1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Túng sủng đụng ngã sư muội - Như Nhược Yên

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 64.4

      Bàn tay Mộ Dung Cẩn Thiên khẽ nhúc nhích, Mộ Dung Tiểu Tiểu giật mình vì bị lừa! Đột nhiên nghiêng người tránh ! Gió mạnh quất qua tóc nàng, sợi lụa tử sắc bị đôi tay Mộ Dung Cẩn Thiên nắm chặt, còn người nàng an toàn ở chỗ khác!

      Thất bại chỉ trong gang tấc! Mộ Dung Cẩn Thiên trừng mắt, trong con ngươi đều là dám tin, phẫn hận xiết chặt mảnh tử lụa, mang theo đầy hận ý và cam lòng ngã xuống vách núi đen!

      Dạ Nguyệt Ly khống chế được toàn thân phát run, hoàn hảo, nàng còn đứng bên rìa vách núi!

      Nhưng kịp để thấy may mắn, Mộ Dung Tiểu Tiểu như vô thức ngã theo Mộ Dung Cẩn Thiên xuống vách núi đen! Thần sắc nàng tràn đầy lo lắng, hai trong mắt hung hăng hìn sợi lụa buộc tóc Mộ Dung Cẩn thiên nắm trong tay!

      ! Đó là quà của sư huynh cho nàng! thể để mất!

      Bầu trời, chợt toàn bộ đen lại!

      “Nha đầu!”

      tiếng quát giận dữ vang lên, chấn động thiên địa, bóng dáng bạch sắc đngs xa kia kinh động dứt, nhanh vọt đến mép vách đá với tốc độ thể tưởng nổi!

      Đúng lúc này, bỗng có hai đạo bạch quangn\ phá màn đêm xông ra, vô cùng chói mắt! Mộ Dung Tiểu Tiểu kịp quay đầu cũng kịp đáp lại, bị bao vây trong hai đạo bạch quang, thân thể bỗng nhiên mơ hồ.

      Mắt thấy người kia sắp biến mất trong hai đạo ánh sáng, trái tim Dạ Nguyệt Ly kịch liêt nhảy lên! Trong lòng sợ hãi lan tràn, bỗng nhiên vô cùng tuyệt vọng!

      …….!!!!!”

      rống lên đến tê tâm liệt phế, tiếng kêu truyền , mang theo đau đớn triệt để công phá nội tâm! Trái tim Mộ Dung Tiểu Tiểu đột nhiên co rút nhanh, dám tin tiếng kêu đau đớn như dã thú như vậy là của sư huynh? Nàng chỉ là lấy lại dây cột tóc, sao sư huynh lại như vậy? Ngay sau đó, nàng chịu nổi, trước mắt tối đen!

      kịp suy nghĩ, đôi chân của Dạ Nguyệt Ly vẫn ngừng lại, theo tiểu nhân nhi cùng nhảy xuống! Bàn tay rất nhanh bắt được góc bạch y, nhưng lại nắm được tới người! Ánh sáng này trong suốt, lại thấy được người đâu!

      Mặt trời dần thoát khỏi bóng đen, ánh sáng nhè ra, trời đất cũng sáng lại, nhật thực chấm dứt!

      “Chủ tử!” Toái Nguyệt kích động phi thân tới, nhìn thấy chủ tử nhà mình chút do dự nhảy xuống vách núi, kinh hoàng sợ hãi, chút nghĩ ngợi cũng phi thân theo sau, tuyệt đối thể để chủ tử gặp chuyện may!

      Gió, thổi vù vù bên tai, mang theo hơi lạnh đến tận xương tủy, đôi mắt Dạ Nguyệt Ly như xuyên thấu tất cả, muốn nhìn qua mây mù để tìm kiếm bóng dáng của tiểu nhân nhi, nhưng có! có! Nha đầu, nàng đâu rồi! để ý đến cơ thể đều bị vách đá cắt qua, khuôn mặt tuấn mỹ vô cùng cũng bị cắt đến máu chảy đầm đìa, y phục trắng noãn của nay cũng nhuộm màu đỏ rực, dã vô cùng, hai mắt cũng chuyển thành màu đỏ tươi khủng bố, như ác ma thị huyết, DLQ_Donnn nhưng trong đó còn mang hoảng sợ, điên cuồng gọi tên nàng, chưa từng khống chế tốc độ rơi xuống của mình, nha đầu của nhất định rơi xuống trước ! phải nhanh hơn! Nếu chậm chạp, nhất định nha đầu sợ hãi! Nơi đó rất tối! phải nhanh hơn chút!

      Nha đầu, chờ chút thôi sư huynh nhanh tới! được bỏ lạ mình!

      Đến khi rơi xuống đáy cốc vẫn ngừng điên cuồng tìm kiếm, đến tận khi Toái Nguyệt bị đánh tới hộc máu vẫn cố gắng ngăn tẩu hỏa nhập ma, đến tận khi tam đại hộ pháp cùng tất cả người quan trọng của Tiêu Dao sơn trang tới cầu xin, cũng màng tới, trong lòng bây giờ chỉ còn suy nghĩ, nha đầu của bị rơi xuống chỗ nào rồi, nàng còn sợ hãi chờ tới cứu, nàng còn chờ ,…mọi người thấy còn cách nào đành cùng đánh với đến khi kiệt sức mới điểm huyệt đem mang về….

      Bên ngoài Thanh Dương Thành, mấy ngày nay đều truyền ra tiếng rít gào đau đớn cuồng loạn, ai biết ngoài thành xảy ra chuyện gì, cũng ai có gan dám ra khỏi thành!

      Đến tận khi, Mộ Dung thế gia hoàn toàn biến mất, cả Dương thành tràn ngập mùi máu tươi, lâu vẫn tản ….




      Sáu năm sau…..

      Sơ thần cốc, vùng đất sâu trong rừng rậm, từ bên trong xuất ôn tuyền xinh đẹp, nhiệt khí vô cùng thoải mái. Xung quanh mọc toàn cây xanh cùng quả mọng, chim choc chạy nhảy những nhành cây, khói nước lượn lờ. Chỉ nghe trong nước truyền tói tiếng ào ào, sương mù lượn lờ giống như tầng sa mỏng, chỉ thấy vóng dáng mơ hồ, mông mông lung lung chút chân thực.

      “Tiểu thư, mới sáng sớm chạy tới ôn tuyền tắm, ngủ lười nữa sao?” Người mới tới thân quần áo phấn hồng, dáng người thướt tha tinh sảo, đôi lông mày lá liễu hai tròng mắt phảng phất như làn thu thủy, da thịt trắng nõn, dung mạo thanh tú, nàng ta tùy tiện ngồi xuống phiến đá lớn bên cạnh ôn tuyền, trêu ghẹo .

      Ào, tiếng nước vang lên, nữ tử ở dưới ôn tuyền nhíu mày từ rong nước phi thân ra, sương mù lượn lờ nhưng có thể cho người ta thấy được những đường cong lung linh, tóc đen dài tới thắt lưng, ở trung xõa ra vô cùng duyên dáng. Thân thể lập tức xoay tròn đem áo lụa nhàng mặc lên người.

      “Sao nào? Tiểu Ngư ngươi cũng muốn xuống sao?” Thanh rơi xuống như châu như ngọc, khiến cho người ta cảm thấy tâm tình đều thoải mái sung sướng.

      Nữ tử từ trong sương mù chậm rãi ra, đến bên cạnh thị nữa, tóc đen cũng được buộc lại bằng mảnh lụa tím, đôi mắt trong xuốt như ngọc lưu ly, khóe miệng nhàng giơ lên ý cười ôn nhu, vừa mới khỏi ôn tuyền nên cả người nàng đều hồng nhạt, cả người thoạt nhìn đều kiều diễm ướt át, khuôn mặt nhắn, ngũ quan tinh xảo thoát tục, xinh đẹp giống như tinh linh.


      Tiểu Ngư trừng mắt, thầm than tiểu thư nhà nàng ta quá xinh đẹp rồi, nàng ta là nữ nhân mà nhiều khi còn nhìn đến ngây ngốc, huống chi là nam nhân khác, nàng ta khẽ , “Ta cần như vậy, tiểu thư, giáo chủ tìm người, chuyện người muốn biết có tin tức mới.”

      “A? Ta lập tức .” Dứt lời vận khí rời . Nàng đúng là người rơi xuống vách núi đen sáu năm trước Mộ Dung Tiểu Tiểu!

      “Tiểu thư!” Tiểu Ngư kêu lên, DLQ_Donnn nàng ta khẽ cắn môi dưới, giống như phân vân biết có nên mở miệng hay .

      , có gì tiện .” Nàng cười đạm , ở trong cốc mấy năm nay, đều là tiểu Ngư ở cùng nàng, tuy rằng đều cùng nàng chuyện, nhưng mỗi lần lại đều dám ngẩng đầu nhìn nàng, làm cho nàng cảm thấy đúng là biết làm sao!

      “Tiểu thư, nếu người rời , nhất định phải mang tiểu Ngư theo, được ?” Nàng tab a tuổi gia nhaaphj vào giáo, mười năm qua , nàng giwof mười ba tuổi, ở chung cùng tiểu thư nhiều năm như vậy, nàng ta cũng hy vọng về sau có thể mãi ở bên người tiểu thư!

      “Được!”

      Sáu năm trước, nàng vì muốn đoạt lại mảnh lụa mà cùng Mộ Dung Cẩn Thiên rơi xuống vách núi, hiểu ra sao lại bị hai đạo ánh sáng bao phủ, lúc tỉnh lại thấy mình ở chỗ này, Mộ Dung Cẩn Thiên trở thành đệm thịt của nàng, ngã chết. Nghe người ở đây cốc này cách biệt với bên ngoài, chỉ khi nhật thực cửa cốc mới mở. Chuyện tình quỷ dị như vậy lại có thể xuất người nàng, lúc nàng mới nghe tới, thấy có chút ổn, nàng là xuyên mà đến, chuyện này chứng minh, hai thế giới song song tồn tại là có .

      “Nãi nãi.” Khi nàng rơi xuống đất khuôn mặt có tới 60% tương tự phụ thân ôn hòa xuất , nàng cười ôn hòa.

      Y Na, thân nhân của khối thân thể này, bà nội của nàng, lam y giáo chủ biến mất hơn mười năm trước!

      Khi nàng rơi xuống nơi này, mọi người ở trong cốc nhiều năm hầu như đều ngẩng đầu nhìn lên, Y Na lại ôm nàng khóc thành tiếng, nàng chính là tôn nữ của nàng! Trong đầu Mộ Dung Tiểu Tiểu hoàn toàn mờ mịt, nàng cũng nghĩ đến chuyện Y Na có phải nãi nãi của nàng hay , nàng chỉ nhớ sư huynh còn chờ nàng trở về! Nàng mở miệng câu đầu tiên là đòi trở về, Y Na lại với nàng phải chờ nhật thực lần sau mới có thể ra ngoài!

      Nàng biết vậy vô cùng tuyệt vọng, như vậy phải bao nhiêu năm sau đây?

      “Tiểu Tiểu mau tới đây!” Y Na từ ái vãy tay với nàng.


      Suy nghĩ chặn lại, Mộ Dung Tiểu Tiểu nhìn đến nãi nãi gần năm mươi tuổi của nàng, thoạt nhìn giống như mới ba mươi tuổi, ý cười ấm áp.

      Y Na nhéo nhéo chop mũi của nàng, trong mắt tràn đầy thương , “Mong muons của ngươi sắp tới rồi, lại sắp có nhật thực.” Nhật thực vẫn là từ mới mẻ trong giáo của bà, lúc nghe Tiểu Tiểu giải thích từ này bà mới giật mình cảm khái.

      Đôi mắt của Mộ Dung Tiểu Tiểu sáng ngời, nàng biết nãi nãi xem thiên tượng cực kỳ giỏi, vô cùng lợi hại, nghe được tin tức này nghi ngờ gì vô cùng vui vẻ, nếu trong nàng còn người nào để nhớ, quả nàng nơi này ngây ngốc cả đời, nhưng tại thể, nàng phải tìm được sư huynh, nàng muốn xác định giờ này sao rồi.
      B.Cat thích bài này.

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 64 (tiếp)

      “Nãi nãi tuy rằng ta biết vì sao người cứ khẳng định ta là cháu người, nhưng mà ta hy vọng lần này người có thể cùng ta, cứ mãi ở trong giáo này cũng phải là biện pháp, huống gì người trong giáo còn có gia đình còn người cũng có ai, huống hồ sau lần này biết bao giờ mới có nhật thực nữa.”

      Y Na thở dài, cũng có chút đau đầu, “Ừ, cùng nhau .”

      Năm đó, khi mới ở chung cùng nãi nãi, Mộ Dung Tiểu Tiểu biết làm gì, cả kiếp trước lẫn kiếp này, nàng chưa bao giờ có tình thân, đối mặt với Y Na, nàng biết nên cư xử thế nào, cũng may qua sáu năm, nàng cũng bắt đầu quen thuộc. Nãi nãi cũng kể lại chuyện trước kia, kể cả chuyện vì sao bà lại ở đây, vì sao lại ở cùng ngoại công? Còn có chuyện trong lòng nàng cũng rất nghi hoặc, Y Na dựa vào cái gì có thể khẳng định chắc chắn nàng là cháu của bà? Nếu như khuôn mặt nàng giống vói con của bà ấy, vì sao có ai của Mộ Dung gia có thể nhận ra nàng? Dao phi cũng là qua lúc lâu mới nhờ ngợ phản ứng lại!

      Tuy rằng Y Na có rất nhiều việc gạt nàng, nhưng nàng cũng chủ động hỏi, nàng có thói quen tìm hiểu chuyện riêng của người khác, và Y na cũng chưa bao giờ có ý đồ xấu gì với nàng, ở trong cốc này sáu năm, chỉ có mình bà đối với nàng vô cùng tốt mà cả Lam y giáo đối với nàng cũng vô cùng thân thiết, thương, lại còn giao chút quyền lực vào tay nàng giống như muốn nàng tiếp quản giáo.

      Nửa tháng quá nhanh, mọi người cùng tập trung ở địa điểm Y Na báo trước để chờ nhật thực bắt đầu. Mộ Dung Tiểu Tiểu hỏi tiểu Ngư, vì sao mọi người trong cốc ra ngoài? Tiểu Ngư cho nàng, Lam y giáo là Y Na lập, đại đa số mọi người đều chịu ân sáng tạo này, nếu giáo chủ có ý rời bọn họ cũng .

      Làn bạch quang lại bao phủ toàn thân, Mộ Dung Tiểu Tiểu bị ngất xỉu như trước, ngoài trái tim chờ mong, còn vô cùng khẩn trương, lo lắng, sáu năm qua , biết giờ này sư huynh của nàng ra sao rồi? Vị trí trong ngực người kia, cùng với vòng tay luôn ấm áp ấy có còn là của nàng ?

      Gần trăm người bước bước đến bên cột trung tâm, nhất thời cảm giác biết nên gì, dù sau cũng là phải rời khỏi nơi bọn họ ở hơn mười năm nay. Trong làn bạch quang dần dần biến mất, Mộ Dung Tiểu Tiểu và Y Na cùng chú ý tới người đột nhiên xuất bên ngoài lúc này.

      Xiêm y phằng phiu chút nếp nhăn, tinh thần tỏa sáng, mặt mũi hồng hào, bình rượu hồ lô vắt bên hông, mái tóc hoa râm lúc này cũng đen như mực, đây chính là đại thúc tuấn!
      Quá dọa người! Mộ Dung Tiểu Tiểu ngốc lăng! Y Na vẻ mặt mất tự nhiên liếc nhìn về phía xa xa.

      Người này đúng là Mục Trạch Dương! Tuy rằng Mộ Dung Tiểu tiểu cũng biết sư phụ võ công vô cùng tốt, năng lực dùng dược tẩm bổ cũng hơn người, nhưng nghĩ tới sửa sang hoàn chỉnh lại có thể trở bộ dạng như vậy, là đại thúc thôi đó!

      Hai mắt Mục Trạch Dương tỏa sáng, hai tay giống như bạch tuộc nhào đến bên cạnh Mộ Dung Tiểu Tiểu,diennn $%&nl &quydooon “Ôi, Tiểu tiểu, ngươi làm lão nhân ta nhớ muốn chết rồi!” cố gắng ra hai giọt nước mắt, trong lòng lại cười ha ha, tiểu tử thối kia, sáu năm nay ta để ý tới , nữ nhân của sau khi lớn lên, ta lại chính là người ôm đầu tiên! Ha ha aha!!!! (Phiêu: Lão à tự cầu phúc !!! Ahahaha….MTD: Cứ để ta tự YY oa haha tiểu tử thối kia sao biết được. DNL: Toái nguyệt đổ sạch rượu trong cốc, đuổi hết người làm, phong tỏa lão nhân kia Thần phong cốc 1 năm!!!)

      Hốc mắt Mộ Dung Tiểu Tiểu có chút nóng lên, nếu bình thường ai có thể ôm nàng thế này, độc của nàng cho chết ngay tại chỗ, nhưng người ôm nàng tại lại là Mục Trạch Dương, làm cho nàng lại nhớ đến lão ngoan đồng luôn thương nàng ngày xưa!

      Nàng nhàng kêu, “Sư phụ, Tiểu Tiểu trở lại!”

      “Xú nha đầu, tiếng nào vụng trộm xuất cốc! Còn dám lập tức quay lại, nghĩ tới ngươi vừa liền sáu năm ròng! Ngươi đúng là cái nha đầu có lương tâm!” Mục Trạch Dương hung hăng vung ngón tay, dí dí vào trán mỗ nha đầu nghe lời kia, cuối cùng cũng là bộc phát oán hận nàng ra ngoài!

      Mộ Dung Tiểu Tiểu vui vẻ mỉm cười, trái tim cũng tràn đầy cảm động, thế giới này, vẫn là còn có người quan tâm đến nàng.

      Nàng lơ đãng phát vẻ mặt nã nãi được tốt, là vì mới ra ngoài nên thích ứng sao? Nàng với tay lại, chỉ vào Mục Trạch Dương giới thiệu, “Nãi nãi, đây là sư phụ của Tiểu tiểu.”

      “Sư huynh….” Hai chữ đột ngột làm Mộ Dung Tiểu Tiểu giật mình, sư huynh sao? Nãi nãi là gọi sư phụ sao? Bọn họ biết nhau?

      “Ừ, trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi, chuyện quá khức cứ cho qua thôi.” Mục Trạch Dương nhìn sư muội khi xưa mình thương nhất, trong mắt tràn đầy đau lòng.

      Y Na rất nhanh thu lại cảm xúc, quay đầu đối với giáo chúng đằng sau, lạnh lùng , “Toàn giáo nghe lệnh!”

      Nhất thời toàn bộ mọi người đều cung kính cúi đầu.

      “Từ giờ trở , ta còn ở trong giáo, nay ta đem vị trái giáo chủ này trao lại cho ngoại tôn nữ của ta, từ nay nàng là người dẫn dắt các ngươi, các ngươi có ý kiến gì ?” Cả người Y Na đều là uy nghiêm thể xâm phạm, tròng mắt lạnh lẽo.

      Bộ dạng uy nghiêm như vậy của nãi nãi, Mộ Dung tiểu Tiểu vẫn là lần đầu tiên thấy.

      Sau lúc lâu, có ai ra, Y Na mặt tràn đầy vui mừng, chức vị giáo chủ truyền lại cho Mộ Dung Tiểu Tiểu các ngươi có phục ?”

      Thanh cùng nhịp vang lên, “Nguyên vì giáo chủ trung thành đến chết!”

      Tiểu Ngư vui mừng ngẩng đầu nhìn Mộ Dung Tiểu Tiểu vui sướng thôi, tiểu thư của nàng hoàn toàn xứng đáng! Đối với nương mới mười bốn tuổi này, mọi người tràn đầy bội phục! Khi bọn họ cười nàng biết lượng sức mình khiêu chiến với người khác, đó lại là lúc nàng lấy thực lực của mình, đánh bại từng người, làm cho bọn họ tâm phục khẩu phục! Nay trong giáo còn ai là đối thủ của tiểu thư, hơn nữa tiểu thư còn dậy bọn họ đống chuyện cổ quái, tuy rằng bọn họ cũng chưa bao giờ gặp qua, nhưng lại vô cùng thần kỳ hữu dụng, như ám sát, đấu cận chiến, thủ đạo, thái cực quyền…..

      Mấy nam tử nhìn Mộ Dung tiểu Tiểu có chút kích động, ánh mắt vô cùng tôn kính, nhưng vành tai lại đỏ lên.

      Mục Trạch Dương tươi cười cất cao giọng, “Tiểu Tiểu nãi nãi của ngươi tặng ngươi phần đại lễ , đây chính là giáo phái tay nàng ấy tạo nên, chắc chắn rất trung thành!”

      Mộ Dung Tiểu Tiểu nhíu mày trầm giọng , “Có thể giao cho ta, nhưng sau này ta làm gì Nãi nãi đáp ứng nhúng tay chứ?” Hành tẩu giang hồ có thế lực của chính mình đương nhiên vô cùng tốt. Nhưng thế lực chỉ trung thành nửa nàng cũng muốn, nàng muốn là thế lực hoàn toàn trung thành!

      Chương 64: (Cuối)

      “Thôi, ngươi muốn thế nào thế đó .” Y Na tràn đầy từ ái sủng nịch khóa tay áo, liền theo Mục Trạch Dương xa.

      ở Nam Dục quốc, sư hụ cũng nhiều, ngươi biết.” Mục TRach Dương đồng thời xua tay, lời phiêu đãng trong khí, trông vô cùng thoải mái mà rời , nhưng nội tâm lại hừ hừ, tiểu tử thối kia để ý đến , tiểu nha đầu trở lại cũng cho tiểu tử kia biết!

      Mục Trạch Dương sớm tính quẻ, tính đến hôm nay ở chỗ này chờ nàng trở lại, nhìn thấy hai người đều khỏe cũng yên tâm.

      “Sư muội, chuyện của Tuyết Nhàn sư huynh thẹn với ngươi.” Lời của có chút trầm trọng, đến khi tìm được, Tuyết Nhàn sớm ra , tứ chi còn đầy đủ, bất đắc dĩ phải thiêu hủy xác chết, tro cốt để trong Thần Phong cốc, tiểu Tiểu biết nơi nầng quỳ lạy sư tổ, chính là nơi nàng lạy mẫu thân.

      Y Na cười khổ, “Sư huynh, thể trách được ngươi, nếu năm đó ta gặp họa, phu quân cũng chết, ta cũng bị lạc mất nữ nhi khi chạy trốn, nàng ấy cũng bị hủy dung cùng mất trí nhớ, dù sư huynh cứu nàng ấy, cũng tìm cho nàng ấy đáng lang quân như ý, nhưng biết sao được, hồng nhan bạc mệnh, đây đều là tự ta tao nghiệt!”

      “Ngươi bỏ được thành quả của mình giao cho người khác?” Mục Trạch Dương lảng sang chuyện khác, cười trêu ghẹo.

      “Nàng có bản lĩnh, ta giao cho nàng cũng tốt, huống chi sau này cũng sư huynh cư trong cốc, vật ngoài thân này cũng dùng được, chi bằng cho nha đầu kia.” Y Na cười thoải mái .

      “Sao lại với nàng?” Mục Trạch Dương nhìn ngón tay hỏi.

      “Sư huynh cũng biết nàng phải Tiểu Tiểu?” Y Na nhìn phương xa lẩm bẩm .

      Nếu giờ này Mộ Dung Tiểu Tiểu ở đây, chắc chắn rất ngạc nhiên, thế giới naỳ lại có người có thể biết được nàng đến từ dị thế!

      “Nha đầu kia giúp ngươi báo thù, ngươi cũng nên vui mừng, nếu có chuyện đó, nàng cũng đến nơi của ngươi, làm ta và xú tiểu tử kia đau khổ tới sáu năm.” Mục Trạch Dương haha cười , và sư muội đều có khả năng dự đoán trước tương lai, cho nên điều biết, chắc chắn sư muội cũng biết.

      “Vâng, ta cũng trách nàng.’ diennn $%&nl &quydooon Chỉ là trong lòng có chút khó chịu mà thôi.



      Nhìn bóng dáng hai người xa, Mộ Dung Tiểu Tiểu mím môi, nàng phải tìm hiểu chuyện, nàng chắc chắn phải biết cho được!

      Những ngày gần đây Mộ Dung Tiểu Tiểu bận chỉnh đốn lại Lam uy giáo, trong giáo chỉ có người trong cốc mà còn có cả người bên ngoài, cũng vừa chính vừa tà, nhưng dù vậy lại rất hợp ý nàng. Nàng cũng đổi tên giáo, bởi nàng nghĩ đây là tên của nãi nãi cùng ngoại công, ra dù tên gì với nàng cũng chỉ là chuyện .

      Nàng cũng nâng đỡ số người trẻ tuổi lên làm việc, giáo quy cũng thay đổi số điều, nàng muốn nó có xu hướng giống tổ chức sát thủ của nàng trước đây!

      “Tiểu thư, đây là chuyện người muốn biết.” Hữu hộ pháp Tần Thương đưa tới tờ giấy, khuôn mặt tuấn lãnh, từ đầu đến cuối vẫn dám ngẩng lên.

      Lam Y giáo sắp vào quỹ đạo, Tiểu Ngư và Tần Thương là hai người nàng thân nhất khi còn trong cốc, cũng là hai người mà nàng tín nhiệm nhất, võ công của Tần Thương cần phải , nếu gặp cao thủ thân cần bận tâm cũng có thể so sánh với Toái Nguyệt, Tiểu Ngư ra cũng vô cùng thông minh linh hoạt, nghĩ đến đây, Mộ Dung Tiểu Tiểu khỏi than , sư huynh tại biết có khỏe ?

      Nàng cảm thấy câu cuối cùng của sư phụ trước khi là muốn nàng tới Nam Dục tìm sư huynh, tự mình đến bằng trước nàng cho người đến dò la tin tức, phải biết trước tình hình của sư huynh tại thế nào, rồi cũng phải xem năng lực làm việc của người trong giáo ra sao!

      Nàng cúi đầu nhìn, càng nhìn xuống nàng lại càng ngạc nhiên, nàng đúng là thể ngờ, thân thế của sư huynh….

      Tiêu Dao trang chủ, lương thương nhân, nay còn là Ly vương gia được hoàng đế Nam Dục vô cùng sủng ái? sai, đây chính là Dạ Nguyệt Ly? Hay nên gọi là Nam Cung Nguyệt Ly? Sư huynh, người có thể cho Tiểu Tiểu bao nhiêu kinh hỷ nữa đây?

      Đôi mắt lại nhìn đến tin tức mới nhất,, khóe môi Mộ Dung Tiểu Tiểu gợi lên ý cười trầm,tốt lắm, sáu năm nàng có đây, đúng là cho nàng cái kinh hỷ vô cùng lớn, Ly vương gia thành thân? Có phải nàng nên chuẩn bị phần đại lễ hay ?

      Tiểu Ngư ở bên cạnh chú ý tới ý cười như ác ma bên khóe môi Mộ Dung tiểu Tiểu, cả người tự giác run rẩy, thầm nghĩ, có người sắp tốt!
      B.Cat thích bài này.

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 65: bao giờ rời (gặp mặt)

      Editor: Vân Phiêu


      Nam Dục từ khi lập quốc ba trăm năm, dựa vào ưu thế địa lý, phát triển kinh tế mạnh mẽ kể cả nông nghiệp lẫn đối ngoại, là quốc gia giàu có và đông đúc, thể nghi ngờ là đại phú quốc, mà kinh đô của Nam Dục quốc đương nhiên chính là trung tâm chính trị phồn hoa, mặc dù quân bằng Bắc Địch quốc, nhưng tính về kinh tế, Bắc Địch thể so với Nam Dục, hai quốc gia mấy trăm năm nay cũng là cùng tồn tại, bình bình an an, nước sông phạm nước giếng.

      Trời thu tháng mười, khí tươi mát.

      Mộ Dung Tiểu Tiểu lúc này chỉ còn cách Nam Dục quốc ngày lộ trình, mà hôn của Ly vương gia chính là ba ngày sau!

      Sáng sớm hôm nay, khó có dịp Mộ Dung Tiểu Tiểu lại ngoan ngoãn ngồi trước gương đồng cho Tiểu Ngư trang điểm. Từ trước tới nay dù chuyện gì cũng là sư huynh tự mình làm cho nàng, nàng giống như là ngốc trong lòng , vẫn là thèm để ý chuyện gì. Sáu năm sống trong cốc nàng liều mạng đem thói quen ngày xưa gạt bỏ, chính mình tự tay học hết mọi thứ, kiên quyết để người khác giúp, bởi vì nàng hiểu, thói quen là thứ vô cùng đáng sợ!

      Tiểu Ngư nhìn dung mạo tiểu thư nhà mình trong gương đồng, khuôn mặt nhàng như phù dung sáu năm trước nay vô cùng sắc xảo, xinh đẹp, chỉ cần chút chút tươi cười cũng có thể làm cho người ta si mê, tiểu Ngư cảm thán, tiểu thư mới chỉ mười bốn tuổi thôi, nếu thêm thời gian nữa, khuôn mặt này biết còn trở nên hoàn hảo đến mức nào, chắc chắn trở nên khuynh quốc khuynh thành ?

      Đôi mắt Mộ Dung Tiểu Tiểu như đôi hắc bảo thạch thượng đẳng, nàng hơi ngẩng đâu lên nhưng trong đáy mắt ại biểu lộ chút cảm xúc nào.

      “Tiểu thư bình thường đều tự mình làm, sao hôm nay lại cho Tiểu Ngư giúp vậy?” Khuôn mặ thanh tú của tiểu Ngư lên nghi hoặc hỏi, hai tay nàng ta nhanh nhẹn lưu loát đem mái tóc đen dìa kia vấn lên lấy chiếc dây cột tóc màu tím kia đơn giản cột lên, dùng bất kỳ trang sức nào.

      dùng cái này, đổi cái khác.” Mộ Dung Tiểu Tiểu mặt chút thay đổi, lạnh lùng .

      “….Vâng.” Tiểu Ngư khó hiểu, phải ngày nào tiểu thư cũng dùng dây buộc tóc này sao? Vì sao hôm nay dùng? Nhưng mà nàng ta làm thuộc hạ, đương nhiên hỏi linh tinh, nếu tiểu thư muốn chắc chắn với nàng ta.

      “Tiểu thư, chúng ta xem hôn lễ của Ly vương sao?” Tiểu Ngư lại lần nữa mở miệng, nàng ta tại biết, tiểu thư đến Nam Dục quốc này chắc chắn vì Ly vương gia, chỉ là biết, tiểu thư cùng Ly vương gia có khúc mắc gì?

      “Ừ, xem.” Mộ Dung Tiểu Tiểu thản nhiên đáp, cúi đầu nhìn tử lụa trong tay, có chút suy nghĩ.

      Sáu năm nay, nàng thường xuyên nghĩ tới sư huynh, cn người lạnh mạc như vậy, lại đem ôn nhu duy nhất cho nàng, nay lại mang nó cho người khác nữa sao? Người mà ôm trong lòng, chắc hẳn có ý nghĩa khác hẳn với nàng ? khi như vậy, lúc trước vì sao còn trêu chọc nàng? Nàng vốn cũng chỉ nghĩ là thân nhân, là , từng bước bức nàng động tâm, hôn, hứa hẹn, lúc nào là dụ hoặc nàng trầm luân! Nàng phải ngốc tử, nàng cũng có suy nghĩ của người trưởng thành, như vậy lúc trước phải có thể lấy quan hệ thân nhân ra để !

      Dù nàng chưa bao giờ trực tiếp thừa nhận tình cảm với sư huynh, nhưng dưới đáy lòng sớm thừa nhận rồi, DLQ_Donnnn thậm chí nàng còn từng nghĩ cùng sống cả đời! Nàng lại càng thể tưởng nổi cùng có chút hiểu lầm gì, cho nên, nàng nhất định phải tìm hỏi cho ràng!

      Sư huynh, phải là của nàng!

      Mắt hạnh của Mộ Dung tiểu Tiểu híp lại, tay gắt gao nắm chặt dải lụa trong tay, nội tâm thầm nghĩ, sư huynh, trăm ngàn lần đừng để Tiểu Tiểu thất vọng.

      Ở khách điếm đến lúc hoàng hôn, Mộ Dung Tiểu Tiểu cuối cùng cũng quyết định vào thành.

      Dung mạo tinh xảo xinh đẹp của nàng lộ ra ngoài, thân xiêm y trắng muốt, linh khí quanh thân, nàng vừa bước ra nháy mắt làm cả khách điếm ồn ào bỗng im lặng! Trong ắt mỗi người đều là kinh diễm!

      Mộ Dung tiểu Tiểu tự biết mình dung mạo xinh đẹp, nghĩ tới lại mang đến phiền phức thế này, lúc đầu nghĩ tới chọn khách điếm của Lam y giáo trong thành cũng là vì nguyên nhân này, nghĩ tới làm vậy nhưng cũng hiệu quả.

      “Tiểu thư, hay là mang khăn che mặt?” Tiểu Ngư ở bên cạnh giọng đề nghị, nàng ta cũng thích người khác nhìn chằm chằm tiểu thư nhà mình như vậy, người tâm tán thưởng có bao nhiêu, toàn là mấy tên cặn bã có suy nghĩ bỉ ổi.

      Khuôn mặt Tần Thương lúc này thể lạnh hơn, ta thậm chí còn có suy nghĩ muốn giết người! Nhìn đến tiểu thư nhà mình vẫn thờ ơ, cuối cùng cũng nhịn xuống xúc động!

      “Quên , dùng cơm xong rồi về phòng thôi.” Lúc này dù có che mặt lại cũng khác là bao, nàng đến chỗ này cũng là cứ điểm của Lam y giáo, nhưng nghĩ tới khuôn mặt này lại gây nhiều phiền toái tới vậy.

      “Vâng, tiểu thư.” Tiểu Ngư nhanh nhẹn phân phó tiểu nhị vẫn đứng bên ngây ngốc, “Còn thất thần làm gì, mau mang đồ ăn ngon nhất của các ngươi ra đây, chuẩn bị cho ta ba gian phòng thượng hạn nữa!”

      xong ba người chọn vị trí khuất trong góc vào ngồi đợi đồ ăn lên.

      Đến tận lúc sau, khách điếm mới ồn ào trở lại, chuyện mọi người thảo luận bây giờ tất cả đều tập trung vào người thiếu nữ mới bước vào.

      “TMD, lão tử còn tưởng rằng Triệu Thi Nhân là đệ nhất mỹ nữ Nam Dục quốc, hôm nay vừa thấy nương này, lão tử mới phát Thi Nhân kia chỉ là cọng cỏ!” hán tử thô lỗ vỗ bàn ăn, nước trong chén cũng vương vãi ra bàn, ta kích động nhìn chằm chằm Mộ Dung Tiểu Tiểu, trong mắt chỉ đơn thuần là thích có chút tạp niệm nào, khuôn mặt chữ điền đôi mắt lại tròn trịa phía dưới cằm còn có bộ râu rậm rạp, làm ta thoạt nhìn trông rất buồn cười.

      Tiểu Ngư ôm miệng cười , “Tiểu thư, người này thú vị.”

      “Ăn cơm của ngươi .” Mộ dung tiểu Tiểu gắp chút rau xanh bỏ vào trong bát của tiểu Ngư, nhìn nàng ta khép miệng ủy khuất nàng cũng gì, tiếp đó lại gắp miếng măng bỏ vào trong bát Tần Thương, nhìn cúi đầu thấp lại càng thấp, nàng bất đắc dĩ cười, rồi lại yên lặng ngồi nghe mọi người thảo luận, nàng muốn nghe, chính là tin tức của Triệu Thi Nhân này, người sắp thành thân cùng Ly vương gia.


      “Ngươi muốn sống nữa sao? Nữ nhi của đại tướng quân mà cũng dám nhục mạ!” Nam nhân trung niên ngồi bên cạnh vội vàng che miệng nam tử kia lại, nhìn mọi người đều chú ý đến nữ tử xinh đẹp kia lúc này mới yên tâm.

      “Lão tử là , ta thấy nương này mới xứng với Ly vương gia lợi hại của chúng ta, năm đó vương gia chỉ dùng ngày có thể đem Nguyệt Nha cốc làm đổi chủ, chỉ dùng đêm, ai có thể so sánh cùng!” Hán tử mang vẻ mặt sùng bái.

      “Ngươi đừng linh tinh, dù sao Triệu tiểu thư cũng là tiểu thư con nhà võ tướng, ngươi lại có thể người ta thành cọng cỏ!” Nam tử mặc nho sam thấp giọng trách mắng.

      “Ta chỉ là cảm thấy nương kia hấp dẫn thôi.” Hán tử kia ngây ngô cười.
      ….

      Kế tiếp Mộ Dung Tiểu Tiểu còn nghe thấy chút tin tức nào hữu dụng nữa, nàng tùy tiện ăn chút rồi đứng dậy trở về phòng, bên cạnh bàn lúc này lại có người ngoài ý muốn tiến tới.

      “Tiểu Tiểu, là ngươi đúng , đúng ?!” Người mới tới vẻ mặt kích động, bàn tay to lớn khẽ run, nhất thời muốn động lại dám động tới người trước mắt!

      http://***************.com/images/spacer.gifhttp://***************.com/images/spacer.gifhttp://***************.com/images/spacer.gif
      http://***************.com/images/spacer.gif
      Last edited by a moderator: 8/8/16
      B.Cat thích bài này.

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 65.2

      Thân ảnh Tần Thương chợt lóe! Ngăn lại cánh tay muốn tiến tới kia! “Tiểu thư.” Tần Thương đứng chắn trước Mộ Dung Tiểu Tiểu, ta thấy nguy hiểm nhất thời tiến lên, tạm thời lại quên chính mình dám nhìn thẳng tiểu thư.

      có chuyện gì, ngôi xuống ăn cơm , người quen.” Mộ Dung Tiểu Tiểu mỉm cười với Tần Thương, muốn đừng lo lắng.

      Chớp mắt nhìn thấy nụ cười của nàng, Tần Thương ngốc lăng, vèo cái quay trở về chỗ vùi mặt vào bát cơm, hai tai lại đỏ đến khả nghi.

      Tiểu Ngư vụng trộm cười, tiểu thư nhà nàng hình như có gian tình với người kia, cánh tay cứ dừng lại giữ chừng, có pahir người ngu ngốc hay ?

      Mộ Dung Tiểu Tiểu cũng , nàng nhìn người mới tới, trực tiếp xem đôi mắt tràn đầy lửa nóng kia, nàng giọng , “Ừm, là ta, Cổ công tử, lâu mới gặp lại.” Sáu năm gặp, Cổ Hân vẫn tuấn lãng bất phàm, khuôn mặt so với trước kia càng thành thục.

      tiếng “Cổ công tử” giống như dội chậu nước lạnh vào người Cổ Hân, hương phấn trong mắt nhanh chóng tan , trước kia nàng vẫn luôn gọi Cổ đại ca, nhưng Cổ Hân vẫn còn vui sướng, “Mấy năm gặp ngươi có khỏe ?”

      Vừa rồi ngồi trong quán, từ khi nang tiến vào vô cùng kinh diễm, ngay sau đó liền nhận ra nàng, cuối cùng cũng lấy dũng khí tới. Năm đó dám thừa nhận tình cảm của mình với nàng, mà thời gian càng lâu lại càng hối hận, dù có rất nhớ nàng, nhưng cũng thể tìm được nàng ở đâu, khó trách cha luôn tình tình quá mức quả quyết, làm việc luôn do dự.

      nghĩ tới sáu năm sau, lại gặp nàng, lần này liệu có thể cứu vãn?

      “Vẫn tốt.” Mộ Dung Tiểu Tiểu đạm mạc trả lời, nàng có tâm tình cùng hàn huyên chuyện cũ, từ đối diện kia còn có hai nữ tử đến đấy.

      “A, đại ca, người này phải là tiểu nha đầu lừ đảo năm đó sao?” Cổ Tuyết Nhi vẫn chán ghét Mộ Dung Tiểu Tiểu như trước, ngờ rằng khi lớn lên nàng ta lại xinh đẹp đến vậy, như vậy càng làm cho nàng ta chán ghét hơn. Năm đó nếu vì nàng, đại ca làm sao có thể thua trong trận tỷ võ? Nàng còn hại đại ca về nhà bị phụ thân trách mắng! Nàng ta từng thề, tốt nhất Mộ Dung Tiểu Tiểu nên xuất trước mặt nàng ta, bằng nàng ta nhất định nương tay! Mới nghĩ đôi mắt Cổ Tuyết Nhi xoẹt qua tia hiểm.

      “Tướng công, ai vậy nha?” Người mới chuyện quanh thân đều mang khí chất nhàn tĩnh, hai chữ tướng công thoáng nhấn mạnh, cảnh giác nhìn Mộ Dung Tiểu Tiểu, mọt bộ dạng như gặp đại địch, đến bên cạnh Cổ Hân cố ý khoác tay .

      “Tuyết nhi, được vô lễ, nàng là Tiểu Tiểu, ngươi chắc còn nhớ nàng .” Cổ Hân khẽ trừng mắt nhìn Cổ Tuyết Nhi, Mộ Dung Tiểu Tiểu thấy vẫn như năm đó, vô cùng sủng nịch muội muội.

      tiếng động rút tay mình ra khỏi bàn tay nữ nhân bên cạnh, sắc mặt mất tự nhiên , “Tiểu Tiểu đây là Nhã nhi.” chần chừ hai chữ thê tử, hiểu sao trong lòng có chút lo lắng, biết nàng có để ý đến chuyện lấy vợ , Tiểu Tiểu là đệ tử của Thần Phong lão nhân, ở trong giang hồ địa vị cũng vô cùng cao, nếu như biết có thể tử, sao có thể tự ủy khuất thân mình mà lấy được? (VP: *nhếch mép* tên điên, xứng, nằm mơ !!!! Tỷ ấy còn thèm liếc ngươi!!! MDTT: *rung đùi đắc ý* Phiêu phiêu ngoan a~~~)

      Lúc này khách nhân hầu hết đều nhìn lại chỗ này,toàn là tuấn nam mĩ nữ, sao có thể nổi bật đây.

      “Làm sao lại nhận ra?” Cổ Tuyết Nhi lớn tiếng cười nhạo, đột nhiên nghĩ tới hình như năm xưa ca ca từng có tình ý với Mộ Dung Tiểu Tiểu, huống chi tại nữ nhân này lại hấp dẫn đến vậy, khó có thể chắc đại ca động tâm, ai cũng đều có thể gả vào Cổ gia, duy chỉ trừ nữ nhân này là thể! (VP: Aiiii…Ông trời sao lại bất công với huynh muội hộ Cổ này đến vậy a….hoang tưởng ngấm vào máu rầu!!!) Nàng ta nhất định phải với tẩu tử phải trông chừng ca ca cho tốt! thể để nữ nhân này xen vào!

      “Vị này là?” Cùng theo hai nàng kia đến còn có nam tử áo tím, trong mắt đều là dục niệm bẩn thỉu làm cho nàng vô cùng ghê tởm, nàng chán ghét tất cả những ai dám nhìn chằm chằm nàng trừ chỉ mình sư huynh có thể, nam nhân kia lại dám nhìn nàng bằng ánh mắt như muốn lột đồ của nàng như vậy, đáng chết!

      Hai mắt nàng híp lại, tròng mắt toát ra từng đợt sát khí, Diennnn*%&^$&%$donnn giọng trầm ngoan lệ, giống như đến từ địa ngục, “Xem ra ngươi muốn mắt nữa rồi.”

      Tiểu Ngư sớm em nam nhân ghê tởm kia vừa mắt, cả người đều vô cùng tức giận! Mà Tần Thương cần gì, trực tiếp cầm kiếm phi thân tới!

      “Tiểu Tiểu đừng xúc động!” Hai tay Cổ Hân nhanh chóng bắt lấy thân kiếm, phát khó giữ nổi, nhưng cũng dám buông tay, cứ như vậy cùng Tần Thương giằng co!

      Tần Thương khinh thường nhìn Cổ Hân, nếu phải đợi lệnh của tiểu thư tên kia làm sao đỡ được mũi kiếm của ?

      “Ngươi! Cái nữ nhân điên này!” Kiếm khí lạnh băng đột nhiên hướng tới làm nam tử áo tím sợ hãi chạy tới trốn sau lưng Cổ Hân, ánh mắt tham lam nhìn Mộ Dung Tiểu tiểu mang thêm chút oán độc, nàng dám làm ta mất mặt trước mọi người, ta phải bắt nàng tới, đùa chết nàng! Nữ nhân Hàn Tĩnh coi trọng, chưa bao giờ thoát!

      “A…” Hàn Nhã sợ tới mức thét chói tai, hai tay bưng chặt láy miệng, nhìn trường kiếm lóng lánh, nàng ta run giọng kêu, “Tướng công, mau buông kiếm ra, mau bảo nàng dừng lại, đại ca đâu có đắc tội nàng, sao lại muốn giết đại ca!”

      Tiếng Hàn Nhã nghe ra rất sợ hãi, nhưng từng câu từng chữ lại vô cùng ràng mạch lạc, lại còn cố ý lớn tiếng cho tất cả mọi người nghe thấy, thành nàng muốn tính mạng Hàn Tĩnh!

      Trong mắt mọi người ở khách điếm nhìn Mộ Dung tiểu Tiểu đều là mịt mờ , có chút nghi hoặc, lại có chút chỉ trích, thậm chí có người còn lặng lẽ , “Mỹ nhân tuy đẹp, nhưng có độc!”

      Tiểu Ngư vừa định mở miệng mắng chửi người, chợt lại nghe thanh giận dữ, “Thả ngươi mẹ nó thí, ngươi thấy tên kia nhìn nương người ta khốn kiếp thế nào à!” Vẫn là hán tử kia gào thét, quay sang nhìn Mộ Dung Tiểu Tiểu lại ngây ngốc nở nụ cười.

      Nam tử nho sam bên cạnh bất lực biết làm sao, huynh đệ này của sao lại thích bênh vực kẻ yếu như thế? Nhưng mà cũng phải nhìn xem bên nào yếu!

      Lúc này tiểu Ngư cười ra tiếng, “Đại hán tử, ngươi tinh mắt nha!”

      Nam nhân biết xấu hổ kia dám vô lễ với tiểu thư của nàng ta, đúng là đồ cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, ta quá mức ghê tởm!

      Cổ Tuyết Nhi nhìn Hàn Tĩnh rồi lại liếc nhìn Mộ Dung Tiểu Tiểu, trong đầu đột nhiên nghĩ ra mưa kế!

      “Tiểu Tiểu, có chuyện gì từ từ .” Cổ Hân bất đắc dĩ khuyên nhủ, vì sao mỗi lần gặp nhau nàng đều xung đột với người bên cạnh , làm thạt có chút đau đầu, vất cả mới thấy được nàng, nay cũng chưa được vài câu, vậy mà nháo đến thế này.

      Mộ Dung Tiểu Tiểu lạnh lùng hừ tiếng, “Chúng ta .” Nàng nghĩ giết người ở đây, cho nên, nếu thức thời cũng đừng tới trêu chọc nàng, bằng , chết là chắc!

      “Tiểu Tiểu.” Nghĩ rằng Mộ Dung Tiểu Tiểu tức giận nên rời , Cổ Hân vội vàng gọi lại.

      Nàng cũng để ý tới , mấy người trực tiếp lên lầu, dù có chút hảo cảm với Cổ Hân này, nhưng đúng là người bên cạnh vẫn như sáu năm trước làm cho nàng thể nào vui nổi!

      “Cổ huynh, nữ nhân vừa rồi là ai? Sao lại hiểu đạo lý đến vậy?” Hàn Tĩnh làm bộ như khó hiểu hỏi, đáy lòng lại vô cùng tức giận, muốn biết nữ nhân vừa rồi là ai, sau đó mới động thủ!

      Cổ Hân lúc này cũng để ý đến Hàn Tĩnh, giờ này Tiểu Tiểu đến Nam Dục quốc, phải là muốn….

      được, phải ngăn cản nàng!
      Last edited by a moderator: 8/8/16
      B.Cat thích bài này.

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 65.3

      Hàn Nhã nhìn bộ dạng Cổ Hân vô cùng lo lắng, tức giận cắn chặt môi,hồ ly tinh, dám câu hồn tướng công của ta!

      Trong bóng đêm lạnh lẽo, khách ddiemr loáng thoáng truyền ra thanh cãi cọ.

      “Cổ Tuyết Nhi ngươi đừng quên, ta và ngươi còn có hôn ước!” Giọng lạnh lẽo mang theo chút tức giận truyền ra, thanh này đúng là của Hàn Tĩnh.

      “Nằm mơ, ngươi nghĩ rằng cái đồ vô sỉ như ngươi có thể lấy ta sao? cho ngươi biết, khi trở về ta với cha mẹ hủy bỏ hôn ước!” Cổ Tuyết Nhi cũng tức giận chỉ vào mũi Hàn Tĩnh mắng.

      “Muốn từ hôn? Nào có chuyện dễ dàng như vậy?” Khuôn mặt Hàn Tĩnh cũng đầy trầm, Hàn gia giang hồ cũng có chút uy tín và danh dự, nếu bị cía nữ nhân này từ hôn, mấy huynh đệ trong gia tộc chắc chắn cười nhạo vô năng!

      “Hàn Tĩnh, ngươi và ta cùng hảo hảo thương lượng, dung mạo nữ nhân kia xinh đẹp như vậy, ngươi chỉ được lợi chứ hại, nào có chuyện tốt như vậy mấy khi đây!” Cổ Tuyết Nhi từ phẫn nộ bỗng hoàn hồn, chuyển sang dụ dỗ .

      Lúc trước cha mẹ sắp xếp cuộc hôn nhân này, nàng ta cũng rất vừa lòng, tẩu tử là muội muội , chính Hàn Tĩnh mới nhìn cũng tuấn tú lịch gia cảnh vô cùng tốt, cũng đủ xứng đáng với nàng ta. Hơn nữa nàng ta cũng mười tám, nếu còn xuất giá, thành lỡ .

      Nhưng mà, tên chết tiệt Hàn Tĩnh lại ở Cổ gia đàu giỡn nha hoàn, những nha hoàn bê ngươi nàng ta đều bị qua tay , là ghê tởm, có lẽ chỉ cầ là nữ nhân có dung mạo khá chút đều bị đưa lên giường, tên dâm tặc như vậy, làm sao nàng ta có thể gả?!

      Nàng ta cho cha mẹ nghe, cha mẹ lại đồng ý từ hôn, chỉ nàng ta tuổi lớn, thể trì hoãn, mà nàng ta cũng thử nén giận nhưng đường đến đây vẫ là biết hối cải! mới lúc nãy phải còn động tâm với nữ nhân kia sao? Được, nàng ta giúp , điều kiện đầu tiên là giải trừ hôn ước với nàng ta! Cha mẹ giúp, nàng ta cũng chỉ có thể dựa vào chính mình!

      “Ý của ngươi là, ngươi đem nữ nhân kia mang tới cho ta, điều kiện là ta và ngươi hủy bỏ hôn ước?”

      “Đúng vậy! Ngày mai nữ nhân kia , qua thành này có khách điếm dọc đường, tự ngươi suy nghĩ .”

      “Thành giao!” Hàn Tĩnh chút suy nghĩ nhiều liền đáp ứng, đôi mắt của lộ ra tia ánh sáng, chờ Cổ Tuyết Nhi mang mỹ nhâ kia đến, dùng xong rồi đổi ý cũng chưa muộn, DLQ_Donn ít nhất cũng muốn chiếm lấy thân Cổ Tuyết Nhi, nghĩ đến đây, trong mắt Hàn Tĩnh toàn là dâm quang.

      Cổ Tuyết Nhi chán ghét phẩy tay áo, thèm nhìn , “Ở đây chờ ta, ta đem nữ nhân kia qua cho ngươi.”

      Tiểu Ngư ngồi nóc nhà khỏi cười lạnh, quả nhiên hổ dnah tiểu thư, hai người này quả dám hành động! Dáng người mảnh mai sau khi nghe xong, lặng lẽ biến mất.

      “Tiểu thư, quả nhiên ngoài dự liệu của ngươi.” Tiểu Ngư nhìn Mộ Dung Tiểu Tiểu đầy sùng bái.

      “Ừ, ngươi cứ làm theo phương pháp của ta .” Mộ Dung Tiểu Tiểu ghé vào tai Tiểu Ngư , tiểu Ngư nghe xong lặng lẽ ra ngoài.

      lâu sau, tiếng đập cửa vang lên, Tiểu Ngư nhếch đôi môi đỏ mọng cười lạnh lẽo. Cửa mở ra, Cổ Tuyết Nhi vội vàng treo lên nụ cười.

      “Tiểu Tiểu nương, ta ngủ được, tới tìm ngươi chuyện phiếm, có quấy rầy ?” Cổ Tuyết Nhi nhìn thấy có người ra mở cửa bèn lập tức tiến vào, tay còn mang theo bàn điểm tâm tinh xảo.

      sao.” Mộ Dung Tiểu Tiểu thản nhiên cười.

      mặt Cổ Tuyết Nhi lộ ra chút xấu hổ, nàng ta biết mình đột nhiên đến đúng la có chút đường đột, nhng mà lúc này, vì hạnh phúc của chính mình, àng ta thể làm như vậy, huống hồ nữ nhân này sáu năm trước làm nàng tag hi hận!

      Tiểu Ngư khoa trương trượn mắt, đưa tay lên làm động tác cắt cổ, chờ Cổ Tuyết Nhi quay đầu lại, nàng ta đứng đó vô cùng quy củ rồi.

      “Tiểu Ngư, ngươi ngủ , nơi này cần ngươi hầu hạ.” Khóe miệng Mộ Dung Tiểu Tiểu run rẩy có nén cười.

      Hai mắt Cổ tuyết Nhi sáng ngời, quá tốt, nàng ta còn suy nghĩ xem làm thế nào để đuổi tên nô tì này , chính nữ nhân ngu ngốc này giúp mình việc lớn.

      Trong lòng Mộ Dung Tiểu Tiểu vô cùng buồn cười, Cổ Tuyết Nhi dùng kế cũng biết che dấu, tất cả đều thể ở sắc mặt thế kia, lại còn tự biết. Thôi thôi, cùng chơi đùa với nàng ta chút vậy.

      Tiểu Ngư lui ra phía sau, Cổ Tuyết Nhi đem điểm tâm đặt xuống ngổi bên ghế, rồi vui vẻ cười, “Tiểu tiểu nương, ngươi nếm thử , đây là đồ trong hiệu bánh của cổ gia bán đấy, hương vị vô cùng ngon.”

      Cổ tuyết Nhi vừa khen ngợi vừa nhìn Mộ Dung Tiểu Tiểu, ước gì nàng nhanh chóng ăn miếng.

      Mộ Dung Tiểu Tiểu vui vẻ cầm miếng điểm tâm lên ngửi nhưng chưa lập tức đưa lên miệng, “A, ta đây phải ăn nhiều mới được, nhưng mà, đồ ăn ngon cũng phải có trà ngon ?”

      Vừa dứt lời nàng cũng bưng lên ấm trà, Diennnndanleeeeequydon rót cho Cổ Tuyết Nhi ly, bàn tay tắng nõn của Cổ Tuyết Nhi bưng ly trà do uống, nàng khẽ cười , “Làm sao vậy, đây là cống phân trà Linh sơn của Bắc Địch địch quốc, chắc hẳn Cổ nương cũng phải biết .”

      Đúng vậy! Đây là cống phẩm chỉ hoàng thất Bắc Địch mới có, nữ nhân này làm sao có được? Cổ Tuyết Nhi chần chừ chút, chắc nàng biết mình hạ dược vào điểm tam, như vậy cũng thể tự nhiên kê đơn mình, nghĩ vậy nàng ta liền tâm uống trà, hương thơm vờn quanh, nàng ta uống hơn nửa cốc.

      Mộ Dung Tiểu Tiểu khẽ nhìn, buông điểm tâm trong tay xuống, bình tĩnh nhìn Cổ Tuyết Nhi.

      Cổ Tuyết Nhi nghi hoặc hỏi, “Tại sao lại ăn?” Nếu nữ nhân này ăn làm sao nàng ta đưa nàng đến phòng Hàn Tĩnh được?

      “Trà của ngươi uống giống bánh này.” Mộ Dung Tiểu Tiểu khẽ cười đáp.

      “Có ý gì?” Cổ Tuyết Nhi nhìn xuống ly trà trong tay, trong lòng xẹt qua dự cảm xấu.

      “Tuy rằng nữ hi hương của ngươi lợi hại, nhưng chắc chắn dược của ta cũng kém chút nào , nhất định làm ngươi vừa lòng.” Mộ Dung Tiểu Tiểu xong đứng dậy ra mở cửa sổ.

      Cơn gió cuối thu thổi vào, Cổ Tuyết Nhi run rẩy, nàng ta mở miệng , “Ngươi, làm sao ngươi, biết, được?”

      Trong lòng Mộ Dung Tiểu Tiểu than , muốn dùng kế ít nhất cũng phải bỏ chút tâm tư, có tâm tư liền thôi , lại dmas dùng cái mưu kế sứt sạo đó đối phó nàng, nếu có ai hoài nghi mới lạ!

      Nhìn nụ cười lạnh bên môi Mộ Dung Tiểu Tiểu, Cổ Tuyết Nhi đứng lên , “ khuya, ta pải trở về ngủ….” Người vừa định đứng lên bị đẩy xuống.

      “Như vậy sao được?” Vẻ mặt Mộ Dung Tiểu Tiểu đều là tình nguyện, dù thế nào cũng phải ở lại chứng kiến nàng tỷ mỉ an bài chứ.

      “Kỳ ta , hai chúng ta cũng đâu có thâm cừu đại hận gì?” Mộ Dung Tiểu Tiểu nghiêng đầu nhìn, nàng ta lại muốn hủy danh tiết của nàng, đôi mày thanh tú vô cùng nghi hoặc nhìn lại Cổ Tuyết Nhi, nàng thể nghĩ ra lý do gì.

      Đáy mắt nàng xẹt qua tia sắc bén, dù bây giờ Cổ tuyết Nhi có sợ hãi cầu xin, nàng cũng buông tha, có gan tính kế nàng cũn phai có gan nhận hậu quả! Nàng nắm chặt thân người Cổ Tuyết Nhi, phi thân đến phòng hàn Tĩnh.

      Thấy Hàn Tĩnh ở trong phòng, Cổ Tuyết Nhi cảm thấy còn chút hy vọng, nhưng sau đó nháy mắt bị đánh vỡ, nữ nhân này lại dám mang nàng ta đến tận giường!

      Mộ Dung Tiểu Tiểu xoạt tiếng đem y phục của Cổ Tuyết Nhi lột hết ra,quăng thân thể mềm mại lên giường, sau đó bóng dáng liền biến mất ngoài cửa sổ, nàng mới ngốc mà ở lại cái căn phòng dơ bẩn này!

      Nến trong phòng sớm tắt, ở trong bóng đêm, Cổ Tuyết Nhi mở to mắt, hoảng sợ nhìn chằm chằm đỉnh giường, cả người nàng ta nóng bừng, miệng đắng lưỡi khô, hô hấp bắt đầu trở nên dồn dập, ánh mắt sợ hãi phẫn nộ, có cả oán hận lẫn cam lòng, nước mắt im lặng rơi xuống hai bên. Trong lòng nàng ta vô cùng mong Hàn Tĩnh quay về, nhưng thân thể lại hy vọng nhanh chóng được lấp đầy!

      Hàn Tĩnh thấy Cổ Tuyết Nhi đến tìm thấy nha hoàn của mỹ nữ xinh đẹp đến thong báo, chủ tử của nàng đợi ở đình viện trước mặt, có việc cần thương lượng. Trong lòng Hàn Tĩnh kìm hãm được vui sướng, nháy mắt đem chuyện của Cổ Tuyết Nhi vứt ra sua đầu, cả người đều mong muốn nhanh chóng đặt mỹ nhân dưới thân! còn tưởng nàng thanh cao bao nhiêu, hóa ra cũn là chịu được tịch mịch, trễ thế này còn hẹn ở ngoài, có pahir muốn ngay tại bên ngoài…? A, rất kích thích, nhớ tới khuôn mặt nhắn động lòng người kia, còn cả dáng người mềm mại đằng sau những tấm áo, Hàn tĩnh rốt cuộc cũng nhịn được chạy nhanh tới đình viện. Đợi chừng nửa nến nhang sau, cũng chưa thấy nàng tới, hàn Tĩnh thấy mình bị lừa, vô cùng tức giận trở về phòng, sau khi mở cửa lại nghe thấy có tiếng thở dốc mơ hồ! A? Hóa ra là nàng chạy tới phòng rồi sao?

      Lại dám đốt đèn! Đủ thú vị! ngờ nữ nhân này cũn thích kích thích như vậy? Hàn Tĩnh đốt đèn, sờ soạng đến bên giường, xúc cảm nhất thời chạm phải làm da mềm mại nhẵn mịn, khẩn cấp cởi y bào, nhảy lên giường!

      Hàn Tĩnh lúc này dục hỏa đốt người, làm soa còn để ý người dưới thân mình là ai, hôn lung tung cơ thể nõn nà kia, rồi mạnh mẽ xuống, a! Rất thoải mái! ngờ nữ nhân này còn là xử nữ! Buôn bán có lời! Xem ra nên thú nữ nhân này vừa có nhan sắc tựa thiên tiên lại có cơ thể hấp dẫn như vậy, khác hẳn cái Cổ Tuyết Nhi chua ngoa kia!

      Dưới thân đau đớn mãnh liệt ập tới, Cổ Tuyết Nhi kêu ra tiếng, cỗng động đậy, thân thể lại vô cùng xấu hổ mà cảm thấy thích thú! Nàng ta tuyệt vọng bất lực chảy nước mắt, cuối cùng vẫn phải gả cho tên hỗn đản này sao? Ông trời, người bất công! Cổ Tuyết Nhi ta thề phải báo thù rửa hận, tiện nhân! Ngươi chờ đó cho ta!

      Hàn Tĩnh điên cuồng luận động bên , để ý tới nguy hiểm sau lưng, rốt cuộc cuối cùng phóng thích trong cơ thể mềm mại kia, chớp mát cái, máu mãnh liệt tuôn trào ngực , mở to mắt dám tin! Trước ngực Cổ Tuyết Nhi cũng đồng thời cảm thấy đau đớn, sợ hãi nhìn Hàn Tĩnh ngã xuống người nàng ta, mà lúc này trái tim nàng ta cũng bị cây dao trong tay Hàn Tĩnh đâm thủng! Chết nhắm mắt!
      Last edited by a moderator: 8/8/16
      B.Cat thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :