1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tù Yêu - Li Ưu Đàm (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 9/11/14
      mailinhhuyenlaw68 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 101 : Lại dám lén cười
      #339966'] Edit : Bear
      #339966'] Beta : bearlonelj
      Sắc tình đem đầu ngón tay ướt nhẹp rút ra, sau đó thả vào trong miệng bộ mặt say mê mút, Tang Vãn Cách nhìn động tác và vẻ mặt của Hùng Thần Giai, mắc cỡ nhịn được muốn đẩy ra — sáng sớm, ai muốn cả ngày lăn lộn ở giường đâu. Vừa vặn nếu người đàn ông này đồng ý, coi như trong lòng cam tâm tình nguyện cũng phải thuyết phục trước .

      "Rất ngọt. . . . . ." Hùng Thần Giai si mê dứt lẩm bẩm, ngón tay ngậm ở trong miệng cả buổi cũng chịu rút ra, cảm thấy dục vọng của mình càng ngày càng cứng rắn, những thế công chúa thích còn khoả thân nằm dưới người nữa chứ, vào lúc này nếu đụng vào ..., phải là đàn ông!

      Bị hai chữ của làm cho mắc cỡ mặt đỏ bừng, Tang Vãn Cách bực dọc, hai bàn tay bé sắp chống nổi nữa, chỉ sợ chút nữa cẩn thận lại bị bạn gấu nào đó kéo xuống: "Nhanh đứng lên mau, nặng."

      "Vậy đổi cho em đè nha." lập tức phương án giải quyết, hơn nữa còn bắt đầu thực hành ngay, bàn tay nắm thắt lưng kéo cả người lên, Tang Vãn Cách cảm thấy trời đất quay cuồng, đợi lần nữa tỉnh táo lại phát mình nằm người Hùng Thần Giai, người kia tại nằm dưới người rồi! Cứ như vậy chỉ qua mấy giây ngắn ngủi, nhanh chóng đem tư thế hai người đổi chỗ cho nhau!

      Đúng là nặng nữa rồi, nhưng Tang Vãn Cách lại phát chuyện vô cùng lúng túng — cái tư thế này mặc dù có thể phòng ngự hữu hiệu bị đè, nhưng nằm ở người , cũng đồng nghĩa làm cho bộ vị tư mật của bị ma sát lợi hại hơn! Hơn nữa nó còn là nguyên nhân khiến cách nào tránh né được . . . . . . Cái cây vừa thô vừa cứng gì đó thậm chí cọ đến miệng huyệt mềm mại của , cách tầng tấm chắn đâm đâm vào nữa.

      "Buông em ra!" Khuôn mặt đỏ lên, Tang Vãn Cách muốn bò dậy ngay, nhưng vòng eo lại bị bạn gấu nào đó ấn chặt lại khiến cả người giống như con rùa bị người ta ấn chặt mai rùa thể nhúc nhích, chỉ có thể vô lực vung vẫy chân tay. Mắt to đỏ lên, bị dục vọng phía dưới dọa cho khuôn mặt nhắn cũng trở nên trắng bệch— tới thêm lần nữa chết!

      Bị điềm đạm đáng nhìn, cặp mắt to long lanh kia lại tràn ngập sương mù, cuối cùng Hùng Thần Giai cũng cương quyết muốn thêm lần nữa, cho dù vô cùng muốn, muốn đến nơi đó cũng đau. Nhưng biết, thân thể căn bản chịu được lần hoan ái nữa, hơn nữa cả đêm triền miên bây giờ lại chưa ăn cơm, dù có cầm thú thế nào nữa cũng thể liều mạng thân thể của .

      Vì vậy thở dài, ôm hông cho phép cử động, bàn tay nhanh chóng kéo khóa quần mình, hạ thân tốc độ nhanh bắt đầu cách cái chăn ở giữa hai chân ma sát, khuôn mặt trắng xanh khẽ nổi lên chút ửng hồng, tiếng thở dốc vỡ òa tràn ra môi mỏng, hai bàn tay to kềm eo Tang Vãn Cách cũng bắt đầu nắm chặt hông của áp lên dâng trào chính mình chuyển động, đôi mắt đen nhắm lại, khuôn mặt đầy mồ hôi.

      Tang Vãn Cách chỉ cảm thấy phía dưới có thanh chày sắt cứng rắn tráng kiện cách cái chăn dùng sức ma sát lên hoa huyệt của mình, cảm giác nóng bỏng như lửa này cho dù cách tầng chăn cũng có thể cảm thụ ràng, khuôn mặt nhắn nhất thời đỏ lên, dĩ nhiên biết làm gì, nhưng lại muốn bỏ để tự giải quyết, vì vậy thể làm gì khác hơn là mắt nhắm mắt mở khẽ cắn răng nhẫn nhịn, mặc cho bàn tay của Hùng Thần Giai trong lúc kích tình khó nhịn trèo lên bộ ngực , giật ra cái chăn bao chặt lấy ngực , vào bên trong cầm lên hai bầu vú mềm tận tình đùa bỡn.

      Cái miệng nhắn khẽ hé rồi lại đóng, tiếng thở gấp tiếng động từ giữa môi hồng tràn ra, bầu vú đầy đặn mềm mại trong tay Hùng Thần Giai càng phát phồng dựng lên thẳng đứng, đôi vú màu trắng như tuyết điểm trang thêm hai nhũ tiêm màu hồng nhạt lại càng thêm đáng mê người. Rốt cuộc Hùng Thần Giai cũng nhịn được hấp dẫn như thế, dùng miệng tinh tế cắn bên vú mềm, mút viên thịt non vừa cứng vừa đỏ, thỉnh thoảng còn có nước miếng từ miệng chảy xuống tràn ra ngoài, liền lập tức liếm.

      Tốc độ ma sát của Hùng Thần Giai càng ngày càng mau, cho đến khi tiếng gầm khàn đục vang lên, mới chống đỡ bên ngoài miệng huyệt non nớt của bắn ra, tinh dịch trắng sữa làm tấm ga giường ướt sũng, làm Tang Vãn Cách ngoan ngoãn nằm người cũng chấn động mạnh, nhạy cảm nhận thấy có chút chất lỏng xuyên thấu qua ra giường vọt vào trong cơ thể của mình, nhiệt độ nóng bỏng làm run run co giật, tay khỏi nắm chặt phía dưới ra giường, khuôn mặt nhắn lúc xanh lúc hồng: "Ư —"

      Tròng mắt đen chậm rãi mở ra, biết được mình lại mất khống chế — bàn tay dịu dàng ôm lấy người phụ nữ , giọng bởi vì dục vọng có vẻ khàn khàn: " xin lỗi. . . . . . Có đau ?" Nơi của vẫn còn sưng, vậy mà cứ như vậy bắn ra! Đáy mắt Hùng Thần Giai chợt lóe lên tia ảo não, gì đưa tay xuống dưới người sờ, đầu ngón tay cắm vào dũng đạo mềm mại chưa kịp hồi hồn vẫn còn trơn ướt vì tinh dịch của , cảm thấy thịt non bên trong bất giác run rẩy, trong lòng mắng mình cả trăm ngàn lần.

      Tang Vãn Cách vô lực ưm tiếng, thân thể mềm mại nhất thời xụi lơ, mặc loay hoay.

      Vì phòng ngừa mình lần nữa biến thành sói, Hùng Thần Giai nhanh chóng buông giai nhân trong ngực ra, lúc đứng lên, Tang Vãn Cách cũng vừa nhìn qua, vốn chỉ là vô thức, kết quả khuôn mặt nhắn trong nháy mắt đỏ hồng — bởi vì bạn gấu nhà ta chỉ lo tránh khỏi thân thể cho mau, nhưng lại quên mặc quần vào. Cây vũ khí hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang gì đó vẫn đứng thẳng! Nó đen thui đen thùi đứng thẳng nơi đó, quanh thân thậm chí còn có gân xanh nổi lên mạch máu nữa, trông hết sức đáng sợ.

      Khuôn mặt nhắn nhanh chóng quay chỗ khác, trong lòng cầu nguyện mình tuyệt đối nên bởi vì thứ nên thấy gì đó mà bị nhặm mắt
      Nhưng sau đó xảy ra màn làm lại nhịn được len lén nhìn qua phía — bởi vì dục vọng còn cứng rắn, bạn gấu nào đó mặc quần khó khăn!

      chỉ thấy bạn gấu nào đó sống chết nhìn lom lom đáy quần và lão nhị thô cứng của mình, khóe miệng mỏng co quắp cái, hồi lâu sau mới khẽ nguyền rủa tiếng, đưa tay đem thứ đồ kia nhét vào trong quần, sau đó mặt khổ sở rối rắm đem khóa kéo lên, sắc mặt vô cùng kém, nếu như giờ là ban đêm đoán chừng thấy mặt người trước mặt — vậy cũng đủ để thấy mặt ai kia đen đến trình độ nào.

      thể phát tiết, lại muốn vận dụng mười ngón tay đa năng, Hùng Thần Giai thể làm gì khác hơn là làm chút chuyện dời lực chú ý của mình, liền lấy khăn ướt ở đầu giường rồi tách mở hai chân Tang Vãn Cách ra, dọa giật cả mình, vốn là vẫn còn cười trộm, khuôn mặt nhắn trong nháy mắt lập tức cứng đờ: ". . . . . . làm gì vậy ?"

      "Lau cho em." tỏ vẻ như chuyện đương nhiên , tiếp tục tách chân của ra.

      Tang Vãn Cách vội vàng giãy giụa: ", cần. Tự em làm, tự em làm được rồi."

      Ai ngờ đối phương lại nhíu mày: "Để làm, em xác định chính em có thể nâng eo thẳng lên sao? Nếu như em còn có thể nâng cao eo vậy bằng chúng ta lại làm lần nữa ." Lời này đúng là thành công dọa Tang Vãn Cách sợ, lập tức nhắm mắt, thân thể mềm mại run rẩy nằm yên tại chỗ, mặc cho Hùng Thần Giai vạch trần thân thể xốc xếch chịu nổi, lông mi dày như cánh quạt chớp chớp, xem ra rất biết cách chọc người khác thương .

      Nhìn bộ dạng bé đáng thương đáng của , Hùng Thần Giai mặt chút thay đổi, đáy mắt lại xẹt qua tia cười — hắc hắc, cho là nhìn thấy mới vừa rồi cười trộm sao? siết chặt dây lưng quần cũng dám cầu vô độ, khỏe rồi, lại còn dám len lén cười nhạo !

      Cho nên, bị trừng phạt là thích đáng.
      huyenlaw68 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 102 : Cuối cùng cũng biết tốt với
      #339966'] Edit : Bear
      #339966'] Beta : bearlonelj

      Đầu ngón tay thô ráp giống như du long di động qua lại miệng huyệt tinh xảo mềm mại, nắm lấy cánh hoa vừa mỏng vừa non tỉ mỉ se se, lòng bàn tay nắm khăn ướt nhè lau bạch trọc dính ngán giữa hai chân Tang Vãn Cách, sau đó lấy khăn ướt mềm mại bọc ngón tay lại rồi chầm chậm chen vào hành lang hẹp, từng chút từng chút mở ra mỹ huyệt làm mất hồn dứt kia.

      Thân thể Tang Vãn Cách cứng ngắc mặc định đoạt, biết nếu thỏa mãn ý khẳng định được yên ổn, hàm răng cắn môi dưới, khuôn mặt nhắn mắc cỡ đến đỏ bừng cũng dám nhìn xem làm gì người mình, trong lòng thầm cầu nguyện chuyện này nhanh nhanh kết thúc .

      Hùng Thần Giai hết sức chuyên chú dùng khăn ướt lau vách tường mịn màng bên trong, động tác êm ái, cũng trong lúc lau ở bên ngoài tựa hồ lại dẫn theo chút gì đó nữa, nếu phải bụng của Tang Vãn Cách đột nhiên kêu lên, trừng phạt của sợ rằng còn tiếp tục nữa. Đối đãi người đánh được chửi được, bởi vì cuối cùng người đau lòng hối hận khẳng định chỉ có , vậy chẳng bằng cứ chơi đùa chút, nhìn vừa thẹn thùng vừa lúng túng đồng thời cũng có thể thầm dễ chịu chút.

      Nhưng chơi đùa quá trớn cũng xong, công chúa của đói bụng rồi đấy!

      Cố nén lửa dục đầy ngập, rút ngón tay bọc khăn ướt ra, Hùng Thần Giai nghiêng đầu nhìn thân thể ngọt ngào sinh hương trước mắt, đem khăn ướt tinh chuẩn xác ném vào thùng rác ở kế bên giường, sau đó sợ chính mình hóa sói nữa, nhanh chóng kéo tấm chăn mỏng đem người che phủ chặt lại, có chút ảo não bản thân tại sao vừa đụng đến liền mất khống chế vậy chứ.

      may vừa bưng tới món cháo nóng, trải qua giày vò như vậy vừa lúc còn ấm có thể ăn ngay, thế là trước tiên đỡ Tang Vãn Cách ngồi dậy, lấy cái gối lót phía sau cho , sau đó cầm lấy chén muốn đút cho , bị Tang Vãn Cách nghiêm túc cự tuyệt nhưng vẫn cam lòng nhìn tự ăn, mong đợi sai bảo để cho làm tên cận thần hay gã sai vặt gì cũng được.

      Làm sao Tang Vãn Cách dám giả vờ ngây ngốc, chết sống nhìn , khuôn mặt nhắn đỏ bừng cầm thìa mãnh liệt ăn, chỉ còn thiếu chưa đem trọn gương mặt vùi vào chén cháo luôn thôi, ngay cả mấy món ăn khác cũng để ý tới, vẫn là Hùng Thần Giai cầm chiếc đũa, mỗi lúc húp xong hớp liền gắp chút để vào chén cho , sau đó cười híp mắt nhìn ăn ── mặc dù dục vọng vẫn phập phồng, cũng thể cản trở ăn. vội, còn nhiều thời gian, ngày nào đó mọi ảo tưởng của cũng thực được người công chúa của !

      uống cháo Tang Vãn Cách đột nhiên sặc cái, sau đó nghi ngờ len lén nhìn về phía bạn gấu nào đó, thấy đối phương vẫn cười bộ dáng cười vô cùng thành khẩn, thèm chú ý nhiều nữa, tiếp tục hạ thấp khuôn mặt nhắn xuống, nào biết bạn gấu nào đó trước mặt ra vẻ đạo mạo nhưng trong đầu chứa đựng toàn những thứ màu vàng phế liệu.

      vất vả ăn bữa ăn sáng xong, lại buộc Hùng Thần Giai xoay người để cho thay quần áo, mặc dù muốn bảo ra ngoài, nhưng đầu gấu kia chết sống cũng chịu, nhượng bộ lớn nhất của chính là xoay người cam đoan nhìn trộm, Tang Vãn Cách đành phải uất ức nhân nhượng đồng ý. Thân thể bủn rủn có chút khó chịu, nhưng nằm lì giường phải là tác phong của , mặc dù buổi sáng có lớp có thể đến trường, nhưng buổi chiều vẫn phải dạy, cho nên dậy sớm chút để chuẩn bị sớm.

      Trong lòng tính toán, động tác tay vô cùng nhanh nhẹn thay quần áo, chút cũng chú ý tới bạn gấu nào đó xoay người về phía đối diện cái gương, từ góc độ khúc xạ của gương, vừa lúc có thể nhìn thấy cái mông rất tròn và tấm lưng tuyết trắng như tơ lụa kia, bên hầu kết vội chuyển động lên xuống, "ỰC" tiếng, nuốt xuống ngụm nước miếng.

      Tang Vãn Cách có để ý tới thanh kì quái này, thay xong quần áo chuẩn bị vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, hai bước, phát giữa hai chân bủn rủn đến lợi hại, cảm thấy sắp ngã khụy xuống, lại được Hùng Thần Giai tay mắt lanh lẹ ôm lấy, khuôn mặt nhắn ửng lên màu sắc lúng túng ── bảo chiều nay làm sao dạy được đây?!

      "Đùi em mỏi lắm phải ?" Hùng Thần Giai xấu xa hỏi, hô hấp nóng rực hô phun bên cổ Tang Vãn Cách, nhạy cảm rụt cổ lại, sau đó mắt to ngước lên nhìn , đáy mắt tràn đầy mất hứng: còn phải tại làm hại sao!

      Ánh mắt của như vậy.

      Hùng Thần Giai nhếch miệng cười tiếng, hàm răng trắng như tuyết sáng chói trước mắt Tang Vãn Cách: "Chiều nay em đừng đến trường nữa" Dù sao đám tiểu quỷ kia cũng có gì phải trông nom dạy dỗ, giống như này, chưa từng học đại học, chỉ mới tốt nghiệp sơ trung, phải vẫn thoải mái tung hoành vùng trời sao? Mặc dù dám là đệ nhất thế giới, ít nhất tạm thời cũng có ai dám xúc phạm , cho nên, học làm cái gì, đều là mây bay hết thôi!

      ", em muốn ." Tang Vãn Cách liếc cái, đầu gấu này cho là mỗi người đều giống như có lòng trách nhiệm sao? Tâm nguyện của từ chính là làm giáo, tại nếu đứng cương vị này, tuyệt đối cho phép mình chậm trễ thất trách.

      Đôi mắt đen nhìn , hồi lâu sau, Hùng Thần Giai bất đắc dĩ than thở: "Được rồi, vậy ôm em vào phòng tắm, em tốt nhất nên nghỉ ngơi thêm chút, lại bôi thuốc cho em, buổi chiều chắc tốt hơn nhiều."

      Tang Vãn Cách cân nhắc chút thiệt hơn, cuối cùng gật đầu cái, hai cánh tay bé leo lên cổ bạn gấu, ngoan ngoãn để cho ôm đến phòng tắm, sau đó để đỡ hông nhìn đánh răng rửa mặt, mặc dù rất xấu hổ, nhưng vẫn cố nén lòng tràn đầy kích động muốn đuổi bạn gấu nào đó ra khỏi phòng tắm, súc miệng xong, mới vừa đổ sữa rửa mặt trong lòng bàn tay xoa ── người đàn ông này biết lại tỉ mỉ như vậy, sau khi gần như là "Cưỡng bách" bắt cóc tới ở chung, mới phát nơi này đồ dùng của phái nữ cái gì cũng thiếu, hơn nữa mỗi thứ đều là hàng hiệu! Ngay cả băng vệ sinh cũng được xếp chỉnh tề đặt trong ngăn kéo!

      đối với tốt, cuối cùng cũng có thể từ từ cảm thụ được.

      Ánh mắt trong suốt như nước lặng lẽ liếc Hùng Thần Giai, Tang Vãn Cách có chút mất hồn, gia khỏa này, vẫn luôn moi tim đào phổi mà đối tốt với như thế! Thế nhưng sao nhiều năm qua, cho đến lúc này mới ý thức được.

      "Buổi chiều có lớp ?"

      Thanh mềm mại ôn chuyển hỏi, vẻ si mê của Hùng Thần Giai mới từ chỗ nhìn ưu nhã rửa mặt tỉnh lại: "À?! A, có, có." ra sáng nay cũng có, nhưng dám , bởi vì công chúa nào đó nhất định thúc giục dạy, làm ơn , ai muốn dạy cái đám nhóc chưa dứt sữa kia môn thể dục quỷ gì chứ! Nếu phải vì có thể cùng từng giây từng phút dính nhau, đừng là trường trung học Quý tộc đệ nhị cấp, dù là cái gì cầu xin cũng thèm tới đâu!

      Bạn gấu nào đó có lẽ quên vì vào trường trung học đệ nhị cấp này tốn bao nhiêu tiền kín đáo đưa cho hiệu trưởng thu xếp rồi.

      "Ừ. . . . . . Vậy cùng , nhớ gọi em dậy." Trời cao làm chứng Tang Vãn Cách tuyệt đối phải là đứa bé ngủ nướng, là do thân thể khó chịu quá, nghỉ ngơi chút sợ hơi sức leo thang lầu cũng có.

      Bị thân mật lệ thuộc trong lời của đả động sâu, Hùng Thần Giai trừng mắt nhìn, che giấu đáy lòng rung động, ngoan ngoãn đáp ứng tiếng: "Được." (beta: thích thấy gấu ngoan ngoãn thế này a)

      Tang Vãn Cách nhìn cái, sau đó khuôn mặt nhắn quay đầu .

      Nhưng Hùng Thần Giai thấy ràng, mặt của công chúa, ràng đỏ.
      huyenlaw68tart_trung thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 103 : Bí mật bên trong album hình (thượng)
      #339966'] Edit : Bear
      #339966'] Beta : bearlonelj


      Rửa mặt xong, Tang Vãn Cách lại bị Hùng Thần Giai nhấn trở về giường, chỉ như thế, bạn đầu gấu nào đó còn lột đồ của ra, đem cởi sạch , sau đó tròng vào cho cái áo ngủ, kéo chăn qua bao lấy , chỉ chừa ra ngoài cái đầu , bưng khay đồ ăn lên, cúi xuống dùng sức gặm cái làn môi , rồi sau đó mới chịu xoay người rời . Tốc độ kia, giống như là phía sau có quỷ đuổi theo vậy.

      Mắt to nháy nháy, Tang Vãn Cách há hốc mồm, muốn nghỉ ngơi, cũng lập tức phải lên giường ngủ ngay, phải biết chỉ mới vừa cơm nước xong thôi mà!

      Nhưng cứ nhìn động tác bạn gấu nào đó như bị lửa thiêu tới mông, chỉ dùng đầu ngón chân cũng biết nguyên nhân là gì, môi hồng khẽ mím, kìm nén khẳng định rất khó chịu. . . . . .

      Lắc đầu, tay bé vuốt vuốt bụng muốn tiêu hóa bớt, mang đôi dép nhung có đầu hình con sóc (edit: dép trong nhà đó mấy bạn), Tang Vãn Cách cố nén bủn rủn giữa hai chân tới lui, thân thể mệt mỏi vô cùng, cũng may dạ dày ăn no có thể chống đỡ được ~~

      Chân vòng qua vòng lại vài lần, đến bên cửa, nhìn chút dưới áo ngủ có vật gì che đậy thân thể mềm mại nên dám ra ngoài, bây giờ trong nhà chỉ có hai người bọn họ, còn những người khác ở đây nữa! Coi như sợ chính mình trong suốt bị nhìn xuyên thấu vì áo ngủ đủ dày, đầu gấu kia nếu thấy được nhất định phát điên nổi đóa thêm, ở trong đây vẫn là tốt nhất.

      Nghĩ vậy, lại bắt đầu ở trong phòng tới lui, hồi lâu sau vẫn cảm thấy cứ qua lại như vậy cũng phải biện pháp tốt, cho tới bây giờ phải người vừa ăn no xong có thể lập tức ngủ ngay, tiêu hóa thức ăn trong dạ dày thế nào cũng ngủ được. Nhưng chân lại đau mỏi, lại như vậy chỉ làm giữa hai đùi ma sát nhau liên hồi làm càng ngày càng đau hơn thôi.

      Thế là lại lần nữa chui về ngồi giường, học Hùng Thần Giai lúc nãy đút ăn, kê thêm cái gối dưới thắt lưng cho dựa vào, đưa tay mở ngăn tủ bên đầu giường ra, lục lọi bên trong tìm chút đồ.

      Phòng Hùng Thần Giai có thư phòng, thứ nhất dùng tới ── bởi vì căn bản thích đọc sách, cho dù vì mạng sống cưỡng bách trong tay cần nắm nhiều kỹ năng sinh tồn, vẫn như cũ thích học; vốn là cũng muốn làm cho Tang Vãn Cách gian thư phòng, nhưng về sau lại bác bỏ cái ý nghĩ này, bình thường có thư phòng công chúa của thèm chú ý đến , nếu lại cho gian thư phòng, trực tiếp bị biến thành khí. bị triệt để coi thường luôn sao ?!

      Cho nên, kể từ đó đến nay trong căn hộ của Hùng Thần Giai, Tang Vãn Cách bất luận là đọc sách hay viết chữ đều ở trong phòng ngủ này, mà lúc hết sức chăm chú làm chuyện khác, Hùng Thần Giai liền chăm chú nhìn chằm chằm , quấy rầy, nhưng cũng chịu để rời khỏi tầm mắt .

      Bình thường sách của đặt ở trong cái tủ đầu giường, tủ đầu giường to như vậy, kể cả cái tủ bên phía đầu nằm của Hùng Thần Giai cũng bị Tang Vãn Cách chất đầy sách, tủ đầu giường để bút và quyển sổ ghi chú, dễ dàng cho lấy dùng mọi lúc.

      Tang Vãn Cách xem mình chộp trong tay loại sách gì, dù sao cũng là duỗi tay mò đại thôi, sờ soạng nửa ngày mới lấy ra quyển to có bọc da mỏng bóng loáng khác thường. Vừa lấy ra, mới phát là album hình.

      tiện tay mở ra, sợ ngây người, bởi vì bên trong mỗi trang, đều là hình của .

      Có tấm mặc quần dài thoải mái, có tấm thục nữ mặc quần bó, có tấm mang mắt kiếng, có tấm mặt mộc trang điểm, có mỉm cười, có trầm tư, thậm chí còn có mấy tấm cùng người khác chuyện, ăn cái gì đó, dạo phố. . . . . . Rất dễ nhận thấy mỗi ảnh đều là chụp lén, dưới tấm hình bên góc phải có ghi nhật ký thời gian ngày tháng năm, ràng chính là trong thời gian bảy năm qua, mỗi tấm cách tháng chụp tình trạng gần đây của !

      Bàn tay trắng nõn rút ra tấm hình, có vẻ mặt màng danh lợi ánh mắt dịu dàng trong hình . . . . . . sao?! Làm sao có thể lộ ra vẻ mặt tịch mịch như vậy? Vậy là bảy năm qua, vẫn luôn cảm thấy tịch mịch sao?!

      Tang Vãn Cách có chút rung động, nhìn mình cùng người khác chuyện trong tấm ảnh. Đầu hơi lệch, khóe miệng thoáng nụ cười xa cách, quả thể tin được đây chính là dáng vẻ của trong bảy năm qua!

      Đầu gấu này, vẫn luôn dõi theo , cho tới bây giờ cũng chưa từng rời sao?!

      Nghĩ đến này, Tang Vãn Cách phát giác trong sâu thẳm tận đáy lòng phải tức giận vì cuộc sống riêng tư bị người khác chụp lén, mà là cơn sóng tình cuốn lấy mình. Bởi vì vẫn luôn thầm mực bảo vệ !

      Hùng Thần Giai. . . . . . Đến tột cùng muốn em phải đối với như thế nào cho phải đây? Mỗi lần càng hãm sâu thêm phần, lại để em nhận thấy được phần tốt của , em luân lạc càng sâu, Tang Vãn Cách em đến tột cùng có cái gì tốt, đáng giá để gửi gắm tình cảm sâu đậm?! Dường như có hơi nước mờ mịch nổi lên trong hốc mắt , mắt chua xót lợi hại, có loại kích động muốn khóc lớn.

      Cho dù lúc mới bắt đầu dùng thủ đoạn vụng về nhất bắt lấy , nhưng tấm lòng đầu gấu kia vẫn luôn đặt ở trước mắt rất ràng! moi tâm ra đem dâng tặng , nhưng làm gì? lại làm như thấy, ngoảnh mặt làm ngơ, thậm chí tàn nhẫn muốn trốn , muốn đuổi ra khỏi cuộc sống của mãi mãi!

      Nếu như Hùng Thần Giai là tên tội phạm cưỡng gian, vậy còn sao, tốt hơn chỗ nào hả? chỉ nhốt thân thể , nhưng Tang Vãn Cách cũng giày xéo linh hồn Hùng Thần Giai !

      Lâu như vậy, lại chưa bao giờ nhìn ra thâm tình và dịu dàng trong mắt , cho dù vào bảy năm trước liều mạng trốn bị bắt trở lại, thủy chung chưa từng chân chính gây tổn thương cho mảy may nào. Hùng Thần Giai ở thân bởi vì tức giận cùng tuyệt vọng tùy ý phát tiết, Tang Vãn Cách tại sao nhìn thấy tim của lúc ấy cũng kêu rên, khóc, khẩn cầu như vậy? cầu xin đừng , cầu xin ở lại, cầu xin thương .

      Tang Vãn Cách chợt che miệng lại, dám khóc thành tiếng, chỉ sợ bạn gấu nào đó có thính giác bén nhạy nghe thấy xông vào, hai tay che miệng đồng thời cẩn thận làm tấm hình bay xuống chăn, lật lên nhìn, phía dòng chữ nho màu đen: rất nhớ em.

      đưa tay ôm lấy, mặt sau tấm hình là mảng màu trắng to, trừ ba chữ này ra có viết gì khác, ba chữ nho co rúc trong góc hình, người nào nhìn đến, cũng giống như tâm của Đại Hùng khóc thầm.

      Đôi mắt đẫm lệ lên màn sương mù, Tang Vãn Cách giống như thấy được ảo ảnh tịch mịch của Đại Hùng cầm bút, từ từ cẩn thận, viết từng nét ra ba chữ này, mỗi nét bút là trút xuống toàn bộ nhớ nhung cùng hi vọng của , nhưng chỉ có thể ngắm hình nhớ nhung, tỉnh mộng đảo mắt lại trở thành người khác lạnh như băng thế giới này.

      Lông mi dài mang đầy nước mắt, Tang Vãn Cách run rẩy trả hình về chổ cũ, lại rút ra tấm khác, phía sau vẫn là ba chữ kia: rất nhớ em.

      xem rất nhiều rất nhiều tấm, sau lưng mỗi tấm đều có ba chữ như vậy: rất nhớ em.

      Rất nhớ em, rất nhớ em, rất nhớ em. . . . . .

      Nhưng nếu là hai phía cùng thương nhau, đau khổ rồi có ngọt ngào, nhớ lại rất ấm áp, nhưng lại chưa từng cho bất kỳ ấm áp nào, ngoại trừ e ngại, chỉ có trốn . Đầu gấu kia thậm chí trước lúc bị đeo còng tay nhét vào xe cảnh sát vẫn dịu dàng thả xuống, lẳng lặng mặc cho gông xiềng còng hai tay lại, sau đó lưu luyến ngắm nhìn dung nhan ngủ, nhìn Trình Cảnh Khu ôm , lệ rơi đầy mặt rời ── cho dù, phải tự nguyện biến mất.

      Beta : ta thích chương này *sụt sịt* nhất là ba chữ "rất nhớ em" của gấu.
      tart_trung thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 104 : Bí mật bên trong album hình (hạ)
      #339966'] Edit : Bear
      #339966'] Beta : bearlonelj



      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]

      Có thể khiến Tang Vãn Cách chân chính cảm thấy khiếp sợ, phải là đôi vợ chồng nông thôn điển hình này, mà là thiếu niên đứng ở phía sau bọn họ, hai tay khoác lên vai bọn họ cười toét, lộ ra hàm răng trắng tinh.

      Vóc dáng cậu thiếu niên ràng lớn hơn mấy mấy người bạn cùng lứa tuổi, nếu phải mặt có nụ cười non nớt trẻ trung, Tang Vãn Cách tuyệt đối có lý do tin tưởng ít nhất chừng hai mươi lăm rồi, bởi vì chỉ có thân hình cao lớn, gương mặt dáng dấp càng thêm hung ác khác thường, hiển nhiên là dáng dấp của lão đại xã hội đen điển hình. Nếu tay đeo xích bạc có thêm hình xăm gì đó, khẳng định càng nhuộm đẫm khí chất bức người hơn.

      Cậu thiếu niên trẻ trung cười cười này, ràng chính là Đại Hùng bây giờ!

      Bọn họ cười lên đều có độ cong giống nhau như đúc, cái miệng cười trưng ra hàm răng chói mắt này đúng là dấu hiệu của , chỉ khác là bây giờ Đại Hùng người đàn ông thành thục, mà trong tấm ảnh thiếu niên vẫn còn trẻ trung ngây ngô.

      ai dám hoài nghi, trong tấm ảnh cả nhà ba người cực kỳ hạnh phúc.

      có người hoài nghi.

      Mặc dù được cất giữ rất cẩn thận, nhưng bốn góc hình có dấu vết ố ngả vàng, góc phải phía dưới có viết ngày tháng năm nên biết ràng, tấm hình này, là năm Đại Hùng hai mươi tuổi. nhớ bảy năm trước, lúc mới quen biết, từng tự giới thiệu, qua hai mươi tuổi chuyển đến thành thị này kiếm sống, tìm được công việc nặng nhọc, vì chỉ mới tốt nghiệp trung học sơ trung, có trình độ học vấn cũng có phía sau hậu thuẫn, nên chỉ có thể dựa vào bàn tay của mình kiếm được cuộc sống an ổn, về sau kiếm được chút tiền, hai mươi bảy tuổi mới cùng mấy người quen mở công ty làm công việc lái xe vận chuyển nhà cho người ta, sau đó, gặp được . (Beta : ơ, thế a gấu băm rồi à @@ 34 fải, chẹp. Ta mới bít lun đó ...)

      Lúc đó, lòng như còn bình lặng nữa mà chấp nhất với , cho đến bị bỏ tù, cho đến bởi vì Trình Cảnh Khu và Tang gia làm áp lực mà bị xử tử hình. . . . . . Lúc ấy, đôi vợ chồng chất phác thanh đạm này, lòng họ cảm thấy thế nào đây ?!

      Cho đến bay giờ, tấm hình này cũng được mười bốn năm rồi, Đại Hùng cẩn thận từng li từng tí kẹp nó ở trong trang cuối quyển album ảnh toàn hình thế này, điều này cái gì? Điều này Đại Hùng chỉ có mỗi tấm hình này chụp cùng cha mẹ, hơn nữa bảy năm qua cũng gặp lại họ!

      Tình cha con, tình thầy trò, máu mủ tình thâm, từ xưa tới nay chính là thứ quan trọng nhất của con người. Thân tình là thể thay thế, cha mẹ của mình, Đại Hùng cũng thương cha mẹ của như vậy, thế nhưng bảy năm qua chưa từng gặp lại bọn họ! Vậy đối với đôi vợ chồng đáng thương này, bảy năm qua họ có mạnh khỏe , có nhớ nhung đứa con trai độc nhất "Chết " ? Nếu như nhớ nhung, tim họ có rỉ máu, có đau thắt !

      14 năm rồi, bọn họ có phải còn thần thái sáng lạn, hạnh phúc vui vẻ như trong tấm ảnh này ?! Lưng của hai người có còn thẳng tắp giống như trong tấm ảnh này , khóe mắt có phải có hằn nếp nhăn vì nụ cười thoải mái ? Bọn họ. . . . . . Có phải cũng sống khỏe ?

      Tang Vãn Cách vuốt tấm hình ba người, nước mắt giọt lại giọt rơi xuống tấm chăn màu trắng, lên như đóa đóa hoa, ướt nhẹp ở nơi đó, bi thương lại réo rắt thảm thiết, giống như là tuyệt vọng của hai vợ chồng chờ đợi đứa con mãi mãi về nhà vậy.

      muốn chìm đắm trong cảm xúc này nữa , Tang Vãn Cách chợt ngẩng đầu lên, muốn dằn nước mắt chảy ra nữa, lông mi dài nháy nháy mắt, chung quy nháy hết tầng hơi nước kia được. Nước mắt giống như có ý thức, chặt chẽ nằm ở hốc mắt đảo quanh qua lại, sau đó lại vô lực chảy xuống.

      Cẩn thận từng li từng tí cất hình trở về, sau đó đem cả quyển album ảnh trả về chỗ cũ, tất cả đều để lại dấu vết ── muốn cho Đại Hùng biết mình biết bí mật của , tình nguyện ở trước mặt gương mặt vĩnh viễn là loại linh hoạt vui vẻ như vậy, tình nguyện mỗi ngày mỗi đêm quấn ở bên cạnh , muốn bồi , tình nguyện quang minh chính đại sống dưới ánh mặt trời.

      lúc vừa mới thu lại tất cả tâm tình cửa phòng ngủ đột nhiên mở ra, đầu gấu kia cười híp mắt bưng ly sữa tươi vào.

      Beta : bữa giờ bận quá bỏ bê Tù , có lỗi quá, tối nay beta kịp ta post 1 chap nữa các nàng nhé.
      Last edited by a moderator: 9/11/14
      mailinh, huyenlaw68tart_trung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :