1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tù Yêu - Li Ưu Đàm (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]
      [​IMG]

      "Đúng rồi đại ca, còn chưa giới thiệu cho tụi em biết vị mỹ nữ này là ai?" tên xem ra hết sức thà đụng vai Hùng Thần Giai cười ha hả hỏi.

      Hùng Thần Giai vẫn nhúc nhích ôm Tang Vãn Cách vào trong, trực tiếp mang theo ngồi xuống ghế sofa, lúc này mới lười biếng giương mắt nhìn bọn họ: " ấy là bà xã của , Tang Vãn Cách." Nghe vậy, mọi người ồn ào lên muốn hỏi thăm, đùa giỡn, chọc nghẹo chút, liền lớn tiếng doạ người trước: "Bọn nhóc các ngươi cần biết bốn chữ này viết như thế nào, cũng được gọi biệt danh gì đó, trực tiếp gọi ấy chị dâu là được rồi. Nhất là cậu ── Dương Ngạo, tuyệt đối được đến gần bà xã của trong bán kính ba bước chưa!"

      Mọi người phen sửng sốt, cái tên có vẻ thà lúc nãy lại ngu ngơ hỏi câu: "Lão đại, phải đứng lên được sao ?"

      Vừa xong câu liền thấy ánh mắt Hùng Thần Giai như hung thần ác sát phóng đao, tên đó lòng tin tưởng, nếu như khi đó có chị dâu ngồi kế bên, rất có thể đứt vài khúc xương nằm ở giường bò xuống được nữa.

      Tang Vãn Cách nhịn được nhếch miệng cười, tay bé vỗ vỗ cánh tay tráng kiện của Hùng Thần Giai: " còn chưa giới thiệu với em bọn họ là ai." mà bất lực hả . . . . . . Còn ai có thể biết ràng hơn ?

      Hùng Thần Giai hơi chần chừ ── muốn Tang Vãn Cách vào thế giới của , bởi vì thế giới kia rất nhiều máu tanh và tàn nhẫn, thích hợp với người thuần mỹ như : "Ách, bọn họ, bọn họ là. . . . . ." do dự nên dùng lời nào vừa che dấu được vừa làm sinh nghi.
      Dương Ngạo mở miệng trước, đôi mắt hoa đào cười híp, nháy đôi mắt tà khí về bốn phía: "Chị dâu tốt, em là Dương Ngạo, Dương của dương thụ, Ngạo của ngạo mạn, chị dâu cứ gọi em lão Tứ được rồi."

      "Hắc hắc, còn em là lão Tam Lý Minh, chị dâu mạnh khỏe." Cái tên có vẻ thà khi nãy cũng gãi gãi đầu .

      Tiếp theo là người xem ra vô cùng trầm ổn bình tĩnh lên tiếng: "Tần Thông, lão Nhị."

      Cuối cùng là cậu thanh niên có gương mặt trẻ con như . . . . . . nam sinh: "Chị dâu tốt, em là tiểu Ngũ Giản Phồn. Chị dâu là xinh đẹp, chị thích lão đại của chúng em sao?"

      Tang Vãn Cách bị hỏi, khuôn mặt nhắn liền nhanh chóng đỏ lên, hồi lâu cũng đáp lại, bộ dáng mỹ miều e lệ làm cho mấy tên đàn ông trước mặt nhìn muốn choáng váng, đáy lòng cả đám đều rối rít oán thầm hoa lài cắm bãi cức trâu, lão đại thực gặp vận may! Tiểu mỹ nhân xinh đẹp như vậy, cư nhiên lại bị lão đại nhanh chân đến trước!

      Bạn gấu của chúng ta làm sao lại biết mấy tên gia khỏa kia trong lòng nghĩ cái gì, nghiến răng, trầm : " ấy biết sớm hơn tụi bây, vì vậy cần tụi bây tiếp tục ở đây ── nhảm!" Chữ 'cái rắm' sau khi bị Tang Vãn Cách dùng ánh mắt cứng rắn nhìn sang, đành miễn cưỡng chuyển thành ' nhảm' khiến mấy tên đối diện cảm thấy thỏa mãn, hiếm khi thấy lão đại như vậy, hình ảnh mấy trăm năm khó gặp thế này nếu vui vẻ cười lớn hổ thẹn với lòng!
      Last edited by a moderator: 9/11/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 91 : Gấu, sinh nhật vui vẻ ( thượng )
      Edit : Bear (chương này chắc phải gọi là đại hội xấu đại ca quá)
      Beta : bearlonelj
      vừa xong, tất cả mọi người đều kinh hãi.
      Dương Ngạo trợn mắt há mồm dùng đôi mắt phong lưu hoa đào nhìn chằm chằm hai người, hết nhìn Tang Vãn Cách rồi lại đảo nhanh sang Hùng Thần Giai, hồi lâu sau mới sững sờ hỏi: "Lão đại láo chứ?!" Đám người còn lại cũng gật đầu, nhất trí tin lời Hùng Thần Giai, hình tượng đại ca cao lớn trong lòng họ nháy mắt sụp đổ.

      Hùng Thần Giai cắn răng nghiến lợi trừng mắt: "Mày, , cái, gì, hả?! Chẳng lẽ mày lại láo hay sao?!" Bọn này chắc muốn bị đánh, nếu phải do công chúa ở bên cạnh, đem bọn này bẻ xương tháo rời ra cho bọn nhóc chơi lắp ráp hết!

      "Ha ha. . . . . . Em đâu có ý đó, lão đại chúng ta ưu tú như vậy, chị dâu đương nhiên phải thích rồi! Lão đại dĩ nhiên láo, dĩ nhiên , chắc chắn rồi . . . . . ." Vừa nịnh hót vừa nhìn đám em đứng phía sau nháy mắt, "Vậy chúng em có thể ở lại ăn bữa cơm ạ?" Dương Ngạo nhìn Hùng Thần Giai cái rồi lại nhìn Tang Vãn Cách cái, tỏ vẻ thành khẩn hỏi.

      Hùng Thần Giai trề miệng cái, định trả lời liền bị Tang Vãn Cách trước: "Dĩ nhiên có thể, mời ngồi . Tôi xuống bếp xem xem có gì có thể làm , dù sao ăn đồ ăn mua bên ngoài cũng tốt cho sức khoẻ." Ánh mắt trong suốt để lại dấu vết quét qua mặt bàn bày đầy thức ăn.

      Lúc đầu muốn cự tuyệt, nhưng giờ thể làm gì khác hơn đành nghẹn lời muốn lại trong họng dám lên tiếng, chỉ có thể dùng ánh mắt như phóng đao lăng trì đám người hiểu phong tình kỳ đà cản mũi này, hận thể đem bọn chúng xé nát rồi ném vào thùng rác. Tuy trong lòng nghĩ vậy nhưng mặt vẫn là nụ cười lấy lòng, nhìn thấy Tang Vãn Cách đứng lên cũng vội vàng đứng lên theo, cùng vào phòng bếp, quên hung hăng trừng mắt với Dương Ngạo và đám người cái, ánh mắt kia ràng : xem như thế nào xử lý tụi bây!

      Trơ mắt nhìn lão đại cùng mỹ nữ vào phòng bếp, Giản Phồn đầu tiên cẩn thận từng li từng tí ngắm nghía cái, sau đó nhanh chóng cùng Dương Ngạo và đám người kia tụ tập chỗ, giọng hỏi: "Là do chúng ta bị hoa mắt hay sao ? Tao nhìn lầm đúng , nhìn lầm hả ?!" Lão đại nhà bọn họ cư nhiên cũng có bộ mặt chân chó như thế, là làm người xem mở rộng tầm mắt, mở rộng tầm mắt! (Beta: lúc mắt trâu mắt hổ, lúc đầu gấu, giờ chân chó ... ruốt cuộc gấu - được lai tạo, mang nét đệp mỹ mều của nhiều loài hay sao hả T___T)

      Lý Minh với gương mặt thể tưởng tượng nổi : "Đây chính là do mị lực phụ nữ sao? Này, có phải tao cũng nên học hỏi lão đại tìm phụ nữ ko?" cũng đơn rất nhiều năm rồi . . . . . .

      Dương Ngạo nhìn khinh bỉ : "Mày cảm thấy mày có thể tìm được người phụ nữ nào giống chị dâu sao? Mày làm ơn đừng giống như trước kia mắt mù tìm con hám tiền về đây, tài sản của mày thiếu chút nữa bị lừa sạch còn , còn xém liên lụy tới lão đại! Cuối cùng phải đích thân lão đại phải dọn dẹp cục diện rối rắm cho mày sao?"

      "Cái tên nhân chết tiệt như mày có quyền nhắc lại chuyện kia sao?!" Lý Minh mặt mày sung huyết đỏ bừng, cũng rất hối hận rồi! làm sao biết con kia là tên lường gạt chứ ?!

      Dương Ngạo chợt nhíu mày, lộ ra nụ cười đê tiện hết sức đáng đánh đòn: "Hắc hắc, mày phải là sợ người khác nhắc lại chuyện xưa chứ!"

      "Đủ rồi, đừng tranh cãi nữa." Tần Thông vô cùng lạnh nhạt nhìn hai người, "Tao cũng tương đối hiếu kỳ tại sao lão đại quen biết được chị dâu, bảy năm qua lão đại chưa từng nhắc chuyện này với chúng ta. Chẳng lẽ . . . . . . Chẳng lẽ việc làm thầy dạy trường cấp hai, rồi việc muốn tao giám thị cái tên Trình Cảnh Khu kia cũng là vì chị dâu sao?"

      "Còn gọi tao chạy bộ cùng rèn luyện thân thể nữa!" Giản Phồn chịu đơn giơ tay lên, còn muốn giơ cả chân luôn, "Tụi bây biết cái sân vận động kia lớn đến thế nào đâu!"

      "Lão đại phải đứng lên được sao?" Dương Ngạo đối với chủ đề này luôn luôn có hứng thú, "Những năm nay tao tìm ít mỹ nữ, suy nghĩ biết bao nhiêu biện pháp kích thích, nhưng lão đại cho tới bây giờ cũng có phản ứng, chuyện này chị dâu biết nhỉ? Ngàn vạn lần là sinh hoạt tình dục được hài hòa rồi, đây chính là lý do vô cùng quan trọng trong các cuộc chia tay giữa các cặp tình nhân!"

      "Mày mới sinh hoạt tình dục hài hòa á!" Tần Thông tức giận phun cho câu, "Còn mày nữa, Lý Minh. Mày bỏ quên bộ não ở nhà rồi sao? Mới vừa rồi mày ở trước mặt đại chị dâu lại ra chuyện đại ca bị bất lực, mày sợ sau này bị đại ca làm thịt hả ?!"

      Bị lời của Tần Thông dọa cho rùng mình, Lý Minh nhớ tới những thủ đoạn mạnh mẽ vang dội của lão đại, ánh mắt khỏi rươm rướm, ", thể nào?!"

      "Được rồi được rồi, những thứ này quan trọng, tao chỉ tương đối hiếu kỳ chuyện chị dâu và đại ca quen nhau thế nào . . . . . . Đây chính là câu chuyện cổ tích người đẹp và quái vật phiên bản đời đó!" Giản Phồn hưng phấn vuốt ve hai tay, hưng phấn đến nỗi suýt nữa quên luôn chuyện mới bị Dương Ngạo dùng thiết sa chưởng với mình.

      Bên ngoài đám người huyên náo xôn xao, trong phòng bếp Tang Vãn Cách vẫn vô cùng bình tĩnh. Tay bé mở cửa tủ lạnh nhìn chút, trong đó có đầy hoa quả tươi, đôi mắt lung linh liền xẹt qua nụ cười, muốn trổ tài chút nhưng lại bị Hùng Thần Giai cản lại: "Công chúa em muốn làm gì thế?!" Nhìn thế này. . . . . . Chẳng lẽ muốn nấu ăn?

      Tang Vãn Cách vô tội nhìn lại : "Ở phòng bếp chẳng lẽ đánh răng?"

      để ý lời đùa do cao hứng khó thấy của , bạn gấu nào đó nôn nóng sốt ruột đem kéo vào trong ngực mình, đè lại hai bả vai mảnh khảnh của , đẩy ngồi lên cái ghế trong phòng bếp, nghiêm túc nhìn : "Việc nặng nhọc này cứ giao cho làm là được, em ra ngoài xem ti vi hoặc là ngoan ngoãn ngồi ở đây xem làm, em muốn chọn cái nào?"

      Môi hồng cong lên, Tang Vãn Cách vô lực cúi đầu rồi lại nâng lên khuôn mặt kiên định, : "Em chọn cái nào hết."

      Hùng Thần Giai cực kỳ tức giận nhìn đẩy ra, tự nhiên tới trước tủ lạnh tìm nguyên liệu tiếp, bạn gấu nào đó giận đến muốn trở mặt, vung tay lên đem kéo về ngực lần nữa, sắc mặt vô cùng vô cùng thối : "Em biết làm đâu, để làm !" thích ăn cái gì thích ăn cái gì, người nào có thể biết hơn đây ?!

      Thở dài cái, Tang Vãn Cách đưa tay vỗ vỗ gương mặt cương nghị căng thẳng của , dùng giọng ấm mềm mại giống như luồng gió mát thổi vào trong lòng Hùng Thần Giai: "Hôm nay là sinh nhật của mà đồ ngốc." phải biết nấu ăn, là do có dịp xuống bếp thôi.

      Đầu gấu này lúc điều tra khẳng định bỏ sót chuyện biết nấu ăn rồi, hơn nữa tài nấu nướng tuyệt đối thua ai đâu.

      Hùng Thần Giai sửng sốt, sắc mặt trở nên ôn hoà hơn, nhìn kỹ đáy mắt còn có chút ngượng ngùng cùng mong đợi, mấy giây sau, sắc mặt lại thay đổi: "Vậy cũng được!"

      Lần này đổi lại Tang Vãn Cách sửng sốt: "Tại sao?" Sợ làm món gì ăn vào chết người sao?

      Hùng Thần Giai ho khan cái, liếc mắt qua bên ngoài, muốn phải thừa nhận chuyện muốn món ăn nấu bị mấy con heo ngoài kia ăn sao?, "Em nấu cho còn gì bằng, nhưng nhiều người vậy em phải nấu nhiều món, hay là chờ bọn nó rồi em hãy nấu, được ?" Đến lúc đó, mình độc chiếm nha oa ha ha ha! (Beta: ta thích gấu cười thế này)

      "Đến lúc đó còn muốn ăn sao?" Tang Vãn Cách cười bất đắc dĩ, "Huống chi em cũng đói bụng rồi, cũng chỉ có mấy người thôi mà, phải làm gì nhiều đâu, hơn nữa. . . . . . Hôm nay là sinh nhật của , là nhân vật chính! Ở trong này phụ em rửa rau hay dọn chén, được ?"

      Bộ dạng cười tủm tỉm là quá đẹp, đẹp đến mức làm Hùng Thần Giai trong nháy mắt chịu thua thảm hại.

      ******************************************************************

      Tác giả : đàn ông tốt, ta đây cũng muốn. . .(Beta : me too *gật gật*)

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]
      [​IMG]

      căn bản là kẻ điển hình ăn thịt chết, ngày mà ăn thịt hai mắt ửng hồng muốn cắn người.

      "Ừ. . . . . ." Tang Vãn Cách gật đầu cái, lần nữa trở lại trước kệ bếp bận rộn, lúc đem rau muống bỏ vào nồi còn quên tranh thủ quay đầu lại hỏi câu, " thích ăn cay đúng ?"

      sững sờ gật đầu, thích ăn cay, cũng có thể ăn cay, chỉ là lâu rồi có ăn nữa, bởi vì thích ăn cay. Để đề phòng mình cẩn thận bỏ hạt tiêu cay hay gì đó trong thức ăn, khắc chế mình được ăn cay hơn nhiều năm rồi, trời mới biết những năm gần đây khẩu vị cơ hồ lạt lẽo đến mức muốn chảy ra nước rồi!
      Nhưng nếu Tang Vãn Cách thích thứ gì, cũng thích nữa. Cho dù thích cũng thành thích, thích những món ăn có vị như món Quảng Đông ... Tự điển món ăn, thế là cũng thích theo, còn những thứ vốn thích ngược lại dần dần quên hết.

      Hùng Thần Giai ngơ ngác nhìn bóng lưng bận rộn của Tang Vãn Cách, lắp bắp hỏi: "Làm sao em biết thích ăn cay?"

      cũng ngoảnh đầu lại, chỉ : " trước kia thích nhất phải là mua chút mì xào ớt, cùng cổ vịt về uống với bia sao?” xong quay đầu lại nhìn , nghi ngờ nghiêng nghiêng đầu, "Hay là em nhớ lầm rồi?" Bảy năm trước kia vào lần đầu gặp mặt, phải giơ lên bịch chứa đầy bia và mì xào ớt, cổ vịt nướng cười khúc khích sao? "Khẩu vị của thay đổi rồi hả?"

      Tròng mắt đen chợt lóe lên, Hùng Thần Giai lập tức giải thích: " có, thích ăn, chỉ cần là em làm đều thích cả."

      Tang Vãn Cách cười cười, xoay người sang chỗ khác bắt đầu làm tiếp! đem nước ép ớt cùng hạt đậu phộng đập vụn đổ ra, mùi thơm lập tức lan tỏa cả gian phòng bếp: "Bớt lắm mồm ." Tay bé cầm lên chút tương ớt cùng hạt đậu phộng đưa vào trong miệng , cực kỳ mong đợi hỏi: "Có đủ vị ?"

      Cái loại cay cực độ kích thích này khi vừa vào miệng liền làm cho hung hăng giật thót cả mình, bao nhiêu năm chưa được ăn đồ cay như vậy! "Đủ rồi!"

      "Vậy tốt." Lại nhặt hạt đậu phộng khác đưa lên miệng , Tang Vãn Cách xoay người tiếp tục làm bếp, quên lấy thêm chút vừng ném vào chỗ đậu phộng, thỉnh thoảng lại tới mở nồi nhìn xem thịt bò mềm chưa.

      Hùng Thần Giai dường như rưng rưng nuốt xuống vị cay lan tỏa trong miệng, yên lặng ngưng mắt nhìn bóng lưng Tang Vãn Cách bận rộn, đột nhiên lại cúi đầu nhìn chân của mình, lặng lẽ thay lấy dưa leo cùng đậu bóc vỏ đặt lại kệ bếp, sau đó lại tiếp tục si ngốc nhìn chằm chằm .

      Lúc Tang Vãn Cách xoay người lại nhìn thấy bộ đáng thương ngoan ngoãn của , biết nên khóc hay nên cười nữa, đưa tay sờ sờ mặt : " làm sao vậy?"

      " có gì, chỉ muốn nhìn em làm." cũng ngoan ngoãn trả lời, tròng mắt đen mang theo vô hạn thương tiếc nhìn tay , "Về sau cần xuống bếp nấu nướng nữa, nhìn tay em bị nước sôi bắn làm phồng rộp lên rồi, bảo mang bao tay em lại nghe." Loại việc nhà này cứ giao cho làm là tốt nhất, công chúa của chỉ cần hưởng thụ là được rồi.

      " có bao giờ thấy luộc sợi mì mà mang bao tay chưa?" Tang Vãn Cách xem thường liếc cái, "Sinh nhật là phải ăn mì, đây là truyền thống ông cha lưu truyền." xong liền bưng đĩa trứng muối tới, mở tủ lạnh tìm chút bánh rán, "Ăn trước ít , sắp làm xong rồi."

      Hùng Thần Giai ngơ ngác nhìn Tang Vãn Cách ở trước mặt mình bận rộn, tròng mắt đen càng phát ra ánh sáng nhu tình như nước. Ai có thể cho biết tất cả những thứ trước mắt này là đúng , phải do tưởng tượng đến mức ảo giác chứ? Công chúa của mặc cái tạp dề có hình nhân vật trong phim hoạt hình, đứng ở trong bếp nấu mỳ, lại còn cười dịu dàng với ── dịu dàng giống như lần đầu tiên gặp vậy.

      . . . . . . Tất cả đều là sao?

      Lòng của , bắt đầu thuộc về rồi sao?
      Beta : Chương này đọc thấy tội nghiệp gấu*sụt sịt*. Quái vật mãi mãi ko thể biến thành hoàng tử, nhưng có làm sao chứ, chân tình thế này là đủ cho 1 kiếp người rồi.
      Last edited by a moderator: 9/11/14
      huyenlaw68phương1311 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 93 : Chỗ hiểm của gấu
      Edit : Bear
      Beta : bearlonelj
      Cứ như vậy, Hùng Thần Giai vừa ngẩn người vừa cầm thức ăn đưa vào miệng, ngay cả đũa cũng quên dùng, trực tiếp dùng tay bóc lấy, phóng khoáng thô lỗ tới cực điểm, tướng ăn của nhất thời làm mặt và gáy của Tang Vãn Cách đầy vạch đen, thể nhìn nổi, bất đắc dĩ bảo : " ăn chậm chút, ai giành với đâu." hoàn toàn quên bên ngoài còn có mấy người nữa.

      Hùng Thần Giai nuốt xuống món gì đó trong miệng, bưng ly lên phóng khoáng uống hớp, ly nước lập tức vơi hai phần ba."Ai dám giành giật với !" thế giới này mấy người có cái gan đó?!

      phải biết giữ vệ sinh, hôm nay là ngoài ý muốn!

      Tài nấu ăn của Tang Vãn Cách rất tốt, hơn nữa đây là lần đầu tiên nấu cơm cho ăn, bạn đầu gấu vui vẻ đến mức miệng cũng toét ra tới tận mang tai, làm sao ăn như hổ đói chứ?

      Đứng nhìn bạn gấu nào đó lúc lâu, Tang Vãn Cách cuối cùng quyết định buông tha giảng đạo nữa, xoay người lại vớt thịt bò trong nồi ra, để lên tấm thớt cắt mỏng, sau đó đem hạt đậu phộng xào vừng bỏ vào cái chén sạch, lấy ra chén nước ép ớt cùng các loại gia vị, tay bé đâu vào đấy bận rộn, động tác nhanh gọn làm Hùng Thần Giai nhìn thấy cũng cơ hồ ngây dại ra.

      nhanh chóng ăn hết thức ăn chừa mống, thân thể to lớn ngồi yên ghế nhìn chằm chằm bóng dáng mảnh khảnh bận rộn, tròng mắt đen lại càng phát ra vẻ dịu dàng như nước, làm cho ai nhìn vào cũng thấy được tình ý bên trong.

      Hùng Thần Giai biết, sợ cả đời cũng quên được ngày này!

      Đợi luồng sóng cảm động qua , đứng lên, dáng vóc cao lớn dọa người liền khiến phòng bếp vốn rộng rãi có vẻ chật chội hơn, bàn tay nhấc cái dĩa đựng trứng muối khi nãy giờ sạch trơn, đến bồn rửa bên kia tính rửa, Tang Vãn Cách thấy thế, nhìn , thấy tỏ vẻ đồng ý nhìn chằm chằm : " phải ngoan ngoãn ngồi đó sao? Đứng lên làm gì?" Cũng còn là mấy đứa trong vườn trẻ nữa, muốn giáo dặn dò bao nhiêu lần mới chịu nghe lời đây.

      Lúc này Hùng Thần Giai lại nghe lời nữa, ngược lại còn kiên định khác thường nắm lấy bọt biển, gương mặt tràn đầy vẻ hãnh diện kiên quyết mà : " giúp em tay."

      " là thọ tinh, làm gì có đạo lý nào bắt thọ tinh giúp mình tay chứ?" Tang Vãn Cách mất hứng nhìn chằm chằm lồng ngực ── có biện pháp, chiều cao quá khác biệt, muốn cũng phải ngẩng đầu nhìn , nhìn lâu cổ rất mỏi, cho nên mới lựa chọn nhìn vào ngực , nghỉ ngơi chút tiếp tục ngẩng đầu nhìn .

      "Cũng ai thọ tinh được phép xuống bếp." Hùng Thần Giai nghiêng người ở má phấn của trộm hôn cái, nắm lấy cái bọt biển vừa vui vẻ vừa chà sát cái dĩa sạch trắng tinh, thuận thế lấy luôn cái ly vừa dùng ném vào bồn rửa sạch luôn, dùng tay mở vòi nước, thoải mái vui vẻ rửa sạch.

      Tang Vãn Cách mím mím cánh môi mềm mại, hồi lâu sau mới câu: "Quân tử tránh xa nhà bếp."

      Cái mâm rửa tay được nửa chợt như muốn tuột khỏi, mém chút nữa làm văng cả mâm ra ngoài rồi. tựa như gặp quỷ nhìn : "Công chúa, em chỗ nào nhìn ra là quân tử hả?" Hơn nữa, dù gì cũng biết nguyên văn phải là con trai tránh xa nhà bếp, phàm những ai có tính gia trưởng của đàn ông trong nhà đều vậy. tuy phải người hiền lành gì, nhưng nếu như làm theo câu này, sớm biết chết đói từ khi nào rồi!

      . . . . . . Xác thực đúng lắm. Nhưng Tang Vãn Cách vẫn cố chấp nhìn , chính là đồng ý nhúng tay vào. Nhìn nửa ngày, Hùng Thần Giai vẫn cứng đầu, tròng mắt đen nhíu lại: "Em nhất định phải để cho phụ em, nếu sai mấy tên gia khỏa kia vào đây phụ, dù sao để mình em làm là được." Cộng thêm bên ngoài tổng cộng có sáu người, phải mất bao lâu mới có thể làm ra nhiều món ăn như vậy ?!

      "Mình sao có thể bảo khách giúp tay chứ ?!" Như nghĩ, Tang Vãn Cách quả nhiên lập tức bác bỏ đề nghị này. Mặc dù mấy cái tên gia khỏa ngoài kia và quá quen thuộc rồi, thế nhưng khi nghe Tang Vãn Cách dùng từ "Khách" ra, Hùng Thần Giai vẫn cảm thấy vô cùng hưởng thụ. Điều này cái gì? Điều này rằng trong tiềm thức nghĩ là người nhà của rồi!

      Cho nên, lúc cần thiết, em hay cái gì nữa cũng đều là mây trôi nước chảy hết!

      "Vậy để giúp, dù sao cũng cho phép mình em làm." nheo mắt lại, kiên định khác thường nhìn lại . Con ngươi đen lóe sáng lấp lánh lập trường kiên định đến cỡ nào, muốn làm món ăn, có thể, nhưng phải để giúp tay, mình làm là được!

      Tang Vãn Cách nhếch miệng, muốn mở miệng nhưng rồi lại thôi. Sau lúc lâu, lại nhếch miệng lên, muốn , nhưng cuối cùng vẫn là im lặng.

      Hùng Thần Giai nhẫn nại mười phần nhìn .

      Đầu gấu này . . . . . . Lại nghe lời !

      Đây là ý nghĩ đầu tiên nảy lên trong đầu Tang Vãn Cách. Phải là trước kia luôn mù quáng nghe theo ! chính là như vậy, cho dù thích hoặc là vui, cũng chưa bao giờ câu nào! Nhưng bây giờ ──

      luồng sáng thoáng qua trong suy nghĩ , Tang Vãn Cách bị chấn động mạnh, giống như. . . . . . Đột nhiên phát ra cái gì. . . . . . Hùng Thần Giai tuy đích thực đối với gì nghe nấy, nhưng bất kể bảy năm trước hay bảy năm sau, đều có những cấm kị thể rung chuyển, thể trái nghịch! Chỉ cần có liên quan đến chuyện muốn rời khỏi , hoặc là chuyện có thể thương tổn chính , vĩnh viễn giữ "tâm địa sắt đá"!

      Đầu gấu này cũng có chỗ hiểm, chỗ hiểm đó là sợ mất , hoặc là thương tổn đến , trừ những chuyện đó ra, bất cứ chuyện gì cũng có thể tùy ý, mặc vân vê bóp nặn thành cái gì cũng phản kháng nửa chữ.

      Chỉ cần rời , bị thương.

      Đây chính là cầu duy nhất của Hùng Thần Giai.

      Đột nhiên Tang Vãn Cách cảm thấy hai mắt mỏi nhừ, loại cảm xúc nhịn được, nước mắt cứ chực chờ từ đáy lòng tuôn ra như thủy triều mênh mông, làm cho người ta khó có thể tin, cách nào kháng cự. cúi đầu che giấu trái tim rung động của mình, cố gắng khôi phục vẻ an tĩnh như thường ngày, lần nữa giương mắt nhìn , nhưng vừa nhìn thấy gương mặt nghiêm túc cẩn thận của Hùng Thần Giai, thiếu chút nữa vành mắt lại hồng lên, liền đè nén nước mắt trở xuống.

      Hùng Thần Giai vẫn còn duy trì tư thái vừa rồi, cứ như vậy im lặng thúc giục đứng ở chỗ kia nhìn Tang Vãn Cách. Trong tay thậm chí còn nắm cái bọt biển, tay khác còn giơ lên cái mâm rửa được nửa, người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất như vậy, dáng dấp cao lớn tục tằng như vậy, lại vùi mình trong gian phòng bếp làm công việc nhà bình thường này, bộ dáng tức cười như vậy làm cho lòng của Tang Vãn Cách cũng phải lung lay.

      Nếu như trước đây từ đáy lòng vẫn luôn còn chút lo lắng, giờ khắc này, triệt để hiểu hết: cũng trốn tránh nữa.

      phải chỉ muốn buông ra, mà là chính , bao giờ nguyện ý buông ra nữa.

      "Tốt, vậy cùng nhau làm." xong, Tang Vãn Cách nhón chân, khó khăn ở mặt in lên cái hôn, sau đó khó nén nụ cười dịu dàng nhìn chằm chằm vào , khóe môi mềm mại ẩm ướt lên nụ cười như xuân sang.
      huyenlaw68 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]


      Đàn ông có mấy ai uống rượu? vậy hôm nay còn là ngày đặc biệt như vậy, Tang Vãn Cách cũng cảm thấy mình hơi quá đáng rồi, nhưng từ đến lớn được giáo dục đạo đức an toàn là hàng đầu nên bắt trơ mắt nhìn họ say rượu lái xe chịu được, nhưng nhìn mấy người đàn ông cao lớn trước mặt rối rít lộ ra bộ dáng đáng thương kia, nhịn được nghĩ đến mấy chú cún lang thang bị bỏ ở ven đường, tâm tình liền thay đổi lộ ra chút đồng tình: "Các uống ít cũng được. . . . . ."

      Câu còn chưa hết nghe thấy loạt tiếng vang dội "Cám ơn chị dâu!", sau đó mấy bàn tay liền đồng loạt đưa ra bắt lấy cái ly phóng khoáng uống hơi cạn sạch.

      Tang Vãn Cách lắc đầu, cầm đĩa để xuống trước mặt Hùng Thần Giai, gắp chút rau cải cho rồi dùng ánh mắt ý bảo ăn .

      Người kia quả nhiên rất ngoan ngoãn nghe lời, đôi mắt tròn vo đen láy nháy mắt nhìn , lúc này mới hài lòng mỉm cười, nhìn về phía mấy người chỉ lo cạn chén uống rượu mà thèm động đũa kia : "Trong nhà còn có phòng khách, mọi người cũng có thể ngủ lại đêm." Uống ít chút cũng là uống, sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, lái xe tốt hơn.

      Hùng Thần Giai nghe vậy liền sững sờ đứng hình tại chỗ, còn tưởng rằng tối hôm nay có tiết mục gì đặc biệt nữa! Được rồi, coi như có gì tiết mục đặc biệt thôi, nhưng đêm nay triền miên cũng thể thiếu được chứ? Vậy mà bây giờ thế này, mấy thằng nhóc này tuyệt đối an phận ngủ đâu, coi như hiệu quả cách trong phòng có khá chăng nữa, bọn nó cũng có thể rình coi!

      Chẳng lẽ. . . . . . khó có được lần sinh nhật vui vẻ như vậy, lại để câu của công chúa phá hỏng sao? biết rằng dù tại được uống thoải mái hơn nữa, cũng bằng buổi tối cùng giường dây dưa lăn lộn !!!

      "Công chúa, bọn họ có thể thuê xe trở về!" Vì đảm bảo lợi ích thiết thực của mình, Hùng Thần Giai lập tức nghĩ ra biện pháp, đồng thời sử dụng ánh mắt uy hiếp đám em: cho phép ở lại!

      Nhưng ai biết được mấy tên gia khỏa kia giống như ăn gan hùm mật gấu, lại dám cùng nhau lắc đầu với !
      Last edited by a moderator: 9/11/14
      mailinh, huyenlaw68phương1311 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :