1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tù nô thê: Cô gái, em trốn không thoát đâu - Dung Băng (c120) [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chap 91: hẳn là còn có thể ăn được


      Lúc mới vừa vào phòng bếp, Hắc Viêm Doanh ở phía sau , khoé môi nhếch lên liên tục, này....... phải là cẩn thận bình thường, kỳ hôm nay cũng sớm tỉnh dậy rồi, vì ở trong nhà để quả bom như vậy, làm sao mà có thể ngủ yên đựơc?

      Buổi sáng nhất cử nhất động của Lãnh Hạc Vũ, cũng nhìn thấy ràng, chỉ còn thiếu chưa lên lầu hai rồi, bây giờ lầu hẳn là ấy rất quen thuộc rồi, xem ra cũng cần chỉ dẫn, vào phòng bếp rất chính xác!

      Chính là bên trong phòng này, có thể lại tùy ý, nhưng thể ra ngoài được, chung quanh phòng này, sớm thiết kế ít trận hình, người biết nhìn trận hình, chỉ có thể di chuyển quanh phòng, nhưng lại tiến vào đựơc.

      Dĩ nhiên, người ở bên trong phòng cũng tuyệt đối giống như vậy, chỉ có thể nhìn ra cảnh tượng bên ngoài, nhưng mà lại tuyệt đối cũng ra đựơc, hôm nay Lãnh Hạc Vũ cũng thử qua rồi.

      Chờ sau khi rửa mặt, thay quần áo xong, mùi thơm thức ăn ở trong phòng khách nhàng bay ra, này hình như rất có bản lĩnh nha, thể xem thường ấy, hơn nữa trong tài liệu, cũng ấy có thể nấu cơm hay , cho nên điểm này, đương nhiên là có chút ngoài ý muốn.

      “Oa oh, Lãnh Hạc Vũ, tay nghề của em cũng tệ lắm, nhanh như vậy nấu xong rồi, còn có mùi thơm ngào ngạt nữa chứ? Cháo trứng muối thịt nạc? Trong tủ lạnh của tôi lại có trứng muối và thịt?”

      Khụ...... Ai mua? Tuần trước hình như Diệp Lãng có tới, cái tên chết tiệt đó, có thể nấu bữa ăn ngon, là đường chủ nhánh của Hắc Viêm bang, có việc gì thích đến chỗ của tụ tập, dĩ nhiên cũng mua vài thứ để nấu, cho nên những thứ đồ này hẳn....... hẳn là của tuần trước rồi?

      “.......Đồ của mình mà có ấn tượng?”

      “... .... Ách, phải là tôi mua, tôi có nấu cơm, hơn nữa tôi quên ....... Những nguyên liệu này có thể là của tuần trước, tôi biết có thể ăn đựơc .... ...”

      Nếu sớm biết này nấu, có thể mua nhiều nguyên liệu chút, tốt hơn là ăn ở bên ngoài? Đồ ở bên ngoài ăn ngán rồi, đổi chút cũng tệ nha.

      “Tuần trước ? Cũng có vấn đề gì đâu, nó đựơc để ở trong tủ lạnh, hơn nữa thịt vẫn đựơc đông lạnh, có biến chất, vừa vặn để nấu cháo, ngoài ra nhiệt độ của nồi áp suất cũng tương đương với diệt khuẩn, cho nên mới có thể ăn.”

      Chap 92: vẻ đẹp yên tĩnh thuộc về


      Chậc.... ... Mình thế mà có thể bình tĩnh ở cùng với Hắc Viêm Doanh như vậy, có nhiều ngoài ý muốn, hơn nữa biết ta.... ... và trong tài liệu Đới Lực Hùng cho , hình như có chút giống lắm, ta hình như phải là loại người vô tình lạnh lùng tàn khốc đó, nhưng mà lại cũng chính là người có tâm kế, là sâu lường được.

      “Đựơc rồi, ăn , em có sao tôi ăn, em để ba đậu ở trong đó chứ? Kháng thể của tôi có tác dụng với ba đậu.”

      Hắc Viêm Doanh vừa vừa đắc ý mà bưng lên chén cháo mà Lãnh Hạc Vũ múc ra, dùng sức mà uống hớp lớn, bộ dáng kia rất muốn đánh đòn.

      chết , nếu sợ chết có thể ăn!”

      Chỉ là....... mặc dù miệng lời ác độc, nhưng khoé miệng của băng sơn mỹ nhân Lãnh Hạc Vũ này, lại nhịn được mà hơi nở nụ cười, có phải ta cố ý tiết lộ cho hay ? Có lẽ....... Lần sau lúc nấu cơm có thể bỏ vào đó chút ba đậu, khiến cho ta thể lường trước, kéo chết ta!

      “A, mùi vị cũng tệ lắm, Lãnh Hạc Vũ, xem thường em rồi, thêm chén nữa.”

      Thỏa mãn tăng thêm ở môi của mình, loại cảm giác đó có thể là do Hắc Viêm Doanh quen ăn cơm ở khách sạn, nên sau khi ăn xong, nếu còn chưa no, lập tức bảo người thêm chén nữa, nhưng cũng bởi vì như vậy, nên mặt của Lãnh Hạc Vũ, hoàn toàn kéo dài biến thành xấu!

      “Cút! Muốn ăn tự mình múc , trong nồi còn.”

      Làm giúp ta là rất tốt rồi, còn có ý muốn giúp ta bới cơm nữa? chết , ta cho rằng là ai? ta chính là người muốn giết đó.

      “Lãnh Hạc Vũ....... Dầu gì tôi cũng là chủ nhà của em, khách khí chút , cám ơn!”

      Hắc Viêm Doanh ôm chén của mình, lắc lư nhanh chóng vào phòng bếp, hơn nữa lại rất nhanh bới thêm chén nữa trở ra, ngồi ở bàn mà ăn vèo vèo, tốc độ kia giống như gió quét mây tản vậy.

      “Này, Lãnh Hạc Vũ, em nấu cơm ăn ngon, có muốn sau này mỗi ngày đều nấu cơm cho tôi ăn hay ? Tôi trả tiền lương cho em.”

      Sau khi ăn cơm no, Hắc Viêm Doanh đẩy ra chén, nhìn chằm chằm vào Lãnh Hạc Vũ còn vẫn nhã nhặn ăn cơm, này...... bộ dáng ăn cơm cũng đều yên tĩnh xinh đẹp như vậy, đáng ghét, căn bản là cách nào mà gắn liền với sát thủ đựơc.

      Chap 93: Công việc của chính là giết người

      chết !”
      Mỗi ngày nấu cơm cho ta? Làm sao còn có thời gian, mà nghĩ ra biện pháp giết ta chứ? ta cố ý?
      “Em...... Rượu mời uống chỉ thích uống rượu phạt, tôi chính là rất chân thành mới lên cái cầu này .”
      “Tôi suy nghĩ.”
      Sau khi ăn xong, Lãnh Hạc Vũ dọn dẹp chén đũa của hai người, lại lần nữa tới phòng bếp, rất nhanh có tiếng nước chảy vang lên, hẳn là đâng rửa chén rồi, mà Hắc Viêm Doanh cũng nhanh chóng đứng dậy, rời bàn ra phòng khách, nét mặt ở khuôn mặt , cũng giống như trước trở nên có chút cao thâm khó lường.
      Hắc, vừa mới rồi có phải cảm giác có chút ngu ngốc hay ? Lúc đầu biểu giống như hề có chút phòng bị với ? Hơn nữa hình như còn rất thân thiết? Xin lỗi, chỉ là bẫy thôi, những thứ này đều là bẫy mà thôi, bởi vì ....... còn muốn chơi mộ trò chơi khác.
      biết Hạt Tử lạnh lùng, sau khi người, là bộ dáng gì đây? Thành , có chút mong đợi đây, sức quyến rũ của , từ trước đến giờ đều rất có lòng tin, khiến cho Hạt Tử ? Cái này phải rất can đảm mới dám thử nghiệm!
      Nhưng có gì mà được ? có ai quy định thể, sao có thể thả hương vị trước mắt đây? Ít nhất có thể vì cuộc sống của , mà mang đến chút kích thích, chút khiêu chiến.
      “Lãnh Hạc Vũ, tôi phải làm, mấy ngày nay trước hết em cứ ở nhà, dĩ nhiên nếu như em muốn làm, cũng có thể cho tôi biết, trong ba tháng này, em có cầu gì có thể ra với tôi, tôi cố gắng thỏa mãn em.”
      Hắc Viêm Doanh từ lầu lấy máy vi tính xách tay của mình xuống, lúc chuẩn bị xem công ty của mình chút, lần trước trong lúc vô tình liếc vào công ty điện gia dụng, hình như tài vụ có chút chênh lệch, biết có phải ở trong đó có vẫn đề hay , hẳn là phải kiểm tra chút.
      “Ách? làm?”
      “Đúng vậy, làm!”
      “Giống cái loại làm bình thường à?”
      làm nha? Hình như có chút châm chọc, công việc của giống như chính là giúp ma quỷ kia giết người? Hoặc là giúp ma quỷ lừa gạt tiền....... Những chuyện khác, căn bản cũng làm chứ sao.
      sai, chẳng lẽ em cho rằng tôi chính là lão đại xã hội đen chuyện ác nào là làm sao? Làm ơn , xã hội tiến bộ lâu rồi, hơn nữa cũng đừng có so sánh Hắc Viêm Doanh tôi với tên khốn Đới Lực Hùng kia, lão ta có thể trực tiếp ăn uống vui đùa, tiền có thể lừa gạt bắt chẹt đem về, nhưng tôi phải, tiền của Hắc Viêm bang chúng tôi toàn bộ đều là dựa vào bản lĩnh của mình mà kiếm ra.”

      Chap 94: có khuynh hướng đánh cướp

      cần hỏi, cũng biết này là muốn cái gì, làm ơn, loại cặn bã như Đới Lực Hùng lấy cái gì mà so sánh với Hắc Viêm bang bọn họ? Cấp bậc kém rất nhiều đó, ok?
      làm trước , tôi quấy rầy .”
      làm? Thành , phải là có hứng thú, trong khoảng thời gian này, định học cho giỏi ngũ hành bát quái, ít nhất phải cố gắng học để có thể đứng tự do ở nơi này, nếu bị vây ở chỗ này, nếu căn bản đựơc, cũng phải là biện pháp tốt, có gì khác tù nhân đâu?
      “Đựơc, tôi làm trước, dĩ nhiên, nếu như có thể, tôi rất hi vọng, khuya hôm nay em có thể nấu xong bữa ăn tối rồi chờ tôi, nguyên liệu em cứ yên tâm, hôm nay tôi trước để cho người ta đưa tới.”
      Gần đây cái tên Hựu kia, có phát minh dược vật gì mới nữa, hơn nữa kinh doanh ở quán bar bình thường phải đến thời điểm buổi tối mới có thể tốt, cho nên về phương diện nguyên liệu, giao cho xử lý vậy, tuyệt đối là thí sinh. hai Chỉ là biết lúc bị phân công nhiệm vụ này, là bộ dáng gì đây? Ha ha.......
      “ok, nhớ, phí tiền công bữa cơm tối tôi thu trăm.”
      Lần này Lãnh Hạc Vũ cũng ngẩng đầu lên, mà trực tiếp vùi mình vào trong ghế sa lon, cúi đầu tính toán gì đó, người có tiền, nên phải lấy từ người ta trước, đến lúc đó, lại trộm máy vi tính của ta để dùng, phải mua vài quyển sách về mới được, học ngũ hành bát quái, dĩ nhiên phải là dựa vào ngón tay, cũng phải là dựa vào tưởng tượng trống rỗng.
      “Có thể, cầu như vậy của em, tôi tuyệt đối có ý kiến.”
      100 đồng....... đựơc bữa ăn tối, tiền nguyên liệu nấu ăn cũng là do ra....... này có khuynh hướng đánh cướp, biết muốn đánh chủ ý quỷ quái gì đây. Nhưng trò chơi mà, đương nhiên là có ngoài ý muốn, mới có vui mừng, có vui mừng mới có thể đặc sắc, chơi cùng với .
      “Đựơc, bye bye, làm , chỉ cần có lá gan đem nhà của giao cho tôi.”
      Hừ, có can đảm cũng chạy được. Bốn phía phòng này rốt cuộc thiết kế trận gì, vẫn sờ thấu, thậm chí căn bản là chưa quen thuộc.
      sao, nếu tôi có thể giao dịch với em, tôi cũng có gì phải sợ, ở nhà nhàm chán, em có thể xem ti vi, xem sách gì đó, lầu hai có thư phòng, em có thể lên xem.”

      Chap 95: mưu kế của Hắc Viêm Doanh

      này, mặc dù thông minh, nhưng mà có số việc, lại lừa gạt được , muốn làm gì, cho rằng đoán được? Quá ngốc rồi, Hắc Viêm Doanh có thể sống ở hắc bạch lưỡng đạo lâu như vậy, đương nhiên có chỗ hơn người.
      Thư phòng ở lầu hai luôn luôn dọn dẹp rất sạch sẻ, có gì cả, chỉ có sách đơn thuần, cùng với đồ sưu tầm của mà thôi, có những thứ khác, lên xem chút, cũng cảm thấy sao cả.
      “Ách...... Tôi có thể lên lầu hai?”
      Hắc Viêm Doanh này rốt cuộc suy nghĩ gì vậy? nhìn thấu, chút cũng nhìn thấu, rốt cuộc ta muốn cái gì, thả ? Hay chỉ là đổi lại phương thức đề phòng khác đây? Hay là , đối với ta, căn bản là thể thành uy hiếp của ta?
      “Dĩ nhiên có thể, tôi hi vọng....... Chúng ta trong ba tháng này, có thể ở chung tốt, ha ha, tôi , bye bye.”
      Để lại cho Lãnh Hạc Vũ nụ cười rất tuấn tú, làm cho ánh mắt có chút ngốc trệ, thể phủ nhận, nhìn nét mặt ngẩn ra, rất thoải mái, ha ha. Hạt Tử, ngừng khiến cho vui mừng, ngừng làm cho tháo xuống tâm phòng bị của mình với , đem Hạt Tử độc này, biến chuyển thành Hạt Tử độc , có thể để cho tùy ý nắm ở trong tay, cũng tồi nha.
      Sau khi Hắc Viêm Doanh , Lãnh Hạc Vũ có chút chịu được mà ở trong lòng nguyền rủa mấy câu, sau đó giống như nghĩ đến gì đó, nhanh chóng cầm điện thoại ở bàn trà lên, sau đó ấn số điện thoại quen thuộc, toàn bộ biểu tình ở mặt đều lạnh lẽo.
      “A lô, bang chủ à? Tôi là Hạt Tử!”
      “Hạt Tử? ? bất ngờ lại chủ động liên lạc với tôi nhanh như vậy?”
      còn cách nào khác, bên tôi bây giờ có chút chuyện khó giải quyết, tôi muốn hỏi ông, tài liệu của Hắc Viêm Doanh mà ông thu thập đưa cho tôi, là chính xác sao?”
      “Dĩ nhiên, tôi chính là tốn giá rất cao mới được đó, tài liệu tuyệt đối có vấn đề.”
      “... ..... Tôi biết, bang chủ.... ... Mẹ tôi có khỏe ?”
      “Yên tâm, chết được đâu, sinh tử của bà ta, chính là nằm ở trong tay của đó.”
      Giọng máu lạnh, khiến cho tâm của Lãnh Hạc Vũ lạnh hơn, vốn còn muốn chút gì đó, cũng muốn cho lão già kia biết tình hình bây giờ của mình ổn, nhưng bây giờ nhìn cái tình hình này? A...... Miễn !

      Chap 96: Đây là chiến thuật của

      cho ông ta biết, chỉ có thể tăng thăm bất an cho ông ta, thậm chí có thể trả thù ở người mẹ của mình thôi, cũng chỉ có thể dựa vào mình. Dựa vào Đới Lực Hùng? A, sợ rằng chỉ là càng khiến mình và mẹ còn đường về mà thôi.
      “Tôi biết rồi, bang chủ, nhớ cam kết của ông cho tôi, đối với mẹ tôi tốt chút, cho ông biết, tôi lẫn vào được bên cạnh của Hắc Viêm Doanh!”
      Chỉ là bị đoán được , thậm chí là đựơc ta mang vào trong nhà luôn, a, những lời này miễn , chỉ cần cho ông ta biết, lẫn vào được bên cạnh ta ok rồi, tin tức này, lúc đầu ổn định đựơc Đới Lực Hùng đoạn thời gian, hơn nữa....... Hơn nữa trong khoảng thời gian này mẹ cũng quá khổ sở.
      ?”
      Quả nhiên, giọng của Đới Lực Hùng bắt đầu hưng phấn, nhìn chút, người này có bao nhiêu thực tế đây? A, đúng là châm chọc muốn chết, lần sau điện thoại cho ông ta nữa, cho ông ta biết, đựơc mang về nhà rồi, biết ông ta có hưng phấn đến ngất nhỉ?
      “Ừ!”
      “Ha ha ha, Hạt Tử ơi Hạt Tử, uổng phí tôi nuôi dưỡng nhiều năm như vậy, quả khiến cho tôi thất vọng, so với những người trước phái , vẫn là người đầu tiên có thể lẫn vào ở bên cạnh người Hắc Viêm Doanh, cố gắng lên cho tôi, cố gắng giết chết , hiểu chưa?”
      “ok, bang chủ, tôi tiêu diệt Hắc Viêm Doanh, cũng xem biểu của ông , 2 tuần sau, tôi phải biết được tình hình thân thể của mẹ tôi.”
      thành vấn đề, chỉ cần gọi điện thoại tới, tôi tuyệt đối báo cáo theo tế, hơn nữa cũng để cho nghe chút tiếng của mẹ .”
      “Rất tốt, lời định!”
      lời định!”
      “Bang chủ, trước hết như vậy , bye.”
      đợi Đới Lực Hùng cúp trước, Lãnh Hạc Vũ tự mình cúp điện thoại trước, cảm giác có chút chán chường, đột nhiên có loại cảm giác vô lực, chiếm cứ ở trong tim của mình, bị đặt ở bên trong phòng này, cũng có loại cảm giác giống như bị thế giới này từ bỏ vậy, bao lâu đây? Bao lâu rồi chưa có loại cảm giác khủng hoảng này rồi?
      Sau khi thả điện thoại lại chỗ cũ, có chút bi thương mà vòng ôm lấy đầu gối của mình, đem đầu của mình chôn vào giữa đầu gối, cái này có phải là loại chiến thuật tâm lý của Hắc Viêm Doanh đây? Nếu như ta cùng mình đấu trí đấu dũng, có lẽ căn bản có tâm tư để suy nghĩ những chuyện này, nhưng mà ta biết muốn giết ta, còn rất bình tĩnh mà đặt ở nhà mình, dĩ nhiên tâm của hoảng, dĩ nhiên muốn có chút.... ...

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chap 97: là người mạnh mẽ

      “Mẹ.... ... Rốt cuộc con nên làm cái gì bây giờ? Con nên làm cái gì bây giờ?”
      “Mẹ...... Con đoán ra, con đoán ra rốt cuộc Hắc Viêm Doanh là người như thế nào, lần này con lại biết mình nên đánh ra như thế nào.... .... Con cảm giác mình giống như tiến vào thành bao quanh....... có lưới rậm rạp chằng chịt bao vây con.... ....”
      “Con rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ đây? Tóm lại lần này con nên làm như thế nào mới là tốt nhất?”
      Hạt Tử là vô tình, Hạt Tử là lãnh khốc, Hạt Tử rất dũng cảm, nhưng mà xét đến cùng, cũng chỉ là 22 tuổi, căn bản chưa kịp học để người mà thôi, dĩ nhiên cũng có thời điểm bất lực!
      Bây giờ cũng cảm thấy mình căn bản có biện pháp phá vòng vây, cảm giác như mình vào trong ngõ cụt, biết, tại sao mình lại đáp ứng giao dịch đó với Hắc Viêm Doanh, có chút ép mình cùng đường.
      “Tôi là Hạt Tử, tôi là người mạnh mẽ, tôi cho phép mình mềm yếu, Hạt Tử, Hạt Tử tàn khốc.... .... Hắc Viêm Doanh, tôi cũng tin, tôi phá vòng vây ra đựơc, tin có thể lao thẳng đến ép tôi vào trong ngõ cụt ở nơi này.”
      Mềm yếu là có thể, nhưng mà cho phép mình mềm yếu lâu, Hạt Tử chính là Hạt Tử, ép nước mắt ở trong hốc mắt mình trở về, nhanh chóng chạy lên lầu hai, bị vây ở chỗ này, căn bản là chuyện gì cũng làm được , trước tiên phải học để cho mình có thể ra vào tự nhiên ở chung quanh đây, như vậy mới làm mình vây ở trong cuộc chiến.
      Cả buổi sáng, đều vùi vào lầu hai đọc sách, thể bội phục người này, sách cất chứa ở nơi này, là cần cái gì có cái đó, ngay cả mỗi quyển sách ở nơi này, ta cũng đều xem qua, bởi vì sách bắt được, đều có chú thích, vài nơi trọng điểm, thậm chí đều bị bút viết lên, cũng bởi như thế, nên xem đơn giản hơn nhiều.
      vốn hông phải là người ngốc, hơn nữa có chú thích của Hắc Viêm Doanh, và mỗi loại sách ở nơi này của ta, đều có phân loại, cho nên đọc cũng đặc biệt mau!
      Đầu tiên, dĩ nhiên chính là học ngũ hành bát quái, cùng với phỏng đoán phương hướng, đồ quỷ này là có ít khó khăn, bây giờ chỉ có thể buộc mình nhập môn thôi. Chỉ có nhập môn, mới có thể học được nhiều hơn, cái này là chân lý mà ai cũng mạt sát được!
      Cơm trưa, cũng sớm quên ăn rồi, cho đến lúc xế chiều, nghe thấy có người về phía lầu hai bên này, mới có hơi mệt mỏi mà ngẩng đầu lên từ bên trong sách, mà bên cạnh cũng đống giấy vụn rồi, đương nhiên là viết viết đồ đồ, nhìn có vẻ trừu tượng, vẽ ra mới có thể thấu hiểu.

      Chap 98: Làm sao biết tôi ở nơi này

      “Là ai?”
      Lúc này chắc Hắc Viêm Doanh cũng chưa trở lại đâu? Hơn nữa căn cứ vào tiếng bước chân mà phán đoán, lực bước , chắc chắn phải là ta, vậy còn ai có chìa khóa của phòng này? Có thể vào căn nhà đựơc bày trận này?
      “Rốt cuộc là ai?”
      Cách cánh cửa phòng sách này, dựa vào huấn luyện mấy năm qua của mình, biết người vừa tới đứng ở ngoài cửa rồi.
      “Mở cửa , người đẹp, tôi tới đưa đồ ăn .”
      Tiếng đùa giỡn tàn bạo từ ngoài cửa truyền vào của Y Đằng Hựu, có rất nhiều khó chịu, mặc dù là đến xem mỹ nữ, nhưng mà bị phái tới làm nhân viên đưa món ăn? Khụ khụ....... Có phải có chút mất mặt hay đây? Hơn nữa đây phải là phong cách của Y Đằng Hựu .
      “Đưa đồ ăn ? Rốt cuộc là ai?”
      Giờ phút này ở trong đầu của Lãnh Hạc Vũ, toàn bộ đều là những thứ bát quái kia, những cung vị kia, những Ngũ Hành kia, sớm quên Hắc Viêm Doanh cái gì rồi, làm sao mà có thể suy nghĩ nhiều như vậy?
      “Y Đằng Hựu!”
      “Y Đằng Hựu? Là !”
      Đưa đồ ăn, có thể biết là ai, nhưng mà Y Đằng Hựu tuyệt đối quên là ai, nhưng mà người này tới đưa đồ ăn? nghe lầm chứ?
      “Đúng vậy, là tôi đây, mở cửa , phải là từ sau khi Viêm ra ngoài, vẫn vùi ở nơi này đến bây giờ chứ?”
      Sau khi Lãnh Hạc Vũ mở cửa, khuôn mặt đào hoa của Y Đằng Hựu lập tức xuất ở trước mặt , cho tới bây giờ chưa từng thấy, người đàn ông lại có thể có dáng dấp mị như vậy, cũng chính vì buổi đấu giá kia, nên mới có thể phá lệ mà có ấn tượng đối với người đàn ông này, thậm chí nhớ kỹ tên của ta.
      sai, làm sao biết tôi ở thư phòng?”
      “Đương nhiên là Hắc Viêm Doanh cho tôi biết, ấy lúc tôi tới, đừng kinh động đến , phải ở thư phòng đọc sách? Như thế nào? Bây giờ quan hệ của và Viêm tệ chứ?”
      Viêm thế mà lại có giam cầm , có chút ngoài ý muốn, thậm chí còn để cho ấy tới thư phòng đọc sách? Khụ....... Quan hệ giữa hai người, dường như rất phức tạp nha.
      “Bình thường thôi, bây giờ mấy giờ chiều rồi.”
      Nét mặt lạnh nhạt, hàm chứa độ ấm nào, Hắc Viêm Doanh có thể đoán được ấy làm cái gì, a, người đàn ông này a.... .... Hẳn phải là loại đáng sợ, nhưng làm cho người ta có chút kinh hãi rồi, chỉ là quay đầu lại suy nghĩ chút, đúng là ấy gần như đều ở thư phòng.

      Chap 99: ‘Ăn’ đựơc mỹ nữ là thống khổ

      “Bây giờ sắp 4 giờ chiều rồi, Viêm khoảng chừng 6 giờ ấy về đến nhà.”
      “A!”
      ra thư phòng, mới phát mình thậm chí có chút ngất xỉu, đáng ghét, hẳn là xem sách nhiều lắm, hơn nữa.... ... Cũng có thể nguyên nhân là vì buổi trưa có ăn cơm.
      “Này, Lãnh Hạc Vũ, tôi giúp các người mua rất nhiều đồ ăn về, khuya hôm nay các người cho tôi ăn bữa nha, ok?”
      Cá tính của này chút cũng muốn vui vẻ, hơn nữa cũng coi như là rất lạnh lùng, nhưng mà có sao, hắc hắc, cũng là vì ấy quá lạnh, cho nên mới cùng Hắc Viêm Doanh trong nóng ngoài lạnh có kịch vui để xem sao, bởi vì ấy là mỹ nhân lạnh lùng, nhưng mà Viêm cũng phải thế sao, hai người này rốt cuộc có thể xuất tia lửa hay , tuyệt đối mong đợi gấp mấy lần so với người bình thường.
      “Tùy , nơi này phải nhà của tôi.”
      Vừa , vùa quên đọc những thứ mình vừa học đựơc ở trong đầu, sau đó tới phòng bếp, dù sao bụng cũng đói rồi, cũng nên nấu chút gì đó để ăn.
      đâu, ở nơi này, nơi này cũng coi như là nhà của .”
      phải vậy!”
      .... ... đúng là kiên cường, đựơc rồi, nếu như vậy, tôi đây, cũng khách khí, tôi ở chỗ này bữa cơm vậy. Toàn bộ nguyên liệu đều ở trong xe, phiền cùng tôi chút, hôm nay mua đồ, chắc có thể để đầy tủ lạnh của các ngừơi rồi.
      Chờ Y Đằng Hựu và Lãnh Hạc Vũ giải quyết những nguyên liệu này thực tài, cũng là chuyện của nửa giờ sau, mà Lãnh Hạc Vũ còn có nhiệm vụ nữa là nấu cơm, bữa tiệc này....... Bữa tiệc này chính là nể mặt Hắc Viêm Doanh có làm gì mình , a.......
      Coca cánh gà [1], bánh sợi rắc muối tiêu [2], thịt bò xào phile với tiêu xanh [3], tam tiên đậu hủ [4], ruột già xào khô [5], cá luộc [6], cùng với tô canh gà toàn bộ đều làm xong, hơn nữa chờ Hắc Viêm Doanh trở về, nhìn những thứ đẹp mắt này, còn có món ăn, Y Đằng Hựu cảm giác mình sắp chảy nước miếng rồi.
      “Này, người đẹp, tôi có thể ăn trước chút ?”
      được!”
      “Tại sao?”
      Y Đằng Hựu cuối cùng hiểu chuyện, ra ... ... Người đẹp vào trong ngực, mà ‘Ăn được’ là loại đau khổ, mà ở nơi này món ăn ngon ở trước mặt, lại ăn được vào trong miệng, ra cũng là chuyện rất làm cho người ta bực bội.

      Chap 100: Tôi phải phụ nữ của ta

      “Người còn chưa tới đủ.”
      Món ăn bàn này, căn bản là chuẩn bị cho Hắc Viêm Doanh, phải là cho ta! Chung quy ai có tầm quan trọng với , cái này căn bản cần so sánh, Hắc Viêm Doanh quan trọng, mạng của Hắc Viêm Doanh càng quan trọng hơn, cần tánh mạng của ta cứu mình ra khỏi thành.
      “Tôi mới vừa gọi điện thoại cho ấy, ấy cũng sắp về đến rồi, cho nên cho tôi ăn trước chút .”
      đựơc.”
      “Này, rốt cuộc có đủ ý tứ hay hả? Dầu gì tôi cũng coi là nửa ân nhân cứu mạng .
      Ách....... Còn biết, này có biết hay , bên trong quán rượu, chính là hạ thuốc , chắc là còn chưa biết đâu nhỉ? Nếu rất hoài nghi, hai người bọn họ bây giờ có thể sống chung hoà bình.
      đựơc.”
      .... ...”
      “Hai người thảo luận cái gì? Thoạt nhìn hình như rất kịch liệt, tệ lắm, Lãnh Hạc Vũ, khuya hôm nay tôi cảm thấy trả trăm đồng rất đáng giá.”
      Màu sắc món ăn bàn, thoạt nhìn vẫn là rất hấp dẫn người, nhìn ra, sát thủ, lại có thể làm ra bàn đẹp mắt thế này, tệ nha.
      “Ơn trời, rốt cục cũng trở lại, Viêm, có biết ? Tôi đối với thức ăn ngon bàn này, thèm thuồng biết bao lâu rồi, mà của để cho tôi động chiếc đũa, phải chờ trở về mới có thể khởi động.”
      câu điều chỉnh khí, lại lập tức đổi lấy xem thường của Lãnh Hạc Vũ, hơn nữa ngừng trừ điểm Y Đằng Hựu, tên này, dùng đựơc.
      “Tôi phải phụ nữ của ta. Cho nên lần sau, phiền chuyện cẩn thận chút.”
      Sau khi Hắc Viêm Doanh trở về, Lãnh Hạc Vũ lại giống như người hầu nữ lần nữa, nhanh chóng đến phòng bếp múc ba chén cơm ra ngoài, đặt ở trước mỗi người bàn.
      “Khụ.... .... Khởi động, khởi động, đói chết tôi rồi, tôi có thể đựơc ăn cơm rồi, cơm nước xong, tôi còn phải số khổ mà làm.”
      “Nhanh ăn , Hựu, bây giờ có ai nghe cậu đùa bỡn đâu, cho nên cậu có thể chọc cừơi ít chút.”
      của ? Bốn chữ này nghe hình như cũng tệ lắm, ha ha, lúc đầu có thể thỏa mãn chút xíu cảm giác hư vinh, nhưng mà....... bây giờ ấy vẫn còn chưa phải là ngừơi phụ nữ của , cùng lắm chỉ là ở dưới mái hiên với thôi, nhưng mà đầy cả đầu óc đều nghĩ làm sao giết chết mình mà thôi.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chap 101: Mỹ nhân, tiễn tôi đoạn đường

      “Ách....... Rất nhạt sao?”
      Truyện cười của Y Đằng Hựu rất nhạt nhẽo?
      “Rất nhạt nhẽo. Đừng làm mất mặt, mau ăn, sau khi ăn xong cút, mau trở về quán bar của cậu !”
      Nếu như ánh mắt có thể giết người, giờ phút này Y Đằng Hựu hẳn là chết ở dưới ánh mắt lạnh như băng của Lãnh Hạc Vũ biết bao nhiêu lần rồi.
      “Dạ, biết, bang chủ đại nhân của tôi, yên tâm , sau khi ăn xong tôi lập tức biến, cần quan tâm.”
      Chậc, chậc, có thể ở trong khổ sở mà tìm vui giữa hai người bọn họ chút, nghĩ đến thế giới hai người, ha ha, rất khó tưởng tượng, hai người bề ngoài cũng lạnh như băng, rốt cuộc là làm sao mà ở chung, va chạm là tuyệt đối tránh khỏi nha.
      “Đựơc rồi, ăn no rồi, Lãnh đại mỹ nhân, cám ơn chiêu đãi bữa ăn này, tài nấu nướng của rất tốt, ha ha, hi vọng tôi còn có thể có cơ hội, lại ăn cơm nấu nữa. Bye bye, tôi nhé, còn dư lại hai vị cứ từ từ thưởng thức.”
      Ăn no liền rút lui, còn ở lại chỗ này nữa, có thể cảm thấy mình bị hai người kia lạnh chết.
      “Bye bye, tiễn.”
      Lần này, Lãnh Hạc Vũ cũng ngẩng đầu, trực tiếp nhìn vào chén ăn cơm của mình, chỉ làm chuyện mà mình cảm thấy hứng thú, làm chuyện mà có ích với mình.
      “Ai nha, ngừơi đẹp sao lại hẹp hòi như vậy, đưa tôi tới cửa có gì đâu mà ngại?”
      ....... Đựơc, tôi tiễn .”
      Vốn là muốn kiên trì tiễn , nhưng mà ngay lúc đó đầu óc của Lãnh Hạc Vũ lại chuyển biến, nếu đưa Y Đằng Hựu ra ngoài, có thể thấy ràng, rốt cuộc là làm sao mà ta rời khỏi chỗ ngồi ở phòng này, có thể thuận tiện thăm dò, rốt cuộc nơi này là sắp xếp trận hình gì, hơn nữa cũng có thể thấy ràng, nơi này rốt cuộc thiết lập bao nhiêu cung vị, tử huyệt, mà khiến cho mình ra đựơc, chỉ biết vòng trở về.... ...
      Những thứ này cũng rất quan trọng, nhìn lần có thể thấy hơn so với đọc trăm lần ở quyển sách, mặc dù cũng dám , mình có thể nhìn lần học được, nhưng mà nhìn lâu ngày phải là tốt lắm sao?
      à? Ha ha, ngừơi đẹp, rốt cục cũng làm chuyện để cho tôi thương tâm nữa.”
      Kéo Lãnh Hạc Vũ ở bàn cơm, Y Đằng Hựu trực tiếp kéo rời khỏi bàn cơm, tới cửa, mà Hắc Viêm Doanh chỉ là nhíu mày, trong lòng nhất thời cũng hiểu tâm tư của Lãnh Hạc Vũ, này ... ... Cũng biết an phận, cũng được, dù sao mình căn bản cũng có đề phòng cái gì với ấy.

      Chap 102: Tới, hôn
      Ngũ Hành, bát quái, cung vị, những thứ này học xong cũng phải là chuyện xấu, dù sao cũng hi vọng ấy có thể học được, nếu tối hôm qua cố ý dọn dẹp lại thư phòng của mình, phân chia mỗi loại sách cho ràng, ấy mới có thể đọc nhanh hơn, hiệu quả hơn, mà cần tìm quyển gốc.
      thong thả, đến cửa rồi.”
      Đắn đo chút, vẫn cảm thấy, cho dù trong lòng mình và Hắc Viêm Doanh đều biết ràng, nhưng mà lại cũng chưa cần phải làm ràng như vậy, ở địa bàn của ta, vẫn cảm thấy, có thể chừa cho ta chút mặt mũi, vì chưa chắc đó phải là chuyện tốt nha.
      “Ai, người đẹp, là keo kiệt, tiễn tôi sao cả, như vậy tới cho cái hôn ?”
      “Cút!”
      Hôn? chết !
      “Ách.... ... Phát và Hắc Viêm Doanh ở chung lâu, có chút khuynh hướng về phương diện này, đừng có bắt chứơc ta, có gì hay cả.”
      Mới vừa xong, chiếc dép chân Hắc Viêm Doanh trực tiếp bay tới, cái tên Y Đằng Hựu này, dạo gần đây hình như có chút to gan lớn mật? Vẫn luôn liên tiếp khiêu chiến tính nhẫn nại của ?
      “Y Đằng Hựu, trước khi tôi muốn giết cậu, mau biến mất khỏi mắt tôi!”
      Y Đằng Hựu cười với Lãnh Hạc Vũ cái, sau đó chẳng biết xấu hổ mà ở mặt của hôn trộm cái, sau đó nhanh chóng , ha ha, chết cười , mặc dù hai người có chút lạnh giống như băng, nhưng mới sợ, nụ hôn mới vừa như có như kia, hẳn là khiến cho Viêm tức đến nổ tung ? thấy màn kia rất đáng tiếc.
      Đạp lên tâm thuộc về phương vị bát quái, cùng với vài cung vị do Viêm cái tên thiên tài đó thiết kế ra mà ra khỏi phòng này, lâu sau, hai người ở bên trong phòng, nghe thấy tiếng vang chân ga của xe hơi, người này luôn luôn rất có phong cách, cho dù là khí trời hơi lạnh, cũng chỉ có lái xe thể thao mui thôi.
      “Đừng xem nữa, ý đồ của phương vị ở nơi này, có bố trí lên đó chút Ngũ Hành bát quái, nhưng mà dựa vào nhìn cậu ấy ra ngoài, là căn bản chưa có biện pháp tính toán, em nhìn lại cũng làm đựơc chuyện gì, hơn nữa thường nhìn thời gian xuất ảo giác, tôi thiết kế bát quái này, chỉ cần đạp sai bước, trận đồ nơi này biến ảo sang mới, em học cũng dùng được.”

      Chap 103: ta nhìn thấu lần nữa

      “Ách.... ...”
      Vừa bắt đầu cũng biết, ta tuyệt đối nhìn thấu dụng ý của , nhưng mà sau khi ra, cũng cảm thấy có chút lúng túng.
      “Nếu muốn học, trong hai ngày này em hãy ở trong thư phòng, chuyên tâm nghiên cứu hai ngày cho tốt, đến lúc đó chờ em cảm thấy mình hẳn là nhập môn rồi, tôi bắt đầu dạy em, hơn nữa có thể để cho em tự nhiên ở chung quanh đây.”
      muốn cho , cũng có thể được sử dụng, vây khốn là tuyệt đối làm được, a, cho gian đầy đủ, cho đầy đủ tự do. Mà nếu là người, đều có cảm giác, tin, chủ tử như mình vậy, lại thua kém Đới Lực Hùng như thế.
      Hơn nữa trong khoảng thời gian này, cũng nghĩ biện pháp, từ bên phía Đới Lực Hùng, mang mẹ của ra ngoài, chỉ cần có thể mang mẹ của ấy ra ngoài, mục tiêu này là cách thu phục đựơc Hạt Tử này, nhưng chỉ là phía trước còn có bước rất dài.
      .... ... ? dạy tôi?”
      “Dĩ nhiên, Hắc Viêm Doanh tôi cho tới bây giờ chưa từng dối.”
      “... ... Tôi hiểu.... ...”
      ta đối đãi với mỗi sát thủ muốn giết ta, cũng đều bình tĩnh như vậy sao? Hay là....... Hay là đối với có đặc biệt chút đây? Hắc Viêm Doanh....... tên đàn ông này khiến cho thấy càng xem càng thấu, thành , căn cứ vào nhận biết của mình chút về ta, cảm thấy người đàn ông này phải là người xấu, nhưng tại sao lúc trước muốn phế bỏ Đới Lực Hùng?
      hiểu cái gì? hiểu tại sao tôi có thể tín nhiệm đối với như vậy? hiểu tại sao tôi có thể dạy cho người uy hiếp đến sinh mạng của tôi, tô hoàn toàn nên dạy gì đó? hiểu tại sao tôi có nhiều phòng bọ đối với như vậy?”
      “Đúng! nên biết, từ đầu tới đuôi tôi muốn cũng chỉ là mạng của .”
      “Điểm này dĩ nhiên tôi biết, nhưng mà tôi cũng muốn em biết, tôi tuyệt đối phải là người lạm sát kẻ vô tội, chuyện tôi làm, tuyệt đối phải là chuyện nên làm, ra với tôi thù, cũng phải là người xấu, tôi cần thiết xem như tù nhân của tôi.”
      “Ách....... Tôi phải là người xấu?”
      phải là người xấu? Chính cũng xác định, mà ta còn có thể nhõm như vậy? tay của , sớm vì Đới Lực Hùng mà dính đầy máu tanh.... ...

      Chap 104: Bí mật


      “Dĩ nhiên phải vậy, làm hết thảy, cũng chỉ là vì có hiếu thôi, bởi vì mẹ , nên mới có thể bị Đới Lực Hùng khống chế, mới có thể giết những người đó, nhưng mà cũng hiểu, những người bị giết, cũng là những người đáng chết, là kẻ bại hoại mà thôi, người như vậy chết thêm mấy lần cũng có gì.”
      “Phải ....... A.... ....”
      Khóe miệng khó có được nâng lên cừơi lòng mà bao lâu rồi có lộ ra? Bao lâu rồi cũng có ai giống như Hắc Viêm Doanh hiểu biết sâu như vậy? Cho rằng mình bị thế giới quên lãng, cho rằng cho tới bây giờ có ai hiểu mình, nhưng mà những lời ngày hôm nay của Hắc Viêm Doanh, làm cho cảm giác hình như mình...... đơn!
      “Lãnh Hạc Vũ, ra em cần bị khống chế, làm chính mình tốt sao?”
      “Tôi có tư cách đó, cái mạng này của tôi cũng là ông ta cho.”
      Nhìn từ từ tháo xuống tâm phòng bị, từ từ lộ ra 22 tuổi và có phần yếu ớt kia, trong lòng Hắc Viêm Doanh có chút đau lòng, vận mệnh của ấy nên là như vậy, nên, ấy nên có người cha cặn bã như thế, Lãnh Hạc Vũ hồn nhiên, sao lại biến thành xà mỹ nữ đây?
      phải của , em nên nhận mệnh như thế, Lãnh Hạc Vũ, em thiếu , cũng sớm trả sạch, lúc giúp giết người đáng chết đầu tiên, cũng trả sạch rồi, mạng đền mạng, bây giờ là thiếu em, phải là em thiếu .”
      “Phải ?”
      Còn có thể thừa nhận như vậy? là lần đầu tiên nghe , nhưng biết tại sao, nghe như vậy, lại cảm giác phần tội ác kia ở trong lòng mình, lập tức giảm bớt ít.... ... Này hình như cũng có dấu hiệu ổn....... Người đàn ông này hình như có thể nắm giữ tâm tình của .... ....
      “Dĩ nhiên, Lãnh Hạc Vũ, tôi là người có bộ dáng, có lẽ em có thể từ từ thấy ràng, phải là nghe lời phía của tôi, nhưng mà Đới Lực Hùng rốt cuộc là người cặn bả như thế nào, tôi tin rằng em ràng hơn tôi, tôi có thể cho em biết bí mật.”
      “Cái gì?”
      “Năm đó tôi phế bỏ Đới Lực Hùng, là bởi vì người đàn ông kia quá đê tiện, muốn cưỡng hiếp bé mười mấy tuổi, cho nên tôi mới phải phế , biết ? Lúc ban đầu tôi nhìn đến bé đó, ở trong hoàn cảnh bẩn thỉu như vậy, dùng cái loại ánh mắt vô cùng tuyệt vọng nhìn tôi, tôi bị bé làm cho giật mình, cho nên....... Cho nên tôi mới có thể chút do dự mà phế bỏ .”

      Chap 105: Thiếu chút nữa là bị cường bạo


      đoạn quá khứ, đoạn quá khứ mà Lãnh Hạc Vũ muốn nhớ laị, lập tức toàn bộ quét qua trí nhớ.... ... Đoạn trí nhớ này phải là bị phủ bụi sao? phải là bị quên lãng rồi sao? cũng che giấu rất tốt, nhưng mà.... .... Nhưng mà hôm nay lại bị đào móc ra lần nữa.
      sai, bé năm đó chính là , a....... Nhưng mà cũng chính vì ở cảnh tượng kinh hồn đó, nên lúc Hắc Viêm Doanh còn chưa có phế bỏ Đới Lực Hùng, cũng như ngừơi ngốc, đoạn trí nhớ kia đối với , gần như trở thành trống , ...... nhớ năm đó Hắc Viêm Doanh cứu mình.
      Nhưng mà vẫn nhớ, ở ngày cha bán , bị Đới Lực Hùng mua về, ở tại chỗ giao dịch, ở trong hoàn cảnh bẩn thỉu đó, ở trước mặt có rất nhiều người, con tiện nhân kia, cái đồ bỏ , thế nhưng lại muốn cường bạo lúc mới 16 tuổi!
      Khi đó tuyệt vọng tới cực điểm, cũng cho rằng mình đựơc cứu, nhưng mà.... ... Nhưng mà ngày đó người bị Đới Lực Hùng lột sách, lúc người đầy máu tươi của Đới Lực Hùng mới biết mình đựơc cứu, nhưng mà biết ai là ân nhân của mình, bởi vì đoạn trí nhớ kia....... đau khổ, nên phải nhờ đến giúp đở của chuyên gia tâm lí thôi miên, đem đoạn trí nhớ kia quên lãng .
      cũng từng cho rằng, mình có thể quên , nhưng mà Hắc Viêm Doanh mới vừa ....... ra bí mật sinh động như vậy, thiếu chút điên rồi...... Người kia là ta, người kia là ta....... trời, đây rốt cuộc là nghiệt duyên gì? Rốt cuộc là nghiệt duyên gì đây?
      “Thế nào? Tại sao lời nào? Bị giật mình? Hạt Tử hẳn phải là người nhát gan như vậy chứ?”
      6 năm, ra có rất nhiều thay đổi, Lãnh Hạc Vũ của 6 năm trước, vẫn chỉ là đứa 16 tuổi, vẫn chỉ là bé thanh thuần mà thôi, trải qua 6 năm thử thách, sớm trở nên thành thục rồi, nên làm thế nào mà Hắc Viêm Doanh biết đựơc, người kia chính là Lãnh Hạc Vũ trước mắt?
      “... ... có.... ... có bị hù dọa, chỉ là có chút ngoài ý muốn.”
      “Đúng vậy, đây cũng là cách để hiểu con ngừơi tôi, nên có chút ngoài ý muốn, dù sao tôi cũng phải là loại người thích xen vào chuyện của người khác, năm mà tôi chen vào chuyện kia, đến bây giờ tôi nhớ tới, cũng cảm thấy rất ngoài ý muốn.”

      Chap 106: Cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng hối hận


      Hắc Viêm Doanh cào cào tóc của mình, rồi lười biếng dựa vào lưng ghế, mà nét mặt ở mặt lại vô cùng điềm tĩnh , nhìn ra bất kỳ gợn sóng nào.
      .... ... hối hận năm ấy cứu bé kia sao? Nếu chuyện này còn có thể theo diễn biến, ....... có thể chút do dự mà cứu bé kia chứ?”
      biết sao mình đột nhiên như thế, giống như hơi sợ biết đáp án của , nếu như....... Nếu như Hắc Viêm Doanh , vẫn do dự, mà cứu ? nên làm cái gì bây giờ? Bây giờ chuyện này, cũng hiểu được, cừu hận giữa Hắc Viêm Doanh và Đới Lực Hùng, quả chính là năm đó vì mà xảy ra.... ...
      Đới Lực Hùng rốt cuộc là dạng người gì? Chuyện 6 năm trước, ông ta tuyệt đối quên, như vậy chuyện nữ nhân vật chính năm ấy, cũng chính là ông ta, dĩ nhiên ông ta cũng bao giờ biết, quên lãng, tại sao còn phải phái hoàn thành nhiệm vụ này? Đới Lực Hùng rốt cuộc lại sắp xếp mưu gì đây?
      thể nào, bé kia...... Rất đặc biệt, cái loại tuyệt vọng đó của ấy, cũng giống với người khác, cho tới bây giờ tôi cũng hối hận vì tôi cứu ấy, cho dù bây giờ Đới Lực Hùng vẫn ngừng muốn mạng của tôi, nhưng mà tôi cũng có cái gì mà sợ , cho tới bây giờ tôi cũng cảm thấy tên đó có thể có bản lãnh giết tôi.”
      “A...... hối hận......”
      Hắc Viêm Doanh, ta coi như là người rất tốt ? vào giới xã hội đen, có bao nhiêu người có thể giống như ta có tình có nghĩa như vậy rồi, ....... Có phải sai lầm rồi hay ? Nên thu tay lại ? Người đàn ông trước mắt này, còn là ân nhân cứu mạng của Lãnh Hạc Vũ , cũng có thể là ngừơi bảo toàn tôn nghiêm duy nhất của .
      “Ừ, hối hận, cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng hối hận vì tôi cứu bé kia, biết bây giờ thế nào rồi?”
      Nghĩ đến cặp mắt kia 6 năm trước, trong lòng Hắc Viêm Doanh lạnh lùng cũng nhịn được mà dâng lên chút ấm áp, nếu như Hắc Viêm Doanh của 6 năm trước, cái gì cũng hiểu, cũng chỉ biết mình đúng, cũng chỉ là biết ai có thể cãi lời của mình, như vậy cặp mắt của 6 năm trước, lại chính là dạy biết rất nhiều, ít nhất cũng để cho Hắc Viêm Doanh có thể nhìn thấy rất ràng mình phải mất cái gì.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chap 107: Giết ? Hay là giết


      “Cuộc sống ấy rất tốt, ít nhất hèn yếu giống như năm đó, cũng sớm học được kiên cường.”
      “Ừ, hi vọng ấy có thể làm được, có thể kiên cường tốt, a, hình như cho em biết nhiều quá, a, xin lỗi.”
      Ý thức được mình có chút luống cuống, sau đó Hắc Viêm Doanh vội vàng ép mình trở về Hắc Viêm Doanh của dối trá, Hắc Viêm Doanh xác thực, có quá nhiều chỗ sơ hở như vậy, chính cũng thích.
      sao, những thứ này, tôi thấy rất dễ chịu, hơn nữa....... Tôi nghĩ là làm đúng.”
      “Cái gì?”
      “Phế Đới Lực Hùng là đúng, nếu như ban đầu là tôi, chỉ cần tôi có năng lực, tôi cũng chút do dự mà phế bỏ cái đồ bỏ đó , đựơc rồi, nữa, tôi rửa chén đây.”
      Hốc mắt có chút ươn ướt, bao lâu rồi có khóc đây? Hạt tử vốn là có nước mắt, chỉ có tâm địa sắt đá, mới có thể vì mình thắng được con đường sống, mới có thể ở trong hoàn cảnh mạnh ăn thịt rừng mà sống sót.
      Ai, tại sao phải biết chứ? Tại sao phải vào lúc này mới biết chuyện này? cho Hắc Viêm Doanh biết, chính là đó sao? Buồn cừơi, nếu , như vậy hai người nên lấy hình thức gì để ở chung đây? Quên , ân nhân cứu mạng? Chuyện này vẫn là tự mình biết tốt rồi, chỉ có mình biết là tốt rồi.... ....
      “Đựơc, , nhớ, nếu muốn học Ngũ Hành gì đó, em hãy với tôi, tôi để bàn tấm danh thiếp, phía có số điện thoại của tôi, em có vấn đề gì, có thể tùy thời gọi cho tôi.”
      “Biết!”
      Bưng lên chén cơm mà ba người ăn xong, nhanh chóng vào phòng bếp, sau khi mở vòi nước ra, nước mắt cũng trực tiếp từ trong hốc mắt chảy xuống, khóc , khóc , chỉ hèn yếu lần này, chỉ lần này mà thôi.
      “Hắc Viêm Doanh, thế nhưng lại chính là người 6 năm trước cứu tôi....... Châm chọc, đúng là châm chọc....... Ta nên làm cái gì bây giờ? Ta rốt cuộc nên cái gì nửa?”
      “Giết ? Hay là giết ?”
      “Hắc Viêm Doanh..... Cho tới bây giờ tôi chưa từng có lựa chọn phức tạp như vậy, cho tới bây giờ tôi đều chỉ biết rằng, muốn tôi giết giết...... Có lẽ là thiên ý sao? Thiên ý nên mới như thế?”

      Chap 108: Chết tiệt chỉ có mà thôi


      Tiếng vòi nước vẫn vang, và nước mắt cũng có tiếng động, từng câu lầm bầm lầu bầu phun ra từ trong miệng, tựa hồ oán trách, cũng tựa hồ thở dài, chuyện lần này, từ lúc mới bắt đầu, đều làm cho thể khống chế đựơc. Nhưng mà vẫn phải có lựa chọn.
      “Hạt Tử, tôi tin tưởng em phải là người lãnh huyết vô tình......”
      Bên ngoài phòng bếp, nhĩ lực của Hắc Viêm Doanh lại lợi hại đến bực nào? Là , dĩ nhiên là ...... Vận mệnh đúng là thích trêu cợt người, hơn nữa để cho cảm thấy, là quá châm chọc mà, bé 6 năm trước, hẳn là ?
      Bóng đêm từ từ dày đặc, hai người ở trong phòng, mặc dù phải là ngủ cùng căn phòng, nhưng mà ai cũng đều thể ngủ đựơc, bởi vì bọn họ đều biết bí mật làm cho đối phương có chút cách nào tiếp nhận, bọn họ phải làm thế nào để thay đổi thái độ cùng cách nhìn lẫn nhau đối với hai bên.
      Lựa chọn của Hạt tử, rốt cuộc là như thế nào đây? Chính cũng hoang mang rồi, tựu như cũng đứng ở cửa sổ bên này, tâm loạn như ma, giết được ta, cũng chỉ còn lại con đường có thể , chỉ là có thể như vậy sao? Có thể cần phải đánh cuộc lần?
      Có lẽ chỉ có thể như vậy, Hắc Viêm Doanh cũng là ân nhân của mình, phần ân tình kia, tuyệt đối phải báo đáp , a.... ... Tất cả, đều đáng chết, đáng chết cũng chỉ có mình mà thôi.......
      [ hai ngày sau ]
      “Hắc Viêm Doanh, cơm cũng ăn xong rồi, tôi muốn hỏi vấn đề.”
      !”
      “Chuyện trước kia đáp ứng tôi, còn giữ lời chứ?”
      “Giữ lời.”
      “Đựơc, hai ngày nay, Ngũ Hành, bát quái, cung vị căn bản tôi cũng có hiểu bước đầu, coi như là nhập môn rồi, ....... trước qua, chỉ cần tôi muốn học, dạy tôi, chắc có quên chứ?”
      có, em thực muốn học sao?”
      “Ừ!”
      Chỉ có học xong, chỉ có thể thấu hiểu, mới có thể dựa vào chính sức lực của mình, ra khỏi căn phòng này, mới có thể thực kế hoạch mà mình định, nhưng kế hoạch còn là giết nữa, lựa chọn cho mình con đường khác.

      Chap 109: làm cho tôi cảm thấy tôi còn là người


      “Đựơc, nếu tôi rồi, nhất định làm được, tôi ở trong thời gian ngắn nhất dạy cho em biết, yên tâm .”
      Mặc kệ đột nhiên tích cực học tập những thứ này với mục đích gì, là muốn giết , hay là có những kế hoạch khác, cũng quan tâm.... ... Bởi vì chỉ cần muốn phòng thủ, có bất kỳ người nào có thể động được . Hơn nữa cho tới bây giờ cũng có nghĩ tới phải vây hãm !
      “Cám ơn, cám ơn có tâm phòng bị tôi, ít nhất có biểu ràng như vậy, a, Hắc Viêm Doanh, thành , cảm giác ở chung với xấu, biết ? làm cho tôi cảm thấy, tôi còn là con người!”
      Ở trong tay Đới Lực Hùng, cho tới bây giờ cũng có nhìn mình như con người, mà chỉ là công cụ, công cụ giết người của Đới Lực Hùng mà thôi, nhưng mà ở trong tay của Hắc Viêm Doanh, a, ..... Có thể chân chính nhìn thấy mình. Ít nhất còn tâm địa sắt đá giống như ban đầu nữa.
      “Ha ha, Lãnh Hạc Vũ, này giống những gì em .”
      “Phải ? A, tôi cũng hiểu chính tôi nữa.”
      Có thể tốt với ta, đại khái cũng là vì trong lòng mình buông xuống, buông xuống cái nhiệm vụ đó, buông xuống cảm giác thần kinh căng thẳng với ta.
      “Lãnh Hạc Vũ, có ai biết mình, hỏi chính trái tim của em chút, hãy tìm chỗ sâu ở trong chính tâm hồn của em chút, lúc cần thiết, để cho chính mình nghỉ ngơi tốt chút!”
      “Ách.......”
      Những lời này của ta hình như có ý chỉ điều gì đó, nhưng mà rốt cuộc là chỉ cái gì đây? Chẳng lẽ ta nhìn thấu? Nhìn thấu ý tưởng của ? Ông trời, chắc đâu,..... khả năng này nhiều lắm, dù sao ta cũng phải là con giun ở trong bụng của .
      “Ha ha, nữa, hôm nay vừa vặn là thứ bảy, tôi cũng có chuyện gì cần phải làm, thời gian ở trong nhà dành cho em đó.”
      Nhìn ánh mắt của Lãnh Hạc Vũ dò xét mình, Hắc Viêm Doanh dấu tất cả lòng hăng hái của mình, cả người cũng buông lỏng mà cười lớn.
      “Ách, đựơc rồi, nếu chỉ cần có thời gian, như vậy có thể tùy thời bắt đầu.”
      “ok, những chén đũa này.... ...”
      “Yên tâm, tôi dọn dẹp.”
      “Được, vậy làm phiền em, tôi lên lầu tìm vài tài liệu để chút nữa sử dụng, đợi lát nữa xuống tới.”

      Chap 110: Em vậy mà lại học nhanh như vậy


      “Đựơc, !”
      Dọn dẹp chén đũa xong, Lãnh Hạc Vũ nhanh chóng vào phòng bếp rửa sạch, hẳn là vì Hắc Viêm Doanh đáp ứng dạy chuyện về Ngũ Hành, cung vị, bát quái, cho nên lúc này có vẻ phá lệ mà vui vẻ.
      Khi rửa chén đũa xong, lúc vào phòng khách, Hắc Viêm Doanh ngồi ở ghế sa lon, biết lúc nào mang tới bàn học có thể gấp lại, phía đó chất đầy ít bộ sách, thậm chí còn rất khoa trương mà mang tới mô hình cung vị giả thuyết.
      “Hắc Viêm Doanh, làm sao mà mới có lúc, mà đào ra nhiều đồ như vậy?”
      “Ha ha, còn cách nào khác, nếu để cho em học tinh thông những thứ đồ này, đều là cần thiết , Lãnh Hạc Vũ, tôi là dạy nghiêm túc, em có thể phải học tốt, nếu như em chăm chú học, hoặc là học tốt, tôi cũng để cho em vượt qua kiểm tra dễ dàng như vậy.”
      “Ách.......”
      “Ách cái gì? Còn ngốc gì nữa, mau cầm cái ghế qua đây ngồi, bây giờ hãy bắt đầu .”
      “Ừ! Đựơc.”
      Toàn bộ nửa buổi sáng , Lãnh Hạc Vũ và Hắc Viêm Doanh đều ở cùng nhau, Hắc Viêm Doanh giảng nghiêm túc, lúc đến chỗ trọng điểm, đều hỏi có hiểu , hiểu, dạy đến lúc biết, cho nên ở phương diện này, thầy giáo tốt.
      Mặc dù những Ngũ Hành, bát quái, cung vị này cũng là trí thức tương đối buồn tẻ, nhưng mà bởi vì phương pháp dạy của Hắc Viêm Doanh rất tốt, mỗi cung vị buồn tẻ, đều có thể phân tích ra chuyện cừơi thú vị, cho nên dạy học cũng nhõm, mà cả người học cũng rất vui vẻ.
      Buổi trưa hai người cũng tùy tiện ăn chút gì đó, buổi chiều còn lại là tiếp tục buổi sáng, Hắc Viêm Doanh ngừng giảng giải cho , vốn là sợ Lãnh Hạc Vũ căn bản lập tức tiếp thụ nổi nhiều nội dung như vậy, nhưng mà mặc kệ hỏi những điều trước đó, đều có thể đáp ra đựơc, ngược lại là khiến cho ngoài ý muốn .
      như thế nào đây, rất ít người có thể học nhanh như vậy, ban đầu lúc học điều này, cả người vẫn đều là nhẫn nại tính tình để học, so sánh chút, học hình như nhàng hơn nhiều.
      “Này! Lãnh Hạc Vũ, em đơn giản nha, thế mà lại học nhanh như vậy?”

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chap 111: Có cần thiết tổn hại tôi như vậy


      Mắt thấy sắc trời bên ngoài từ từ tối xuống, Hắc Viêm Doanh có chút mệt mỏi nên vươn lưng rồi sau đó nhấp ngụm trà sâm, là có chút chịu nổi.
      “Ha, phải, là dạy hay.”
      “Được rồi, em cũng cần khiêm nhường, tính tôi dạy khá nhanh, nếu em vừa suy nghĩ vừa theo kịp lời , căn bản thể nào lĩnh ngộ nhiều như vậy.”
      “Ha ha……….”
      Hai người vừa mới nghỉ ngơi chưa tới hai phút, điện thoại của Hắc Viêm Doanh vang lên, mà Lãnh Hạt Vũ cũng thức thời câm miệng. Vốn là cho rằng Hắc Viêm Doanh khi nghe điện thoại tránh mặt , nghĩ tới cứ hào phóng như vậy ở trước mặt nhận điện thoại, chút phòng bị nào với , là cố ý hay sao ?
      “A lô, tìm tôi có chuyện gì?”
      Y Đằng Hựu cái tên này nên biết là hôm nay nghỉ ngơi, sao lại gọi điện thoại cho ?
      “Viêm, có phải nóng hay ? chuyện rất khách khí nhé.”
      “Hãy bớt sàm ngôn , có gì , bình thường cậu tìm tôi, tôi căn bản cũng cảm thấy được có chuyện tốt lành gì.”
      …….Chúng ta là em, có cần thiết tổn hại tôi như vậy ?”
      Hắc Viêm Doanh cái tên này nhất định là mang thù rồi, rống, lần trước ở buổi đấu giá, bởi vì cảm thấy dường như đến bây giờ người này cũng thể quên được, haiz…
      , có chuyện, tôi cúp điện thoại đây.”
      “Được rồi, tôi sợ rồi, chánh . Trong bang mới vừa nhận được thông báo, hôm nay là sinh nhật con bảo bối của cưu lão đại Vũ bang. Thiệp mời cũng tới cửa chúng ta rồi, hơn nữa còn nghe , chỉ cần là bang phái có chút danh tiếng đều nhận được thiệp mời, tính làm sao?”
      “Tính thế nào? Hựu, cậu mới là quân sư mà? Cậu phải là người có hoa tâm sao? Nghe con của cưu lão đại Vũ bang cũng kém cỏi, nên cho cậu cơ hội, cậu đại diện cho Hắc Viêm bang chúc mừng là được rồi.”
      thiệp mời cũng đáng để hỏi ư, sao lại có cảm giác là Hựu cố ý . danh nghĩa là điện thoại thông báo chuyện này , nhưng mà bên trong có phải là muốn biết và Lãnh Hạt Vũ chung sống thế nào ?

      Chap 112: Có bạn


      “Ách…….Nếu như mà mời tôi, dĩ nhiên tôi có thể đại diện , nhưng mà Viêm này, lần này cưu lão đại Vũ bang còn cố ý dặn là phải mời chính đến.”
      “A? Có chuyện này ? Cưu lão đại là phiền phức.”
      còn cách nào khác nha, người của cưu Vũ bang cũng coi như có nghĩa khí, cũng coi như có quan hệ với Hắc Viêm bang chúng ta, mặc kệ như thế nào , mặt mũi này nhất định thể cho.”
      Y Đằng Hựu ở đầu bên kia điện thoại, giờ phút này ở trong ngực ôm mỹ nhân. Chậc, chậc, sớm , thể rời bỏ phụ nữ, ha ha ha !
      “……………Biết rồi, khi nào bắt đầu?”
      “Cái gì?”
      “Y Đằng Hựu ! Cậu ngừng đôi tay hạ tiện dâm đãng lại, đem tâm tư của cậu từ người phụ nữ kéo trở về. Tôi hỏi cậu, tiệc sinh nhật con của cưu lão đại Vũ bang khi nào bắt đầu ? ’’
      ‘‘Khụ……. giọng chút, của tôi nghe được tốt. Bảo bối, đừng để ý, đây là cá tính của ta.’’
      ‘‘Y Đằng Hựu !’’
      Đáng chết, cái tên này, sớm muộn gì cũng chết vì phụ nữ.
      ‘‘Biết, buổi tối 8 giờ, bắt đầu trong khu nhà cao cấp ở cưu lão đại. Nhớ mang theo nhiều em, hôm đó nhiều người quá loạn, tôi muốn cùng ’’
      Người ta mời , cũng cần phải tới buổi tiệc náo nhiệt đó, tới đó còn bằng ở nhà chơi với phụ nữ còn tốt hơn, ha ha ! Lại , chỗ đó cũng thích hợp để cho ló mặt.
      ‘‘8 giờ…………’’
      ‘‘ sai, 8 giờ,cho nên chuẩn bị , chỉ còn 2 tiếng đồng hồ thôi, có bạn ? Nếu có tôi phái người với .’’
      ‘‘………. cần, tôi phải là có người.’’
      ‘‘OK, có chuyên gì nữa, cứ như vậy . Đúng rồi, thuận tiện gửi lời thăm của tôi đến Hạt Tử đáng nhé, bái bai.’’
      ‘‘Bye !’’
      Cúp điện thoại, sắc mặt của Hắc Viêm Doanh đen lại, cưu lão đại……..Buổi tiệc của con cưu lão đại, đáng chết, đến bây giờ mới thông báo, thời gian chuẩn bị chỉ còn 2 giờ. Nếu như là người đến nơi hẹn, có lẽ có vấn đề gì, nhưng mà…….còn bạn nữa. làm thế nào mà có thể mình tới.

      Chap 113: Muốn tôi giúp cái gì


      Muốn có bạn phải là có, nhưng đều là những có vọng tưởng leo lên giường của , còn lạ gì. Nghĩ đến đây, tính tình của có chút muốn bộc phát.
      ‘‘………..Ách, có chuyện gì sao ? Sắc mặt xem ra tốt chút nào.’’
      ‘‘Ách……..cũng có gì, chỉ là có số việc đột nhiên tới, làm người ta ứng phó kịp.’’
      ‘‘Chuyện gì ? Tôi còn bất ngờ, Hắc Viêm Doanh cũng có chuyện giải quyết được.’’
      ‘‘Ha ha, tôi phải là thánh nhân.’’
      Bạn nha…….Khụ, trước mắt này, dường như cũng tệ lắm, ha ha , sao lại nghĩ tới đây? Giữa hai người có thêm mối quan hệ cũng là biện pháp tốt, cũng tin mình quyến rũ nổi con bò cạp này.
      ‘‘Này, sao lại dùng ánh mắt ấy nhìn tôi ?’’
      Hai người sống nghiêm túc với nhau được ngày, khí giữa cũng có cảm giác hòa thuận rồi. Hắc Viêm Doanh này khó mà cũng phải là loài máu lạnh cho nên khi chung sống cũng có khó khăn lắm.
      ‘‘Lãnh Hạt Vũ, nếu như tôi muốn em giúp tôi việc, em có giúp ?’’
      ‘‘Ách, muốn tôi giúp gì ?’’
      Kì quái, hình như có cảm giác bị tính kế, lẽ chỉ là ảo giác ?
      ‘‘Đúng vậy, trước mắt chỉ có em mới giúp được tôi thôi, chỉ cần em nguyện ý giúp tôi…….Hôm nay tôi phải có hình tượng, nếu làm trò cười cho mọi người.’’
      Danh tiếng của Hắc Viêm Doanh rất vang dội, cho nên phụ nữ được Hắc Viêm Doanh mang theo dĩ nhiên cũng bị mọi người chú ý. Nếu như mang được chuẩn bị trước chút cũng được.
      Lãnh Hạt Vũ……. ấy trang điểm có thể được xem là mỹ nữ rồi, hơn nữa khí chất tồi, nếu có thể ăn mặc đẹp chút, có thể trở thành điểm sáng. Mang ấy ra ngoài rất có mặt mũi.
      ‘‘Ngiêm trọng như thế ?’’
      ‘‘ sai !’’
      ‘‘……….. trước thử xem, là cái gì, nếu trong phạm vi năng lực của tôi, tôi có thể giúp .’’

      Chap 114: Có thể làm bạn tôi


      Hai ngày trước, cũng cho mình đáp án rồi, giết , ! Cho nên cũng có cảm giác bài xích . Bởi vì nếu phải 6 năm trước, Hắc Viêm Doanh chút do dự mà cứu , căn bản cũng có Lãnh Hạt Vũ bây giờ , nếu lúc đó Đới Lực Hùng dọa dẫm, biết mình có được hay
      ‘‘ khó lắm, tôi biết buổi tối em có việc gì để làm, mà tôi vừa mới nhận được cú điện thoại mời tôi tham gia buổi tiệc, nhưng tin tức này đến quá đột nhiên, tôi thậm chí cũng có bạn . Cho nên tối hôm nay, em có thể đảm đương vai trò làm bạn của tôi ?’’
      ‘‘Như vậy à ?’’
      Nghe qua hình như cũng có gì khó khăn, phải giúp sao ?
      ‘‘ sai, chính là như vậy. Tôi biết , chuyện này đối với em mà , căn bản có khó khăn gì , cho nên em coi như làm chuyện tốt , giúp tôi lần.’’
      ‘‘Ách………..Được !’’
      buổi dạ vũ mà thôi, có ảnh hưởng quá lớn, huống chi cũng có chuyện gì để làm .
      ‘‘Ha ha, cám ơn, vậy giờ chúng ta cùng ra ngoài, trước tiên cần phải tìm trang phục và trang sức, sau đó ra ngoài.’’
      ‘‘OK ! Chỉ là trước , ngày mai chủ nhật, nếu như có chuyện gì , có thể tiếp tục dạy tôi ?’’
      ‘‘ thành vấn đề, đúng rồi………Tôi cũng có chuyện muốn hỏi em.’’
      Nhìn đôi mắt phát sáng của Lãnh Hạt Vũ , Hắc Viêm Doanh khỏi buồn bực tới cực điểm, đây là điều mà vẫn muốn biết.
      ‘‘ muốn hỏi cái gì ?’’
      ‘‘Trước………Trước kia ở quầy rượu, tôi thấy mắt của em có màu lam nhạt………Sao bây giờ…….’’
      tại, màu sắc đôi mắt của rất bình thường, đấy là loại màu xám tro nhạt, mặc dù là màu mắt bình thường, nhưng cũng có ảnh hưởng đến vẻ đẹp của
      ‘‘Ha ha, Hắc Viêm Doanh, nên biết, thế giới này có kính sát tròng màu lam nhạt cùng với đồng tử xinh đẹp chứ.’’
      Bao lâu rồi có cười vui vẻ như vậy ? Chính cũng nhớ nữa, chỉ là nhìn bộ dạng này của Hắc Viêm Doanh có chút……… là nhếch môi nở nụ cười.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :