1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tù Yêu - Li Ưu Đàm (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 70 : Chuyển vào đây? Đùa gì thế!

      Edit : Bear

      Beta : bear lonelj


      [​IMG][​IMG]



      Thế là trong bụng lại sục sôi, lo âu đưa bàn tay bưng lấy khuôn mặt bé của Tang Vãn Cách, nhìn chung quanh, cuối cùng phát nguyên nhân do lời của hai người bên ngoài làm vui, thế là cũng đành phải cố đè xuống dục hỏa đốt người lại mà dựng thẳng lỗ tai nghe ngóng.

      ". . . . . . Nhưng mà dù sao bọn họ cũng có ở đây, cũng thể tiền trảm hậu tấu chuyển vào như vậy được!" Là thanh của thầy chủ nhiệm. Mặc dù chỉ gặp qua lần, nhưng Hùng Thần Giai đối với cái người có sinh lý đặc biệt bình thường ấy cũng có chút ấn tượng, dù sao tuổi cũng lớn mà bộ dáng ngây ngốc cứ như người " nhiễm hạt bụi" vậy, có thể có mấy người đây? Gặp được, dĩ nhiên là phải thành tâm bái lạy rồi.

      Nhưng sau đó lại truyền tới cái thanh Sào Văn Ngạn mà chán ghét nhất, ở đáy lòng Hùng Thần Giai rất ác độc đặt cho người ta cái ngoại hiệu gọi là "Tràng vị viêm", ừ đó, ai bảo tên của ta như vậy chứ? Đúng là dễ nghe chút nào nha! Sao giống như , Hùng Thần Giai, tên rất có khí thế nha! ( lại khen mèo dài đuôi)

      Nhưng sau khi nghe được câu của Tràng vị viêm lập tức khiến tâm tình dần dần tốt lên của Hùng Thần Giai lại khó chịu: "Vậy cũng có sao đâu, tôi nghĩ giáo Tang nhất định rất hoan nghênh tôi đấy, ấy rất là dịu dàng."

      "Ách. . . . . . như vậy thôi ..., giáo Tang là rất xinh đẹp lại dịu dàng, tất cả đồng nghiệp cũng rất ưa thích ấy. Nhưng mà còn thầy Hùng . . . . . . Ách. . . . . . Thầy ấy giống như rất quan tâm giáo Tang nha." Nghiêm cấm tất cả phái nam đến gần, quản còn nghiêm hơn cả ba của người ta nữa, cũng biết có quan hệ thế nào với giáo Tang nữa.

      Thanh Sào Văn Ngạn giống như chấp nhận: "Tôi xem thầy Hùng chỉ là bên đơn phương tình nguyện thôi . giáo Tang xinh đẹp cao quý như vậy, ta tuyệt đối xứng với ấy chút nào!"

      Nghe vậy, Hùng Thần Giai giận đến muốn nhe răng, hận lập tức xông ra đem cái mặt của đánh cho lệch bên được! Nhưng giai nhân phía dưới lại cầm cánh tay chặt làm thể động đậy được.

      "Ha ha. . . . . ." Thầy chủ nhiệm cười gượng, "Tôi nghĩ vẫn nên chờ người trong bọn họ trở lại rồi hãy tính, nếu cứ lờ mà lờ mờ chuyển vào cũng tốt."

      "Đây là phòng làm việc của trường học, tại sao tôi muốn chuyển vào phải hướng bọn họ xin phép?" Sào Văn Ngạn rất hiểu , cũng có chút bất mãn, "Tóm lại cứ như vậy tôi trước hết đem đồ của tôi để ở đây, xem nơi này cũng phải rất lớn ư, bọn họ chỉ có hai người, quá lãng phí rồi!" Huống chi, đem giai nhân xinh đẹp đặt ở bên cạnh cái đầu gấu nguy hiểm trời phật cũng chắc chắn là đồng ý nha!

      Hùng Thần Giai càng dùng sức cắn chặt răng, mẹ nó, chuyển vào đây sao? Cái tên Tràng vị viêm đó muốn đùa cái vậy hả ?
      Last edited by a moderator: 16/8/14
      heomaz, Màn Thầuhuyenlaw68 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 71 : ra là, ra là chọc em thôi!! ( thượng )

      Edit : Bear

      Beta : bear lonelj



      [​IMG][​IMG][​IMG][​IMG]

      Mày rậm nhảy lên, Hùng Thần Giai nhìn khóe mắt Tang Vãn Cách tràn ra giọt nước mắt trong suốt, bất đắc dĩ lắc đầu cái, hôn hôn lên cánh môi của , còn cái tay khác sờ lên kiều nhũ mềm mại xinh đẹp rất tròn, vừa xoa vừa nắn, khiến cho thân thể mềm mại của Tang Vãn Cách khẽ run, chữ cũng thốt ra được.
      Last edited by a moderator: 16/8/14
      mailinhhuyenlaw68 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG][​IMG]

      biết trải qua bao lâu, chỉ cảm thấy tốc độ chạy nước rút của người đàn ông người càng tăng càng nhanh, mỗi cái đều hung hăng xông vào chỗ sâu nhất của , loại cảm giác bị hung hãn có lực đoạt lấy làm Tang Vãn Cách nhịn được chảy nước mắt, thân thể mềm mại nhu nhược giống như thác nước vô lực té vào trong ngực của Hùng Thần Giai thừa nhận lại sắp bộc phát ra.



      cỗ nhiệt lưu nóng bỏng vọt vào thân thể của , rưới vào tử cung nhắn mềm mại, Tang Vãn Cách giật nảy người rùng mình cái, mắt đẹp hơi khép lại vào thời khắc cao trào nở rộ sau cùng nhịn được liền thét chói tai ra tiếng.



      Sau đó, Hùng Thần Giai dịu dàng ôm vào trong ngực, liền quyết môi hồng uất ức khóc, cũng quan tâm thân thể mình trần truồng bị cái con gấu nào đó cũng mảnh vãi che thân ôm lấy, tay bé níu chặt lấy cánh tay của Hùng Thần Giai, khóc đến rất đáng thương.



      Hùng Thần Giai làm sao biết khóc vì cái gì, hồi lâu sau, vô lực liếc Tang Vãn Cách cái, rất đau lòng bộ dáng khóc sướt mướt đến lê hoa đái vũ nên nhịn được đem miệng đưa tới, ở bên cái tai trắng noãn của giọng câu.



      Sắc mặt Tang Vãn Cách nhất thời đại biến!
      Last edited by a moderator: 16/8/14
      Màn Thầuhuyenlaw68 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 73 : vĩnh viễn ở cùng với em.

      Edit :Bear

      Beta : bear lonelj




      Vuốt cái mông đau của mình, Hùng Thần Giai uất ức từ đất đứng dậy dùng đôi mắt hổ vừa chột dạ vừa buồn bã nhìn chằm chằm đối diện mình, giọng thầm: " chỉ đùa chút thôi mà, em có cần phải đá xuống giường luôn ?" Xem ra sức lực của công chúa cũng nha, qua nhiều năm như vậy thể lực quả nhiên khá hơn nhiều rồi, lại có thể trong nháy mắt làm hoàn toàn có phòng bị gì mà đá thẳng chân xuống giường? Tiềm lực bộc phát này tuyệt đối thể khinh thường nha!



      Nhưng thực tế sao?



      Tang Vãn Cách vô cùng hung hãn đá con gấu kia lọt giường xong mới phát giác lưng mình bị đau, nhất là mới vừa rồi dùng hai chân thon dài để đá làm càng thêm bủn rủn vô lực toàn thân, nghĩ đến đây, mắt to mạnh mẽ trừng về phía Hùng Thần Giai, đều là do đầu gấu vô sỉ này làm hại mà!



      nên đá , mà nên tìm cây đao lớn cắt thành tám khúc luôn mới đúng!



      Cái tên xú nam nhân này, cư nhiên, lại dám lừa gạt , hơn nữa còn lừa gạt lâu đến như vậy!



      Thấy sắc mặt Tang Vãn Cách vẫn được tốt, Hùng Thần Giai lúc này mới vuốt cái mông chột dạ lại thể tràn đầy lấy lòng lại gần: "Công chúa. . . . . ." Đúng là có chí khí chút, nhưng da mặt dày làm gì để ý đến cái này, lại mặt dày mày dạn xán đến, "Công chúa ── công chúa ── công chúa ──────" biết gọi bao nhiêu lần rồi cũng sợ làm phiền người khác vẫn cứ kêu làm tâm Tang Vãn Cách vừa phiền vừa nóng lên, hận thể cho cái tát thấy trời trăng luôn còn tốt hơn để cho ngồi ở đây chọc giận !



      " có cố ý mà, em tha thứ cho phạm lỗi lần đầu mà, có được hay ? bảo đảm đây là lần đầu cũng là lần cuối, lần sau làm vậy nữa!" Dứt lời, Hùng Thần Giai hết sức "Thành kính" giơ lên bốn đầu ngón tay, làm tư thế thề thốt.



      Tang Vãn Cách nhìn cái, vốn tức giận thần sắc chuyển sang ảm đạm,   vô lực thở dài: "Được rồi, đừng có mà đùa nữa , có ai thề mà đưa bốn ngón tay hết." Coi như tâm ý thề sao khẳng định đợi đến lần sau lại có cơ hội như vậy, vẫn lừa gạt tiếp, điểm này biết vô cùng ràng rồi.



      "Ách. . . . . ." Bị vạch trần nhưng bạn gấu nào đó vẫn biết xấu hổ gãi gãi đầu, đầy sinh lực bò lên giường, da mặt dày đem mặt to cọ bả vai của Tang Vãn Cách, vừa cọ qua cọ lại còn dùng thanh tựa như làm nũng , " biết ngay công chúa nhà ta là thiện lương đáng nhất mà." xong còn cắn cái lên khuôn mặt bé mềm mại lưu lại phiến nước miếng cùng ánh mắt khi dễ Tang Vãn Cách, đưa bàn tay gãi đầu cười hắc hắc, miệng rộng há ra lộ hai hàm răng trắng sáng chói mắt.



      Trong nháy mắt Tang Vãn Cách cứ tưởng là mình nhìn lầm, tưởng rằng mình thấy được mặt trời chứ.



      "Tôi thiện lương đáng ở chỗ nào hả?" Nhanh chóng thu hồi ý định, mắt to khẽ liếc về phía bản mặt nịnh hót của Hùng Thần Giai, "Có phải vì cảm thấy tôi thiện lương đáng quá, nên lừa gạt tôi gian phòng này hiệu quả cách tốt đúng ?" đâu chỉ là tốt, lời quả thực là tệ hết biết ấy chứ!



      Cái tên đầu gấu này chút cũng đáng mà! Lại nhớ tới lúc ấy, quả cảm thấy có chút kỳ quái rồi, tại sao dám buộc rên rỉ ra tiếng mà sợ bị người ta nghe thấy chứ, ra làm nửa ngày toàn bộ đều là lừa gạt !



      Phòng nghỉ hiệu quả cách tốt vô cùng, căn bản nếu như ở chỗ này có cài quả bom gì nữa, coi như nổ cũng có ai phát ra được, hơn nữa quan trọng nhất là ── ở bên trong, người ở trong có thể khống chế thanh bên ngoài có truyền vào được hay !



      Đây chính là nguyên nhân Tang Vãn Cách dù có rên rỉ lớn tiếng cỡ nào thầy chủ nhiệm đầu trọc cùng Sào Văn Ngạn cũng nghe thấy, mà trái lại hai người ấy chuyện tiếng như vậy lại có thể truyền vào bên trong sót chữ.



      "Nơi nào cũng thiện lương nơi nào cũng đáng ." Thấy nuốt giận dùng đôi mắt tựa như đùa giỡn liếc cái, Hùng Thần Giai lập tức biết tức giận nữa rồi, thế là thân thể cao lớn lại quấn vào, bàn tay kéo Tang Vãn Cách ôm vào trong ngực chặt, cúi đầu lời ngon tiếng ngọt: "Dù sao, dù sao nếu như em phải thiện lương cũng đáng nữa, cũng vĩnh viễn ở bên em, thích em, em yên tâm !" Chính là như vậy đời này cuối cùng chính là trốn thoát rồi!



      Tang Vãn Cách lẳng lặng nhìn , trong nháy mắt đó, tròng mắt lại dịu dàng như nước.

      Màn Thầu, huyenlaw68tart_trung thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 74 : Em thích có đúng hay ?

      Edit : Bear

      Beta : bear lonelj
       

      Thế là Tang Vãn Cách cảm động bị Hùng Thần Giai đeo bám dai dẳng ôm vào  trong ngực, vành tai và tóc mai chạm vào nhau lúc lâu mới miễn cưỡng nguyện ý buông ra để cho lên lớp dạy học.

      Vừa buông tay vừa lầm bầm: "Người ta cũng muốn thi đại học nữa, còn phải thi vào khoa nhạc nha." Sao cứ phải lên lớp nhỉ, bằng ở lại chỗ này cùng với lăn qua lộn lại giường còn hơn.

      Tang Vãn Cách bất đắc dĩ liếc cái, bộ dáng nũng nịu đẹp đẽ khiến bụng dưới của Hùng Thần Giai lại căng thẳng, kiềm được liền muốn đưa tay ra kéo vào ngực lại bị Tang Vãn Cách nhàng né tránh được, mày rậm nhíu cái, cỗ lệ khí nhất thời xông lên mặt mày, nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt của Tang Vãn Cách có chút vui, lập tức gió chiều nào theo chiều đó toét miệng ra cười ngọt như kẹo mạch nha:

      "Chế độ giáo dục bây giờ là càng ngày càng cứng nhắc càng ngày càng sa đọa rồi, vì trước khi vào đại học còn cưỡng bách bọn học sinh phải học thể dục nhạc mỹ thuật ... Phó khoa, là quá phận, quá nông cạn rồi, quả chính là làm chuyện vô ích mà! ra lên đại học có ích lợi gì đây? phải cũng có rất nhiều người học đại học xong nhưng vẫn tìm được việc làm lấy được vợ nuôi được cuộc sống gia đình thể nuôi con đó sao, còn bằng học theo làm xã hội đen ──"

      Lỡ miệng ra cũng giật mình, bàn tay lập tức che miệng lại, đôi mắt đen như mực nhìn chung quanh. Cũng tốt vừa phát ra nhìn thấy bóng dáng Tang Vãn Cách ở bên cạnh.

      "Được rồi cần lầm bầm nữa." Tang Vãn Cách khẽ nâng cánh môi hồng thuận lên, lúc nãy khi thao thao bất tuyệt diễn giảng mặc quần áo chỉnh tề rồi, chỉ  trách đầu gấu này lúc thô lỗ vô cùng thô lỗ, còn lúc tỉ mỉ so với ai khác lại càng tỉ mỉ hơn, trong phòng nghỉ còn cố ý an bài gian phòng thay quần áo, bên trong chất đầy quần áo phụ kiện của phái nữ, ngay cả nhãn mác cũng chưa có tháo xuống nữa.

      Chuyện quần áo cần phải lo nữa nên Tang Vãn Cách cũng còn giữ cái suy nghĩ quần áo mình lúc nãy bị đầu gấu đá vào dưới ghế sa lon rồi. Chuyện lúc này rối rắm là ── phải giải thích thế nào với người khác về việc quần áo lúc buổi sáng và bây giờ giống nhau đây?

      Thấy cứ nhíu mày buông ra, Hùng Thần Giai chút cố kỵ về việc trần truồng khoe ra thân thể rắn chắc màu đồng, tay khẽ chống dậy, chuyên chú ngưng mắt nhìn người , trái lại với ánh mắt che giấu chút nào của Tang Vãn Cách lại thấy cực kỳ được tự nhiên, khuôn mặt nhắn dần dần ửng đỏ lên.

      "Hắc hắc. . . . . ." Hùng Thần Giai cười, thừa dịp giai nhân xấu hổ nhào tới trước đem ôm lấy, nắm vòng eo mảnh khảnh đầy gang tay liền hướng áp xuống giường, sau đó dùng miệng loạn hôn khắp cả mặt hết sức nhiệt tình, như đại cẩu rửa mặt thay vậy.

      "A ──" môi đào mím lại, Tang Vãn Cách bất đắc dĩ mặc cho con gấu nào đó đè ở dưới thân thể tận tình giày xéo, đôi mắt lung linh mơ hồ thoáng qua tia ngượng ngùng.

      là sao vào lúc xấu hổ như vậy lại bị cái tên Hùng Thần Giai luôn luôn cẩu thả này bắt được vậy chứ!

      Miệng rộng toét ra cười càng thêm chói mắt, từ góc độ của Tang Vãn Cách nhìn sang, cơ hồ nhìn thấy cả người mà chỉ thấy hai hàm răng tỏa sáng lấp lánh kia thôi.

      Càng nghĩ càng khó chịu, mân mân miệng , thừa dịp đầu gấu chưa chuẩn bị, hung hăng đem đẩy ra, sau đó linh xảo nhảy xuống giường liền cách xa Hùng Thần Giai năm bước .

      "Em tránh xa như vậy làm cái gì, cũng ăn thịt em." Đại Hùng rất là bất mãn, đưa tay muốn bắt lấy nhưng lại thấy Tang Vãn Cách ngừng lui về phía sau, mày rậm căng thẳng, liền bò dậy về phía , thèm để ý đem thân thể cường tráng hoàn mỹ của mình tự nhiên biểu diễn ở trong khí.

      "Quỷ mới tin á." Tang Vãn Cách nhăn lỗ mũi, bắt đầu cùng rượt đuổi vòng vòng trong phòng, tóc dài xinh đẹp rớt xuống trán, đầu vai nhu nhược xinh xắn, đường cong xinh đẹp làm cho nhìn giống như là thanh xuân xinh đẹp vừa mới lớn.

      Hùng Thần Giai nhất định nhìn chằm chằm lúc lâu, tròng mắt đen thâm thúy thẳng tắp soi vào đáy mắt của Tang Vãn Cách, ràng trong ánh mắt long lanh như nước của chỉ nhìn thấy tia cười dịu dàng cùng ngượng ngùng, lại hoàn toàn thấy kháng cự giãy giụa của bảy năm trước nữa.

      "Ha ha ha ha ha ──"

      Thấy cười đến là lạ, Tang Vãn Cách khỏi lo âu dùm mà nhìn sang , cái đầu gấu này bị ngu rồi sao? Tại sao tới bắt lấy mà ngược lại còn cười đến phách lối như vậy chứ hả?

      Hùng Thần Giai cắm đầu cắm cổ cười lúc lâu mới dừng lại, tròng mắt đen rạng rỡ phát sáng ngắm nhìn , giây kế tiếp, Tang Vãn Cách cơ hồ thể thấy động tác của là như thế nào, chỉ biết mình bị nhét vào trong lồng ngực quen thuộc cường tráng kia.

      Khuôn mặt nhắn ngây ngốc ngửa lên, đôi mắt lung linh lộ ra chút mê võng: muốn làm gì vậy?

      Môi mỏng nhàng đặt lên cánh môi mềm mại, giờ khắc này, cuối cùng Hùng Thần Giai cũng có thể quang minh chính đại hỏi ra câu: "Công chúa, em thích có đúng ?"

      Nghe vậy, khuôn mặt nhắn của Tang Vãn Cách lập tức đỏ hồng lên !
      Màn Thầu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :