1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tù Yêu - Li Ưu Đàm (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      170. Chân tướng (hạ)
      Edit: Bear
      Beta: Kat


      Ba Tang biết đứng lên từ lúc nào. Ông im lặng nhìn tất cả mọi người, biết ông lấy tâm tình như thế nào để nhìn lên khuôn mặt của Trình Cảnh Khu, rồi từ từ chuyển dời đến mặt Hùng Thần Giai, sau đó là mẹ Tang, cuối cùng là Tang Vãn Cách. "Các người bí mật, có phải là Cách Cách phải con ruột của tôi ?"



      Giọng ông bình thản nhàn nhạt, giống như là gặp phải người quen giữa đường tiện miệng chào hỏi vậy. Nhưng lời vừa ra khỏi miệng này, lại làm cho những người khác rối rít đổi sắc mặt.



      "Ba. . . . . ." Tang Vãn Cách quả thể tin được mình vừa nghe được cái gì. mở to mắt, tràn đầy kinh ngạc nhìn chằm chằm ba mình, ". . . . . . Ba, ba gì vậy, con làm sao có thể phải con ruột của ba chứ?!" Ngoài miệng lẩm bẩm hỏi, nhưng hai tay của lại đem tay của Hùng Thần Giai mà nắm chặt hết sức. Khuôn mặt xinh đẹp trong nháy mắt giống như là bị người ta rút máu hết vậy, tái nhợt đến mức dọa người.



      Nhưng mẹ Tang so với còn khiếp sợ hơn.



      Ba Tang thở dài cái, rồi tới trước sờ lên khuôn mặt nhắn của Tang Vãn Cách: "Sao con lại cho rằng ba biết chứ? Ba sớm biết rồi!"



      ". . . . . . Nhưng mà, nhưng mà —— làm sao có thể. . . . . ." khuôn mặt nhắn của Tang Vãn Cách ở trong lòng bàn tay ba ngừng lắc đầu. Trong đôi mắt to chứa đầy nước mắt, giọt giọt rơi xuống, thấm ướt bàn tay thô to của ba Tang. "Ba cho tới bây giờ cũng chưa từng ra . . . . . . Ba làm sao lại biết được . . . . . ." Đây là bí mật mà liều mạng cũng muốn giữ!



      "Con bé ngốc, ba đúng là già rồi, nhưng vẫn chưa tới trình độ lú lẫn mất trí nhớ." Ba Tang cười khẽ tiếng, tầm mắt chuyển sang vẫn gương mặt tuyệt vọng cùng bi thương của vợ, dịu dàng : "Qua nhiều năm như vậy tôi vẫn luôn hiểu trong lòng bà có điều ray rứt khó . Bà muốn , tôi cũng hỏi. Nhưng tại chuyện đó lại liên quan đến hạnh phúc cả đời con chúng ta. Cũng tốt, thừa dịp ngày hôm nay đông đủ tất cả mọi người, chúng ta hãy ràng luôn ."



      Cánh môi mẹ Tang run rẩy muốn mở miệng, nhưng lại phát mình cái gì cũng ra được. Hai mắt bà đẫm lệ nhìn về phía chồng, sau đó lại nhìn về phía con , đưa đôi tay lên che miệng chặt. Bà cố giữ bí mật kia gần ba mươi năm. . . . . . Chính là muốn để cho con cùng chồng biết, nhưng bọn họ cũng sớm biết rồi! "Lão già. . . . . ."



      "Tôi hiểu nhiều năm nay trong lòng bà cũng dễ chịu gì." Ba Tang buông Tang Vãn Cách ra, tới nắm tay của vợ, bộc lộ dịu dàng hiếm thấy. "Bà muốn làm cho tôi coi thường bà, ghét bỏ bà, lại càng muốn để Cách Cách vì chuyện này mà phủ nhận bản thân, những thứ này tôi đều biết. Tôi rất muốn cho bà biết tôi biết Cách Cách phải con ruột của mình từ sớm. Nhưng mà mỗi lần nhìn khuôn mặt của bà, tôi biết ngay, nếu như tôi chuyện đó ra khỏi miệng, tôi nhất định mất bà. Bạn già à, chúng ta ở cùng nhau nhiều năm như vậy, ngay cả chút tin tưởng bà cũng thể cho tôi sao?"



      Mẹ Tang khóc càng dữ hơn, bà dốc sức liều mạng mà lắc đầu. phải bà tin tưởng ông, mà là bà tin tưởng chính mình! Giả sử bà phát ra chồng mình biết được chân tướng sớm hơn mấy năm, như vậy bất luận như thế nào bà cũng ở lại bên cạnh ông ấy nữa! " xin lỗi, lão già, xin lỗi. . . . . ."



      Hùng Thần Giai đem Tang Vãn Cách ôm chặt hơn chút nữa, cúi đầu hỏi : "Đây chính là bí mật mà em cố gắng giữ gìn sao? Sợ bị biết được, lại càng sợ bị ba vợ biết. Em sợ ông thương em nữa, rồi lại sợ mẹ vợ thương tâm tuyệt vọng đúng ?"



      Tang Vãn Cách khóc thầm ở trong ngực , cắn môi gật đầu: "Gấu. . . . . ."



      " phải em muốn xin lỗi với đó chứ?" Hùng Thần Giai quái dị hú lên, cố gắng dời lực chú ý của Tang Vãn Cách. "Vậy, nếu như cho em biết cũng sớm biết làm thế nào?"



      Nghe vậy, Tang Vãn Cách sửng sốt, ngay cả khóc cũng quên luôn: " —— , làm sao biết được?!"



      "Khụ, chưa cho em biết sao?" Hùng Thần Giai làm bộ ho khan tiếng, "Thằng nhóc Dương Ngạo kia tuy cái cái gì cũng được, nhưng tán cùng thu thập tình báo là lợi hại nhất. Lỗ mũi của nó quả thính y như chó, khẽ ngửi chút là điều tra ra hết! Lúc chúng ta mới vừa ở cùng nhau ấy, có chút hơi nản lòng, nản chí, cho nên liền tự tiện chủ trương muốn thằng nhóc đó giúp tra xét . . . . . . Sau đó ——" sau đó liền tra ra được.



      Tang Vãn Cách nghe được cũng sửng sốt chút. Khuôn mặt nhắn sau khi khóc đờ đẫn giống như mặt hồ bị dòng suối trong núi thanh tẩy qua vậy, trơn bóng như ngọc, ướt nhẹp, rồi lại vô cùng điềm đạm đáng . "Này, này ——"



      "A, đúng vậy." Hùng Thần Giai gật đầu, "Chuyện ngày trước lúc bị Trình Cảnh Khu mang cảnh sát đến bắt giải vào tù cũng là cố ý. . . . . ." Vì muốn thả lỏng phòng bị, rồi thầm đem mọi chuyện hoàn toàn giải quyết tốt.



      cách khác, những giọt nước mắt cùng lo lắng của trong mấy ngày qua là vì cái gì. . . . . . Đều là uổng phí hết sao?! Tang Vãn Cách bối rối, đại não trong khoảng thời gian ngắn cũng thể quay chuyển trở lại. Cả người vô cùng khéo léo bị Hùng Thần Giai ôm vào trong ngực. chỉ cảm thấy tin tức phong phú này cứ quanh quẩn trong đầu mình, làm thế nào cũng tra ra đầu mối.



      Mà đổi thành bên kia vợ chồng Tang Gia cũng giải khai tâm kết. Ba Tang nhàng ôm lấy bả vai vợ, tầm mắt trượt đến người Tang Vãn Cách, thở dài : "Những năm gần đây tôi làm bộ như biết, muốn làm khó bà, hai là muốn khiến con bảo bối của chúng ta có vướng mắt trong lòng. Nhưng ai ngờ —— nhà ba người chúng ta ai cũng biết chuyện này, nhưng bởi vì quan tâm cảm nghĩ người đối diện, nên ai cũng chịu ra! Hôm nay nếu như phải là đầu gấu này cùng Cảnh Khu đến đây, chuyện này sợ là bị chôn giấu cả đời. Nhưng ra cũng tốt, cuối cùng về sau này còn có chuyện gì có thể làm chúng ta lo lắng nữa, đúng ?"



      ", phải như thế." Mẹ Tang hít sâu rồi thở ra: "Cách Cách vĩnh viễn là con bảo bối của tôi, nhưng —— nhưng chỉ có tôi là mẹ của con bé, còn ba nó lại phải ông! Loại chuyện như vậy ông cũng có thể cười trừ cho qua sao?!" Kết hôn nhiều năm như vậy, bà làm sao mà hiểu ông? Cho dù ngoài miệng thèm để ý, nhưng lấy tính khí nóng nảy của ông, làm sao có thể tha thứ người từng phản bội mình chứ?! Đừng là ông thể tha thứ. . . . . . Ngay cả chính bà cũng cảm giác bản thân dơ bẩn tới cực điểm! Bí mật che dấu gần ba mươi năm bị đào móc ra ngoài, nỗi khổ cách biệt ba mươi năm, bây giờ cứ như là năm đó bao lấy bà.



      Ba mươi năm trước, ba Tang lúc ấy còn là cục trưởng, trị an lúc bấy giờ cũng khá tốt, bấy giờ bọn họ kết hôn cũng chưa tới hai năm. Trong lần đuổi bắt phạm nhân, bọn cảnh sát bỏ sót tên hung tàn nhất. Người nọ chạy trốn lâu. lúc mọi người kể cả ba Tang cho là lén vượt biên, người đó lại đột nhập vào Tang gia. Lúc ấy ở nhà chỉ có mình bà nên việc bà phải chịu khổ lăng nhục ai cũng biết, ngay sau đó ba Tang lại về đến nhà cũng có nhận ra vợ khác thường. Sau nữa tên phạm nhân đó trong lần bị phát rồi chạy trốn nên bị đánh chết tại chỗ. Bà cũng cho rằng chuyện này qua, nhưng cuộc đời có ai biết trước chữ ngờ, tháng sau, bà mang thai.



      Ba Tang vô cùng cao hứng, mà bà lại biết đứa bé này rốt cuộc là của ai. Nếu như phải sau khi sinh con bà len lén xét nghiệm DNA, bà cũng phát ra Tang Vãn Cách ra phải là con của chồng, mà là con của cái gã vô sỉ hạ lưu kia!



      sợ, nhưng mỗi lần thấy chồng ôm con bé bỏng thương cưng chiều, cái gì bà cũng ra miệng. Vì vậy thời gian cũng từ từ trôi qua hai mươi năm, cho đến khi bà biết được con cũng giống bà, bị người ta cường bạo hơn nữa nhốt suốt cả năm!



      Bà từng oán rằng nếu như quả có báo ứng, cũng đừng để con bà phải chịu. . . . . .



      Mẹ Tang khóc ngừng, ba Tang ôm lấy bà, lau nước mắt giúp bà, nhưng trước sau vẫn chút tức giận: "Tôi sao có thể tức giận đây? cách khác, nếu sai cũng là tôi sai. Nếu như phải là khi đó lòng tôi cao ngạo sơ sót làm cho tên đó có cơ hội, cũng chạy trốn. Hơn nữa. . . . . . Hai ông già bà lão chúng ta cũng già rồi. Bà bồi thường cả đời cho tôi, tôi làm sao có thể trách bà nữa chứ? Cách Cách là đứa con quý giá nhất của chúng ta! Họ của nó là họ Tang, là con duy nhất của nhà họ Tang chúng ta. Nó cùng người khác chút xíu quan hệ nào!"



      Lời này vốn là vô cùng cảm động, nhưng Hùng Thần Giai nghe được liền hài lòng: "Này này, tôi ba vợ nghe, cái gì gọi là cùng người khác chút xíu quan hệ nào? Về sau công chúa gả cho tôi mà?"



      Nghe vậy, ba Tang liền quay ngoắc đầu trực tiếp nhổ ngụm nước bọt: "Cả đời này con bé cũng phải mang họ Tang!"



      " ấy phải theo họ chồng đấy!" Hùng Thần Giai cũng vô cùng kiên trì.



      "Tôi cậu phải ở rể nhà họ Tang chúng tôi có, nếu tôi đem con gả cho cậu!" Ba Tang miệng lưỡi bén nhọn, lập tức làm Hùng Thần Giai cứng lưỡi mà nghẹn họng há hốc mồm.



      (Bear : hihi sóng gió qua hết rồi đó các nàng)

      huyenlaw68 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      171. Kéo màn hạnh phúc
      Edit: Bear
      Beta: Kat


      Trước mặt bốn người kia chuyện trò vui vẻ, hòa hợp giống như là người nhà, mà lại trở thành người ngoài.



      Trình Cảnh Khu đột nhiên cảm thấy nực cười.



      cho là nắm giữ được yếu điểm của Tang Vãn Cách, tự cho là nắm chặt trong lòng bàn tay. Thậm chí còn tự cho là có ai có thể thoát ra khỏi thủ đoạn của , nhưng kết quả bây giờ sao? rốt cuộc cũng thuộc về , thậm chí ngay cả hai vợ chồng từ đến lớn luôn thương giờ cũng giống như là bỏ quên vậy. Họ chỉ lo cùng gã đàn ông thô bỉ kia chuyện với nhau, mà lại đem hoàn toàn gạt sang bên chẳng thèm quan tâm. "A. . . . . ."



      Tang Vãn Cách bén nhạy nghe được tiếng cười khẽ của Trình Cảnh Khu. mở to mắt nhìn về phía , thấy sắc mặt trở nên tái nhợt dọa người, trong đôi mắt lại giống như có cảm giác trống rỗng bình thường, trong lòng khỏi căng thẳng. Hai tay lại bắt đầu vô thức níu lấy những ngón tay của Hùng Thần Giai.



      Hùng Thần Giai chuẩn bị phản kích khiêu khích của ba vợ tương lai, đột nhiên cảm thấy trong ngực mình lo lắng gì đó. vội vã cúi đầu nhìn Tang Vãn Cách, sau đó theo tầm mắt của nhìn về phía trước, vừa đúng lúc bắt gặp thấy đáy mắt sâu thẳm mờ mịt của Trình Cảnh Khu.



      con gấu vốn phải là người có thói quen lấy đức báo oán gì, huống chi cái tên trước mặt này lại là tình địch luôn luôn rất muốn nhanh chóng diệt trừ. Môi mỏng nhếch lên cái, cười lạnh, thèm để ý thái độ của mình là có ý bỏ đá xuống giếng đến cỡ nào: "Trình tiên sinh vẫn muốn suy nghĩ tìm cảnh sát đến bắt tôi trở lại tù sao? đáng tiếc, tôi phải cho biết tin tức xấu rồi. tại tôi chính là danh chánh ngôn thuận dùng cái tên tiếng trung Hùng Thần Giai này đấy. Án phạm pháp bảy năm trước tất cả cũng bị tiêu hủy rồi. Trừ phi có thể bắt được tận tay cái đuôi của tôi, nếu cả đời này có thể cũng thắng được nữa rồi." Dù thế nào nữa, những vụ làm ăn tại làm đều là kinh doanh chính đáng, có bản lãnh cứ tra xét .



      Tròng mắt đen vẫn có vẻ trống rỗng mờ mịt, cứ như vậy trong nháy mắt, Trình Cảnh Khu giống như bị mất thứ quan trọng nhất. muốn đứng lên, cái gì cũng muốn nhớ tới nữa. kinh ngạc nhìn Tang Vãn Cách lâu. Từ lúc Hùng Thần Giai ôm lấy vẫn luôn dõi theo , nhìn cười, nhìn nhào vào trong ngực người đàn ông kia, nhìn vì người đàn ông kia mà trở nên dũng cảm, nhìn từng bước từng bước cách càng ngày càng xa.



      Tại sao mọi việc lại trở nên như vậy chứ?



      Nụ cười kia vốn phải là nên thuộc về sao?



      Tại sao bây giờ lại trở thành thứ dành riêng cho người đàn ông khác rồi?



      Bàn tay vịn tay nắm cửa có cảm giác đau đớn mờ mờ ảo ảo. Trình Cảnh Khu đứng thẳng người, lảo đảo tông cửa xông ra, nhưng vừa ra mặt lại đụng phải người vừa tới nữa.



      Đó là ông lão mặc vải ka-ki kiểu áo Tôn Trung Sơn. hơi sửng sốt chút, cúi đầu kêu tiếng ba.



      Ba Trình cũng nhìn chút nào. Chuyện thứ nhất chính là ném cho Trình Cảnh Khu bạt tai, sau đó dùng loại ánh mắt vô cùng đau đớn chán ngán và thất vọng tới cực điểm nhìn : "Cảnh Khu, lão tử từ dạy mày như vậy sao? Vì mục đích chừa thủ đoạn nào, thậm chí ngay cả chuyện đổi trắng thay đen mà mày cũng có thể làm?!"



      Trình Cảnh Khu có trả lời, chỉ dùng ánh mắt bắt đầu rữa nát nhìn ba Trình. Con ngươi hơi nhiễm ánh nước, giống như là muốn khóc, hoặc như là khóc ra nước mắt.



      Ba Trình cũng bận tâm nữa, ông thẳng vào bước đến trước mặt hai vợ chồng Tang gia, hoàn toàn thấy dáng vẻ lỗi lạc phong lưu thường ngày nữa. người luôn kiêu ngạo như vậy, tự nhiên lại bất ngờ "bịch" tiếng quỳ xuống, hướng về phía ba Tang nặng nề dập đầu ba cái. Lần này xem như đem mẹ Tang dọa sợ. Bà vội vã tránh thoát khỏi tay chồng để đỡ ông đứng dậy, nhưng ba Trình vẫn cố chấp chịu, "Chị dâu, chị đừng ngăn cản tôi."



      "Đây là chuyện giữa những người trẻ với nhau, có quan hệ gì tới ông chứ?" Mẹ Tang vui, lời gì liền kéo ông đứng dậy. Nhưng, bà cũng chỉ là người phụ nữ, làm sao kéo nỗi người từng là tướng quân như ba Trình. Thế nên mặt bà rất nhanh đỏ bừng vì cố sức, quay đầu nhìn lại ba Tang: "Tôi này lão già, ông đứng như trời trồng làm cái gì vậy?!"



      Ba Tang nhìn người em quỳ cái, thở dài, đưa tay đến nâng ông ấy dậy: "Tôi này chiến hữu cũ, ông làm cái gì vậy hả?"



      "Lão già này đến đây xin nhận lỗi với ông." Ba Trình đáp tiếng rồi nương theo bàn tay của ông đứng lên. Mắt liếc về phía Hùng Thần Giai đứng bên, "Thằng nhóc này phải đèn cạn dầu, mấy nhân viên bảo vệ ở trong quân khu bị mình quật ngã hết."



      "Hừ, khoa chân múa tay thôi, có gì hay mà ." Ba Tang thích người khác khen Hùng Thần Giai, nên ngay lập tức liền mở miệng phản bác. "Chuyện thằng nhóc kia làm quan hệ tới ông. Ông cần phải lỗi, nhưng nếu ông muốn xét như vậy chẳng phải tôi cũng có sai lầm luôn sao. Tôi nên sinh đứa con này ra. Nghiêm trọng hơn chút nữa, là tôi thậm chí cũng nên lấy vợ. Nếu tôi lấy vợ lấy ở đâu ra những chuyện lộn xộn ngày hôm nay đúng ?" Ông cắt đứt lời ba Trình, tầm mắt chuyển tới người Trình Cảnh Khu, "Cảnh Khu đứa nhóc này khá tốt, rất được, rất rất được, vô cùng rất được nữa là khác!" Ba Tang liên tiếp ba lần rất được, bàn tay già nua ở bả vai ba Trình đập cái —— như lúc ông còn trẻ vậy.



      "Nếu như nó đúng là rất tốt rất được như lời ông , tôi cũng cần vác cái mặt mo này đến nhận lỗi với mọi người rồi." Ba Trình thở dài, "Chuyện của đám trẻ này, tôi cũng chính xác được, rốt cuộc là mình già rồi. Mặt mũi của lão Trình tôi đây đều bị thằng nhóc này vứt sạch cả rồi. Nó muốn làm quan, muốn bộ đội, tôi cũng nghe theo mẹ nó nuông chiều nó để nó tùy ý lựa chọn. Nó muốn làm thương nhân tôi cũng dốc toàn lực ủng hộ nó. Ai biết cuối cùng thành ra cái kết quả như thế này. Nếu phải là nhờ đầu gấu này xông vào trong nhà, tôi căn bản cũng biết nó còn mân mê những chuyện này nữa!" Đứa bé này vẫn luôn là niềm kiêu ngạo của ông! Nhưng đến khi ông già rồi, lại làm cho ông thất vọng triệt để như thế. Nếu như phải là tên nhóc kia xông vào trong nhà đặt xuống trước mặt ông phần văn kiện, chứng cứ giấy trắng mực đen ràng, từng cái điều có thể lấy mạng của con trai ông! ( lời hảo tình nhắc nhở của tác giả: về những văn kiện này ai muốn biết thêm, xin hãy tham khảo thông tin kết cuộc của mấy tên tham quan gian thương bị bắt hàng năm)



      "Ông cũng đây là chuyện của người trẻ tuổi mà, chuyện của người trẻ tuổi để người trẻ tuổi giải quyết. Hai lão già chúng ta mấy hôm gặp mặt rồi, kể từ lúc em dâu bị bệnh cùng nhau uống rượu rồi. Hôm nay cần phải uống cho thống khoái mới được!" Ba Tang cười to, rồi quay đầu nhìn về phía vợ mình, "Bà lão, buổi trưa hôm nay làm thêm mấy món ngon . Món bao tử gà lão Trình thích nhất định thể thiếu! Còn tôi là ——"



      "Ông là món Hỏa Bạo song giòn!" Ánh mắt mẹ Tang như thấu hiểu đứng lên, đoạt lấy lời của ông.



      Ba Tang lại cười to hồi: "Tôi mà. Vợ chồng lấy nhau từ trẻ đến lúc già như đôi bạn, bạn già mới đoán biết được tâm của người kia nghĩ gì!"



      Ba Trình cũng cất tiếng cười to theo. Hai ông lão dường như cùng quay trở lại cái thời niên thiếu, càn rỡ phóng khoáng, nhiệt tình thương tổ quốc cùng người dân. Cả đời làm bất kỳ việc gì trái với lương tâm, đến khi già cũng vẫn có thể giữ vững thái độ và tấm lòng bình thản rộng rãi.



      Hai người kề vai sát cánh tới cửa, ba Trình lúc ngang cũng nhìn tới Trình Cảnh Khu cái, nhưng khi tới cửa mới hướng về phía : "Mày nếu còn muốn nhận ông già này là ba, mấy ngày nữa thu dẹp chút đồ theo tao hạ hương học hỏi kinh nghiệm. Mày mà còn tiếp tục như vậy, ra ngoài đừng nhận là con cháu nhà họ Trình nữa! Là của mình ai giành được của mình, phải của mình phải là của mình. Mày có giành được cũng dùng được. Về sau mày có làm đồng tính luyến ái hoặc thành tên phong lưu hay cả đời cưới cũng tùy mày, trừ phi mày muốn tao với mẹ mày tức chết còn tao cho phép mày phá hoại Cách Cách nữa." xong liền xuống lầu.



      Lúc ngang qua người Trình Cảnh Khu, ba Tang vỗ đầu của cái, sau đó dùng sức xoa —— giống như khi còn bé mỗi lần vì Tang Vãn Cách làm việc gì sai vậy. Đôi tay kia mặc dù ngày càng già nua, nhưng vẫn thủy chung ấm áp như xưa.



      Nước mắt biết từ lúc nào rót đầy hốc mắt, Trình Cảnh Khu dùng đôi mắt đen đầy sương mù của mình nhìn theo bóng lưng hai người ba bước xuống lầu. Bọn họ sắp mất dạng, nhưng chiếc bóng vẫn thẳng tắp, cả đời cũng thay đổi.

      huyenlaw68 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      172. sách
      Edit: Bear
      Beta: Kat

      Năm tháng sau:



      Biết tin Tang Vãn Cách mang thai, người cao hứng nhất tất nhiên là Hùng Thần Giai rồi. vốn cưng chiều vô cùng, bây giờ lại còn mang thêm hình hài bé bỏng, còn đem Tang Vãn Cách nâng đến trời luôn sao. Tang Vãn Cách cau mày cái là liền đau lòng, Tang Vãn Cách rơi lệ là bắt đầu cuống cuồng. Tóm lại chỉ cần nghe được hoặc là thấy được những chuyện tốt xảy ra bên cạnh Tang Vãn Cách, Hùng Thần Giai lập tức hóa thân thành ngọn núi lửa bùng phát trong chớp mắt. Nhưng dĩ nhiên, ở trước mặt Tang Vãn Cách dám phát giận, chuyện đó ít nhiều cũng làm đám em đỡ khổ chút.



      Giống như là chiều hôm nay, Tang Vãn Cách ngồi ở ghế dựa phơi nắng. Hùng Thần Giai giống như người hầu đứng nép bên, trong tay còn cầm cái khay, giương mắt nhìn Tang Vãn Cách có vẻ chán ghét nhưng vẫn nhét từng miếng từng miếng trái cây gọt vỏ sạch vào trong miệng. Càng xem càng cảm thấy vẻ mặt Tang Vãn Cách có cái gì đúng, rất có thể là biến chứng của mấy người phụ nữ có thai nha. "Công chúa. . . . . ."



      sách cũng có , phận làm chồng phải tùy thời chú ý phản ứng của vợ. Nếu rất có thể bởi vì sơ sót nhất thời mà ủ ra hậu quả thể thu dọn.



      Tang Vãn Cách đem miếng đào trong miệng nhai hai lần rồi nuốt vào bụng, sau đó ngồi dậy kỳ quái nhìn Hùng Thần Giai cái, : " rất kỳ quái."



      . . . . . . kỳ quái ở chỗ nào chứ? mới đúng là người kỳ quái có!



      Hùng Thần Giai rất muốn phản bác, nhưng lại dám, thể làm gì khác hơn là đành nén lòng mím môi, cẩn thận từng li từng tí lại gần người Tang Vãn Cách: "Công chúa, em có cảm thấy mình có chút lười hay ?" Từ lúc mới bắt đầu thích tản bộ, thích vận động cho đến tận lúc này cũng thích chuyện thích nhúc nhích. y như con chi chi có xương mềm nhũn vậy, phụ nữ có thai đều như vậy sao? Mắt đen chớp cái, nhớ tới mấy cuốn sách coi trong mấy tháng này như cuốn “Bách khoa toàn thư ăn uống của phụ nữ có thai”, “Các triệu chứng nóng nảy trầm cảm của phụ nữ có thai” cùng với “Tâm trạng trong thời gian mang thai cùng các bệnh biến chứng”. . . . . . Càng nghĩ càng cảm thấy Tang Vãn Cách có cái gì đúng. sách vận động có lợi cho sức khỏe, nhưng công chúa nhà chỉ nằm lười ở ghế cả ngày. Mỗi buổi tối từ phòng ngủ đến phòng tắm chỉ có vài bước chân cũng muốn nữa. Mặc dù rất hưởng thụ việc ôm đến phòng tắm để cho hương xà phòng người ngọt ngào hành hạ, nhưng chẳng phải như vậy là có chút quá lười quá khoa trương rồi sao?!



      sách cũng có , phụ nữ có thai bởi vì đủ loại nguyên nhân mà sinh ra nhiều bệnh chứng giống nhau.



      Sau năm tháng Tang Vãn Cách cứ lười như vậy. Rốt cuộc Hùng Thần Giai cũng nhận thấy có cảm giác nguy hiểm rồi. Vì duy trì cảm giác thần bí, cho nên bọn họ xem giới tính của đứa bé. Dù sao là nam hay nữ đều để ý, nhưng tại sao mang thai lại làm cho vốn thích ngủ nướng thậm chí còn thích sạch trở nên thích làm nũng và ăn vạ như vậy chứ?



      sách .



      Phụ nữ có thai bởi vì có con mà trở nên giống như đứa bé, lúc này người làm chồng phải có kiên nhẫn, phải dịu dàng, để ấy muốn gì được đó.



      " cảm thấy." Tang Vãn Cách lười biếng há miệng ra, ý bảo Hùng Thần Giai đút cho ăn. bạn gấu nào đó mặc dù trong lòng có chút sợ, nhưng vẫn ngoan ngoãn cầm miếng đào nhét vào trong cái miệng của , "Nhưng hơn sáu tháng rồi, em đều động cái. Bác sĩ phụ nữ có thai cũng cần năng vận động vừa phải, nếu đối với thân thể tốt."



      Tang Vãn Cách chút để ý liếc cái, cực kỳ nể mặt, hoàn toàn coi bạn gấu lấy lòng cùng nơm nớp lo sợ nào đó xem ra gì. "Mẹ phải có chuyện gì sao?"



      "Mẹ?!" Hùng Thần Giai đầu tiên là sửng sốt, sau đó hỏi: " Mẹ nào?" Là mẹ vợ hay là mẹ già của chứ?



      "Cả hai đều vậy." Tang Vãn Cách duỗi lưng cái, uể oải đưa tay duội duội mắt. "Họ chỉ mới rời khỏi có mấy ngày mà thôi, Gấu à, đừng có làm quá như chim sợ ná chứ." Vì bảo đảm an toàn của , cũng vì giám sát bạn gấu nào đó, hai người mẹ chia ra tới ở với năm tháng trong căn hộ này. Cho đến lúc cả hai đều xác định còn nguy hiểm gì, và cũng xác định Hùng Thần Giai đem phương pháp chăm sóc phụ nữ có thai học thuộc làu mới buông lỏng tâm tình rời khỏi.



      Nhắc tới cũng lạ, hai người mẹ tâm ý như . Ngược lại hai người đàn ông trụ cột ở trong nhà tính khí như nhau thối tới cực điểm, cả hai đều nhìn nhau vừa mắt, vừa mắt tới cực điểm. Cũng bởi vì ba Tang nhìn ba Hùng thuận mắt, ba Tang mới chào đón Hùng Thần Giai để có thể đánh lén trong khoảng thời gian ngắn —— có trời mới biết, kể từ khi nghe Hùng Thần Giai chính là đệ tử nhập môn của Tiều Phu, ba Tang hứng thú đến cỡ nào mà cứ hướng khiêu chiến. Ông còn thẳng Tiều Phu là tên tội phạm duy nhất mà năm đó ông bắt được!



      Mỗi ngày ông đều lấy việc đánh lén Hùng Thần Giai làm niềm vui ..., nhưng lại bị mẹ Tang dùng lời lẽ nghiêm khắc phê bình. Tang Vãn Cách và Hùng Thần Giai cũng bởi vì được ý chỉ của mẹ Tang nên mới có thể dọn về nhà bên ngoài —— mẹ Tang cũng theo để tùy lúc mà chăm sóc Tang Vãn Cách. Ngược lại khổ cho ba Tang ngày ba bữa chỉ có thể giao cho bảo mẫu trong nhà nấu, bởi vì ông căn bản là ăn quen thức ăn người khác làm!



      Đối với chuyện ông cam khổ Hùng Thần Giai ngược lại coi như hưng phấn tới cực điểm. Khi lòng tràn đầy phấn khởi cho là qua ba tháng cấm kị mà có thể cùng vợ gần gũi, mẹ Hùng biết từ nơi nào xông ra, cùng mẹ Tang cùng nhau ngăn ở trước mặt , buộc cùng Tang Vãn Cách chia phòng ngủ. Mẹ kiếp. . . . . . Đùa kiểu gì thế, đây là chuyện đạo đức à nha! Nhưng dưới uy uyền của hai bà mẹ, con gấu đáng thương nào đó chỉ đành cúi đầu nuốt nhục mất chủ quyền kí hiệp ước bất bình đẳng, thề nếu như trong lúc Tang Vãn Cách mang thai mà làm chuyện gì bất chính, liền phạt tương lai trong vòng ba năm cho phép cùng Tang Vãn Cách kết hôn.



      Mẹ kiếp. . . . . . Rất là quá. . . . . . Quả nhiên độc nhất là lòng dạ đàn bà, lời này Hùng Thần Giai cũng chỉ dám oán thầm, ngoài mặt vẫn là gì nghe nấy gật đầu, gật đầu lại gật đầu.



      Vì vậy phải sống cuộc sống như hòa thượng qua nửa năm. Còn có chuyện nào có nhân đạo hơn chuyện này sao?! Vì sợ mình nổi điên lên, thậm chí ngay cả sờ sờ người phụ nữ của mình cũng dám, chứ đừng hôn ôm . Thế cho nên mỗi ngày bế tới lui trong nhà rồi lại bế rời giường giúp tắm giúp mặc quần áo. . . . . . Trời mới biết sống những ngày thể chịu nổi hơn nữa còn thê thảm tới cực điểm!! vất vả nhịn đến khi hai người mẹ đều rời , kết quả vẫn y như cũ phải nhịn, bởi vì —— mang thai sáu tháng rồi. . . . . .



      Hùng Thần Giai có loại cảm giác khóc ra nước mắt, mỗi ngày dựa vào hai tay vạn năng cũng vô cùng khổ sở nha?



      "Này, này em vận động chút cũng chỉ có tốt chứ có xấu mà. Em cứ nằm như vậy mỗi ngày đổ bệnh đấy!" Hùng Thần Giai tiếp tục cố gắng tận tình khuyên bảo Tang Vãn Cách, nhưng Tang Vãn Cách căn bản đem nhìn ở trong mắt, ngược lại còn ngại tốc độ đưa nước quả quá chậm. " này. Công chúa, mà. Hay là chúng ta ra ngoài dạo chút ? Bên ngoài tại rất náo nhiệt, chúng ta tới công viên dạo ha?"



      Tang Vãn Cách nghía cái: " muốn."



      " được, phải ." Hùng Thần Giai hiếm khi nào nghiêm mặt, khuôn mặt vốn vô cùng hung dữ khác thường cho nên lúc này lại càng lộ vẻ kinh khủng hơn, "Nếu tối hôm nay em tự tắm ."



      Mắt to ràng bởi vì kinh ngạc mà nháy mắt vài cái. Tang Vãn Cách nhìn Hùng Thần Giai lâu, mới nâng môi lầm bầm: "Gấu, có phải thích em nữa đúng , cho nên mới đối với em như vậy?"



      Trời đất chứng giám. "Làm sao có thể! Em là người phụ nữ nhất!" lập tức phủ nhận.



      Đôi mắt long lanh lập tức chứa đầy nước mắt: "Vậy tại sao lại muốn ép em làm chuyện em muốn chứ?"



      Dở khóc dở cười: "Công chúa, là vì muốn tốt cho em . . . . . ."



      "Hừ." Tang Vãn Cách hừ tiếng, đùa bỡn đem khuôn mặt nhắn giấu vào khuỷu tay, nhúc nhích. Cái miệng nhắn vốn đợi trái cây đưa tới gần khóe miệng mà hé ra cũng vì vậy mà khép lại.



      Hùng Thần Giai lập tức liền luống cuống. Trời đất bao la phụ nữ có thai là lớn nhất. nào dám chọc giận vị tiểu Tổ Tông này chứ, vội vàng nhích tới gần phía trước, ôn tồn dụ dỗ: " phải có ý đó mà công chúa, em thích được chưa. Vậy em cứ nằm ngày ngày , ngày ngày gọt táo đút em ăn được ? Còn nữa nấu những món ăn em thích, chỗ nào cũng đều bế em, có được hay ?"



      Tang Vãn Cách chần chờ chút: ". . . . . . Mới vừa rồi còn muốn em tự tắm."



      " bậy đấy!" Hùng Thần Giai lập tức phủ nhận, chỉ sợ lại khóc nhè. Có lẽ là bởi vì mang thai, tại Tang Vãn Cách đặc biệt thích khóc, xem Anime (hoạt hình nhật) cũng có thể khóc bù lu bù loa. Vì thế Hùng Thần Giai đặc biệt giấu tất cả đĩa phim mang tính chất lấy nước mắt trong nhà. Phụ nữ có thai hay khóc đối với thân thể rất tốt, sách vậy mà. " sao có thể để em tự tắm chứ? Trước kia muốn cùng em tắm em còn chịu, lần này em chủ động cầu cùng tắm với nhau, vui vẻ còn kịp, làm sao có thể đồng ý chứ?"



      sách .



      Phải tùy thời chăm sóc cảm xúc của phụ nữ có thai. Hơn nữa phải tận lực chiều theo tâm ý của ấy, như vậy mới dẫn đến chứng trầm cảm.



      Tang Vãn Cách cao hứng cười: "Vậy tại em muốn ăn Ice Cream có thể ?"



      " thể!" Hùng Thần Giai theo bản năng phủ quyết, sách phụ nữ có thai tốt nhất được ăn quá nhiều đồ lạnh, hơn nữa là mùa đông rồi, hơn nữa nếu như nhớ lầm, sáng sớm hôm nay làm nũng ăn vạ xử hết cái bánh dâu tây lớn rồi.



      Nhưng trong giây tiếp theo Hùng Thần Giai chỉ đành khuất phục. có cách nhìn vào đôi mắt mở to của Tang Vãn Cách, bất đắc dĩ giơ hai tay đầu hàng: "Được được được, nhưng chỉ có thể ăn chút. Ngày mai cho phép ăn nữa có biết ?" Trong thời gian mang thai khẩu vị của phụ nữ tương đối mở rộng, cho nên lúc họ muốn ăn gì, chỉ cần nguy hiểm đến thân thể, tốt nhất nên cự tuyệt.



      . . . . . . Đó vẫn là sách vậy a.



      ( Bear: chương này sao thấy edit hoài ko hết, dài quá hix)

      Kat: Nếu có thể, lúc mang thai Kat cũng muốn
      huyenlaw68 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      173. Đàn ông thể nghẹn
      Edit: Bear
      Beta: Kat


      Nằm ngoài suy nghĩ và dự đoán của Hùng Thần Giai, buổi tối Tang Vãn Cách thế nhưng giống như những ngày trong năm tháng qua mạnh bạo quấn lấy bắt tắm cho , mà là ăn cơm xong sớm liền xông về phòng ngủ, cũng cùng tiếng liền vào phòng tắm. Đợi đến lúc Hùng Thần Giai rửa chén đũa rồi lau bàn ăn xong trở lại phòng ngủ mới phát công chúa nhà mình căn bản giường, mà ở trong phòng tắm vì tiếng nước ào ào truyền ra ngoài.



      Hùng Thần Giai tới trước cửa phòng tắm gõ mấy cái: "Công chúa, vào nha." Hiếm khi thấy có lễ phép như vậy, nếu là vào trước khi Tang Vãn Cách mang thai, bạn gấu nào đó căn bản ngay cả hai chữ “gõ cữa” cũng biết viết như thế nào nữa là. Bàn tay nắm lấy nắm cửa mới phát ra cửa phòng tắm bị khóa trái. Mày rậm nhíu lại, "Công chúa, tại sao em lại khóa cửa vậy?"



      Bên trong truyền đến tiếng Tang Vãn Cách hừ : "Tự em tắm."



      "Nhưng em là phụ nữ có thai mà." sách trong lúc phụ nữ mang thai tốt nhất nên có người canh giữ ở bên cạnh, để tránh xảy ra những chuyện ngoài ý muốn đáng."Em mau mở cửa ra, tắm cho em."



      " cần, lúc xế chiều phải kêu em tự mình tắm sao."



      . . . . . . ra còn tức giận đấy. " có mà, giỡn đó ... em mở cửa nhanh nhanh ~"



      Tang Vãn Cách rất kiên định cự tuyệt: "Em cần rồi mà. chờ em lát, em tắm mau chút là được rồi." xong mặc cho Hùng Thần Giai có kêu thế nào cũng để ý tới .



      Bất đắc dĩ, Hùng Thần Giai chỉ đành phải xoay người tới bên giường ngồi xuống. Hai tay chống má, dùng đôi mắt đen như mực nhìn thẳng vào cửa phòng tắm —— đây là lần đầu tiên cảm thấy nhìn dáng qua lớp cửa bằng thủy tinh có khắc hoa mờ mờ lại hấp dẫn mê người đến đến cỡ nào. có thể thấy ràng dáng Tang Vãn Cách ở phía dưới vòi hoa sen. cầm vòi hoa sen tay, vội vàng di chuyển nó đến khắp cơ thể. mặt thủy tinh ngưng tụ hơi nước, giọt giọt chảy xuống, giọt nước giống như trợt ở cổ Tang Vãn Cách rồi rơi vào chỗ sâu giữa rãnh ngực của vậy.



      "A. . . . . ." Hùng Thần Giai khó nhịn rên rỉ ra tiếng, cúi đầu nhìn về phía đáy quần của mình. Khuôn mặt thô lỗ khỏi nâng lên nụ cười khổ, đàn ông cấm dục nửa năm, bị nội thương chịu nổi a. . . . . .



      vội vã mở to mắt, dám nhìn về phía phòng tắm nữa. Nhưng càng muốn nhìn, cảnh tượng kia lại càng ra ràng. Trong đầu tự động mơ mộng tới cảnh đẹp mỗi ngày tắm cho Tang Vãn Cách suốt năm tháng qua. Bụng của càng ngày lại càng lớn hơn, nhưng vẫn đẹp như vậy, mềm mại giống như có thể bấm ra nước, làm hại lúc nửa đêm luôn phải rời giường dọn dẹp chỗ ngủ của mình —— ai có thể tưởng tượng ra người đàn ông hơn ba mươi tuổi lại có thể xuất tinh trong mơ chứ? Mỗi ngày được nhìn mà được ăn. Đối với đây đúng là loại tra tấn tinh thần, nhưng mỗi lần nghĩ đến trong bụng của là đứa bé của hai người, dục vọng cuồng mãnh liền bị ép xuống.



      lúc Hùng Thần Giai mới vừa xây dựng lại tinh thần phá tan ý xấu, Tang Vãn Cách lại đột nhiên kêu tiếng: "Gấu ~~"



      lập tức đứng dậy ngay ngắn: "Đến đây!" Bàn tay chà xát vào nhau hai lần, Hùng Thần Giai liếm liếm đôi môi khô khốc, sải chân liền nhanh chóng tới phòng tắm. (Bear: haha sao tác giả mô tả giống mấy gã dê cụ vậy trời)



      "Sữa tắm hết rồi, mau đem chai mới đưa cho em ~"



      Giọng rất ngọt ~~~



      Xương cốt Hùng Thần Giai quả đều muốn rụn rời rồi. Lúc chưa mang thai mặc dù thỉnh thoảng Tang Vãn Cách cũng lộ ra bộ dáng đáng như vậy, thế nhưng dù sao đó cũng chỉ là số ít. Nhưng kể từ khi mang thai càng về sau, Tang Vãn Cách liền thay đổi càng lúc càng giống như bé, vừa làm nũng vừa thích ngủ nướng, thậm chí động cũng động mà hay thích khóc nhè. Chẳng lẽ đây chính là các chứng tổng hợp của phụ nữ có thai sao? Ưmh, mặc dù có chút giày vò, nhưng Hùng Thần Giai lại chết loại cảm giác này. Quả nhiên là đàn ông người nào cũng thích cảm giác phụ nữ lệ thuộc vào mình.



      Từ dưới tủ đầu giường cầm lên bình sữa tắm mới mở ra bao bì, tròng mắt đen chớp chớp, tỉ mỉ đem nắp bình tháo ra, sau đó tới cửa phòng tắm gõ: "Công chúa, lấy tới rồi nè, em mở cửa ra ."



      Cửa mở ra, từ bên trong vươn ra cánh tay trắng nõn mềm mại. giọt nước trong suốt còn chảy xuôi da thịt trắng như tuyết. Tang Vãn Cách nhận lấy sữa tắm, tiếng "cám ơn", sau đó liền đóng sầm cánh cửa lại trước mũi Hùng Thần Giai.



      Hùng Thần Giai ủ rũ cúi đầu chầm chậm bước trở về ngồi xuống bên giường. Trong mắt lóe lên dục vọng cuồn cuộn, . . . . . . Có chút chịu nổi, mà lại nhìn thấy cánh tay trắng hồng trần trụi của nữa. Da thịt trắng nõn, hồng hào, còn mang theo hương thơm nhàn nhạt. . . . . . thô ráp thở hổn hển tiếng, nhịn được đưa bàn tay vào trong quần dài thủ dâm. Khoái cảm rất mau liền lên cao, Hùng Thần Giai lên xuống khuấy động dục vọng của mình. Đáy lòng lại nặng nề than thở, làm có thoải mái hơn nữa cũng so được với việc ở cái chỗ kiều diễm của người . Đợi sau khi đứa bé ra đời, nhất định đòi lại hết!



      Lúc muốn nhập thần, tiếng thét kinh hãi liền truyền đến. Tròng mắt đen ngẩn ra, lập tức ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy khuôn mặt nhắn của Tang Vãn Cách đỏ bừng ngây ngốc nhìn mình —— mà tay của vẫn duy trì động tác khuấy động.



      Da mặt dày như tường thành cũng có lúc ngượng ngùng như hôm nay. Hùng Thần Giai lấy tốc độ ánh sáng hỏa tốc rút bàn tay ra, thế nhưng màn xấu hổ khác lại xảy ra, . . . . . . tự nhiên bắn!



      Ý nghĩ muốn chết của cũng xuất . Tinh dịch tích góp từng tí vừa nhiều vừa nồng, cho dù là sau khi phản ứng kịp cũng vẫn ngừng phun ra. vốn là nghĩ muốn xoay lưng về phía Tang Vãn Cách, nhưng vừa đứng lên, tinh dịch thế nhưng lại phun theo ra ngoài. Tang Vãn Cách tránh né kịp, áo ngủ bằng bông trước ngực cũng dính vào vài giọt.



      Tang Vãn Cách trợn tròn mắt, Hùng Thần Giai cũng trợn tròn mắt. Hai người nhìn nhau chẳng gì, chỉ là ngơ ngác nhìn đối phương. Mà, tinh dịch nồng đặc vẫn phun ra thẳng tắp. ( ưu loạn vào: ta muốn cười. . . . . . )



      ". . . . . ." Tang Vãn Cách im lặng nhìn màn trước mắt. Đôi mắt to từ từ nhìn xuống ngực mình. Chất lỏng trắng đục khác thường đem bộ ngực nhiễm ướt chút. Đầu vú kiều nhuận khẽ ướt, đem áo ngủ mỏng dính thành mảng nho , nhìn đôi mắt như sói của Hùng Thần Giai, là hấp dẫn tới cực điểm.



      Sau khi bắn hết tinh, dục vọng tráng kiện vẫn đứng thẳng cao, giữa khóa kéo quần jean lộ ra quy đầu khổng lồ màu đỏ tím. Nó kiêu ngạo mà chỉa thẳng về phía Tang Vãn Cách, chút nào của dấu hiệu mềm xuống.



      Mặt Tang Vãn Cách càng ngày càng hồng, lúc Hùng Thần Giai cho là hoặc là thẹn thùng đến mức chạy , hoặc là xông về phòng tắm lần nữa để tắm lại, nhưng cả đời cũng thể quên được chuyện xảy ra tiếp theo sau đây. Tang Vãn Cách thế nhưng từ từ nhích tới gần , bàn tay bé mềm mại từ từ đưa qua, cuối cùng thế nhưng lại nắm lấy nam căn của !



      "Công chúa, em , em ——" kích động cũng hoàn chỉnh, cảm giác được bàn tay trơn mịn bé vuốt ve là tốt đẹp muốn chết!



      Tang Vãn Cách chỉ cảm giác hai gò má mình nóng đến khó chịu. cái tay căn bản cầm hết dục vọng của Hùng Thần Giai, vì vậy đành phải đem thêm cái tay khác nắm lấy. Từ từ xoa nắn, học theo hành động vừa rồi của mà khuấy động, tiếng đến mức gần như nghe được: "Cái người này sao khó chịu. . . . . . mà với em chứ?"



      Hùng Thần Giai sửng sốt chút: "Hả?"



      Đáng tiếc là Tang Vãn Cách bao giờ chịu lại lần thứ hai. chỉ từ từ di chuyển hai tay bé, mặc dù tốc độ chậm, nhưng mang đến cho Hùng Thần Giai cảm giác chính làm thế nào cũng làm được.



      Kat: ... nóng chết mình! Mình mất máu rồi nhé các tình .... *xỉu*

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      174. Trong thời gian mang thai phụ nữ còn mê người hơn (H)
      Edit: Bear
      Beta: Kat


      Bàn tay dùng lực nắm thành nắm đấm bên cạnh giường, dùng sức lớn đến mức gân xanh cũng nổi cả lên. Hùng Thần Giai mấy lần nghĩ muốn đưa tay ra để ôm lấy Tang Vãn Cách. Thế nhưng lại sợ chính mình khi ra tay thu được, nên rốt cuộc cũng dám nhúc nhích, chỉ có thể cứng đờ ngồi ở mép giường, mặc cho Tang Vãn Cách dùng đôi tay mềm nhích tới nhích lui trong quần mình. Thoải mái, thoải mái á... Nhưng mà vì cái gì cũng biết, nên làm cho có cảm giác giống như là gãi đúng chỗ ngứa vậy. Mặc dù có thể cứu gấp, nhưng cuối cùng cũng đủ, cuối cùng thỏa mãn được tham lam của .



      Tang Vãn Cách đỏ mặt lời nào. ngồi ở giữa hai chân Hùng Thần Giai. Đôi tay trắng noãn bé nắm lấy dục vọng tráng kiện đến dọa người kia. Cái miệng nhắn khẩn trương mấp máy, chỉ là học theo bộ dạng Hùng Thần Giai qua lại lên xuống khuấy động lúc nãy. cũng có kỹ xảo gì, mà chỉ là làm vài động tác đơn giản, nhưng nhiêu đó cũng làm tay của có cảm giác tê rần. Nhưng mà Hùng Thần Giai cũng có dấu hiệu gì khác lạ.



      Hành động vì mỏi mà len lén lắc lắc tay của bị Hùng Thần Giai nhìn thấy. Trong tròng mắt đen thoáng qua tia khổ sở rối rắm, bàn tay kéo Tang Vãn Cách đứng lên, ôm lấy khuôn mặt nhắn của mà hôn xuống. hôn vừa nhanh lại vừa mãnh liệt, bàn tay to cũng khó nhịn được mà duỗi xuống bắt bàn tay bé của Tang Vãn Cách ôm trọn dục vọng của mình. mang theo tay khuấy động lên xuống nhanh, ngón cái cùng ngón trỏ của nắm được đầu ngón tay mảnh khảnh rồi dạy tỉ mỉ vuốt ve phần đầu. Tinh dịch hưng phấn lây dính đầy tay Tang Vãn Cách, làm cả căn phòng lập tức tràn đầy hương vị tinh nồng của phái nam lúc động tình.



      Chuyển động nhanh chóng cuối cùng cũng làm tạm thời lắng dịu chút. Hùng Thần Giai ôm lấy khuôn mặt Tang Vãn Cách, cúi đầu : "Thân thể em tốt, đừng ngồi lâu." thở hổn hển ép buộc bản thân mình buông lỏng Tang Vãn Cách ra, sau đó chợt xoay người, hai tay chống lên chiếc giường mềm mại như tơ mà kịch liệt thở dốc. cố gắng điều hòa hơi thở, áp chế khát vọng muốn đem Tang Vãn Cách áp đảo lại. hận thể tát cho mình mấy bạt tai rồi mắng, là phụ nữ có thai, trong bụng của còn có hai đứa bé của nữa. phải khống chế được mình mới được!



      A —— chịu nổi!



      Hùng Thần Giai gầm tiếng. chợt xoay mình trở lại, ánh mắt đen nhánh của lóe lên giống như ánh sáng phát ra từ đôi mắt của sói, giống, giống như là muốn ăn thịt người vậy. Tang Vãn Cách bị làm cho giật mình, cái miệng nhắn run rẩy, hồi lâu cũng nên lời, nhưng ánh mắt của Hùng Thần Giai là quá mức trần trụi. Khuôn mặt trở nên đỏ bừng, chỉ cảm thấy đôi môi khô khốc đến mức đáng sợ. nhịn được mà đưa lưỡi nhàng liếm vòng, để làm dịu cánh môi khô ráo của mình lại.



      Hùng Thần Giai quả rất bất ngờ vì cũng thể tin được tự chủ của bản thân mình có thể mạnh mẽ đến như vậy. trơ mắt nhìn để lộ ra vẻ mặt xấu hổ rồi đưa đầu lưỡi hồng hồng liếm cái miệng nhắn, sau đó lại liếm thêm vòng nữa. Trong lòng khó chịu giống như là có con mèo cào bên trong vậy, nếu phải còn có chút lý trí sót lại sợ là sớm quản thứ gì mà nhào tới rồi.



      cho là mình có thể nhịn xuống, nhưng ai biết Tang Vãn Cách cắn cắn môi cái rồi tự nhiên lại đem bàn tay bé duỗi tới! Hùng Thần Giai bị dọa đến giật mình —— nếu thêm lần nữa tuyệt đối nhịn được nha! "Công chúa đừng ——"



      Tang Vãn Cách ít có khi cố chấp như vậy nên cho phép ngăn cản mình. mở trừng hai mắt, cuối cùng cố chịu đựng cảm giác xấu hổ đem bàn tay hướng về phía đáy quần của Hùng Thần Giai. Nhưng vừa mới lại gần bị Hùng Thần Giai bắt được, gương mặt thô kệch hiếm khi nghiêm túc nhìn , cố gắng kiên định cự tuyệt : "Công chúa. . . . . . được. . . . . . Em mang đứa bé. . . . . ." Ông trời ơi, mà cò tiếp tục kiên trì làm vậy nhất định điên mất!



      " có sao đâu." Giọng dịu dàng của Tang Vãn Cách truyền vào trong lỗ tai , " chút là được." Gấu xấu xa, loại chuyện như vậy còn phải để tự mình mở miệng nữa chứ.



      "Nhưng mà, nhưng mà mẹ ——" Hùng Thần Giai kích động bắt đầu mạch lạc.



      Tang Vãn Cách mân mân môi hồng: "Bác sĩ có thể mà."



      "Gì , bác sĩ hả?!" Hùng Thần Giai sửng sốt.



      "Chính là ông bác sĩ bạn chiến hữu cũ của ba đó." Tang Vãn Cách thấy mặt mơ hồ, biết cho dù là nhớ, nhưng lấy tâm tình giờ cũng có đầu óc suy nghĩ. Khuôn mặt xinh đẹp khỏi lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, " có sao đâu Gấu. Em hỏi rồi, chỉ cần sau ba tháng mang thai là được rồi. Chỉ là tự mình như chim sợ ná dám đụng vào em đấy chứ." Hơn nữa vì coi chừng mà mỗi ngày tấc cũng rời. Cơ hội để đôi tay vạn năng làm việc cũng kịp dùng tới. Đừng hỏi tại sao biết, chỉ là biết hết thôi.



      "Nhưng, nhưng mà. . . . . ." Hùng Thần Giai nhìn bụng Tang Vãn Cách chút, rồi lại tiếp tục nhìn bụng Tang Vãn Cách, chần chờ lâu mới lúng ta lúng túng hỏi: " có thể sao?!"



      "Ừ." Tang Vãn Cách khẽ ừ, tay bé rụt trở về, chấp nhất muốn đụng tới nữa. ngược lại lại đưa tay cởi áo ngủ của mình ra. Bàn tay mở nút áo trước ngực thế nhưng lại ngừng chút. Gương mặt lúc trước hồng hào nay càng thêm nóng bỏng nên lời, phải vì cái gì khác mà là bởi vì chung quanh áo trước ngực dính tinh dịch của Hùng Thần Giai vừa được bắn ra khi nãy.



      Áo ngủ hình hoạt họa rộng thùng thình bay xuống giường, thân thể Tang Vãn Cách trắng noãn như ngọc, tấc rồi tấc từ từ lộ ra trước mắt Hùng Thần Giai. So sánh với lúc trước hai vú bây giờ lại càng thêm đầy đặn. Da thịt trơn mềm, bụng to nhô ra, hai đầu vú nho đỏ tươi đứng thẳng, giống như hai quả hồng bảo thạch ngọn núi tuyết trắng vậy. Bởi vì mang thai, vú Tang Vãn Cách trở nên cực kỳ nhạy cảm cùng phồng to lên, bên luôn mượt mà vô cùng. Mỗi lần Hùng Thần Giai tắm cho cũng dám dùng sức chạm vào, bởi vì chỉ cần hơi chú ý sức lực kêu đau. Nhưng giờ phút này hai bầu vú trắng đầy đặn cứ như vậy hiên ngang đứng thẳng ở trước mặt , phía thậm chí còn có chút nước đọng lại chưa khô. Hương sữa tắm nhàn nhạt từ người truyền tới, làm ngây ngất chịu được.



      Hình ảnh thơ mộng của trong đại não của lúc trước ra trước mắt. Nếu như có cái áo ngủ đó . . . . . . Tinh dịch của rơi xuống đầu vú mềm mại của rồi, sau đó từng điểm từng điểm trượt theo rơi xuống. Hình ảnh đó, hấp dẫn mê người đến cỡ nào nha!



      Hùng Thần Giai run rẩy đưa tay ra, đem bầu vú vừa rất tròn lại mềm mại giữ trong lòng bàn tay. dám dùng sức, bầu vú trong tay so với trước đây càng nhẵn nhụi trơn bóng hơn, giống như sữa tươi mềm mại vậy, lóe lên sáng bóng, vui sướng làm cho người ta thể tin được. Làn da mỏng manh đến mức giống như vừa chạm vào rách vậy, và lại giống như trái cây chín, phải màu hồng nhạt như trước nữa, mà là sắc đỏ kiều diễm động lòng người. Chỉ mới chạm vào đầu vú, cần vào cũng hưng phấn cứng rắn đứng dậy rồi.



      "Công chúa, em cũng rất muốn có phải hay ?" Hùng Thần Giai , bắt đầu từ từ xoa nắn bầu vú thủy nộn. Tay của từ từ trượt dọc theo vú mềm, nhàng nâng quả cầu bằng thịt ngọt ngào này lên, chỉ cảm thấy lòng bàn tay như có điện nhưng cảm giác rất mềm, giống như là hai quả núi mềm mại này là hai quả bóng nước vậy. "Nhìn nơi này của em xem, cũng sưng lên rồi." Lòng ngón tay thô ráp bắt lấy bên đầu vú đỏ nhạt tỉ mỉ vuốt ve, trong miệng lời trêu đùa. Nhìn thấy khuôn mặt nhắn của Tang Vãn Cách đỏ bừng, Hùng Thần Giai cảm thấy trong lòng là cực kỳ thoải mái.



      Tang Vãn Cách cắn chặt môi dưới, cố gắng giả bộ vì lời dâm tà của con gấu nào đó làm ảnh hưởng. Bàn tay bé đặt ở hai bên người, nắm lại chặt, đôi chân trắng mịn cũng cong lên. Trời cao là ưu ái cho , có rất ít nào trong thời gian mang thai vẫn đẹp như vậy. Ngoại trừ việc thân thể trở nên đẫy đà hơn chút, bộ ngực lớn hơn chút, khuôn mặt nhắn tròn hơn chút, bụng cũng lớn hơn chút —— ách, là rất lớn mới đúng, ngoài những thứ đó ra có bất kỳ biểu trong lúc mang thai nào. Ngay cả nôn oẹ cũng chỉ nôn hai ngày là hết, hơn nữa khẩu vị lại mở rộng ra, còn luôn ăn đủ no.



      Hùng Thần Giai vốn vô cùng tỉ mỉ chăm sóc cho nên da thịt càng thêm trở nên trơn mềm hơn, sờ ở trong tay giống như là miếng đậu hũ tươi vậy, tốt đẹp đến thể thốt thành lời. Trong vòng năm tháng trước, Hùng Thần Giai mặc dù mỗi ngày đều tắm và thay quần áo cho , nhưng bởi vì sợ bản thân thú tính đại phát cho nên cho tới bây giờ cũng dám tỉ mỉ sờ thử. Bây giờ rốt cuộc có thể tự mình cảm nhận chút rồi. Chỉ có trời mới biết tâm tình bây giờ có bao nhiêu kích động!

      ~~~~
      Kat: máu lười lại xâm nhập vào mạch máu của Kat nên hnay có 1c thoy.. :">
      Có gì mai mình đăng thêm nha :)

      Hứa hẹn là 3c kế tiếp đều là H! trc để mn chuẩn bị sẵn máu... :p Tốn lắm cơ... 

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :