coi như qua.

      Nào biết đâu rằng thái tử chuyến đến Thiên Hương uyển thăm hài tử, Kim lương nhân bản thân hai mắt đẫm lệ thừa nhận toàn bộ, đều do lỗi của mình, nếu hài tử có cái gì hay xảy ra nàng cũng muốn sống.

      Thái tử vốn là muốn an ủi chút, nàng này vừa khóc tố, thái tử nổi giận.

      Ngay cả đứa bé cũng chăm sóc tốt a, biết ấm lạnh ngươi biết hỏi nhũ mẫu sao, đây đều là ngườikinh nghiệm phong phú, nàng còn tự chủ trương.

      Hài tử vừa được mấy tháng rất dễ do sốt cao mà chết non, đây còn bởi vì bọn họ là hoàng gia, thái y tới kịp thời dùng thuốc tốt, đổi thành cửa nhà nghèo, nếu như trong lúc nhất thời tìm ra thầy lang, hài tử rất dễ liền bị sốt đến choáng váng.

      Vì vậy thái tử trong cơn tức giận liền đem con ôm đến chỗ thái tử phi, lấy lý do Kim lương nhân chiếu cố tốt hài tử đem con nuôi ở chỗ thái tử phi.
      lehanh, song ngư, tart_trung6 others thích bài này.

    2. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      @Vũ Nguyệt Nha ôi nàng suy nghĩ khác hẳn mình luôn ấy, mình cứ thấy ông 3 này thuộc tuýp ng cuồng ai cuồng đến điên dại sao ý. Mình đọc đến đâu edit đến đấy nên cũng chả biết trc nhưng mình đoán cái "thân ảnh đen thui" bị xích trong phần Tiết Tử là ông 3 này chứ ko ai khác. Chỉ ko bik ổng làm cái j nên tội đây... haizzz

    3. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      @Hue Khanh hi, đọc nhiều truyện cung đấu quá nó thành thế. nhưng mà khúc cuối theo tui nghĩ là tam hoàng tử cho KTN 1 đứa con, sau đó cầu lật đổ thái tử đại loại vậy, bản thân chiếm Như nhân kiểu ngươi ko lấy ta ngươi hối hận ... mà hy vọng ông này ko tệ đến thế, vì dù sao cũng có quan hệ họ hàng vs Tương gia, Tương gia có gì ổng cũng có ảnh hưởng ... chung chờ chương tiếp theo thôi ... :yoyo53::yoyo51:
      Hue Khanh thích bài này.

    4. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      à giờ đọc lại tiết tử mới thấy ... chắc là ổng ... bị xích mà ko giết là hơi khó hiểu à nha ... mà thôi cám ơn nàng edit hén. chap mới cứ ra đều đều ... thương lắm ... moah moah moah ... sẵn ăn đậu hũ nàng ... khà khà. :yoyo60::yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      Hue Khanh thích bài này.

    5. Hue Khanh

      Hue Khanh Well-Known Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      1,864
      Chương39: Cố tiểu thư mất tích
      Thái tử phi muốn cự tuyệt, đây hoàn toàn là việc khó giải quyết. Nuôi tốt là nàng làm đúng chức trách thái tử phi, nuôi ra điểm vấn đề gì nàng cũng được yên. Nhưng thái tử hôm nay là nổi giận đùng đùng, lập tức cũng tiện , vì vậy thái tử phi chỉ có thể trước mắt tiếp nhận Nhị điện hạ, an bài gian nhà kế ở Dao Hoa các, để nhũ mẫu mang theo Nhị điện hạ vào ở tạm.
      Tiễn thái tử rồi, thái tử phi cực thấy đau đầu, nàng bên này còn thay Kim lương nhân lời hữu ích, theo lý mà thái tử qua chuyến, thế nào cũng phải đạt được chút hảo cảm, nào biết đâu rằng như vậy.
      bên Phương ma ma thấp giọng "Nương nương, này An ca nhi đặt ở đây, Kim lương nhân chẳng phải là. . ."
      Thái tử phi thở dài hơi, "Nàng có bản lĩnh như thế, bản cung cũng hết cách, chờ đứa này thân thể tốt lên cùng điện hạ chút, ở lại đây cũng phải là biện pháp tốt."
      Phương ma ma nghe nàng lời ấy, cúi đầu thưa phải, "Nương nương, phu nhân đưa tới bái thiếp, người xem khi nào trở về tốt? "
      Thái tử phi vẻ mặt dừng lại, mắt lạnh nhìn Phương ma ma " cần ngươi nhắc nhở bản cung chuyện này, hôm nay trong phủ nhiều chuyện, Nghiêm lương nhân gần lâm bồn, tạm thời cần trở về, ngươi ra ngoài , bản cung mệt mỏi." . . .
      Chuyện nhị điện hạ An ca nhi bị mang nuôi ở chỗ thái tử phi, muốn giấu diếm cũng được, ngày thứ hai mọi người đều biết, thời gian Dao Hoa các thỉnh an, Trương trắc phi cùng đường với Tương Như Nhân đến chuyện này, "Theo ta tính nhẫn nại của điện hạ tốt lắm rồi, toàn bộ quý phủ dưới, chỉ mình Kim lương nhân là cứ lăn qua lăn lại." Sau khi vào cửa thị tẩm, lăn qua lăn lại bị bệnh, mang thai hài tử thành , lăn qua lăn lại cấm túc, hôm nay sinh hài tử còn chiếu cố tốt, thái tử điện hạ dễ dàng tha thứ là nhẫn lực càng ngày càng tốt.
      Trương trắc phi tiện đà lại hừ tiếng, "Thái tử phi sanh thái tôn, đứa này nàng nhất định phải chiếu cố tốt rồi." Chỉ sợ chiếu cố tốt lại chọc người nhiều lời.
      Tương Như Nhân tối hôm qua mới biết chuyện này, muốn nàng Kim lương nhân người đơn thuần, nhưng ngoại trừ hai chữ đơn thuần, Tương Như Nhân biết thế nào để đánh giá nàng, trắng ra là còn có chút ngu xuẩn.
      Đến Dao Hoa các, thái tử phi cũng tâm tư gì giữ bọn họ lâu, ngày chưa sáng hẳn An ca nhi lại có dấu hiệu phát sốt, nàng bên này cũng vội vàng phân thân ra được.
      Thỉnh an xong đều tự rời , lúc ngang qua Thiên Hương uyển Diệp lương nhân suy nghĩ chút, vẫn là tiến vào nhìn Kim lương nhân lúc.
      nhìn biết, vừa nhìn bị dọa cho giật mình, này hai mắt vô thần sưng đỏ, sắc mặt trắng toát, dựa vào giường đờ người chính là Kim lương nhân.
      May là Diệp lương nhân lúc bắt đầu còn là nang theo tâm tình gả hể vào xem, tại cảm giác thay đổi cũng nên lời, nàng thế nào cảm giác Kim lương nhân thảm như vậy.
      Diệp lương nhân còn chưa mở miệng, Kim lương nhân thấy nàng nước mắt lại rớt xuống, gọi tiếng tỷ tỷ, ủy khuất khôn cùng.
      Diệp lương nhân hối hận, nàng vào làm cái gì a~~ Mấy người trắc phi, lương nhân cũng có ý tứ đến đây.
      tới bên giường ngồi xuống, Diệp lương nhân vẫn là vỗ vỗ Kim lương nhân nhào tới, khuyên nhủ, "Đừng khóc, ngươi xem ngươi khóc thành như vậy, ai tới cũng bị cho ngươi hù chạy." Huống chi là thái tử điện hạ.
      "Điện hạ đem An ca nhi ôm , điện hạ bao giờ ... gặp mặt ta nữa." Kim lương nhân thương tâm, nàng thành khẩn nhận sai thế nào liền đổi lấy kết quả này, đó là hài tử nàng sinh ra a.
      "Việc này đến ta, ta đành phải trách móc ngươi!" Diệp lương nhân thở dài hơi, là xem vừa mắt a, "Nếu thái tử phi thay ngươi giấu, ngươi làm cái gì mà tự bản thân nhận sai, nhũ mẫu đều thay đổi, điện hạ biết cũng bao giờ biết, ngươi còn ba ba là ngươi chủ trương cởi quần áo, ngươi đây phải là có ý định để điện hạ chán ghét ngươi sao!"
      Kim lương nhân tiếng khóc chợt ngưng, ngẩng đầu lên nhìn nàng, nước mắt kia lòa xòa ủy khuất, Diệp lương nhân cũng muốn nhiều lời, giảng nhiều thêm nàng cũng vui, tính gì nhưng chốc trong đầu lại có chút băn khoăn, vì vậy vừa đỡ nàng nằm xuống vừa "Ngươi nghe lời từ ma ma của mình nhiều thêm chút, đừng nghĩ bản thân đúng chính là đúng, đây là phủ thái tử chứ phải là hậu viện nhà ngươi."


      xong, Diệp lương nhân rời khỏi Thiên Hương uyển, nàng tuyệt đối nghĩ đến phen lời bất đắc dĩ của mình đối vơiz Kim lương nhân sinh ra bao nhiêu ảnh hưởng, tạo cho mình quân địch lớn hơn trong tương lai . . .
      Giữa tháng chín, Nghiêm lương nhân lâm bồn, nàng sinh rất thuận lợi, buổi sáng phát động, buổi chiều hài tử liền sinh ra, là nữ nhi nặng chừng thất cân lục hai hết sức khỏe mạnh.
      Mặc dù chỉ là nữ hài tử nhưng thái tử thấy đứa này khỏe mạnh như thế cũng vui vẻ, để thái tử phi ban thưởng so với lúc trước ban cho cho Kim lương nhân còn nhiều hơn, nhưng trong cung ban thưởng tới nhất định là so sinh nhi tử ít hơn.
      Thái tử thăm Nghiêm lương nhân hai buổi tối, Tương Như Nhân nhưng ra có thể hiểu được tâm tình của , thái tử phi cùng Kim lương nhân nhìn thân thể tốt nhưng sinh hài tử lại cũng quá mức khỏe mạnh, mà Nghiêm lương nhân này sinh hài tử mập mạp khỏe mạnh, bây giờ là nữ nhi, sau này sinh nhi tử phải là tiểu tử khỏe mạnh mập mạp sao.
      Thái tử phi nhìn ở trong mắt, cũng có thể cái gì, chuẩn bị xong lễ tắm ba ngày, kế tiếp chính là tiệc mừng đầy tháng, năm trở lại này phủ thái tử cũng cũng đủ náo nhiệt, đối với thái tử phi mà việc Nhị điện hạ còn bên cạnh mới là để cho nàng thấy nhức đầu.
      Nhưng thái tử thủy chung có nhả ra, chờ sau khi kết thúc tiệc mừng tiểu quận chúa đầy tháng, thời gian thái tử ngủ lại Dao Hoa các, thái tử phi lại ra lần.
      Nằm ở giường, dựa sát vào nhau, cũng dễ chút, Tô Khiêm Dương nhìn nàng cái, "Thế nào, nàng muốn nuôi An ca nhi? "
      Nàng đương nhiên muốn, chờ lớn chút vạn nhất phải ghi ở danh nghĩa của nàng, chẳng phải là nuôi như đích tử, Triệu Nhị mặt lộ vẻ khó xử, "Điện hạ, An ca nhi lúc này mới hơn bốn tháng, chính là thời gian cần thân mẫu, Kim lương nhân cho dù có nhiều lỗi hơn nữa, nàng vẫn là để ý An ca nhi nhất." Kim lương nhân cũng phải bị hư đầu óc, phạm sai hồi, nhận lỗi, sửa đổi, nghiêm phạt cũng được rồi.
      Triệu Nhị thấy thái tử lời nào, tiện đà ôn nhu , "Thiếp này còn có Tuần Nhi, nay vào thu, chứng thở gấp của lúc tốt lúc hư, thiếp sợ tái phát, tâm tư cũng đều ở người ."
      "An ca nhi có nhũ mẫu, cũng phải ai chiếu cố." Nhắc tới con trai, Tô Khiêm Dương thanh chậm lại chút, Triệu Nhị cầm tay , "Lời là như vậy sai, nhưng hài tử còn quá , mẹ ruột ở bên người cảm giác được coi trọng, mới có thể an tâm, thời điểm Tuần Nhi tuổi buổi tối sợ tiếng sấm đều phải chạy đến tìm thiếp, Kim lương nhân lần này chịu đủ dạy dỗ, thiếp cũng hảo hảo dạy bảo qua nàng phen."
      Tô Khiêm Dương suy nghĩ hồi, gật đầu, "Vậy đưa trở về , đổi hai người ma ma tận tâm chút. "
      Triệu nhị thở dài hơi, đáp ứng, "Ai~~." . . .
      Tháng mười trời lạnh ít, bên trong Linh Lung các Tôn ma ma dẫn người thay đổi đệm giường cùng đệm ngồi tháp, Tương Như Nhân ngồi ở trong sân phơi nắng.
      Đến chiều lại u, dần dần nổi gió lớn, trời có vẻ sắp mưa.
      bao lâu, mưa kia liền tích tích lịch lịch rơi xuống, lúc lại càng lớn.
      Ăn cơm tối xong mưa còn chưa dừng, vẫn rơi đến sau nửa đêm mới ngưng.


      Sáng sớm Tương Như Nhân vừa mới tỉnh, Tử Yên vội vã tới Trình gia tiểu thư chờ ở cửa, có việc gấp tìm nàng.
      Nhanh mời vào, Tương Như Nhân mặc quần áo tử tế, Trình Bích Nhi vào cửa câu đầu tiên là, " ổn, Ngâm Hoan bị bắt cóc rồi!"
      Tương Như Nhân kéo nàng ngồi xuống từ từ , Trình Bích Nhi kể cho nàng nghe chuyện ngày hôm qua các nàng từ bên trong cửa hàng ra, Ngâm Hoan lại đêm về, lúc tìm được phu xe chết, Ngâm Hoan cùng nha hoàn hết thảy mất tích.
      "Ngươi hoài nghi là Kỳ gia làm." Tương Như Nhân tiêu hóa mấy tin tức này, trầm tư .
      Trình Bích Nhi gật đầu, "Nếu như cầu tài, làm sao lại cho phu xe trở lại báo tin, mặc dù là giết phu xe, đêm qua Cố gia cũng có thu được bất luận thư đe dọa đòi ngân lượng gì đó, đây ràng là mưu mệnh. Ngâm Hoan từng kết oán với ai? phải là Kỳ Tố Lam lần trước bên trong sơn trang du hạ nàng còn thương tổn Ngâm Hoan sao, ta xem là về nhà bế môn tư quá nổi lên tâm độc. "


      "Nếu là Kỳ gia, người cũng khó tìm, ngươi trước Cố gia chờ tin tức." Tương Như Nhân để cho nàng về trước, Trình Bích Nhi xuất phủ còn chưa kịp mang theo vòng tay đưa nàng, bèn cho nàng nhìn chút cái đeo tay mình, trong giọng thoáng nghẹn ngào, "Đây là vòng tay Ngâm Hoan vì ba người chúng ta chế tạo riêng."
      Tương Như Nhân bình tĩnh nhìn chiếc vòng khắc hoa tinh mỹ, gật đầu, "Ngươi cứ về trước , ta nghĩ cách."


      Tiễn Trình Bích Nhi, Tương Như Nhân tức khắc sai Thanh Thu trở về Tương gia báo cho tổ phụ cùng phụ thân biết, mặc kệ dùng biện pháp gì cũng phải khiến đại ca rời khỏi Lâm An thành đoạn thời gian, tiện đà về hướng Phượng Dương các.

      Vừa vặn thái tử ngày hôm nay có vào triều, Tương Như Nhân đến Phượng Dương các, cung nữ giữ cửa vào bẩm báo thái tử rồi ra với Tương Như Nhân "Nương nương mời vào."
      Đến gần trong phòng, Tô Khiêm Dương xem công văn, ngẩng đầu thấy nàng vào, "Tìm bản cung có việc?"


      "Điện hạ, Cố gia Thất tiểu thư mất tích đêm rồi đến nay vẫn chưa về, nghi là bị bắt cóc." Tương Như Nhân trực tiếp đem việc đơn giản ràng tóm tắt lần, Tô Khiêm Dương buông công văn, sắc mặt cũng có chút trầm xuống "Có để lại tín vật ý đồ đòi ngân lượng ?"

      Tương Như Nhân lắc đầu, "Thiếp biết chứng cứ đủ thể liều kết luận, nhưng chuyện Ngâm Hoan bị người ta bắt cóc này, khả năng cùng Kỳ gia nhị tiểu thư thể liên quan." Theo như tính tình của Kỳ gia nhị tiểu thư, nếu là nàng đáp trả như thế, Tương Như Nhân tuyệt đối tin tưởng có khả năng.

      "Chuyện này còn có ai biết? " Tình thế nghiêm trọng quan hệ đến tính mệnh cùng danh dự Cố gia Thất tiểu thư, thậm chí còn liên lụy đến Cửu đường đệ ở Bát vương phủ, nhưng lúc này là quyết thể để người Bát vương phủ biết.

      "Trình gia tiểu thư đến đây với thiếp, còn lại ai biết, Cố gia phong tỏa tin tức, đến nay vẫn có báo quan."
      Tô Khiêm Dương gật đầu, "Chuyện này giao cho bản cung, nàng đừng quá lo lắng, nếu tin tức gì cũng có, đó lại chính là tin tốt."
      Tương Như Nhân rời khỏi Phượng Dương các, Tô Khiêm Dương tức khắc phái người giám sát Kỳ phủ, lại phái ám vệ ra tìm, suy ngẫm lúc viết thư sai người ra roi thúc ngựa đưa đến Dương Quan cho Cửu đường đệ.


      Làm xong những thứ này, Tô Khiêm Dương trở lại bàn cúi đầu xem công văn chưa thẩm tra xong, rốt cuộc là Kỳ gia, hay là Kỳ gia nhị tiểu thư. . .

      Tương Như Nhân ở Linh Lung các cũng rất lo lắng, đến trưa, Tử Yên vội vã chạy vào cho nàng biết người tìm được rồi, đưa về Cố gia, Tương Như Nhân tâm can lơ lửng rốt cục hạ xuống, tiện đà hỏi nàng, "Có liên quan gì với Kỳ gia ? "

      Tử Yên gật đầu, "Trình tiểu thư phái người tới , chính là Kỳ gia tiểu thư làm chủ."

      Tương Như Nhân đáy mắt lên chút lãnh ý, lần này là đá phải thiết bản, Cố gia từ bỏ ý đồ, như vậy Huệ an thành Mộc gia cũng từ bỏ ý đồ, cho rằng mỗi lần đều có thể trốn tránh trôi qua sao, mạng người quan trọng, xem nàng tìm ai giúp đỡ!
      SiAm, tart_trung, lehanh6 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :