1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tù Yêu - Li Ưu Đàm (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Tiểu Bao cùng tiểu Quyển phiền não (Hạ)
      Edit: Bear
      Beta: Kat


      Trong nháy mắt hai đứa vườn trẻ được ba tháng, nhưng có chuyện kỳ quái xảy ra. Tuần này bọn chúng đều nhăn khuôn mặt nhắn, mà cũng giống bình thường huơ tay múa chân, chúng chỉ cứng còng ngồi ở bàn cơm.



      Tang Vãn Cách thấy kỳ quái, bưng khay đem chút thức ăn cùng trứng tươi bỏ lên bàn, chút để ý hỏi: "Sao vậy, hai đứa còn tuổi mà gương mặt tỏ vẻ khó coi như vậy là thế nào? Chẳng lẽ muốn lớn lên giống ba sao?"



      Nghe vậy, Tiểu Bao lập tức hít hơi, vội vàng lộ ra nụ cười đáng , kinh hãi hầm hừ: "Con muốn! Con muốn lớn lên giống phụ than đại nhân!"



      Tiểu Quyển cũng rất sợ, nhưng dám biểu đạt ra, mà chỉ uất ức chu môi, giống như là muốn khóc.



      Tang Vãn Cách dở khóc dở cười nhìn hai tiểu bảo bối. cho trứng cùng chân giò hun khói vào dĩa cho bọn chúng, sau đó lại xoay người từ trong tủ lạnh lấy ra sữa tươi rót vào ly đem tới, sờ sờ hai cái đầu , hỏi: "Vậy tại sao tâm tình lại tốt đây?"



      ". . . . . ." Tiểu Bao cùng tiểu Quyển liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng do tiểu Quyển mở miệng, vô cùng chờ mong hỏi: "Mẹ, gần đây mẹ có bận ?"



      "Có . . . . . . rất bận." Tang Vãn Cách suy nghĩ chút, rồi nghiêm túc trả lời.



      "Vậy , vậy ——" Bộ dạng của người bạn giống như là muốn khóc.



      Tang Vãn Cách hôn bọn chúng mỗi đứa cái: "Ăn sáng nhanh , nếu tới trễ đó." xong liền xoay người chuẩn bị cho bạn gấu nào đó phần ăn sáng khác.



      Hai đứa nhìn nhau chút, gì, rồi vô cùng khéo léo cầm lên nĩa tách trứng tươi cùng chân giò hun khói ra. Hai đứa hẹn mà cùng nâng ly sữa tươi lên uống hớp, sau đó cực kỳ lịch bắt đầu dùng cơm.



      Tang Vãn Cách trong lúc cấp bách quay đầu lại liếc mắt nhìn, cười, tiếp tục làm việc của mình. Vô chú ý tới vẻ mặt hai đứa nhóc sau lưng mình càng ngày càng uất ức hơn. Cái miệng nhắn mím chặt, ngay cả mái tóc đen dường như cũng ảm đạm hơn rất nhiều.



      Lúc Hùng Thần Giai xuống lầu cẩn thận liếc lên liền thấy biểu cảm của hai đứa nhóc láu cá y như đưa đám, khỏi tò mò đưa tay gõ đầu mỗi đứa cái, hỏi: "Sao vậy, bộ dáng này là thế nào?"



      Tiểu Bao cùng tiểu Quyển rối rít quay đầu liếc cái. Hai đứa nhóc trưởng thành sớm thở dài cái, rồi lại tiếp tục cúi đầu giả bộ thâm trầm, đứa nào cũng thèm để ý tới .



      Hùng Thần Giai bĩu môi, đến gần Tang Vãn Cách bận rộn. Bàn tay vòng qua ôm vòng eo mảnh khảnh của , ở gò má hôn cái, hỏi: "Vì học sinh sắp thi cuối kì nên rất bận đúng ?" Tròng mắt đen nheo lại, lại len lén đứng lên làm bữa ăn sáng.



      "Rất bận." Tang Vãn Cách nhún nhún vai, lưu loát né sang bên, thủy mâu vô tình liếc về phía đồng hồ ở đại sảnh, rồi chợt kêu lên tiếng: "Tám giờ rồi!" Xong rồi, sắp trễ rồi! kích động đem cái xẻng cầm trong tay giao lại cho Hùng Thần Giai, còn quên dặn dò : "Nhớ đem tiểu Bao cùng tiểu Quyển đưa đến vườn trẻ, cho phép lười biếng!"



      Nhìn bóng Tang Vãn Cách sắp khuất xa, lớn hai hẹn mà cùng nhau thở dài.



      Vì vậy tuần lễ này cũng giống như trong ba tháng qua, bất luận xảy ra chuyện gì người làm cha cũng phải đưa con vườn trẻ, sau đó làm, vô cùng bình thường.



      Nhưng vào buổi chiều lại khác. Trước tới giờ người đón hai bạn tan học đều là tài xế, còn Hùng Thần Giai đến trường trung học cùng Tang Vãn Cách về nhà. Thế nhưng hôm nay lại có điểm đúng lắm, tài xế ở nửa đường bổng nhận được điện thoại, là trong nhà có việc gấp nên xin nghỉ với Hùng Thần Giai, vì vậy hôm nay bạn gấu phải đích thân đón con tan trường. Lúc đầu định đợi đến khi Tang Vãn Cách tan sở cùng nhau, nhưng Tang Vãn Cách lại sợ hai đứa sốt ruột chờ ở trước cổng, nên vội vàng kêu đón hai đứa trước. bạn gấu nào đó tuy tâm bất cam tình bất nguyện nhưng vẫn phải lái xe đón người trước, nhưng chuyện có thể phát triển thuận lợi như vậy sao?!



      Hai đứa đứng ở cửa vườn trẻ vô cùng uất ức nhìn . Hùng Thần Giai vừa định tới, người phụ nữ ở đâu bỗng dưng cầm cây chổi vọt tới ngăn ở trước mặt hai đứa nhóc, run rẩy : ", muốn làm cái gì?! Ở đây chúng tôi có bảo vệ đấy!" Mấy đứa học ở đây giàu cũng quý, cái người này vừa nhìn là biết ngay là bọn cướp hay người xấu rồi! (Bear: sao mấy người này hay trông mặt mà bắt hình dong vậy bik tội gấu có khuôn mặt lợi hại quá ai nhìn cũng sợ )



      Hùng Thần Giai sửng sốt chút, chỉ chỉ tiểu Bao cùng tiểu Quyển: "Tôi là ba của chúng."



      " hưu vượn! láo cũng quá đáng rồi đó!" Người phụ nữ quơ múa cây chổi, mặc dù run lẩy bẩy nhưng vẫn cố dũng cảm rống lên, "Vậy tại sao con trai của mà dáng dấp chút cũng giống chứ?!" Thừa nhận , quân cướp!



      Cái trán liền có ba vạch đen, Hùng Thần Giai hắng giọng kêu lên: "Tiểu Bao, tiểu Quyển!"



      Ai biết hai đứa căn bản cũng để ý đến , trực tiếp chống cằm ngồi chồm hổm ở bậc thang. Mấy bạn bên cạnh lần lượt qua, cũng cười hỏi: "Hai cậu có mẹ đón sao ~~~"



      "Đúng đó đúng đó ~~"



      "Người nọ dáng dấp hung dữ nha ~~~"



      Lời như vậy nghe được càng nhiều, biểu tình hai đứa nhóc lại càng lã chã chực khóc bao nhiêu. Làm choHùng Thần Giai vốn là muốn nổi lửa cũng khỏi thở dài: "Tiểu Bao, tiểu Quyển, nhanh qua đây, chúng ta phải về nhà sớm cho mẹ làm bữa ăn tối."



      Đứa chuẩn bị trả lời, lại có bạn khác hét lên tiếng: "Ba của tiểu Bao cùng tiểu Quyển là người xấu!"



      "Giống như người xấu a!"



      "A, vậy tiểu Bao cùng tiểu Quyển cũng là người xấu luôn!"



      ". . . . . ."



      . . . . . .



      Mắt thấy các con sắp khóc, Hùng Thần Giai gấp đến độ thiếu chút nữa bạo tục, vậy còn có thêm mấy bà trong trường chạy tới. tay ai cũng cầm vũ khí, như là cây lau nhà cùng cây thước, còn có cái ghế cùng cuốn sách nữa.



      Mẹ, mấy người phụ nữ này có não vậy?!



      "Tôi, chúng tôi báo cảnh sát. tốt nhất hãy lập tức rời khỏi vườn trẻ nhanh !" người trong đó la lên như vậy.



      ". . . . . ." Hùng Thần Giai rất muốn giết người. Mà hai đứa nhóc con chỉ lo thương tâm, hoàn toàn thừa nhận là ba chúng.



      Cho đến khi chiếc xe màu đen ngừng lại bên cạnh, tầm mắt mọi người mới bị thu hút nhìn qua. Cửa ghế lái mở ra, người tài xế bước xuống, tay mang gang trắng rất cung kính kéo ra cửa xe sau.



      "Mẹ!" Tiểu Quyển mắt tinh, lập tức liền nhận ra người ngồi phía sau là Tang Vãn Cách, vội vàng rũ bỏ nặng nề chạy thẳng vào trong ngực Tang Vãn Cách. Khuôn mặt nhắn vừa nhíu, nước mắt liền rớt xuống: "Mẹ ~~~"



      Tiểu Bao cũng cam chịu yếu thế vọt tới ôm lấy bắp đùi Tang Vãn Cách, uất ức hỏi: "Mẹ, tại sao trễ như vậy mẹ mới đến? Bọn chúng khi dễ con cùng tiểu Quyển. Họ chúng con có mẹ, còn đại ca lớn lên giống người xấu!"



      Tang Vãn Cách bất đắc dĩ ôm lấy đứa rồi đứa vuốt ve dịu dàng dụ dỗ: "Ngoan, tiểu Bao cùng tiểu Quyển là hai đứa bé ngoan nhất." xong liền vỗ lưng của chúng ý bảo hai đứa lên xe. Sau đó lại hướng về phía Hùng Thần Giai cười : "Về nhà thôi." Tài xế thức thời về phía xe Hùng Thần Giai lúc nãy lái tới, mà Hùng Thần Giai vinh quang lên ghế lái trong xe vợ con mình ngồi.



      "Cám ơn giáo chăm sóc hai đứa nhóc nhà chúng tôi." Trước khi lên xe, Tang Vãn Cách ôn nhu cười tiếng, hướng về phía các ở vườn trẻ lên tiếng chào hỏi. cũng để ý mọi người ở đây đều nghẹn họng nhìn trân trối, cả nhà họ cứ như vậy nghênh ngang rời .


    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Lần đầu gặp nhau
      Edit: Bear
      Beta: Kat


      Tang Vãn Cách siết cây bút lông màu đỏ ngẩn người nhìn xấp bài thi bàn, duy trì tư thế như vậy được nửa giờ rồi. Mặc dù việc chấm bài thi do trường học phân phối này cũng tính là thuộc bổn phận công việc của , nhưng —— phải muốn trộm lười muốn chấm bài thi, chỉ vì hàng xóm ở sát vách rất ồn ào. Bọn họ quả giống như là muốn đem cả cao ốc này làm cho chấn động mới chịu vậy!



      Kỳ quái là mấy hàng xóm nhiều chuyện lại hay xoi mói người khác sống ở lầu tự nhiên lại năng hay xì xào gì cả. Họ cũng có xuống phàn nàn. Tang Vãn Cách cảm thấy rất kỳ quái, chẳng lẽ lầu công tác hết rồi? Nếu sao có thể nghe tiếng ồn ào như vậy trong thời gian nghỉ ngơi mà cũng gì đây?!



      cắn đầu bút lông, chu môi, vui lúc lâu. Cái tai xinh đẹp y như sò biển lại dựng lên cẩn thận lắng nghe, xác định sát vách đều là tiếng nhạc ồn chết người, mới dứt khoát đứng lên. sửa lại quần áo chút, rồi cầm cái chìa khóa lên ra cửa.



      gõ cửa nhà hàng xóm sát vách lâu cũng có người trả lời, chắc là do tiếng nhạc quá lớn nên họ nghe thấy chuông cửa. Tang Vãn Cách thất bại thở dài, đầu ngón tay mảnh khảnh dùng sức nhấn lấy nhấn để cái chuông cửa. Cuối cùng cũng nghe được tiếng gầm thét như gấu: "Con mẹ nó nhấn cái gì mà nhấn hoài vậy, muốn chết sao?!"



      Ưmh, là người thô lỗ.



      Tang Vãn Cách mấp máy miệng, cảm giác gan mình là lớn ghê gớm. Ở căn hộ mới xa lạ này mà lại dám người ngựa xông thẳng qua trêu chọc nhà hàng xóm sát vách. nghĩ nên về kêu ba cho mình huân chương gan dạ sợ cường quyền mới đúng. Nhưng chờ lâu, người ở bên trong mặc dù rống to tiếng nhưng cũng ra mở cửa, Tang Vãn Cách lại đưa tay nhấn chuông cửa tiếp. Lần này so với lúc trước còn nhấn dồn dập hơn nữa.



      Người ở bên trong rốt cuộc phát điên: "Mẹ, đến rồi đây! Mày tốt nhất nên cầu nguyện mày có thể chịu nổi ba đấm của lão tử, nếu lão tử ——" Cánh cửa vừa được kéo ra, con gấu, , là người đứng ở trước mặt Tang Vãn Cách, nhưng lời lẽ mạnh miệng lại thô tục ở trong miệng vừa mới đây khi vừa thấy mặt Tang Vãn Cách cái trong nháy mắt liền tự động cách luôn rồi.



      Tang Vãn Cách nhướng lông mày nhìn , khẽ mỉm cười, chỉ chỉ cửa nhà mình: "Có thể làm phiền giảm tiếng nhạc chút ? Tôi là giáo, chấm bài thi cho học sinh. Tiếng nhạc từ nhà phát ra quá lớn, tôi rất khó chuyên tâm."



      Đầu gấu kia ho khan mấy tiếng, đôi mắt đen như mực nhìn chằm chặp khuôn mặt nhắn của Tang Vãn Cách rời. chuyện cũng lắp ba lắp bắp: "Khụ, cái gì kia. . . . . . Quấy rầy đến sao?"



      Tang Vãn Cách giơ giơ tay: "Ở ngay trước mắt mà, chuyện này vô cùng ràng."



      Người đàn ông bức rức xoa xoa đôi bàn tay, vội sờ sờ đầu rồi cười hắc hắc : "Tốt tốt, tôi lập tức tắt liền." xong liền quay đầu lại quát người ở trong nhà: "Đem nhạc tắt hết cho lão tử!" Rống xong quay đầu lại thấy Tang Vãn Cách ngạc nhiên nhìn mình, vội cười hắc hắc, "Xin lỗi, xin lỗi a!!"



      Mắt to chớp chớp, Tang Vãn Cách thú vị nhìn người đàn ông giống con gấu này, rồi thân thiện đưa tay của mình ra: "Chào ."



      Người đàn ông vội đem tay mình chà lau ở người. Thế nhưng lại phát mình có mặc áo mà là đeo đánh xích bạc, mặt trong nháy mắt trở nên đỏ bừng, cũng học dáng vẻ Tang Vãn Cách vươn tay, bắt lấy tay Tang Vãn Cách, lắc lắc. ", xin chào . . . . . . Tôi tên là gấu, à Hùng Thần Giai."



      "Gấu, Hùng Thần Giai?!" Tang Vãn Cách học cách chuyện của , mắt to cười nheo lại, "Có người họ Hùng, là gấu sao?"



      "Hắc hắc. . . . . ." Người đàn ông tiếp tục gãi đầu cười khúc khích, "Tôi họ gấu, cũng là họ Hùng."



      "Tôi tên là Tang Vãn Cách." mỉm cười giới thiệu mình, mắt to để lại dấu vết mà nhìn về phía chân . " làm gì ở đây vậy?"



      "À?!"Hùng Thần Giai sửng sốt chút, vội vàng giải thích: "Cái đó, tôi ——" còn chưa dứt lời, bên trong liền có người vọt ra, tò mò chen tới cạnh cửa hỏi: "Hey, ông chủ, chuyện gì xảy ra vậy? Vị tiểu thư này là ——"



      bàn tay gấu liền che ở mặt của , đem cái người có vẻ cứng rắn kia đẩy trở về phía sau. Hùng Thần Giaicứng ngắc cười với Tang Vãn Cách: "À, những thứ này đều là do đồng nghiệp của tôi mang tới. Bởi vì tôi mới vừa mua căn hộ này, cho nên họ mới tới ăn tân gia với tôi. nhạc có mở hơi lớn chút. . . . . ."



      Tang Vãn Cách gật đầu tỏ vẻ hiểu: " ra là như vậy."



      Hùng Thần Giai nuốt ngụm nước miếng, chỉ nhà mình: "Vậy bằng . . . . . . Nếu ngại mời vào chơi với chúng tôi cho vui?"



      Tang Vãn Cách cười cười, cự tuyệt: " được rồi, tôi còn phải chấm bài thi." xong, liền lễ phép gật đầu cái, xoay người lại.



      Hùng Thần Giai cứ si ngốc nhìn bóng lưng giai nhân rời , chút nào chú ý tới cái tên vừa mới bị mình nhét ra sau chẳng biết từ lúc nào lại lặng lẽ xông ra rồi. ta còn cười mang theo chút dâm đãng hạ lưu: "Hắc, ông chủ, để ý con bé đó rồi hả?"



      Bị hỏi như vậy, Hùng Thần Giaivội vàng thu hồi vẻ mặt si mê, "Nghe mày ở đây nhảm!" xong liền xoay người trở lại trong nhà, thuận thế đóng sầm cửa. Dĩ nhiên, cũng quên đem tiếng nhạc giảm đến mức thấp nhất.

      (Bear: gấu dễ thương nhỉ ^^ )


    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Ghen tỵ là vì (Thượng)
      Edit: Bear
      Beta: Kat


      [​IMG]


      [​IMG]


      [​IMG]


      [​IMG]




      nghĩ đến bản thân hôm nay ngây ngốc gõ cửa nhà nhiều lần, nghĩ tới Chủ nhật hôm nay lại muốn thổ lộ lại lần nữa với . Thế nhưng ai biết chỉ có nhà, mà lại còn hẹn hò với người đàn ông khác! cho cơ hội giải thích, là cần, giờ có oán cũng được!

      Cái mông mượt mà vẫn còn lay động ở chung quanh, biết muốn tìm cái gì, nhưng Hùng Thần Giai cho là cái này tuyệt quan trọng. chỉ biết là xinh đẹp, bởi vì tư thế quỳ mặt đất, khiến cho cái váy vốn dài đến đầu gối bị giựt lên , mơ hồ lộ ra cả đường viền quần lót. Đường viền có màu trắng, dọc theo còn có nơ con bướm.

      Đáy quần lập tức sưng lên, Hùng Thần Giai cứ như vậy ngơ ngác đứng ở cửa bếp nhìn, qua lâu mới tìm trở về năng lực hành động. Mà kia chút cũng biết người đứng phía sau có ý dâm với mình. còn nỗ lực giãy dụa, đem cái mông trắng vểnh lên cao đến ngay cả cặp đùi mịn màng cũng bị nhìn thấu. Rốt cuộc Hùng Thần Giai nhịn được nữa. Nơi thần bí kia gọi mời , gọi đến đoạt lấy . Vì vậy gầm thét nhào tới, ôm lấy cái mông mà mãnh liệt gặm cắn.

      cúi mặt đất cẩn thận bị đè nặng làm Tang Vãn Cách giật cả mình. muốn đứng dậy, nhưng cả người bị Hùng Thần Giai đặt ở phía dưới, mông trắng bị ôm cao. tấn công bất ngờ làm trong khoảng thời gian ngắn sợ tới mức biết nên làm như thế nào cho tốt. "Đại Hùng, làm cái gì vậy?! Mau buông tôi ra !"

      " buông!" cúi đầu rống, "Em cùng người đàn ông khác ra ngoài hẹn hò, tuyệt để ý cảm thụ của tôi. Bây giờ em còn nằm ở đây câu dẫn tôi!"

      Tang Vãn Cách oan ức cực kỳ, làm sao biết có người vào phòng bếp chứ?! Mông trắng bị bóp rồi lại hôn, làm cho rất khó chịu. Tang Vãn Cách cũng muốn làm đến mức trở mặt với Hùng Thần Giai —— vì đầu gấu này là người tốt. " nhăng gì đó, nhanh buông tôi ra . Nếu tôi báo cảnh sát!"

      Lòng tràn đầy tin tưởng là như vậy có thể uy hiếp được Hùng Thần Giai. Thế nhưng ai biết nghe lời này xong lại trực tiếp bế lên, liều mạng liền về phía cửa phòng. cần biết giãy giụa lợi hại thế nào cũng buông.
      Last edited by a moderator: 19/8/14

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Phiên ngoại 5. Thoát
      Edit: Bear
      Beta: Kat


      Tang Vãn Cách co rúc ở góc giường, chỉ khoác người có tấm khăn trải giường. Thân thể hoàn toàn mảnh vải che thân, hơn nữa lại có đầy dấu vết. Đôi tay run rẩy, khuôn mặt nhắn trắng bệch đến dọa người. Đôi mắt to tròn nhìn xung quanh trong phòng tìm kiếm bóng dáng của Hùng Thần Giai.



      . . . . . . Người kia có ở đây?



      thử dò xét tính đứng lên, nhưng giữa hai chân bủn rủn đau đớn làm lại té ngã xuống. Cả người nhếch nhác ngã sấp ở giường, nhưng Tang Vãn Cách chịu bỏ cuộc. cắn môi khó khăn đứng lên, khoác khăn trải giường mà tập tễnh ra khỏi phòng ngủ. Trong phòng khách có ai, trong phòng bếp truyền đến tiếng lách ca lách cách, là Hùng Thần Giai nấu cơm.



      Mình bị nhốt ở nơi này bao lâu rồi, Tang Vãn Cách nhớ lắm. Chỉ biết tổng cộng nhìn thấy mặt trời mọc hai mươi lần, tính đến ngày trời mưa cùng đầy mây, còn có lúc ngủ thiếp nữa. cách khác, ít nhất bị nhốt ở đây tháng rồi. Trong tháng này, những người công nhân dọn nhà vốn phải thường xuyên đến đây lại người nào tới cửa. Mỗi lần Hùng Thần Giai ra cửa làm cũng cẩn thận kiểm tra cửa sổ, đem khóa chặt chẽ ở trong phòng, chỉ có thể đợi trở lại, hoàn toàn cho bất kỳ cơ hội chạy thoát nào.



      Nhưng hôm nay. . . . . . giống như quên đóng cửa. . . . . .



      Tang Vãn Cách dám tin chắc mình rốt cuộc có phải nhìn lầm hay . cắn cắn môi, từ từ trở về phòng ngủ, thận trọng mở tủ treo quần áo của Hùng Thần Giai ra. lấy ra cái áo sơ mi của , cẩn thận phát ra bất kỳ thanh gì, sau đó vội vàng mặc vào. Nhưng vào lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến loạt tiếng bước chân. Tang Vãn Cách sợ tới mức lập tức đem ga giường kéo lên người, mắt to mở lớn khẩn trương nhìn chằm chằm cửa.



      Người tiến vào chính là Hùng Thần Giai. bưng ly sữa tươi bộ mặt bức rức nhìn , trong mắt biết có chứa cái khỉ gì đó. Tang Vãn Cách biết, mà cũng muốn biết. Người đàn ông này luôn làm hết mọi chuyện xấu với sau đó lại lộ ra vẻ mặt vô tội thà này, mà lúc giường luôn làm cho chết sống lại, nghĩ đến bản thân từng biết thẹn kêu xin "cho" mình, Tang Vãn Cách liền xấu hổ đến muốn chết.



      Hùng Thần Giai biết suy nghĩ gì, nhìn mắt Tang Vãn Cách tràn đầy ý hận cùng chán ghét, lại biết nên làm sao đến gần : "Công chúa. . . . . . , làm cơm hải sản em thích nhất, nhưng lại cẩn thận làm cháy khét rồi, cho nên phải làm lại. Em nhất định đói bụng rồi đúng , uống ly sữa bò trước có được hay , lập tức làm lại."



      Tang Vãn Cách đề phòng nhìn , nhìn đem sữa tươi đặt ở bên cạnh mình, bỏ qua vẻ lạnh lùng của mà hôn cái, sau đó từ từ lui ra ngoài.



      từ từ hít sâu hơi, rồi lại đứng lên lần nữa, chậm rãi đến đến cạnh cửa, mắt to nhìn chút dáng người Hùng Thần Giai bận rộn trong phòng bếp, rồi lại nhìn về phía cửa chính khép hờ. Chân liền nhanh chóng bước ra, vừa chú ý Hùng Thần Giai vừa ra ngoài.



      vất vả đến cạnh cửa, lặng lẽ kéo cửa chính ra. Trong nháy mắt nhanh chóng ra ngoài, cảm giác vô cùng bủn rủn giữa hai chân làm khó chịu thiếu chút nữa quỵ ngã tại chỗ, nhưng vẫn cố chống đỡ nắm lấy cạnh cửa về phía cửa thang máy. cũng lo việc toàn thân mình chỉ mặc cái áo sơ mi mỏng cùng cái ga giường khoác bên ngoài từ xuống dưới. Từ ngày bị Hùng Thần Giai bắt được, chưa có trở về nhà lần nào. Quần áo đều bị xé rách mặc được nữa, cho nên càng có chìa khóa vào nhà.



      có cách nào về nhà, vậy chỉ có thể trốn khỏi tòa nhà này.



      Nhưng vừa có tiền, cũng có bạn bè nào, nhà lại cách chỗ này quá xa, căn bản là tới được. có tiền thậm chí ngay cả điện thoại công cộng cũng thể dùng, giờ là ban đêm, biết có còn xe taxi ? Coi như gặp phải người xấu cũng để ý tới, tại chỉ muốn về nhà, chỉ muốn về nhà. . . . . .



      Lau nước mắt bất lực rơi xuống, Tang Vãn Cách bấm nút thang máy, tập tễnh vào. lúc định nhấn cho thang xuống, liền thấy Hùng Thần Giai từ cửa vọt ra, hướng về phía thang máy điên cuồng gầm thét hét lên. Khuôn mặt nhắn bỗng chốc trắng bệch. Tang Vãn Cách bị dọa đến hoảng sợ lui về phía sau, cho đến khi lưng chạm vào vách thang máy mới thôi. May mà trong giây phút Hùng Thần Giai xông tới thang máy đóng lại, lúc này mới thở phào nhõm.



      Hùng Thần Giai cực kỳ tức giận liều mạng nhấn thang máy. Lúc chứng kiến từng tầng từ từ sáng lên, cũng là lúc quyết đóan xoay người mà hướng về phía cửa cầu thang bộ chạy , hoàn toàn chú ý cửa nhà mình vẫn mở.



      sơ sót! tại sao có thể làm chuyện sơ sót như vậy chứ?!



      như vậy mà để cho chạy thoát. như thế mà để cho chạy thoát! chạy thoát cũng đồng nghĩa với việc phải vĩnh viễn mất ! Cảm giác sợ hãi bao trùm lấy Hùng Thần Giai, làm ngay cả bước từng bước xuống cầu thang cũng chê chậm, mà là trực tiếp nhảy xuống tầng rồi lại tầng, nhưng đợi đến lúc lao ra ngoài cao ốc, lại vừa kịp lúc thấy bóng dáng yếu đuối kia biến mất ở khúc quanh.



      Đáng chết!



      Hùng Thần Giai khẽ nguyền rủa tiếng, vội vàng nhấc chân đuổi theo.



      Chạy, chạy, chạy!



      phải nhanh lên chút, mau hơn chút nữa, mau hơn chút nữa mới được!



      Tang Vãn Cách thể đếm được hết mình vấp té mấy lần, bây giờ dám đến đường lớn cản xe taxi, vì làm vậy lập tức bị Hùng Thần Giai phát . Việc chỉ có thể làm là chạy hết sức vào hướng của những con hẻm tối ẩm ướt. Thân thể yếu đuối khó mà chống đỡ nổi loại vận động kịch liệt như vậy, vì thế nên nhếch nhác ngã vào trong đống rác.



      Tiếng bước chân càng ngày càng gần.



      đuổi theo tới nơi, Hùng Thần Giai đuổi kịp rồi!



      Tang Vãn Cách sợ tới mức co người lại, đem mình vùi sâu vào trong đống rác.



      Nếu như bị bắt được, nhất định phải trở lại sống những ngày giống như trong tháng qua. Mỗi ngày chỉ có thể ở giường cùng ân ái, sau đó bị nhốt ở trong phòng, dám lộn xộn, chỉ có thể co rúc ở góc tường. lại giống như con thú bị thương, đáng thương, người nào có thể cứu . . . . . . . cần, tuyệt đối muốn như vậy! Tiếp tục như vậy nữa điên mất, nhất định điên mất thôi!



      Tang Vãn Cách hít sâu, ở trong lòng biết tự thôi miên mình bao nhiêu lần: có chuyện gì! Tang Vãn Cách, có chuyện gì, mày có việc gì đâu. Hùng Thần Giai bắt được mày. Mày rất nhanh được về nhà. Ba mẹ vẫn chờ mày, mày phải sợ. . . . . . phải sợ. . . . . .



      "Công chúa!!"



      Tiếng Hùng Thần Giai rít gào làm Tang Vãn Cách sợ tới mức đem chính mình càng co rúc cho hơn nữa.



      "Công chúa em ở đâu?!" tiếng Hùng Thần Giai lớn đến mức gần như có thể làm rách cả màng nhĩ của người ta, biết có phải Tang Vãn Cách bị ảo giác hay , nhưng . . . . . . giống như khóc?



      "Công chúa, công chúa, công chúa ——"



      Thanh càng ngày càng gần, Tang Vãn Cách cắn chặt môi dám lên tiếng, cố gắng đem cả thân thể chôn sâu vào trong. Mùi hôi của thức ăn ôi thiêu bao phủ cả người . Cái gì mà vệ sinh, cái gì mà sạch đều cần nữa. Chỉ cần có thể giấu mình , chỉ cần có thể an toàn, muốn ăn đống đồ ôi thiêu này cũng được!



      Nhưng dần dần, thanh kia cũng biến mất.



      , rồi chưa?!



      Tang Vãn Cách dám xác định, lại dám mạo hiểm. Vì thế nên liền kiên cường chịu đựng ở trong đống rác lát nữa cho đến khi chịu được nữa rồi, mới chậm rãi hoạt động cái đầu , từ trong đống rác bò ra ngoài.



      "Ừ. . . . . ." nhịn lại đau đớn truyền tới từ mắt cá chân, ra mới vừa rồi trong lúc vấp té vào đây bị trật chân.



      lúc khập khễnh chuẩn bị ra ngoài, chợt có đôi tay kiềm chắc cái hông của , thanh tràn đầy giận dữ của Hùng Thần Giai liền truyền tới: "Em quả nhiên ở chỗ này!"



      ~~~

      Kat xin lỗi vì để mọi người chờ lâu nha. Trong tuần này Kat post hoàn tất pn6 và pn7 luôn =D
      Dạo này bận quá nên ko có thời gian đăng.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Phiên ngoại 6. Nhốt (1)
      Edit:Bear
      Beta: Kat


      Tang Vãn Cách bị hung hăng quăng xuống giường. Thân thể vừa mới chạm đến chiếc giường lớn mềm mại, liền níu chặt y phục người lại, đem mình thu rút lại cực kỳ đáng thương, dùng đôi mắt to tràn đầy sợ hãi nhìn Hùng Thần Giai.



      Nhìn thấy ánh mắt đáng thương của làm cho cơn giận dữ của cũng rút ít. Hùng Thần Giai đứng ở gần cửa ảo não biết nên làm thế nào cho phải. Ước chừng qua mười giây sau, chợt đấm quyền vào tường. Khớp ngón tay bởi vì vậy mà rách mảng lớn, dòng máu đỏ tươi cũng chảy ra. Nhưng giống như có cảm nhận được đau đớn, mà cứ như vậy tức giận bước chân về phía Tang Vãn Cách.



      cho là đánh , vì vậy sợ tới mức hai mắt nhắm nghiền, nhưng qua lâu cũng có cảm giác đau đớn truyền đến. Tang Vãn Cách lúc này mới run rẩy mở mắt ra, chỉ nhìn thấy Hùng Thần Giai nắm chặt quả đấm đến phát ra tiếng vang răng rắc, nhưng trước sau cũng có ý muốn đánh .



      "Em cho rằng muốn đánh em hả?" giọng hỏi, hoàn toàn giống như giọng lớn tiếng như bình thường. Tang Vãn Cách mờ mờ ảo ảo cảm thấy mùi nguy hiểm, rồi lại ra rốt cuộc là chỗ nào làm cho cảm thấy thích hợp.



      Hùng Thần Giai cũng chỉ hỏi lần rồi gì nữa mà xoay người ra ngoài. Tang Vãn Cách biết muốn làm cái gì, nhưng theo bản năng liền cảm thấy lo lắng. Lần này chạy trốn thành công, vậy nếu muốn trốn thêm lần nữa cơ hội càng mong manh hơn rồi.



      Chỉ qua tới năm phút Hùng Thần Giai quay trở lại, tay cầm thùng dụng cụ cùng thanh gỗ biết lấy từ nơi nào. lúc ánh mắt Tang Vãn Cách toát lên vẻ sợ hãi, đầu tiên là để dụng cụ cầm tay xuống, sau đó xoay người vào trong tủ quần áo lôi ra cái áo sơ mi mình vải tương đối khá chắc, rồi ngay trước mặt Tang Vãn Cách, đem từng cái từng cái áo xé tan nát. Trong suốt quá trình này Hùng Thần Giai vẫn giữ thái độ trầm mặc, thậm chí ngay cả tiếng hít thở Tang Vãn Cách cũng nghe được.



      Sau đó, liền về phía Tang Vãn Cách.



      lúc tầm mắt Tang Vãn Cách hơi thấm chút ẩm ướt, Hùng Thần Giai trầm mặc kéo hai tay của qua, rồi đem những mảnh vải vụn để qua bên. ôm ngang eo Tang Vãn Cách xách về phía phòng tắm.



      Cái áo sơ mi bẩn thỉu cùng cái mền còn tản ra mùi hôi bị kéo xuống, nhẫn tâm vứt bỏ . Tang Vãn Cách trần truồng nằm ở trong ngực của , đôi tay ôm lấy ngực, liều mạng cắn chặt môi, biết đến cuối cùng là muốn làm cái gì. Hùng Thần Giai cũng cởi quần áo theo, rồi ôm Tang Vãn Cách bước vào trong bồn tắm. tỉ mỉ rửa tất cả những vết dơ bẩn dính người Tang Vãn Cách, rồi xoa sữa tắm cho . Bàn tay dường như mang theo chút ý nghĩ tình dục, cứ như vậy cực kỳ dịu dàng tắm cho . Tang Vãn Cách thể nào cự tuyệt, mà cũng vì dám phản kháng —— đây là biểu chưa từng thấy qua của Hùng Thần Giai, cảm giác của về là nguy hiểm và xa cách.



      Tất cả cũng chỉ có như vậy. Qua lát sau, Hùng Thần Giai ôm thân thể được tắm sạch của Tang Vãn Cách bước ra khỏi bồn tắm. rút ra cái khăn tắm rồi đem cả thân thể trắng như tuyết lau khô, sau đó lại ôm trở lại giường trong phòng ngủ. Sau đó trước ánh mắt dám tin của Tang Vãn Cách, Hùng Thần Giai rút mấy sợi vải vụn bền chắc kia ra, chậm rãi quấn vài vòng quanh cổ tay của , sau đó thắt lại rồi cột chặt tay lên đầu giường.



      Tang Vãn Cách bị dọa sợ, vội vã bắt đầu giãy giụa. Thân thể trần trụi mềm mại ở dưới ánh đèn huỳnh quang lóe lên vừa chói sáng vừa đẹp mắt, đẹp đến mức làm người ta dám nhìn thẳng. Mà hơi sức của yếu như vậy, làm sao có thể phản kháng lại Hùng Thần Giai? Cánh tay bé bị cột chặt, có giãy giụa cũng ích gì mà chỉ làm thấy đau thêm thôi. Mắt cá chân của cũng bị đối xử như vậy, cuối cùng cả tay chân Tang Vãn Cách toàn bộ đều bị trói ở cột giường. hoảng sợ nhìn Hùng Thần Giai đứng ở bên giường từ cao nhìn xuống mình, biết đến tột cùng muốn làm cái gì.



      Bất chợt, Hùng Thần Giai cúi đầu xuống. Tang Vãn Cách cho là động thủ với mình, sợ tới mức nhắm nghiền hai mắt. Ai ngờ cũng chỉ cắn cái lên vú của . cắn sâu, vài giây sau có tia máu rỉ ra. lúc Tang Vãn Cách cho là còn phải làm chút chuyện gì khác nữa để hành hạ , Hùng Thần Giai lại đột nhiên đứng dậy rời !



      đầu tiên là cầm mấy thanh gỗ kia lên, sau đó đem chúng đóng lên cửa sổ. Cửa sổ - nơi vốn còn có thể có chút ánh sáng xuyên qua mà trong nháy mắt bị bịt kín. Đóng chặt cửa sổ xong Hùng Thần Giai lại bới tung tủ treo quần áo lâu, sau đó tìm ra được sợi xích màu trắng bạc.



      Tang Vãn Cách nhìn về phía mình, trong tiềm thức liền cảm thấy cái chuyện hay sắp xảy ra: " được —— được qua đây, đừng qua đây!"



      Nhưng Hùng Thần Giai cũng để ý gì tới , chỉ đem dây xích bạc mở ra, mặt thắt ở cột giường, mặt quấn lên mắt cá chân của . Sợi xích bạc cùng dây bằng vải cùng nhau buộc chặt cái chân của .



      " muốn làm gì. . . . . . Thả tôi ra ——" Khuôn mặt nhắn của Tang Vãn Cách trở nên trắng bệch mà gầm . "Tôi phải chó, đừng nhốt tôi!"



      "Nhưng em chạy mất." Hùng Thần Giai đột nhiên mở miệng chuyện. nhìn sợi dây xích: " cho là cần dùng đến nó, ai biết em thế nhưng lại an phận mà muốn chạy trốn. Vậy cũng còn biện pháp nào nữa. Vì giữ em lại bên cạnh , chỉ có thể nhốt em." Vĩnh viễn, vĩnh viễn để cho em rời .



      Nước mắt theo động tác lắc đầu của Tang Vãn Cách rớt xuống: " muốn . . . . . . Tôi muốn bị nhốt . . . . . . đừng đối xử với tôi như vậy . . . . . ."



      "Là do em muốn chạy trước. muốn nhốt em như vậy." Hùng Thần Giai kéo kéo sợi xích kia, " cho em biết là sợi xích này rất chắc chắn. Trừ phi có chìa khóa, nếu làm cách nào em cũng thể mở được." xong, liền móc từ trong túi ra cái chìa nho . Khi thấy ánh mắt Tang Vãn Cách tha thiết mong chờ dõi theo cái chìa khóa liền cười cái, tiện tay đem cái chìa khóa này ném vào thùng rác trong phòng. "Dù sao em cũng cần nó để tháo ra nữa, nên ngày mai khi ném đóng rác kia cũng tiện tay vứt luôn nó.



      " ——" Tang Vãn Cách nhìn cái chìa khóa rơi vào trong thùng rác, đôi mắt to tràn đầy hận ý nhìn thẳng vào . "Hùng Thần Giai, tôi tha thứ cho . . . . . . Vĩnh viễn cũng !"



      " sao." cười cười, thân thể trần truồng đứng lên. Dương vật tráng kiện khổng lồ cũng theo nảy lên mấy cái, " cũng cần em tha thứ cho . tại hay là em nên suy nghĩ trước chút về hậu quả của việc em chạy trốn mang tới tốt hơn." dạng chân leo lên giường, ngồi lên cách ngực Tang Vãn Cách chút. lấy đỉnh dục vọng của mình ma sát đầu vú nhắn xinh xắn của . Đầu cặc lớn rỉ ra chút dịch trắng, rơi vào nhũ hoa Tang Vãn Cách rồi theo bầu vú trắng nõn mà chảy tuột xuống. "Tối hôm nay đem em làm đến khi em dám chạy nữa mới thôi."



      Bị lời dã man của hù đến mặt còn chút máu nào, Tang Vãn Cách run rẩy đôi môi hồng, muốn né tránh vật tráng kiện nóng bỏng tạo ra những cảm giác vú mình. Thế nhưng hai bên ngực lại đột nhiên bị Hùng Thần Giai phát bắt được, "Vú của em càng lúc càng lớn, đều là nhờ sờ mà lớn như vậy. Đợi đến mấy năm nữa nhất định lớn hơn."



      " được đụng tôi ——" Tang Vãn Cách ra sức giùng giằng, tay chân bị trói làm chỉ có thể vô dụng mà giãy dụa thân thể, hoàn toàn làm được bất kỳ hành động phản khán gì khác.



      " mạn phép muốn đụng đấy. chỉ muốn đụng vú của em, mà còn phải địt cái huyệt của em nữa." đặt tinh khí tráng kiện giữa hai vú mềm của rồi bắt đầu từ từ cọ sát. "Nghe quan hệ bằng ngực tệ, tối nay chúng ta hãy thử chút xem. Vú của em lớn như vậy, nhất định rất thoải mái."



      " cần ——" Tang Vãn Cách kêu khóc, nhưng Hùng Thần Giai có chút nào mềm lòng. Việc chạy trốn chạm đến ranh giới cuối cũng của . Tối hôm nay đem làm đến phải cầu xin tha thứ, bỏ qua.



      Dục vọng màu tím bầm ở giữa khe ngực của chuyển động qua lại, mỗi lần di chuyển quy đầu to lớn của cũng đều đụng lên cằm Tang Vãn Cách. dám lên tiếng, sợ vật bẩn thỉu này chạy vào trong miệng mình, nên chỉ có thể nức nở khóc thút thít.

      ~~~~

      Chương sau là H ahhhh ~~~~

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :