1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tù Yêu - Li Ưu Đàm (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 80 : Tình địch thứ 2 trong trường của Đại Hùng ( hạ )

      Edit : Bear

      Beta : bear lonelj


      [​IMG][​IMG][​IMG]

      biến sắc, nhanh chóng giành lời trước khi Hạ mở miệng: "Tôi biết rồi, nhất định là thị sát, hôm nay hình như là đến phiên trực mà." ra căn bản biết giáo viên có phiên trực gì, càng biết Hạ trước mặt đây đến cùng là hôm nay có đúng là phiên trực hay , chỉ là nhìn vẻ mặt ấy tuyệt vọng nên khỏi cảm thấy có chút đành lòng.

      Bộ dáng như vậy. . . . . . Hình như giống như năm đó bị đầu gấu giam lại ép buộc vậy.

      Nhưng đầu gấu đối với rất tốt, trừ chuyện giường ra hầu như là muốn gì được đó, huống chi trong sinh hoạt hằng ngày đầu gấu cũng chăm sóc rất cẩn thận. Nhưng bây giờ hai người kia rất ràng phải giống như kiểu quan hệ của và đầu gấu.

      ". . . . . . Ừ!" Hạ giương mắt tràn đầy cảm kích nhìn Tang Vãn Cách, Tang Vãn Cách có thể thấy ràng đáy mắt hàm chứa nước mắt của ấy ."Tôi, tôi còn có tiết . . . . . ." Trong giọng mang theo thanh ấm có chút nức nở nghẹn ngào.

      Tang Vãn Cách tỏ vẻ hiểu: " sao, vậy cứ lên lớp trước ."

      Hướng về phía Tang Vãn Cách cảm kích gật đầu cái rồi Hạ mới rời với tốc độ giống như là có quỷ ở phía sau đuổi theo vậy.

      Thiếu niên mắt lạnh nhìn Hạ chạy như điên, tầm mắt lười biếng lại quay về người Tang Vãn Cách, cười lạnh : " nghĩ tới thế giới này còn có người giống như Thánh mẫu vậy nha, những thứ phim thần tượng hại não kia quả nhiên phải là giúp ích a."

      Đôi mắ lung linh lẳng lặng nhìn , Tang Vãn Cách phát giác mình là quá mức gà mẹ rồi. Tội gì phải chuốc lấy phiền phức như vậy chứ ? Nam sinh trước mặt này nhìn cái cũng biết tuyệt đối phải là người dễ chọc, nếu như có thể giáo dục được làm sao tới phiên ? Hơn nữa, cũng chỉ là giáo dạy nhạc, cũng có bản lãnh dạy đạo đức hay thuyết giáo gì cả ."Bây giờ vẫn còn là thời gian lên lớp, em nhanh trở về phòng học ." Qua nhiều năm như vậy, còn là giáo năm đó mới bắt đầu dạy mang theo cõi lòng hết sức chân thành lòng muốn giáo dục cho người khác, biết rất , thế giới này có rất nhiều thứ thể nào, có số việc căn bản là có năng lực để thay đổi.

      Nhưng mới vừa xoay người tới cửa cầu thang chuẩn bị lên bóng người nhanh như gió cũng liền tiếp cận tới đây, nhanh chóng ngăn ở trước mặt , cách cửa cầu thang cùng cánh tay đem vây khốn lại .

      Môi hồng mím lại, Tang Vãn Cách giương mắt nhìn về gương mặt cực kỳ phách lối của cậu thiếu niên phía trước mặt ── treo mặt nụ cười chút kiêng kị nhìn , chiều dái mái tóc vượt qua nội quy trường học, thậm chí có thể nhìn thấy lỗ tai có đeo khoen tai như đinh ốc sáng long lanh.

      Tang Vãn Cách cũng là người ngậm chìa khóa vàng ra đời, vật gì tốt mà chưa từng thấy qua, hai cái khoen tai nho này xem ra ít nhất cũng phải gần trăm vạn, nhìn dáng dấp như tên phá gia chi tử. giống như loại người nhà vừa có điều kiện nhân phẩm cũng ưu việt hoàn mỹ thể tưởng tượng nổi như Trình Cảnh Khu, cũng giống dạng người mạnh mẽ toàn năng như đầu gấu. Thằng nhóc này, cũng chỉ là đứa bé hiểu chuyện mà thôi.

      " giáo, muốn chỗ nào à?" cười đến cà lơ phất phơ, cùi chỏ chống tại tường, mũi chân phách lối điểm tại chổ, dáng dấp cũng cực kỳ xinh đẹp, cho nên xa xa nhìn sang, có cảm giác như tiểu thuyết sân trường vậy a.

      Nhưng quá đáng tiếc cái tư thế tuấn của cậu ta còn chưa kéo dài tới nửa phút nghe thấy tiếng gấu gầm rống : "Con mẹ nó móng vuốt của mày để ở đâu vậy hả?!"

      Sau đó giống như là đóng phim, thiếu niên lấy đạo chuyển động vòng tròn cực kỳ đẹp đẽ bị kéo văng ra ngoài, Tang Vãn Cách cũng bị kéo vào trong lồng ngực quen thuộc .

      Làm thế nào mà lại thành ra như vậy, thấy ràng tình huống trước mặt, Tang Vãn Cách phát mình là muốn cười to ra tiếng a .
      Last edited by a moderator: 16/8/14
      huyenlaw68tart_trung thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 81 : Ít để ý đến người phụ nữ của ông

      Edit : Bear

      Beta : bear lonelj
       

      Hùng Thần Giai ôm chặt lấy công chúa của mình, đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào thiếu niên như muốn phun ra lửa giận hừng hực, nếu phải Tang Vãn Cách kịp thời kéo cánh tay của lại, chừng trực tiếp bay lên đá cước đem cái tên chướng mắt này văng xa rồi.



      Mấp máy miệng, Tang Vãn Cách hết sức khống chế suy nghĩ muốn cười to của mình lại. trách được thương hại nha, là thằng nhóc kia bị hất văng ra có đủ khó coi nha, tứ chi của cậu ta mở rộng ra bốn phía nằm ở đó, giống như là. . . . . . con rùa bị người ta đè ở đất, bởi vì phần lưng cậu ta có bàn tay gấu nào đó đè ép cho nên thể động đậy được.



      "Em ngăn làm gì hả ? Loại tiểu tử chưa đủ lông đủ cánh mà học đòi này nên dạy dỗ cho tốt mới phải!" Hùng Thần Giai từ trong lỗ mũi phun ra khí tức giận, miệng tuy vẫn càu nhàu với Tang Vãn Cách nhưng thân thể cao lớn lại ngoan ngoãn mặc cho cản trở.



      Tang Vãn Cách giương mắt nhìn : "Được rồi,cậu ta chưa làm được gì cả." Mặc dù. . . . . . Xem ra đích xác là rất đáng đánh đòn. Nhưng đầu gấu dù gì cũng là thầy giáo, thầy giáo đánh học sinh chuyện này khi truyền , còn biết loạn đến cỡ nào a, huống chi thằng bé kia vừa nhìn cũng biết phải là con cháu nhà bình thường, ngộ nhỡ nó thẹn quá hóa giận, cuối cùng người chịu tội phải là đầu gấu hay sao.



      Ai. . . . . .



      khẽ thở dài, nắm cánh tay Hùng Thần Giai lắc lắc, dịu dàng : "Sao lại nổi nóng như vậy, cậu ta cũng chỉ là đứa bé thôi mà."



      "Vẫn còn là con nít mà háo sắc như vậy, nếu nó cứ quen thói như vậy khi lớn lên biết làm ra chuyện gì nữa đây !" Hùng Thần Giai hừ tiếng, ngoài mặt còn tỏ ra cứng rắn nhưng kì thực nội tâm sớm bị giọng của Tang Vãn Cách làm cho có tiền đồ mà xụi lơ thành vũng nước rồi. "Tại vì tới sớm nên nó mới kịp làm cái gì quá đáng chứ nếu như tới kịp phải nó làm tới luôn sao !"



      "Được rồi được rồi cũng đúng." Tang Vãn Cách sờ sờ lồng ngực ngừng phập phồng của , bất đắc dĩ lắc đầu cái, "Sức của nhất mà, lần này cậu ta bị đánh vậy cũng đủ trừng phạt rồi, còn mau đỡ cậu ta dậy." xong còn vỗ vỗ cơ ngực bền chắc của mấy cái, lấy ánh mắt uy hiếp nhìn Hùng Thần Giai.



      mới hừ tiếng, sau đó bạn gấu biết nghe lời nào đó phải tới dùng mũi chân đá đá cái tên thiếu niên nằm mặt đất , "Này, là thằng đàn ông   đứng lên nhanh cho ông, ít nhất cũng đừng nằm lì ra đó giả bộ bị thương mà ngứa mắt người khác, công chúa nhà tao có thể mềm lòng, nhưng ông có đâu !" xong còn đưa chân ra làm bộ như lại muốn đá cước nữa.



      Tang Vãn Cách bất đắc dĩ vỗ trán thở dài, cái tên đầu gấu này. . . . . .



      Thiếu niên lại tưởng , giây kế tiếp liền vô cùng lưu loát lăn nhanh sang bên, tránh né cái chân dài của Hùng Thần Giai chuẩn bị đá tới. Nhưng lăn xong mới phát người ta căn bản có ý tứ muốn đá , gương mặt tuấn tú trắng nõn khỏi sưng thành màu gan heo.



      Cậu ta chợt ngẩng đầu lên hung hăng trừng mắt nhìn người đàn ông tục tằng này, cậu ta ôm hận đứng dậy từ mặt đất, phủi bụi ở tay, lại nhìn qua Tang Vãn Cách chút, nhịn được tiếng: " làm lại còn mang theo vệ sĩ nữa hả?"



      Nghe vậy, Tang Vãn Cách nhịn được cười ra tiếng to, chỉ là cười đến hết sức ưu nhã, bàn tay trắng nõn che môi lại, bộ dáng giống như đóa U Lan chậm rãi nở rộ, mỹ lệ đến thấm vào lòng người.



      Nhưng tên đầu gấu nào đó lại xù lông: "Ai tao là vệ sĩ hả ?!" Thằng nhóc chết tiệt có mắt!



      "Ông phải là vệ sĩ là cái gì hả ?" Thiếu niên rất khinh thường bĩu môi, "Dáng dấp ngũ quan thô lỗ cộc cằn vô cùng, ông phải vệ sĩ chẳng lẽ hầu à? Nhà ai mà dám mướn người hầu như vậy hả ?" Để tỏ lòng khinh thường còn hung hăng huých tiếng.



      "Mày dám lập lại lần nữa cho ông xem ?!" Hùng Thần Giai bẻ đốt ngón tay của mình phát ra tiếng "Phách lý ba lạp" thanh thúy, sau đó bước chân từng bước từng bước hướng thiếu niên tới, "Ông lóc xương mày đem hầm canh .... uống!" Mẹ nó, ghét nhất có người xứng với công chúa, nhất là cái loại dáng dấp môi hồng mặt trắng như thằng nhóc này !



      Hôm nay nếu giáo huấn chút cái tên tiểu tử chưa đủ lông đủ cánh này, đúng là còn mặt mũi nào nhìn mặt em nha !



      Chiều cao của Hùng Thần Giai khoảng chừng 1m9, thân thể lại cường tráng, nhìn qua rất giống ngọn núi lớn nha, người bình thường có thể chịu nổi a, hơn nữa dáng dấp mặt mũi cùng tội phạm truy nã khác nhau mấy, tùy tiện mỉm cười cũng có thể đem đứa bé dọa cho khóc, thế giới này nếu như thực tìm mấy người nhìn sợ đúng là dễ dàng gì.



      Thấy thiếu niên bị dọa đến lùi lại mấy bước, Tang Vãn Cách vội vàng tới kéo tay của , vừa bất đắc dĩ vừa dịu dàng giống như là mẹ hiền nhìn đứa con trai nghịch ngợm của mình vậy: " nên ồn ào, phải dạy sao?" Tiết của lên lớp yên lòng, hi vọng bọn quá náo loạn là tốt rồi.



      " có trốn dạy, tiết thể dục thả cho bọn chúng nghỉ ngơi tại chỗ rồi." xoay người nhìn Tang Vãn Cách cái, ý tưởng lóe lên, thuận thế liền đem giai nhân ôm vào ngực của mình rồi cúi đầu ở làn môi gặm cái, đầu lưỡi linh xảo cường thế cũng nhanh chóng đột nhập vào miệng của , đem cái lưỡi mềm mại của cuốn lấy rồi hung hăng càn quét mọi ngóc ngách trong khoang miệng của , cuối cùng cũng thoả mãn liếm liếm cánh môi bị mình mút đến sưng đỏ của rồi dương dương hả hê liếc thiếu niên cái, "Thấy rồi chứ, tao phải là vệ sĩ gì hết, tao là người đàn ông của ấy !"



      Nhất thời cái cằm của thiếu niên như muốn rớt xuống, đôi mắt trừng lớn tin được.



      . . . . . . Chuyện như vậy đổi lại là ai cũng thể tin được, xinh đẹp dịu dàng như tiên nữ lại có thể ở bên cạnh tên đàn ông như đầu gấu lại tục tằng  sao ?!



      Bộ diễn kịch giai nhân và quái vật sao ?!



      Thấy gương mặt thằng nhóc kinh ngạc, bạn gấu nhà ta khỏi vô cùng hài lòng, hài lòng đến mức lại cúi đầu hôn công chúa nhà cái nữa, bàn tay nắm lấy cái cằm thon của , đem cả người ôm vào trong ngực mình.



      Tang Vãn Cách hoàn toàn ngây ngẩn cả người, làm thế nào cũng nghĩ đến cái tên đầu gấu này cư nhiên lại dám biểu diễn màn sắc đảm ngập trời như vậy !



      Nhưng nụ hôn cường thế bá đạo cũng dịu dàng khác thường này lại làm cho mất hồn, hồi lâu sau mới chậm rãi trở lại bình thường, khuôn mặt nhắn sung huyết đỏ bừng, môi hồng hơi sưng đỏ, má phấn nóng đến mức giống như có ai thiêu đốt vậy.



      ", làm cái gì vậy ?!"



      Hùng Thần Giai dễ dàng liền bắt lấy cái tay an phận của người nào đó lại, hết sức phách lối đối với thiếu niên trầm cười: "Tiểu tử, tốt nhất ít để ý tới người phụ nữ của ông chút , nếu ông cho mày biết thế nào là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ’’. xong liền ôm eo giai nhân nghênh ngang rời thèm nhìn tới thiếu niên cái.



      Ngu ngơ nhìn cái tên đàn ông cao lớn như con gấu kia ôm lấy mảnh khảnh xa, thiếu niên giận đến nắm chặt quả đấm, ánh mắt tràn đầy hận ý nhìn chằm chằm đầu cầu thang còn bóng người, khớp xương cậu ta xiết chặt đến độ phát ra tiếng vang.



      nhất định phải đem người phụ nữ kia thu vào tay làm cho hư thúi mới hả giận ! thế giới này chưa từng ai dám đối với như vậy ! ( editor : haiz giàu giàu chứ cỡ nhóc này tự kỉ quá rồi, beta : đồng cảm )



      Hung hăng nhổ ngụm nước bọt đất, thiếu niên cũng xoay người rời .



      muốn tìm hiểu hai người kia rốt cuộc là ai trước, sau đó đối phó với bọn họ sau !



      Bị Hùng Thần Giai ôm trong ngực Tang Vãn Cách rất lo lắng, níu lấy tay áo của Hùng Thần Giai có chút thấp thỏm: " có sao chứ, em xem đứa bé kia phải người có thể bỏ qua cho người khác dễ dàng như vậy đâu, cậu ta có thể mang tới phiền toái gì cho ?"



      Nghe vậy, Hùng Thần Giai dùng loại ánh mắt vô cùng kỳ dị nhìn , đáy mắt tựa hồ còn có cái gì nhanh chóng tỏa sáng: "Công chúa, em quan tâm sao?"



      Khuôn mặt đỏ lên: "Em suy nghĩ từng thử cảm giác ngồi trong tù rồi, lẽ muốn quay trở về đó thêm lần nữa !". Cái con gấu biết xấu hổ này, lời như thế cũng tùy ý hỏi ra cho được a.



      "Hắc hắc he he. . . . . ." toét miệng ra cười hắc hắc khoe hai hàm răng trắng như tuyết, nhanh chóng trộm hôn cái lên má phấn của , "Yên tâm , có việc gì đâu. Nhưng mà được em quan tâm , thấy rất vui nha !"



      Che lại gò má bị hôn trộm, mặt Tang Vãn Cách hơi đỏ lên, nhưng có phủ nhận lời của bạn gấu kia.



      Bạn gấu lại càng cười đến càng thêm vui vẻ ,nhưng trong tròng mắt đen lại thoáng qua tia sáng kỳ dị.

      huyenlaw68tart_trung thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 82 : Tôi có bạn trai

      Edit : Bear

      Beta : bear lonelj

       
      (Chương này chính thức thay đổi xưng hô của Tang Vãn Cách thành – em cho tình củm nha các bạn vì ấy nhận ra mình cũng nam 9 rồi mà hehe )



      Dưới kiên trì của Hùng Thần Giai, hai người tay cầm tay trở lại phòng làm việc. Nhưng vừa vào cửa liền bị dọa sợ tới mức nghẹn họng nhìn trân trối, nhất là Tang Vãn Cách, nhìn chằm chằm vào đống quần áo nhăn nhúm mà lúc nãy bị đầu gấu đá vào dưới ghế sa lon, bàn tay ôm lấy khuôn mặt nhắn trong nháy mắt biến thành khối đỏ thẫm, đôi mắt lung linh lập tức hung hăng trừng về phía Hùng Thần Giai : đều là lỗi của ! dùng ánh mắt lên án .



      Vừa tiếp xúc với ánh mắt của , Hùng Thần Giai lập tức quắc mắt nhìn trừng trừng, dắt tay Tang Vãn Cách sải bước vào, tay đập mạnh vào bàn làm việc, bộ dáng hung thần ác sát đủ để hù chết người: "Mày ở đây làm gì vậy ?!"



      Sào Văn Ngạn ràng có chút giật mình, làm ra hành động cực kỳ tức cười nhảy lên chút, sau đó mới vỗ vỗ lồng ngực của mình, nhận thấy là Hùng Thần Giai, thần sắc khỏi trở nên ngạo mạn hơn, nhưng giây kế tiếp nhìn thấy người đứng ở bên cạnh Hùng Thần Giai là Tang Vãn Cách, mặt nhất thời liền tuôn ra nụ cười hết cỡ, cả người liền tiến tới chen vào bên cạnh Tang Vãn Cách: " Tang trở lại rồi à, sau này phải nhờ chỉ giáo nhiều hơn rồi !" xong còn học người Nhật Bản cúi đầu chào đến góc 90 độ, sau đó hết sức thân thiện vươn tay ra.



      . . . . . . tưởng đóng phim thần tượng sao?



      Tang Vãn Cách giựt giựt khóe miệng, nhưng vì để cho có chút mặt mũi nên lộ ra bất kỳ biểu tình khó chịu gì, nhưng cũng chỉ cười tiếng mà có vươn tay ra bắt lấy tay , dung nhan xinh đẹp vẫn là thần sắc dịu dàng.



      Ngược lại Hùng Thần Giai thấy Sào Văn Ngạn ân cần nhiệt tình với mặt liền sa sầm lại.



      liền nhanh chóng bước qua đứng trước mặt Tang Vãn Cách nhanh chóng giành bắt lấy tay ta rồi nhanh miệng , vẻ bên ngoài cười tươi khoe cả hàm răng sáng bóng ra nhưng trong lòng cười chút nào, ánh mặt trời chiếu vào phòng làm việc, phản quang lên hàm răng sáng của làm người ta suýt nữa mở mắt ra: "Phải, nhờ, chỉ, dạy, , , nhiều, rồi, thầy, Sào!"



      Sau đó, Tang Vãn Cách nhìn hai người giao đấu trong im lặng, mơ hồ còn có thể nghe thấy tiếng xương vỡ vụn đáng sợ.



      Chỉ thấy sắc mặt của Sào Văn Ngạn lập tức tự nhiên trắng bệch , nếu phải sợ mất mặt trước mỹ nhân, chỉ sợ là khóc thét lên rồi. "Nhiều, chỉ giáo nhiều hơn. . . . . ." Cái gã dã man đáng ghét này đến tột cùng là muốn làm cái gì vậy hả ?!



      Nắm chặt tay ta quả nhiên làm bạn gấu cũng có chút thấy sảng khoái tinh thần hơn, bụng đầy khí tức trong nháy mắt cũng đều tan biến, ưmh, tuy vẫn còn có chút khó chịu ở bên trong á..., nhưng mà sao, cơn nóng giận lúc nãy cũng giảm cũng liền có thể bình tĩnh hơn.



      Vừa buông tay Sào Văn Ngạn ra Hùng Thần Giai liền phủi tay của mình, giống như là vừa nắm phải vật gì đó rất bẩn vậy. chỉ như thế, còn làm bộ tỏ vẻ đáng tiếc : "Ai nha là xin lỗi mà, xem tôi đúng là người thô lỗ, hơi sức quá lớn mà quên thu lại, thầy Sào có sao chứ? Cho tôi nhìn xem chút có bị thương ?"



      Tang Vãn Cách chợt cúi đầu, bả vai mảnh khảnh cũng bắt đầu hơi run rẩy.



      Hùng Thần Giai quay đầu lại lườm cái, bất đắc dĩ lại chỉ thấy được mái tóc dài đen nhánh của . Sau đó lại tiếp tục xoay đầu lại hướng Sào Văn Ngạn lộ ra nụ cười dối trá lại vô cùng đáng sợ, nụ cười có chứa dao mà : "Thầy Sào muốn chuyển vào đây sao?"



      Cố gắng duy trì phong độ, Sào Văn Ngạn cười đến vô cùng xấu hổ ── lúc nãy bị đầu gấu này nắm chặt như vậy là rất đau a! ! ! "Đúng vậy, ta xem nơi này chỉ có thầy cùng Tang hai người mà gian cũng quá rộng nên tôi muốn chuyển đến đây, hai người chắc cũng để ý nếu có thêm người nữa chứ ? Huống chi chúng ta cũng đều là giáo viên mới tới, ở chung chỗ tương đối dễ chuyện hơn mà."



      Sai lầm rồi ông rất để ý! !



      Mặc dù trong lòng rất muốn rống lên như vậy, nhưng Hùng Thần Giai vẫn có thể giả bộ lộ ra nụ cười vô cùng sảng khoái : "Chuyện đổi phòng làm việc phải nên trước với thầy chủ nhiệm tiếng sao?" Cái tên ngốc tử đó nếu dám đồng ý, liền đem vợ con làm cho ngốc y như ta luôn!



      "A, cái này thầy yên tâm, tôi hỏi rồi." Sào Văn Ngạn cười cười, lại thầm mở rộng ra năm ngón tay rồi lại bóp vào, len lén co vào duỗi ra bàn tay mấy cái ── bởi vì còn rất đau nha! "Tôi cũng muốn tới đây với hai người tiếng trước, nhưng hai ngươi lại có ở đây, cho nên tôi trước hết chủ trương chuyển vào trước, a, đúng rồi, thầy Hùng để ý chứ?"



      . . . . . . Gặp quỷ mới để ý! quyên cả đống tiền cho trường học để có nơi riêng tư chỉ hai người này là vì muốn theo đuổi vợ mà bây giời lại phải rước tình địch vào sao .Hùng Thần Giai giận đến nhe răng, nhưng lại thể làm gì trước mặt Tang Vãn Cách được, nếu đánh cho cái tên Đau bao tử đến kêu cha gọi mẹ, cuối cùng đến ngay cả mẹ cũng nhận ra nữa là ! "Tôi làm sao lại để ý đây?" đương nhiên để ý ── mới là lạ, để ý muốn chết!



      Mà bây giờ tầm mắt của Tang Vãn Cách sớm bị đống quần áo dưới ghế sa lon hấp dẫn, nháy đôi mắt to nhìn chung quanh vừa đúng lúc lại thấy cái khuôn mặt trắng noãn chọc người nhìn chăm chú mình. Có lẽ do lúc Sào Văn Ngạn chuyển vào để cho tiện nên dời bàn làm việc, lại vô tình đụng vào ghế salon làm lộ ra quần áo mà trước đó tên đầu gấu nào đó muốn mặc vào nên vò nát thành đống ở đó như như . . . . . . Cái này mà nếu đột nhiên có người vào liền thảm a!



      "A đúng rồi Tang  ──" giống như là vừa mới nhớ tới cái gì đó, Sào Văn Ngạn đẩy Hùng Thần Giai chắn trước mặt ra, khuôn mặt tươi cười chạy vội tới trước mặt Tang Vãn Cách, gương mặt tuấn tú cười đến gió xuân cũng phải nhường, bộ dáng ta ngọc thụ lâm phong giống như bạch mã hoàng tử: "Sau khi tan việc giờ rãnh , tôi muốn mời dùng cơm, thuận tiện thỉnh giáo chút vấn đề về học sinh."



      Nghe vậy, Hùng Thần Giai liền trợn to đôi mắt trâu, liền sắp bùng nổ đến nơi, lại nghĩ rằng Tang Vãn Cách lại mở miệng trước.



      "Rất xin lỗi." cười đến dịu dàng với Sào Văn Ngạn, "Tôi cũng là người mới tới, cũng có kinh nghiệm gì có thể chia sẻ cho ."



      ". . . . . . sao, vậy chúng ta cũng có thể cùng nhau thảo luận chút chuyện  về vấn đề chuyên môn cũng được, vừa lúc chúng ta cũng đều là người mới, khẳng định là càng có nhiều chuyện để ." Sào Văn Ngạn gặp chiêu phá chiêu. (editor : nghĩa là ko chấp nhận lời từ chối phải hẹn được Cách tỷ bằng mọi cách á)



      Tang Vãn Cách có chút im lặng, cùng lắm cũng chỉ là giáo dạy nhạc, chuyện lớn gì trong trường cũng tới phiên , tại sao ta cứ muốn cùng chuyện công việc đây ? Hơn nữa, môn số học của cũng hiểu, Piano hết sức lành nghề, sao cái người đàn ông này cứ mực muốn trao đổi chuyên môn với vậy chứ. cũng phải lại, cái tên Sào Văn Ngạn này, đến tột cùng là quá mức tự tin hay là quá thiếu não vậy ? cự tuyệt quá mức ràng như vậy mà cũng nhìn ra được sao.



      Mẹ kiếp coi ông là người chết à, dám ở trước mặt ông mà bày trò với người phụ nữ của ông sao .



      Hùng Thần Giai nhịn đến mức giận sôi lên, quả đấm nắm đến kêu "Cạc cạc", sắp nhịn được mà muốn nổ tung giận dữ ra để cho Sào Văn Ngạn dừng lại mà nhanh rút lui có trật tự.



      Vậy mà động tác của Tang Vãn Cách lại làm mắt choáng váng cả lên.



      Nàng từ từ về phía , mỹ nhan mỉm cười, cánh tay nhắn như ngọc mềm mại kéo lấy cánh tay tráng kiện của , khuôn mặt nhắn cũng khẽ dựa vào bả vai , xinh đẹp.



      Cái miệng nhắn nâng lên nụ cười dịu dàng triền miên : " rất biết xấu hổ nhưng mà sau khi tan việc tôi phải theo gấu của tôi rồi, có thời gian cùng ăn cơm."



      Hùng Thần Giai hoa hoa lệ lệ ngây ngẩn cả người.



      tính là cái gì a, nhiều nhất cũng chỉ là tên chỉ biết sử dụng tay chân thôi, công chúa nhà mới đúng thực là nhân tài phúc hắc ! ! !



      Chỉ câu thôi, mà có thể đánh cho cái tên Đau bao tử  ỉu xìu đống!



      Nhưng sau khi kinh ngạc, lại càng cảm thấy mừng như điên hơn, công chúa của thừa nhận thân phận của , thừa nhận là của rồi ! Hùng Thần Giai cảm giác mình kích động đến muốn ngửa mặt lên trời mà hét to ra a, phải là ảo giác của , trong lòng công chúa , ,   thậm chí thừa nhận , thừa nhận rồi !



      Thế là cảm giác bị tên Đau bao tử thức thời nào đó làm cho ôm bụng tức mới đây cũng nhanh chóng tan thành mây khói, Hùng Thần Giai toe toét cái miệng rộng "Hắc hắc" cười khúc khích, an tĩnh nhìn công chúa của mình chém giết kẻ xâm nhập.

      huyenlaw68tart_trung thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 83 : biết ngay là em cũng thích .
      Edit : Bear
      Beta : bear lonelj


      Nếu như lúc ban đầu ở cửa trường học thấy Hùng Thần Giai ôm Tang Vãn Cách hướng thị uy còn có thể cho là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, như vậy tại Tang Vãn Cách lại chính miệng thừa nhận mối quan hệ của bọn họ  chính là tuyệt đối hoàn toàn đem lòng của Sào Văn Ngạn hung hăng bóp nát!



      tới đây, thể bội phục bản lãnh phúc hắc của Tang Vãn Cách.



      Rốt cuộc cũng vẫn là người thừa kế tương lai của Tang gia, mặc dù nhu nhược dễ chuyện, nhưng cũng có nghĩa người dễ khi dễ, hơn nữa còn mặc cho ai bóp tròn bóp méo gì cũng được, ngược lại, cực kỳ thông minh, thông minh nhưng biết giấu tài, thâm tàng bất lộ.



      khuôn mặt xinh đẹp lên nụ cười lịch thỏa đáng, Tang Vãn Cách kéo cánh tay của Hùng Thần Giai, đôi mắt lung linh bất đắc dĩ liếc liếc về phía bạn gấu nào đó lộ vẻ si ngốc, liền nâng lên nụ cười hướng về phía Sào Văn Ngạn : "Đúng rồi thầy Sào, tôi hình như quên cho thầy biết việc. Hiệu trưởng ──" đưa ngón trỏ ra chỉ về phía sau lưng rồi nghiêng đầu cười tiếng, "Mới vừa tìm thầy."



      Nghe vậy, Sào Văn Ngạn cũng còn tâm tư ở đây mà dây dưa nữa, liền mang theo cõi lòng tan nát của mình tiếng hẹn gặp lại rồi tông cửa xông ra.



      Đợi đến khi bóng dáng của biến mất ở ngoài cửa, chuyện thứ nhất Tang Vãn Cách làm chính là lập tức xông tới đóng cửa lại sau đó chạy vội tới trước sô pha kéo ra đống áo quần, cả quá trình vô cùng liền mạch khiến người xem cũng phải bất ngờ.



      Hùng Thần Giai sững sờ nhìn , ". . . . . . Em, em làm gì vậy ?" Là ý đó sao?



      " làm gì làm đó ." Tang Vãn Cách nhìn cái cũng nhìn, tự nhiên mở ra quần áo để sửa sang lại, khi nhìn tới cái áo lót bị kéo hư dây móc khuôn mặt nhắn tự chủ được đỏ bừng lên, vội tùy tiện đem quần áo vừa sắp xếp ổn thỏa chồng bừa lên nhau lần nữa, vừa định đứng dậy bị hai cánh tay cường tráng vây lấy, đem cả người bế lên làm sợ tới mức kêu to lên: ", làm cái gì vậy hả ?"



      Hùng Thần Giai vô tội nhìn về phía : " phải em mới muốn làm gì làm sao, em vừa đuổi tên Đau Bao Tử kia ra tới cửa lại còn đứng ở trước mặt của lộ ra cái mông xinh đẹp, chẳng lẽ phải là câu dẫn ra hiệu là có thể muốn làm gì làm sao?"



      ra lời này chỉ là chỉ cho có mà thôi, bởi vì trong lúc chuyện nháy mắt sớm ôm Tang Vãn Cách về phía phòng rửa tay rồi, tâm tình tốt vừa vừa ngâm nga hát ngêu ngao nữa, chỉ là hát lạc điệu sai nhịp tiếng hát là làm người ta dám khen tặng mà, nhất là lọt vào lỗ tai của giáo dạy nhạc như Tang Vãn Cách lại càng chịu được.



      Dùng đơn giản câu để hình dung chính là : lỗ tai của bị dùng thanh cưỡng gian.



      Khuôn mặt nhắn của Tang Vãn Cách hồng lên, đưa tay ra đấm lồng ngực cứng như đá của Hùng Thần Giai ── đấm mạnh, quả dùng toàn bộ sức lực của mình rồi nhưng bất đắc dĩ đối phương vẫn như cũ đau nhột: ". . . . . . Người nào, người nào câu dẫn hả !"



      " phải là em sao ~", bạn gấu da mặt dày nào đó trả lời, ôm tăng nhanh bước chân mở cửa phòng nghỉ ngơi ra liền vọt vào ── quên dùng chân đóng lại cánh cửa nữa.



      " ──" so da mặt với , Tang Vãn Cách cảm giác mình sợ rằng còn phải tu luyện thêm mấy trăm mấy ngàn năm nữa mới bì được, nếu vĩnh viễn cũng đấu lại cái con gấu này. Người dù thông minh lanh lợi đến đâu có ích lợi gì nếu đem so với con gấu da mặt dày như tường thành đánh thủng trước mặt đây vẫn là vô cùng yếu ớt, giống như Tang Vãn Cách cùng Hùng Thần Giai vậy.



      có lợi hại hơn nữa, thâm tàng bất lộ sâu hơn nữa cũng bì được ánh mắt, cái ôm của . Hùng Thần Giai luôn có biện pháp đập tan cứng rắn bề ngoài của Tang Vãn Cách để chạm vào tận sâu nội tâm bên trong rồi sau đó lựa chọn chiến lược phương châm bắt đầu tiến công, từ đó làm quân địch tan tác chạy trốn.



      "Hắc hắc he he. . . . . ." Hùng Thần Giai cười khúc khích, ôm Tang Vãn Cách trở lại chiếc giường lớn mà hai người chỉ vừa mới rời trong chốc lát, ga giường đổi thành màu xanh dương đậm, chiếc màn màu trắng ở phía giống như là cánh buồm trong biển rộng, hơi thở mát mẻ tự nhiên tràn ngập cả căn phòng. "Công chúa. . . . . ."



      Bạn gấu nào đó học đứa bé làm nũng với người ta, cảnh tượng này đổi lại là ai cũng phải cười chết mất, Tang Vãn Cách hiển nhiên cũng ngoại lệ. là muốn nhịn cười lớn ra nhưng Hùng Thần Giai lại ngừng cố gắng dùng mị nhãn tấn công, cuối cùng nhịn được mà phải quay mặt sang bên cười.



      "Có phải em thích ..., có phải hay , phải hay hả ?"



      Mặt Tang Vãn Cách đỏ lên, được lời nào.



      Hùng Thần Giai cũng phải là quân tử gì, vừa thấy Tang Vãn Cách đỏ mặt càng thêm dính sát thả, hai chân tráng kiện có lực còn cố gắng chen vào giữa hai chân của , cái bụng bền chắc đụng tới da thịt nhạy cảm của ngừng mè nheo mè nheo lại mè nheo, miệng ngừng cố gắng hỏi tới, giống như muốn em mà trả lời liền xuống tay ngay vậy: "Có phải hay , có phải hay , có phải hay , có phải hay ──"



      làm gì làm nhưng Tang Vãn Cách miệng giống như ngậm hoàng liên vậy, chết sống cũng mở miệng.



      Nhưng Hùng Thần Giai làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho như vậy, vất vả mới có thể nghe được từ trong miệng ra chút lời làm cho vui vẻ kềm chế được như vậy, làm sao dễ dàng bỏ qua cho được ? Nhất định phải truy vấn tận gốc mới được!



      Nhưng Tang Vãn Cách chính là chịu mở miệng, vậy phải làm sao đây? Hơn nữa vì phòng ngừa đối với đánh lén, thậm chí còn dùng toàn tâm mọi thời khắc chú ý tay của có phải hay lại thành rồi.



      Con ngươi đen như mực khẽ di chuyển, đột nhiên Hùng Thần Giai lại đổi thành khuôn mặt tươi cười: " công chúa này, làm sao mà em biết hiệu trưởng tìm cái tên Đau Bao Tử ai gặp cũng ghét đó vậy?"



      Bị cái ngoại hiệu đặt cho người ta làm cho vừa bực mình vừa buồn cười, Tang Vãn Cách liếc cái, mấp máy cánh môi hồng, màu sắc kiều nhuận khiến Hùng Thần Giai kích động liền hôn lên cái đổi lấy Tang Vãn Cách tức giận trừng . "Em cái gì mà biết, cho rằng giấu được rất hoàn hảo sao?"



      Nghe vậy, thân thể Hùng Thần Giai bỗng cứng đờ.



      "Có thể đem em điều đến phòng này mà tự nhiên trong phòng lại trang bị khoảng trời riêng biệt bên trong thế này, thầy trong trường cũng có nghi vấn với trình độ học vấn của , nếu như có hiệu trưởng nguyện ý giúp, cho rằng có thể tự do như vậy sao?" Tang Vãn Cách nhìn cái, cau mũi lại như rất xem thường vậy.



      Lời của vừa dứt tiếng, Hùng Thần Giai mới phát ra sống lưng mình cư nhiên ướt mồ hôi. Trong thời gian ngắn chỉ mười mấy giây mà cơ hồ như vừa nhận được cùng lúc cả cảm xúc đau khổ lẫn mừng rỡ vậy.



      Còn tưởng rằng biết. . . . . .



      "Này, sao em lại biết được?" thân ái hôn môi của , cười híp mắt hỏi.



      "Em thừa dịp lặng lẽ gọi điện thoại cho hiệu trưởng mà theo phía sau nha!" Tang Vãn Cách rất tự nhiên, "Lúc gặp ông ấy vừa nghe em thầy Sào muốn chuyến phòng làm việc vào phòng mình Hiệu trưởng liên tục thanh cũng thay đổi luôn. Đúng rồi, làm cái gì mà hiệu trưởng vừa nghe được tên của thanh cũng bắt đầu run lên vậy? Hơn nữa em chỉ là thầy Sào muốn chuyển vào, kết quả lại đem hiệu trưởng dọa đến lời cũng mạch lạc." Kỳ quái. . . . . .



      Hùng Thần Giai nghe vậy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. . . . . . có thể cho biết lúc ấy hiệu trưởng chết sống cũng muốn thứ người như lẫn vào trong trường, vì vậy điều động các em cầm súng chỉa vào ót của người nhà ông ta đe dọa sao .



      Dĩ nhiên thể cho biết, tuyệt đối thể cho biết !

      huyenlaw68tart_trung thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 84 : Chúng ta vĩnh viễn phải ở chung chỗ

      Edit :Bear

      Beta : bear lonelj


      Con gấu kia cứ quẩn quanh Tang Vãn Cách hỏi lập lập lại mãi làm muốn hôn mê, lông mày cau lại, hơi mím môi, có chút bất đắc dĩ : " rốt cuộc muốn làm cái gì đây?"

      Hùng Thần Giai cẩn thận từng li từng tí nhìn chút, hồi lâu sau mới nhếch môi cười: "Chuyện em mới vừa rồi có ?"

      Rất dễ nhận thấy là vẫn chưa hiểu gì cả : "Em cái gì?"

      ". . . . . ." mặt Hùng Thần Giai liền biến sắc, xấu xa cười, "Em thử xem, lúc nãy em vừa cái gì?"

      Đôi mắt lung linh mở to ── Tang Vãn Cách dám tin trừng mắt với con gấu dương dương hả hê, khóe miệng nhịn được co giật, có lầm vậy, cái tên này từ lúc nào dám bắt bẻ như vậy !

      Tình huống giờ là thế này : bởi vì đồng chí Tang Vãn Cách sơ sót nghiêm trọng dẫn đến nhược điểm lớn nhất bại lộ trước mắt kẻ địch, chỉ như thế, kẻ địch giảo hoạt thậm chí còn dùng hai chân cản trở đường lui của , cản trở ép vô đường cùng hoàn toàn cho có cơ hội phản công.

      Khuôn mặt vốn nhắn của đỏ ửng trong nháy mắt lại càng đỏ hơn nữa, Tang Vãn Cách mắc cỡ cắn cánh môi, đôi tay mảnh khảnh cũng bị Hùng Thần Giai kéo ra sau lưng cho có cơ hội phản kháng, bàn tay to còn lại khẽ chạm vào bên hông nhạy cảm của cái, chỉ dùng lực rất liền đem hông kéo lên làm cho cả thân thể nằm gọn trong vòm ngực .

      " nhanh chút nhanh chút, nếu bảo đảm được mình làm gì đâu." Hùng Thần Giai càng tỏ vẻ hưng phấn càng biểu hết sức mong đợi bắt đầu bữa tiệc lớn.

      Tay bé giãy giụa lại càng bị nắm chặt hơn, vòng eo nhắn đầy gang tay khẽ run lên, tuy rất mềm mại, khí lực cũng phải quá yếu nhưng chưa đạt tới trình độ cao thủ như vậy, giẫy giụa uốn éo trung hồi tiêu hao thể lực rất nhiều. Nhất là lúc này, đôi mắt nóng bỏng hừng hực chăm chú nhìn càng làm người ta khẩn trương. ", cái gì mà , em cái gì, cái gì cũng . . . . . . Ư ──" hét lên tiếng chỉ vì chỗ kín đột nhiên bị vật nóng rực của người nào đó ở địa phương u mật giữa hai chân hung hăng đỉnh xuống.

      Khi vừa xông vào quần ngắn cùng quần lót chưa kéo xuống hết đụng vào hoa hạch nhạy cảm của Tang Vãn Cách, làm tự chủ được cong eo nhắn lui về phía sau mà co lại, nhưng lại bị Hùng Thần Giai nắm lấy cho tránh né.

      Đôi tay được tự do liền vội vàng để lên hai cánh tay tráng kiện, Tang Vãn Cách thanh mềm mại nhàng : " làm nhiều lần rồi, đừng làm nữa có được ?" Trong thanh mềm mại khó che giấu mệt mỏi.

      Hùng Thần Giai kiên định lắc đầu cái: " được." nhất định thể.

      Nghe vậy Tang Vãn Cách liền cong lên cái miệng hồng hào mềm mại, ánh mắt như nước long lanh tràn đầy buồn bã nhìn : "Nhưng mà em rất mệt mỏi."

      nào biết vừa nghe vậy đáy mắt của bạn gấu kia liền sáng rỡ lên, nhún nhún vai, cúi đầu xuống hôn cho đến khi kiều hổn hển cả người xụi lơ ở trong lòng mới buông tha. "Làm đến hôn mê cũng mệt mỏi nữa."

      . . . . . . Cái gì ?!

      Tang Vãn Cách bị những lời này làm cho sợ hãi, dục vọng ngày thường của so sánh với người bình thường mãnh liệt hơn rồi, thỉnh thoảng do muốn quá nhiều lần làm mệt mỏi đến mắt mở ra, nếu để đem làm đến ngất ── vậy phải nghỉ ngơi bao nhiêu lâu mới có thể trở lại bình thường đây ?! Mắt to ngập nước lập tức tỉnh táo lại, tay bé di chuyển lên lồng ngực cường tráng ngăm đen của , Tang Vãn Cách kiên quyết cự tuyệt: "Em muốn!"

      Mày rậm hướng lên, Hùng Thần Giai xem thường: " mạn phép muốn."

      Người này hôm nay nhất định phải làm trái ý mới được có phải hay đây ?!

      Tang Vãn Cách cắn chặt môi dưới, khuôn mặt nhắn cũng từ hồng mà chuyển sang trắng, từ trong kẽ răng cam lòng ra mấy chữ : " là bạn trai của em, là nhà ta ── nhà ta. . . . . ." rối rắm lại rối rắm, chần chờ lại chần chờ, cuối cùng dưới ánh mắt chờ đợi của Hùng Thần Giai cũng đành đem hai chữ cuối cùng ra: "Đại Hùng."

      xong, lập tức tràn đầy vui vẻ nâng lên khuôn mặt nhắn, lòng tràn đầy nhẫn ngượng ngùng ra khỏi miệng, nghĩ thầm Hùng Thần Giai bỏ qua cho . Nhưng nào biết người kia lại chỉ là cười cái, sau đó liền cúi đầu xuống ở bên tai nho câu: "Vì để thể rất cao hứng, cảm thấy nên làm em đến ngất cũng rất tốt !"

      Sau đó vô cùng vui vẻ nhìn khuôn mặt nhắn của Tang Vãn Cách biến sắc trong nháy mắt.

      Ông trời làm chứng, lúc bắt đầu là cực kỳ vô cùng vui vẻ, cũng tính toán cứ như vậy nhịn chạm vào , nhưng ngàn lần nên vạn lần nên, nên nhìn cười đến mỹ lệ, cao hứng như vậy !

      chạm đến là tổn thất hay tính phúc may mắn của đây? cao hứng sao?
      Nếu thích làm chuyện này, càng muốn làm nhiều thêm mấy lần nữa cho tập thành thói quen ── tiếp theo là thích cái loại hình vận động này luôn !

      Bàn tay linh hoạt bò đến bộ ngực sữa mềm mại, cách quần áo cầm bên kiều nhũ, môi mỏng ấm áp đặt lên cái miệng nhắn màu hồng của Tang Vãn Cách, đầu lưỡi tham tiến vào ngậm lấy cái lưỡi ngọt ngào tận tình càn quấy, xoay chuyển đem đầu lưỡi càn quét bốn phía trong cổ họng thu lấy hết ngọt ngào rồi ra bên ngoài liếm thêm lần, sau đó mới lưu luyến dứt từ từ cắn xé môi dưới của Tang Vãn Cách, khẽ dùng sức lại làm đau , hàm răng trắng bén nhọn cùng cánh môi màu hồng dịu dàng hòa quyện vào nhau lại có thể tạo hài hòa mỹ lệ được.

      "Ư. . . . . ." Bị Hùng Thần Giai hôn đến mềm nhũn còn khí lực, Tang Vãn Cách kiều nỉ non, đôi tay kìm lòng được vòng ôm lấy cái hông tráng kiện của người đàn ông bên , đôi chân ngọc thon dài bị kẹp ở phía dưới cũng bắt đầu từ từ cong lên ma sát .

      Trước kia sợ , lại thích , cho nên dễ dàng động tình, mặc dù thân thể bị dạy dỗ nhận biết tình , nhưng trong lòng luôn có ám ảnh thể quên được, cảm giác làm chuyện như vậy rất dơ bẩn; nhưng bây giờ lại giống như vậy nữa, Tang Vãn Cách biết mình vẫn thích lắm loại hành động thân mật này, nhưng bởi vì người cùng làm chuyện này là Hùng Thần Giai nên cảm giác chuyện như vậy dường như cũng khó khăn lắm, hơn nữa thân thể lại nhạy cảm vô cùng, lại có ý muốn nghênh hợp cùng , mặc cho người muốn càn rỡ thế nào cũng được.

      nha, vậy sao có thể được đây?

      cũng tổn thương , cũng đối xử tốt với , càng rời bỏ , như vậy, đem chính mình hoàn toàn giao cho , lại có gì thể?

      Suy nghĩ này trong đầu Tang Vãn Cách càng lúc càng ràng hơn, mở đôi mắt mờ mịch ra, ngưng mắt nhìn người đàn ông phóng khoáng tục tằng trước mặt, nhìn bởi vì chưa chuẩn bị xong mà cố nén, làm mặt và đầu cổ đầy mồ hôi, dâng trào phía dưới sớm vận sức chờ phát động chống đỡ ở cửa huyệt thần bí của , chỉ đợi chuẩn bị xong, triệt để đoạt lấy .

      Nhưng vào thời điểm này lại còn hỏi: " phải nếu em ra giày vò em nữa sao?"

      Toàn thân Hùng Thần Giai hoàn toàn cứng đờ, dục vọng sưng to bảo được chú ý tới lời của Tang Vãn Cách, thân thể cương trực cường tráng cao lớn tại mà bắt dừng lại bằng trực tiếp cho cây đao để tự chết luôn cho rồi !

      Hạ quyết tâm nhắm mắt cắn chặt răng cái, Hùng Thần Giai cúi đầu hôn lên đôi môi của Tang Vãn Cách, hậm hực mà : " mặc kệ, lời lúc nãy vừa là có hạn chế thời gian, bây giờ em mới thừa nhận cũng muộn rồi !"
      huyenlaw68 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :