1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tù Yêu - Li Ưu Đàm (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 135: Vậy nhanh lên chút!
      Edit :Bear
      Beta: QH





      Cực kì mệt mỏi , Tang Vãn Cách rốt cuộc cũng chìm vào giấc ngủ, mà Hùng Thần Giai cũng thỏa mãn nheo mắt nhìn lâu, hai người cứ như vậy ôm nhau cho đến trời sáng.

      Ước chừng sáu giờ, Hùng Thần Giai liền theo đồng hồ sinh học mà thức dậy, chống tay lên mặt cúi nhìn khuôn mặt nhắn của giai nhân ngủ say ở giường, ý nghĩ càng lúc càng bay xa, tròng mắt đen thâm trầm, cũng biết suy nghĩ gì.

      Đại khái qua nửa giờ, lầu dưới truyền đến tiếng người lại, vợ chồng Hùng thị cả đời chưa từng trải qua chuyện ngủ nướng gì, tại con trai bình an vô trở về, bọn họ càng thêm vui vẻ, nên so với thường ngày lại còn dậy sớm hơn chút nữa. Mẹ Hùng vào phòng bếp chuẩn bị làm bữa ăn sáng, còn ba Hùng chuẩn bị ra vườn hái chút rau dưa tươi về.

      Hùng Thần Giai cũng xuống, con ngươi chỉ càng phát ra dịu dàng, bàn tay đem giai nhân trong ngực ôm chặt hơn chút, nghiêng người, giúp điều chỉnh ra tư thế ngủ thoải mái hơn, sau đó cúi đầu ở cánh môi mềm mại của mà hôn lên ngụm, bàn tay theo thói quen nắm hai tiểu bạch thỏ trước ngực , hạ thân vẫn còn kết hợp cùng nhau, nên cái khẽ động này lập tức làm Tang Vãn Cách nhạy cảm rên rỉ ra tiếng, nhưng ánh mắt lại hề mở ra, ràng vẫn còn trong giấc mộng, làm Hùng Thần Giai sợ tới mức lập tức cứng đờ muốn động lại dám động, chỉ sợ đem đánh thức.

      Tối qua làm là quá đáng, ngủ rất muộn, để ngủ đủ giấc, cho dù Tang Vãn Cách tức giận, cũng muốn đánh chính mình là đấm!

      "Ừm......" Tang Vãn Cách nhàng hừ tiếng, bàn tay bé vòng chắc cái hông tráng kiện hông của , gương mặt trắng nõn nà của đặt ở ngực Hùng Thần Giai cọ xát mấy cái, thân thể mảnh khảnh mềm mại cũng chui chui vào trong ngực , lần thứ nhất có gì,nhưng thêm lần nữa liền kéo theo vật cứng tráng kiện còn cắm ở trong hoa huyệt mềm mại di động, đầu lông mày thanh tú lập tức nhíu lại, nhưng vẫn còn rất buồn ngủ, nên cũng phát .

      Gương mặt Hùng Thần Giai khổ não, muốn lấy phân thân ra nhưng lại nỡ, cuối cùng chỉ có thể tự làm khổ mà cắn răng nhịn lại, đôi mắt đen như mực dùng sức nhìn chằm chằm nóc nhà, mong đợi có thể đem nó xem .

      Cũng biết trải qua bao lâu, Tang Vãn Cách rốt cuộc tỉnh. đưa tay dụi dụi mắt, ngơ ngác nhìn thẳng phía trước lâu, hồi lâu sau, hỏi: "Mấy giờ rồi?"

      Tròng mắt đen liếc về phía đầu giường : "Chín giờ rưỡi."

      "Ừ."

      đáp tiếng, lại lần nữa nằm xuống, Hùng Thần Giai buồn cười trong lòng, chờ xem lúc nào mới có thể chân chính phát ra bây giờ còn sớm nữa.

      Quả nhiên, chỉ mấy giây sau, thân thể nhắn từ trong ngực bật nhanh dậy, cái miệng to:

      "Chín giờ rưỡi rồi? !"

      Còn hay là ba bữa ăn hôm nay cứ để làm! tại nếu như nghe theo lời , mọi người còn phải đói chết hết luôn sao ? !

      Hùng Thần Giai cười híp mắt ở môi của hôn cái, dịu dàng an ủi:

      " sao, ba mẹ làm rồi, em còn mệt ? Em còn buồn ngủ cứ ngủ thêm lát, dù sao tối hôm qua em rất mệt nhọc, nên nặng như vậy ——"

      Miệng bị đôi tay bé trắng noãn che lại, Tang Vãn Cách trừng mắt nhìn : "Câm mồm, được !"

      buông tay bày tỏ vô tội, vậy còn dùng ánh mắt bày tỏ mình tuyệt lung tung nữa, cực kì chân thành, cho đến khi Tang Vãn Cách hậm hực buông lỏng tay, mới sờ lên khuôn mặt nhắn của , quan tâm hỏi: "Xương sống thắt lưng mỏi chứ?"

      bất kỳ chuyện gì nên nha,có trời xanh làm chứng, có nha !

      Khuôn mặt nhắn của Tang Vãn Cách đỏ lên, đẩy ra bàn tay vuốt gương mặt mình, tức giận hỏi: "Sao đánh thức em dậy, phải hôm nay để em làm cơm sao?"

      Hùng Thần Giai bất đắc dĩ thở dài:

      "Cái nương ngốc này."

      Đầu ngón tay thô ráp khều nàng lên sống mũi thẳng tắp, "Ba mẹ sáu giờ là rời giường, em kêu lúc đó phải gọi em dậy sao? Nếu chịu, bọn họ cũng chịu đâu."

      Lông mi dài chơm chớp, Tang Vãn Cách cong cái miệng nhắn màu hồng lên :

      "Vậy làm sao bây giờ? ràng em rồi...... Kết quả chẳng những có làm, còn ngủ nướng!"

      xong, nhìn thấy khóe miệng Hùng Thần Giai vụng trộm cười, càng nhìn lại càng tức, đôi tay bé liền chợt bóp cái cổ kia:

      ", còn dám cười! Đều là lỗi của , lại còn dám cười em ? ! Trong vòng ba tháng tới, dám đụng tới em nữa, em, em liền —— Em liền chuyển về nhà ở!"

      Gương mặt to vốn cười trộm trong nháy mắt liền biến thành tượng đá —— Cứng lại."Đừng mà ——" Tiếng cầu xin tha thứ khổ sở vang lên.

      Khuôn mặt nhắn cao ngạo hất lên, Tang Vãn Cách liếc nhìn bạn gấu nào đó cái, rồi mặc gào khóc thảm thiết, đôi tay khẽ dùng sức liền muốn đem đẩy ra, chỉ nghe thấy"Nhé" tiếng, giống như có dị vật gì đó từ trong cơ thể mình rút ra, nhưng vẫn còn giữ lại chút ở bên trong.

      Sắc mặt Tang Vãn Cách liền lập tức thay đổi. chần chờ cúi đầu nhìn sang, phát ràng chính là vật kia của bạn đầu gấu nào đó biểu diễn !

      Giờ phút này cái vật lớn kia vẫn còn kẹt ở trong thân thể của , có lẽ là bởi vì nó nằm ở bên trong cả đêm, cho nên lúc ban đầu lúc tỉnh lại cảm giác của cũng thấy khó chịu gì, hơn nữa bị con số chín giờ rưỡi cực kỳ khủng bố này hù dọa, đương nhiên Tang Vãn Cách chú ý tới mình trong trạng thái nào, tại khi tỉnh hẳn, cuối cùng cũng chú ý tới!

      Vì vậy lúc nghẹn họng nhìn trân trối, vật kia lại từ từ càng lúc càng lớn, càng ngày càng cứng rắn hơn, cảm giác chướng bụng quen thuộc lần nữa quay lại, Tang Vãn Cách phát mình muốn khóc.

      Thừa dịp còn chưa phản ứng kịp, Hùng Thần Giai liền vung tay lên, đem kéo về trong lòng ngực mình lần nữa, bàn tay cũng thuận thế sờ lên hai bầu vú mềm linh lung, níu lấy đầu vú nho tùy ý mà vuốt vuốt, phía dưới cũng bắt đầu từ từ đút vào.

      "Ưm......" Cái miệng nhắn khẽ nhếch, Tang Vãn Cách khống chế được mà rên rỉ thành tiếng, bàn tay bé đè lại đầu vai của , bị làm như vậy, oán khí đầy ngập trong nháy mắt liền tiêu tán hết, muốn tức giận, cũng thể bày ra sắc mặt gì rồi.

      "Đừng...... Ba mẹ ở dưới lầu...... Hùng —— Ưm ——" Hàm răng trắng như tuyết cắn chặt cánh môi, chỉ sợ tiếng rên rỉ bị thoát ra ngoài.

      " sao, em giọng chút là tốt rồi."

      Hùng Thần Giai ghé vào bên vành tai khéo léo của giọng , sau đó chút ngoài ý muốn nhìn thấy hai vành tai trắng như ngọc trong nháy mắt trở nên đỏ ửng,

      " cũng làm chút, có được ?"

      Khuôn mặt nhắn Tang Vãn Cách đỏ bừng đẩy ra : ", muốn! mau dừng lại ngay !"

      mới muốn cùng làm chuyện như vậy vào thời điểm này đâu.

      Ai ngờ Hùng Thần Giai chẳng những ngừng, ngược lại đột nhiên cười xấu xa, dùng lực nhấn mạnh vào cái, làm cho Tang Vãn Cách phát ra tiếng ai nha, bàn tay buông ra hai tiểu bạch thỏ trắng noãn để vịn hông của , xấu xa uy hiếp:

      "Dừng lại được phải làm thế nào? Ba mẹ ở dưới lầu chờ chúng ta xuống lâu rồi, em ngoan ngoãn để cho muốn lần , nhé? Nếu cũng bảo đảm có làm em khóc lớn đâu."

      Nghe vậy, gương mặt màu hồng khỏi kinh ngạc, Tang Vãn Cách quả thể tin được mình vừa nghe thấy cái gì!

      ", dám, uy,hiếp,em!" Gặp qua người hạ lưu nhưng chưa từng thấy qua ai hạ lưu giống như vậy!

      Hùng Thần Giai lại nhấn mạnh xuống cái, cuối cùng còn lộ ra vẻ mặt vô tội:

      "Là em ép mà."

      đối với có bản lãnh gì, chỉ biết chơi chiêu xỏ lá là tốt nhất, hơn nữa còn bách chiến bách thắng, lần nào cũng đúng.

      "......" Nín nửa ngày, Tang Vãn Cách rốt cuộc khuất phục, "Vậy nhanh lên chút!"

      Nhếch miệng cười tiếng, nụ cười này làm trong mắt Tang Vãn Cách trầm xuống. Nhưng Hùng Thần Giai hiển nhiên vẫn vô cùng vui vẻ, môi gặm xuống cái, giọng trầm thấp đầy khí phách: " cố hết sức!"

      huyenlaw68 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 136: Tình địch chỗ nào cũng có
      Edit :Bear
      Beta: Quảng Hằng




      Kết quả đợi đến có thể xuống lầu là mười giờ!

      Tang Vãn Cách mang vẻ mặt đưa đám, hối hận ruột đều muốn xanh. nên tin mà, nên tin , tại khỏe chưa, hai người giường lăn lộn hơn nửa giờ! !

      So sánh với vẻ đưa đám của Tang Vãn Cách, bạn gấu nào đó có thể là xuân phong hả hê sảng khoái tinh thần, bởi vì da mặt tương đối dày, cho nên lúc xuống lầu xuống trước, Tang Vãn Cách bước theo ở phía sau.

      Hai vợ chồng Hùng thị bàn ăn, người ngồi người nhanh chóng dọn món ăn lên bàn, nhìn màn trước mắt này, Tang Vãn Cách đột nhiên cảm thấy vô cùng áy náy.

      "Ba, mẹ." Hùng Thần Giai dẫn đầu chào hỏi, miệng cũng toét ra đến sau tai, cười đến vui vẻ.

      "Ba, mẹ." Tang Vãn Cách cũng giọng kêu câu, chột dạ như cảm thấy mọi người đều biết mình và Gấu nhốt mình ở trong phòng lâu như vậy làm những gì a, khuôn mặt nhắn đỏ lên giống như trái cà chua , nhăn nhăn nhó nhó nhưng chịu tới trước mặt Hùng Thần Giai, đôi tay còn cố níu lấy vạt áo của , vừa thấp thỏm vừa lúng túng, là hận giờ phút này sao dưới đất cái lỗ để chui vào.

      " dậy rồi sao ?"
      Mẹ Hùng cười híp mắt quay đầu nhìn bọn họ, ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu theo vào phòng khách, cả phòng ốc cũng tràn đầy mùi vị ấm áp, ngôi nhà này bao giờ lại dơ dáy bừa bộn như trước nữa, mà là tràn đầy tình cảm ấm áp cùng hài hòa.
      "Mẹ biết con thích ăn món gì, cho nên mẹ làm chút thức ăn, còn có mì sợi và cháo. Mẹ xem TV thấy mọi người hay ăn bánh mì, ba con cũng có mua chút cho con, nhưng đây đều là trong thôn bán, mùi vị có thể ngon như cái con hay ăn. Đến đây, mau xuống đây ăn cơm."

      Tang Vãn Cách nở nụ cười ngọt ngào, miễn cưỡng khắc chế ngượng ngùng tràn đầy trong lòng, đẩy bạn gấu nào đó ngăn ở trước mặt ra rồi trực tiếp vào chỗ ngồi xuống,
      " có gì, con thích húp cháo, trước kia Gấu cũng thường làm những món này cho con, nhất định là ấy học món này từ mẹ rồi?"
      xong liền ngồi vào cạnh bàn ăn múc thêm chén cháo nữa uống hớp, đôi mắt long lanh bỗng chốc mở lớn ra,
      "Quả nhiên là mẹ nấu Uống....uố...ng ngon hơn!" Cầm lên chiếc đũa gắp chút thức ăn, rồi lại thuận tiện dùng ánh mắt khinh bỉ bắn về phía bạn gấu nào đó.

      Tròng mắt đen nheo lại, Hùng Thần Giai cũng theo chạy vội tới bên cạnh bàn ăn, bưng lên cái chén của Tang Vãn Cách ngước cổ liền đổ xuống, sau đó lau miệng, phun ra đáp án giám định cuối cùng :
      "Cũng tệ lắm." So
      với còn kém xa, phải biết nấu cho đều nấu bằng tất cả tình nha, những người khác làm thế nào mà vượt qua được?

      Tang Vãn Cách hớp cháo còn chưa có nuốt xuống liền bị lời này của làm cho bị sặc, mắt to thể tưởng tượng nổi mà nhìn chằm chằm vào , đây chính là trưởng bối nấu cho ăn, hơn nữa, mùi vị quả so với ngon hơn nhiều,sao lại dám chỉ là tệ chứ ? !

      Mẹ Gấu liếc Hùng Thần Giai cái, lau lau cái tay lên tạp dề rồi tới múc thêm chén nữa cho Tang Vãn Cách : "Giành chén của vợ con làm gì , chính con tự múc được sao?"

      "Được, nhưng ăn trong chén ấy ăn con thấy ngon hơn."
      Da mặt dày trả lời, Hùng Thần Giai chút cũng thấy mắc cỡ, ngược lại còn bày ra bộ dạng vô cùng kiêu ngạo.

      Tang Vãn Cách vô cùng xấu hổ.

      Vợ chồng Hùng gia cũng bộ dạng như bị sét đánh đứng hình, hồi lâu sau, ba người chuyên tâm làm chuyện của mình, đem bạn gấu nào đó hoàn toàn coi thường.

      Sau khi ăn xong, vốn muốn giúp đỡ rửa chén nhưng bị mẹ Hùng mạnh mẽế đẩy ra cửa, là vườn dâu tây mùa thu hoạch, cũng kín đáo đưa cho Hùng Thần Giai cái sọt, rồi lại đưa cho Tang Vãn Cách nón cỏ cùng áo choàng trắng, để cho giám đốc bạn gấu nào đó lúc hái dâu tây có lười biếng .
      " Sau khi hái trở về thả vào trong giếng ướp lạnh lát, cảm giác đó tuyệt đối so với mấy loại kem gì đó mấy đứa hay ăn còn ngon hơn nhiều !" Mẹ Hùng như vậy.
      Vì vậy bạn gấu nào đó bi thống chỉ có thể ngoan ngoãn liếc nhìn mặt trời cnắng chói chang mà tới vườn hái dâu tây, mà Tang Vãn Cách lại thoải mái nhàn nhã đội cái nón cỏ do Hùng đan, mặc người cái áo choàng trắng mà mẹ Gấu đưa cho thong thả bên cạnh , vừa vừa hỏi:
      "Nhà có ruộng trồng dâu tây sao?"
      "Là ‘ nhà chúng ta ’." Hùng Thần Giai nhắc nhở.

      "......" Tang Vãn Cách phồng phồng má, đưa tay kéo kéo vành nón, "Được rồi, vậy nhà chúng ta có trồng dâu tây sao?"

      "Có a, ba trồng hết mẫu đất đấy." Hùng Thần Giai tới đưa tay xoa xoa khuôn mặt nhắn của , nhân cơ hội hôn cái lên môi .

      Tang Vãn Cách che khuôn mặt nhắn khẩn trương nhìn chung quanh, thấy có ai nhìn thấy mới thoáng thở phào nhõm, cáu giận :
      "Lại đứng đắn!"

      Hùng Thần Giai cười hì hì lại nhô đầu ra hôn thêm cái, vừa định chuyện, trước mặt bóng tối liền bao tới, làm hai người giật mình.

      Quay đầu nhìn lại, Hùng Thần Giai cảm giác người đàn ông dáng dấp y như đầu heo trước mắt này nhìn cực kì quen mắt, nhưng nghĩ lát cũng nghĩ ra gặp qua ở nơi nào, nhưng tóm lại là có thể xác định là gặp qua rồi. Cùng lúc đó Tang Vãn Cách cũng đưa ra tay bé kéo kéo cánh tay của , giọng hỏi: "Gấu...... có cảm thấy người này nhìn rất quen ?"

      cũng học theo giọng kề sát tai : "Đúng vậy, Đúng vậy, cũng cảm thấy như vậy."

      Tên đầu heo hung ác hưng phấn, trực tiếp vọt tới trước mặt Tang Vãn Cách, sau đó lại tự cười, mắt tam giác bởi vì nụ cười quá lớn mà hiếp lại xíu, trong nháy mắt thành đường thẳng luôn :
      "Vị tiểu thư này còn nhớ tôi chứ? Chúng ta là có duyên ngàn dặm cũng gặp lại nha, tôi biết ngay chúng ta rất có duyên mà!"
      ( bear : tác giả này viết nam phụ nào cũng tự tin điên cuồng mà người tự tin trơ trẽn nhất chuẩn bị trình diễn các bạn đón xem thấy )

      Trán Tang Vãn Cách trong nháy mắt trợt xuống ba vạch đen, vừa định lên tiếng, Hùng Thần Giai liền ngăn cản trước mặt , phồng má, tròng mắt đen phóng hỏa, bộ dang muốn ăn thịt người :
      "Mày là ai ? !"
      Mẹ nó, ở trước mặt công khai tán tỉnh người của , đầu heo này là muốn chết sao? !
      Tên đầu heo này cũng phải là đèn cạn dầu, trước cái nhìn chằm chằm cực kì hung ác của Hùng Thần Giai như vậy mà cư nhiên cũng lùi bước! Mặc dù đùi mềm nhũn nhịp tim cũng đập mạnh như sấm, nhưng vẫn kiên trì giữ tôn nghiêm đàn ông ! ! !

      Thấy còn chắn ở đằng trước, Hùng Thần Giai nghiến răng càng lúc càng lớn: "Mẹ kiếp, đồ ngu như heo, cút ngay cho tao !"
      nhớ ra tên heo này là ai, phải là cái con heo háo sắc đến gần bọn họ lúc mới ra trạm xe sao? !

      Đầu heo bị dọa sợ giật mình, ngay sau đó cố tự trấn định: "Tao, tao là cùng vị tiểu thư này chuyện, cũng phải chuyện với mày. Mày, mày bao đồng xía vào làm cái gì!"

      Xem thế là đủ rồi, Tang Vãn Cách vừa lắc đầu vừa thở dài, người dám cùng gấu gầm thét chưa từng thấy qua mấy người, người này mặc dù có gì đáng để khuyến khích nhưng cũng coi như là hùng hảo hán rồi.

      " ấy là người của ông nội mày, mày ở trước mặt ông nội mày tán tỉnh người của tao, phải tìm chết là cái gì? !"
      Mẹ nó, bao đồng xía vào? xía vào chuyện của !

      "Tao, tao, tao ——"

      Mặc cho có muốn "Tao " đến cả đời, Tang Vãn Cách vội vàng kéo tay áo Hùng Thần Giai :
      " ta cũng là người trong thôn à?"
      "Làm sao có thể, thôn chúng ta làm sao có thể có người như vậy......"
      Vốn hiên ngang lẫm liệt phản bác đột nhiên thanh liền im bặt, động tác Hùng Thần Giai cứng ngắc chậm rãi nghiêng đầu lại xem kĩ đầu heo trước mắt này, miệng đột nhiên kinh ngạc há to, bộ bị dọa sợ, Tang Vãn Cách lập tức chú ý tới khác thường của , vội vàng đưa tay vỗ vỗ mặt của , khẩn trương gọi : "Gấu?"
      " ở đây......" Hùng Thần Giai lầm bầm, đột nhiên chợt quát tiếng: "Mẹ kiếp mà chính là heo nước mũi sao ? !"
      Heo nước mũi ?
      Tang Vãn Cách hiểu nhìn về phía đầu heo , ách, thể cái ngoại hiệu này vô cùng sát với thực tế nha......
      huyenlaw68 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 137: Hái dâu tây cũng có thể chuyện đương
      Edit :Bear
      Beta: Quảng Hằng




      Cái tên đầu heo đó vừa nghe Hùng Thần Giai gọi như vậy, nhất thời đổi sắc mặt, sau đó mặt của liền bày biện ra đủ loại kỳ kỳ quái quái, mấy giây sau, chợt lui về sau bước, chỉ vào mũi Hùng Thần Giai rống to:
      "Hùng, Hùng Thần Giai ? !"

      Mày rậm nhướng lên, Hùng Thần Giai nắm lấy quả đấm của mình mà bóp
      "Kẽo kẹt kẽo kẹt",
      Đôi môi mỏng còn toét ra nụ cười vô cùng ác liệt : "Là tao đây, nhiều năm gặp, có nhớ tao hay ?"

      Tang Vãn Cách bị lời này làm cho giật mình, môi hồng mấp máy, lên tiếng, chỉ nhìn cái, kết quả khuôn mặt nhắn liền bị giữ lấy.

      Chỉ thấy người đàn ông kia há miệng run rẩy lại lui về phía sau mấy bước, sau đó giống như là gà bị lấy tiết liều mạng chạy , tốc độ kia rất nhanh nha! Hoàn toàn nhìn ra người có nhiều mỡ như vậy.

      Tang Vãn Cách càng thêm tò mò, liền đưa tay túm áo Hùng Thần Giai, mắt to còn hướng về phía người đàn ông chạy trốn kia nhìn thêm chút nữa :
      " ta là ai vậy ? Hai người quen nhau hả? Sao mà vừa nghe là Hùng Thần Giai ta liền chạy ?"

      Mạn gấu nào đó liền dương dương hả hê xốc cái sọt lên, vươn bàn tay to vòng chắc bả vai của , chanh hỏi chảnh : "Cái này mà ra rất dài dòng, thằng kia là con của trưởng làng, từ thích nhất khi dễ bạn học nữ, người quân tử giống như sao có thể nhìn tác quái chứ? gần như là bị đánh từ đến lớn. Thôi , tại có bản lãnh rồi, lại còn dám tán tỉnh người phụ nữ của nữa ? Mẹ kiếp đây phải là muốn chết sao? !"

      "G ——Gấu ——" Tang Vãn Cách kéo dài cuối, bạn gấu nào đó vội vàng dâng lên nụ cười nịnh nọt: "Hắc hắc, hắc hắc, tình thế cấp bách, nhịn được ~ bảo đảm lần sau bao giờ tục nữa !" Giơ lên ba ngón tay lập lời thề.

      " thôi , em mới tin đâu." Tang Vãn Cách bĩu môi bày tỏ tin tưởng, mắt lại trượt hướng đầu heo kia chạy trốn, thấy trong kia chỉ còn lại đầy đất bụi đất, loáng thoáng giống như có con rồng cuốn bụ đất mù mịt.
      "Sau đó sao? cứ mặc cho đánh mà tìm thầy hoặc là người lớn mách sao?"
      Người ta dầu gì cũng là con trưởng làng nha.

      "Làm sao dám !" Hùng Thần Giai bĩu môi ,
      " dám mách lẻo lần liền đánh lần, vì vậy cỡ nào cũng bị đánh nên cũng dám mách lẻo nữa, bây giờ nghĩ lại cũng có chút hiệu quả, đầu heo kia cũng biết nhìn thuận mắt nhất là chuyện khắp nơi khi dễ người ta như vậy. lúc ở trạm xe là cảm thấy dáng dấp người này đặc biệt nhìn quen mắt rồi, ra là thằng thiếu đánh đòn, nhìn quen mắt mới là lạ!"

      Nhún nhún vai, Tang Vãn Cách nhíu mày: "Nhìn dáng vẻ của ta, giống như phải sống ở trong thôn xóm."

      "Đúng vậy." Hùng Thần Giai lười biếng đáp tiếng, "Theo ba là người duy nhất trong thôn học đại học, có bao nhiêu người học giỏi hơn trong thôn, em kỳ quái sao, làm sao có thể thi lên đại học chứ? Ba còn làm quản lý trong công ty gì đó, cũng coi như là người có tiền đồ nhất cả thôn rồi."

      Tang Vãn Cách gật đầu cái bày tỏ hiểu biết : "À ra, trong lòng lúc trước cũng cảm thấy lên đại học mới xem như có tiền đồ nha." xong liếc bạn gấu nào đó cái, "Cùng người chỉ tốt nghiệp trung học đệ nhất cấp là thể so sánh với nhau nha."

      Sắc mặt Hùng Thần Giai suy sụp, ngay sau đó lại : "Nhưng con heo nước mũi kia xem ra vẫn còn là bộ dáng muốn ăn đòn lại hay sợ chuyện háo sắc, so với có khí khái nam nhi hơn nhiều!"

      "Bởi vì bề ngoài cả hai có khác biệt trời vực."
      Tang Vãn Cách chút lưu tình đâm xuyên giấc mộng xuân của , " người vừa lùn vừa mập, người vừa cao vừa tráng kiện, từ bị làm cho sợ, làm sao có thể phản xạ có điều kiện mà muốn chạy trốn chứ ?" Huống chi bạn gấu nào đó vừa sinh ra khuôn mặt như đại ca xã hội đen, chẳng lẽ chính cũng có ý thức được sao?

      Nồng đậm gập lại, Hùng Thần Giai bất mãn tả oán : "Vậy cũng tốt hơn ."

      Đôi mắt long lanh nhàng nháy mắt, " đúng là tốt hơn ta."

      Lần này ngược lại đổi Hùng Thần Giai sửng sốt, nháy mắt mấy cái, lại nhìn Tang Vãn Cách chút, quả có chút tin lỗ tai của mình, công chúa nhà cũng khen !

      Ngược lại Tang Vãn Cách khen xong cả người đến khuôn mặt nhắn hồng đến kỳ cục, kéo cánh tay của liền hướng về trước, vừa lại còn thúc giục: "Nhanh lên chút, nhanh lên chút..., em rất muốn ăn dâu tây!"

      Bạn gấu nào đó dĩ nhiên là có chết cũng muốn theo Tang Vãn Cách, tốc độ của hai người trong nháy mắt liền tăng nhanh rất nhiều, nhiều lắm là năm phút đến vườn.

      Từ lớn lên ở thành thị chưa bao giờ xuống vườn nào nên công chúa rất ngỡ ngàng , Hùng Thần Giai đem cưỡng chế nhấn ngồi xuống dưới cây đại thụ, sau đó cởi áo ngoài, lộ ra bộ ngực cùng cái cổ màu đồng bền chắc có lực, giơ sọt lên liền vào trong kia.

      Tang Vãn Cách ngồi dưới tàng cây Tiểu Mã, chống cằm nhìn chăm chú về phía Hùng Thần Giai, nhìn thấy mồ hôi hột từ sống lưng cường tráng của chảy xuống, rơi vào trong quần cụt, bộ lông nồng đậm trước ngực cũng ướt nhẹp, mặt trời chói chang như thế, thế nhưng lại chỉ mặc cái quần cụt, các biện pháp phòng nắng gì cũng làm, động tác tay vẫn nhanh, chỉ thấy cái sọt bắt đầu càng lúc càng đầy, dâu tây đỏ tươi trong nháy mắt muốn đầy sọt.

      Gấu của , làm việc rất nhanh!

      Đôi mắt long lanh ánh nước dần dần dịu dàng mê ly, vừa đúng lúc này, bạn gấu nào đó nâng đầu lên lau mồ hôi, liếc mắt liền nhìn thấy ở bên này đối diện nhìn mình cởi trần như hoa si, gương mặt thô to trong nháy mắt dâng lên nụ cười lớn, đôi môi cơ hồ cũng toét đến lỗ tai rồi, hai hàm răng trắng dưới ánh mặt trời thậm chí còn lóe lên ánh sáng chói mắt hơn.

      đẹp trai, dáng dấp khó coi, thậm chí lãnh khốc dọa người, nhưng mà trong giờ khắc này, Tang Vãn Cách lại cảm thấy thế giới này bao giờ có người đàn ông thứ hai nào có thể chói mắt đến như vậy, làm động lòng đến như vậy.

      Cũng biết kích động từ đâu đến, lại đứng lên nhanh về hướng HùngThần Giai, khuôn mặt nhắn tràn đầy nét cười, Hùng Thần Giai cũng cười lớn để sọt xuống, sau đó hướng rộng mở hai cánh tay, đứng bất động tại chỗ, nắm váy dài chạy đến, hai người ở dưới ánh mặt trời chói chang, cũng quản nóng hay , cũng nhìn xem người lẫn nhau có dính mồ hôi hay , cứ như vậy mà ôm nhau chặt.

      Ôm xong, Hùng Thần Giai liền như đài phát thanh lớn tiếng chỉ trích Tang Vãn Cách: "Sao em lại chạy tới đây? Nóng như vậy, mau trở lại dưới tàng cây ngồi ." Tròng mắt đen quét tới dâu tây trong sọt cái, "Hay để rửa dâu tây cho em ăn trước? Nước sông rất sạch." Dứt lời ở làn môi nhàng hôn hớp.

      Tang Vãn Cách lắc đầu cái: "Em với cùng nhau hái."

      "......" Bạn gấu nào đó bày ra biểu tình như gặp quỷ,
      " đồng ý cho em theo cùng nhau hái dâu mới có quỷ a!" Bàn tay sờ lên khuôn mặt nhắn trắng nõn, da thịt mềm mại vẫn trước sau như , chỉ là do bị phơi nắng mà có chút nóng phỏng tay rồi, nhìn kỹ chút còn có thể thấy mạch máu, chỉ mới có mấy bước đường, nguyên gương mặt liền bị phơi đỏ bừng, cái này nếu mà làm việc tay chân, còn có thể sống lấu được sao? !

      Má phấn phồng lên, Tang Vãn Cách rũ đầu xuống.

      "......" Hùng Thần Giai nhịn rồi lại nhịn, nếu cứ tranh cãi đòi làm, còn có thể nhẫn tâm sắc đá, nhưng bây giờ cứ cúi thấp khuôn mặt nhắn mà lên tiếng cự cãi gì, muốn như thế nào đây ? ! Nhất là khi nâng lên cái cằm , thấy trong mắt Tang Vãn Cách có chút nước mắt, càng thêm tự chủ được thở dài, "Được rồi, nhưng chỉ được hái năm phút thôi."

      lập tức cười, nhón chân lên hướng về phía hai má Hùng Thần Giai hôn cái, lớn tiếng lên tiếng: "Được."
      huyenlaw68 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      138, công chúa, em ghen
      Edit : Bear
      Beta: Quảng Hằng



      Hai người bắt đầu vây quanh luống dâu để hái, người bên hề bỏ sót.

      Nhưng năm phút qua rất mau, bất kể Tang Vãn Cách có cầu khẩn thế nào Hùng Thần Giai đều quyết tâm muốn trở về ngồi dưới bóng cây, cho phép ở dưới ánh mặt trời phơi nắng.

      Chu đôi môi hồng nhuận, Tang Vãn Cách cực kì vui di chuyển trở về bên dưới bóng cây ngồi xếp bằng xuống, rút cái bao tay bằng sợi bông ra, tay bé chống cằm, bất mãn phồng lên hai gò má hồng hào, si ngốc nhìn mặt bạn gấu nào đó đổ mồ hôi như mưa dưới ánh nắng chói chang.

      Người đàn ông này, đối với vĩnh viễn đều là dịu dàng săn sóc!

      Khuôn mặt nhắn khẽ đỏ bừng, Tang Vãn Cách cười mấp máy miệng, nhìn lại chỗ dâu tây mới vừa rửa sạch cho , thử thăm dò nhặt lấy trái nhét vào miệng, sau đó lập tức say mê nheo lại mắt to. Ừ...... Chua chua ngọt ngọt, quả nhiên ăn rất ngon. Nhặt lên trái lớn hơn, đội nón cỏ vọt tới bên cạnh Hùng Thần Giai, đem dâu tây đưa tới bờ môi của . Bạn gấu nào đó cực kì vui vẻ cười nheo mắt, há miệng ra lớn, đem dâu tây táp tới hơn phân nửa, chỉ còn lại cùi lá cùng chút xíu trắng noãn còn thừa lại.

      "Ăn ngon ?" Tang Vãn Cách vô cùng mong đợi hỏi.

      Hùng Thần Giai cười híp mắt nhai hai cái, vươn cánh tay, cẩn thận để cho bàn tay bẩn thỉu của mình đụng phải —— thích mang bao tay,nên tại tay tất cả đều là bùn đất, sau đó cong lên cùi chỏ kéo đến trong ngực, cũng quản khí trời nóng đến chết người liền cúi đầu ngậm cái miệng nhắn của , đem lấy tất cả chất lỏng ngọt ngào trong miệng đưa vào trong cái miệng của , cuối cùng lộ ra bộ mặt thỏa mãn : "Ăn ngon vô cùng."

      Mặt Tang Vãn Cách trong nháy mắt nổ hồng, hai cánh tay bé chống đỡ đánh loạn lên lồng ngực Hùng Thần Giai hồi :

       ", đồ háo sắc!" Cũng nhìn chút đây là địa phương nào! Mắt to liếc chung quanh cái, thấy chung quanh mọi người ở trong ruộng đồng tựa hồ cũng có ai chú ý tới chuyện bên này, mới chậm rãi thở phào nhõm.

      " chỉ sắc đối với mình em."

      Hùng Thần Giai rất vô tội trả lời, thuận thế lại hôn thêm cái lên làn môi , đẩy cái vai bé của ,

      "Mau trở lại dưới tàng cây ngồi , nếu phơi nắng bị bệnh phiền toái lắm."

      Lúc nãy khi hôn lên cái miệng nhắn của cảm thấy có chút nóng rồi, ràng nhiệt độ mặt so với bình thường cao hơn rất nhiều.

      "Ừ." Tang Vãn Cách ngoan ngoãn đáp ứng tiếng, rồi ngoan ngoãn xoay người trở lại dưới tàng cây, tiếp tục chống cằm nhìn Hùng Thần Giai hái dâu tây, đầu nghiêng cái, lại  cảm thấy đầu gấu tục tằng cao lớn như vậy, mà khi mặc áo thun quần cụt làm việc đất lại cực kì có mị lực.

      Ừm...... phải là tẩu hỏa nhập ma chứ? !

      là nhàm chán, lại có mang theo điện thoại, Tang Vãn Cách thể làm gì khác hơn là nhìn chung quanh chút, chung quanh đây trồng trọt đại đa số đều là dâu tây, cách mỗi vài mét có mấy nhóm nông dân hái dâu,người núp ở dưới bóng cây ngược lại chỉ có mình .

      Chỉ là hoàn cảnh chung quanh rất tốt, khí mới mẻ cỏ cây xanh lá, ven bờ sông có mọc các loại hoa dại nho , thỉnh thoảng cũng trận gió thổi qua, làm cho khí trời ngày hè nóng bức tới cực điểm này mát mẻ hơn.

      Tang Vãn Cách thoải mái nhàn nhã ngắm nhìn xung quanh, nhưng khi tầm mắt của lại lần nữa quay về người Hùng Thần Giai, đôi mắt to long lanh trong nháy mắt liền mở ra lớn, sau đó càng lúc càng lớn, càng lúc càng lớn hơn...... Là nhìn lầm rồi ư? về phía này phải là vì gấu nhà chứ? !

      Kết quả vô cùng làm người ta thất vọng, bé mặc quần bảy phân cùng cái áo đơn giản kia cầm tay bình nước trong suốt, từ từ tiến đến gần bên người Hùng Thần Giai, sau đó chọc chọc .

      Do ngồi cách Hùng Thần Giai khoảng, cho nên chỉ nhìn thấy được bọn họ chuyện với nhau, nhưng biết họ chuyện gì. Khuôn mặt nhắn trong nháy mắt xụ xuống, loại cảm giác chua chua khó lên lời trong lòng từ từ dâng lên. Nhất là khi thấy Gấu hướng về phía bé kia lộ ra nụ cười, trái tim lại càng thêm giống như bị đặt ở trong nước nóng, nóng đến bất ổn, khó chịu làm có chút biết phải làm sao.

      ngồi ở dưới gốc cây rối rắm siết chặt hai bàn tay bé, nhưng chỉ nhịn mà ngồi yên động đậy, làm thế nào cũng dám tin mình từ luôn chững chạc tỉnh táo cũng có cảm giác kích động như thế. Nhưng lại qua thêm mấy giây nữa, khi Tang Vãn Cách thấy bé kia xấu hổ đem bình nước trong tay đưa cho Hùng Thần Giai, thân thể mảnh khảnh mềm mại liền"Vọt" cái đứng lên, mới vừa tới trước mấy bước, suy nghĩ chút, lại quay trở về, chọn mấy trái dâu lớn tươi ướt át đem theo.

      Đến gần mới nghe thấy lời cự tuyệt của Hùng Thần Giai: " cần, tôi khát."

      bé kia cũng rất chấp nhất: "Làm sao mà khát được chứ? Mặt trời lớn như vậy, lại có đội nón cỏ cũng có nghỉ ngơi qua, em nhìn lâu cũng thấy uống nước qua. Nước này là mới lấy từ trong giếng lên, rất mát, hãy uống thử xem !"

      Đây phải là ở trước mặt công khai bày tỏ đối với gấu nhà có hứng thú sao? Cái gì gọi là ‘em nhìn lâu như vậy cũng thấy uống nước qua’ chứ, bọn họ chỉ mới tới chỗ này cũng được lát thôi mà, bé này phải chú ý tới hai người từ lúc mới đến chứ? !

      Nghĩ tới đây, Tang Vãn Cách càng thấy lòng chua hơn, cả trái tim đều như bị ngâm ở trong dấm vậy, tê tê, có chút đau, càng nhiều hơn là loại cảm xúc kích động muốn biểu thị công khai chủ quyền.

      cũng xác thực làm như vậy.

      ở lúc Hùng Thần Giai lúng túng biết phải làm như thế nào cho phải, đôi tay mềm mại bé liền quấn lên cánh tay của , vừađúng lúc giải trừ lung túng, đưa nước lâm vào tình trạng quẫn bách. Tròng mắt đen thoáng nhìn xuống, nhất thời cười híp mắt: "Công chúa?"

      Tang Vãn Cách mới thừa hơi nhảm với , thừa dịp há mồm ra liền thuận tay nhét trái dâu tây vào: "Ăn ngon ?"

      "Ăn ngon." Hùng Thần Giai nuốt dâu tây vào, cười híp mắt nắm lấy tay , sau đó hướng về phía kia : "Tôi khát rồi, nếu tôi khát vợ tôi đưa dâu tây tới đây cho tôi ăn ngay. Cám ơn nước của , và cũng giúp tôi cám ơn thím Trần luôn nhé, quan tâm của thím ấy tôi xin nhận, chúng tôi rất nhanh kết hôn, đến lúc đó nhất định mời các hương thân tới uống rượu mừng."

      Tang Vãn Cách Vốn là còn muốn để lại dấu vết thị uy thêm chút lại bị những lời này của bạn gấu nào đó làm cho cả kinh trợn mắt há mồm. Độc , độc ~

      Sắc mặt của bé ấy lập tức khó coi, miễn cưỡng hướng về phía Hùng Thần Giai cười gượng, ánh mắt lại biết cảm giác gì dời đến người Tang Vãn Cách, tựa hồ như muốn nhìn chút xem thành thị cùng Hùng Thần Giai trở về thôn đến tột cùng có chỗ nào tốt. Khi thấy da thịt đối phương vô cùng mịn màng trắng noãn cùng với khuôn mặt nhắn vô cùng tinh xảo xinh đẹp bé lại càng tự chủ mà nắm chặt bình nước trong tay hơn, dưới tầm mắt, bé thấy Tang Vãn Cách mặc dù chỉ khoác cái áo choàng trong mùa hè, nhưng váy cùng áo đều là những món chỉ có thể nhìn thấy ở trong ti vi, lại khỏi cắn môi cái, giọng câu hẹn gặp lại rồi liền xoay người , tốc độ nhanh giống như là có con cọp ở phía sau đuổi theo vậy.

      Tang Vãn Cách tò mò nhìn bóng lưng bé rời , hỏi: "ThímTrần là ai vậy?"

      Hùng Thần Giai nhún vai: "Ừ, cách bảy thước phía đằng kia chính là thím Trần, bà ấy trong thôn nổi danh miệng rộng, bình sinh thích nhất bát quái cùng làm mai mối. bé vừa rồi là cháu của bà ấy, nhìn thấy từ thành phố lớn trở lại, muốn cho cháu tranh thủ bắt lấy ấy mà !"

      xong, ánh mắt của bỗng dưng biến đổi, khuôn mặt lại gần Tang Vãn Cách: "Công chúa, mới vừa rồi có phải em ghen ?"

      Tang Vãn Cách sửng sốt, nhưng lại hề phủ nhận: "Vâng"

      Hùng Thần Giai hả hê rồi, đôi mắt đen cười đến híp lại thành hai mảnh trăng rằm, cúi đầu ở làn môi hôn cái: " chỉ em , thế giới này bất cứ nào khác cũng thể vào được mắt của ." Khẩu vị của sớm bị nuôi đến kén ăn, phải , còn nào có thể làm cho cảm thấy thỏa mãn cùng hạnh phúc được.



      huyenlaw68 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      139, thể để cho Đại Hùng ra ánh sáng
      Edit :Bear
      Beta: Quảng Hằng



      Dâu tây ướp lạnh quả đáng được xưng tụng là mỹ vị nhân gian, Tang Vãn Cách híp đôi mắt to vô cùng say mê, quả hận thể đem cả khuôn mặt nhắn của mình cũng đều chôn vào trong cái giỏ dâu kia.

      Hùng Thần Giai buồn cười nhìn bộ dáng tham ăn của , sờ sờ khuôn mặt nhắn của rồi từ nhà chính chuyển ra ngồi cái băng ghế đặt ở dưới cây bạch quả, lại đưa tay kéo vào lòng rồi thả lại cái giỏ bện bằng trúc ôm đặt lại bàn, tròng mắt đen xẹt qua tia bất đắc dĩ:

      "Công chúa, ăn ít chút, ăn nhiều đau bụng. Những trái này là ướp lạnh ở trong giếng, thể so với mấy trái mới vừa hái, em có muốn bị đau bụng ?"

      xong, cầm đĩa đến, gắp mấy trái dâu tươi ướt át đưa , sau đó liền đem cái đó giỏ trúc đưa đến bên những giỏ trúc khác bàn, vợ chồng Hùng thị cười híp mắt nhìn bọn họ náo, đôi mắt hiền từ ngập thương cũng tràn đầy nụ cười.

      Cái miệng nhắn bất mãn cong lên, Tang Vãn Cách giương mắt nhìn cái giỏ đầy trái dâu lớn đỏ tươi bị bạn gấu nào đó bưng , mắt to chơm chớp, quả giống như chớp thêm vài cái tuôn ra nước mắt vậy. Sau đó tầm mắt từ từ chuyển tới cái dĩa của mình, nhìn bên trong le que chỉ có mấy trái mà ở trong giỏ đằng kia lại có nhiều, nhiều, lại càng muốn khóc."Nhưng, nhưng bụng của em đau mà!"

      "Ăn nhiều đau." Hùng Thần Giai khều khều chóp mũi của rồi cầm cây tăm cắm lên viên dâu tây xinh đẹp đưa đến môi của , ý bảo há miệng nuốt xuống.

      Môi hồng mấp máy, cuối cùng cũng chống đỡ được hấp dẫn mê người này, há mồm ngậm hớp. Vừa nhai còn vừa dùng ánh mắt vô cùng oán niệm nhìn .

      là công chúa sống ở trong nhung lụa mà lớn lên, có món gì ngon mà chưa từng ăn chứ? Nhưng mà đến bây giờ vì mấy trái dâu tây điên cuồng, tâm tâm niệm niệm đều là ăn nhiều thêm mấy trái, nhưng cũng biết là bởi vì cái đẹp và vị của nó, hay là bởi vì dâu tây này là tâm huyết năm của hai vợ chồng Hùng thị nữa?

      Hùng Thần Giai buồn cười nhìn bộ dáng xinh đẹp bất mãn của , bàn tay nhéo cái lên gương mặt của , ngại vì có ba mẹ ở đây nên mới hôn .

      Tang Vãn Cách làm sao mà nhìn ra đáy mắt lại nổi lên sắc dục chứ? Cái miệng vốn là vẫn còn nuốt dâu tây đột nhiên giống như là bị nghẹn vậy, đôi mắt long lanh lóe lóe, đột nhiên đứng lên :

      "Chúng ta chụp tấm hình có được , em lấy máy chụp hình."

      Từ khi nhìn thấy tấm hình giấu sau cuốn photo album kia, liền mong muốn có ngày nào đó chụp lại cho và ba mẹ thêm tấm khác mới hơn, lần này có thương tâm có thất vọng cũng khác gì ngày xưa, mà chỉ có nồng đậm hạnh phúc cùng thân tình.

      Thấy như có lửa nóng đốt mông chạy nhanh vào nhà chính, Hùng Thần Giai bất đắc dĩ, chỉ kịp dặn dò câu: "Cẩn thận chút có gì phải vội."

       Giai nhân khoát tay áo bày tỏ nghe được, nhưng đầu cũng quay lại.

      Tang Vãn Cách rất nhanh lấy được máy chụp hình ra, chỉnh tốt tiêu cự, dọn xong cái giá đở,rồi chạy nhanh về bên cạnh Hùng Thần Giai, chẳng biết từ lúc nào ba Hùng đưa tay quàng lên bả vai vợ mình, mà Hùng Thần Giai cũng vòng tay quanh người ba tay còn lại ôm lấy Tang Vãn Cách, nhà bốn người hài hòa mỹ mãn.

      Giống như là việc thần thánh và nhiệm vụ thành kính được hoàn thành, Tang Vãn Cách lòng thu hồi máy chụp hình, tay bé loay hoay ống kính, đem hình vừa chụp đưa cho vợ chồng Hùng thị nhìn, hai vị lão nhân gia đều lộ ra thần sắc mừng rỡ, cầm hình ngừng vuốt ve.

      Đôi môi hồng nhộn nhạo mở ra nụ cười tuyệt mỹ, Tang Vãn Cách đưa tay chọt chọt bụng Hùng Thần Giai, giọng hỏi: "Sau khi trở về, chúng ta rửa tấm đặt ở đầu giường nhé?"

      Trong tròng mắt đen thoáng qua cực hạn dịu dàng, cúi đầu len lén hôn , sau đó gật đầu cái.

      Bốn người cứ như vậy cực kỳ hài hòa ngồi ở dưới cây bạch quả, ăn dâu tây trò chuyện, thỉnh thoảng chụp thêm vài tấm hình, tất cả tốt đẹp đến mức quả thể tưởng tượng nổi, giữa trưa mùa hè thỉnh thoảng lại có làn gió thổi qua, trời xanh mây trắng, chim bay buớm lượn, cách đó xa trong đất có những đóa hoa dại nở rộ vô cùng rực rỡ, giống như trở lại thuở còn thơ ấu, có phiền não có ưu sầu, chỉ có thoả mãn với hạnh phúc. Người nhà tựa hồ bao giờ tách nhau ra, bao giờ như chị em cùng cha khác mẹ nhìn nhau, sống chết xa nhau.

      Vậy mà ngày vui vẻ luôn luôn vô cùng ngắn ngủi, thời gian vui vẻ luôn trôi qua đặc biệt mau, nửa tháng đảo mắt qua, lúc trở về Hùng Thần Giai chọn tự lái xe, cũng hạn chế việc phải chen xe lửa phiền phức cùng khó chịu.

      Vợ chồng Hùng thị sợ bọn họ ở thành phố S thị bị thiếu những rau dưa sạch, để ý phản đối ở trong xe lại lấp thêm rất nhiều trái cây rau dưa hơn chút, bà muốn Hùng Thần Giai mang về nấu cho Tang Vãn Cách ăn.

      Mắt mẹ Hùng thậm chí đỏ lên, kéo cánh tay Tang Vãn Cách mãi chịu buông ra, thỉnh thoảng lại hỏi hai đứa lúc nào trở về nữa, ba Hùng nghe vậy bình thường luôn luôn làm bộ dạng như người sắt đá cũng giả bộ ho khan, để che giấu sương mù tràn ngập mắt.  Con trai chỉ mới về nhà có mười lăm ngày ngắn ngủn, bọn họ sao có thể chịu chứ? !

      Tang Vãn Cách cầm tay mẹ Hùng mềm giọng an ủi, vừa định lưu lại thêm vài ngày cũng được, cùng lắm từ chức làm, nhưng mẹ Hùng lại trước bước thúc giục bọn họ nhanh lên, trong mắt ràng đầy vẻ nỡ, nhưng bởi vì sợ làm trễ nãi chuyện của bọn họ nên dám giữ lại, Tang Vãn Cách cảm thấy mắt của mình rất cay, cảm giác muốn khóc đặc biệt mãnh liệt.

      Cho đến sau khi lên xe, Tang Vãn Cách cũng thể quay đầu trở lại mà đóng cửa sổ.

      Xe càng lúc càng xa, nhưng vẫn còn có thể nhìn thấy bóng dáng hai vợ chồng Hùng thị tựa sát nhau đứng ở cửa thôn hướng về phía bọn họ phất tay, ra biết nên để lại cái gì cho hai người, thể làm gì khác hơn là đành len lén để ở phía dưới gối đầu của ba Gấu phong thơ cùng sổ tiết kiệm —— vì ngân hàng trong trấn cho đổi chi phiếu, chỉ mong hai vị lão nhân gia có thể sống khá hơn chút, ít nhất đợi đến lần sau khi và Gấu trở lại, có thể phát phòng ốc được sửa chữa lại rồi, bộ dạng ba mẹ chồng cũng già cỗi như vậy nữa.

      Ngón tay mảnh khảnh ngón tay chậm rãi vuốt ve tấm hình trong tay, Tang Vãn Cách khẽ mỉm cười, nhìn về phía Hùng Thần Giai chăm chú lái xe, sắc mặt của cương nghị, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm túc, đáy mắt lại tràn đầy đành, mơ hồ nhìn sang ngay cả có thể nhìn thấy cả nước mắt. Tang Vãn Cách từ từ vươn tay, nắm lấy bàn tay siết chặt tay lái cái.

      Hùng Thần Giai đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó từ từ xoay mặt, sau đó cong khóe môi, cười.

      Tang Vãn Cách cũng cười theo : "Chúng ta sau này còn trở lại, hoặc là, đem ba mẹ đến thành phố S sống cùng chúng ta cũng được."

      Tròng mắt đen dần tràn đầy dịu dàng

       "Ừm, đúng nhỉ." Bàn tay nâng cái cằm trước mặt lên, đôi môi mỏng nhằng in lên, mà Tang Vãn Cách cũng hề phản kháng —— Cho dù bọn bây giờ đường cao tốc, vẫn đáp lại .

      Thời điểm trở lại Cao ốc, để ý Tang Vãn Cách phản đối, Hùng Thần Giai kiên trì bắt chờ trước cửa Cao ốc, đậu xe trước, nhưng đồng ý để mình xách cả đống đồ. cãi được bạn gấu cứng đầu nào đó, Tang Vãn Cách thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn cầm lên cái túi xách của mình rồi vào lầu Cao ốc.

       Vừa mới bước vào liền có bảo vệ nở nụ cười tiến lên đón, gật gật cái đầu , bảo vệ tới trước mặt đứng lại, xoa xoa tay cười: "Tang tiểu thư cuối cùng cũng trở lại, bạn trai ở đây chờ rất lâu rồi! ta gần như mỗi ngày đều đến đây, tôi có ở đây, mà ấy vẫn tin, bây giờ tốt rồi, nhanh gặp ta , tôi ——" hoàn toàn bỏ quên lời tuyên thệ chủ quyền lúc trước của Hùng Thần Giai.

      ( bear : Hix sống gió tới rồi mấy bạn ơi huhuhu )

      Mọi người đều là như vậy, đối với chuyện mình muốn tiếp nhận, lựa chọn lờ nó . có ai tin tưởng Tang Vãn Cách mỹ lệ dịu dàng này, chọn người đàn ông dáng dấp như gấu lại thô lỗ làm bạn đời cả, người ở bên ngoài nhìn vào, bất cứ ai cũng thích hợp với Tang Vãn Cách hơn Hùng Thần Giai.

      Nhưng sau đó bảo vệ cái gì, Tang Vãn Cách hoàn toàn có chú ý, run rẩy cánh môi, hai cánh tay bé đem cái túi trong tay nắm chặt, mắt hạnh trợn tròn nhìn chằm chằm người đàn ông ưu nhã tuấn mỹ phía trước đến gần.

      Cho đến khi tới trước mặt mình, bàn tay ấm áp đặt lên cái trán của mình, thanh ấm áp mềm mại: "Tiểu Cách, chơi mà sao với tiếng?"

      Tang Vãn Cách hoàn toàn nghe được ta cái gì, đáy lòng chỉ có ý tưởng, thể để cho Trình Cảnh Khu nhìn thấy Hùng Thần Giai, tuyệt đối thể! !

      huyenlaw68 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :