1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tù Yêu - Li Ưu Đàm (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 75 : Tôi thích sao? ( thượng )

      Edit : Bear

      Beta : bear lonelj
       

      ". . . . . . biết gì ở đây nữa." Tang Vãn Cách quẫn bách xoay người bước , cảm giác hai gò má của mình tựa hồ nóng đến độ có thể luộc chín trứng gà luôn rồi.



      "Làm sao em có thể hiểu gì?" Hùng Thần Giai sải mấy bước chân phóng tới đem giai nhân ôm vào trong ngực, ngừng cười hắc hắc, khuôn mặt cương nghị vùi vào cổ của , hơi thở ấm áp phun da thịt nhạy cảm, " thế giới này có ai có thể hiểu em hơn đâu, cũng giống như thế, có ai có thể hiểu hơn em." Cho nên, mỗi khi chút động lòng, chút chần chờ, đều có thể nhìn thấu tất cả, vì vậy nên cũng biết mình cũng phải là hoàn toàn có cơ hội nào.



      Công chúa của , trong lòng là có .



      Bất kể nguyên do bởi vì con luôn thể quên được người đàn ông đầu tiên hay là bởi vì da mặt dày sống chết bám riết lấy làm động lòng công chúa của cuối cùng cũng dành chỗ ở trong lòng cho rồi.



      Bị bạn gấu nào đó ôm chặt đến thở nổi, Tang Vãn Cách thể làm gì khác hơn là lại vận dụng vũ lực lại đẩy ra, nhưng mà dù cố sức thế nào cái người da dầy này vẫn luôn chiếm ưu thế, bởi vì vẫn thể nhúc nhích được chút nào, ngược lại, miệng của còn càng ngày càng an phận, theo cái cổ tinh tế mềm mại mà gặm xuống xương quai xanh giống như rất muốn đem hả hê ăn sạch sành sanh lần nữa vậy .



      còn phải lên lớp nha!



      "Tôi với có quen thân nên chút cũng hiểu ." Tang Vãn Cách mấp máy cánh môi, ra sức đẩy nhưng đáng tiếc ngay cả hai cánh tay bé cũng bắt đầu bị giam giữ, "Nếu buông ra tôi tức giận."



      Biết , nếu lại buông tay có thể tức giận, thế là Hùng Thần Giai nuốt tất cả uất ức lại mà buông lỏng tay ra nhưng đôi mắt đen vẫn nhìn chằm chằm Tang Vãn Cách, lầu bầu : " ràng chúng ta rất thân thiết, làm sao cứ phải cùng phủi sạch tất cả quan hệ như vậy chứ, cũng có ăn . . . . . ." Đoạn cuối biến mất khi bắt gặp ánh mắt Tang Vãn Cách vừa nhìn sang. Môi mỏng khẽ ngậm lại, quay đầu .



      Tang Vãn Cách vốn là có chút giận hờn bởi vì bị con gấu nào đó cậy mạnh, mà biết nên khóc hay nên cười nữa, nhìn , khe khẽ thở dài, cái tên khờ này, chẳng lẽ biết muốn xấu sau lưng người ta cũng nên giọng chút sao, lớn tiếng như vậy còn sợ người ta nghe lén sao? Nhìn vẻ mặt. . . . . . Hừ.



      Hơn nữa, dáng dấp cao lớn hung ác là thế lại còn lộ ra vẻ mặt hờn dỗi như vậy ra ngoài căn bản là dọa người hơn ấy chứ!



      "Tôi lên lớp trước, thích làm sao làm ." vừa vừa bắt đầu sửa sang lại quần áo mới vừa bị Hùng Thần Giai nhào tới cọ loạn mà nhăn nhíu lại, sau khi tất cả chỉnh tề liền sau xoay người kéo cửa phòng nghỉ ra, nhưng kéo thế nào đều kéo ra được.



      Quay đầu lại, chỉ thấy bạn gấu nào đó vốn vẫn còn giả bộ hờn dỗi nhìn bên trái chút rồi lại nhìn bên phải cái nhưng lại nhìn .



      Tang Vãn Cách bất giác vừa bực mình vừa buồn cười: "Này, mở cửa ra ."



      Lần này con gấu kia những nhìn , thậm chí còn làm ra bộ nhàn nhã bắt đầu huýt gió, tâm tình thoạt nhìn tựa hồ là tốt cực kỳ.



      ". . . . . ." Tang Vãn Cách gì nhìn lâu, ngồi huýt gió, cứ  đứng tại chỗ nhìn, chuẩn bị cùng kiên trì xem ai nhận thua trước.



      Quả nhiên vẫn là Hùng Thần Giai.



      Ừ. . . . . . Cũng tính là nhận thua nha, chỉ là hơi liếc mắt nhìn chút thôi, đưa tay làm tư thế "Tiễn " : "Em phải muốn sao, phải em là muốn lên lớp dạy à, em trốn dạy như vậy xứng danh làm giáo hả?"

      Tang Vãn Cách nhìn , lại nhìn sang cái cửa chút, hiểu nổi phòng nghỉ thôi cần gì phải làm cái cửa kỹ thuật cao làm gì nữa, thể làm gì khác hơn là đành tới trước mặt của Hùng Thần Giai, đưa tay sờ cằm của , cất lên giọng điệu ôn thanh mềm mỏng hiếm có: "Nhanh lên chút mở cửa nha ..., tôi  có tiết dạy, phải cũng có tiết phải dạy sao?" Thời khóa biểu của hai người bọn họ cũng dán ở cái bảng đen trong phòng làm việc mà nên nhớ tiết này hai người đều có lớp phải dạy nha.



      " là thầy dạy thể dục chứ phải là thầy dạy số học hay vật lý gì, coi như là lên lớp trễ bọn nhóc đó cũng biết điều mà chạy quanh sân tập mấy vòng để làm nóng người trước nha." Dù sao ở trong trường học môn thể dục đối với học sinh cũng cầu cao, chỉ cần có thể chạy là được rồi, cũng mừng rỡ nhõm, chớ cùng cái gì lòng trách nhiệm gì gì ấy, sớm chào thua rồi!



      "Nhưng mà tôi ──"



      Hùng Thần Giai nhẫn tâm cắt đứt lời , "Em cũng cần vội, những tên tiểu quỷ  kia bài thi rồi bài tập đều muốn chất thành núi rồi, nghỉ tiết cũng có sao đâu." Ngụ ý chính là cho phép .



      Ở trong lòng thở dài, Tang Vãn Cách khẽ há hốc mồm, muốn lại thôi, nhìn .



      có cần phải cứng miệng vậy hả trời?!



      Hùng Thần Giai có loại xúc động muốn nhìn trời gào thét luôn vậy, chỉ là muốn nghe lời lòng thôi nha, có chết cũng cứng miệng sao?! ràng chính là có cảm giác với nha, đừng nghĩ gạt được a!



      Thế là tức giận mãnh liệt nhìn chằm chằm làm Tang Vãn Cách sợ hãi cả người ngay cả da đầu cũng tê dại đưa mắt lơ đãng nhìn chung quanh.



      biết muốn nghe cái gì, nhưng mà ── nhưng mà bây giờ chính cũng chưa xác định được cảm giác của mình, tại sao có thể nhận định rằng thích chứ?!



      thích con gấu, lời này mà ra ngoài người nào tin hả ?!



      Thế là Tang Vãn Cách cũng kiên định lập trường của mình, hung hăng cùng Hùng Thần Giai trừng mắt lẫn nhau.

      Màn Thầu, huyenlaw68tart_trung thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 76 : Ta thích ngươi sao ( Hạ )

      Edit : Bear

      Beta : bear lonelj
       

      Cũng biết trợn mắt nhìn bao lâu, dù sao lấy độ mặt dày của đầu gấu mà ít thời gian này đáng kể chút nào, nhưng mà đối với Tang Vãn Cách mà giống nhau.



      . . . . . ., tuy còn rất ngây thơ a, nhưng cũng sắp ba mươi tuổi rồi cư nhiên còn ở chỗ này diễn cái trò như trẻ con ngây thơ gì đó ?!



      Cũng biết lý trí quay về như thế nào, tóm lại Tang Vãn Cách chính là hoàn toàn tỉnh táo lại, khuôn mặt nhắn đỏ bừng lầu bầu: "Mình là người được dạy dỗ đàng hoàng, mình mới thèm chấp nhặt với con gấu. Mình là người được dạy dỗ đàng hoàng, mình mới thèm chấp nhặt với con gấu. Mình là người được dạy dỗ đàng hoàng, mình mới thèm chấp nhặt với con gấu. . . . . ." Môi hồng khép khép mở mở, thầm dưới vài chục lần.



      Cho đến khi thành công thuyết phục chính mình là người được dạy dỗ đàng hoàng, tuyệt đối thể để con gấu phá hỏng bao nhiêu năm tu dưỡng của chỉ trong nháy mắt như vậy được. Khuôn mặt nhắn cũng trấn tỉnh lại, môi hồng bĩu cái, vừa mở miệng liền rất có kiên quyết mà : "Nhanh lên chút mở cửa ra , nếu tôi giận đấy."



      Hùng Thần Giai trợn mắt há mồm nhìn Tang Vãn Cách như bị thôi miên, con ngươi suýt nữa liền trợn mắt lọt cả ra ngoài ── có nghe lầm hay hả trời ! Trong lòng quả chính là con gấu à ?!



      . . . . . . Được rồi, ai kêu lớn lên giống gấu lại còn họ Hùng nữa làm chi, nhưng như vậy phải cũng có chút quá đáng ?! Cái gì gọi là thèm chấp nhặt cùng con gấu chứ ?



      Tròng mắt đen tinh quang chớp lóe, hạ thấp thanh hỏi: "Em mới vừa gì đó ?" Lông mày cau lại, làm ra bộ dáng hết sức hung ác muốn hù dọa Tang Vãn Cách chút .



      Nào biết giai nhân cư nhiên chỉ hời hợt liếc cái, hết sức nể mặt mà : "Tôi tôi cùng con gấu chấp nhặt, rốt cuộc muốn chừng nào mở cửa đây ?"



      Đôi mắt lung linh liếc cái, đối với dáng vẻ hung thần ác sát bày ra vô cùng xem thường. Dù thế nào nữa vĩnh viễn là tiếng sấm lớn tiếng mưa rơi ( editor : mình nghĩ câu này nghĩa là chỉ làm ra vẻ thôi chứ thực tế ko dám làm gì chị hết ), trừ thời điểm lúc mới quen vào bảy năm trước bị bề ngoài của dọa sợ hết hồn từ đó về sau cũng chưa từng sợ .



      Đợi chút, trừ lần đầu tiên gặp mặt. . . . . . Mình cũng còn sợ sao ?



      Tang Vãn Cách bị nhận thức này của chính mình dọa cho sợ.



      , cho tới bây giờ đều có nghĩ tới, ra ── cho tới bây giờ cũng có sợ qua cái tên đầu gấu này sao?! Bất luận đối với làm cái gì, bất luận đáy lòng muốn đến cỡ nào, cũng chưa từng cảm thấy sợ sao?! Cho tới bây giờ ── cũng có cảm giác sợ gì sao ?



      Từng hình ảnh trôi qua trong đầu nhanh chóng như đèn kéo quân, nào là hình ảnh đầu gấu kia xấu hổ, gấu nhăn nhó, gấu nhiệt tình, gấu háo sắc, gấu tàn bạo, gấu điên cuồng (beta : sao nhột thế này..) . . . . . . Cho đến giờ phút này, mới vô cùng kinh hãi biết được , bảy năm qua, tự cho mình là bình tĩnh, tự cho là đem quên mất sạch , ra ── ra căn bản chút cũng quên, ngược lại, trí nhớ thậm chí càng trở nên ràng hơn, thậm chí cũng có thể nhớ dáng vẻ của đầu gấu kia trong lần đầu tiên gặp mặt nhau nữa, cổ vắt cái khăn lông ướt chèm nhẹp, mồ hôi ngừng lăn từ lồng ngực của xuống !



      Cánh cửa kia là gỗ thô sắc, thấy so với nhà của người bình thường cao hơn  bởi vì chiều cao của gấu so với người thường giống nhau, cửa phủ lên cái màn (editor : ‘cái màn’ là muội chém hix tai muội bó tay rồi sorry nha), phía thêu chữ ra vào bình an. . . . . . Ông trời ơi, những chuyện này, ra là chưa bao giờ quên sao?!



      Sau khi Hùng Thần Giai bị bắt bỏ tù, toàn bộ những chuyện ấy trong bảy năm qua  ra trước mặt . cho là mình bình tĩnh lại, cho là cuộc sống bình thản ngày trước quay trở lại lần nữa, ngày ngày theo đuổi an ủi ấm áp lần nữa trở thành mục tiêu quan trọng nhất trong đời . Trong mỗi đêm khuya yên tĩnh cũng từng hồi tưởng bộ dạng của Hùng Thần Giai, nhưng lại phát người nọ sớm hoàn toàn thay đổi, ngay cả thanh cũng quen thuộc với mình, chỉ có thân hình cao lớn dọa người là còn sót lại trong ký ức ── chuyện này làm cho Tang Vãn Cách trong thời gian rất dài cũng muốn đến gần người có thân hình cao lớn nữa.



      Bây giờ nghĩ lại, ra lúc ấy phải muốn đến gần, mà bởi vì sợ đến gần nhớ tới người nên nhớ ?!



      Cho dù là tại sau bảy năm qua , đầu gấu này lại lấy phương thức cường ngạnh cho cự tuyệt mà xông vào cuộc sống của , Tang Vãn Cách vẫn luôn có thái độ phản kháng quá lớn gì cả. Trong tiềm thức, kinh nghiệm bảy năm trước vẫn đè ở tim , cho nên đối với , Hùng Thần Giai Vĩnh Viễn là người thích xâm lăng, cần để ý đến ý nguyện của mà xông vào cuộc sống của , cho cự tuyệt, bức bách chút nào cất giữ mà tiếp nhận tất cả của , dù là thân thể hay thói quen. . . . . . Dần dần nắm lấy tất cả mọi thứ của ở trong tay , để cho từ thân thể đến linh hồn, cũng đều lưu lại dấu ấn cảm giác ràng của , cho tiếp tục chối bỏ nữa.



      . . . . . . Vẫn cho là mình quên hết, bảy năm, xác thực nhớ nổi những chuyện có liên quan tới , thậm chí ngay cả hình dáng của cũng nhớ.



      Diện mạo cùng bộ dáng cũng nhớ , vết thương lòng vì từng bị đối đãi như vậy cũng dần dần bị thời gian chôn vùi, từ từ còn đau đớn nữa.



      Nhưng cho đến giờ phút này, khi suy xét lại mọi việc ràng, mới hiểu, ra cũng phải như vậy, ra có số chuyện quên như vẫn tưởng, càng phải là vẫn bình tĩnh với mọi việc như vẫn nghĩ !



      ra là hề quên mất nha, nếu quả quên cũng chỉ là do chính tự cho như vậy mà thôi. Tất cả mọi thứ về Hùng Thần Giai, đều nhớ ràng mọi thứ, chút cũng chưa từng coi thường!



      Thời điểm lần đầu tiên gặp mặt tại cánh cửa kia, mồ hôi từ đầu vai chảy xuống lồng ngực, cùng với gương mặt đỏ bừng vừa nhìn vừa lắp bắp quanh co mãi cũng thốt nên lời nào cho ra hồn; mỗi lần gặp nhau trong thang máy hay trước cửa nhà trọ, đều luống cuống xoa xoa tay, ánh mắt chột dạ lóe lên, gương mặt đỏ hồng; nhìn thấy Khu dắt tay gương mặt liền trở thành hung thần ác sát, sau đó gương mặt lại biến thành tự ti lùi bước; về sau . . . . . . Chính là gần như điên cuồng đoạt lấy.



      quên, tất cả những chuyện này cũng phải quên là quên được, ngược lại, lại so với người khác lại càng nhớ ràng hơn.



      Tang Vãn Cách cảm giác mình có thể là bị điên rồi, có lẽ bị đầu gấu kia cái câu em thích mà bị kích thích, cho nên mới có thể suy nghĩ lung tung như vậy.



      rất muốn dùng cái lý do này mà biện hộ cho mình, nhưng ai có thể so với chính lại càng có thể nhìn thấu tâm của hơn đây? Cái góc khuất đó bị câu của Hùng Thần Giai moi ra hết rồi, tất cả mọi chuyện đều ràng giống như vừa vén ra màn mây mù liền trông thấy trời xanh bao la vậy, tất cả tình cảm của đều bị phân tích trần trụi phô bày dưới ánh mặt trời, dù có muốn che giấu cũng có cách nào che giấu cho được.



      Con ngươi long lanh dám tin chậm rãi chuyển qua người của Hùng Thần Giai, Tang Vãn Cách khẩn trương mấp máy miệng: cho là quên mất, kết quả mình còn nhớ ràng hơn cả so với ai khác. . . . . . nhớ lại tất cả mọi chuyện, đều bởi vì đầu gấu lại xuất sao ?!



      Bị cảm giác bất ổn này đánh tới, khí thế lúc nãy của Tang Vãn Cách trong phút chốc đều tan rã, còn hơi sức liền ngồi phịch xuống đất, may mà mặt đất cũng giống giường đều có trải thảm nhung dầy, bẩn cũng lạnh hết sức thoải mái.



      bạn gấu nào đó cũng bị sắc mặt lúc trắng lúc xanh của làm cho giật mình, đôi mắt hổ chặt chẽ nhìn theo , hướng nào liền nghiêng mắt nhìn theo, tóm lại chính là giây cũng chịu rời , cho đến khi Tang Vãn Cách ngồi xuống thảm mới thở phào nhõm.



      Ông trời đúng là vứt bỏ a!



      Bảy năm qua khi đáy lòng vẫn quấn quanh, đều thắc mắc ai lí giải được, cuối cùng ngày hôm nay cũng có thể giải mở rồi sao ?!



      Bảy năm trước, mặc dù nhốt , nhưng cũng phải là chưa bao giờ cho có cơ hội truyền tin ra bên ngoài, có nhiều lần ở bên người , nhưng điện thoại cũng phải thể gọi được ! Mà công chúa của , thủy chung cũng có báo cảnh sát, càng có đối với bất kỳ người nào ra chuyện bị nhốt ! Nếu phải tình cờ lần khi điện thoại gọi thông rồi, còn chưa kịp chuyện liền bị đặt ở phía dưới, từ đó bị người bên đầu dây kia nghe được, chừng còn ở trong lòng nha !



      Hùng Thần Giai cảm thấy như có đợt sóng vui mừng đánh tới, làm cho loại cảm giác như nằm mơ. Thế là bàn tay len lén đưa đến bắp đùi của mình, nhẫn tâm hung hăng nhéo cái ~~~"A ──" tiếng hét thảm thiết nhất thời vang đến tận mây xanh, nếu phải hiệu quả cách trong phòng nghỉ vô cùng tốt, sợ rằng cả trường học cũng bị làm cho chấn động rồi a!



      Bị tiếng kêu thảm thiết của dọa làm giật mình, Tang Vãn Cách im lặng mà nhìn cái, đối với bạn gấu nhược trí nào đó tỏ vẻ vô cùng khinh thường và xấu hổ.

      *********************************************************************


      Lời của tác giả : liên quan đến phân tích lòng người này, vẫn là ta đây cường hạng, YES! (beta : còn ta bị quay mòng mòng theo rồi, chữ ko là chữ a T____T)

      mailinh, Màn Thầuhuyenlaw68 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 77 : Đàn ông tốt như em nơi nào tìm được nha !

      Edit : Bear

      Beta : bear lonelj
       

      Đau, điều này có nghĩa là đây phải ảo giác.



      Hùng Thần Giai kích động muốn rống to ra tiếng, nhưng lại sợ hù đến Tang Vãn Cách. Thế là thay đổi cười đến vô cùng dâm đãng lãng sang chuyện khác: "nếu như con gấu như lời em , vây người phụ nữ của gấu gọi là gì hả ? con gấu có thể làm cho em lên cao triều liên tục nhiều lần như vậy sao? Em xem em mỗi lần ở giường đều là ── ưmh ưmh ưmh ưmh ưmh "



      Tang Vãn Cách mặt đỏ tới mang tai xông lên che che lại cái miệng rộng của , khuôn mặt nhắn mắc cỡ đỏ bừng liều mạng nhìn chằm chằm , " đến tột cùng là có biết mắc cỡ hay hả ?"



      "Ưmh ưmh ưmh ──" em phải buông tay ra mới có thể trả lời được chứ !



      Thấy gương mặt của con gấu nào đó rất ư là vô tội sám hối, Tang Vãn Cách mới từ từ  thu tay lại.



      Vậy mà người kia vừa được giải phóng lại tiếp tục cãi : " lại sai nha, phải là làm cho em lên cao triều nhiều lần rồi mới buông thả mình sao ? Ai kêu em vừa nhạy cảm lại thơm mềm như vậy a, bình thường làm nhẫn nhịn ít." đoạn cuối biến mất vì ánh mắt Tang Vãn Cách như muốn phóng hỏa rồi. vội vàng ngậm miệng lại nhưng trong lòng lại vẫn ngừng thầm.



      Tang Vãn Cách hít sâu nhiều lần rồi mới miễn cưỡng đem tức giận trong lòng nuốt xuống, sau đó hết sức tỉnh táo mở miệng: "Rốt cuộc mở cửa đúng ?"



      "Vậy chứ rốt cuộc em có thích hay ?" Rất dễ nhận thấy, Hùng Thần Giai cũng phải là dĩa đèn cạn dầu, mắt hổ trừng lớn, bộ dáng tướng quân giữ cửa như muốn hôm nay em mà em thích em cũng đừng nghĩ ra khỏi cánh cửa này a.



      Ở trong lòng Tang Vãn Cách biết tự với mình biết bao nhiêu lần rồi, chớ chấp nhặt cùng đầu gấu làm gì, chớ chấp nhặt cùng đầu gấu làm gì, chớ chấp nhặt cùng đầu gấu làm gì . . . . . . Ông trời ơi, mới vừa nhận ra tình cảm của mình thôi, đầu gấu này có thể để cho chút thời gian tiêu hóa hay chứ ?



      " nhanh chút nhanh chút, công chúa em rốt cuộc có thích hay ?" bạn đầu gấu nào đó hết sức mong đợi mở đôi mắt hổ nhìn lên giai nhân trước mặt, cặp mắt cơ hồ đều muốn biến thành màu đỏ luôn rồi.



      Đôi mắt lung linh chợt lóe, Tang Vãn Cách quay đầu từ cao nhìn xuống Hùng Thần Giai ngã ngồi ở giường, hỏi: " cảm thấy có chỗ nào đáng giá để người ta thích hả ?"



      "Rất nhiều nha !" Thế là Hùng Thần Giai lập tức bắt đầu khoác lác vô sỉ tự biên tự diễn, "Dáng dấp cao thân thể rắn chắc, biết làm việc nhà có thể nấu ăn bếp, tiền cũng nhiều hơn em trong các môn đường, đàn ông tốt giống như có thể  vừa vào được phòng bếp vừa lên được giường lớn như vậy em phải đâu mà tìm hả ? Hơn nữa dáng dấp rất an toàn, tuyệt đối nuôi tiểu Tam hay bao vợ bé ... phát sinh ra đầy rẫy hồng nhan tri kỉ gì nha, hôn nhân của chúng ta cực kỳ vô cùng… an toàn, quan trọng nhất chính là…." đột nhiên nghiêm trang nhìn chằm chằm Tang Vãn Cách mãnh liệt, " thế giới này có người nào em nhiều hơn em đâu !"



      . . . . . ."Oanh" tiếng, mặt Tang Vãn Cách trong nháy mắt so với lúc trước càng thêm đỏ hơn !



      Hai gò má đỏ hồng ngượng ngùng nhìn chằm chằm tên đầu gấu biết xấu hổ nào đó, mấp máy miệng, nửa ngày cũng chưa ra được chữ, sĩ diện của   chính là điểm tốt nhất a, vĩnh viễn là thủ hạ bại tướng trước cái con gấu mặt dày kia .



      "Em xem, người đàn ông tốt như em nơi nào để tìm hả ?" Hùng Thần Giai dương dương tự đắc nâng giá mình lên cao, sau đó nháy mắt mấy cái, "Cho nên. . . . . .Ngày mai chúng ta …, ngay bây giờ đăng kí giấy hôn thú chứ?" Thấy Tang Vãn Cách phản ứng, càng khẳng định có thể mình cũng có địa vị trong lòng , thế là càng càng hăng như hận thể lập tức đem công chúa trói đến cục dân chính đăng kí kết hôn.



      Trong lòng mọi người đều có vài chuyện kỳ quái, tỷ như thù phú hoặc là theo phong trào ( BÓ TAY hiểu nỗi sorry mọi người ) cũng giống như vậy, khi người ta nhìn thấy người vô cùng biết xấu hổ ở trước mặt mình tự kiêu tự đại, người ta thể khống chế mà dâng lên loại cảm giác muốn đem tiêu diệt !



      Thế là Tang Vãn Cách ngây thơ hiếm thấy bắt đầu phản kích lần thứ hai.



      Mắt đẹp nhíu lại, mày liễu hơi nhăn : " đúng là lớn lên rất cao, nhưng có phải có chút quá cao rồi ? Cửa nhà của tôi nhắm chừng cũng thể vào được. đúng là biết làm việc nhà biết nấu ăn, nhưng tập quán sinh hoạt của lại vô cùng tốt vì sáng sớm thích đánh răng cơm nước xong thường gác chân lên bàn hơn nữa thích lên lớp dạy học đúng giờ, còn nữa đặc biệt thích ngăn trở tôi lên lớp ! tiền nhiều hơn em trong các môn đường, nhưng tôi căn bản cái gì cũng nhìn thấy sổ tiết kiệm chi phiếu thẻ tín dụng tiền gửi ngân hàng của , em chị em hay thân bằng hảo hữu của , nhân duyên giao tế quan hệ đồng nghiệp của ── tôi chút cũng biết gì cả ! dáng dấp an toàn nên hôn nhân về sau giấu hiểm họa tiềm tàng tôi cũng rất đồng ý với , chẳng lẽ phải biết chỉ cần có tiền người khác quản lớn lên giống Tây Môn Khánh hay là Vũ Đại Lang à ? Cho tới chuyện lấy giấy hôn thú cái gì mà lấy, nếu như mà tôi nhớ lầm cục dân chính thời gian làm việc bình thường là từ thứ hai đến thứ sáu mà hôm nay chính là thứ bảy " Lời Tang Vãn Cách cứ liên tiếp tuông ra như nước chảy mây trôi, mồm miệng ràng lời sắc bén làm Hùng Thần Giai trợn mắt há mồm.



      ── cho tới bây giờ cũng biết miệng của công chúa nhà mình cư nhiên lợi hại như vậy!



      Tang Vãn Cách vốn là từ cao nhìn xuống quan sát con gấu nào đó bị đứng hình, nhưng khi nhìn đến trong mắt của càng ngày càng sáng lại chợt thấy kinh hãi. ── mới vừa những thứ gì vậy hả ?!



      A ────────── muốn sống nữa !



      chợt xoay người sang chỗ khác, hai tay bé che lại khuôn mặt và hai má hồng nóng bỏng của mình, Tang Vãn Cách hối hận đến ruột đều xanh rồi, nếu như cho thêm cơ hội nữa, đánh chết cũng như vậy nha !



      Ô ô. . . . . . tu dưỡng của , nhân phẩm của a. . . . . .



      Trái với với lệ rơi đầy mặt, Hùng Thần Giai lại vô cùng đắc chí. cười đến vô cùng bỉ ổi, bàn tay thừa dịp công chúa hề phòng bị mà kéo vào trong ngực, môi mỏng lời liền ấn xuống, vừa hôn vừa cười ha ha: " biết ngay công chúa của phải là người bình thường mà !"



      "Buông tôi ra mau . . . . . ." thanh bé yếu ớt như ruồi muỗi từ trong ngực truyền tới, mắc cỡ đến mức còn thể diện gặp người, che mặt lại cho phép Hùng Thần Giai hôn, mắc cỡ đến cái cổ phấn trắng cũng hồng cả lên.



      "!" Hùng Thần Giai cười hắc hắc, cúi đầu chết cũng phải hôn , " sửa lại chiều cao khung cửa rồi, tại ra vào tuyệt đối có hiểm họa nào, thói quen tốt trong cuộc sống của cũng phải là chuyện ngày hai ngày nên đành phải nhờ đến bà xã là em để ý dạy bảo, có em ở bên cạnh tin tưởng nhất định có thể uốn nắn thành người chồng hoàn mỹ sạch 100%. bảo đảm về sau tùy tiện quấy rầy em đọc sách nhưng mà em cũng phải đồng ý thể giống như trước đây tìm gây chuyện coi thường , sổ tiết kiệm chi phiếu thẻ tín dụng tất cả của đều đưa cho em, chỉ cần em mỗi ngày đúng hạn cho chút tiền xài vặt là được rồi, a còn nữa ── tiền mua thức ăn cũng phải cùng nhau đưa, còn chuyện ba mẹ thân thích em bằng hữu của , chỉ cần em tiếng lập tức dẫn bọn tới gặp em. Dáng dấp tánh tình của , đứa bé nhìn thấy cũng có thể bị dọa cho khóc, hơi hung hăng chút ngay cả người đàn ông trưởng thành cũng phải run lên, tiền của đều cho em hết, cho nên hôn nhân của chúng ta là tuyệt đối an toàn, bởi vì lòng của vẫn luôn ở người em, những thứ chó hay mèo cái gì căn bản là vào được mắt của , cho nên công chúa em cứ yên tâm tuyệt đối! Hôm nay là thứ bảy nhưng cũng có biện pháp bắt bọn họ mở cửa cho chúng ta đăng kí, chỉ cần em phản đối là được" Dù thế nào nữa cầu còn được mà .



      Lần này đổi thành Tang Vãn Cách giương mắt nhìn chằm chằm Hùng Thần Giai cứ thao thao bất tuyệt, làm đến nửa ngày mới biết cái người này đúng là cao thủ binh đến tướng chắn a .

      Màn Thầuhuyenlaw68 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 78 : ra trường học là nơi chuyện đương rất tốt

      Edit : Bear

      Beta : bear lonelj
       

      "Như thế nào có phải em rất động lòng hay ?" Hùng Thần Giai cười híp mắt lại đến gần Tang Vãn Cách, khuôn mặt cười đến vô cùng rực rỡ, giống như hoa hướng dương đón lấy ánh nắng sáng lạn vậy, tràn đầy ấm áp như ánh mặt trời  ── dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là phải bỏ qua đáy mắt lóe ra ánh sáng bỉ ổi của . "Lựa ngày bằng ngay hôm nay, vậy . . . . . . đăng kí nha?" Vừa còn ha ha cười, đôi tay gấu đem Tang Vãn Cách ôm chặt hơn.



      Tang Vãn Cách mấp máy miệng, nhìn chút rồi nắm lấy cổ tay của nhìn xuống đồng hồ đeo tay màu bạc vẫn mang, nếu như thời gian chạy sai quả là còn tới phút nữa phải lên lớp. Nhưng từ nơi này tới phòng học cũng phải mất gần hai phút nha, nhìn dáng dấp coi như số mạng bị trễ là nhất định rồi . . . . . .



      Thấy Tang Vãn Cách lời nào chỉ lo nhìn đồng hồ, Hùng Thần Giai còn rất ân cần mà : "Có muốn tiễn em lên lớp hay nha ? Vừa lúc cũng phải ra sân tập đây, dù sao cũng thuận đường mà~"



      ". . . . . . phải là muốn cho tôi ra hay sao?" Tang Vãn Cách cảm thấy kỳ quái, thái độ người này thay đổi cũng quá nhanh . . . . . .



      "Chuyện khi nào vậy !" quả quyết phủ nhận, ra vẻ là người chính nhân quân tử, con tằm nhả tơ đến chết mới thôi a, "Thân là người làm trong ngành giáo dục như  chúng ta quan trọng nhất chính là kiên trì phát triển vì nhân dân phục vụ cùng chung xây dựng xã hội hài hòa ! làm sao lại có thể ngăn cản cho em lên lớp  đây?" Bộ dáng hiên ngang lẫm liệt, Tang Vãn Cách còn gì để .



      "Vậy tại sao còn buông tay ra hả?" lặng lẽ đem tầm mắt chuyển qua bàn tay của ai đó ôm eo mình, chậm rãi hỏi.



      Hùng Thần Giai dương dương lông mày thô dầy : "Chúng ta cùng ." xong cũng thèm nhìn tới liền ôm eo Tang Vãn Cách hướng cửa phòng mà , cũng kỳ quái, Tang Vãn Cách lúc nãy dù cố hết sức cũng mở ra, nhưng Hùng Thần Giai chỉ đưa tay liền dễ dàng kéo ra được, cái này làm sao có thể thăng bằng tâm lí đây a!



      Hùng Thần Giai là người tính tình nôn nóng, dễ nghe chính là mọi việc đều cầu hiệu suất, khó nghe chính là cái gì cũng phải nhanh như gió, bất kể chuyện khó cách mấy, chỉ xem tốc độ của người ta, chỉ cần tốc độ người ấy tốt, hoàn thành tốt cũng xét cho người ấy có chút mặt mũi, chỉ xử phạt chút thôi.



      Nhưng Tang Vãn Cách với là hoàn toàn ngược lại. tựa như con bò già (beta : tác giả so sánh cũng là ....), ai muốn làm gì làm, có muốn leo lên người nó hay leo xuống nó cũng quan tâm, dưới tình huống bình thường chuyện có thể tỉnh lược liền trực tiếp tóm tắt đơn giản, hoàn toàn lo lắng chuyện như vậy có biện pháp giải quyết khác hay , chỉ cần cùng có liên quan, liền nhớ trong đầu. Ăn cơm, tắm, lại hay cái gì đó . . . . . . vĩnh viễn đều làm nhanh mà từ từ chậm rãi, thuộc loại người lửa cháy đến mông cũng phải đem ly trà tay uống sạch trước tiên rồi mới tính tiếp.



      Thế là Hùng Thần Giai cẩn thận bị Tang Vãn Cách hất tay ra, mình về phía trước, lòng tràn đầy tự tin, người vẫn ngoan ngoãn theo sát ở phía sau.



      Phòng học ở sau sân tập, cách khác Hùng Thần Giai nếu so với Tang Vãn Cách tới trước. nghĩ muốn đích thân hộ tống công chúa đưa đến phòng học nhưng  Tang Vãn Cách da mặt mỏng, muốn công khai lôi lôi kéo kéo ở trong trường  nên cũng đành phải theo tâm ý của rời , nhưng ai lại dám tin chuyện như vậy lại xảy ra, khi đứng ở gần sân tập chuẩn bị xoay đầu cùng Tang Vãn Cách mở miệng muốn đưa lên lớp lại phát chuyện kinh người: phía sau có rất nhiều người a! ! !



      Khuôn mặt nguyên bản tục tằng lớn lên rất dọa người mà bây giờ cái mặt lại u ám xám sầm mảng lớn nữa, xem ra lại càng thêm hết sức dọa người, thế là ở sân trường vốn bọn học sinh hì hục chạy cũng tự chủ được bắt đầu sử xuất toàn bộ sức mạnh lao nhanh về phía trước chạy như điên, chỉ sợ bị thầy mới này để mắt tới phạt chạy sân đến mấy chục vòng chết mất.



      Nhìn người thể nhìn bề ngoài đúng là sai, nhưng mà cũng có câu tướng từ tâm sinh cũng sai nha ! người nếu có thể lớn lên thành cái bộ dạng đủ để đem Bin Laden hù chết này tính khí có thể tốt đến cỡ nào a ? làm kẻ gian hay phạm pháp cũng may mắn rồi, hỏi ai dám kỳ vọng tính tình có thể dịu dàng lại tỉ mỉ săn sóc hả ?



      Tuy Hùng Thần Giai cũng có ý định xem lũ quỷ kia thế nào, nhưng mà bây giờ liền ngơ ngác đứng tại chỗ, khóe miệng cầm được mà co quắp, cuối cùng cũng biết vì sao giai nhân kiên quyết cho phép quay đầu lại nhìn, làm nửa ngày ra là vậy !



      Mắt hổ chợt chuyển sang con đường bên dãy phòng học, quả nhiên có thân ảnh mảnh khảnh chậm bước tới, nhất thời chọc cho tức đến nghiến răng hận thể xông lên hung hăng hôn đến khi dừng lại mới thôi, sau đó   trực tiếp đem chấp hành xử phạt ngay tại chỗ mới thỏa lòng.



      Cách xa xa, Tang Vãn Cách hướng về phía này nhìn cái, con gấu kia vốn uất hận dâng trào vừa thấy nhìn sang liền lập tức lộ ra nụ cười tươi như hoa vậy còn hướng về phía giai nhân dùng sức mà phất tay nữa. May mà bọn học sinh đều liều mạng chạy bộ, nên cũng có mấy người thấy làm cái động tác ngốc nghếch này, ngược lại Tang Vãn Cách giống như mỉm cười vậy.



      Lấy đôi mắt tinh tường sánh ngang mắt chim ưng săn mồi của mà nhìn, Hùng Thần Giai dám cam đoan, công chúa của nhất định là cười với !



      Thế là càng thêm dùng sức liều mạng mà phất tay, xa xa nhìn sang giống như là bị điện giựt vậy.



      Tang Vãn Cách nhìn tức cười mà biết động tác nhịn được cười của mình đến lưng cũng sắp gãy rồi, hướng khoát khoát tay, liền hướng cửa cầu thang mà , vừa vừa lắc đầu, cái tên đầu gấu này a. . . . . .



      Mà Hùng Thần Giai cũng dõi theo bóng lưng của cười đến vô cùng ngọt ngào. Phải biết đây là lần đầu tiên Tang Vãn Cách chân chính có mang theo ý nghĩ cự tuyệt  nha, nếu mừng rỡ như điên mới đúng là kỳ quái!



      Thu hồi tầm mắt nhìn theo bóng giai nhân lại, tâm tình bạn gấu nhà ta tốt, thậm chí còn cảm thấy đám tiểu quỷ chưa dứt sữa trước mắt này nhìn cũng rất thuận mắt a, chà xát lỗ tai của mình, lại gãi gãi đầu, cuối cùng cũng vẫn nhịn được lại muốn nhìn về nơi Tang Vãn Cách vừa khuất thêm lần nữa, mặc dù có người nào ở đó, nhưng vẫn có thể nhìn thấy đứng ở đằng kia hướng mình khoát tay, thế là bạn gấu lại nhịn được toét miệng cười khoe hai hàm răng trắng của mình ra.



      Mẹ nó, tại sao lại có thể hành động ngu ngơ giống như thằng nhóc mới biết lần đầu như vậy a ?!



      Hùng Thần Giai nhịn được ở đáy lòng tự tụng cho mình vài lần Tam Tự kinh, chút mọn ban đầu bởi vì Tang Vãn Cách chuồn êm khỏi cũng tan thành mây khói trong nháy mắt rồi, chỉ hận bây giờ thể lập tức xông tới đem người phụ nữ của mình ôm trở về nhà mà tận tình ân ái, còn tốt hơn ở chỗ này cùng đối mặt với đám thiếu niên trong thời kỳ nổi loạn.



      Giương mắt nhìn bầu trời xanh chút, mặt trời hôm nay cũng rất nhiệt liệt, cùng với lòng của giống nhau, đều là tốt đến thể ,



      Tròng mắt đen lại chuyển hướng tới đám học sinh vẫn ra sức chạy, phất phất tay, tiếng như Hồng chung (???) rống lên câu: "Tập họp ──"



      Chỉ thấy ít người bắt đầu cám ơn ông trời cảm tạ thượng đế ── chạy bộ là làm cho người ta có loại kích động đến muốn chết a !



      Tâm tình tốt nhìn cái gì cũng đều tốt, thậm chí Hùng Thần Giai bắt đầu cảm thấy trường học quả nơi vô cùng thích hợp để chuyện đương nha, ít nhất tình địch ở đây so với bên ngoài ít hơn nhiều a, cũng cần mỗi ngày căng thẳng thần kinh hề hề hà hà canh giữ ở bên cạnh công chúa mãi mà chọc giận nha.



      ở sân tập hào hứng bừng bừng bắt đầu luyện binh, hoàn toàn nghĩ tới ở nơi mà cho là vô cùng thích hợp để chuyện đương này, người trong lòng của sắp gặp phải chuyện phiền toái.

      huyenlaw68 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 79 : Tình địch thứ 2 trong trường của Đại Hùng ( thượng )

      Edit : Bear

      Beta : bear lonelj



      [​IMG]

      [​IMG]

      Tang Vãn Cách là vô cùng biết tiết chế, làm chuyện gì cũng mạch lạc ràng, cho nên phải thừa dịp chút suy tính gì mà thay quyết định làm chuyện gì đó nhanh chóng, chắc chắn là phản đối gì cả, nếu như ở trước công chúng chuyện với cũng dễ dàng hơn, bởi vì trời sanh tính đạm bạc nên Tang Vãn Cách tuyệt thích bị người khác chú ý.

      Thế là suy ra ba cũng rất đơn giản, muốn có được Tang Vãn Cách dùng im lặng chờ đợi là tuyệt đối có ích lợi gì, chỉ mãi mãi thôi, muốn làm cho gật đầu chắc phải đợi mấy đời nữa á ! Cho nên Hùng Thần Giai thay đổi quyết định ban đầu là sử dụng sách lược dịu dàng với thành sử dụng sách lược dùng tục tằng dũng mãnh nhanh nhẹn bắt lấy .

      Quả nhiên, thế nhưng cho đánh bậy đánh bạ vậy mà tìm được phương pháp đúng a!

      Giờ phút này Hùng Thần Giai tràn đầy lòng tin, đợi thời gian nữa, công chúa của hoàn toàn thuộc về , ai cũng có cách nào cướp ra khỏi nữa.

      Ngay cả cái tên Trình Cảnh Khu luôn luôn thông minh đáng sợ mà cũng ý thức được chút về cách này . . . . . . Có lẽ là bởi vì nhiều năm trước từng qua lời làm thương tổn sâu tới cảm tình ngây thơ của Tang Vãn Cách, hơn nữa Hùng Thần Giai dù làm mấy chuyện này nhưng trong lòng đối với Tang Vãn Cách cũng vừa mắc cỡ lại vừa hối hận, mà thái độ của Tang Vãn Cách vẫn luôn lạnh lùng lãnh đạm như vậy nên Trình Cảnh Khu cũng dám quá mức ép sát, mà trong tâm Tang Vãn Cách lại càng ngày càng cách xa .

      Mặc dù có thể tưởng tượng đến nguyên nhân này, nhưng Hùng Thần Giai vẫn cực kỳ xem thường, người kia thích cứ việc than trời trách đất nhưng chỉ cần ta trở ngại kế hoạch truy vợ của quan tâm. Huống chi còn phải cám ơn Trình Cảnh Khu vì cự tuyệt năm đó nữa, nếu phải ta biết quý trọng lấy đâu ra cho hôm nay được độc hưởng thành quả!

      hưng phấn nha, ngay cả bọn có tiết thể dục hôm nay cũng được may mắn hơn, cần đứng tấn chạy vòng vòng sân mà được ngồi tại chỗ nghỉ ngơi như vậy nha.

      Bởi vì ở chỗ này hơn mười phút ngắn ngủi qua , bạn gấu nào đó vẫn còn đắm chìm trong suy đoán về Tang Vãn Cách đến thần hồn điên đảo, làm sao còn ý định muốn dạy cái gì nữa đây ? Trong đầu chỉ có ý niệm muốn nhìn cái mà thôi !

      tiếng giải tán, thầy Hùng vô cùng có trách nhiệm vội vàng hăng hái hướng phòng học mà , đối với tiếng hoan hô hò hét chói tai sau lưng cũng làm như mắt điếc tai ngơ cứ sải bước về phía trước.

      Nhưng vừa lên được mấy tầng cầu thang liền nổi giận, bởi vì cách đó xa Tang Vãn Cách bị tên quần áo xốc xếch dồn vào góc tường! ! ! !

      Tang Vãn Cách vốn là muốn nhanh lên lớp, cho dù chỉ nhìn chúng tự học cũng tốt, nhưng cuối cùng người tính bằng trời tính, mới vừa tới lầu ba liền phát ở khúc quanh cầu thang truyền đến thanh kì quái "Ừ a a" .

      Sao có thể như vậy được, đây là trường học mà !

      Lông mày nhăn lại, cũng có làm gì to chuyện ── dù sao chúng cũng đều còn , như vậy làm bọn chúng rất lúng túng, thế là chỉ nhàng ho hai tiếng. Ở trong hành lang yên tĩnh, thanh này coi như là rất kinh người rồi.

      Nhưng chuyện khoa trương hơn lại xảy ra, thanh "Ừ a a" kia ngược lại càng lúc càng lớn hơn ! Tựa hồ như muốn cùng Tang Vãn Cách đối đầu vậy, giọng của còn mang theo chút nức nở, ràng cho thấy tốc độ của phái nam tăng nhanh hơn: "A ── chậm, chậm chút ── ừ, ừ. . . . . ."

      Khuôn mặt xinh đẹp nhắn nhất thời lên mảnh đỏ ửng, lòng Tang Vãn Cách muốn rời ngay nhưng tâm lại bị vấn đề đạo đức nghiêm trọng buộc chặt, để tỏ ra mình cũng rất tức giận, lần này càng thêm dùng sức ho hai tiếng.

      . . . . . . Lần này chỉ ngừng, ngược lại còn truyền đến giọng ."Nếu tôi chậm chút có phải càng dâm đãng hơn ? , sướng hay hả ??"

      Thanh trong sáng, ràng cho thấy là cậu nhóc, nhưng ngôn ngữ của cậu ta rất thô tục làm Tang Vãn Cách nhăn mày lại: "Bạn học sinh bên kia, tôi biết các người làm gì, nhưng mời các người lập tức ra ngoài, bây giờ là thời gian lên lớp!"

      Lại vang lên hồi tiếng va chạm thân thể dồn dập, sau đó cách nào ức chế nữa mà hét lên tiếng, khúc quanh truyền đến tiếng vang sau cùng, nghe giống như là thân thể của người nào ngã mặt đất, kêu đau tiếng, sau đó bóng dáng thon dài xuất .

      Quần áo đồng phục rộng thùng thình xốc xếch, cái áo ngoài còn giắt người, cà vạt cổ cũng bị lệch ra dáng vẻ gì, thiếu niên nhét hai tay vào túi, gương mặt rất phản nghịch, trong mắt lộ vẻ kiêu ngạo bất tuân nhìn chằm chằm Tang Vãn Cách: " là ai, mới tới hả? giáo hay còn là học sinh?" là học sinh khí chất nhìn qua rất quyến rũ, giáo dung mạo lại quá tinh khiết trẻ con, ta là người nào đây? Suy nghĩ chút lời ta mới , vậy chắc chắn là giáo rồi, giáo bây giờ đều trẻ tuổi xinh đẹp như vậy sao?

      Tròng mắt đen nhìn về người phụ nữ phía sau nằm mặt đất vẫn bị dư vị cao triều cuốn lấy, quay lại quan sát từ xuống dưới Tang Vãn Cách lần nữa, ràng đều là giáo, làm sao lại kém nhau nhiều đến vậy a ? người giống như tiên nữ, người giống như con đàn bà bị dục vọng làm hư thúi ra ! Chỉ là ── người phụ nữ trước mắt này có đúng là tiên nữ hay còn phải sau, đầu năm nay phụ nữ đeo mặt nạ rất nhiều , giống như cái người dưới người lúc nãy đây, vừa tới trường học cũng rất dịu dàng đáng , nhưng bây giờ phải là ngoan ngoãn ở dưới tùy ý cho rong ruỗi sao.

      Hừ, đàn bà, muốn là phải được, ai dám ngăn cản .

      Ý nghĩ như vậy từ từ định xuống, thái độ càng cợt nhã phóng đãng hơn.
      Last edited by a moderator: 16/8/14
      huyenlaw68 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :